1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Lừa gạt cô vợ nhỏ để yêu - Nghệ Cẩn Thiên Sứ (Full Đã có eBook) Truyện VIP Lê Quý Đôn

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 065: Nguy cơ Liệp Diễm (3)

      Cố Huyền Dạ vào nhìn thấy Lâm Nhược Kỳ bị xa lạnh, biết vợ chồng son vẫn còn giận dỗi, vì vậy mở miệng trêu , "Thần, cậu lại khi dễ Nhược Kỳ rồi hả ? Kiềm chế chút, đừng để ấy mình ở đó."

      Giọng trầm thấp vững vàng, lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người, tất cả mọi người tò mò "Nhược Kỳ" là ai, ánh mắt rối rít tập trung vào bóng dáng nhắn ngồi ở trong góc sofa.

      Cảm nhận được ánh mắt của mọi người, Lâm Nhược Kỳ co quắp cúi đầu .

      Mọi người thấy lời nào, cũng đều vui vẻ chuyện trò của mình, dường như cũng có tồn tại. . . . . .

      Nhưng có người chú ý tới .

      làn gió thơm phất đến, Lâm Nhược Kỳ bị chen kế bên, xinh đẹp ngồi ở bên cạnh Lâm Nhược Kỳ, tự nhiên nhìn mỉm cười.

      "Xin chào, tôi là Tô Chỉ San."

      Lâm Nhược Kỳ kinh ngạc giương mắt, phát chính là mới vừa rồi Cố Huyền Dạ mang tới.

      "...chào . . . . . . Tôi là Lâm Nhược Kỳ." Vừa cẩn thận đáp lời, vừa quan sát .

      ấy có mái tóc đen mềm mại như tơ lụa, chải chuốt rất thanh lịch, đôi mắt dưới mày liễu như hồ nước, rất rung động lòng người. Nhìn toàn thân, có nửa chút kiêu ngạo ác liệt của nhà giàu, lông mày đoan trang, bờ môi mấp mái thanh thản và bình yên, có vẻ rất cao quý và trang nhã.

      Từ đầu ngón tay tinh tế như ngọc của đưa tới..., phần khí chất nhã nhặn lịch bình tĩnh này là bẩm sinh, cộng thêm mặc bộ váy cực kỳ khêu gợi, cả người càng lộ vẻ yểu điệu, xinh đẹp mềm mại, đẹp gì sánh nổi.

      Lâm Nhược Kỳ thích vật xinh đẹp, cũng thích người xinh đẹp.

      đẹp trước mắt này làm cho nhịn được nắm lấy tay của đối phương.

      Sau khi đơn giản tán gẫu, biết này chẳng những xinh đẹp mà còn rất thông minh, ánh mắt hết sức nhạy cảm.

      Dường như Tô Chỉ San nhìn ra khó chịu, vô tình hay cố ý hỏi "Lâm tiểu thư, thứ cho tôi mạo muội hỏi, . . . . . . Thích Cơ Liệt Thần chứ?"

      Trong lòng Lâm Nhược Kỳ cứng lại.

      Cái gì? thích Cơ Liệt Thần. . . . . . Chính cũng biết đáp án, đối phương liếc mắt cái xác định, ấy làm sao nhìn ra được?

      ". . . . . . Làm sao biết? !" hoảng sợ hỏi.

      "Tôi nhìn ánh mắt của biết." Tô Chỉ San mỉm cười mê người, giải thích.

      Trong lòng Lâm Nhược Kỳ khẽ run, hốt hoảng cúi đầu, "Tôi... chẳng qua tôi lo lắng cho ấy. . . . . . Thân thể ấy tốt lắm."

      Ngoài mặt hợp tình hợp lý, thực tế, chỉ có chính biết, dối. . . . . .

      Dường như Tô Chỉ San quá hiểu lời , kinh ngạc quay đầu lại nhìn Cơ Liệt Thần góc ghế sa lon khác, cùng người đẹp chuyện trò vui vẻ, khóe miệng lộ ra màn nhàn nhạt mỉa mai, " thể nào, nhìn dáng vẻ lả lơi gây họa của ta. . . . . . giống a."

      Nghe vậy, Lâm Nhược Kỳ luống cuống hơn, nếu lời này của Tô Chỉ San bị nghe, biết bị hiểu lầm thành cái dạng gì.

      Vì vậy, lắc đầu liên tục, khoát tay , " phải vậy, ra bình thường ấy phải như vậy. . . . . ."

      Lời đến nửa, hơi ngạc nhiên.

      Thành , bình thường phải bộ dáng này, ra căn bản cũng biết. Có lẽ, chẳng qua trong tiềm thức của muốn thừa nhận thân mật cùng những khác như vậy. . . . . .

      Đầu tiên là vô ý, lại vừa đúng nhìn thấy Cơ Liệt Thần chậm rãi tới, đôi mắt cười như cười, lại như có như cảnh cáo.

      "Bà xã tương lai thân ái, em ở đây xấu chồng sao?"

      ". . . . . ." Lâm Nhược Kỳ đen mặt.

      Người đàn ông đáng chết này, đặt máy nghe lén người sao? Tại sao bọn họ cái gì cũng biết phải ràng như thế? !

      Bên cạnh, Tô Chỉ San hiển nhiên biết Lâm Nhược Kỳ và Cơ Liệt Thần sắp kết hôn, vừa nghe gọi Lâm Nhược Kỳ "Bà xã tương lai " lập tức lộ ra bộ dáng thể tin.

      là người thể nhìn bề ngoài a, nữ sinh quá trẻ tuổi như vậy sắp kết hôn? Mà đối phương lại là Trùm Xã hội đen Cơ Liệt Thần, nhìn thế nào cũng cảm thấy hai người bọn họ là tổ hợp kỳ quái a.

      Nhớ tới lời của mình mới vừa rồi quá đột ngột, Tô Chỉ San liên tục xin lỗi, " xin lỗi, tôi phải ý đó. . . . . ."

      Lâm Nhược Kỳ vội vàng giúp hoà giải, " có gì, tôi và Tô tiểu thư chẳng qua tùy tiện tán gẫu mấy câu, ."

      Dứt lời, dứt khoát đứng dậy. Ở chỗ này là nhàm chán a, phải bị dùng lời nghẹn chết chính là bị dùng ánh mắt giết chết, muốn ra ngoài dạo. . . . . .

      Vì vậy, đứng dậy rời , "Tôi toilet chút, mọi người chơi , cần phải để ý đến tôi."

      "Có muốn cùng với em hay ?" Cơ Liệt Thần yên lòng nhìn .

      " cần!" Dứt lời, bóng dáng xinh xắn của Lâm Nhược Kỳ ra khỏi phòng.

      Từ trong chỗ xa hoa đồi trụy làm người ta hoa cả mắt thoát ra ngoài, ngược lại nhõm hơn nhiều rồi.

      Lâm Nhược Kỳ từ từ ra cửa phòng, chậm rãi men theo bậc thang chạm trỗ hoa văn đến tầng trệt, ngoài phòng yên tĩnh làm cho cảm thấy tất cả mọi thứ vừa rồi dường như chỉ là giấc mộng.

      ôm chặt cánh tay, nhìn vầng trăng sáng đỉnh đầu, mình trầm tư.

      Cơ Liệt Thần để cho "Học tập", chắc hẳn để cho "Học tập" nghênh hợp đàn ông như thế nào, giống như Oanh Oanh vậy, ngồi ở bên cạnh , ôm cổ của , lúc bị vuốt ve và hôn tránh né mà cười duyên nghênh đón, sóng mắt như nước, thân mềm như rắn.

      muốn cho học như vậy? Sau đó, đối với cũng. . . . . .

      Xì khẽ tiếng, ra trong xương người đàn ông này xấu đến như vậy . . . . .

      Nhưng thể, cũng phải là mấy oanh oanh yến yến, làm được những thứ này. . . . . .

      Huống chi, lại cho mặt mũi, tại sao phải làm như vậy? Hừ, nhìn cái cũng biết là cố ý mang đến xem những chuyện tục tĩu, làm cho khó chịu trong lòng, mắc mưu đấy. . . . . .

      trái lương tâm mắng, trong miệng lẩm bẩm, vô tình vào sân cỏ hoang vắng.
      Hotaru_yuki, lovenoveldunggg thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 065: Nguy cơ Liệp Diễm (4)

      Dưới ánh trăng hơi mờ, khắp sân cỏ cũng nhuộm màu xanh lá yên tĩnh, bốn phía yên tĩnh khác thường, Lâm Nhược Kỳ bị khí quỷ dị làm hoảng sợ đến ngẩn người tại chỗ, dám làm cử động nào.

      Cảnh tượng này làm cho người ta rợn cả tóc gáy! liên tưởng đến cảnh tượng trong phim ma, trong nháy mắt cả người nổi da gà! Trong lúc nhất thời, sợ hãi đến dám quay đầu lại nhìn. . . . . . Cho đến khi có bàn tay lạnh như băng mang theo hơi gió lạnh chạm vào gáy của , mới mất khống chế kêu to lên!

      Đáng tiếc chữ cũng kịp ra khỏi miệng, liền bị cái tay kia chặn lại chặt chẽ!

      Sau đó, cây kim bén nhọn chọc vào bên gáy đau nhói rồi biến mất!

      Cảm giác nơi đau nhói trong nháy mắt tê dại làm cho Lâm Nhược Kỳ rất nhanh hiểu, có lẽ mình bị tiêm vào thứ gì. Vậy mà cùng lúc, ý thức, ánh mắt và não bộ mơ hồ, hơi thở cũng trở nên khó khăn, tức ngực và bóng đen đồng thời ập tới, thậm chí Lâm Nhược Kỳ cũng nhìn thấy là ai, ngã xuống. . . . . .

      Lâm Nhược Kỳ cũng biết, lúc té xỉu mấy phút sau, Tô Chỉ San cũng ra ngoài hóng mát, là người chứng kiến cũng bị đối phương làm cho hôn mê.

      Hai ngủ mê man bị mấy người đàn ông vạm vỡ che mặt thô lỗ nhét vào chiếc xe bánh mì giấu kín trong góc, hai tay hai chân cũng bị dây thừng trói lại chặt, ngay cả hai mắt cá chân cũng cách nào nhúc nhích, vả lại há miệng được, môi cũng bị dán kín.

      Hai người bọn họ bị bí mật mang đến nhà xưởng hoang phế nơi nào đó ở Tây Giao, nơi đó vừa vặn cách "Liệp Diễm" ở Nam Thành 2 km. . . . . .

      Mười phút sau, bên trong "Liệp Diễm".

      "Cậu cái gì? ! tìm được? !"

      Ly rượu trong tay bị hung hăng ném màn hình TV bên trong phòng! Màn hình điện tử trong nháy mắt phát nổ! Dòng điện màu xanh lam ở trong đường nứt phát ra tiếng tí tách. . . . . .

      "Đúng vậy, phát hành tung của mợ chủ . Ách, còn có Tô tiểu thư cũng thấy. . . . . ."

      Mỗi dây thần kinh căng cứng, hộ vệ A Bưu cong người 90 độ, mặc dù giọng trả lời xem như vang dội, ánh mắt lại dám nhìn thẳng vào mắt Cơ Liệt Thần ở trước mặt.

      Kẻ ngu cũng cảm nhận được, bây giờ hơi thở giết chóc của Cơ Liệt Thần nặng bao nhiêu.

      Suy nghĩ trong chốc lát, giống như cố gắng đè nén cảm xúc, xoay người đưa lưng về phía A Bưu, Cơ Liệt Thần trầm giọng : "Lập tức trở về Lư Đăng Bảo!"

      Chỉ có ở Lư Đăng Bảo số 1, chỉ có ở sào huyệt "Liệt Diễm" mới có trang bị hệ thống định vị vệ tinh cường đại, tại tình huống này chỉ có thể dựa vào hệ thống vệ tinh định vị tìm hành tung của Lâm Nhược Kỳ.

      đóng vào dấu ấn "Liệt Diễm" người Lâm Nhược Kỳ, thực tế là dụng cụ định vị theo dõi. Đây là sử dụng kỹ thuật công nghệ laser nhiệt độ cao, trong nháy mắt khảm vào máy thu tín hiệu vệ tinh điện tử Nano, đồng thời có thể tiếp nhận ba hệ thống phóng làn sóng điện lớn nhất toàn cầu.

      Trước mắt, toàn cầu có ba hệ thống vệ tinh định vị, là hệ thống CL của Russia, là hệ thống GPS của Mỹ, hai hệ thống này cũng do 24 vệ tinh đứng yên xích đạo 30.000 mét tạo thành, hệ thống khác là Galileo trong giai đoạn thí nghiệm ở Âu châu, dự tính do 30 vệ tinh tạo thành.

      Ba hệ thống vệ tinh định vị này trị giá biết bao nhiêu tiền, vậy mà Cơ Liệt Thần cầm trong tay "Liệt Diễm", cùng với máy nhận tín hiệu Nano khảm vào trong da Lâm Nhược Kỳ trị giá bao nhiêu tiền!

      cách khác, mặc kệ Lâm Nhược Kỳ góc nào thế giới hoặc gian gần xung quanh, đều bị ít nhất 4 vệ tinh dò xét đến tín hiệu người, tín hiệu này sau khi gửi đến trạm tiếp nhận, thông qua dụng cụ chuyên dụng, tính toán làn sóng điện vệ tinh khác phát tới, thời gian chênh lệch cực , mà có thể lấy được kinh độ, vĩ độ cùng độ cao gian ba chiều, tọa độ và thời gian chính xác!

      Nếu muốn chính xác hơn, có thể dùng vệ tinh hình ảnh độ phân giải cao để cẩn thận quan sát các nguồn tín hiệu, hợp thành đường kính rađa thu được các dạng hình ảnh nhất địa điểm tra xét có thể chính xác đến nửa thước !

      Cho nên, từng cho Lâm Nhược Kỳ, trước mắt chỉ có mình , người duy nhất bị đóng dấu ấn riêng, thế chút cũng sai!

      Ban đầu, bỏ ra món tiền khổng lồ mở ba hệ thống vệ tinh định vị đối với chức năng dân ra là có mưu đồ khác. Nhưng nếu cho , cũng hối hận, ngược lại may mắn quyết định của mình cũng phải là nhất thời xúc động.

      Hôm nay, máy nhận tín hiệu có thể chút công dụng, vừa đúng dùng nó để xác định hành tung của .

      Nghĩ đến mọi chuyện, dường như trong chỗ tối ông trời sớm định trước . . . . .

      đường cao tốc, chiếc xe chở Container chạy hết tốc độ tiến về phía Tây Giao.

      Bên trong Container hai ngủ mê man, Lâm Nhược Kỳ tỉnh lại trước, bị đông cứng tỉnh lại.

      Lúc ra có quấn khăn choàng, có lẽ người bắt cóc cảm thấy khăn choàng người rối bù rất cản trở, liền lột xuống. Mặc váy vải bông mỏng manh, Lâm Nhược Kỳ run rẩy tỉnh lại, đầu tiên nhìn thấy là con rết quỷ dị dữ tợn trước mặt!

      " tỉnh rồi hả ?" Đối phương nhíu mày, có vẻ kinh ngạc, "Loại thuốc này, người bình thường phải ngủ mê man ngày đêm, lại bao nhiêu giờ tỉnh, quả nhiên hổ là Cơ lão đại dạy dỗ nên a."

      Tiếng ngông cuồng của đối phương truyền vào trong tai làm cho Lâm Nhược Kỳ rét mà run.

      rảnh để suy nghĩ lời "Ngủ mê man" của đối phương, ánh mắt của Lâm Nhược Kỳ yên lặng nhìn con rết dán vào cổ tay đối phương, cảm thấy dường như từng quen biết.

      Ngước mắt vừa nhìn, hoảng hốt!
      Hotaru_yuki, lovenoveldunggg thích bài này.

    3. lovenovel

      lovenovel Well-Known Member

      Bài viết:
      343
      Được thích:
      309
      La ong chu dien sao??? Chac vi tra thu a nen bat coc c ma. Kho than c

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 065: Nguy cơ Liệp Diễm (5)

      Người này thân hình cao lớn vạm vỡ, cao 1m90, ngăm đen khỏe mạnh, đường nét khuôn mặt cứng rắn, vẻ mặt hung ác, cả người lộ ra loại thô bạo, tục tằng nguyên thủy. Ông ta phải là tay chị ở Nam Thành mà Cơ Liệt Thần ở trong buổi họp đấu giá kia, là Đại Sắc Ma chơi đùa mười chết ngừng sao? !

      Ông trời, tại sao lại là ông ta ? !

      "Ông. . . . . . Tôi. . . . . . Khụ!" Bởi vì thuốc mê từ cổ đâm vào, Lâm Nhược Kỳ cảm giác cổ họng vẫn tê dại, vô cùng lưu loát, cộng thêm ngoài miệng bị dán kín, làm cho căn bản phát ra được tiếng nào.

      Dĩ nhiên, sở dĩ được chủ yếu cũng vì nhớ người trước mặt rốt cuộc tên gọi là gì.

      Thở hổn hển tiếng, mặt rung lên dữ tợn, Điền Lão Thất tiến lên bước, bàn tay nắm cằm Lâm Nhược Kỳ, cười điên cuồng , " sai, tôi là Điền Lão Thất, đối thủ lâu năm của người tình ! Hoan nghênh tham gia bữa tiệc chết chóc của chúng tôi. . . . . ."

      xong, ông ta chút nào thương tiếc giật ra băng keo miệng , cười điên cuồng , "Cái băng keo này, tại cũng vô ích, cho dù kêu la bao nhiêu cũng đáng kể, dù sao bên ngoài cũng ai nghe được!"

      Trái tim bé của Lâm Nhược Kỳ run lên, để ý ngoài miệng đau đớn, chỉ cảm thấy muốn nôn ọe. . . . . .

      Cái gì gọi là đối thủ lâu năm? ! Cái gì gọi là bữa tiệc chết chóc? ! Cái gì gọi là kêu la? ! rất muốn kêu to cứu mạng nhưng bị ông ta làm buồn nôn, ngay cả kêu cũng được!

      cố gắng lấy cùi chỏ chống mình ngồi dậy, khóe mắt liếc qua Tô Chỉ San ở bên cạnh, trong lòng rất buồn bực, tại sao cũng ở chỗ này? Rốt cuộc Điền Lão Thất này muốn làm gì?

      Vừa vuốt ve thứ gì đó có thể lợi dụng bên tay, vừa từ từ xê dịch cái mông, đem áo đơn bạc của Tô Chỉ San ngăn ở phía sau.

      Lâm Nhược Kỳ xoa nơi cổ bị kim châm, lặng lẽ quan sát bốn phía.

      Phát mình và Tô Chỉ San ngồi ở trong Container giống như xe ngựa, xe dường như chạy về hướng khác, phía trước và sau lưng Điền Lão Thất còn đứng mấy người đàn ông che mặt.

      Trong đó, có người đàn ông mặc dù che mặt nhưng Lâm Nhược Kỳ phát tóc của ta có mấy sợi nhuộm highlight màu tím, thân hình của ta cùng các mấy người đàn ông kia hơi khác biệt, có vẻ gầy hơn. Người đàn ông này dường như gặp ở đâu nhưng nhất thời nhớ ra.

      buồn bực giọng lẩm bẩm, "Cũng phải là đóng phim, làm gì tốn công tốn sức muốn bắt cóc? Lại còn phái ra lực lượng lớn như vậy tới bắt cóc tôi? hiểu ra sao. . . . . ."

      Quả nhiên nữ chính bị bắt cóc là cần phải trải qua mưu sao? Đây khỏi cũng quá máu chó . Như , kể từ khi làm hộ lý riêng cho Cơ Liệt Thần, người và mọi thứ xung quanh bên cạnh giống bình thường . . . . .

      Điền Lão Thất nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi, hừ tiếng, "Đừng tự tâng bốc mình, chẳng qua là bảo đảm thứ yếu mà thôi. Hơn nữa, thực muốn phải là tôi."

      Dứt lời, ông ta nghiêng đầu nhìn người khác phía sau lưng, , "Người giao cho cậu...cậu nợ tôi món nợ ân tình. Chẳng qua, tạm thời tôi thay đổi chủ ý, có lẽ này đối với tôi còn có chút chỗ dùng, tôi phải giữ lại trước."

      Lâm Nhược Kỳ nghe ra những lời này của ông ta khỏi nghĩ thầm.

      Người đàn ông tóc tím thở hổn hển tiếng, liếc nhìn Lâm Nhược Kỳ, "Tôi có vấn đề, người này để ở chỗ trước, vừa đúng dời lực chú ý của ta đối với tôi" lời đến nửa, ta nhìn đồng hồ đeo tay, "Động tác phải nhanh chút, nếu tôi đoán sai, lúc này bọn họ phát ."

      Nghe vậy, Lâm Nhược Kỳ sửng sốt.

      Giọng này, nhận biết, ta là người đàn ông thiếu chút nữa làm nhục lúc đại thọ 60 tuổi của ông già họ Lãnh ở du thuyền . . . . . .Lôi Thiệu Đình!

      Tại sao ta lại ở chỗ này? Tại sao bắt tay với Điền Lão Thất? Bọn họ muốn làm gì?

      Lâm Nhược Kỳ cố bình tĩnh, cố gắng muốn moi ra cái gì đó từ trong miệng bọn họ.

      "Các người. . . . . . Các người muốn làm gì?" e sợ nhìn bọn họ, đáng tiếc đối phương căn bản thèm để ý .

      Thành , chẳng qua chỉ Lôi Thiệu Đình thôi, rất sợ chớ chi thêm Điền Lão Thất có thể đùa chơi chết mười !

      rất hiểu, nếu Lôi Thiệu Đình bắt còn có chút lý do nhưng Điền Lão Thất chẳng qua cũng chỉ gặp lần mà thôi, chưa từng giao tiếp, tại sao muốn bắt ? Hơn nữa, Tô Chỉ San cũng bị bắt là chuyện gì xảy ra? Cái này căn bản chút lý lẽ.

      nhớ lại cuộc đấu giá kia, mặc dù lúc ấy xem hiểu cả quá trình, đối với chuyện ma túy "Dạ Mị" hiểu cũng nhiều. Nhưng trước khi , bộ dáng Điền Lão Thất tức giận nhìn Cơ Liệt Thần, lại thấy rất ràng. Chẳng lẽ, ông ta là vì chuyện của Cơ Liệt Thần mới bắt hay sao?

      Lâm Nhược Kỳ nhớ tới Lôi Thiệu Đình ít nhiều lo ngại đối với Cơ Liệt Thần, vì vậy nhìn về phía ta, .

      "Lôi Thiệu Đình, nếu muốn bị Cơ Liệt Thần đuổi giết, trước hết thả tôi ra!" Run rẩy xong, cong chân vừa đúng chạm được sau lưng Tô Chỉ San, dừng chút, hơn nữa, "Nếu , thả Tô tiểu thư trước, ấy là người của Cố tổng tập đoàn Cố thị, tôi nghĩ ngu xuẩn, tự dưng muốn thêm kẻ địch chứ?"

      Lâm Nhược Kỳ giữ vững tinh thần, ngẩng đầu ưỡn ngực nhưng ra trong bụng sợ đến muốn chết. . . . . .

      "Còn ông nữa" quay lại nhìn về phía Điền Lão Thất, có chút e sợ nhưng vừa lặng lẽ nhéo bắp thịt ở chân của mình để lấy thêm can đảm, vừa nhắc nhỡ mình phải bình tĩnh, "Mặc kệ ông vì lý do gì bắt cóc tôi, hãy cho tôi biết mục đích của ông, để tôi xem có thể giúp được ông hay . Trong mắt của tôi, loại hành động quá khích này, Cơ Liệt Thần chưa chắc đồng ý."

      Thái độ của mọi việc đều có thể bàn bạc lại, làm cho tất cả mọi người cùng ngẩn ra tại chỗ.

      Nhất là Lôi Thiệu Đình và Điền Lão Thất, hẹn mà cùng trừng to mắt, thể tin!

      lại nhận ra bọn họ, còn sớm nhận ra động cơ của bọn họ, câu điểm trúng tử huyệt của bọn họ ! này quả nhiên can đảm khác thường, vóc dáng mặc dù nhắn nhưng gặp chuyện sợ hãi, có thể thấy được năng lực tùy cơ ứng biến của rất cường đại. . . . . .

      Nhưng giây kế tiếp, Điền Lão Thất đột nhiên phản ứng kịp, bỗng nhiên giơ tay lên giữa trung, nhìn dáng vẻ dường như muốn tát cho bạt tai!

      biết là vì lý do gì, cuối cùng bàn tay của ông ta cũng có cứng rắn vỗ xuống mà dừng lại giữa trung, nắm thành quyền, gân xanh nổi lên dữ dội, gương mặt dữ tợn đáng sợ, ánh mắt kiêu ngạo tức giận, "Con bà nó, chỉ con nhóc như cũng dám dạy tôi phải làm gì? ! Con mẹ nó, chán sống hả? !"

      Lâm Nhược Kỳ sợ ngây người, phản xạ có điều kiện, quay mặt , dám nhìn mặt của ông ta.

      hỏng bét, xem ra mới vừa chạm đến điểm cuối của Điền Lão Thất. . . . . .
      Hotaru_yukilovenovel thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 066: Ngày mai chúng ta kết hôn! (1)

      Lôi Thiệu Đình đứng ở bên, vì bị Lâm Nhược Kỳ khám phá thân phận, dứt khoát tháo xuống khăn che mặt, nhìn chằm chằm, " của Cơ Liệt Thần?"

      "Tôi. . . . . ." nghẹn lời.

      Lâm Nhược Kỳ ngây dại, đột nhiên phát tự đem chính mình lọt vào tình cảnh khó cả đôi đường.

      nhớ tới Cơ Liệt Thần từng qua, từ trước đến giờ Điền Lão Thất chịu thua kém người, người khác càng thích ông ta càng muốn phải lấy được. cách khác, nếu để cho ông ta biết mình sắp gả cho Cơ Liệt Thần, đối thủ lâu năm của ông ta, vậy ông ta lập tức làm nhục sao? Ngược lại, thừa nhận lời , tự nhiên Lôi Thiệu Đình xem như là có quan hệ với Lãnh Như Phong, cũng có khả năng làm nhục . . . . . .

      Lâm Nhược Kỳ cắn môi làm dịu cảm xúc chút, trái lo phải nghĩ, cảm thấy chỉ có phủ nhận quan hệ giữa mình và Cơ Liệt Thần mới đem chuyện làm cho tệ thêm. Theo ý , ít nhất Lôi Thiệu Đình đáng sợ như Điền Lão Thất, dù sao nữa ta vì mình mới có thể biến thành như vậy, vả lại, Lôi Thiệu Đình ít nhiều có chút sợ hãi Cơ Liệt Thần, cũng làm gì .

      Mà Điền Lão Thất căn bản là tên súc sinh, cùng súc sinh điều kiện, nào có dễ dàng như vậy? !

      để ý chuyện vạch trần thân phận bọn người bắt cóc là đại kỵ, vội vàng , "Lôi Thiệu Đình, với , tôi quen biết Lãnh Như Phong, ấy . . . . . ."

      Lời đến nửa, hạ quyết tâm, " ấy và tôi sớm có hôn ước!"

      Đưa ra lý do có căn cứ, chính cũng sợ hết hồn hết vía! Chỉ mong có thể hù dọa bọn họ. . . . . .

      "Lãnh Như Phong? Cậu chủ Lãnh tập đoàn Lãnh thị? . . . . . . Biết ta? !"

      Nghe vậy, quả nhiên Điền Lão Thất dừng lại động tác trong tay, kinh hoảng cứng lưỡi, nhìn chằm chặp Lâm Nhược Kỳ, tràn đầy nghi ngờ.

      Lãnh Như Phong, thủ lĩnh Diệu Nhật, con nhóc này làm sao biết ta? ! Nhà họ Điền và Lãnh Như Phong có qua lại làm ăn, nếu quả như lời , chuyện thay đổi rất phức tạp, ít nhất nhìn mặt Lãnh Như Phong, ông ta thể làm gì .

      Có lẽ, trước hết cần phải xác định chuyện này là hay giả, sau đó mới có thể quyết định bước kế tiếp làm như thế nào.

      Thấy Điền Lão Thất dừng lại hồi lâu, biết lời của mình có hiệu quả, Lâm Nhược Kỳ ưỡn thẳng sống lưng, cố giả vờ bình tĩnh , " sai! Tôi biết ấy! tin. . . . . . ông có thể hỏi Lãnh Như Phong!"

      Quả muốn sống nữa, đánh cuộc, đánh cuộc bọn họ ai hỏi Lãnh Như Phong!

      Híp híp mắt, tầm mắt từ mặt của dời . Xảo quyệt như Điền Lão Thất cũng cách nào phủ nhận mình quả bị lời của có chút dao động, nếu như mình bắt nhầm người, bắt của Lãnh Như Phong, vậy ông ta đắc tội rất lớn.

      Nhưng lại, ngày đó ràng ông ta nhìn thấy cùng Cơ Liệt Thần đến buổi đấu giá, chính là này. . . . . . Vậy và Cơ Liệt Thần có quan hệ gì?

      Sau khi trầm tư mấy giây, Điền Lão Thất đột nhiên từ trong túi tiền móc ra khẩu súng, họng súng đen ngòm chĩa vào huyệt Thái Dương của Lâm Nhược Kỳ!

      "! Lời mới rồi, rốt cuộc là hay là giả? !"

      Lâm Nhược Kỳ bị dọa sợ đến gần như hồn bay phách lạc, lúc nhìn thấy khẩu súng, thiếu chút nữa chết ngất. ràng, Điền Lão Thất là người đa nghi, muốn để cho ông ta tin tưởng chuyện này cũng dễ dàng.

      "Rắc rắc . . . . . . " Kéo chốt an toàn, Điền Lão Thất đạn lên nòng!

      Mẹ nó! Cầm thú này muốn giết a!

      Lâm Nhược Kỳ cắn răng, dứt khoát đếm xỉa đến, đem cổ duỗi dài, lấy ra khối ngọc bội cổ, "Tôi đều là , tôi có ngọc bội của ấy làm chứng!" Vội vàng nhắm nghiền hai mắt, bộ dạng sợ chết để chứng minh lời của mình .

      Nét mặt của , nhìn như vô cùng bình tĩnh, ra chỉ có chính mới biết, có bao nhiêu sợ hãi bị Điền Lão Thất nhìn ra lời dối của mình.

      sợ, sợ, dưới tình huống này làm sao sợ hãi đây? ! sợ đến muốn khóc lên nhưng phải chịu đựng. . . . . .

      Hết cách rồi, phải nhịn, nếu chết càng mau!

      Lúc con người nhận được tổn thương, theo bản năng luôn hướng người thân thiết nhất của mình nhờ giúp đỡ. ra Lâm Nhược Kỳ muốn cầu cứu nhất chính là cha mẹ của mình, nhưng biết, căn bản là thể, ngay cả cha mẹ của mình trông như thế nào cũng biết, cũng biết bọn họ còn sống hay chứ đừng cầu cứu tới bọn họ.

      còn muốn kêu Tuyết Phù, kêu Lynda, nhưng biết bọn họ giống như , đều là phụ nữ, căn bản phải là đối thủ những tên cầm thú này. Tác phẩm được dịch trực tiếp tại , . Hơn nữa, họ cách tận chân trời, muốn giống như lần trước, Lynda có thể may mắn kịp thời tìm được , ngăn cản Lôi Thiệu Đình cưỡng hiếp, lúc này căn bản là thể nào!

      Vì vậy, Lâm Nhược Kỳ buồn rầu phát , lúc như chỉ mành treo chuông, người mà có thể cầu cứu lại là người chưa bao giờ chính thức cầu hôn , bề ngoài lịch , trong xương cực độ ác ma, Cơ Liệt Thần!

      Cho dù là Trùm Xã hội đen, cho dù là người vô cùng hung ác mang tội giết người nhưng đối với rất tốt. Ít ra lấy súng chỉa vào huyệt Thái Dương của , cũng chưa từng lấy tính mạng của để uy hiếp !

      Cho dù “thú tính" bộc phát hoàn toàn có thể dùng sức mạnh đối với nhưng chưa bao giờ làm. Mặc dù có nhiều lần cũng chịu nổi nhưng cuối cùng vẫn nhịn được. . . . . .

      Lâm Nhược Kỳ còn hơi sức, bắt đầu lặng lẽ hồi tưởng Cơ Liệt Thần đối xử tốt với mình, vô cùng buồn bã cầu nguyện: Cơ Liệt Thần, nếu còn muốn tôi nhanh tới cứu tôi!

      bên, con ngươi sắc bén của Lôi Thiệu Đình híp lại, lạnh lùng liếc mắt nhìn Lâm Nhược Kỳ, trong lòng thầm kêu tiếng ổn. Nếu Điền Lão Thất biết Lâm Nhược Kỳ quen biết Lãnh Như Phong, vậy ông ta nhất định giúp mình việc này, ngược lại rất có thể đem mũi nhọn hướng vào mình.

      Như thế xem ra, ta phải nghĩ cách đào thoát. . . . . .

      Bên kia, Điền Lão Thất kiểm tra khối ngọc bội Lãnh Như Phong cho Lâm Nhược Kỳ. Nhìn thấy ít khối ngọc bội hoàn toàn sáng bóng Điền Lão Thất bỗng ngạc nhiên, "Cái gì. . . . . . có ngọc bội? !"

      Ông ta kinh ngạc nhìn khối ngọc bội đeo ngực Lâm Nhược Kỳ, ngọc bội kia ông ta cũng từng nhìn thấy, ràng giống như đúc cái của Lãnh Như Phong. Tác phẩm được dịch trực tiếp tại , . ta luôn mang theo bên mình, chưa từng rời khỏi người, lại đem nó đưa cho . . . . . .

      như vậy, quả nhiên là Lãnh Như Phong sao?

      Cho dù trời sanh tính đa nghi, Điền Lão Thất cũng nhịn được trái tim run rẩy, nhìn lại Lâm Nhược Kỳ bìnhh tĩnh như thế, rốt cuộc động tác trong tay do dự.
      Hotaru_yuki, dunggglovenovel thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :