1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

LỤC YÊN, ANH YÊU EM - KINH CHẬP (C8/35)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      29: vụng trộm
      Editor: Yang3S

      ______

      Vào ngày xuất viện, bầu trời trong xanh, ngay cả những hàng cây bên ngoài bệnh viện trông cũng đẹp mắt hơn.

      ngửi thấy mùi Formalin* nữa, thấy những bức tường trắng phơ nữa, và cũng cần đối mặt với khuôn mặt khó chịu của y tá trưởng nữa.

      (*Formalin: tên loại hóa chất, Hợp chất hữu cơ formalin ở điều kiện bình thường là chất khí có mùi hăng mạnh. Dung dịch formanlin được sử dụng để làm chất tẩy uế hay để bảo quản các mẫu sinh vật. Ngoài ra dung dịch này còn được sử dụng trong ướp xác để khử trùng và tạm thời bảo quản xác chết. Tóm lại là mùi bệnh viện trong truyền thuyết.)

      Căn phòng gọn gàng sạch lúc trước có thêm nhiều đồ đạc cho trẻ con, chỉ thêm có mấy bình sữa, mà căn phòng của bọn họ trở lên chật chội hơn, trong khí luôn có mùi sữa bột và mùi phấn rôm, Tiêu Diệu Thường ở lại Vân Phù Cư, mỗi ngày đều đến chăm sóc , để Tạ Đạo Niên có thể nghỉ ngơi được chút.

      Trong phòng tắm cũng có thêm nhiều đồ cho trẻ con, Tiêu Diệu Thường dạy Tạ Đạo Niêncách tắm cho trẻ con, học rất nhanh, chỉ mới làm hai lần, mà kỹ thuật của trở lên thành thạo hơn, Tiểu Hồng Tảo ngoan ngoãn nằm trong vòng tay của , mỗi lần thoa sữa tắm cho bé, bé đều cười hi hi ha ha, nhìn rất đáng .

      Trong thời gian ở cữ(1), ăn rất nhiều chân giò kho gừng(2), Tiêu Diệu Thường thường cho mấy miếng dán ấm bụng, mọi chuyện đều tốt đẹp, cho đến khi Lục Yên chỉ cần nhìn thấy giò heo liền cảm thấy buồn nôn, ngửi thấy mùi giấm axit pantothenic(3) trong dạ dày như muốn trào lên miệng.

      (1)ở cữ: chỉ phụ nữ sau sinh trong tháng đầu tiên.

      (2)chân giò kho gừng: là món ăn truyền thống của Quảng Đông, Trung Quốc. Nguyên liệu gồm có chân giò, gừng, giấm, trứng... Theo truyền thống, các bà mẹ mới sinh xong ăn nó để phục hồi sức khỏe. Thành phần chính là chân lợn, trứng và gừng.

      (3)axit pantothenic: hay có tên gọi khác là vitamin B5.

      Lục Yên trong thời gian hồi phục sức khỏe, Đào Nhạc cho ngồi quá lâu, mỗi lần Lục Yên lười biếng, bà với , "Cứ ngồi , ngồi lâu như vậy, cẩn thận cái mông còn to hơn cái sọt."

      Giữ lấy phần eo của Lục Yên, vì Đào Nhạc lúc nào cũng sợ ngã.

      cho ăn nhiều đồ dầu mỡ, thực đơn mỗi ngày của Lục Yên là gà nấu rượu gừng*, Đào Nhạc cố tình vớt lớp mỡ ở ra cho ăn, mỗi lần Lục Yên đều ăn hết thịt gà, và đều để lại cho Tạ Đạo Niên giải quyết nốt.

      (*gà nấu rượu gừng: Là món ăn địa phương phổ biến ở tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc. Nguyên liệu gồm: Gà, rượu, gừng rang... Là món ăn bổ sung nhiều chất dinh dưỡng cho phụ nữ sau sinh, phụ nữ sau sinh phải ăn món này trong khoảng thời gian ở cữ.)
      Cho uống sữa vẫn phải cho uống phần sữa bột phần sữa mẹ, Lục Yên hiểu, "Mẹ, ngực của con căng đau rất khó chịu."

      Đào Nhạc với , "Hay là dùng máy hút sữa, nhiều sữa như vậy, con muốn ngực con xệ xuống à? Còn nữa, đến lúc cho con bé cai sữa rất khó."

      "Con muốn bị xệ xuống."

      " muốn nghe lời mẹ."

      Nghe theo lời của Đào Nhạc và Tiêu Diệu Thường, thân thể của Lục Yên phục hồi rất tốt, đứa bé cũng ngày bụ bẫm hơn.

      Sau tháng ở cữ, cả người Lục Yên thoải mái dễ chịu, lấy hộp sữa chua trong tủ lạnh ra uống ừng ực.

      thèm muốn chết, cuối cùng cũng có thể uống đồ lạnh.

      .......

      Lục Yên và Tạ Đạo Niên đều là con , Nam Chi rất được quan tâm, ngày nào ông ngoại và bà ngoại cũng đều sang đây thăm bé, được trưởng bối chăm sóc, Nam Chi vừa kén ăn, vừa khóc nhè, rất ngoan ngoãn.

      Trần Lộ lúc nào cũng , Nam Chi giống Tạ Đạo Niên, lanh lợi từ , đúng là giống nhau như đúc.

      Lục Yên rất sợ bé có tính cách trầm lặng giống Tạ Đạo Niên, mỗi ngày đều trêu cho bé cười, cũng rất nể tình Lục Yên, lần nào Lục Yên trêu bé cũng cười.

      Lúc nào nhìn thấy Tạ Đạo Niên, bé cũng cười toét mồm ra, giơ tay lên muốn bế, Lục Yên bị bỏ mặc ở bên.

      Ngày nào Tạ Đạo Niên cũng mang theo dáng vẻ tươi cười, buổi tối về đến nhà, đều có thể thấy chơi với Tiểu Hồng Tảo, chơi biết mệt.

      Lần đầu tiên hai người làm bố mẹ, nên vừa thận trọng vừa hạnh phúc.

      Hai vợ chồng rất thích chụp ảnh cho bé, bé con rất ăn ảnh, đường nét khuôn mặt của Nam Chi rất giống Tạ Đạo Niên, đôi mắt giống Lục Yên, vừa to tròn vừa long lanh, như thể được phủ tầng sương mù. bé thích đặt hai tay lên ngực, ánh mắt chăm chú nhìn , như muốn làm nũng, bé rất thích Lục Yên lắc trống lắc cho bé nghe.Lúc có ai, bé thích bì bõm kêu a a ê ê, lần nào A Bảo cũng tưởng bé xảy ra chuyện gì, nhảy lên xe đẩy kiểm tra xem bé có xảy ra chuyện gì .

      Khi gọi bé là Tiểu Hồng Tảo, ------ ư? Rồi nhìn bạn, như thể muốn , bạn gọi tôi?

      Lục Yên rất thích bất thình lình gọi bé: Tiểu Hồng Tảo, sau đó có thể nghe thấy tiếng ư a của Nam Chi, đến gần chỗ bé, bé nhìn chằm chằm vào .

      Công việc của Lục Yên quay về quỹ đạo, mỗi ngày Lục Yên đều đưa Nam Chi đến Vân Phù Cư, buổi trưa đến đó ăn, buổi tối đưa Nam Chi về nhà. Mỗi lần gọi video cho Tạ Đạo Niên, Lục Yên đều đưa camera về phía Nam Chi, nhìn thấy bố, liền khua tay khua tây, dáng vẻ vô cùng vui vẻ.

      Trong đêm tối yên tĩnh, bên ngoài cửa sổ thỉnh thoảng có ánh đèn lóe lên.

      Nam Chi ngủ ở trong nôi, ngậm núm vú giả, thỉnh thoảng mút chậc chậc, hai tay bé để trước ngực, tư thế ngủ rất ngoan hiền.

      Lục Yên cảm thấy ngực căng đau khó chịu, trằn trọc mãi ngủ được, nhàng đánh thức Tạ Đạo Niên, "Trường Canh, hút giúp em với."

      vẫn mê mang, bàn tay vô thức đẩy cái nôi, Lục Yên ghé sát vào tai : " phải Tiểu Hồng Tảo, em cơ."

      Lúc này nghe thấy , xoay người lại, cởi áo của Lục Yên ra, hai bầu ngực căng phình lên, cao ngất, Tạ Đạo Niên đặt tay lên đó từ từ xoa bóp, sau đó vùi đầu vào ngậm núm vú của , Lục Yên cảm thấy là lạ, mút rất mạnh, Lục Yên cảm thấy thoải mái hơn chút, nhưng sau đó lại có cảm giác kỳ diệu ập đến.

      Chờ mút xong, hỏi, "Có vị gì a?"

      Tạ Đạo Niên chép chép miệng, "Ngọt, có chút tanh."

      "Vậy hút hút bên này nữa ."

      nằm dịch đầu qua mút bên ngực khác, tay liên tục xoa bóp bầu ngực còn lại, Lục Yên ôm lấy lưng của , dần dần, bộ ngực còn căng phình lên nữa, lúc mút, đầu lưỡi di chuyển liếm quanh quả đào, thỉnh thoảng còn dùng răng cắn cái, hai đùi của Lục Yên kẹp ngày càng chặt lại.

      Sau khi mút sau, Tạ Đạo Niên lau miệng, trong đêm tối, Lục Yên nhìn được biểu cảm của .

      , "Ngủ ."

    2. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      29-2: vụng trộm 2
      Editor: Yang3S

      ______

      từ từ nằm xuống, đắp kín chăn, phía dưới ẩm ướt, lúc ma sát hai chân lại với nhau có chút khó chịu.

      Lục Yên tưởng ngủ rồi, tay mới luồn vào trong quần, còn chưa sờ được vào quần lót, bị tay của bắt lại, sau đó, giọng mang theo vẻ bắt nạt lọt vào tai , "Tiểu tao hóa, chỉ chờ đến lúc em nhịn được."

      Lục Yên đánh vào bả vai của , khẽ , "Đồ lưu manh."

      Tạ Đạo Niên cúi người xuống hôn , bàn tay luồn vào trong áo của , "Bộ ngực lớn như thế này, muốn đè chết người à?"

      ôm , hai chân kẹp chặt lấy phần hông của , gương mặt cọ sát vào phần thái dương của , "Trường Canh ~ em rất nhớ ."

      Trán của chạm vào nhau, " cũng muốn*."

      (*muốn: từ gốc là "想", từ này có thể dịch thành: nghĩ, nhớ, muốn, tưởng)

      Hai vợ chồng nhìn Tiểu Hồng Tảo ngủ ở trong nôi, thầm với , "Lúc nữa tiếng chút."

      "Ừm."

      Tạ Đạo Niên lấy bao cao su từ ngăn kéo ra, Lục Yên xuống giường, chổng mông lên, Tạ Đạo Niên cởi quần áo của ra, quỳ chân xuống đất, hai tay đặt lên vườn hoa của , sau đó từ từ tách hai cánh hoa của ra, cúi đầu hôn xuống, Lục Yên kêu "ưm" lên tiếng, hai tay chống xuống đất để giữ thăng bằng, nâng mông lên cao hơn, dùng lưỡi liếm tiểu huyệt của , có chút ngứa, tê tê, đầu lưỡi của uốn cong lên, ý định moi nước ra.

      đưa ngón tay vào, móc lấy thịt non bên trong, Lục Yên cắn ngón tay, cố gắng kiềm chế để phát ra tiếng.

      Càng kiềm chế, càng thấy khó chịu, phía dưới bắt đầu chảy nước.

      tới gần bên tai của , : "Tao hóa, nhạy cảm như vậy? Ướt như vậy?"

      thấp giọng , "Em muốn ."

      Tạ Đạo Niên vuốt ve gò má của , " hút giúp em."

      "Ừm."

      lên giường nằm xoay người lạ, hai chân mở rộng, Tạ Đạo Niên nằm ở giữa hai chân của , đầu lưỡi linh hoạt trượt vào trong bắt đầu khuấy đảo, chiếc áo của Lục Yên mở rộng, bộ ngực đung đưa qua lại vì run rẩy của cơ thể.

      Bên ngoài cửa sổ có ánh đèn xe lóe lên, xong lại biến mất dấu vết.

      Chiếc áo mặc là màu trắng, cái bóng của hai người hòa vào làm , tạo thành cái bòng dài, núi non trùng điệp*(1), nghàn rãnh vạn vũng nước(2).

      (1)núi non trùng điệp: từ gốc (hán việt) là - trọng loan điệp chướng: thành ngữ TQ, dùng để miêu tả những ngọn núi gần nhau liên tiếp.

      (2)ngàn rãnh vạn vũng nước: dùng để mô tả có rất nhiều rãnh. Có nghĩa dụ là con đường gồ ghề.

      cảm nhận được sít sao, chặt chẽ, gồ ghề, trong tiểu huyệt của .

      Hai người đè nén lại tiếng rên rỉ, khiến cho nhiệt độ cơ thể ngày càng lên cao.

      Tạ Đạo Niên nhìn , ở trong đêm tối, ánh mắt như nhìn chằm chằm vào con mồi, nhịn được, nước lũ lại tràn ra.

      đầu v* của Lục Yên dựng thẳng lên, cao ngất, như quả nho bị lột vỏ.

      Hai người cùng nhau thở gấp, Lục Yên cắn chặt ngón tay, thỉnh thoảng vẫn kêu ưm a, Tạ Đạo Niên cầm lấy cặp mông của bóp mạnh, thịt tràn qua những kẽ tay.

      Ánh đèn rất tối, bọn họ lén lút, ngay cả dòng nước dường như cũng lén lút nhàng chảy ra.
      đứng dậy, cởi quần áo, cầm bao cao su lên đeo vào, kéo dậy, nhấc chân của Lục Yên lên, đưa cậu em trai vào đúng lối vào.

      "Ừm....... a ~ "

      "Hừm ~ là nhớ nơi này của em. Tao hóa, vẫn còn ướt như vậy."

      "Ưm... Trường Canh, di chuyển, mau di chuyển."

      Hai tay của cầm lấy cái mông của , cơ thể phía dưới va chạm vào nhau, Lục Yên bị đâm đến mức phải rên hừ hừ, ở bên tai : " lâu có làm em."

      Cảm nhận được bức tường bên trong co chặt lại, tiếp, "Tiểu dâm phụ, sữa chảy cả lên ngực của rồi."

      Bộ ngực đẫy đà của Lục Yên đè vào , khiến lồng ngực của bị ướt.

      "Trường Canh ~ đâm em, mau đâm em ~ "

      Cả hai người đều dùng giọng mũi để , dáng vẻ lén lút, giống như đương vụng trộm, rất kích thích.

      nắm chặt lấy cái mông của , gậy th*t nhanh chóng đâm sâu vào bên trong, Lục Yên cắn vào vai , giọng bị ngắt quãng, "Ưm... a.... thoải mái."

      trực tiếp nhấc bổng hai chân của lên, "Dâm đãng, còn muốn gì nữa?"

      Lục Yên ôm chặt lấy , đầu lưỡi liếm quanh bờ môi của , ", có gì, ông xã, mau đâm em, mau đâm em."

      Tiếng bị ngắt quang, ràng muốn lớn tiếng rên rỉ, nhưng lại phải đè nén lại, nghe có cảm giác bị khi dễ.

      Đúng, chính là muốn khi dễ .

      Kéo đặt xuống tấm thảm dưới sàn, bàn tay kẹp lấy quả đào đỏ mọng của , rồi kéo, rồi nhấn cái, sữa bị rỉ ra ngoài, bên dưới vẫn miệt mài va chạm vào , vùi đầu vào ngực bú mút, hai tay Lục Yên nắm chặt lấy chân giường, theo kịp nhịp điệu của , "Rất nhớ .... rất nhớ cây gậy lửa của ."

      Cây gậy lửa?

      Tạ Đạo Niên nở nụ cười, bóp mạnh vào ngực của , "Vậy cái này của em gọi là gì?"

      cắn ngón tay, "Trường Canh dâm đãng."

      "Tao hóa."

      hôn , vắt hai chân qua hông của , thân dưới ngừng đâm vào rồi lại rút ra, Lục Yên vùi đầu vào cổ , liên tục kêu ưm a ưm a, dám kêu lớn tiếng.

      Sàn nhà lạnh lẽo, xung quanh yên tĩnh, người vợ của sung sướng nằm dưới thân của , con ngủ trong nôi, nghe từng tiếng rên rỉ nhõng nhẽo của , cậu em trai ở dưới lại càng sưng to hơn, kìm lòng được mà cắn lên vành tai của , Lục Yên lại càng ôm chặt lấy hơn.

      Chuyến tàu hôn nhân này về hướng nào?

      Chỉ cần có , hoa Thất Lý Hương đường đều nở rộ.

      có thể ở trạm cuối nhà ga hô to: Trường Canh, em , Yên Yên .

      Nghĩ đến điều đó, đôi mắt có chút long lanh ánh nước, trong đêm tối nhìn thấy được, tốc độ luật động của Tạ Đạo Nhiên nhanh hơn, Lục Yên cắn vào vai , hai chân run rẩy, hoa chi loạn chiến* vì lực đâm mạnh của .

      (*hoa chi loạn chiến: Thành ngữ Trung Quốc, dùng để chỉ nụ cười run rẩy cả người, cười đầy phóng túng, cười phá lên. Và thường dùng cho phụ nữ khi cười lớn, nhất là phụ nữ có chút phóng túng, phóng đãng.)

      hôn lên gò má của , "Trường Canh, em , Yên Yên ."

      Đoàn tàu tạm dừng lại....

      Cổ của Lục Yên ươn ướt. tóm lấy hai chân giơ lên cao, bản thân quỳ gối tấm thảm, gậy th*t của liên tục đâm vào , tốc độ quá nhanh, nhịn được liền co chặt lại bức tường bên trong, đổi lại là tiếng lạc giọng của .

      "Tao hóa, sắp bị em ép khô."

      Bên trong siết ngày càng chặt, nước chảy ra ngày càng nhiều, rút ra mảng ướt đẫm, cắm vào ấm áp kìm được.

      Tạ Đạo Niên phát ra tiếng buồn bực, bắp đùi của hai người va chạm vào nhau, dường như tạo ra tia lửa giữa màn đêm tối đen.

      "Bắn ... Trường Canh, mau bắn vào em ."

      cúi người ôm lấy , đâm mạnh mấy cái, cái mông run rẩy, Lục Yên kẹp chặt lấy eo của .

      Đoàn tàu tắt lửa...

      Cả người hai vợ chồng đều ướt đẫm mồ hôi, thở hổn hển bên tai , im lặng lúc lâu, Tạ Đạo Niên đứng dậy, cởi bao ra, buộc lại, ném vào thùng rác.

      lấy khăn giấy lau những dấu vết còn sót lại người , mặc quần áo tử tế vào cho Lục Yên, đến gần cái nôi nhìn Tiểu Hồng Tảo, thấy bé vẫn ngủ say, liền cảm thấy yên tâm, sau đó kéo dịch chăn lên bé.

      leo lên giường, tới gần , hỏi: "Ngực có còn căng đau ?"

      "."

      đắp kín chăn lên cho , Lục Yên nằm nhích đến gần , ôm lấy eo của , chầm chậm vào giấc ngủ.

      Bầu khí lạnh lẽo ở nơi nào đó, ngày càng trở lên ấm áp.

      .....

      Nam Chi nằm trong nôi, cả chân cả tay kẹp lấy bình sữa, miệng mút chụt chụt, A Bảo trở về từ bên ngoài, nhảy vào nôi, tìm vị trí thoải mái rồi nằm xuống, cái đuôi ngoe nguẩy qua lại, Nam Chi nhìn cái đuôi vừa dài vừa có lông với ánh mắt tò mò, bỏ bình sữa ra, đưa tay lên bắt lấy cái đuôi đó, giật những sợi lông đó xuống như chó gặm, A Bảo rất biết điều, Nam Chi giở trò gì với nó nó cũng bao giờ nổi giận, chờ bao giờ bé bỏ cái đuôi của nó ra nó tìm chỗ khác để ngủ tiếp.

      Tạ Đạo Niên đọc thơ của Byron, và kể chuyện thần thoại xưa cho bé, mỗi lần kể đến chuyện Bát tiên vượt biển, bé đều khua tay khua chân, miệng liên tục bì ba bì bõm kêu a a ê ê, như thể bé mới là nhân vật chính.

      Mỗi lần Tạ Đạo Niên gọi tiếng: Tiểu Hồng Đào, bé đều ngạc nhiên và hét lên. Đến lúc được tuổi, chân vẫn chưa đứng vững, Lục Yên ôm bé vào ngực, cái chân của bé liên tục đạp vào bắp đùi của , tỏ vẻ hùng dũng muốn đứng xuống, hàng xóm láng giềng thấy nhắn xinh xắn đáng đều muốn ôm vào lòng, số ông lão bà lão ở xung quanh Vân Phù Cư đều , bé này trắng giống phấn hoa, như bước ra từ trong tranh.

      Mỗi lần cho Nam Chi ngồi mình ghế sofa, A Bảo tới nằm sát vào người bé, nếp gấp cơ thể của nó ngày nhiều, mèo em bé, em nhìn mèo, mèo nhìn em, bé khóc ô ô, nó liền kêu meo meo meo.

      Nó ăn thức ăn cho mèo, Nam Chi bắt trước nó, cầm thức ăn cho mèo ở trong bát lên bỏ vào miệng, A Bảo hốt hoảng kêu meo meo, chạy tìm Lục Yên, đưa Lục Yên đến, lấy tay đoạt lại thức ăn cho mèo trong tay của bé ra, sau đó cẩn thận kiểm tra trong miệng bé, xem nuốt chúng chưa, Nam Chi tưởng rằng chơi với bé, bé vỗ tay, cười hi hi ha ha.

      Về sau, bát thức ăn của A Bảo được để nóc cái loa, Nam Chi với tới được nữa.

      Kể từ khi Nam Chi ra đời, thời gian A Bảo ở trong nhà nhiều hơn, tuy rằng nó béo, tuy rằng nó tham ăn, nhưng nó rất thích theo Nam Chi, Nam Chi đâu nó cũng theo, chỉ cần Lục Yên gọi nó, dù ngủ hay thức, nó cũng đều chạy nhanh vào phòng ngủ, nhảy vào nôi của bé, nhàng nằm xuống bên cạnh Nam Chi.

      Hoàng hôn buông xuống, xung quanh đều là màu cam đỏ, bầu trời như được phủ lớp lá vàng.

      Cơm nước xong xuôi, nhà ba người xuống dưới sân tản bộ, xung quanh có các em học sinh chơi bóng bàn, trẻ em chơi nhảy dây, còn mấy ông cụ chơi cờ tướng.

      Lục Yên dắt lấy tay Nam Chi cho bé tập , Tạ Đạo Niên đứng cách đó xa, ngồi xổm xuống, vỗ tay, "Tiểu Hồng Tảo, đến đây, bố ở đây này."

      Lục Yên to: "Tiểu Hồng Tảo, nhanh, mau chạy đến chỗ bố."

      Sau đó Nam Chi chạy từng bước đến bên , thấy bé hào hứng như vậy, Lục Yên từ từ bỏ tay của mình ra, Nam Chi bước chầm chậm, nghiêng trái nghiêng phải, nhìn giống như sắp ngã, bé giơ tay về phía trước, Tạ Đạo Niên bước lên trước, ôm bé vào lòng, sau đó bế bé lên, hôn xuống gò má của bé, "Nam Chi giỏi quá."

      Lục Yên đến hôn cái, sau đó cũng hôn Tạ Đạo Niên cái, "Nam Chi giỏi quá."

      biết gọi bố mẹ, bé vung tay, cười vô cùng vui vẻ.

      Gió đêm hiu hiu thổi qua, nhà ba người, tay nắm tay, chầm chậm về nhà.

    3. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      30: Thủy triều ban đêm
      Editor: Yang3S

      ________

      Những lúc Nam Chi vững, Lục Yên và Tạ Đạo Niên đỡ bé, dần dần, bé cũng vững, cũng biết gọi tên người khác, bắt đầu hiếu kỳ về thế giới này, cơ thể bắt đầu cao lên, biết tự mở cửa, mỗi lần ông bà ngoại đến, bé đều tranh chạy ra mở cửa, bước chân liêu xa liêu xiêu, nhìn rất đáng .

      Thời gian như chiếc thuyền , chở nhà ba người, ký ức như từng lớp sương mù, ngày càng dày đặc, hai tuổi.

      Hàng ngày đều nhàng trôi qua, bình dị, củi gạo dầu muối tương giấm trà*, cũng giống như bao gia đình khác.

      *củi gạo dầu muối tương giấm trà: Tiếng lóng của người Trung Quốc. Củi đốt, gạo, dầu ăn, muối, chai tương, chai giấm, ấm trà là nhu cầu thiết yếu của những người bình thường. Đây cũng là bảy điều mà con người thường phải lo lắng trong cuộc sống hàng ngày.

      Vào buổi sáng cuối tuần, phơi quần áo, cái quần màu trắng của Nam Chi treo dây phơi, cơn gió từ từ thổi qua.

      A Bảo chui tới chui lui trong vườn, lúc ra cả người dính đầy lá cây, Lục Yên phủi sạch cho nó rồi mới cho nó vào nhà.

      Trong phòng khách, bình giữ nhiệt đựng trà táo đỏ kỷ tử, trong phòng có mùi mực tàu nhè , Tạ Đạo Niên viết thư pháp, tóc của Nam Chi được tết sang hai bên, ngồi chơi búp bê, thỉnh thoảng lặng lẽ nhìn Tạ Đạo Niên, sau đó nở nụ cười ngây ngốc, Lục Yên vào bắt gặp cảnh đó, buồn cười hỏi: "Tiểu Hồng Tảo, có phải bố đẹp trai quá, nên nhìn muốn chảy nước miếng ?"

      "Bố, rất... đẹp trai."

      Tạ Đạo Niên dừng bút lại, nhìn về phía , rồi lại nhìn Nam Chi, sau đó lại tiếp tục cầm bút viết, "Trẻ con biết cái gì chứ."

      tới gần , " chắc, biết đâu, mỗi lần con bé nhìn thấy ảnh chụp của đều cười, em chỉ xấu mấy câu thôi, con bé liền khóc."

      Tạ Đạo Niên đột nhiên hỏi: "Em xấu ?"

      Lục Yên đảo mắt qua lại, "... Em vừa vậy à?"

      đặt bút lông xuống, đưa tay ra bắt lấy , cười hỏi: " gì về ?"

      Lục Yên tránh thoát, giơ cái chậu ra để chặn đòn tấn công của , "Em còn lâu mới cho biết."

      Thấy đuổi theo mình, Lục Yên chạy vội vào phòng ngủ, còn chưa kịp đóng cửa lại bị đẩy cửa ra, Lục Yên bị đè xuống giường, Tạ Đạo Niên cù vào thịt của , hỏi: " nhanh, tiếp tục hành hình."

      Lục Yên nằm giường cười nghiêng ngả, Nam Chi vào, thấy bố mẹ chơi vui như vậy, bé giơ hai tay bé lên, cười khanh khách.

      "Trường Canh, ha ha... đừng, nhột quá."

      nằm lật người lại, hai bắp đùi của Tạ Đạo Niên kẹp chặt phần eo của , bàn tay luồn vào trong áo của , cù vào nách, Lục Yên buồn cười đến mức chảy cả nước mắt, "Em đầu hàng, em đầu hàng... mẹ ơi... ha ha... đừng mà..."

      Tạ Đạo Niên thấy sắp chịu được nữa, liền dừng tay lại, rời khỏi người , cả người Lục Yên mềm nhũn như con sâu, thở phì phò, đứng dậy được.

      Nam Chi vừa bám tay vào khung cửa vừa cười, Tạ Đạo Niên bế bé lên rồi hôn cái, "Tiểu Hồng Tảo, đây là kết quả của việc dối."

      "Mẹ thua."

      Hai chân của Lục Yên giãy lên tỏ vẻ phản đối, Tạ Đạo Niên tiến tới kéo lên, Lục Yên dựa lên người của , nhàng véo vào eo cái.

      véo má , "Xem lần sau em còn dám dối nữa ."Lục Yên trốn tránh, " dám, dám."

      Tình huống này có gì lạ, Lục Yên luôn muốn thách thức giới hạn của , nhưng lần nào cũng bị Tạ Đạo Niên nghiền nát.

      A Bảo chạy xung quanh Nam Chi, Nam Chi rất thích gối lên bụng của A Bảo, mèo em bé cùng nhau chơi vui vẻ. bé nhặt chiếc lá mặt đất, đặt lên mắt, Lục Yên phơi quần áo xong, ngồi xổm xuống bên cạnh bé, chạm vào chiếc lá, : "Tiểu Hồng Tảo, lá cây che mắt*, con nhìn thấy rồi."

      (*lá cây che mắt: (hán việt) là nhất diệp chướng mục, là thành ngữ Trung Quốc. Có nghĩa là lá cây che mắt khiến con người thể nhìn thất thế giới rộng lớn bên ngoài. Có nghĩa dụ là cảnh báo chúng ta rằng phải nhìn thấy toàn bộ vật/ việc mới nên phán xét. Chúng ta phải điều tra và xác minh chính xác trước khi đưa ra lời nhận định. Chúng ta cần phải khiêm tốn và thận trọng trong mọi việc.)

      Nam Chi bỏ lá cây xuống, dịu dàng : "Con có thể nhìn thấy rồi."

      "Con muốn nhìn thấy gì?"

      Nam Chi đứng dậy, chọc thủng hai cái lỗ chiếc lá, sau đó lại đưa lên mắt, "Mẹ, mẹ nhìn này, Nam Chi có thể nhìn thấy."

      Lục Yên bỗng nhiên có chút khâm phụ thông minh của bé, Nam Chi cười híp hai mắt lại và sau đó tiếp tục nằm lên bụng của A Bảo, đặt chiếc lá lên đôi mắt, "Nam Chi có thể nhìn thấy rồi."

      A Bảo phe phẩy cái đuôi, phát ra tiếng ngáy...

      Thời tiết hôm nay rất đẹp, con đường nhộn nhịp người qua kẻ lại, tấm kính có phản chiếu của những cành cây, quần áo phơi dây phơi hơi tung bay, giống như những lá cờ đầy màu sắc.

      Có chút vui, lại có chút thong thả, cơn gió buổi sáng có chút lành lạnh.

      Trong nhà, Tạ Đạo Niên viết thư pháp, bên ngoài, Nam Chi gối đầu lên bụng A Bảo nhìn thế giới bên ngoài qua hai cái lỗ chiếc lá, Lục Yên cầm chặt cái chậu trong tay, trái tim cảm thấy vô cùng ấm áp.
      Advertisement

      Sponsored (Được tài trợ)


      Tuy nhiên, vui vẻ của Lục Yên bị cắt ngang khi Lục Yên tắm vào buổi tối, bóng đèn tách cái rồi mất điện.

      Đường Phân Phương bị cắt điện, đây là tin vô cùng khủng khiếp.

      Buổi tối mùa hè, ngay cả lá cây cũng bốc hơi nóng, những cụ già đứng ra khỏi nhà đứng ở đầu ngõ phố để hóng mát, con chó đen ngồi xổm thở hồng hộc mặt đất, và thậm chí những bạn còn sức để chạy, tất cả mọi người đều nóng toát hết cả mồ hôi.

      Tạ Đạo Niên muốn tận dụng kì nghỉ để nghỉ ngơi, nhưng ngờ buổi tối ngày đầu tiên gặp phải chuyện như này, Nam Chi được Tạ Vân Bằng đưa về Vân Phù Cư, có lẽ bây giờ con của vẫn còn chơi trò múc nước dưới giếng lên, vui quên trời đất.

      Trong đêm hè nóng bức, trong ngôi nhà rộng lớn chỉ có và Lục Yên.

      Bị mất điện nên khi hai người tắm xong liền ngồi trước cửa sổ sát đất hóng gió.

      Ánh trăng rất sáng, ánh sáng giống như đồng xu, lạnh lẽo, u buồn.

      Lục Yên bê đĩa dưa hấu ra, hai người ngồi dựa vào cửa sổ sát đất, cầm dưa hấu tay, ngắm nhìn bầu trời, dù đêm nay vì sao nào, trong sân yên tĩnh chỉ có tiếng hai người ăn dưa hấu vang lên.

      Mới tắm xong được lúc mà cơ thể bắt đầu đổ mồ hôi, từ lưng, đến cổ, đến trán, và thậm chí cả bắp đùi, những giọt mồ hôi từ từ chảy xuống.

      Tạ Đạo Niên lau trán, tay cầm khăn giấy luồn vào trong áo để lau phần lưng.

      Lục Yên chỉ mặc cái váy ngủ, mái tóc dài được búi lên bằng cây trâm cài tóc, miệng nhai dưa hấu, thỉnh thoảng thay đổi tư thế ngồi, để bớt nóng.

      đặt vỏ dưa vào trong đĩa, dùng tay quạt quạt, dần dần ngã sang bên."Trường Canh, em nóng quá."

      Tạ Đạo Niên cầm quạt hương bồ quạt cho , "Hay là chúng ta ra ngoài lúc?"

      Thời tiết nóng nực, mọi người muốn di chuyển nhiều, ngoài đường có nhiều xe cộ lại, có cơn gió nóng thổi đến, càng cảm thấy nóng nực khó chịu.

      "Chúng ta vẫn nên ở nhà ."

      đứng dậy vào phòng tắm lấy chậu nước lạnh, bê đến trước cửa sổ sát đất, nhúng cái khăn vào chậu rồi vắt bớt nước, sau đó bắt đầu lau cơ thể.

      cũng nóng chịu được, xem điện thoại, với , "8 giờ có điện."

      Lục Yên gật đầu, sau khi lau cho bản thân xong, từ từ di chuyển đến gần chỗ của , bắt đầu lau mặt cho .

      Thế giới bên ngoài tối om, Nhã An Hoa Viên nằm cạnh đường cái, hai bên đường trồng những cây đa cao lớn, gió thổi vào được, thời tiết càng nóng hơn.

      Lau mặt cho xong, Lục Yên vén áo lên để lau phần lưng cho , Tạ Đạo Niên quay người lại, cười : "Yên Yên tốt bụng quá."

      "Trời nóng muốn chết còn có tâm trạng trêu đùa."

      Bả vai của hơi run, biểu cho tâm trạng vui của , Lục Yên lau lưng xong, kêu kéo áo lên, muốn lau phía trước cho .

      Tạ Đạo Niên cởi phăng chiếc áo ra, Lục Yên lau ngực giúp , Tạ Đạo Niên chỉ cần cúi đầu là có thể thấy hàng lông mi rủ xuống của , còn có lớp mồ hôi đầu mũi, và hương thơm xông vào mũi của .
      Advertisement

      Sponsored (Được tài trợ)


      Xung quanh yên tĩnh, tiếng khăn mặt lau chậm rãi...

      con muỗi bay đến, đậu cánh tay của Lục Yên.

      "Vèo vèo."

      Vung tay lên, tiếng bộp vang lên, nhanh chóng đập chết được con muỗi.

      Đúng là nhanh như chớp.

      Kỹ thuật tay của Nam Chi chắc là học được từ ...

      Tạ Đạo Niên nhìn cánh tay của , " lấy dầu gió cho em."

      " cần, bôi nó lên lại càng nóng, rất khó chịu."

      Vừa xong, con muỗi khác lại đốt lên mông của , Lục Yên kêu a tiếng, đưa tay ra sau vỗ vào mông cái.

      Tạ Đạo Niên buồn cười nhìn , " lấy dầu gió bôi lên người, muỗi tìm đến nữa."

      "Sao nó lại đốt nhỉ?"

      "Chắc do ăn ngon."

    4. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      30-2: Thủy triều ban đêm 2
      Editor: Yang3S

      __________

      Chỗ bị đốt cảm thấy hơi ngứa, Lục Yên nhìn cái mông, vừa đập chết muỗi, máu còn đọng lại đó, chắc chắn là váy bị bẩn rồi.

      Tạ Đạo Niên vén váy của lên nhìn, chỗ đó đúng là bị sưng lên vùng , bật đèn flash của điện thoại lên nhìn, chỗ đó bị đỏ lên rồi.

      Lục Yên nằm trong ngực của , vểnh mông lên, cửa sổ sát đất được mở ra, mặc dù xung quanh có hàng rào, nhưng thỉnh thoảng vẫn có người qua lại ở bên ngoài, ngượng ngùng : "Trường Canh, được rồi, bỏ váy xuống ."

      Tạ Đạo Niên nhìn rồi xoa bóp chỗ bị đốt cho , Lục Yên hơi run rẩy, nắm chặt vào quần áo của , hơi ngẩng đầu lên, hơi thở phun lên mặt .

      Hai người dựa sát vào nhau.

      Nóng quá...

      giọt mồ hôi chảy từ cái trán của xuống, ma xui quỷ khiến, Lục Yên vươn đầu lưỡi ra liếm nó.

      Tạ Đạo Niên sửng sốt, nhìn với ánh mắt sâu thẳm.

      Lục Yên vùi đầu vào cổ , hơi thở chậm lại, hơi nóng ùa về, mồ hôi chảy ngày càng nhiều.

      Nóng quá...

      Dần dần, tay bắt đầu lẻn vào trong quần lót của .

      Chiếc quần lót bị kéo xuống, lặng lẽ tiếng động....

      Phần dưới của váy nhấp nhô, tay của xoa bóp cái mông của , vỗ "bốp" cái, liền run rẩy, kêu lên tiếng đau đớn.

      Ngón tay của vuốt ve khu vườn bí mật của , Lục Yên ngồi hoàn toàn lên đùi của , ôm chặt lấy cổ của , ngón tay của bắt đầu ma sát dọc theo khe rãnh của hai cánh hoa, véo hạt châu , sau đó chui vào hang động .

      "Ưm... Trường Canh... "

      Tạ Đạo Niên cắn vào vành tai của , ngón tay cắm sâu vào trong.....

      "A..... "

      Cái mông của co rút, Tạ Đạo Niên cảm thấy mồ hôi ở cổ ngày càng nhiều, siết chặt ngón tay của lại, tham lam mút vào trong.

      Tiếng nước bắt đầu vang lên, càng ngày càng dữ dội hơn...

      "Trời nóng như vậy, mà em cũng có thể ướt thành như này."

      Lục Yên đứng dậy, cắn môi, hôn , Tạ Đạo Niên bắt đầu đâm vào rút ra liên tục, sau đó lại cho thêm ngón tay nữa vào, khuấy đảo dòng nước bên trong.

      Cả hai người đều nếm được vị dưa hấu ngòn ngọt trong miệng của đối phương.

      Lúc tách ra, có sợi chỉ bạc bị kéo ra.

      Lục Yên thò tay vào trong quần của , chạm vào cây gậy th*t cương cứng, chân mềm nhũn, leo lên người của , cúi đầu rên rỉ.

      "Đại lão gia là uy mãnh."

      Tiểu Trường Canh, cây gậy lửa, đại lão gia.

      Những cái tên đặt ngày càng phong phú, đa dạng.

      Tạ Đạo Niên rút ngón tay ra, phía đều là dâm dịch của , ánh trăng chiếu vào, lấp lánh trong suốt.

      Lục Yên ngậm lấy ngón tay của , đầu trượt lên xuống, bắt chước theo động tác của khẩu giao, tay liên tục vuốt ve gậy th*t của , tay của Tạ Đạo Niên chống ở sau lưng, đầu ngẩng lên, miệng thở dốc, lồng ngực nhấp nhô lên xuống vô cùng kịch liệt.

      nheo mắt lại nhìn , trong ánh mắt lên vẻ giảo hoạt như hồ ly, đầu lưỡi liếm dọc theo ngón tay giữa, đến đâu, ở đó liền tê dại ngứa ngáy đến đó.

      gậy th*t của cương cứng đến mức căng đau...Đợi liếm xong, ôm lấy , "Nào, vào trong liếm cho em."

      .........

      Lục Yên đứng dậy, bị dắt , kéo rèm cửa sổ lại, để lại khe hở , cho ánh trăng có thể xuyên qua.

      Lục Yên cởi váy ngủ và nội y ra, Tạ Đạo Niên cũng cởi sạch quần áo của bản thân ra, hai người trần truồng đứng đối diện nhau, cảm thấy mát hơn chút.

      nằm xuống sàn nhà, hiểu ý của , nằm úp ngược đầu lại với , cơ thể hai người nằm chồng khít lên nhau, Lục Yên cầm người em trai của lên cho vào miệng ngậm.

      Tạ Đạo Niên kéo tiểu huyệt của ra, hôn xuống.

      "Ưm... "

      nghiêng đầu ngậm lấy hai túi ngọc của , cái miệng liên tục mút nó vào, đầu lưỡi di chuyển liếm dọc theo thân gậy đến cái lỗ cùng, sau đó nhét vào miệng, bên má bị chọc nhô lên.

      cầm lấy cái mông của , đầu lưỡi liên tục liếm hạt châu , Lục Yên hét lên vì tốc độ của , nâng bắp chân lên, gọi : "Trường Canh... "

      Giọng của có chút mơ hồ, "Dịch xuống chút."

      Lục Yên nằm dịch xuống dưới chút, miệng của Tạ Đạo Niên liền hoàn toàn dán sát vào hai cánh hoa của , hai tay vuốt ve làn da của , hơi nghiêng đầu, đầu lưỡi bắt đầu chui vào huyệt non của .

      Lục Yên ngậm lấy gậy th*t của , hơi dùng sức, hàm răng nghịch ngợm cắn cái, Tạ Đạo Niên hít sâu cái.

      nhàn nhạt : "Đại lão gia rất yếu ớt."

      Lục Yên an ủi nó bằng cách vuốt ve bộ lông của của nó, "Ồ, cắn em nữa." xong còn cọ mặt vào nó mấy cái.

      Sau đó lại ngậm nó vào trong miệng, Lục Yên đưa nó mạch xuống cổ họng, cổ họng theo phản xạ tự nhiên siết chặt lấy nó, Tạ Đạo Niên "ưm" lên tiếng, Lục Yên liều chết ngậm mút, để tạo khoái cảm cho gậy th*t, hai mắt của dần dần có nước mắt chảy ra, cái loại hít thở thông khiến vừa khó chịu vừa vui sướng, huyệt non ở bên dưới tiết ra rất nhiều chất lỏng, Tạ Đạo Niên cố nén cảm giác muốn chết lại, miệng áp sát vào hai cánh hoa của , mút từng giọt chất lỏng của vào miệng rồi nuốt vào bụng.

      Lục Yên thả lỏng miệng, sau đó lại đưa nó vào cổ họng, cứ làm như vậy nhiều lần, cho đến khi chịu nổi, dùng tay vuốt ve gậy th*t, đầu lưỡi vẫn gắng sức liếm mút qua lại, tiếng nước vang vọng lên trong bầu khí ban đêm đầy nóng nực.

      Tạ Đạo Niên dùng tay tiến vào tiểu huyệt của , cong tay lên móc cái, lại dùng lưỡi tiến vào, đầu lưỡi dạo vòng quanh hai cánh hoa, sau đó lại ngậm, liên tục mút, miệng mút, tay cũng liên tục vỗ vào mông của , sức lực rất lớn.

      Lục Yên thét chói tai.

      biết rất thích việc này, liên tục đánh mạnh xuống mông của , đánh mạnh đến mức khiến tiểu huyệt của tiết ra càng nhiều dịch ngọt.

      "Trường Canh..... giỏi quá."

      Tay của chuyển sang xoa bóp cặp mông to tròn của , "Tiểu tao hóa, bị đánh thành dạng này rồi mà vẫn còn hưng phấn như vậy."

      Lục Yên tiếp tục ngậm mút gậy th*t của , còn cũng tiếp tục lấy lòng .

      Càng liếm càng ướt, chân, lưng, cổ, chỗ nào người đổ mồ hôi.

      Tiểu huyệt của chảy nước, gậy th*t của cũng tiết ra chất lỏng.

      Trong khí dường như có ngọn lửa, nướng chín hai người, trong ngọn lửa có mùi vị dâm mỹ, mang lại ham muốn, nhưng lại mang nó .

      Tạ Đạo Niên nhịn được nữa, sàn nhà dưới lưng của ướt đẫm.

      kéo lên, vác lên vai, vỗ "bốp" cái vào mông của , Lục Yên "a" tiếng, hai chân giãy giụa.

      " nào, vào trong nước làm em."

      .........

      Trong phòng tắm có ánh sáng mờ tối, đèn flash của điện thoại được bật lên, chiếu sáng cho căn phòng.

      Bồn tắm rất to, được vặn đầy nước lạnh, nằm trong đó, hai chân dang rộng, váy ngủ người còn chưa cởi xuống, ướt đẫm, dính sát vào người, lên dáng người lả lướt, bộ ngực, khu vườn bí mật, đều như được phủ lớp sương mù.

      tay bám chặt vào thành bồn, dịu dàng, quyến rũ đến ngạt thở.Tạ Đạo Niên đè hai chân của lại, liên tục đâm vào rút ra, dòng nước theo động tác của mà lúc lên cao lúc xuống thấp, liên tục tràn ra ngoài.

      Cánh tay của vây quanh , tay của Lục Yên ôm chặt lấy eo của , đầu lưỡi tiến vào trong miệng của , hai vợ chồng hôn nhau nồng nhiệt, gậy th*t của liên tục vào trong người , có nước bao quanh nên đâm vào rút ra trơn tru hơn, xung quanh mát lạnh, nhưng cơ thể của vẫn rất nóng, nóng đến mức chịu được.

      thở từng tiếng thở dốc nặng nề bên tai của , dựa vào ánh đè, nhìn thấy được ánh mắt của .

      Tình dục, tình , và chút điên cuồng.

      Lúc mang thai Nam Chi, có đề cập đến cầu, nhưng chưa bao giờ đồng ý nếm thử.

      Lục Yên cắn lỗ tai của , đầu lưỡi chui vào trong, hai tay bóp lấy cái mông của , lưu lại loạt dấu vết lưng của .

      Tiếng thở dốc của Tạ Đạo Niên ngày càng nặng nề, ngày càng gấp gáp.

      rút gậy th*t ra, vỗ vỗ cái mông của , "Đứng lên, ở dưới nâng em."

      Lục Yên đứng lên, cởi váy, mở rộng bắp đùi, cầm lấy người em trai của , từ từ ngồi xuống.

      Tạ Đạo Niên cầm lấy cặp mông của , Lục Yên bắt đầu chuyển động, hai bầu ngực bị đè ép, liên tục di chuyển lên xuống.

      Tạ Đạo Niên vân vê hạt châu của , hai chân dang rộng, hưởng thụ chủ động của , : "Mềm ."

      hôn lên môi , ngắt quãng, "Ừm, mềm chút mới tốt."

      mỉm cười, hai chân của Lục Yên kẹp chặt , chỉ có cái mông di chuyển lên xuống, động tác rất thành thục.

      mà lửa dục trong người Tạ Đạo Niên bốc cháy dữ dội, :"Sao lại có cảm giác hình như nước dần dần nóng lên?"

      cắn vào yết hầu của , "Nóng chút mới tốt... "

      Tiểu tao hóa.

      Kéo lên, nước và hoa tràn ra sàn nhà, nâng chân lên, cắm vào theo hướng từ cạnh sườn, Lục Yên "ưm" lên tiếng, bắt đầu tự xoa bóp lấy bộ ngực của bản thân, Tạ Đạo Niên đặt tay lên đó, ở bên tai , "Có chồng rồi cần tự sờ."

      xong liền hung hăng bóp mạnh cái, Lục Yên "a" lên tiếng, phía dưới càng thêm ngập lụt.

      đúng là cưới được người vợ vừa tinh khiết vừa dâm đãng, khi đóng cửa lại, táo bạo hơn bất kì ai.

      ôm lấy cổ , hai chân leo lên eo của , : "Trường Canh, mạnh hơn chút, làm giống như hiếp dâm ý."

      Hiếp dâm ấy?

      Lục Yên cầm lấy cánh tay của , "Đồng ý với em được ? Trường Canh, đồng với với em được ?"

      Lúc trước đưa ra cầu này, đồng ý, thậm chí cũng chưa bao giờ thô bạo với .

      Tạ Đạo Niên dừng lại, lặng lẽ nhìn , "Em thực muốn chơi à?"

      "Ừm."

      " hối hận?"

      " hối hận."

      bình tĩnh nhìn , lông mi dính nước, nhìn đen hơn bình thường.

      Lúc Lục Yên sắp mất kiên nhẫn, cuối cùng cũng lên tiếng: "Được!"

      Em muốn chơi, có thể chơi cùng với em.

      Em thích, cũng có thể làm ngay được.

      Đừng có bị "làm" cho khóc là được.

    5. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      30-3: Thủy triều ban đêm 3
      Editor: Yang3S

      ________

      bế lên, đá văng cửa phòng ra, ném xuống giường, cái đệm bị lún sâu xuống, cơ thể của Lục Yên bị nẩy lên mấy cái, còn chưa kịp phản ứng lại, mái tóc bị kéo lên, sau đó miệng bị cây gậy th*t nhét vào, Tạ Đạo Niên túm lấy tóc của , cái mông liên tục ấn về phía trước, gậy th*t liên tục đâm sâu vào trong miệng , Lục Yên bị sặc nước mắt liền chảy xuống, ngẩng đầu lên nhìn , căn phòng tối om, nhìn thấy gì, chỉ nghe thấy tiếng thở vừa gấp gáp vừa nặng nề của .

      Trường Canh, nổi điên lên rồi ư?

      Lục Yên là người vợ dâm đãng của , nên thoáng cái liền bắt đầu thích ứng, đầu lưỡi bắt đầu khiêu khích .

      Tạ Đạo Niên túm lấy mái tóc của , gậy th*t ra sức đâm vào như muốn đưa vào chỗ chết, Lục Yên phản kháng, ngược lại còn vuốt ve cái mông của , liên tục xoa bóp, cái chân ma sát mu bàn chân của , bắp chân của , còn cái miệng vẫn ra sức mút từng cái .

      Sao có thể dâm đãng đến như vậy chứ?

      Tạ Đạo Niên bóp và nâng cằm của lên, gậy th*t vẫn ra ra vào vào, : "Em sinh ra là vì đúng ?"

      " phải.... em là người phụ nữ dâm đãng của ."

      Đúng là giường là dâm phụ dưới giường là phu nhân, gậy th*t của cương cứng đến phát đau.

      Đâm chết tiểu tao hóa này!

      Tạ Đạo Niên lật người lại, cho chuẩn bị, đâm phát vào tận sâu bên trong, Lục Yên hét lên tiếng chói tai, quay mặt lại, nghiến răng , "Hiếp dâm phải chơi như thế này."

      Lục Yên chảy nước mắt, hai bầu ngực liên tục nảy lên, phần háng của đụng vào cái mông của , sức lực mạnh mẽ đến mức đáng sợ, gậy th*t ra ra vào vào huyệt non của , lúc ra mang theo cả d*m thủy, và cả mảnh thịt non, tiếng cơ thể va chạm mạnh mẽ vào nhau vang lên vô cùng ghê rợn, như thể muốn "làm" chết .

      cắn vào bả vai của , hàm răng in sâu xuống, Lục Yên hét lên: "Đau."

      "Hiếp dâm quan tâm đến việc em có đau hay ."

      xong liền lật người lại, tiếp tục cắm vào, đầu của Lục Yên nằm lơ lửng bên ngoài mép giường, hai chân mở rộng, bộ ngực đẫy đà bị cắn mút, tiểu huyệt bên dưới vẫn bị gậy th*t ra sức đâm vào, hai bắp đùi bị đụng đến đỏ bừng.

      muốn chuyện, nhưng lại bị bóp cằm, thể gì, chỉ có thể cảm nhận được những cú đụng điên cuồng của , và cây gậy th*t nóng bỏng đánh chiếm tiểu huyệt của .

      Nóng quá, đau quá.....

      Vẻ mặt lúc này của Trường Canh là gì?

      Hai chân của quấn lấy hông của , Lục Yên bắt đầu la hét, Tạ Đạo Niên dường như hài lòng, tay đánh lên cái mông, lên bầu ngực, còn tay còn lại bóp cằm của và cũng dùng sức như thể muốn bóp chết .

      chiếm lấy .

      Chất lỏng liên tục được tiết ra từ tiểu huyệt, Tạ Đạo Niên cắn mút bầu ngực sữa của , bóp cằm của , hỏi: "Dâm đãng, bị hiếp dâm mà còn có thể ướt thành như thế này?"

      Giọng của vừa khàn đặc vừa đứt quãng, "Ưm... Trường Canh.... "

      Những lời này càng khiến dùng thêm sức đâm mạnh hơn, Lục Yên thét chói tai vì sức đâm của , co rúm người lại, Tạ Đạo Niên đè lại, cho di chuyển.

      Nóng quá, cả người như muốn bùng cháy, ngay cả làn da cũng sắp bị tróc......

      Tách! Đèn sáng, có điện.

      nhìn .

      Đôi mắt của đỏ ngầu.Tại sao lại như vậy?

      ôm chầm lấy , gậy th*t còn di chuyển trong tiểu huyệt, Lục Yên bị bế xốc lên, cái miệng lần thứ hai bị nhét gậy th*t vào, ấn đầu xuống, mỗi cú đâm đều vào sâu trong cổ họng.

      Hai người đều bị kích thích, tơ máu trong đôi mắt của Tạ Đạo Niên nhìn có chút dữ tợn, dường như muốn đâm chết , Lục Yên cố gắng há to miệng, để có thể ra vào thuận lợi, cổ họng bị đè ép, khiến hít thở được, nước mắt liên tục tuôn rơi, hai tay bóp lấy eo của , liên tục vuốt ve cột sống lưng.

      gần như là ấn đầu của xuống theo nhịp ra ra vào vào của , hề có chút dịu dàng nào, Lục Yên thấy ánh mắt của đáng sợ, như thể muốn ngụm ăn vào bụng.

      chưa bao giờ nhìn thấy như vậy, cảm thấy có chút sợ hãi.

      tàn bạo nấp sâu trong nội tâm của người bị kích thích ra.

      coi miệng của Lục Yên như thể con đường, muốn thông qua nó để tiến vào trái tim của .

      Nước bọt cùng với chất lỏng của đọng lại nơi cổ họng, khiến có cảm giác hít thở thông, trong đầu vẫn cố giữ lại chút tỉnh táo.

      "A.... a..... " Đầu của bị ấn giữ, thể cử động được.

      Hai túi ngọc của co giật, cuối cùng đâm cái sâu, bắn vào trong miệng của , cả miệng của chứa đầy tinh dịch.

      túm lấy tóc của , "Nuốt xuống!"

      Lục Yên nuốt hết chúng để sót lại giọt nào, buông ra, ngã xuống giường, liên tục thở hổn hển, như thể sắp chết.

      Hai chân vẫn còn co giật, run rẩy lên từng cái , nhìn giống như bị đâm hỏng.

      yếu ớt : "Trường Canh.... "

      Còn chưa xong, miệng bị lấp kín, nụ hôn nóng bỏng ập đến, đầu lưỡi của chui vào, khóa chặt miệng lại.

      Lục Yên ngửa đầu lên đáp lại nụ hôn của , Tạ Đạo Niên ôm đặt xuống giường, tay liên tục vuốt ve mái tóc của , hai chân của Lục Yên quấn chặt lấy hông của , bắt đầu phát ra tiếng rên rỉ chậm rãi.

      hôn xong, hai cánh tay chống sang hai bên, vây lại, ánh mắt bướng bỉnh.

      "Lục Yên, em đúng là tao hóa."

      ôm chặt lấy , " thích vậy ?"

      Tạ Đạo Niên nằm đè lên , gương mặt liên tục cọ vào tai của , "Thích."

      Dâm đãng thế nào, cũng đều thích, chỉ cần là .

      Trong ánh mắt lấp lánh của hai người đều biểu thấu hiểu đối phương.

      Tình ngốc nghếch, hy sinh vì tình đẹp.

      Lục Yên hài lòng ôm chặt lấy , cả tay và chân đều quấn chặt lấy , Tạ Đạo Niên đứng dậy, vẫn bám lên người của , cúi đầu nhìn , tỏ vẻ rất là bất đắc dĩ ôm , hai người vào phòng tắm tắm rửa sạch .

      ......

      Sau khi tắm xong, máy điều hòa ở phòng khách bật, hai vợ chồng ngồi đối diện nhau, vừa hao tổn quá nhiều sức lực vào cuộc , nên cả người đều mềm nhũn.

      Lục Yên uống nước cũng dám há miệng quá to, Tạ Đạo Niên tới gần nhìn , cằm của vẫn còn lưu lại dấu vết bị bóp, đứng dậy vào phòng lấy hộp đựng thuốc ra, "Qua đây, đừng uống nữa."Lục Yên đưa mặt lại gần , Tạ Đạo Niên lấy thuốc mỡ ra bôi lên cho .

      "Có đau ?"

      " đau."

      "Lần sau chơi nữa."

      "Đừng mà."

      Lớn như vậy rồi còn nhõng nhẽo, Tạ Đạo Niên vén váy của lên để nhìn, vừa nãy khi tắm cái mông cũng đỏ bừng, bây giờ vẫn chưa giảm bớt.

      nhíu mày lại : "Lần sau được chơi như này nữa, đứng lên, bôi thuốc cho em."

      Lục Yên đặt cốc nước xuống, nằm úp sấp sofa, Tạ Đạo Niên đổ dầu thuốc ra xoa bóp mông cho .

      Có tiếng rung của điện thoại, số gọi đến là số điện thoại cố định của cửa hàng, tay dính dầu thuốc, tiện nghe, Lục Yên ấn nút nghe rồi đưa đến bên tai giúp .

      "Alo... bố đây... con ngủ? Ừm... Nam Chi được đạp chăn ra, muỗi rất thích đốt mẹ con, nhớ đè màn lại... Ừm .... "

      Tắt điện thoại, Lục Yên hỏi , "Tiểu Hồng Tảo ngủ ở cửa hàng?"

      "Ừm, chơi mệt liền ngủ."

      xoa bóp giúp , đợi lúc sau, thấy đủ, bế vào phòng, tắt đèn, đóng cửa phòng, đặt sang bên, thay tấm ga trải giường khác.

      Lục Yên thấy làm phẳng các nếp gấp ga trải giường, dáng vẻ có chút ngẩn ngơ, tiến tới ôm , hỏi: "Trường Canh, có mệt ?"

      " mệt."

      "Lần sau em bắt chơi trò này nữa."

      " có gì, liên quan đến chuyện đó, đừng nghĩ ngợi nhiều."

      bế lên giường, bật ngọn đèn ngủ đầu giường lên, đầu của Lục Yên ghé lên ngực của , lặng lẽ nhìn .

      Những người đồng nghiệp xung quanh kết hôn, hàng ngày của họ đều trôi qua trong nhạt nhẽo, còn tinh lực như thể chưa bao giờ dùng hết, suy nghĩ rất nhiều về chuyện lúc nãy "làm" .

      Sao có thể ra cầu như vậy?

      Sao lại khống chế được chính mình?

      "Trường Canh, coi em là gì?"

      hôn cái, kéo chăn lên, " có gì đâu, ngủ ."

      Tắt đèn, vòng tay qua ôm lấy , trong đêm tối, hai vợ chồng ôm nhau ngủ.

      ___

      Hết chương 30

      Yang: Hàng hot nên tung vào đêm khuya, các babe có thấy thỏa mãn ? Nếu như muốn truyện nhanh hoàn ... Nhớ ấn vote và bình luận để ủn mông ta edit nhé.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :