1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

LỤC YÊN, ANH YÊU EM - KINH CHẬP (C8/35)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      18-3: Mùa xuân 2(tt)
      *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hình ảnh của trình duyệt để đọc.

      Editor: Yang3S

      __________

      Lục Yên và Tịch Phong gặp khách hàng xong, tiếp tục ăn cơm với mấy đồng nghiệp, Tiểu Ngư kéo tay , cười như kẻ trộm, "Người sáng nay là người của cậu đúng ?"

      "Ừm."

      "Đẹp trai a, có thể sánh vai được với lão đại."

      "Sao lại phải sánh vai cùng với lão đại?"

      Vẻ mặt của Tiểu Ngư có chút lén lút, "Lẽ nào cậu nhìn ra à? Lão đại...."

      câu rất hay, ban ngày về người, ban đêm về quỷ, Tịch Phong vừa toilet về, nghe thấy giọng của , cái tai mẫn cảm nghe thấy tên của mình.

      Tịch Phong hỏi Tiểu Ngư, " chuyện gì thế? Cho tôi nghe cùng được ?"

      Bởi vì bình thường hay mắc sai phạm nên Tiểu Ngư có chút sợ Tịch Phong, đột nhiên xuất , sợ đến mức suýt chút nữa cắn vào, lắp bắp, ", lão đại, có chuyện gì đâu."

      Lục Yên uống hớp rượu, che miệng lại cười lớn.

      Khi kết thúc buổi liên hoan, vội vàng chạy về khách sạn, khi ngang qua cửa hàng bán đồ người lớn, len lén vào, khi ra tay cầm cái túi.

      Về đến phòng, tắm rửa, khóa cửa kỹ, nhảy lên giường, lấy máy tính ra, gọi video cho .
      Advertisement

      Sponsored (Được tài trợ)


      Lão đại là người hào phóng, thuê cho mỗi người phòng, đúng là ông chủ tốt.

      Đợi lúc, Tạ Đạo Niên nghe máy, mới tắm xong, dưới phần eo chỉ quấn có cái khăn tắm, nửa người vẫn ướt giọt.

      Lục Yên nở nụ cười, "Có nhớ em ?"

      lau tóc, ngón cái và ngón trỏ cong xuống, qua màn hình nhéo mũi cái.

      Lục Yên che mặt lại, " được nhéo em."

      "Ăn cơm chưa?"

      "Ăn rồi, ăn bào ngư*."

      (*bào ngư: tên loại hải sản quý và đắt đỏ và thường chỉ xuất trong những bữa tiệc xa xỉ.)

      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      Tạ Đạo Niên nhíu mày lại, Lục Yên cười cười ý vị thâm trường, "Có muốn nhìn ?"

      bỏ khăn lau tóc xuống, "Muốn."

      Lục Yên cắn môi, cởi áo ngủ ra, bộ ngực no đủ lộ ra ngoài, cái eo nhắn, phía dưới là khu vườn bí .

      Góc quay của máy vi tính lớn hơn, nên lần này Tạ Đạo Niên thấy nhiều hơn.

      Lục Yên đến gần camera hơn, điều chỉnh góc độ, nhìn vào khuôn mặt tuấn của , giọng điệu tiếc nuối, "Lẽ ra chiều nay nên kéo vào WC làm lần."

      Tạ Đạo Niên lau tóc lúc.

      đúng là cái gì cũng dám nghĩ, cái gì cũng dám làm.

      "Đồ vật ấn công tắc chuyển động của em đâu?"

      "Ở đây." Lục Yên cầm cây gậy tự sướng lên cho nhìn, Tạ Đạo Niên đưa tay lên che mắt lại, hít vào hơi sâu, lấy lại bình tĩnh, "Em thực mang nó lên máy bay?"

      Lục Yên cười giảo hoạt, "Lừa đó, đến đây em mới mua, sao nào? Có to ?"

      Tạ Đạo Niên đặt điện thoại lên giá treo, chỉ vào cái cây đó, " được dùng cái này."

      "...... Vậy cái này được ?" lấy khiêu đản* ra cho xem.

      (*khiêu đản = love egg = máy rung hình quả trứng)
      Advertisement

      Sponsored (Được tài trợ)

      [​IMG]
      chỉ có mua thứ kia...

      "Cái này có thể dùng."

      A! Ghen cả với cây gậy giả này chứ.

      Lục Yên thấy quấn khăn tắm ngồi giường, khuôn mặt nghiêm chỉnh, tư thế ngồi cũng đoan chính, hỏi , "Tiểu Trường Canh dậy chưa?"

      Tạ Đạo Niên nhìn xuống đũng quần, ra lúc cởi quần áo dậy rồi, gật đầu.

      Lục Yên cười khanh khách, bôi son dưỡng lên môi, thoáng cái bờ môi nhìn căng mọng xinh đẹp hơn rất nhiều, đến gần máy vi tính, hai tay chống cằm, "Trường Canh, em có đẹp ?"

      Tạ Đạo Niên cũng đến gần camera hơn, đặt tay lên đầu gối, cười , "Rất đẹp."

      " lúc nữa cho xem thứ còn đẹp hơn."

      "Được."

      Lục Yên cầm gối để ra sau lưng, mở rộng hai bắp đùi, tới gần camera, lấy tay cầm lên bộ ngực sữa của mình, bắt đầu vuốt ve chút, hai tay ép nó vào nhau, sau đó buông tay ra, hai bên ngực nảy lên, sau đó lại bắt đầu vân vê hai quả đào, miệng rên rỉ, "Trường Canh, nhanh, đến hôn em ."

      Tạ Đạo Niên cầm cốc nước bên cạnh lên uống, ừng ực ừng ực, đá dưới đáy cốc còn chưa tan, từng viên từng viên va chạm vào nhau tạo thành tiếng vang lách cách lách cách, ngậm viên đá vào miệng, từ từ cắn mút.

      Đưa bộ ngực đến gần camera, toàn bộ màn hình đều là làn da trắng nõn nà của , bàn tay Tạ Đạo Niên sờ lên nó, đứa em trai trong đũng quần cứng rắn đến mức muốn xông ra ngoài.

      Xoa nắn bộ ngực xong, nằm lại lên giường, cầm máy rung lên, đưa vào miệng liếm mấy cái, gậy th*t của Tạ Đạo Niên nhảy lên mấy cái, hít sâu, đặt tay lên đó.

      là, cứng rắn đến phát đau.

      Khuôn mặt phong tình vạn chủng, ấn công tắc, đưa máy đến gần hạt châu ở giữa hai cánh hoa.

      "A....."

      thấy run rẩy lên cái, hai đùi run lên, hoa huy*t run lên ngừng, hai cánh hoa cũng càng ónh ánh hơn.

      "Trường Canh, tê quá....."

      Advertisement

      Sponsored (Được tài trợ)

      Đôi mắt của Tạ Đạo Niên bắt đầu lên tơ máu, đưa tay luồn vào trong khăn tắm, cầm lấy gậy th*t, vuốt ve lên xuống, hơi thở nặng nề, hét lên, "Đè nó xuống, nhanh lên."

      "Ưm ~ là ngứa, em chịu được nữa, nó di chuyển nhanh quá....... "

      Lâu như vậy rồi được gặp , là muốn mạnh mẽ mà làm , càng nghĩ càng thấy đau nhức.

      dùng tay còn lại, nắm lấy hai túi ngọc, xoa nắn, giọng điệu mạnh mẽ, "Đè nó xuống !"

      Lục Yên tách hai cánh hoa ra, đưa máy ấn vào nơi đó cái, tức khắc, dịch ngọt chảy ra càng nhiều hơn.

      Tạ Đạo Niên đè tay lên đầu nấm, hai mắt nhắm lại, hô hấp ngày càng nặng nề, "Em tự sờ !"

      Lục Yên nhìn bị mất kiểm soát, cười , tay đưa lên vuốt ve bộ ngực, trêu chọc hai quả đào, cho đến khi nó dựng đứng lên mới thôi.

      "Đem vật kia quanh vòng cửa huyệt ."

      Lục Yên đưa máy rung đến gần tiểu huyệt, di chuyển qua lại ở cửa huyệt, cảm nhận được di chuyển của máy rung khiến bắp đùi run rẩy liên tục, dịch ngọt chảy ra ngày càng nhiều, khóc thành tiếng, "Trường Canh, vào , nhanh, vào ."

      "Ừm, bao giờ về ép khô em."

      cầm lấy gậy th*t, vuốt ve lên lên xuống xuống vô cùng nhanh, bàn tay cũng dùng nhiều sức hơn, cảm giác nó sắp đến, hơi thở càng thêm dồn dập, nhìn dáng vẻ trong màn hình hết sức dâm đãng, đưa viên đá khác vào miệng, "Cắm vào !"

      Lục Yên sờ tay xuống dưới, dịch ngọt chảy ra ướt đẫm bàn tay, sung sướng đến mức mắt đỏ lên, "Em thể chịu được."

      "Đưa vào ."

      Lần đầu tiên Lục Yên nghe thấy giọng điệu cương quyết như vậy, trong lòng liền có cảm giác khác thường, vừa tê dại vừa dễ chịu, là muốn đánh , vừa cầm dây lưng đánh , vừa mạnh mẽ ép khô , bắn vào trong tử cung của , làm đến mức xuống được giường.

      Tình cảm khi sâu đậm ngày càng cuồng điên hơn.

      Đưa máy rung vào trong tiểu huyệt, Lục Yên hoàn toàn sụp đổ, cắn lên đầu gối, để bản thân phát ra thanh, hai bắp đùi run rẩy, ngừng ma sát vào nhau.

      Tạ Đạo Niên sờ lên chất lỏng dính đầu nấm, muốn bắn.

      "Bật chế độ nhanh nhất , hai chân tách ra, đến gần màn hình."

      Lục Yên thở hổn hển, đầu đầy mồ hôi, bò đến gần màn hình máy tính, hai chân mở rộng ra, Tạ Đạo Niên quát, ", mở rộng hơn nữa cho ."

      Lục Yên hít sâu, mở rộng hai chân ra hết mức có thể, có cái dây trong tiểu huyệt, máy rung vào trong.
      Advertisement

      Sponsored (Được tài trợ)

      Vẻ mặt tức giận, "Điều chỉnh chế độ nhanh nhất, nhanh."

      " nên đâu mà ~ "

      "Nhanh!"

      Lục Yên ôm chặt bắp đùi, điều chỉnh công tắc đến mức tối đa, lập tức, hét thé lên, miệng cắn chặt vào cái chăn.

      "A...... a..... hức...... Trường Canh, em chịu được nữa."

      Chân của run rẩy kịch liệt, hoa huy*t co thắt lại, hạt châu sưng to lên, dịch ngọt chảy ra ngừng, Tạ Đạo Niên nhìn thấy vô cùng ràng.

      đè gậy th*t xuống, ngừng vuốt lên xuống, viên đá trong miệng tan hết, cũng quan tâm, tốc độ nhanh hơn, đột nhiên, khăn tắm run lên cái, dòng dịch nóng bỏng được bắn ra, rơi xuống sàn nhà.

      Lục Yên nhìn thấy luồng ánh sáng trắng, huyệt non co rút lại, phun ra dòng nước, bắn lên màn hình máy tính.

      Đạt Cao trào!

      Tạ Đạo Niên lấy điện thoại xuống, cho nhìn cậu em trai của mình, "Có hài lòng ?"

      Lục Yên nhìn vào màn hình, đầu chảy đầy mồ hôi, vừa thở gấp vừa , "Hài lòng."

      Nhìn cơ thể ngọc ngà của , cầm khăn tay lên lau sạch cậu em của mình, đứng dậy rót cốc nước uống.

      Lục Yên nằm úp sấp vào giường, nhìn màn hình máy tính, "Trường Canh, bao lâu rồi chúng ta chưa làm?"

      nhớ rất , "Nửa tháng."

      Hai người đều bận rộn với công việc.

      "Tiểu huyệt cũng khít lại ít, nhanh về làm em ."

      "Được, bao giờ về kéo lỏng nó ra, xem em có còn dâm đãng được nữa ?"

      Nội dung chuyện của hai người ngày càng nhạy cảm hơn trước.

      Lục Yên che mặt lại, vùi đầu vào chăn cười to, hai chân còn lắc lư qua lại, nhìn đặc biệt vui.

      Advertisement

      Sponsored (Được tài trợ)

      Tạ Đạo Niên cũng cười, "Cảm thấy xấu hổ à?"

      Lục Yên ngó đầu ra khỏi chiếc chăn, , "Trường Canh là lưu manh!"

      "Em lưu manh hơn ."

      là kẻ xấu rồi lại còn tố người ta trước.

      " chuyện như thế này trước mặt các đồng nghiệp của ?"

      Tạ Đạo Niên ngả lưng xuống giường, giơ điện thoại lên, "."

      "A, thế mà phải lưu manh*!"

      (*lưu manh = kẻ lừa đảo, xảo trá......)

      "Lúc nào về xử lý em."

      Lục Yên di chuyển đến gần màn hình máy tính, cái miệng mở ra rồi lại đóng lại, "Em muốn đến nhà học bác cách làm rượu, sau đó tìm có được ?"

      "Được, chuẩn bị dụng cụ cho em."

      "Vậy, ngủ ngon."

      "Ừm, ngủ ngon."

      Hai người đến gần màn hình hôn cái, tắt video, Tạ Đạo Niên đứng dậy lấy cây lau nhà lau lại sàn nhà, sau đó mặc quần áo lại, mở ngăn kéo, lấy cái hộp màu đỏ ra.

      Mặt chiếc hộp được làm bằng nhung, cảm giác sờ lên rất thích.

      " biết ấy có biểu gì khi đeo nó lên nhì."

      là mong đợi.

      ......

      Vẻ mặt bị bất ngờ của

      .........

    2. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      19: Rượu xuân*
      *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hình ảnh của trình duyệt để đọc.

      (*Rượu xuân: từ vựng Trung Quốc, có hai ý nghĩa:

      1. Mùa đông sản xuất bia, mùa xuân sản xuất rượu hoặc là mùa xuân mùa thu sản xuất bia, mùa đông sản xuất rượu.

      2. Đề cập đến bữa tiệc trong dịp tết lịch.)

      _____

      Editor: Yang3S

      _____

      vài con chim đậu cành cây hoa gạo, kêu chíp chíp.

      [​IMG]
      Advertisement

      Sponsored (Được tài trợ)



      [​IMG]
      Người dân của thành phố Ngô có truyền thống là vào mùa xuân ngâm rượu trái cây, ngâm để đầu xuân sang năm gia đình tụ họp lại cùng nhau ăn hải sản, uống rượu trái cây, vui vẻ trò chuyện với nhau, đó là cảnh hết sức đầm ấp, hạnh phúc.

      Lục Yên muốn ngâm chai rượu cho Đào Nhạc, Trần Lộ cũng muốn ngâm rượu, nên bảo Lục Yên đến Vân Phù Cư học hỏi bà.

      Sau khi công tác về, hai người rất ít gọi video cho nhau, họ đều chờ đợi đến ngày hôm nay.

      Đợi đến ngày nghỉ, Lục Yên mang chai thủy tinh rỗng đến Vân Phù Cư.

      Vừa vào cửa, nhìn thấy Trần Lộ ngắm nhìn bình rượu ở góc nhà, Lục Yên đến gần gửi thấy hương thơm êm dịu.

      "Bác, đây là?"

      Trần Lộ cầm cái thìa dài, múc thìa rượu lên, đưa đến gần mũi của Lục Yên, "Rượu Vàng*, được ủ trong nhiều năm, ông Tạ ổng vô cùng quý cái vò rượu này đấy."

      (*Rượu vàng: hay còn gọi là rượu Thiệu Hưng, là trong những loại rượu lâu đời nhất Thế Giới. Ấn tượng đầu tiên về loại rượu này là vị ngọt, mùi vị rượu nồng và thơm.)

      [​IMG]
      Vừa nhắc Tào Tháo Tào tháo liền đến, Tạ Vân Bằng mới từ bên ngoài về, trong tay cầm túi ốc đồng*, thấy Lục Yên, thản nhiên , "Đến chơi à."

      [​IMG]
      "Cháu chào bác ạ."

      Ông gật đầu, nhìn thìa rượu trong tay Trần Lộ, lại nhìn sang Lục Yên, "Có rảnh ?"
      Advertisement

      Sponsored (Được tài trợ)

      "Dạ có ạ."

      Mẹ và bác Ngụy du lịch, nên đến đây học cách ngâm rượu.

      Tạ Vân Bằng nhả hụm khói, "Vậy ở lại đây ăn cơm trưa ."

      "..... Vâng ạ."

      Trần Lộ nở nụ cười, "Tiểu Yên, đợt trung thu lần trước cháu uống rượu thắng ổng ấy, ổng ấy phục đó."

      phải mà, cũng chỉ uống có hai chén a.

      Tạ Vân Bằng gì, ông cầm theo túi ốc đồng tiến vào nhà.

      Lục Yên nhìn theo bóng lưng của ông, thầm trong lòng, hình như bác ấy còn ghét mình như trước nữa.

      Tạ Đạo Niên cầm cái lọc dầu* xuống nhà, đưa cho Lục Yên, "Lỗ lọc của cái này tương đối , dùng rất thuận tiện."

      [​IMG]
      Lục Yên nhận lấy, "Cảm ơn Trường Canh."

      đến gần , giọng , "Ở lại đây ăn cơm luôn?"

      "Vừa nãy bác trai cũng bảo em ở lại đây ăn cơm trưa."

      "Bố vậy?" Tạ Đạo Niên suy nghĩ lúc, "Vậy được rồi, dù sao cũng giống nhau."

      Trần Lộ rửa mơ xong, Lục Yên ngồi xuống cạnh bà, Trần Lộ với , "Đợi lúc, cho rượu trắng và đường phèn vào, rồi cho mơ vào, đậy nắp lại, sau tháng là có thể uống, để vào trong tủ lạnh uống ngon hơn."

      (*rượu mơ)

      [​IMG]
      Lục Yên gật đầu, nhặt từng quả mơ bỏ vào trong bình thủy tinh, Trần Lộ đưa rượu trắng cho , Lục Yên đổ đường phèn vào, sau đó lại cho thêm mơ vào, rồi lại đổ lớp đường phèn lên , cứ vậy cho đến khi đầy bình, rót rượu trắng vào, đặt cái đĩa lên để cho mơ bị nổi lên, sau đó đậy kín lắp bình lại.

      Tạ Đạo Niên đứng ở bên, cầm quả mơ lên ăn, quả mơ có vị vừa chua chua vừa ngòn ngọt, đưa tay vào trong chậu nước, hất tay lên, nước bắn tung lên, Lục Yên ngồi ở bên cạnh , bị dính ít nước, cũng đưa tay vào trong chậu nước, để thấp xuống xong hất tay về phía .

      "Ai kêu chọc em."

      Tạ Đạo Niên chạy sang bên cạnh, hai bả vai run lên nhè .

      Trần Lộ nở nụ cười, bà nhìn hai đứa trẻ, với Lục Yên, "Đúng, đừng tha cho nó."

      Có trưởng bối ở đây, Lục Yên dám làm càn, nếu như chỉ có hai người, Tạ Đạo Niên cũng dám làm càn.

      A, tối nay xử lý sau.
      Advertisement

      Sponsored (Được tài trợ)

      "Thôi ạ, bác, bác dạy cháu cách làm rượu hoa quế* ạ."

      [​IMG]
      Lục Yên trừng mắt với , ngồi xổm xuống giúp Trần Lộ nhặt hoa quế, Tạ Đạo Niên ho cái, cảm giác tình cảnh sắp tới của mình khá xấu.

      Hai người ngâm rượu xong, Tạ Vân Bằng cũng vừa làm thức ăn xong, ông cố ý để bình rượu vàng lên bàn ăn.

      Lúc ăn cơm, rót cho Lục Yên chén.

      "Ông Tạ, rượu này rất mạnh."

      Tạ Vân Bằng trả lời Trần Lộ, ông nhìn chăm chú vào Lục Yên, " nhóc, uống ?"

      Thái độ của Tạ Vân Bằng đối với mềm mỏng hơn trước rất nhiều, Lục Yên biết vì sao ông lại thay đổi như vậy, gật đầu, "Uống ạ."

      Nhận lấy chén rượu, Tạ Đạo Niên cũng rót chén, Trần Lộ cũng đưa chén vào, bốn người chạm chén với nhau.

      Tạ Vân Bằng uống xong chén rượu, Lục Yên cũng uống cạn, Tạ Đạo Niên và Trần Lộ nhìn nhau.

      Mặc dù tính tình Tạ Vân Bằng rất nghiêm khắc, nhưng lại thích uống rượu, trình độ uống cũng giỏi, ngày lễ ngày tết, đám chú bác đều bị ông hạ gục.

      Từ cái lần ông thấy Lục Yên uống xong hai chén rượu mà mặt đổi sắc, ông bắt đầu muốn thử trình độ uống rượu của .

      Trần Lộ lấy bình rượu , "Được rồi, uống chén thôi, mọi người ăn cơm ."

      Tạ Vân Bằng giữ tay bà lại, kéo bình rượu qua chỗ mình, rót đầy chén, "Lại uống tiếp chén nữa, được ?"

      Kỳ phùng địch thủ*, so tài với nhau.

      ( Kỳ phùng địch thủ* = sức lực ngang nhau)

      Tạ Vân Bằng muốn uống, ai ngăn được.

      "Được ạ."

      Tạ Đạo Niên thầm với , "Nồng độ của rượu này phải là thấp, nếu em uống tiếp, phải bò về đó."

      "Vậy cõng em về."

      "...."

      Tạ Đạo Niên cảm thấy bất đắc dĩ, uống cùng với , nhưng trình độ của cũng được tốt, chỉ lúc sau khuôn mặt bắt đầu đỏ, chưa tới nửa chén liền cảm thấy có chút choáng váng đầu óc.

      Sao lại có thể có trình độ uống rượu giỏi như vậy được nhỉ?

      Lục Yên và Tạ Vân Bằng ngồi mặt đối mặt với nhau, ông rót uống, cứ vậy, lại uống chén rồi lại chén tiếp.
      1012 thích bài này.

    3. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      19-2: Rượu xuân* 2
      Editor: Yang3S

      _________

      Trần Lộ nhìn khuôn mặt đỏ lên của con trai, nhịn được liền bật cười.

      bàn, hai người ăn cơm, hai người uống rượu, bầu khí trông có vẻ kỳ lạ.

      Uống xong 5 chén, đến thần tiên cũng phải có chút chếnh choáng.

      Tay của Tạ Vân Bằng bắt đầu run rẩy, gương mặt của Lục Yên cũng bắt đầu đỏ bừng lên, liên tục dụi mắt, muốn nhìn cảnh vật trước mắt.

      Trời đất quay cuồng, những ngôi sao lấp lánh bắt đầu lên.

      Tạ Đạo Niên đưa cho bát canh củ sen, "Nào, uống ít canh ."

      Tay Lục Yên run rẩy cầm lấy bát canh, uống mấy hụm, Tạ Vân Bằng thể ngồi yên, uống nhiều chén như vậy, ông cảm thấy có chút chịu đựng được nữa.

      Trần Lộ cười cười, rót cho ông cốc nước, xoa lưng giúp ông, "Ông Tạ a, ông uống cũng phải có mức độ chứ."

      Tạ Vân Bằng quay mặt qua chỗ khác, "Tôi uống nước."

      Đúng là người bướng bỉnh* a!

      Hai người ở đây đều là người kiên cường.

      Chờ đến lúc hai người uống cạn chén rượu thứ sáu, bàn tay đốt thuốc lá của Tạ Vân Bằng bắt đầu run lẩy bẩy, ông đứng dậy, cơ thể nghiêng ngả, Trần Lộ vội vàng chạy đến đỡ ông.

      Còn Lục Yên chống đầu, đôi mắt cố gắng mở ra to, sợ rằng mình ngã.

      Ai cũng muốn thua, Lục Yên muốn mất hình tượng, Tạ Vân Bằng cũng muốn uy nghiêm của mình bị mất.

      " uống, tôi .... trông cửa hàng."

      Trần Lộ buồn cười đỡ ông , sau khi ra khỏi phòng ăn, cả người Tạ Vân Bằng đều dựa lên người bà, giống như đứa trẻ vậy, Trần Lộ trừng mắt với ông, đỡ ông vào phòng làm việc.

      Lúc nằm xuống, trong miệng Tạ Vân Bằng vẫn thầm, " nhóc, đúng là rất giỏi đó."

      "Trường Canh, em ngồi vững, đỡ em với." Lục Yên vịn tay lên cổ , Tạ Đạo Niên vẫn còn tỉnh táo, bế ngang Lục Yên lên, "Đưa em nghỉ ngơi lúc cho đỡ mệt nhé?"

      Lục Yên mơ mơ màng màng ngoái đầu lại nhìn, "Bác trai đâu? Em thua, em vẫn còn tỉnh táo."

      Tạ Đạo Niên nở nụ cười, gõ xuống đầu , "Chắc bố đến nằm nghỉ ở phòng làm việc rồi."

      Chết vẫn sĩ diện.

      "Trường Canh, em thể chịu được nữa." Lục Yên nằm mềm trong ngực , Tạ Đạo Niên bế lên tầng, cố gắng ổn định bước chân, đầu Lục Yên dựa vào hõm vai của , thở ra đợt khí nóng, cơ thể mềm mại ngọc ngà nằm trong ngực, khiến hô hấp của được ổn định.

      "Cả người đều nồng mùi rượu, em tắm , cũng tắm luôn."

      Trình độ uống rượu của Tạ Đạo Niên được giỏi, hơn nữa thích mùi rượu, ngay cả mùi thuốc lá cũng thích.

      Cơ thể mềm mại của Lục Yên nằm úp sấp người , nghe thấy lời , ngẩng đầu lên, nở nụ cười, tay từ chỗ bả vai của lần mò vào trong quần , cầm vật nào đó lên vuốt ve mấy cái, sau đó lại bóp hai cái.

      Còn nhớ ước hẹn trong đêm công tác ?
      Advertisement

      Sponsored (Được tài trợ)

      " có muốn em tắm giúp ~~ "

      Hai người đứng ở cửa, Tạ Đạo Niên nhìn , "Đừng có mà làm loạn."

      Lục Yên híp mắt lại bắt được môi , giọng nũng nịu, "Em tắm giúp có được ?"

      Cái miệng bị hôn xuống, mùi rượu xông vào, vừa mạnh mẽ vừa nóng bỏng, Tạ Đạo Niên có chút say, ôm lấy eo của Lục Yên, cắn xuống vành tai của , hỏi , "Tắm như thế nào?"

      Lục Yên nở nụ cười, mị nhãn như tơ*, đầu lưỡi lướt qua hàm răng của .

      (*mị nhãn như tơ: ám chỉ ánh mắt mị hoặc, quyến rũ)

      Dâm đãng, uống say rồi còn muốn quyến rũ .

      Tạ Đạo Niên đẩy cửa bước vào phòng, khóa chặt cửa lại, bế đặt xuống giường, bắt đầu cởi dây lưng, cởi quần, đến gần , kéo sát lại, "Định tắm như thế nào?"

      Ý thức của Lục yên vẫn mơ hồ, ngẩng đầu lên cười với , bàn tay đặt lên quần , cách lớp vải, xoa bóp gậy th*t của , phả hơi thở vào nó, người Tạ Đạo Niên run lên cái, cách lớp quần, Lục Yên mở miệng ngậm lấy gậy th*t, mút mạnh, sau đó lại nhả ra, lại dùng lực mút mạnh, sau đó lại nhả ra.

      Cứ làm như vậy nhiều lần, cho đến khi chịu được mới thôi.

      Đầu dựa lên cơ bụng rắn chắc của , ngón tay từng chút từng chút thiêu đốt tiểu Trường Canh, , "Em còn chưa tắm, mà tiểu Trường Canh cứng rắn muốn xông ra chiến đấu như này a." xong liền vỗ lên nó cái, Tạ Đạo Niên hít vào hơi sâu, nơi đó ngẩng cao đầu lên, cảm thấy vừa cứng vừa đau, thể chịu được nữa.

      đẩy xuống giường, kéo phăng cái áo của xuống, bộ ngực đẫy đà liền ra trước mắt, vừa non mềm vừa trắng mịn, nâng cằm của lên, đưa gậy th*t về phía miệng , Lục Yên lắc đầu liên tục, muốn há miệng, nhưng thỉnh thoảng vẫn xấu xa đưa lưỡi ra liếm mấy cái.

      cười híp mắt lại, "Ưm ~", gương mặt đỏ bừng, cái cổ cũng đỏ, khiến người ta nhìn vào là muốn cắn.

      Tạ Đạo Niên đổ mồ hôi, vào miệng được, dụ dỗ, "Tiểu Yên, há miệng ra, ngoan nào."

      Lục Yên đưa tay xuống xoa bóp hai túi ngọc của , miệng vẫn chịu mở ra. Đầu nấm vòng tìm đường vào môi , nhưng tìm được, lại trở về chỗ cũ.

      mở mắt, nhìn thấy dáng vẻ muốn nổ tung của , nháy mắt mấy cái, há miệng ra, Tạ Đạo Niên liền phát vọt vào bên trong, Lục Yên "A~" tiếng, miệng bị nhét đầy, bắt đầu chạy nước rút trong miệng .

      "Ưm ~ To quá... " Miệng , tay ngừng vuốt ve cái mông rắn chắc của , Tạ Đạo Niên cảm giác thoải mái đến mức rít vào từng ngụm khí, " muốn chết mà!"

      Bóp hai má lại, gậy th*t màu tím đỏ ra ra vào vào miệng của , nhìn từ phía sau, nước bọt rơi ngừng xuống bộ ngực no đủ của , hai bên ngực nẩy lên nẩy xuống, nhìn rất vui mắt.

      Tạ Đạo Niên vuốt ve mái tóc của , giọng dụ dỗ, "Tiểu Yên, há to miệng ra."

      "Ưm..... " mở miệng rộng hơn, bàn tay sờ lên hai túi ngọc của , đầu liên tục lắc.

      Thị giác bị kích quá quá lớn, dáng vẻ dâm đãng của khiến Tạ Đạo Niên cảm thấy bản thân mình sắp hỏng, miệng vừa ấm vừa ướt át, chịu được nữa đâm mạnh vào mấy cái liền bắn vào bên trong.

      Vẻ mặt Lục Yên vẫn mơ màng, bắt đầu nuốt chất lỏng đó xuống.

      Tạ Đạo Niên ngăn cản , "Đừng nuốt."

      ngẩn ngơ cái hiểu cái , ý thức vẫn chưa lấy lại được, nuốt xuống mấy hụm liền hết, nhíu mày lại, khuôn mặt nhăn lại.

      Tạ Đạo Niên lấy khăn tay ra lau miệng cho , " phải bảo em đừng nuốt vào rồi à?"

      Lục Yên híp mắt lại, tay liên tục vuốt ve cơ thể , "Nuốt, nuốt cái gì vậy?"

      "Thôi quên ." đến gần , bắt đầu cởi quần xuống, "Nào, chúng ta làm số chuyện khác nào."
      Advertisement

      Sponsored (Được tài trợ)

      "Vâng....... "

      Lần này làm chủ, Nông nô chuyển mình cất tiếng ca*.

      (*Nông nô chuyển mình cất tiếng ca: tên bài hát, bày tỏ niềm vui được làm chủ của người nông dân.)

      "Cốc cốc cốc." Có người gõ cửa phòng.

      Tạ Đạo Niên nghiến răng, mặc quần áo chỉnh tề lại cho Lục Yên, sau đó mặc quần mình vào, chỉnh sửa lại trang phục, ra mở cửa.

      Trần Lộ cầm cốc nước mật ong, thấy cái trán của con trai đổ đầy mồ hôi, vẻ mặt kiềm nén, nhưng quần áo vẫn chỉnh tề, nhìn ra được điều gì khác lạ.

      Trần Lộ nhìn với ánh mắt nghi ngờ, mặt Tạ Đạo Niên vẫn đổi sắc.

      Nhìn vào trong phòng, Lục Yên nằm ở giường, đầu cũng đổ đầy mồ hôi.

      , "Bật điều hòa lên , cái này, đưa cho Tiểu Yên uống, giải rượu."

      "Cảm ơn mẹ."

      Tạ Đạo Niên nhận lấy, chuẩn bị đóng cửa lại , "Bố con ngủ ở tầng dưới, mẹ phải ra trông cửa hàng."

      Câu này của bà biết là có ý gì, chờ cho Trần Lộ xuống tầng, Tạ Đạo Niên đưa cốc lên miệng nếm thử, khóe mắt nhíu lại.

      Lúc nãy Tạ Đạo Niên vội vàng quá nên quên cả việc bật điều hòa, bật điều hòa lên rồi điều chỉnh nhiệt độ thấp xuống, ôm Lục yên dậy, "Tiểu Yên, uống chút nước ."

      Advertisement

      Sponsored (Được tài trợ)

      "Ưm... vâng." nghiêng người gần vào cốc hơn, nghe mấy lời càu nhàu của xong cũng uống xong.

      Tạ Đạo Niên đặt cốc lên bàn, lau mồ hôi cho , sau đó bắt đầu cởi quần áo.

      cởi sạch quần áo người của mình, điện thoại di động báo có người gọi đến, là Phương Tư Hiền, ấn nghe máy, cậu ta muốn hẹn ra ngoài câu cá cùng cậu ta và mấy người bạn nữa, trong đó có cả Tương Mạn Lệ.

      Tạ Đạo Niên vuốt ve bộ ngực của Lục Yên, vân vê hai quả đào màu đỏ của , Ưm tiếng, xoay người qua hướng khác.

      nở nụ cười, trả lời cậu ta, " được, các cậu chơi vui vẻ, tớ có việc bận rồi."

      "Việc gì mà quan trọng như vậy, ra ngoài chơi lúc ." Phương Tư Hiền , có mấy người ở phía sau cũng phụ họa giúp .

      Tạ Đạo Niên nhìn Lục Yên, cúi người hôn xuống ngực , bình thản trả lời, "Rất quan trọng, vậy nhé, các cậu chơi vui vẻ."

      Cúp điện thoại, vứt điện thoại sang bên, bắt đầu cởi quần áo Lục Yên ra.

      Đầu điện thoại bên kia, Tương Mạn Lê đến, dịu dàng , "A Hiền, đưa điện thoại cho em chuyện với Đạo Niên ."

      Phương Tư Hiền cười xin lỗi, "Đạo Niên tắt máy rồi."

      Khuôn mặt Tương Mạn Lệ liền đông cứng lại, cười ngượng, ".... Vậy à, vậy chúng ta chơi thôi."

      Bên này, tay Lục Yên giữ lại quần lót cho cởi, hai chân đạp loạn xạ, Tạ Đạo Niên dụ dỗ , "Tiểu Yên, bỏ tay ra ."

      " được, lúc nãy ép em uống nước khiến em giật mình."

      Đúng là tự lấy đá đập vào chân mình.
      1012 thích bài này.

    4. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      19-3: Rượu xuân* 3
      *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hình ảnh của trình duyệt để đọc.

      Editor: Yang3S

      ________

      Tạ Đạo Niên nắm lấy khuôn mặt , nhìn chăm chú lúc, phát tuy say, nhưng lời của vẫn rất ràng.

      Trình độ uống rượu cao siêu như vậy?

      đến gần , dụ dỗ, "Ngoan, Tiểu Yên, chúng ta cởi quần áo ra nhá."

      cứng rắn đến mức chịu được rồi, nếu cứ tiếp tục như này sớm bệnh vì nghẹn mất.

      " được, bắt em uống nước."

      " bắt mà, làm xong em bắt làm gì cũng được."

      Nông nô vùa mới xoay người chưa được bao lâu lại bị chèn ép.
      Advertisement

      Sponsored (Được tài trợ)


      Tay của Lục Yên giữ chặt mép quần lót, khiến kéo thế nào cũng kéo xuống được, Tạ Đạo Niên dứt khoát lấy kéo, xoẹt xoẹt mấy cái, quần lót liền biến thành đống vải vụn.

      Lục Yên mơ mơ màng màng, "Sao lại biến mất rồi?"

      "Nó tự biến mất." tách hai bắp đùi và hôn xuống đó, Lục Yên co rúm người lại, kẹp chặt đầu lại, cái chân giãy dụa, " được hôn, được hôn."

      Vẻ mặt bình thường của Tạ Đạo Niên bắt đầu thay đổi, cố gắng lấy lại bình tĩnh, dỗ , "Ngoan, cho hôn cái."

      Lục Yên buông câu, "Em muốn cưỡi ."

      "Được." nằm ngửa xuống giường, cậu em trai ngẩng cao đầu, "Nào, em ngồi xuống đây."

      " phải, em muốn cưỡi ngựa, cưỡi ngựa lớn." đánh cái rồi xoay người .

      Lúc này Tạ Đạo Niên hiểu ý của , dở khóc dở cười, "Em muốn nằm xuống cho em cưỡi?"

      "Nhanh nào."

      Tạ Đạo Niên im lặng, kéo lại gần rồi nằm đè lên , Lục Yên phản kháng, "Em muốn cưỡi , chứ phải để cho làm."

      Lời này đúng là khiêu chiến sức chịu đựng người đàn ông, nhíu mày lại, Lục Yên đến gần , cố gắng mở to hai mắt ra, hai người giống như chọi gà, chỉ khác ở chỗ là thỉnh thoảng mí mắt lại cụp xuống, nhìn rất buồn cười, Tạ Đạo Niên nhịn được cười, "Được, cho em cưỡi."

      Đúng là mất hết cả mặt mũi, may là ai thấy.

      giả vờ nằm xuống, Lục Yên ngồi lên lưng , vỗ mông , "Sao chạy?"

      Tạ Đạo Niên hoàn toàn nổi nóng, "Ngựa chưa được ăn cỏ."

      Lục Yên đưa tay ra trước mặt , "Em cho ăn."

      cắn lên tay , " ăn cái này."

      Lục Yên ngồi lưng , ma sát qua lại, Tạ Đạo Niên có thể cảm nhận được ẩm ướt lưng.

      Đúng là dâm đãng!
      Advertisement

      Sponsored (Được tài trợ)

      " di chuyển a."

      Giọng ngọt ngào, trái tim của liền mềm nhũn, đành phải cõng chống đẩy lên xuống.

      "." rất vui.

      Nửa người dưới cứng rắn đến phát đau, nhưng vẫn tiếp tục làm động tác hít đất, cũng hết cách rồi, như vậy mới nguôi giận.

      Cưỡi được lúc, Tạ Đạo Niên cũng chịu đựng đủ, Lục Yên nằm xuống giường, mở rộng hai chân, huyệt non ẩm ướt mảng, "Trường Canh, vào nhanh ."

      nằm đè lên , cầm gậy th*t để trước lối vào, đâm mạnh cái, sau đó kiềm chế được bắt đầu điên cuồng đâm vào rút ra, hai chân của Lục Yên bị hai chân của chen vào giữa, tay nắm lấy mông của , Tạ Đạo Niên vùi đầu vào hõm vai của , cái mông di chuyển lên xuống theo động tác ra vào của .

      "Trường Canh giỏi quá, A ~, to...... thoải mái quá."

      Cổ thả mấy hụm khí vào tai , khiến tai của cũng bị ướt.

      "Dâm đãng, bắt đợi lâu như vậy mới cho vào."

      xong bóp mạnh mông cái, Lục Yên kêu "A " tiếng, tiểu huyệt xiết chặt lấy em trai của .

      " được bắt nạt em......"

      "Được, bắt nạt em." cắn cái vào tai , nhìn dáng vẻ dâm đãng của , nở nụ cười, "Chỉ trêu em thôi."

      Trêu chọc em, ngừng đùa bỡn em ở giường, đùa đến mức khiến nước xuân của em chảy ra ngừng.

      Cửa sổ đóng, ánh nắng ấm áp chiếu vào căn phòng, cái chăn run rẩy, ga trải giường nhăn lại theo từng động tác của hai người, Tạ Đạo Niên đặt tay lên tai của Lục Yên, miệng liên tục hôn , cột sống lưng của cong lên thành đường cong đẹp đẽ, các cơ thịt lưng co lại rồi lại giãn ra, động tác ra vào bên dưới vô cùng mạnh mẽ, ở dưới bị động tác của làm cho ngày càng phóng túng, bức tương bên dưới xiết chặt lại, nhìn rất đáng thương.
      Advertisement

      Sponsored (Được tài trợ)


      Tư thế này quá khiến vào quá sâu, sâu đến mức dường như có thể cảm nhận được sâu vào tận linh hồn .

      lật người lại, nâng mông lên, lại tiếp tục cắm vào, Lục Yên bám lên đầu giường, cơ thể đong đưa theo động tác của ,bộ ngực cũng lắc lư liên tục, giống như những làn sóng biển.

      nhíu mày lại, mở miệng , " làm nữa, mệt quá."

      Động tác của Tạ Đạo Niên chậm lại chút, lại càng xiết chặt lại, , "Đừng dừng lại."

      Dâm đãng! Rốt cuộc là muốn như thế nào?

      Tạ Đạo Niên áp người xuống lưng , động tác ra vào càng mạnh mẽ hơn, tốc độ cũng nhanh đến mức khiến Lục Yên cảm thấy mất hết sức lực, hai tay che tai lại, "Ưm........ a..... aaa......"

      Như vậy mới ép khô được, hai đùi ngừng run lên, "Trường Canh, giỏi quá... em sắp tan chảy luôn rồi."

      Tạ Đạo Niên thở hổn hển, cầm lấy bộ ngực no tròn của , xoa bóp lúc mạnh lúc , động tác của ngày càng mạnh, thoáng cái, tiểu huyệt cảm nhận được nóng bỏng của tinh dịch, Lục Yên ngẩng đầu lên, sau đó ngã xuống giường.

      Dục vọng khi bùng phát, khó có thể kiềm chế.

      Mồ hôi đầm đìa, vô cùng sảng khoái!

      ngủ thiếp , Tạ Đạo Niên rút áo mưa ra, cảm giác như vừa trải qua chuyện gì đó rất là nguy hiểm, bị chỉnh cho đến là thảm.

      nhéo mũi , Lục Yên đánh tay , lẩm bẩm câu gì đó, sau đó lại xoay người lại ngủ tiếp.

      nở nụ cười, xuống giường mặc quần áo, mặc xong vào phòng tắm mang chậu nước ra ngoài lau người cho .

      Đến tối mới tỉnh dậy, đầu Lục Yên nặng trĩu như bị con khủng long đè lên, nhìn xuống cơ thể của mình, thấy người có nhiều vết đỏ, nhìn ra được bản thân bị đè ra mà ăn.
      Advertisement

      Sponsored (Được tài trợ)

      tự lẩm bẩm, "Lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn."

      "Sao lại là người lợi dụng lúc em gặp khó khăn?"

      thanh truyền đến từ cuối giường, Lục Yên nhìn qua, thấy bật đèn đọc sách, ánh đèn chiếu lên khuôn mặt , khiến các đường nét mặt trở lên dịu dàng hơn.

      tắm, người còn lưu lại mùi xà bông, chân duỗi ra, tư thế thả lỏng.

      "Còn phải."

      Tạ Đạo Niên kéo áo lên, cho nhìn cánh tay bị thương của mình, "Ai thảm hơn?"

      Lục Yên gì, gãi đầu, "Hình như là em làm chuyện gì đó?"

      Tạ Đạo Niên liếc nhìn cái, "Đúng đấy."

      "Em làm gì?"

      "Lần sau em lại uống say nữa biết."

      Lục Yên hiểu gì, ký ức đứt quãng, đứng dậy, chân mềm nhũn, ngã vào lòng .

      Tạ Đạo Niên vuốt ve gương mặt của , hỏi, "Sao vậy, còn muốn làm tiếp?"

      "Đồ lưu manh!"

      Advertisement

      Sponsored (Được tài trợ)

      Hai người xuống tầng, thấy Tạ Vân Bằng nằm ghế mây ở sảnh sau, cầm quạt hương bồ* quạt, khuôn mặt vẫn đỏ, ổng cũng say.

      [​IMG]
      Hai đối thủ gặp nhau, bầu khí liền căng thẳng hơn.

      biết là bắt đầu từ khi nào, Lục Yên cảm thấy hình như Tạ Vân Bằng cũng phải là người quá khó gần.

      "Bác trai, cháu về đây ạ."

      "Ừm... Trường Canh, đưa bé về ."

      "Dạ."

      Ra khỏi cửa, chân Lục Yên liền mềm nhũn, Tạ Đạo Niên buồn cười, cõng về, trước khi còn nhớ cầm bình rượu mơ cho . đánh cái, cầm lấy hai chân , lấy lại trọng tâm, bước chân vững vàng, vào ngõ hẻm, cả con đường đều được trải đầy hoa Thất Lý Hương.

      [​IMG]
      [​IMG]
      Đêm hôm đó, giấc mơ vừa ngọt ngào vừa rất chân : cưỡi ngựa lớn.

      ....

      Cưỡi, cưỡi ngựa chạy rất nhanh.

      .........
      1012 thích bài này.

    5. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      20-1: Chờ đợi
      Editor: Yang3S

      ________

      Năm 22 tuổi ấy, Tạ Đạo Niên và Lục Yên cùng nhau viết lên bài thơ tình , có chút ngọt ngào cũng có chút đắng chát, và bây giờ, vẫn còn những sóng gió chờ họ ở phía trước.

      Lục Yên cầm bình rượu mơ đến phòng làm việc, để mọi người cùng nhau uống những lúc rảnh dỗi.

      Công việc của ổn định và vào quỹ đạo. Gần đây Lục Yên và Tịch Phong cùng nhau hoàn thành được dự án, và đạt được thành quả tốt, tiền lương của cũng được tăng lên chút, mỗi khi gọi điện thoại cho Tạ Đạo Niên, đều cười đến mức ngừng lại được.

      chút tiền khiến vui vẻ như vậy, đúng người dễ thỏa mãn.

      Tổ trưởng Lý của văn phòng rời , tất cả mọi người đều đoán ai là người kế nhiệm chức vụ đó.
      Advertisement

      Sponsored (Được tài trợ)


      Dự án của tháng này hoàn thành, nên hôm nay mọi người được nghỉ làm sớm, sau đó cùng nhau dọn dẹp đồ đạc.

      Gần đây Tiểu Ngư được may mắn cho lắm, mặt mày ủ dũ, ấy hỏi , "Tiểu Yên, cậu có cảm thấy tớ rất lười ?"

      Lục Yên uống hụm rượu mơ, " hề, thực ra trước đây tớ cũng siêu lười."

      May mà có Trường Canh đôn đốc .

      Từ lúc Lục Yên thực tập ở đây, cởi mở và thích giúp đỡ mọi người hơn trước, lâu ngày, có số đồng nghiệp nam theo đuổi , Lục Yên đều cự tuyệt rất dứt khoát, để bọn họ còn vấn vương gì nữa. Cho đến gần đây, họ mới thỉnh thoảng thấy vào chiều thứ sáu có chiếc xe ô tô màu trắng chờ ở dưới văn phòng, người đàn ông đẹp trai cao to đứng dựa ở cửa xe, bộ dạng sạch , nhã nhặn.

      ra người ta sớm là hoa có chủ.

      "Vậy sao cậu thay đổi được vậy?"

      Lục Yên suy nghĩ lúc, "Có thể là từ khi tớ ý thức được, nếu bản thân cố gắng, ngày càng tụt về phía sau người khác." gật đầu, "Ừm, chính là như vậy."

      Tiểu Ngư bị ảnh hưởng nặng bởi các bộ phim truyền hình, ấy nhiều lần hỏi , "Tiểu Yên, bạn trai cậu đúng là rất đẹp trai đó, có phải nhà ấy rất giàu đúng ? Ah, kiểu người như vậy rất dễ khiến các thích."

      Lục Yên nở nụ cười, cắt đứt những ảo tưởng của ấy, "Xem ít phim truyền hình thôi, ấy giàu có như cậu tưởng đâu, gia đình bình thường thôi."

      Hiển nhiên Tiểu Ngư vẫn chưa thoát ra khỏi ảo tưởng của ấy, ấy hỏi, "Thế ấy nhất định là đối xử với cậu rất tốt, vô cùng thương cưng chiều cậu."

      Lục Yên suy nghĩ chút, "Đúng là rất tốt, nhưng phải là kiểu thương cưng chiều vô điều kiện, thỉnh thoảng cũng cãi nhau." Tuy rằng mỗi lần đều im lặng, còn nổi cáu lên, bộ dạng muốn chuyện với người khác, hai người cứ trừng mắt với nhau như vậy, trừng được lúc lâu cả hai đều bật cười.
      Advertisement

      Sponsored (Được tài trợ)

      Bộ dạng Tiểu Ngư vô cùng thất vọng, "Sao lại như vậy, sao lại phải là cưng chiều vô điều kiện chứ?"

      "Ai mà lại có thể chiều chuộng mình cả đời được chứ? Điều quan trọng là phải dựa vào chính mình."

      "Phim truyền hình đều là lừa người."

      "Cũng hoàn toàn."

      Tịch Phong tới, tây trang phẳng phiu, vẻ mặt hồng hào, hỏi Lục Yên, "Tiểu Yên, cho tôi chén được ?"

      Lục Yên rót cho chén, "Được, Lão đại."

      Tịch Phong nhận lấy, uống ngụm, gật đầu khen ngợi, "Ngâm rất ngon."

      Lục Yên nở nụ cười, nâng cầm lên cao, đôi mắt sáng rực, nhìn tràn đầy năng lượng.

      cũng cười lại với .

      Chuông điện thoại vang lên, Lục Yên nhìn điện thoại, "Xin lỗi, phải nghe máy."

      Tịch Phong ngẩn người, Lục Yên cầm điện thoại di động ra ban công nghe máy.

      hỏi mọi người, "Tối nay có muốn liên hoan ?"

      "Có, có." Ông chủ mời nhất định phải chứ.

      Tịch Phong ra

      ngoài hành lang tìm Lục Yên, thấy nghe điện thoại, khóe miệng cong lên thành nụ cười, ngón tay vân vê cái chuông gió.

      Tiếng chuông gió kêu rất trong trẻo.....

      Bầu trời có chút u ám, khí có chút lạnh.

      hiểu sao, cảm giác, người chuyện điện thoại chính là bạn trai của , hơn nữa họ về chủ đề rất bình thường.
      Advertisement

      Sponsored (Được tài trợ)

      có khả năng chỉ cần cuộc điện thoại là xác nhận được người kia có phải là bạn trai của hay .

      Nhìn lúc, tiến lên quấy rầy mà xoay người rời .

      Lục Yên cúp điện thoại, nhìn thời gian, "Ah, phải mua vé ."

      Ngày mai là cuối tuần, tối nay phải đến thành phố Cẩm tìm Trường Canh, nhưng chưa cho biết, vì muốn cho kinh hỉ*.

      (*kinh hỉ =ngạc nhiên + vui vẻ. Từ này có xuất nhiều lần trong truyện rồi nhưng ta vẫn biết nên thanh từ gì thuần Việt cho nó hợp với nghĩa vừa ngạc nhiên vừa vui vẻ, ai biết từ gì hợp bình luận ở dưới nhá.)

      Tan làm, Tiểu Ngư , "Tiểu Yên, lão đại tối nay liên hoan."

      Lục Yên cầm túi xách lên, giọng thầm với ấy, "Tớ có việc, nên về trước, mọi người ăn vui vẻ nhé, tớ với lão đại."

      bước nhanh ra khỏi phòng làm việc, vẫy xe taxi, về hướng ga tàu điện ngầm.

      Khi lên đến tàu điện, gửi tin nhắn cho , đợi lúc, vẫn chưa thấy trả lời lại, để điện thoại xuống, khi xe đến thành phố Cẩm, lại gửi tin nhắn nữa cho , nhưng vẫn thấy trả lời.

      Lục Yên ra khỏi nhà ga, đến trạm kiểm soát, đường thấy có người vừa diễn xiếc xe đạp vừa thổi saxophone, dừng lại nghe lúc, sau đó bỏ ít tiền cho họ, Tạ Đạo Niên vẫn chưa trả lời lại tin nhắn của , gọi điện cho , vì bây giờ vẫn trong thời gian làm việc của , Lục Yên quyết định đến gần nơi làm việc, ngồi đợi lúc.

      Tổng cục thuế Quốc gia.

      Điện thoại bàn làm việc của Tạ Đạo Niên lóe sáng lên, có ai trong văn phòng, sau đó Tương Mạn Lệ bước vào, cầm cái điện thoại đó lên thấy màn hình hiển thị có mấy tin nhắn đến, tên người gửi là "người ", ta cắn môi, thử trượt màn hình lên để xem, nhưng lại có mật khẩu, mà ta lại biết mật khẩu, nên thể làm gì khác là để cái điện thoại đó về chỗ cũ.

      đồng nghiệp nữ vào, nhìn ta , "Đạo Niên vừa ra ngoài rồi à? Điện thoại của ấy rung mãi, hay là mang nó qua cho ấy nhỉ?"

      Tương Mạn Lệ liếc nhìn đồng nghiệp đó cái, "Vẫn trong giờ làm mà? Với lại kinh tế gia* vừa tìm ấy mà đúng ? Tốt nhất là chúng ta nên quấy rầy."

      (*kinh tế gia = nhà kinh tế học = chuyên gia kinh tế, là trong những danh hiệu chuyên nghiệp ở Trung Quốc. Để có được danh hiệu "kinh tế gia" người học cần phải thực bài thi "kiểm tra trình độ chuyên môn kinh tế.", nếu đạt điểm qua được Bộ Nhân cấp giấy chứng nhận "Kinh tế gia.")

      Nhắc đến Tạ Thanh Phàm, tất cả mọi người đều khỏi cẩn thận hơn chút.

      (Yang: xin lỗi mọi người, về chức danh của Tạ Thanh Phàm - người bác của TĐN, mấy chương trước ta nhầm lẫn giữa trưởng ban kinh tế với kinh tế gia, chính xác là bác của TĐN là kinh tế gia của Tổng cục thuế nhé.)

      "Cũng đúng, nên tập trung vào công việc."

      Sau khi người đồng nghiệp nữ đó ra ngoài, Tương Mạn Lệ lúc nào cũng nhìn về chiếc điện thoại đó xem có tin nhắn nữa , ta nhìn đồng hồ treo tường, nở nụ cười, "Còn lâu nữa mới tan làm, cứ từ từ mà chờ ."
      1012 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :