1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

LỤC YÊN, ANH YÊU EM - KINH CHẬP (C8/35)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Cả hai tay hai chân của Lục Yên đều quấn chặt lấy , cơ thể của liên tục ưỡn về phía trước, Tạ Đạo Niên tìm được điểm nhạy cảm, đâm vào, chỗ đó vô cùng mềm mại, độ đàn hồi cũng vô cùng tốt, là muốn chết chìm bên trong mà.

      Đèn của máy xông tinh dầu tỏa ra ánh sáng lờ mờ tối, hơi nước liên tục bay ra, hương thơm quanh quẩn trong bầu khí tươi đẹp của căn phòng.

      liên tục ra vào, khiến nước xuân của liên tục chảy ra ngoài, hỏi, "Hương gì vậy?"

      Đôi mắt của lấp lánh ánh nước, đôi môi hơi hé mở, "Thất Lý Hương."

      Ngày đồng ý qua lại, ngày đó khi hoàng hôn, hai ta vào con hẻm , đều là mùi hương này.

      Mê say, xa xăm, ngấm vào tận ruột gan.

      Tiếng rên rỉ của Lục Yên lúc trầm lúc bổng, giống như giọng nữ trong bài hát tình ca, nhàng, ràng, dường như được phát ra từ ngọn núi xa xa.

      Như hồ tiên* câu hồn đoạt phách, như nữ trong rừng sâu.

      (*hồ tiên: hồ ly độ kiếp thành tiên)

      Tạ Đạo Niên kéo cằm xuống, đặt nụ hôn sâu xuống, hút hết nước bọt của , , "Em càng ngày càng dâm đãng."

      cào xuống lưng , cảm nhận được đau đớn.

      "Ưm ~ chuyện này chẳng phải là do ?"

      cắn xuống ngực , ngẩng đầu lên, "Ai quyến rũ trước hả?"

      Lục Yên cắn lên vành tai của , ghé đầu vào lỗ tai của rồi , "Con cá lớn dù sao cũng bị mắc câu."

      Giọng tràn đầy đắc ý và kiêu hãnh, Tạ Đạo Niên bế bổng xuống giường, Lục Yên tì hai tay xuống bệ cửa sổ, đâm vào từ phía sau, mỗi lần ra vào đều như gió táp mưa sa, những bông hoa rơi rụng biến mất sau khung cửa sổ, nơi đây chỉ còn lại giao hợp liên tục ngừng nghỉ.

      Những tiếng rên rỉ liên tục được vang lên.

      Mở rộng cánh cửa, mở rộng cánh cửa.

      Tiếp nhận , tiếp nhận .

      Bộ ngực của đung đưa ngừng, hai nụ hồng cũng liên tục lắc lư, đồi núi trắng nõn cùng với co dãn tuyệt vời, giống như bánh Custard* được bán đường phố, size lớn như này, cắn vào miếng thôi là nhân bánh cũng muốn trào ra ngoài.

      (*bánh Custard: từ gốc là "流沙包" = túi cát trắng, là tên loại bánh nổi tiếng của tỉnh Quảng Đông của Trung Quốc)

      [​IMG]

      Tạ Đạo Niên cầm lấy sờ nắn, giống như quả bóng nước.

      "To ra nhiều rồi."

      ngước cổ lên, cắn vào ngón tay của , "Càng bóp nhiều càng to ra a."

      "Vậy em bám chắc vào." xong liền ra sức xoa bóp bộ ngực của , khiến nước xuân của chảy ra văng vãi khắp nơi, bức tường bên trong huyệt non ngày càng nóng rực co thắt lại.

      Càng mài càng nóng, mở, rồi khép lại, ra ra vào vào, những cơn sóng lớn liên tục đánh vào bờ.

      Mặt trăng dần ló mình ra khỏi những đám mây, ánh trăng dần sáng hơn, cảnh vật nhìn cũng ràng hơn.

      Đem tất cả nhiệt tình trả lại cho , bắt đầu từ , kết thúc cũng phải người .

      Cuối cùng, đột nhiên ôm chặt lại, Lục Yên tựa lên ngực , "Ưm.... run rẩy."

      Rất nóng, rất thoải mái, dòng dịch nóng chảy được bắn ra.

      liếm khuôn mặt , khiến nhịn được cười vô cùng rạng rỡ.

      "Em cảm nhận được à?"

      "Cảm nhận được."

      Cái gì cũng cảm nhận được.

      rút BCS ra, tinh dịch bên trong nhiều hơn ngày trước rất nhiều, chắc trong khoảng thời gian này phải kiềm nén rất nhiều.

      Lục Yên ôm , nghịch ngợm mái tóc của , người vẫn mặc cái áo ngắn màu trắng.

      bóp mạnh vào mông , "Còn muốn làm tiếp?"

      "Bạn học của có biết thô lỗ như này ?"

      " biết."

      "Muộn tao*! " nằm úp sấp người , cười khanh khách.

      (*muộn tao: dùng để chỉ những người bề ngoài có vẻ bình tĩnh, lạnh lùng, chu đáo, ít . Những người này dễ dàng thể cảm xúc cá nhân ra ngoài nhưng trong số trường hợp cũng có hành động bất ngờ...)

      Chóp mũi đều là mùi hương của hoa Thất Lý Hương, lật người lại, liếm lên vùng nách trắng nõn của , Lục Yên né tránh, cười liên tục ngừng lại được.

      tinh nghịch cầm lấy gậy thịt của , xoa xoa nắn nắn lên xuống.

      Tạ Đạo Niên nhìn cười, để mặc nghịch ngợm.

      Càng sờ càng nóng, càng muốn nhiều hơn nữa.

      "Tháng 6, dẫn em đầm sen ở vùng ngoại thành, nghỉ mát, chuẩn bị đồ ."

      "Vâng."

      Tạ Đạo Niên nhìn lên trần nhà, câu cảm khái, "Sao mới như vậy mà nhịn được nhì?"

      " gì thế!? Nhất định là xấu em."

      " phải."

      "Vậy hôn em cái ."

      Trong đêm tối, chặn miệng lại, chỉ hôn cái, mà còn tách hai đùi ra, tìm cửa vào rồi nhét gậy thịt cứng rắn vào.

      .........
      SiAmlinhdiep17 thích bài này.

    2. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      chuong 13
      Sau đêm hôm đó, thời gian Tạ Đạo Niên và Lục Yên gặp nhau ngày càng nhiều, trong thời gian chờ kết quả thi, còn vẫn bận rộn với các kỳ thi, thường đến đại học H tìm , hai người cùng nhau xem phim rồi ăn. Tạ Đạo Niên bắt đầu dạy Lục Yên viết thư pháp, tuy chữ viết của như con sâu, nhưng chỉ cần Lục Yên kiên trì, Tạ Đạo Niên luôn sẵn lòng dạy .

      Tháng 6 đến, Lục Yên thi xong tất cả các kỳ thi, thu dọn đồ đạc về nhà. Trung tuần*, Tạ Đạo Niên đến đón , hai người cùng nhau đến đầm sen ở vùng ngoại thành chơi mấy ngày.

      (*trung tuần: từ ngày 11 đến ngày 20 hàng tháng.)

      Chạy thẳng mạch về hướng nam, chiếc xe rời khỏi nội thành, bắt đầu thấy những cánh đồng lúa, và người bù nhìn mặc bộ quần áo màu đỏ ở giữa cánh đồng, để bảo vệ cánh đồng. Xa xa là những ngọn núi cao cao thấp thấp, xanh ngắt, trải dài mấy trăm dặm*, lá cây vẫn còn đọng lại những hạt sương, trong khí tràn ngập mùi sương mù ẩm ướt.

      (*dặm: 1 dặm = 1,609344 km)

      Tạ Đạo Niên lái xe chậm lại, Lục Yên lấy điện thoại ra chụp ảnh lại.

      phiên chợ ở trong ngôi làng , những con gà tre*, gà đen** được nhốt trong lồng, kêu cục ta cục tác.

      (*gà tre)

      [​IMG]

      (**gà đen)

      [​IMG]

      xuống xe mua cho hai cái bánh dày* sau đó tiếp tục lái xe , Lục Yên ăn bánh dày, mở bản nhạc piano, phong cảnh ngoài cửa xe đều mang ý thơ.

      (*bánh dày: từ gốc là "糍粑" = (hán việt) từ ba, có tên tiếng là "glutinous rice cake", là loại bánh được làm bằng cách nghiền gạo nếp, nhân bánh tùy vào từng địa phương, sau đó hấp, là loại bánh phổ biến ở miền nam Trung Quốc.)

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      Xe vào con đường , ở hai bên đường bắt đầu xuất những ao sen, hai màu xanh và hồng đập vào mắt, hoa sen vừa mới nở, những chiếc lá xanh ngắt, tràn đầy sức sống.

      Tạ Đạo Niên xuống xe mở cổng sắt ra, sau đó lái xe vào rồi đóng cổng lại.

      Trong tầm mắt xuất ngôi nhà màu xám tro, 4 tầng, bên ngoài được lăn sơn, nên nhìn thoáng qua tương đối sần sùi, Tạ Đạo Niên dừng xe ở dưới gốc cây, cởi dây an toàn ra.

      Lục Yên cầm đồ xuống xe giúp . cây phát ra tiếng ve sầu kêu ve ve, ven hai bên đường dẫn đến ngôi nhà là những hàng cây lựu, chín, rơi rụng đầy xuống đất và bị những con chim mổ ăn bừa bãi.

      Tạ Đạo Niên đem đồ đạc cho vào xe đẩy , dắt tay , " nào."

      "Trường Canh, trước đây ở đây à?"

      "Ừm, trước năm bảy tuổi đều sống ở đây."

      "Đây là nơi ở tốt a."

      "Lúc trước, khi học tiểu học đều tự chơi mình."

      "Như vậy chắc là rất buồn?"

      " hề, ở đây có rất nhiều thứ để chơi." Tạ Đạo Niên chỉ tay vào cây lựu cao to ở phía trước, "Lúc trước thường hay trèo lên đó xong bị ngã xuống, nhưng vẫn bò dậy tiếp tục trèo lên."

      Lục Yên nở nụ cười, ra từ kiên trinh bất khuất* như vậy rồi.

      (*kiên trinh bất khuất: là thành ngữ của người Trung Quốc. Có ý nghĩa là: Kiên định mà có tôn nghiêm, nhất định khuất phục trước các thế lực tà ác. Trinh: Kiên định. Khuất: Khuất phục...)

      Trước khi đến đây, Tạ Đạo Niên với , điều kiện ở đây có chút thô sơ, nên Lục Yên cũng chỉ mang ít quần áo và đồ dùng sinh hoạt cơ bản đến.

      Sau đó mới biết thế nào là điều kiện thô sơ.

      Mở cửa ra, đồ dùng trong nhà đều được phủ bằng lớp vải trắng, có rất ít đồ dùng bằng điện, lâu có người ở, nên có mùi gì đó hơi khó ngửi.

      Lục Yên tự động vào nhà tắm múc nước, tìm khăn lau lau lại bàn ghế cho sạch , Tạ Đạo Niên đem đồ đạc mới mang đến vào phòng, khi ra thấy Lục Yên lau bàn, còn tìm được cái tạp dề để mặc lên người.

      lặng lẽ nhìn , cho đến khi cảm thấy lòng tràn đầy cảm giác thỏa mãn mới thôi.

      Tạ Đạo Niên cầm chổi quét nhà, Lục Yên ngăn lại, "Nhiều bụi bẩn lắm, nên lau bằng nước trước ."

      Hai người quét dọn phòng khách sạch tinh tươm, Tạ Đạo Niên đưa Lục Yên lên tầng hai, thẳng vào phòng trong.

      Lục Yên nhìn cánh cửa màu nâu, hỏi, "Phòng của ?"

      Tạ Đạo Niên mở cửa ra, "Ừm, trước ngủ ở đây."

      Cảnh vật trong phòng dần ra, có cái bàn học nho , còn có cái giường đơn, sàn nhà có tấm thảm màu xám, tường treo bốn chữ "Thiên đạo thù cần*".

      (*thiên đạo thù cần: là thành ngữ Trung Quốc, có nghĩa là Đạo trời ban thưởng đền đáp cho những người biết cần cù phấn đấu.)

      Giống như , vừa cẩn thận tỉ mỉ, vừa ngăn nắp sạch gọn gàng.

      Lục Yên đưa tay phủi những hạt bụi bám câu đố, hỏi , "Từ nhạt nhẽo như vậy rồi?"

      " thích nhiều thứ lắm." kéo ra, "Chúng ta ngủ ở phòng này, những phòng khác từng bị người khác ngủ qua rồi, còn phòng để đồ đạc linh tinh, có lẽ chúng ta phải ở căn phòng ở tầng trệt*."

      Kỳ nghỉ mát này đúng là qua loa, nhưng Lục Yên cũng quan tâm lắm, đứng dậy phủi sạch hai tay, "Vậy xuống tầng trệt ."

      Tạ Đạo Niên đưa đến sảnh sau, từ sảnh sau ra sân sau, ở đây trồng khá nhiều loại rau, dưới cây cầu dẫn đến vườn rau có con suối , chảy từ núi xuống, nước khá sâu nhưng lại rất trong, nên có thể nhìn thấy những con cá bơi lội rất linh hoạt, lúc đến chỗ khác. bên bờ suối trồng hàng cây lựu, bờ bên kia trồng rừng chuối.

      "Trường Canh, sao ở đây lại trồng nhiều rau quả vậy?"

      "Bác Quyền trông nom nơi này, thỉnh thoảng bác ấy đến đây xem chút."

      "Vậy bác ấy đến đây à?"

      " với bác ấy là đến đây chơi mấy ngày, nên bác ấy về nhà với ông bà rồi."

      _______
      Tạ Đạo Niên lấy cái chiếu trúc* trải xuống đất, chiếu trúc này khá rộng, hai người ngủ vẫn còn thừa ít, trải ga giường xuống, và đặt hai cái gối xuống để hai người gối đầu, cái giường xuất .

      (*chiếu trúc: chiếu làm bằng trúc)

      [​IMG]

      Lục Yên cầm cái gối lên nhìn, "Vẫn còn dùng gạo để làm gối."

      "Cái này do mẹ làm từ ngày xưa."

      Gia đình nhà họ Tạ tương đối tiết kiệm, cho dù có của cải cũng tiêu xài, Tạ Đạo Niên cũng luyện thành thói quen, Lục Yên biết thích làm những việc xa xỉ, mỗi sáng cũng chỉ uống cốc trà táo đỏ* để giữ ấm.

      (*trà táo đỏ: có tác dụng nuôi dưỡng các dây thần kinh, bổ máu...)

      [​IMG]

      "Để em phải chịu khổ* rồi."

      (*chịu khổ: từ gốc là "委屈" = (hán việt) ủy khuất, có nghĩa là oan ức, uất ức, tủi thân,...)

      Lục Yên ôm lấy , " khổ, có ở đây rồi em cảm thấy khổ."

      Tạ Đạo Niên ôm chặt eo của , đặt nụ hôn xuống trán , " hái rau, em nấu cơm, có được ?"

      Lục Yên gật đầu, trước khi , Tạ Đạo Niên đội cái mũ rơm lên đầu, với vẻ ngoài đẹp trai của , đội mũ rơm lên liền có cảm giác lên lời, Lục Yên cố gắng nhịn cười, Tạ Đạo Niên búng tay vào trán , "Nồi cơm điện hỏng rồi, em chỉ có thể nấu cơm bằng bếp củi thôi."

      " cho rằng em biết nấu bếp củi?"

      cười bước , Lục Yên buộc gọn tóc lại, vào phòng bếp tìm cái nồi, thấy cái nồi có dấu vết của việc đun bếp củi, cầm cọ rửa sạch , sau đó đổ hai bát gạo mà Tạ Đạo Niên mang đến lúc sáng vào nồi, vo sạch , đổ nước vào, sau đó thuận lợi tìm được cái bếp củi ở trước cửa nhà, mang đến sân sau để nhóm bếp.

      Tạ Đạo Niên cầm bó cây du mạch* về, ngửi thấy mùi bếp củi cháy, bỏ mũ xuống, tìm thấy Lục Yên, cầm ống tre thổi lửa, ngẩng đầu lên nhìn , mặt có dính vài vết nhọ.

      (*cây du mạch: còn có tên gọi khác là "đuôi phượng hoàng", là loại cây thuộc họ cúc, giàu chất dinh dưỡng, vitamin A, B1, B2, canxi...)

      [​IMG]

      Tạ Đạo Niên rửa sạch tay, nhịn được cười, lấy tay lau sạch vết nhọ khuôn mặt của , "Em là lính du kích à?"

      Lục Yên lau mặt, " lâu rồi em nhóm bếp củi, nên mới bị vậy thôi."

      Tạ Đạo Niên lấy con gà ra khỏi lồng tre, Lục Yên hỏi , "Chúng ta ăn thịt gà?"

      "Ừm, gà lá sen*, làm."

      (*gà lá sen: có thể là gà bọc lá sen nướng hoặc món gà hấp lá sen.)

      [​IMG]

      [​IMG]

      Lục Yên vội vã cho thêm củi vào bếp, đứng bật lên vì kích động, " biết giết gà á?"

      "......"

      ra mà , việc giết gà giết ngan vào dịp tết cuối năm đều là do Tạ Đạo Niên làm, Tạ Vân Bằng giao công việc này cho , vì vậy Lục Yên rất ngạc nhiên khi nhìn thấy kỹ thuật khéo léo của .

      Cầm ấm nước nóng đổ xuống con gà, Tạ Đạo Niên bắt đầu nhổ lông, hỏi , "Sao vậy? Nghĩ rằng rất thô lỗ?"

      " phải, em chỉ ngờ đến biết làm nhiều việc như vậy?"

      liếc nhìn cái, cười ý vị thâm trường, "Sau này còn nhiều điều khiến em bất ngờ hơn nữa."

      sán lại gần , cả cơ thể đặt xuống lưng , Tạ Đạo Niên dừng lại, bất đắc dĩ . " còn phải nhổ lông nữa."

      "Vậy cõng hay là cõng hả?"

      nhổ lông gà xong, hôn cái, "Cõng."

      Lục Yên cảm thấy thỏa mãn, tiếp tục dính vào .

      Con gà được nhổ lông sạch , lấy nội tạng ra, Tạ Đạo Niên lấy hai cái lá sen, Lục Yên lấy củ cải trắng ướp vào nồi, nhịn được mà nuốt nước bọt, cơm còn chưa chín mà bụng đói rồi.

      Tạ Đạo Niên ướp các loại gia vị lên con gà, sau đó bỏ vào chảo dầu, chiên lúc, hái hạt sen, lấy lõi sen, và ít hoa hồi*, ngũ chỉ mao đào**, nhét các thứ đó vào bụng gà, cầm lá sen gói lại kĩ, dùng dây vải và cây cỏ cố định lại, bỏ vào trong nồi để hấp.

      (*hoa hồi: Hoa hồi hay còn gọi là đại hồi, quả hồi hoặc bát giác hồi hương, tiếng Trung có nghĩa là "tám cánh". Đại hồi là thành phần của ngũ vị hương truyền thống trong cách nấu ăn của người Trung Quốc. Nó cũng là thành phần được sử dụng trong nấu nước dùng cho món phở của người Việt Nam.)

      [​IMG]

      (**ngũ chỉ mao đào: giải thích ở các chương trước)

      [​IMG]

      Lục Yên cắt củ cải trắng để nộm, thỉnh thoảng còn cầm miếng lên cho vào miệng ăn.

      (*nộm củ cải trắng)

      [​IMG]

      Tạ Đạo Niên ôm từ phía sau, "Thích ăn chua như vậy?"

      cầm miếng lên đưa cho , "Ăn chua ngon mà."

      Tạ Đạo Niên ăn thử miếng, nhăn mày lại vì độ chua.

      Lục Yên nở nụ cười, cắn môi cái.

      Bọn họ rời xa trốn đô thành, đến nơi đây để thư giãn, có ai khác, cho dù phải nấu cơm bằng bếp củi cũng cảm thấy vô cùng hạnh phúc.

      Chỉ cần có /em, ở đâu cũng đều là thiên đường.

      Lục Yên làm hai món ăn, nộm củ cải và du mạch luộc, đĩa du mạch luộc có rắc ít tỏi, ít nước tương, hương thơm ngát xông thẳng vào mũi. Cơm cũng chín, Tạ Đạo Niên đặt cái bàn thấp xuống đất, hai người ngồi xuống chiếu trúc, mở lá sen ra, Lục Yên ngửi thấy hương thơm nức mũi.

      [​IMG]

      đến gần hơn, "Thơm quá a."

      Con gà được bọc trong lá sen, tất cả các gia vị được nhét vào bên trong con gà, các loại gia vị thấm vào từng thớ thịt của con gà, ngay cả xương cũng có mùi thơm.

      Tạ Đạo Niên xé cái đùi gà ra cho , mới cầm lên thôi mà muốn nước miếng, "Ăn thử ."

      Lục Yên đưa bát qua nhận lấy, sau khi cắn miếng, giọng vô cùng kinh ngạc. "Ăn ngon quá."

      Vừa mềm vừa trơn, vừa thơm.

      Tạ Đạo Niên véo cái vào má , "Ngon ăn nhiều chút."

      Lục Yên thích ăn da gà, Tạ Đạo Niên liền tách da gà ra cho , Lục Yên chỉ lo ăn củ cải nộm, gà hầm lá sen sắp bị ăn hết nửa, mới lấy phần lại, Tạ Đạo Niên cho.

      "Em mới chỉ ăn được cái đùi gà."

      " phải gỡ hết thịt vào bát của em rồi à?"

      "Nhưng mà ở trong tay vẫn còn gà."

      Tạ Đạo Niên cảm thấy bất đắc dĩ, xé phần thịt ở lưng gà đưa cho , khi Lục Yên há miệng định ăn, tinh nghịch rút tay lại, để cho ăn.

      Cứ nhử như vậy mấy lần, Lục Yên giận, " xấu xa."

      Tạ Đạo Niên nở nụ cười, đút thịt vào miệng , "Được rồi, trêu em nữa."

      Hai người ăn xong, gà hầm lá sen còn sót lại miếng nào, Lục Yên cảm thấy chưa thỏa mãn, xới nốt cơm cháy trong nồi vào bát.

      "Em thích ăn cơm cháy?"

      " cảm thấy cơm cháy rất thơm à?"

      gật đầu, rất đồng ý, khi còn bé cũng thường hay ăn.

      Lục Yên cắn đầu của miếng cơm cháy, đến gần , Tạ Đạo Niên sửng sốt chút, khiêu khích đem miếng cơm cháy trong miệng liếm đến bóng loáng, Tạ Đạo Niên ghé đầu lại, cắn đầu còn lại.

      Hai người mỗi người cắn đầu, từ từ ăn, ăn đến miếng cuối cùng , Lục Yên tăng tốc, lao đến hôn .

      Tạ Đạo Niên ghì đầu lại, biến nụ hôn này thành nụ sâu.
      1012SiAm thích bài này.

    3. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      chuong 13 (tiep)
      Bên ngoài căn phòng, con chim sẻ mổ bộ lông của mình, bầu trời bắt đầu chuyển sang màu đỏ vàng, nắng nóng dữ dội, ánh nắng xuyên qua những tán cây xanh mướt, chuồn chuồn đậu lá sen, vỗ cánh vỗ cánh, hư hư ảo ảo, trong hoàn cảnh yên tĩnh như này còn có thể nghe thấy tiếng nước chảy.

      ôm vào lòng, trao cho từng nụ hôn sâu vô tận, cơ thể dường như muốn bốc cháy, những giọt mồ hôi nóng bỏng bắt đầu chảy ra, hai người vẫn hôn nhau vô cùng đắm đuối.

      Trong miệng vẫn còn xót lại miếng cơm cháy, cũng biết là của ai, cùng nhau nhai nuốt, răng thỉnh thoảng va chạm vào nhau, đầu lưỡi quấn chặt lấy nhau, muốn tách rời, nhĩ tử ngã hoạt*, tình ý triền miên.

      (* nhĩ tử ngã hoạt: nghĩa việt là "ngươi sống ta chết", mô tả mâu thuẫn giữa hai bên hoặc cuộc chiến đấu giữa hai bên vô cùng khốc liệt, chỉ kết thúc khi ngươi chết và ta sống.)

      Miệng giống như cái móc treo hút trân *, Lục Yên hơi cựa cậy mình chút, nụ hôn này mới dừng lại.

      (*cái móc treo hút trân : từ gốc là "吸盘" = (hán việt) giác hút, là cái móc có lớp băng dính nhưng nó hút chân nên khi gắn vào tường thường rất chắc chắn, dùng để treo đồ đạc)

      thở hổn hển, hai cánh môi đỏ tươi, áo sơ mi trắng mặc người che giấu được lớp áo lót màu đen ở bên trong, mồ hôi ở ngực chảy ra, in mảng lên áo sơ mi, nhìn vô cùng quyến rũ.

      Ánh mắt của Tạ Đạo Niên tối lại, bên trong có ngọn lửa bùng cháy, có xu hướng cháy lan ra khắp người.

      đưa tay vào trong quần của , tay đè lên lồng ngực của , từ từ đến gần tai .

      " cứng rồi!"

      cúi đầu xuống hôn vào cổ , rồi hôn xuống xương quai xanh.

      Chân bắt đầu leo lên cái eo rắn chắc của , tay đặt lên thắt lưng của .

      Ưm ~ là cứng a!

      Đến đây nào, mau đến đây !

      Ngực của Tạ Đạo Niên phập phồng lên xuống, hai bả vai run lên từng đợt, đôi môi vẫn còn bóng loáng, để mặc cho làm điều xấu cơ thể mình.

      ngồi vào lòng , tay nâng cái mông căng tròn của lên, nhàng xoa nắn.

      Hai chân của Lục Yên bám chặt vào eo , thân dưới liên tục ma sát vào đũng quần của , cho đến khi cảm nhận được đau đớn nhè mới dừng lại, Lục Yên ngẩng đầu lên, hai cánh môi hé mở tạo thành đường vòng cung mượt mà.

      cắn vành tai của .

      "Em ướt rồi!"

      Sờ vào, nên biết.

      ướt!

      Quạt điện vẫn quay, hai bắp đùi của Lục Yên toàn là mồ hôi, mồ hôi cổ của Tạ Đạo Niên chảy xuống ngừng.

      "Tắm ?"

      ôm cổ , "Có."

      bế lên, đóng cửa lại, đến phòng tắm.

      .......

      Mùa hè nóng bức như vậy, tắm nước lạnh để bớt nóng.

      Phòng tắm này rất rộng, Tạ Đạo Niên có thói quen dùng xà bông, màu trắng, hương thơm nhàng tinh khiết.

      Cửa sổ trong phòng tắm được mở ra, Lục Yên ngồi chiếc ghế gỗ,

      hai bắp đùi được mở rộng, vòi hoa sen phun xuống khu vườn bí mật của , những giọt nước theo hàng cỏ đen nhánh chảy xuống dưới.

      Cả người trần truồng, dáng người ngây ngô khi xưa được thay bằng dáng người tam giác ngược*, bộ ngực rắn chắc tràn đầy mạnh mẽ, hai chân vừa thon dài vừa rắn chắc, cánh tay còn nổi lên gân xanh, cơ bụng từng múi từng múi, gậy thịt ở vùng tam giác ngóc đầu lên.

      (*dáng người tam giác ngược)

      xoa xà bông lên người , Lục Yên khẽ ưm ~ tiếng, hai chân càng mở rộng ra hơn, có thể nhìn thấy hai cánh hoa được mở ra hoàn toàn, và còn thấy lỗ màu đỏ ở bên dưới nữa.

      Đuôi tóc của ướt sũng, đầu vẫn khô, phần đuôi tóc bị ướt dính lên ngực, nhìn vào có cảm giác đẹp đẽ đầy mê hoặc.

      tắm giúp , bàn tay qua dưới nách, rồi lại qua phía sau lưng, ngừng di chuyển xuống dưới, bóp cái mông căng tròn của , Lục Yên uốn éo cái eo, ưỡn bộ ngực đẫy đà của mình về phía trước, Tạ Đạo Niên há miệng ngậm nụ hồng của lại, bên bộ ngực non mềm trắng nõn vẫn còn những hạt nước lăn tăn, ánh sáng chiếu xuống, cảnh xuân nhìn càng ràng hơn.

      Lục Yên bắt đầu xoa nắn gậy thịt lên lên xuống xuống, bọt xà phòng người được lau sạch , nhìn vào mắt , thấy vẻ kiềm chế lửa tình bốc cháy của , như cám rỗ, trói chặt lại. khẽ mở miệng, le lưỡi ra, ýnghĩ vừa giảo hoạt vừa trắng trợn biểu ra như vậy.

      Tạ Đạo Niên ngậm đầu lưỡi của lại, liếm mút, Lục Yên cầm lấy vòi hoa sen, rửa sạch thân dưới cho , hai người hôn nhau lúc, vòi nước cũng khóa lại.

      Lục Yên cho tóc ra sau lưng, hơi ngửa cổ lên, hai chân mở rộng ra, ngón tay đặt cửa vào, chậm dãi ma sát, làm dịch ngọt chảy ra ngoài.

      Vẻ mặt của lên vẻ đói khát, có chút làm nũng, có chút khiêu khích, mỗi lần ma sát, là huyệt non lại chảy ra nhiều dịch ngọt hơn, hô hấp cũng ngày càng dồn dập hơn.

      "Ưm ~ "

      Tạ Đạo Niên từ từ quỳ hai gối xuống, hai tay nắm lấy bắp đùi của , "Lại muốn phóng túng rồi?"

      nở nụ cười, đưa ngón tay dính đầy dịch ngọt của mình đến gần miệng của , mở miệng ngậm lấy nó, liếm hết lượt, cảm thấy hài lòng, ngoan ngoãn tách hai bắp đùi ra, để mặc đầu lưỡi của trêu đùa nó.

      Bầu trời bao quanh hai người, bên trong căn phòng tắm rộng rãi có bồn rửa tay, sàn nhà màu đỏ, tường được sơn màu trắng, vòi hoa sen, bồn cầu, còn có cái ghế gỗ lắc lư, ngồi đó có vẻ mặt tràn đầy nét xuân, khiến người nhìn vào muốn phạm tội.

      Đầu lưỡi của len lỏi vào từng ngóc ngách, Lục Yên nắm chặt thành ghế, rên rỉ thành từng tiếng vô cùng dâm đãng, hình xăm hồ điệp mu bàn chân ngừng trượt lưng , để lại dấu vết hồng hồng đỏ đỏ lưng của .

      Thỉnh thoảng ngẩng đầu lên nhìn , Lục Yên cắn môi, hai chân kẹp chặt lại, Tạ Đạo Niên hung hăng mút mạnh cái, càng kẹp chặt đầu hơn, mặt ghế liền xuất vũng nước nho .

      Vừa dâm đãng vừa nhạy cảm!

      nhịn được nữa, xoa xoa đầu , "Đứng lên, muốn làm em."

      "Cứ vậy mà làm?"

      ôm lấy , "Đúng, cứ vậy mà làm."

      Khỏa thân, như Adam va Eva.

      Quay về tấm chiếu trúc, đẩy gối và chăn bông ra ngoài, Lục Yên nằm lên cái đệm mềm mại, Tạ Đạo Niên ngồi xuống bên cạnh , ngón tay di chuyển khắp cơ thể , sau đó dừng lại bộ ngực của , bắt đầu vân vê nhào nặn nó như quả bóng nước.

      Bên ngoài là cánh đồng sen, xung quanh có ai, mặt trời vẫn cao, có hương vị là lạ, dòng suối bên cạnh vẫn chảy róc rách ngừng, con tôm bị ánh nắng chiếu vào phản chiếu thành màu xanh nhạt, quả lựu chín đỏ rơi rụng xuống đất, để lộ ra mảnh thịt màu đỏ bên trong.

      Tạ Đạo Niên ngồi ở giường, hai chân được tách ra, tay phải chống đỡ cơ thể, hơi nghiêng về phía sau chút, miệng ngừng thở ra tiếng, khi ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, khi vân vê nhào nặn bộ ngực của người mình .

      Lục Yên hé miệng ngậm lấy gậy thịt của , đầu lưỡi thỉnh thoảng chạm lên đầu nấm của , lấp kín lỗ đó, nhắm mắt lại hô hấp ngày càng dồn dập, Lục Yên ngậm toàn bộ gậy thịt vào, thẳng vào tận sâu trong cổ họng, cảm thấy có cảm giác áp bức, Tạ Đạo Niên nhịn được hét thành tiếng.

      ra đàn ông rên rỉ cũng nghe êm tai như vậy.

      như nhà thám hiểm biết mệt mỏi, liên tục khám phá từng chỗ cơ thể , kẹp chặt bắp đùi lại, liên tục ma sát, cho đến khi mặt có giọt nước lóng lánh xuất , phong cảnh vô cùng dâm mỹ.

      ".... Ẩm ướt như vậy?"

      trả lời, thay vào đó là cái miệng ngày càng mút mạnh hơn, Tạ Đạo Niên nắm lấy ga trải giường ở dưới, quay người lại đè nằm xuống dưới, " thể kiềm chế được ý nghĩ muốn ép khô em." xong liền tách hai bắp đùi ra, ma sát cửa vào mấy cái, sau đó thế như chẻ tre mà đâm vào.

      Lục Yên cảm nhận được bản thân như bị tách ra làm đôi, dịch ngọt tranh nhau bao vây lấy kẻ vừa mới xâm lược vào huyệt non, Tạ Đạo Niên bóp chặt eo của , mạnh mẽ đâm vào tận hoa tâm.

      "A...."

      Người phụ nữ của , huyệt non đúng là rất ẩm ướt a.

      Bạn từng mở ngăn kéo chưa? Khi còn bé thích kéo ra, rồi lại đẩy vào, dường như bên trong ngăn kéo đó có rất nhiều kho báu.

      Tạ Đạo Niên nhìn , mồ hôi liên tục rơi xuống ngực , hai bắp đùi của Lục Yên bám chặt lấy eo của , liên tục thúc đẩy.

      "Trường Canh, mạnh hơn nữa, a..... to.... " Lục Yên nằm giường, thoải mái đến mức kiềm nén được bản thân.

      Mông của mạnh mẽ đánh về phía trước, hai túi ngọc ở dưới ngừng đập vào da thịt của .

      Bóp vào mông của , ra sức đâm mạnh, như vậy nhanh chóng đạt được sung sướng.

      Cứng quá a, mọi thứ của , đều cứng rắn a.

      Dường như Lục Yên đung đưa cùng nhịp với những chiếc lá chuối bên kia bờ suối, gậy thịt của liên tục ra ra vào vào nơi riêng tư của , kéo ra dòng chất lỏng nóng ấm, thấm ướt cả ga giường, mà dường như có sức mạnh bất tận, ngừng thúc mạnh về phía trước, tiếng nước vang lên, càng khiến hăng hái hơn.

      " chặt, kẹp chặt đến mức rút ra được."

      thở hổn hển, liên tục đâm vào huyệt non của , dù chỉ làm bằng tư thế truyền thống*, nhưng cũng có thể khiến có được cảm giác sung sướng gì sánh bằng.

      (*tư thế truyền thống: nam nữ dưới.)

      "Trường Canh, nhanh hơn, nhanh hơn nữa." thích nghe những câu thô tục.

      "Dâm đãng, hai chân kẹp chặt vào."

      Lục yên xoay người, chổng mông lên, tách hai chân ra, "Trường Canh, vào ."

      Tạ Đạo Niên cắm vào, hai tay nắm lấy bộ ngực đẫy đà của , dòng điện được tích lũy ở bên dươi, bắt đầu lây lan khắp cơ thể, dùng sức đâm mạnh, nhịn được thét chói tai, nhịn được phát cuồng lên.

      "Trường Canh, là giỏi, vào sâu hơn nữa, đánh mông em, nhanh lên, đánh vào mông em."

      đánh vài cái lên mông , mỗi cái đánh giáng xuống là hai bức tường của lại co chặt lại hơn nữa, cho đến khi gậy thịt bị kẹp chặt đến mức sung sướng.

      Hai mắt của tràn đầy tơ máu, xoay mặt Lục Yên lại, hung hăng hôn mạnh xuống, "Dâm đãng."

      xong liền bắn vào huyệt non, Lục Yên bị dòng dịch nóng tưới vào mà cả người cũng muốn bốc cháy, ngay cả cọng tóc cũng muốn bốc cháy.

      Lửa tình bốc cháy, hừng hực bao giờ tắt.

      Tình bất tận, làm cũng bất tận.

      Tạ Đạo Niên ngã xuống đệm, ôm chặt lại, liên tục trao cho những nụ hôn nóng bỏng.

      Lục Yên cảm nhận được tinh dịch chảy ra, thở phì phò, vuốt ve khuôn mặt , giọng có lực, "Trường Canh, đây là lần đầu tiên bắn vào trong."

      Khuôn mặt Lục Yên ửng hồng, mái tóc ướt sũng, phân biệt được đâu là mồ hôi đâu là nước. Đôi mắt sáng bừng lên, lấp la lấp lánh.

      ôm , "Xin lỗi."

      vuốt ve khuôn mặt , "Trường Canh, em rất vui."

      nở nụ cười, khuôn mặt đẹp trai toàn là mồ hôi, nhìn chớp mắt, ánh mắt say đắm, "Vui tốt rồi."

      ........

      Bầu trời trong trẻo, những giọt nước vẫn còn đọng lại lá sen, bị cơn gió thổi qua, trợt rơi xuống hồ nước. Chuồn chuồn lướt qua, mọi thứ đều ổn. con bò vội vã , vừa vừa lắc đầu, phe phẩy cái đuôi đến mép cánh đồng, các ngôi nhà thưa thớt nhau, cánh đồng lúa trải dài khắp thôn làng.

      Bên trong căn phòng bật quạt, hai người đều trần truồng. tay Tạ Đạo Niên ôm Lục Yên, tay chậm rãi xoa bụng của , Lục Yên nằm trong ngực của , nhắm hai mắt lại, vẻ mặt khi ngủ vô cùng ngoan ngoãn.

      kỳ nghỉ dài, nên ngay cả mặt trời cũng lười biếng chưa muốn xuống núi, tình cảm ngày càng sâu sắc hơn, lửa tình trong cơ thể ma sát vào nhau tạo thành ánh sáng lóa mắt.
      SiAm thích bài này.

    4. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Khỏa thân, như Adam va Eva.

      Quay về tấm chiếu trúc, đẩy gối và chăn bông ra ngoài, Lục Yên nằm lên cái đệm mềm mại, Tạ Đạo Niên ngồi xuống bên cạnh , ngón tay di chuyển khắp cơ thể , sau đó dừng lại bộ ngực của , bắt đầu vân vê nhào nặn nó như quả bóng nước.

      Bên ngoài là cánh đồng sen, xung quanh có ai, mặt trời vẫn cao, có hương vị là lạ, dòng suối bên cạnh vẫn chảy róc rách ngừng, con tôm bị ánh nắng chiếu vào phản chiếu thành màu xanh nhạt, quả lựu chín đỏ rơi rụng xuống đất, để lộ ra mảnh thịt màu đỏ bên trong.

      Tạ Đạo Niên ngồi ở giường, hai chân được tách ra, tay phải chống đỡ cơ thể, hơi nghiêng về phía sau chút, miệng ngừng thở ra tiếng, khi ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, khi vân vê nhào nặn bộ ngực của người mình .

      Lục Yên hé miệng ngậm lấy gậy thịt của , đầu lưỡi thỉnh thoảng chạm lên đầu nấm của , lấp kín lỗ đó, nhắm mắt lại hô hấp ngày càng dồn dập, Lục Yên ngậm toàn bộ gậy thịt vào, thẳng vào tận sâu trong cổ họng, cảm thấy có cảm giác áp bức, Tạ Đạo Niên nhịn được hét thành tiếng.

      ra đàn ông rên rỉ cũng nghe êm tai như vậy.

      như nhà thám hiểm biết mệt mỏi, liên tục khám phá từng chỗ cơ thể , kẹp chặt bắp đùi lại, liên tục ma sát, cho đến khi mặt có giọt nước lóng lánh xuất , phong cảnh vô cùng dâm mỹ.

      ".... Ẩm ướt như vậy?"

      trả lời, thay vào đó là cái miệng ngày càng mút mạnh hơn, Tạ Đạo Niên nắm lấy ga trải giường ở dưới, quay người lại đè nằm xuống dưới, " thể kiềm chế được ý nghĩ muốn ép khô em." xong liền tách hai bắp đùi ra, ma sát cửa vào mấy cái, sau đó thế như chẻ tre mà đâm vào.

      Lục Yên cảm nhận được bản thân như bị tách ra làm đôi, dịch ngọt tranh nhau bao vây lấy kẻ vừa mới xâm lược vào huyệt non, Tạ Đạo Niên bóp chặt eo của , mạnh mẽ đâm vào tận hoa tâm.

      "A...."

      Người phụ nữ của , huyệt non đúng là rất ẩm ướt a.

      Bạn từng mở ngăn kéo chưa? Khi còn bé thích kéo ra, rồi lại đẩy vào, dường như bên trong ngăn kéo đó có rất nhiều kho báu.

      Tạ Đạo Niên nhìn , mồ hôi liên tục rơi xuống ngực , hai bắp đùi của Lục Yên bám chặt lấy eo của , liên tục thúc đẩy.

      "Trường Canh, mạnh hơn nữa, a..... to.... " Lục Yên nằm giường, thoải mái đến mức kiềm nén được bản thân.

      Mông của mạnh mẽ đánh về phía trước, hai túi ngọc ở dưới ngừng đập vào da thịt của .

      Bóp vào mông của , ra sức đâm mạnh, như vậy nhanh chóng đạt được sung sướng.

      Cứng quá a, mọi thứ của , đều cứng rắn a.

      Dường như Lục Yên đung đưa cùng nhịp với những chiếc lá chuối bên kia bờ suối, gậy thịt của liên tục ra ra vào vào nơi riêng tư của , kéo ra dòng chất lỏng nóng ấm, thấm ướt cả ga giường, mà dường như có sức mạnh bất tận, ngừng thúc mạnh về phía trước, tiếng nước vang lên, càng khiến hăng hái hơn.

      " chặt, kẹp chặt đến mức rút ra được."

      thở hổn hển, liên tục đâm vào huyệt non của , dù chỉ làm bằng tư thế truyền thống*, nhưng cũng có thể khiến có được cảm giác sung sướng gì sánh bằng.

      (*tư thế truyền thống: nam nữ dưới.)

      "Trường Canh, nhanh hơn, nhanh hơn nữa." thích nghe những câu thô tục.

      "Dâm đãng, hai chân kẹp chặt vào."

      Lục yên xoay người, chổng mông lên, tách hai chân ra, "Trường Canh, vào ."

      Tạ Đạo Niên cắm vào, hai tay nắm lấy bộ ngực đẫy đà của , dòng điện được tích lũy ở bên dươi, bắt đầu lây lan khắp cơ thể, dùng sức đâm mạnh, nhịn được thét chói tai, nhịn được phát cuồng lên.

      "Trường Canh, là giỏi, vào sâu hơn nữa, đánh mông em, nhanh lên, đánh vào mông em."

      đánh vài cái lên mông , mỗi cái đánh giáng xuống là hai bức tường của lại co chặt lại hơn nữa, cho đến khi gậy thịt bị kẹp chặt đến mức sung sướng.

      Hai mắt của tràn đầy tơ máu, xoay mặt Lục Yên lại, hung hăng hôn mạnh xuống, "Dâm đãng."

      xong liền bắn vào huyệt non, Lục Yên bị dòng dịch nóng tưới vào mà cả người cũng muốn bốc cháy, ngay cả cọng tóc cũng muốn bốc cháy.

      Lửa tình bốc cháy, hừng hực bao giờ tắt.

      Tình bất tận, làm cũng bất tận.

      Tạ Đạo Niên ngã xuống đệm, ôm chặt lại, liên tục trao cho những nụ hôn nóng bỏng.

      Lục Yên cảm nhận được tinh dịch chảy ra, thở phì phò, vuốt ve khuôn mặt , giọng có lực, "Trường Canh, đây là lần đầu tiên bắn vào trong."

      Khuôn mặt Lục Yên ửng hồng, mái tóc ướt sũng, phân biệt được đâu là mồ hôi đâu là nước. Đôi mắt sáng bừng lên, lấp la lấp lánh.

      ôm , "Xin lỗi."

      vuốt ve khuôn mặt , "Trường Canh, em rất vui."

      nở nụ cười, khuôn mặt đẹp trai toàn là mồ hôi, nhìn chớp mắt, ánh mắt say đắm, "Vui tốt rồi."

      ........

      Bầu trời trong trẻo, những giọt nước vẫn còn đọng lại lá sen, bị cơn gió thổi qua, trợt rơi xuống hồ nước. Chuồn chuồn lướt qua, mọi thứ đều ổn. con bò vội vã , vừa vừa lắc đầu, phe phẩy cái đuôi đến mép cánh đồng, các ngôi nhà thưa thớt nhau, cánh đồng lúa trải dài khắp thôn làng.

      Bên trong căn phòng bật quạt, hai người đều trần truồng. tay Tạ Đạo Niên ôm Lục Yên, tay chậm rãi xoa bụng của , Lục Yên nằm trong ngực của , nhắm hai mắt lại, vẻ mặt khi ngủ vô cùng ngoan ngoãn.

      kỳ nghỉ dài, nên ngay cả mặt trời cũng lười biếng chưa muốn xuống núi, tình cảm ngày càng sâu sắc hơn, lửa tình trong cơ thể ma sát vào nhau tạo thành ánh sáng lóa mắt.
      SiAm thích bài này.

    5. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chuồn chuồn bay là là mặt nước, đậu xuống lá sen, sau đó đột nhiên bay , khiến lá sen lắc lư cái.<figure contenteditable="false" style="box-sizing: border-box; margin: 0px;"> </figure> cái gáo đỏ thẫm được thả xuống giếng, Lục Yên giật giật dây gáo để nước chảy vào gáo, sau đó kéo gáo nước lên, đổ vào chậu cà chua.

      Trong ba ngày qua, bọn họ sinh hoạt ở nơi này, sáng sớm Tạ Đạo Niên lái xe đưa chợ mua thức ăn, hai người cùng nhau làm cơm. Buổi tối nằm chuyện phiếm chiếu trúc, ít chuyện khi còn bé, khi đến những bí mật hồi còn chỉ vào nhau , ra /em là đứa bé hư a, ra /em cũng từng làm chuyện này chuyện kia.

      Sau khi chia sẻ bí mật với nhau, hai người nằm chiếu trúc cười như kẻ ngốc.

      Tạ Đạo Niên đội mũ rơm lên đầu, Lục Yên hỏi , " muốn ra ruộng?"

      Mấy ngày hôm nay, cứ đến trước giờ cơm là Tạ Đạo Niên đều hái rau quả, Lục Yên quen với cách ăn mặc và chuẩn bị đạo cụ để mang của , nhìn chàng trai đẹp trai, nhã nhặn lịch biến thành chàng trai thôn quê chân chất, nhìn vào trang phục của thôi Lục Yên cũng thấy thích thú rồi.

      Mấy ngày hôm nay Tạ Đạo Niên bị ăn nắng, buộc sợi dây thừng lại, cười hỏi , "Em có muốn cùng ?"

      "Có."

      " thôi."

      Tạ Đạo Niên đưa cho cái mũ rơm khác để đội vào đầu, hai người nắm tay nhau ra ruộng.

      Xung quanh đều là ao sen, đất trồng rau ở bên cạnh ao sen, Tạ Đạo Niên ngồi xổm xuống hái đậu Hà Lan, Lục Yên cầm cái rổ đứng ở bên cạnh.

      Khi đàn ông làm việc đều tỏa ra nét gì đó rất quyến rũ, bộ dạng nghiêm túc luôn khiến cho người khác cảm thấy đặc biệt an toàn.

      Các đều có cùng loại cảm nhận này đối với .

      Lục Yên nhìn những bông hoa sen ở khắp nơi, hỏi , "Trường Canh, sao em nhìn thấy ai bán củ sen ở xung quanh đây vậy nhì?"

      Động tác tay của Tạ Đạo Niên rất nhanh nhẹn, chỉ lúc thôi hái được nửa rổ.

      "Bố bán củ sen cho khách sạn và quán rượu, còn hạt sen được phơi khô để bán đồ khô, nhà của còn có mấy chi nhánh tương đối lớn ở mấy thành phố khác nữa."

      Vân Phù Cư này là được tổ tiên để lại cho, nên nhà cũng đương nhiên được để lại chỗ đất này.

      Lục Yên rất ngạc nhiên, "Còn có chi nhánh nữa?" còn biết gì cả.

      "Trước đây, khi có thời gian liền đến mấy chi nhánh đó để xử lý chút chuyện, từ năm ba đại học đến đó nữa, thay vào đó là bố ."

      Chuyện này nằm ngoài suy nghĩ của , hỏi, "Nhà làm ăn lớn như vậy, chắc là kiếm được rất nhiều?"

      Tạ Đạo Niên ngẩng đầu lên nhìn , nở nụ cười, "Sao vậy, sợ nuôi được em?"

      "Đương nhiên là phải rồi."

      Mặc dù là như vậy, nhưng cái lỗ tai đỏ ửng lên của bán đứng rồi.

      Hai bên bờ sông trồng hàng cây ngải*, những đóa hoa màu vàng đong đưa theo trong gió, dòng sông trong vắt, chảy róc rách thành từng dòng, trái tim của Tạ Đạo Niên cũng rất hiểu điều mà bản thân mình muốn.

      (*cây ngải)<figure contenteditable="false" style="box-sizing: border-box; margin: 0px;"></figure> hái xong cây đậu Hà Lan*, đứng dậy duỗi người cái, " thôi, về nhà nào, phơi nắng lâu mặt của em bị đỏ đó."

      (*đậu Hà Lan)<figure contenteditable="false" style="box-sizing: border-box; margin: 0px;"></fire>Phơi nắng lâu tốt đúng là lý do rất tốt.

      Lục Yên nhìn , nhưng mà khuôn mặt vẫn thể che giấu được niềm vui sướng trong lòng, vừa rồi hỏi lại , câu hỏi đó xác định được ý muốn sau này của . (Yang: Ý muốn của Niên ca là tương lai mang Lục Yên về nhà nuôi béo tốt rồi ăn a:))

      Cơn gió thổi khẽ qua, thổi vào tận trái tim của những người ở đây.

      Tạ Đạo Niên dừng lại, khi ra khỏi nhà đôi ủng cao, nhìn thấy hoa sen nở vô cùng rực rỡ, muốn xuống hái bông sen tặng cho .

      "Cẩn thận a."

      "Đừng lo."

      Tay của Tạ Đạo Niên rất nhanh nhẹn, đứng ở chỗ nước cạn, vươn tay ra, hái được bông hoa sen, khi đứng lên dậm chân nhảy cái, bùn trong ao lún xuống, thuận lợi lên bờ thành công.

      "Tặng em."

      Lục Yên nhận lấy, nụ cười còn tươi đẹp hơn so với bông hoa sen đó.

      véo má cái, "Cười hạnh phúc như vậy?"

      " tặng em hoa mà em được vui à?"

      dắt tay , Lục Yên nhìn bông hoa sen trong tay, nhịn được hôn cái.

      Tạ Đạo Niên nhìn , nhưng khóe miệng cũng nhếch lên cao, bước chân cũng tăng nhanh hơn.

      "A!" nắm chặt tay , cố gắng đuổi kịp bước chân của .

      Sau khi ăn cơm tối, sắc trời cũng dần dần tối lại, Lục Yên bê bát đũa rửa sạch .

      Bình tắm nóng lạnh bị hỏng, ở đây là vùng xa nên thợ sửa cũng đến sửa luôn được, Tạ Đạo Niên đun nước nóng, sau khi làm việc nhà xong Lục Yên tìm , nồi nước nóng được đun sôi, cầm cái kẹp gắp than đỏ vào bếp.

      "Làm gì vậy?"

      dùng cái kẹp gắp hai cái gì đó đen đen ra ngoài, "Nướng khoai *."<figure contenteditable="false" style="box-sizing: border-box; margin: 0px;">[​IMG]</figure><figure contenteditable="false" style="box-sizing: border-box; margin: 0px;">[​IMG]</figure>Đặt nó lên lá sen, để qua bên. "Chín vừa phải."

      Lục Yên lấy cái ghế và ngồi xuống bên cạnh , ánh lửa màu đỏ chiếu lên gương mặt , thỉnh thoảng có tiếng nổ phát từ từ bếp củi cháy, ngọn lửa cháy mờ mờ ảo ảo, tựa vào bờ vai của , trong lòng cảm thấy vô cùng ấm áp, trong đêm hè oi bức này, phía sau lưng đổ trận mồ hôi.

      "Trường Canh, ngờ rằng biết làm nhiều việc như vậy, lúc trước em cứ nghĩ chỉ biết đọc sách thánh hiền."

      Tạ Đạo Niên bóc vỏ khoai ra, mùi thơm liền xông vào mũi.

      đưa cho Lục Yên cắn miếng, "Vậy bây giờ trông rất thô lỗ?"

      lắc đầu, " phải, em nghĩ, Trường Canh phải là người khó gần như vậy, nhưng mà, vẫn rất xấu xa."

      Tạ Đạo Niên lại đút cho miếng nữa, "Lúc trước em nghĩ rất khó gần?"

      Lục Yên suy nghĩ chút, "Là người rất lịch , nhưng mà, luôn có cảm giác khó có thể ở chung a." Trong miệng vẫn nhai miếng khoai, thỉnh thoảng mở miệng thở vì khoai nóng, "Nhưng dù sao cũng chỉ có em mới có đủ lòng dũng cảm để bắt lại."

      Tạ Đạo Niên nở nụ cười, cốc mấy cái vào đầu , "Lại tự trát vàng lên mặt mình rồi."

      Lục Yên ôm lấy cánh tay của , "Trường Canh, sao lại tốt như vậy chứ?"

      bóc vỏ củ khoai khác ra, cười , "Em cũng rất tốt mà."

      "Em luôn có cảm giác mình đủ tốt."

      Tạ Đạo Niên cho miếng khoai vào miệng, suy nghĩ chút, ", em cứ tiếp tục duy trì như này là được rồi."

      Cứ tiếp tục nhiệt tình, lạc quan, chuyên tâm, cứ duy trì như vậy là được rồi.

      Như vậy mới là chính em, chính những điều đó khiến em.

      Tạ Đạo Niên ăn xong khoai nướng, phủi sạch hai tay, "Nào, cầm chậu ra đây để lấy nước cho em tắm nào."

      Lục Yên vào phòng tắm cầm chậu ra lấy nước rồi vào phòng tắm tắm rửa, còn Tạ Đạo Niên tắm ở sân sau, chỉ mặc cái quần lót góc bẹt*, dội nước tắm rửa.
      1012SiAm thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :