1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Lời chúc phúc của Odin - Thiên Lại Chỉ Thiên (Tập 2) Hoàn

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      Frigg lập tức ngoan ngoãn bưng ghế, ngồi xuống bên cạnh Odin. Mỗi lần Odin đọc xong trang, đều hỏi nàng có thể lật sang trang khác chưa. Nàng luôn miệng được rồi, nhưng nàng nào có đọc được chữ gì vào đầu. Frigg lén lút ngắm gương mặt nghiêng nghiêng của Odin, lông mi của ngài tựa như đôi cách của bướm đêm, nhàng lay động... Trời ơi, tự nhiên nàng muốn ôm ngài quá.




      Mãi đến nửa đêm về sáng, nàng mới gục xuống bàn, yên lặng ngủ say. Nhưng nàng ngủ sâu, chỉ lát sau nghe thấy tiếng Odin đứng dậy và cả tiếng ghế bị đẩy ra. Sau đó ngài bế bổng nàng lên, nhàng đặt xuống giường, đắp chăn cẩn thận.




      Lúc này nàng cảm thấy ấm áp lạ thường, rất muốn mở mắt ra câu cảm ơn, nhưng nàng mệt quá, mí mắt như bị quả tạ ngàn cân áp xuống, loay hoay hồi cũng chẳng thể mở được ra.




      Thôi sáng mai dậy sau...




      Odin vẫn chưa . Sau khi ngài vuốt ve mấy sợi tóc bưởng bỉnh lòa xòa trước trán Frigg, đột nhiên nàng cảm thấy có thứ gì đó ấm, mềm mại chạm lên môi mình.




      Trong khoảng khắc đó, cơn buồn ngủ của nàng bay sạch . Cơ thể nàng cứng đờ như bức tượng thạch cao, hơi thở gấp dần lên cho dù nàng cố kiềm chế cỡ nào. Nhưng hình như Odin hề phát ra, sau khi lưu luyến rời bỏ đôi môi nàng, ngài lần tìm bàn tay nàng trong chăn ấm, nắm lấy, rồi lại nhàng hôn nàng lần nữa.




      Hơi thở nóng ấm của Odin phả lên gò má, nàng hồi hộp tới độ lòng bàn tay bắt đầu túa mồ hôi, nhưng nàng vẫn cố gắng mở mắt.




      Nếu như Odin biết nàng tỉnh rồi, chắc chắn ngài hôn nàng nữa...




      Khi ngài buông tha bờ môi nàng lần nữa, nàng thầm thở phào nhõm, nhưng lại cảm thấy có chút mất mát buồn thương. Ai ngờ Odin chỉ đổi tư thế mà thôi, ngài lấy ngón tay miết lên môi nàng, tách chúng ra, rồi dùng đầu lưỡi xâm nhập vào miệng nàng.




      Nàng hoang mang sợ hãi, lập tức rời vào trạng thái như ngừng thở.




      Cứ thế này mãi kiểu gì cũng lộ. Nghĩ vậy, Frigg lập tức nhăn mày, ấm ớ kêu mấy tiếng. Nhưng Odin vẫn chịu dừng lại, còn tham lam cuốn lấy đầu lưỡi của nàng. Đến lúc này nàng cũng nhịn nổi nữa, giả bộ mình ngủ say, sau đó đáp lại ngài “trong giấc mộng”...




      Nụ hôn này là nụ hôn dài nhất, cũng là nụ hôn khốn khổ nhất giữa Odin và nàng từ khi quen biết tới nay.




      Mặc dù như thế, Frigg vẫn có cảm giác ngây ngất đến lạ kỳ. Sau khi Odin buông tha cho nàng, trong lòng nàng lại đột nhiên có thứ cảm giác mất mát dâng trào, cuồn cuộn ngừng.




      Odin trở về ghế ngồi, tiếp tục công việc với đống văn kiện cao như núi. Còn Frigg lại thấp thỏm, cúng đơ người lúc lâu, rồi lựa chọn phản ứng mà theo nàng là thích hợp nhất với hoàn cảnh lúc này... nở nụ cười ngọt ngào, sau đó lật người ôm chặt cái gối vào lòng.




      lúc lâu sau, lâu tới độ nàng bắt đầu nghĩ chắc cả đời này mình cũng ngủ nổi, nàng mới từ từ chìm vào cơn mộng mị.




      Khi trời sáng, Odin lay Frigg dậy. Ngài điềm đạm hỏi nàng, cứ như tối hôm qua chưa hề có chuyện gì xảy ra: “Ngủ có ngon ?”.




      “Có, em mơ thấy giấc mơ đẹp lắm”, nàng gật đầu lia lịa, chỉ sợ Odin phát ra điều gì: “Ngài ngủ sao?”.




      “Ta có chợp mắt lát”, khóe môi Odin xuất nụ cười: “Qua đây ”.




      Nàng bước tới bên cạnh Odin, đứng trước khung cửa sổ. Thế giới bên ngoài song cửa sổ vẫn bị phủ ngập trong giấc ngủ say và màu xám tro đến mênh mông ảm đạm. Phía xa xa là đại dương của Asgard, có dải màu lam đậm rất mảnh vắt ngang nơi giao nhau giữa trời và biển. Mặt trời mới mọc nhô lên phân nửa, đỏ au mà dịu , nhìn vào cũng thấy chói chang.




      lúc sau, mặt trời bắt đầu lên cao với tốc độ khiến người ta tài nào phát , vẫn hề chói mắt, nhưng bắt đầu tỏa ra vài tia nắng vàng kim. mặt biển màu xanh đậm, vầng thái dương trọn vẹn như treo lơ lửng phía đường chân trời, kéo dài từng tia sáng dài màu vỏ quýt mặt biển trong xanh.




      “Em sống ở tộc Aesir lâu như thế, nhưng đây lần đầu tiên được chứng kiến cảnh mặt trời mọc nơi Thần giới”, nàng ngẫm nghĩ, rồi lại : “Ngài bảo em tới đây để xem cảnh này sao?”.




      ”, Odin cực kỳ quả quyết, “Chúng ta lập tức phải xuất phát tới Jotunheim rồi”.




      “Tới Jotunheim?” Nàng ngẩng đầu, vô thức nghiêng đầu sang bên, rồi lại nhanh chóng trở về tư thế cũ. “Em cũng phải sao?”




      “Đương nhiên.”




      Frigg nhìn Odin thêm chút nữa, sau đó mởi tỉnh ngộ, ra ngài gọi nàng tới là để mang nàng cùng tới Jotunheim.




      Tuy nàng cũng muốn tham dự hôn lễ của Loki lắm, nhưng sao tự dưng Odin lại muốn đưa nàng nhỉ?




      Đột nhiên nàng nhớ lại có lần Odin , phương pháp tốt nhất và nhanh nhất để cải thiện quan hệ giữa Thần tộc Aesir và tộc Khổng lồ, chính là hôn lễ. giờ Loki kết hôn, vậy coi như kế hoạch ban đầu của Odin thất bại, nhưng đúng lúc này Odin lại lấy được thứ ngài muốn từ nàng...




      Cống hiến sức mình vì bộ lạc đúng là điều nên làm, nhưng vì bộ lạc mà phải hy sinh bản thân lại là chuyện khác. Nàng bắt đầu cân nhắc câu chữ, cuối cùng chọn câu hỏi có vẻ quá ràng: “Ngài thấy em có đẹp ?”.




      “Vẫn còn chấp nhận được”, Odin nhìn nàng lượt từ xuống dưới, “Em nghĩ cái gì thế?”.




      Biết ngay mà, ngài nghĩ nàng “chấp nhận được”. Lúc nàng và Odin tới hôn lễ, chắc chắn có rất nhiều người Khổng lồ ở đó, nếu như có kẻ địa vị cao nhìn trúng nàng, ai có thể biết được liệu Odin có bán nàng tại chỗ hay .




      “Em nghĩ, mình còn chưa chuẩn bị quần áo...”




      “Bây giờ chuẩn bị , xong rồi tới tìm ta.”




      Frigg ngồi trong phòng chỉnh trang hành lý, trong đầu tính toán xem phải nào thế nào để trốn khỏi Asgard, lánh nạn thời gian.




      Mặt trời lơ lửng cao, mặt đất dần bị ánh nắng chói chang bao phủ. Đúng lúc nàng đóng gói xong quần áo, khoác bao lên lưng, mở cửa sổ chuẩn bị bay ra ngoài giọng đột ngột vang lên phía sau lưng:




      “Chuẩn bị xong hết rồi?”




      Cơ thể cứng đơ như khúc gỗ, nàng gượng gạo quay đầu: “Cũng ổn rồi...”.




      ra từ cửa chính .”




      Odin đứng ở cửa, hình như có ý định rời .




      Nàng lê đôi chân nặng nề tới trước mặt Odin, sau đó thốt lên như tráng sĩ chuẩn bị lên đường: “ thôi”.




      Hành trình kéo dài cả ngày, tới lúc đặt chân lên đất Jotunheim hừng đông ngày hôm sau cũng đến. Frigg biết cưỡi rồng phải ngồi chung với Odin. suốt quãng đường, Frigg chẳng gì, còn Odin liên tục giới thiệu cho nàng những thành phố và thắng cảnh đẹp mà họ qua, đôi lúc còn nở nụ cười điềm đạm, các vị thần theo nhìn thấy thế đều vô cùng ngưỡng mộ.




      Chỉ có mình nàng biết, những lúc tự nhiên Odin tỏ vẻ tử tế dịu dàng, cũng là lúc mấy trò gian trá trong bụng ngài nhiều đếm xuể.




      Lần đầu tiên gặp lại Loki, là tảng sáng hôm sau.




      Odin sắp xếp vị trí cho những Thần tộc theo, Frigg lấy lý do muốn dạo để chuồn ra tìm Loki, ngờ lại tìm được .




      ấm áp của rừng cây dưới ánh mặt trời, vô số những thác nước thả mình từ cao xuống, giống như những hạt trân châu vương vãi xuống nhân gian. Ánh mặt trời len lỏi qua khe hở giữa những tán cây, hệt như sớm tinh mơ của nhiều năm về trước. nhóm Khổng lồ mặc đồ trắng đứng ở hai bên bờ suối Mimir, trong tay cầm chuôi chiếc búa cao hơn cả người thường.




      Thiếu niên tóc đỏ cũng mặc bộ đồ trắng muốt, quỳ chân trước dòng suối trong xanh, hai sợi dây vàng dọc theo sống lưng buông mình xuống đất. Ánh sáng từ mặt nước phản chiếu vào đôi mắt đỏ tím kia khiến nó trở nên trong trẻo vô ngần.




      Cụ già trông coi dòng suối cầm chiếc gáo dài, bằng vàng, múc gáo nước suối Mimir, tưới lên người Loki.




      Loki ngẩng đầu, nước suối chảy dọc theo sống mũi, có vài giọt nước còn đọng lại bờ mi dài mảnh, làn da trắng nõn, gương mặt nghiêng với ngũ quan ràng, sắc nét, mái tóc hơi xoăn mềm mại như tơ... Tất cả những nét bên ngoài của đều như thiên sứ chẳng nhiễm bụi trần.




      Loki đứng dậy, vươn tay, niệm câu thần chú, ngọn lửa nhưng bùng cháy hừng hực lập tức xuất giữa lòng bàn tay .




      “Từ hôm nay trở , con có thể tự do điều khiển lửa, giống như ngày trước vô tình làm người khác bị thương”, cụ già thong thả , “Nhưng con vẫn phải luyện tập thêm cách khống chế cơn giận của bản thân”.




      Loki nở nụ cười, vẻ mặt có chút kiêu ngạo, vừa nghiêng mặt, bắt gặp bóng người con tóc vàng đứng giữa rừng cây.




      Frigg mỉm cười bước tới: “ ngờ ta tới, đúng ?”.




      “Phải vậy chăng.”




      Giọng của Loki bay lơ lửng đâu đó cao, chẳng phải dịu dàng mà ngược lại còn có chút kỳ quái, ánh mắt của cũng có chút thay đổi. Nàng cũng được là chỗ nào đúng, nhưng hai đôi mắt ấy vĩnh viễn chẳng còn như trước, vĩnh viễn chẳng còn nét trong veo có thể nhìn thấu tận đáy tâm hồn.




      Trong lòng có chút bất an, nàng miễn cưỡng nở nụ cười: “Lúc này chắc Loki mạnh lắm rồi nhỉ”.




      “Chị à, sau này em còn mạnh hơn nhiều.”




      Ánh mắt thực thay đổi, nhất là lúc nhìn nàng.




      Frigg vốn tin tưởng Loki vô điều kiện, vậy mà lúc này lại vô thức nhớ về lời tiên đoán đáng sợ ngày nào. Nàng lắc lắc đầu, muốn tiếp tục suy nghĩ về nó nữa. Có điều, đúng là nàng nhìn thấy được trong ánh mắt hủy diệt và dục vọng vô biên.

    2. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      Chương 12: Bướm vàng và cát sao






      Loki cũng ở lại chuyện với Frigg được bao lâu, lấy lý do phải về chuẩn bị cho hôn lễ nên vội vã rời khỏi suối Mimir.




      Quan hệ giữa Thần tộc và người Khổng lồ trong giai đoạn giương cung bạt kiếm. Nếu phải vì quan hệ em của Odin và Loki sờ sờ ra đó, có lẽ hai tộc sớm lao vào đánh nhau đến đầu rơi máu chảy rồi. Odin lần này tới Jotunheim chẳng gióng trống mở cờ, chỉ mang theo có mấy người nhưng bị biết bao nhiêu người Khổng lồ xì xào chỉ trỏ.




      Hôn lễ của người Khổng lồ cho phép ngoại tộc tham dự, chỉ có thể tặng lễ mừng vào buổi tối. Thế nên, vừa lúc Frigg mang theo bụng bất an trở về nơi dựng trại của Thần tộc nhìn thấy Odin ngả người ghế dài, nhắm mắt nghỉ ngơi. Ngài vẫn giày bó cổ cao, bên hông đắp ngang tấm thảm lông có hoa văn da hổ, vài gã người hầu đứng sau sắp xếp lại nệm chăn.




      Nàng khỏi thở phào nhõm. Nếu Odin ngủ làm gì còn cách nào bán nàng cho đám Khổng lồ kia chứ.




      Nhưng nàng mới rón rén lên vài bước, nghe thấy giọng bình thản của Odin: “Sao về sớm thế?”.




      ra Odin ngủ.




      Thế là trái tim nàng lại nhảy vọt lên tận họng.




      , có gì hay ho cả, thế nên em về.”




      Odin lại : “Em có nhìn thấy người trông giữ suối Mimir ?”.




      Những lời này khiến đầu óc nàng lại phải căng ra để tiến hành quá trình suy xét. Chẳng lẽ Odin tới lão già từ sáng tới tối cứ ngồi nhìn dòng suối với ánh mắt đắm đuối đấy hay sao? Chả lẽ, ngài định gả nàng cho lão ta?




      Thế là nàng thử ướm lời: “Người trông giữ suối?”.




      “Đúng, người bình thường thể uống nước suối Mimir, chỉ những ai được ông ta cho phép mới được uống thôi.”




      “Vậy ngài cũng được uống?”




      “Nếu ta muốn uống nước suối Mimir, cũng phải trả cái giá tương đương”, Odin mở mắt, nghiêng đầu nhìn Frigg: “Nhưng em cần, vì em là thần Tình , là người từ lúc sinh ra phải nắm trong tay khả năng biết trước tương lai”.




      Quả nhiên ngài muốn bán nàng !




      Lòng nàng kêu la ầm ĩ, nhưng vẻ mặt lại rất mềm mỏng, dịu dàng: “ thấy, em tới rừng sắt thăm thú phen nên gặp ông ta”.




      Xung quanh rừng sắt mống người, xem ngài còn định hát khúc ca “mai mối” thế nào đây.




      “Chỗ rừng sắt có ai ?”




      Thấy chưa, biết ngay mà. Vẻ mặt nàng cực kỳ ngạo nghễ: “Đương nhiên có”.




      Có điều, lời nàng vừa dứt, ánh mắt của Odin hóa thành thanh kiếm vô hình, trong chớp mắt chém cho nàng tơi tả. Frigg có thể đọc được mấy chữ “Em dối” trong ánh mắt Odin.




      Ngài chỉ nhàng hỏi tiếp:




      “Em làm gì ở đó?”




      “Em chỉ muốn xem thử cảnh quan rừng Jarnvid thôi, nhưng trong rừng tối tăm u ám, em vào trong lang thang vài bước liền ra luôn...”




      Đó là ảo giác. Nàng ngừng trấn an mình, nhưng khí thế bịa chuyện càng ngày càng bị ép xuống.




      ra rừng sắt là trong những con đường dẫn tới thế giới loài người, thường có người cẩn thận lạc vào. biết em có gặp phải ai ?”




      “Làm gì có, trong đó chỉ toàn cây, thêm cả...” Nàng có chút thả lỏng bản thân, bắt đầu kể cho Odin nghe khung cảnh bên trong rừng sắt.




      Đúng lúc này, con bướm vàng vỗ cánh bay qua cửa sổ, tựa như chiếc lá mùa thu đong đưa theo vũ điệu của riêng mình. Nàng rất thích bướm vàng, nhưng chưa bao giờ thấy chúng lung linh xinh đẹp như lúc này. Hứng trọn lấy ánh nhìn lạnh thấu xương của Odin, nàng vui cười hớn hở : “ ra Jotunheim cũng có bướm vàng”.




      “Những chỗ khác hầu như có, chỉ có rừng sắt là tương đối nhiều.”




      Odin bất thình lình thốt ra câu, lại khiến Frigg dựng tóc gáy.




      Đám tùy tùng phía sau nhịn được cười, đều bật cười rinh rích.




      Đúng lúc này, từ phía thành Heinerlin bên ngoài cửa sổ, tiếng hoan hô từ xa vọng lại, chấn động cả trời xanh. Odin lật tấm thảm lông bên người ra, bước tới bên song cửa: “Xem ra hôn lễ bắt đầu rồi”.




      Frigg hận thể lao đầu vào cây cổ thụ nào đó mà chết quách cho rồi, nên lúc này ngay cả khí ồn ào náo nhiệt bên ngoài lẫn gương mặt nghiêng nghiêng đẹp như tạc tượng của Odin đều chẳng đủ sức khiến nàng chú ý.




      Mãi tới khi ngài hỏi: “Em thích bướm vàng ư?”.




      “Thích, thích muốn chết ấy chứ. Nó là biểu tượng cho thần Tình , đương nhiên em rất thích...” Từ trước tới nay nàng vốn phải kẻ lắm mồm, nhưng lúc này nàng chỉ hận thể bằng sạch tất cả những gì mình biết để khiến Odin quên cái câu ngu xuẩn nàng thốt ra ban nãy.




      “Lát nữa những người Khổng lồ tới khu vực phụ cận thành Heinerlin uống rượu hát ca, chúng ta tiện thể ghé qua rừng sắt chuyến xem sao.”




      Frigg thể nhịn nổi nữa, trừng mắt nhìn Odin, nghiến răng nghiến lợi thốt lên: “Odin, có ai cho ngài biết người đàn ông thông minh là người luôn biết giả ngu đúng lúc chưa?”.




      Odin ân cần gật đầu, nở nụ cười điềm đạm: “Mấy lời em đều rất thâm thúy sâu xa, quả thực ta nghe hiểu”.




      Nàng gục đầu xuống, càng thấy xấu hổ hơn.




      An ủi người ta có lệ cũng cần ràng như thế chứ?




      Từ khi quen biết Odin, Frigg học được chân lý còn cứng hơn sắt thép. Ấy là: Nếu đối đầu với Odin bất kỳ phương diện nào, đau thương trực diện chẳng thấy đâu, nhưng hiểm họa lâu dài nhiều kể xiết. Bởi lần nào cũng là kiếm trí mạng.




      Sau khi mặt trời xuống núi, Odin dẫn Frigg tới gần rừng sắt. Ánh tà dương đỏ quạch dần dần biến mất sau mảnh rừng sâu thẳm, những bóng cây lay động trong biển sương mù xanh thẫm, nhạt nhòa, mờ ảo.




      Hàng ngàn cánh bướm vàng bay lượn trong khu rừng sâu thẳm u, đôi cánh lấp lánh đạp theo những vũ điệu cực kỳ hoang dại, giống như bầy đom đóm lan tỏa giữa ngày hè oi bức. Có con bướm gan dạ, bay thẳng về phía hai người, sau đó đậu xuống mái tóc vàng kim của Frigg.




      Frigg cố liếc mắt nhìn lên, người động đậy. Odin cứ nghĩ nàng sợ, vội vàng bước tới định bắt con bướm xuống cho nàng. Ai ngờ nàng tập tức giơ tay lên “suỵt” tiếng, híp mắt lại, bộ dạng vô cùng thích thú: “Nó thích em đấy. Nhìn xem này, có đẹp ? Có đẹp ?”.




      Chú bướm xinh đẹp khẽ rung đôi cánh kiều, ánh sáng phản chiếu lên mái tóc vàng kim của Frigg, mỹ lệ tựa như nút thắt được tạo nên từ ma pháp.




      Odin nhìn nàng lúc lâu, mãi sau mới thốt lên câu trả lời cụt ngủn: “Ngớ ngẩn”.




      Frigg nghe thế bỗng cụt hứng, nàng liền trừng đôi mắt to tròn của mình lên nhưng cái cổ vẫn giữ nguyên tư thế: “Đấy là vì đủ sáng. Hôm nay trời mà có sao trông khác rồi”.




      “Thế nhìn thử xem vậy.”




      Odin móc từ trong áo ra cái bình , bên trong là những hạt cát bé xíu, trắng tinh như tuyết, đầy đến nửa bình. Ngài mở nút, đổ ít cát ra lòng bàn tay, sau đó vung lên bầu trời.




      lạ kỳ, những hạt cát đó hề rơi xuống mà giống như những ngôi sao băng bay ngược, tản ra bốn phía, bay thẳng lên cao, như những viên kim cương khảm vào nền bóng đêm vô tận. Từng đốm cát như những giọt sương mai, mỏng manh, ướt át sáng sủa, thanh nhã mà yên lặng, nhất thời khiến cảnh đêm hoang vu trống trải trở nên lỗng lẫy đến khó tả bằng lời.

    3. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      “Làm thế nào mà...”, Frigg há hốc miệng vì ngạc nhiên.




      Nhưng chỉ thoáng giật mình, nàng nhanh chóng hoàn hồn, trong đầu đột nhiên lên đoạn đối thoại hết sức lãng mạn:




      Nữ: Em muốn những ngôi sao trời, mau hái cho em !




      Nam: hái được sao, nhưng có thể vì em mà điểm sao lên khắp bầu trời.




      Trời ơi, Frigg hối hận muốn chết, sao vừa rồi nghĩ ra mà chứ.




      Nàng còn tự nhủ với lòng xem nên bù đắp lại cuộc chuyện lãng mạn phía sau thế nào, thấy ánh sao di động. Nàng ngước mắt lên, nhìn ngài bằng ánh mắt lấp lánh chờ mong.




      Odin nhìn nàng, kề sát mặt, sau đó khẽ mấp máy môi: “Trông vẫn ngốc y chang ban nãy”.




      biết là do Odin lại gần, hay bởi thanh đứt phựt của dây thần kinh lý trí trong đầu Frigg, con bướm bé xinh hốt hoảng bay mất. Nàng ôm theo nỗi phẫn hận vô bờ chạy lùng bắt con bướm kia, lại nghe thấy Odin vọng theo: “Đừng hành hạ nó nữa”.




      Frigg mất kha khá thời gian mới “tiếu hóa” hết được câu này, nàng rúc vào góc, vừa ức và giận. Nhưng thấy Odin vẫn bình chân như vại chẳng có phản ứng gì, nàng lại nghĩ mình thiệt quá, lập tức chạy lại, ngửa đầu nhìn Odin.




      “Ngài dọa bướm của em chạy mất, đền .”




      “Được, ta đền cho em.”




      Frigg ngẩn người, sau đó nàng chỉ vào bình cát sao trong tay Odin: “Em muốn cái này”.




      “Đây là thứ dùng để chỉ đường cho binh sĩ lúc chiến đấu hoặc khi phải lặn lội đường xa, em lấy làm gì?”




      “Đương nhiên vì nó đẹp.”




      “Thôi được rồi.”




      Odin đặt cái bình cát vào tay nàng, đôi mắt ngày thường vốn thờ ơ lãnh đạm, nay đột nhiên dịu dàng mà ấm áp đến lạ kỳ. Được Odin hết lòng chiều chuộng như thế, Frigg đột nhiên thấy mồ hôi lạnh tuôn ra xối xả. Cứ tiếp tục thế này có mà bị Odin ăn sống nuốt tươi lúc nào chẳng biết, chi bằng nhanh nhanh nịnh nọt vài câu để chuyển xoay tình thế...




      Nàng cố kiềm chế để mấy câu “buồn nôn”: “Odin, ngài chính là ngọn hải đăng của cuộc đời em. Nếu sau này đường đời hiểm ác, em có lạc đường hay gặp phải cảnh trắc trở khốn cùng, em đem những vì sao lộng lẫy ngày hôm nay ngài tặng cho em, vung lên bầu trời cao rộng, để chúng chỉ đường cho sinh mệnh của em...”.




      “Được.”




      Nàng nuốt nước bọt đánh ực tiếng, tiếp tục mấy lời lâm li bi đát: “Sau này nhất định em với mọi người, đây là món quà của Odin, là món quà của vị thần vĩ đại nhất trong toàn vũ trụ...”. tới đây, ngón tay nàng run lên bần bật.




      “Được.”




      Ánh mắt Odin vẫn điềm đạm như thế, vẫn dịu dàng như thế, vậy mà tựa như có hàng vạn con dao phóng lia lịa về phía nàng, giống như với nàng: “ tự giác chút ”.




      Cứ cho là lúc này trả lại cát sao cho Odin nàng cũng bị tử hình tại chỗ. Cuối cùng, Frigg chống đỡ được áp lực ngàn cân, nghiến răng ken két: “Nhận được món quà lớn như vậy, nếu làm gì cho ngài, chắc em phải hối hận cả đời mất”.




      Cứ như sớm lường trước nàng thốt ra mấy câu này, Odin lập tức đáp lời như kẻ biết nghe lẽ phải: “Vậy tốt quá, gần đây ta cảm giác cơ thể mình cực kỳ yếu”.




      “Hả?”




      Frigg cố gắng tự hỏi bản thân, đồng thời “tiêu hóa” ý tứ của câu , sau đó bắt đầu đoán xem Odin tiếp câu kiểu như: “Đều là do đám Khổng lồ quấy nhiễu, em sang bên đó làm cuộc hôn nhân chính trị cho ta”, hay là “ ghết con rồng độc dưới gốc Cây thế giới, bẻ răng nó về mài thuốc cho ta uống”, cũng có thể là “Ta thấy ngủ ở cung điện Vàng khó chịu, em đập nó rồi xây lại cho ta”... Càng nghĩ nàng càng thấy mồ hôi tuôn ra như tắm.




      Ai ngờ Odin chỉ điềm đạm bổ sung thêm câu nữa: “Cứ như sức mạnh toàn thân bị ai đó hút sạch vậy”.




      Sức mạnh bị hút hết?




      có sức mạnh?




      Cần bổ sung sức mạnh?




      Nàng làm sao mà bổ sung sức mạnh cho ngài được?




      Màu đỏ cà chua bắt đầu xuất nơi vành tai, rồi tiến dần từng chút lên , sau đó hoành hành toàn gương mặt Frigg. Quả bóng vốn căng phồng, lúc đầu chỉ hơi xẹp xuống thôi, giờ hoàn toàn xẹp lép.




      Đòi bồi thường cho, đây quả nhiên là chuyện ngu xuẩn nhất từ trước tới nay của nàng.




      Odin – đúng là đồ quỷ hút máu người!




      “Thế nhưng, ràng ngài hứa với em...” Đầu của nàng dần cúi xuống, giọng vo ve như muỗi kêu.




      Odin chỉ trầm tư trong chốc lát, rồi lập tức chặn luôn lời Frigg: “Ta kiềm chế bản thân”.




      “Thế nhưng, nếu ngài...”




      “Sao?”




      Nếu ngài thích em, mà em lại bị ngài... em khó chịu lắm đấy. Hơn nữa, ngài còn định bán em cho đám Khổng lồ nữa chứ, em phải hy sinh quá nhiều mà, trái tim mong manh của em sớm vỡ nát ra rồi.




      Mấy câu này đương nhiên có cho vàng Frigg cũng dám ra. Nàng chỉ đành rầu rĩ gật đầu: “Được rồi”.




      Tất cả phụ nữ bình thường khi nghe đàn ông thấy dạo này chẳng còn sức lực gì cả” thấy thất vọng vô cùng, nhưng Frigg mỗi lần nghe thấy câu ấy là “chú nai ” trong Frigg lại chạy nhảy điên cuồng.




      Sau khi ra khỏi rừng sắt, những người Khổng lồ bên ngoài thành Heinerlin tụ tập bên đống lửa, nâng chén hát ca. Ngoài ra, cả những Tinh linh, Dwarf và Thần tộc tới chúc mừng từ trước đó cũng vui vẻ túm tụm cười, bầu khí rất đỗi vui mừng.




      Giống như Odin và Frigg, Loki và Angrboda cũng sóng vai bước . Chỉ có điều Angrboda ôm lấy cánh tay Loki, gió xuân phơi phới, còn Frigg lại đứng cách Odin đúng thước theo phương ngang, bước bước nàng cũng theo bước, vô cùng căng thẳng, thấp thỏm bất an.




      Giữa hai người khi có quan hệ ràng, vậy ngay cả bầu khí chung quanh cũng trở nên ám muội. Frigg nào dám giống như trước đây, kiêng nể gì mà dính sát lấy Odin nữa.




      Ngay trong lúc im lặng bóp nghẹt từng tế bào người Frigg Loki và Angrboda bưng theo hai chén rượu cực lớn bước tới trước mặt hai người.




      “Đúng là kinh hỷ[1]. Cả và chị đều tới dự hôn lễ của em”, Loki mỉm cười, nâng chén rượu đưa cho Odin, sau đó trao chén còn lại cho Frigg: “ đúng, phải trai và chị dâu đều tới rồi”.




      [1] Kinh hỷ: Vừa kinh ngạc vừa vui mừng.




      “Chị?”, Odin hỏi.




      “A, đúng vậy. Từ lúc Loki còn bé xíu em quen biết cậu ấy rồi. Lúc đó, cậu ấy chỉ bé bằng chừng này thôi à”, Frigg khoát tay miêu tả kích cỡ đứa bé con, mặt mày hớn hở: “Đáng lắm ấy”.




      “Đúng đúng, mọi người ai cũng thế cả”, Angrboda liếc Loki cái: “Nhưng em lại thấy có chút giống con , trời ơi, lông mi của ấy còn dài hơn của em nữa”.




      Loki nhìn hai người con kẻ tung người hứng, thái độ tỏ ra được vui vẻ: “Đừng chuyện đó nữa. Uống rượu ”.




      “Xấu hổ rồi kìa”, Frigg cười như nắc nẻ, giơ tay vỗ vỗ má Loki.

    4. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      Angrboda đứng bên cạnh cũng phì cười. Loki bưởng bỉnh quay mặt sang chỗ khác, ánh mắt lộ vẻ như vừa xấu hổ, vừa giận dữ. “Được rồi, đừng trêu cậu ấy nữa”, Odin vỗ vai Loki, “ thôi, chúng ta uống rượu”.




      Cuối cùng chỉ còn Frigg và Angrboda đứng chuyện với nhau. Sau vào giây im lặng, Angrboda thân thiện thở nụ cười bắt chuyện: “Chắc quan hệ của điện hạ và Odin bệ hạ rất tốt. Ánh mắt bệ hạ khi nhìn ngài... rất đặc biệt”.




      “Cũng bình thường...”




      Frigg thở dài trong bụng, chắc chắn Angrboda hoa mắt rồi. Trong số những người Khổng lồ, Angrboda phải người cao, nhưng Frigg vẫn phải ngửa cổ lên mới có thể chạm ánh mắt nàng: “Có vẻ quan hệ của em với Loki tốt hơn nhiều rồi phải”.




      Angrboda vuốt ve bụng mình, ánh mắt dịu dàng: “Vâng, hai ngày trước em mới biết, chúng em có con rồi”.




      sao?”, Frigg cực kỳ vui vẻ, “Trời đất, vậy là ta lên chức rồi. Cái cậu Loki này đúng là nhanh tay nhanh chân. Chắc giờ vui như mở cờ trong bụng rồi ấy chứ.”




      , chàng vui đâu”, Angrboda lắc đầu, gương mặt hơi thấp xuống: “Lúc em với chàng, vẻ mặt chàng rất khó coi, còn bao nhiêu câu khó nghe nữa... Từ lúc nghe tin đó cho đến tận tiếng đồng hồ trước, chàng vẫn chẳng thèm nhìn mặt em lấy lần”.




      “... Vì sao?”




      “Chàng chàng thích em, chàng kết hôn với em chỉ vì thỏa hiệp với Farbauti điện hạ thôi...”




      quá quắt”, Frigg cắt ngang lời nàng, “ cần biết cậu ấy thỏa hiệp hay phản đối, nhưng khi đồng ý kết hôn với em phải biết chịu trách nhiệm chứ. Chẳng lẽ cậu ấy có tí tình lương tâm với người vợ mang cốt nhục của mình sao?”.




      Nước mắt bắt đầu ứa ra nơi khóe mắt Angrboda, nhưng nàng chẳng thêm câu gì nữa.




      lâu sau, hai người kia cũng quay lại, Odin vẫn tỉnh táo như thường, còn Loki ánh mắt lờ đờ . Angrboda lập tức chạy tới đỡ lấy Loki, hỏi có sao . Loki gạt nàng qua bên, dựa người vào gốc cậy gần đó và nhắm mắt nghỉ ngơi.




      “Cậu ấy uống say rồi sao?”, Frigg hỏi.




      Odin : “Tửu lượng tồi, nhưng Loki uống nhanh quá”.




      “Loki, Loki.”




      Frigg vỗ vỗ mặt Loki, đột nhiên giơ tay túm chặt lấy tay Frigg, mơ màng nhìn vào mắt nàng: “Em thấy khó chịu quá. Chị dìu em tới bên bờ sông uống chút nước được ? phút... chỉ cần phút thôi”.




      Thấy bộ dạng Loki như vậy, mấy lời trách cứ trong bụng nàng cũng bay sạch. Thế nhưng, nàng lại vô thức liếc mắt nhìn về phía Odin.




      “Đưa Loki ”, Odin đứng sát cạnh Frigg, giọng bên tai nàng, “Loki còn trẻ quá, sợ bị trói buộc cũng là chuyện bình thường. ra nếu Angrboda ép Loki như thế, chắc cậu ấy cũng dễ dàng chấp nhận hơn”.




      Frigg lơ mơ gật đầu, nhìn Odin bằng ánh mắt in hằn trăm ngàn dấu hỏi. Thấy ánh mắt quái dị đó của nàng, Odin chỉ khẽ mỉm cười: “ phải em tìm cách gì đối phó với ta đấy chứ?”.




      “Làm gì có.” Nàng vội vàng đáp trả, sau đó đỡ Loki về phía bờ sông im ắng trải mình dưới cả trời tinh tú.




      Jotunheim có rất nhiều dòng thác tung bọt trắng xóa từ lưng chừng trời, phần lớn dòng nước khi rơi xuống đất biến thành những dòng sông, dòng suối uốn lượn quanh co. Những vì tinh tú mà Odin tạo ra tỏa sáng trong màn đêm thăm thẳm, hốt hoảng lạc bước xuống mặt sông, khiến cho ánh nước cũng trở nên dập dờn, lấp loáng phản chiếu lên gương mặt hai người.




      Loki dường như cũng tỉnh táo lại, ngồi xổm xuống, lặng lẽ vốc nước lên rửa mặt. Frigg đứng sau, nhàng vỗ lưng , vài sợi tóc lả tả buông xuống, mơn trớn má nàng. Dải ngân hà dài và rộng lớn phản chiếu lên mặt nước, giữa hằng hà sa số vì tinh tú đó, có cả gương mặt xinh đẹp của Frigg .




      Loki nhìn bóng nàng in mặt nước, sao rời ánh mắt được.




      Sau đó, nghe thấy giọng của nàng vang lên bên tai: “Loki, ngày mai ta phải trở về rồi, thế nên có chuyện này ra phải với em”.




      Đôi mắt Loki dán chặt vào bóng hình của người con in mặt nước chăm chú nhìn : “Chuyện gì?”.




      cần biết em có lòng Angrboda hay , nhưng nếu em muốn phản đối cuộc hôn nhân này nữa, vậy phải làm tròn trách nhiệm cũng như bổn phận của mình.”




      từ từ hạ tay xuống: “Em có thể cưới ấy, nhưng chỉ muốn có con với người con mà em thôi”.




      “Vậy người khiến ấy mang thai là ai?”




      Loki im lặng.




      “Đàn ông có thể nghèo, có thể đẹp trai, có thể lùn, có thể cường tráng lực lưỡng thế nọ thế kia, nhưng nhất định phải có tinh thần trách nhiệm. Mấy thứ trước em đều có, duy thứ cuối cùng chị lại chẳng thấy đâu.”




      “Nếu em ấy em có trách nhiệm với ấy, đối xử với ấy tốt hơn bất cứ người nào khác thế gian này.”




      Frigg cười buồn: “Loki. Em hiểu ý chị rồi, thứ để duy trì cuộc hôn nhân chỉ có tình thôi đâu”.




      Loki đột nhiên nhớ lại chuyện từ những ngày xưa cũ.




      Đó là đêm sao ngủ được, Frigg ôm lấy thân thể bé xíu của ngồi ban công, ngẩng đầu cùng đếm sao trời, đếm đến độ nàng gục đầu ngủ thiếp , vẫn còn ngồi đùi nàng, ngơ ngác.




      Dường như men rượu lại bốc lên rồi, đau đớn nhắm chặt hai mắt, lời bắt đầu trở nên lộn xộn: “Em vẫn biết kết hôn là chuyện rất đáng sợ, cũng hiểu rằng khi có con là coi như chấm dứt hoàn toàn. ra em hiểu mà, giờ có làm gì cũng kịp nữa rồi... Em sửa”.




      cần quan trọng hóa lên như vậy đâu”, nàng cố gắng nở nụ cười gượng gạo, “Loki biết sai mà sửa là tốt rồi, em lúc nào cũng là cậu bé ngoan”.




      từng mơ ước có ngày mình trở nên cao lớn đường hoàng, tự tay mặc cho nàng bộ váy dâu trắng ngần màu tuyết, sau đó cùng nàng sánh bước chung vai tiến vào lễ đường.




      Vậy mà hôm nay, còn chưa kịp trưởng thành, nàng vội gả cho người khác.




      Còn bao nhiêu điều chưa , vậy mà lại chẳng thể thốt nên lời.




      Đối với chị, em chỉ là cậu em trai .




      Thế nhưng đối với em... Chị là cả thế giới, là cả bầu trời.




      Giống như có vật gì chẹt ngang cổ họng, ngăn ra những điều ỉ trong lòng. lâu sau, Loki cũng chỉ có thể nghẹn ngào: “Chị ơi, em xin lỗi”.

    5. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      Chương 13: Altheim






      Lời Loki khiến tâm trạng của Frigg đột nhiên chùng xuống. Hai người sóng vai trở về, chẳng ai với ai lời nào. Mãi tới khi về tới ngoài thành Heinerlin, Loki mới : “Chỉ cần em bỏ Angrboda là được chứ gì”.




      chỉ thế, em còn phải đối xử với nàng tốt, Frigg nở nụ cười, “Giống như trai em đó, ngài thích ta, nhưng đối xử với ta rất tốt...”.




      Lời nàng còn chưa dứt, bực tức nện đấm mạnh vào gốc cây bên cạnh. Loki nỏng nảy chất vấn: “Nếu thích chị, chị còn ở chung với làm gì?”.




      “Là vì trách nhiệm.”




      Còn vì thứ tình cảm chôn sâu dưới đáy lòng mà nàng tài nào dứt bỏ...




      Nếu Odin giống như Loki, ghét ràng, đừng khiến người ta đoán mãi chẳng ra, đừng cố ý vô tình làm nàng hy vọng để rồi thất vọng... Vậy tốt biết bao.




      Frigg cũng biết vì sao, vốn chỉ là mấy chuyện bé cỏn con, chỉ là nỗi uất ức xíu xíu hạt cát, vậy mà cứ đứng trước mặt Loki là nó lại bị phóng đại lên gấp mấy lần.




      Nhìn thấy gương mặt tuyệt đẹp còn vương nét ngây thơ của Loki, vành mắt nàng bỗng đỏ hoe. Sau đó, nàng vội vàng cúi gằm mặt xuống.




      Loki đương nhiên sao có thể bỏ qua chi tiết ấy, gặng hỏi nàng: “ bắt nạt chị à?”.




      Nàng chỉ lắc đầu: “Là vấn đề của bản thân chị, liên quan gì đến ngài ấy”.




      Loki nhìn nàng, vẻ mặt nghi ngờ, nhưng vẫn duy trì trạng thái im lặng, bước chân hòa lẫn vào đám đông. Angrboda chạy tới, lo lắng hỏi có sao . Loki liếc mắt nhìn Frigg, sau đó miễn cưỡng nở nụ cười, dắt Angrboda ra chỗ khác.




      “Loki ổn chứ?”




      Nghe giọng ấy vang lên, Frigg vội vàng quay đầu lại: “Vâng, nó sao cả”.




      “Thế tốt”, Odin gật đầu, “Em mệt chưa?”.




      Nàng lắc đầu, tâm trạng vẫn chưa tốt lên được tí nào. Vừa nãy nàng với Loki quá nhiều, cảm giác có những thứ vốn chỉ là suy đoán trong lòng, nay ra ngoài miệng, như đều trở thành , trần trụi bày ra trước mặt. Nàng cố gắng chấn chỉnh tinh thần, liếc mắt nhìn xung quanh, cuối cùng dừng lại ở đôi mắt Odin.




      ra em vẫn có điều thắc mắc.”




      “Gì thế?”




      Odin nhìn thẳng vào mắt nàng, chút lảng tránh, lại khiến nàng dám tiếp tục đối diện với ánh mắt của ngài: “Vì sao màu mắt phải của ngài lại nhạt hơn bên trái?”.




      “Em chỉ thấy nó nhạt màu hơn thôi à?”




      “Đúng vậy, giống như màu trong suốt, trông đẹp lắm.”




      Odin suy tư lúc, mới đáp lời nàng: “Con mắt đó bị mất ánh sáng”.




      “Mất ánh sáng? Hoàn toàn nhìn thấy gì sao?”




      “Đúng thế. Ta dùng nó để đổi lấy nước suối Mimir giúp trí tuệ ta vĩnh viễn thanh xuân. cách khác, sau này bất kể ta có già đến đâu, trí óc của ta vẫn luôn minh mẫn.”




      Hiển nhiên, câu trả lời ấy đâu chỉ khiến nàng kinh ngạc. Odin là đế vương của Thần tộc, vì những thứ có thể giúp ngài duy trì thống trị sáng suốt mà ngài có thể hy sinh mắt, vậy còn có thứ gì ngài từ bỏ được đây? Cứ cho là hôm nay Odin bỏ nàng lại Jotunheim, nhưng sau này, chỉ cần có việc gì cần dùng tới nàng, chắc chắn ngài làm mà hề do dự...




      Nott từng với Frigg, “Con đừng quá đề cao sức hấp dẫn của bản thân mình trong mắt bọn đàn ông. Dù con có xinh đẹp, có mỹ lệ đến nhường nào, người đàn ông chân chính cũng bao giờ vì con mà thay đổi cuộc đời của ”.




      Thế nhưng nàng chưa bao giờ nghĩ mình lại ở trong tình huống bị động đến nhường này. Nàng nhìn sâu vào mắt Odin, khẽ thầm: “Odin, ra em rất ghét Heimdall”.




      Odin cúi đầu nhìn nàng: “Vì sao?”.




      “Bởi vì tên lừa đảo.”




      Câu dù là do nam hay nữ thốt ra, đều khiến người nghe có thứ cảm giác vì càng nhiều nên hận càng sâu. Từ trước tới giờ Frigg chưa từng nhắc câu nào về Heimdall trước mặt Odin, vậy mà vừa được lần đầu mất bình tĩnh thế rồi, đúng là nàng vẫn còn quá trẻ. Thế nhưng, dù Odin có là chúa tể của các vị thần chăng nữa, ngài cũng chẳng có thứ quyền năng khống chế tình cảm của con người.




      Odin cố gắng điều chỉnh cảm xúc, cố gắng lờ thứ cảm xúc ghen tuông rục rịch tận đáy lòng, nhàng ôm lấy vai Frigg: “Có ta ở đây, sau này ai dám bắt nạt em nữa đâu”.




      Nguồn ebooks: http://www.luv-ebook.com






      Nghĩ tới chuyện trong quá khứ, tâm trạng của Frigg khỏi có chút kích động: “Ngài biết đâu, lừa em rất nhiều, còn vô trách nhiệm, làm chuyện hứa, còn gây ra biết bao nhiêu chuyện khiến người ta ghê tởm”.




      may, đúng lúc này, câu Linde từng lại lóe lên trong đầu Odin.




      Nàng còn chưa trưởng thành, vậy mà vội lên giường với Heimdall rồi.




      Odin muốn dịu dàng hơn chút, bao dung hơn chút, thế nhưng câu bật ra khỏi miệng lại là: “Frigg, giờ em là người phụ nữ của ai, bản thân em phải là người nhất”.




      Frigg thốt lên lời, liếc nhìn Odin đầy oán hận, chỉ ném lại câu rồi chạy mất hút: “Em biết. Cả ngài và đều chẳng phải loại tốt đẹp gì”.




      Odin đuổi theo.




      Thế nhưng giữa đám đông, Loki nhìn thấy bóng dáng nàng, lặng lẽ theo sau.




      vòng qua gốc cây cổ thụ cao chọc trời, trở về nơi dừng chân của Thần tộc, nàng vào phòng, chui vào trong đống chăn ngổn ngang, định bụng ngủ giấc để bình tâm. Thế nhưng phải sau gần tiếng đồng hồ hết ngắm bóng đêm ngoài cửa sổ rồi lại lăn lộn giường, Frigg mới thấy mắt mình trĩu nặng.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :