1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Lời chúc phúc của Odin - Thiên Lại Chỉ Thiên (Tập 2) Hoàn

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      Chương 10: đêm ân ái






      Đôi cánh khổng lồ của kim dực long trải rộng, bay lượn tự do bầu trời mênh mông của Thần giới. Vô số những con phượng hoàng và rồng có cánh bay lướt qua người họ. Cung điện Valhalla, nơi có hàng trăm dũng sĩ đứng canh ở lại phía sau. Những con đường đan xen chằng chịt, những tòa kiến trúc đặc biệt mang đậm phong cách Asgard lần lượt lên trước mắt Frigg.




      Mặc dù bay ở cao nhưng nhìn thấy được biên giới của Thần giới ở tận nơi đâu.




      Từ trước tới giờ, chưa lần nào Frigg lại cảm nhận sâu sắc địa vị của Odin như lúc này. Ngài là đấng chỉ huy dũng mãnh của quân đội Thần giới, là vị thần của chiến tranh và thắng lợi, là đế vương thống lĩnh chư thần.




      Nhìn đôi bàn tay to lớn nắm chặt dây thừng phía trước, Frigg nhịn được mà nhìn lại tay mình.




      So với giang sơn mênh mông hùng vĩ, so với đế đô rộng lớn phồn hoa, người con dù có đẹp đến mức nào cũng chỉ như hạt cát quá đỗi nhoi.




      Trái tim của Odin thuộc về cả tộc Aesir, thậm chí là chín thế giới mênh mông thấy bến bờ, mà phải là tình nam nữ.




      Nàng biết, ở cùng người như thế, vĩnh viễn chẳng có cơ hội được cảm nhận thứ cảm giác của tình chân thành... , phải rằng, thứ tình vĩ đại vẫn được người ta ca tụng tự cổ chí kim, đối với Odin cũng chỉ là điều hết sức nhoi, đáng kể.




      Mà lúc này đây, chính là thời khắc nàng phải lựa chọn.




      Làm người con , hay trở thành nữ thần?




      Kỳ thực, từ lúc trải qua chuyện với Heimdall, nàng còn hy vọng chờ đợi ngày tình gõ cửa trái tim mình. Nếu nàng còn có chút cảm giác với Odin, giờ phút này đây, nó cũng biến mất tung tích.




      “Tôi nghĩ xong rồi”, Frigg giọng , “Cứ thế ”.




      Trong mắt Odin ánh lên ý cười mà người ta khó nhận ra được: “Cứ thế ?”.




      “Đúng, Bệ hạ sai, bộ tộc quan trọng nhất.”




      Odin nắm chặt tay nàng hơn, ghé sát vào tai nàng, thầm: “Nếu sắp trở thành vợ chồng, vậy sau này em cứ gọi thẳng tên ta”.




      “... Odin?”




      “Ừ.” Odin chỉ cho nàng xem tòa cung điện bên cạnh Gladsheim, “Đó là cung điện Fensalir[1] dành cho thần hậu. Trước ngày hôm qua, nó vẫn để trống ai ở. Hôm nay ta sai người tới sửa sang lại rồi, vài ngày nữa em có thể dọn tới đó. Đương nhiên, em có thể tới đó nhìn qua luôn và cầu họ trang trí theo sở thích của em”.




      [1] Cung điện dành riêng cho Frigg, cũng là nơi dành cho các cặp vợ chồng thương nhau lòng sinh sống sau khi chết.




      “Vâng.”




      “Trước lúc cung điện chỉnh trang xong, em cứ ở tạm chỗ ta . Đợi lát nữa ta sai người đón mấy thị nữ của em tới, thông báo với cha mẹ việc em chuyển nơi ở luôn.”




      Nghe tới câu “Em cứ ở tạm chỗ ta ”, Frigg lập tức nhớ lại cái đêm đáng nguyền rủa của hai mươi hai năm trước.




      Có điều, chuyện đó trước sau gì cũng phải làm, nàng còn cách nào khác ngoài ngẩng cao đầu mà đối mặt với nó.




      “Tôi biết rồi”, giọng nàng bé như tiếng muỗi, “Buổi tối... tôi tới tìm ngài”.




      Odin giật mình, : “Em có ý gì?”.




      phải nhất định phải làm chuyện ấy ngài mới có được sức mạnh chúc phúc từ nữ thần hay sao?”




      Tâm trạng nàng như rơi xuống đáy vực sâu, ngay cả giọng cũng ỉu xìu như bị nhúng vào nước.




      “Thế nhưng chỉ được lần thôi, được ép tôi thêm lần nữa.”




      Odin trầm tư trong chốc lát, cuối cùng vẫn chẳng câu nào.




      Ngài chưa từng nghĩ tới chuyện dùng cách đó để có được nàng. Thế nhưng, có thể nhìn bộ dạng thân mật mây mưa của nàng khi bị người ta ép buộc, nhất định cực kỳ thú vị.




      Mãi tới nửa đêm.




      Cung điện Vàng của Gladsheim.




      Lớp tuyết đọng ngâm mình dưới ánh trăng lên những tia sáng trắng lung linh đẹp đẽ, ánh nến lay động bên giường. Odin tựa người giường, yên lặng lật từng trang sách. Thế nhưng bắt đầu từ hai giờ đồng hồ trước, trong đầu ngài chẳng nhớ nổi chữ nào.




      Tình hình có vẻ vượt ra khỏi tầm kiểm soát.




      Ngài gặp qua vô số loại con , cung cách chủ động đưa mình lên tận cửa cũng có vô số. Thế nhưng vừa nghĩ tới Frigg đứng trước mặt mình, cởi quần áo xuống, Odin thấy hưng phấn vô cùng, nào có khác mấy thằng ranh con ở độ tuổi dậy ?




      thể được, hay là chặn họng trước khi nàng kịp động đậy, bảo nàng về ... hay là... Nếu như nàng từ chối, cứ để nàng với mình ôm nhau ngủ là được.




      Nhưng mà...




      Odin gấp sách lại, vò rối mái tóc chỉn chu của mình, sau đó dựa đầu xuống gối, thở dài thườn thượt.




      Có người gõ cửa, rất .




      Odin lập tức bật dậy, mở sách ra, khôi phục bộ dáng năm giây trước với tốc độ ánh sáng: “Vào ”.




      “Bệ hạ, trà của ngài pha xong.”




      “Cứ đặt ở đó.”




      phải Frigg.




      Vì sao nàng chưa tới?




      Lại nữa, cái cảm giác nóng nảy kia lại trào lên trong lồng ngực. Vẫn biết tình trạng thế này rất bất lợi với mình, nhưng càng ngày càng nghiêm trọng, Odin sắp khống chế được nó nữa rồi.




      Thị nữ bưng trà vào, đặt chiếc bàn cạnh giường. Sau đó, nàng nâng ấm trà lên, bắt đầu rót trà vào cốc.




      Đúng lúc này, ngài liếc thấy bóng người đứng bên ngoài cánh cửa.




      “Frigg đứng ngoài cửa bao lâu rồi?”, ngài thấp giọng hỏi.




      “Cũng được ba tiếng đồng hồ rồi ạ.”




      Odin gật đầu: “Ngươi ra trước ”.




      “Vâng, thưa bệ hạ.”




      Thị nữ cung kính rời khỏi phòng, Frigg hình như cũng định lẩn trốn nữa, nàng bước tới cửa phòng, nhàng gõ cửa.




      “Vào ”, Odin nhấp ngụm trà.

    2. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      Frigg mặc bộ váy ngủ trắng tinh, dải dây lưng màu vàng vắt rực rỡ qua eo. Mái tóc xõa tung, áp vào hai bên má, mộc mạc chân chất, lại khiến cho gương mặt của nàng trở nên thanh tú và trong trẻo đến lạ kỳ. Nàng chậm chạp lê bước tới trước mặt Odin, nhưng ánh mắt lại nhìn ra chỗ khác.




      “Thời gian... Làm ơn nhanh chút.”




      Odin buông chén trà trong tay xuống. Nhìn đôi tay nàng khẽ run lên, cơn kích động ban nãy mà ngài phải mất rất lâu mới nén xuống được này lại bắt đầu rục rịch. Tuy biết rằng đêm nay thể có chuyện gì xảy ra, cũng biết rằng chỉ cần Odin chạm ngón tay vào người nàng thôi, rất có khả năng quan hệ của ngài với nàng hoàn toàn chấm dứt...




      Nhưng tận trong sâu thẳm trái tim ngài có thành rủ rỉ: Odin, từ lúc nào ngươi mất tự tin với bản thân mình như thế? Dùng thân thể chinh phục nàng. Nếu ngươi lợi hại, chắc chắn nàng người thôi.




      , nếu làm , vậy vượt ngoài kế hoạch, cũng đồng nghĩa với thất bại. Mấy lý do đó chỉ là mượn cớ mà thôi.




      “Odin?”, Frigg giương mắt nhìn .




      có gì”, ngài bước tới bên giường, “Ngủ thôi”.




      Frigg ngẩn người, bước tới cạnh Odin, nàng ngơ ngác lúc lâu mới chui vào trong chăn. Sau đó nàng dùng chăn quấn chặt mình, : “... Ngủ sao?”.




      Odin nằm bên cạnh nàng, trong đôi mắt đen thăm thẳm của ngài phản chiếu ánh nến lấp lánh. Nàng lén liếc nhìn Odin cái, trong khoảnh khắc đó nàng hoàn toàn bị đắm chìm, chẳng thể nào rời mắt được. Rồi Odin cúi đầu, hôn nàng, dịu dàng như nước.




      Thế là được rồi...




      Thế này là kết cục tốt đẹp nhất rồi...




      Trong lòng Odin vẫn có giọng ngừng lải nhải: Chỉ thế này thôi sao mà đủ được. Thân thể cứ như còn là của mình nữa, Odin ôm chặt lấy eo Frigg, kéo nàng nằm lên người ngài, bàn tay tự chủ luồn vào váy nàng, vuốt ve...




      Dừng lại...




      Nếu làm nàng sợ còn cơ hội lần sau nữa...




      Thế nhưng, sau khi nghe thấy tiếng thở dốc khe khẽ của nàng, cái suy nghĩ ấy của hoàn toàn bị đập vỡ thành từng mảnh vụn.




      Nửa tiếng đồng hồ sau, người thị nữ bước tới trước cửa phòng ngủ của Odin, chuẩn bị dọn ấm trà trong phòng. Hai gã thủ vệ trước cửa đồng loạt lắc đầu, giờ bệ hạ rất bận.




      Thị nữ hiểu ra sao, liếc nhìn bọn họ cái, sau đó phát cửa còn chưa đóng kín, từ khe hở giữa hai cánh cửa, nàng chỉ có thể nhìn thấy chiếc ghế dài và bàn tròn ở trong phòng, còn cả góc cuối giường nữa... chăn đệm nhăn nhúm bị dồn thành đống ở cuối giường, góc chăn còn bị rơi xuống đất. mặt đất la liệt đủ thứ, quần áo lộn xộn, váy ngủ trắng như tuyết, dây lưng màu vàng...




      Đúng lúc đó, lại có chiếc nội y bé xíu bị ném ra ngoài, buông mình rơi xuống chiếc váy ngủ trắng tinh kia.




      ...”, cánh tay mảnh khảnh vươn ra, nhưng ngay lập tức bị bàn tay khác kéo về.




      “Ướt cả rồi, mặc làm gì nữa?”




      Nàng thị nữ vẫn ngơ ngơ ngác ngác, còn gương mặt của hai gã thủ vệ như hai cái lọ bị nhét đầy sốt cà chua, dần dần đỏ bừng lên.




      “Đừng giày vò em nữa... Kết thúc nhanh ”, giọng có chút yếu ớt, có chút gợi tình, lại có chút cầu xin van vỉ.




      “Được”, giọng của Odin lúc này rất dịu dàng, “Nào”.




      khoảng dài vắng lặng, thời gian như ngừng trôi, dường như chỉ có hoa tuyết ngoài song cửa là còn chuyển động.




      “Sao lại khóc? Đau lắm sao?”




      sao”, lại im lặng, “ nhàng chút”.




      Lúc này, mặt của hai gã thủ vệ đỏ ửng.




      Hoa tuyết quay cuồng trong gió, phủ ngập bầu trời và mặt đất, chồng chất lên nhau. Đường phố trắng màu tuyết, cung điện trắng màu tuyết, cả đất Thần giới như cũng biến thành màu trắng xóa.




      Lại chờ thêm lúc lâu nữa, phần chăn trắng muốt cuối giường bắt đầu từ từ lay động.




      Thị nữ nhìn chằm chằm đống chăn kia lát, đột nhiên tỉnh ngộ, giơ tay che miệng, gương mặt cũng dần đỏ lên, khẽ : “Hai người...”.




      Hai gã thủ vệ vội đưa tay lên miệng “Suỵt!” cái.




      Lúc này, người ở bên trong lại : “ được, nhanh quá, em muốn...”.




      Miệng người đó như bị cái gì chặn lại, câu nào phát ra cũng mơ hồ, . Hai người tiếp tục đối thoại, còn tiếng rên rỉ cố nén trong cổ họng, dứt đoạn tinh tế, cứ quẩn quanh trong cung điện trống trải, mênh mông.




      Dần dần, nệm chăn rung lên càng lúc càng nhanh, càng lúc càng kịch liệt.




      “Odin, Odin...”




      “Ta ở đây”, hơi thở của Odin cũng trở nên hổn hển, “ bé ngốc, sao lại khóc nữa rồi?”




      “Em biết... Odin... Odin...”




      “... Ta cũng giống em”, giọng như bị phủ lấp bởi cảm giác thỏa mãn vô bờ. Nhưng khi hơi thở của đối phương càng lúc càng gấp gáp, càng lúc càng hỗn loạn, tấm chăn lại dần ngừng lay động, “Frigg, lần này là của ta”.




      Frigg khản giọng vâng tiếng rồi dừng lại.




      Giọng tràn đầy sủng ái, dần dần thanh trở nên mê hoặc: “Ta tiếp tục nhé”.




      Ba mươi phút sau.




      Tiếng rên rỉ trong phòng trở nên cực .




      bàn tay bé trắng ngần túm chặt góc chăn nệm cuối giường, bàn tay to lớn hơn nắm chặt lấy bàn tay bé ấy. Hai bàn tay dần dần nhích về phía trước, theo giai điệu điên cuồng của tuyết trắng ngoài kia, theo tần suất lay động của ánh nến trong phòng như thể chống lại được lực đẩy mạnh mẽ mà cấp tốc phía sau.




      Năm mươi phút sau.




      Có tiếng bước chân chạy lại gần, cửa bị đập “rầm” tiếng rồi đóng sập lại. Ba người đứng ngoài cửa sợ đến hết hồn, hít sâu. Dường như người bên trong phát ra. Nhưng lúc này, hình như có ai đó tựa lên cánh cửa. Hơi thở dồn dập là của hai người, ván cửa lạch cạch ngừng như gõ nhịp, xuyên qua khe hở bé xíu giữa hai cánh cửa chỉ có thể nhìn thấy cái bóng mơ hồ.




      tiếng hai mươi phút sau.




      Bởi vì cửa đóng, nên ở bên ngoài thể nghe tiếng động bên trong, nhưng vẫn có thể mơ hồ nghe thấy Frigg nức nở: “Em chịu được, tha cho em ...”.




      “Có muốn lần nữa ?”




      .”




      “Chuyện này do em quyết được”, ngài khẽ cười: “Đúng ?”.




      Mười phút nữa lại trôi qua, bên trong mới hoàn toàn yên tĩnh.




      Ba người đứng ngoài cửa sớm đông thành tượng đá.

    3. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      Chỉ lát sau, cửa phòng ngủ bị mở ra. Odin mặc quần dài, khoác tạm lên người tấm áo, bước ra ngoài. Nhìn thấy ba người đáng thương chưa kịp chạy, ngài hình như chẳng có chút gượng gạo nào, chỉ thờ ơ : “Dọn bình trà bên trong ”, thở dốc, ngữ khí cũng rất bình tĩnh, cứ như cái người vừa ở bên trong tiến hành “vận động mạnh” mấy tiếng đồng hồ là ai khác, chứ chẳng có liên quan gì đến ngài cả.




      Nàng thị nữ đáng thương nuốt nước bọt, sau đó run rẩy theo Odin vào trong.




      Hơi ấm trong lò sưởi sát tường tỏa khắp gian phòng. Frigg nằm giường, quấn quanh người tấm chăn dày cộm, tóc xõa gối, hình như ngủ rất say.




      Odin ngồi bên cạnh nàng, tâm trí bay xa, tay nghịch đuôi tóc Frigg, gương mặt phảng phất nụ cười.




      Thị nữ mới nhấc bình trà lên, ngài : “Ngày mai làm bữa sáng cho hai người”.




      “Dạ... Dạ, thưa bệ hạ.” Thị nữ gật đầu lia lịa, hai tai nàng vẫn đỏ bừng, vội vã bước ra khỏi phòng ngủ.




      Ngày hôm sau, ánh nắng phương đông ấm áp mà tươi đẹp, len lỏi qua song cửa, chiếu vào bên trong cung điện Vàng rộng lớn.




      Frigg duy trì tư thế say ngủ suốt cả đêm cho mãi đến khi tỉnh dậy. Nhưng khi ngồi dậy, Frigg còn chưa kịp cảm thấy cơ thể có gì khó chịu, ánh mắt nàng bị thu hút bởi sàn nhà vương vãi áo quần và đủ thứ linh tinh khác.




      Xương quai xanh, ngực và hai chân phủ đầy dấu hôn xanh tím.




      gối, nệm giường là vô số những vệt màu trắng, biết là dấu tích của thứ gì.




      Chuyện mới xảy ra đêm hôm trước lập tức được tua lại với tốc độ chóng mặt trong đầu nàng.




      Nàng bị Odin...




      ràng là có khác biệt quá lớn khi làm chuyện ân ái với Heimdall, ràng cùng là chuyện khiến người ta cảm thấy sỉ nhục vô cùng, thế mà lần này nàng lại có thể quên bằng sạch, thậm chí còn kêu rên mấy câu đáng xấu hổ ấy nữa...




      Frigg ôm lấy mặt, vùi đầu vào giữa hai gối. Nhất thời nàng phát ra, cơ thể nàng lúc này chỉ đau mỏi, mà còn trở nên cực kỳ mẫn cảm, chỉ cần đưa tay chạm vào bất cứ chỗ nào là từng dây thần kinh người nàng đều như muốn cuồn cuộn bốc cháy.




      Nhưng chuyện khiến Frigg cảm thấy kinh khủng nhất chính là, dù Odin chẳng có ở bên, vậy mà cái cảm giác khi ngài rong ruổi trong cơ thể nàng vẫn cứ bám riết từng thớ da thớ thịt của nàng, có cố gắng xua thế nào cũng .




      Nàng đương nhiên biết rằng, sau khi kết thúc cuộc họp buổi sáng, khi tất cả các vị thần đều tập trung thảo luận về cuộc hôn nhân của Hỏa thần Loki và sứ giả Bi thương Angrboda, nhắc tới chuyện Loki rất có khả năng trở thành mối uy hiếp lớn nhất của Asgard, cũng có ít người xì xào bàn tán về chuyện của nàng và Odin.




      khi ngày kết hôn định, nàng và Odin có xảy ra chuyện gì cũng ai quản, có điều, quá khứ của nàng và Heimdall cũng bị lặng lẽ bới ra.




      “Heimdall điện hạ, nghe Frigg điện hạ chính là tình nhân ngày trước của ngài, biết có phải ?”, có người hỏi như vậy.




      , tuy nàng tự nguyện làm tình nhân của ta, nhưng từ trước tới nay chưa bao giờ ta nghĩ thế”, tâm trạng Heimdall có vẻ được tốt: “Ta luôn coi trọng nàng, mà nàng cũng kính trọng ta. Ta nghĩ đó cũng là nguyên nhân khiến ta và nàng hợp nhau rất nhiều phương diện”.




      “Vậy sao hai người lại chia tay?”




      Heimdall thêm câu nào nữa.




      Odin đứng cách bọn họ xa, lặng lẽ xoay người rời .




      tiếng đồng hồ sau, trở về cung điện Vàng.




      Frigg vẫn ôm gối, ngơ ngác ngồi giường, chỉ mặc chiếc áo mỏng tang. Vừa thấy Odin bước vào, nàng rụt cổ xuống, ngay cả hơi thở cũng trở nên dè dặt.




      Odin cởi chiếc áo choàng dài xuống, tới bên giường, lặng im trong chốc lát.




      “Ngày kết hôn của Loki và Angrboda bị hoãn lại rồi, nhưng vẫn tiến hành như thường lệ.”




      “Ừ, em cũng đoán thế”, nàng đáp lại bằng chất giọng ỉu xìu.




      “Vì thế, nay tình hình an nguy của bộ tộc trở nên nghiêm trọng hơn.”




      “Vâng...”




      cổ nàng vẫn in đầy dấu hôn của Odin, vành mắt thâm quầng cũng nhắc nhở về cơn kích động tối qua. Lúc tỉnh dậy, chính vì nhìn thấy hai hốc mắt thâm quầng của nàng nên ngài cũng chỉ nhàng hôn lên trán nàng cái, sau đó rời .




      Nhưng suốt cuộc họp buổi sáng, tâm trí ngài cứ ở đâu đâu. Ngài cứ lo nghĩ, liệu lúc nàng tỉnh dậy mà thấy mình đâu có đau lòng ? Ngài nhớ tiếng rên khe khẽ của nàng, toàn bộ khung cảnh đêm qua cứ lần lượt chạy qua trí óc của ngài... Đương nhiên, vì rất tò mò về phản ứng của nàng lúc tỉnh dậy, nên ngài mới cố ý giữ nguyên “ trường”...




      Mặc kệ nàng có còn tình ý với Heimdall hay , mọi chuyện là quá khứ rồi, giờ nàng chỉ thuộc về Odin ngài mà thôi.




      giờ Odin chỉ cần quan tâm đến nàng, bảo vệ cho nàng, tới ngày nào đó, chắc chắn nàng cảm động.




      Tuy trong đầu nghĩ thế, nhưng cái bệnh kinh niên nghĩ đằng nẻo của Odin vẫn cứ phát tác như thường.




      “Frigg, nếu là thần Tình , vậy em thể giữ nguyên bộ dạng như lúc trước được.”




      “Vâng.”




      “Từ ngày mai, em phải dậy đúng giờ để tham gia hội nghị, phải tới tế đàn cầu nguyện cho Thần tộc, phải dang tay cứu giúp những người gặp khó khăn... Em có làm được ?”




      Tâm trạng xấu hổ lúc đầu giờ chuyển thành thất vọng ngẩn ngơ. Frigg gật đầu, chúi thấp, mắt đăm đăm nhìn sàn nhà. Bởi vì bộ dạng nàng có chút mệt mỏi, nên gương mặt gầy gò bé chỉ bằng bàn tay kia trông tiều tụy vô cùng.




      Khi mà Odin cứ liên tục cho nàng những nụ cười ấm áp và dịu dàng đến nao lòng như thế, nàng thậm chí còn lén mừng thầm, phải chăng ngài cũng có ý với mình?




      ra chuyện này cũng phải có gì tốt. Sau này nếu có cơ hội, chuyện này xảy ra nhiều hơn, biết chừng hai người trở thành vợ chồng ấy chứ...




      Nhưng mà, ái ân ngọt ngào ban đêm, vừa lộ mình dưới ánh mặt trời lại trở nên khó chịu như thế...




      Đứng trước mặt nàng, Odin vẫn là vị chủ thần cay nghiệt, vô tình.




      Nếu phải thần Tình ai thèm lấy nàng ta chứ?




      Nàng suýt nữa quên mất rằng, Odin từng câu này.




      “Em biết rồi”, thấy Odin nữa, nàng giọng đáp lời.




      Nhìn bộ dạng của nàng như thế, Odin bắt đầu bực bội. lại lại vài vòng, ngài ngồi xuống trước mặt Frigg, hít sâu hơi, lúc sau mới hỏi:




      “Ta cho em cơ hội cuối cùng. cho ta biết, kết hôn với ta rồi em có hối hận ?”.




      Nàng ngước mắt nhìn: “Nếu hối hận có tác dụng gì ?”.




      Câu trả lời bất ngờ này khiến Odin yên lặng rất lâu.




      Quả nhiên, nàng vẫn còn thích Heimdall.




      cách khác, ngài quá vội vàng...




      Thế nhưng, ngài tuyệt đối thể dễ dàng buông tay như vậy được.




      “Vô dụng”, Odin híp mắt nhìn nàng, “Có điều, nếu đúng là em hối hận ta có thể hứa, sau lần tối hôm qua, ta chạm vào em nữa”.




      Như thế có khác gì Heimdall?




      Huống hồ, Heimdall thể ngang ngược ra ngoài, còn người này lại dối trá từ đầu đến cuối.




      “Các người đều cùng giuộc...”, Frigg nắm chặt tấm chăn, “, ngài còn đê tiện hơn ”.




      Nàng hận Odin, chỉ cảm thấy trái tim mình bỗng đau thắt.




      Ngài cho nàng hôn lễ, cho nàng khoái cảm xác thịt, nhưng lại cho nàng hạnh phúc.




      Frigg xoay người bước xuống giường, muốn ở lại nơi này thêm giây nào nữa. Nhưng vừa bước chân xuống đất, nàng ngã gục. Odin vội vàng đỡ lấy nàng. Nàng cố cắn chặt môi, vậy mà dòng nước mắt cứ lặng lẽ rơi đầy má.




      Nếu nàng bớt Odin chút, chẳng phải dễ chịu hơn rất nhiều rồi ...

    4. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      Chương 11: Bài thơ tiên đoán của Bragi






      thời gian sau, thần Thơ ca Bragi và nữ thần Thanh xuân Idun lần lượt trưởng thành. khi trưởng thành thần lực của mỗi người càng lúc càng tăng. Tuy rằng đôi vợ chồng son Bragi và Idun có được sức mạnh lớn như Thor, Tyr hay Heimdall, thế nhưng Bragi – người sắp trở thành trong mười hai vị chủ thần – vốn sở hữu năng lực tiên tri và cổ vũ cho sĩ khí từ khi mới sinh ra, còn vợ của chàng – Idun – chính là nữ chủ nhân của khu vườn vĩnh cửu đất Asgard. Từ khi nàng trưởng thành, trong khu vườn bắt đầu xuất vô số gốc táo vàng.




      Hội nghị lần đầu tiên được tổ chức sau khi Idun trưởng thành kết thúc, tất cả vị thần cùng tới bên bờ suối Urd. Idun mặc chiếc váy đỏ cực kỳ rực rỡ, vai khoác áo choàng trắng vuốt, đem quả táo vàng đầu tiên của khu vườn vĩnh cửu đặt vào trong hộp để dâng lên cho Odin, cùng lời ca tụng của Bragi, hy vọng vị đế vương của Thần tộc Aesir có thể giữ mãi tuổi thanh xuân và trí tuệ vô biên, đưa bộ lạc tới tương lai sáng tươi gấp bội.




      Odin nhận chiếc hộp từ tay Idun: “Cảm tạ. Thế nhưng, đối với ta mà , thanh xuân phải là thứ quan trọng nhất, trí tuệ của người dần tăng theo dòng thời gian. Vậy nên, hãy để ta tặng quả táo vàng này cho thê tử của ta”.




      Idun vén dải lụa hồng vắt vẻo bên hông, mỉm cười nhìn Frigg: “Đó là vinh hạnh của thần. Thần nghĩ, đây cũng là tin vui với toàn bộ lạc”.




      Odin liền đưa quả táo vàng cho Frigg.




      Sif dùng ánh mắt sáng nhìn quả táo vàng ấy, bước thấp bước cao chạy tới cạnh Idun, chọc chọc nàng mấy cái, sau đó thầm: “Frigg có bệ hạ, còn ta có em, đúng . Nếu là chị em với nhau nhanh nhanh chuẩn bị quả cho ta ”.




      Idun cười nghiêng ngả. Ngược lại, Thor và Tyr đứng bên cạnh lại có chút mất tự nhiên.




      Frigg nhất thời biết có nên nhận hay . Tuy quả táo vàng kia hấp dẫn đấy, nhưng nếu nhận trước hàng trăm con mắt của các vị thần thế kia áp lực chết mất. Frigg định mở miệng từ chối đột nhiên chạm phải ánh mắt của Odin, vậy là nàng đành lúng túng đưa tay ra nhận.




      Mấy ngày nay, Odin làm đúng như lời hứa, giữ khoảng cách với nàng.




      Hai buổi tối đầu tiên, Frigg lăn qua lộn lại giường cả đêm, sao ngủ được, trong đầu hoàn toàn là mấy câu khiến tâm tư nàng kiệt quệ rã rời của Odin.




      Nhưng chỉ mấy ngày sau, tình hình lại bắt đầu có thay đổi.




      ©STENT: http://www.luv-ebook.com






      Frigg liên tục nhớ lại cái chuyện trở thành cơn ác mộng của nàng suốt hai mươi mấy năm qua. biết là vì tâm trí chín chắn hơn, hay là vì thay đổi đối tượng, chiếm hữu mãnh liệt mà thành thục của Odin dường như đánh thức con người khác trong nàng. Sau đêm hôm đó, lúc nhìn mặt Odin, nàng hề thấy căm ghét như năm xưa nhìn thấy Heimdall. Thái độ của Odin với nàng vẫn vậy, nhưng mỗi hành động của ngài, mỗi câu ngài thốt ra, mỗi ánh mắt ngài nhìn nàng, thậm chí cả hơi thở thường ngày của ngài cũng ngập tràn mê hoặc mà nàng sao chống cự nổi.




      Mỗi lần chuyện với Odin, nàng đều phải cố gắng hết sức để kiềm chế bản thân mới có thể biểu bình thường chút. đến nỗi biến thành bộ dạng của Sif mỗi lần chuyện với Tyr, giọng mềm mại như nước, ngọt ngào như đường, hận là thể biến thành nắm bùn để dính lên người vậy.




      Hai ngày nữa Odin phải tới tham dự hôn lễ của Loki, ngày, về ngày, ở Jotunheim ngày, tổng cộng ba ngày. Vài ngày sau kiện đó, nàng phải dọn vào cung điện Fensalir. Nếu cứ sống chung với nhau theo kiểu tại, vậy sau này, ngoại trừ chạm mặt nhau hội nghị, Odin và nàng hoàn toàn chẳng còn cơ hội nào để chuyện với nhau.




      “Frigg, em nghĩ gì thế?”




      Câu của Odin kéo nàng trở về thực. Frigg lập tức lắc đầu quầy quậy: “, nghĩ gì cả, em nghe ngài mà”.




      “Nghe ta ? Em phải nghe chứ”, ngài hất cằm về phía Bragi ôm đàn hạc ngồi bên suối Urd: “ chuẩn bị tiên đoán về tương lai của Asgard”.




      “A, vâng ạ.”




      Odin hoài nghi liếc nhìn Frigg cái, sau đó ôm bờ vai nàng bước lên phía trước. Toàn thân nàng bỗng nhiên căng cứng, mãi đến khi ngài buông tay khỏi vai, nàng mới yên tâm đứng thẳng, chăm chú nghe bài thơ của Bragi:




      Những người tộc Heidi gọi tên ta khi ta đến thăm ngôi nhà của họ.




      Từ xa ta trông thấy Volva[1], những lá bùa hộ mệnh ánh lên tia sáng trí tuệ.




      [1]Volva: Là danh từ chung dùng để chỉ những nữ phù thủy trong thần thoại Bắc u và Đức, họ là những pháp sư triệu hoán vĩ đại mà nền văn minh Châu u cổ đại sáng tạo ra, có khả năng triệu hoán thánh thần, chuyện với người chết, biết pháp thuật để mượn sức mạnh của những linh hồn.




      Thần chú của pháp sư và ma pháp gian giảo




      Là những thứ người đàn bà độc ác lúc nào cũng chờ mong




      Odin, ngài tặng ta vòng tay và vòng cổ




      Để đổi lấy tri thức của ta, để học được ma pháp của ta:




      Để càng thông thái hơn thông qua thế giới mà ta nhìn thấy.




      Khi ngài đến, ta ngồi mình ngoài căn nhà .




      Nỗi hoảng sợ của các vị thần, và ngài nhìn sâu vào trong đáy mắt ta.




      Ngài muốn biết điều gì từ ta, hỡi Odin vĩ đại![2]




      [2] Cải biên từ The song of the sibyl, nguyên văn như sau:




      Heidi men call me when their homes I visit,




      A far seeing Volva, wise in talismans.




      Caster of spells, cunning in magic.




      To wicked women welcome always.




      Arm rings and necklaces, Odhinn you gave me




      To learn my love, to learn my magic:




      Wider wider through all worlds I see.




      Outside I sat by myself when you came,




      Terror of the gods, and gazed in my eyes.




      What do you ask of me?




      (Nguồn: http://www. asatru. org/voluspa. html)

    5. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      Khoảng cách giữa hai người chẳng có bao nhiêu. Thế nhưng trong lúc nghe Bragi ngâm xướng, Frigg vẫn kìm được mà lén nhìn Odin mấy lượt. Ánh mắt của nàng chỉ dừng lại gương mặt ngài phần nghìn giây, thế nhưng hầu như lần nào nàng cũng đều chạm phải đôi mắt ấy. Mỗi lần hai mắt chạm nhau, Frigg lại thấy cả người bủn rủn, đầu óc rối tung, nhưng lại có can đảm mở lời. Odin đời nào chịu chủ động bắt chuyện, hoặc là cũng có thể ngài căn bản cũng chẳng chú ý đến ánh mắt ấy của nàng.




      Tình trạng thất thường đó vẫn duy trì đến khi bài thơ của Bragi gần kết thúc.




      Rốt cuộc, thần Thơ ca cũng cất lên được lời tiên đoán hoàn chỉnh.




      Hai mắt Odin vẫn lóe lên thứ ánh sáng màu xanh ngọc rạng ngời, đó là màu xanh của ngọc Saphia, đó là tượng trưng cho người thăm dò dòng chảy của tương lai. Đọc đến phần cuối, Bragi cau mày, khẽ: “Tương lai của Asgard... Có hai con đường”.




      “Ngươi có ý gì?”, Thor hỏi.




      con đường dẫn tới huy hoàng của Thần quốc, con đường còn lại dẫn tới Hoàng hôn của chư thần.”




      “Ngã rẽ nằm ở nơi nào?”, Odin nhìn .




      “Xin lỗi bệ hạ, thần nhìn thấy...”, ánh mắt của Bragi hoa lên, “Thần chỉ thấy khối cầu ánh sáng đỏ rực, giống như con dã thú còn chưa kịp thành hình, vẫn quẩn quanh tại ngã tư đường”.




      “Giải thích cho ta nghe, Hoàng hôn của chư thần có ý nghĩa gì?”




      “Nidhogg cắn đứt rễ của Cây thế giới, khe nứt Ginnungagap nuốt chửng vạn vật đất trời, Asgard biến thành phế tích... Chính là ngày diệt vong của Thần tộc.”




      Lời tiên đoán của thần Thơ ca giống như lời bói của chiêm bốc sư thông thường. chỉ có thể nhìn ràng, chứ tuyệt đối bao giờ thấy sai.




      Thế nên, các vị thần có mặt nơi đây đều rơi vào im lặng với nỗi sợ hãi quẩn quanh từng ngóc ngách.




      biết sau bao lâu, Odin mới :




      “Còn bao nhiêu năm nữa?”




      “Khoảng ngàn trăm năm nữa, thưa bệ hạ.”




      “Chúng ta vẫn còn khoảng thời gian nghìn trăm năm này”, Odin nhìn bốn phía, cực kỳ bình tĩnh, phảng phất như ngài chỉ vừa nghe câu chuyện cổ tích xa xưa, “Bắt đầu từ ngày hôm nay, ta ra lệnh cho toàn bộ dũng sĩ tiến hành cuộc huấn luyện chết chóc, những người ngã xuống chiến trường được sống lại tại cung điện Valhalla, mở tiệc khoản đãi vào đúng lúc hoàng hôn. Rồi tìm ra con dã thú đó và giết nó ”.




      ra, về con dã thú ấy, tất cả những vị thần có mặt ở đây hầu như đều có đáp án của riêng mình.




      Chỉ là ai dám đứng ra mà thôi.




      Sau khi hội nghị kết thúc, Odin kéo Frigg qua bên, : “Sáng ngày kia phải tới Jotunheim. Lúc hửng đông, em hãy đến cung điện Vàng chuyến”. Ngài cho nàng thời gian mà từ chối rồi vội vã sải bước rời .




      Frigg biết Odin phải tới tham dự hôn lễ của Loki, thế nhưng, “hửng đông” là lúc nào?




      Vừa suy ngẫm về vấn đề này, Frigg vừa rảo bước về phía tế đàn, hề để ý tới những người xung quanh. Sau khi lướt qua người, đột nhiên nàng nghe thấy giọng châm biếm và khinh miệt vang lên phía sau lưng:




      “Còn chưa chính thức trở thành thần hậu mà coi ai ra gì thế này, đợi đến lúc và Odin chính thức kết hôn rồi, chẳng phải quên sạch mấy chuyện xấu xa trong quá khứ sao, thần Tình cao quý của ta?”




      Nhất thời bị giọng điệu quái gở đó làm cho nổi da gà. Frigg vô thức dừng bước.




      Heimdall nhanh chóng bước tới, quanh người nàng mấy vòng, vừa vừa cố tình hếch mũi ngửi tới ngửi lui, cuối cùng chậc lưỡi:




      “Cả người nồng nặc hương vị phóng đãng chơi bời với Odin. đúng là đồ đàn bà ham hư vinh, có phải nghĩ rằng được lên giường với Chúa tể các vị thần là chuyện rất đáng tự hào ?”




      Frigg quay người , coi Heimdall như khí.




      Tại cung điện Vàng.




      Odin ngồi trước chiếc bàn vuông lớn màu nâu đậm, trước mặt là núi công văn cao ngất, chỉ lộ ra chỏm tóc màu đen. Ngài ngẩng đầu, vẻ mặt ngạc nhiên khi nhìn thấy Frigg: “Em tới đây làm gì?”.




      phải ngài gọi em tới sao?”, nàng còn ngạc nhiên hơn.




      Odin nhớ ra, sau đó : “Ta bảo em trước lúc bình minh hãy tới cơ mà”.




      “Ồ... Vậy lát nữa em trở lại.”




      “Khỏi cần”, Odin tiếp tục vùi đầu vào đống công văn, “ đến rồi ở lại , nếu mệt lên giường mà ngủ tạm”.




      “Em ở chỗ này làm phiền ngài, thế nên...”




      “Ở lại.”




      “... Được rồi.”




      Lại cái thái độ ngang ngược ấy... Điển hình của loại hay bắt nạt phái yếu. Frigg chỉ còn cách bất chấp khó khăn, dùng tư thế tiểu chuẩn nhất trong quân đội, ngồi cứng đơ sô pha. Odin bận rộn thêm lúc nữa, ngẩng đầu liếc nhìn Frigg: “Em...”.




      “Sao?”




      có gì. Cứ tiếp tục ngồi ghế .”




      Mười lăm phút sau, Frigg trụ nổi nữa, nàng tựa người vào thành ghế.




      Thêm mười phút trôi qua, nàng đứng dậy, rón rén vòng ra sau lưng Odin, nhìn chằm chằm vào quyển sách ngài đọc.




      Được lúc, Odin quay sang hỏi nàng: “Em làm gì thế?”.




      “Nhìn xem ngài đọc gì.”




      Odin gấp quyển sách lại, giơ bìa sách cho nàng nhìn: Nghiên cứu về đạo đức và pháp luật của người Khổng lồ.




      Nàng gật đầu, nhưng có ý định bỏ , thế là Odin lại mở sách ra, tiếp tục đọc.




      Ước chừng năm phút sau, Odin lại gập sách lần nữa, quay đầu, nhướn mày nhìn nàng. Nàng cười tủm tỉm, chớp chớp mắt, hất cằm về phía quyển sách: “Tiếp tục đọc . Em có thể đọc được mà”.




      “Cứ cúi người thế thấy phiền sao? Mang cái ghế lại đây ngồi .”




      cần, em thấy mệt.”




      “Muốn ngồi lên đùi ta hả?”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :