1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Lời chúc phúc của Odin - Thiên Lại Chỉ Thiên (Tập 2) Hoàn

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      Thế nhưng Frigg vẫn oán trách tạo hóa bất công.




      Vì sao cha nàng lại bị đám quý tộc xấu xa kia hãm hại?




      Vì sao nàng chẳng thể làm gì, chỉ có thể dùng tấm thân mình để đánh đổi lấy tính mạng của cha? Nếu như biết chuyện này, liệu cha có vì nàng mà tự hào, có vì nàng mà kiêu hãnh?




      Vì sao sau khi lớn lên, nàng chẳng cảm nhận được tình cảm giữa người với người, chỉ toàn thấy lợi dụng và lừa dối lẫn nhau?




      Vì sao ngay cả người đó cũng dối gạt nàng…




      Chỉ khi nhớ tới Loki bé bỏng, Frigg mới thấy dễ chịu hơn chút, ấm áp hơn chút.




      Nhưng chỉ cần thoáng nghĩ tới gương mặt của người ấy cùng nụ cười nhàn nhạt thỉnh thoảng vương bên khóe môi lạnh lùng, là nỗi tuyệt vọng và đơn lại trào lên, nhấn chìm nàng vào vực sâu vô tận.




      Ngày Frigg biết đến tồn tại của người ấy, cũng là ngày nàng chẳng thể ép mình nhớ tới , từng giây từng phút.




      Nàng ôm chặt đầu gối, rúc mình trong rừng thẳm, xuyên qua những tán cây đan khít để liếc nhìn đô thành phồn thịnh bên dưới tòa cung điện nguy nga, lâu, lâu, mãi tới khi mưa tạnh.




      Lúc trới sắp sáng, nàng đột nhiên nghe được giọng vô cùng quen thuộc.




      “Frigg, có phải là em ?”




      Đẩy cành cây sang bên, nàng thấy Shujin đứng gần đó. Frigg chậm rãi đứng lên, lại lảo đảo vững, suýt nữa ngã quỵ.




      vội bước tới đỡ lấy nàng, nhíu mày : “Sao tìm chỗ trú mưa? Người em ướt hết rồi”.




      Nàng vẫn biết, có đôi mắt khiến người khác phải say mê, nhưng chưa bao giờ nàng cảm thấy như lúc này đây, đôi mắt đó sao mà đẹp đẽ, sao mà cao quý, có điều lại quá đỗi xa xôi.




      Nàng vẫn biết, chẳng có chút cảm giác nào với mình, nàng cũng tự biết thân biết phận lắm chứ, nhưng trong khoảnh khắc tại, nàng đột nhiên hiểu , dường như Frigg nàng, ngay cả tư cách thầm cũng đánh tuột khỏi tay rồi…




      sao, em ổn…”, nàng gạt tay ra, cười nhạt, “Còn chuyện… sau này mong ngài đừng chuyện với em nữa”.




      Ngày hôm đó trôi qua, Frigg tỉnh lại giữa cơn đau nhức nhối toàn thân. Xuống giường, ngay cả bước cũng vững, nàng vịn vào mép bàn lê bước tới trước gương, giương mắt nhìn hình ảnh phản chiếu của chính mình: Hai mắt vô hồn, thâm quầng, trũng sâu, da dẻ tái xanh, nhợt nhạt… Nhưng đáng sợ nhất là… Nàng phát vài sợi tóc trắng .




      Chẳng phải màu bạc, mà chính là màu trắng, ảm đạm vô cùng.




      Nàng sợ tới độ lập tức giơ tay nhổ hết đám tóc đó, cứ thế, trong cơn hoảng loạn, tỉnh tỉnh mê mê và ngày nữa lại trôi qua.




      Nhưng ngày thứ hai, ngày thứ ba, tóc trắng càng lúc càng nhiều, lại mọc thành từng đám. Có lẽ báo ứng tới rồi. Frigg động gì đến chúng nữa, mặc chúng tự sinh tự diệt.




      Nàng lại bị Heimdall gọi tới chung giường. Hai tầng áp lực đè nặng lên cả tinh thần và thể xác, khiến nàng gần như ngã quỵ.




      Frigg rất muốn biết, tại cha nàng sống thế nào, bao giờ mẹ nàng trở về, còn cả Loki nữa, biết sau khi nó trở về Jotunheim có bị ai bắt nạt




      Tình trạng thân thể nàng càng lúc càng xấu , nhiều khi thấy đầu đau như búa bổ, giống như tấm thân này nhiễm trăm nghìn thứ bệnh, bất kể là ngồi, nằm hay đứng đều thấy khó chịu vô cùng, mệt mỏi và rệu rã. Nhưng kể cả như thế, Heimdall vẫn ngày đêm dằn vặt nàng, hề ngơi nghỉ.




      Trong mắt Frigg lúc này, ánh sáng nơi Thần giới trở thành bóng đêm vô tận, cuối cùng chỉ còn lại mảng xám nhạt nhòa.




      Cứ như cả bầu trời kia chỉ còn là tro tàn ảm đạm.




      Cuối cùng tới ngày, trong bầu trời xám xịt hoang vu đó le lói vài đốm sáng.




      Rời khỏi điện Himinbiorg, Frigg kéo chặt tấm áo choàng dày rộng, lảo đảo bước . Bước chân nàng đạp xuống nền tuyết, để lại dày đặc những vết chân. Hoa tuyết rơi kín đầu, trước mắt nàng đột nhiên chỉ còn màu trắng xóa.




      Mắt Frigg hoa lên, nàng ngã quỵ xuống nền đất. Nàng lắc đầu vài cái, những mong đầu óc tỉnh táo ra chút, thế nhưng người nàng cứ rũ ra, ngay cả sức đứng lên cũng có.




      Đưa mắt nhìn con đường dài tít tắp, trống trải chẳng bóng người, Frigg bỗng nghĩ, có lẽ chết ở đây là kết cục tốt nhất cho mình.




      Lòng nàng chết lặng từ lâu…




      Thế là Frigg chẳng tốn công giãy giụa, cả thân người đổ nhào vào trong tuyết. Lúc nàng gần như mê , đột nhiên cả người bị phủ kín bởi chiếc áo khoác lông trắng muốt, sau đó bị người ta bế bổng lên. Từng đụn tuyết vỡ vụn, từ thân người nàng rơi xuống.




      Nàng nheo mắt nhìn người trước mặt, đột nhiên cảm giác như mình ở trong mơ.




      được ngủ”, Shujin vỗ vỗ mặt nàng, có chút lo lắng bất an: “Frigg, mau tỉnh lại cho ta”.




      Nàng nhàng gật đầu cái.




      Frigg cứ tưởng mình chôn chặt tất cả xuống tận đáy lòng, sớm quên rồi. Nhưng khi chạm mặt Shujin lần nữa, gặp lại rồi… Vậy mà mới vài ngày trôi qua, vắng bóng của lại khiến nàng đơn đến nhói lòng.




      Hai tiếng sau, nàng yên vị ở tòa cung điện cực kỳ xa lạ.




      Trong lò sưởi, những ngọn lửa ngừng quấn lấy nhau cháy rực, phát ra những tiếng lép bép.




      Bên ngoài cửa sổ, tuyết vẫn rơi, mềm mại như những đám mây, từ bầu trời xám trắng cao vời vợi, từng đợt, từng đợt tuyết say sưa buông mình xuống thế gian.




      “Tế ti em quá mệt mỏi, cần phải nghỉ ngơi.” Shujin đắp lại chăn cho nàng, trùm kín cả chân, sau đó, ngồi xuống bên giường: “Cứ ở chỗ này ngủ chút . Lát nữa ta đưa em về”.




      Frigg chỉ nhìn , câu nào.




      lúc lâu sau, nàng vẫn nhắm mắt.




      Shujin đăm chiêu chốc lát, sau đó giọng : “Ta biết em muốn gặp ta, nhưng giờ thời tiết rất lạnh, nếu ra ngoài bệnh tình nặng thêm”.




      Bờ môi khẽ run lên, nàng xoay lưng về phía .




      Căn phòng ngủ rộng mênh mông đột nhiên trống trải đến lạ kỳ, chỉ còn từng tiếng lép bép, lép bép của ngọn lửa cháy trong lò. Hoa tuyết như đàn bướm trắng tung cánh, nhàng lướt qua và biến mất trong giây lát.




      Nàng nghe thấy thầm:




      “Vì Heimdall sao?”




      Frigg giật mình, cả thân người như bỗng nhiên hóa đá.




      Có phải biết chuyện gì ?




      biết những gì rồi?




      Nàng giọng : “Tôi hiểu ý ”.




      “… Em thích Heimdall, thế nên muốn tiếp xúc với bất cứ người đàn ông nào khác?”




      phải”, nàng túm chặt chăn, “Em thích ta, chút cũng , giây cũng ”.


      Quả nhiên, biết tất cả…




      Giải thích ràng với có tác dụng gì đâu, nàng với Heimdall cũng tới nước này rồi.




      “Ừ, ta biết”, xoay người lại nhìn nàng, “Em có ngủ được ?”.




      Môi nàng tái nhợt, nàng khẽ lắc đầu: “Em muốn trở về nhà”.




      thở dài hơi, sau đó nghiêng người nằm xuống giường, luồn tay dưới cổ nàng: “Nhắm mắt lại ”.




      Giống như thứ ma thuật lạ kỳ, cũng có thể là mệnh lệnh khiến người ta say đắm, Frigg ngoan ngoãn nhắm mắt lại. vỗ về lưng nàng, sau đó nàng nghe thấy tiếng ca rất đỗi dịu dàng lẳng lặng vang lên. Lắng nghe lời hát, là khúc hát ru của Thần tộc Aesir đây mà.




      Nếu như là lúc bình thường, chắc nàng nhảy dựng lên rồi nhiếc móc sao lại coi nàng như trẻ .




      Nhưng giây phút này đây, nàng chỉ biết nhắm mắt, cố ép mình chìm vào giấc mộng, bờ mi khẽ run, vài giọt lệ lăn xuống, thấm ướt tấm gối.

    2. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      Chương 7: Nghi thức ghi chép văn tự Rune






      Hai mươi hai năm sau.




      Cũng vào ngày đông, trời đổ đầy tuyết trắng.




      Tốc độ phát triển của Thần giới Asgard nhanh đến phi thường, chỉ vượt xa đế đô Vanaheim, thậm chí còn có thể sánh với toàn tộc Vanir gộp lại.




      Kim dực long vốn sinh ra ở vùng đất Jotunheim, nhưng sau quá trình “đàm phán”, Thần tộc Aesir mang theo lượng trứng rồng, đem về Asgard nuôi dưỡng. Ngày nay, số lượng kim phượng hoàng còn nhiều như xưa nữa, bộ phận lớn trong đó bị kim dực long bay lượn cao “lật đổ” địa vị.




      Cùng lúc này, thù hận của người Khổng lồ đối với Thần tộc Aesir cũng thầm nhen nhúm, trở thành khối u mưng mủ.




      Lại , có chuyện rất thần kỳ xảy ra.




      Hai năm nay, Asgard có thêm giống loài mới sinh sôi nảy nở - bướm vàng. Tuy số lượng nhiều, cũng chỉ có thể sống trong tự nhiên, chỉ cần ngày bị nhốt chúng chết, nhưng loài bướm này có vòng đời rất dài, chúng chết khi cái lạnh cắt da cắt thịt ùa về, thậm chí còn có thể đem tới cho Thần tộc chút thần lực và ấm áp giữa ngày đông.




      biết có phải vì bộ tộc bắt đầu ổn định hay , mà nhìn vào số thống kê người ta nhận , mấy năm nay số lượng những cặp vợ chồng trẻ kết hôn tăng lên trông thấy.




      Thế nhưng Sif và Tyr lại thuộc phần ngoại lệ.




      Từ sau khi vô ý sinh non, dịu hiền, chiều chuộng của Sif dành cho Tyr ngày nào trở thành ngập trời oán hận. Chỉ cần Tyr hơi lạnh lùng với nàng chút, hoặc có dấu hiệu “léng phéng” bên ngoài, nàng lại lôi chuyện đứa con ra mà đay nghiến. Tyr bị nàng chì chiết tới độ mấy lần phát điên, lại vì hổ thẹn trong lòng nên cố ngậm bồ hòn làm ngọt. Chuyện này cứ lặp lặp lại suốt mười bảy năm đằng đẵng, cuối cùng cũng chia tay Sif. Chia tay nhau chưa được bao lâu, Sif lại khoác lên mình vẻ mặt đáng thương khổ sở, tới xin lỗi Tyr, tình cũ khó quên, thế là Tyr lại làm hòa với nàng, nhưng cũng chẳng kéo dài được là bao, chuyện lại trở về y như cũ.




      Cái vòng tuần hoàn dai dẳng đó mãi tới ba năm trước mới hoàn toàn chấm dứt. Bởi vì câu của Thor, Sif hoàn toàn ném cố chấp của mình với Tyr tới nơi nào đó xa xăm lắm.




      “Trong trái tim ta, em vẫn mãi là nữ thần cao quý nhất. Bởi thế, xin em đừng hạ mình trước bất kỳ gã đàn ông nào cả, hãy cứ cao quý và chói mắt như xưa, có được ?”




      Lúc này, Thor cũng kết hôn, nhưng chỉ vì câu của Sif: “Ta tới tìm Tyr nữa”, lập tức ly hôn với vợ mình.




      Nguồn ebook: https://www.luv-ebook.com






      Mấy tháng sau, Sif và Thor nhanh chóng sa vào vòng đương cuồng nhiệt.




      Mọi người đều biết thần Tình tới nhân gian, nhưng nàng chưa lần lộ diện trước đám đông.




      Giữa thung lũng Sokkvabekkr có ngôi nhà cực kỳ bí . Đó là nơi Frigg dừng chân.




      Nàng rời đất Asgard, tới nơi này sống hơn hai mươi năm. Bởi vì khế ước vẫn còn tồn tại, thế nên dù rời khỏi Asgard, nàng vẫn phải giữ nguyên mối quan hệ trước đây với Heimdall. Nhờ có nàng chúc phúc, mà trong những cuộc thi đấu thường niên mấy năm nay, Heimdall đều đánh bại Tyr. Ngoài Odin, Heimdall trở thành vị thần có sức mạnh bậc nhất ở Asgard.




      Mãi tới mười ba năm sau, cha nàng sau khi lẩn trốn thời gian, lần đầu tiên ông trở về gặp mặt con , Frigg mới biết ra người cứu cha nàng phải Heimdall, mà là Odin. Thế nên sau đó, khi Heimdall lại tới chỗ Frigg, nàng rất thẳng tay tát cho mấy cái vang trời, bảo cút ngay.




      Cùng với đó, nàng cũng rất muốn về Asgard chuyến, nhằm bày tỏ lòng thành kính của mình với Chúa tể của các vị thần, nhưng vừa nghĩ tới chuyện về đó có thể gặp Shujin, nàng lại chạnh lòng, thế là nàng lần lữa mãi.




      Vài năm sau, cứ nghĩ tới chuyện này là nàng lại run lên vì giận, cảm thấy ghê tởm vô cùng. Nhưng cái gã Heimdall khiến nàng buồn nôn kia vẫn chưa từ bỏ ý định, hết lần này tới lần khác mò tới bám dính lấy nàng. Tuy dám tiếp tục đòi Frigg quan hệ, nhưng vẫn đều đặn tới chỗ của nàng thăm hỏi mấy câu. là người duy nhất biết chính xác chỗ ở của nàng. Frigg sợ làm căng quá, cho người ngoài biết, thế là nàng chỉ đành lạnh lùng coi như mèo chó ngoài đường.




      ngày nọ, nàng ngồi trong phòng, dùng guồng quay sợi, dệt ra những sợi vàng dài lấp lánh.




      Heimdall đứng cạnh nàng, im lặng gần hai mươi phút. Ngay cả mấy thị nữ nàng đưa tới cũng nhịn được mà lén liếc nhìn vài lần, nhưng Frigg chỉ coi như khí, chuyên tâm làm việc.




      “Frigg, ta có chuyện muốn nhờ giúp.”




      Frigg trả lời.




      “Odin bệ hạ tổ chức nghi thức ghi chép lại lời chúc phúc của các thiên thần, hy vọng có thể cùng ta tới Valhalla chuyến.”




      .”




      “Đừng từ chối ngay như thế, lần này quả thực thể được.”




      “Vì sao?”




      Heimdall hít sâu hơi, quyết định thành với nàng: “ ra, nếu muốn hấp thu được sức mạnh của thần Tình … chỉ cần lần là đủ. Ta làm nhiều lần như vậy, là vì người đàn bà đáng hận. Nàng hứa với ta, chỉ cần ta duy trì mối quan hệ này với nàng theo ta”.




      Frigg dừng động tác: “Là ai?”.




      người đàn bà đem lòng bệ hạ.” đến đây, Heimdall phẫn hận: “Khốn nạn, tuy biết nàng thích bệ hạ, ta vẫn bỏ được nàng”.




      “Ta biết chuyện nàng thích Odin bệ hạ, cùng với việc bảo ngươi làm mấy chuyện bỉ ổi này có liên quan gì đến nhau?”




      “Nàng gì cả, nhưng ta nghĩ bởi vì chính là thần Tình , nếu bệ hạ biết chuyện này, nhất định ngài muốn cưới .”




      Frigg liếc nhìn cái đầy mỉa mai: “Bệ hạ là vị thần có sức mạnh lớn nhất thế gian này rồi, còn cần dùng phương pháp vô sỉ khốn kiếp của ai kia để nâng cao năng lực sao?”.




      Gương mặt lập tức đỏ bừng lên vì giận: “ cũng sợ người khác vượt qua chứ!”.




      Nàng gì nữa, chỉ hừ lạnh tiếng.

    3. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      Thái độ miệt thị ràng như thế càng khiến Heimdall khó chịu hơn: “Ta cũng muốn lằng nhằng với về vấn đề này, tóm lại là tối nay phải với ta”.




      muốn ta làm gì chứ?”




      “Để chứng minh với nàng ấy rằng chúng ta vẫn có quan hệ với nhau. Hơn nữa, nàng ấy vốn rất tự tin vào nhan sắc của bản thân, cứ cho là nàng ấy thích Odin , nhưng nếu có còn xinh đẹp, lộng lẫy hơn bên cạnh ta, nàng ấy cũng phải nghiến răng nghiến lợi lúc lâu.”




      Frigg chẳng thèm gì nữa, lại tiếp tục chăm chú làm việc của mình.




      “Frigg, trong thâm tâm ta biết mình có lỗi với , ta cũng muốn ép uổng gì . Lần này có thể ”, Heimdall tiến lên vài bước, khẽ: “… Chỉ cần sợ chuyện của chúng ta đến tai người cha quý của ”.




      Tay nàng khựng lại: “Shujin có tới ?”.




      “Shujin? là ai?”




      “Là người làm việc trong cung điện của chủ thần”, nàng nghĩ ngợi lúc, lại bổ sung thêm: “Hai mươi hai năm trước, hình như từng hầu hạ bên cạnh bệ hạ”.




      “Bên cạnh bệ hạ có người nào như thế cả. Ít nhất, tại có.”




      “Ta biết rồi”, Frigg đứng dậy, lạnh lùng nhìn : “Heimdall, hôm nay là lần cuối cùng ta nhượng bộ. Nếu như ngươi còn dám dùng chuyện đó để uy hiếp ta, ta khiến ngươi thân bại danh liệt, phải khóc hận cả đời”.




      vậy là chịu ?”




      “Tối nay tự ta đến cung điện Valhalla, trước lúc đó ta muốn nhìn thấy mặt ngươi”, Frigg lại ngồi xuống, “Cút ngay”.




      Trước đó lâu, Odin tìm ra bí của văn tự Rune huyền bí, sáng tạo ra những ký tự có thể biến hóa khôn lường, sau đó giao chúng cho các vị thần, ban tặng họ lời chúc phúc của các thánh thần. Trong nghi thức đêm nay, ngài khắc lời tiên đoán về số phận được ghi lại bằng văn tự Rune lên tấm khiên vàng, sau đó giao cho ba nữ thần Vận mệnh trông coi.




      Đứng giữa cung điện Valhalla, những ngọn đèn vàng hoa lệ treo giữa trung, bên là hàng ngàn ngọn nến lơ lửng bồng bềnh. Hai bên tấm thảm đỏ rực là những bức chân dung cực lớn vẽ các thế hệ lãnh tụ của Thần tộc, được treo lên từ mười năm về trước.




      Bên rìa có vô số người phục vụ đẩy xe, mỗi chiếc xe là gần trăm chiếc ly đế dài.




      Hoenir, Thor và Sif đứng tụ lại với nhau, vài câu chuyện phiếm.




      “Sif à, cháu vốn là người con rất xinh đẹp, ra, nếu gả cháu cho Tyr, ta yên tâm được”, Hoenir vỗ vai Thor: “Thằng con này của ta mới là người lòng dạ si mê cháu”.




      Thor ngày thường da mặt dày cả tấc, nay cũng có chút xấu hổ. Sif vốn mỉm cười gật đầu, ai ngờ liếc mắt nhìn thấy Tyr bị vây giữa rừng mỹ nữ, thỉnh thoảng lén lút liếc mắt qua bên này, thế là nàng lập tức ôm lấy cánh tay Thor, dựa đầu vào vai : “Thor tốt với cháu lắm”.




      Hoenir thấy thế cũng rất mừng: “Chi bằng đợi đến lúc nghi thức kết thúc, hai đứa liền công bố với mọi người chuyện kết hôn ”.




      Thor dùng ánh mắt dịu dàng và chân thành nhìn Sif, nhưng Sif vội xua tay: “Sao lại vội vàng như thế được. Thôi để hôm khác bác Hoenir”.




      Lúc này, Heimdall bước vào trong điện, vẻ mặt bồn chồn nhìn đồng hồ quả quýt.




      Sif nhếch miệng mỉa mai: “Hiếm thấy hiếm thấy, hôm nay ngài Heimdall đây vo ve quanh cái con bé hỗn huyết thuộc tộc Khổng lồ kia, mà lại tới bên này bắt chuyện cơ đấy”.




      “Sif, đừng có lúc nào cũng khư khư cái tư tưởng phân biệt chủng tộc ấy được ?”




      Sắc mặt Heimdall rất khó coi, vừa nhìn thấy Linde ở đằng kia, nàng cười vui vẻ với Freyr, vô cùng thân thiết.




      còn lạ gì Linde nữa. Tuy chỉ dốc lòng dốc dạ với Odin, nhưng nàng là người con thông minh sắc sảo, nàng đời nào chịu bỏ qua những gã đàn ông sau này có thể theo đuổi mình. Khi đám đàn ông đó còn mập mờ rào đón, nàng đáp trả cực kỳ dịu dàng và hiền dịu, thế nhưng cứ thử tỏ tình ràng xem, bất kể là ai cũng bị rơi vào kết cục giống như Heimdall mà thôi.




      thế, tình hình bây giờ vẫn tốt chán. Nếu ngày nàng gả cho Odin, vậy đám đàn ông khác, kể cả Heimdall đều còn cơ hội mơ mộng gì nữa.




      Trong cung điện Vàng, trước tấm kính khổng lồ cao bằng thân người trưởng thành, đám thị nữ vây lấy Odin, phủ lên vai ngài chiếc áo choàng màu xanh ngọc.




      “Bệ hạ, hôm nay hầu như tất cả nữ thần đều có mặt. Ngài có nên suy xét chút về…”, Freyja đứng bên cạnh .




      được, dạo này ta rất bận.” Odin giương cằm lên, để thị nữ có thể chỉnh trang lại chiếc cổ áo màu đen cho mình, “À, ban chiều mẹ nuôi mới viết thư cho ta, em trai ta cũng sắp kết hôn rồi, vài ngày nữa ta tới tham dự hôn lễ của nó”.




      “Ngài đến Hỏa thần?”




      “Đúng.”




      “Ngài ấy kết hôn ở nơi nào?”




      “Jotunheim.”




      Freyja im lặng. May mà Loki muốn tới Asgard tìm ý trung nhân.




      Lúc này, hai tay Linde nắm hờ vào nhau, đặt trước bụng, thỉnh thoảng che miệng khẽ cười. Freyr đối với bất kỳ nào cũng rất đỗi dịu dàng, thân thiện, thế nên ai có thể biết được tình cảm của dành cho Linde.




      Heimdall vốn nhịn nổi nữa, lại nghe Sif bóng gió câu:




      “Ta đây chả phân biệt chủng tộc gì, chỉ ghét con ranh Khổng lồ mà ngươi thích thôi.”




      “Ngươi ghét nàng như thế, chẳng qua vì thấy Tyr có ý với nàng chứ gì?”, Heimdall cười nhạt, “Đàn bà đúng là đáng sợ”.




      Sif tài nào tin nổi, Heimdall lại dám đứng trước mặt Thor mấy câu này. muốn móc mỉa lại trận, Thor choàng tay ôm lấy vai nàng, nhìn Heimdall đầy khiêu khích: “Nàng tìm được nơi nương tựa rất tốt rồi, còn tơ tưởng Tyr làm gì nữa”.




      Hoenir có chút gượng gạo, ho khan vài tiếng, định câu gì đó, nhưng ánh mắt chạm phải bóng hình đứng bên ngoài cửa điện.

    4. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      Váy trắng dài quét mặt đất, nơi cổ tay có diềm những dải voan mỏng, thắt lưng vàng vắt vẻo bên hông, giữa mái tóc của nàng vài chiếc lông chim trắng muốt, mái tóc dài ngang mông có màu vàng nhàn nhạt, dưới ánh trăng sáng tỏ dường như nó hóa thành màu bạc…




      ra, nàng ăn mặc rất giản đơn, nhưng đợi đến khi Hoenir hoàn hồn lại, mới phát tất cả mọi người trong điện đều ngây ngất ngắm nhìn nàng.




      Nàng lại chẳng hề tỏ vẻ căng thẳng, cứ như nàng thuộc về cõi xa xăm nào đó chứ phải thế giới này. Nàng chỉ thờ ơ nhìn vòng cung điện, sau đó ánh mắt dừng lại chỗ Heimdall.




      Dưới ánh nhìn của ngàn người, nàng thong thả bước qua. Heimdall căng thẳng tới độ biết làm thế nào cho phải.




      Hoenir khẽ gọi: “Frigg…”.




      “Cái gì?” Sif sau khi nhìn chán chê, nghe Hoenir thế vội quay phắt đầu lại: “ đó là Frigg? Bác tới con của Nott sao?”.




      Hoenir dụi mắt, sau đó lại liếc nhìn nàng lần nữa: “Đúng là Frigg rồi”.




      Cuối cùng, Frigg dừng lại trước mặt họ, nhìn Heimdall: “Ta về trước mười giờ”.




      Trong giây phút ấy, cả cung điện còn tiếng cười.




      Lúc ở nhà, Frigg chưa bao giờ thả tóc, cũng chưa bao giờ trang điểm hay chăm chút gì cho nhan sắc. Tuy nàng rất xinh đẹp, nhưng Heimdall chưa bao giờ nhìn nàng đến thất thần như lúc này đây.




      “Được…”, lắc lắc đầu: “Để ta giới thiệu chút, đây là Frigg”.




      Bọn họ nhìn Frigg, đều ngơ ngác gật đầu.




      “Ta biết… Frigg, mấy năm nay ta có ghé qua Vanaheim mấy lượt nhưng đều chẳng gặp được em, đúng là càng lớn em càng xinh đẹp…”, Hoenir cứ như vào cõi mộng, “Em đâu vậy?”.




      Frigg cười: “Hai vị này là?”.




      ra nàng vẫn nhận ra Sif, nhưng chuyện năm xưa muốn nhớ lại, nàng đành coi như biết. Thế nhưng, Sif nào chịu quên thù cũ: “Ai da, còn giả bộ nhận ra cơ đấy? Năm xưa là ai suýt nữa giật sạch tóc của ta?”.




      “Quên giới thiệu, đây là con trai ta, Thor. Còn đây là vị hôn thê của nó, Sif.”




      “Con trai của ?”, Frigg nhìn Thor, “ phải là con trai của Odin bệ hạ sao?”.




      “Ha ha… Ngày trước còn nông nổi, ta phong lưu bên ngoài rồi có cốt nhục nhưng cũng dám nhận, đều đẩy cả lên người bệ hạ”, Hoenir vỗ vai Thor, “Có điều, cả , Tyr và Bragi đều là con nuôi của Odin bệ hạ đấy”.




      Frigg đột nhiên thấy có gì ổn, nhưng ổn ở chỗ nào, nhất thời nàng cũng phát ra.




      Chỉ là trong vô thức, ánh mắt nàng đảo vòng khắp cung điện.




      Đúng như nàng dự đoán, nhưng cũng ngờ, nàng nhìn thấy bức họa của Shujin.




      Hoenir : “Im lặng nào, bệ hạ tới rồi”.




      Lúc này, đứng ở đầu bên kia tấm thảm đỏ, vị Chúa tể của các vị thần khoác mình chiếc áo choàng dài rộng, tay cầm quyền trượng, dẫn đầu nhóm các vị thần đầu đội mũ cao màu trắng. Trước bệ vua là tấm khiên bằng vàng, ba nữ thần Vận mệnh nâng tấm đệm màu đỏ, bên đó có đặt chiếc hộp , đợi Odin bước tới.




      Frigg nhìn Odin, mãi tới khi ngài nâng cao quyền trượng, mở hộp, dẫn những văn tự ở trong hộp ra ngoài để chúng lơ lửng giữa trung, nàng mới khẽ : “ Hoenir, ngài… là Odin?”.




      “Đúng, ngờ ngài lại trẻ trung, phong độ như thế, đúng ?”, Hoenir hiển nhiên quên chuyện hai người ấy từng gặp nhau ngày trước.




      Trong nháy mắt, ký ức hai mươi năm về trước tràn ngập trong trí óc nàng, sống động, ràng như mới xảy ra ngày hôm qua.




      Đối với Thần tộc trưởng thành, nhất là người bước lên thần vị, hai mươi năm chỉ như cái chớp mắt, thế nhưng đối với người con sống chưa được sáu mươi năm như Frigg mà , đoạn thời gian đó dài đến vô cùng. Huống hồ, từ khi nàng quen ngài đến lúc quyết định hẹn ngày gặp lại, chỉ vẻn vẹn chưa đầy năm.




      Sau khi tất cả văn tự đều được khắc lại tấm khiên vàng, Odin nâng cao chiếc cốc bạc.




      “Chúng thần hãy nâng ly, cùng cạn chén vì thời khắc vinh quang và kỳ diệu này.”




      Frigg lại tài nào nhúc nhích.




      Mãi tới khi nghi thức kết thúc, chúng thần cùng ngóng đợi pháo hoa lúc nửa đêm và thời khắc “Ngày lễ Rune” được ghi vào sách sử.




      Lưng Frigg bị ai vỗ , kéo nàng trở về thực.




      Quay đầu lại, nàng nhìn thấy Nott. Nott tay chống eo, tay nâng cao ly rượu, vẫn là dáng vẻ cao quý hoàn mỹ và trang nhã vô ngần ngày trước: “Vị mỹ nữ này là ai vậy, sao ta chưa từng gặp?”.




      “Mẹ…”, Frigg ngơ ngác gọi.




      “Còn dám gọi ta là mẹ. Để lại phong thư rồi thấy bóng, có cần ta phải khóc rống lên để cảm ơn vì ngươi vẫn còn nhận ra bà mẹ này ?”, tới đây, Nott liếc Heimdall: “Hay là ngươi muốn , ngươi hạ gục được đệ nhất mỹ nam rồi khỏi cần nhớ tới bà già này nữa?”.




      Heimdall có chút căng thẳng. Frigg vội vàng chuyển chủ đề, tiếp chuyện Nott lúc lâu, sau đó bà mới miễn cưỡng buông tha cho nàng. Trong suốt câu chuyện, Nott chẳng hề nhắc tới Fjorgyn, vẫn là cái thái độ kiên cường mà quả quyết giống hệt năm xưa.




      Sau khi Nott rồi, Sif tới.




      “Chị đây cảm thấy em bây giờ miễn cưỡng thò mặt ra đường được rồi đấy”, Sif nhấp ngụm rượu: “Ở lại Asgard , mấy gã đàn ông nhà quê chưa thấy đẹp bao giờ chắc chắn phát điên lên vì em cho xem”.




      khen tôi đấy à?”




      “Đương nhiên, lời khen cao nhất của tôi rồi đấy.”




      Frigg mặt mũi lạnh tanh: “Thế đúng là phải cảm ơn rồi”.




      Lúc này, Odin rời bệ vua, cùng đám nam thần nâng cốc uống thỏa thuê. Ngài cởi bỏ tấm áo choàng tinh xảo cầu kỳ, mặc chiếc áo bó sát người, quần và giày cổ thấp. Nếu phải chiếc bao tay da màu đen kia có khảm viên ngọc bích tượng trưng cho quyền lực của đế vương, chừng có khối người nhầm ngài là Heimdall ấy chứ.




      Trong lúc vô ý, Odin nhìn thấy bóng lưng Frigg, con mắt ngài đột nhiên híp lại.




      Chẳng biết vì sao, Odin đột nhiên nhớ tới bé thần Tình nhiều năm về trước. Chỉ vì thể chấp nhận chuyện mình xuống tay với tuổi đời còn quá như thế, ngài đành kiềm chế thứ dục vọng lạ kỳ cuộn trào trong lồng ngực, cố gắng đối xử với nàng dịu dàng, tử tế, giống như bậc cha chú nâng niu con cháu của mình.




      Ngài tự nhủ với lòng, chờ nàng lớn thêm chút nữa.




      Nhưng sau khi biết nàng và Heimdall là cặp, ngài lại hoàn toàn từ bỏ.




      Odin có nguyên tắc bất di bất dịch, đó là cướp người của thuộc hạ. Bất kể đó có xinh đẹp thế nào, cao quý thế nào, có thể khiến ngài mất kiểm soát thế nào… Đương nhiên, chỉ là giả định thôi, người con như thế vốn đời.




      Sau này Odin lại nghe nàng rời Asgard, ngài chỉ nghĩ chắc nàng quen với cuộc sống ở đây, Heimdall cũng thường vô cớ biến mất dăm bữa nửa tháng, chắc là thăm nàng.




      Cũng buồn rầu khổ não gì, Odin vốn phải là người quá nhiều cảm xúc. Chỉ là trong chớp mắt, hai mươi tuổi chồng thêm, ngài vẫn chẳng rung động trước nào khác. Có mấy lần ngài ngỡ như mình còn chưa quên được năm nào, thế nhưng ý nghĩ đó lập tức bị ngài bóp chết trong chớp mắt.




      Khi Odin nhìn được phần gương mặt của người con kia, trái tim ngài đột nhiên đập nhanh vài nhịp.




      Đây là người ngài muốn.




      Đưa chiếc ly cho người bên cạnh, Odin chỉnh trang lại áo quần, bước tới phía nàng.




      Đúng như Heimdall dự đoán, Linde xuất , mang theo vẻ tự tin vô hạn và nét tao nhã trời sinh. Nàng sống ở Asgard lâu, đương nhiên làm gì còn biết tới hai từ bối rối và xấu hổ, nàng giả bộ bước ngang qua, dừng trước mặt , cười khẽ: “Heimdall, lâu gặp”.




      thực tế, hai ngày trước bọn họ mới chạm mặt nhau, chỉ là nàng quyết định coi như khí mà thôi.




      “Chào buổi tối”, Heimdall trả lời, vồn vã, cũng chẳng lạnh lùng.




      “Vị này là?”




      Linde thậm chí còn chẳng thèm nhìn Frigg.




      Cuối cùng cũng đợi tới phút giây này, Heimdall bận tâm tới đôi mày cau có của Frigg, choàng tay qua vai nàng, chuẩn bị mở lời. Thế nhưng, Heimdall chưa kịp gì, Linde vẫy tay chào hỏi với người sau lưng họ.

    5. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      Chương 8: Lời tuyên bố kết hôn của Chúa tể các vị thần






      Odin chuẩn bị tới bắt chuyện với Frigg Linde chạy tới bên cạnh ôm chầm lấy tay ngài, hoàn toàn coi Heimdall như khí. Nàng câu nào, nhưng Heimdall có thể biết được ý tứ sáng lên trong đôi mắt nàng: “Có chàng rồi ta còn cần ngươi làm gì?”




      Thường ngày, Linde lúc nào cũng giữ dáng vẻ cung kính, chừng mực trước mặt Odin. Odin cũng có thể nhìn ra tình ý mà nàng cách nào che lấp trong ánh mắt. Nhưng chỉ cần Linde trắng ra, Odin đều có thể ném qua bên.




      Có điều, đột nhiên lúc này Odin lại thấy bộ dạng ấy đáng ghét vô cùng. Ngài rút tay mình khỏi vòng tay nàng, tiếp tục bước tới phía trước.




      Frigg lại tức đến suýt phát điên tại trận, nàng quay người lại, thờ ơ nhìn Linde: “Linde, lâu ngày gặp. Ngay cả chị mình mà ngươi cũng quên sao?”




      Sau đó, ánh mắt nàng chạm phải ánh mắt Odin.




      Odin nhận ra nàng ngay, nhưng trong khoảnh khắc bước tới gần nàng, ngài cảm nhận được hơi thở của vị thần Tình chưa hoàn toàn thức tỉnh.




      Đến lúc Odin xác định được trước mặt kia chính là Frigg, đột nhiên, khát vọng chiếm hữu mãnh liệt cùng cảm giác hiếu kỳ trong ngài đều biến mất tung tích. Trong lồng ngực ngài chỉ còn sót lại thứ tình cảm phức tạp, phức tạp đến độ khó thành lời.




      Vài giây kinh ngạc trôi qua, Frigg nhấc váy cúi chào: “Bệ hạ.”




      Sau đó chẳng lời nào, nàng quay người mất.




      Năm xưa, ngài ra thân phận thực của bản thân, chỉ vì sợ có lời đồn hay truyền ra.




      Bị lừa dối nhiều năm như thế, nàng cảm thấy hết sức mệt mỏi.




      mình rời khỏi cung điện Valhalla, từng đợt tuyết rơi lả tả ập thẳng xuống người nàng. Tầng tầng kiến trúc hùng vĩ mà tráng lệ của Asgard trong đêm nay như hóa thành màu trắng ảm đạm chút sức sống. Binh sĩ đứng gác bên ngoài điện như những bức tượng tạc từ đồng đỏ, xếp hàng chỉnh tề, vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị, canh gác cho hơn trăm cánh cửa khổng lồ. Ánh lửa bên trong điện phản chiếu lên những bộ giáp bạc của họ, khiến chúng trở nên sáng ngời, lấp lánh.




      Lúc này tiện trở về, Frigg đành đứng đợi cho đến lúc trận tuyết này bớt.




      Nàng đứng giữa trời tuyết bao la, chẳng mấy chốc lạnh toát người, thế nhưng Frigg hoàn toàn chẳng có cảm giác gì.




      “Sao lại ra đây đứng?”




      Nghe giọng trầm khàn quen thuộc ấy, thân thể Frigg khẽ run lên. Nàng cố gắng đè nén tình cảm cuộn lên trong lồng ngực, xoay người lại : “Tôi định trở về nhà”.




      “Hôm nay nàng ở tạm chỗ này , tuyết rơi rất lớn.”




      , tôi phải về.”




      Những bông hoa tuyết trắng nhợt rơi xuống, từng đợt, từng đợt, dường như vô tình để lại những dấu vết đau thương, buồn bã.




      Ánh tuyết phản chiếu lên gương mặt của Odin, lên cả quần áo ngài. Tuyết trắng, tóc đen, vẫn là dáng dấp của hai mươi hai năm về trước. Nhìn thấy ngài, vết thương vốn dần khép miệng trong nàng lại nứt toác, ứa máu.




      Odin hình như cũng muốn tiếp tục khách sáo với nàng nữa.




      “... Nàng vẫn ở với Heimdall?”




      “Chuyện này liên quan gì tới Odin bệ hạ.” Lúc thốt ra chữ “Odin”, nàng cố tình nặng, gần như là nghiến răng nghiến lợi.




      Odin sững sờ, : “Nàng vẫn giận chuyện ta cho nàng biết tên sao? Lúc đó nàng ghét ta như thế, nếu để nàng biết ta làm thế nào...”.




      “Ngài cần giải thích. Bệ hạ cũng cần phải để ý xem tôi nghĩ thế nào đâu.”




      ra nếu Frigg xong câu này rồi quay người bỏ , vậy phóng khoáng biết nhường nào. Có điều, nếu người năm xưa cứu cha nàng là Heimdall, nàng còn có thể an ủi mình chút, mặc dù đau khổ nàng phải chịu đựng chẳng có liên quan chút gì đến Odin, nhưng nàng vẫn thấy hận ngài vô cùng.




      “Ngài đúng khi tên mình cho tôi biết. Trước đây tôi chỉ ghét danh tiếng của ngài thôi, giờ ngay cả con người ngài tôi cũng ưa nổi.”




      Lời vừa thốt ra khỏi miệng, nàng hối hận ngay lập tức.




      Quả nhiên, Odiun phản bác: “Ta đâu làm chuyện gì có lỗi với nàng, kỳ thị của nàng có phải hơi vô lý ?”




      Frigg biết năm xưa nàng chờ mong điều gì, thế nhưng khi khát vọng mãnh liệt biến thành thất vọng vô biên, thành nỗi đau khó lên lời, nỗi hận khó nén trong lòng kia cũng như con ngựa hoang thoát khỏi dây cương níu giữ.




      tại, nàng vẫn tài nào thoát khỏi tình trạng ấy.




      “Ghét người cần thiết phải có lý do ?”, nàng cười nhạt.




      Đột nhiên Odin thấy rất khó chịu, khó chịu biết từ nơi nào ùa tới.




      “Frigg, nàng thể biết chuyện Heimdall theo đuổi Linde được. Chẳng lẽ nàng là loại con , người khác đối xử tốt với mình làm như thấy, càng đối xử tệ bạc lại càng muốn bám theo?”




      “Bệ hạ muốn tôi ti tiện?”




      “Ta có ý này”, Odin cố gắng bắt mình bình tĩnh lại, tay ôm lấy bờ vai nàng, giữ thái độ dịu dàng: “Chỉ là, nàng xứng đáng với người tử tế hơn Heimdall”.




      Frigg như bị điều gì làm cho kích động, lùi lại phía sau: “Chuyện của tôi cần bệ hạ quan tâm”.




      Cảm giác khó chịu càng lúc càng cuộn lên, Odin chỉ im lặng trong chốc lát, sau đó thong thả : “Nàng nên biết, ta có muốn làm gì với nàng cũng chẳng ai dám ra ngăn cản đâu, tất cả đều hợp pháp”.




      Vốn Odin cũng chỉ muốn dọa Frigg chút, khiến nàng có chút kiêng dè mà đừng năng khó nghe như thế nữa, ai ngờ lại bắt gặp ánh mắt căm ghét pha lẫn thù hận của nàng. Trong giấy lát, cảm xúc như tràn khỏi vòng kiểm soát, ngài ngang ngược hôn nàng. Đoán trước nàng phản kháng, thế là ngài giữ chặt hai tay nàng, để ý tới né tránh chống trả, cố chấp giữ chặt lấy bờ môi nàng.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :