1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Lời chúc phúc của Odin - Thiên Lại Chỉ Thiên (Tập 2) Hoàn

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      Chương 5: Khế ước của Heimdall






      Ôm Loki về lại cung điện Folkvang, nàng bắt gặp Nott và Linde chuyện phiếm với nhau. Mặt mũi Linde đỏ bừng, hình như xấu hổ. Frigg chào hỏi hai người tiếng, sau đó chột dạ ngồi xuống ghế, nàng muốn về Vanaheim.




      “Về Vanaheim?”




      Ánh mắt chòng chọc của Nott khiến Frigg càng cúi thấp đầu: “Vâng, cha bảo con đưa Linde tới đây dạo vòng, giờ cũng chơi đủ rồi, con muốn về nhà”.




      “Muốn về cũng được, nhưng phải chờ đến lúc con trở thành nữ thần đủ tiêu chuẩn, chờ tới lúc Linde kết hôn xong rồi hẵng .”




      Frigg dùng ánh mắt ai oán nhìn Nott. Vế sau dễ làm thôi, chứ cái vế trước




      “Mẹ, chuyện này thương lượng được sao?”




      được”, Nott thẳng thừng . Bà nâng tách hồng trà lên nhấp ngụm, sau đó : “Frigg, rốt cuộc con nghĩ gì thế? Chẳng lẽ con thấy Asgard tốt hơn Vanaheim rất nhiều sao? Hầu như tất cả các chủ thần lợi hại nhất đều tới đây rồi. Con cũng phải biết Odin bệ hạ mới là người kế thừa vương vị chân chính, còn Njord… ai biết chui từ chỗ nào ra”.




      “Huyết thống phải là điều quan trọng, mà quan trọng là năng lực.”




      “Năng lực? Njord mà đòi so với Odin bệ hạ sao?” Nott cười khẽ, nhấp ngụm hồng trà, “ phải ta kỳ thị người cao tuổi, nhưng bất luận là thần lực, khả năng quân , chính trị, ngoại giao… bệ hạ đều hơn lão già đó rất nhiều. Gần đây bệ hạ mới có được trí tuệ từ nước suối Mimir, trong tương lai, nền văn hóa của chúng ta chắc chắn vượt xa đất Vanaheim. Hơn nữa, thần Sấm và thần Chiến tranh đều ở Asgard này, tuy bọn giờ còn rất trẻ, nhưng chỉ cần thêm thời gian rèn luyện, phát triển là được. Lúc đó, dù Vanaheim có bắt tay với tộc Khổng lồ, cũng đừng mong động đến tấc đất của Asgard này. Linde muốn về ta còn hiểu được, dù sao ở Vanaheim nó cũng được gần mẹ nó hơn, thế nhưng còn con, con về làm gì?”.




      sao ạ, tạm thời con vẫn chưa định trở về”, Linde khẽ cười.




      Loki ngồi nghe từ nãy tới giờ, ngơ ngác nhìn Nott. Frigg càng chẳng được gì, chỉ có thể tạm thời chống chế: “Con là Thần tộc Vanir”.




      “Cha con là Thần tộc Vanir. Nếu con cùng ta, con là Thần tộc Aesir.”




      Nhìn gương mặt xinh đẹp trẻ trung của Nott, Frigg lại bất giác nhớ tới gương mặt ngày càng già cỗi của Fjorgyn. Tuy rằng ông ấy bỏ rơi nàng rất nhiều năm, nhưng cho cùng, “ giọt máu đào hơn ao nước lã”, nàng chẳng thể nào xót thương cha.




      Đúng lúc này, thị vệ tiến vào bẩm báo, có người tìm Nott. Nott vỗ vỗ vai Frigg, sau đó ra. Khoảng mười phút sau, bà vội vã trở về, vẻ mặt có chút căng thẳng: “Frigg, Shujin tìm con”.




      Frigg nghe thế cũng hốt hoảng: “Bảo con có ở nhà”.




      “Ra gặp người ta.”




      đâu.”




      “Frigg, ta hỏi con”, Nott nhìn nàng từ cao, “Đây là mệnh lệnh”.




      Frigg chỉ đành ngậm đắng nuốt cay lết xác ra ngoài.




      Lúc này mặt trời khuất bóng, đại dương bao quanh Asgard êm đềm như mặt kính khổng lồ, bề mặt bị mặt trời phủ tầng vàng chói lọi, vài con thuyền thong thả lướt sóng mà , gió biển và buồm lớn đều hướng về phía tòa thành trung ương mà tới.




      Asgard tựa như tòa thành khổng lồ nhuộm màu vàng óng, đỉnh tháp nhọn của cung điện Valhalla xuyên thấu tầng mây, phủ mình lớp ánh sáng dịu dàng ấm áp. Trước cửa cung điện Folkvang, Shujin mặc chiếc áo sơ mi dài rộng, vạt áo bỏ vào trong chiếc quần thon gọn, khiến vóc dáng càng thêm cao hơn, nhưng cũng càng gầy hơn.




      vẫn chưa trưởng thành hoàn toàn, giờ còn có vẻ hơi gầy guộc, nhưng chỉ cần vài năm nữa thôi, thân hình đó chắc chắn “rất có tương lai”. Mái tóc ngắn phủ tầng nắng chiều dịu . chỉ tùy ý đứng ở nơi đó, những kẻ qua đều phải cung kính cúi đầu hành lễ, đúng là có vài phần khí thế của bậc đế vương trẻ tuổi.




      “Frigg”, thấy nàng tới, gọi.




      “Buổi chiều tốt lành”, nàng cố gắng thốt ra mấy chữ.




      tới gần nàng nhưng bước lên cầu thang, chỉ ngẩng đầu nhìn: “Lúc nào em về Vanaheim?”.




      “… biết nữa.”




      biết?”




      biết. Vì mẹ em giữ em ở lại”, Frigg ho khan vài tiếng, rồi bỗng ngẩng đầu nhìn : “Đúng rồi, sao biết em ở đây?”.




      “Linde .”




      “Vậy sao…”




      “Nếu như em ở lại Asgard và có ý định vào vương cung làm việc có thể tới tìm ta.”




      “Hả?”




      “Được rồi”, Shujin nhìn đồng hồ, sau đó , “Ta làm việc ở chính điện Gladsheim, sau này có việc em cứ tới tìm ta”.




      Chính điện Gladsheim? phải là thần điện của Odin sao?




      “Chờ chút!”, Frigg níu Shujin lại, “ làm việc bên cạnh Odin bệ hạ sao?”.




      Shujin đăm chiêu lúc, rồi : “Cũng có thể coi là thế”.




      “Oa, giỏi quá.”




      “Sao thế, chẳng phải em ghét ngài lắm sao.”




      “Ngài thực đế vương cực kỳ vĩ đại.” Frigg phóng mắt nhìn khung cảnh diễm lệ của đất Asgard phía dưới kia, kìm được mà than thở: “Nếu như Njord bệ hạ có thể làm được như ngài tốt biết bao. Nhưng, đứng cương vị người đàn ông, Odin chỉ là tên bại hoại mà thôi”.




      “Ta nghĩ, nếu ngài là người đàn ông có trách nhiệm với gia đình, chắc chắn vui khi nghe thế đâu.”




      “Có trách nhiệm với gia đình?”, Frigg cố kiềm chế cho môi mình dẩu lên, “Thôi thôi, chúng ta đừng có bàn về sinh hoạt cá nhân của Odin nữa, cảm giác kỳ quái chết được. Odin là thần, thần là Odin, chung thần là để sùng bái, để ngưỡng vọng, để thờ. Em muốn biết mấy thứ khác đâu”.




      ©STE.NT

    2. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      “Nếu thế, em thích cái gì đó chân thực chút?”




      “Đúng, như là được rồi.” Lời vừa thốt ra khỏi miệng, Frigg hận là thể vả cho mình vài cái, “Ý em là, khiến người ta có cảm giác rất chân thực, phải em có cảm tình với ”. Lại ngẫm nghĩ lúc, sao càng lúc càng thấy ổn vậy kìa, “ phải em có cảm tình với , thế nhưng phải cái ý đó…”.




      “Được, ta biết rồi”, Shujin mỉm cười.




      Frigg đứng ở bậc thang, cảm giác thấy chân cứ nhũn hết cả ra. Vốn dĩ, chào hỏi hay cười với người khác là chuyện rất bình thường, nhưng cái biểu bình thường này vừa áp lên người , nàng lại cứ cảm giác mình vừa được ban ân huệ gì lớn lắm, thấy mình nhận nổi.




      “Nếu muốn ở lại, nhớ tới tìm ta.”




      Bên môi vẫn vương ý cười nhàn nhạt, đây cũng là lần đầu tiên nàng nghe thấy bằng thứ giọng dịu dàng đến thế.




      Đêm đó, Frigg với Nott, nàng muốn lưu lại Asgard thời gian, nếu như quen được tiếp tục ở đây.




      Thế nhưng nàng tới tìm Shujin, mà nhờ mẹ mời người tới dạy cho nàng kiến thức chuyên môn, sau đó dự định tới cung điện của chủ thần để dự tuyển làm trợ thủ cho Đại thần tài vụ. Lúc đó, nàng muốn bất ngờ xuất trước mặt người ấy…




      Có điều, sau ngày hôm đó, thấy Shujin tới tìm nàng nữa.




      Thời gian thấm thoắt trôi , tóc nàng mọc ra dài hơn, tới giai đoạn dài ra dài ngắn ra ngắn, trông khó nhìn chết được. Nàng tự nhủ với lòng phải kiên trì, nếu tóc chưa dài đến vai nhất quyết gặp mặt người ta.




      ngày, ngang qua cung điện của chủ thần, nàng thấy bóng dáng thân quen.




      Shujin đứng quay lưng về phía nàng, chuyện với Linde. Linde trông thấy Frigg, liền nháy mắt mấy cái với nàng, rồi tiếp tục chuyện với Shujin. Sau khi rồi, Linde vội vã chạy tới chỗ nàng: “Chị ơi, em nghĩ Shujin có ý với em rồi”.




      Frigg đột nhiên nhận ra, hình như mình quá đa tình.




      Khi đó nàng và mới chỉ quen nhau được vài ngày. Vào lúc đối phương còn chưa thể bất cứ điều gì, nàng mà thay đổi, vì mà chọn ở lại. Nàng biết rốt cuộc mọi chuyện lệch hướng ở chỗ nàng, chỉ biết là nàng sai rồi.




      “Chị, em biết chị vẫn có chút thành kiến với em và mẹ, nhưng em lòng coi chúng ta là chị em thân thiết của nhau”, Linde mỉm cười, nắm lấy tay Frigg, “Nếu em và Shujin kết hôn, chị chúc phúc chúng em chứ?”.




      Frigg nhăn mày, rồi hất tay Linde ra và mất.




      Thường ngày nàng vẫn nghĩ Loki quá ỷ lại vào mình, nhiều khi thấy phiền kinh khủng. Vậy mà hôm nay, nàng lại nhớ nhóc vô cùng.




      Nhưng khi về điện Folkvang, nàng tìm mãi vẫn chẳng thấy bóng dáng Loki đâu. Nott tới Helheim thời gian, mấy ngày gần đây Loki đều được thị nữ chăm sóc. Nàng thuận tay kéo thị nữ lại hỏi Loki ở đâu. Thị nữ , có đám trẻ con đến tìm nó lúc chiều, nó ra ngoài với chúng rồi.




      Frigg có chút thất vọng, nhưng vẫn thầm cảm thấy vui mừng.




      Loki cuối cùng cũng có bạn…




      Nàng vùi đầu vào chăn, mê mê tỉnh tỉnh ngủ sáu, bảy tiếng đồng hồ, lúc dậy trời tối đen.




      Loki vẫn chưa trở về.




      Thấy tình hình ổn, nàng vội chạy tìm thị nữ, hỏi Loki tới chỗ nào. Tất cả thị nữ trong điện đều lắc đầu biết. Nàng hoảng hốt, vội vã khoác bộ quần áo rồi lao ra khỏi điện tìm người.




      Nàng chạy khắp mười hai cung điện để hỏi thăm, nhưng chẳng có ai thấy đứa trẻ hỗn huyết với mái tóc đỏ như màu lửa. Frigg cuống tới độ gần như bật khóc, chạy tới trung tâm thành Asgard, cuống cuồng hỏi thăm khắp mọi chốn.




      Cuối cùng, ở quảng trường trung tâm, nàng nghe thấy hai cụ già chuyện với nhau:




      “Haiz, vẫn biết thằng bé đó là người Khổng lồ, nhưng làm thế vẫn tàn nhẫn quá.”




      phải người ta tương lai nó hủy diệt Asgard sao… Tuy tin mấy chuyện đó, nhưng như vậy mà còn chưa chết, mạng nó cũng lớn .”




      Frigg vội vàng chạy tới: “Hai ông ai vậy? Có phải là Hỏa thần bé ?”.




      “Đúng rồi, sáng nay có vài vị thần bảo con mình dỗ nó ra ngoài, sau đó kéo tới sân đấu thú Aesir, để nó đấu với đám thú hoang…”




      “Cái gì?”, Frigg hoảng hốt thét lên, “ thể thế được, bọn họ sao có thể đối xử với nó như thế! Nó mới chỉ từng đấy tuổi!”.




      Lúc này, gã đàn ông tuổi còn rất trẻ ngang qua: “Ha ha, bé á? Trông thế thôi, nhưng sức mạnh của nó biết gấp bao nhiêu lần Thần tộc trưởng thành rồi. Hôm nay thả ra bốn con sói bạc, hai con sư tử khổng lồ, thậm chí người ta còn thả con chó dữ Garm[1] nhịn đói bảy ngày, vậy mà tất cả đều bị nó đánh gục”.




      [1] Trong thần thoại Bắc u, Garm là con chó khổng lồ canh cửa địa ngục. Trong trận chiến Ragnarok, thần Tyr giao tranh với Garm, Tyr tiêu diệt được Garm nhưng cũng bị gục ngã vì kiệt sức.




      Frigg nghe thêm được chữ nào vào tai nữa.




      Nàng vội vã bay vọt lên trung, lao về phía sân đấu thú.




      Đêm nay, bầu trời vẫn tối đen như mực, có ánh sao, thế nên đèn đuốc chốn đế đô lại càng trở nên huy hoàng rực rỡ.




      Sân đấu thú đóng cửa từ lâu, bên trong tối om mảng, thỉnh thoảng có vài người qua, chỉ trỏ bên trong sân đấu. Frigg chạy vội qua, nương ánh đèn mờ ảo, nhìn thấy Hỏa thần bé nằm sấp mặt đất trong góc tối u.




      Đây là sân đấu thú lớn nhất của tộc Aesir, bởi vì mỗi năm đều dịp thi đấu lớn, hơn nữa dã thú năm sau đều to lớn, dũng mãnh hơn năm trước vài lần, thế nên dù cho cả sân đấu có chật kín người ngồi xem, khoảng đất bên dưới vẫn vô cùng rộng lớn.




      Giờ này phút này, cả vạn chỗ ngồi trống . Giữa sân đấu còn loang lổ những đám máu chưa khô, càng khiến cho nó trở nên trống trải đến rợn người.




      Vậy nên, lúc này đây, thân thể Loki bé đến thê lương, đến độ gần như nhìn thấy.

    3. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      Frigg chạy lúc lâu mới tới được bên thằng bé, vội vàng quỳ xuống, hai tay run rẩy lật người nó lên.




      Hơi thở của Loki yếu ớt, nhưng ánh mắt lại sáng ngời. Bởi thế Loki vừa mở mắt ra là nàng lập tức phát . Sau đó, nàng nghe thấy giọng bé xíu của Loki vang lên: “Chị ơi”.




      mặt thằng bé chỉ có máu, chẳng có giọt nước mắt nào. Vậy mà từng giọt, từng giọt nước mắt to tròn, nóng hổi lại lăn dài má nàng, khiến cho đám máu đông mặt cậu bé trở nên loang lổ.




      chẳng còn chút sức lực nào, thân thể mềm nhũn, dựa vào lồng ngực nàng, cố gắng thở ra: “Em rất giỏi đúng chị? Em đánh bại hết đám dã thú đó rồi…”.




      Giờ phút này, nàng hiểu ra rằng, mình hề có khả năng bảo vệ đứa trẻ này.




      Trở về, Frigg băng bó vết thương cho Loki, sau đó mời Tế ti tới chữa trị. Vài ngày sau, nàng trở về Vanaheim, giao Loki lại cho Njord. Loki chẳng biết gì, lúc nhìn thấy Njord nó còn cực kỳ vui vẻ gọi tiếng, “Cha ơi”.




      Frigg vuốt ve cái đầu trắng màu băng gạc của Loki, rồi hôn lên vầng trán bé xinh ấy. Lúc đó, nó còn cười hì hì nhéo tay nàng.




      Njord lấy lý do đưa Loki ra ngoài thăm thú đó đây rồi tự mình đưa nó trở về Jotunheim.




      Frigg chuẩn bị trở về Asgard, nữ vu Gullveig chạy tới với nàng: “Vào trong ngục thăm cha . Sáng sớm mai ông ta phải lên giá treo cổ rồi”.




      Lý do Fjorgyn bị phán tử hình là do tham ô và mưu tạo phản.




      Đương nhiên Frigg biết đó đều là bịa đặt. Từ lúc cha nàng về Vanaheim, Fjorgyn giành lại rất nhiều đất đai từ tay quý tộc, phân phát cho dân nghèo. Điều này khiến cho giai cấp quý tộc cực kỳ bất mãn, thế nên tất cả mọi người trong cung đều cố tìm trăm phương nghìn kế dồn ông vào chỗ chết.




      Njord ngày càng già , hơn nữa sau mười mấy năm rời xa đất nước, đặt toàn bộ tâm tư vào mỹ nữ xứ Khổng lồ, hội nghị hằng năm trở thành nơi để các phe phái tranh quyền đoạt thế, thủ lĩnh của bộ tộc nay chỉ còn là vật trang trí mà thôi.




      Vào trong ngục giam trọng phạm, Frigg vội vàng lao tới cửa phòng giam của Fjorgyn. Cha nàng mặc quần áo tù nhân, ủ rũ ngồi trong góc tối. Thấy Frigg tới, ông mới đứng dậy, cười chua xót:




      “Mới năm phút trước thôi ta còn nghĩ, biết đứa con của ta có còn hận ta .”




      “… Có cách nào cứu được cha ra ?”




      “Thế này tốt quá rồi, chỉ còn có hai ngày nữa thôi”, Fjorgyn móc từ trong lòng ra chiếc nhẫn, đưa cho Frigg, “Đưa cái này cho mẹ con, đây là chiếc nhẫn kết hôn nàng bỏ lại trước lúc ra ”.




      Frigg nhận lấy chiếc nhẫn, được câu gì. Dường như chỉ cần hít hơi thôi, nước mắt nàng trào ra mà có cách nào ngăn lại được.




      “Nott là người con rất mạnh mẽ. Cũng vì thế mà rất nhiều năm, ta oán hận nàng. Ta biết mình làm sai ít chuyện, trong khoảng thời gian ít ỏi còn lại, ta cũng mong con tha thứ… thế nhưng…” đến đây, dòng lệ làm nhòa đôi mắt già nua của Fjorgyn, “Frigg, con là đứa con cha thương nhất. phải chỉ vì con hoạt bát, xinh đẹp, lại thông minh, còn vì con là đứa con của người ta nhất…”.




      Thất thểu bước ra khỏi địa lao, Frigg tài nào chấp nhận được chuyện cha mình sắp lĩnh án tử hình, nàng sớm khóc thành tiếng rồi.




      Nàng phải cứu Fjorgyn.




      Frigg chạy khắp mọi ngóc ngách đất Vanaheim, tìm những người quen biết, nhưng chẳng có ai chịu mạo hiểm mạng sống, đứng ra cứu cha nàng.




      Chuyện nàng còn có thể làm, chỉ là trở về Jotunheim tìm Njord xin giúp đỡ, hoặc là tới Helheim tìm Nott xa nhà, hoặc là về Asgard tìm người quen biết… Phương án hy vọng quá mong manh, phương án hai chỉ sợ thời gian đủ.









      Sáng sớm hôm sau, Frigg trở về tìm Hoenir, vắn tắt cho tình hình mới xảy ra. Hoenir im lặng nghe nàng , sau đó đề xuất phương án giải quyết:




      “Bởi vì nay Fjorgyn là tội phạm quan trọng của hoàng cung, thế nên thể xử lý bằng phương pháp cá nhân được. Hoặc là dựa vào chính trị, can thiệp cứu Fjorgyn ra, hoặc tìm chủ thần có binh quyền, dùng chiến tranh uy hiếp tộc Vanir. Có điều, với tình hình bây giờ, Odin và Njord đều ở trong tộc, vậy nên cách đầu tiên là bất khả thi.”




      nay, có bốn vị chủ thần tay nắm binh quyền, đó là Odin, Thor, Tyr và Heimdall.




      Odin và Thor có ở Asgard. Hoenir tìm Tyr, nhưng thẳng thừng trả lời tự ý xuất binh trong bất kỳ trường hợp nào, nhất là để cứu Thần tộc Vanir chẳng liên quan gì tới .




      Vậy là chỉ còn có Heimdall.




      Heimdall là người trông coi cầu vồng Bifrost, cũng là vị chủ thần Bảo hộ. Người ta vẫn đồn rằng kiêu căng ngạo mạn, chẳng biết nể mặt ai, người bình thường khó mà có cơ hội chuyện với .




      Hoenir đưa Frigg tới gần cầu vồng Bifrost, bảo nàng đứng đợi.




      Mười phút sau, tiếng bước chân của hai người vang lên phía sau lưng. Frigg hít sâu hơi, sau đó xoay đầu, nhìn hai người mới tới.




      Vào lúc nhìn thấy người mới tới kia, nàng cảm thấy mình như hóa đá.




      chàng trai tóc bạc, mặc quần áo cực kỳ sang trọng cùng Hoenir sóng vai bước tới.




      Khuôn mặt đó thực rất đẹp trai, nhưng hề xa lạ… chính là gã đàn ông kiêu căng ngạo mạn, bị Loki đốt đuôi ngựa ngay ngày đầu tiên đặt chân tới đất Asgard này.




      Từ đó về sau, nàng và còn gặp mặt. Tóc nàng cũng dài quá tai, bề ngoài thay đổi có thể liệt vào hạng xoay trời chuyển đất.




      Nàng chắp tay trước ngực, thầm mong đừng nhận ra mình.




      Ai ngờ, câu đầu tiên Heimdall với nàng chính là: “ ra là ”.




      Cổ họng Frigg khô rát, nàng hành lễ với : “Chuyện lần trước là lỗi của tôi. Mong điện hạ lượng thứ”.




      “Lượng thứ được, giúp đỡ ”, Heimdall xoay người mất.




      Frigg vội vã chặn Heimdall lại, nắm chặt vạt áo : “Điện hạ…”.




      Heimdall híp mắt nhìn tay nàng. Nàng lập tức rụt tay lại như bị bỏng: “Chuyện này liên quan tới mạng sống của cha ta, chỉ cần điện hạ có thể cứu được ông, muốn ta làm gì cũng được!”.




      Heimdall cười nhạt: “Chuyện gì cũng được ấy hả?”.




      “Đúng!”




      “Điều kiện nghe hấp dẫn đấy”, Heimdall quét mắt nhìn khắp người nàng, “Nếu làm được, vậy ta có thể giúp ”.




      sao?”, Frigg cuống quýt gật đầu, “Vậy xin điện hạ nhanh cho, sáng sớm mai …”.




      “Từ từ, ta còn chưa điều kiện cơ mà.”




      “Điều kiện?”




      “Đúng, điều kiện là phải làm tình nhân của ta.”




      Frigg hóa đá nhìn , được câu nào.




      Hoenir kinh ngạc: “Ngươi điên rồi à? Nàng đâu phải mẫu người ngươi thích, sao ngươi…”.




      Heimdall để ý tới Hoenir, rút ra chiếc hộp màu đỏ, rồi niệm thần chú. cuộn giấy vàng từ bên trong bắn ra, trải rộng, rồi tới lượt cây bút lông chim màu bạc bay ra. viết ngoáy vài chữ giấy, sau đó khế ước bay tới trước mặt Frigg.




      “Ký tên .”




      “Heimdall, ngươi vừa hai phải thôi”, Hoenir tức giận quát lên.




      Frigg liếc nhìn nội dung giấy, tay cầm bút lông: “Trong này ghi thời hạn”.




      “Đương nhiên là có. Tới bao giờ ta chán mới thôi.”




      Trong chớp mắt, nàng muốn quăng thẳng cây bút vào mặt .




      Nhưng hình ảnh chiếc giá treo cổ sừng sững bên ngoài hoàng cung Hoenir lại lên trước mắt nàng.




      Nàng nhắm chặt mắt, cắn răng, sau đó hạ bút, ngoáy chữ “Frigg” ở góc dưới cùng tờ giấy.

    4. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      Chương 6: Khúc hát ru của Thần tộc Aesir






      “Tốt lắm. cứ ngoan ngoãn ở Asgard chờ tin của ta”, Heimdall nhận tờ khế ước, nở nụ cười hài lòng.




      “Chờ chút, tôi cũng muốn .”




      giờ thời gian còn lại tới hai mươi bốn tiếng đồng hồ, định bám theo ta, làm cả đội ngũ chậm lại, sau đó tới Vanaheim nhìn cha lủng lẳng giá treo cổ có phải ?”




      Frigg yên lặng, chỉ còn cách ở lại Asgard chờ tin.




      Heimdall lập tức điều động quân đội, bộ dạng nghiêm túc nhanh nhẹn ấy đúng là khác trời vực với ngày thường.




      Hai tiếng sau, chỉnh đốn xong quân đội, thay chiến giáp, xoay người bay lên lưng thú cưỡi, lao khỏi Asgard.




      Hoenir vô cùng bất đắc dĩ, chỉ có thể vỗ lên vai Frigg, sau đó đưa nàng trở lại điện Folkvang.




      Cả ngày hôm đó, Frigg như ngồi đống lửa, tinh thần lo lắng, cũng hề động giọt nước nào.









      Buổi tối, chín giờ.




      Vanaheim và khu vực xung quanh bị phủ ngập bởi cơn mưa tầm tã, từng đợt mưa kéo đến ngớt, ào ào trút xuống lãnh thổ của tộc Vanir, giống như hủy diệt cả thế gian, ôm trong mình chết chóc huy hoàng nhất.




      Phía dưới tầng mây đen đặc, bầy kim phượng hoàng dàn trận, vây xung quanh con kim dực long cực lớn, tựa như tinh tú ôm lấy vầng trăng. Đội quân khổng lồ của Thần tộc Aesir trấn giữ phía bên dưới tòa thành hùng vĩ, sâu trong khu rừng thăm thẳm.




      Mặc dù toàn thân ướt đẫm nước mưa, tầm nhìn nhạt nhòa nhưng đội quân ấy vẫn dũng mãnh như thường, hề lộ tia lo lắng hay hỗn loạn.




      Vị tướng soái với mái tóc đen thăm thẳm, cưỡi lưng con kim dực long khổng lồ, ánh mắt đăm đăm nhìn về phía giá treo cổ dựng nơi tòa thành trung tâm. Từng giọt nước mưa chảy dài gương mặt với những đường cong sắc nét.




      Cùng lúc đó, đội quân của Heimdall cũng lao qua đất Aflheim, dùng tốc độ nhanh nhất tiến về phía tộc Vanir. Heimdall giơ cao cây kiếm khổng lồ, chỉ về phía tòa thành trung tâm của Vanaheim, cao giọng hô:




      “Trận chiến lần này ta cần các ngươi phải dũng lao lên giết địch, nhưng bất luận đám chuột hèn nhát ở Vanaheim bỏ chạy hay chống trả, chúng ta đều phải giữ vững kiếm tới giây phút cuối cùng, cho tới khi cứu được người bạn thân thiết của bộ tộc chúng ta, đại nhân Fjorgyn mới thôi! Hỡi các dũng sĩ, hãy thể cho thế gian thấy tinh thần của tộc Aesir chúng ta!”




      Cả đoàn quân hô vang hưởng ứng, trăm ngàn con phượng hoàng đồng loạt giương cánh, bay thấp xuống.




      Thế nhưng đúng lúc vùng đất Vanaheim lên trong tầm mắt, đội quân cưỡi ngân long lao thẳng lên từ bên dưới, chặn bước đội quân của Heimdall.




      Bên trong đội quân đó, có lẫn vài binh sĩ Khổng lồ, chủ soái chính là Njord. Từng hạt mưa tí tách rơi, híp mắt nhìn Heimdall:




      “Các ngươi tới đây làm gì?”




      Frigg đứng ngồi yên, nàng lao ra khỏi cung điện Folkvang, ánh mắt đăm đăm nhìn về phía đại dương mênh mông phía ngoài thành.




      Những con rắn bay bằng vàng được chạm trổ uốn lượn quanh thân cây cột La Mã khổng lồ, vô cùng sống động, giống như chỉ giây sau chúng bò xuống khỏi cột, thè chiếc lưỡi dài liếm lấy ngón chân nàng.




      Ba giờ sáng.




      Đội quân Aesir vẫn yên lặng đứng chờ bên trong rừng thẳm.




      Quân của Heimdall và Njord giao chiến hơn sáu tiếng đồng hồ. phải chuẩn bị cẩn thận, cũng chẳng phải quân đội của tộc Aesir đủ dũng mãnh, mà chỉ vì Heimdall quá cao ngạo, cứ nghĩ rằng thủ lĩnh Njord có mặt và có thể dẫn theo cả đội quân trực tiếp tấn công vào lãnh địa của đối phương. Nhưng ngờ Njord lại trở về, hơn nữa quân số của đối phương càng lúc càng đông, những chiến sĩ tộc Aesir bắt đầu thấy mệt mỏi.




      Frigg tựa người vào cây cột La Mã, nửa tỉnh nửa mê ngóng vọng phía đằng xa.




      Năm giờ sáng.




      Mưa tạnh. Bầu trời mênh mông, thuần sắc xanh nhàn nhạt, cả vùng đất Vanaheim như chìm trong giấc ngủ say, cuộn mình nằm ở trung tâm chín thế giới.




      Hai tay Fjorgyn bị trói chặt, bị vài tên binh sĩ mặc áo giáp bạc áp giải ra khỏi hoàng cung Hoenir. Bên dưới giá treo cổ ngoài thành chật kín người, tiếng xì xầm bàn tán ồn ào dứt. Fjorgyn từ từ bước lên cầu thang, cuối cùng đứng thẳng trước giá treo cổ.




      Tiếp đó là cả tiếng đồng hồ chờ đợi, dài dằng dặc mà cũng ngắn ngủi vô cùng.




      Tất cả mọi thứ như dừng lại.




      Bên trong rừng rậm, quân đội Aesir như con sư tử dũng mãnh bừng tỉnh sau nhiều năm say ngủ, ngay lập tức khôi phục trạng thái tập trung cao độ, sẵn sàng giao chiến bất cứ lúc nào.




      ***




      Sáu giờ sáng.




      Ánh mặt trời buổi sớm nhuộm màu hồng nhạt cho đường chân trời tít phía đằng xa.




      Frigg lại lại, hai tay đan chặt vào nhau, run rẩy ngừng.




      Njord cuối cùng cũng thu quân, rút về thành, đóng chặt cổng. Đội quân của Heimdall lao từ xuống, trong thành liền bắn ra cả vạn mũi tên, binh lính tử thương vô số, thế nhưng đội quân hề chùn bước, đột phá vòng vây, áp sát Vanaheim.




      Thân thể Fjorgyn bị treo lơ lửng giữa trung.




      Đúng lúc này, đạo sấm sét từ trời cao giáng xuống, chặt đứt sợi dây thừng phía cổ Fjorgyn.




      Mọi người đều ngước mắt nhìn, vị thần Biển cố gắng ngăn cản đội quân của Heimdall phía cổng thành cũng nhịn được mà ngẩng đầu, sợ hãi hét lên:




      , đó chính là Odin và Thor… Nhanh, lập tức rút về cho ta!”




      Con kim dực long mà Odin cưỡi sải rộng bốn cánh giữa trung, trong chớp mắt vọt tới bên cạnh giá treo cổ. Ngài ôm Fjorgyn lên lưng rồng, trong nháy mắt lại di chuyển về trung tâm đội quân, giơ cao tay làm dấu thu quân. Ánh sáng bạc chợt lóe lên dưới chân binh sĩ Thần tộc Aesir, cả đội quân khổng lồ biến mất trong chớp mắt.




      Mười hai giờ trưa.




      Khi gã thủ vệ báo cho Frigg tin Fjorgyn được cứu thoát, nàng sung sướng đến độ muốn khóc nấc lên. Thế nhưng chỉ sau nửa tiếng đồng hồ, nàng chợt nhận ra bản thân sắp phải trả cái giá lớn đến thế nào. Frigg bứt rứt yên, lại lại trong cung điện. Thời gian cứ thế trôi qua, từng giây, từng phút.




      Sif vẫn như mọi ngày, nàng ngồi bên hồ chải tóc, ngắm nghía mái tóc dài óng ả, vàng óng ánh như châu báu của mình, mỉm cười chờ Tyr tới. Đương nhiên, Tyr vẫn chẳng hề ló mặt. Khi ánh mắt nàng và Frigg chạm nhau, cả hai đều cùng “hứ” tiếng, sau đó ai lo chuyện người ấy.




      Bảy giờ tối.




      Thor trở về từ đất Vanaheim, việc đầu tiên làm là tìm Sif, nhưng Sif lại nở nụ cười rạng rỡ, với rằng:




      “Thông báo với tin vui… Ta mang trong mình cốt nhục của Tyr rồi.”

    5. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      biết là vì vừa dẫn quân đánh trận khiến thể lực suy yếu, hay là vì cú sốc tinh thần này quá mạnh, Thor lảo đảo chút, câu nào lập tức bỏ . Nhưng Sif chẳng hề để ý tới , nàng tiếp tục lẩm bẩm khúc ca gì đó, chỉnh trang lại mái tóc dài.




      Frigg nhìn thấy thế bực bội vô cùng, định chạy tới giáo huấn Sif mấy câu, nhưng Frigg còn chưa kịp làm gì giọng nam cực kỳ gợi cảm vang lên sau lưng nàng:




      “Frigg, ta về lấy thù lao.”




      Nghe câu đó, thân thể Frigg run bắn, nàng quay người lại, cúi thấp đầu: “Ta biết…”.




      “Tới Himinbiorg .”




      Trời tối, những hành lang trong cung điện là hằng hà sa số những ngọn nến huy hoàng, tọa lạc bậc thang nằm cuối hành lang, giữa hai ngọn nến khổng lồ là tấm huy hiệu khổng lồ của tộc Aesir, oai hùng mà uy nghiêm khôn tả.




      Frigg lê bước bên trong cung điện vắng tanh, nàng nhìn thấy bóng mình phản chiếu dưới nền cung điện xanh màu ngọc bích. Cuối cùng, nàng dừng bước trước cửa phòng ngủ. Xuyên qua tấm rèm mỏng tanh, nàng nhìn thấy dáng người mờ ảo của Heimdall. Nàng do dự biết làm thế nào, vọng ra:




      “Sao vào?”




      Chân nàng đột nhiên như bị trói bởi xiềng xích ngàn cân. Frigg chậm chạp lê bước vào trong.




      Có vẻ Heimdall vừa tắm xong, thay áo ngủ, vài lọn tóc ngắn màu bạc còn dính sát vào gương mặt. Sau đó ngã người xuống giường, hai tay vòng ra sau đầu.




      “Lại đây!”




      Frigg hít sâu hơi, bước tới bên giường lớn, yên lặng nhìn người đàn ông trước mặt. Đúng là rất tuấn tú. Chủ yếu là mái tóc lấp lánh như đính vô số những vì sao kia cộng thêm cho ít điểm. Thế nhưng, lúc này cảm giác của nàng chỉ là căng thẳng xen lẫn sợ hãi.




      “Đừng dài mặt ra như thế”, vỗ gương mặt nàng, cười : “Chuyện này làm vài lần nghiện thôi. Cần ta giúp cởi quần áo ra ?”.




      Nàng nhắm chặt mắt lại, cảm nhận từng tầng vải cơ thể mình bị lột xuống. Tiếng vải rơi xuống đất rất , rất êm, gần như phát ra tiếng động.




      Cũng lúc này, ở vùng phụ cận Vanaheim.




      “Bệ hạ, tôi biết phải cảm ơn ngài thế nào.” Fjorgyn nhìn vị đế vương trẻ tuổi trước mặt, trong giọng mang theo chút sùng kính khi với người , “Mạng tôi đáng xu, thế nhưng đành lòng bỏ lại hai đứa con bơ vơ…”.




      Odin vỗ vai ông: “ giờ cả tộc Aesir và tộc Vanir đều bảo vệ được ông, trước tiên cứ tìm nơi trốn tạm, chờ hồi phục cơ thể rồi hãy tính tới chuyện sau này”.




      “Vâng, thưa bệ hạ…”




      Himinbiorg.




      Frigg cố gắng ép chặt hai chân, hai tay ôm ngực, cả người trần trụi co ro ngồi ở đầu giường, liếc nhìn Heimdall, sau đó lập tức chuyển ánh mắt xuống dưới chân: “Cha tôi vẫn ổn chứ?”.




      “Ông ta được ở nơi an toàn”, Heimdall nhích tới cạnh Frigg, sau đó đẩy nàng ngã xuống giường, vòng đôi tay nóng bỏng đầy nam tính ôm trọn lấy cơ thể nàng: “ nữa được ?”.




      Vùng phụ cận Vanaheim.




      “Vậy tôi xin trước. Bệ hạ, thực rất cảm ơn ngài.”




      “Chờ chút”, Odin giữ Fjorgyn lại, “Con ông là Frigg và Linde, đúng ?”.




      “Dạ phải… Có chuyện gì sao?”




      “À, Linde là vô cùng xinh đẹp, ở Asgard, người theo đuổi nàng nhiều hơn kiến cỏ”, Odin lại nhớ tới khi Frigg trừng to hai mắt, đờ đẫn nhìn mình, bên khóe môi chợt vương ý cười nhàn nhạt: “Có điều, hai chị em đúng là khác nhau trời vực”.




      Fjorgyn có chút ngạc nhiên: “Bệ hạ biết hai đứa nó ư?”.




      “Có thể coi là vậy.”




      Nhưng vừa nghĩ tới Frigg, Odin lập tức cố bắt bộ não mình dừng lại.




      Himinbiorg.




      được, ta làm được”, hoàn toàn để ý tới vẻ mặt đau đớn của Frigg, Heimdall nắm chặt hai vai nàng, lật người nàng lại: “… Thử cách khác xem sao”.




      Frigg cắn chặt tấm chăn, cố gắng nhịn đau. Dù nàng có ngây thơ đến mấy cũng hiểu được rằng, chuyện này đâu chỉ là dằn vặt hay đau đớn, mà còn là nỗi nhục nhã khó tẩy rửa, là chà đạp lòng tự tôn của nàng.




      Chính giờ này phút này, nàng đột nhiên nhớ tới Shujin.




      biết vì sao, chỉ là nàng nhớ .




      Chỉ giây sau, nàng hét lên vì đau đớn, cố gắng cầu cứu bên ngoài. Heimdall che miệng Frigg lại: “Chịu khó chút, lát nữa ổn thôi”.




      Nàng nhắm chặt hai mắt, nghẹn ngào, tiếng khóc quẩn quanh nơi cuống họng, bất lực giãy giụa trong bóng tối vô biên, như thể nàng rơi xuống vực sâu đáy, tối tăm, chẳng thấy tương lai.




      Vùng phụ cận Vanaheim.




      ra, Frigg là đứa bé rất hoạt bát. Có điều, tôi và Nott bỏ rơi nó nhiều năm như thế, nó chỉ có mình, chắc chắn thể chói mắt như những tiểu thư nhà khác được…”, Fjorgyn than thở, “Hơn nữa, tính tình của nó lại giống con trai, đừng là chờ tới ngày gả được nó , tôi còn chắc mình có thể đợi đến lúc nó thích ai nữa. Biết bao giờ nó mới lớn được đây”.




      “Yên tâm . Nàng có người rồi.”




      sao? Người đó là ai?”




      Odin chần chừ lúc, sau đó mới : “Heimdall”.




      “… Là thần Hộ vệ Heimdall? Con bé với ngài sao?”




      “Là em nàng cho ta biết.”




      Đêm nay, Asgard cũng đổ mưa to. Nước mưa như những chuỗi trân châu bị cắt lìa, buông mình theo gió, từng tia, từng đợt, trút cả vào trái tim của Thần giới.




      Mảnh đất Asgard lúc này như khói như sương.




      Trong cơn mưa tầm tã, Frigg lao ra khỏi cung điện của Heimdall, để mặc nước mưa tuôn rơi xối xả người, nàng muốn nó tẩy sạch tất cả những thứ bẩn thỉu nhơ nhớp dính da thịt mình. Đầu nàng đau lắm, mái tóc ngắn ngang tai cũng áp chặt vào gương mặt nàng, ngay đến việc hít thở nàng cũng thấy khó khăn.




      Thỉnh thoảng có cánh phượng hoàng ướt đẫm, tựa như bị trọng thương, lảo đảo bay trong màn trời cao vợi.




      Nàng đứng dưới mưa rất lâu.




      Chuyện mới xảy ra, cùng đoạn đối thoại rời rạc với Heimdall, khiến nàng thấy buồn nôn và sợ hãi.




      Tại sao phải ép ta làm chuyện này?




      Tốt nhất là đừng hiểu lầm. Bởi là thần Tình , người có quan hệ thân mật với thần Tình có trong tay sức mạnh vô biên vô hạn.




      cứu mạng cha nàng, đây là cuộc mua bán công bằng, nàng cũng hiểu thế giới này có ai đối xử tốt với người khác vô điều kiện cả, chỉ cần đừng làm hại tới mình mình nên cảm kích.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :