1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Lời chúc phúc của Odin - Thiên Lại Chỉ Thiên (Tập 2) Hoàn

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      Frigg chậm rãi quay đầu lại, thứ nàng nhìn thấy là bộ ngực lông lá cùng cái rốn to bự, tròn xoe. Lại từ từ ngẩng đầu lên, khi nhìn thấy hai lỗ mũi to cỡ miệng chai, nàng kìm được mà rùng mình ớn lạnh.




      Kẻ cầm tay nàng là gã Khổng lồ có mái tóc xoăn màu nâu, cao giọng gầm rú cái gì đó với nàng. Nàng hiểu tiếng của tộc Khổng lồ, chỉ biết là tai nàng sắp thủng tới nơi rồi. Ba thị nữ phía sau chẳng thốt được lời nào, co người thành đống, run rẩy nhìn nàng.




      Gã Khổng lồ vung nắm đấm về phía Frigg, nàng vội thụp người xuống, luồn qua háng gã, hét lên với ba thị nữ: “Chạy mau, lát sau ta đuổi theo”.




      Ba người do dự, định lao tới Frigg lại gào lên: “ mau!”.




      Thế là ba thị nữ vội chạy tới bên vách núi, sau đó chậm rãi dạo bước giữa trung.




      Frigg rút đoản kiếm bên hông ra, đâm thẳng vào mông gã. Bất hạnh thay, thanh kiếm bị gãy làm đôi. Frigg há hốc miệng nhìn gã, gã lập tức tóm lấy cổ áo nàng, ném nàng sang bên, sau đó đâm mũi giáo to kém gì gã về phía nàng.




      Ba nàng thị nữ ôm chầm lấy nhau, hét ầm lên.




      Frigg cắn răng, lật người, lộn ngược ra sau, ngã xuống cạnh vách núi, rồi nàng lập tức tìm điểm cân đối giữa trung và từ từ đứng lên. Lúc này gã Khổng lồ tóc xoăn liền phi cây giáo tới, Frigg vội vàng bước bước sang bên cạnh, thế nhưng cánh tay vẫn bị xé toạc đường, máu phun tung tóe.




      Gã Khổng lồ bắt đầu tru lên, ném đủ các thể loại như đá tảng, sắt vụn, đoản kiếm, vỏ kiếm… về phía Frigg. Nàng né từng thứ , sau đó kéo theo ba thị nữ bay xuống phía dưới. Gã Khổng lồ cũng đu dây leo, từ từ bò xuống vách núi.




      “Điện hạ, tay chị… Phải mau băng bó lại”, Hlin run rẩy chỉ vào cánh tay Frigg.




      được, chúng ta mau mau rời khỏi đây . Gã Khổng lồ kia chắc chắn gọi đồng bọn tới.” Frigg lấy tay bịt chặt vết thương, nhịn đau dẫn cả đám chạy vào rừng.




      “Frigg?”




      Các nàng chưa chạy được bao lâu giọng rất đỗi thân quen vang lên phía sau lưng.




      Frigg quay người lại, vui mừng nhìn thấy người chạy tới. Đó là Hoenir, trai của Odin, vô cùng tú. Từ Hoenir luôn quan tâm tới Frigg, dù rời khỏi Vanaheim, nhưng thỉnh thoảng vẫn quay lại thăm nàng.




      Hoenir! Sao lại ở đây…” Chưa hết câu, ánh mắt nàng bị chàng trai đứng cạnh Hoenir hấp dẫn.




      Chàng trai kia trông trẻ hơn Hoenir rất nhiều, điểm giống Hoenir là mái tóc đen và đôi mắt cũng đen thăm thẳm, thế nhưng có con mắt nhạt màu hơn chút. có nụ cười ấm áp như gió xuân thổi tới của Hoenir mà ngược lại, vẻ lạnh lùng toát ra từ đôi mày cương nghị cũng đủ khiến người ta thấy run rẩy cả người.




      Nhưng Frigg vẫn chăm chăm nhìn .




      Hoenir dường như hiểu được ánh mắt nàng, liền bước tới phía trước, : “Quên giới thiệu với em, đây là…”.




      “Hoenir”, chàng trai kia cắt ngang lời .




      Hoenir hiểu ý, lảng sang chuyện khác: “Frigg, tay em bị sao thế?”




      “Em sao”, Frigg xua tay, “Còn đó, dạo này gặp khó quá. phải lại bị tên Odin đó lôi khắp nơi trêu ong ghẹo bướm đấy chứ?”




      “Em bậy bạ gì đấy?”, Hoenir vuốt mái tóc ngắn của nàng, “Frigg biết là người rất trong sáng mà”.




      Frigg hừ tiếng: “ thế nào , đừng để bị tiêm nhiễm thói hư tật xấu, em muốn biến thành người như hay như cha em đâu”.




      Lúc này, chàng trai tóc đen thản nhiên lên tiếng: “Là người thế nào?”




      “Cha em xa nhà mấy chục năm, mang về cho em em quá đáng lắm rồi. Tên Odin đó, tuổi bé xíu mà có con với nàng Khổng lồ nào đó, còn chịu gánh trách nhiệm nữa chứ!”, Frigg càng càng bực tức, “Cái loại đàn ông đó đáng ghê tởm!!!”.




      Chàng trai tóc đen gì nữa, khóe miệng khẽ nhếch lên, liếc mắt nhìn Hoenir.




      Hoenir vội ho khan vài tiếng: “Frigg ngoan, để băng vết thương cho em nhé…”.




      Frigg gật đầu, sau đó đưa cánh tay chảy máu của mình ra. Đúng lúc này, chàng trai tóc đen lại : “Để ta làm cho”.




      Hoenir ngẩn người, rồi lui về phía sau bước. Chàng trai tóc đen nâng cổ tay của Frigg lên, khẽ: “Vì sao em cùng Nott?”.




      Tuy rằng khi cúi xuống, đôi mắt bị tóc mai che lấp, thế nhưng chỉ cần nhìn cái mũi cao thẳng của thôi, Frigg thấy tim mình loạn nhịp: “Lúc mẹ em còn quá”.




      “Nếu có thời gian hãy tới Asgard thăm người , người rất nhớ em”. Bàn tay nâng lên khối ánh sáng thần thánh, chậm rãi áp vào miệng vết thương của Frigg. Cảm giác đau đớn chỉ thoáng qua trong chốc lát, sau đó da thịt nàng liền lại như cũ.




      “Oa…” Từ lúc sinh ra tới giờ, đây là lần đầu tiên Frigg thấy hồi hộp như vậy: “ có phải là Heimdall ?”.




      “Sao lại hỏi thế?”




      Bởi nàng nghe Heimdall là chàng trai tú nhất Asgard. Đương nhiên Frigg nào dám thốt ra câu ấy, nàng chỉ ấp úng : “Trực giác thôi ạ”.




      “Thế em cần xem lại trực giác của mình ”. buông tay nàng ra, sau đó lại khôi phục vẻ mặt lạnh tanh như khối đá, với Hoenir: “Chúng ta thôi”.




      Hoenir mon men đến gần Fulla, nghe thế lập tức quay phắt lại: “À, được. Frigg, trước nhé, em phải cẩn thận đấy, đừng chạy lung tung mình ở chỗ như thế này…”, vừa , Hoenir vừa theo sát bóng lưng của chàng trai tóc đen kia.




      Sau khi bọn họ rồi, Frigg mới phát ra chuyện rất thần kỳ: Chàng trai tóc đen đó từ đầu đến cuối thèm nhìn Fulla tới giây. Từ xưa tới nay, người có thể hoàn toàn “lơ” Fulla chỉ có thể đếm đầu ngón tay thôi.




      Đương nhiên, để ý tới Fulla, có nghĩa là Fulla nhìn . nàng xinh đẹp từ mắc hội chứng vô cùng ngưỡng mộ các chàng đẹp trai lúc này ôm ngực, sôi nổi bàn luận với Hlin và Gna về gương mặt tuyệt mỹ như được thánh thần ban tặng của .




      Frigg dẫn các nàng sâu vào trong rừng. Đợi đến lúc nàng chấp nhận rằng mình lạc đường, đồng thời rút bản đồ ra nhìn, bắt đầu về hướng tây, đột nhiên nàng thấy phía trước có hồ nước . Hồ nước hiển dưới ánh mặt trời, bị vô số tảng đá bao quanh. Giữa khe đá, nước rỉ ra từng đợt.




      “Đây là… Suối Mimir?”, Frigg nhìn chằm chằm tấm bản đồ.




      “Ôi trời ơi, tình mẫu tử trong em lại trỗi dậy rồi”.




      “Em cũng thế”.




      Nghe tiếng của mấy thị nữ, Frigg mới chịu dời ánh mắt tới bên bờ suối Mimir: Nơi đó có cậu bé con với mái tóc đỏ như màu lửa, nó mặc cái áo cộc trắng như tuyết, hình như mới bị thương, định lấy nước suối Mimir rửa miệng vết thương. Thế nhưng tay nó ngắn quá, chìa ra quơ quơ hồi vẫn chạm được tới mặt nước. May mà chân nó đạp hụt vào tảng đá, rớt xuống, mông nện xuống đất cái bịch, nên mới ngã vào lòng suối. Nó nhìn quanh lúc, rồi lại đứng lên tiếp tục công cuộc lấy nước vinh quang và cao cả.




      “Dễ thương quá trời, chúng ta giúp nó ”. Fulla lại ôm ngực mà ngây ngất, chuẩn bị lao tới thể chút tình mẫu tử dâng trào hơn nước biển của nàng.




      Frigg cản nàng lại, hơi nhăn mày: “Nó thuộc tộc Khổng lồ, em nhận ra sao?”.




      “Thế nhưng, thế nhưng nó còn quá…”




      Fulla còn chưa xong, tiếng “ầm” trời long đất lở vọng lại từ bên bờ suối.




      Thằng bé nhấc khối đá khổng lồ, cao gấp đôi nó, ném vào trong hồ, nước bắn tung tóe làm người nó ướt đẫm. Bởi vì tiếng động quá lớn nên nó dùng hai tay ôm lấy cái đầu tròn tròn bé xíu, hai mắt nhắm tịt.




      Frigg liếc nhìn Fulla cái.




      Fulla lau mồ hôi vã ra trán: “Chúng ta đổi đường khác ”.




      “Muộn rồi”, Frigg hất cằm về phía thằng bé, “Nó phát ra chúng ta rồi còn đâu”.




      Thằng bé tóc đỏ vẫn ngồi bệt dưới đất, chớp chớp đôi mắt to tròn long lanh, nhìn các nàng. Thấy Frigg nhìn mình, hai tay ôm đầu còn chưa kịp thả xuống, đôi mắt to tròn long lanh như viên bi ve của nó khẽ cong lên, nở nụ cười xán lạn.




      “Tới ‘dọn dẹp’ nó . thế ai sợ chứ.” Frigg rút sợi dây bên hông ra, quăng vun vút vài vòng trong khí: “Lại đây giúp ta tay”.




      Ba thị nữ rụt rè bám sát gót Frigg. Thằng bé kia hạ tay xuống, ngồi yên tại chỗ nghiêng đầu nhìn các nàng. Mãi tới khi Frigg tới trước mặt nó, cổ nó mới khẽ động đậy, đầu ngẩng lên nhìn nàng.




      Frigg định cho thằng bé đấm ngất xỉu, sau đó trói lại, vứt ở ven đường. Nào ngờ nó bò tới gần, hai tay ôm chặt chân nàng, dưới mái tóc đỏ dày bù xù như tổ quạ là đôi mắt to tròn đỏ rực như màu lửa. Nó gọi tiếng, giọng trong veo: “Chị ơi”.

    2. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      Chương 2: Hỏa thần bé






      Dưới ánh mặt trời, đôi mắt gần như trong suốt kia phản chiếu bóng nàng, trong veo mà thuần túy. Frigg phải thừa nhận, bản thân mình nỡ xuống tay với trẻ con. Thế nhưng cùng lúc đó, nàng nhận ra nó ngôn ngữ của Thần tộc, liền hỏi: “Em là Thần tộc?”.




      Thằng bé tóc đỏ gật đầu.




      “Vậy sao em lại ở đây?”




      “Cha cần em nữa.”




      Frigg đột nhiên thấy lòng chua xót. Thằng bé này cũng gặp phải chuyện giống hệt mình, hơn nữa tuổi lại còn quá . Nàng ngồi xuống, nhìn vào mắt nó: “Tên em là gì?”.




      “Loki.”




      Mắt thằng bé này đúng là to , nếu mở to hết cỡ mắt nó chiếm mất gần nửa cái mặt rồi.




      “Loki, em biết cha em ở tộc nào ?”




      Loki suy nghĩ chút, sau đó lắc đầu.




      “Vậy chị đưa em về Vanaheim, giúp em tìm cha, được nào?”




      “Dạ vâng!”, Loki lập tức gật đầu: “Để em lấy đồ ”.




      Sau đó nó xoay người, ngồi thụp xuống nhặt mấy món đồ chơi đất, nhét vào ngực áo, nhưng bị rớt ra, nó nhét lại rồi lại rớt… Cuối cùng ba nàng thị nữ phải tới giúp nó tay.




      Đúng lúc này, Frigg phát ra chuyện.




      Nhìn nghiêng người trưởng thành từ đằng sau, nếu là người có gương mặt đẹp, vậy phần đa là có thể thấy được chóp mũi cao thẳng, cùng gương mặt với đường cong đầy tinh tế - nhất là khi nở nụ cười.




      Thế nhưng nhìn nghiêng Loki từ phía sau, lại chẳng thấy mũi đâu, chỉ có đôi lông mi vừa dài vừa cong vừa dày, còn có mái tóc bù xù đỏ rực, mềm mại áp lên cần cổ trắng muốt… Thứ khiến nàng chú ý nhất chính là hai má tròn tròn, phúng phính. Ngay cả lúc Loki cười cũng chỉ khiến hai bên má càng phúng phính hơn thôi.




      Frigg cứ nghĩ mình nhìn lầm, càng nhìn kỹ hơn, thế nhưng nàng càng nhìn càng thấy hai má với cái cổ của Loki đáng vô cùng, cuối cùng nàng cười đến độ bò lăn ra đất. Lần đầu tiên nàng biết, ra gương mặt trẻ con trông lại đáng như thế.




      Ba nàng thị nữ thích Loki như điếu đổ, hoàn toàn hiểu Frigg làm trò gì, đều ngơ ngác nhìn nàng. Frigg đứng lên, vòng ra sau lưng Loki nhìn hai má phúng phính đó tiếp tục phá lên cười ha hả, sau đó lại bò lăn ra đất.




      Đám thị nữ cũng dám áp sát để ngắm nghía Loki nữa, cùng vây lấy Frigg mà săm soi.




      Loki hình như cũng cảm thấy bất thường của Frigg, xoay người lại, cùng săm soi Frigg với ba thị nữ. Frigg chỉ vào cái mặt phúng phính như đậu hũ cùng mái tóc bông bông của Loki, cười đến quặn ruột quặn gan, cuối cùng nằm lăn ra đất.




      “Điện hạ mấy ngày nay chịu nhiều đả kích, càng lúc càng quái dị…”




      Lúc Frigg ôm Loki bay lên, Gna nhịn được mà lầm bầm câu.




      Kỳ , rất nhiều năm sau, “Vì sao Frigg lại cười ngặt nghẽo như thế?” Vẫn là câu hỏi lời giải. Ngay cả Loki và chính Frigg cũng sao hiểu được, cái thằng bé xinh xắn đáng ấy, dẫu có mòn dép khắp chín thế giới cũng khó gặp đứa thứ hai như thế, tại sao lại có thể khiến nàng buồn cười đến đổ nghiêng đổ ngả như vậy chứ?




      Quả nhiên tới được suối Mimir thành Heinerlin cũng còn xa nữa.




      Chỉ lát sau nàng thấy tòa cung điện trắng ngần như tuyết, sừng sững giữa hai ngọn núi cao. Giao Loki cho ba thị nữ, bảo các nàng trông nó, Frigg chỉnh trang lại chiếc áo choàng đen, sau đó từ trời cao vòng ra phía sau cung điện, nhảy qua mấy cánh cửa ngách con con, rồi lẻn tới trước cửa gian điện lớn.




      Trong điện có rất nhiều người Khổng lồ.




      Khi thân mình nàng khẽ khàng chạm đất, tất cả mọi người đều quay đầu lại nhìn. Trầm lặng trong chốc lát, có vài gã Khổng lồ ghé tai nhau , trong ánh mắt lóe lên tia nhìn hung ác. Trong đám người có gã Khổng lồ tóc nâu, xoăn, gầm rú ồn ào nhất, chính là gã to con có “sức trâu bò” nàng mới gặp ban nãy ở cổng vào Jotunheim. gầm gè nhìn Frigg, hai mắt đỏ bừng, dùng sức nện hai phát xuống sàn nhà, bậc thang làm từ đá hoa cương có thêm ngay vài vết nứt.




      Frigg cố sức di chuyển cái cổ cứng đơ của mình, ngẩng đầu nhìn về nơi cao nhất trong đại điện.




      gã Khổng lồ Lửa cực kỳ uy nghi ngồi nơi đó. Còn có nữ Khổng lồ Băng ngồi ở bậc thang bên dưới, nhướng mày nhìn nàng.




      Trong suy nghĩ của Frigg, người Khổng lồ là đám vừa hung bạo vừa xấu xí thô kệch. Thế nhưng nhìn thấy Khổng lồ kia nàng mới biết, ra người Khổng lồ cũng có thể đẹp đến nhường này. Tuy thân thể cao lớn, nhưng gương mặt của nàng ta thon gầy, ngũ quan ràng, tinh tế, mái tóc đỏ uốn lượn như sóng biển ngoài xa buông thõng ngang hông, phối với bộ ngực căng tràn nhựa sống, đúng là gợi cảm đến khó thành lời. Giọng của nàng cũng rất dễ nghe, có điều nội dung lại “dễ nghe” chút nào:




      “Thằng bé Thần tộc kia, ngươi đến đây làm gì?”




      Gã Khổng lồ lửa kia chỉ thờ ơ liếc nhìn nàng cái, câu nào.




      “Ta là con .” ngọn lửa giận vô danh bùng lên trong lòng Frigg, hừ, năng đáng ghét như thế, chắc chắn là ả nhân tình nhân ngãi của lão cha già rồi: “Ê, mau lôi con Linde quý hóa của bà rời khỏi nhà ta . Cha ta có mẹ ta rồi, mẹ ta là nữ thần Bóng đêm Nott”.




      Lông mày của nữ Khổng lồ lại càng nhướng cao hơn: “ bé, ta tên là Farbauti, phải là ‘Ê’. Còn nữa, rất xin lỗi, ta nghĩ tìm nhầm người. Ta chỉ có đứa con trai, có phúc sinh con ”.

    3. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      Farbauti!




      Chẳng phải là đại tướng quân của Jotunheim đấy sao? Sao lại là phụ nữ?




      “Ồ”, giọng Frigg mềm nhũn: “Vậy bà có biết ả tình nhân của cha ta tên là gì ?”




      “Năm xưa, quan hệ của ta với Nott cũng tốt lắm, thế nhưng với bà ấy có điểm nào giống nhau cả. Chẳng lẽ muốn ta tìm bóng dáng của cha từ cái cung cách thô tục, tầm thường, thiếu văn hóa của , sau đó đoán tên của ông ta sao?”, Farbauti cười khẽ, đôi môi đỏ mọng nhấp ngụm trà thơm.




      Frigg sững sờ, sau đó tức điên người, cao giọng : “Cha ta là Fjorgyn! Cha ta bỏ nhiều năm như thế vẫn là ở Jotunheim…”.




      Nàng còn chưa hết câu, gã Khổng lồ Lửa kia đột nhiên lên tiếng: “Chém chết con ranh Thần tộc này ”.




      Frigg há hốc miệng, cánh tay bị hai gã thị vệ túm lấy, còn bị đá phát vào đầu gối, quỳ xuống sàn nhà.




      Farbauti vội : “Cali bệ hạ, nàng ấy vẫn chỉ là đứa trẻ…”.




      “Bao nhiêu tuổi vẫn là Thần tộc. Chém!”, gã Khổng lồ Lửa lạnh lùng ra lệnh.




      Hai gã thị vệ giữ chặt lấy Frigg, ấn đầu nàng xuống sàn nhà. Đầu của Frigg nện xuống nền đại điện lạnh lẽo, đầu váng mắt hoa, căn bản là đủ thời gian để ý thức xem chuyện gì xảy ra.




      Lúc này, đột nhiên có gã thị vệ chạy vào trong điện, giọng run rẩy: “Bệ hạ, ổn! O… Odin tới rồi!”.




      Tay Farbauti run bắn làm nước trà sánh ra ngoài. Đám Khổng lồ trong đại điện đều khẽ rên lên tiếng, bắt đầu hoảng loạn. Gã Khổng lồ tóc nâu ban nãy đuổi đánh Frigg, giờ chui tọt vào gầm bàn, cái mông bự chảng chổng lên trời, run bần bật.




      “Năm xưa ta thể giữ Odin lại, em còn đòi nhận làm con nuôi!”, Cali hét lên giận dữ với Farbauti, sau đó vỗ mạnh xuống bàn: “Xuất binh nghênh chiến!”.




      “Thế nhưng bệ hạ, hình như phải tới để đánh nhau”, gã thị vệ kia .




      “Nếu phải tới đánh nhau ngươi hớt hải thế làm gì?”




      Gã thị vệ nghẹn họng.




      Cali nhíu mày: “Đừng chém con ranh Thần tộc này vội, ném nó ra khỏi điện cho ta. Các ngươi để Odin vào đây, nhớ chỉ cho mình vào thôi… , trước tiên phải lục soát người … Mà được…”.




      Cali còn do dự xem phải gặp mặt Odin thế nào Frigg bị người ta trói gô lại, nhấc bổng lên, sau đó bị ném vào trong rừng sắt.




      Trong tình huống như thế, nếu Frigg còn can đảm mà ở lại, hoặc là tò mò chạy ngắm nghía cái mặt của Odin, chắc chắn là đầu nàng có vấn đề. Frigg vội vàng chạy tìm ba thị nữ và Loki, sau đó ba chân bốn cẳng rời đất Jotunheim.




      Về tới hoàng cung Hoenir, nàng rất đau khổ phát chuyện mình bỏ nhà ra bị người ta truyền khắp làng xóm dưới. Người đầu tiên “ chuyện” tử tế với nàng đương nhiên là lão cha già. Fjorgyn dẫn nàng vào phòng ngủ, sau đó cực kỳ bất đắc dĩ kể cho nàng nghe, mấy năm nay ông bị Nott dằn vặt thế nào, rồi cả những năm tháng hạnh phúc khi được sống bên nữ Khổng lồ dịu dàng thùy mị kia. Lúc kể chuyện, nước mắt ông chan hòa, Frigg gần như bị cha mình làm cho cảm động.




      Thế nhưng đến tối, mọi chuyện lại y như cũ, thậm chí còn tồi tệ hơn.




      Fjorgyn để Linde và Frigg ngồi cùng bàn ăn, bảo hai nàng phải đối xử tốt với nhau. Linde mặc bộ váy mới tinh, mái tóc nâu vàng nhàn nhạt được chải thành kiểu công chúa xinh đẹp, vô cùng thùy mị lễ phép gọi Fjorgyn tiếng “cha”, Frigg tiếng “chị”.




      Ăn cơm cùng hai con , tuy Fjorgyn vẫn gắp thức ăn liên tục cho Frigg, cũng chỉ chuyện với mình nàng nhưng Linde thỉnh thoảng xen câu, lại khiến cho Fjorgyn hiểu ý mà cười khẽ, thậm chí là phá lên cười ha hả.




      Đứa em hơn nàng vài tuổi này, chỉ có vóc người yểu điệu, gương mặt xinh đẹp, mà đến cả từng lời dáng cũng đều toát lên mười phần khí chất của sinh ra trong gia đình quý tộc.




      Frigg biết mình và Linde có vài nét hao hao, dù vậy giữa hai người vẫn có rất nhiều điểm khác biệt. Thế nhưng, khác biệt ở chỗ nào nàng được. Trong lòng nàng có thứ cảm giác thoải mái lặng lẽ lan tỏa, ngay cả bản thân nàng cũng chưa từng biết đến.




      Mãi tới khi Fjorgyn câu, nàng mới biết cảm giác khó chịu đó từ đâu mà đến.




      “Frigg, bọn họ mấy năm nay con vẫn chưa thăm mẹ con, còn bà ấy rất nhớ con nữa. Con muốn thăm bà ấy sao?”




      Vấn đề chính là ở chỗ này.




      Frigg vốn định im lặng, nhưng uống ngụm sữa bò, rồi nghĩ ngợi hồi lâu, nàng quyết định thẳng ra suy nghĩ trong lòng: “Cha muốn đuổi con có đúng ?”.




      Fjorgyn sửng sốt: “Con bé ngốc này, vớ vẩn gì thế? Con lại nghĩ linh tinh rồi”.




      Linde buông dao nĩa xuống, mở đôi mắt to sáng ngời nhìn Frigg, cứ như xảy ra chuyện gì động trời lắm vậy. Frigg bị Linde nhìn như thế, tâm trạng lại càng khó chịu hơn: “Với lại, con thấy mình là người cần phải . Cha rời nhà lâu như thế, mới vừa trở lại, có từng nghĩ đến cảm giác của con? Con mới từng này tuổi phải sống ở đây mình, bị người ta cười nhạo, chẳng lẽ cha thấy sao?”.




      “Frigg, ban nãy còn chuyện vui vẻ lắm mà, sao đột nhiên…”, Fjorgyn thở dài tiếng: “Thôi bỏ , con muốn cần phải . Cha chỉ lo mẹ con nhớ con thôi, ai ngờ con lại nghĩ nhiều đến thế…”.




      “Con . Ngôi nhà này con để cho hai người, cha cứ tự nhiên mà chung sống vui vẻ với con quý hóa của cha .” Frigg ném dao nĩa xuống bàn, đứng bật dậy: “Ngày mai con lên đường”.

    4. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      Fjorgyn cũng vội đứng lên: “Con hiểu lầm rồi, Frigg ơi. ra cha muốn cả hai chị em cùng tới Asgard chuyến. Chỗ đó bây giờ còn được xây dựng lộng lẫy hơn cả Vanaheim, hơn nữa còn có hàng tá đàn ông tuổi trẻ độc thân tương lai hứa hẹn, mấy năm nữa các con cũng phải lo chuyện chồng con rồi, tự các con tìm cho mình người chồng như ý vẫn tốt hơn để cha lo liệu, đúng nào?”.




      “Con lấy chồng”, Frigg thẳng thắn , “Con muốn trở thành người phụ nữ xui xẻo như mẹ”.




      “Cha, cha ai thế ạ?” ràng, Linde rất có hứng thú với chủ đề này.




      “Thor, Tyr, Heimdall, Freyr… Phần lớn đều còn độc thân, còn cả Odin nữa.”




      Nghe tới câu cuối, hai mắt Frigg híp thành khe dài . Trong nháy mắt, ý tưởng đầy ác ý lướt qua đầu nàng… Cái gã Odin lắm dã tâm lại quen thói ăn ốc đổ vỏ, ai lấy phải là xui đủ tám đời.




      Nàng cười nham hiểm, xoay người lại, vỗ vỗ đôi má phúng phính của Linde: “Odin ta gặp rồi, hổ là Chúa tể của các vị thần, vừa tuấn, lại đầy khí chất của kẻ đứng đầu, rất thích hợp với tiểu mỹ nhân như em”.




      Linde bị nàng dọa cho trận, vội rụt người lại phía sau.




      “Frigg, con…” Tuy sớm biết con mình trong thời kỳ nổi loạn, nhưng Fjorgyn vẫn khó có thể “tiêu hóa” nổi tình trạng này.




      , ngày mai con phải đem tiểu mỹ nhân tới Asgard chuyến, đảm bảo giúp nó tìm được người chồng tốt.” Frigg cầm khăn lên lau miệng, vuốt ve mái tóc ngắn màu vàng kim: “Con lên lầu trước. Đừng quấy rầy con”.




      Về phòng, Frigg lặng lẽ khóa trái cửa, sau đó vẫy tay với Gna ngồi trông nom Loki. Gna thấy thế liền lặng lẽ ra khỏi phòng. Frigg ngồi xuống trước mặt Loki, bần thần nhìn cái đầu tròn vo của nó.




      Nàng chưa từng nghĩ tới chuyện lập gia đình. Nếu phải gả cho ai…




      đôi mắt màu đen thâm thúy lên trong đầu nàng, còn cả giọng khiến nàng chỉ nghe lần thấy tim đập rộn rã liên hồi.




      cùng Hoenir, chẳng lẽ là Thần tộc Aesir?




      Nếu nàng tới Asgard, liệu có thể gặp ?




      Càng nghĩ càng thấy rối tinh rối mù, nàng ôm lấy thân người bé xíu của Loki, hỏi khẽ: “Loki, ngày mai ta tới Asgard, muốn cùng ta ?”.




      “Có ạ!”




      Đúng lúc này, có người gõ cửa. Frigg còn chưa kịp giấu Loki, Fjorgyn đẩy cửa bước vào: “Con , ngày mai con định làm sao…”, chưa hết lời, ánh mắt Fjorgyn nhìn chằm chằm vào Loki.




      Frigg định giải thích giọng của Fjorgyn vang lên, hơi run rẩy: “Lập tức đưa nó trở về”.




      Frigg chẳng hiểu ra sao: “Cha, đứa bé này là Thần tộc mà”.




      “Đúng, nó là Thần tộc. Là con của Njord bệ hạ và Farbauti.” Thấy vẻ mặt ngơ ngác của con , Fjorgyn lại càng kiên quyết: “Nó tuyệt đối phải đứa trẻ dễ thương bình thường đâu, nó rất nguy hiểm. Con đưa nó trở về ”.




      “Nhưng nó , cha nó cần nó nữa.” Nhớ tới lời Farbauti từng , Frigg có chút lo lắng yên, ôm chặt lấy Loki, lùi về phía sau chút. Loki nhìn Fjorgyn bằng ánh mắt đề phòng, ôm lấy cổ Frigg.




      “Bệ hạ đương nhiên cần nó. Con có biết nguyên tố tạo nên thần lực của nó là cái gì ?”




      ạ.”




      “Lửa. trăm phần trăm là lửa.”




      Frigg ngẩn cả người.




      Người Khổng lồ chia làm ba loại: Khổng lồ Băng dịu dàng nho nhã, Khổng lồ Núi thô lỗ bạo lực, và Khổng lồ Lửa thích phá hoại và hủy diệt. trăm phần trăm nguyên tố lửa thuần túy chỉ có thể là người Khổng lồ Lửa. Nàng biết người Khổng lồ Lửa đáng sợ đến nhường nào, cũng biết bọn họ hầu như chẳng có chút lương tri. Thế nhưng nàng lại đưa mắt nhìn Loki chốc, màu tóc ấm áp, thân thể bé xinh, ánh mắt trong veo đáng vô hạn… Nàng tin.




      Fjorgyn liếc nhìn Loki, cứ như nhìn mãnh thú: “Thần lực cấu thành từ lửa thuần túy, lại có huyết mạch của bệ hạ, nó tương lai chắc chắn trở thành Hỏa thần… Có điều, đó phải điểm mấu chốt. Bệ hạ rất Farbauti, thế nhưng cuối cùng ngài vẫn rời bỏ bà ta, con có biết là tại sao hả?”.




      Frigg lặng im .




      Fjorgyn thở dài tiếng, bước tới trước mặt nàng, lại nhìn Loki ánh mắt ngây thơ vô tội.




      “Frigg, chó và sói lúc còn rất giống nhau, nhưng dù con có nuôi sói như chó chăng nữa bản tính của nó vẫn thay đổi, giống như số mệnh vậy. Chiêm bốc sư … Thằng bé này trở thành tà thần, biến Asgard thành đống hoang tàn đổ nát…”




      Frigg vẫn im lặng.




      “Để nó thôi.”




      ”, Frigg lắc đầu quầy quậy: “Mấy câu đó toàn là láo. Nó còn bé thế này, sao các người có thể khẳng định số mệnh của nó như vậy? Hơn nữa, nó giống con, đều là những đứa trẻ chẳng ai cần. Con bỏ nó đâu”.




      Loki ngây ngô nhìn Frigg, đôi mắt to tròn khẽ chớp.




      “Frigg, con nghe đây, nó thể ở lại nhà ta được”, Fjorgyn , thanh nghiêm khắc hơn rất nhiều.




      “Vậy con và nó cùng .”




      Ném lại câu ấy, Frigg ôm Loki, bay ra khỏi cửa sổ. Thế nhưng Fjorgyn vừa lao ra ngoài đuổi theo con , đột nhiên cả tòa thành rung động.




      Cả ba người đều kinh ngạc nhìn về phía bên ngoài hoàng cung. nữ Khổng lồ biến thân to lớn đạp nát mấy ngôi nhà , vội vã nhìn quanh bốn phía, dường như tìm kiếm thứ gì đó. Dưới chân nàng, vô số Thần tộc náo loạn như chim vỡ tổ, thậm chí còn có vài Thần tộc bị kẹt giữa ngón chân nàng, sao động đậy.




      Frigg bị cảnh trước mặt dọa cho cứng lưỡi.




      “Frigg! Trả Loki lại cho nàng! Đó là mẹ nó!”, Fjorgyn hét lớn.




      “Sao… Sao tự nhiên nàng lại biến lớn như vậy?”




      Nữ Khổng lồ bước, trời đất đều rung chuyển, vô vàn khối đá khổng lồ từ những tòa nhà cũng vỡ ra, rơi xuống, đè chết bao người.




      “Đó là khả năng trời cho của thủ lĩnh người Khổng lồ, mỗi tháng lần, có thể biến lớn gấp trăm lần thân thể gốc”, Fjorgyn túm lấy tay Loki, đẩy nó ra phía ngoài: “Trả nó lại cho Farbauti, Vanaheim xong đời mất”.




      Loki vươn bàn tay trắng muốt ra, vung cái, ngọn lửa bùng lên. Nhìn Fjorgyn đứng ở phía xa đưa tay lau gương mặt đen thui, Frigg bị Loki dọa cho lạnh cả người. Lúc này, Loki lao vào lòng nàng, nức nở: “Chị, chị cần em nữa sao…”.




      Nàng vẫn dám nhúc nhích.




      Cuối cùng, Njord từ hoàng cung ra, long trọng tiếp đón Farbauti, cho nàng biết Loki ở đây, sau đó dùng lời ngon tiếng ngọt đuổi khéo nàng . Fjorgyn ngồi trong nhà, hai tay ôm đầu gối, tinh thần vô cùng suy sụp.




      Frigg kéo Loki vào phòng, nghiêm túc với nó: “Loki, chẳng phải em cha em cần em, thế nên em mới ngồi mình ở suối Mimir còn gì? Nhưng hôm nay mẹ đến tìm em, trông bà rất lo lắng”.




      Loki gật đầu, giọng trong trẻo thánh thót: “Cha cần em mà”.




      Frigg trầm tư lúc lâu.




      Đúng, nó có mẹ cần nó đâu.




      “Bây giờ ta đưa em về.”




      Frigg đứng lên mặc quần áo.




      “Chị…” Môi Loki run run, đôi mắt to tròn cùng cái mũi bé xíu cũng bắt đầu ửng đỏ.




      “Gọi chị cũng có tác dụng gì đâu.”




      Loki nhào tới, thân thể bé xíu áp vào bức tường, nước mắt lách tách rơi: “Chị, chị ghét em rồi…”.




      phải ta ghét em. Đừng khóc, là mẹ em…” Nàng nhìn Loki đốt thủng mấy cái lỗ tường, im lặng nuốt mấy từ còn lại vào bụng.




      Ngày thứ hai, Loki hớn hở ôm cổ Frigg, theo hai chị em Frigg tới Asgard.

    5. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      Chương 3: Đêm tối, lẻn vào cung điện Valhalla [1]






      [1] Điện Hồn Thiêng, điện Linh.




      Đế đô Asgard là nơi cao nhất chín thế giới, là vùng đất chỉ thuộc về Thần tộc. Trong đô thành, bốn phía đều là những kiến trúc trang nghiêm, những tòa thành hùng vĩ. Phương tây là đại dương trải dài chẳng thấy bến bờ, sóng nước trùng trùng điệp điệp, gần như nuốt chửng phần nền của khối kiến trúc khổng lồ.




      Mười hai cung điện được xây dựng dãy núi cao trùng điệp, là nơi ở của các vị thần. Trong số đó, cung điện uy nghiêm nhất, hùng vĩ nhất, cao nhất chính là Gladsheim[2] của chủ thần Odin. Tòa cung điện này gồm có cung điện Vàng và cung điện Valhalla.




      [2] Tên của cung điện này có nghĩa là “ngôi nhà ánh sáng”.




      Bầu trời rợp bóng những đàn phượng hoàng sải cánh bay, cung điện Valhalla cao ngất lẩn mình trong mây, những đám mây trôi dạt như tảng bông bị nóc cung điện đâm xuyên tạo thành những hố tròn cực lớn, ánh vàng huy hoàng từ đó thoát ra, chiếu xuống tầng tầng cành lá của Cây thế giới, cũng thả mình nóc mái bằng bạc của cung điện Valhalla.




      Cung điện Valhalla có năm trăm bốn mươi cánh cửa khổng lồ. Trước cửa là tám trăm chiến sĩ mặc áo giáp sáng ngời đứng xếp thành hàng, những con sói bạc cũng xếp hàng chỉnh tề ngồi rạp người dưới chân bọn họ.




      con phượng hoàng với bộ lông trắng bạc đậu điểm cao nhất của cung điện, đầu đội miện vàng, mỗi sớm hừng đông nó cất tiếng hót trong trẻo vang vọng khắp bốn phương, đánh thức chư thần. Mỗi khi nó cất tiếng hót, phượng hoàng đỏ ở vùng đất chết xa xôi cũng cất tiếng hòa ca.




      Phượng hoàng tuy đẹp, nhưng khí phách đủ.




      Người ta đồn rằng lần này Odin tới Jotunheim, là vì nhìn trúng những con kim dực long với khả năng chiến đấu siêu phàm, định làm cuộc mua bán với tộc Khổng lồ, đem rồng về Asgard nuôi dưỡng, huấn luyện. chỉ thế, từ khi Thần tộc Aesir dọn tới nơi này, Odin còn ban cho bọn họ khả năng di chuyển trong nháy mắt, để phân tách hẳn với Thần tộc Vanir.




      Tuy lúc đầu Frigg định tìm Odin cho Linde, sau đó mới thăm mẹ thân . Thế nhưng tới chỗ này nàng mới ngộ ra, muốn nhớ hết vị trí của các cung điện là chuyện khó hơn lên trời rồi, chứ gì đến chuyện tìm hai con người bé xíu giữa đống kiến trúc chằng chịt hơn mạng nhện này.




      Sau khi bị thủ vệ đuổi ra, Frigg cùng với Linde đứng thảm cỏ bên dòng suối Urd, giương mắt nhìn nhau. dòng suối, có vài cánh thiên nga trắng muốt, phía bên kia là cầu vồng Bifrost, ba nữ thần vận mệnh đứng bên cầu chơi với đàn hạc.




      Frigg định tới chỗ các nữ thần hỏi thăm tình hình phía sau lưng đột nhiên truyền tới giọng của chàng trai trẻ: “Đám trẻ hoang này từ chỗ nào lạc tới?”.




      Giọng kia hơi cao và rất có sức hút, Frigg và Linde đều nhịn được mà quay đầu lại nhìn.




      Thần tộc phía sau các nàng là chàng trai tóc bạc cưỡi lưng con ngựa thần trắng muốt. Mái tóc của rực rỡ vô cùng, thậm chí còn chói mắt hơn cả ánh mặt trời phản chiếu dòng Urd. nền thảm cỏ mướt xanh cùng với cầu vồng ba màu Bifrost phía xa xa, đúng là y chang bạch mã hoàng tử bước ra từ trong cổ tích.




      Hai chị em Frigg đều ngắm đến ngây người.




      Thế nhưng, chàng hoàng tử ấy nhếch miệng lên, làm ra vẻ mặt cực kỳ quái dị: “Thằng bé kia, trông mày giống con quá”.




      Frigg im lặng nhìn lúc, sau đó ghé vào tai Loki thầm vài tiếng. Loki gật đầu, ngoan ngoãn tạo ra ngọn lửa tay, rồi ném về phía đuôi con ngựa đứng đờ ra. Đuôi bị thiêu cháy, con ngựa lập tức lồng lên, lao thẳng về phía trước.




      Gã trai tóc bạc vừa vỗ về con ngựa, vừa nổi giận đùng đùng, quát ầm lên: “Mày tên gì? biết bản thiếu gia là ai sao? Thằng ranh con, lần sau mà để ta gặp phải cứ cẩn thận!”. Câu tiếp theo mất hút trong góc cung điện.




      Linde bị hành động của Frigg dọa cho trận. Frigg nhún vai, bước giật lùi: “Ta chẳng cần biết là ai”.




      Nàng để ý phía sau có nhóm người bước tới. Lui tiếp về phía sau hai bước, Frigg va phải người. Tiếng kêu hoảng hốt, lảnh lót vang lên, người phía sau bị Frigg đụng phải ngã lăn ra đất.




      Vội quay người lại, tóc vàng nằm rạp đất. Nàng ta có mái tóc dài đến ngang lưng, lấp lánh tựa vàng. Nàng nhíu mày, ôm eo, nũng nịu kêu lên: “Ui ui, đau quá !”.




      Nàng vừa câu, cả đám con trai đứng cạnh lập tức ngồi thụp xuống vây quanh nàng: “Sif điện hạ, ngài sao chứ?”. Sau đó cả đám lại đồng loạt đứng bật dậy, hầm hầm nhìn Frigg: “Ngươi biết điện hạ rất mảnh mai yếu ớt hay sao? Sao có thể chịu được cách đối xử thô tục của ngươi chứ? Mau xin lỗi nàng !”.




      Cứ như cả đám Thần tộc Aesir đều có thù với Frigg vậy, ai đụng phải ai còn chưa biết à nha. Frigg hít sâu hơi, vốn định gây gì, nhưng nàng lại vô thức xông lên, túm Sif dậy: “ điên rồi à? Chân cẳng có què cụt gì đâu mà cần người khác nâng với đỡ?”.




      Sif kinh ngạc nhìn nàng.




      thằng nhà quê thô tục và mỹ nhân rực rỡ ánh vàng – nhìn bức tranh này mới nhức mắt làm sao.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :