1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Lời chúc phúc của Odin (Tập 1) - Thiên Lại Chỉ Diên

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 28: Xưởng luyện kim Mim






      Trời vừa sáng, tôi nhận được hồi của Shia: Rốt cuộc cậu làm cái trò gì thế? câu nào thấy bóng là sao? Tớ quan tâm cậu với Loki có chuyện gì, nhưng chỉ vì mà cậu bỏ dở nghiệp và cuộc sống thường ngày, thậm chí cả bạn bè, liệu có đáng ? Nếu cậu giải thích ràng, tình cảm hai mươi năm của chúng ta coi như chấm dứt đây!



      Nét chữ như phượng múa rồng bay, muốn vặn vẹo thế nào vặn vẹo thế ấy, phần cuối tờ giấy, chỗ chữ cái cuối cùng thậm chí còn bị ngòi bút chọc thủng vệt dài. Cũng chẳng thèm ký tên.



      Gấp bức thư lại, tôi ngồi trước gương chải đầu, phát phần chân tóc đen lại lộ ra rồi. Xem ra chiều nay lại phải nhuộm tóc lần nữa. Tôi hóa trang, vác túi lên lưng, sau đó tới xưởng luyện kim Mim.



      Thế nhưng hiểu có phải bản thân bị ảo giác hay , tôi cứ có cảm giác hôm nay con đường bên ngoài xưởng luyện kim cực kỳ vắng người. Thường ngày, trước cửa lúc nào cũng tấp nập thợ rèn cùng các học viên ra vào ngớt, vậy mà hôm nay đến cả khách hàng cũng chẳng có mấy người.



      Đến lúc vào trong xưởng, tôi lại bị khung cảnh trước mặt dọa cho sợ thót tim: Cửa xưởng chen chúc cả đống người, hình như tất cả những người làm việc con phố này đều chen cả vào đây hay sao ấy, lão đại đứng ở lầu hai, vẻ mặt hết sức phức tạp. người phụ nữ trung niên đứng cầu thang, cao giọng cái gì đó.



      Người phụ nữ ấy là thần kim tượng, tên là Cole, từ miền Nam tới đây. ta lấy chồng Thần tộc Vanir, nhưng nhiều năm trước chết chiến trường khi quân Aesir xâm lăng, từ đó ta ở vậy tới giờ. Người ta đồn rằng ta rất có cảm tình với Seiin.



      “Mọi người đều biết, Modin chẳng phải nơi phồn vinh nhất của tộc Vanir, ngoại tộc rất nhiều, bản thân tôi cũng là hỗn huyết của Thần tộc và Người khổng lồ, thế nên quá để ý mấy chuyện phân biệt chủng tộc nọ kia.” Cole bước xuống hai bậc cầu thang, sau đó cao giọng : “Thế nhưng tôi tin rằng tất cả những ai ngồi ở đây đều thể chấp nhận chuyện gã đàn ông kết hôn của tộc Aesir nuôi người tình lãnh thổ của chúng ta”.



      ai?”, chàng trai tộc Vanir nhịn được mà đứng lên hỏi.



      “Đầu tiên phải , chúng tôi điều tra tỉ mỉ thân phận của gã đàn ông tộc Aesir kia rồi. sống ở Asgard, nhưng phải người Asgard bản địa, kết hôn, cũng có con, khoảng chừng trăm hai mươi lăm tuổi, tới Vanir làm cuộc mua bán , chuyện này Seiin có thể chứng minh.”



      Lúc này tôi mới để ý tới Seiin đứng bên cạnh lão đại. nghe Cole xong, khẽ gật đầu.



      Đúng lúc này, có người đàn ông đập bàn giận dữ: “Chúng ta có hứng thú với đám chó Aesir kia! Mau tên con đàn bà đó ra!”.



      “Cole, rốt cuộc người đó là ai? có chắc chắn ta là người tình của gã đó ?”



      ta lai lịch ràng, còn nhuộm tóc thành màu bạc, tôi đoán chắc tên cũng là giả. ta tới Modin hơn tháng, nhưng trong chúng ta chưa ai biết quá khứ của ta, cũng biết quê quán ta ở đâu, thậm chí còn chẳng hay trước đây ta làm những việc gì. Các vị xem chúng ta có thể tin được loại người như thế ?”



      Đột nhiên tôi thấy lạnh cả người.



      Trong xưởng, rất nhiều nam nhân đều im lặng.



      “Tôi biết có rất nhiều người ngồi ở đây từng theo đuổi ta, cũng từng hiểu nổi vì sao ta đến với bất cứ người nào.” Hai cánh tay Cole ôm lấy thân thể hơi đẫy đà của mình, ánh mắt nhìn ra phía cửa, rồi dừng lại người tôi, “Đó là vì ta thích đàn ông tộc Aesir, chẳng cần biết già xấu ra sao, có vợ hay chưa, cũng quan tâm người ta hai bàn tay trắng, đói rách thế nào, đều vội vã lao tới mà xun xoe nịnh nọt”.



      Mọi người ngờ vực nhìn theo ánh mắt ta.



      Haizzz, thế là hôm qua tôi bị người ta bắt gặp đường với Thor rồi. Nhưng hiểu sao lại bị thê thảm thế, càng hiểu sao lại bị người ta hiểu lầm tôi với có gì ám muội.



      Tôi ngẫm nghĩ lúc, sau đó : “Tôi với người đàn ông tộc Aesir hôm qua chỉ coi như quen biết mà thôi. Cole, xin đừng áp cái suy nghĩ hoang tưởng của mình lên đầu tôi”.



      Lúc này, ít người bắt đầu dao động, gật đầu, đưa mắt nhìn Cole. ta suy nghĩ trong chốc lát, liền bước xuống lầu, vừa cười vừa : “Nếu là chuyện quang minh chính đại, vậy chắc tiểu thư Nana đây cũng ngại cho chúng tôi nghe xem tìm có chuyện gì đâu nhỉ”.



      tới mời tôi tới Asgard làm quỷ tượng, tôi từ chối rồi.”



      Lúc này, mọi người bắt đầu xì xào bàn tán. Lão đại áy náy : “Nana, là chúng tôi nghĩ oan cho …”.



      “Khoan !” Cole vung tay lên, từ từ bước về phía tôi, “Chuyện còn chưa đâu. Tại sao ta lại tới mời làm quỷ tượng? có địa vị cao thế sao? Sao lại quen ? Hơn nữa, chỉ là thợ rèn tên tuổi, sao có thể khiến lặn lội từ đất Asgard xa xôi tới đây mời làm việc?”.



      Nhất thời tôi cũng biết phải trả lời sao cho phải.



      Tôi thể thân phận của Thor ra được. Chỉ cần lộ tên ra thôi lốc các vấn đề đua nhau dội vào đầu tôi. Ví như Shia, Loki, còn cả chiến tranh giữa họ nữa…



      Đám đông lại bắt đầu xì xào to .



      Cole phủi vạt áo, nhướng mày hỏi tôi: “Còn nữa, ràng tóc phải màu bạc, sao phải nhuộm tóc? Vì sao lại cố giọng xứ Vanaheim? Rốt cuộc là người phương nào? Trước đây làm công việc gì, sao lại tới cảng Modin? Chỉ cần có thể trả lời ràng mấy câu , tôi đảm bảo tất cả những người ở đây làm khó đâu”.



      “Đúng đó, Nana, lúc bình thường thôi, nhưng việc đến nước này, nếu giải thích ràng làm sao chúng tôi tin được?”, gã thợ khảm .



      Tôi im lặng lúc lâu, sau đó mới cất lời: “Đó đều là chuyện riêng của tôi, tôi thấy mình có nghĩa vụ phải giải thích với bất kỳ ai cả. Tôi cũng cần mọi người tin tôi. Thế nhưng, có chuyện cần , đó là quan hệ giữa tôi và tộc Aesir chưa bao giờ leo lên nổi hai chữ ‘bạn bè’ chứ đừng là quan hệ khác. Nếu như các người tin những gì tôi vừa , tôi có thể chứng minh thực lực của bản thân… kỹ thuật rèn của tôi chắc chắn hề thua kém bất cứ thần kim tượng nổi danh nào cả”.



      Cole vô cùng khó chịu: “Thực lực? đứa vô danh, giấy chứng nhận còn có như , cũng dám đứng trước mặt bao nhiêu thần kim tượng mà cao giọng thực lực này thực lực kia sao?”.



      “Đúng là tôi có giấy chứng nhận, nhưng mọi người có thể hỏi tôi bất cứ thứ gì liên quan đến kỹ thuật rèn.” Tôi bắt đầu thấy khó chịu, nhé, từ năm 2997 tôi có cái tấm giấy chứng nhận mắc dịch đó trong tay rồi.



      Đám người bỗng nhiên im lặng.



      “Tiểu thư Nana, dù có kỹ thuật rèn giỏi đến đâu, tôi tin chắc cũng thể sánh bằng đại nhân Mim được, thế nhưng từ trước tới giờ có Thần tộc Aesir nào tới mời ngài đâu. thấy điều mình khó tin lắm à?”



      “Cole, chúng ta đừng lãng phí thời gian mà mấy chuyện đâu này nữa”, tôi lẳng lặng nhìn ta, “Dùng thực lực chứng minh ”.



      thử xem nào.”



      cũng là thần kim tượng rất giỏi. Chúng ta thi làm vũ khí, để mọi người xem kỹ thuật của ai tốt hơn?”



      Cole cười lạnh: “Vậy thử làm ma trượng băng giá của Thjazi[1] do đại nhân Mim mới phát minh ra năm nay . Tôi xem qua bản thiết kế, mới hôm qua còn với mọi người cây ma trượng này rất thú vị”.



      [1] Tên khổng lồ xảo trá lừa Loki giúp bắt cóc nữ thần Idun. Sau này khi Loki tới cứu Idun, hóa thành con đại bàng đuổi theo bắt lại, nhưng đuổi kịp và bị các vị thần phóng lửa thiêu chết.



      “Được. Hai tiếng là xong.”



      thần kim tượng lớn tuổi khẽ: “Hai tiếng? Sao làm nổi chứ…”.



      Cole trợn mắt nhìn tôi, mặt trắng bệch: “Chi phí làm ma trượng băng giá của Thjazi dưới mười vạn Vader, tiền này ai chi? Nếu làm được tính thế nào?”.



      Mười vạn đúng là món tiền với người như Cole. tính cái nơi nhân tài chen chúc như phố Idun, đa số thần kim tượng sau khi qua cuộc thi chứng chỉ rồi mở xưởng riêng, đều có cơ hội làm mấy thứ vũ khí cao cấp như thế. cho cùng, số người đủ tiền cũng như đủ sức dùng mấy thứ vũ khí thượng thừa ấy cũng được bao nhiêu.



      còn cách nào khác, chỉ có kỹ thuật rèn cao cấp mới chứng minh được thực lực của người. ra cây ma trượng này là thứ giá thấp nhất trong số những vũ khí cao cấp rồi.” Tôi bước tới, lôi cái búa và mũi dùi từ trong túi ra, “Nguyên liệu tôi dùng tự tôi trả tiền. Nếu làm thành công, tôi trả luôn phần của ”.



      “Từ … từ từ .”



      “Sao, thần kim tượng ưu tú lại sợ tên thợ vô danh sao?”



      Cole cắn răng nhìn bốn phía, sau đó hạ quyết tâm: “Thi thi. chờ đấy, tôi tìm bản thiết kế, mười lăm phút sau bắt đầu. Tìm được bản thiết kế hay , làm được ma trượng hay là chuyện của , đến lúc đó đừng tôi cho thời gian”.



      “Được”, tôi đưa tờ ngân phiếu cho gã thợ khảm, “Để đảm bảo công bằng, tôi ở đây chờ ta. Phiền mua giùm tôi chút nguyên liệu được ?”.



      gật đầu.



      “Hai viên ngọc bích Niflheim, mười hai nhánh gỗ tần bì thượng hạng, hai mươi sáu miếng vảy ngân dực long, hai cuộn lụa bông lấy từ rừng rậm Heiner, bốn loại đá ma pháp phụ trợ mỗi loại hai viên, hai mươi gram kim cương Svartalfheim, sáu trăm gram vàng Svartalfheim, bột làm lạnh phải mua loại cao cấp nhất…”



      “Nana…”, dùng ánh mắt bất đắc dĩ nhìn tôi, “ viết ra giấy …”.



      Năm phút sau, Cole cầm bản thiết kế trở về. Thấy tôi còn ngồi chỗ, ta chỉ nhướng mày, sau đó ngồi giữa đám người mở bản thiết kế ra xem, bắt đầu thảo luận với những kim thần tượng ngồi xung quanh.



      lúc sau, gã thợ khảm mua đủ nguyên liệu về. Tôi kiểm kê lại lượt, sau đó nhờ đem nửa sang chỗ Cole, sau khi phân loại đâu vào đó, tôi ngồi nhìn đồng hồ.



      Mười phút trôi qua.



      “Mười lăm phút rồi”, Cole đứng lên, “Cũng thể trách chuyện tìm được bản thiết kế, có cần tôi cho nhìn qua lát … Đúng rồi, này còn có mấy dòng chú thích bằng tiếng Dwarf, tôi sợ đọc nổi. Hơn nữa, làm cây ma trượng này phải mất hơn sáu mươi bước, nhớ được đây”.



      “Bắt đầu .” Tôi đứng dậy, đổ dung dịch làm lạnh vào trong cốc chịu nhiệt, sau đó ném sắt, thép, đá ma pháp và vàng Svartalfheim vào trong lò nung.



      “Nana”, gã thợ khảm vội can tôi, “ ném cả vào thế, lát nữa làm lạnh rồi nung lần hai, nguyên liệu hư mất”.



      “Dân tay mơ là thế mà, mặc kệ ta .” Cole vừa vừa bỏ sắt thép vào trong lò nung, sau đó đọc bản thiết kế, lấy ngọc bích Niflheim ra, tỉ mỉ mài giũa.



      Tôi gọt giũa xong gỗ tần bì, cắt lụa bông xong, đổ bột làm lạnh vào nước, ngồi xuống nhìn đồng hồ. Đúng là quen ngồi chờ thế này, lúc bình thường tôi đều làm mấy chuyện khác cả.



      Cuối cùng, mười lăm phút trôi qua, tôi mở cửa lò, dùng kìm gắp sắt và đá ma pháp ra, sau đó điều chỉnh ngọn lửa của lò nung lên mức cao nhất, thêm mấy ma pháp lửa có thuộc tính hòa tan, rồi khảm đá ma pháp của bốn nguyên tố lớn lên ngọc bích, lấy búa đập sắt, tạo hình, gắn đá, nối vào thân trượng, ép xuống để định hình, tiếp theo dùng búa tạo hình dáng cơ bản, dùng dao con điêu khắc… Làm xong mấy việc , tôi lại ngồi ngây ra hơn mười phút…



      Xung quanh im lặng đến đáng sợ.



      Tới phút thứ mười, tôi nhấc khối vàng bắt đầu mềm ra khỏi lò, bỏ vào dung dịch hòa tan, sau đó dùng thứ dung dịch sền sệt màu vàng tỏa ra ánh sáng đó mạ lên bề mặt trượng. Đặt trượng xuống, chờ hai phút, lại lật lên mạ thêm lần nữa. Đợi thêm hai phút, dùng lụa bông cuốn lấy thân, sau khi đảm bảo nếp nhăn nào, tôi đổ dung dịch làm lạnh lên, lau khô, hoàn thành.



      Tôi quay đầu nhìn sang chỗ Cole, ban nãy ta còn lồng lộn với nhánh gỗ tần bì, giờ lại giống đám đông, há hốc miệng nhìn tôi.



      “Làm thần kim tượng nổi danh, chỉ dựa vào kỹ thuật thôi đủ, còn phải tính đến hiệu suất làm việc và kinh nghiệm nữa”, tôi nhìn nhánh cây còn chưa thành hình trong tay ta, “Huống hồ kỹ thuật còn chưa học tử tế”.



      Mọi người im lặng lúc lâu, lão đại nhìn cây ma trượng tôi làm, : “Nana, cần giấy chứng nhận thần kim tượng làm gì. Với khả năng của , hoàn toàn đủ điều kiện vào hoàng cung phục vụ rồi, vì sao…”.



      “Có khả năng làm sao?”, Cole vứt nhánh cây tay xuống, đứng lên, thẹn quá hóa giận: “Tôi cần biết kỹ thuật của tốt thế nào, cũng chỉ là con đĩ bán rẻ bộ tộc, chuyện và gã Aesir thắm thiết với nhau ngày hôm qua tưởng tôi biết sao!”.



      tôi và thắm thiết với nhau?”, tôi bình tĩnh nhìn ta: “Chứng cứ đâu?”.



      “Chứng cứ? Loại chuyện đó còn cần chứng cứ?”, Cole đảo mắt nhìn xung quanh: “Có người nhìn thấy đủ chưa?”.



      “Vậy người nhìn thấy đâu?”



      giọng vọng xuống cầu thang, mái tóc bạc của lóe sáng dưới ngọn đèn: “Chiều hôm qua, sau khi tan làm, chính mắt tôi nhìn thấy ta dẫn gã đàn ông tộc Aesir kia về nhà”.



      “Thấy chưa?”, Cole kích động đến độ run lên bần bật, áp sát tôi: “Seiin với thù oán, lý nào lại vu oan cho !”.



      “Seiin, …”, tôi đảo mắt nhìn Seiin.



      Seiin gục đầu xuống, dường như rất đau lòng: “Tên già đó động tay động chân với ấy, hai người họ còn sờ soạng nhau lúc lâu nữa”.



      “Sao, tổn thương à? nghĩ ai cũng mê như điếu đổ chắc?” Cole đẩy tôi cái, vóc người ta cao to, sức cũng yếu, khiến tôi lui về phía sau vài bước. “Seiin phải đám đàn ông ngu xuẩn bị mê hoặc đâu, đừng có mà mơ tưởng!!!”



      “Ai bị ta mê hoặc chứ? Tôi đúng là có mắt như mù!”



      “Nana, ngờ lại.”, gã thợ khảm nhìn tôi.



      “Thánh thần ơi, ta thực là loại người đó sao?”



      gã đàn ông trẻ tuổi nhổ nước bọt: “Từ trước tới nay tôi đánh phụ nữ, nhưng con đàn bà này đúng là khốn nạn, muốn cho ả ta mấy cái tát!”.



      ta đúng là nỗi sỉ nhục của con tộc Vanir…”



      Tiếng xì xầm càng lúc càng lớn.



      “Dạng phụ nữ đê tiện lai lịch ràng, lại biết liêm sỉ như , tốt nhất là sớm cút khỏi Modin, cút khỏi tộc Vanir ! Đừng có cả ngày ngồi mơ tưởng nịnh nọt lũ đàn ông tộc Aesir, cũng đừng hão huyền muốn làm quỷ tượng ở Asgard nữa!” Cole lại đẩy tôi lần nữa, lần này còn nặng tay hơn lần trước. Tôi đứng vững, lảo đảo ra tận ngoài cửa.



      Đúng lúc tôi sắp ngã lăn ra đất, đôi bàn tay đỡ lấy lưng tôi.



      Sau đó, Thor bước lên chắn trước người tôi: “Hôm qua đúng là bệ hạ có cử ta đến mời nàng tới Asgard làm quỷ tượng, nàng cũng từ chối. Thế nhưng, có mấy chuyện các người hiểu lầm, cần cho ràng: Thứ nhất, năm nay ta mới sáu mươi hai tuổi; Thứ hai, ta phải dạng hai bàn tay trắng, tuy giàu nhất nhưng cũng đứng thứ hai; Thứ ba, ta là thần quan Bóng tối, phải tay buôn; Thứ tư, ta là Thần tộc sinh ra đất Asgard; Thứ năm, ta và nàng chả có tí quan hệ nào cả”.



      Trong nháy mắt, cả xưởng rèn im lặng như tờ.



      Lúc này, giọng trầm khàn quen thuộc vọng tới từ phía đỉnh đầu: “Lão già các ngươi chắc là ta rồi”.



      Tôi quay đầu lại nhìn người đỡ mình, hoảng hốt kêu lên tiếng.



      Odin thản nhiên nhìn xưởng rèn vòng, cuối cùng ánh mắt dựng lại chỗ Cole và Seiin: “Các người có gì bất mãn sao?”.



      Seiin há hốc mồm kinh ngạc. Cole cả người run rẩy.



      “Có ?”, Odin lại hỏi thêm lần nữa.



      Hai người kia liều mạng lắc đầu liên tục.



      Nếu chỉ nhìn thấy mặt Thor, chắc đám người này còn có thể thêu dệt ra mấy chuyện gì đó kinh thiên động địa, nhưng khi nhìn thấy Odin, dù có mù mắt cũng ai dám thêm câu nhăng cuội. Nhất thời, người trong xưởng rèn đều im phăng phắc, kể cả bản thân tôi.



      Cuối cùng, Cole lén lút liếc nhìn Odin: “Ngài là … Odin bệ hạ?”.



      “Người mù sao?”, Thor cướp lời.



      “Ta dẫn ấy ”, Odin đặt tay lên vai tôi, nghĩ lúc lại thêm: “Màu bạc đúng là rất khó coi, ta bảo ấy nhuộm về màu cũ”.



      Tôi lại ngây người ra mặc lôi .



      Tới tận giờ, tôi vẫn chấp nhận được là người này biến từ Shujin thành Odin – chúa tể của các vị thần. Sau khi thức tỉnh, vẫn xuất trong tư thế của bậc đế vương đứng tất cả. Hôm nay, Odin mặc chiếc áo màu đen dài tới tận đầu gối, giày bó cao cổ, miếng giáp màu xám bạc vai phản chiếu ánh sáng bên ngoài căn phòng, cổ vẫn thấp thoáng bóng sợi dây chuyền ngày nọ… Cũng có thể vì vẻ ngoài trẻ ra vài chục tuổi, mà phong cách ăn mặc của cũng thay đổi rất nhiều, còn vẻ tang thương già dặn như ngày trước, ngược lại, có thêm vài phần kiêu ngạo bức người.



      Trước đây tôi cũng được nghe rất nhiều tích về . Trước khi thức tỉnh, Shujin là con của lãnh chúa Bóng tối, hơn hai trăm năm trước, sau khi kế vị với số phiếu bầu áp đảo, bắt đầu phá bỏ chế độ nghị viện tồn tại cả nghìn năm, bắt đầu thời kỳ quân chủ chuyên chế. Lúc đó còn chưa có chủ thần nào thức tỉnh, tộc Aesir và tộc chúng tôi thế lực ngang nhau, nghe đồn kiện ngày đó khiến cho chín thế giới phải rung chuyển hồi, chấn động thua gì chuyện Odin thức tỉnh.



      Thế nhưng tác phong trị quốc của cực kỳ cần mẫn, lại thận trọng, nếu phải là do ốm nặng, ngày nghỉ lễ hay có cố nào nghiêm trọng, đừng là mưa đá hay tuyết lớn, cứ cho là có đao băng rơi trước mặt cũng vẫn kiên trì ngồi nghe báo cáo rồi xử lý công vụ. Dần dần, những người chống đối giảm trông thấy, người ủng hộ càng lúc càng đông. Mãi cho tới năm ngoái, hình thành cục diện “ còn đứng đó Asgard sống, mà ngã xuống tộc Aesir tiêu vong”… Đương nhiên, sau khi thức tỉnh rồi lại càng khỏi phải bàn.



      Tuy rằng vẫn tàn sát nương tay với tộc Vanir, nhưng lãnh thổ của mình, Odin là bậc đế vương cực kỳ nhân đức. Cùng lúc mất cả thần Ánh sáng và thần Mặt trời, vậy mà đất Asgard vẫn có thể phồn vinh như thế, đều là nhờ tay gây dựng.



      Tuổi thọ trung bình của Thần tộc bình thường là từ ba trăm năm mươi đến ba trăm tám mươi tuổi. Rất nhiều Thần tộc Vanir đều thích đoán tuổi của Shujin, chờ vài chục năm nữa, đợi khi vị đế vương tài ba quả cảm kia lên bàn thờ rồi, tộc Aesir cũng đừng mơ có thể tiếp tục diễu võ dương oai.



      Thế nên chuyện thức tỉnh, nhìn từ góc độ nào đó, có thể coi là bi kịch với tộc chúng tôi.



      cùng đoạn đường, lén liếc mắt nhìn , suýt nữa tôi quên béng mất chính là vị đế vương túc trí đa mưu của tộc Aesir… đâu chỉ dễ nhìn, phải là nhìn rồi là tài nào rời mắt được.



      Hơn nữa, cho tôi thứ cảm giác hết sức quen thuộc. Phải chăng chuyện này có liên quan tới phần ký ức của Frigg.



      Đột nhiên nhớ ra độc thân rất lâu rồi.



      Chắc hẳn rất Frigg, giống như Loki vậy.



      Vừa nghĩ tới Loki, tâm trạng tôi lại rớt xuống đáy vực.



      “Ena”, đột nhiên quay đầu nhìn tôi.



      Tôi giật nảy người, lúc sau mới hoàn hồn: “Sao thế?”.



      ngập ngừng chốc lát rồi : “ và Loki sao rồi?”. Câu hỏi được dứt khoát cho lắm, giống tác phong thường ngày của Odin chút nào.



      “…Chia tay rồi.”









      Chương 29: Lễ trao giải danh nhân






      “Vậy tới Asgard . có thể trở thành Chiến trường quỷ tượng luôn nếu muốn, công việc, nơi ở, nơi làm việc, chức vị đều do tự chọn, kể cả mười hai thần điện. Lương cố định năm là tám nghìn vạn Binet, hạn chế công việc rèn tự do bên ngoài, có thể mở xưởng rèn và đại lý vô điều kiện. Được thêm hắc dực phượng hoàng[1] và cốt phượng, mỗi loại hai con, thêm con cốt long địa ngục nữa. có thể đưa ra điều kiện khác nếu muốn.”



      [1] Phượng hoàng cánh đen.



      Nếu người với tôi phải Odin, tôi có thể chắc chắn chỉ chòng ghẹo tôi thôi. Những điều kiện đó đủ để nẫng được cả mấy vị thần ấy chứ, nếu là để thêm điều kiện, tôi cũng chẳng nghĩ ra được cái gì khả dĩ hơn. Lúc chuyển tới Vanaheim, mục tiêu cả đời mà tôi đặt ra cũng dám xa hoa cỡ đó.



      Trong khi cuộc sống của tôi thê thảm như thế này, muốn tôi lung lay ý chí, quả thực rất khó.



      Thế nhưng, quên quá khứ còn khó hơn nhiều.



      “Tôi tin đất Asgard rộng lớn như thế lại đào ra được quỷ tượng tài giỏi. Huống hồ, tôi cũng chưa phải là thần kim tượng ưu tú đến độ có thể lấy địch trăm, muốn tìm người xuất sắc hơn tôi chắc chẳng phải việc khó khăn gì.”



      Odin có chút trầm tư, gật đầu: “Rồi sao nữa?”.



      “Bệ hạ có thể biết, nhưng người nhà tôi chết dưới tay Thần tộc Aesir.” tới đây, tôi lại bắt đầu kích động: “Đình chiến có nghĩa là tất cả hận thù biến mất. Cả đời này, Ena tôi bao giờ bán rẻ dòng máu và bộ tộc của mình”.



      “Ta hiểu”, Odin dừng chút, sau đó tiếp: “Nếu như người nhà hề có chút quan hệ ruột thịt nào, và chính là Thần tộc Aesir sao?”.



      “Chuyện đó thể nào xảy ra được, vậy nên xin ngài đừng đặt ra giả thiết vô lý như thế.”



      “Tóc của màu đen.”



      “Nhưng tôi thể bay trời, càng thể di chuyển trong nháy mắt.”



      “Là vì khả năng đó của bị phong ấn. Có điều trước khi đưa ra được quyết định cuối cùng, ta phá bỏ phong ấn đó cho .”



      Tôi nhướng mày, hoàn toàn tin lời : “ ra thân phận của tôi từ ‘Bản phục chế của Frigg’ biến thành Thần tộc Aesir rồi, ngài bảo tôi nên khóc hay nên cười đây?”.



      phải là bản phục chế của Frigg”, Odin nghiêng đầu nhìn sang chỗ khác: “ chính là Frigg”.



      ra tôi chính là Frigg, là vợ của bệ hạ… biết Ena này còn thân phận nào giật gân hơn ?”



      “Là vợ chồng kiếp trước. Sau khi các chủ thần sống lại, tất cả những mối quan hệ trước đây cũng biến mất theo rồi.”



      thế nào , hôm nay rất cảm ơn bệ hạ ra mặt cứu tôi phen.” Ánh mắt tôi chăm chú nhìn ngã rẽ phía trước: “Cũng đến lúc tôi phải rồi, biết bệ hạ còn chuyện gì ?”.



      “Về chuyện làm quỷ tượng, trở về suy nghĩ thêm .”



      Sau khi chào tạm biệt , tôi phát , vị đế vương của các vị thần kia, chừng mắc bệnh hoang tưởng hoặc chứng ám ảnh cũng nên. Nếu , si mê cuồng dại Frigg như thế, làm sao có thể thờ ơ lãnh đạm ra câu “ là Frigg” như ban nãy được.



      Tôi cam chịu việc trở thành Thần tộc bị phục chế rồi, nhưng nếu lại thành thế thân của người khác nữa thảm quá. Kỳ thực, Odin thích hoang tưởng cứ mà hoang tưởng, tôi giao tiếp với nữa là xong, chẳng ảnh hưởng gì.



      Nếu Loki nghĩ vậy, mọi chuyện tốt biết bao.



      Lại ngày nhàn rỗi. Tôi dạo tới bến tàu, nhìn những con rùa bạc và rắn bay Modin tới lui, thỉnh thoảng liếc mắt nhìn mảnh đất Jotunheim đối diện với khe nứt Ginnugagap phía đằng xa, cùng với dải núi mướt mát cây xanh trải dài vùng đất đó… cứ thế lang thang cả ngày.



      Mãi tới lúc hoàng hôn, tâm trạng có chút thoải mái hơn, tôi mới bắt đầu lết xác về nhà.



      Chuyện đầu tiên tôi làm là kiểm tra hòm thư ngoài cửa. Quả nhiên, Shia lại gửi thư, giọng điệu trong thư mềm mỏng hơn nhiều:



      Ena,



      Con bé này, cậu đúng là khiến người ta phải lo lắng mãi. Thôi tớ hỏi nhiều đâu. Mấy ngày nữa là lễ Trao giải danh nhân của Vanaheim được cử hành rồi, người xếp hạng thấp như tớ còn đến, thần kim tượng siêu cấp đứng thứ tư như cậu cũng phải ló mặt chút chứ?



      Tớ biết, chắc trong lòng cậu gào lên là về đâu, tớ cũng sớm lường tới chuyện này rồi. Thế nên tớ cho Loki biết cậu ở chỗ nào. Đừng trách Shia này đủ nghĩa khí, ai bảo cậu đến mức sắp chết đến nơi, còn nhớ cậu sắp điên lên rồi.



      Mấy câu phải tớ đùa đâu. Sau khi cậu rồi, cái công việc đáng sợ của tớ cũng coi như kết thúc. Loki lồng lộn lên, chạy khắp nơi tìm cậu, cả ngày hồn vía cứ như lên mây. Frigg vẫn còn ở lỳ chỗ , nhưng ràng chẳng có hứng thú gì với ta cả. Có đúng ta là người khiến Odin với Loki phải tranh đoạt đến kẻ sống người chết ? Sao càng nhìn càng thấy đáng ghét thế?



      Chuyện giữa cậu với Loki, tớ lờ mờ đoán được, có lẽ lúc đầu cũng chỉ coi cậu là thế thân của Frigg mà thôi, thế nhưng chắc chắn bây giờ phải như thế đâu. Có lẽ ngay cả bản thân cũng cảm xúc của chính mình.



      Từ trước tới giờ Shia này thích phí thời gian bàn luận về thằng đàn ông. Nhưng chắc chắn Loki phải gã lằng nhằng thiếu quyết đoán, căn bản là biết bản thân muốn cái gì như Thor. Tớ nghĩ cậu lòng.



      Giúp tớ hỏi thăm Lolo mấy câu nhé, tiện thể tét đít nó vài cái cho tớ luôn.



      Về nhanh . Tớ nhớ cậu lắm. Ena à.



      Shia.



      Con này viết thư vẫn chẳng có tí nghệ thuật nào cả, hay đấy là cái mà người ta gọi là phong cách của mấy tóc vàng hoe? Chỉ là khi đọc được đến câu “Tớ nhớ cậu lắm” kia đột nhiên tôi thấy sống mũi cay cay.



      Đọc lại lượt bức thư của Shia, tôi phát mình chỉ hơi dao động, thậm chí đâu đó trong người còn rục rịch ý muốn lao về Vanaheim ngay lập tức. Nhưng ngẫm lại, đấy cũng chỉ là lời từ phía của Shia thôi, ai biết lần này tôi trở về có được gì , hay chỉ mất thêm lần tự trọng?



      thế nào , tôi cứ rời Modin , trước khi suy nghĩ ràng, tốt nhất là nên gặp .



      Thế nhưng tôi vừa gấp bức thư vào, nhìn thấy Lolo gí sát đầu vào cửa sổ lầu hai, bốn cánh đập liên hồi, như cố mở tung cánh cửa ra. Tôi cứ tưởng Lolo bị làm sao, nhưng sau đó nhìn theo ánh mắt nó… con kim dực long cuộn mình nằm ở bãi đỗ thú cưỡi cách đó xa. Là loại bốn cánh.



      Bức thư trong tay bị tôi vò thành cục. Tôi còn chưa kịp chạy tới gần cửa sổ để nhìn cho , từng thớ thịt người tôi co rút lại.



      Bởi vì có người đứng sau choàng tay quanh cổ, ôm trọn lấy tôi.



      Mùi hương và cảm giác này thân quen, tôi cứ đứng đơ ra đó.



      đường vắng bóng người.



      Tầng tầng mây che phủ cao, những con đường màu trắng, tất cả đều như nhuốm tầng ánh sáng đỏ rực. Tà dương chiếu những tia nắng cuối cùng xuyên qua khe hở giữa những ngôi nhà, trải dài phố, trải lên cả thân thể con kim dực long say nhủ đằng kia.



      ©STENT



      Nắm lấy tay Loki, từng ngón tay tôi khẽ run lên, nhưng vẫn có dũng khí mà quay đầu nhìn .



      siết chặt vòng tay: “Ta vốn định giam giữ em bên ta cả đời. Chẳng ngờ… người bị giam giữ chính là bản thân ta”.



      Giống như đứa trẻ bị thương cực nặng, trong đêm nhanh chóng trưởng thành, giọng của khàn khàn, có chút rã rời, cũng tăng thêm vài phần tuyệt vọng.



      Cả con phố cùng những căn nhà ngang dọc như được dát tầng vàng kim nhàn nhạt. Cây cối, núi đồi, nhà cửa ở phía đằng xa chỉ còn là những cái bóng lờ mờ trong màn sương dày đặc. Con đường dài mà xa hun hút, ở nơi tận cùng kia là mảnh sương mù đỏ rực, ráng đỏ mông lung, phảng phất như đóa hoa cuối cùng của mùa thu lụi tàn bung nở.



      Thực ra tôi vẫn chưa suy nghĩ ràng.



      Tôi định hỏi , có từng nghĩ tới cảm nhận của em ?



      Tôi cũng muốn hỏi , tất cả những chuyện làm, rốt cuộc là vì em, hay chỉ vì khát vọng chiếm hữu độc đoán của bọn đàn ông?



      ràng tất cả những chuyện trước đây đều chẳng thể nào cứu vãn được nữa. Tôi nên làm người lý trí, dùng vẻ mặt kiêu ngạo đẩy tay ra, sau đó ngẩng cao đầu bước ra khỏi phòng. Thế nhưng mấy ngày gần đây, có phút giây nào mà tôi nhớ cái con người đứng sau lưng kia cả. Nhớ đến quay quắt, nhớ đến cồn cào.



      Tôi xoay người, nghiêng đầu nhìn .



      Gương mặt vốn vô cùng tuấn của nay tiều tụy nhiều, cằm bắt đầu lún phún râu, hai mắt trũng sâu, ánh mắt ngày xưa lúc nào cũng sáng sủa, có sức hút mê người, nay như mất thần thái. Tựa như trong đêm già vài chục tuổi.



      Do dự lúc lâu, tôi kìm được mà vươn tay lên ôm lấy cái cằm gầy gò của . Gương mặt Loki vốn chẳng mấy đầy đặn, bây giờ tôi sờ tới sờ lui cũng chỉ thấy có tầng da, bên dưới chỉ còn khung xương góc cạnh ràng.



      “Tôi cứ nghĩ trưởng thành hơn nhiều rồi, sao còn tự hành hạ bản thân thành ra thế này?” Giọng tôi rất , lại cứ líu ríu vào nhau, bản thân tôi cơ hồ cũng nghe mình cái gì.



      “Về với .” Loki nắm lấy tay tôi, nhắm mắt lại, “Sau này làm gì khiến em tức giận nữa, cũng để mắt tới bất kỳ người đàn bà nào khác, em cũng ngoan ngoãn nghe theo… Chỉ cần đừng rời xa , còn lại, em muốn sao cũng được”.



      Tôi lẳng lặng nhìn Loki.



      Gương mặt bị ánh tà dương nhuộm thành màu đồng xưa cũ, giống như pho tượng thần được tạc từ thời viễn cổ, mang mình những hồi ức xa xăm. Ngay cả khóe mắt nhếch lên đầy kiêu ngạo kia cũng bị ráng chiều đỏ rực mài mòn góc cạnh, đột nhiên mềm mại đến nao lòng.



      “Tôi biết”, thấy bộ dạng khó chịu đó của , tôi bật cười : “Gầy nhiều lắm, tinh thần cũng được ổn, gần đây thiếu ngủ đúng ?”.



      “Ngày nào cũng ngủ được.”



      “Tôi biết.”



      “Ena… chịu đựng thêm được nữa đâu… Đừng từ chối .” Hình như mở miệng chuyện cũng làm thấy rã rời kiệt quệ, “… Thực chịu được nữa rồi”.



      “Em biết…” Tôi nhào vào lòng , siết chặt vòng tay.



      cũng ôm lại tôi, dùng hết sức bình sinh mà ghì lấy.



      dục vọng, hôn nhau say đắm nồng nàn, thậm chí ngôn ngữ, chỉ lẳng lặng lắng nghe nhịp tim của đối phương, từng hồi, từng hồi, trống vắng mà trĩu nặng, giống như tiếng chuông trong nhà thờ lớn, vang mãi, vang mãi, vang từ mùa đông lạnh lẽo tuyết phủ kín trời, đến tận đầu xuân khi muôn hoa đua nở, ấm áp ngọt ngào, chưa từng dừng lại.



      Trong khoảnh khắc đặt chân lên lãnh thổ Vanaheim, cảm xúc của tôi ngổn ngang. Chưa rời khỏi mảnh đất này bao lâu, hơn nữa ngày nào cũng nhìn thấy kim dực long (bé xíu) bay qua lượn lại, vậy mà vẫn bị khung cảnh phồn hoa của vương đô làm cho ngơ ngẩn.



      Tôi trở về vừa kịp lễ Trao giải cho các danh nhân.



      Bữa tiệc trao giải vẫn tổ chức ở tế đàn , những người được đề cử giải đều ngồi ở dãy cùng, Frigg ngồi ngay cạnh ghế của Loki. Lúc chúng tôi đến nơi, vừa lúc Freyr bước lên bục nhận tượng rùa của đại tế ti, Frigg ngồi bên dưới vui vẻ vỗ tay chúc mừng.



      Đột nhiên thấy tình cảnh này có chút khó xử, tôi định vòng qua, nhưng Loki kéo tôi ngồi xuống cạnh . Frigg hoàn toàn chẳng để ý tới tôi, vẫn dựa vào người Loki, ôm lấy cánh tay : “Cuối cùng chàng về”.



      Loki rút tay ra, đáp lời nàng. Frigg lơ đãng liếc mắt nhìn tôi, sau đó cười khẽ: “Loki, lại tùy hứng rồi. Lớn bằng từng này, chẳng lẽ còn cần ta ru chàng ngủ như hồi còn bé sao?”.



      lát sau, tế đàn bắt đầu trao giải cho thần kim tượng. Mim là người đầu tiên bước lên bục, đỡ lấy chiếc búa kim cương đại diện cho thần kim tượng ưu tú nhất, sau đó đứng sang bên.



      cho ta biết, trước cuộc chiến Hoàng hôn của các vị thần, chết như thế nào?” Ánh mắt của Loki vẫn chăm chăm nhìn lên phía bục trao thưởng.



      Mái tóc dài của Frigg như tấm lụa tuyệt mỹ màu vàng óng, nhàng xõa vai. Nàng khẽ cụp mắt, vẻ mặt có chút buồn phiền: “Là vì bảo vệ Odin… Loki, giờ em còn nữa rồi”.



      Loki thêm gì nữa.



      Đúng lúc này, tiếng của người trao giải vọng xuống: “Thần kim tượng xếp thứ tư năm 3018, Thần tộc Vanir, Ena. Những tác phẩm tiêu biểu là thần trượng Ena, rìu ánh sáng, thánh kiếm ánh sáng, bao tay tà thần… Xin mời tiểu thư Ena bước lên phía trước”.



      Tôi vỗ vào tay Loki cái, sau đó bước lên bục.



      Đúng lúc người trao giải nở nụ cười định trao chiếc búa vàng cho tôi, người phụ nữ ngồi hàng đầu đột nhiên cao giọng : “Vừa nãy các ngài nhầm rồi, tiểu thư Ena đây đâu phải Thần tộc Vanir”.



      Nhất thời cả tế đàn im lặng như tờ.



      ta là Thần tộc Vanir được phục chế.”



      Người là Gullveig. Tôi để ý ta cũng ở đây, bàn tay cầm búa vàng khẽ run lên. Gullveig đứng dậy, hai tay khoanh trước ngực, ánh mắt hình như mang theo vài phần sát khí: “ ta là Frigg số 2”.



      Lời này vừa thốt ra khỏi miệng, đám đông tế đàn nhốn nháo cả lên.



      Loki đứng bật dậy, nhanh chóng tới chỗ Gullveig, ánh mắt lạnh lùng vài câu với ta. Bờ môi Gullveig khẽ run, sau đó len vào trong đám đông, ra nữa.



      Mim bước ra phía trước, cầm tay chiếc rìu kim cương, nhìn tôi rồi : “Frigg số 2? Tóc của số 2 phải là màu bạc”.



      “Vốn là màu đen, ta nhuộm tóc thôi.”



      , cũng phải là màu đen. Ta nhớ rất , số 2 được làm y theo ngoại hình của Frigg nguyên bản”, Mim lắc đầu, “Tóc của số 2 màu vàng”.



      Lúc này, Frigg ngồi cạnh Loki, mặt mày tái nhợt.



      Sau khi nghe Mim thế, rất nhiều người lén quay lại nhìn nàng.



      Mặt Gullveig cũng tái , bước vội lên tế đàn, khẽ với Mim: “Ta biết ông ám chỉ ai, nhưng chủ thần phục chế thể có ký ức trước đây được”.



      sai. Ta nghĩ Frigg ngồi cạnh Loki điện hạ kia đúng là , nàng gần như nhớ tất cả mọi chuyện xảy ra trong quá khứ.” Sau đó Mim lại nhìn tôi, “Trước khi Loki điện hạ xuất , chúng ta lập kế hoạch phục chế chủ thần, nhưng trong nhóm phục chế ngày đó, có Frigg phục chế nào tóc đen cả. Dù nàng có là bản phục chế , cũng phải do chúng ta làm”.



      Tuy hai người rất , nhưng đám đông lại bắt đầu náo loạn cả lên.



      “Vậy ta là ai?” Gullveig chỉ tay về phía tôi, như chỉ vào món hàng được bán ngoài đường: “Ta tin đời lại có chuyện trùng hợp như thế. Có thể ta thay đổi màu tóc, nhưng ta có thể khẳng định ta chính là Frigg số 2”.



      “Gullveig đừng năng lung tung nữa.” Loki ném cho ta quyển sổ rất dày: “Đây là nguyên nhân vì sao số 2 có thể nhớ được tất cả những chuyện trước đây”.



      Gullveig cúi xuống nhặt quyển sổ lên, nhìn bằng ánh mắt nghi ngờ, sau đó mở ra đọc.



      Vài phút im lặng trôi qua.



      “Đây là…”, Gullveig lật vội vài tờ: “Là nhật ký của Frigg?”.



      “Đúng, Frigg có thói quen viết nhật ký. Quyển nhật ký này là bản chép tay. Rất ràng, chỉ có người có thứ này thôi.”



      Câu trả lời mọi người đều biết, thế nên ai thêm gì nữa.



      ra Frigg đúng là bản phục chế. Trước đây mọi người từng , nếu như chưa phong ấn mà khảm đá Linh Hồn lên, khiến cho chủ thần phục chế mất kiểm soát. Trong thời gian này, có lẽ Frigg số 2 bị bên Odin đưa về, sau đó đào tạo thành gián điệp.



      Nhớ lại câu vừa nãy Loki hỏi Frigg, tôi đột nhiên hiểu ra… Cứ cho là người ngày nào cũng viết nhật ký chăng nữa, cũng rảnh để viết cả nguyên nhân mình chết.



      Thế nhưng, chuyện Frigg hồn phi phách tán tới nay vẫn là câu đố lời giải, đến Odin còn biết, Loki liệu có biết ?



      Mim nhìn đám đông ồn ào bên dưới, khẽ với Loki: “Loki điện hạ, ta nghĩ chuyện này chúng ta nên thầm xử lý thôi, ta sợ nếu làm công khai …”.



      quan trọng. Odin nếu làm thế này, vậy cái hiệp định đình chiến kia đến 50% là giả.” Loki quay đầu nhìn Frigg số 2, mắt híp lại: “Chỉ có điều ta hiểu, sao cứ thích hạ thấp trí thông minh của ta xuống thế? Lại phái thứ hàng phục chế trăm nghìn sơ hở này tới”.



      Frigg số 2 nhìn Loki, vẻ mặt phức tạp: “Nếu ta Thần tộc phục chế bình thường, chắc chắn bao giờ phạm sai lầm. Thế nhưng khi thứ có sinh mệnh ngừng bắt chước con người, nó cũng dần dần có ý thức của riêng mình. Loki, ngươi có hiểu ?”.



      sao?”



      Với cái dây thần kinh trơ như đá đó, Loki chắc chắn thể hiểu được ý tứ của nàng, nhưng tôi hiểu. Nàng muốn cho Loki biết, bao nhiêu năm qua, nàng vẫn bị nhồi nhét vào đầu lối suy nghĩ của Frigg, đọc nhật ký của Frigg, cố chấp nhận người mà Frigg tài nào chấp nhận. Nàng có được khả năng suy nghĩ của chính bản thân mình… Cũng có thể nàng trót người.



      Có điều, nàng thêm được lời nào nữa, chỉ nhìn Loki bằng ánh mắt chất chứa hận thù. lúc lâu sau, nàng xoay người, nhảy khỏi tế đàn, lao mình xuống dưới.



      trò cười coi như kết thúc, chắc chắn ngày mai thấy được hàng đống tiêu đề giật gân báo cho xem.



      Tôi cùng những thần kim tượng khác trở về chỗ ngồi. Vừa ngồi xuống, Loki choàng tay ôm lấy vai tôi, tôi còn chưa kịp gì, Mim bước tới gần: “Xin thứ cho ta mạo muội, có thể hỏi tiểu thư chuyện ?”.



      “Ngài đừng khách khí, ngài cứ .”



      “Tiểu thư Ena rất giống Frigg bệ hạ, có biết nguyên nhân vì sao ?”



      “Ena là Ena.” Loki đứng bật dậy, che trước người tôi, hình như có chút nôn nóng, “Mim, đừng nữa… Ena vui”.



      Tôi xua tay: “ sao, em biết em giống nàng. Thế nhưng Loki à, cũng phải chấp nhận chuyện em là Thần tộc được phục chế ”.



      “Sao em cứ khẳng định mình là Thần tộc được phục chế thế?”



      cơ thể em có dấu ấn. Còn nữa”, mặt tôi nóng bừng lên, khẽ thầm bên tai Loki. “Mãi tới giờ vẫn chưa thấy cái ấy. Em nghĩ, chắc cơ thể phục chế lại có vấn đề rồi”.



      Mim vẫn nghe được, ông bật cười: “Tiểu thư Ena, Thần tộc phục chế có khả năng sinh con. Vậy nên cũng thể có cái ấy được”.



      Tôi mừng rỡ: “ sao?”.



      “Em thấy cái ấy”, Loki ngớ ngẩn lặp lại lời tôi, “ thấy bao lâu rồi?”.



      “… Hơn hai tháng.”



      Loki đột nhiên quay phắt sang bên, thèm nhìn tôi. Tôi chẳng hiểu ra sao cả, lay vai . Đột nhiên Loki quay lại, nhấc bổng tôi đặt lên đùi , sau đó hôn tôi cái kêu.



      “Mấy ngày nữa cho em biết.” ngẩng đầu nhìn tôi, ánh mắt ôn nhu đến độ khiến tim tôi ngừng đập, “Ena, em”.



      Nhìn Mim đứng bên cạnh vừa cười vừa lắc đầu, tôi càng xấu hổ hơn, nháy mắt lia lịa với Loki. Nhưng chẳng thèm để ý, lại hôn tôi thêm mấy cái nữa: “ em”.



      “Đừng nữa…” Mặt tôi đỏ như trái gấc, vội vàng lấy tay bịt miệng lại, chỉ hận là thể đập đầu vào cột chết luôn cho rồi.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 30: Ký ức của ba nghìn năm






      Lễ trao giải kết thúc, tôi bị Loki kéo về nhà. Sau khi đưa tôi đến cửa, dặn dò tôi phải ăn chút gì rồi nghỉ ngơi, lên lầu, chỉ có việc phải chút, lát nữa trở lại.



      Tôi bước tới trước cửa, tra khóa vào ổ, nhưng vặn vặn lại lúc lâu mà mở được cửa. Tôi lẩm bẩm phải Shia lại thay khóa đấy chứ, chắc trong nhà cũng chẳng có ai, tôi định đứng ngoài cửa đợi Loki về. Nhưng chìa khóa mới rút nửa, cửa bị kéo văng ra, tôi bị người ta túm cổ lôi vào trong, thiếu chút nữa vồ ếch dưới sàn nhà.



      Tôi đứng còn chưa vững, hàng đống quả cầu chứa chất lỏng cùng bọt khí ma pháp đồng loạt nổ tung, vô số bọt nước đủ màu vỡ tung giữa trung, ruy băng bay đầy trời, cánh hoa rơi kín đất… đám người ùn ùn kéo tới, vây lấy tôi, sau đó nhấc bổng tôi tung lên cao.



      “Con này, cuối cùng cũng chịu về.”



      “Ena, Shia cứ lẩm bẩm tên em mãi, làm đau cả đầu…”



      “Lão đại về rồi!”



      “Chị Ena!”



      “Bây giờ cậu hơn tớ tuổi, sang năm cậu lại tiếp tục già hơn tớ nữa, ha ha ha ha!” Shia lôi miếng bơ to đùng ra, xát đầy hai tay, sau đó tỉ mỉ trét lên da mặt tôi, “Oa, sao tóc cậu còn chưa trét bơ lên mà trắng rồi?”.



      Tôi quẹt đám bơ mắt , mặt lạnh te nhìn cả đám: “Cứ nghĩ sinh nhật năm nay có gì mới lạ, kết quả chỉ là lượng bơ tăng gấp đôi thôi à?”.



      “Có hoa tươi, có rượu ngon, còn thêm cả bơ nữa, làm người phải biết đủ chứ!”



      “Shia, hai tháng nữa là sinh nhật của cậu đúng , tự lo .”



      Shia đứng bật dậy, lao vào lòng Teese: “ , người ta sợ quá ”.



      “Được rồi, được rồi, đừng để lỡ thời gian, cứ lôi em ấy lên ban công ”.



      Teese vỗ vai Shia. Shia bừng tỉnh, gật đầu, lại hô cả đám khiêng tôi lên, đạp văng cánh cửa phòng tội nghiệp, ném tôi vào tấm đệm to đùng, trắng muốt, cực kỳ mềm mại trải ngoài ban công.



      Sao trời như vô số những con mắt sáng ngời, chằng chịt, chi chít, trải dài vô tận, lặng lẽ lập lòe bầu trời đêm hun hút. Ánh sáng huy hoàng của đất Vanaheim chiếu rực nửa góc trời. Vô số ngọn lửa rực cháy như những đóa hoa mỹ lệ, rung động giữa trung. Vàng và bạc, đen và đỏ, màu sắc lộng lẫy, ánh sáng chói mắt, huy hoàng giữa trời đêm.



      Những ngọn lửa nối liền với nhau thành hàng chữ, rất lớn, rất đẹp, vắt ngang hơn nửa bầu trời đêm của Vanaheim.



      Chúc Ena sinh nhật vui vẻ! Chúng mình mãi mãi cậu!



      Tôi bị khung cảnh trước mặt khiến cho ngây ngất. Nhìn xung quanh, cái đám người bình thường mồm mép thô tục y như mấy bà hàng tôm hàng cá, nay nở nụ cười tươi rói nhìn tôi. Shia bình thường là loại giỏi thể tình cảm, đột nhiên hôm nay lên cơn xấu hổ, cười như cười mà vỗ vai tôi: “Ngày thường trông cậu lầm lầm lỳ lỳ thế mà cũng nhạy cảm ghê lắm. Yên tâm , dù cậu có biến thành gì nữa, các chị đây cũng bao giờ bỏ rơi cậu đâu!”.



      Tôi chẳng lời nào, nhào tới ôm chầm lấy nàng, ôm chặt. Lolo như mọi ngày vẫn bám dính lưng, ôm tôi chặt kém. Shia ôm tôi, nhưng tay lại vỗ mông Lolo.



      Đột nhiên nhớ ra nếu bị người khác làm cho cảm động tức là mình thua rồi, tôi chuẩn bị tuôn ra mấy câu nồng nàn thắm thiết để làm Shia sụt sịt chợt thấy Loki vội vã từ xa chạy lại, nhảy xuống ban công, ôm ngực thở dốc: “Thần tộc Aesir tới rồi”.



      Tất cả mọi người quay đầu lại nhìn , vẻ mặt đều là nét kinh hoàng.



      Shia kinh ngạc: “Cái gì… Chuyện này là sao?”.



      phải chúng ta đình chiến sao?” Tôi chạy tới trước mặt Loki, “Loki, sao thế này? Ai tấn công ?”.



      Loki cắn môi, dù chỉ câu. Thế nhưng tôi có thể thấy từ phía xa sau lưng , hàng đàn cốt phượng và cốt long lao tới như vũ bão.



      “Đê tiện!”, Shia cũng chạy tới đây, “Bọn chúng lấy hiệp thương đình chiến làm cái cớ để chúng ta cảnh giác, sau đó tấn công bất ngờ… ra đấy chính là mục đích của chúng sao?”.



      “Teese, Shia, hai người với ta. Những người còn lại ở đây với Ena, được ra ngoài.” đến đây, Loki ném quả cầu tín hiệu lên trời, “Ena, nhất là em, được rời khỏi đây. Bọn chúng tới đây là vì em, em mà ra khỏi nhà là coi như xong luôn đấy”.



      “Còn sao?” Tôi thấy máu rỉ ra từ vết thương ngực Loki, nắm chặt lấy cổ tay : “ chảy máu kìa”.



      “Là Hoder… Ban nãy ta vừa dùng loại ma pháp cao cấp, trong lúc niệm chú thể dừng lại, nhân cơ hội đâm ta kiếm. Giờ ta phải hội hợp với Balder và Freyr. Lần tấn công này, chủ thần chỉ có Thor, Hoder và Bragi, nếu phải tập kích bất ngờ, chúng đừng mơ vào được Vanaheim. Chỉ cần tập hợp đủ quân đội là có thể khống chế được tình hình”, Loki ho vài tiếng, “… Ta phải tìm Freyr gấp”.



      Đợi Shia và Teese nhảy khỏi ban công, Loki giăng tầng ma pháp bảo vệ xung quanh ban công, sau đó mới theo hai người kia.



      Bọn họ được lúc lâu rồi mà tôi vẫn tài nào bình tĩnh được, lại lại, bứt rứt yên. Fulla, Guffy và Ferri chỉ biết đưa mắt nhìn nhau. Lolo rúc trong lồng ngực, dùng đôi mắt to tròn sáng rực nhìn tôi.



      Ở phía xa kia, dưới trời sao dày đặc, đàn cốt long và cốt phượng như những đám cương thi đội mồ sống dậy, bay lượn trước cửa hoàng cung Hoenir lộng lẫy ánh đèn, di chuyển trong chớp mắt. Nhưng chỉ lát sau, đàn kim dực long lao ra từ phía trong hoàng cung, chưa cần đến gần, những con rồng vàng bốn cánh phun lửa, ngọn lửa cháy hừng hực, dài hơn mười mét, lao thẳng về phía nhóm Thần tộc Aesir.



      Tôi chạy tới gần lan can, muốn nhìn hơn chút, nhưng bên ngoài ban công đột nhiên lóe lên quầng sáng bạc.



      “Tộc Aesir!” Tôi vội vã lùi lại, lôi đống ống nghiệm cùng ít vũ khí ra, ném cho ba người kia. Thế nhưng ba người vốn chỉ là công nhân bình thường trong xưởng rèn, làm gì có khả năng chiến đấu, chỉ biết há hốc mồm nhìn phía sau lưng tôi.



      Tôi quay đầu lại, người con ngạo nghễ lơ lửng phía ban công. Nàng mặc váy dài màu đen, cổ và tay áo đều có viền đăng ten trắng muốt, đem theo vũ khí. Nhất thời tôi cũng biết nàng giữ chức vụ gì.



      Tôi lập tức rút ra ba ống nghiệm và chiếc rìu ra, ném về phía nàng.



      Ống tay áo của nàng vung lên, vòng tròn màu lam lạnh lẽo đột ngột lóe lên trước người nàng, sau đó những thứ kia đều lần lượt rơi xuống đất, nát bấy. ra là đại vu sư. Tôi lập tức rút đoản kiếm ra, lao tới trước mặt nàng, kiếm nhắm thẳng vào cổ họng.



      Nàng đột nhiên vươn tay giữ chặt cổ tay tôi, ngẩng đầu, nhìn tôi bằng đôi mắt màu tím đậm đẹp đến mê hồn: “Ena, muốn giết ta sao?”.



      “Chị…” Đoản kiếm trong tay tôi rớt xuống đất.



      Nhìn kỹ nàng lượt, đúng là chị tôi rồi. Ngoại trừ việc màu mắt chị đậm hơn trước chút nào có gì thay đổi lớn. Có điều, mái tóc xoăn ngày xưa vốn có màu vàng nhạt nay biến thành màu tím đậm. Da dẻ vẫn trắng ngần như tuyết lạnh, dáng người cao ráo, chân rất thon, rất dài… Lần đầu tiên tôi giật mình phát , trừ màu tóc ra, chị tôi nhìn đâu cũng thấy giống Thần tộc Aesir.



      “Hôm nay ta đến đây chỉ muốn cho em chuyện: Em là Thần tộc Aesir. Có chịu về nhà ?” Ngay cả cung cách chuyện của chị cũng mang đậm phong cách Aesir. Vì sao tới bây giờ tôi mới nhận ra?



      “Tôi phải Thần tộc Aesir”, tôi lùi về phía sau hai bước, “ phải chị tôi!”.



      “Ta bây giờ còn là chị em nữa, sai. Ta là Freyja.”



      Lãnh chúa Bóng đêm của tộc Aesir, đại vu sư đứng đầu thần điện, trong mười hai vị chủ thần, người ban tặng sinh sôi nảy nở cho vạn vật? Tôi nhìn thấy dấu hiệu của chủ thần bên dưới vành tai chị, đột nhiên đầu óc rối tung, vô thức thốt lên: “Chị thức tỉnh khi nào?”.



      “Sau khi bị nhóm Thần tộc Aesir tập kích làng Jill đánh trọng thương.”



      “Chị là con ruột của cha mẹ?”



      “Đúng, nhưng em phải.”



      “Vậy sao chị lại trở thành Thần tộc Aesir?”



      “Bởi vì mẹ ta là Thần tộc Aesir.”



      Tôi ngơ ngác: “Vậy đó là lý do khiến cha xuất ngũ? Vì sao lúc đó ả đại vu sư kia lại tìm được chúng ta? Tại sao muốn tàn sát cả làng?”.



      “Đó chỉ là chuyện ngẫu nhiên, đám quân Aesir kia phải quân đội do hoàng gia trực tiếp cai quản. Chuyện em được đưa tới tộc Vanir là ý của bệ hạ, ngài muốn giấu em ở ngôi làng bí mật nhất, hẻo lánh nhất, nhưng năm đó mâu thuẫn giữa hai tộc lên tới đỉnh điểm, ngay cả nơi khỉ ho cò gáy như làng Jill cũng thoát được. Ả đại vu sư kia bày ra ma trận triệu hồi trong rừng, ngay sau đó làng Jill bị đội quân Aesir san thành bình địa.”



      “Ý của chị là… Odin đem giấu em đất tộc Vanir?”



      “Đúng. Sở dĩ ngài đưa em đến làng Jill là vì biết ta ở đó, ngài để ta khôi phục ký ức từ rất sớm, nhằm bảo vệ em an toàn. Có điều, ngờ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Sau khi bị thương nặng, ta lập tức trở về Asgard chữa trị, đến lúc quay lại, lão trưởng thôn em tới Helhiem. Bọn ta lập tức tới Helhiem tìm em, nhưng phải ra về tay trắng. Sau đó ta mới biết, ra chúng ta bị lão trưởng thôn ấy lừa, từ đó trở ta hoàn toàn còn manh mối gì về em nữa.”



      “Tại sao sau khi thức tỉnh chị lại lựa chọn trở về Asgard?”



      “Đây là số mệnh, chúng ta thay đổi nó được. Giống như em, tới ngày em thức tỉnh, chắc chắn em tự trở về Asgard, trở thành thành viên của đại gia đình Aesir.”



      !!!” Tôi tài nào chấp nhận được những lời Freyja , “Em . Em tin, bất kể vì cái gì, Thần tộc Aesir mãi mãi là kẻ địch của em”.



      “Cho dù chị em cũng là Thần tộc Aesir?” Freyja bước lại gần tôi, giọng điệu rất hung hăng, “Cho dù đế vương của tộc Aesir chính là người chồng quý của em?”.



      Ba người còn lại trong phòng đều hít sâu hơi.



      Tôi cố gắng bắt mình bình tĩnh lại: “Các ngươi đừng có năng nực cười như thế nữa. Tôi cần biết Odin cho chị cái gì, để chị chạy đến đây mấy lời dối trá đó với tôi. từng ép buộc tôi, sao hôm nay còn bày trò này ra nữa?”.



      “Bởi vì em là Frigg, còn ngài muốn để em thức tỉnh. Ngài để cho Frigg số 2 tiếp cận Loki, rồi hôm nay cử chúng ta đến đây dẫn em về, tất cả đều là vì ngài biết nguyên nhân vì sao năm xưa Frigg hồn phi phách tán.”



      “Nếu Frigg hồn phi phách tán rồi, sao chỉ còn bảo tôi chính là ta, chị thấy lời chị mâu thuẫn lắm à?”



      “Phục chế chủ thần phải là chuyện khó, nhưng Loki lại thất bại hết lần này tới lần khác, em nghĩ đó là chuyện ngẫu nhiên sao?”



      “Chị, từ trước tới nay đối với tôi, chị vẫn là người quan trọng nhất thế giới này, nhưng hôm nay khác rồi. Tôi có bạn bè, có Loki, còn có nghiệp và ước mơ phía trước… Tôi mãi mãi là con dân của tộc Vanir, bất kể dòng máu chảy trong người tôi là của chủng tộc nào nữa. Thế nên, dù thế nào tôi cũng thể theo chị được.”



      “Trước lúc bệ hạ có dặn ta, nếu phải tình huống vạn bất đắc dĩ thể để em thức tỉnh… Em vẫn khăng khăng đến cùng sao?”



      “Tôi muốn trở thành người nào cả.” Tôi dùng ánh mắt kiên định nhìn Freyja, “Tôi là Ena, chỉ là Ena thôi”.



      Freyja khẽ thở dài, tay nàng đột nhiên xuất quầng sáng màu lam lạnh lẽo, môi nàng lẩm bẩm câu thần chú, sau đó nàng ném quầng sáng đó về phía tôi. Tôi còn chưa kịp né, đột nhiên cơn đau buốt truyền tới từ phía thắt lưng. Những tưởng chỗ đó bị chảy máu, tôi vội xé áo ra, mới phát dấu ấn hình thoi nơi đó biến mất hoàn toàn.



      “Thức tỉnh chia ra làm ba giai đoạn: Giai đoạn , sống như người bình thường; Giai đoạn hai, tìm về ký ức; Giai đoạn ba, thức tỉnh thành chủ thần. Lúc hoàn toàn thức tỉnh, em có thể lựa chọn việc quên ký ức sau khi sống lại, hoàn toàn biến thành em của ba nghìn năm trước, cũng có thể lựa chọn giữ lại ký ức kiếp này…”



      Đôi môi tím nhạt của nàng khẽ đóng mở, từng lời nàng thốt ra tôi đều nghe được, nhưng thể tiếp thu dù chỉ là tiếng.



      Ký ức cùng quá khứ của hàng nghìn năm trước, từng mẩu hình ảnh nát vụn trong những giấc mơ… lúc này chúng giống như cơn hồng thủy, hoàn toàn nuốt chửng lấy tôi. Tôi gục xuống đất, cả người run bần bật, hai tay ôm chặt lấy cơ thể.



      Cuối cùng ta hiểu, vì sao khi Frigg số 2 ra nguyên nhân Frigg qua đời, Loki vừa nghe biết nàng là giả.



      Cũng hiểu được tại sao Loki luôn bứt rứt bất an, còn Odin chỉ lặng lẽ thầm.



      Freyja chỉ đứng lại nhìn ta trong chốc lát, sau khi xác định ta hoàn toàn lấy lại được ký ức, nàng lập tức biến mất khỏi ban công. Nhóm Fulla cũng bắt đầu nhận ra ta có gì đó ổn, vội đỡ ta ngồi xuống giường.



      biết qua bao lâu, đúng lúc quân đội Aesir sắp bị đánh tan, dưới chân họ đột nhiên lóe lên ma trận triệu tập khổng lồ, tất cả quân địch được kéo về Asgard trong nháy mắt. Rồi chỉ lát sau Loki, Shia và Teese đều chạy trở về ban công.



      Sif, Tyr… còn cả Loki nữa.



      Nguồn ebook: https://www.luv-ebook.com



      Loki ngồi xuống cạnh giường, vòng tay ôm lấy ta: “Ena, em sao chứ”.



      Gương mặt này, mới phút trước đây còn khiến ta thương say đắm, mỗi lần nhìn làlần tim loạn nhịp. Ta nhớ tới dáng dấp già nua khắc khổ của Odin khi chàng xuất lần đầu, ta co người lại, thân thể khẽ run lên” “Em… em muốn yên tĩnh chút”.



      Ta làm gì thế này?



      … Phản bội Odin… Đối tượng lại chính là kẻ bóp nát hạnh phúc của ta – Hỏa thần Loki.



      “Loki điện hạ, Freyja vừa tới đây”, Fulla run rẩy .



      “Freyja?”, Loki kinh ngạc: “Ena, ta làm gì em?”.



      . ta chẳng làm gì cả.”



      Fulla nghe ta trả lời vậy, cũng gì thêm. Ta vùi mặt vào giữa hai đầu gối, những chuyện trong quá khứ như bày ra trước mắt. Bụi mờ của ba nghìn năm phủ lên dày đặc, vậy mà sống động như mới hôm qua. Ngay cả việc nhớ lại ta cũng thấy tim mình chết lặng.



      “Em chỉ thấy hơi khó chịu thôi, mọi người để em yên tĩnh chút là được rồi”, ta , “Teese, ở lại chút. Em có chuyện muốn với ”.



      Mọi người nghi hoặc nhìn ta. Cuối cùng Loki khẽ vỗ vai ta, rồi đuổi mọi người ra ngoài.



      nền trời đêm tĩnh lặng kia, ngàn vạn vì sao chậm rãi chuyển động. Teese ngồi xuống cạnh ta, gương mặt trẻ trung, cực kỳ sáng sủa là ánh sao bàng bạc. Ta nhìn : “Tyr, ngươi chịu thức tỉnh, là vì có ký ức của quá khứ, hay là vì Shia”.



      giật mình, nhưng ngay sau đó lại cười phá lên: “Vậy Thần hậu bệ hạ chịu thức tỉnh, là bởi có ký ức, hay là vì lưu luyến Loki?”.



      Ta ôm trán, muốn giải thích gì nhiều, chỉ khẽ: “ cho ta biết, trong cuộc chiến Hoàng hôn của các vị thần, aigiết Odin?”.



      “Fenrir.”



      “Ai sai khiến nó?”



      “Muốn nghe đáp án thực sao?”



      “Nếu mọi chuyện đúng như trong lịch sử chép lại, vì sao ngươi lại ở lại tộc Vanir? Ta biết ngươi .” lúc lâu cũng đáp trả, ta lại thử ướm lời: “Là vì Sif, đúng ?”.



      vẫn y như trước, gương mặt lúc nào cũng là nụ cười vô cùng tao nhã, nhưng lại rất kiệm lời. Người ta , điểm này rất giống ta, ngay cả Sif cũng vậy. Thế nhưng, đây cũng chính là điểm từng khiến Sif phải tan nát cõi lòng.



      “Bệ hạ còn giống ngày xưa nữa rồi, giờ đây ngài vừa lạnh lùng vừa tàn nhẫn. Ban nãy, Bragi bị chúng ta truy đuổi, chỉ mành treo chuông, nhưng ngài vẫn quyết định rút quân đội trở về.”



      Ta im lặng nhìn . căm hận con trai của Loki – Fenrir, nhưng lại ghét Loki. Căn bản vì biết Loki làm những chuyện kinh khủng gì thôi.



      Đêm đó, ta cũng trao đổi được gì với Tyr, từ sau chuyện xảy ra với và Sif năm đó, ta và vẫn cứ như vậy, chẳng với nhau được câu nào. Lúc rồi, ta nằm dài giường, nặng nề chìm vào giấc ngủ. Trước lúc mê , giọng của rất nhiều người cứ quanh quẩn bên tai ta.



      cậu bé con nức nở:



      “Chị ơi, chị ơi… Vì sao bọn họ lại đối xử với em như thế, em có làm sai chuyện gì đâu…”







      Giọng của người đàn ông trung niên:



      “Frigg, sói và chó khi còn bé chẳng khác gì nhau. Cho dù em đem sói về, nuôi nó như chó giữ nhà, nhưng bản tính của nó vĩnh viễn thay đổi, nó giống như là định mệnh vậy. Loki tương lai trở thành tà thần biến cả đất Asgard này thành binh địa, em để .”







      trẻ nghẹn ngào:



      “Người ta thích thích ta, người thích ta ta lại có chút cảm tình. Tyr , chuyện ta làm khiến thấy phiền. Ngươi xem, sao cuộc đời này lại nực cười như thế chứ?”







      chàng trai tuổi còn rất trẻ mỉm cười:



      “Nếu nhất định phải câu kia, ta được, đành đền bù em cái khác vậy… Thôi miễn cưỡng lấy em có được .”







      Giọng rất dịu dàng của Loki:



      “Chị, em trở về.”







      Giọng khiếp sợ của :



      “Bệ hạ, điện hạ Balder… qua đời.”







      Tiếng hét thảm thiết giữa đám đông hỗn loạn:



      “Người đâu, người đâu, cung điện Valhalla bốc cháy! Người đâu, mau tới…”







      khe vực sâu ngàn trượng. Dưới đáy vực là nhà tù vô tận, vừa ẩm ướt lại vừa tăm tối, tay chân của chàng trai tóc đỏ bị gông xiềng nặng ngàn cân trói chặt. người phủ kín vết thương và máu đỏ, gương mặt tuấn mỹ vô song nhưng tràn ngập điên cuồng ngẩng cao, hai tay ngừng rung xích sắt, loảng xoảng, loảng xoảng:



      “Odin! Frigg! Ta tha cho các ngươi đâu, mãi mãi tha thứ! Dù ta có chết, cũng phải bắt các ngươi xuống mồ với ta! Các ngươi chờ đấy, ngày nào đó nhất định ta thoát ra. Chị, nhất định chị phải chờ. Nhất định em về lấy chị! Ha ha ha ha ha…”







      Cuối cùng, gương mặt ngây thơ, thanh tú, giàn giụa nước mắt của Loki lên: “Chị ơi, em chị… Nhất định chị phải chờ em”.



      … Ta bừng tỉnh, ngồi dậy, lau vầng trán đẫm mồ hôi, cả người run rẩy, nắm chặt hai tay.









      Chương 31: Thần Tình thức tỉnh






      Vài ngày sau đó, ta vẫn cố hết sức quên quá khứ, cố hết sức trở lại là Ena của ngày xưa. Nhưng mỗi lần chuyện với Loki, ta lại vô thức rùng mình.



      Màu tóc vẫn đỏ rực như đóa hồng tháng Năm, nụ cười vẫn chói mắt hơn cả trăng cuối thu, vẫn khiến cho người ta sa lầy vào đó, chẳng thể nào rút chân ra được. Nhưng lúc này, trong lòng ta còn xen lẫn thứ cảm giác mạnh mẽ hơn nhiều, ta sợ , sợ hãi từ tận đáy lòng.



      Mấy ngày nay hình như tâm trạng của Loki rất tốt, tốt đến độ phát ra bất thường của ta.



      Cho tới ngày, đến nhà ăn cơm, ta hỏi câu: “Loki, nếu em người khác, phản ứng thế nào?”.



      Loki giật mình, dao nĩa tay rơi xuống bàn: “… Em muốn gì?”.



      “Đừng tưởng ”, ta xua tay, “Chẳng qua Shia hỏi em câu đấy, đột nhiên em muốn nghe câu trả lời của ”.



      Loki im lặng lúc lâu, sau đó : “Dù em có người khác, nhưng vẫn phải ở cạnh . Em mãi mãi phải là người phụ nữ của ”. xong, điềm nhiên dùng dao cắt thịt như chưa hề có chuyện gì xảy ra.



      Đến lúc này ta mới biết, ra dù sống chung với Odin nhiều năm như thế, ta vẫn chẳng hiểu được hết con người chàng. Song, có điều ta biết, trước mặt ta chàng bất cứ điều gì, lẳng lặng dùng hành động chứng minh tất cả.



      Trước khi lấy chàng, ta từng hỏi rằng, chàng có thích trở thành chúa tể của các vị thần . Chàng , ta là con trai của Borr, trở thành vua là trách nhiệm cũng là sứ mệnh của ta, có chuyện thích hay thích. Ta vừa lòng với đáp án đó, , căn bản chàng có thích cái gì đâu. Chàng , hình như đúng là thế . Ta lại càng buồn bực, ngay cả em chàng cũng thích chứ gì. Chàng chỉ cười, lặng thinh đáp.



      lúc lâu sau, ta càng nghĩ càng thấy khó chịu, , nếu như em thích người khác, chàng có ghen . Chàng , nếu trái tim em thay đổi, ta bắt ép em. Ta , sau đó làm gì cả?



      Chàng , nếu như có thể làm chuyện gì đó, ta hy vọng có thể thành bầu khí cạnh em.



      Ta gật đầu, chờ chàng hết, nhưng chẳng nghe được thêm câu nào cả.



      Lại nghĩ tới cách chàng xuất trước mặt ta ở kiếp này, đột nhiên ta lờ mờ đoán được ý nghĩa sâu xa của những câu mà năm xưa chàng : trở thành bầu khí, lúc nào cũng có thể dõi theo em, bảo vệ em, cho em tự do hít thở, thế nhưng khiến em phải bận lòng…



      Ta biết chàng rốt cuộc có biết ta là ai .



      Nhưng những gì chàng , chàng đều làm được hết rồi.



      Sau khi biết nguyên nhân năm xưa ta chết, chắc chắn chàng còn đau khổ hơn ta gấp bội, dù là thế, chàng vẫn để ta tự mình lựa chọn. Nhiều lúc ta hận chàng, sao chàng lại cho ta quá nhiều tự do như thế, chút bắt ép, cũng chẳng níu kéo mong chờ, tựa như chàng hoàn toàn để ý tới ta.



      Kỳ thực, chúng ta đều sang kiếp khác, giống như chàng từng , chẳng còn bất cứ quan hệ gì.



      Thế nhưng rốt cuộc ta là ai?



      Người đứng trước mặt ta kia… từng làm những chuyện đáng sợ, đáng căm như thế, vậy mà ta…



      Còn ta và Odin, cứ kết thúc như thế này sao?



      Vừa nghĩ tới những câu thờ ơ lãnh đạm Odin với ta ngày trước, nước mắt ta đột nhiên trào ra khóe mi, từng giọt, từng giọt, tí tách rơi xuống bàn ăn. Bởi vì sợ Loki phát , ta cúi đầu thấp, dám hé miệng nửa lời. Nhưng chỉ lúc sau, ngồi xuống bên cạnh, vỗ về bờ vai ta: “Ena… Em khỏe à?”.



      Ta lắc đầu, vài giọt lệ lại rơi gò má. Loki xoay người ta lại, để ta đối diện với . “Sao đột nhiên lại khóc? Ai bắt nạt em?”



      Ta thử vùi đầu vào lồng ngực , thế nhưng, cảm giác đúng, phải thế này.



      phải là vòng tay ấy. phải là Odin.



      Ta và Odin thành người xa lạ mất rồi.







      Mảnh đất Vanaheim rất rộng, rất mênh mông. Chỉ cần mở rộng cửa phòng, có làn gió ấm áp dịu dàng vuốt ve gương mặt, thấy những con rồng lao vụt lên xé toạc trời xanh. Thế nhưng, bất luận có ngẩng đầu ngóng vọng thế nào, cũng chẳng thể nhìn thấy bến bờ của thần giới xa xôi.



      Cung điện Valhalla nơi Asgard, suối vận mệnh Urd[1], cây thế giới Yggdrasil, những đám mây trôi nổi trong độc, đóa hoa thủy tiên màu bạc, hồ nước mênh mông chẳng thấy bờ, những cánh bướm vàng chỉ biết múa ca… Còn có đôi mắt đen sâu thăm thẳm rất đỗi dịu dàng, rất đỗi quen thuộc của người ta say đắm.



      [1] Dòng suối vận mệnh bên dưới gốc cây thế giới, là nơi ba nữ thần vận mệnh: Urd (quá khứ), Verdandi ( tại) và Skuld (tương lai) ngồi bên để xe sợi chỉ vàng quyết định vận mệnh con người.



      Tất cả mọi thứ đều biến mất khỏi cuộc sống của ta.



      Ta cần điều gì hơn? Ta biết.



      Chỉ muốn cơn dằn vặt này kết thúc nhanh.



      Buổi tối, ta tới phòng của Sif, muốn cho nàng nghe những chuyện xảy ra mấy ngày gần đây. Lúc đầu nàng rất kinh ngạc, vài lần cắt ngang lời kể của ta, nhưng cuối cùng nàng chỉ bình tĩnh ngồi đó, lâu. Mãi đến khi ta xong, nàng vẫn chỉ lẳng lặng nhìn ta.



      “Nếu vậy, cậu định làm thế nào?”, cuối cùng, nàng hỏi . Có điều, chưa đợi ta trả lời, nàng : “Từ từ, để tớ đoán xem… cậu muốn thức tỉnh, quên quá khứ, sau đó trở về cạnh Odin, đúng ?”.



      “Tớ trở về. Thế nhưng… Tớ muốn nhớ bất kỳ điều gì trong kiếp sống này nữa.”



      “Cậu muốn quên Loki.”



      “Ừ.”



      “Tớ hiểu. Nếu là tớ, chắc tớ cũng làm vậy”, Sif gật đầu: “ cho cùng, dù cậu có nhớ chuyện của ba ngàn năm sau hay , chúng ta vẫn là chị em tốt. Điều này phải thứ do ký ức quyết định.”.



      “Sif…” Ta kinh ngạc trước khoan dung và bình tĩnh của nàng, chỉ biết nhìn nàng đăm đăm.



      “Đừng gọi tớ là Sif. Tớ nhớ ra được chuyện gì đâu. Tớ khắc ghi tại của cậu vào tim, còn cậu ôm trong lòng quá khứ của tớ, rất công bằng. Hơn nữa, chúng ta ngày nào cũng cãi nhau ồn ào chết được, cũng phải hồi ức gì tốt đẹp, quên cũng tốt, quên cũng tốt.” tới đây, giọng nàng khẽ run lên, “Nhưng cậu được phản bội chúng tớ, được trở về Asgard, nếu , chắc chúng ta chẳng còn cơ hội nào để quen nhau”.



      “Tớ hiểu.”



      “Tốt lắm. Cuối cùng bộ tộc chúng ta lại có thêm chủ thần rồi.” Mắt Shia đỏ hoe, định thêm gì đó, nhưng cuối cùng nàng im lặng, nhào lại gần, ôm ta chặt: “Tớ nhớ cậu lắm, Ena ơi”.



      Ta im lặng vỗ về bờ vai nàng. ra ta cũng buồn khổ đau đớn như nàng, chúng ta từ xưa vốn là chị em thân thiết. Có điều, ngày trước nàng chẳng phải là mạnh mẽ độc lập như bây giờ, nàng chỉ là bé đơn giản, suốt ngay khóc lóc mà thôi.



      Đương nhiên, chuyện này nàng nhớ.



      An ủi Sif hồi, ta lại về phòng mình.



      Đêm nay thời tiết hơi lạnh, trời cao thăm thẳm, tinh tú trời lóe sáng rồi đột ngột tắt lịm giữa đêm đen, vài con ngân dực long lặng lẽ xé gió phía chân trời.



      Ta nhìn hoàng cung Hoenir cao tít trong mây, dưới ánh sáng của vạn vì sao, bức tượng Hỏa thần tuấn đường hoàng, lại mang theo vài tia tà khí.



      Giữa chúng ta chẳng cần câu gặp lại.



      từng làm những chuyện kinh khủng như thế với ta, làm những chuyện đáng hận như thế với thần giới, kiếp này quen nhau vốn là sai lầm, nhau, lại càng là tội nghiệt.



      Chỉ là, chưa bao giờ ta thấy nhớ nhung như lúc này đây. Dường như mỗi đoạn thần kinh, mỗi tấc da thịt đều khắc đầy tên của . Vậy nên, nỗi căm thù cùng sợ hãi ngập ngụa trong lòng ta, đều bị những nhớ nhung vùi lấp, đau đến tận xương tủy.



      Quay mặt về cửa sổ, mở rộng hai tay, ta niệm thần chú thức tỉnh. Nhưng đúng lúc đó, tiếng gõ cửa vang lên. Ta vội dừng lại, bước ra mở cửa.



      “Vốn định đợi tới ngày mai, nhưng thực chờ nổi”, hai tay Loki để sau lưng, hình như có chút bối rối: “Ena, muốn hỏi em chuyện…”.



      Lời còn chưa dứt, ta ôm chầm lấy Loki, hôn lên môi .



      nhìn ta kinh ngạc, chiếc hộp màu đỏ rực rơi xuống nền nhà.



      Mây trắng nhiễm khói bụi nhân gian, nhìn như tầng sương mỏng. Ánh sao xuyên qua làn mây trắng, chưa kịp trở nên ảm đạm, mà thêm phần mông lung, thêm phần vắng lặng.



      Tiếng sơn ca bồi hồi thánh thót, lay động linh hồn đau đáu ưu thương.



      Cảm xúc mãnh liệt say ngủ lâu, sau thời gian đình trệ, nay đột nhiên trỗi dậy, Loki bế bổng ta lên, nụ cười dịu dàng lại có chút xấu xa vương bên khóe miệng, ném ta lên giường, bắt đầu châm lửa từng thớ da tấc thịt cơ thể ta.



      Ta từng ân ái với rất nhiều lần, nhưng chưa lần nào giống đêm nay, chủ động như vậy, chăm chú như vậy, xuất thần như vậy.



      Đương nhiên, Loki vừa kinh ngạc lại vừa vui mừng, nhanh chóng trút bỏ mọi thứ vướng víu cơ thể, bờ môi lưu luyến, nụ hôn mang theo mùi hương của , lúc mãnh liệt khi nhàng, tinh tế chạm lên từng tấc da thịt của ta, châm lửa, thiêu đốt chút lý trí cuối cùng còn sót lại.



      xâm lược cuồng dại mà chân , kết hợp của hư huyễn cùng bối rối hoang mang, dường như muốn thoát ly cõi đời, hóa thành hạt bụi dưới gót chân của thời gian.



      Rèm cửa sổ đung đưa trong gió, tường có bóng hai người áp sát lấy nhau, thân mật, ái ân, liền kề khoảng cách, giao hòa làm , lắc lư theo nhịp đập của trái tim.



      Trong bóng đêm, màu mắt của Loki trở nên đỏ đậm. Ánh sáng lưu chuyển trong đôi mắt ấy, như đóa hoa tử la lan[2], thâm tình hòa vào với khát vọng độc chiếm mãnh liệt, vậy mà vẫn giống hệt như cậu bé tóc đỏ ngây thơ nă ấy, trong sạch và đơn thuần đến tột cùng. Cậu bé mình giữa vườn hoa mênh mông thần bí, thám hiểm tìm tòi, tới tận nơi sâu nhất của rừng hoa trăm loại, quyến luyến muốn bỏ , cố chấp mà thâm tình hôn lên những đóa hoa nở rộ.



      [2] loài hoa có xuất xứ từ Brazil, có cánh nhung với ba màu đỏ, tím, hồng vô cùng rực rỡ.



      Ta lại nhớ những ngày Loki còn bé, ràng rất sợ đám người hay bắt nạt mình, ràng bởi vì suốt ngày bị người ta ăn hiếp mà bao lần lén trốn vào góc khuất nức nở mình, thế nhưng bởi vì kiêu ngạo, vì cái gọi là “tự tôn của đàn ông”, Loki vẫn cố ưỡn ngực lên : “Chị, nhất định ngày nào đó em trở thành người cực mạnh, mạnh tới độ ai cũng phải sợ em, mạnh tới độ có thể trở thành người đàn ông bảo vệ chị suốt đời”.



      Lúc đó ta cười đến nghiêng ngả, “Nhất định ta chống mắt chờ ngày đó tới”.



      Sau đó lại đột nhiên dùng bàn tay bé xíu mềm mại của mình, túm lấy vạt áo ta, thái độ mềm mỏng hơn nhiều, “Chị, sau này em muốn chị trở thành vợ của em”.



      Ta lại phá lên cười, cười đến đứt hơi, , “Được được, sau này nhất định gả cho em”.



      Ta còn đùa với đám bạn, “Thằng bé ranh quá, sau này chắc giỏi dỗ dành con lắm đây”.



      Rồi sau đó, sau đó nữa.



      trở về, cao lớn hơn, gương mặt trẻ con cũng biến thành tuấn, vẻ xấu hổ cùng nhát gan ngày bé biến mất tung tích. nhếch môi, hôn lên mu bàn tay ta, bằng chất giọng cực kỳ nam tính, trầm khàn…



      “Frigg, ta tới đón em.”



      ràng kiếp trước ta hề thích , thậm chí còn hận vô cùng, tại sao giờ lại hoàn toàn thay đổi?



      Rốt cuộc là người nào ? Là Ena, hay Frigg?



      Ta chưa từng để ý, thay đổi sau nhiều năm như thế, cũng có thể đó là bản chất mà ta vẫn chẳng phát ra.



      Thế nhưng rồi tất cả cũng hóa thành những đám mây lững lờ vô định hành lang của thời gian, chẳng thể nào quay đầu lại.



      Lời hứa bâng quơ, hẹn thề ngày bé, những áng thơ sớm hòa vào giấc mộng, trở thành những truyền thuyết lâu đời.



      Sao trời lấp lánh, dường như đấng Tạo hóa thắp lên vô số những ngọn đèn.



      Đêm nay, giữa hai chúng ta chẳng còn tranh chấp và phẫn nộ, chẳng cần đến ngôn ngữ để chuyện với nhau, chỉ cố gắng dùng thân thể của chính mình, cho đối phương những lời thâm tình ngọt ngào mà nồng nàn nhất.



      Đến cuối cùng, tinh thần tỉnh táo gì sánh được, thế nhưng thân thể mệt mỏi rã rời. Vô số lần đạt đến cao trào, vô số lần cả người tê dại nằm chết lặng giường, Loki hỏi, có muốn nghỉ chút hay . Ta chỉ lắc đầu, hôm nay rất muốn, rất muốn , chỉ cần thích, làm bao lâu cũng được. Hiển nhiên, câu trả lời của ta như hồi trống cổ vũ tinh thần Loki, hết sức hài lòng, vô cùng hạnh phúc.



      Tất cả mọi thứ đều đẹp như trong giấc mộng quá đỗi dịu dàng.



      ©STE.NT



      Mãi tới lúc trời tờ mờ sáng, Loki mới ôm lấy ta, mắt hơi híp lại, giọng mang theo vài phần mỏi mệt: “Mệt quá, lần đầu tiên làm cật lực thế này… Ena, em cố ý quyến rũ , em hư quá”.



      Ta nằm người Loki, chăm chú ngắm gương mặt . Mấy hôm nay tinh thần khá lên trông thấy, cũng vì thế mà nụ cười thường trực bên khóe miệng cũng dịu dàng hơn trước rất nhiều. Bị ta nhìn chằm chằm như thế, Loki có chút xấu hổ, giả bộ trừng mắt nhìn ta: “ phải em vẫn muốn nữa đấy chứ?”.



      Ta im lặng, áp môi lên bờ môi . Hơi thở của trở nên dồn dập, ghì chặt lấy ta, nhiệt tình đáp lại.



      lúc lâu sau, ta bắt đầu nghe thấy tiếng chim thánh thót vang lên ngoài cửa sổ.



      Nụ hôn dài kết thúc, Loki luyến tiếc mà nhấm nháp thêm chút bờ môi ta: “Nếu mỗi lần chúng ta ân ái em đều nhiệt tình giống hôm nay tốt biết mấy… rất nóng bỏng, nhưng lại làm suýt nữa quên luôn chuyện định với em”.



      Ta nhìn , mãi vẫn được những lời thét gào trong lòng.



      mặc quần áo, xoay người xuống giường, bước tới chỗ cửa ra vào nhặt cái hộp lăn lóc sàn nhà lên. mở hộp ra: “Vốn định cho em bất ngờ, cuối cùng lại thành ra người tạo bất ngờ là em”.



      “Loki…” Ta cũng khoác tạm quần áo lên người, xuống giường, bước tới bên cửa sổ, nhìn bóng lưng của , cố lấy dũng khí thành lời: “Ta phải thức tỉnh rồi”.



      “Thức tỉnh?”, Loki chậm rãi xoay người lại, “Em gì thế?”.



      “Thức tỉnh, trở lại làm thần Tình .”



      cầm theo cái hộp, bước tới trước mặt ta, xoa tóc ta rồi cười khẽ: “Ngốc quá , em phải là thế thân của Frigg rồi mà, sao lại bắt đầu nghĩ ngợi lung tung nữa? biết em lo lắng chuyện chúng ta sắp giao chiến với tộc Aesir, nhưng em phải tin chồng em chứ, đúng ?”.



      Ta siết chặt tấm chăn, nghiêng đầu sang bên, giọng niệm thần chú thức tỉnh.



      Cùng lúc đó, ta thấy vẻ mặt của Loki từ nghi hoặc chuyển thành sửng sốt. đánh rơi cái hộp trong tay, nắm lấy vai tôi: “Em… em làm gì thế? Em muốn làm gì?”.



      Chiếc hộp màu đỏ lăn đất, chiếc nhẫn kết hôn văng ra từ trong hộp, lấp lánh ánh sáng.



      “Sao em lại biết thần chú thức tỉnh của Thần tộc cổ?”, lắc vai ta mạnh, “Đừng đọc nữa, Thần tộc bình thường đọc nó mất mạng đấy!”.



      Ta để ý tới , nhắm mắt lại, cổ vũ tinh thần bản thân, niệm hết câu thần chú.



      Đến khi từ cuối cùng thốt ra khỏi miệng ta, lay ta nữa. Ta mở mắt, thấy đờ đẫn nhìn mình. Dưới chân ta, có ánh sáng vàng nhàn nhạt chuyển động.



      “Em là Frigg…”



      lúc lâu sau, chỉ thốt ra mấy từ này.



      “Xin lỗi.”



      “Em… vừa đọc thần chú giũ bỏ ký ức kiếp này”, Loki lảo đảo, lui về phía sau hai bước: “, em đùa với đúng ?”.



      “Xin lỗi.”



      Loki loạng choạng chạy tới góc tường, nhặt chiếc nhẫn dưới đất lên, đưa qua đưa lại trước mặt ta: “Trò này thể đùa được, Ena à. Chúng ta sắp kết hôn rồi, gia đình, thành chồng em, em biết mà, đúng ?”.



      Ta cúi đầu, dám nhìn nữa.



      Ánh sáng vàng rực rỡ bốc lên từ mặt đất, vây lấy thân thể ta.



      “Ena, được quên ta.” Loki túm lấy tay ta, sau đó kéo ta vào lòng, “Em thể quên ta, em muốn ta làm gì cũng được, chỉ xin em đừng quên ta…”.



      “Ena biến mất rồi.” Ta ngẩng đầu nhìn , khẽ: “Xin lỗi, Loki, ta có cách nào để gánh nhiều quá khứ lưng như thế.. Có lúc ta thực hy vọng mình chỉ là bình thường, tên gọi Ena…”.



      “Ta quan tâm em là ai!”, Loki khựng lại, người run lên, đeo chiếc nhẫn vào ngón áp út của ta: “Ta quan tâm, em là vợ ta. Ngày mai chúng ta lập tức cử hành hôn lễ”.



      Thế nhưng nhẫn vừa đeo lên, giọt nước mắt nóng hổi rời mi mắt , rơi xuống mu bàn tay ta: “Ta thà chết chứ thể để em quên ta, xin em…”.



      Sao trời như vô số đôi mắt đớn đau than khóc, trong nháy mắt, hàng ngàn giọt lệ lấp lánh rơi xuống nhân gian.



      “Đừng đau khổ. Chuyện trong quá khứ ta trách ngươi… Bất kể ngươi từng làm gì chăng nữa, ta đều tha thứ. Ngươi vĩnh viễn là đứa em trai mà ta quý nhất.”



      Từng đàn bướm hoàng kim bay lượn quanh cơ thể ta, lông vũ trắng như tuyết lớn lúc vào đông ở Vanaheim, lả tả buông mình. Trong quầng ánh sáng ấy, đường nhìn của ta dần mờ .



      “Vì sao lại muốn rời bỏ ta vào lúc này?” Loki hoảng hốt ôm chầm lấy ta, ánh sáng vàng phủ lên hàng lông mi dài của , “… Em có thai rồi”.



      “Cái gì?”



      “Em mang trong mình đứa con của ta.” Mắt đỏ bừng, dường như còn khả năng câu hoàn chỉnh: “Xin lỗi, đều là lỗi của ta, trước đây đều là lỗi của ta, xin em đừng , sau này em gì ta cũng nghe mà…”.



      Tôi kinh ngạc nhìn Loki, sau đó đưa tay lên vuốt ve bụng, đầu óc hỗn loạn vô cùng. Đúng lúc này, hàng trăm cánh bướm hoàng kim đột nhiên tung cánh, ta còn nhìn gương mặt của Loki, nhưng đột nhiên hiểu ra bản thân mình cảm thấy thế nào.



      Ta cầm tay , cảm giác cũng trở nên mơ hồ thực, nhưng vẫn cố kiễng chân lên, chạm vào bờ môi .



      “Em rất vui.” Ta khẽ cười, lau những giọt nước mắt mặt , nhưng mặt ta nước mắt lại tuôn chảy như mưa, “Loki, có thể mang thai đứa con của chàng, em rất vui mừng…”.



      Ta biết người câu đó là ai.



      Cũng chẳng biết người đau đớn đến rơi nước mắt là ai.



      Ánh sáng đột nhiên bắn ra bốn phía, phạm vi đến vài trăm mét, thân thể ta hóa thành hư vô, cùng với đàn bướm trăm nghìn con tung cánh và lông vũ trắng xoay tròn, bay lên bầu trời rộng lớn.



      Loki lao người khỏi ban công, đuổi theo ta rất lâu, như muốn liều mạng giữ ta ở lại.



      vừa chạy vừa kêu gào thảm thiết, hét gọi tên ta. Thế nhưng tốc độ rời của ta quá nhanh, chỉ đuổi theo được nửa đường, phải dừng lại nóc tòa nhà, ho như đào gan đào phổi, quỳ sụp xuống đất khóc rống lên.



      Giờ phút này, ta biết mình hối hận.



      Nếu như ta biết bản thân khó chịu thế ny…



      Nếu như ta biết đau khổ thế kia…



      Nếu như ta biết…



      Ý thức của ta tan vào dòng luân hồi vô tận, như giấc mộng dài hẹn ngày tỉnh giấc. Trong giấc mơ có điểm dừng đó, ta nhìn thấy thế giới vô cùng kỳ lạ:



      Mặt trời như quả cầu lửa bốc cháy, phát ra thứ ánh sáng vàng vọt cuối thu.



      Những con dực long hoang sơ nhất bồi hồi đỉnh trời cao rộng, dưới mặt đất là cây cối ngút ngàn. thế giới này, có những loài thú chạy nhảy khắp nơi, có những người khổng lồ bận rộn. Phía cánh rừng sắt nguyên thủy vắt vẻo cây cầu đá. Qua khe nứt cầu, vài dòng thác tự do lao mình xuống mặt đất dưới kia.



      lang thang trong cánh rừng sắt ấy, chỗ nào cũng thấy những hồ nước được hình thành từ những ngọn thác . Ánh mặt trời len lỏi qua tán cây chiếu xuống mặt đất, bước những con đường quanh co chưa từng biết đến, ta bắt gặp cậu bé ngồi bên dòng suối Mimir. Cậu bé đó có mái tóc đỏ bù xù, gương mặt trắng trẻo dễ thương như con . Nó ôm đầu, nhìn ta bằng đôi mắt to tròn trong trẻo, cong miệng cười rộ lên, để lộ hàm răng trắng muốt.



      Đột nhiên ta nhớ tới người mẹ thực của ta, nữ thần Bóng đêm Nott từng .



      thế giới này có biết bao người, con vĩnh viễn chẳng biết được con người nào, mãi cho đến khi con bắt đầu nhung nhớ.



      Mãi đến khi lời hứa bâng quơ, hẹn thề ngày bé đều trở thành những truyền thuyết lâu đời, trở thành bài ca ai điếu trong hồi ức dài dằng dặc.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :