1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Lỗ Ái - Ám Hương (34)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. DuckBeauty

      DuckBeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      281
      Được thích:
      489
      ☆,039 : Trân trọng

      Edit: Shyn

      Cha Tiêu Tử là thủ trưởng cấp cao, thuộc hàng có quyền lực, danh môn vọng tộc ít ai bì kịp, ở Cẩm thành này hợp tác vững vàng với Bí thư và ngài thị trưởng, mẹ Tiêu Tử là chủ công ty lớn, chi nhánh rộng rãi cả trong và ngoài nước, là nữ thương nhân xuất sắc.

      Đại Lận tắm rửa xong, im lặng bước lầu xuống, nhìn quang cảnh xa hoa nhà Tiêu Tử, chân tay có chút luống cuống.

      cứ tưởng gặp người nhà của ở đây, ngờ Tiêu gia này chẳng có bóng người, chỉ có và Tiêu Tử. Tiêu Tử đứng ở phòng khách nghe điện thoại, chuyện công việc với đối phương, vừa quay đầu lại, liền thấy áo váy rộng thùng thình, tóc dài ướt sủng bết dính mặt.

      Mái tóc đen mượt dài ngang lưng, khoát lên bờ vai trắng mịn như tuyết, mắt to như trong suốt, lông mi cong dày, môi đầy đặn hồng phấn, da thịt vừa mới tắm xong trở nên căng bóng, lộ ra vết hôn sâu ngấn in ngực.

      người tỏa ra mùi hương nữ tính, khuôn mặt nhắn buông xuống, miệng nhắn khẽ mím lại, có chút ngượng ngùng và xấu hổ.

      nhất thời nhìn đến thất thần, chạm rãi buông điện thoại tay xuống.

      ________________________________________


      Đại Lận ngồi tù 3 năm, nhưng cũng chẳng mất ngây thơ thuần khiết, thực non nớt, đôi mắt ngập nước mê mang như chút nai tơ, đầu lúc nào cũng nhìn xung quanh cảnh giác, tìm kiếm phương hướng an toàn. Lúc du thuyền nhìn , sợ vứt bỏ , chỉ muốn đem nhốt vào lòng, cho cảm giác an toàn, cứ như vậy ôm cả đời.

      Đại Lận bây giờ khuôn mặt tràn đầy vẻ căng thẳng, hẳn là ráat muốn được sống vui vẻ, hạnh phúc.

      Ánh mắt dao động khuôn mặt trẻ trung của , kéo xuống chút chính là phần ngực lốm đốm chấm đỏ.

      Chấm đỏ chằn chịt đó chính là vết hôn, giống như khắc sâu vào người Đại Lận, mà người khắc lên, chính là Đằng Duệ Triết.

      Đằng Duệ Triết là tên khốn!

      Đại Lận cúi đầu, nhàng lui lại, ngừng dùng tay che lại cổ áo chữ V, muốn che lại dấu vết này. muốn để Tiêu Tuer nhìn thấy chúng, muốn để biết mình từng bị nhục nhã.

      Tiêu tử nhìn , bàn tay siết chặt lại, chậm rãi đến cạnh , lấy tay vuốt vuốt tóc của , làm như mình chưa thấy gì, cười : “ giúp em sấy tóc.”

      dịu dàng giúp sấy tóc, ngón tay thon dài xem kẽ tóc , thích muốn buông tay. Luồng khí nóng kia ôn nhu chạm đến, làm cho dần dần thả lỏng, nhàng tựa vào trong lòng .

      Sau khi giúp sấy khô tóc, dịu dàng hôn hôn lên mái tóc , rồi trượt xuống cái trán, nhưng vẫn để cho cảm thấy trống rỗng, mà là ôm cách thoải mái, rồi tự mình đưa đến chỗ làm.

      Bà chủ Nhã Lan Cát (tên chỗ làm của ĐL) rất nể mặt Tiêu Tử, để cho Đại Lận ra tiếp khách, mà chỉ để Đại Lận theo Cố Lả Lướt làm số việc vặt vãnh.
      “Đó là do chị đề nghị.” Cố Lả Lướt mở miệng cười, tóc dài phiêu dật biến thành tóc ngắn, làm cho khuôn mặt xinh đẹp càng tăng vẻ phong tình, khéo léo quyến rũ ,“Nếu Tô tiểu thư cứ chỉ làm chuyện vặt vãnh, bị đám phụ nữ ở đây giẫm nát dưới lòng bàn chân, vĩnh viễn thể ngóc đầu lên. Ha ha, đây là nơi phong nguyệt, chỉ làm việc lao công làm sao kiếm ra tiền, cho nên thử tiếp khách uống rượu, em thấy sao?”

      Ánh mắt lưu chuyển, lông mi như tơ lụa khẽ liếc Đại Lận cái. Quả nhiên Đại Lận lập tức lắc đầu, sắc mặt hơi xanh lại.

      thôi, ngay lúc này. Hôm nay là ngày tiếp khách đầu tiên của em.” Cố Lả Lướt cười phong tình vạn chủng, kéo tay , nháy mắt với Cố Hồng cái:“Đêm nay Công tố viên của Cẩm Thành đến Nhã Lan Cát, chị dẫn Đại Đại sang đó, phải giới thiệu đây là người mới được coi trọng ở Lan hội.”

      “Mà Đại Lận, em cần nhiều, nghe người ta rồi châm trà là được.” quy đầu lại sờ sờ tay Đại Lận, giống như người chị, “Em là tô tiểu thư, về việc thưởng thức trà, tranh, nước uống chắc cũng biết rồi đúng ?”

      Đại Lận dùng sức lắc đầu, muốn tiếp khách uống rượu.

      “Tô tiểu thư cần lo lắng.” Cố Lả Lướt thở dài tiếng, giọng điệu ôn nhu, lời thấm thía: “Chị Lả lướt giới thiệu kẻ hư đốn cho em, công tố viên này là chính nhân quân tử, uống rượu, cũng ham mê nữ sắc. ta chỉ muốn tìm người chuyện phiếm, giải quyết chuyện phiền muộn chốn quan trường. Mà Tô tiểu thư từng là con nhà quan, chắc hẳn có tiếng chung với ta.”

      Đại Lận chậm rãi ngẩng đầu, răng trắng noãn cắn muốn nát cánh môi.

      “Tô tiểu thư, em hẳn là tiếp xúc nhiều với xã hội này, nhất là đàn ông.” Cố Lả Lướt cười nữ, nghiêm túc nhìn khuôn mặt sợ hãi của Đại Lận: “Chuyện cửa nát nhà tan em thể thay đổi, nếu em muốn có thể sống yên ổn trong xã hội này, phải biết tự mình cố gắng. Chuyện Tiêu Tử có trở thành nơi chắn gió bão cho em vẫn thể chắc chắn, nếu em gả cho ta, chị Lả Lướt rất vui vẻ, chúc phúc cho em; Nhưng nếu thể, em chỉ có thể dựa vào chính mình mà sống, phải sao? Làm việc ở đây phải đẩy em sa vào vũng lầy, mà là để cho em mở rộng mối quan hệ.”

      “Em......” Ánh mắt Đại Lận chớp động, lông mi nhàng nhướn lên.
      Dung Nguyễn 1995 thích bài này.

    2. DuckBeauty

      DuckBeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      281
      Được thích:
      489
      Chương 40: Chuẩn bị đính hôn

      Edit: Ru Tơ

      Kết thúc cuộc gặp mặt ở khách sạn Lira, Đằng Duệ Triết cùng Đằng lão gia, gia đình Trâu bí thư đứng thảm đỏ trước khách sạn, trang phục chỉnh tề, khí chất cao quý; Cả hai gia đình đều là nhân vật quyền cao chức trọng, bước ra khỏi khách sạn đều có người ngoáy đầu nhìn theo.

      Trâu bí thư và phu nhân trông càng thêm mừng rỡ, vì nhìn thấy Đằng lão gia tỏ vẻ hài lòng, lại còn có thể cùng Đằng gia bàn chuyện hôn của Duệ Triết, giải quyết gánh nặng trong lòng. Vợ chồng hai người cùng Đằng lão gia vui vẻ ra mặt, vừa vừa hàn huyên, hết lời muốn .

      Bà nội Viên vẫn tiếp tục trò chuyện, mặc bộ quần áo màu sẫm, cùng Đằng lão gia về chuyện cũ, ôn lại chuyện quá khứ, bàn chuyện con dâu cháu , ngẫu nhiên phát ra trận cười lanh lảnh. Cháu Tiểu Hàm dịu dàng nữ tính đứng ở bên, người khoác bộ âu phục màu vàng nhạt đoan trang, miệng cũng nở nụ cười trong suốt.

      Duệ Triết quả hổ danh là con trưởng Đằng gia, tuấn mi lãng nhục, khí chất ngời ngời.” Tiểu Hàm mắt rưng rưng xoay quanh Đằng lão gia vòng nhìn ông tuổi vẫn chưa già, tinh thần cùng diện mạo vẫn hiên ngang, đôi mắt thâm sâu lạnh thấu xương. thanh thúy cười :“Khó trách Duệ Triết lại tuyệt vời như thế, ra đều là do di truyền.”

      Đằng lão gia được khen vui tươi hớn hở, tinh thần phấn chấn vui mừng, miệng cười tủm tỉm nhìn Tiểu Hàm:“Hàm Hàm, về sau nếu Duệ Triết có khi dễ cháu, phải lập tức báo cho bọn ta biết, ta lúc nào cũng đứng về phía cháu!”

      “Cám ơn ông nội.” Tiểu Hàm dìu cánh tay Đằng lão gia,miệng tươi cười ngọt ngào, đưa ông lên xe.

      Đằng Duệ Triết đứng bên nhìn, ánh mắt xa xăm, dung nhan tuấn mỹ chẳng có chút gì là vui mừng, cũng hờn giận, vô cùng bình tĩnh. lấy điện thoại áp lên tai, chậm rãi về phía bên kia, giọng trầm thấp khàn khàn :“.”

      “Thiếu gia, Tiêu thiếu gia lái xe đến đây đưa Tô tiểu thư mất rồi...”

      đâu?” Đôi mày của nhíu lại.

      “Tiêu thiếu gia trở về nhà của ngài ấy. Tô tiểu thư có vẻ rất ỷ lại ngài Tiêu, ôm chặt ngài ấy rời...”

      “Tốt lắm, tôi biết rồi.” lẳng lặng cất vào chiếc động, sắc mặc chút thay đổi quay trở lại, mở cửa, đưa bà nội Viên, vợ chồng bí thư lên xe, nhanh chóng cúi cào, rồi cho người lái xe đưa bọn họ về nhà an toàn.

      “Về đến nhà gọi điện cho .” nhìn Trâu Tiểu Hàm thấp giọng , đầy ắp tình cảm, cũng quá lạnh lùng xa cách, môi thản nhiên nở nụ cười, xoay người trở lại bên cạnh xe của Đằng lão gia.

      Trâu Tiểu Hàm nũng nịu kêu lên ‘Ông nội, Duệ Triết, tạm biệt’, như công chúa nhắn ngồi trong xe với bà nội, ba mẹ của cùng nhau về nhà, đúng chất tiểu thư khuê các.

      Đằng lão gia vẫn cười haha , mặt mày hồng hào, hiển nhiên cảm thấy vừa lòng với chuyến Cẩm thành lần này, ý bảo Duệ Triết mau ngồi vào trong xe, cao giọng :“Duệ Triết, ta lần này hề ép cháu, là cháu tự nguyện kết hôn với Trâu tiểu thư . Ông chỉ đến đây, xem cháu dâu mà cháu chọn như thế nào, ta hoàn toàn tôn trọng quyết định của cháu. Nhớ được làm phụ lòng người ta.”

      “Đưa ông nội về!” Duệ Triết đứng bên ngoài có ý lên xe, người lái xe đưa Đằng lão gia về Đằng trạch trước, rồi ngồi vào xe riêng, chạy về hướng ngược lại.

      đến Tiêu gia, biết hôm nay tập đoàn Hồng Vũ diễn ra buổi hội nghị, bác Tiêu bị bệnh, Tiêu Tử trở thành người nối nghiệp trong nay mai, trủ trì hội nghị lần này, đương nhiên còn ở Tiêu trạch.

      Mà Tô Đại Lận, trừ chỗ làm ra, còn có thể đâu?









    3. DuckBeauty

      DuckBeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      281
      Được thích:
      489
      ☆,041 : Tìm

      Edit: Shyn

      Nguyên bản luôn nghĩ rằng Tô Đại Lận bạo dạn giống như 3 năm trước, cho dù có nặng lời với thế nào, đều có thể lén chui vào phòng , hoặc trong văn phòng của , bám dính buông, còn hành hung người phụ nữ của . Cho nên, người thông minh như , sao lại có thể sợ mấy con chó săn?

      So với chuyện phóng hỏa đả thương người khác, mấy con chó săn đó có là vấn đề gì? Chẳng phải cũng như bữa ăn sáng sao ?

      ngờ rằng, to gan lớn mật như cũng có ngày nhát gan như con chuột, giống kẻ đáng thương bị chó dọa sợ trong đại sảnh, sợ tới mức lạnh run. Đây phải là thiên kim nhà giàu Tô Đại Lận mà biết, trong tiềm thức của , Tô Đại Lận bao giờ trở nên đáng thương như vậy, mà vung tiền ra hối lộ người hầu của , dễ dàng dẹp đám chó đó sang bên, sau đó tranh thủ ức hiếp Tiểu Hàm!

      Đây mới là Tô Đại Lận, Tô Đại Lận chân chính.

      bờ sông bến cảng đèn rực rỡ mới sáng lên, các loại đèn nê ông đua nhau nhấp nháy. Các kiểu xe sang trọng đỗ chật kín bãi đỗ xe lẫn bờ sông, đám tay to mặt lớn bắt đầu cuộc sống về đêm.

      tùy tiện dừng xe lại, nhanh chóng gọi điện thoại cho bà chủ của Lan hội. Vài phút sau, du thuyền xa hoa ở phía xa tấp lại vào bờ, vị tiểu thư ặc lễ phục màu hồng mỉm cười nghênh đón , tưởng rằng đến tìm Cố Lả Lướt, vội vàng đưa Hoa Bài* của Cố Lả Lướt, bảo rằng chị Lả Lướt bây giờ thể tiếp khách.

      *Hoa Bài : cái này mình hiểu là danh sách những người đẹp cùng với Cố Lả Lướt.

      trưng ra khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng, cầm lấy Hoa Bài của hồng nhan Cố Lả Lướt, trong danh sách hẳn nhiên là có cái tên Đại Đại.

      Đại Đại là nghệ danh, bên cạnh tên là dòng vắn tắt giới thiệu sơ lược về , có ảnh chụp kèm, chắc vẫn chưa chọn ra ảnh đẹp nhất. Lý lịch sơ lược là – tốt nghiệp Đại Học, thục nữ, nhan sắc hoa nhường nguyệt thẹn.

      giới thiệu nhiều lắm, bởi vì bình thường thân phận của hồng nhan tiếp khách được an bài rất tốt, làm việc rất cẩn thận, để đảm bảo riêng tư cho đối phương, được trực tiếp gặp mặt, lí lịch cần xem qua.

      Nhìn thấy cái tên ‘Đại Đại’, biết đó là ai. Nhưng ngờ lại đồng ý tiếp người khách xa lạ, chừng người đó còn lớn tuổi hơn cả cha .
      biết trẻ trung xinh đẹp như vậy, khiến cho đám đàn ông kia thèm thuồng sao? Bọn họ đều thích kiểu đầy đặn, xinh đẹp mềm mại như , có thể dùng vẻ hồn nhiên lại kích tình, tìm về cảm giác thanh xuân.

      Mà ba năm sau, còn cố tình tỏ ra yếu ớt nhu nhược, làm cho người ta chỉ muốn chà đạp!

      Lan hội bắt buộc hồng nhan phải cùng khách ra ngoài, nhưng nếu hồng nhan tự nguyện, những người khách cũng có thể đem qua đêm bên ngoài, hơn nữa còn trả cái giá trời.

      quá quen với cuộc sống xa hoa an nhàn, giờ đây chỉ còn hai bàn tay trắng, khó tránh khỏi sa đọa.

      “Đằng tổng, Đại Đại là người mới, bầu bạn cùng công tố viên trong Nhã Lan Các.” Bà chủ tươi cười nghênh đón , đôi mắt khéo léo thấy tâm tư trong lòng , cười : “Đại Đại gặp ngài lần, chính là lần trước rót rượu cho ngài, bây giờ Lả Lướt dẫn ấy theo để cho ấy học hỏi chút, Đằng tổng, hay là tôi gọi Lả Lướt đến?”

      cần.” lạnh lùng liếc bà chủ cái, khuôn mặt tuấn tú hàn khí bức người, tiếng, thẳng lên lầu.

      Lầu ba, bốn nhã gian mai, lan, trúc, cúc cao cấp nhàng phát ra thanh du dương, hồng nhan và khách cùng nhau tâm , cảnh sắc thanh u, thủ vệ sâm nghiêm, có thân phận thể tùy tiện ra vào. Cửa được mở ra, người đàn ông nhàn nhã ngồi bên trong, im lặng thưởng thức trà.
      Duệ mâu của hơi giật mình, mi tâm nhăn lại, bước nhanh về phía trước.

    4. DuckBeauty

      DuckBeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      281
      Được thích:
      489
      Chương 42: Duệ Triết chết rồi.

      Edit: Ru Tơ

      Nữ phục vụ canh cửa Nhã Lan Các thấy tới, cung kính kêu lên ‘Đằng thiếu gia’, lập tức xoay người gõ cửa, hướng vào bên trong:“Công tố viên đại nhân, Đằng tổng đến đây .”

      Lập tức cánh cửa của Nhã Lan Các được mở ra, lộ ra khung cảnh nam nữ hữu tình ngồi tâm .

      Hai nam hai nữ, cũng phải dạng nam nữ khi ngồi với nhau, mà là hội nghị tư nhân . Tô Đại Lận mặc bộ sườn xám màu hồng nhạt, tóc dài buông xõa bồng bềnh, che khuất những vết hôn còn hằn sâu cổ, dáng vẻ vô cùng thoải mái, tự nhiên;

      ngồi bên cạnh Tiêu Tử, khuôn mặt nhắn ngượng ngùng. Tiêu Tử ở bên nhàng đút vào miệng miếng dưa hấu cắt sẵn, véo véo cái mũi thon của , thân mật như vợ chồng mới cưới.

      Công tố viên Cổ Ngao tuổi trẻ đầy hứa hẹn ngồi uống trà ở phía đối diện, đôi mắt hẹp dài tà nịnh liếc mắt về bên này cái, bên môi câu ra đường cong nghiền ngẫm. Còn người phụ nữ bên cạnh ta là hồng nhan của Lan hội, châm nước trà cho , cùng ta trò chuyện, cực có ăn ý quấy rầy đối diện người .

      Khi Đằng Duệ Triết xuất ở cửa, bốn người đều ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn Đằng đại thiếu gia xuất .

      Đằng đại thiếu gia cũng có thời gian rãnh ghé thăm!

      Mà ánh mắt của Đằng Duệ Triết, vẫn đặt người Đại Lận, con ngươi trầm, vạn lần cũng nghĩ tới việc người Đại Lận phục vụ phải công tố viên, mà là Tiêu Tử! lạnh lùng nhìn chằm chằm Tiêu Tử, đè nén ngọn lửa hừng hực bốc cháy trong lòng, chậm rãi vào.

      “Hôm nay vừa từ buổi hội nghị của tập đoàn Hồng Vũ, tranh thủ đến đây làm chén, nghĩ tới Đằng tổng cũng đến đây.” Ngũ quan tuấn mỹ, kiêu ngạo đứng dậy cười, nhường chỗ cho Đằng Duệ Triết, với Cố Hồng ngoài cửa:“Đằng tổng cùng chúng tôi uống vài chén, mời Lả Lướt đến đây, ở chỗ này Lả Lướt đương nhiên thể vắng mặt.”

      Cố Lả Lướt là hồng nhan của Đằng tồng, chuyện này cả hội đều biết, ai dám dành vị trí này với .

      Đằng Duệ Triết cởi ra chiếc áo khoác xa xỉ, ngồi xuống bên cạnh Tiêu Tử, cười lạnh:“ ra hôm nay ở tập đoàn Hồng Vũ có buổi hội nghị! A, khi nãy thấy Tiêu thiếu gia ngồi đây chăm sóc cho mĩ nữ, còn tưởng do bác Tiêu bệnh nặng, nên cho toàn công ty nghỉ phép. Tiêu thiếu gia, nếu tôi nhớ lầm, trước đây ngài chẳng bao giờ đến những nơi như vầy?”

      Đôi mắt lạnh buốt của đảo quanh bốn người, cuối cùng dừng lại khuôn mặt Đại Lận, cố tình hỏi:“Vị đây phải chăng là hồng nhan Đại Đại mới đến?”

      Đại Lận ngồi ngay ngắn bên cạnh Tiêu Tử, hai người nhìn nhau, ánh mắt nhanh chóng dời , rảo mắt nhìn quang cảnh xung quanh.

      Tiêu Tử nâng cánh tay của lên, ngại châm chọc khiêu khích Đằng Duệ Triết, nhìn mọi người nho nhã cười :“Hôm nay kết thúc hội nghị, Tiêu mỗ cùng đàn Cổ Ngao cùng nhau thư giãn ở Lan hội, sẵn tiện bàn chút việc, nghĩ tới Đại Lận bướng bỉnh, cho mình là hồng nhan, tôi mới bật cười to. Vậy nên, Đằng tổng, Đại Lận phải hồng nhan ở đây, mà là vị hôn thê của tôi!”

      quay đầu nhìn Đằng Duệ Triết, nhìn khuôn mặt tuấn tú chợt lóe qua tia kinh ngạc, ôm Đại Lận vào lòng, tao nhã :“Tôi muốn cầu hôn Đại Lận, muốn trân trọng, chăm sóc ấy cả đời, cho phép người khác quấy rầy. ấy vì sai lầm ba năm trước đây mà trả giá đắt, thể để cho người ta vô duyên vô cớ sỉ nhục, tôi thể lấy cái cớ “bị ấy ” mà tổn thương ấy!”

      Đằng Duế Triết sắc mặt trầm xuống, khuôn mặt tuấn tú ràng thay đổi, lạnh lùng nhìn chằm chằm Tiêu Tử. Sau đó di chuyển ánh mắt đến Đại Lận, ngoắc ngoắc nhìn chằm chặp ánh mắt linh triệt, như muốn nhìn thấy chút gì đó.

      khuôn mặt trắng nõn của Đại Lận, đôi con ngươi long lanh lên, lẳng lặng nhìn , từ lúc đầu cảm thấy lưu luyến, si mê, mở miệng gọi tiếng ‘Đằng tiên sinh’:
      “Ngài Đằng, ba năm trước đây Tô Đại Lận theo cha sang thế giới bên kia rồi, ấy còn tồn tại, mà Duệ Triết của ấy cũng biến mất. Bây giờ, ấy còn cha nữa, cũng chẳng có Duệ Triết nào cả.”

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 43: Khiếp sợ thay đổi của

      Edit: Ru Tơ


      Đôi mắt của Đằng Duệ Triết lên khiếp sợ đến chấn động, nhìn Đại Lận của ba năm sau chớp mắt, thất vọng , lo lắng sợ hãi, đôi mắt trong veo to tròn kia, quả nhiên tìm thấy trong đó lưu luyến si mê.

      biết Tô Đại Lận thay đổi, nhưng nghĩ tới việc, hoàn toàn thay đổi thành người khác - con người xa lạ.

      Ba năm trước dốc sức theo đuổi , dùng hết thủ đoạn làm tổn thương người phụ nữ bên cạnh , diễn trò, sở trường chỉ có làm chuyện xấu; Ba năm sau, kịp chạy trốn khỏi , nhẫn nhịn chịu đựng lời lăng mạ, mắng nhiếc, tuyết đối hé miệng cãi nữa lời.

      biết mất cha, mất nhà cửa, vậy nên mới giúp giữ lại căn biệt thự của Tô gia. Nhưng lại sợ cơn ác mộng bám dính lấy trở lại, sợ những người phụ nữ tiếp xúc đều gặp họa, thể phân biệt nước mắt của hay giả, phiền toái lớn thế này, gánh hết!

      Tô Đại Lận là khắc tinh của , ngay từ lần đầu tiên bò lên người, biết; như biết mệt mỏi, theo đuổi nhiều năm, trước là ‘ Duệ Triết’ sau cũng ‘ Duệ Triết’, ném ra chỗ khác, lại tự bò lên.

      Mặc kệ có cố gắng đến đâu, vẫn mực , chỉ thấy đây là
      tiểu thư vô cùng điêu ngoa ương ngạnh.

      Mà ngay lúc này, chính miệng ra ‘ Duệ Triết chết rồi’ ý những lời này, là phân giới hạn với , xong nàng này đoạn làm cho người ta chán ghét truy đuổi...... Người khác nghe những lời này ắt rất ngạc nhiên, câu này, kỳ thực rất chói tai, giống như theo đuổi , mà từ chối .

      đến Lan hội, kỳ thực muốn dẫn , làm cho Tiêu Tử nữa. Nhưng bây giờ, nam có ý nữ cố tình, cũng tìm được điều mấu chốt, cam tâm tình nguyện theo, dựa dẫm Tiêu Tữ

      “Đằng tổng, ngài có điện thoại .” Vị hồng nhan nhanh chóng lấy chiếc điện thoại từ trong túi áo khoác ngoài, hai tay nâng lên, đưa tới cẩn thận, nụ cười trong suốt yếu ớt: “Nghe Đằng tổng chuẩn bị đính hôn với Trâu tiểu thư, xin được chúc mừng. Đằng tổng, hết độc thân ngài cũng đừng quên chị Lả Lướt ở đây, Chị Lả Lướt chỉ phục vụ mình ngài, lúc nào cũng trông ngờ ngài ghé thăm!”

      Đằng Duệ Triết hai mắt lạnh buốt, như nghe vị hồng nhan đó gì, trả lời điện thoại của đối phương:“Về nhà ?”

      “Vâng, em vừa tắm xong, nằm giường. Duệ Triết, ông về chưa? Ngày mai em nghỉ làm, em với ông nội, thấy được ?” Trong di động truyền đến thanh của Tiểu Hàm, , ngọt ngào, nghe vô cùng dễ chịu “Duệ Triết, là ông chủ lớn của công ty, em phải với chuyện này, đừng trừ hết tiền thưởng của em, em cùng ông tới, là chuyện quan trọng, đúng ? Duệ Triết, là tổng giám đốc, vậy coi như ông cũng là lão tổng giám đốc, là người lãnh đạo quan trọng của công ty chúng ta, Thư kí như em cùng người lãnh đạo cũng được coi là làm việc mà.”

      “Được rồi, mai đến đón, em ngủ sớm .” Đằng Duệ Triết thản nhiên , thu lại điện thoại, cầm lấy ly trà khay, nhàng thưởng thức.

      Đại Lận chỉ im lặng, phát ra thanh.

      Phía sau, Cố Lả Lướt cũng theo, rảo mắt vòng xung quanh nhìn khung cảnh Nhã Lan Các, phong tình vạn chủng cười, đến bên cạnh Duệ Triết ngồi xuống.

      Cổ Ngao cùng Duệ Triết cũng gọi là có chút giao tình, cười hỏi có phải vị hôn thê vừa gọi đến? Đằng tiên sinh kết hôn nhanh như thế, làm Cẩm thành mất người đàn ông độc thân vĩ đại.

      Đằng Duệ Triết , tròng mắt sâu thẳm, bên môi nhếch lên nụ cười lạnh. Tiếp tục hớp ngụm trà, bàn chuyện riêng tư với Cổ thiếu gia, mà cùng hai vị đại thiếu gia đây đến công việc. Cố Lả Lướt cùng vị hồng nhan khác ngồi bên nhâm nhi trà, thỉnh thoảng phụ họa vào câu chuyện của những người đàn ông hai câu, lấy thêm đồ ăn, phục vụ chu đáo.

      Tiêu Tử cùng những người còn lại bàn bạc chuyện sản phẩm mới của tập đoàn Hồng Vũ, bạn bè là bạn bè, quy tắc là quy tắc, khi làm ăn buôn bán có chuyện xã giao, lặng lẽ cúi thấp đầu, nhìn quang cảnh xung quanh.

      “Đại Đại, Tiêu thiếu gia hôm nay có tâm nha, cố tình dẫn em đến đây, sau này cứ làm hồng nhan của Tiêu thiếu gia , để ngài ấy đừng ghen tuông bừa bãi.”

      lúc lâu sau, Cố Lả Lướt duyên dáng cười , đem toàn bộ chú ý chuyển đến Đại Lận, cười tươi như đóa hoa: “Nghe em với Tiêu thiếu gia chuẩn bị đính hôn , đúng là may mắn, sau này nhớ đối xử tốt với ngài ấy, đừng phụ lòng người ta. Sau này chị trở lại xem, đừng quên trước kia chị gì với em.”

      Tiêu Tử ôm vào lòng, liếc mắt cái nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Đằng Duệ Triết, cười :“Đến lễ đính hôn, Tiêu mỗ tôi mời mọi người, hy vọng mọi người đều tham dự, dành chút thời gian đến uống với chúng tôi ly.”

      Cổ Ngao cùng hồng nhan của ta cười rộ lên, khuôn mặt Đằng Duệ Triết lạnh như băng.

      Chương 44: Đến gặp mẹ Tiêu Tử

      Edit: Ru Tơ


      Kết thúc cuộc gặp mặt, Đại Lận ngồi vào xe Tiêu Tử, đến bệnh viện ở trung tâm thành phố thăm mẹ Tiêu.

      Bác Tiêu ở phòng bệnh cao cấp, mặc đồ bệnh nhân màu xanh lam, nằm giường cho y tá đút cháo. Thấy con trai đẩy cửa bước vào, vội vàng ngồi dậy, hỏi thăm hội nghị diễn ra như thế nào.

      Tiêu Tử tất cả đều thuận lợi, xin mẹ yên tâm, ôn nhu kéo tay Đại Lận qua, giới thiệu về với mẹ.

      Mẹ Tiêu Tử liếc mắt cái đánh giá Đại Lận, khuôn mặt tinh tế trắng noãn được bảo dưỡng cẩn thận hé ra chút kinh ngạc, ý bảo y tá ra ngoài, nhìn Đại Lận cười :“Cháu là con của Tô Cẩm Phong thị trưởng?” Bà thực khách khí, toàn thân phát thần thái của người phụ nữ quyền lực mà tao nhã, lẳng lặng nhìn chăm chăm vào Đại Lận.

      “Mẹ, ba của Đại Lận đúng là thị trưởng Tô, mẹ với ba lúc trước hay thấy ông ấy ở tòa thị chính.” Tiêu Tử trả lời giúp Đại Lận, nhàng ôm Đại Lận vào trong ngực, nắm chặt tay , nhìn mẹ :“Đại Lận nghe mẹ bị bệnh, nên mới cố ý lại đây thăm.”

      “Tô tiểu thư tốt bụng.” Mẹ Tiêu mỉm cười, đứng dậy khỏi giường, đến trước mặt hai người, cười hỏi :“Vậy Tô tiểu thư bây giờ làm ở đâu? Hay vẫn tiếp tục học?”

      Ánh mắt hèn mọn của Đại Lận co rụt lại, giọng đáp:“Trước mắt cháu tìm công việc, vẫn chưa ổn định.”

      Mẹ Tiêu Tử vẫn giữ khuôn mặt nét ôn hòa, nhàng cười, khiến Đại Lận cũng cảm thấy ngượng ngùng, dễ dàng chuyện, cũng đưa đến tay Đại Lận ly trà, : “Tô Tiểu thư tuổi vẫn còn , trước mắt cứ lo học hành tốt. Sức khỏe dì gần đây được tốt, vẫn bị xuất huyết, đêm ngủ được. Chuyện công ty của gia đình lại thể để mặc như thế. Cho nên dì muốn Tiêu Tử phải tiếp nhận quản lí tập đoàn Hồng Vũ, chấp nhận đảm nhiệm vị trí chủ tịch. Tiêu Tử nó dì thấy bận rộn quá, vừa lo chuyện công ty, cả việc chính phủ, xã giao nhiều, ngay cả thời gian đến chăm sóc dì đây còn có… Tô tiểu thư, cháu cứ an tâm học xong chương trình đại học, thời gian còn dài, chắc chắn tìm được người vừa ý.”

      “Mẹ!” Tiêu Tử ở bên nghe được nhăn mày, hờn giận lên tiếng:“Đại Lận ấy…” Nhưng chưa kịp xong, bị mẹ cắt ngang:“Tiêu Tử, tranh thủ lúc bệnh mẹ chưa phát nặng, bàn chi tiết chuyện Hồng Vũ . Mấy ngày nay mẹ gặp được con, chả biết con ở đâu làm gì…”

      “Mẹ, chúng ta đừng chuyện của Hồng Vũ, con đến đây chuyện Đại Lận với mẹ.” Tiêu Tử bất chấp lớn tiếng . muốn chăm sóc Đại Lận cả đời! ai có thể cản được. Mẹ cố tình trái phải đông tây với , ý muốn từ bỏ Đại Lận.

      Việc cưới Đại Lận, chỉ là sớm hay muộn! Nhiều năm trước, vì muốn gần gũi , để cho ba an bài chuyện công ăn việc làm, dứt khoát vào văn phòng bí thư, dựa vào chính sức của mình, từng bước thăng chức.

      Lúc Đại Lận còn là theo đuổi Duệ Triết, trở thành thư kí riêng của bí thư, có lúc đến chỗ Tô thị trưởng, xử lý ít chuyện tư mật. Mỗi lần Đại Lận đến tìm ba, đều có thể nhìn thấy hình ảnh của hoạt bát, sôi nổi, nhìn tóc đuôi ngựa của đung đưa qua lại, đôi mắt to xinh đẹp thuần khiết, cùng với chút phấn hồng hồng khuôn mặt nhắn, do chiếm được chú ý của Tô thị trưởng, mà giấu nhẹm tình cảm, đơn nhiều năm.

      ☆,045: Thích nhiều năm

      Edit: Shyn


      thường xuyên đến nhà Tô thị trưởng, lấy cớ là giúp ông ấy xử lí chút việc vặt, hoặc mang cho ông ít văn kiện, số lần xuất ở Tô gia còn nhiều hơn Đằng Duệ Triết. Nhưng mà lúc đó, căn bản Đại Lận hề chú ý đến , toàn tâm toàn ý đổ dồn vào Duệ Triết, chẳng để thêm ai vào mắt.

      Sau khi Tô thị trưởng gặp chuyện may, thèm để ý đến cha mẹ phản đối, tình nguyện đến làm việc cho Trâu bí thư, chờ đợi Đại Lận chấm dứt hình phạt ba năm, bắt đầu theo đuổi .

      Bởi vì biết, bà nội Viên đem Đại Lận đến đó để chăm sóc, để cho phải lưu lạc đầu đường xó chợ, cho nơi cư trú...... Ngày đó, khi đến đón từ nhà lao, nhìn bóng dáng gầy yếu kiều của , trong lòng chấn động đến mức vỡ vụn.

      Trong mắt người ngoài, Đại Lận là tiểu thư con nhà quan, tính cách lại điêu ngoa ương ngạnh, ai dám ức hiếp , liền trả lại gấp bội. Cho nên lúc bị bắt nhốt vào ngục, những chuyện xấu xa đó ít nhiều cũng có người biết đến, dưới lên án và phẫn nộ của người khác, chắc chắn ăn ngon, ngủ cũng chẳng an giấc.

      Dù sao lúc thẩm phán Cẩm thành tuyên án, vốn phải xử án mười năm tù, nhưng lại phán ba năm, xem chừng lúc tuyên án có người phía sau châm trước.

      Cho nên mọi người cứ nghĩ rằng, cuộc sống trong ngục của Đại Lận rất tốt, lúc rảnh rỗi phơi nắng đọc báo, nhàm chán quá tìm bạn tù để đánh người ta, kiểu gì cũng chẳng thay đổi được bản tính xảo quyệt; Hơn nữa Tô thị trưởng bị trừng phạt như thế rất đáng tội, tham quan là rất đáng chết…

      Nhưng chẳng ai biết, bọn họ chỉ nghe chuyện sai rồi đồn bậy, mang đơn thuần, độc ra nơi đầu sóng ngọn gió.

      Đại Lận trải qua tuổi thanh xuân hề tốt đẹp, bởi vì quá mức ngây ngô, đụng phải đám bạn chỉ biết ăn chơi trác tán, bọn họ quấn lấy Tiểu Đại Lận độc, dụ dỗ mua xe, mở tiệc chỉ để thoả mãn nhu cầu ăn chơi, phá phách nhà thành bãi tha ma... Bọn chúng thường xuyên lấy xe Đại Lận ra ngoài chơi, chạy trốn cảnh sát ở khu biệt thự cao cấp xong đụng phải người ta, cũng chẳng thèm xin lỗi câu... (tự hỏi lúc ĐL sa ngã, ở đâu? :/ phải xuất mới đúng =”= )

      Nhưng đối mặt với những chuyện này, mẹ Tô cũng chẳng thèm khuyên can, chỉ ung dung nhâm nhi tách trà.

      Sau khi xảy ra chuyện phóng hỏa, DiệpTố Tố bị bỏng nặng, thiếu chút nữa mất mạng; Đằng Duệ Triết vô cùng tức giận, nể mặt Tô thị trưởng cầu hòa, trực tiếp đem bản án đến phiên toà!

      Tiểu Đại Lận ở trước toà khóc đến toàn thân run rẩy, khuôn mặt nhắn sợ đến mức trắng bệch, vừa khóc vừa thừa nhận mình đến tìm Diệp Tố Tố để uy hiếp, đả thương ta.

      Mà luật trước tòa chẳng có chút nhân từ, chẳng thèm để ý đến có trả lời thế nào. Trong lời lộ khí thế bức ép người khác, chỉ cho phép có hoặc là có, từng bước ép sát, làm cho sợ đến phát run.

      Cho nên lời khai của Tiểu Đại Lận, dễ dàng được lí luận thành có mưu giết người nhưng thành.

      Có lẽ lúc cầm ngọn nến tay, nghĩ rằng xảy ra hỏa hoạn , cũng vì trận hỏa hoạn đó mà tính cách tùy hứng của bị người ta bới móc, hết tội này đến tội khác, ngừng tăng lên, nghe nhầm đồn bậy; Vì thế đến khi truyền ra bên ngoài, tạo thành xấu xa độc ác.

      Mà sau khi Diệp Tố Tố thoát khỏi cơn nguy kịch, cũng thừa nhận Đại Lận tấn công , đem sáp nóng đe dọa rằng nếu dám nghe lời Đại Lận, lập tức nhận hậu quả khó lường.

      Bằng chứng nhiều như thế nên chẳng thế chối cãi, sau đó chốt lại câu, Đại Lận cố ý phóng hỏa giết người - tống thẳng vào tù.

      Đại Lận ngang ngược ngày đó phải trả giá đắt như vậy.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :