1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Lỗ Ái - Ám Hương (34)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. 139

      139 Active Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      177
      nam chính có vấn đề???? Hay tg là mẹ kế nam chính?????? Ai đọc cover chưa???? Cầu giải thích

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 33: Chạy trốn lúc nữa đêm.

      Editor: Ru Tơ

      xoay người trở về phòng mình, đưa mắt vòng, phát trong phòng có ai đến, Tô Đại Lận giường, cũng cuốn mình trong chăn của , chờ ẵm ra ngoài, sau đó cười hì hì ôm chặt người chịu rời, dùng sức mà lao vào lòng .

      chiếc giường lớn được phủ bằng lớp drap hết sức ngăn nắp, có đến nếp nhăn, khí u lãnh, căn phòng yên lặng tiếng động.

      nhíu nhíu mày, đưa tay đóng cánh cửa, lần nữa trở về thư phòng.
      Tại thư phòng, đằng gia lão gia tử đột nhiên gọi điện tới, mấy ngày tới đến Cẩm thành chuyến, ghé thăm Trâu bí thư cùng con , cả tế bái Trâu lão gia qua đời sớm. Thời gian gặp mặt vốn bàn bạc kĩ lưỡng với bà nội của Trâu gia, có thể ngày mai lên đường.

      “Vì sao lại gấp như vậy?” đến cạnh cửa sổ, nhìn ra những ngọn đèn đường bên ngoài vẫn còn sáng trưng.

      “Trâu lão gia là chiến hữu của ta khi còn trẻ, lần này ta đến thăm ông ấy. Còn Duệ Triết cháu, tuổi cũng , gặp được người thích hợp kết hôn . Bọn ta phải thúc giục gì, mà muốn cho cháu nhanh chóng quyết định, rồi trở thành tốt trượng phu tốt phụ thân*. Đừng đổi phụ nữ liên tục như thế nữa, chơi đùa thế đủ rồi. Nghe tiểu thư của Trâu gia năm nay vừa tốt nghiệp, là tiểu thư khuê các, bọn ta hi vọng, lễ đính hôn của con diễn ra vào tháng sau, thế nào?”
      *tốt trượng phu tốt phụ thân: người chồng, người cha tốt.

      “Ông, thời gian có hơi gấp gáp.” Đằng Duệ Triết phủ nhận chuyện của và Tiểu Hàm tại thời điểm đó, thản nhiên ra, giơ tay hạ chiếc màn xuống, quay lại ngồi vào trước bàn làm việc,“Ông nội đừng nghĩ xa quá, chuyện Tiểu Hàm để sau.”

      “Mấy năm trước, bọn ta có lần nhìn thấy tiểu thư của Trâu gia, là bé đó, sai.” Đằng lão gia cao giọng cười, ngập tràn vui sướng: “Đằng gia chúng ta rất cần đứa cháu dâu biết lễ nghĩa như thế, đoan trang hào phóng, ôn nhu hiền thục, rất xứng với cháu. Duệ Triết, ngày mai bọn ta đến Cẩm thành, ngủ lại quán rượu Lira, cháu nhất định phải đem tiểu thư Trâu gia đến đây để nội gặp mặt.” Tâm trạng Đằng lão gia chuyển biến tốt hơn, hớn hở ngắt điện thoại.

      Đằng Duệ Triết ánh mắt biểu thị cảm xúc, đặt tay lên bàn, bờ môi mỏng mân thành hàng thẳng tắp, chính mình vì muốn gì lại chạy gia từ biệt thự riêng về đây, lại còn ở qua đêm? Cái phòng kia của nhiều năm có người ở, căn bản là ở đây chẳng có cái gì đáng để lưu luyến, lần này về đây, nhưng lại hoàn toàn có việc gì cần giải quyết.

      Rạng sáng chút, cuối cùng cũng chấm dứt công việc, hành lang trở về phòng ngủ. Giữa đêm khuya, thảm đen tạo thêm chút thần bí, có vẻ lầu hai im ắng càng thêm tĩnh lặng, bóng người, vừa đến cửa phòng, lại nghe được thanh mở cửa ở phía bên kia.

      Trong bóng đêm, chỉ thấy Tô Đại Lận lẳng lặng từ trong phòng ra, mang theo túi hành lý, người vẫn là bộ đồ cũ màu hồng nhạt, dự tính chạy trốn khỏi đây.

      Đôi mày kiếm của nhíu lại, nhìn theo xuống thang lầu.

      Cái bóng của gầy guộc, thon dài, mái tóc dài được quấn lên mấy vòng, bóng dáng mảnh mai, dáng người xinh đẹp tuyệt hảo, gáy trắng nõn thon dài, tựa như thiên nga cao quý. Cần cổ cùng xương quai xanh vô cùng gợi cảm, đôi chân tinh tế vết sẹo lồi, bầu ngực đầy đặn vô cùng quyến rũ.

      Phía dưới mặc chiếc váy ngắn cũn, lộ ra cặp đùi trắng noãn chắc nịch, trước đột sau kiều; Cánh tay tinh tế, mảnh mai thướt tha, Cơ thể gầy yếu phảng phất thấy đường cong chữ S hấp dẫn.

      Cái áo ngắn tay màu hồng nhạt, cổ áo rất lớn, bên trong mặc đai đeo, khéo léo lộ ra xương quai xanh.

      Đây là quần áo của vào ba năm trước, bây giờ mặc lại chỉ thấy thân thể gầy gò, cảm giác có chút mới mẻ.

      dời ánh mắt hỏi thân hình thanh lịch kia, vô thức tiến về phía trước hai bước, nhìn theo di chuyển xuống lầu, đến phòng khách lớn, chuẩn bị ra ngoài.

      Nhưng Đại Lận vừa nắm lấy cửa mở ra, đột nhiên có tiếng động lớn, sợ đến mức co rụt bả vai, dừng bước, dám bước ra ngoài.

      ở lầu hai lạnh lùng nhìn cười, những con chó săn được trói ngay cây trụ lớn tiếng sủa, chậm rãi từ lầu xuống.

      Đại Lận lần nữa đóng cửa lại, tựa lưng lên cửa, khuôn mặt nhắn ứa ra mồ hôi lạnh; Phía sau cánh cửa là bầy chó săn xa lạ, thiếu chút nữa nhảy phốc lên cắn, xơi tái ; Trước mặt là người đêm khuya lại chịu ngủ, Đằng Duệ Triết tiến về bước, con ngươi đen láy u lãnh cùng vô cảm, thân hình to lớn như ngọn núi theo hướng mà ép tới.




      ☆,034: Hôn


      Edit: Shyn


      ép tới chỗ , dùng ánh mắt xem như con mồi, nguy hiểm áp bách.

      sợ hãi co người lại, túi hành lí trong tay rớt xuống mạnh.

      Ngay sau đó, thân hình cường tráng thoắt cái xuất trước mắt, nâng cánh tay lên, ép chặt bàn tay mở khóa cửa của Đại Lận xuống.

      Đôi mắt thâm thúy lạnh lẽo như đâm xuống, hơi thở mát lạnh phun lên chóp mũi, áp trụ dưới cằm, môi gợi cảm vẽ lên đường cong, “ trễ thế này, muốn đâu?” Tiếng trầm thấp, chứa bão tố bên trong, cúi đầu xiết chặt bả vai Đại Lận.

      Hai vai của mạnh mẽ run lên, “a” tiếng, sợ hãi rụt người lại.

      Nhưng người đàn ông này đè nặng phía sau gáy , cánh tay tráng kiện nhanh nhẹn, thoáng cái vòng quanh thắt lưng thon thả của , lực bàn tay càng mạnh sau ót, lưỡi bá đạo cạy hàm răng cắn chặt của Đại Lận, ở trong miệng của công thành chiếm đất, hút trọn ngọt ngào.

      bị hôn đau, tay bé nắm lấy , muốn kéo tóc xuống. chẳng hề muốn buông tha, lưu luyến non nớt mềm mại, quấn lấy cái lưỡi thơm tho, muốn đáp lại, càng giãy giụa hơi thở càng gấp gáp, cuối cùng than tiếng, để cho cơ thể tựa lên người mình, hai chân dán lên hông , phía sau lưng dán lên cánh cửa thủy tinh lạnh băng.

      ra sức chống cự, hoảng sợ hình lửa dục của cháy lên trong ánh mắt.
      Ba năm trước đây làm Diệp tố Tố bị thương, tức giận phát tiết người , làm nhục nhã, trừng phạt , biến trở nên hạ lưu; Nhưng còn bây giờ sao, hề làm phiền , cũng hại người phụ nữ nào của , vì sao lại còn đối xử với như vậy?

      Nước mắt ủy khuất đảo quanh hốc mắt, tay của sớm bao phủ bộ ngực đầy đặn.

      Tròng mắt lãnh của tỉ mỉ đánh giá , dùng vật nam tính to lớn ngăn chặn cử động, bên môi lộ ra vẻ lo lắng nhưng vẫn từ thủ đoạn, ánh mắt lộ ra vẻ muốn chinh phục con mồi; Ở phía giữ khoáng cách nhất định với , bàn tay to lớn cầm cả vai , ép dán lên tấm cửa thủy tinh, xoa nắn ngực tròn trịa; Nửa dưới thân lại thân mật giao hợp, dùng đùi cường tráng của mình để đỡ lấy thân thể mỏng manh, nhấn mạnh cho biết đây chính là dục vọng của nam đối với nữ.
      bị làm cho đau đớn, quơ tay đánh , nhưng người này chẳng mảy may tí nào, tròng mắt lạnh buốt dừng xương quai xanh và ngực quyến rũ, bàn tay to xoa nắn đường cong, phát họa vẻ đẹp tuyệt mĩ, ánh mắt ngày càng trầm xuống, sau đó đem mông của đẩy lên mạnh, vòng ra phía sau vót ve tấm lưng , xoa dịu cơ thể run rẩy.

      Lúc này hề có ý định dừng lại, chủ động đem đùi của quấn lên lưng , ngực cường tráng đè ép ngực non mềm, môi hôn lên môi rồi từ từ trượt xuống cổ trắng noãn, nam tính nóng rực đánh tới , làm cho toàn thân phát run, khóc lên, tay bé nắm lấy quần áo ngừng cấu xé, cho hôn cổ , cho cởi áo . (Cái bà này sao ngây thơ thế kia, làm thế chi bằng đứng im còn hơn :v *mất máu* edit nổi luôn, cứu ta T,,T)

      Lửa nóng lưu luyến cổ của , nhất quyết ghì chặt tay bé, tham lam đoạt lấy non nớt của . Điên cuồng như dã thú chuyển xuống xương quai xanh, ôm chặt cơ thể , bàn tay to lớn nhanh chóng lột bỏ trang phục phía dưới của , lộ ra cảnh xuân kiều diễm... hôn nữa, mà là dừng lại đánh giá bộ dạng run rẩy của ... Sau đó bàn tay to bỗng nhiên buông ra, cảnh xuân cũng theo đó mà ngã “phịch” xuống, cái rét lạnh lại truyền tới, bóng dáng đồ sộ chăm chú nhìn , dục vọng trong mắt cũng nhanh chóng tản mất, thay vào đó là chút chán ghét.

      lấy lại bình tĩnh, đôi mắt lóe lên tia hàn quang, hơi thở trầm ổn như chưa từng rối loạn. Sau đó lời, khuôn mặt trầm xuống, xoay người rời .
      Đại lận ngồi dưới đất cúi đầu, nước mắt ngừng tuôn ra.
      --
      Dung Nguyễn 1995 thích bài này.

    3. DuckBeauty

      DuckBeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      281
      Được thích:
      489
      Chương 35: Tiểu Hàm ghé thăm

      Editor: Ru Tơ

      Ngày hôm sau, Tiểu Hàm được đưa đến Đằng gia, mang theo gương mặt xấu hổ đến biệt thự, vài vòng tham quan từ lầu xuống lầu dưới, cuối cùng vào phòng Đằng Duệ Triết.

      Đại Lận nhốt mình trong phòng, đứng cạnh cửa sổ, lẳng lặng nhìn ra bên ngoài. Bầy chó săn của Đằng gia vẫn bị cột ở trong sân, híp mắt ngủ gật, lúc nhìn thấy Đằng Duệ Triết và Tiểu Hàm đến, vội vàng chạy tiến tới phe phẩy cái đuôi lấy lòng, hoan nghênh Tiểu Hàm ghé thăm, ngoan ngoãn vô cùng.

      Nhưng nếu là Đại Lận, chỉ cần bước chân đến cửa, chúng nó thành đàn vây quanh lên, lộ ra hàm răng nanh sắc bén nhìn Đại Lận, giương nanh múa vuốt. Đơn giản chỉ vì, thiếu gia của chúng chán ghét .

      Đằng Duệ Triết chán ghét , dùng bầy chó săn để giữ cửa, cho lại chung quanh Đằng gia, bỏ chạy giống như ba năm trước; Cũng cho rời cửa nữa bước, gặp Tiêu Tử; thèm tiếng, đòi trốn mà chưa có cho phép của , muốn khiêu khích giới hạn của hay sao?

      là kiểu đàn ông hễ tức giận là từ thủ đoạn, lúc giận dữ, dùng nụ cười quyến rũ đó mà làm nhục , chà đạp , khiến cho dám mở miệng tiếp tục gọi ‘ Duệ Triết’. Nhưng Tiểu Hàm lại có thể bừa bãi gọi như thế, nhìn thấy con gián độc sợ tới mức nước mắt dâng trào, ra sức nũng nịu, Lê Hoa mang vũ khi nhào vào lòng , chán ghét mà ném Tiểu Hàm xuống, mặt khác, lại nhàng ôm ta, bên môi nâng lên nụ cười sủng nịch.

      Bởi vì Tiểu Hàm ôn nhu tài năng, ngọc nhuyễn hoa nhu, là tiểu thư đơn thuần e lệ.

      Ba năm trước đây, Tiểu Hàm hề theo đuổi Duệ Triết, phải lúc nào cũng nhào vô lòng như thế, mà mỗi lần gặp mặt là mỗi lần xấu hổ , má ngọc ửng hồng, cái miệng nhắn mân mê, giống như đóa nụ sắp nở.

      ta chạy theo Đằng Duệ Triết, chỉ e lệ lặng lẽ ngắm nhìn mỗi khi Đại Lận ngừng kêu ‘Duệ Triết ơi, Duệ Triết à’, đem toàn bộ tình cảm của thiếu nữ e ấp che giấu dưới đáy lòng.

      Tiểu Hàm và Đại Lận là bạn bè tốt như hình với bóng, Tô Đại Lận nhiều, ta nghe nhiều, chỉ có lâu lâu hé miệng cười, khuôn mặt thanh tú xẹt qua tia ‘à, ra là thế’, cũng chen chân vào cuộc sống của .

      ta rất ít chủ động gặp mặt Đằng Duệ Triết, mỗi ngày đều xuất với hình ảnh tiểu công chúa đoan trang khéo léo, diện mạo xinh đẹp, gia cảnh giàu có, theo khuôn phép cũ, quần áo hoặc váy hồng, tóc dài mềm mại, da thịt trắng noãn, giống như cành sen thanh tú hé nở mặt nước.

      Sau khi Tô Đại Lận bị bỏ tù, ta như trở thành mỹ nhân đệ nhất, đàn ông theo đuổi nườm nượp. Nhưng toàn bộ đều bị bí thư phu nhân từ chối, chặn chân ở cửa, thái độ kiên quyết, với nữ nhi trong tuổi học hành này, tuyệt đối chuyện đương, cũng tự lái xe rước con tan học, gia giáo hết sức nghiêm khắc.

      Mà sau khi Đằng Duệ Triết chia tay Diệp Tố Tố, có Trâu bí thư và vợ làm cầu nối, Tiểu Hàm càng dễ dàng thu hẹp khoảng cách với , gọi ‘ Duệ Triết’ nhu tình như nước, mỗi lần kêu là mỗi lần ngọt ngào.

      Nhưng lại mang Đại Lận cơ khổ vô y đến Đằng gia, cũng đề ở biệt thự kiểm soát mọi hành vi, cho ra ngoài, khiến cho người ta có chút khó hiểu.

      hôn Đại Lận, với thân thể trẻ con non nớt của còn đầy dẫy có hứng thú, lửa dận hừng hực bùng lên, dục vọng càng dâng cao, thiếu chút nữa cầm giữ được, mà biến Đại Lận thành người của . Nhưng đến lúc dục vọng qua , vẫn là Duệ Triết, vẫn chán ghét , những thứ liên quan đến đều cảm thấy phản cảm, phiền chán thói dây dư, nhìn chăm chú vào mắt , vẫn như vậy, vẫn là hèn hạ mang theo chút lạnh lùng…

      vẫn là Duệ Triết của ba năm trước kia, nhưng dục vọng và nụ hôn cuồng dã kia như đạp ra xa , bắt phải thấp hèn cuối đầu, nước mắt chảy thể ngưng như ba năm trước.

      tại Đại Lận rất sợ , tự mình nhốt lại trong phòng, ăn uống, chỉ cần biệt thự có tia gió thổi qua làm lay cọng cỏ, đều có thể khiến mặt biến sắc, toàn thân run lên cầm cập.

    4. DuckBeauty

      DuckBeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      281
      Được thích:
      489
      ☆,036: Bọn họ tình cảm:

      Edit: Shyn

      “Tô tiểu thư, người ăn chút gì .” Đằng quản gia gõ cửa phòng Đại Lận dưới mười lần, nhưng trong phòng vẫn im lặng như cũ.

      Đại Lận khóa trái cửa phòng, khuôn mặt nhắn khốn khổ áp lên mặt kính thủy tinh lạnh lẽo.

      muốn biến thành con chim bị Duệ Triết giam trong lồng sắt, chịu đựng nhục nhã mà ban cho . ngồi tù ba năm, mất cha mất mẹ, mất cả nhà cửa, xem như trả đủ nợ cho rồi, rất đủ rồi, sao còn phải chịu thêm nhục nhã...

      “Giúp tôi nhốt lại đám chó săn trước cửa được ? Tôi muốn làm.” bước đến, nhàng mở cửa ra, khuôn mặt ưu thương tái nhợt, cổ non mịn còn lưu lại chằn chịt những vết hôn sâu, kéo dài từ xương quai xanh đến ngực, quần áo cũng che nổi.

      Quản gia chỉ liếc cái liền tình, khó xử : “Bọn chó săn đó chỉ nghe lời của cậu chủ... Tô tiểu thư, trước tiên hãy ăn chút !”

      Đại Lận lập tức đóng cửa lại, cho quản gia đem bất cứ thứ gì vào.

      Ngoài cửa truyền đến chuỗi thanh gọi tên Đại Lận, nhắm mắt cũng biết là Trâu Tiểu Hàm, giọng thanh thanh rất dễ nghe: “Đại Lận ở trong phòng sao? Em là Tiểu Hàm đây!”(mình đổi cách xưng hô cho hợp nhé ^^)

      Đại Lận tựa lưng lên cánh cửa, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng, nhìn về phía cửa sổ.

      Tiểu Hàm ở ngoài gõ cửa lúc, nghe thấy Đại Lận trả lời liền sợ rối cả lên, thương tâm khóc nức nở: “Duệ Triết, có phải chị Đại :ận xảy ra chuyện? Quản gia mau lấy chìa khóa mở cửa ra, Đại Lận thể gặp chuyện gì hay!”

      Cho nên thanh mở khóa leng keng ngoài cửa truyền tới.

      Đại Lận xoay người mở cửa ra, hề nhìn Tiểu Hàm mà trực tiếp nhìn Duệ Triết, lạnh nhạt : “Để cho tôi ra ngoài, tôi muốn làm!”

      Môi mỏng Duệ Triết khẽ nhếch lên, ánh mắt thâm thúy dừng lại vết ngôn in ngực , liếc mắt cái, khóe môi nâng lên: “ muốn ra ngoài cứ việc. ai cản .”

      Tiểu Hàm cũng nhìn thấy dấu vết hồng hồng sưng đỏ, còn mang theo vết hằn, hình như phải muỗi cắn, hấp ngụm khí lạnh, hoảng hốt : “Đại Lận, có phải chị mắc bệnh sởi? Để em dẫn chị khám!”

      Sống trong gia giáo nhiều năm, ngoan ngoãn Trâu Tiểu Hàm chưa từng tiếp xúc quá thân mật với người khác phái, biết rằng vết hồng hồng đó là do bị đàn ông hôn mà ra. nhìn vết thương chằn chịt ngực Đại Lận mà đau lòng, nắm tay Đại Lận muốn dắt bệnh viện.

      Cho đến lúc Duệ Triết mất kiên nhẫn hô tiếng ‘Tiểu Hàm’, mới bối rối ngưng lại, xoay người nhìn Duệ Triết của mình.(Của mình… Ái chà chà… http://***************.com/images/smilies/icon_no.gif )

      Ánh mắt Duệ Triết thâm trầm, tuấn nhan trầm duệ, ý bảo cần xen vào chuyện của Đại Lận, mau buông tay ra.

      “Duệ Triết, chị Đại Lận bị thương...” Tiểu Hàm vẫn rất lo lắng cho Đại Lận.
      “Đó phải bị thương, ảnh hưởng gì đến sức khỏe.” hung ác liếc Đại Lận cái, khuôn mặt tuấn tú lạnh vài phần, nhìn về phía Trâu Tiểu Hàm: “Em thăm xong Đằng trạch* rồi, chúng ta mau đến khách sạn Lira, ông nội chắc cũng đến rồi.”

      *Đằng trạch: Biệt thự nhà họ Đằng

      Tiểu Hàm vui sướng đứng lên, buông tay Đại Lận rồi nhanh chóng nhảy đến bên cạnh , mừng rỡ ôm lấy cánh tay, ngưỡng khuôn mặt nhắn lên, môi mắt cười đến híp lại, lộ ra hàm răng trắng tinh:“ Duệ Triết, ông nội Đằng có khó tính ?”

      Đằng Duệ Triết rất ít khi cười, giờ phút này lại buông mắt xuống, cưng chiều nhéo nhéo mũi : “Có.”

      Cái miệng nhắn của Tiểu Hàm lập tức cong xuống.

      Đại Lận đứng bên nhìn, chợt nhớ đến mình trước kia.

      Trước kia cho dù có quấn lấy thế nào, cũng nhéo nhéo mũi như thế, dịu dàng chuyện với như vậy. Bởi vì thể hiểu , chỉ luôn chọc cho tức giận.

      Mà Tiểu Hàm cũng cư xử rất đứng mực, hề khóc lóc bỏ chạy như những người phụ nữ khác, mà là chỉ làm nũng với , ngây thơ cái gì cũng hiểu;
      Lúc và Diệp Tố Tố nhau, Tiểu Hàm hề làm phiền , theo đuổi , mà chỉ lặng lẽ ở cạnh ... ấy thuần khiết, vừa thông minh vừa gia giáo, cũng chẳng nhiễm thói hư tật xấu của tiểu thư, mà chỉ trầm tĩnh nhàng;
      Tiểu Hàm chính là tờ giấy trắng, còn biết đó là dấu hôn. tốt bụng, hiền thục, trí tuệ hơn người, quả là xứng đáng.

      Mà Đại Lận chỉ là kẻ thiếu suy nghĩ.

      hơi cúi đầu, muốn để ý đến hai người trước mặt, xoay người khóa cửa phòng lại.

      Ba năm trước, khi phát tiết người trong biệt thự núi, mới biết được dấu hồng hồng như thế là dấu hôn, là dấu vết hoan ái của nam và nữ, phải do kiến cắn, cũng phải do bị sởi .

      Mà lúc đó mang danh ác độc, điêu ngoa tùy hứng, thử hỏi nếu biết cái vết hồng hồng đó là gì, Đằng Duệ Triết nhất định mắng : đúng là loại phụ nữ đáng chết, còn biết xấu hổ mà giả vờ thanh cao! Nhìn xem tôi như thế nào!

      vẫn luôn nghĩ rằng dùng thân thể này để giao dịch với Xá Dật, cho rằng là loại con dễ dãi. Bởi vì, từng theo đuổi .

    5. DuckBeauty

      DuckBeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      281
      Được thích:
      489
      Chương 37+38: Tiêu Tử đến đây.

      Editor: Ru Tơ

      Đằng Duệ Triết rồi, Tiêu Tử vội vàng từ bệnh viện chạy đến đây, do người ở câu lạc bộ gọi đến, Đại Lận làm, cũng ai liên hệ được, có phải xảy ra chuyện gì hay . chấn động, lập tức lái xe chạy đến Đằng gia.

      Nhìn thấy những con chó săn, chửi ầm lên, hận tên họ Đằng này đến tận xương tủy!

      Mẹ kiếp ! Tên Đằng Duệ Triết này tính toán gì mà dám dùng chó săn hù dọa Đại Lận? Đại Lận cực khổ trong ngục tù ba năm, là do ai làm? muốn hại Đại Lận cửa nát nhà tan, làm Tô gia tan lạc suy bại cách êm đẹp, người nhà qua đời, bây giờ còn muốn gì nữa!

      Chỉ cần là người có quyền thế, có thể hành hạ cơ khổ vô y như thế sao ? Còn muốn biến thành cái dạng gì nữa! Đại Lận năm đó còn là đứa chưa hiểu chuyện, bị phạt nặng như thế vốn quá sức chịu đựng!

      Đại Lận đứng ngay cửa sổ, nhìn thấy Tiêu Tử lái xe đến, vừa hoảng hốt vừa vui mừng la to tiếng ‘Tiêu Tử’, như bắt được phao cứu sinh, chạy thục mạng xuống lầu. Tiêu Tử đến cứu , cứu khỏi nơi từng coi là thiên đàng, nhưng tại chỉ là cái địa ngục ghê sợ.

      Tiêu Tử ở cửa Đằng gia nhấn chuông liên hồi, bắt quản gia phải dẫn bầy chó săn đến chỗ khác, nếu Tiêu Tử tố cáo Duệ Triết bắt cóc người trái phép!

      Nhưng người quản gia với đó là bầy chó giữ nhà, dây xích chỉ dài thước, nuôi thả ở trong sân, cắn người bừa bãi, từ xưa đến nay người ra vào Đằng gia đều sợ, vấn đề là người ngang qua có dám chọc bọn chúng hay .

      Mà Tô tiểu thư lại vô cùng sợ chó, chịu bước chân ra khỏi phòng, họ cũng còn biện pháp nào khác.

      vậy có nghĩa là, họ giam giữ Đại Lận, mà là vì nhát gan, dám ngang qua bầy chó trước nhà! Đây cũng chính là đe dọa người bị giam lỏng còn gì!

      Tiêu Tử nghe xong nổi trận lôi đình, mạnh mẽ đẩy cửa vào, quả nhiên phát đám cho săn thể trạng to lớn nhảy phốc lên, tiếng dây xích va đập leng keng mặt đất, làm cho người ta chân tay run rẩy; Khi đến trước mặt, bọn chúng chỉ có thể hướng đầu tới cắn, răng nanh cách chân chỉ vỏn vẹn vài xăng-ti-mét.

      Lông tóc chẳng bị tổn hao dù chỉ cọng, trực tiếp vào đại sảnh, ôm choàng lấy Đại Lận từ lầu chạy xuống.

      “Tiêu Tử.” Đại Lận chui vào lòng , toàn thân sợ hãi mà lạnh run lên, hai tay ôm chặt thắt lưng của .

      đau lòng ngớt, nâng mặt lên, hôn vào trán, nắm tay lần nữa trở về phòng thu dọn hành lý, đưa ra khỏi chốn quỷ quái này.
      L
      úc hai người vừa đến cửa, bọn chó săn hung ác đứng bên ngoài lại lần lượt đứng lên, bộ mặt dữ tợn, như hận thể cắn xé và Đại Lận thành từng mảnh .

      “Chuyển lời cho đại thiếu gia của các người, tôi tố cáo bắt nhốt Tô tiểu thư phi pháp, xâm phạm nhân quyền tự do của người khác!” trừng mắt nhìn quản gia cảnh cáo, nắm tay Đại Lận với khuôn mặt nhắn bị hù dọa đến tái nhợt hướng ra ngoài cửa.

      Đại Lận phía sau , bây giờ mới phát dây xích bọn chó săn đủ dài, căn bản chuyện nhảy phốc lên người mà cắn thể, chỉ là Đằng Duệ Triết cố ý hù dọa . Nếu có can đảm lao ra ngoài, có thể thoát như thế này.

      Cũng mặc kệ chuyện bầy chó đó có bị xích lại hay , lá gan của cũng lớn tới mức có thể tiếp cận đàn chó săn hung dữ. Chỉ có ba năm trước, mới có gan theo đuổi Duệ Triết.

      Chính là Đằng Duệ Triết biết, chỉ sợ bầy chó săn kia, mà còn sợ ánh nhìn như lang sói của . can đảm kia vốn còn nữa, bây giờ chỉ tồn tại nỗi sợ hãi, duy nhất nỗi sợ hãi.

      Tiêu Tử đưa đến khu nhà của Tiêu gia, sắm cho bộ đồ mới, cho thời gian tắm rửa kì cọ.

      Hoa viên Tiêu gia rộng lớn, khoảng mấy trăm bình*, ba Tiêu tại có ở đây, ông đến bệnh viện để chăm sóc bác Tiêu , chờ kết quả kiểm tra.
      *Bình : đơn vị đo lường, bình tương đương với 36 mét vuông.

      nơi rộng lớn như thế, chỉ có và Tiêu Tử ở trong.
      Dung Nguyễn 1995139 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :