1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Lỗ Ái - Ám Hương (34)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      CHƯƠNG 9: VỢ TÔI CƯỚI, NHƯNG TUYỆT ĐỐI PHẢI LÀ .

      Editor: Ru Tơ

      thích lừa dối người khác, làm những chuyện xấu, chỉ biết gây phiền toái cho Tố Tố, lại còn khóc nhè trước mặt , ra vẻ như vừa bị ức hiếp.

      Ba năm trước chưa được hai mươi tuổi, cho rằng còn chưa biết điều, tính tình tiểu thư, nên mực nhẫn nhịn đối xử với nghĩ đến chuyện càng nhẫn nhịn, càng phóng túng, làm hại Tố Tố, phóng hỏa cửa hàng bán hoa của ta, làm sinh mạng của ta chút nữa tan trong biển lửa!

      Nghĩ đến đây, ánh mắt lại thêm phần nham hiểm, hung ác nhìn chằm chằm bị người đàn ông khác chậm rãi lôi . thân chật vật, bị Xá đại thiếu gia mang đến khu biệt thự cao cấp, váy tiểu thư cao quý cũng mặc, nếu là tình nhân ít nhất phải có những bộ quần áo sang chảnh, nhưng vẫn là hình dáng cũ kia với chiếc váy dài bị xé rách.

      Kiểu váy này, và Tố Tố ba năm trước đều mặt, thân hình trắng nõn của Tố Tố khoác lên bộ váy dài, tinh xảo lộ ra mắt cá chân, mái tóc dài thượt bay bay, giống như hàng lá trúc xanh mướt, ở trong gió nhàng thoát tục.

      Năm đó cùng Tố Tố nghỉ phép ở bờ biển, Tô Đại Lận cũng theo, cả hai đều mặt chiếc váy Bohemian dài giống nhau như đúc, làn váy dài đến mắt cá chân, đối với Tố Tố nhan sắc hồng thuận, gương mặt của trắng hồng, có chút trẻ con, căn bản có khí chất phiêu dật, chỉ phảng phất kiểu kẹo ngọt đáng .

      Nhưng ba năm sau, Tô Đại Lận ở trong tù cao lên ít, mắt cá chân khéo léo lộ ra, Váy dài tôn lên vòng eo nhắn, ngực phình lên quyến rũ hấp dẫn .. dưới ngọc đèn lộ ra gương mặt kiều, xinh đẹp nhắn che lấp tính khí trẻ con, thướt tha nhiều vẻ, dáng người gầy đầy tinh xảo, hơi gầy có chút tái nhợt.

      Lúc này qua trước mặt , giống trước kia chạy đến xe của , cái miệng liến thoắn sợ, mạnh mẽ dùi vào lòng , mà là bước chân lảo đảo lướt qua, thất kinh quay đầu nhìn về phía biệt thự cái, nghiêng ngả chạy về phía trước.

      Nhưng chạy được vài bước, lại ngã xuống, đôi mắt đẹp hoảng sợ nhìn Xá Dật chạy đến muốn bắt .

      Xá Dật căn bản muốn chạy về tiếp "vợ ", vừa xuống lầu nhìn thấy Tô Đại Lận bỏ chạy, giận tím mặt đuổi theo. Người đàn ông này và Đại Lận giống nhau, đều thấy Đằng Duệ Triết ngồi trong xe, ta tiến lên vài bước nắm lấy tóc :“Mẹ kiếp, chạy đâu! Muốn ký hợp đồng với công ty, ngày mai theo tôi làm, thử , tôi cho nếm mùi vị ngục giam lần nữa! Bây giờ với tôi đến nơi khác!”

      Vội vàng đưa Đại Lận vào trong xe, rồi cũng ngồi vào ghế lái, chuẩn bị rời .

      Đằng Duệ Triết nghe những lời Xá Dật vừa tỏ ra vô cùng bất mãn.

      xuống xe, đứng ở phía xa, nhàn hạ gọi điện thoại:“ Xá, tôi là Duệ Triết, bây giờ ở biệt thự của chúng tôi có bất ngờ dành cho , ra Xá tổng mua nhà mới ở khu biệt thự này, vừa vặn tôi vừa đến đây, hay cùng vợ đến đây xem thử… Tôi hình như vừa thấy Xá đại thiếu gia đây, bên trong xe có phải Xá thiếu phu nhân?”

      Xá Dật sắc mặt khẩn trương, đợi người đàn ông họ Đằng ngắt điện thoại, đạp Đại Lẫn ngã xuống xe, mắng to tiếng nhiều chuyện, quay đầu xe nhanh chóng rời .

      Đại Lận lăn vòng mặt đất, nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú dần trở nên lạnh lùng của Đằng Duệ Triết dùng loại ánh mắt hèn hạ nhìn chằm chằm vào .

      chậm rãi đứng lên, lấy tay lau vệt máu khóe môi, về phía trước.

      an toàn thoát ra, nhưng người chỉ còn mấy chục đồng, chứng minh thư ở trong tay Xá Dật, chỉ còn cách về nhà bác Trâu. Sau khi rời khỏi nơi tù giam đầy dẫy những cái khung sắt thép, thích đây đó, thích quay lại con đường về nhà, thích được tự do tự tại, nhưng biết, kiểu ăn nhờ ở đậu này kéo dài bao lâu, bị Xá Dật dây dưa đến khi nào.

      Đằng Duệ Triết thoáng nhìn đôi mắt đượm vẻ đạm mạc cùng hèn mọn của , rất nhanh nhíu mày cái, lạnh lùng nhìn bóng dáng của dưới ánh đèn đường.

      Tô Đại Lận từ khi ra tù vẫn mực im lặng, để mặc cho người khác nhục mạ, cười nhạo cũng cãi lại, Cũng vừa mắng vừa đánh người như trước. Bóng dáng mảnh mai mang chút hèn mọn, chút hèn mọn ấy lại phảng phất khí chất kiên nghị, giống Tô Đại Lận của trước kia.

      đêm hôm qua nghĩ rằng lao xuống lầu đánh cho Lí Tương Tương trận, làm cho các thiên kim tiểu thư kia câm miệng, tưởng tượng được lại cúi đầu trốn vào phòng, phát ra chút tiếng động.

      Tô Đại Lận cư xử như vậy, khiến cho cảm thấy vô cùng xa lạ.

      “Lên xe!” lái xe đến bên cạnh , thốt lên hai từ lạnh như băng.

      Đại Lận dừng bước, thoáng nhìn càng thêm e sợ, lại đem ánh mắt dời , vào xe của , tiếp tục thẳng về phía trước.

      Căn bản là đủ can đảm để làm điều đó.

      Duệ Triết liền mở cửa xe, sắc mặt mặt lạnh lùng, giọng trầm thấp mang theo chút kiên nhẫn: “Lên xe, tôi đưa về nhà Trâu bí thư!” Rồi vươn tay kéo Đại Lận đẩy vào, oành cái đóng cửa xe.

      Đại Lận yếu ớt co rụt bả vai, dùng hai tay ôm chặt thân mình che cảnh xuân bị phơi bày.

      Khóe mắt của Đằng Duệ Triết liếc nhìn cái, đột ngột quẹo tay lái sang trái, dừng xe ở cửa hàng quần áo, vào cửa tiệm, thấy chiếc váy lụa trắng, tùy tay cầm lấy đến chỗ Đại Lận:“Cho hai phút!”

      Hai phút sau, Đại Lận mặc bộ váy ra, eo chân dài, da thịt trắng noãn, phù hợp với khuôn mặt tinh xảo, vô cùng kích thích người đối diện.

      Nhưng dưới ngọn đèn, đằng Duệ Triết lại phát , đôi chân thô bỉ thể chịu nổi.

      Các ngón tay thô to. Mà cặp chân kia, chẳng thích hợp để mang những đôi giày cao gót, đầu ngón chân hề non mịn như thông, trông rất thô.
      liếc mắt cái rất nhanh, hề tiếng, thanh toán tiền, rồi xoay người .

      Về đến nhà của Trâu bí thư, Tiểu Hàm nhìn thấy Đại Lận cùng Duệ Triết lại vô cùng kinh ngạc, nhanh nhẹn chạy đến bên cạnh Đằng Duệ Triết, xinh đẹp nháy mắt, cười :“Duệ Triết, dẫn Đại Lận ra ngoài dạo phố chọn váy cũng khá đẹp đó nha.”

      Duệ Triết nghe xong, khuôn mặt tuấn tú lại lạnh phần, đột nhiên nhìn bóng dáng Đại Lận đầy chán ghét, thần thái lạnh nhạt, vẻ mặt hờn giận.

      Bà nội gọi Đại Lận vào phòng, kêu dì Trương ra ngoài, trìu mến lại đau lòng nhìn khuôn mặt thanh tú của Đại Lận:“Đại Lận, cháu tìm bà ngoại sao?”

      Đại Lận lắc đầu, che vết sưng đỏ khuôn mặt, cúi đầu.

      Mẹ là tình nhân bên ngoài của ba, bà ngoại tuyệt đối chấp nhận trong gia đình, dì Tử Hàn lại càng thể.

      “Ái chà.” Lão thái thái thở dài tiếng, vẫy tay ra hiệu cho ngồi xuống bên cạnh, tiếc hận : “Đại Lận, Duệ Triết và Tố Tố muốn chia tay , hai đứa nó dở dở ương ương, người trong nước người ngoài nước, biết xảy ra chuyện gì. Bên phía gia đình của Duệ Triết, cũng hy vọng nó mau chóng thành gia lập nghiệp, bởi vậy bà nội nghĩ, về sau mà Duệ Triết chăm sóc tốt cho cháu, chỉ cần để bà tiếng với gia đình của Duệ Triết.”

      Đại Lận cúi đầu đủ thấp, đôi tay bé đan chặt với nhau.

      Nếu Đằng Duệ Triết lòng quan tâm , ba năm trước đích thân tống vào tù. chán ghét , nổi trận lôi đình, tưởng tượng ngày nào đó lại tiếp tục chạy theo , rồi lại bị đưa vào ngục tù.

      “Đại Đại, kỳ chuyện của cháu ba năm trước, cũng thể hoàn toàn đổ lỗi cho Duệ Triết, vụ án phóng hỏa đó cả thành phố đều biết, sau khi nó đưa cháu vào tù, ba cháu gặp vấn đề về chính trị, nghiệp cũng sụp đổ nhanh chóng, như quả cầu tuyết lăn xuống dốc mà ai có khả năng cản lại.

      “Bà nội, chuyện đó cháu cũng hiểu” Đại lận ngẩng đầu, mắt mở to lộ vẻ ưu thương và hối hận, chốc lát, lại tiếp tục “Chuyện xảy ra đến ngày hôm nay, đều đo tay cháu tạo thành, cháu cũng oán trách gì Duệ Triết. Ba cháu từng đem chuyện phóng hỏa áp chế xuống, lại có tình nhân ở bên ngoài, làm cho người ta bắt được nhược điểm… Vậy nên dì Hàn Tử mới đem toàn bộ việc tham ô hối lộ của ba cháu cho nhà báo, cháu biết đó là trả thù ba. Vì năm đó ba đem cháu từ bàn giải phẫu trở về, dối mọi người là con chính thức, nên dì ấy phải thay tình địch nuôi nấng đứa trẻ…”

      “Đại đại, ra cháu đều biết.” Bà nội nước mắt lưng tròng, lại nức nở :“Mặc kệ như thế nào, bà hy vọng có người đàn ông tốt chăm sóc cho cháu. qua ba năm, tức giận trong lòng Duệ Triết chắc cũng nguội phần nào, cháu cũng bị trừng phạt, bà nội bàn bạc với nó.”

      Vừa dứt lời, Đằng Duệ Triết liền tiến vào, vừa vặn nhìn thấy Đại Lận và bà nội ngồi cùng nhau, giống như lúc trước, vẫn vô lý làm nũng, tựa vào lòng bà nội, chán ghét trong mắt lên sâu đậm.

      Quả nhiên, bà nội thử :“Duệ Triết, ta cùng gia đình cháu ở Bắc Kinh đến lúc xem xét thời điểm, Đằng gia gia thường xuyên đề cập đến hôn của cháu, hỏi cháu khi nào có thể mang theo vợ đến Trung Nam Hải. Cháu xem Đại nha đầu nhà chúng ta như thế nào? Con bé Đại Đại này ba năm sống cực khổ trong tù, trừng phạt như vậy là đủ rồi.”

      Mắt Đại Lận nhanh chóng buông xuống, chỉ cảm thấy gượng gạo.

      Ánh nhìn của Đằng Duệ Triết xẹt qua tia sắc lạnh bén nhọn đâm vào người , câu, lâu sau mới hừ lên tiếng cười lạnh, :“Tôi vốn nghĩ thay đổi, ra vẫn là Tô Đại Lận của ba năm trước đây. À, vợ đương nhiên tôi cưới, nhưng tuyệt đối phải là !”

      _________

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆ Chương 10:

      Editor: Shyn

      Đằng Duệ Triết rời khỏi Trâu gia, bà nội cũng vì phen thử lòng mà hồi hộp khôn xiết, nhưng cũng tiếc hận thôi.

      Duệ Triết chán ghét Đại Lận dây dưa, bà nội và mọi người đều hiểu, nhưng xem ra lần này, cả hai là oan gia tụ đầu, là duyên trời định. Đại Lận phóng hỏa, điên cuồng, tống Đại Lận vào ngục giam, cũng nghĩ Đại Lận tiếp tục dây dưa lần nữa, nhưng hôm nay Đại Lận cơ khổ vô y, phải Duệ Triết nên bù đắp lại hay sao? Là đem cuộc đời nhúm vào vũng bùn, ba năm trước màng cớ mà tống vào tù, thế nên mới phát sinh thảm kịch.

      Vì vậy nghĩ Đại Lận có chút thua thiệt, cần được bù lại. Nhưng xem ra, lần thử lòng vừa rồi tựa hồ chỉ làm cho Duệ Triết càng thêm chán ghét Đại Lận .
      “Đại Đại, bà nội tìm cho con người tốt, đoạn tình cảm của con với Duệ Triết cũng nên cắt đứt .”

      Đại Lận vẫn luôn cúi đầu, bị Đằng Duệ Triết cự tuyệt cũng có bao nhiêu phản ứng. Bởi vì đoán trước được .

      “Bà nội, lúc nãy bà và Duệ Triết gì thế?” Trâu Tiểu Hàm đẩy cửa chạy đến, làm nũng trong lòng bà nội, môi cười lộ hai cái lúm đồng tiền: “ Duệ Triết bỏ về với vẻ mặt phụng phịu như thế, có phải đến chuyện gì nghiêm trọng ? À! Bà nội, Tiểu Hàm muốn với bà nội chuyện.”

      “Con .” Bà nội tươi cười rạng rỡ.

      “Con muốn đến cơ quan của ba làm việc, chỉ muốn đến công ty của Duệ Triết, có được ?” Trâu Tiểu Hàm vô cùng thân thiết ôm cánh tay bà, miệng nhắn oa oa làm nũng:“Công việc ở chính phủ rất nghiêm túc, thích hợp với cháu. Cháu thích tự do, công việc có chút kịch tính, phải công ty Duệ Triết tuyển dụng nhân viên sao? Cháu muốn thử sức.”

      Bà nội suy nghĩ chút, liếc mắt nhìn Đại Lận cái, cười ha ha gật đầu: “Bà biết, cháu dễ dàng có công việc tốt ở công ty Duệ Triết, bà nội ngăn cản cháu. Bất quá chức vị của cháu ở cơ quan chính phủ hay là nhường cho Đại Lận, nha đầu Đại Đại kia chắc chắn làm rất tốt.”

      “Bà nội, cháu biết Đại Lận rất giỏi, nhưng mấu chốt là bà có cháu đến công ty Duệ Triết làm hay , cháu muốn làm thư kí của ấy.” Tiểu Hàm nũng nịu đứng lên, cọ cọ vào lòng bà nội, thuận theo cũng buông tha: “Được rồi bà nội, Tiểu Hàm tin bà nhất định thương cháu nhất, bà với Duệ Triết thôi, a.”

      Đại lận ở bên nhìn, nhớ tới cha của mình.

      Trước kia cũng ở trong lòng cha làm nũng như thế, miệng ngừng ‘Ba về nhà thôi, về nhà thôi’, vô số từ ‘Thôi’ phát ra, thẳng đến khi ba về nhà mới thôi. là con cưng, tự xem mình như tiểu công chúa, ngừng làm nũng, đến lúc tai của cha mềm nhũn, muốn đẩy ra nhưng kìm lòng ôm chặt lấy .

      Nhưng “chiêu” làm nũng đối với Duệ Triết lại “phản tác dụng”, chỉ càng làm cho thêm chán ghét, đem búng ra xa.

      Năm đó Đằng Duệ Triết cùng gia đình sống ở khu biệt thự cao cấp, thường xuyên đến lấy lòng cha mẹ , giúp chú Đằng câu cá, tặng nhiều quà cho người nhà họ Đằng, đổi lại bọn họ giúp vào được phòng của Duệ Triết.

      Nhưng phiền chán do bị phá rối, từ đó Đằng Duệ Triết trở lại Đằng gia, tự mua biệt thự bên ngoài, rất ít trở về.

      được, cháu của bà phải tự mình tranh được chức vị này.” Bà nội cười tủm tỉm , nhéo mũi của cháu ,“Làm sao bà nội có thể nộp cá cho mèo? Tiểu Hàm, cháu phải cá mà Duệ Triết muốn, đúng khẩu vị của nó.”

      Trâu Tiểu Hàm chỉ biết mân mê cái miệng nhắn.

      --- ------

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 11: DIỆP TỐ TỐ TRỞ LẠI

      Editor: Ru Tơ

      Trước khi gặp Xá Dật, Đại Lận ký hợp đồng làm việc ở văn phòng chi nhánh ngân hàng Trung Quốc, rồi sau đó bị mang lên xe. Vì thế sau khi mua điện thoại mới, ngân hàng lập tức gọi điện đến, thúc giục làm.

      ngắt điện thoại, đối phương làm sao biết được số điện thoại của mình.

      Di động Xá Dật mua cho để quên ở khách sạn , chứng minh thư ta cũng giữ, Trâu bí thư mua cho chiếc điện thoại mới, trừ người nhà ở Trâu gia, ai biết số điện thoại của , ngay cả đằng Duệ Triết cũng biết. Nhưng tại, Xá Dật biết.

      “Đại Lận, cháu đừng ra ngoài vội, dì Lam có chuyện muốn hỏi cháu.” Bí thư phu nhân chậm rãi từ lầu xuống, khí chất cao quý, tư thái nhàn nhã, trong ánh mắt mang đầy ý cười, nhưng lóe ra loại cười giả tạo cùng coi thường, ghen ghét khó phát : “Nghe chức vụ chồng dì để lại cho Tiểu Hàm bà nội tự mình tặng cho cháu ? Đại Lận à, phải dì Lam muốn so đo, mà Tiểu Hàm của chúng ta cũng vừa tốt nghiệp, công việc có chút khó tìm. Lần này bác Trâu của cháu vô cùng vất vả ở cơ quan, dự định cho Tiểu Hàm vào công ty của ông ấy làm việc, nghĩ tới bà nội hồ đồ, cứng rắn muốn lấy tiền đồ của cháu mình!”

      Đại Lận nghe được lòng có chút cảm xúc, chân mang giày, chậm rãi đứng dậy :“Dì Lam, Đại Lận cháu bằng cấp đủ, cũng tham gia tuyển nhân viên, nên thể vào đó làm việc. Tiểu Hàm lại có bằng cấp khoa chính quy, vào làm việc ở văn phòng chính phủ thành vấn đề, dì cần quan tâm nhiều làm gì. Dì, bây giờ cháu đến nơi thông báo tuyển dụng, xin phép trước !”

      rất nhanh, nhàng mở cánh cửa để ra ngoài.

      Ở nhà bác Trâu, vô luận trước kia kiêu ngạo ương ngạnh như thế nào, đánh nhau với Tiểu Hàm, bà nội đều bất chấp đứng về phía , nhưng trừ bà nội ra, trong nhà này chẳng ai thương lòng.

      Bà nội càng đau lòng về , mẹ của Tiểu Hàm là dì Lam càng vừa mắt, cho rằng những thứ gì thuộc về Trâu Tiểu Hàm đều muốn chiếm đoạt.

      Bởi vì đây là cuộc sống ăn nhờ ở đậu, bị dì Trương đề phòng như kẻ trộm, còn phải chịu đựng đôi mắt sắc lạnh của dì Lam; Bác Trâu mua di động cho , cấp cho phí sinh hoạt, dì Lam liền phàn nàn kín đáo; Tiếu Hàm chịu làm việc theo ngành chính phủ, bà nội liền bảo Tô Đại Lần nhận lấy công việc đó mà làm, dì Lam bèn đến thẳng với Đại Lận, để xem thử sắc mặt và phản ứng của

      biết, dù cho bà nội có đau lòng về bao nhiêu lần chăng nữa, nơi này cũng chấp chứa . Đại Lận lang thang ngân hàng Trung Quốc, tây trang thẳng xá dật đem cửa ban công nhàng quan thượng, rồi vòng quanh người : “Tôi nghĩ quyết định nhanh như vậy , bây giờ có thể bắt đầu làm việc.”

      “Trả tôi chứng minh thư!” trừng mắt đôi xinh đẹp mắt to, lạnh lùng nhìn xá dật.

      trả!” Xá Dật oai miệng cười, ngọn lửa chong ánh mắt nhanh chóng di chuyển đến bộ ngực của xem xét, lại nhìn xuống phía dưới: “Người bây giờ sạch rồi chứ? Tôi còn tưởng chờ đến tuần để được cởi áo và thắt lưng ở văn phòng của tôi. Đại Lận......”

      muốn câu tiếp theo, cửa ban công đột nhiên bị đá văng ra, Xá chủ tịch nổi giận đùng đùng bước vào, vừa vào cửa chính giáng xuống bạt tai hướng về phía Xá Dật :“Súc sinh, lập tức đem trả chứng minh thư cho Tô tiểu thư! Tao dạy dỗ nên thằng con như mày!”

      Xá Dật bị đánh nổi trận lôi đình, nhìn thư kí chặn được cửa. thư kí khúm núm, biết làm thế nào, lui về phía sau vài bước. Sau đó, người đàn ông to lớn tiến vào.

      Người đàn ông này mặc chiếc áo sơ mi màu lam thẳng thớm, đeo caravat , đôi mày sắc lạnh, chiếc mũi cao chẳng khác gì nam thần, ngũ quan hoàn mỹ đến mức tận cùng. Dáng người mét chín mươi mấy, đôi chân dài miên man, lồng ngực cường tráng, được chiếc áo sơ mi che đậy kĩ càng.
      vào, đóng sầm cánh cửa , ngăn cản tầm mắt của những người náo nhiệt đứng bên ngoài.

      “Dụ dỗ Tô Đại Lận ký tên vào hợp đồng phù hợp với quy định lao động, ở khách sạn thực thi cường bạo, lấy chứng minh thư của Tô Đại Lận, cưỡng chế đối phương cùng phát sinh quan hệ” hằn từng tiếng vang vọng trong căn phòng, tuấn nhan thay đổi, hai mắt lạnh như băng: “ Xá, khuyển tử đắc tội cũng ít! Nếu vừa rồi chúng ta đến kịp, có phải phát sinh thêm án cường bạo?”
      (Khuyển tử: ý đứa con kém cỏi)

      “Ba, ba thích nghe người ngoài giảng đạo...” Mọi việc xảy đến bất ngờ khiến Xá Dật kịp trở tay, căn bản nghĩ rằng hôn của mình và vợ diễn ra suôn sẻ, ngờ tên họ Đằng kia lại nể mặt như vậy! Họ Đằng đây chẳng phải trước kia rất ghét Tô Đại Lận sao? Mắc gì lại như chó xen vào chuyện người khác!

      Nhưng ba của Xá Dật lại tung thêm cái bạt tai, tức giận đến toàn thân phát run:“Thừa dịp Nhã Thanh còn chưa biết việc này, hủy ngay hợp đồng cho tao, nhận lỗi với Tô tiểu thư! Bằng cút khỏi công ty của tao ngay lập tức!”

      Đằng Duệ Triết nhướng đôi mày nhọn lên cao hơn chút.

      Đại Lận nhìn cánh cửa khi nãy được đóng lại, biết làm vậy là để cho người ngoài hiểu lầm cùng Xá cấu kết, nghe nhầm đồn bậy, dù sao người ngoài mà biết chuyện này, Đại Lận trở thành tiểu tam bị Xá Dật cưa cẩm, có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng sạch tội.

      Đúng là chán ghét , nhưng thể thấy chết mà cứu.
      Xá Dật lãnh trọn hai bàn tay của ba, vuốt hai bên mặt lấy chứng minh thư của Tô Đại Lận ra, thống hận nhìn chằm chằm đằng Duệ Triết:“Họ Đằng , phải rất ghét ta sao? Bất kể là ta làm chuyện gì! Nếu năm đó phải ta biết xấu hổ theo đuổi , tôi làm sao dám “tiếp đãi” ta nhàng như thế! Chúng ta đều là đàn ông, so với tôi chắc còn hơn, ước mơ của ta chính là được nằm dưới thân người đàn ông khác mà tận hưởng!”

      Khuôn mặt tuấn tú của Đằng Duệ Triết quả nhiên lạnh ngắt.
      Đại Lận cắn môi, câu này đâm thẳng vào chút thương tiếc, cầm lấy chứng minh thư, cúi đầu vội vàng ra ngoài.

      Bên ngoài nhân viên biết trong văn phòng xảy ra chuyện gì, nghĩ đến là để mắng cho họ trận, chỉ cười cười, Đại Lận thấy nhưng hận thể giải tán bọn nhân viên lắm điều đó. đến thang máy, suýt nữa va phải mỹ nhân.

      đó có mái tóc dài, người mặc váy, gió phớt qua, mùi thơm thoang thoảng xông thẳng vào mũi. ta trông có vẻ rất vội vàng, mặt đeo chiếc kính mát, cửa thang máy mở ra, cả Đại Lận và người con đó cùng bước vào, tạp chí trong tay ta lạch cạch rơi xuống mặt đất.

      Mặt bìa của tờ tạp chí là tin nổi bật có hình của Đằng tổng cùng lạ thân mật trong quán rượu, gió thổi , từng trang trong tờ tạp chí bị lật lên, toàn bộ đều là tin tức về Đằng đại tổng.

      “Xin lỗi, tôi nhanh quá .” tiếng nhàng ôn nhu , giống như mùi hoa lài thơm ngát xông thẳng vào trái tim người khác, khiến cho người khác cảm thấy nóng bức của mùa hè trở nên mát lạnh ,“Tôi đến đây tìm người….”

      Sau khi nhìn thấy mặt Đại Lận, bỗng dưng im bặt, có vẻ rất kinh ngạc.

      Đại Lận cũng nhìn ngược lại, thấy ta nhàng tháo kính xuống mà mặt mày chợt tái xanh, đằng sau chiếc kính mát thời thượng đó lộ ra khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp của Diệp Tố Tố. khuôn mặt này tỳ vết cũng đúng, bởi vì trán của ta xuất vết sẹo đập ngay vào mắt người đối diện.
      _____

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆,012 : Chỉ có tự ti.

      Editor: Shyn

      Đó là vết sẹo màu hồng nhạt, nằm ở dưới khóe mắt, làm cho đôi mắt to tròn xinh đẹp của Diệp Tố còn hoàn hảo.

      Đại Lận nhìn, nhớ tới lỗi lầm ba năm trước mình gây ra, đánh Diệp Tố Tố, phóng hỏa ở cửa hàng hoa, làm cho ấy bị thương...

      Vì thế khóe mắt rũ xuống, vội bước nhanh ra khỏi thang máy.

      rời khỏi ngân hàng, chạy qua trung tâm việc làm, điền sơ yếu lý lịch tại quầy tiếp tân, việc chỉ cầu bằng cấp sơ trung và trung học, hưởng ứng lệnh kêu gọi những người bán hàng

      Buổi tối ở Trâu gia, Tiểu Hàm cao hứng phấn chấn kể cho nghe chuyện mình được nhận vào làm ở công ty Duệ Triết, ngày mai phải làm, công ty vẫn còn tuyển người, biết Đại Lận có muốn làm hay . Đại lận xem liếc mắt cái tránh ở góc nghe lén trương đêm dung, lắc đầu, muốn tự mình tìm việc làm.

      “Đại Lận, xem tôi mặc bộ váy này thế nào?” Tiểu Hàm tay cầm váy dày hàng hiệu, dán lên người đo chút, váy tinh tế màu tím, tôn lên gương mặt Tiểu Hàm trắng như ngọc, mái tóc như thác nước dài, như công chúa , có chút tự phụ cùng hào phóng, lại càng mất vẻ xinh đẹp.

      “Còn dây chuyền và giày nữa. Đại Lận, xem tôi mặc màu hồng hay là tím đẹp hơn? Cái này tôi cố tình mua về, mẹ chọn giày hợp với váy tí nào......”

      Đại Lận nhìn đôi chân thon thả của Tiểu Hàm, trắng nõn trơn bóng, chút tì vết nào; đầu ngón chân trắng noãn, khép mình dưới giày cao gót, như được phủ lớp tuyết, trong suốt mà sáng lạng, Đại Lận theo bản năng rụt chân của mình lại.

      Trước kia các đều thích nơ bướm, giày cao gót phải đính chú bướm , khi mặc váy ngắn ở mắt cá chân để lộ nơ con bướm, lúc cột tóc đuôi ngựa cũng nhất định phải dùng nơ con bướm kẹp tóc.

      Lúc đó Tiểu Hàm luôn tỏ ra thẹn thùng, luôn luôn mặc váy dài công chúa do mẹ chuẩn bị, tay chân che hết, quá lắm để lộ bắp chân xinh đẹp, tóc dài đen mượt cài chú bướm , trông như búp bê.

      thích tết tóc dài của mình lại, hoặc cột cao đuôi ngựa, luôn luôn tràn trề sức sống đùa giỡn trong biệt thự Đằng gia.

      Lúc đó cả và Tiểu Hàm đều thích hồng nhạt, cả hai thường xuyên đánh nhau vì tranh giành đồ, sau đó cùng lăn ra nằm bãi cỏ, ánh mặt trời chiếu xuống soi bóng làm người ta có cảm giác xinh đẹp thần bí.

      Tiểu Hàm thường khen chân tay của xinh đẹp, người ngón tay thon dài như được điêu khắc tinh tế, chân ngọc be bé. Váy dài tôn lên bộ dạng khuê cát ngượng ngùng.

      Nhưng mà ba năm sau, Tô Đại Lận chỉ muốn thu mình trốn tránh, chân thô bỉ đến dịu nổi. Trâu Tiểu Hàm vẫn như công chúa , da càng ngày càng trắng nõn, xinh đẹp, đôi chân thon gọn mượt mà.

      tại đối mặt với Trâu Tiểu Hàm, chỉ còn lại tự ti.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 13: Ở TRONG TÙ CHỜ BA ĐẾN THĂM

      “Đại Lận, thừa biết tôi chọn màu hồng nhạt. Tiểu Hàm nháy nháy đôi mắt to cười khẽ, xỏ chân vào đôi giày cao gót, bên môi lộ ra hai cái lúm đồng tiền sâu hút: “Hai chúng ta đều thích màu hồng nhạt, ngày trước còn thường xuyên cãi nhau, khóc la ầm ĩ chỉ vì tranh giành cái phụ kiện, trang sức, nhưng sao bây giờ lại như thế? thích màu hồng nhạt, tôi cũng thế, tôi và lại còn có cùng bà nội…
      “Vậy chọn màu tím , cái váy màu tím đó có vẻ hợp hơn.” Đại Lận lẳng lặng phát ra tiếng , lại liếc nhìn về phía Trương Đêm Dung và dì Lam nghe lén, xoay người lên lầu.

      Sau khi trở về phòng, mang hai bộ váy được phơi nắng bên ngoài vào, lúc gấp chúng, phát ở ngay lưng áo của chiếc váy lụa trắng có vết rách to tướng, áo lót phía trong cũng bị rách đường, ràng là có người dùng kéo cắt , cẩn thận nên cắt phải áo lót .

      cầm lấy chỗ bị rách, cái váy bị cắt nát đến mức thể sửa lại , chỉ có thể đem cất vào ngăn tủ, tìm bộ váy khác để thay thế.

      Sáng sớm hôm sau, và Tiểu Hàm cùng đánh răng trong nhà vệ sinh, Tiểu Hàm mặc bộ đồ thể thao màu hồng nhạt, mái tóc đen óng dài đến lưng, tay cầm cốc nước màu hồng nhạt, cái miệng súc súc liên tục.
      (Ru Tơ: mẹ Tiểu Hàm này ghiền hồng nhạt đến vậy ư? =”:)

      kì cọ qua loa, chưa đến nữa thời gian tắm xong, cùng lắm chỉ sử dụng hai phút để tắm rửa.

      Tiểu Hàm con chưa chải răng xong, xoay người kinh ngạc nhìn :“ phải trước kia cần nửa tiếng để tắm sao?”

      ngồi xổm xuống giặt bộ đồ ngủ vừa thay ra, là trễ giờ làm, rồi cầm quần áo ra ngoài

      Trước kia cần rất nhiều thời gian rửa mặt, phải làm móng, tẩy sạch toàn thân lượt, rồi lại tắm lần nữa, nhưng ở trong tù phải xếp hàng chờ tắm rửa, thành ra hơn ngàn "những người bạn địa ngục" đều tập trung nơi đó, lúc tắm rữa còn có người canh chừng.

      Nếu tắm quá lâu, hoặc là bị lôi ra ngoài, hoặc là bị đánh.

      Cho nên bây giờ mỗi lần đứng trong phòng tắm, lại nhớ đến những ngày đầu mới vào tù, cảnh đối xử với người vào tù năm đầu như . Lúc đó mặc đồng phục của nhà tù, cởi hết quần áo người, thân hình trơn nhẵn xinh đẹp ra trong góc sáng sủa của phòng tắm nhà tù, sau đó bị những người khác, xối nước, chà xát cơ thể , cho phép nhúc nhích, được chạy trốn, cũng được khóc, giống như súc vật, cuộc sống vô cùng khó khăn, những nữ tù nhân khác ở ngoài bắn những cột nước lớn vào người Đại Lận… Lúc đó tắm xong, người mém chút nữa da tróc thịt bong, tất cả những chỗ bị chà rửa quá nhiều đều mất tri giác, tai nghe được thanh, những lúc như thế này, người thân đến thăm cũng có.

      Ở trong tù được nữa tháng, nghe được chuyện dì ly hôn, tin tức ba qua đời. Vẫn có ai đến thăm, chờ đợi đến khi tâm tư như đám tro tàn, cuối cùng cũng nhận ra, hạnh phúc gia đình là do chính phá vỡ.

      ráo riết theo đuổi Đằng Duệ Triết, hại chết ba, hủy hoại gia đình,…

      ôm đống quần áo tay, đến trước ban công, loại cảm xúc chua xót dâng lên thái dương. Trước khi lâm chung ba luôn miệng gọi tên , mà lại chẳng có cơ hội gặp lại ông, chỉ biết nhu nhược ngồi trong nhà tù chờ ông đến thăm.

      “Đại Lận, quần áo của tôi vấn đề gì, chúng ta ra ngoài .” Tiểu Hàm gõ cửa, tiếng cười thanh thúy, tựa như từng hồi chuông báo vang vọng: “Hôm nay ba tôi cho chúng ta quá giang đoạn, đừng để Tiểu Tiêu đợi ở ngoài lâu thư thế.”

      Tiêu Tử chạy xe của chính phủ, mà tự lái xe của mình, đưa Tiểu Hàm đến công ty của Đằng Duệ Triết trước, rồi đọc theo bờ sông, chở đến vùng ngoại ô.

      Đại Lận xuống xe trước, phát ở đây tiếp giáp với Cẩm thành phồn hoa, toàn bộ nơi này đều là những nơi cao cấp, nhà ăn, quán cà phê cùng chỗ ăn chơi, mà nơi gặp mặt chính là sòng bạc du thuyền xa hoa.

      “Tô tiểu thư, ra đây là nơi làm việc, tôi ở lại đây để chăm sóc .” Tiêu Tử hào hoa phong nhã tươi cười.

      Tiêu Tử liền đưa đến chiếc du thuyền xa hoa ở phía bên kia bờ sông, tự mình dẫn vào cửa, nhưng vừa đúng lúc, nhìn thấy Đằng Duệ Triết và Diệp Tố Tố, làn váy của Diệp Tố Tố ở trong gió nhàng lay động, tóc đen phảng phất bay, duyên dáng kiều như tiên giáng trần.

      Đằng Duệ Triết mặc áo sơ mị, đeo cravat, người mặc loại quần áo tao nhã nhưng giá trị vô cùng xa xỉ, ung dung đứng lan can thuyền, mắt đẹp trầm xuống theo dõi hướng đối diện. Cả hai nhất thời rơi vào trầm mặc.
      139 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :