1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Lịch Sử Của Nhân Vật Nhỏ Trong Làng Giải Trí - Đạt Oa (106C + 4NT)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 23
      Editor: ngocminh2206


      Phó đạo diễn Trần khóc ra nước mắt, bên là tình nhân mới của boss, bên là đạo diễn nổi danh, chính giữa còn có thêm Liễu Y.

      Liễu Y có thể có được vai diễn này, ta là người biết nhật, mặc dù lần trước Tề tổng coi trọng Hạ Tâm, nhưng nếu Liễu Y có thái độ này nọ, ai biết nghĩ Tề tổng thế nào, nếu bất chợt nhớ tới sao đây, cho nên khiến phó đạo diễn Trần làm vàotình thế khó xử.

      Nhìn cục diện giằng co, phó đạo diễn Trần trực tiếp gọi điện thoại cho trợ lý của Tề tổng, giọng xong tình huống này, rồi chờ đợi chỉ thị.

      Lúc này,bên trong sơn trang Cửu Hoa Sơn, ba ông trùm của giới giải trí tại Thành Đô, Phong Thượng, Tân Thần, Khải Đế với giám đốc đài truyền hình Thành Đô tiến hành thương lượng việc hớp tác hằng nằm, mỗi năm lần lại thương lượng, là thông lệ bất thành văn.

      Đây coi như là phân chia lợi ích, ba ông trùm luôn cạnh tranh kịch liệt, tất cả đều uống rượu, cười liên tục, từ xưa đến này, trong làm ăn chỉ cần có lợi chứ cần bằng hữu, câu này luôn luôn đúng, mới vừa rồi tranh giành quyền lợi, lập tức tiêu tán.

      Nếu có được lợi ích lớn nhất , cũng chỉ có thể chờ đến năm sau, vẫn phải nở nụ cười, còn nếu lấy được lợi ích lớn nhất , cứ mà mừng thầm trong lòng.

      Hạ Thành Lâm cầm ly rượu, ưu nhã nâng chén: "Lần này Tề tổng quân cờ rất hay, chúc mừng."

      "Đa tạ, Hạ tổng." Tề Hoàn nụ cười lan tràn, nâng ly lên uống cản.

      Mà Phùng tổng của công ty Khải lắc lắc ly rượu: "Tôi nên mời hai vị ly, chống lại Tề tổng với Hạ tổng, tôi chẳng được gì cả, ha ha."

      Ba người cứ khen lẫn nhau, Cố tổng ngồi bên cạnh mấp máy rượu trong ly, giọng câu: "Tề tổng nên mời khách chứ."

      Tề Hoàn cười : " Dĩ nhiên dĩ nhiên, buổi tối tôi sắp xếp, Cố tổng phải nể mặt tôi đó, còn có Hạ tổng với Phùng tổng."

      Trợ lý Tề tổng gõ cửa, rồi thả lỏng chút, nhàng tới bên cạnh Tề Hoàn, giọng mấy câu, đứng thẳng mà đợi.

      Tề hoàn nụ cười dừng chút, lúc chợt nhìn Thành Lâm, mà bên kia Phùng Khải cao giọng câu, "Tề tổng có phải hay có chuyện, cũng đừng quỵt nợ."
      Tề hoàn thả cái ly trong tay ra, khoát tay: " có việc gì, chính là trong nhà nuôi nuôi con mèo hơi lỗ mãng."

      Phùng Khải cười ha hả: "Tôi xem như nhìn ra, Tề tổng thương hoa tiếc ngọc, lần này lại là từ đâu tìm."

      "Chút nữa cho mọi người nhìn chút được sao?" Tề Hoàn vừa , con mắt vừa nhìn Thành Lâm, khóe miệng lộ ra nụ cười, xoay người với trợ lý mấy câu, khoát tay, quay đầu , "Buổi tối tôi sắp xếp, nhất định rất vui v3 ."

      Ba người kia vừa nghe, Cố Khải híp mắt lại, lộ ra tia sáng loáng, trao đổi ánh mắt với Phùng Khải, sau đó đầu.

      Mà Hạ Thành Lâm dựa người về sau: "Vậy chúng ta chờ Tề tổng sắp xếp, khó được có rãnh rỗi để gặp mặt."

      Sau khi phó đạo diễn Trần nghe điện thoại, sắc mặt đổi tới đổi lui, ngay sau đó dạ mấy tiếng, tới trước mặt Hạ Tâm, đưa di động đưa tới "Trợ lý Tề tổng."

      Hạ tâm vừa nghe, cười lên, vội vàng nhận lấy, nhưng nghe đôi câu, sắc mặt có chút tối tăm, ngay sau đó gật đầu cái, đưa di động hướng phó đạo diễn Trần ném cái, khoát tay: "Vậy quay nhanh, tôi còn có việc đấy."

      Trong dự liệu của Lưu Trường Minh, Tề Tam người này chính là như thế, coi như cưng chiều nữ nhân, cũng có ranh giới cuối cùng, rồi gật đầu với Liễu Y bên cạnh, "Chuẩn bị chút , Liễu Y."

      Liễu Y vâng tiếng, tim trở về chỗ cũ, đưa tay vuốt vuốt mặt, mặc dù đánh lén hạ tâm sao cả, nhưng ngoài sáng, có số việc, vẫn phải là tuân thủ quy tắc này thôi.

      Nghe được cảnh cáo của trợ lý kia, hạ tâm ngược lại an phận, mặc dù đối với Liễu Y bất mãn, nhưng là theo kịch bản thuận lợi quay xong, nghe được tiếng hô ngừng, Hạ tâm hí mắt nhìn Liễu Y, lỗ mũi hừ hừ tiếng, xoay người liền ra ngoài.

      Liễu Y cũng thèm để ý, lúc mới tới thấy thế rồi, năng lực chịu đựng sớm tăng cường, chỉ cần hạ tâm đừng nghĩ tớicái khác, mấy ánh mắt đó, chẳng ảnh hưởng gì tới cả.

      Sau khi vào, thay xong quần áo, Liễu Y nhìn dáng vẻ lúng túng của Hiểu Mẫn, quay đầu hỏi: "Có chuyện sao, chị Tiền lại có cái gì phân phó sao?"

      Hiểu Mẫn khổ sở liếc nhìn, cầm lấy túi xách của Liễu Y, nhìn Liễu Y muốn ra bên ngoài, giọng ra: " Trần mới vừa rồi , buổi tối có liên hoan."

      Bước chân Liễu Y dừng lại, có chút nghi ngờ: "Lại có liên hoan, thế nào có nghe bọn họ ."

      Hiểu Mẫn gật đầu, giọng, "Ta hỏi những người khác, cái đó Trần , bên ngoài có xe chờ chị, chị quay xong trực tiếp qua."

      Liễu Y tay xoa xoa đầu, híp mắt lại, mắt liếc nhân viên làm việc chung quanh, tới bên tai Hiểu Mẫn giọng hỏi: "Em thấy bình thường sao?"

      Hiểu Mẫn gật đầu: "Em gọi điện thoại cho chị Tiền rồi, chị Tiền để cho chị trực tiếp về nhà."

      Liễu Y chợt hiểu , trợn to hai mắt: "Chẳng lẽ là tiếp rượu trong truyền thuyết."

      Hiểu Mẫn nghẹn lời, vội vàng bịt miệng Liễu Y lại: "Liễu tỷ, chị có thể giọng chút hay ?"

      Liễu Y bình tĩnh bỏ tay Hiểu Mẫn ra, tằng hắng cái: "Biết, chị chỉ là giật mình mà thôi, chị đúng là ngờ, chuyện này lại đến phiên chị, thôi, nghe theo chị Tiền, chúng ta về nhà, cái gì kia liên hoan, mặc dù là ăn miền phí, nhưng thà về nhà ăn cơm trắng còn hơn."

      Chị ấy vừa nghe đến ăn tỷ tỷ vừa nghe đến ăn, gì cũng để ý, cũng may phân biệt ràng, liền vội vàng gật đầu: "Được thôi."

      Hai người dọn dẹp xong, trực tiếp ra ngoài, mới ra cửa chính, Liễu Y thấy phó đạo diễn Trần với Kiều Kỳ giọng gì đó, bước chân Liễu Y chậm lại, rồi lên tiếng chào hỏi Kiều Kỳ.

      Phó đạo diễn Trần liếc nhìn Liễu Y, cười , "Tôi còn muốn vào tìm đây, Liễu Y, chuyện liên hoan trợ lý của đa với ô rồi chứ, vừa đúng lúc cùng với Kiều Kì ."

      Liễu Y khoát tay, "Công ty tôi có việc, liên hoan hôm nay được, lần sau ."

      Phó đạo diễn Trần sắc mặt trầm xuống, nháy mắt Kiều Kỳ bên cạnh, khẽ cười: "Liễu Y à, chỉ là ăn bữa cơm, Kiều Kỳ cũng ở đây, sợ cái gì chứ, có phải hay , Kiều Kỳ."

      Mắt Kiều Kỳ lên tia bất đắc dĩ, nhớ tới Tề Tam cảnh cáo, hồi lâu, giọng mà ra: "Nếu quả có chuyện, để cho Liễu Y về trước , lần sau cũng có cơ hội."

      "Kiều Kỳ, lên trước xe ." Phó đạo diễn Trần cảnh cáo liếc nhìn, quay đầu lại với Liễu Y: "Công ty có việc gì, tôi biết , chuyện hôm nay cùng hạ tâm đừng quên, ngươi tốt tính toán chút thôi."

      Kiều Kỳ thêm gì nữa, trực tiếp xoay người ngồi vào trong xe, mà Liễu Y Hiểu Mẫn kéo kéo vạt áo, phục hồi tinh thần lại, ánh mắt nhìn chằm chằm bóng lưng Kiều Kỳ, suy nghĩ chút, xoa xoa tóc dài, tằng hắng cái: " Trần, công việc bên ngoài, phải trả phí ."

      câu , bốn phía tĩnh mật, Hiểu Mẫn há to mồm, đây là giao dịch tiền bạc trắng trợn sao, giao dịch bất chính sao, mặc dù biết chị ấy thích tiền, nhưng lời này, xác thực là ngoài dự liệu Hiểu Mẫn, nhìn sang Liễu Y, ánh mắt ngạc nhiên.

      Phó đạo diễn Trần trợn mắt hốc mồm, ngay sau đó khi dễ cái, Liễu Y này cũng quá sảng khoái , có người nào đỉnh đạc đem những thứ này ở đây, lập tức khó tiếp thụ.

      "Ý của là…" Phó đạo diễn Trần lấy lại tinh thần, có chống lại được hấp dẫn sao, Liễu Y này còn phải ngoan ngoãn.

      Liễu Y cúi đầu tính toán giá tiền, nếu như Kiều Kỳ mới vừa câu kia, Liễu Y ngược lại có thể sảng khoái xoay người rời , dù sao tài vụ công ty phải ngồi chơi xơi nước, cùng lắm , diễn nữa, nhưng bây giờ, thấy trong mắt Kiều Kỳ bất đắc dĩ, Liễu Y dù là người máu lạnh, cũng biết, cứ như thế này, trốn cũng được, nếu làm cũng phải quang minh chính đại mà làm.

      Liễu Y tiến tới bên cạnh phó đạo diễn Trần, giọng ra: "Bảng giá hai chúng ta thương lượng chút , tôi cũng vậy hiểu chuyện, phải sao."

      Phó đạo diễn Trần dừng lại, ánh mắt có chút rối rắm, đây là chưa bao giờ gặp qua , Liễu Y tự nguyện sao, hay là chờ nước đục thả câu.

      Mấy người lần trước, chính là lắc đầu mà cự tuyệt , hay là cứ nhân cơ hội này mà lên, loại thứ hai đừng nghĩ mà trốn được, là chưa từng thấy qua người tính toán chi li như vậy, còn công khai ghi giá, chẳng lẽ còn có kiểu mới.

      Liễu Y giữ tư thế như cũ, đưa tay chìa ra, " Trần, tôi cảnh báo trước, tiếp rượu sao cả, chính là chút giao dịch bí mật kia, tôi có biện pháp tiếp nhận, nếu như được, kiên quan tới , cùng lắm làm diễn viên, chỉ là, tôi cũng quay khá lâu rồi, phải thanh toán tiền cho tôi, Liễu Y tôi chưa bao giờ làm công."

      Hiểu Mẫn cúi đầu run run bả vai, sao lại làm trợ lý cho chị ấy chứ, này quy tắc ngầm chính là cũng chỉ có biết thôi cần ra như thế, thế nhưng Liễu Y lại thẳng, còn cò kè mặc cả với Trần, Hiểu Mẫn mới vừa rồi hiểu lầm Liễu Y nên yên lặng mà sám hối, nhìn chằm chằm Liễu Y, ánh mắt sùng bái, nên lời.

      Phó đạo diễn Trần tâm run lên, mồm há to khép được, mắt trợn to, chuyện có chút cà lăm: “..., ý của là sao chứ?."

      Ánh mắt Liễu Y trở nên lạnh băng, hừ tiếng: "Nếu để cho tôi ra sân, phải nghe bảng giá của tôi, thôi, Trần, tôi rất rồi."

      Phó đạo diễn Trần tim đạp ngừng, hít vào hơi, "Liễu Y, cũng muốn biết hậu quả à?"

      Hai tay Liễu Y khoanh lại, mình còn có công việc làm công nhân vệ sinh, chết đói: "Dĩ nhiên biết, tôi , cũng nên biết, cũng nhận hậu quả gì chứ?"

      Phó đạo diễn Trần đưa tay ôm ngực, giận đến giận sôi lên, cắn răng, gật đầu, "Được, điều kiện ."

      " miệng có bằng chứng, Trần, mình ngồi xuống từ từ , trả tiền trước, làm việc sau." Liễu Y cần vội.

      Phó đạo diễn Trần muốn ói máu vô cùng, này Liễu Y sợ bị đuổi, còn đem lựa chọn thả lên tay ta, nếu như lần này, Liễu Y , kết quả chờ đợi ta xác thực dễ chịu chút nào.

      "Được, theo ý của vậy." Phó đạo diễn Trần .

      images __ Hết chương 23 __ images
      tinaphan thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 24
      Editor: ngocminh2206


      Liễu Y gật đầu, cực kỳ hài lòng, mắt liếc Kiều Kỳ ngồi yên trong xe, liền kéo Trần ra chỗ khác, rút ra tờ giấy, bắt đầu ghi bảng giá, làm xong kết thúc công việc.

      Rồi xoay người đem tờ giấy đưa tới trước mặt Trần muốn té xỉu, hất cằm lên, " xem chút , mấy cái điều khoản này, trước chuyển tiền vào tài khoản cho tôi ."

      Trần lòng đầy đau xót, híp mắt nhìn xuống, may là có vấn đề về sức khỏe, nếu , nhất định bất tỉnh từ lâu rồi, bi phẫn xem mấy điều khoản trong tờ giấy , sau đó : " tại chuyển khoản à."

      Liễu Y trừng mắt: "Dĩ nhiên, đây là quy tắc của tôi, nếu như ngoài phạm vi, đến lúc đó, phải trả tiền thêm." Liễu Y cúi đầu viết viết, ghi lại hợp đồng mới, ngay sau đó ý bảo Trần bên cạnh đứng vững: "Ký tên , đến lúc đó tôi ký sổ , nếu có chuyện gì còn có bằng chứng để chuyện với ."

      Tay Trần run run ký tên lên, chợt phát ra, muốn giật tờ giấy lại , nào biết, bị Liễu Y nhanh chóng lấy lại,

      Trần càng nghĩ càng thấy đúng, tại sao bị Liễu Y cho vào tròng như thế, cái này hợp lý, cái này phải hợp đồng, mà là khế ước bán đó chứ.

      Liễu Y trấn an vỗ vai Trần, ôn tồn : " có việc gì, chỉ có hai chúng ta biết biết, cho người khác thấycô cũng đem tiền chuyển vào tài khoản tôi nhanh , tôi cũng nhanh hoàn thành công việc, phải sao."

      ", Liễu Y…" Trần chợt vỗ đầu, chuyện này làm sao lại thành ra như vậy rồi.

      Liễu Y híp mắt ôn hòa : "Tôi mà , cứ suy nghĩ đến hậu quả như thế nào ."

      Trần chợt ngốc lăng, đúng là như thế, bây giờ như vậy, quan trọng nhất có thể hoàn thành nhiệm vụ mà Tề tổng nhắn nhủ, quỷ dị liếc nhìn Liễu Y, ta là khó đối phó.

      Nghĩ đến mấy điều khoản kia, Trần thầm nghĩ, chắc phải lấy tiền của đoàn làm phim nhỉ, cũng thể tự bỏ tiền túi ra.

      Xem đồng hồ với sắc trời, tới bên, nahnh chóng gọi điện thoại, tinh thần phấn khởi tới bên cạnh Liễu Y, gật đầu: "Xong rồi đó, tiền phân cũng thiếu, chuyển đến tài khoản của rồi đó."

      Liễu Y ung dung gọi cú điện thoại, nghe được bên kia báo nhận 10 vạn, hài lòng gật đầu, tiền này cũng coi như là lao động mới có được thôi.

      Ngồi mấy tiếng, phút 200, năm tiếng tổng cộng là sáu vạn, kính mấy ly rượu, ly 3000, mười ly là ba vạn, mấy câu, câu 100, 100 câu vạn, đây cũng là công việc dùng thể lực đó chứ.

      Liễu Ynhỏ giọng dặn dò Hiểu Mẫn cái, bị Trần đưa lên xe y như là ôn thần, Liễu Y hạ cửa sổ xe xuống, lễ độ cùng Trần phất phất tay, câu: "Tôi giữ tờ giấy này, còn có cái làm bằng chứng."

      Trần cứng ngắc cười cười, vội vàng đưa tay bảo tài xế lái xe : " còn kịp thời gian nữa đâu, nhanh ."

      Xe lái , Kiều Kỳ nhàn nhạt thoáng nhìn: " đồng ý sao?"

      Liễu Y thở dài tiếng, dựa người về sau: " cũng đó thôi."

      "Tôi cái khác nhau, Liễu Y à, đừng tự chà đạp mình, chuyện này lần sẽcó lần thứ hai, lên con đường này, quay lại được đâu." Kiều Kỳ giọng mà .

      Liễu Y quay đầu nghiêm túc nhìn Kiều Kỳ: "Tại sao lại đối xử tốt với tôi như vậy."

      Kiều Kỳ cúi đầu cười tiếng: " đặc biệt giống như trước ta đây, khi đó mới vừa bước vào giới này, tôi cũng giống như vậy, lòng dạ lo diễn xuất, nhưng là, lâu ngày rồi, cũng cam chịu mình như thế, liền muốn ra mặt, được tới ngày hôm này, tôi sớm còn cái gì là ngây thơ nữa."

      Liễu Y gật đầu, ngay sau đó : "Yên tâm , tôi chỉ là theo chuyện, tôi hiểu tôi muốn cái gì."

      Kiều Kỳ kinh ngạc, khoát tay, cười ha hả: "Liễu Y, là ngoài dự đoán của tôi, lại thẳng thắn như vậy, tôi cũng chẳng còn gì nữa, lâu như vậy, tôi sớm hãm sâu vào, chuyện này cũng phải là lần đầu tiên, tôi cũng quen rồi."

      "Chuyện của , tôi biết, tôi cũng có tu cách mà xen vào, chỉ là, lần đó nhắc nhở tôi, tôi còn phải cám ơn , mới vừa rồi tôi đều thấy được, nếu như mà tôi , cũng khó khăn cho , hơn nữa, tôi cũng chiếm được ít từ Trần, yên tâm ." Liễu Y thẳng thắn mà .

      "Đúng rồi, hai người hồi nãy gì thế, ta tôi cảm thấy mặt ta bình thường." Kiều Kỳ tò mò hỏi.

      Liễu Y dừng lại, nhớ tới cái gì đó, cặp mắt sáng lên, cúi đầu từ trong túi móc ra cái hợp đồng: "Mới vừa rồi cùng Trần thảo luận bảng giá, haizz, giúp tôi nhìn xem, có phải quá thấp so với giá thị trường hay ."

      Kiều Kỳ nhận lấy, cúi đầu nhìn cái, cười lăn, đến mức run rẩy hết cả người: "Liễu Y, , ha ha, yên tâm, đợi theo tôi, chẳng ai dám kêu nữa đâu , là, ta thế nhưng lại đồng ý."

      Liễu Y rối rắm mắt liếc nhìn thân thể của mình, chẳng lẽ mình bảo vệ bản thân tốt sao, lần này đồng ý, chỉ là, muốn trả ân tình cho Kiều Kì, mới vừa rồi thấy ánh mắt bất đắc dĩ của Kiều Kì, khiến tim Liễu Y bị kích thích.

      "Uh, Trần phải ký tên sao, tiền chuyển tới tài khoản của tôi rồi, tôi mà quay đầu lại, phải trả tiền lại cho ta." Liễu Y giọng .

      Kiều Kỳ chưa từng nghĩ đến, liễu Liễu Y lại đồng ý theo cách này, nhớ tới Tề Hoàn, khóe miệng vểnh lên, định hại Liễu Y sao, xem chừng những người đó cũng chẳng làm được gì, hơn nữa có ở bên cạnh Liễu Y, có vấn đề gì.

      Ánh mắt nhàng: "Liễu Y, làm tôi bất ngờ."

      Liễu Y dừng lại, cúi đầu ánh mắt thản nhiên, : "Kiều Kỳ, tôi chỉ muốn làm khó , cũng coi như là trả ân tình cho , tôi thích phải nợ người khác , hơn nữa, ý tốt của tôi có thể cảm nhận được."

      Kiều Kỳ hé miệng cười cười, cặp mắt sáng lên: "Biết rồi, tôi thấy thuận mặt, nếu , tôi chẳng thèm quan tâm."

      Xe lái vào bên trong sơn trang Cửu Hoa Sơn, cũng có chiếc xe lái vào.

      Hạ cửa xe xuống, Liễu Y chỉnh sửa quần áo chút, vén vén tóc, chỉ thấy chiếc xe khác có hai người xuống , ánh mắt trầm xuống, ngay sau đó xấu bụng cười cười, tới.

      "Đây phải là Kiều tỷ ư, ơ, vị này là đại tỷ của đoàn phim , nghĩ tới, có thể ở nơi này đụng phải." hạ tâm cười .

      Kiều Kỳ gật đầu, "Hạ tâm, cái gì nên , cái gì nên , Tề Tam dạy rồi chứ."

      Mặt Hạ tâm liền biến sắc, nhìn Liễu Y cười cười, "Có vài người nhìn thanh ca, còn phải là tới nơi này, hừ, Kiều tỷ, em cho chị mặt mũi, chỉ là, ta, coi như xong ."

      Liễu Y mắt liếc Kiều Kỳ biến đổi sắc mặt, tiến lên bước, bóp cổ hạ tâm, Liễu Y chưa bao giờ , chỉ làm, tay khẽ bóp chặt lại, bình tĩnh : "Tay này cảm giác tốt."

      Hạ tâm kinh hãi khủng bố đưa tay lay tay cổ, nhớ tới lúc quay phim cảm giác hít thở thông, mắt thoáng qua sợ hãi.

      Liễu Y thấy mục đích đạt tới, tay buông lỏng, từ trong túi móc ra khăn tay trắng , cúi đầu tỉ mỉ lau ngón tay, chút để ý liếc cái, động tác giống như lúc quay phim.

      Hạ Tâm sờ sờ cổ, tim đập nhanh hơn, liền vội vàng xoay người vào trong , bước chân yên.

      Kiều Kỳ bật cười, đưa tay đẩy Liễu Ymột cái bên cạnh: " sao mà nhập vai dữ thế." Rồi nhìn theo hạ tâm chạy: " dọa Tiểu Bạch Thỏ sợ rồi kìa."

      Liễu Y đem khăn tay bỏ lại vào túi, liếc nhìn Kiều Kỳ trêu chọc: "Làm cho người ta hận , thà làm cho người ta sợ , nếu rất phiền toái, phải sao."

      Mắt Kiều Kỳ thoáng qua tia kinh ngạc, Liễu Y phải giống như vẻ bề ngoài, ngay sau đó hồi hồn, mình cũng làm rất nhiều việc, hơn nữa, mình nhận định người, như thế nào nữa, cũng có loại bình tĩnh.

      "Đúng là như thế, Liễu Y à." Kiều Kỳ gật đầu .

      Hai người cùng nhau , từng bước từng bước vào trong trang viên, quản lý chào đón , dẫn hai người tới căn phòng lớn.

      Căn phòng cổ kính, khôn gian theo kiểu cung đình cổ đại, ba ông trùm của giới giải trí ngồi ở đó, ngồi đối diện nhau, giọng chuyện, mà mặt thảm ở giữa có mỹ nhân ngồi đàn, nhạc êm ái.

      Lúc này bên cạnh Phùng Khải trái ôm phải ấp, rrõ ràng là chị em của Phong Thượng mới nổi tiếng, mà trong ngực Tề Hoàn, là Hạ tâm.

      Bên kia Cố tổng mỉm cười nhìn: "Tề tổng, và Phùng tổng mỹ nữ trong ngực, tôi cùng Hạ tổng hai người đơn."

      Hạ Thành Lâm giọng cười tiếng, ưu nhã giơ chén lên, tay chống, "Cố tổng sốt ruột sao, gừng càng già càng cay, có phải hay , Tề tổng."

      Tề Hoàn đưa tay nhéo mặt hạ tâm, khóe miệng cười như cười, gật đầu, "Dĩ nhiên, Hạ tổng rất đúng, càng già càng cay, Cố cục, chỉ sợ chịu nổi thôi."

      Vừa dứt lời, quản lý ở cửa phất phất tay, mấy vũ nữ trong nháy mắt lui ra, quản lý tiến lên vài bước: "Tề tổng khách đến."

      "Cho các cấy vào , Cố cục của chúng ta với Hạ tổng đợi kịp." Tề Hoàn gật đầu.

      Kiều Kỳ với Liễu Y vừa tiến vào, Tề hoàn có thâm ý mắt liếc Cố cục với Hạ Thành Lâm, khóe miệng dâng lên nụ cười: "Hai vị này nhưng dễ dàng đến được, biết Cố cục với Hạ tổng có hài lòng hay ."

      Cố cục ánh mắt nhìn chằm chằm Kiều Kỳ, cười ha hả: "Đây chính là ngôi sao của công ty Tề tổng, Tề tổng chịu."

      Tề Hoàn hướng kiều kỳ nháy mắt ra dấu, Kiều Kỳ tay vỗ vỗ Liễu Y, liền tới bên cạnh Cố cục, chầm chậm ngồi xuống: "Sớm nghe Tề tổng qua, Cố cục, nhưng ngài quá bận rộn."

      Mà Hạ Thành Lâm nhìn chằm chằm Liễu Y đứng bên kia, ánh mắt mang theo nghi ngờ, có chút quen mắt a, ngay sau đó nhìn về phía Tề hoàn, này biết ta lại dùng chiêu g: "Tề tổng, vị này là."

      Tề Hoàn đứng lên, tới bên cạnh Liễu Y, cười , "Hạ tổng, vị mỹ nữ này là ngườ của côn ty ."

      Hạ Thành Lâm quay đầu vừa nghĩ, tay cầm ly rượu dừng lại, phức tạp nhìn Liễu Y, ngay sau đó cười : "Vậy sao."

      Tề hoàn nghiêng đầu nhìn Liễu Y: "Hạ tổng, mỹ nữ này là tôi cố ý từ công ty của thỉnh trở về, bây giờ quay phim của Lưu Trường Minh làm đạo diễn, ấy cũng là người của công ty , như vậy mỹ nữ, cũng đừng mai ."

      Hạ Thành Lâm thuận tay đẩy thuyền, khẽ cười : " ra là như vậy, vậy cũng muốn cùng ấy hàn huyên chút rồi."

      "Cái này đúng rồi, Liễu Y, ngồi bên cạnh boss của , cơ hội khó được." Tề hoàn tăng thêm giọng , cùng Hạ Thành Lâm thầm giao chiến.

      Liễu U điểm đầu, trực tiếp tới bên cạnh Hạ Thành Lâm, cách ra xa chút, quay đầu mắt liếc Hạ tổng của ty , thầm nghĩ, tiền này dễ lấy.

      Liễu Y nghe hai người chuyện, nhìn ra gì đó, nhưng cái này liên quan đến , lấy tiền của người ta, làm xong việc thôi, mình vẫn còn có đạo đức nghề nghiệp , ngay sau đó biến sắc, phối hợp, bắt đầu làm việc của mình.

      Tề hoàn mặc dù đối với Liễu Y có hứng thú gì, nhưng cũng phải có dụng ý, nhìn Hạ Thành Lâm khéo léo ngòi bên cạnh Liễu Y, cười tiếng, xoay người ngồi tbên cạnh hạ tâm, ôm, cúi người hôn cái.

      Chuyện như vậy, vẫn bình thường thôi, coi như hạ Thành Lâm biết Liễu Y là ai, trong bụng thích, nhưng lúc này, cũng đè xuống nghi ngờ, trò chuyện vui vẻ.

      Hạ Thành Lâm cúi đầu uống ít rượu, mắt liếc Liễu Y ngồi cách xa mình, nhíu mày cái, có chút hiểu ta nghĩ cái gì.

      Nếu đến nơi này, Hạ Thành Lâm cho là Liễu Y có chút ý kiến, nhưng đến bây giờ, cũng có như những người kia bám vào mấy boss, cũng khôngnhân cơ hội nịnh nọt , nhưng cụ thể bình thường chỗ nào lại ra được, cứ như bây giờ như vậy, hễ hỏi đáp, nhưng nóng lạnh, người khác mời uống, cũng nghe lời, còn lại , chỉ lo vùi đầu vào ăn, căn bản quên ngồi kế bên .

      Tề Hoàn mắt liếc động tĩnh bên kia, khóe miệng giật giật, này, cơ hội đưa tới cửa, cũng thấy ta hành động, chỉ lo ăn như vậy quả nhiên hiếm thấy, lúc đó làm sao lại có hứng thú với ta chứ, tề hoàn nghi ngờ con mắt của mình.
      tinaphan thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      CHƯƠNG 25
      EDITOR: ngocminh2206

      Liễu Y vừa ăn vừa tính toán sổ sách, thỉnh thoảng trả lời Hạ Thành Lâm đôi câu, đợi đến lúc bữa tiệc gần kết thúc Liễu Y hoàn thành xong điều khoản trong họp đồng, kết thúc công việc.

      Mà bây giờ Hạ Thành Lâm hỏi Liễu Y chỉ im lặng, khiến Hạ Thành Lâm lòng đầy nghi hoặc.

      càng nhiều càng sai, nhưng ai biết là làm việc, nếu thêm phải bảo Trần cho thêm tiền, nhưng cái này đáng tin, nên cứ ngồi im lặng là được.

      Tề Hoàn nhìn tình hình bên kia, khóe miệng vểnh lên, "Hạ tổng, ra ngoài chơi, sao cẩn thận thế, hơn nữa Liễu Y là người trong công ty của , chẳng lẽ Hạ tổng thấy được sao."

      Tề Hoàn vừa , vừa nhìn Hạ Tâm trong ngực: "Nếu , vị này, như thế nào."

      Mặt Hạ tâm biến sắc, thân thể run rẩy: "Tề thiếu, Liễu Y có thể so với em đẹp hơn nhiều, Hạ tổng làm sao có thể ra chứ."

      Hạ Thành Lâm thả ra trong ly rượu tay, khẽ nhíu mày, nghĩ nên kéo Liễu Y qua, nhưng lại kéo đến, bị chụp hụt, lúng túng để tay xuống.

      Tề Hoàn giọng cười tiếng, cúi người hôn Hạ Tâm cái: "Vậy em hay ngoan ngoãn , bảo bối, xem ra, Liễu Y cho Hạ tổng mặt mũi rồi."

      Phùng Khải với Cố cục cười ha hả, dù bận rộn nhừng vẫn ngó xem động tĩnh bên Hạ Thành Lâm.

      Tay Kiều Kỳ dừng lại, cười duyên : "Liễu Y chưa từng thấy qua trường hợp này, ngồi ở đây toàn là boss số số hai của Thành Đô, ấy làm sao mà lo lắng được chứ, hơn nữa bên cạnh ấy còn là boss của công ty."

      Tề Hoàn thoáng nhìn quá, cúi đầu uống chút rượu: "Kiều Kỳ rất đúng, chỉ là, đến nơi này rồi, cũng đừng làm bộ làm tịch, có phải hay , Liễu Y."

      Liễu Y thấy Tề Hoàn ánh mắt lạnh quét qua, mà ánh mắt Kiều Kỳ lo lắng, tê dại da đầu, suy nghĩ lát, ngoan ngoãn từ từ nhích qua bên Hạ Thành Lâm, sau đó lại tránh né.

      Hạ Thành Lâm rất bực mình, chẳng lẽ là ôn dịch sao, mặc dù thích Liễu Y, nhưng dù sao cũng là nghệ sĩ công ty mình, Tề Hoàn vừa như thế, ra khiến Hạ Thành Lâm buồn cười.

      Nhìn Liễu Y nhích lại gần mình, Hạ Thành Lâm cười như cười, mặc dù vẫn còn hơi xa, nhưng so với lúc nãy cũng gần hơn, từ từ đưa tay, rồi thuận thế ôm bả vai Liễu Y: "Tề tổng đùa, Liễu Y là người của công ty tôi, nếu tôi , tôi cũng có thích ấy sao?"

      Lúc này Phùng Khải nhạo báng cười: " ra là như vậy, tôi rồi, chỉ là, Tề tổng ngược lại hiểu ý định Hạ tổng, còn đặc biệt tìm cho Hạ tổng người như thế."

      "Cho nên, còn phải cám ơn Tề tổng, phải sao." Hạ Thành Lâm nâng ly lên, , cúi đầu uống hớp.

      "Đúng đúng, phải cảm ơn Tề tổng, bằng , tôi cũng gặp được Kiều Kỳ." Cố cục gật đầu.

      Lúc này Tề tổng được mời rượu hết lần này tới lần khác, tới tôi , Hạ Thành Lâm híp mắt nhìn, ánh mắt phai nhạt đạm, cúi đầu vuốt vuốt ly rượu trong tay, căn bản quên mình ôm người nào đó.

      Liễu Y chớp mắt hai cái, ánh mắt liếc cánh tay khoác lên vai , rối rắm nhìn qua, thừa dịp ai chú ý, khẽ với Hạ Thành Lâm bên cạnh: "Hợp đồng có điều khoản này, Hạ tổng, tôi bị thiệt thòi lớn, làm ơn bỏ tay ra, được ?"

      Hạ Thành Lâm nghiêng đầu, mắt tối dần, giọng : "Hợp đồng gì chứ?"

      Liễu quần áo nhìn chòng chọc bả vai tay, muốn lại thôi.

      "Liễu Y, mặc dù là người của công ty tôi, bên ngoài cuộc sống riêng của công ty cần biết, nhưng là, tự biết lo cho mình , đừng gây phiền toái thêm cho công ty nữa, chuyện Tần Văn lần trước, công ty cũng biết phải là lỗi của , cho nên công ty cũng bồi thường cho , cho nên, có số việc, tự biết , chuyện của với Tề Hoàn, liên quan đến tôi, chỉ hy vọng, về sau tự giải quyết cho tốt." Hạ Thành Lâm cảnh cáo, ánh mắt lạnh .

      Liễu Y rối rắm nhìn cánh tay vai tay mình, nên trực tiếp hất ra, hay là trực tiếp đánh bay, căn bản nghe người nào đó cảnh cáo mình.

      "Hạ tổng, ngài có thể bỏ tay ra , đây phải là công việc trong phạm vi của tôi." Liễu Y giọng nghiêm túc , chớp mắt hai cái.

      Hạ Thành Lâm vừa nghe, tay cứng đờ, giọng khụ tiếng, vội vàng bỏ tay ra.

      Hạ Thành Lâm vốn là có hứng thú gì với Liễu Y, nếu hồi nãy Tề hoàn gì, làm sao có thể đụng vào Liễu Y được chứ, chỉ là, nhớ tới câu của Liễu Y, trong lòng đầy dấu chấm hỏi , chợt hỏi: " ràng cho tôi, hợp đồng nàochứ, phạm vi công việc là sao?"

      Liễu Y suy nghĩ, nếu bây giờ Hạ Thành Lâm là đối tượng công việc của mình, chắc nên cho ta biết, gắp rau cải bỏ vào miệng gặm, nhìn sang: "Hạ tổng, trước khi đến đây,phạm vi công việc của tôi sớm thỏa thuận xong rồi, bây giờ ra ngoài phạm vi rồi, haizz, chắc phải bảo Trần đưa thêm tiền thồi."

      Hạ Thành Lâm cầm ly rượu mà cứng đờ, đầu đầy dấu chấm hỏi, nghe Liễu Y mà chữ cũng hiểu được, nhưng mà, ghép lại thành câu, lại càng hiểu được, chỉ số thông minh của đâu có thấp đâu chứ.

      Liễu Y tiếp tục , đưa mấy ngón tay lên tính toán sổ sách: "Ngồi ở đây, tiếng 200, năm tiếng chỉ còn nửa tiếng nữa, là hết thời gian, uống rượu, uống xong 10 ly, ly 3000, mới vừa uống xong ly cuối cùng, thuận lợi hoàn thành, tiếp chuyện, câu 100, tôi nãy giờ cũng hơn cả trăm câu rồi, còn dư 10 câu, haizz, mới vừa rồi còn khoác tay lên vai tôi, cái này có trong hợp đồng, tôi bị lỗ rồi, Hạ tổng, đầu năm nay nghe nhiều người bị quỵt nợ lắm, tôi đây tính toán hết rồi, thế nhưng lại dư ra, biết có được thêm tiền nữa.”

      Liễu Y sau khi xong, ý tứ sâu xa liếc nhìn Hạ Thành Lâm, ánh mắt ý nên hiểu chứ.

      Hạ Thành Lâm ngốc lăng ra, ly rượu trong tay nghiêng qua bên, chợt nghe được di động của Cố cục vang lên, mới lấy lại tinh thần, vội vàng bỏ cái ly xuống bàn, quay đầu nhìn chằm chằm người ngồi ăn, suy nghĩ chắc theo kịp thời đại rồi, chỉ số thong minh của là thấp mà.

      ….. Liễu Y….” Hạ Thành Lâm hồi lâu mới nặn ra được câu, bị đả kích quá lớn mà.

      Tề Hoàn híp mắt nhìn động tĩnh của Liễu Y bên kia, vừa định nhạo bang mấy câu, Cố cục nghe điện thoại xong, mở miệng cáo từ.

      Tề Hoàn nháy mắt ra hiệu với Kiều Kì, cười , “ Vậy để Kiều Kì tiễn Cố cục thôi”.

      Cố Khải vừa nghe, nheo mắt lại, ngay sau đó cười cười: “ Có Kiều mỹ nhân đưa tiễn, đương nhiên cầu còn được rồi, hôm nay đa tạ Tề tổng chiêu đãi, bên kia có việc, tôi xin cáo từ trước lần sau gặp lại vậy.”

      Kiều Kì vẫn bình tĩnh dựa vào Cố Khải, cười cười: “ Tiễn Cố cục là vinh hạnh của ôi mới đúng.”

      Hai người đứng lên Kiều Kì bí mật ra hiệu cho Liễu Y, thấy Liễu Y gật đầu khoác tay Cố cục ra ngoài, mặc dù hơi lo lắng cho Liễu Y, nhưng trực giác cho Kiều Kì biết, lo lắng cho Liễu Y thà lo lắng cho mấy người kia còn hơn.

      Phùng Khải cũng đứng dậy theo, trái ôm phải ấp, cười tiếng: “ Tề tổng, nếu như Cố cục rồi, tôi cũng xin cáo từ, biết có thể để cho hai mỹ nữ theo tôi trở về ?”

      Tề Hoàn ôm Hạ Tâm, ngẩng đầu : “ Phùng tổng nguyện ý, họ tất nhiên cũng nguyện ý, còn có tăng hai nữa, chúng ta hiếm khi gặp nhau, sao lại sớm như vây?”

      “ Mỹ nhân trong ngực, Tề tổng hiểu chứ?” Phùng Khải có thâm ý cười môt tiếng; “ Cũng biết Hạ tổng có phải hay giống như tôi.”

      Tề Hoàn với Phùng Khải đồng thời nhìn Hạ Thành Lâm, Hạ Thành Lâm phục hồi tinh thần lại, thở dai hơi, bày ra khuôn mặt thản nhiên : “ Phải sao đây, cảm ơn Tề tổng, nếu , tôi chắc cũng biết tới mỹ nữ này.”

      Hạ Thành Lâm vừa vừa nhìn Liễu Y bên cạnh, cảm thấy ngột ngạt khó thở, vội vàng quay đầu nhìn Tề Hoàn với Phùng khải, cứng ngắc cười tiếng.

      Tề Hoàn cười ha hả: “ Cảm ơn cần, xem ra, Hạ tổng cũng muốn, tôi hiểu mà.”

      Mà lúc này Liễu Y cúi đầu ăn trở nên cứng đờ, lời này hình như có ý gì đó phải, cúi đầu nhìn thân thể của mình, ánh mắt trầm xuống, mắt thất Tề Hoàn lời tạm biệt Phùng Khải, nhanh chóng chạy tới bên cạnh cửa, thấy Hạ Thành Lâm để ý.

      Ra tay trước chiếm được lợi thế, hoàn thành xong việc rồi, đủ năm tiếng đông hồ, tại , đợi đến bao giờ chứ.

      Mắt Liễu Y chuyển đông, giơ tay đánh cước, ddannhs cái vào cổ Hạ Thành Lâm có đề phòng, nhìn boss trực tiếp ngã lên người , hài lòng gật đầu, cả quá trình chỉ trong chớp mắt, rat ay cũng mạnh, nên trong long cũng có gì áy náy.

      Tề Hoàn liếc nhìn Phùng Khải , thu tay lại, tay sờ cằm, ôm Hạ Tâm quay đầu lại dừng bước lại: “ Hạ tổng sao thế?”

      Liễu Y vô tội đỡ bả vai Hạ Thành Lâm, mắt liếc hai người nam nữ ở cửa, mắt chớp hai cái, giọng bình tĩnh: “ Hạ tổng uống nhiều quá”.

      Tề Hoàn lấy tay vỗ trán, thể nào chứ, mới vừa rồi còn tốt lắm, tiến lên nhìn, quả nhiên là ngất rồi, ánh mắt thoáng qua tia nghi ngờ, ngay sau đó thản nhiên nhìn vào mắt Liễu Y, bình tĩnh phân phó: “ Nếu Hạ tổng say rồi, vậy đưa Hạ tổng trở về , tự về nhà, đừng quên, giờ còn ở trong đoàn làm phim, chuyện và Hạ Tâm lần này coi như xong, làm xong việc nên làm, nếu , giới này, cũng thể diễn được nữa đâu, tôi có cách để cho biến mất.”

      Liễu Y nghe cảnh cáo xong, trong lòng nghi hoặc, mình đâu phải là người của công ty ta, chỉ là tạm thời ở trong đoàn phim của Phong Thượng mà thôi, nhưng mà còn Hạ Tâm kia nữa, gật đầu: “ Vâng, Tề tổng, vậy tôi đưa Hạ tổng trở về trước.”

      Tề Hoàn vốn định nhìn Hạ Thành Lâm chơi bời đêm nay, ngờ lại như vậy, ngay sau đó phất phất tay, mất hứng đuổi Hạ Thành Lâm với Liễu Y.

      Từ căn phòng lớn ra ngoài, hai người chưa phát ra Hạ Thành Lâm, tiếp nhận túi xách của Liễu Y, chậm rãi theo.

      thẳng ra ngoài, qua dãy hành lang, tới cửa chính, chỉ thấy ngoài xe có hai người chờ, tài xế với trợ lý.

      Hai người này vừa mới biết được boss ra, lập tức chạy ra ngoài, lái xe tới cửa chờ đợi, nào biết. boss lại ngất như thế này, hai người nhìn nhau, vô cùng ngạc nhiên.

      Hết chương 25.
      Last edited by a moderator: 4/9/14
      tinaphan thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 26
      Editor: ngocminh2206


      Lúc trợ lý Khi Lỗi của Hạ Thành Lâm chạy nhào tới, chỉ thấy boss ngủ mê mang, mới vội vàng hỏi: "Chuyện gì xảy ra thế?"

      Liễu Y từ sau tới, ngẩng : "Hạ tổng uống nhiều quá."

      " thể nào như vậy được!!" Khi Lỗi giương mắt nhìn.

      Liễu Y bình tĩnh, khoanh tay lại: "Tin hay tùy."

      Mặt Khi Lỗi biến sắc, thấy Liễu Y nhìn quen quen, trước tiên xoay người đem Hạ Thành Lâm bỏ vào ghế sau của xe, nhìn Liễu Y vội vàng : " khoan ."

      Liễu Y dừng lại, thuận miệng câu: "Tề tổng kêu tôi đến đây, tôi phải tự trở về thôi"

      Khi Lỗi sững sờ, nhìn Liễu Y từ xuống dưới: "Hạ tổng chưa bao giờ uống rượu say như vậy, bên trong rốt cuộc xảy ra chuyện gì, Tề Hoàn để cho đưa Hạ tổng về, vậy cùng , tôi có chuyện muốn hỏi ."

      Cặp mắt Liễu Y sáng lên, mắt liếc người đứng trước mặt : "Hễ hỏi tôi trả lời, nhưng vấn đề là 100, chắc giá nha, giao dịch tiền mặt, thuận tiện đưa tôi đến trước của chung cư Văn Hưng ."

      Khi Lỗi trợn mắt há mồm: “..."

      " chấp nhận ký sổ, nếu , tôi đây." Liễu Y , mới vừa rồi còn bị lỗ, tại tiền trước mặt, lấy cũng uổng.

      Khi Lỗi nhìn boss ngủ mê man trong xe, vừa nhìn Liễu Y bộ dạng như cây ngay sợ chết đứng, cắn răng, rồi gật đầu, " thành vấn đề."

      đường , Liễu Y kể lại chi tiết mọi việc, từ lúc phải Cửu Hoa Sơn, và Tề Hoàn có quan hệ gì hết, trong bữa tiệc những người đó những gì, còn luôn là người của Tân Thần, rành mạch ràng.

      Chỉ cần Khi Lỗi hỏi, Liễu Y trả lời rất ràng, nhưng mà luôn khẳng đinh Hạ Thành Lâm uống say, còn chăm sóc cho ta, cho nên, xe tới trước cửa chung cư Văn Hưng Liễu Y xòe tay ra, thành : "Tổng cộng 6000, cám ơn đưa tôi về."

      Khi Lỗi nghệch ra, mình chưa từng gặp qua người nào như thế này, là Liễu Y trong công ty mình sao, là Liễu Y mà bị Tần Văn cướp bạn trai sao, đưa tay sờ sờ cái bóp, giọng thương lượng: "Nếu là đồng nghiệp, vậy có thể giảm giá được ?"

      Liễu Y híp mắt nhìn chằm chằm: " được."

      Khi Lỗi nghẹn lời: "Tôi biết là tôi hiểu lầm rồi, tôi cứ nghĩ là Tề Hoàn sắp xếp tiếp Hạ Thành Lâm, bây giờ tôi biết là bị ép buộc, cho nên, xem này, dù sao cũng chung công ty, tại tôi tôi chỉ có 3000, hay là, lần sau qua công ty tôi đưa thêm, chắc chắn là trả đủ cho mà."

      Liễu Y lúc sau mới gật đầu: "Vậy tính thêm tiền lãi nha."

      Khi Lỗi rất muốn lấy đầu đập vô tường cho rồi, tại sao lại hỏi ta làm chi chứ, sớm biết như thế, hồi nãy ngăn ta lại, mới khổ tâm móc bóp ra, khóc ra nước mắt lấy hết tiền ra, đưa cho Liễu Y, mắt liếc nhìn boss say sưa ngủ, là hạnh phúc làm sao.

      Liễu Y lấy tiền bỏ vào túi, hài lòng gật đầu, xoay người bước xuống xe, lại giọng thêm câu: "Đừng quên trả số tiền còn lại, còn thêm tiền lại nữa, tôi tới đòi nợ , tôi cho bí mật, Khải Đế với Phong Thượng hình như là kí thỏa thuận gì đó, nhớ cho boss biết, lần sau gặp lại."

      Liễu Y xong đóng cửa xe lại, xem như Tân Thần tạo cho mình công việc ổn định, cũng nên báo cáo cho họ.

      Hồi nãy Liễu Y đâu chỉ lo ăn, rãnh quá nên thử nhìn xem tài liệu cơ mật trong cặp của Phùng Khài, thế nhưng phát Khải Đế với Phong Thượng lén lút hợp tác với nhau, cho nên , tinh thần lực của bây giờ cũng chỉ có thể làm rađa, nhưng nó là cái rađa tốt nhất.

      Ngành giải trí ở Thành Đô, từ xưa tới nay chỉ có ba ông trùm, làm sao có thể tiến hành theo trình tự chứ, ngoài mặt ba công ty giải trí có gì cả, mờ ám bên trong ai mà biết được.

      Lần này, Liễu Y xem chừng, vị Cố cục kia làm gì đó, hồi nãy Cố cục liếc mắt với Phùng Khải ra hiệu, chắc là Tân Thần gặp phải chuyện gì đó, vô cùng nghiêm trọng.

      , là diễn viên hạng ba dưới trướng Tân Thần, đương nhiên vẫn hy vọng công ty được ổn định, ảnh hưởng tiền đồ của .

      Ở Hạ trạch, Hạ Thành Lâm nằm giường từ từ tỉnh lại, nhíu mày, đưa tay sờ sờ lên cổ, nghiêng đầu thấy Khi Lỗi nhìn mình chằm chằm, giọng nguyền rủa, rồi ngay sau đó hỏi: "Chuyện gì xảy ra thế, sao tôi lại nằm ở nhà."

      Khi Lỗi vội vàng tiến lại, đỡ lão đại dựa vào người vào giường: "Sao chứ, uống say, may là có Liễu Y ở đó, đưa ra ngoài, nếu , Tề hoàn mà dùng thủ đoạn gì đó, tôi chẳng biết nên làm thế nào nữa, sao này hãy tôi theo ."

      Hạ Thành Lâm sững sờ, mắt thoáng qua nghi ngờ, cầm chén canh giải rượu, nhớ tới cái gì đó: "Cậu là Liễu Y sao?"

      "Đúng vậy, nghĩ tới, Tề Hoàn ép buộc nghệ sĩ của công ty chúng ta tiếp rượu, may, Liễu Y gặp lão đại, nếu , chẳng biết ra sao, Phong Thượng chính là cái hang sói, bây giờ còn lôi kéo công ty của chúng ta nữa, lão đại, chúng ta lúc nào ra tay đây." Khi Lỗi .

      Hạ Thành Lâm nhìn trợ lý của mình từ xuống dưới, uống say sao, ccòn là uống quá nhiều, thế nhưng mình còn nghe được Khi Lỗi hình như là Liễu Y báo cáo, mới giọng hỏi: "Sao cậu biết được chứ?"

      Khi Lỗi sững sờ, chẳng lẽ mình phải bỏ tiền ra hỏi mới biết được những thứ này sao, sờ sờ mũi: "Là Liễu Y , lão đại, ấy còn , Phong Thượng với Khải Đế hình như kí thỏa thuận, để hợp tác với nhau."

      Sắc mặt Hạ Thành Lâm trầm xuống, rồi đem canh giải rượu để qua bên: "Là Liễu Y sao?"

      "Đúng vậy, lão đại, vậy chắc là Tề Hoàn có ý định gì rồi?" Khi Lỗi gật đầu, nghiêm túc .

      Hạ Thành Lâm xuống giường, để ý tới nghi ngờ của Khi Lỗi, cầm điện thoại di động lên, gọi cuộc điện thoại, giọng mấy câu xong, cúp điện thoại, mặt trầm tư.

      "Hai năm qua Tân Thần phát triển nhanh, đoán chừng Tề Hoàn này chịu ngồi yên, Khi Lỗi, cậu giao phó mấy người, bảo họ để ý hai công ty này, nếu có động tĩnh, báo cáo." Hạ Thành Lâm phân phó.

      Khi Lỗi gật đầu: "Dạ vâng, lão đại."

      Hạ Thành Lâm thấy Khi Lỗi định ra ngoài: "Khi Lỗi, cậu để ý Liễu Y chút dùm tôi."

      Khi Lỗi dừng bước lại, hơi rối rắm chút, gật đầu: "Dạ vâng, lão đại."

      Hạ Thành Lâm tay sờ sờ cổ, uống say hay tự biết , lúc đó khi nghe Liễu Y xong, bị đả kích quá lớn, nên có tinh thần, rồi tự nhiên bất tỉnh.

      Chỉ nhớ là mình bị ai đó đánh, mà gần mình nhất, chỉ có Liễu Y thôi, cộng thêm lời của Khi Lỗi, Hạ Thành Lâm cảm thấy tôn trọng này, xem ra, nên cho Tuần thiếu biết, kế hoạch cho tới bây giờ, thể bị cố ngoài ý muốn mà bị vỡ kế hoạch.

      Hạ Thành Lâm nhớ tới việc đó, vảm thấy buồn cười, Liễu Y này ngờ, cách làm việc lại càng thể ngờ, trách được, lúc trước, có thể để cho Tần Văn kinh ngạc, thủ đoạn này, thể nào giải thích được, lại làm cho người ta thể cảnh giác, may mắn là diễn viên công ty mình, phải chú ý tới ta chút.

      Liễu Y dĩ nhiên biết bị người khác để mắt tới, cho dù có biết , cũng chẳng ảnh hưởng tới cuộc sống của , người phạm ta, ta phạm người, Liễu Y luôn làm việc theo nguyên tắc.

      Về đến nhà, Liễu Y coi lại sổ sách, rồi gọi điệnt hoại cho Tiền Văn Phương, chắc Tiền Văn Phương lo cho lắm, nên mới chỉ nghe được tiếng “tít”, có người nghe máy.

      "Liễu Y à, em sao chứ." Tiền Văn Phương vội vàng hỏi, nãy giờ đứng ngồi yên, mặc dù Hiểu Mẫn qua, nhưng nhận điện thoại của Liễu Y Tiền Văn Phương sao mà yên tâm được chứ.

      Liễu Y dựa vào ghế sa lon: " có việc gì, khiến chị Tiền lo lắng rồi."

      "Em đó, tự làm theo ý mình à, nhưng mà, cũng thể trách emem mà , cũng được, tình hình sao rồi, ai làm khó dễ em chứ." Tiền Văn Phương thở dài tiếng.

      " sao đâu, chị yên tâm , chị Tiền, ra em đ bởi vì em thiếu Kiều Kì ân tình, em xem ra, ta và Phong Thượng chắc có liên quan rất lớn, chuyện lần trước, ta nhắc nhở em, em thích nợ người khác.” Liễu Y thành .

      "Em về sau bớt tiếp xúc với ta , Kiều Kỳ người này, chị cũng thể nhìn ra, rốt cuộc có ý gì với em hay ." Tiền Văn Phương giọng dặn dò.

      Liễu Y sờ sờ cằm, gật đầu: "Cứ thuận theo tự nhiên , em hiểu rồi, chị Tiền."

      "Uh, chuyện này chị nữa, chỉ là, Trần kia, trải qua lần này, chắc cũng sợ rồi, về sau mà có chuyện như vậy, em dễ xử lý hơn." Tiền Văn Phương cảm thán.

      " Trần sao, chắc vậy, chỉ là, quay phim cũng sắp xong rồi, lúc đó em liên quan tới Phong Thượng nữa." Liễu Y .

      "Đúng rồi, chị bên này có quảng cáo mời em đóng, mặc dù chỉ là công ty , nhưng tiền cát sê cũng tệ lắm, em quay phim xong bên kia, chị sắp xếp giúp em." Tiền Văn Phương nhớ tới rồi ra.

      Liễu Y xoa xoa phát, thầm nghĩ, dạo này sao dễ kiếm tiền thế nhỉ, mím môi cái: "Chị cứ sắp xếp , em có ý kiến, nhưng mà, em còn có công việc, nếu như quay quảng cáo, chị giúp em sắp xếp trong thời gian em được nghỉ , được chị."

      "Em vẫn làm công việc kia sao?" Tiền Văn Phương hỏi.

      "Em cảm thấy rất tốt, làm diễn viên, phải ngày nào cũng làm, lúc rãnh cần ở nhà, còn kiếm được tiền nữa." Liễu Y muốn nghỉ việc, dù sao kiếm được tiền do chính mình lao động, cũng ai nhận ra mình.

      "Tùy em vậy, chỉ là, chị trước tiếng, nếu nếu như sau này có công việc nhiều hơn, em phải xin nghỉ, biết , chớ vì việc mà mất việc lớn." Tiền Văn Phương bất đắc dĩ .

      "Uh, em tính toán hết rồi." Liễu Y đồng ý, chợt nhớ tời việc gì, hỏi: "Chị Tiền, em lần trước nhờ chị hỏi thăm chuyện Dương Vanh với Dương gia, chị có biết được gì ."

      "Liễu Y, em còn nhớ tới ta sao?" Tiền Văn Phương lo lắng hỏi.

      " có, chỉ là lần trước Tần Văn qua câu, biết Dương Vanh mấy năm, còn biết là người của Dương gia, trong lòng thoải mái, nên muốn biết chút." Liễu Y uyển chuyển .

      "Chị nghe thế này, Dương gia có hai em, lớn sớm kết hôn, mà người kia chưa ai thấy qua, hơn nữa cũng có người thấy Dương Vanh qua vào biệt thự của Đương gia, cho nên, thấy trùng hợp, nhưng chuyện này, chỉ có mấy người lén lút suy đoán, Tần Văn cho em biết, như vậy là sao." Tiền Văn Phương kể lại mấy chuyện mà mình nghe được.

      images __ Hết chương 26 __ images
      tinaphan thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 27
      Editor: ngocminh2206


      Liễu Y sờ sờ cằm, cảm thấy phải đơn giản như vậy, lần trước, vì phải lo kiếm tiền, nên có thời gian trả thù Dương Vanh với Tần Văn.

      Liễu Y rất muốn làm theo ý của mình, nhưng thế giới này vẫn còn có pháp luật, đây nê Liễu Y chỉ có thể nhẫn nhịn, nhưng nếu vượt qua ranh giới cuối cùng của , để yên.

      Dương Vanh với Tần Văn thiếu nợ chủ nhân của thân thể này , nếu như đánh trực tiếp phải chờ cơ hội, nếu càng phiền phức thêm, có lợi gì cả, cho nên phải hỏi để biết cái , có thể lợi dụng được hay .

      Liễu Y trầm tư suy nghĩ, xem ra chưa đến lúc, trước hết phải biết Dương vanh có phải người Dương gia hay , dù sao hai người này cũng chạy thoát, chỉ cần hai người bọn họ đừng tìm gây phiền phức, vậy tạm thời buông tha, chờ đợi thời cơ, tính sổ bọn họ.

      "Vậy cám ơn chị nhiều, em cũng thuận miệng hỏi thôi, tuần sau, em quay xong hai cảnh nữa là kết thức, chờ bên kia quay xong, em gọi cho chị nha." Liễu Y .

      "Được rồi, em nên cẩn thận chút, trong giới này đề có chuyện ngoài ý muốn xảy ra." Tiền Văn Phương giọng dặn dò.

      "Uh, em để ý." Liễu Y xong, quăng di động sang bên, tay để sau ót, nhìn lên trần nhà.

      tuần lễ sau, Liễu Y với Hiểu Mẫn tới đoàn làm phim, mà Lưu Trường Minh hình như biết gì, ánh mắt phức tạp nhìn Liễu Y, nhưng mà, thấy Liễu Y vẫn bình thường, nên nghĩ gì nữa.

      Trần vừa thấy Liễu Y, nhanh chóng chạy lại: "Liễu Y à, lâu gặp."

      Hiểu Mẫn cười cười: " Trần, mới có tuần lễ thôi mà."

      "Tôi chỉ là quan tâm Liễu Y thôi." Trần cười lúng túng, vội vàng giải thích.

      Liễu Y im lặng liếc nhìn, mắt liếc nhân viên làm việc, vỗ vai phó đạo diễn Trần, giọng : "Yên tâm, mặc dù có việc ngoài điều khoản, nhưng sao cả, cũng cần đưa thêm tiền cho tôi đâu."

      Trần muốn lại thôi, cảm thấy vui mừng, giọng : "Liễu Y à, cái hợp đồng lần trước tôi kí có thể đưa cho tôi được ?"

      Liễu Y chớp mắt hai cái: " Trần, chúng ta kí cái gì tôi sớm quên rồi."

      Phó đạo diễn Trần chỉ vì lỡ kí tên mà hối hận vô cùng, vì để hoàn thành nhiệm vụ mà Tề tổng giao phó, để ý, bây giờ mới biết, lại liên lụy tới , nếu như cái hợp đồng này, cẩn thận bị lộ ra, mình chết chắc.

      Phó đạo diễn Trần tới sát bên cạnh Liễu Y, vẻ mặt tươi cười: "Liễu Y à, lần trước tôi cũng là bất đắc dĩ thôi, cho đến đó chỉ là để biết mặt mấy boss thôi, tôi có gì ý gì khác, nghĩ thử xem."

      Liễu Y khoát tay, nghiêm túc nhìn Trần: "Tôi hiểu chứ, Trần, tôi cảm thấy tôi nên giữ lại, về sau có chuyện như vậy, chúng ta cứ theo như vậy mà thực , tôi cũng rất thông cảm cho ."

      Trần cười khổ, thầm nghĩ, mình lần đầu dẫn mối mà như thế này, mình còn dám làm nữa sao chứ, chứ, cái này mình nên để cho người khác làm hơn, hai ngày nay vì 10 vạn kia, mình chắp vá lung tung, đến mức sắp hết tiền trong tài khoản luôn rồi.

      Nhìn ánh mắt Liễu Y nghiêm túc bình tĩnh, Trần cười lúng túng: "Chắc có lần sau rồi, về sau người nào mà , cứ với tôi, tôi để họ bảo tới mấy chỗ đó, bản hợp đồng đó giữ cũng cần thiết, hay là đưa cho tôi ."

      " Trần, yên tâm , quan tâm tôi như vậy..tôi biết mà, chừng, sau này chắc làm phiền Trần." Liễu Y uyển chuyển .

      Phó đạo diễn Trần nghẹn lời, chưa từng thấy qua người nào được nước làm tới như vậy, lần trước trong bữa tiệc kia, biết Liễu Y có dùng quy tắc ngầm để leo lên nữa.

      Trầm mặc lát, Trần mới cười cười: "Sao mà khách sáo thế, Liễu Y à, về sau đừng gọi là Trần nữa, gọi Trần ca , việc kia qua, chúng ta đừng nhắc lại nữa."

      Liễu Y gật đầu, hai người nhìn nhau như thế, mọi người xung quanh tò mò vô cùng.

      Mà Lưu Trường Minh bên kia vô cùng nghi hoặc, phó đạo diễn Trần sao lại thân thiết với Liễu Y như vậy chứ, bình thường chút nào.

      Buổi sáng hôm nay quay phim, vai chính vai phụ đều có mặt.

      Mà Kiều Kì lại tìm Liễu Y mới thay đồ xong, giọng hỏi đôi câu, thấy Liễu Y lần trước có việc gì, Kiều Kỳ lúc này mới yên tâm.

      Mà Hạ Tâm lúc tới đoàn làm phim, vẫn dùng ánh mắt phức tạp nhìn Liễu Y, nhưng lại bới móc, trong lòng vẫn còn sợ cái bóp cổ kia.

      Qua việc lần trước, hạ tâm cũng biết, có số việc có thể , có số việc chỉ có thể hiểu, hơn nữa Tề thiếu cảnh cáo mình, Hạ Tâm sao dám làm loạn.

      Mà Trương Diệc thấy Liễu Y có gì khác thường, cũng để ý nữa, ra cũng cảm thấy lạ.

      Nhưng đến lúc quay phim thuận lợi vô cùng, khiến Lưu Trường Minh rất ngạc nhiên, bởi vì mấy cái quan hệ bên trong, chỉ có Lưu Trường Minh là biết nhất, nhưng có việc gì xảy ra ngoài ý muốn, thể tin được.

      Sau khi ăn cơm xong, nhân viên bắt đầu làm việc, chuẩn bị quay cảnh diễn cuối cùng của Liễu Y, cũng chính là cảnh Liễu Y bị cảnh sát khống chế, giải lên xe, với lại thêm phân đoạn cuối cùng với nam chính.

      Chỉnh sửa trang phục xong, Liễu Y soi gương, mắt chớp hai cái, nên trả nợ cú đá mà đá Trương Diệc lúc trước rồi, ta cũng trước rồi, Liễu Y cho tới bây giờ mới hiểu được, ra là vẫn chờ đến lúc này đây, cho nên mới , dùng lực tinh thần cũng có lợi lắm chứ.

      Liễu sờ sờ mặt, mặt dày mà, chắc có chuyện gì đâu, tuy là trả nợ, nhưng Liễu Y để cho Trương Diệc trả thù dễ dàng vậy đâu.

      Lưu Trường Minh nhìn Liễu Y với Trương Diệc, gật đầu, dặn dò xong, nghiêm túc : "Liễu Y, mặc dù bị bắt, nhưng nhớ, chính là lão đại của tổ chức phản động, khi chất kia, đừng để mất , còn Trương Diệc, ánh mắt phải cảm thấy được mình hơi hối hận, dù sao vì trả thù cho đồng nghiệp, nên mới xảy ra chuyện như vậy, biết chưa?"

      Liễu Y với Trương Diệc nhìn nhau cái, cả hai đều suy nghĩ, cùng nhau gật đầu.

      Lưu Trường Minh khẽ mỉm cười, vỗ vai Liễu Y: "Đây là cảnh cuối cùng của , cố gắng lên."

      Mọi người vào vị trí xong, nhân viên làm việc yên lặng chờ đợi, nhìn chằm chằm vào cảnh quay, còn Lưu Trường Minh cúi đầu nhìn vô ống kính, phất tay lên.

      Tiếng hô bắt đầu vang lên, Liễu Y bị hai nữ cảnh sát hộ tống, áo khoác đen khẽ bay theo gió, mái tóc dài bập bềnh, vẻ mặt biểu cảm gì, mắt bình tĩnh, từng bước từng bước tới chỗ xe cảnh sát.

      Trương Diệc tới, theo kịch bản ngăn Liễu Y lại, ánh mắt phức tạp, khóe miệng lộ ra nụ cười, giọng : "Tôi có chuyện muốn hỏi."

      Liễu Y nhìn qua chỗ khác, đắm chìm trong suy nghĩ của mình.

      Trương Diệc mắt sáng lên, tự nhiên nó: " giết Lâm Hạo do dự sao, theo tận năm năm."

      Liễu Y giống như mới hồi hồn quay đầu nhìn Trương Diệc, khóe miệng khẽ mở: "Lâm Hạo là ai?"

      Trương Diệc sững sờ, cười khổ, mặt vặn vẹo, tức giận nhìn Liễu Y chẳng có cảm xúc gì: " tim phổi mà, cái người nằm vùng mà bị vứt xác ở Đông Hà đó, quên rồi sao?"

      Mắt Liễu Y chớp chớp, thản nhiên hừ tiếng: " nhớ , tôi giết quá nhiều người sao mà nhớ nổi."

      Trương Diệc nhìn mặt Liễu Y vô cảm, lập tức đưa tay tát cái, tiếng ”bốp” vang lên.

      Xung quanh yên tĩnh, mắt Lưu Trường Minh trợn to, ngượng ngùng cười, ra là Trương Diệc trả thù sao, đánh như thế, nhưng mình vẫn thể gì hết, chỉ có Liễu Y phải chịu khổ thôi, cái tát kia chắc đau lắm.

      Mắt Liễu Y thoáng qua tia xảo trá, sớm biết bị cái tát đau như thế, nên giấu túi máu giả trong miệng rồi, khóe miệng bắt đâu từ từ chảy ra vệt máu.

      Tâm Trương Diệc chợt dao động, chắc xảy ra chuyện gì chứ, nhưng nghe được tiếng hô ngừng, tát cũng tát rồi, nên phải dẹp mấy suy nghĩ kia , tiếp tục diễn: "Cái tát này là thiếu Lâm Hạo, là nằm vùng, nhưng mà, thế nhưng lại ."

      Liễu Y chợt sững sờ, cúi đầu, thanh dần: "Đây phải là lý do."

      Sau khi xong, Liễu Y từ từ đứng thẳng dậy, y như khí thế trước kia, ánh mắt lạnh nhạt: "Nếu như có gì nữa, tôi đây."

      Trương Diệc nhìn miệng Liễu Y đầy máu, lòng dao động, nhưng diễn vẫn phải diễn: " ."

      xong, cúi ra hiệu cho hai nữ cảnh sát bên cạnh Liễu Y, nhìn bóng dáng Liễu Y lên xe cảnh sát, Trương Diệc đứng ở đó, ánh mắt mang theo cảm giác mờ mịt.

      "Được rồi, tốt lắm." Lưu Trường Minh đứng lên, vỗ tay cái: "Cảnh này qua, Liễu Y tệ, Trương Diệc à, cái tát kia cũng tệ, chỉ là, lần sau chớ tự sửa kịch bản."

      Lưu Trường Mình vừa xong, nhân viên làm việc xung quanh lập tức cúi đầu giọng bàn tán, cái tát hồi nãy, là muốn trả thù mà.

      Trương Diệc nghe thấy, mặt biến sắc, thấy Liễu Y bình tĩnh bước xuống xe, định rồi lại thôi.

      Liễu Y tay lau vết máu ở khóe miệng, hất cằm lên, tới trước mặt Trương Diệc: "Nợ tôi trả đủ, coi như thanh toán xong."

      Liễu Y biết trước rồi, nếu như muốn né, Trương Diệc thể nào đánh được, nhưng nợ người khác, phải trả, nhưng cũng thể để Trương Diệc cảm thấy vui cẻ được, mặc dù đánh cũng hơi mạnh, nhưng so với cú đá kia của , chẳng là gì cả.

      Trương Diệc nhìn theo bóng dáng Liễu Y, cái tát hồi nãy chắc hơi quá tay, nên cảm thấy hơi hối hận, thấy nhân viên làm việc liếc mình.

      Tay Trương Diệc nắm thành quyền, trong lòng ủy khuất, nếu so với cú đá kia, đánh thế chẳng là gì, làm sao mình lại bị chỉ trích chứ, cái này hợp lý chút nào, haizz.

      images __ Hết chương 27__images


      Nếu thik truyện này các bạn hãy nhấn nút Thanks dùm mình nha, mình cảm ơn images
      Chương 28
      Editor: ngocminh2206


      Liễu Y cũng quay bộ phim này tháng rồi, tính là quá dài, nhưng những người tiếp xúc với Liễu Y, đều biết Liễu Y giống như những lời đồn đãi kia, có lẽ bởi vì thái độ khi quay phim của Liễu Y, khiến nhân viên đoàn phim nhìn bằng ánh mắt khác.

      Liễu Y quay xong, phần lớn nhân viên làm việc cũng chào tạm biệt Liễu Y, ngay cả Lưu Trường Minh cũng khích lệ Liễu Y mấy câu, khiến Liễu Y vô cùng kinh ngạc, trong giới này mà cũng có thứ tình cảm như vậy sao chứ.

      Kiều Kỳ còn xin số điện thoại của Liễu Y, hi vọng về sau có thể liên lạc nhiều hơn, nhưng mà còn cảnh cáo Liễu Y, đừng nên dính líu tới Phong Thượng nữa.

      Trần lúc tới cũng tìm Liễu Y, năn nỉ cả buổi, thế mà Liễu Y chẳng chịu đem bản hợp đồng kia ra đưa cho , rồi làm ra vẻ thân thiết, xin số điện thoại, để về sau còn liên lạc.

      Trương Diệc thấy Liễu Y sắp rời , tâm tình thất thường tìm Liễu Y, chỉ câu hi vọng lần sau có cơ hội hợp tác, rồi xoay người bỏ , Liễu Y cũng chẳng để ý, thiếu nợ cũng trả rồi, có thể gặp lại hay , làm sao có thể biết được chứ.

      còn việc gì nữa, sau khi Liễu Y từ đoàn phim về nhà, cho Hiểu Mẫn nghỉ ngơi thời gian, mà cũng nghĩ xả hơi vài ngày, xong lại tới hội sở để làm việc.

      Hà Dương nghĩ Liễu Y làm việc ở đây nữa, mặc dù Liễu Y nhắc lần này tới lần khác nhưng Hà Dương cũng chẳng để ý.

      Thứ nhất, Phong Thượng nội tình bên trong quá sâu, có thể làm cho thiếu nữ thành thục nữ, có thể làm cho ngây thơ thành lẳng lở, trừ khi bản thân muốn dính líu vào, nhưng nếu chỉ cần vào công ty Phong Thượng kia, vĩnh viễn cũng chạy thoát, cho nên, Liễu Y quay phim của phong Thượng sản xuất, nên Hà Dương chắc chắn Liễu Y trở về.

      Thứ hai, là bởi vì thể nào tin được Liễu Y có thể cầm được mà buông được, dù sao ai có thể thản nhiên đối mặt với hai thân phận khác nhau của mình, coi như Liễu Y phải là đại bài, nhưng cũng có chút danh tiếng, cũng có thể nổi tiếng hơn nữa, nên cần gì phải tiếp tục làm công nhận vệ sinh, chỉ cho là Liễu Y vậy thôi chứ tới làm nữa.

      Cho nên tại phòng làm việc của thấy Liễu Y đúng hẹn quay lại, Hà Dương cảm thấy thậ là ngoài ý muốn mà.

      Hà Dương trợn to hai mắt, nhìn Liễu Y đứng trước mắt, giọng ổn,: " làm sao lại quay trở lại rồi?"

      Liễu Y liếc mắt: "Quản lý à, tôi chỉ xin nghỉ đến ngày hôm này,nếu trở lại, chắc chắn trừ tiền lương của tôi."

      Hà Dương vỗ trán, nhìn Liễu Y trong mắt chỉ có tiền kia, bất đắc dĩ: " quay phim xong rồi sao."

      Liễu Y gật đầu: "Tôi quay xong rồi, quản lý, khu vực của tôi phần công cho người khác làm đó chứ?"

      Hà Dương nghẹn lời, cảm thấy Liễu Y trở lại, nên khu vực đó sớm phần công cho người khác rồi, cúi đầu cười trộm: "Làm sao lại thế chứ, phải tôi hứa với rồi sao?"

      Liễu Y chớp mắt hai cái: "Đừng nghĩ tôi quay lại đây chứ?"

      Nghe Liễu Y xong, khiến Hà Dương cười lúng túng, khoát tay: "Sao có thể chứ, tôi chỉ cảm thấy, làm ở khu vực kia thích hợpnên tôi phòng nhân chuyển khu vực của lên lầu ba rồi, thấy thế nào?"

      Liễu Y nhìn thoáng qua, trong lòng thử tính toán, bởi vì có kinh nghiệm bị paparazzi bám đuôi, hơn nữa Tiền Văn Phương còn thỉnh thoảng cảnh cáo đừng xuất đầu lộ diện, mà Liễu Y thể bỏ qua công việc còn được bao ăn này, bây giờ nghe Hà Dương , ngược lại còn gãi đúng chỗ ngứa của .

      Gật đầu, : " ra tới chỗ nào cũng sao hết, tôi làm theo sắp xếp, nhưng mà, quản lý à, khu làm việc kia có nhiều góc chết, rất khó dọn dẹp, tôi nghĩ là, tiền lương của tôi chắc phải tăng thêm chút đúng ?"

      Hà Dương bật cười, quả nhiên là Liễu Y, đưa tay gõ gõ bàn, dựa người về sau: "2500, như thế nào hả?"

      Mắt Liễu Y sáng lên: "Vậy cám ơn quản lý."

      " khoan ." Hà Dương nhìn Liễu Y xoay người rời , mới vội vàng .

      Liễu Y dừng bước lại, quay đầu: "Quản lý à, cứ như cũ nha."

      "Vậy sao hồi nãy sao thu tiền? " Hà Dương phục, nhíu mày hỏi.

      "Hồi nãy là về công việc, bây giờ là công việc bên ngoài, quản lý à, nếu như có việc gì, vậy tôi xin phép trước, tôi còn muốn làm quen với khu vực mới đây." Liễu Y bình tĩnh .

      Hà Dương tằng hắng cái, hạ thấp giọng, chỉ chỉ cái ghế trước mặt: "Ngồi xuống trước , chúng ta tâm chút, cứ như cũ, tôi biết mà."

      Liễu Y vừa nghe thấy, nhanh chóng ngồi xuống, chỉnh thân thể cho ngay ngắn xong, hất cằm lên: "Rồi đó, hỏi ."

      Hà Dương thấy tốc độ nhanh chóng của Liễu Y, im lặng thở dài, đưa tay chống cằm, giọng hỏi: " bây giờ lẽ ra cũng là diễn viên hạng hai rồicô làm sao lại làm ocng6 việc này nữa, tôi chỉ tò mò mà thôi."

      "Cái nghề diễn viên này tôi nỡ bỏ, còn làm công nhân vệ sinh vẫn yên ổn hơn." Liễu Y suy nghĩ, rồi suy nghĩ của mình.

      Hà Dương gật đầu, Liễu Y này có phải là người của thời đại này chứ, có mơ mộng như mấy khác: "Lần này quay phim cho Phong Thượng, gặp chuyện gì chứ?"

      Việc Hà Dương tò mò chính là việc này, nếu nhìn ngoại hình của Liễu Y, có nhan sắc, dáng vẻ thanh thuần, mặc dù tính tình có hơi kì cục, nhưng người như vậy Phong Thượng thể nào bỏ qua , đặc biệt là Tề hoàn vị kia.

      Liễu Y liếc nhìn, Hà Dương trong lòng Liễu Y từ máy rút tiền thăng cấp lên thành người nhiều chuyện, dựa người ra sau: "Quản lý à, hi vọng tôi gặp chuyện gì lắm à?"

      " có đâu, mà, ta tôi chỉ cảm thấy ham tiền, làm sao có thể bỏ qua cơ hội này chứ" Hà Dương đành phải giải thích.

      Liễu Y mím môi, thở dài: "Tôi ham tiền, nhưng tôi biết, cái có thể kiếm ra tiền, còn có cái thể, mà tôi đâu có bỏ qua cơ hội đâu chứ, chỉ là, gặp được người tốt như Trần, là hiếm thấy."

      Hà Dương chẳng hiểu gì cả, mắt sáng lên, nhiều chuyện hỏi tiếp: " tỉ mỉ cho tôi nghe xem."

      Liễu Y nhìn sang, chớp mắt: "Quản lý à, tôi thể đượctôi hứa là cho người khác biết rồi, tôi cảm thấy làm công nhân vệ sinh vẫn thực tế hơn."

      Hà Dương hiểu Liễu Y, muốn , có cho nhiều tiền hơn nữa, cũng , lắc đầu, đưa tay sờ sờ cằm, rồi khoát tay: "Được rồi, làm công việc của , tôi biết mà, tổng cộng 400, thiếu đâu."

      Liễu Y gật đầu, hài lòng nhìn Hà Dương, rồi xoay người rời .

      Hà Dương lấy tay gõ gõ bàn, nghĩ tới chuyện, nghe tiếng chuông điện thoại, vội vàng bắt máy.

      "Vâng, Tuần thiếu." sắc mặt Hà Dương nghiêm túc, giọng cung kính.

      Tuần Tu cúi đầu nhìn tài liệu trong tay, ngón tay trắng bệch và thon dài lật xem mấy tấm hình, chân mày hơi nhíu lại, : "Hà Dương, tại họi sở của cậu có người tên là Liễu Y đúng ?"

      Hà Dương ngạc nhiên, rồi khẽ khẽ cười: "Sao lại hỏi việc này, Tuần thiếu, lần trước tối muốn chuyển công tác của ta qua làm việc với , thế nhưng chấp nhận, sao chứ, đổi ý rồi hả?"

      "Đừng đùa nữa." Giọng Tuần Tu trầm: "Cậu làm thế là có ý gì hả?"

      "Con bé kia rất khỏe, sớm biết rồi còn gì?" Hà Dương gật đầu .

      Tuần Tu giờ mới nhớ tới: " ra là ấy sao, Hà Dương, Liễu Y đó, cậu trông chừng ấy cho tốt, có lẽ dùng được."

      "Dạ vâng, Tuần thiếu." Hà Dương hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng vẫn đồng ý.

      Tuần tu cúi đầu nhìn hồ sơ của Liễu Y gần đây: " ấy thiếu tiền dữ lắm sao?"

      "Hình như là vậy." Hà Dương sững sờ, rồi : "Lúc trước câu phút 100, làm cho con bé kia như được khai sáng, bây giờ tôi mà hỏi cái gì, mỗi câu 100, hồi nãy còn bị bóc lột 400, Tuần thiếu, con bé đó bị dạy hư mất rồi."

      Khóe miệng Tuần Tu cong lên, híp mắt nhìn tấm hình trong tay, trong tấm hình là cảnh Liễu Y lúc kết thúc vai diễn đại tỷ của tổ chức phản động: " này cũng thú vị đó chứ."

      Hà Dương lập tức hỏi: "Liễu Y chẳng lẽ có chuyện gì sao?"

      " ấy có chuyện gì, cậu chỉ cần trông chừng tốt cho tôi, đừng để lộ liễu quá." Giọng Tuần Tu phai nhạt : "Cậu và Thành Lâm cứ thương lượng cụ thể , dù sao Liễu Y cũng là cấp dưới của hai người."

      "Dạ vâng." Hà Dương vô cùng ngứa ngáy, có chuyện gì mà mình biết vậy chứ.

      Tuần Tu cúp điện thoại, rồi đưa điện thoại cho người đàn ông mặt đen đằng sau lưng, rồi nhìn tài liệu trong tay, ánh mắt thoáng qua tia ý lạnh, này biết nên khen ngợi hay nhỉ, ngờ, nhưng biết là tốt hay xấu đây, hi vọng đừng ngăn cản con đường của mình.

      Tuần Tu phát phất tay, người đàn ông mặt đen đẩy xe lăn vào thư phòng, Tuần Tu vừa vào tới thư phòng, lập tức giơ tay lên.

      Hải Phong buông xe lăn ra, tự động lui ra, đóng cửa thư phòng lại.

      Tuần Tu lẳng lặng ngồi xe lăn, hai tay chống tay vịn, từ từ đứng thẳng lên, mặt tái nhợt lại càng thêm tái nhợt, sau khi bước được vài mấy bước, đứng thẳng người lên.

      Từng bước tới trước bàn đọc sách, rồi xoay người ngồi ghế, thở hổn hển, buông lỏng dựa người ra đằng sau, tay vỗ vỗ hai cái chân, sắc mặt u.

      Chưa có ai biết Tuần Tu có thể được, trị liệu trong ba năm, Tuần Tu có thể lại bình thường, nhưng vừa đến mấy ngày mưa dâm, rất khó chịu, đây đều là Tề gia gây ra cho .
      Lonnatinaphan thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :