1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Lịch Sử Của Nhân Vật Nhỏ Trong Làng Giải Trí - Đạt Oa (106C + 4NT)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 18
      Editor: ngocminh2206




      Liễu Y thản nhiên nhìn Hà Dương, rồi bỏ .

      Hà Dương trừng mắt trước khí, rồi lập tức xoay người đuổi theo Liễu Y: " thấy người hôm qua như thế nào?"

      Liễu Y dừng bước lại: "Như cũ, được chứ?"

      Hà Dương vô lực gật đầu: "Được rồi, như cũ"

      "Về mỹ nam tàn tật đó sao ?" Liễu Y giọng hỏi.

      Hà Dương miệng nhếch lên, tay sờ sờ cằm, gật đầu: " như thế, tôi cũng hiểu được phần nào…"

      “Tôi có ấn tượng gì, tôi chỉ cảm thấy ta hơi trầm." Liễu Y suy nghĩ chút, đúng là có ấn tượng gì, có lẽ ấn tượng lớn nhất, chính là thấy người kia, nghĩ đến phút 100, khai sáng cho con đường khác làm ra tiền.

      Hà Dương nhìn chằm chằm, thử hỏi: "Nếu cho đổi lại công việc, nghĩ sao?"

      Liễu Y cảnh giác nhìn Hà Dương, lắc đầu cái, " cần thiết, nơi này mà nhận tôi, tôi tìm chỗ khác, cùng lắm , tôi nghỉ việc làm chỗ khác."

      "Tôi chưa gì hết, sao mà phản ứng dữ vậy?" Mũi Hà Dương khẽ hừ, .

      Liễu Y tay cầm khẩu trang: "Quản lý, công việc tôi đây rất tốt, tạm thời muốn đổi lại, nếu như có thu nhập ngoài định mức, tốn quá nhiều thời gian của tôi, tôi đồng ý."

      Lúc Liễu Y lần đầu tiên đỡ được mỹ nam tàn tật kìa, dùng lực tinh thần xem qua, hai chân căn bản rất tốt, mặc dù có thể thấy vết thương cũ trước kia, nhưng qua mấy năm, nên có thể lại bình thường, nhưng biết tại sao cho đến bây giờ vẫn ngồi xe lăn, mà điều đó cũng liên quan tới , hơn nữa nhìn thái độ Hà Dương với mỹ nam tàn tật kia, khó đoán ra, boss giấu mặt ở hội sở này là ai.

      Lời của Hà Dương mới vừa rồi, Liễu Y hiểu được, cũng bởi vì hiểu được, nên mới có cảnh giác, nên ít tiếp xúc với những người này tốt hơn, nhưng kiếm tiền, lại thể bỏ qua được, cho nên sở trường của Liễu Y là qua cầu rút ván.

      Hà Dương có chút ý nghĩ sâu xa liếc nhìn: "Nếu như tiền lương cao hơn sao?"

      Liễu Y bình tĩnh : "Vậy thà làm trợ lý cho còn hơn."

      Hà Dương gật đầu: " như vậy, tôi biết rồi."
      Liễu Y mắt chớp chớp: "Tổng cộng 400."

      Hà Dương nghẹn lời, tay sờ sờ khuôn mặt đẹp trai của mình: " bây giờ nhìn thấy mặt tôi, chắc toàn thấy tiền nhỉ?"

      Liễu Y hung hăng gật đầu, "Tổng cộng 500."

      Liễu Y hài lòng cầm tiền xoay người rời , ánh mắt liếc vị nào đó tự ái, cúi đầu tính toán sổ sách .

      Sau đó thời gian, Liễu Y gặp Hà Dương nữa, mặc dù rất tiếc vì có cơ hội kiếm thêm tiền, nhưng so với cuộc sống yên tĩnh của , cũng đáng nhắc tới.

      Nửa tháng sau, Liễu Y bình thường tan việc, về nhà, thuận đường mua đồ dùng cần thiết, xách bao lớn bao về đến nhà thấy Tiền Văn Phương đứng ở trước cửa, ánh mắt lộ ra nghi ngờ: "Chị Tiền, chị tới đây sao báo cho em biết?"

      Tiền Văn Phương ngẩng đầu, đứng lên, ánh mắt nhìn từ xuống, nhìn từ trái sang phải, sắc mặt trầm xuống: "Em , em rốt cuộc đâu?"

      Liễu Y há miệng, cúi đầu mắt liếc, tằng hắng cái: "Chị Tiền, chị gì vậy chứ?"

      Tiền Văn Phương đưa tay vỗ cửa, xoay người nhìn chằm chằm Liễu Y cố tỏ ra vô tội, hừ tiếng: "Chị tới đây ba lần rồi, từ sáng đến tối, em căn bản có ở nhà, em cũng đừng em dạo phố."

      Liễu Y nháy hai cái mắt, chị Tiền này cũng khá thông minh nhỉ, rồi lên phía trước, "Chị Tiền, vào nhà rồi hãy , em thành khai báo, được chưa?"

      Tiền Văn Phương nhàn nhạt thoáng nhìn, hai tay ôm trước ngực, hất cằm lên: "Mở cửa ."

      Sau khi hai người vào nhà, Tiền Văn Phương tự nhiên rót ly nước, ngồi ghế sa lon, bày ra tư thế thẩm vấn.

      Liễu Y chuẩn bị xong, xoa xoa lòng bàn tay, khéo léo ngồi đối diện: " Chị Tiền, chị hôm nay tới đây có chuyện gì thế?"

      Tiền Văn Phương vừa nghe, nhất thời nhảy lên: "Chuyện gì, đương nhiên chuyện vai diễn của em chứ chuyện gì nữa, chị đây vội vã chạy tới, mà em cũng chẳng quan tâm gì hết, haizz, em cho chị, em rốt cuộc đâu?"

      Liễu Y chớp hai cái mắt, lắp bắp hồi lâu: "Em làm việc?"

      "Việc gì chứ?" Tiền Văn Phương vội vàng hỏi.

      “Đại loại công việc bình thường thôi, giống như là phục vụ." Liễu Y tránh nặng tìm .

      Tiền Văn Phương tức giận mà cười, hai tay chống nạnh: "Em cũng hay , lần trước chị hỏi em rồi, em còn chịu , phải để cho chị ép em, phục vụ là sao, loại nào phục vụ.rốt cuộc làm gì?"

      Liễu Y vội vàng : " Làm công nhân vệ sinh, , em đều đeo khẩu trang, ai biết đâu."

      Tiền Văn Phương dừng lại, ánh mắt mờ mịt, sững sờ ngồi xuống, nhìn Liễu Y đối diện, thở dài tiếng: “Em đó, chị thấy hình như chị hiểu em, trước kia chị dám chắc, tại, em ngay cả công việc này mà cũng có thể làm được, Liễu Y, em còn có ý định trả thù hai người kia , nếu , sao cả, có lẽ, em bây giờ đối với giới nghệ sĩ, cũng có người bài xích, còn cơ hội có, em p[hải tập trung vào chứ, mà bây giờ, chị chẳng thấy em quan tâm chút nào.”

      Liễu Y cọ cọ tay, mặc Tiền Văn Phương ràng, nhưng đúng là như thế, đối với nghề diễn viên này, Liễu Y có quan tâm, đóng phim đối với Liễu Y mà , cũng chỉ là cách để kiếm tiền thôi, muốn trở thành minh tinh gì đó, ánh mắc liếc Tiền Văn Phương bực mình, giọng : “Chuyện trước kia, em quan tâm nữa, nhưng mà, cũng có cách nào hăng hái tham gia, chị Tiền à, em thích hợp với giới showbiz này đâu.”

      Ánh mắt Tiền Văn Phương nhìn chằm chằm Liễu Y, rồi nhíu mày cái: “Nếu trước kia em bỏ cuộc, có lẽ chị cũng đồng ý, nhưng xem em diễn Phong Vân, chị cảm thấy em cũng có thiên phú, nhưng chị biết tại sao em lại thành như thế này, nhưng cứ từ từ , chị cảm thấy vẫn có hy vọng mặt em trở lại như cũ, Liễu Y à, làm người đại diện của em, chị hy vọng em tập trung 100% vào cho chị,nhưng mà, tình huống của em chị cũng biết , chị gì nữa, chỉ hy vọng, em có được cơ họi, nhất định phải bết nắm lấy, công việc kia của em, coi như chưa nghe qua, trong giới showbiz này, nghệ sĩ thất bại có nhiều lắm, em bắt đầu so với người khác cao hơn rất nhiều, chị cảm thấy, em nên bỏ cuộc, con đường này, em có thể rất xa.”

      Liễu Y nghe được lời của Tiền Văn Phương, ánh mắt chớp chớp, gật đầu, "Chị Tiền, em chắc là như chị đâu, bây giờ em cũng chẳng dám chắc như thế, nếu như có cơ hội, em cố gắng."

      "Được rồi, nghe những lời này của em, chị cũng yên tâm rồi, công việc kia của em, em thích cứ làm , nhưng mà, tốt nhất là nên nghỉ , tại chị cũng có ý kiến gì, nhưng về sau bị người khác moi ra, chuyện gì cũng có thể xảy ra." Tiền Văn Phương dặn dò tỉ mỉ.

      Liễu Y thở dài tiếng, là người bình thường, ngày ăn sợ đói, tiền đồng nghĩa với lương thực, có tiền có lương thực, luôn cảm thấy nỡ, mặc dù Tiền Văn Phương rất hợp lý, nhưng thực tế cho phép, mắt liếc Tiền Văn Phương mong đợi nhìn chằm chằm, giọng : "Chờ em dự trữ đủ rồi hãy , yên tâm , để cho người khác biết đâu."

      Tiền Văn Phương gật đầu: "Em hiểu được là tốt rồi, à mà, bên kia đồng ý, em nên xem kịch bản , trước khi quay chính thức, nhất định quay phim thử, nhưng cầu cao như đạo diễn Hàn, cũng có vấn đề gì nữa, chị chỉ lo lắng cho em thôi."

      Liễu Y trợn to hai mắt, dễ dàng như vậy sao: "Vai đại tỷ của tổ chức phản động sao?"

      Tiền Văn Phương gật đầu: "Uh, lúc chị hỏi thử cũng ôm hy vọng gì, nhưng bên kia lại đồng ý, chỉ là, nhân vật này em suy nghĩ lại chút , nếu muốn diễn tốt, cũng dễ dàng đâu, cũng xem như là thử thách đó."

      Liễu Y tay sờ sờ mặt, ánh mắt trầm xuống: " sao đâu chị à."

      Tiền Văn Phương dừng lại, suy nghĩ chút, có chút trầm mặc: " phải tại mặt của em chứ, chủ yếu là, trong khoảng thời gian này em nhận được lời mời, là do muốn lăng xê vai nữ chính là Kiều Kỳ của công ty Phong Thượng, vai nam chính cũng là ngôi sao nổi tiếng Trương Diệc, tiền cát sê của em tính theo diễn viên hạng hai, so với Phong Vân, chắc chắn cao hơn chút."

      Vừa nghe đến tiền, Liễu Y lập tức tập trung tinh thần, gật đầu mạnh, vỗ vỗ ngực, bảo đảm : "Yên tâm , chị Tiền, em nhất định nỗ lực."

      Tiền Văn Phương cười tiếng, " ra cũng do em thôi, trước kia chị cầu xin người ta, họ còn cho em vai phụ nào , tại, ít nhất cũng có người mời, Liễu Y , chúng ta tiếp tục cố gắng, kiếm nhiều tiền."

      Liễu Y dựa người về sau, nhiều tiền sao, phải lo về vấn đề ăn uống nữa, trong lòng ra cũng mong đợi.

      Nếu quyết định, Liễu Y chỉ cần chờ thông báo của Tiền Văn Phương, mà bình thường trừ làm, lại đem những tài liệu trước kia ra xem, vốn tưởng rằng về sau thể nào đóng phim được nữa, ai biết, thế nhưng lại phải tiếp tục, mà Liễu Y vì tiền, nên cũng có hứng thú với chuyện đóng phim, nhưng là chỉ là chút ít mà thôi.

      Dựa theo kịch bản, Liễu Y diễn tám cảnh, cảnh đầu, chính là giết đồng nghiệp của nam chính, nằm vùng, cảnh hai, ở quầy rượu, hỏi thăm, mặt đối mặt với nam chính, cảnh ba, chỉ huy đệ tử theo dõi nam chính, cảnh bốn, bắt đầu tính kế nam chính, cảnh năm, sau khi hãm hại, bắt được em của nam chính tự mò tới cửa, cảnh sáu, bắt nam chính mà bắt được, chỉ bắt được nữ chính, cảnh bảy, dùng hai uy hiếp nam chính, sau đó bị cảnh sát chạy đến bao vây, cảnh tám, khoanh tay chịu trói, bị cảnh sát bắt.

      Liễu Y vừa nhìn, vừa than thở, lão đại của tổ chức phản động sao mà dỡ thế, toàn là bị đùa giỡn, nhưng mà, so với nữ cảnh sát phải chạy tới chạy lui, lại cần vẻ mặt phong phú, chỉ cần lãnh khốc vô tình, lòng dạ độc ác là được, chuyện này, là nghề của mà.

      Mặc dù từng có kinh nghiệm lần, nhưng kỳ Liễu Y chẳng nhớ được gì, lần trước chỉ làm cho có, mà lần này, được diễn nhiều cảnh hơn, có mắt từ đầu tới cuối phim, mặc dù chỉ là vai phụ, nhưng chỗ nào cũng có.

      Liễu Y suy nghĩ nghiêm túc, nếu phải làm, nhất định phải làm cho tốt, đây chính là tiền mà.

      Đợi sau khi Tiền Văn Phương thông báo, Liễu Y với Hà Dương xin nghỉ tháng, mặc dù được ăn đồ ăn chú Mập nấu, nhưng đồ ăn của đoàn phim cũng là miễn phí, điều này cũng làm cho Liễu Y vui mừng ít.

      Hà Dương nhìn Liễu Y đứng ở trước bàn làm việc , lắc đầu, " là giống như công nhân vệ sinh v.i.p ở hội sở này đấy?"

      Liễu Y cọ cọ chân, giọng : "Quản lý à, bên này tháng 2000, sau thời gian thử việc, tăng thêm cho tôi 200, bên kia, tháng, nếu tính thấp nhất tôi cũng có được 8000, tôi nhắm mắt lại, cũng biết nên chọn thế nào."

      Hà Dương dở khóc dở cười, còn có loại tính toán thế này sao: "Chỗ của tôi còn bao ăn đấy."

      "Bên kia ngày cũng bao ăn ba bữa, quản lý à, tháng sau, tôi chắc chắn làm lại như bình thường, năng lực công tác của tôi cũng biết, cần cù chăm chỉ, cẩn trọng, tại cũng chỉ là có chuyện xảy ra, chớ đem khu vực kia của tôi phân cho người khác, tôi cũng qua với mấy người trong tổ rồi, họ giúp tôi." Liễu Y ngẩng đầu nghiêm túc .

      Hà Dương dựa người về sau, híp mắt nhìn chằm chằm Liễu Y mặt dày xong: "Được rồi, tôi đồng ý rồi, biết đoàn phim nào lại chọn , như vậy, tôi lo lắng cho đoàn phim rồi."

      Liễu Y thần kinh run lên: " cám ơn quản lý."

      Liễu Y vừa định xoay người , bị Hà Dương gọi lại: "Đợi lát nữa , lần này diễn vai gì thế, vai sát thủ lần trước, diễn tệ."

      Liễu Y dừng bước lại, ánh mắt có chút rối rắm.

      Hà Dương tay rút tờ 100 ra: " ."

      "Đại tỷ của tổ chức phản động.” Liễu Y lập tức trả lời.

      Hà Dương híp mắt nhìn khuôn mặt mềm mại của Liễu Y, cúi đầu cười tiếng, hứng thú, lại tiếp: "Thế công ty nào sản xuất, lại để cho diễn đại tỷ của của tổ chức phản động, ý kiến này quá liều lĩnh."

      Liễu Y hừ tiếng: "Công ty Phong Thượng gì đó, quản lý à, hỏi xong rồi tôi nha."

      Liễu Y lanh lẹ đem tiền bỏ vào túi, rồi ra ngoài.

      Mà Hà Dương ngồi đó có chút sững sờ, ánh mắt phức tạp bóng dáng của Liễu Y ra ngoài, tay sờ sờ cằm, công ty Phong Thượng sao, là công ty của lão tam Tề gia, liễu y này, biết có sao , có thể trở về đây.

      __ Hết chương 18 __
      tinaphan, DangThuylyly thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 19
      Editor: ngocminh2206


      Nhận được thông báo quay phim thử của Tiền Văn Phương, Liễu Y nhanh chóng cầm túi xách xuống lầu, lần này, Liễu Y cũng chú ý ăn mặc đàng hoàng, trang phuc vừa vặn, giày cao cổ, tóc dài xõa ra, có vẻ điềm đạm và dịu dàng.

      Xuống lầu, nhìn lướt qua, rồi trực tiếp tới xe của Tiền Văn Phương đậu ở ven đường, vừa vừa nghi ngờ, bên trong xe sao lại có tới hai người.

      Tiền Văn Phương vừa chờ Liễu Y, vừa chuyện với trợ lý mà công ty phái tới, rồi ánh mắt nhìn trang phục Liễu Y mặc, vui mừng gật đầu, hạ cửa sổ xe xuống: "Ngồi ghế sau , Liễu Y."

      Liễu Y gật đầu, liếc nhìn người xa lạ ngồi ở ghế phụ, xoay người mở cửa sau rồi lên xe, mới vừa ngồi vững vàng, lại hỏi: "Chị Tiền, ai thế?"

      Tiền Văn Phương khởi động xe, sảng khoái cười tiếng: "Con bé này là trợ lý công ty cấp cho em, Hiểu Mẫn, em bây giờ cũng có chút danh tiếng rồi, cũng được xem là diễn viên hạng hai rồi, chị thể cứ theo em, lịch trình của em về sau Hiểu Mẫn giúp em sắp xếp, Hiểu Mẫn vừa tới công ty bao lâu, chuyện của em, chị mới vừa cho em ấy biết, em ấy chăm sóc em, chị cũng yên tâm phần nào."

      Liễu Y ngồi thẳng lên, mắt liếc tiểu nương quay lại cười hì hì với , xem ra chắc hơn hai tuổi, lễ độ gật đầu: "Vậy sau này chắc làm phiền em rồi, Hiểu Mẫn à."

      "Liễu tỷ, là em làm phiền chị chứ, về sau chăm sóc nhiều hơn." Ánh mắt Hiểu Mẫn nhìn Liễu Y ngồi phía sau, mang theo tò mò, người mà công ty gần đây đồn đãi, thế nhưng xì căng đan lan truyền ra, mặc dù người của công ty có giải thích riêng, ghen tỵ cũng có, đồng tình cũng có, nhưng Hiểu Mẫn chỉ có tò mò, nghe trước kia bị hiểu lầm lầm là người thứ ba, bây giờ lại thoát khỏi hoạn nạn, ngược lại cũng nổi tiếng hơn chút ít, khiến công ty coi trọng, xem như là xoay chuyển được tình thế.

      Liễu Y thản nhiên đầu, thầm nghĩ, chắc là công ty trấn an mình đây, ánh mắt lại đụng phải ánh mắt của Tiền Văn Phương trong kính chiếu hậu, trong lòng hai người đều , tất cả phải cần .

      "Hiểu Mẫn, tình huống của chị em cũng biết rồi đó, nếu em thấy được, cứ với chị Tiền chuyện với công ty." Liễu Y .

      "Chị Tiền với em, Liễu tỷ à, nếu em tới đây, đương nhiên là phải theo chị, chẳng lẽ chị cần em sao." Hiểu Mẫn cười híp mắt, trực tiếp xoay người nhìn Liễu Y.

      Tiền Văn Phương liếc cái, cười hắc hắc: "Liễu Y à, em cũng đừng từ chối, Hiểu Mẫn tệ đâu, theo em, chị cũng yên tâm, lần này em quay phim, chị đại khái có quá nhiều thời gian, công ty lại sắp xếp cho chị làm đại diện của nghệ sĩ khác nữa, có em ấy ở bên cạnh em, vẫn tốt hơn nhiều."

      Liễu Y vừa nghe, gật đầu: "Vậy sau này làm phiền Hiểu Mẫn rồi."

      " phiền đâu, Liễu tỷ." Hiểu Mẫn vội vàng lắc lắc tay, thẳng.

      Vừa vừa chuyện, xe nhanh chóng dừng trước cổng công ty Phong Thượng, Liễu Y nhìn cao ốc trước mặt, khí thế này so với cao ốc Tân Thần, chỉ có hơn chứ kém, cúi đầu theo Tiền Văn Phương vào bên trong, mà Hiểu Mẫn chủ động cầm túi xách Liễu Y lên, theo bên cạnh.

      Tiền Văn Phương gọi điện thoại, rồi trực tiếp mang theo Liễu Y lên lầu, ra khỏi thang máy, liền chạy thẳng tới chỗ quay phim.

      Đoàn làm phim rất bận rộn, công việc còn tiến hành, phó đạo diễn Trần với đạo diễn Lưu ban bạc, chỉ thấy Tiền Văn Phương ba người tới.

      "Đạo diễn Lưu, Trần, xin chao hai người.” Tiền Văn Phương có liên lạc qua mấy lần, nên cũng quen biết hai người này, nên lên tiếng chào hỏi.

      Lưu Trường Minh ra cũng có chút bất mãn với sắp xếp của công ty, nghe được Liễu Y đóng vai đại tỷ của tổ chức phản động, cũng hơi khó chịu, mặt liếc Liễu Y sau lưng Tiền Văn Phương, tùy ý gật đầu: “Tới rồi sao?”

      Phó đạo diễn Trần biết nguyên nhân, uyển chuyển : “Nếu tới, trước hết diễn thử xem.”

      “Uh, diễn thử trước, nếu hợp, tôi lại với công ty.” Lưu Trường Minh nghiêm túc , ánh mắt nhìn chằm chằm dáng vẻ yếu đuối của Liễu Y, trong lòng xem thường, như thấ này, làm sao diễn vai đó được chứ.

      “Được chứ.” Tiền Văn Phương dừng lại, rồi cười cười, xoay người liếc nhìn Liễu Y, giới thiệu: “Liễu Y à, đây là đạo diễn Lưu, còn vị kia là Trần.”

      Liễu Y trong lòng hiểu , nên lễ phép chảo hỏi hai vị đạo diễn, dáng vẻ lễ độ.

      Lưu Trường Minh ừ tiếng, đối với thái độ của Liễu Y có chút hài lòng, quay đầu giọng với phó đạo diễn: “Cho diễn thử cảnh Liễu Y đối mặt với người nằm vùng .”

      Trần hơi kinh ngạc, ra tại diễn viên cơ bản xác định, mà cấp sắp xếp Liễu Y, có tình huống ngoài ý muốn, cũng là lệnh , mà quay phim thử, ra cũng chỉ là làm cho có thôi, tại đạo diễn Lưu sắp xếp như vậy, có thể thấy được ông ta hơi bất mãn với công ty, ánh mắt mang theo đồng tình nhìn Liễu Y, ngay sau đó gật đầu, tới bên cạnh Tiền Văn Phương, giọng mấy câu, rồi xoay người sắp xếp việc.

      Tiền Văn Phương có chút nghi ngờ, liếc nhìn đạo diễn Lưu, xoay người với Liễu Y mấy câu, có chút lo lắng: "Em được mời đóng phim, mà chị cảm thấy thái độ của đạo diễn Lưu …"

      Liễu Y mặc dù biết gì, nhưng ra là để ý, vai diễn này, trong lòng Liễu Y cũng có phần nắm chắc, so với lần trước diễn kỹ nữ, lần này ràng cdễ dàng hơn, nếu như vị đạo diễn Lưu này chịu, cũng còn biện pháp.

      trấn an Tiền Văn Phương: " có việc gì, chị Tiền, chị phải sớm biết, en có thể lấy được nhân vật này là do nguyên nhân nào, do nhìn thấy xì căng đan của em với Tần Vân, cũng phải là nhìn trúng kĩ năng diễn xuất của em."

      Tiền Văn Phương gật đầu: "Được rồi, vậy em đừng lo lắng, chị Tiền tin tưởng em."

      Mặt Liễu Y 囧, lo lắng có, cũng biết, vị đạo diễn Lưu kia còn có chiêu gì nữa.

      Phó đạo diễn Trần hiểu nguyên nhân, thể đắc tội hai bên, cho nên chỉ làm hết phận của mình sắp xếp cho Liễu Y diễn cảnh với người nằm vùng, sau khi sắp xếp xong, mới đến bên cạnh đạo diễn Lưu giọng : "Đạo diễn Lưu, tổ trang phục vẫn chưa tới.”

      "Cứ như vậy ." Lưu Trường Minh liếc nhìn Liễu Y, nhíu mày cái, thuận miệng .

      Lần này quay phim thử so với lần trước ràng tốt hơn nhiều, sắp xếp nơi chốn, nhân viên làm việc cũng có, trừ tổ trang phục có.

      Bởi vì thay trang phục, cho Liễu Y mặc trang phục nữ, cúi đầu buồn bực liếc nhìn, ánh mắt mắt liếc mấy tiểu đệ theo sau mình, ưỡn ngực, thở hớp, nhìn trong sân hai người bị bắt được do nằm vùng, bên tai nghe được tiếng bắt đầu, thần kinh run lên, đôi tay ôm ở trước ngực, mặt vẻ gì, từng bước từng bước tới.

      Đạo diễn Lưu nhìn chằm chằm ống kính, gật đầu, mặc dù Liễu Y nhìn quá yếu đuối, thân hình hợp, nhưng khí thế xuất , trầm mặc .

      nhanh chậm, cứ mỗi bước, nhạng mà nặng nề, gót giày nghe lẹp xẹp lẹp xẹp, ở phim trường im lặng, tựa như giẫm vào trong lòng mỗi người, còn Tiền Văn Phương đứng bên cạnh cũng trợn to cặp mắt, nhưng có chút tin.

      Liễu Y từ từ tới người nằm vùng trước mặt, dừng bước lại, tay phất lên, hai tiểu đệ hai bên cũng thả tay xuống, chỉnh tề lui ra sau lưng Liễu Y, mà người nằm vùng trọng thương chống đỡ được nằm đất, trượt chân mặt đất, từ từ ngẩng đầu nhìn chằm chằm lão đại của tổ chức phản động cao cao tại thượng, ánh mắt mang theo phẫn hận.

      Liễu Y hơi híp mắt lại, ôn hòa giọng câu: " nghĩ tới, ra là lại là , che giấu rất kỹ đó."

      "Hừ, muốn giết cứ giết, tôi có gì có thể ." Nằm vùng cắn răng nghiến lợi, sau khi xong, nghiêng đầu nhìn về phía khác.

      Liễu Y cúi người nâng cằm của người nằm vùng lên, nhìn chằm chằm ánh mắt hung tợn của ta, bình tĩnh ra: " đáng tiếc."

      Liễu Y thả tay xuống, từ từ đứng thẳng dậy, đưa tay từ trong túi móc ra cái khăn tay, cúi đầu, thong thả ung dung lau ngón tay, giọng ra: "Nếu , cũng cần thiết giữ lại." Tiện tay đem khăn tay ném xuống đất, nghiêng đầu mắt liếc tiểu đệ bên cạnh: "Thành Tử Hòa cùng quan hệ tốt, cậu tiễn đoạn ."

      Lưu Trường Minh trợn mắt nhìn chằm chằm khăn tay biết ở đâu ra, lỗ mũi hừ hừ, nhưng gì.

      tiểu đệ sau lưng Liễu Y thân thể cứng đờ, ánh mắt có chút bối rối, tay siết chặt, ngay sau đó : "Dạ vâng, đại tỷ."

      Liễu Y lui về sau bước, ngồi ghế dựa, tay chống lên mặt, ánh mắt u tĩnh, nhìn nằm vùng bị đánh gục trong sân, khẽ gật đầu, ánh sáng lạnh chợt sáng lên: "Vứt xác ra Đông Hà, đây chính là kết quả của người nằm vùng." Ngay sau đó ánh mắt nhìn vòng quanh tất cả tiểu đệ bên trong sân, nhàn nhạt khẽ hừ.

      Tiểu dệ bị Liễu Y nhìn chằm chằm, run cầm cập, thân thể căng thẳng, thể khống chế được cảm giác người, hô hấp ngừng lại, tim bùm bùm nhảy lên.

      Đạo diễn Lưu gật đầu, phất phất tay, lúc này mấy người thể thở mới chậm rãi thả lỏng, mà Liễu Y làm xong công việc, chậm rãi bước tới trước mặt đạo diễn Lưu, ánh mắt an tĩnh.

      Lưu Trường Minh ánh mắt phức tạp liếc nhìn Liễu Y, nghĩ tới, hồi lâu : " tệ, ba ngày sau chính thức quay, chuẩn bị chút, Trần thông báo cho ."

      Liễu Y gật đầu: "Cám ơn đạo diễn Lưu cho tôi cơ hội, tôi nỗ lực."

      Lưu Trường Minh chợt khẽ cười, hòa ái liếc nhìn: "Chỉ cần giữ vững như thế, , tệ."

      Phó đạo diễn Trần kinh ngạc nhìn đạo diễn Lưu, ngay sau đó mắt liếc Liễu Y, có chút tò mò.

      Tiền Văn Phương trực tiếp tới, ôm bả vai Liễu Y, hưng phấn hết mức, với đạo diễn Lưu: "Cám ơn đạo diễn Lưu nhiều ạ."

      Lưu Trường Minh khoát tay, có chút ý tứ : "Đây là công ty sắp xếp, công ty ánh mắt tốt mà thôi, chẳng quan hệ tới tôi."

      đường về nhà, miệng Tiền Văn Phương ngừng , cứ tới lui với Hiểu Mẫn, giọng lộ vẻ kích động.

      Còn Liễu Y suy nghĩ, mới vừa rồi câu đó, đều khiến người khác lo lắng, mặc dù cũng nghe Tiền Văn Phương qua chuyện của công ty Phong Thượng, nhưng Liễu Y để ý nhiều lắm.

      Mà bây giờ, hơi nghi ngờ, làm sao lại tìm chứ, nhìn thái độ của đạo diễn Lưu cũng biết rồi, mà công ty Phong Thượng nhiều, lại đồng ý cho diễn vai này, diều này bình thường cho lắm, cái này phù hợp lẽ thường.

      Liễu Y tay sờ sờ mặt, chẳng lẽ có sức quyến rũ như vậy, làm sao có thể chứ.
      tinaphanlyly thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 20
      Editor: ngocminh2206


      Ngày thứ ba, Liễu Y với Hiểu Mẫn tới phim trường, thấy hai minh tinh Kiều Kỳ với Trương Diệc, còn có những diễn viên lâu năm khác mà Tiền Văn Phương nhắc tới, cũng ở đó, bởi vì ngày hôm nay là chính thức bắt đầu quay phim.

      Liễu Y biết vai diễn này thích hợp với , nhưng thể nào tìm được cánh thể ràng, nên mặt dày , chủ động đạo diễn Lưu để thảo luẫn, cũng thu hoạch được rất lớn, khiến Liễu Y hiểu hơn, còn có thêm lòng tin.

      Buổi sáng, chưa tới lượt Liễu Y, cho đến buổi chiều, Liễu Y thay xong trang phục màu đen, tóc uốn thành lọn, hóa trang xong, rồi tới phim trường.

      Cảnh đầu, cũng là cảnh quay phim thử hôm trước , Liễu Y vô cùng thuận lợi thông qua.

      Mà Kiều Kì đứng cách đó xa, nhìn Liễu Y quay phim thuận lợi, trong lòng cũng hơi kinh ngạc, mấy xì căng đan báo, Kiều Kì dĩ nhiên cũng xem qua, cho nên đối với Liễu Y cũng hiểu biết chút ít, ngờ này kỹ năng diễn xuất của Liễu Y cũng tệ lắm, lúc quay, cái loại diễn xuất yếu đuối với lạnh lùng sắc sảo, bề ngoài Liễu Y mê hoặc, ngược lại khiến nhân vật này càng thêm có tính xung đột, ai cũng nghĩ tới, tổ chức phản động lại nắm trong tay phụ nữ như thế.

      Mà Lưu Trường Minh biết công ty chọn Liễu Y do kĩ năng diễn xuất hay là xì căng đan kia, nhưng khi thấy Liễu Y quay phim thuận lời, bất mãn lúc trước hoàn toàn bay mất, ngược lại chong mong vào Liễu Y.

      Sau khi quay xong Liễu Y chuẩn bị nghỉ ngơi, phó đạo diễn Trần tối nay có liên hoan, Liễu Y hiểu như thế nào nên gọi điện thoại cho Tiền Văn Phương, mới gật đầu, dù sao quan hệ tốt với đoàn làm phim, mới có thể quay phim dễ dàng, Liễu Y cũng biết điều này, hơn nữa còn miễn phí, Liễu Y rất sẵn lòng.

      Ngày đầu tiên vừa quay xong, Hiểu Mẫn theo sau lưng Liễu Y giọng mà : "Liễu tỷ, chị cũng đừng quá lo lắng, chị Tiền qua, tùy ý là được, hơn nữa những mấy đại bài cũng có mặt, nhân cơ hội hàn huyên chút, đối với chị cũng tốt."

      Liễu Y gật đầu: "Uh, chị có lo lắng đâu, ăn cũng uổng."

      Hiểu Mẫn im lặng liếc nhìn Liễu Y , thầm nghĩ, chị ấy mà nghe đến ăn, là mắt sáng rỡ, mặc dù mới tiếp xúc mấy ngày, nhưng có chút hiểu , có chút bi phẫn, chẳng lẽ theo người vô tích sao.

      Hai người tới cửa, đúng lúc gặp Kiều Kì với trợ lý, mắt liếc Liễu Y, nhớ tới cái gì đó, dừng bước lại: "Các xe, nếu ngại, cùng với tôi."

      Hiểu Mẫn cặp mắt hưng phấn nhìn Kiều Kì, cặp mắt chớp ngừng, được tiếp xúc gần gũi đại bài, còn có thể dễ dàng chuyện như vậy.

      Mà Liễu Y sững sờ, có chút nghi ngờ nhìn Kiều Kì: "Cám ơn, tôi theo xe của đoàn phim xe được rồi."

      Phụ tá sau lưng Kiều Kì mắt liếc, còn Kiều Kỳ cười duyên tiếng: " cũng đừng đợi xe của đoàn phim nữa, chẳng lẽ biết, thà tự mình còn hơn."

      Liễu Y dừng lại, mắt liếc Hiểu Mẫn: " sao?"

      Hiểu Mẫn rối rắm gật đầu, vội vàng : "Em quên với chị rồi, là như vậy, Liễu tỷ."

      Kiều Kỳ che miệng cười, lắc đầu: " biết từ lâu, nhưng chưa bao giờ biết, như thế nào, mà Tần Văn ta cắm sừng , cần để ý ta, thôi, tôi thuận đường, đúng lúc có dịp gặp nhau thế này."

      Hiểu Mẫn suy nghĩ chút, gật đầu với Liễu Y, Liễu Y thả lỏng, người ta đến nước này rồi, cũng nên để cho ta mất mặt, khách sáo : "Vậy làm phiền rồi.

      "Đùng khách sáo, được quay phim chung coi như cũng có duyên phận rồi, tôi sớm muốn làm quen với , có thể để cho Tần Vân rớt đài, cũng coi là lợi hại, gọi tôi là Kiều Kỳ , Liễu Y à." Kiều Kỳ tương đối nhiệt tình, nhiệt tình đến mức Liễu Y có chút kinh ngạc.

      " và Tần Văn giống nhau." Liễu Y thẳng thắn .

      "Dĩ nhiên, Tần Văn người này, người bình thường đúng là nhìn ra, trong ngoài bất nhất, như vậy, ngược lại ngoài dự liệu của tôi." Kiều Kỳ cười nhạo tiếng, ngay sau đó nhìn sâu vào mắt Liễu Y.

      Liễu Y gì, dù sao cần hiểu ta, hơn nữa, như Kiều Kỳ , ngoài mặt đúng là nhìn ra, coi như Kiều Kì đối với quá nhiệt tình như mấy người khác, nên Liễu Y đành phải đem nghi ngờ chôn trong lòng.

      Quán rượu Hải Bích, phòng khách ở tầng ba, chờ Liễu Y với Kiều Kỳ đến đầy người.

      Hiểu Mẫn được sắp xếp ở bàn khác, còn Liễu Y lại ngồi cùng bàn với Kiều Kỳ, hiểu tại sao lại có thể ngồi chung với đại bài, có chút nghi ngờ, nhưng Liễu Y trầm mặc tiếp nhận, để ý tới cái khác, chỉ nhìn chằm chằm mấy món ăn bàn nguội hết, nuốt ngụm nước bọt.

      Lưu Trường Minh thấy ánh mắt Liễu Y sáng rỡ, rồi lại bình thản hút thuốc, Liễu Y nhớ Tiền Văn Phương dặn dò, chủ động lễ phép chào hỏi mấy người ngồi bàn, mặc dù thân thiện, nhưng cũng coi như là tao nhã lễ độ.

      Sau khi khai tiệc, Liễu Y để ý đến chuyện bên ngoài, chỉ lo gắp mấy món ăn trước mặt, Kiều Kì lấy tay khều cái, hất cái cằm lên, giọng : "Làm sao kính rượu đạo diễn ."

      Liễu Y nhìn diễn viên quay quanh đạo diễn, mặt 囧, ngay sau đó : "Đâu phải là tôi muốn làm đâu chứ."

      Kiều Kỳ nhìn Liễu Y lại cúi đầu ăn lấy ăn để, ánh mắt mang theo khó hiểu, đối với Liễu Y ấn tượng ngược lại lại sâu hơn chút, nhớ tới tình cảnh của mình, khẽ cười khổ tiếng, mặc dù mặt ngoài như thế, ra bên trong chỉ biết .

      Ở công ty Phong Thượng, để có được vị trí bây giờ, phải bỏ ra bao nhiêu, cũng chỉ có biết, nội bộ công ty những người đó nghị luận sau lưng thế nào, ra Kiều Kỳ biết , cũng chỉ có Liễu Y lại bình tĩnh như vậy, khiến Kiều Kì lòng thoải mái.

      Bắt đầu, cũng chỉ có chút hứng thú với xì căng đan của Liễu Y với Tần Văn, nhưng vừa mới tiếp xúc, đối với Liễu Y người này, Kiều Kỳ cũng hơi mang theo tán thưởng, chắc có lẽ là do muốn mời Liễu Y chung với .

      Lúc giữa bữa tiếc, cửa phòng khách mở ra, mà Liễu Y bên cạnh Kiều Kỳ ngẩn ra, Phong Thượng như thế nào, Kiều Kỳ xâm nhập trong đó, rất ràng, cũng biết, lần này Tề Tam lại nhìn trúng người nào.

      Lưu Trường Minh trong dự liệu, đứng dậy, chủ động tiến lên mời Tề tổng: " là trùng hợp, Tề tổng."

      nhóm ba, bốn người dẫn đầu, tác phong nhanh nhẹn, bất ngờ thấy Tề Hoàn của Phong Thượng, theo phía sau là vị tây trang chỉnh tề, phía sau nữa, là hai người đàn ông khôi ngô, vừa xem là hiểu ngay.

      "Vừa lúc ở nơi này dùng cơm, tới xem chút." Tề Hoàn cười , ánh mắt nhìn chung quanh phòng khách vòng, ánh mắt nhìn chằm chằm người ngồi bàn, ý nghĩ chợt lóe lên.

      "Đa tạ Tề tổng quan tâm." Bên cạnh phó đạo diễn Trần vội vàng , rồi tiếp: "Vừa đúng lúc diễn viên đoàn phim đều ở đây, đạo diễn Lưu, nếu giới thiệu cho Tề tổng chút."

      Lưu Trường Minh trầm mặc đứng đó, ánh mắt mang theo tia chán nản, ngay sau đó gật đầu: "Vậy để tôi giới thiệu."

      Tề Hoàn khóe miệng lộ ra nụ cười, ánh mắt lóe lóe: " có quấy rầy mọi người chứ."

      "Làm sao mà quấy rầy chứ, Tề tổng là boss cơ mà." Phó đạo diễn Trần lập tức : "Tề tổng mời tới bên này."

      Liễu Ytừ từ ngẩng đầu, nhìn tình hình phát triển ngoài ý muốn, mắt liếc bên cạnh Kiều Kì bình thường, nhìn theo ánh mắt của Kiều Kì, liếc cái, thấy vị kia được mọi người vây quanh, mặc dù nhìn qua tác phong nhanh nhẹn, nhưng ánh mắt kia, lập lòe bất định, khiến Liễu Y có loại cảm giác lo lắng.

      Tề Hoàn ngồi ở chủ vị, khóe miệng lộ ra đùa giỡn, ánh mắt mắt liếc bàn mấy diễn viên, ánh mắt dừng người Liễu Y, rồi nhìn chằm chằm Kiều Kì, mới khoát tay: "Tất cả ngồi ."

      Phó đạo diễn Trần lanh lẹ bắt đầu giới thiệu từng người, lúc giới thiệu Hạ Tâm, còn khen mấy câu, tới Liễu Y, nhớ tới ánh mắt của Liễu Y lúc quay phim, hơi ngừng lại, qua loa, hết vòng, mới chậm rãi ngồi xuống.

      Liễu Y mắt liếc Hạ Tâm, liền giật mình, ngờ là người diễn vai cảnh sát, nghe Trần giới thiệu, nương này cũng coi là có chút danh tiếng .

      Khi Tề Hoàn đến, khí bắt đầu trầm tĩnh, nhưng bao lâu, nghe Tề hoàn mấy câu, mặt bàn mấy diễn viên thả lỏng ra, mấy câu nịnh hót, chỉ có Trương Diệc với Kiều Kì trước sau như bình tĩnh, mà Liễu Y, nên tiếp tục ăn đồ ăn của .

      Liễu Y ăn miếng bánh ga-tô, bên tai nghe được giọng câu: " ăn xong liền sao."

      Sau khi thất thần xong thấy Kiều Kì ngồi ăn, còn tha thiết bưng ly rượu lên, cung kính chào hỏi vị Tề Hoàn kia.

      Tề Hoàn để ly rượu lên miệng, ngay sau đó để xuống, ánh mắt có thâm ý nhìn Kiều Kỳ, ngay sau đó nhìn về phía mặt bàn, khóe miệng vểnh lên: "Đừng câu nệ quá, cứ tự nhiên ."

      Phó đạo diễn Trần tiếp: "Đúng, mọi người cứ tự nhiên,Tề tổng cũng phải là hổ."

      bàn nhất thời cười lên, rồi Trương Diệc cũng đứng lên mời ly, mặc dù ta cũng có chút danh tiếng, nhưng so với boss công ty, nhìn cũng đủ biết, trường hợp này nên làm là chuyện tất nhiên.

      Có hai vị đại bài dẫn đầu, những người khác cũng rối rít mời rượu, Hạ Tâm cũng đứng lên, cung kính mời ly, cho đến chỉ còn lại mình Liễu Y.

      "Liễu Y, chỉ còn sót thôi." Phó đạo diễn Trần mắt sắc bén gọi.

      Liễu Y buồn bực ngẩng đầu, lưu luyến buông đũa xuống, thuận miệng, bưng lên ly rượu mới vừa rót đầy, thở dài tiếng nho , mới vừa rồi Kiều Kỳ cảnh cáo, Liễu Y có cảm giác, ánh mắt liếc boss Phong Thượng ngồi đó, nụ cười kia, mang theo đùa giỡn thể phát giác.

      Liễu Y mặt biểu cảm : "Vô cùng cảm tạ Tề tổng, vô cùng cảm tạ công ty Phong Thượng, vô cùng cảm tạ đoàn làm phim, vô cùng cảm tạ đạo diễn Lưu, tôi cố gắng, tôi uống cạn ly này, Tề tổng cứ tự nhiên."

      Liễu Y sau khi xong, ngửa đầu uống hơi cạn sạch, rồi đặt mông ngồi xuống.

      Ánh mắt chung quanh có chút ngốc lăng, này Liễu Y cũng là, cũng phải bị ai cướp hai từ cảm tạ, làm thế này hơi quá rồi, ngay sau đó thấy Liễu Y vùi đầu tiếp tục ăn, khóe miệng mọi người giật giật.

      Mà Tề Hoàn lần đầu tiên nghe được lời cảm ơn như vậy, khóe miệng cứng ngắc, đưa tay cầm ly rượu đưa lên miệng, thầm nghĩ, đây là qua báo chí viết về Liễu Y sao, khi đó chính là đối với này có chút hứng thú nên mới cho người mời ta đóng phim, có thể nghe tên bằng gặp mặt, này nhìn động lòng người, làm sao lại ăn như kẻ lỗ mãng.

      Tề Hoàn nhìn tướng ăn của Liễu Y, ánh mắt phai nhạt đạm, ngay sau đó nhìn chằm chằm Hạ Tâm mặt ửng đỏ nhìn sang.

      Kiều Kỳ vừa xem hiểu ngay, tâm buông lỏng chút, đối với Liễu Y ấn tượng lại thêm thích, có thể chống đỡ hấp dẫn, còn biết vị trí của mình, tương lai có lẽ được xa hơn, mà mình, như vậy, có thể ở trong giới showbiz này, chắc là bao lâu nữa.

      images __ Hết chương 20 __ images
      tinaphanlyly thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 21
      Editor: ngocminh2206


      Liên hoan vừa kết thúc, Tề Hoàn cười mộttiếng, rồi từ từ đứng lên, "Nếu bên này kết thúcrồi, tăng hai , mọi người cũng cứ tự nhiên.”"

      Phó đạo diễn Trần vội vàng gật đầu: "Vậy làm phiền Tề tổng rồi."

      " cứ sắp xếp , chỗ cũ, hóa đơn tính cho tôi." Tề Hoàn gật đầu, dẫn đầu ra ngoài.

      Liễu Y sờ bụng cái, thỏa mãn để đũa xuống, vừa nghe kết thúc, mắt liếc mất bóng lưng TềHoàn, nhớ tới lời của Kiều Kì, cùng với mấy người bàn chào hỏi: “Đạo diễn Lưu, Trần, chị Tiền buổi tối có chuyện tìm tôi, có thểcông ty bên kia có chuyện, tăng hai tôi được rồi."

      Phó đạo diễn Trần mắt liếc, suy nghĩ chút, mới vừa rồi ánh mắt Tề tổng chỉ chăm chú nhìnHạ Tâm, chỉ cần vị kia biến mất, chắc cũng sao: "Nếu có chuyện, có cứ trước , chỉ là, cơ hội tốt như vậy, có lại có chuyện,haizz."

      Lưu Trường Minh gật đầu, trực tiếp : "Lầnsau cũng được, Liễu Y nếu có chuyện, hãy vềtrước , ngày mai nhớ đến đúng giờ quay phim."

      Liễu Y cảm kích nhìn đạo diễn Lưu, rồi gật đầu với Kiều Kì ngồi bên cạnh, rồi chào hỏi mấy vịngồi bàn, mang theo Hiểu Mẫn trước.

      Mà khóe miệng Lưu Trường Minh lộ ra tianụ cười, nhìn bóng dáng Liễu Y xa, ánh mắtlại nhìn Hạ Tâm cúi đầu xấu hổ, tự chủ lắc đầu cái.

      Ánh mắt Kiều Kỳ chớp chớp, rốt cuộc Liễu Y biết , ngay sau đó : "Nếu Liễu Y còn có việc, cứ để ấy , tăng hai là Trần sắp xếp,hay còn có người khác nữa."

      Những người khác giống Liễu Y, đạo diễn cũng , dĩ nhiên nnhân cơ hội để thân thiết, tại tổng giám đốc công ty lên tiếng, dĩ nhiên phải nghe theo, chỉ có Trương Diệccũng đứng lên, cáo từ.

      Trở về đường, Hiểu Mẫn liếc nhìnLiễu Y ngồi bên cạnh, giọng mà ra: "Liễu tỷ, tại sao chị , cơ hội này rất tốt mà, chị Tiền mà biết, chắc lải nhải lên cho coi."

      Liễu Y ngồi ở trong taxi, tay để sau ót, thuậnmiệng : "Chị ấy mà biết, chắc cũng đoánra, cái người Tề tổng kia, chị thấy bình thường chút nào."

      Hiểu Mẫn bật cười, đưa tay đẩy Liễu Y cái: "Liễu tỷ à, chắc có mình chị nghĩ vậy thôii, Tề tổng tuấn tú lịch như thế, hơn nữa Tề gia ởThành Đô cũng là số số hai, này Tề tổng đứng hàng lão tam, ta còn có hai trai uy quyền, ai cũng muốn nịnh bợ, mặc dù có hơi phong lưu, nhưng mấy phụ nữ cũng cứ nhào vào ta thôi."

      Liễu quần áo tay đầu hàng: "Chị chỉ là nhân vật thôi, cùng mấy người kia còn phải giữ khoảng cách, lại , chị ký hợp đồng Tân Thần, xem như là bị trói buộc, cho nên cũng dám với tới, cần thiết."

      Hiểu Mẫn gật đầu: "Kiều Kì cũng rất quan tâm tới chị đó , nếu có thể chị có thể tiếp xúc với Kiều Kì nhiều hơn , về sau chắc được giúp đỡ."

      Liễu Y trầm tư hồi lâu, thở dài tiếng: "Chờ xem , chị biết tại sao ta lại như thế, nhưng thời gian dài, cũng biết thôi, nếu gặp, cứ chuyện, chỉ là, chị cuối cảm giác, ta giống như những gì mà người ta noi."

      "Đúng rồi, mới vừa rồi ngồi cùng xe, em cảm thấy Kiều Kì giống như kiêu cao cao tại thượng." Sau khi Hiểu Mẫn suy nghĩ xong, rồi .

      "Uh." Liễu Y trầm mặc gật đầu, đặc câu hồi nãy biết là vô tình hay cố ý nhắc nhởmình, khiến ấn tượng của Liễu Y với Kiều Kì càng thêm tốt.

      Vừa về đến nhà, Tiền Văn Phương lập tức gọi điện thoại, Liễu Y gác chân ngồi trước máy vi tính xem tin tức về cong ty Phong Thượng, còn có tin tức về Kiều Kì, rồi thuận tay nghe điện thoại di động.

      "Chị Tiền, chắc là nghe Hiểu Mẫn mật báo hả?"Ánh mắt Liễu Y nhìn chằm chằm tin tức về cong ty Phong Thượng, thuận miệng .

      "Hiểu Mẫn cũng là vì muốn tốt cho em, chỉ là, em , chị ngược lại cũng yên tâm, ra số việc, chị với em, cong ty Phong Thượng ở Thành Đô này ai dám đắc tội, Tề Hoàn kia phải dễ chọc, Tề gia ở Đô thành là cây lớn rễ sâu, những thứ này đềulà nghe thấy, hơn nữa, chuyện trong Phong Thượng toàn là quy tắc ngầm, chị chưa , bởi vì em chỉ diễn vai phụ thôi, chị cũng để ý, nhưng hôm nay nghe thấy, chị ra có chút bận tâm."

      Liễu Y thuật lại lời cảnh cáo của Kiều Kì cho Tiền Văn Phương nghe rồi : "Chị Tiền, vậyvề sau em phải làm sao đây."

      Tiền Văn Phương trầm mặc nhíu mày, có chútsợ: "Kiều Kì kia đối xử em bình thường,trong giới này, ta đối với ai sắc mặt đều tốt, lời đồn đãi, ta và cấp củaPhong Thượng có quan hệ gì đó, sớm biết như thế, chúng ta thà chờ đợi còn hơn phải nhận bộphim này, haizz."

      Liễu Y cọ cọ cằm: "Chị Tiền, bây giờ nhận rồi, em chỉ lo lắng quay xong, tiền cát sê củaem..."

      Tiền Văn Phương dở khóc dở cười, Liễu Y lo lắng mình có an toàn hay , ngượclại còn nghĩ tới tiền cát sê, vui : “Đầu óc em nghĩ cái gì thế, tài vụ công ty ngồi chơi à, thiếu được em đâu, em kể lại chuyện hôm nay cho chị nghe xem, trước hết lo cho bản thân mình cái ."

      Liễu Y ngốc lăng, sợ mình phải làm công, nếu như Tiền Văn Phương lo lắng giống Kiều Kì như vậy, thế phải làm gì đây,chẳng lẽ khỏi quay phim nữa, chắc phải hỏitrước xem sao.

      Liễu Y nghe được kia bên đầu điện thoại giọng hung hăng, mới ngoan ngoãn đem tìnhhuống vừa rồi lại lần, còn cộng thêm những phản ứng mà thấy được.

      Tiền Văn Phương thở phào cái, tim trở về chỗ cũ: "Chắc có chuyện gì đâu, em hôm nay biểu rất tốt, về sau ở trong đoàn làm phim, cứ như vậy, những chuyện khác đừng để trong lòng, nghe lời đạo diễn Lưu , nếu có liên hoan kiểu này, có thể tránh cứ tránh, thể tránh theo Kiều Kì, chị cảm thấy được ta đối với em có cảm tình."

      Liễu Y gật đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm tin tức về Kiều Kì trong máy vi tính: "Biết rồi, em hiểu rồi, chị Tiền, chị thấy Kiều Kì như thế nào, nghe , ta và Tần Văn hợp."

      "Em biết rồi còn hỏi, Tần Văn trước kia công khai xấu Kiều Kì, tóm lại dễ nghe, saunay hai người cứ như vậy, luôn đối nghịch nhau, Kiều Kỳ đối với em như thế, chắc cũng là do nguyên nhân này.” Tiền Văn Phương thử phân tích .

      Liễu Y đồng ý việc này, nếu nhân vật lớn như vậy, tội gì phải tốt với mình như thế.

      "Nhưng mà, Liễu Y à, em cũng đừng tiếp xúc nhiều với Kiều Kì, ta tâm cơ quá sâu, trướckia có người đắc tội với ta, bị hạ bệ, biết có phải hay làm, quan hệcủa ta rất phức tạp, còn quan hệ bìnhthường với Tề tổng, có biết ?" Tiền VănPhương liên tục dặn dò.

      Liễu Y há hốc mòm, thủ đoạn này, so với côcũng kém, tay cọ cọ lỗ mũi.

      "Yên tâm , chị Tiền, chúng ta cũng cần tìm quan hệ, người ta nhìn vào này nọ." Liễu Y gật đầu .

      "Uh, chị chỉ sợ em thôi, nhưng mà, em tại rất hiểu chuyện, suy nghĩ cũng chu toàn, Hiểu Mẫn ở bên cạnh em quen thuộc chưa, được, chị chuyện với công ty. " Tiền Văn Phương chu đáo .

      " sao hết, bình thường mà." Liễu Y suynghĩ chút, Hiểu Mẫn cũng được, tựlàm theo ý mình, nghe theo sắp xếp.

      "Vậy được, chị tại rất bận, còn có mấy người muốn mời em đóng quảng cáo, chỉ là, còn chưa quyết định , chờ có kết quả, chị lại thông báo em, có rãnh rỗi chị qua bên kia xem em,chính em cũng coi chừng chút." Tiền Văn Phương tiếp tục dặn dò .

      Liễu Y cúp điện thoại, ánh mắt chớp chớp, quảng cáo sao, đóng cái này lại có thêm thu nhập rồi, tay gõ gõ mặt bàn, quả nhiên làm diễn viện vẫn có nhiều tiền hơn .

      Nghĩ xong, ánh mắt nhìn chằm chằm máy vi tính tỉ mỉ xem xét, mình cũng bước vào trongPhong Thượng, như thế nào , cũng phải tìm hiểu chút, theo như chị Tiền , có lẽ mìnhsẽ gặp chuyện gì , nhưng ngộ nhỡ bị rồi làm sao, mặc dù Liễu Y đối với quyến rũ của mình có tự tin chút nào, nên nghĩ tới Tê tổng kia làm sao lại để ý tới , nhưng lo trước vẫn tốt hơn.

      Hôm sau, Liễu Y đúng giờ cùng Hiểu Mẫn tới đoàn phim, ánh mắt của nhân viên làm việc nhìn Liễu Y so với trước kia mang theo chút thânthiện, mà Lưu Trường Minh cũng cùng gật đầu chòa Liễu Y, làm cho Liễu Y có chút kinh ngạc,rồi nhớ tới ngày hôm qua, cũng hiểu phần nào, rồi xoay người thay quần áo, chuẩn bị quay .

      Sau khi Kiều Kì quay xong, cũng chủ động tới bên cạnh Liễu Y, cười lên tiếng chào: "Kế tiếp đến lượt đó."

      Liễu Y có chút thụ sủng nhược kinh, nghe Tiền Văn Phương dặn dò, với mấy tin tức mà xem được, mới biết Kiều Kì ở trong giới này còn cao hơn Tần Văn, gật đầu cái: “Biết rồi, Kiều tỷ."

      Kiều Kỳ chợt cười tiếng: "Đừng gọi nhưvậy, gọi Kiều Kỳ được rồi, chẳng lẽ có ai gì với sao."

      Liễu Y gật đầu cái: "Nguời đại diện của tôicó chút về , trước kia tôi biết, ngày hôm qua thất lễ rồi."

      "Tôi thích rồi đó, cứ trực tiếp gọi tên tôi , cảnh sau diễn với Trương Diệc, chớ lo lắng, tôi xem qua cảnh đầu diễn, diễn tệ đâu." Kiều Kỳ gật đầu, .

      Thần kinh Liễu Y lên, ánh mắt chớp chớp, gậtđầu, nhìn Kiều Kì xoay người rời , cúi đầu cọ cọ chân, lần đầu tiên có người như vậy với , chắc là về sau có cơ hội kiếm nhiều tiền .

      Liễu Y mang theo ước mơ, chờ có tiền, mua cho mình căn hộ riêng, có phòng đặc biệt để dự trữ lượng thức, có thêm sân nữa càng tốt, còn có trồng ít rau xanh.

      Mà Hiểu Mẫn theo Liễu Y, khóe miệng toét ra, giọng : "Liễu tỷ, Kiều Kỳ người này tệ."

      Liễu Y hồi phục tinh thần lại, gật đầu, đúng là như thế, nhưng mà cũng biết Kiều Kì tại sao lại đối xử với như vậy, thế nhưng loại chân thành, Liễu Y có thể cảm tnhận được, cảm giác có bạn bè, Liễu Y sớm quên mất rồi, ngay sau đó lắc đầu cái, bỏ mấy cái suy nghĩ lung tung của .

      Trong Diệc biết cảnh này diễn chung với Liễu Y, để ý nhiều, cũng biết sao Liễu Y được nhận vai diễn này , nhưng mấy xì căng đan kia, trong lòng vẫn thích Liễu Y.

      Lưu Trường Minh giọng dặn dò Liễu Y với Trương Diệc vấn đề quay phim, ánh mắt thấy bộ dạng Trương Diệc đành lòng, khóe miệng cười nhạt, cũng gì, đại bài có khí thế kêu ngạo cụa đại bài, đây là tất nhiên,chỉ cần nghe theo sắp xếp, tự cho mình là đúng, hở chút quơ tay múa chân là được rồi.

      Dặn dò xong, phim trường cũng sắp xếp xong,Lưu Trường Minh gật đầu với phó đạo diễn, rồi ngồi xuống , hết sức chuyên chú nhìn chằm chằm vào ống kính.

      [​IMG] __ Hết chương 21 __ [​IMG]
      tinaphan thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 22
      Editor: ngocminh2206


      Liễu Y đưa tay kéo cái quần mỏng, rối rắm liếc nhìn, thở dài tiếng, như thế này chắc cũng là hy sinh vì nghệ thuật sao, quần áo bó sát người, đường cong cơ thể hoàn toàn bị nhìn thấy, cầm kịch bản trong tay đưa cho Hiểu Mẫn bên cạnh, xoay người tới cảnh quay được bố trí xong, hít sâu hơi, để bình phục tâm tình.

      theo phía sau Liễu Y là sáu người đàn ông áo đen, khi nghe được tiếng hô bắt đầu, Liễu Y giày cao gót, từ từ vào trong quán rượu ồn ào náo động, mắt liếc bàn ghế để dầy xung quanh, tiểu đệ sau lưng tiến lên mở đường, đám người tiêu sái vào.

      "Đại tỷ, tiểu tử này tới đây đập phá quán." Tiểu đệ nào đấy bị Trương Diệc đánh gục cái vội vàng từ từ đến trước mặt Liễu Y.

      Mặt Liễu Y vô cảm nghiêng đầu cái, rồi đưa tay đem vị tiểu đệ vết thương chồng chất xách tới trước mắt: "Như vậy mà đánh cũng lại, ném cho rồi."

      người ở đằng sau lên như diều hâu bắt gà con đem tiểu đệ kia lôi ra ngoài.

      Liễu Y ngẩng mắt nhìn Trương Diệc đứng đó cười, chậm rãi bước tới trước mặt ta, khi tới trước mặt Trương Diệc, cợt nhã cười tiếng.

      Ánh mắt Liễu Y lạnh lùng: "Cậu là người của Trần gia, tôi nên giữ cậu lại, nếu là hiểu lầm, tôi giải thích, còn các em tiện ."

      Trương Diệc cười nhạo, ánh mắt mang theo nhẫn nhịn, thầm nghĩ trong lòng, này vẫn có chút khí thế.

      Liễu Y lập tức cầm lên chai rượu là đạo cụ bàn, trực tiếp đánh lên đầu nam chính, nhìn thấy ta bị bể đầu, thản nhiên hừ tiếng, buông tay quăng chai rượu bể tan tành, ngay sau đó thò tay lấy khăn trắng mà tiểu đệ sau lưng đưa tơi , cúi đầu tỉ mỉ lau sạch ngón tay.

      Trương Diệc cũng biết cái này có trong kịch bản, nhưng vẫn sợ hãi, này động tác cũng quá nhanh, báo trước giờ, đưa tay sờ sờ vết máu sắp đặt trước đó, ánh mắt chớp chớp, thấy Liễu Y thèm để ý tới, khống chế được tiến lên bước, nếu như cho thêm cái cơ hội, Trương Diệc cũng chỉ biết ngốc tại chỗ chờ đợi đạo diễn Lưu hô ngừng.

      Liễu Y cúi đầu hết sức chuyên chú chờ đợi cảnh này kết thúc, cảm thấy Trương Diệc tiến lên nược, theo trực giác nắm quyền, nhanh chóng thủ thế, trực tiếp đá bay Trương Diệc, rồi sau đó nghe thấy tiếng rên rỉ, Trương Diệc dính vào vách tường, sau đó từ từ trượt xuống.

      Xung quanh im lặng như tờ, ngay cả mấy tiểu đệ sau lưng cũng có chút mờ mịt, trong kịch bản đâu có chi tiết này.

      người quay phim hết sức chăm chú tay cũng bắt đầu run lẩy bẩy, ngẩng đầu nhìn lên, lập tức há to mồm, nhìn chằm chằm Trương Diệc dính chặt vào tường từ từ bị trợt xuống .

      Mà Lưu Trường Minh có chút nghi ngờ quay sang nhìn phó đạo diễn, phó đạo diễn Trần cũng mờ mịt nhìn Lưu Trường Minh, nhân viên làm việc chung quanh hít thở thông, cứ cho là làm theo kịch bản, nhưng trong lòng thầm nhũ, đá kiểu này cũng quá mạnh bạo, chỉ là động tác của Liễu Y rất đẹp, mặc quần ngắn như thế mà vẫn đá cao được như vậy, nên ánh mắt mang theo sùng bái.

      Sắc mặt Trương Diệc trầm xuống, tay ôm bả vai, sao lại nhục như thế chứ, cái này hợp lý, ai thay đổi kịch bản vậy chứ.

      Lưu Trường Minh lúc sau hồi hồn, ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm Liễu Y trong ống kính, mặc dù có trong kịch bản, nhưng cảnh tượng này quá phù hợp, đại tỷ của tổ chức phản động nên có hình tượng như vậy, rồi ánh mắt nhìn Trương Diệc bực bội, khóe miệng vểnh lên, mới vội vàng đứng lên "Được rồi, cảnh này qua, Trương Diệc nghỉ ngơi chút, cậu vất vả rồi."

      Mặc dù là có lỗi, nhưng Liễu Y này tệ, cước kia quá thần kì, mặc dù Trương Diệc phải chịu đau chút, nhưng so với hiệu quả mà ông muốn, cũng chỉ có thể ủy khuất Trương Diệc chút thôi.

      Thân thể Liễu Y căng thẳng chợt nghe được lời của đạo diễn Lưu, mới thở phào nhõm, đưa tay gõ mu bàn tay cái, tật xấu hay cảnh giác của vẫn chưa bỏ được, cái này, chỉ cần chút xíu nữa thôi là giết nam chính luôn rồi.

      xoay người chạy đến trước mặt đạo diễn Lưu, giọng, có lỗi : " Đạo diễn Lưu, mới vừa rồi…"

      tay Lưu Trường Minh phất lên: "Mới vừa rồi rất tốt, tiếp tục cố gắng, còn cảnh nữa, ngày mai mới quay, tại còn việc gì, về cũng được."

      Liễu Y chớp mắt hai cái, có chuyện gì sao, rồi mạnh mẽ gật đầu, xoay người định ra ngoài, thấy Trương Diệc khập khễnh tới, chột dạ lên, giọng câu: " xin lỗi, sao chứ?"

      Trương Diệc híp mắt nhìn chằm chằm, hận đâm được lỗ thủng người Liễu Y, hừ tiếng, rồi tới chỗ của đạo diễn Lưu, phải hỏi cho ra lẽ .

      Trương Diệc hết sức buồn bực, tới Lưu trước mặt Trường Minh, cắn răng nghiến lợi, "Đạo diễn Lưu, chuyện gì xảy ra vậy, tôi nhớ cái này có trong kịch bản."

      Lưu Trường Minh tằng hắng cái, ánh mắt ý bảo Liễu Y trước, nhìn Liễu Y nhanh chóng biến mất, liếc Trương Diệc cái, uyển chuyển : "Cái đó sao, tôi cùng Liễu Y thương lượng qua, nhưng quên thông báo cho cậu, như thế nào, sao chứ?"

      Trợ lý Trương Diệc theo đằng sau, lên phía trước: "Đạo diễn Lưu, đây là đúng, tại sao trước tiếng, nếu biết trước, nên dùng thế thân chứ ."

      Trương Diệc khoát tay, ánh mắt dần bình tĩnh lại: "Đạo diễn Lưu, cùng Liễu Y bàn bạc sao."

      Lưu Trường Minh gật đầu, nghiêm túc : "Trách tôi là dùng, trước đó cùng cậu tiếng, nhưng hiệu quả tệ, lần quay xong, cậu và Liễu Y phối hợp cũng tốt, hổ là đại bài, Trương Diệc, nếu , cậu trước hết nghỉ ngơi , mấy cảnh kia, tôi giúp cậu sắp xếp lại."

      Khóe miệng Trương Diệc mấp máy, kéo trợ lý bên cạnh bực tức, lắc đầu cái,:" có việc gì, mới vừa rồi chỉ là có chuẩn bị mà thôi, Liễu Y ra tệ, tôi quay tiếp, cần điều chỉnh lại đâu."

      Lưu Trường Minh nhìn bóng lưng Trương Diệc rời , tự chủ gật đầu cái, cũng phải nể mặt đại bài chút chứ, nhưng cước kia của Liễu Y, chắc cũng đau lắm đây, tay sờ sờ cằm, có thể có được ngày hôm nay, Trương Diệc có kêu ngạo, nhưng thấy tình thế, giống những người khác, nếu tình huong1 này, làm ầm ỹ lên rồi.

      Phó đạo diễn Trần xông tới: "Đạo diễn Lưu, mới vừa rồi sắp xếp sao."

      Lưu Trường Minh nhàn nhạt thoáng nhìn, gật đầu, mặc dù tiếp xúc với Liễu Y nhiều lắm, nhưng cũng có nhân cách tối thiểu của nghệ sĩ, hơn nữa phải cái loại dùng quy tắc ngầm để lên, giúp ta ngăn cản chuyện này, cũng tốt cho ta, với mình cũng tốt: "Đương nhiên là , chỉ là của tôi quên tiếng."

      đường về nhà, Hiểu Mẫn líu ríu, sùng bái nhìn chằm chằm Liễu Y bên cạnh: "Liễu tỷ, chị là lợi hại."

      Mặt Liễu Y 囧, được tự nhiên xoa xoa đầu, biết vì sao đạo diễn Lưu gì hết, cũng may có gây ra chuyện gì, có lỗi với vị nam chính ki rồi, mới vừa rồi chỉ là phản xạ có điều kiện, nhưng lúc đá ra, kịp thời giảm lại sức lực, bằng , vị nam chính kia chắc chắn bị trong thương rồi.”

      Liễu Y nhắm mắt gật đầu: "Cái đó sao, thuận chân mà thôi."

      "Liễu tỷ, chị quá khiêm tốn rồi, mới vừa rồi chị đá rất đẹp, những người khác nhìn mà trợn mắt há mồm." Hiểu Mẫn tự nhiên .

      Liễu Y thầm nghĩ, dĩ nhiên phải trợn mắt hốc mồm rồi, vốn có trong kịch bản, trong lòng bắt đầu nhắc nhở chính mình, chuyện như vậy chỉ có lần này thôi, nếu còn nữa chừng ngày nào đó, bị đuổi khỏi quay phim.

      Mà hôm sau Kiều Kì nghe được, tay vỗ vỗ bả vai Liễu Y, ý tứ sâu xa liếc nhìn Liễu Y.

      Ánh mắt những người khác ít nhiều gì cũng có chút khác thường, mà vị Trương Diệc kia, trực tiếp tới trước mặt Liễu Y, nhìn Liễu Y trốn tránh, khóe miệng vểnh lên, giọng câu: "Tôi hiểu sao, ra vận khí tốt, khiến đạo diễn Lưu nhìn trúng, lần sau, cần phải chú ý chút, chừng chẳng được đóng phim nữa đâu ."

      Liễu Y nghe được lời uy hiếp, nhìn Trương Diệc xoay người rời , cúi đầu xem lại phần còn lại của kịch bản, ơ, hai cảnh cuối cùng là chống lại.

      Ánh mắt Liễu Y chớp chớp, mặc dù vẫn cho rằng biết được người nào có vai vế lơn mới là chân lý, nhưng là, bây giờ tận thế, nguyên tắc này phổ biến, lúc sau, Liễu Y nắm quyền lại, cứ làm như thế .

      Mấy ngày kế tiếp, quay phim vô cùng thuận lợi, quay phim với Kiều Kì cũng thuận lợi hoàn thành, còn có ba cảnh, công việc của Liễu Y kết thúc, mà hôm nay, liễu Liễu Y quay vào xế chiều, diễn cùng với vị Hạ Tâm đến và chẳng có ai biết.

      Sau lần đầu tiên gặp qua, Liễu Y rất ít gặp Hạ Tâm, cũng nghe người khác bí mật nghị luận, có gì hơn là được thêm cảnh, hoặc là làm tình nhân của Tề tổng công ty Phong Thượng.

      Liễu Y chỉ thỉnh thoảng nghe Kiều Kỳ đề cập tới vài câu, Hạ Tâm này lâu dài được, khi đó Kiều Kỳ nhìn với ánh mắt kì lạ, có thoải mái và chân thành.

      Chờ nhìn thấy Hạ Tâm, Liễu Y trong lòng ngẩn ra, biến hóa quá lớn, ấn tượng lần đầu tiên gặp mặt lập tức tiêu tán, cai1loai5 thuần khiết trở thành kiêu căng

      Lưu Trường Minh có mắt tròng, trong giới này, sớm thấy đầy ra đó, mặc dù có chút bất mãn Hạ Tâm được thêm cảnh diễn, nhưng cũng may lúc quay Hạ Tâm cũng nghe theo sắp xếp, cho nên cũng còn quá nhiều phê bình kín đáo.

      Lưu Trường Minh liếc nhìn Liễu Y ngồi trong góc, lại nhìn Hạ Tâm ngồi như mình ngôi sao nổi tiếng, cúi đầu cười tiếng, tới tới lui lui, trong giới này, sớm sáng tỏ, nếu như lần trước Liễu Y chạy sớm, có lẽ cũng như vậy , đồ mà Tề Tam muốn, thể nào chiếm được, mà Liễu Y, ngược lại khiến Tề Tam buông tha, cũng biết Liễu Y vô tình trốn hay là cố ý.

      Lưu Trường Minh dặn dò Liễu Y với hạ tâm, rồi chuẩn bị quay.

      Bắt đầu vẫn tương đối thuận lợi, hạ tâm theo kịch bảndiễn, đợi đến lúc bị Liễu Y bóp cổ, hạ tâm kinh hoảng nhìn thấy mặt Liễu Y vô cảm, cảm thấy hoảng sợ, từ trong đáy lòng phát ra loại sợ hãi, mà đoạn thời gian bị Tề hoàn nuông chiều Hạ Tâm làm sao có thể chịu được ở loại này khó chịu, cắn môi, lúc Liễu Y buông tay ra, đưa tay định tát cái.

      Liễu Y nhanh chóng chặn lại được, liếc nhìn hạ tâm hung ác nhìn chằm chằm, quay đầu đỉnh đạc hướng về phía đạo diễn Lưu hô: "Đạo diễn Lưu, cái này có trong kịch bản."

      Lưu Trường Minh nhíu mày cái, phất phất tay, tới trước mặt hạ tâm, giọng nghiêm nghị: "Chuyện gì xảy ra."

      Hạ Tâm cắn môi, hai mắt đỏ chút, lay cánh tay bị Liễu Y nắm, hừ tiếng: "Đạo diễn Lưu, tôi cảm thấy diễn như vậy mới có thể biểu tôi bất khuất."

      Lưu Trường Minh trầm ngâm lúc, quay đầu nhìn Liễu Y.

      Liễu Y dĩ nhiên thể nào để người ta đánh mình, tới bên cạnh Lưu Trường Minh: "Đạo diễn Lưu, , tôi có thể đá bay Trương Diệc, làm sao có thể ngăn được cái tát ta chứ, cái này đáng tin."

      Lưu Trường Minh cười nhạt, quay đầu nhìn hạ tâm: "Có nghe thấy , tôi là đạo diễn hay là đạo diễn, nếu muốn diễn, tôi đề nghị với công ty vậy."

      "Các người, tôi hôm nay mệt mỏi, muốn diễn." hạ tâm ưỡn ngực, quay đầu rời , bên kia nhóm người.lập tức vây lên

      Lưu Trường Minh nhìn ánh mắt Liễu Y lo lắng, lắc đầu cái, giọng câu, "Tôi là đạo diễn."

      Hạ tâm mặc dù muốn diễn, phải diễn, chỉ là bực mình,bị mất mặt, cho nên cũng hề rời .

      Sau khi Lưu Trường Minh thầm vài với câu phó đạo diễn Trần, vững vàng ngồi xuống, mà Liễu Y ngồi bên cạnh đạo diễn Lưu, Liễu Y biết cũng phải biết, bây giờ ngồi kế bên đạo diễn an toàn hơn nhiều, cũng thể bởi vì cái này, lại bị đuổi khỏi đoàn phim, mà sau lưng hạ tâm ta là núi lớn, chỉ là người bình thường chọi lại nổi.

      images __ Hết chương 22 __ images
      tinaphan thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :