1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Lệnh truy nã Đông cung: Ái phi đừng vội trốn! - Ám Hương (408c)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. laila

      laila Active Member

      Bài viết:
      944
      Được thích:
      237

      Chương 25: Màu sắc biến mất


      Bức tranh Thường Hy thêu là Uyên ương hồ sen, dùng tơ ngũ sắc thêu ra đôi uyên ương linh hoạt, sống động, rực rỡ vô cùng. Hơn nữa cả bức tranh thêu đều đặn, trang nhã, mũi kim cực , trận pháp chú trọng biến hóa của khung cảnh, dùng màu sắc nhiều lắm nhưng lại đậm nhạt ràng, tạo cho người ta loại cảm giác cuộc sống nồng hậu, ấm áp. Là bức tranh thêu tuyệt hảo do Thường Hy tỉ mỉ thêu thùa.


      Phải biết Thường Hy vừa vào cung nhận thức được vai mình là gánh nặng gia tộc, nên nàng rất nỗ lực để làm vinh danh gia tộc, khiến Ngu gia có thể thoát khỏi thân phận thương nhân thấp hèn, làm cho con cháu đời sau của Ngu thị gia tộc có thể chính đại quang minh mà bước vào đường quan, hề bị người khác nhạo báng.Cho nên Thường Hy là rất dụng tâm đối với lần tuyển tú này. Đứng được vào trong nhóm năm mươi người, lưu lại làm cung nữ cũng được rồi, nhưng là nàng vẫn muốn có thể tiến thêm bước, muốn để cho cha nàng phải thất vọng, cũng nguyện ý để các ca ca nàng tiếp tục bị người khác kỳ thị.


      Các ca ca , phải hiểu được quyền thế mà tìm được lợi ích lớn nhất cho mình, được chỉ nhìn cái lợi trước mắt, thể cùng tiểu nhân làm bạn, được làm chuyện thiệt người lợi mình. Nếu muốn được xa hơn, đứng được cao hơn, trong tâm lúc nào cũng phải ghi nhớ những lời này. Chính là bởi vì nghe theo lời các ca ca, cho nên nàng mới muốn cùng Mị phi làm bạn, muốn đem chính mình sớm chôn xương trong hậu cung này. Thường Hy muốn hại người, nhưng là nghĩ tới, tuyển chọn còn chưa có bắt đầu, mình bị người ta tính kế.


      Lệ Bình thấy Thường Hy tiếp, quay đầu nhìn về phía nàng hỏi: “Ngươi làm sao vậy? Ta sớm nghe tài nghệ thêu của ngươi trác tuyệt phi phàm, thời điểm ta ở nhà liền nghe cha ngươi tìm tứ đại danh sư đến truyền dạy cho ngươi, có phải ?”


      Thường Hy vẫn như cũ trả lời, Lệ Bình cảm thấy có cái gì đó đúng liền xuống giường đến trước mặt Thường Hy. Chỉ là muốn đẩy tay nàng hạ xuống, nhưng mắt vừa đảo đến tranh thêu Thường Hy cầm trong tay, thiếu chút nữa lên tiếng kinh hô. Đưa tay che miệng mình, cố gắng bình tĩnh lại rồi mới lên tiếng: “Tại sao có thể như vậy? Làm sao lại có màu sắc?”


      sai, bức tranh thêu trong tay Thường Hy tơ thêu vẫn còn đó, nhưng vốn là tơ ngũ sắc nay toàn bộ đều biến thành màu trắng, chút sắc thái. Thường Hy dùng sức siết chặt lòng bàn tay, quay đầu nhìn Lệ Bình, khóe miệng kéo ra cái cười lạnh, : “Nhất định là có người thừa dịp chúng ta lấy cơm mà động tay động chân, nghĩ tới bọn họ lại cư nhiên làm như vậy!”


      “Mấy người này có nhân tính, tại sao có thể làm chuyện như vậy? Ta tìm các nàng chất vấn!” Lệ Bình tức giận xoay người hướng bên ngoài rời . Thường Hy vừa thấy, ngay cả giày cũng kịp xỏ, vội xuống giường đưa tay kéo nàng, thấp giọng ra: “Bây giờ ngươi hữu dụng sao? Ngày mai tuyển chọn rồi, cái họ muốn chính là ta đưa ra bức tranh thêu xấu xí, như vậy được chọn trúng. Chúng ta có chứng cứ, biết người nào làm, ngươi chất vấn ai? khéo lại làm chuyện cười cho các nàng!”


      “Nhưng là làm sao bây giờ? Ngày mai tuyển chọn rồi, tranh thêu này cũng phải đêm là có thể thêu ra bức nữa. Bọn họ lòng dạ thực vô cùng hiểm độc, là khiến người ta muốn chết mà!” Lệ Bình lôi kéo tay Thường Hy gấp gáp , mặt cũng tỏ ra lo lắng ít, phần chân thành này khiến Thường Hy rất cảm động.


      “Ta đều có gấp, ngươi gấp cái gì nha?” Thường Hy bật cười , nhưng lại nắm tay Lệ Bình cực kỳ dùng sức, chỉ cảm thấy trong lòng trận ấm áp. Ít nhất ở nơi hoàng cung lạnh như băng này còn có người vì nàng mà gấp gáp. Thường Hy mặc dù hoạt bát năng động, mặc dù nhìn như xúc động, nhưng cũng phải là đứa ngốc, nhìn Lệ Bình : “Người nọ chỉ muốn xem ta ngày mai xấu mặt như thế nào, ta cũng quyết để cho nàng thỏa ý nguyện. Lúc này ta cảm tạ cha ta bắt ta học nhiều những thứ mà trước kia ta cảm thấy chúng chỉ là đồ vô dụng!”

      tart_trung thích bài này.

    2. laila

      laila Active Member

      Bài viết:
      944
      Được thích:
      237

      Chương 26: Mồm miệng lợi hại


      Phục sức của các các tú nữ đều thống nhất cùng loại, chỉ có thể mặc cung trang màu phấn hồng, thắt lưng là dải lụa nhạt màu hơn, càng phát ra vẻ duyên dáng thướt tha. Đầu tóc cũng chỉ được vấn loại đơn giản nhất mà các cung nữ trong cung thường vấn, cài thêm hoa lụa, còn thêm trang sức nào khác. Nhưng có mấy thứ trang sức hoa lệ ngược lại càng khiến người ta có thể tỉ mỉ mà quan sát khuôn mặt cùng dáng vẻ của các nàng.


      Thường Hy cùng Lệ Bình sáng sớm thức dậy dọn dẹp, xếp gọn giường chiếu. Lệ Bình vẫn yên lòng mà hỏi: “Ta ngươi tối hôm qua cứ như vậy mà ngủ sớm, hôm nay lấy cái gì mà tham tuyển a?”


      Thường Hy cười nhàn nhạt, nhìn nàng : “Tự ta có diệu kế!”


      “Phi! Ngươi cứ tưởng mình là Gia Cát Lượng sao, mặt dày!” lệ Bình nhịn được nở nụ cười, Thường Hy chính là như vậy, bất kể gặp khó khăn gì đều chịu khuất phục. Nếu là nàng gặp phải chuyện này cũng biết giải quyết như thế nào, chắc là khóc đến chết rồi!


      Hai người bưng chậu đồng múc nước rửa mặt xong rồi mới ngồi xuống trang điểm. Thường Hy lấy từ túi của mình ra cái hộp ngọc, mở nắp ta liền tản mát ra hương thơm dịu . Lệ Bình kinh ngạc nhìn Thường Hy: “Thứ này là gì mà thơm thế?”


      “Son môi a!” Thường Hy thuận miệng , đưa tay mở hộp ngọc lấy ra cây trâm mảnh nhàng quệt chút bôi ở lòng bàn tay, dùng ngón giữa chấm cái rồi thoa lên môi. Đôi môi mím cái rồi dàn đều ra, làm cho khuôn mặt tuyết trắng thêm phần mềm mại, đáng , sáng bóng. chút còn dư lại trong lòng bàn tay được nàng xoa đều rồi thoa lên hai má. Chỉ trong thời gian nháy mắt, Thường Hy so với vừa rồi đúng là thay đổi bộ dáng.


      Mà Lệ Bình dùng nước ấm vảy lên phấn, làm cho lớp phấn tan ra, nhàng vỗ vào gương mặt. Lại lấy bông tơ cuộn thành mảnh tinh tế, chấm vào lớp son môi, rồi đặt môi từ từ di chuyển, cùng Thường Hy trang điểm căn bản là cùng dạng.


      “Cái ngươi dùng giống với của ta a. Dáng vẻ này của ngươi rất mới lạ nha!” lệ Bình tò mò .


      Thường Hy cười : “Phương pháp này là từ phía Nam truyền đến, ở phương Bắc này còn có bao nhiêu người biết. Loại phương pháp này trang điểm tự nhiên hơn, nhìn chân hơn. Hơn nữa son môi này còn thêm vào đó cam tùng hương, ngải hương, linh lăng hương, mao hương (cỏ tranh), hoắc hương, mục túc hương (cỏ linh lăng), trầm hương thượng hạng, tước đầu hương, tô hợp hương, bạch giao hương, bạch đàn hương, đinh hương, xạ hương, giáp hương, mười bốn vị hương liệu khác nhau phối chế mà thành. chỉ có thể làm son môi, mà còn có thể phòng ngừa sứt môi, hôi miệng.”


      Lệ Bình cảm thấy kinh ngạc, nhìn Thường Hy : “Có tiền chính là tốt nhất, nghĩ tới trong son môi lại còn có nhiều hương liệu như vậy. Chúng ta là dùng nổi, lọ xíu như vậy e rằng tháng bổng lộc của cha ta cũng mua được!”


      Thường Hy đưa tay vào trong bọc quần áo lấy ra cái hộp bằng vàng nguyên chất, nên có khảm nạm hình hoa sen vô cùng tinh xảo, đưa cho lệ Bình : “Ta mang nhiều, chỉ có hai hộp này thôi, đưa cho ngươi cái!”


      Lệ Bình lắc đầu : “Ta cần, ngươi để dùng , ta có của mình!”


      Thường Hy sửng sốt, nhìn thần sắc Lệ Bình có chút vui, khỏi thầm trách mình sơ suất quá, lập tức giải thích: “Ngươi đừng hiểu lầm a, ta có ý tứ gì khác!”

      tart_trung thích bài này.

    3. laila

      laila Active Member

      Bài viết:
      944
      Được thích:
      237

      Chương 27: Trang điểm đặc biệt


      Lệ Bình thấy Thường Hy khẩn trương như vậy, ngược lại có chút ngượng ngùng : “Là ta quá hẹp hòi rồi, ta hiểu ngươi có ý tứ gì khác, nhưng là...”


      Thường Hy hiểu, chênh lệch tiền tài này khiến cho mấy tiểu thư danh môn nhà cao cửa rộng cảm thấy bị chạm phải lòng tự ái. Đây chính là trở ngại thân phận tự nhiên mà hình thành giữa người với người. Thường Hy đưa cái hộp trong tay cho Lệ Bình : “Ta có ý tứ gì khác, hộp này vốn là đồ dự bị ta giữ lại. Ngươi phải biết nữ nhân ba phần thùy mị, bảy phần trang phục. Son môi này là cha ta dùng số tiền lớn mua được ở phương nam, tuyển tú lần này cần phải chú ý đến từng tiểu tiết. Trang điểm điểm xinh đẹp khiến cho ngươi có được khí chất khác xa những người khác, giống như hạc giữa bầy gà, đây là điều ắt thể thiếu. Ta phải khoe khoang, ta là lòng có thành ý muốn ngươi trở thành hoàng tử phi.


      Lệ Bình nghe Thường Hy như vậy, khỏi cười tiếng. Quả Thường Hy rất đúng, nhưng để nàng đưa tay tiếp nhận cũng cứ cảm thấy thoải mái. Thường Hy vừa thấy hai lời liền trực tiếp nhét chiếc hộp vào tay Lệ Bình, : “Ngươi mà còn như vậy ta tuyệt giao với ngươi, tránh cho ngươi về sau lại nghĩ ta có tiền mà nể mặt ta. Có tiền phải lỗi tại ta, vấn đề là ta có thể dùng tiền đúng nơi đúng chỗ, vậy là được rồi!”


      tới nước này, Lệ Bình cũng tiện từ chối nữa, nhìn Thường Hy cười tiếng, : “Được, ta liền nhận phần ân tình này của ngươi. Nếu ta ngày sau thực có thể được trọn trúng, ta nhất định báo đáp ngươi!”


      “Phi, ta cũng chỉ là thêu hoa gấm, dung mạo ngươi bình thường rất xuất chúng rồi, chớ đem công lao đẩy lên người của ta!” Thường Hy đến cao hứng, tự mình cầm lấy phấn son giúp Lệ Bình trang điểm. Vừa làm vừa : “Phụ dung xếp thứ ba, có thể thấy được dung mạo cũng rất là quan trọng. Thời điểm tuyện chọn phải là do nhìn trúng dung mạo sao? Phụ đức, phụ ngôn cũng vậy. Lúc trước kia cha ta đặc biệt mời sư phụ dạy cho ta bản lĩnh này, lời khách khí. Ngày hôm nay ta nhất định để cho ngươi diễm quan quần phương!”


      “Vậy ngươi làm sao?” Lệ Bình cảm thấy bàn tay bé, mềm mại xương của Thường Hy ngừng mãi lộng mặt mình.


      “Ta? Ta còn cần ăn mặc sao? Ta vốn là đẹp tự nhiên như tiên nữ trời rồi!” Thường Hy cố ý dùng thái độ cao ngạo , lại khiến cho Lệ Bình nhìn được nở nụ cười, thiếu chút nữa làm rơi lớp trang điểm. Chút vui nho ban nãy giữa hai người nhanh chóng tan thành mây khói.


      Đợi hai người dọn dẹp xong cũng là lúc nghe được tiếng tuyên gọi tập hợp xuyên từ ngoài cửa truyền tới. Lệ Bình lôi kéo Thường Hy ra ngoài. Trước khi còn nhìn thấy Thường Hy cầm theo chút chỉ tơ cùng tấm vải lụa đặt ở bên người, nhưng cũng kịp hỏi tại sao liền chạy vội ra ngoài.


      Ra đến ngoài cửa thấy có khá nhiều tú nữ bắt đầu đứng xếp hàng chọn đội, thấy Lệ Bình lao ra, nhất thời trợn to mắt, giống như hai mắt bị hoa lên. Lệ Bình sờ sờ mặt mới nhớ ra lúc nãy mình quên mất soi gương, nhưng khi nhìn đến ánh mắt mọi người, trong lòng khỏi vui vẻ.

      tart_trung thích bài này.

    4. laila

      laila Active Member

      Bài viết:
      944
      Được thích:
      237

      Chương 28: Tình nghĩa đế hậu


      Thường Hy rất thích biến mình trở nên xinh đẹp hơn, cho nên rất chú trọng trang điểm, càng để tâm học tập kỹ hơn thủ pháp hóa trang. Ở Vân Đô giờ vẫn lưu hành kiểu vẽ môi và lông mày của hơn năm trước, mà tại Thường Hy trang điểm cho Lệ Bình chính là phương pháp trang điểm mới nhất từ phương nam tryền tới, tự nhiên tạo cho người ta cảm giác cực kỳ kinh diễm.


      Năm mươi người, mỗi người đều theo đuổi tâm tư của riêng mình, theo Vương mama ra khỏi Vĩnh Hạng cung. Các tú nữ xếp thành hàng dài hướng Cảnh Tuyên điện tới. Cảnh Tuyên điện chính là nơi được dùng để xử lý vụ của hậu cung. Kể từ khi Hoàng hậu qua đời, chưa có ai được chuyên quyền quản lý hậu cung, đều là bốn vị Hoàng quý phi dẫn theo Mị phi, Mẫn phi cùng Kính phi cùng nhau giải quyết vụ của hậu cung.


      Vì vậy địa điểm để tổ chức tuyển chọn lần này chính là Cảnh Tuyên điện, ra khỏi Vĩnh Hạng cung, theo đường đá xanh thẳng về hướng đông là tới. Dọc theo con đường này, cung điện vụt ngang qua nhiều đến kể xiết. Xa xa nhìn lại, là rường cột chạm trổ tinh mĩ, lầu cong gác tía, quan trọng nhất là luôn tỏa ra loại khí thế uy nghi, trầm mặc của hoàng gia, làm cho con người ta tự nhiên mà sinh ra cảm giác kính sợ.


      Muốn đến Cảnh Tuyên điện trước tiên phải qua nơi ở trước đây của cố Hoàng hậu - Lân Chỉ cung. Phía trước Cảnh Tuyên điện chính là Lân Chỉ cung. Phía đông Cảnh Tuyên điện là khu đất rộng lớn, là cung điện của phi tử được Hoàng thường vô cùng coi trọng, Hoàng quý phi - Di Hòa cung. Mị phi - Minh Loan cung; Mẫn phi - Xuyết Hà cung; còn có Kính phi - Lưu Hoa cung. Các nơi còn lại được ban cho các vị phi tần có địa vị cao nhưng vẫn được sủng ái, khí thế cũng rất phô trương, uy nghi, tráng lệ kém gì bất cứ nhà giàu quyền quý nào ở Vân Đô này.


      Lúc qua Lân Chỉ cung, Thường Hy cố ý lặng lẽ quan sát. Hoàng hậu chính là nữ nhân trong truyền thuyết được Hoàng thượng thích nhất, nơi này chính là nơi ở trước đây của bà, cung điện của mẹ đẻ ra Thái tử điện hạ đương triều.


      Chỉ thấy tòa cung điện vẫn lầu son gác tía như ngày nào, bởi vì trải qua rất nhiều năm có người ở mà trở nên hoang vu, quạnh quẽ. Dòng chữ vàng ghi tên cung điện vẫn tỏa sáng lấp lánh, cửa cung cũng được quét dọn vô cùng sạch , còn có thể nhìn thấy được lớp sơn son mới được người ta cận thận quét lại gần đây.


      Trong lòng Thường Hy mơ hồ hiểu được, vị Hoàng hậu này mặc dù qua đời, nhưng trong lòng Hoàng đế, phân lượng của bà vẫn như cũ thay đổi, nếu tòa cung điện người ở cũng thể được quét dọn sọn sạch đến nhường này.


      Xuyên qua Lân Chỉ cung, thêm đoạn đường nữa là đến Cảnh Tuyên điện. Trước điện là sân rất lớn được lát bằng đá xanh xếp dày chặt, khít khao kẽ hở. Sàn gạch được quét dọn sạch , dường như nhiễm chút bụi trần thế nào. Trước cung điện là hai hàng tiểu thái giám đứng yên lặng, vẻ mặt chuyên chú, thẳng tắp nhìn về phía trước, khiến cho đám tú nữ tới càng phát ra thấp thỏm lo âu.


      Ngay cả Thường Hy cũng cảm thấy căng thẳng. Uy nghiêm của hoàng gia quả nhiên làm lòng người bất giác mà sinh ra sợ hãi. Ngay cả khi trước đó trong lòng rất bình ổn, thế nhưng khi đứng ở khoảng sân trước Cảnh Tuyên điện, nhìn thấy khí thế của đại điện phía xa xa, còn có hai hàng thái giám cung nữ đứng thẳng tắp nghiêm trang thế này, trong lòng vẫn là có chút sợ hãi. Thường Hy cảm giác được lòng bàn tay của mình mơ hồ toát ra chút mồ hôi lạnh.


      “Các biểu cho tốt. Nhớ thân phận của mình!” Vương mama nhìn mọi người, nghiêm túc lần, rồi lại xoay người hướng đại điện tới. Thấy Vương mama nghiêm cẩn như thế, mọi người càng thấp thỏm bất an. Đừng bảo là chụm đầu ghé tai bàn tán, ngay cả hô hấp cũng phải thận trọng, chỉ sợ làm kinh động đến người khác.


      Thường Hy theo bản năng sờ vào bức tranh thêu còn màu sắc, lại sờ sờ đến chỗ chỉ tơ của mình, lúc này mới hơi an tâm. biết hôm nay có thuận lợi qua được cửa ải này ?

      tart_trung thích bài này.

    5. laila

      laila Active Member

      Bài viết:
      944
      Được thích:
      237

      Chương 29: Xảy ra biến cố


      Lệ Bình có chút bất an nhìn Thường Hy, theo sát nàng : “Thường Hy, ta có chút sợ, khẩn trương muốn chết!”


      Thường Hy cũng chẳng khá gì hơn, toàn thân đều cảm thấy căng cứng, mượn ống tay áo che giấu cầm lấy tay Lệ Bình, cũng dám quay đầu, thấp giọng : “Ta cũng khẩn trương như ngươi vậy. Nhưng tới nơi này phải cố gắng trấn định lại. Ngươi nhìn xem, ở chỗ này có ai là khẩn trương cả, nhưng hoàng gia cũng làm khó dễ đến mức chọn được nàng dâu nào đâu!”


      Lệ Bình sửng sốt, cảm thấy trái tim ấm áp, Thường Hy có thể suy nghĩ như thế vì nàng là đáng quý, nhàng gật đầu cái: “Ta hiểu!”


      Thường Hy gật đầu cái, thêm gì nữa, lặng lẽ chờ đợi, cũng có thể cảm nhận được tiếng hít thở lo lắng của mọi người xung quanh. Mặc dù là mùa xuân, nhưng cũng là cuối xuân rồi, Thường Hy đợi lúc lâu, cảm thấy sau lưng tỏa ra chút nhiệt, có ít mồ hôi dinh dính.


      Theo quy củ, đợt tuyển chọn lần này mỗi tú nữ phải vòng qua cái sân khấu , khiến cho mỗi người đều cảm thấy căng thẳng. Nhưng cũng do toàn bộ đều lên nên Thường Hy cũng cảm thấy lo lắng nhiều, mặc dù trong lòng có chút nóng nảy, nhưng vẫn như cũ phải nhẫn nhịn xuống.


      Vừa lúc đó, từ phía xa xa kia tiến lại đoàn người, khóe mắt Thường Hy khẽ nâng quét tới hướng đó, nhưng khoảng cách khá xa nên thấy được ràng. Bất quá nhìn thoáng qua cũng thấy được mấy người hàng đầu mặc phục sức của Hoàng tử. Thường Hy giật mình trong lòng, khó trách mầy vị Tần phi lâu như vậy mà chưa triệu kiến họ, nguyên lai là chờ mấy vị Hoàng tử đích thân đến. Trong lúc nhất thời nàng lên được cảm giác gì, vừa hưng phấn vừa sợ hãi, cơ hồ còn có chút mong đợi.


      Đợi các tú nữ trông thấy được mấy người kia, cũng mơ hồ đoán được họ là ai, Thường Hy có thể cảm nhận được trong đám người các nàng cái cảm giác hưng phấn của từng người, thậm chí có người giấu được vui mừng mà ra nét mặt.


      Họ đứng ở nơi cách cửa đại điện khoảng tương đối xa, vì vậy chỉ có thể xác định tiến vào là năm vị Hoàng tử, lại thấy được tướng mạo của bọn họ. Chẳng qua là nhìn đến thân hình cao ngất kia, khí thế uy vũ kia cũng khiến cho đám tú nữ này giật mình thôi.


      Chỉ thấy năm vị Hoàng tử tiến vào đại điện, lại qua hồi lâu Vương mama mới vội vã ra, nhìn mọi người : “Theo quy củ bước vào điện. Nhớ , ngôn hành cử chỉ phải biểu tốt nhất, hôm nay phải là sơ tuyển mà trực tiếp chọn ra người ở lại. Đây là cơ hội duy nhất cho các !”


      Thường Hy im lặng, ngay sau đó liền nghe được tiếng kinh hô của mấy tú nữ. Làm sao đột nhiên lại quyết định như vậy, theo thường lệ còn cẩn phải trải qua hai vòng thi nữa mới đúng!


      Vương mama gì, mang theo mọi người dẫn vào đại điện. Trong lòng Thường Hy mơ hồ lên đáp án ràng, chẳng lẽ là bởi vì...


      Nếu là do Mị phi tìm nàng mà mới xảy ra biến cố hôm nay, làm gì. Nhưng cũng phải lại, chẳng lẽ Hoàng thượng chỉ bởi vì Mị phi mà phá hư quy củ? Thường Hy lại sờ vào tấm lụa gấm cùng với chỉ tơ trong ngực mình, trong lúc bất chợt lòng tin tràn đầy ban nãy đều biến mất sạch.

      tart_trung thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :