1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Lệnh truy nã Đông cung: Ái phi đừng vội trốn! - Ám Hương (408c)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. laila

      laila Active Member

      Bài viết:
      944
      Được thích:
      237

      Chương 215:


      Thường Hy chưa kịp chuyện liền nghe thấy địa phương vừa nãy còn yên tĩnh bây giờ truyền đến tiếng nổ ầm vang, trong lúc nhất thời khiến nàng giật mình hoảng hốt. Nhưng có lẽ bởi vì sau khi ngã xuống có phiến đá lớn này ngăn trở nên bão cát còn thấy mạnh như trước nữa. Thường Hy quay đầu nhìn trở lại, vừa nhấc mắt liền chạm phải đôi hắc mâu vô cùng quen thuộc...


      Trong phút chốc hốc mắt đau xót, lệ nóng trào ra, Thường Hy nghẹn ngào : “Cái tên đần độn này theo tôi vào làm gì? phải biết rất nguy hiểm sao?”


      Tiêu Vân Trác giờ khắc này tựa hồ cũng keo kiệt nụ cười của mình, khóe miệng cong lên cao, nhìn Thường Hy : “Biết nguy hiểm tại sao nàng còn vào?” tới chỗ này liền chau mày, hung thần ác sát : “Nàng nếu là vì cứu nam nhân khác mà chết, ta có thành quỷ cũng bỏ qua cho nàng!”


      Thường Hy nhất thời nổi đóa, nàng cũng biết giữa hai bọn họ nhất định có thời điểm chuyện ngọt ngào mà! Sắc mặt nàng tối lại, đưa tay ra đẩy Tiêu Vân Trác, : “ quản tôi sao? Tôi cũng phải là người nào của , có chút liên quan gì đến cả!”


      Thường Hy đứng dậy, nhìn xung quanh cái. Tiếng nổ mới vừa rồi biết tác động đến nơi nào, gió ít chút, bụi đất cũng còn nhiều như vậy, miễn cưỡng cũng có thể nhìn ra được khoảng cách mấy thước xa.


      Tiêu Vân Trác tức giận đễn nỗi gương mặt tuấn tú xanh mét. bất chấp nguy hiểm theo nàng, bây giờ cư nhiên lại nhận được mấy câu đó, khỏi bực bội : “Nữ nhân có lương tâm... A...”


      Nghe được tiếng kêu của Tiêu Vân Trác, Thường Hy cả kinh thất sắc, tay kéo lại còn tay kia nhanh chóng ôm lấy cột đá gần đấy, đem Tiêu Vân Trác kéo tới bên cạnh, hỏi vội: “ làm sao vậy? Có bị thương ?”


      có...” Tiêu Vân Trác lập tức . Mới vừa rồi là kỳ quái, giống như dưới lòng bàn chân bất chợt ra lỗ hổng rất lớn, cẩn thận dẫm phải là té xuống. may là lúc đó Thường Hy kịp thời kéo lại, lúc này còn chưa có hồi phục lại, : “Vừa nãy là có chuyện gì xảy ra? Tại sao mặt đất yên lành lại lộ ra lỗ hổng lớn?”


      Thường Hy nhìn Tiêu Vân Trác, thở dài tiếng : “ phải có lỗ hổng mà là loại ảo giác. Thái cực sinh lưỡng nghi, lưỡng nghi sinh tứ tượng, tứ tượng sinh bát quái, trận pháp này chính là thay đổi liên tục, biến hóa khôn lường như vậy.”


      Tiêu Vân Trác gật gật đầu : “Hóa ra là thế, nghĩ tới nơi này cư nhiên hung hiểm như vậy.”


      theo tôi, được sai bước. Vừa rồi ở ngoài nhìn vào tôi xác định được số chiêu thức của trận này rồi, nhưng là bây giờ nhìn lại vẫn thấy chưa nắm chắc lắm. Tôi còn muốn phong bế trận nhưng tại cần nữa, cột đá mới bị công kích vừa rồi tự động phong kín thạch trận, tại muốn ra ngoài còn được nữa, trừ phi phá giải được trận pháp này.”


      Khuôn mặt bình tĩnh của Tiêu Vân Trác ban nãy cũng dần biến thành ngưng trọng, kịp suy nghĩ về màn hồ nháo vừa rồi nữa, trầm giọng : “Sinh môn cư cấn cung phục ngâm, cư khôn cung phản ngâm, cư tốn cung vào mộ, cư chấn cung chịu khắc, cư ly cung đại cát, cư càn đoái cung hai lần cát, cư khảm cung bị buộc. Chúng ta chỉ có thể hướng theo ly cung, đó là phương hướng tốt nhất để vào lúc này. Bây giờ chúng ta ở hướng bắc, ly cung ở hướng nam, phải vượt qua thương môn và đỗ môn, mọi phải cẩn thận chút.”


      Thường Hy gật đầu cái, nàng cũng có suy nghĩ như Tiêu Vân Trác, chỉ có tới ly cung mới là lựa chọn tốt nhất, mới có hy vọng phá được trận này.


      Hai người thận trọng bước về phía trước, mỗi bước đều cực kỳ cẩn thận, tuy vậy đường vẫn là có mấy lần bị đá trong trận đánh trúng người, may là có Tiêu Vân Trác thân thủ nhanh nhẹn ôm nàng tránh né nên cũng có nguy hiểm gì lắm.


      Đợi đến khi tới được ly cung, hai người mới thở phào nhõm hơi, người ai cũng ướt đẫm mồ hôi, có thể thấy được trải qua ít lần kinh tâm.


      Thường Hy đưa tay tìm kiếm ở các cột đá bên cạnh xem có cơ quan nào hay . Nếu đến ly cung rồi đáng ra phải tìm thấy cơ quan ở ngay trung tâm, thế nhưng nàng tìm kiếm hồi lâu mà vẫn có phát gì. Thường Hy khỏi chau mày, ngẩng đầu nhìn thạch lâm tiếp tục xảy ra biến hóa, bây giờ căn bản tìm được Chương Tứ Thần ở nơi nào, chỉ có đem trận phá hết may ra mới tìm được .


      Thường Hy đột nhiên cảm thấy lòng bàn chân rung lên nhè , Tiêu Vân Trác kéo nàng lại hỏi: “Làm sao vậy? Tình huống có gì đúng à?”


      “Đáng chết, chúng ta trúng kế rồi! Mau theo tôi.” Thường Hy kịp giải thích, lôi kéo Tiêu Vân Trác theo hướng kinh môn mà , dọc đường thạch lâm tựa hồ càng ngừng di động. Tiêu Vân Trác chỉ cảm thấy trước mắt khắp nơi là bóng đất đá bay loạn, nhưng cũng vô cùng kỳ quái, sau khi và Thường Hy qua những mảnh đá bén nhọn đánh tới kia lại biến mất như chưa từng xuất . Trong lúc bất chợt nhớ đến ảo ảnh mà Thường Hy cho nên càng thêm cẩn thận.


      Thường Hy lôi kéo Tiêu Vân Trác tránh trái tránh phải, thỉnh thoảng lại xuyên qua địa phương nhìn như có đường . Qua kinh môn Thường Hy cũng có dừng chân mà tiếp tục hướng khai môn mà .


      Thường Hy càng nhanh thạch lâm cũng biến hóa theo quỷ dị khó lường. Tiêu Vân Trác thấy sắc mặt nàng tái nhợt, trán lấm tấm mồ hôi lạnh, chỉ có đôi mắt là vẫn lộ ra thần sắc kiên định, tay vẫn nắm chặt tay của . Tiêu Vân Trác cảm thấy hồi ấm áp trong lòng, nhanh chóng theo sát Thường Hy, thỉnh thoảng lại vì nàng đánh vỡ mấy khối đá vỡ ập xuống.


      Sau khi tới khai môn, lúc này Thường Hy mới dừng chân mà thở mạnh cái, lâu rồi có chạy nhiều như vậy, thể lực của nàng tiêu hao vô cùng lợi hại, nhưng là nhất định phải tiếp tục, nếu bọn họ chỉ có thể chết ở nơi này.


      Tiêu Vân Trác đau lòng nhìn Thường Hy : “Nghỉ ngơi chút , tiếp tục nữa nàng mệt chết!”


      Thường Hy lắc đầu cái: “ còn thời gian nữa. Người bày ra trận pháp này lợi hại, lại có thể dự liệu người ta bỏ qua kinh môn mà vào trận từ kinh môn, vì vậy thiết kế thêm trận pháp nữa vô cùng nguy hiểm ở kinh môn chờ đợi. Mới vừa rồi nếu phải là chúng ta nhanh chóng rời thiếu chút nữa mất mạng.” tới chỗ này, Thường Hy đứng thẳng người lên, lại tiếp: “Chúng ta nhất định phải trở về tử môn, nếu tôi đoán sai, chỉ cần đẩy cột đá ở trung tâm tử môn trận này lập tức được phá giải.”


      Tiêu Vân Trác nghe Thường Hy như vậy cũng biết trận này vô cùng phức tạp, nếu như để vào thực là khó mà ra được. Thấy bộ dáng Thường Hy mệt mỏi thở dốc, vội vàng ngồi xổm xuống, : “ lên, ta cõng nàng!”


      Thường Hy sửng sốt, Tiêu Vân Trác lại : “Đừng có do dự, trễ nữa Tứ Thần ca của nàng thực mất mạng đấy!”


      Thường Hy nghe vậy nòi thêm gì nữa, nàng rất mệt mỏi, bước cũng muốn , cho nên ngoan ngoãn nằm lên lưng Tiêu Vân Trác, chỉ hướng cho xem nên chạy đâu, nơi nào có thể , nơi nào thể , ước chừng sau thời gian chung trà, rốt cục cũng đến được tử môn.


      Theo chỉ dẫn của Thường Hy, Tiêu Vân Trác tìm được cột đá kia, dùng sức đẩy ngã nó. Ngay lúc đó lại xảy ra chuyện khiến người ta thể tưởng tượng được, thạch lâm rung lắc ngày dữ dội hơn, chung quanh cột đá dường như có cỗ lực lượng ngừng vận động tạo thành vòng xoáy. Thường Hy biết là có chuyện gì xảy ra, nàng có tính sai, tại sao lại như vậy?


      Dưới chân Thường Hy đột nhiên xuất vòng tròn bán kính hơn thước, nàng kịp đề phòng nên cả người đều rơi xuống đáy động.


      Tiêu Vân Trác vừa thấy liền hô lớn: “Ngu Thường Hy... Ngu Thường Hy...” Nhưng là có nghe được bất kỳ hồi nào, cũng thèm suy nghĩ nhiều, nhanh chóng chạy tới, tung người nhảy xuống động.


    2. laila

      laila Active Member

      Bài viết:
      944
      Được thích:
      237

      Chương 216:


      Tiêu Vân Trác vừa mới nhảy xuống ở cột đá cách đó xa, Chương Tứ Thần chầm chậm ra ngoài. ràng nghe thấy có người kêu tên Hy muội muội, chẳng lẽ đó là ảo giác hay sao?


      Chương Tứ Thần khó khăn vịn cột đá bước , đùi bên phải lộ ra vệt máu dần khô. Thời điểm trông thấy cảnh tượng trước mặt, phía dưới có động đá lớn thần sắc khẽ biến, lập tức nằm mặt đất, hướng dưới động kêu: “Có ai ? Là Hy muội muội đúng ?”


      Đợi hồi lâu thấy có ai trả lời, Chương Tứ Thần có chút nóng nảy, ngẩng đầu nhìn thấy bão cát mặc dù nhưng tầm mắt vẫn như cũ thấy được quá xa. Chỗ này khắp nơi đều là cột đá nhưng tựa hồ vị trí lại giống như cũ cho nên cũng dám bừa.


      Lại hồi tưởng tình cảnh vừa rồi của ở trong trận, thân thể khỏi run lên. Mới vừa rồi ràng nghe được có người kêu tên Hy muội muội, mặc dù biết tại sao nàng lại vào đây, nhưng là tuyệt đối để cho Hy muội muội gặp bất cứ nguy hiểm gì, cho nên tiếp tục gọi thêm mấy tiếng nữa nhưng rốt cục vẫn nghe được bất kỳ thanh phản hồi nào.


      Chương Tứ Thần khẽ cắn răng, theo hướng cửa động mà dần dần men tới, bất kể Thường Hy có ở trong hay cũng phải xuống xem chút, nếu vô cùng bất an. Theo cửa động từ từ trượt xuống, vừa mới bắt đầu còn cảm thấy nơi này vô cùng chắc chắn nhưng ngờ cát đá vừa chạm tới là biến thành bụi đất tung bay khiến ho khan liên tiếp.


      Nhưng là chỉ trong thời gian ngắn, tất cả mọi thứ đều thay đổi, lòng bàn chân cảm nhận được bề mặt phía dưới trơn nhẵn, cũng còn bụi đất nữa, nhưng là để cho thấy lạnh cả người, cảm giác tóc gáy cũng bắt đầu dựng lên.


      Đột nhiên thân thể khựng lại, cả người hướng bên nằm úp xuống, tiếp xúc với mặt đất lạnh như băng, Chương Tứ Thần thế mới biết mình xuống được đáy động. thở dài hơi nhõm, mượn ánh sáng ớt đỉnh đầu hắt xuống mà quan sát tình hình xung quanh. Nguyên tưởng rằng cái động này cũng lớn lắm, bây giờ đánh mắt nhìn mới thấy nhất thời kinh hãi. Động này rất lớn, bốn phía đều có những tảng đá hình thù quái đản đứng khắp nơi, đáy động ướt mà ngược lại vô cùng khô ráo, là có chút kỳ lạ.


      Chướng Tứ Thần đứng dậy, há miệng hô lớn: “Hy muội muội, muội có ở nơi này ?” Trong động ngừng truyền lại tiếng vọng của nghe cự kỳ dọa người. Chương Tứ Thần lấy lại can đảm, hô tiếp: “Hy muội muội, muội ở đâu?”


      Vẫn như cũ có người trả lời, Chương Tứ Thần hít sâu hơi, nhấc chân về phía trước, đến đây rồi thể bỏ cuộc nửa chừng được. Mới vừa giơ chân định bước về phía trước đột nhiên nghe được tiếng hô to: “ được cử động.”


      Chương Tứ Thần bị hù dọa cho giật mình, nhất thời lui về phía sau bước, chỉ cảm thấy tim đập lợi hại như đánh trống, mặt cũng biến sắc, nhưng ngay sau đó lại hưng phấn hô lên: “Thái tử gia? Là ngài sao?”


      Tiêu Vân Trác nhàn nhạt đáp lại tiếng, vốn là muốn để ý đến người này, nếu phải vì cứu ta Thường Hy cũng phải chịu mạo hiểm, cũng rớt từ xuống mà hôn mê. vốn nghĩ chỉ cần lên tiếng Chương Tứ Thần quay đầu rời , ai biết người này cũng là quan tâm Thường Hy, dám chạy loạn ở nơi đáy động khắp nơi đều là cơ quan này.


      nếu như thấy chết mà cứu, khụ khụ, mặc dù rất muốn nam nhân có ý nghĩ an phận này với Thường Hy biến mất nhưng là cũng muốn Thường Hy hận cả đời, cho nên cắn răng há miệng cứu ta mạng.


      Thấy Chương Tứ Thần muốn về phía trước, Tiêu Vân Trác lập tức : “Muốn giữ mạng đừng có động đậy, khắp nơi trong này đều là cơ quan, ngươi nhầm bước nhanh chóng bỏ mạng.”


      Chương Tứ Thần nhất thời sợ hết hồn, nhưng là lại lo lắng tình huống của Thường Hy cho nên nhịn được hỏi: “Thái tử gia, Hy muội muội thế nào rồi?”


      “Thời điểm nàng ngã xuống liền bị ngất , ta vì cứu nàng mà cẩn thận kích hoạt phải cơ quan, hai người chúng ta bị vây ở trận đá này. Ngươi được lộn xộn, trận đá này ta phá được, phải chờ Thường Hy tỉnh lại mới biết được nên làm gì tiếp theo.” Tiêu Vân Trác nhớ lại tình cảnh lúc nãy mà khuôn mặt như đưa đám, tình thế hung hiểm như thế này lại có cách nào cứu Thường Hy ra ngoài, chỉ có thể đem nàng ôm chặt vào trong ngực. Tóm lại, bọn họ dù sống hay chết cũng được ở chỗ rồi, cho dù có thêm cái tên Chương Tứ Thần chướng mắt kia cũng quan hệ.


      “Vậy... Nàng vẫn ổn chứ? Có bị thương chỗ nào hay ?” Chương Tứ Thần gấp đến độ chà xát chân tay, hận thể tự mình qua đó xem nàng thế nào.


      Tiêu Vân Trác hừ lạnh tiếng tỏ vẻ bất mãn, sau đó thêm câu: “Cái này nhọc ngươi quan tâm, Ngu Thượng nghi là người của Đông cung, bản Thái tử tự mình chăm sóc.”


      Chương Tứ Thần lần này bị hù sợ, trong lúc nhất thời lên lời nào, có thể mơ hồ cảm nhận được mùi giấm trong lời của Thái tử, vì thế trong lòng chợt cảm thấy khổ sở, chẳng lẽ Thái tử gia cũng thích Hy muội muội sao? Chương Tứ Thần chậm rãi ngồi xuống đất, khuôn mặt sa sầm chuyện, trong động nhất thời trở nên yên tĩnh.


      Tiêu Vân Trác thông qua khe hở của mấy tảng đá mà nhìn khuôn mặt đen như đít nồi của Chương Tứ Thần, cảm thấy trong lòng vô cùng thống khoái, khóe miệng nâng lên nụ cười nhàn nhạt. Chẳng qua là nụ cười này còn chưa dứt liền nghe được thanh của Chương Tứ Thần truyền đến: “Mặc dù Thái tử gia xuất thân tôn quý, địa vị so với thảo dân cao hơn rất nhiều nhưng thảo dân thích Hy muội muội nhiều năm rồi, ta tuyệt đối dễ dàng buông tha. Nếu Thái tử gia thích nghe những lời này của ta, có thể trực tiếp đem ta giết chết miễn hậu họa. Còn , chỉ cần ngày Hy muội muội chưa thành thân ta tuyệt đối từ bỏ.”


      Lời kiên quyết như vậy khiến cho Tiêu Vân Trác có cái nhìn khác về Chương Tứ thần, coi như có chí khí, vì sợ cường quyền mà khom lưng, cũng coi như khó gặp. Nhưng là Tiêu Vân Trác tuyệt đối vì chuyện này mà bỏ qua cho bất kỳ tình địch nào, mở miệng : “Bản Thái tử cho ngươi biết, Ngu Thượng nghi là người của ta, sống cũng vậy, chết cũng thế. Kiếp này ngươi đừng có trông mong gì, kiếp sau chạy sớm mà xếp hàng thôi!”


      Khuôn mặt của Chương Tứ Thần hồi vặn vẹo, cuối cùng vẫn nhịn được mà cắn răng : “Thái tử gia, kiếp này ta quen biết Hy muội muội sớm hơn, dù có xếp hàng cũng là ngài đến sau.”


      Tiêu Vân Trác vừa nghe vậy cười đến càng sáng lạn, đắc ý : “Vậy kiếp sau ngươi cũng đừng mong chờ gì, xếp hàng sớm xem ra cũng dùng được!”


    3. laila

      laila Active Member

      Bài viết:
      944
      Được thích:
      237

      Chương 217:


      Tiêu Vân Trác vừa nghe vậy cười đến càng sáng lạn, đắc ý : “Vậy kiếp sau ngươi cũng đừng mong chờ gì, xếp hàng sớm xem ra cũng dùng được!”


      Tiêu Vân Trác quá mức đắc ý cho nên phát ra khóe mắt Thường Hy giật giật. ra nàng vừa mới tỉnh lại, nghe được hai người chuyện cho nên nàng dám mở mắt ra, ra là... Tứ Thần ca đối với nàng lại có ý nghĩ như vậy, nàng vẫn luôn biết. Từ trước đến nay nàng đều đem Tứ Thần ca giống như ca ca ruột của mình, nghĩ tới huynh ấy lại có thể thích nàng, hơn nữa lại còn dám đối chọi lại cùng Tiêu Vân Trác...


      “Lời này của Thái tử gia xem như quá sớm rồi, kiếp này còn chưa qua, có cái gì có thể khẳng định trước được. Ngài biết Hy muội muội muốn cái gì sao? Ngài biết nàng khát vọng nhất chính là cái gì sao?” Chương Tứ Thần cười lạnh tiếng, nhìn Tiêu Vân Trác tiếp tục : “Ta sáu tuổi đến Ngu phủ, ở nơi này nán lại tám năm, có thể Hy muội muội là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên. Từng thói quen của nàng ta đều biết, mỗi động tác ta đều có thể hiểu; nàng nhướng mày, mỗi ánh mắt của nàng ta đều biết nàng muốn gì, ngài làm được ?” đến Thường Hy, Chương Tứ Thần tựa hồ rất kích động, ngay cả tôn ti trật tự cũng liền quên.


      Sắc mặt Tiêu Vân Trác mảnh xanh mét, hừ lạnh tiếng : “Vậy thế nào?” Trong lòng lại nghiến răng nghiến lợi, Chương Tứ Thần xong khiến ăn giấm chua chịu nổi! Tám năm... đúng là khoảng thời giam rất dài...


      “Thích người chính là làm cho nàng vui vẻ, làm cho nàng hạnh phúc!” Chương Tứ Thần kiên định , ngẩng đầu nhìn Tiêu Vân Trác: “Bên cạnh Thái tử gia mỹ nữ như mây, Hy muội muội đối với ngài cũng chỉ là người trong số đó, nhưng đối với ta nàng lại là toàn bộ cuộc sống!”


      Sắc mặt của Tiêu Vân Trác lại kéo xuống mấy phần, thần sắc càng phát khó coi, nghĩ tới Chương Tứ Thần tới lui lại có thể sắc bén như vậy, khiến cho rất là thoải mái.


      “Lớn lên ở Ngu gia, ta tận mắt nhìn Ngu bá phụ và Ngu bá mẫu phu thê ân ái, bốn huynh muội Ngu gia tình cảm vô cùng khăng khít. Ngay cả sau khi Thường Hy vào cung, gánh vác trách nhiệm nặng nề của Ngu gia nhưng ta tin chắc rằng trong lòng Hy muội muội vẫn hy vọng có thể gả cho nam nhân biết trân trọng tình của nàng cả đời. Chương Tứ Thần ta có bản lãnh gì lớn, nhưng là ta có thể đợi nàng xuất cung, trao cho nàng tình cả đời, để cho nàng sống vui vẻ lo âu, phải bận tâm về chuyện thiếp thất. Nhưng Thái tử gia ngài vô luận thế nào cũng thể làm được điều này, bên cạnh ngài nhất định là ba ngàn giai lệ. Nếu như ngài lòng thích Hy muội muội, muốn nàng ấy hạnh phúc tốt nhất là ở thời điểm nàng ấy cái gì cũng biết buông ra.”


      Tiêu Vân Trác thể nhịn được nữa, giận dữ hét lên: “Câm miệng!”


      Chương Tứ Thần cười lớn tiếng : “Bị ta trúng rồi phải ? Ngài nếu chỉ vì tham luyến dung mạo Hy muội, như vậy Chương Tứ Thần nguyện ý lật tung cả thiên hạ này tìm kiếm mỹ nữ cho Thái tử, chỉ mong Thái tử gia bỏ qua cho Hy muội muội.”


      Câu cuối cùng Chương Tứ Thần ra vô cùng nghiêm túc, giọng điệu còn mang theo tia khẩn cầu. muốn nhìn Thường Hy thương tâm rơi lệ, nguyện vì nàng dâng lên hạnh phúc vui vẻ nhất thế gian này.


      Thường Hy vùi đầu trong ngực Tiêu Vân Trác, tâm tình là vô cùng kích động. Nàng nghĩ tới Chương Tứ Thần cư nhiên lại hiểu nàng như vậy, lại có thể biết nàng muốn làm những thứ gì, vì nàng có thể làm những chuyện mà vẫn luôn khinh thường. Mặc dù hai mắt nhắm chặt nhưng vẫn cảm thấy hốc mắt ê ẩm, nhưng là nàng càng muốn biết Tiêu Vân Trác trả lời thế nào, ngay cả khi biết chắc rằng đáp án mà ra như nàng mong đợi, nhưng nàng vẫn muốn biết. Nữ nhân, đôi khi chính là như vậy.


      Tiêu Vân Trác cố đè nén tức giận trong lòng xuống, để cho cảm xúc của mình hòa hoãn chút, nhưng là cũng muốn bộc bạch cảm xúc của mình cùng thiên hạ, vì vậy lạnh nhạt : “Chương Tứ Thần, ngươi cần khăng khăng cho rằng những thứ trong miệng ngươi mới là , ngươi cũng cần cho rằng quan tâm của mình là tốt, người khác đều là vô tình. Ngươi lại càng nên cho rằng chỉ có tình cảm của ngươi mới là tình cảm. đời này, có nhiều thứ mà cặp mắt của ngươi nhìn thấy được.”


      Thần sắc Chương Tứ Thần sửng sốt, lặp lại lời của Tiêu Vân Trác lần, hồi lâu mới lên tiếng: “Thảo dân có thể cả đời cưới vợ bé, nhưng là Thái tử gia có thể khẳng định lục cung của mình chỉ có mình Thường Hy ? Đây chính là điểm quyết định phân cao thấp rồi!”


      Khuôn mặt Tiêu Vân Trác càng ngày càng đen hơn, có số việc mình hiểu là tốt rồi, nhất thiết phải giải thích cho cả thiên hạ cùng hiểu, nghĩ tới đây lạnh nhạt : “Thiên hạ này người thề thốt thiếu, nhưng chân chính giữ được lời thề có mấy người? Đảm đương được lời hứa đáng giá ngàn vàng lại có mấy? buồn cười, có số việc cần lấy lời hứa ra đảm bảo, chỉ cần lòng là đủ rồi!”


      Thân thể Thường Hy cứng đờ, lời này rất quen thuộc a... Nàng suy nghĩ vòng trong đầu, đột nhiên phát đây là lời mẫu thân cho nàng. Ban đầu thời điểm mẫu thân nàng cùng cha bỏ trốn, cha nàng từng với bà rằng, ta thể đảm bảo cùng nàng cái gì, ta cũng bất kỳ lời thề nào cả, dùng lời thề để duy trì tình cảm có cái gì đáng quý, ta chỉ có thể đảm bảo rằng, ta đối với nàng là tấm chân tình.


      nghĩ tới giờ này phút này, Thường Hy lại có thể nghe được nam nhân khác chính miệng ra. Nếu như tình cảm dùng lời thề để duy trì, rất đáng quý sao? , Thường Hy cũng biết!


      “Hoang đường! Thái tử nước cư nhiên dùng những lời này để vặn vẹo việc sao?” Chương Tứ Thần hiển nhiên thể tiếp nhận những lời như vậy, quả chính là trái với đạo lý.


      Tiêu Vân Trác cúi đầu nhìn Thường Hy, muốn chuyện tiếp lại thấy được con ngươi của Thường Hy chuyển động ngừng, mặc dù nàng nhắm chặt hai mắt nhưng là vẫn có thể nhìn thấy ràng.


      ra tiểu hồ ly này sớm tỉnh, cư nhiên nghe lén cùng Chương Tứ Thần chuyện, trong lúc nhất thời biết là nên cười hay nên giận. Bỗng dưng ánh mắt chợt lóe, nhìn Chương Tứ Thần : “Chương Tứ Thần, bản Thái tử cho ngươi quan to lộc hậu, cho ngươi vinh hoa cả đời, cho ngươi quyền thế địa vị mà thế gian này khó nam tử nào đạt được, ngươi bằng lòng buông tha Ngu Thượng nghi ?”


      Chương Tứ Thần híp mắt nhìn Tiêu Vân Trác, biết giở trò quỷ gì, làm sao đột nhiên lại hỏi những cái này? Tiêu Vân Trác phải là người làm những chuyện công, đương nhiên vô duyên vô cớ như vậy, thế tại sao lại ra đây?


      Cách mấy phiến đá to, Chương Tứ Thần nhìn tình hình bên đó, nhưng đột nhiên ánh mắt chợt lóe, chẳng lẽ Hy muội muội tỉnh, cố ý hỏi những cái này sao?


      “Chương Tứ Thần, tại sao ngươi trả lời?” Tiêu Vân Trác hỏi tới, bởi vì cảm nhận được thân thể Thường Hy cứng lại, trong lòng thoải mái, chẳng lẽ Thường Hy lại quan tâm đến cái này sao?


    4. laila

      laila Active Member

      Bài viết:
      944
      Được thích:
      237

      Chương 218:


      Thường Hy có cảm giác mình mà mở mắt biết tiếp theo như thế nào. Nàng có chút mâu thuẫn, muốn nghe Chương Tứ Thần trả lời, hoặc là câu trả lời của Chương Tứ Thần làm nàng cảm thấy rất áp lực. Vì vậy Thường Hy quả quyết mở mắt, nhưng lại biết cái gì, trong lúc nhất thời ngẩn người tại chỗ.


      Nghe lén người ta chuyện xong, chẳng lẽ mở mắt ra lại : “Làm sao lại rớt xuống đây?” Căn bản dùng được, Thường Hy cảm thấy lời này có chút mất tự nhiên, nhưng nếu như hỏi cái này, lại hỏi Chương Tứ Thần đoán chừng người nào đó rất tức giận. Vì mạng mà suy nghĩ, nàng trực tiếp bỏ qua Chương Tứ Thần, nhưng mà muốn câu thích hợp mãi cũng được cho nên chỉ có thể giương mắt nhìn.


      Tiêu Vân Trác thấy nàng quẫn bách cũng làm khó, hạ cái bậc thang xuống: “Nàng tỉnh rồi à? Có chỗ nào thoải mái ?”


      Thường Hy lúc này mới ý thức được mình vẫn còn ở trong ngực người nào đó, bị người ta ôm chặt, cái tư thế này rất làm cho ai đó xấu hổ a! Thường Hy giùng giằng thoát ra ngoài, quan sát chung quanh lát rồi lảng sang chuyện khác: “Tại sao chúng ta lại bị vây trong thạch trận này rồi hả?” Nàng chỉ nhớ sau khi mình rớt xuống liền hôn mê, còn lại cái gì cũng biết.


      Tiêu Vân Trác vừa liếc mắt cái liền biết Thường Hy muốn nhắc lại đề tài vừa nãy, vì vậy phối hợp : “Thời điểm ta cứu nàng cẩn thận kích hoạt phải cơ quan cho nên bị vây ở nơi này. Chương Tứ Thần cũng xuống đây rồi, ở đây biết có bao nhiêu cơ quan cho nên ta cho lộn xộn.”


      Thường Hy cẩn thận tra xét, chau mày. Chương Tứ Thần sớm nghe được giọng của Thường Hy, kích động hô: “Hy muội muội, muội tỉnh? Muội làm sao vậy? Có bị thương nơi nào hay ?”


      Chương Tứ Thần ra rất quan tâm nàng, Thường Hy xuyên qua khe hở của mấy kẽ đá mà đáp lại: “Tứ Thần ca, muội sao. Huynh có bị thương hay ? Huynh đừng có lộn xộn, để muội xem chút tình hình nơi này rồi tiếp.”


      Chương Tứ Thần trong lúc nhất thời có chút hiểu ý tứ trong lời của Thường Hy, nàng xem địa hình? Hữu dụng sao? Nhưng là vẫn trả lời: “Ta sao, chỉ rách chút da thôi, đáng ngại.”


      “Vậy tốt!” Thường Hy vừa nhìn vừa , tình hình của thạch động này tuyệt thua kém so với mặt đất.


      Tiêu Vân Trác đứng ở bên cạnh nàng : “Ta xem qua rồi nhưng nhìn ra đây là loại trận pháp gì, vì vậy dám tùy tiện lại. Ta nhìn những cột đá loạn thất bát tao này có điểm giống như vườn hoa cửu khúc liên hoàn ở trong cung.”


      “Cửu khúc liên hoàn thực ra phải là trận pháp, chẳng qua là lợi dụng cách trang trí hoa cỏ khiến người ta nhận biết được phương hướng. Tôi là nhất thời tìm ra phương hướng cho nên mới lạc đường ở cửu khúc liên hoàn. Sư phụ tôi trước kia từng tôi đúng là người kỳ lạ, dễ dàng lạc đường lại có thể học được kỳ môn độn giáp. Người học kỳ môn độn giáp khả năng nhận biết phương hướng phải tương đối mãnh liệt, nhưng áp dụng người tôi hoàn toàn ngược lại.”


      “Sư phụ nàng là ai?” Tiêu Vân Trác tò mò hỏi.


      Thường Hy làm bộ nghe thấy, quay đầu đối với Chương Tứ Thần : “Tứ Thần ca, bây giờ chỉ cần huynh làm như theo lời muội muội và Thái tử gia có thể thoát ra ngoài.”


      Mới vừa rồi từ trong đoạn đối thoại của hai người Chương Tứ Thần cũng có chút hiểu được, mặc dù còn rất nhiều nghi vấn nhưng bây giờ phải là lúc hỏi thăm, vì vậy gật đầu : “Muội , ta phải làm như thế nào?”


      Thường Hy nhìn hai người giải thích: “Đây là loại biến hình của Đông liên hoàn trận. Chỗ lợi hại nhất của trận pháp này chính là vòng móc vòng, nếu như vô tình kích động cơ quan bị vây khốn ở trong trận, giống như chúng ta bây giờ bị phong bế ở đây ra được, trừ phi có người thứ ba phá trận, nếu chỉ có nước chờ chết.”


      tới chỗ này Thường Hy thầm thở phào hơi, may mà có Chương Tứ Thần rớt xuống nếu nàng cho dù có thần thông quảng đại đến mấy cũng chỉ có thể ngồi chờ chết ở chỗ này.


      Thần sắc Tiêu Vân Trác cũng biến đổi, nghĩ tới trận này lại lợi hại như vậy, ngược lại phải cảm tạ Chương Tứ Thần rồi.


      “Tứ Thần ca, huynh về phía trước ba bước, đó là cấn vị, sau đó thẳng bốn bước.” Thường Hy cau mày lớn tiếng . Chương Tứ Thần biết tình trọng đại nên cũng dám qua loa, theo lời Thường Hy cẩn thận mà làm.


      Quả nhiên sau khi ba bước đáy động có động tĩnh gì, lúc này mới yên lòng lại, tiếp tục thẳng bốn bước, bước cuối cùng hạ xuống xong cảm thấy chân có chút di động, ngay sau đó tảng đá lớn lập tức di chuyển lộ ra khoảng đất trống.


      “Quẹo bên phải, ba bước lùi bước rồi quẹo trái.” Thường Hy tập trung tinh thần, trán cơ hồ chảy ra mồ hôi cũng để ý. Chương Tứ Thần theo lời Thường Hy , từng bước từng bước mà làm, cả người cũng là căng thẳng muốn chết, biết khắc sau xảy ra chuyện gì?


      “... Huynh thẳng, thấy phía trước có hố đá hình chữ nhật chưa?” Thường Hy sớm trông thấy được thân ảnh của Chương Tứ Thần, chỉ có thể thông qua thanh mà liên lạc.


      “Thấy rồi, sau đó ta nên làm gì?” Thanh Chương Tứ Thần nhanh chóng truyền đến.


      “Huynh nhìn chút xem có hay khối đá bên trong hố đá? Khối đá này lớn lắm, ước chừng nắm tay thôi!” Thường Hy nhắm mắt lại, trong đầu tưởng tượng ra tình hình bên kia.


      Tiêu Vân Trác nhàng đỡ Thường Hy cho nàng điểm tựa, lát sau nghe được thanh vui mừng của Chương Tứ Thần truyền đến: “Có, sau đó làm gì bây giờ?”


      “Dùng sức rút nó lên, xoay trái ba vòng rồi lại ấn xuống. Huynh nghe được rắc rắc mấy tiếng lại xoay phải ba vòng.” Thường Hy thở phào nhõm, nhìn Tiêu Vân Trác : “Nơi đó là trung tâm của Đông liên hoàn trận, chỉ có từ nơi đó mới có thể phá giải được trận pháp này.”


      Lời vừa dứt, đá tảng vây quanh Tiêu Vân Trác và Thường Hy cũng chậm rãi tản ra, lộ ra con đường ước chừng rộng ba thước. Hai người nhìn nhau cười tiếng, ra ngoài, trong lúc bất chợt lại nghe Chương Tứ Thần hô lớn: “Nơi này xuất đạo cửa đá, tại sao lại như vậy?”


      Thường Hy sửng sốt, hiển nhiên tình huống như thế nằm ngoài dự đoán của nàng. Tiêu Vân Trác còn muốn hỏi nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt của Thường Hy biết nàng căn bản cũng biết có chuyện gì xảy ra, vì vậy : “Chúng ta qua nhìn chút!”


      Thường Hy gật đầu cái, trước sau hướng theo phía Chương Tứ Thần mà tới. Đợi sau khi hai người xuyên qua mấy khối đá lớn, nhìn thấy cửa đá cũng nhịn được mà thầm sợ hãi. Cửa đá này ước chừng cao bằng chiều cao của hai người, rộng sáu thước, cửa còn điêu khắc hoa văn phức tạp, nhìn qua rất là tinh mĩ.


      Ba người liếc mắt nhìn nhau, Tiêu Vân Trác hỏi: “Có thể mở được cửa đá này ?”


    5. laila

      laila Active Member

      Bài viết:
      944
      Được thích:
      237

      Chương 219:


      Thường Hy tiến lên bước, quan sát vài lần, lại duỗi tay sờ soạng cửa đá, cau mày : “Cửa này đúng là có chút cổ quái, theo lý mà chung quanh ắt hẳn phải có cơ quan để mở, nhưng là bây giờ cái gì cũng có phát , chẳng lẽ cửa này dùng cơ quan để mở hay sao?”


      Tiêu Vân Trác tiến lên bước, đưa tay ra gõ lên cửa đá thấy phát ra thanh trầm đục, mở miệng : “Cửa đá này rất dày, nếu là mỏng thanh có nặng như vậy mới đúng!”


      Thường Hy gật đầu cái, : “Đúng vậy, có điểm kỳ quái a, làm sao chút đầu mối để mở cửa cũng có vậy. Nếu như mở được cửa đá chúng ta vào được, vậy phá giải hai trận đá ngoài kia cũng coi như là công rồi!”


      “Bố trí chướng ngại lợi hại như vậy chắc hẳn chỉ là để đùa vui chứ? Đạo cửa đá này nhất định là có thể mở ra được!” Chương Tứ Thần ở bên , vẫn cho rằng mọi việc có nhân ắt có quả, có người bỏ ra công sức bố trí tầng tầng lớp lớp phòng bị như vậy, hẳn phải là vì chỉ muốn đùa vui chút thôi.


      Tiêu Vân Trác mặc dù rất mâu thuẫn chuyện tình Chương Tứ Thần thích Thường Hy, nhưng là thể phủ nhận lời này của rất có đạo lý, vì vậy : “Nhất định có biện pháp mở ra, chúng ta thử nhìn chút!”


      Thường Hy ngồi xổm xuống lần theo khe hở của cửa đá, trái phải dưới xem qua mấy lần sau đó mới lên tiếng: “Đây là loại cánh cửa mở từ giữa ra hai bên.”


      “Làm sao muội biết?” Chương Tứ Thần kinh ngạc hỏi, điều này cũng có thể nhìn ra?


      Thường Hy khẽ mỉm cười : “Cửa đá cũng chỉ có mấy kiểu mở, từ xuống, từ dưới lên, từ trái hoặc phải qua, hay là mở từ giữa ra. Nếu là mở từ phía hay dưới mép hoặc dưới của cánh cửa có dấu vết hư hại, mở từ hai bên ra cũng vậy. Nhưng là nhìn cửa đá này hề có những dấu vết đó, đoán chừng chỉ có thể là mở từ giữa ra mà thôi. Vì thế có cơ quan ở giữa, nhìn chút cánh cửa này những điểm ở giữa cánh cửa có hơi bất đồng chút.”


      Thường Hy đưa ngón tay chỉ, Tiêu Vân Trác và Chương Tứ Thần quả nhiên nhìn thấy ở giữa cửa đá có những ấn ký bất đồng, cho nên đối với Thường Hy cảm thấy vô cùng bội phục.


      Thường Hy lặng yên lời nào, nhìn cửa đá ngẩn người. Tiêu Vân Trác cũng cẩn thận suy nghĩ vấn đề này, nhìn Thường Hy : “Nếu chung quanh đây tìm được cơ quan thử nghĩ xem có quan hệ gì với thạch trận hay ?”


      Thường Hy nghe đến đó ánh mắt sáng lên, đúng vậy, nàng bỏ qua mất điểm này, nhìn Tiêu Vân Trác : “Tôi xem trong trận đá chút, hai người các đừng lung tung, tránh cho xảy ra cái gì ngoài ý muốn.”


      Tiêu Vân Trác và Chương Tứ Thần gật đầu cái, Thường Hy quen thuộc trận pháp có vấn đề gì, ngược lại hai người sợ tăng thêm phiền toái cho nàng, vì vậy dặn dò nàng đôi câu, sau đó Thường Hy hướng trong trận tới.


      Thường Hy suy nghĩ rằng cơ quan mở cửa đá có ở chung quanh ắt hẳn giống với lời Tiêu Vân Trác , có liên quan đến Đông liên hoàn trận. Nếu là liên hoàn trận muốn khống chế cánh cửa đá là rất đơn giản. Thường Hy tới nơi mới vừa rồi Chương Tứ Thần kích hoạt khối đá để thả hai người bọn họ ra, nhìn hòn đá bị ấn xuống, đưa tay sờ sờ, phát thấy nó nhúc nhích, ấn xuống chút nữa là thể được.


      Thường Hy thử nâng lên , kết quả vẫn là bất động. Nếu muốn khống chế cửa đá cũng chỉ có tâm thạch trận này mới có khả năng, cho nên nàng lại nắm chặt lần nữa, dùng sức vặn, lúc này hòn đá mới chuyển động. Thường Hy mừng rỡ, hòn đá vừa chuyển động Đông liên hoàn trận cũng bị phong bế lại.


      “Cửa đá mở ra rồi!” Chương Tứ Thần vui mừng hô. Thường Hy ngẩng đầu lên nhìn, mặt lộ ra cảm giác hưng phấn. Lần này nàng hiểu, nếu muốn mở cửa đá trước hết phải phong bế Đông liên hoàn trận, khó trách vừa rồi nàng mở ra.


      Thường Hy đứng dậy trở về, cười : “ gian phía trong tối đen, chúng ta có muốn hay đốt đuốc?”


      Tiêu Vân Trác nhìn Thường Hy có chút bất đắc dĩ : “ người ta mang theo chiết tử, đốt thế nào đây?” (chiết tử đại loại là que giữ lửa).


      “Ta có.” Chương Tứ Thần vừa vừa lấy chiết tử từ trong tay áo ra. Đường đường là Thái tử gia, đương nhiên người mang theo chiết tử, Thường Hy nữ nhân cũng thế, nhưng Chương Tứ Thần mấy ngày nay đều lăn lộn ở chốn đất hoang này, cho nên tất yếu mang theo chiết tử đề phòng thân.


      Chương Tứ Thần nhìn xung quanh chút, sau đó về phía bên cạnh nhặt lên đoạn nhánh cây, lại đem vạt áo của mình kéo xuống quấn xung quanh nhánh cây đó, rồi mới lên tiếng: “Trước dùng tạm cái này vậy, so với tốt hơn!”


      Chương Tứ Thần xong liền đem cây đuốc đưa cho Thường Hy, lại : “Ta ở chỗ này giữ cửa, mấy người vào bên trong .”


      Chương Tứ Thần là người rất thông minh, biết hoàng gia nhiều bí mật, mình nên dính vào tốt hơn. Coi chừng ở lối ra này tối thiểu cũng có thể giữ được mạng, cũng muốn kẻ đầu bạc tiễn người đầu xanh.


      Thường Hy nhìn Chương Tứ Thần, trong mắt lóe lên nụ cười. Vẻ mặt Tiêu Vân Trác cũng có chút suy nghĩ sâu xa, nhưng cuối cùng gì, nhận lấy cây đuốc trong tay Thường Hy mà tiến vào trong động.


      phải Tiêu Vân Trác tin Chương Tứ Thần, mà tòa núi hoang này do Tấn vương lưu lại, hang đá này chừng cũng là do Tấn vương thiết kế, ngộ nhỡ bên trong có cái gì với người ngoài, nếu như bị Chương Tứ Thần thấy được mình cũng khó xử trí . ngờ cũng đủ cơ trí, ngược lại tiết kiệm được cái đầu.


      Thường Hy đứng ở cửa đá nhìn Tiêu Vân Trác : “Nếu tôi cũng vào nha!”


      Tiêu Vân Trác xoay người nhìn Thường Hy, khóe miệng nhếch lên, tay kéo nàng vào. Ở ngoài cửa đá, Chương Tứ Thần còn ràng nghe được thanh Tiêu Vân Trác: “Nàng đừng mơ tưởng. Nàng sợ ta ở bên trong bị cái gì đó vây khốn sao?”


      Chương Tứ Thần lộ ra nụ cười khổ, thân thể vô lực tựa vào cửa đá, vết thương đùi càng ngày càng đau nhức.


      Tiến vào bên trong, mượn ánh sáng của cây đuốc hai người đường vào, lại phát ra hang đá này lớn, bên trong ngay cả chút khí vẩn đục do lâu ngày lưu thông cũng có. mặt đất vô cùng sạch , về phía trước khôn xa liền phát thấy cửa đá . Lần này thế nhưng có cơ quan, đẩy cái liền mở ra, hai người đưa mắt vào nhìn, nhất thời có chút kinh ngạc thôi.


      Thường Hy quay đầu nhìn Tiêu Vân Trác, thấy cũng có biểu giống nàng, khỏi hé miệng hỏi: “Đây là ngọc mạch trong truyền thuyết ư? Lừa gạt quỷ đâu!”


    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :