1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Lệnh truy nã Đông cung: Ái phi đừng vội trốn! - Ám Hương (408c)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. laila

      laila Active Member

      Bài viết:
      944
      Được thích:
      237

      Chương 10: Vị khách quý thần bí (thượng)


      Vương ma ma vừa dứt lời, ngay lập tức có cung nữ tiến lên đỡ lấy hai cánh tay Lệ Bình kéo nàng về hướng Phật đường. về Phật đường, chính là nơi quản giáo những tú nữ dạng này, hơn nữa còn được đích thân Hoàng thượng phê chuẩn, ai dám tuân lệnh a!


      Thường Hy ngoái nhìn Bình nhi đáng thương, nhất thời quên mất cả sợ hãi đưa tay kéo góc áo Vương mama, cầu khẩn : “Ma ma, nể tình Bình nhi mới đến đây hiểu nhiều quy củ, ngài tạm tha cho nàng lần này thôi. Ta đảm bảo, về sau nàng bao giờ dám chọc ma ma tức giận nữa, ta bảo đảm, ta về sau nhất định học tốt quy củ, ta bảo đảm, ta cũng lại lười biếng nữa; ta bảo đảm, ra khỏi Vĩnh Hạng cung ta cũng làm cho ma ma phải mất mặt, ta...!”


      Vương ma ma nhìn Thường Hy, mặt tuy có chút biểu tình nhúc nhích nào nhưng trong lòng lại thầm than tiếng, chưa từng thấy qua tiểu nương nào khó dây dưa như vậy. Từ khi bước vào Vĩnh Hạng cung liền ngừng nháo , đáng lẽ đều là lỗi của nàng nhưng cuối cùng người chịu ủy khuất cũng là nàng. có thể thành công khiêu chiến ranh giới cuối cùng của bà.


      Thế nhưng lần này, Vương ma ma hạ quyết định, tuyệt đối để cho mình thỏa hiệp, giận dữ quát: “Ít lời vô ích, theo ta! Đây chính là muốn cho ngươi biết thế nào là quy củ. Lệ Bình cố tình hối lộ quản ma ma, phạt quỳ canh giờ là rất rồi, ngươi nếu còn dài dòng liền phạt hai canh giờ!”


      Thường Hy vừa nghe thế nhất thời ngậm miệng lại, nhìn Bình nhi bị lôi rất là đau lòng, nếu phải vì mình nàng nào có phải chịu phạt. Trong lòng nàng hung hăng thăm hỏi tổ tông Vương ma ma mấy chục lần!


      “Ma ma, là ai tìm ta vậy?” Thường Hy theo sau lưng Vương ma ma hết sức nịnh hót hỏi. Khụ khụ, trong những cách sinh tồn của hậu cung, thời điểm lực lượng của ngươi thể chống đỡ được kẻ địch, phải yếu thế, để cho kẻ địch buông lỏng cảnh giác với ngươi, rồi sau đó cứ từ từ mà tính.


      Vương ma ma cơ hồ là dùng lỗ mũi mà hừ ra tiếng: “Lắm mồm!”


      Thường Hy lại phải bế môn cái miệng, hai hàm răng lại phải tăng cường hoạt động mà nghiến vào nhau. Nàng nhịn, nàng tiếp tục nhịn!


      Xuyên qua tiền viện, qua hành lang, xa hơn chính là phòng ngủ của Vương ma ma rồi. Thường Hy càng phát tò mò, mặc dù có bụng nghi vấn nhưng lại nghĩ đến lời của Vương ma ma nên lại phải đè xuống nghi vấn trong lòng, thận trọng theo bước chân của bà, đến cuối hành lang mới dừng lại.


      Vương ma ma nhìn Thường Hy cái, đưa tay mở cửa : “Vào !”


      Thường Hy bất đắc dĩ thể làm gì khác là nhấc chân vào. Bên cạnh phòng ngủ của Vương ma ma bình thường dùng làm nơi tiếp khách nhân, mặc dù so được với tráng lệ của nhà nàng nhưng so với chỗ tại nàng phải ở cũng tốt hơn nhiều lắm rồi.


      Thường Hy vừa vào, Vương ma ma liền thuận tay đóng cửa lại, làm Thường Hy sợ đến mức trái tim cũng phải run lên, ngẩng đầu về phía trước. Khi nàng nhìn thấy người diện trong phòng này hô hấp khỏi cứng lại.

      tart_trung thích bài này.

    2. laila

      laila Active Member

      Bài viết:
      944
      Được thích:
      237

      Chương 11: Vị khách quý thần bí (hạ)


      Thường Hy bất đắc dĩ nhìn chằm chằm người trước mặt mình. Nàng rất muốn làm bộ biết người này là ai, nhưng tại có muốn làm bộ như biết cũng được a! Người này là rất nổi danh, nhất là đôi mắt câu hồn nhiếp phách kia, chỉ cần liếc nhìn cũng muốn dời tầm mắt.


      Cổ tay áo màu tím thêu hoa mai , tay áo là sa y khảm hình hồ điệp. Quần lụa mỏng thướt tha ánh kim tuyến, thắt lưng đai ngọc mỏng manh, đầu vấn tóc sơ loan, trán rũ xuống hạt trân châu lấp lánh. bên búi tóc còn cài trâm vàng thả xuống vài dây tơ khảm hồng bảo thạch, chiếu vào da thịt như dương chi bạch ngọc, cực kỳ chói mắt. Quả thực là, người so với hoa còn đẹp hơn vạn phần, rực rỡ làm người ta mở nổi mắt, nhất là đai ngọc trân châu rủ trán kia, thực , rất, rất, rất... đẹp!


      Thường Hy thể phủ nhận mình là nữ nhân cực kỳ trang điểm. Được rồi, dưới gầm trời này cũng có nữ nhân nào trang điểm. Nhưng là có thể đem mình ba phần xinh đẹp ăn mặc đến mười phần xinh đẹp, đem chính mình biến thành mị mà , chỉ khiến cho người ta hề có cảm giác dung chi tục phấn tầm thường mà còn khiến cho người xem cảm thấy vui tai vui mắt, vậy chỉ có số ít nữ nhân mới có được công phu này thôi.


      Nữ nhân trước mắt này, thể chính là cao thủ trong cao thủ, là nữ nhân nổi tiếng nhất hậu cung - Mị phi!


      “Nô tì tham kiến Mị phi nương nương! Nương nương cát tường!” Thường Hy chiếu theo cung quy, chính đáng hợp tình hành lễ, mặt che dấu chút nào biểu khâm phục cùng thưởng thức nữ nhân này.


      Nữ nhân phần lớn đều cừu thị người khác xinh đẹp hơn mình, điểm này mỹ nhân Thường Hy bại hoại chịu vô số lần dạy dỗ thê thảm. Cho nên vừa vào cung nàng cũng biết gương mặt chính mình vừa có thể mang lại may mắn, đồng thời cũng có thể vì nó mà mang đến tai họa. Cho nên thấy mỹ nhân nàng cũng keo kiệt mà biểu vài phần ca ngợi, thưởng thức. Nếu như có thể dùng ngôn ngữ mà giảm thiểu số địch nhân, có thể bảo vệ chính mình nàng cũng bài xích loại chuyện này.


      tốt cần tốn tiền, càng cần đáp tiền vốn, đôi môi dưới vừa động, nàng có thể tuôn ra chuỗi dài từ ngữ khen ngợi! Vừa có thể kết thêm bạn lại tiêu tai nạn ách, cớ sao mà làm? Cử chỉ này có chút con buôn, nhưng điều này cũng thể oán nàng. Từ lớn lên ở gia đình thương nhân, có thể tính nhẩm, lách cách gõ bàn tính nhưng mấy suy nghĩ của thương nhân, thực có thể tự động vào tiềm thức!


      Đây càng thể oán nàng hiểu được quá nhiều, muốn trách cũng chỉ có thể trách quỷ lão cha, vì muốn giám thị nàng học tập, để cho nàng từ ở trong phòng ông học nữ công, ngâm thi từ, mỗi ngày mưa dầm thấm lâu, nàng là vô tự thông a! Hai cái lỗ tai ngày nào cũng nghe được các quản , chưởng quỹ hồi báo các phương diện làm ăn cùng tính toán kế sách. Nàng cũng là muốn học nhưng lại có cách nào a!


      Ai, cho nên sâu xa mà , gia đình chính là nơi con cái học tập đầu tiên, haiz!...


      Mị phi thấy được gương mặt của Thường Hy, trong lòng đúng là thất kinh. Lời đồn đãi quả sai, tiểu nha đầu này chính là họa thủy... Chỉ là ánh mắt của nha đầu này nhìn nàng... khụ khụ, nàng rất thoải mái. Vì đảm bảo lợi ích của mình, nàng còn cách nào khác là cùng nha đầu này làm chút giao dịch rồi!

      tart_trung thích bài này.

    3. laila

      laila Active Member

      Bài viết:
      944
      Được thích:
      237

      Chương 12: Mị phi giao dịch (thượng)


      “Nương nương triệu kiến nô tì biết là có chuyện gì?” Chờ lâu thấy Mị phi mở miệng, Thường Hy cũng đành phải mở miệng trước, ai kêu nàng là người dưới mái hiên thể cúi đầu. Đại tướng quân Hàn Tín còn có thể nhịn nhục chịu dưới khố, nàng cái tú nữ nho có thấm vào đâu. Có thể xác định được vị trí của mình luôn là người sống lâu!


      Vòng vàng khảm bảo thạch của Mị phi chạm vào mặt bàn phát ra tiếng vang thanh thúy. Nghe được tiếng của Thường Hy, khóe mắt Mị phi vừa nhấc, khóe miệng cũng trong phút chốc mà gợi nên nụ cười điềm đạm đáng : “Mục đích ngươi vào cung là gì?”


      Thường Hy sửng sốt, linh cảm trong lòng đại chấn. Vấn đề này của Mị phi thực làm nàng biết nên phải trả lời thế nào mới thỏa đáng. Đều Mị phi là nữ nhân ngực lớn não trong hậu cung, nhưng khi nghe được những lời này của nàng, Thường hy cảm thấy mấy lời đồn kia chút nào đáng tin cậy. nữ nhân có não thực sớm biến mất trong cái đầm nước hậu cung sâu thẳm này rồi.


      Nghĩ thế, Thường Hy càng thêm cẩn thận. Trong lòng lặp lại ý đồ của Mị phi, lại nhất thời gãi đầu : “Nô tì ngu dốt, biết ý của nương nương là gì?”


      Có chút ý tứ. Mị phi cười khẽ tiếng, trong thanh cũng mang theo chút lười biếng kiều mị, ngay cả Thường Hy nghe được cũng cảm thấy tâm hồn phiêu phiêu. Khó trách Mị phi vẫn giữ được cưng chiều rồi.


      biết?” Thanh Mị phi giương lên, thoải mái mang theo dòng uy nghi, còn kèm theo tia chất vấn nhè .


      “Dạ!” Thường Hy trực tiếp thừa nhận. Nàng cũng quả thực biết, đối với nữ nhân hàng năm sống trong hậu cung, chỉ bình an vô mà còn từng bước leo lên vị trí cao cao tại thượng này, đối với cách sinh tồn trong hậu cung mà , kia đúng là cao thủ trong cao thủ. Trước mặt loại người này, tuyệt đối được biểu mình thông minh, tránh cho thông minh lại bị thông minh hại. Cách tốt nhất chính là thẳng thắn thừa nhận, lời như vậy còn có thể cho đối phương đường lưu lại. Tích cực mà chính là hình tượng đáng chân , còn tiêu cực chính là đứa ngốc ngu ai bằng. Người ta cũng đối với kẻ ngốc mà giảm phòng bị hai ba phần.


      Nhưng điểm chung duy nhất là, cứ như vậy người khác cũn quá đề phòng đối với ngươi, coi ngươi giống như đối thủ cũng có uy hiếp gì lớn, vô hình chung mà tạo cho mình thêm tầng bảo vệ.


      ai phòng bị đối với đứa ngốc đấy!


      Nghe như thế, ánh mắt Mị phi nhìn Thường Hy có chút biến hóa, nhiều thở dài, ít phòng bị, nụ cười mặt cũng sâu hơn, tiếp: “Bổn cung cũng vòng vèo thêm nữa. bổn cung nhìn trúng ngươi, muốn cất nhắc ngươi phục vụ Hoàng thượng, ngươi có bằng lòng hay ?”


      Thường Hy sợ ngây người, sợ choáng váng, trong đầu bất ngờ vang lên câu của Lệ Bình: “Hoàng thượng cũng già rồi, nghĩ kĩ cũng có chút ghê tởm...”


      Mị phi thấy biểu tình của Thường Hy cho là nàng vui mừng quá độ, trong lòng khinh bỉ tiếng nhưng ngoài miệng lại : “Theo gia thế của ngươi, thế nào cũng đến lượt ngươi vào hậu cung, chính là phân ngạch cho các Hoàng tử chỉ sợ ngươi cũng được chọn. Chỉ cần ngươi ngoan ngoãn nghe lời bổn cung, ta tự bảo hộ chu toàn cho ngươi tiến lên từng bước, phú quý vô hạn!”

      tart_trung thích bài này.

    4. laila

      laila Active Member

      Bài viết:
      944
      Được thích:
      237

      Chương 13: Mị phi giao dịch (trung)


      Thường Hy chỉ cảm thấy trong lòng chỉ tản mát ra chút xíu kinh hỷ! Hừm, chẳng lẽ nàng được thích lão đầu tử kia tý nào sao? Được rồi, ra Hoàng đế cũng già, cũng chỉ là bốn lăm, bốn sáu tuổi. Chẳng qua là hàng năm đều trầm mê nữ sắc nên thân thể có chút mục ruỗng, cho nên nhìn qua liền thấy có vẻ già yếu.


      Thường Hy vẫn là cảm thấy nên đem mọi chuyện cho ràng, suy nghĩ chút liền nhìn Mị phi, : “Nô tỳ cám ơm thâm tình hậu ý của nương nương, chẳng qua là nô tì cũng muốn vào hậu cung. Nếu như nương nương thương tiếc nô tì hãy cho nô tì đường lùi, nô tì vô cùng cảm kích!”


      Mị phi nghe vậy đầu lông mày liền nhảy lên, cười nhìn Thường Hy : “Ngươi nguyện ý tiến cung nhất định muốn ra vào cung điện của các vương tử rồi. Nếu như ngươi trả lời phải, bổn cung cảm thấy ngươi quá dối trá, nếu như vì danh lợi ngươi cần gì phải dấn thân vào chốn thâm cung này? Bổn cung cho người điều tra, ngươi xuất thân thương nhân, tuy tại cũng nắm chức điển sử nho (quan ghi chép sử sách), nhưng để dung nhập chân chính vào thế gia đại tộc e rằng cũng còn cách quá xa! Phụ thân ngươi trăm phương ngàn kế đưa ngươi vào hậu cung, chỉ sợ trách nhiệm hưng vinh gia tộc đều rơi cả vào vai ngươi. Bổn cung nghe ngươi còn có ba ca ca đúng ?”


      Thường Hy vẫn cho rằng Mị phi là dạng người có đầu óc, chữ “Mị” này khiến cho người ta tưởng tượng đến nhiều thứ, cho nên thể oán Thương Hy lấy chữ xem người. Nhưng là thể phủ nhận Mị phi người này là thông minh ngoài dự đoán của nàng, câu có thể điểm trúng tâm của nàng.


      Thường Hy cũng có ý định giấu diếm, có số việc ngươi càng giấu diếm càng phải là chuyện tốt.


      “Nương nương sai, nô tì vào cung quả thực gánh vai trách nhiệm nặng nề, nhưng là nô tì trẻ tuổi...” Thường Hy cúi đầu kiên định , lời còn chưa dứt nhưng ý tứ kia cũng đủ làm cho Mi phi hiểu.


      Mị phi cẩn thận dò xét Thường Hy. Bàn về ngoại hình, trong số những người thuộc nhóm tú nữ ai có thể vượt qua nàng. Ngu Thường Hy này đúng là thiên sinh lệ chất, đợi hai ba năm nữa phong vận của nàng ta thành thục hơn chút, chỉ sợ là ngay cả mình cũng bì kịp nổi nàng, ghen tị cũng chỉ là giả. nữ nhân nào ghen tị vớ kẻ khác xinh đẹp hơn mình.


      Nhưng là, Ngu Thường Hy mới vừa rồi rất ràng, nàng ta trẻ tuổi, Hoàng thượng cũng già rồi, nàng nhất định là vì con trai của mình mà mưu tính. Ngu Thường Hy mặc dù xuất thân thấp hèn, nhưng điểm quan trọng nhất là nhà nàng có tiền. Bác nhi nếu muốn lên ngôi Hoàng đế phải lôi kéo chúng triều thần, đây cũng phải là khoản chi ...


      Nghĩ tới đây Mị phi cười, nhìn Thường Hy càng phát ra hòa ái : “Ngươi muốn vào hậu cung cũng được. Hoàng thượng có năm hoàng tử, ngươi nghĩ muốn theo vị nào, bổn cung có thể thay ngươi làm mấy chuyện này!”


      Thường Hy nghe thế trong lòng lại càng thêm cảnh giác. Mị phi này đúng là phải đèn cạn dầu, tùy tùy tiện tiện hỏi câu cũng là thăm dò nàng. Ngũ hoàng tử quả thực tệ, nhưng theo Thái tử là có tiền đồ nhất, danh chính ngôn thuận Thái tử chi quốc, ai nguyện ý theo a? Nhưng cố tình Ngũ hoàng tử lại là con ruột của Mị phi, xui xẻo hơn còn là nhất, xui xẻo hơn nữa chính là nếu muốn ngồi lên ngôi vị cửu ngũ chí tôn phải đạp đổ bốn vị ca ca. theo Ngũ hoàng tử cũng phải là lựa chọn sáng suốt gì!


      Nhưng làm thế nào cùng Mị phi điều này đây? Thường Hy có chút do dự rồi!

      tart_trung thích bài này.

    5. laila

      laila Active Member

      Bài viết:
      944
      Được thích:
      237

      Chương 14: Mị phi giao dịch (hạ)


      Khụ khụ! Bởi vì muốn thành công trở thành tú nữ nên tình báo là việc quan trọng nhất. Nhìn nàng mới vừa vào cung được mấy ngày, mặc dù khoảng cách từ Vĩnh Hạng đến hậu cung cũng khá xa, nhưng Thường Hy lại thời thời khắc khắc dò la tin tức, vì lót đường cho cuộc sống sau này, nàng tuyệt đối đánh trận mà có bất cứ chuẩn bị gì.


      Lấy thân phận của nàng đương nhiên vào được hậu cung của Hoàng đế lão tử, dĩ nhiên nàng cũng vào, nhìn nàng phải vừa mới cự tuyệt Mị phi sao? Phủ trạch của các hoàng tử, thân phận nàng đoán chừng cũng vào được, nhưng là tại giống nhau, có Mị phi dìu dắt, tất cả thể cũng biến thành có thể!


      Nhưng muốn chết chính là, trong năm hoàng tử phải có tiền đồ nhất chính là Thái tử điện hạ, nghe người đó cả năm cũng chẳng cười lấy nổi lần, bộ mặt lúc nào cũng như đưa đám. Nhưng được sủng ái nhất chính là sở sinh của Mị phi, ngũ hoàng tử Tiêu Vân Bác. Cuồng vọng nhất chính là Kính phi sở sinh, đại hoàng tử Tiêu Vân dật; ôn tồn nho nhã nhất là của Mẫn phi sở sinh, nhị hoàng tử Tiêu Vân Triệt; có đại não nhất, thích gây họa là Hoàng quý phi sở sinh, tam hoàng tử Tiêu Vân Thanh. Mà có địa vị cao nhất trong hậu cung nay chính là Hoàng quý phi.


      Trong năm người này Thường Hy hy vọng nhất là được vào phủ trạch của Thái tử, theo vị thái tử danh chính ngôn thuận. Tin tưởng dựa vào mưu trí cùng thủ đoạn của Ngu Thường Hy nàng, khụ khụ, sớm muộn gì nàng cũng đạt được mục đích, khiến cho gia tộc của nàng có thể vì nàng mà vinh dự, có thể vì nàng mà chen được vào danh gia vọng tộc, để cho nàng trở thành đại công thần của Ngu gia.


      Nhưng Mị phi ra mặt hỏi như vậy, Thường Hy cũng dám thẳng rồi. Đứa ngốc cũng biết Mị phi vẫn nhìn chằm chằm vào ngôi vị Thái tử, nếu như giờ phút này nàng muốn theo Thái tử, đoán chừng là nàng cũng thấy được mặt trời ngày mai. , trầm Tiêu Vân Bác chống lại băng sơn Tiêu Vân Trác, ai thắng ai thua cũng khó mà đoán được. người là danh chính ngôn thuận con Hoàng hậu, là thái tử điện hạ thân phận tôn quý, là tiểu nhi tử đương kim thánh thượng thích nhất, mẫu phi còn là phi tử được sủng ái nhất, phần thắng cũng phải là .


      là tình thế khó xử nha!


      Mị phi thờ ơ lạnh nhạt nhìn thần sắc Thường Hy, trong mắt lóe lên tia trầm, chẳng lẽ tiểu nha đầu này muốn theo Bác nhi? Lấy thân phận của Ngu Thường Hy tự nhiên ai đặt vào trong mắt, nhưng phía sau nàng lại là đại biểu tài phú, còn có dung nhan khuynh quốc khuynh thành, chỉ sợ là nếu bị mấy phi tử khác nhìn trúng cũng khoanh tay đứng nhìn. Cho nên nàng sớm ra tay hạ thủ, nếu chiếm được, hủy diệt!


      “Nghĩ xong chưa? Khó chọn như vậy sao?” Thanh Mị phi vẫn lười biếng như cũ, tản ra từ tính nhàn nhạt, nghe vào có vẻ nhu hòa cảm động, nhưng nếu tinh tế nghe ra thấy được tia lạnh như băng.


      “Cái này có gì khó chọn, nô tì dĩ nhiên là theo Ngũ hoàng tử rồi, nguyện ý thay nương nương phân ưu phục vụ ngũ hoàng tử!” Thường Hy nâng lên nụ cười thực tươi, ánh mắt nhìn Mị phi trong suốt sáng ngời, mặt còn mang theo rặng mây đỏ, bộ dáng thiếu nữ thẹn thùng.


      Mị phi thấy được bộ dạng Thường Hy, trong lòng khỏi thở phào nhõm, nguyên lai là mình suy nghĩ nhiều, con ranh con làm thế nào mà tính toán được nhiều như vậy, đoán chừng chỉ là xấu hổ thôi. Nghĩ vậy, nụ cười mặt Mị phi mới thêm nhu hòa, : “Nghĩ xong là tốt rồi, ngươi cứ an tâm chờ ở Vĩnh Hạng cung, đợi người tuyên chỉ ngươi đến hầu Bác nhi là được rồi!”

      tart_trung thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :