Chương 10.1
Editor: Linh.
“Bác sĩ, vậy con tôi bây giờ như thế nào? Con bé sao chứ?” Lòng Diêu Nhu An sắp như lửa đốt, bảo bối của bà vì sao mệnh lại khổ như vậy? Xem ra chỉ cần cầu bùa bình an, còn phải lạy chú sinh nương nương, đốt hai ngọn đèn quang minh, nhiều thêm chút tiền nhang khói, bất kể muốn làm cái gì, chỉ cầu có thể giữ được con .
“Trước nằm viện quan sát mấy ngày, chỉ cần ra máu nữa, sản phụ và thai nhi cũng gặp nguy hiểm, sau khi xuất viện nhất định phải chú ý dưỡng thai, tôi bảo hộ sĩ đưa số liệu cho mấy người tham khảo.”
“Cám ơn bác sĩ, xin giúp đỡ nhiều hơn.” Chu Diệu Đình có kinh nghiệm hai lần bồi vợ sinh, nghĩ thầm nếu mình học tốt, thai này của em tuyệt đối thể có chuyện.
“Đây là việc chúng tôi nên làm, chờ bà Lôi chuyển đến phòng bệnh, mọi người cũng có thể thăm.”
“Cám ơn bác sĩ, cám ơn bác sĩ!”
Xuyên qua số người cùng quan hệ, bọn họ cầu gian phòng bệnh hai người cao cấp, Lôi Dực và Chu Văn Kỳ nhất định phải nằm viện, là bị đánh quá nhiều thuốc mê, thể lực suy yếu phải nghỉ ngơi, cũng kiểm tra tình hình dược tính, còn lại bởi vì lo lắng quá độ, mất máu quá nhiều, nhất định phải nằm giường bệnh nghỉ ngơi, bổ sung dinh dưỡng.
giấc ngủ này của Chu Văn Kỳ kéo dài đến sang hôm sau, hoàn toàn biết thế biến hóa, khi tỉnh lại phát mình nằm ở bệnh viện, giường bệnh bên cạnh còn có người khác, chính là Lôi Dực chồng , lúc này ngồi dậy, dung đôi mắt lo lắng nhìn .
“A Dực, tại sao em lại ở bệnh viện?”
Lôi Dực kéo khung sắt treo túi truyền dịch, chậm rãi đến mép giường của vợ. “Em vì quá mệt mỏi nên té xỉu, còn có… Kỳ Kỳ em mang thai, chúng ta có con.”
“? Em mang thai?” vẫn lo lắng rằng mình thể mang thai, nghĩ đến lại ở thời điểm bối rối như vậy biết được tin vui, nhưng là vẻ mặt của Lôi Dực sao là lạ? phải là cũng thích đứa bé, hi vọng có con của bọn họ sao?
“Bây giờ em rất suy yếu, nhất định phải cẩn thận dưỡng thai, hai ngày nay em cho rằng đại di mụ đến, nhưng ra là… Dấu hiệu sinh non.” Khi ra hai chữ sinh non này, trái tim liền thấy trận co rút đau đớn, ngay cả nghĩ đều nguyện suy nghĩ, rồi lại nhịn được suy nghĩ, vạn nhất vợ sinh non, có đứa bé than thể cũng bị tổn thương, sao còn có thể bảo vệ , chăm sóc ?
“A?” còn tưởng rằng thân thể mình tệ, làm sao lại nghiêm trọng như thế? Mấy ngày nay ra máu là dấu hiệu sinh non? Trời ạ, nếu như cẩn thận mất đứa bé, có thể làm ác mộng cả đời, vĩnh viễn có cách nào tha chứ cho mình vô tâm sơ suất!
“Đừng lo lắng, bác sĩ cầm máu, chỉ cần dưỡng tốt, mẹ con nhất định bình an."
“Ừ, em cố gắng.” thử bình phục tâm trạng của mình, kích động chỉ làm cả người thêm mệt mỏi.
Lôi Dực đưa tay sờ sờ mái tóc của vợ, chợt trong lúc đó ra lời, phải là có lời nào để , mà là thiên ngôn vạn ngữ khó có thể mở miệng, có rất nhiều chuyện phải cứ cố gắng là có thể đạt thành, có rất nhiều bất đắc dĩ nhưng là thể tiếp nhận, có lẽ cũng có biến chứng mang thai, tâm tình phập phồng khó có thể bình tĩnh, những ngày kế tiếp chỉ sợ càng ngày càng lo lắng hơn ?
Thời gian yên tĩnh cũng kéo dài được lâu, Diêu Nhu An đẩy cửa phòng ra vào, nhìn con rể ngồi ở bên giường bệnh của con , lòng tràn đầy an ủi cười : “Hai đứa đều dậy rồi a? Bác sĩ lát nữa đến tuần tra, mẹ mua cho hai đứa thức ăn dễ tiêu hóa, hai đứa có gì cứ từ từ , Kỳ Kỳ con được suy nghĩ nhiều nữa, phải nghĩ thay cho đứa bé, có nghe hay ?”
“Nghe được, cám ơn mẹ.” Chu Văn Kỳ ngoan ngoãn trả lời.
Diêu Nhu An xoay người đóng cửa lại, để lại gian cho đôi vợ chồng.
“A Dực, sao cũng phải truyền nước biển? có khỏe ?” Lúc này Chu Văn Kỳ mới phát ra có cái gì đúng, là té xỉu cùng mất máu mới phải bổ sung dinh dưỡng, như vậy đây? Là bị thương ở đâu? dám tưởng tượng bị bắt cóc, trừ bị chụp ảnh khỏa than còn có cái gì?
Lôi Dực nhìn ra vợ mình lo lắng cùng vẻ mặt dám hỏi nhiều, vì vậy chủ động giải thích: “Ngày đó lái xe làm, phát có xe theo dõi mình, chờ hai bên vừa xuống xe liền đánh nhau, nghĩ đến đối phương dùng thuốc mê, sau đó cũng bất tỉnh nhân , mãi cho đến khi ông nội và chú Đinh xuất . Đinh Phiên Phiên có ta chỉ chụp hình, mấy vệ sĩ cũng ở trường, quần áo là vệ sĩ cởi, có xảy ra chuyện khác.”
Thẳng thắn mà , Lôi Dực quá tin tưởng lời của Đinh Phiên Phiên, người phụ nữ điên đó cái gì cũng làm ra được, nhưng nguyện ý tiếp nhận phần giải thích này, bởi vì đối với tất cả mọi người đều tốt, thân là người đàn ông đụng phải chuyện như vậy, sĩ diện tất nhiên là qua được, tiếp tục tìm tòi điều tra lại có thể tổn hại nhiều hơn.
Nếu như đối phương phải là cháu của chú Đinh, nếu như kiện lần này bao gồm khỏa thân, nhất định báo cảnh sát, đáng tiếc thực tế cho phép làm như vậy...
Nhìn chồng mình vẻ mặt phức tạp, Chu Văn Kỳ lập tức tỏ tâm ý. “Bất kể như thế nào, em chỉ cần bình an là tốt rồi.”
“Ừ, em cũng phải bình an, bảo vệ tốt cho mình còn có con của chúng ta.” muốn nhớ lại chuyện xảy ra ở khách sạn, có thể trở về bên cạnh vợ mới là quan trọng nhất, cảm tạ ông trời phù hộ! Bác sĩ thể chất của đặc biệt nhạy cảm với thuốc mê, cần nhiều thời gian khôi phục hơn so với người bình thường, nếu như bị đánh thuốc mê nhiều hơn chút nữa, chậm chút có đưa bệnh viện, có lẽ tạo thành hậu quả cách nào cứu vãn được.
Vừa nghĩ đến chuyện này, khỏi thầm kinh hãi, tự nhận mình có kinh nghiệm từng vào sống ra chết, nhưng lần này hoàn toàn là thân bất do kỷ, muốn mạnh mẽ chống cự cũng có cơ hội, để cho hiểu ra được sức người bé, vận mệnh cường đại, có lúc thể tin số mệnh.
“A Dực... làm sao vậy?” thấy đôi mắt mờ mịt, sợ bởi vì chuyện này mà lưu lại bong ma trong lòng, vội vàng cộng thêm câu. “Những hình kia em khóa ở trong két sắt, chờ đến lúc về nhà chúng ta liền đốt.”
Vẻ mặt của rốt cuộc chuyển thành bình tĩnh, gật đầu : “Bên chú Đinh xử lý cũng rất sạch , có ai truyền .”
“Vậy tốt.” muốn tiếp tục thảo luận chuyện này, trừ phi tìm người chuyện, nếu sợ làm bị tổn thương tự tôn.
muốn chuyện, lại có suy nghĩ khác, đưa tay đỡ ngồi dậy, sợ thân thể còn yếu, nhàng kéo vào trong ngực, lại kề sát vào tai : “Kỳ Kỳ, muốn hỏi em chuyện, em có thể trả lời, cần miễn cưỡng.”
“Ừ, .” nghiêng đầu tựa vào vai , nhiệt độ quen thuộc làm cho cảm thấy an tâm.
trước tiên hôn mấy cái lên mặt , chờ gương mặt tái nhợt của có chút đỏ ửng, mới cẩn thận hỏi: “Có phải em thường nằm mơ thấy ác mộng, nằm mơ thấy chết?”
phải ý muốn kích thích , cũng muốn tạo áp lực cho , bác sĩ qua cảm xúc của phụ nữ có thai là vấn đề rất quan trọng, nhưng cảm thấy đây là nút thắt lớn trong lòng , nếu như vẫn đối mặt, chừng ảnh hưởng đến mạnh khỏe và bình an của thai nhi, vì vậy trước gõ gõ cánh cửa trong lòng , hi vọng có ngày nguyện ý cho mở ra.
“... Làm sao biết?” Thân thể của có chút cứng ngắc, bắt đầu vuốt lưng , lần lại lần trấn an .
“ nghe được em mớ, chỉ lần.”
“Em...” có thể sao? Chuyển thế sống lại, từ tương lai trở về quá khứ, mang theo trí nhớ sống lại lần, thế nào cũng thấy rất hoang đường!
“ sao, lúc em muốn hãy .”
“Có ngày em , chờ em.”
“Tốt, chờ em.” Bọn họ có thời gian cả đời, chờ được.
Bây giờ cần phấn chấn lại lần nữa, làm vệ sĩ nhất định phải hiểu ưu khuyết điểm của mình, kiện bắt cóc ít nhiều cũng làm cho hoài nghi năng lực của mình, càng sợ kham nổi trách nhiệm với vợ con, vì vậy muốn nghĩ cách xây dựng lại tự tin, tìm về dũng khí, làm cho mĩnh vẫn là người kiêu ngạo.
đường đời có lúc chạy nước rút, cũng có lúc bộ, tuy du lịch tuần trăng mật tạm thời được, nhưng bọn họ vẫn có thể cho mình nghỉ phép, tay trong tay từ từ , phong cảnh dọc đường có lẽ thay đổi người.
Chương 10.2
Editor: Linh.
Sau khi xuất viện, Lôi Dực bồi lão bà về nhà mẹ đẻ ở, dự định ở hai tháng, đây là đề nghị của cha mẹ vợ, bởi vì mang thai ba tháng đầu là thời kì nguy hiểm nhất, bọn họ hi vọng có thể ở bên cạnh để chăm sóc, bảo đảm con và cháu ngoại có thể bình an vượt qua khoảng thời gian này.
Lôi Dực đương nhiên là hoàn toàn đồng ý, chỉ sợ mình thể chăm sóc vợ, có nhà ba vợ giúp tay, có thể để xuống nửa tâm.
Ông nội và chú Đinh muốn đến đây thăm, nhưng là Lôi Dực thay mặt cự tuyệt, chỉ hẹn bọn họ gặp mặt ở công ty, giữa đàn ông với nhau chỉ cần vài ba lời là xong, nếu như chọc cho Kỳ Kỳ nóng ruột nóng gan tốt.
Ngày trở nên bình thản có gì mới, kẻ điên cùng tên lừa gạt cũng xuất đầu lộ diện, Lôi Dực mỗi ngày đều qua lại giữa công ty và nhà ba vợ, cảm thấy bình tĩnh như thế rất tốt.
Chu Văn Kỳ trừ tới bàn cơm, còn có toilet, những thời gian khác đều bị cầu nằm ở giường nghỉ ngơi, được ra ngoài, vận động hoặc làm việc nhà, ngay cả duỗi cái thắt lưng bị mỏi cũng đưa đến quan tâm dặn dò, cho đến khi mang thai đủ ba tháng mới có thể bỏ lệnh cấm, loại cuộc sống này có chút trầm muộn, nhưng vì suy nghĩ cho đứa bé, thể làm gì khác hơn là đem chữ ‘Nhẫn’ làm thành lời răn.
đẩy xuống tất cả các lịch hẹn tạo hình, chỉ ở nhà gửi tin nhắn, chuyện về phục sức thịnh hành, sáng ý về sản phẩm làm đẹp cùng tạo hình, bởi vì người nhà liên tục cầu, mỗi ngày chỉ có thể lên mạng hai giờ, sợ phóng xạ máy tính ảnh hưởng đến thai nhi, may là hiệu quả của mạng cũng tệ lắm, thay cuộc sống ‘Ngồi giường tù’ của có thêm rất nhiều niềm vui thú.
Trong phòng có hai cái giường, có thể ngủ cùng với chồng, nhưng Lôi Dực luôn vô cùng cẩn thận, sợ áp đến bụng của . Tuy mỗi đêm bọn họ đều ôm nhau ngủ, nhưng khi nửa đêm đứng lên toilet, phát rời khỏi trận địa, ngả ra đất ngủ ỏ trong túi ngủ, là đầu gỗ cố chấp, tên đầu gỗ để cho đau lòng dứt.
Đối với gian phòng trước khi cưới của vợ, Lôi Dực ra vẻ rất có hứng thú, nhất là tường dán đầy áp phích minh tinh kia, tối hôm đó trước khi ngủ, cuối cùng cũng nhịn được hỏi: “Thần tượng của em nhiều như vậy, thích người nào nhất?”
“Ai u, đó là em tuổi hiểu chuyện, tại thích theo đuổi minh tinh nữa.” xấu hổ, cái gì cũng bị thấy hết, cái tên đầu gỗ này sao có thể hiểu được tâm hồn lãng man của thiếu nữ?
“Dáng dấp của cùng những minh tinh kia kém rất nhiều, em có thất vọng hay ?” Lôi Dực biết thế nào lại nhớ đến La Kiến Lương, tên kia tuy rằng là tên lừa gạt, lại hé ra khuôn mặt nam sinh thích hợp diễn vai nam chính, có lẽ phụ nữ đều thích cái loại hình đó , khó trách ta có thể nhiều lần lừa gạt thành công.
nghe xong cười ha ha ngừng, đánh vào vai cái. “ ghen à? Em thần tượng minh tinh chẳng qua là mê luyến của tiểu nữ sinh, đối với giống nhau.”
“A, vậy em đối với là cái cảm giác gì?” từng ở ngay trước mặt người nhà thích , nhưng là đâu? Vốn là tràn đầy lòng tin, nhận định nhất định cũng thích mình, có hay cũng sao, nhưng tại lại muốn nghe chính miệng ra.
chui vào trong ngực , may mắn trong phòng chỉ bật cái đèn ngủ, ánh đèn yếu ớt cũng thấy khuôn mặt đỏ lên của . “Em... Mới cho !”
“Chờ đến lúc em muốn , nhất định phải cho biết.” có chút thất vọng nhưng muốn ép , chỉ cần vui vẻ, trêu chọc chơi đều có thể.”
“Biết, mau ngủ , ngày mai còn phải làm.”
“Ách, có phải là đem túi ngủ thu lại?”
“ có a, căn bản thấy.”
Biết mở mắt mò, nhưng lại đối có biện pháp, thể làm gì khác hơn là nhắc mình phải cẩn thận, trong ngực có hai bảo bối, bất kể là người nào chịu khổ cũng bỏ được.
Đêm nay ngủ được nhiều lắm nhưng suy nghĩ rất nhiều, có lẽ là nghề nghiệp của để cho vợ có cảm giác an toàn, hơn nữa còn có tiền lệ trước của ba ở đó.
Ban đầu mẹ bị bệnh qua đời, ba trở lên có chút tự giận mình, liều mạng làm việc gấp ba lần người khác, cuối cùng hợp lại rồi mất tính mạng, vì bảo vệ cố chủ mà bị thương, kéo đoạn thời gian cũng .
Có lúc phỏng đoán, có lẽ ba ngầm tự sát, sớm còn ý muốn sống, còn nhớ ràng cảm giác lúc đó, trừ bi thương còn có tức giận, vì sao ba mẹ cứ nhẫn tâm bỏ xuống như vậy? Cũng suy nghĩ chút đứa bé có bao nhiêu tịch mịch? may là có ông nội cùng đám em cùng cố gắng, mới có thể ra khỏi đoạn thời gian bóng tối kia, tuy tâm trí bị gặp cản trở, nhưng người lại trở lên trầm măc.
Năm tháng như thoi đưa, mà nay cũng sắp làm ba, nếu như có ngày giống như ba mình, thời điểm làm vệ sĩ bị thương thậm chí là chết, Kỳ Kỳ làm sao bây giờ? Đứa bé làm sao bây giờ? có thể nào để cho vợ và con chịu đựng nỗi thống khổ mà từng chịu đựng?
Nhìn người phụ nữ ngủ say trong ngực, quyết định mình nhất định phải thay đổi, phải là thay đổi trong sớm chiều, mà là kế hoạch cải cách lâu dài.
Vì người quan trọng nhất trong cuộc đời, tin tưởng tất cả đều đáng giá.
Ngày hôm sau, Lôi Dực ăn xong bữa sáng phong phú ở Chu gia, lái xe làm giống như bình thường, nhưng trực tiếp đến công ty, ngược lại lại về nhà cũ, có số việc nhất định phải thương lượng với ông nội.
“Cháu đến rồi, Kỳ Kỳ mấy ngày nay như thế nào?” Lôi Chân ở trong phòng khách pha trà xem tin tức, vừa thấy cháu trai liền hỏi cháu dâu, ông tiện thăm cháu dâu, thể làm gì khác hơn là thám thính tin tức từ chỗ cháu trai.
Lôi Dực ngồi vào đối diện ông nội, theo thói quen tự mình rót chén trà Thiết Quan . “Ngày hôm qua ấy ngủ tệ, có gặp ác mộng, hôm nay bữa ăn sáng cũng ăn được ít.”
“Vậy tốt, mọi người bên thông gia rất thương con , cháu cần phải học nhiều ít.”
“Cháu .” Uống xong chén trà ngon, suy nghĩ của cũng trở lên ràng. “Ông nội, cháu gần đây suy nghĩ, công ty nên mở rộng, thể chỉ có phương hướng.”
“A, thế nào?” Lôi Chân ngờ tới cháu trai đột phát ý tưởng, ngược lại làm cho người ta tò mò.
“Chúng ta vẫn làm vệ sĩ riêng, giá cao nhưng độ nguy hiểm cũng cao, bảo vệ bình thường mặc dù tiền lương thấp, nhưng tỷ lệ thương vong cũng rất thấp, các em sớm muộn cũng già, đợi đến khi thể lực và tinh thần suy thoái, thích hợp tiếp tục làm vệ sĩ riêng, nếu như có thể chuyển sang làm bảo vệ cũng coi như có thể được. Khác, có lẽ có em chuyển nghề trước thời hạn, hoặc là cầu lương cao, chỉ muốn công việc đơn giản, như vậy cảnh vệ cũng là cái đường ra.”
Thông thường, các em khoảng bốn, năm mươi tuổi tự động về hưu, công ty chia tiền ưu đãi khi về hưu theo năm, nhưng bọn họ vẫn chưa già nua, luôn tìm chút việc để làm, có thể lên làm huấn luyện viên hoặc quản lý nhà cao tầng cũng nhiều, đại đa số mọi người đều chuyển sang ngành nghề liên quan, làm tài xế hoặc thợ công trường coi như là đáng tiếc, mở tiệm lại nhất định có đầu óc buôn bán, thay vì như thế bằng chiếu theo bảo vệ cao ốc, có nghề chính chuyên nghiệp lại cần quá phí sức, vững vàng làm đến khi về hưu cũng tồi.
“Ừ, hay.” Lôi Chân nghe xong gật đầu, cảm thán cháu của ông quả nhiên có đầu óc.
“Còn có, chúng ta cũng nên tăng cường mở rộng hệ thống điện tử bảo toàn, có vài người muốn mời bảo vệ hoặc vệ sĩ, lại nguyện ý mua sản phẩm điện tử bảo toàn, chúng ta có thể bồi dưỡng thêm nhân tài ở phương diện này; thứ nhất: nguy hiểm thấp giá cả cao, thứ hai: chỉ cần đặt được trụ cột là có thể kinh doanh lâu dài, nếu như các em có hứng thú, có năng lực, có thể lựa chọn con đường vào sống ra chết này.”
“Cháu nghĩ đến nhiều như vậy, có phải vì Kỳ Kỳ hay ?” Lôi Chân có thể là người hiểu cháu mình nhất, nghe mấy câu là có thể nghĩ đến nguyên nhân.
Lôi Dực biết vờ ngớ ngẩn với ông nội cũng dùng được, trực tiếp thừa nhận : “Cháu hi vọng ấy cần lo lắng an toàn của cháu, cần sợ cháu có thể về nhà hay .”
“Người có họa phúc sớm tối, chuyện như vậy rất khó , cho dù mỗi ngày đều ngồi ở trong nhà chờ tiền rơi xuống, cũng có thể gặp được động đất a, máy tính nổ a, máy bay đâm vào nhà a!”
Trí tưởng tượng của Lôi Chân bởi vì già mà suy thoái, bởi vì ông thích xem tin tức ti vi, các loại kiện ly kỳ đều có ở báo.
“Cháu biết, cháu chỉ là làm hết sức, có thể cho ấy bao nhiêu cảm giác an toàn tính bấy nhiêu, dĩ nhiên cháu cũng muốn cho mọi người có nhiều lựa chọn hơn, để cho các em tự quyết định phương hướng.”
“ sai, thời đại thay đổi, ‘Thiên Lôi’ của chúng ta cũng nên thay đổi phương thức đánh sấm, tốt, cứ làm theo như cháu !” Lôi Chân có gì phải do dự, ban đầu ông sáng lập công ty ‘vệ sĩ Thiên Lôi’ là phen lý tưởng hào hùng, nhưng người già có ý tưởng bất đồng, bình bình đạm đạm cũng là loại phúc khí.
“Cám ơn ông nội.” Lôi Dực thở phào nhõm, cải cách bước đầu rốt cuộc có tiến triển.
“Cháu cũng phải cám ơn chắt của ta, ta chính là suy nghĩ cho con của cháu!”
Ông cháu hai người tiếp tục uống trà cười , hơn hai mươi năm thân tình có ngôn ngữ có thể biểu đạt, ở lúc hương trà quanh quẩn, ‘Vệ sĩ Thiên Lôi’ đổi thành ‘Bảo toàn Thiên Lôi’, tiến vào thời đại đặc sắc mới.
Chương 10.3
Editor: Linh.
Ngồi ‘giường giam’ đủ ba tháng, cuối cùng Chu Văn Kỳ cũng được giải thoát, trong khoảng thời gian này trừ bệnh viện mấy lần, mỗi ngày mỗi đêm đều phải ở trong nhà, sắp có loại cảm giác mốc meo, nếu mỗi ngày ra ngoài, mắc chứng u buồn của phụ nữ có thai.
Chọn chủ nhật nắng ráo, bọn họ chuyển từ Chu gia về chỗ ở của mình, mang theo xe thức ăn và đồ dùng, mọi người của hai nhà đều đến giúp tay, tỉ mỉ sửa sang lại phen, ngàn dặn dò vạn giao phó mới bỏ qua cho đôi vợ chồng , sau này tùy thời có người đến kiểm tra, bọn họ muốn quên cũng dễ dàng.
Đóng cửa phòng, Lôi Dực đỡ bả vai của vợ, để cho an toàn ngồi vào ghế sa lon, ràng bụng của còn chưa lớn, mọi người lại vội vã đem trở thành bà bụng bự chăm sóc, chỉ về phía vốn là phòng khách : “ muốn đem phòng này đổi thành phòng trẻ con, ngày mai chúng ta mua, em thấy thế nào?”
“Tốt... Nhưng là phải mua đồ cho con trai hay con ? Màu xanh hay màu hồng?” nhịn được thử thăm dò hỏi.
“Tất cả đều mua, em thích màu gì liền mua màu đó, bất kể làm con trai hay con , chỉ cần khỏe mạnh là tốt rồi.” Chỉ cần là đứa bé của bọn họ, cũng coi là trân bảo, vợ của bây giờ quá mức lo lắng, có thể thấy được rất thiếu cảm giác an toàn.
“Ừ, em cũng nghĩ như vậy.” có thể yên tâm, chồng cũng bắt buộc là con trai hay con , nếu là lại thêm áp lực.
cầm phần văn kiện ở bàn lên, chuyển đề tài : “Kỳ Kỳ, em đến xem cái này chút.”
tò mò mở ra nhìn, lại là văn kiện về công ty ‘Bảo toàn Thiên Lôi’, chưa bao giờ đem công việc mang về nhà, hôm nay sao lại muốn xem văn kiện? Còn có vốn phải gọi là ‘Vệ sĩ Thiên Lôi’ sao? Thiên Lôi cuồn cuộn, bảo vệ đến cùng, đó chính là tôn chỉ của công ty!
Lôi Dược chủ động giải thích cho : “Nghiệp vụ của công ty vốn là chỉ nhận làm vệ sĩ riêng, bây giờ muốn hợp tác với số tòa nhà cao ốc lớn, nhận thầu công việc bảo vệ cao ốc, còn có chúng ta mở rộng sang sản phẩm điện tử bảo toàn, chủ yếu là khoa học kỹ thuật điều tra, loại nghiệp vụ mới này cũng tương đối an toàn.”
“Làm sao lại đột nhiên muốn làm như vậy?” Việc cải cách này tuy có tiềm lực nhưng cũng nhất định thành công, đầu tư lúc đầu càng thêm khó khăn, lo có hay gánh được mạo hiểm.
“Mỗi công nhân viên đều có người mình muốn bảo vệ, mặc dù công ty có bảo hiểm khổng lồ cho việc bị thương ngoài ý muốn, nhưng khi xảy ra cố vẫn có tiếc nuối, muốn cho công nhân viên trong công ty có nhiều lựa chọn hơn, bọn họ có thể cân nhắc tình huống của mình, quyết định làm vệ sĩ, bảo vệ, hoặc là làm nhân viên sửa chữa, như vậy tương đối nhân tính hóa, cũng tương đối có co giãn.”
“A Dực, tốt, mọi người cho suy nghĩ như vậy, có phải có ý nghĩ này từ lâu rồi hay ?” Chu Văn Kỳ sùng bái nhìn chồng mình, là biết, vừa liền chê vào đâu được, ông chủ có tình như thế đâu tìm được?”
“Cũng được, , hai tháng gần đây mới bắt đầu.” thể biết xấu hổ mà tiếp nhận lời khen của vợ, ý nghĩ này chính là nghĩ ra vì . “Còn có muốn với em, bây giờ rất ít khi nhận làm vệ sĩ riêng, phần lớn là trù tính và giám sát nhiệm vụ, kế hoặc của là đến năm ba mươi tuổi hoàn toàn lui ra, đến lúc đó cũng chỉ làm ông chủ bảo vệ công ty.”
Lời này so với bản kế hoạch càng có lực rung động hơn, quả là muốn hoài nghi thính lực của mình.
“Tại sao? phải là vì em chứ?”
“Vì em cũng cì con của chúng ta, ông nội cũng với ba em về chuyện của , thể để em làm góa phụ, cũng để cho đứa bé có ba, cho nên quyết định buông tha cho phần công việc làm vệ sĩ này.”
“Nhưng là em nghe công phu của rất mạnh, làm vệ sĩ cũng mười năm...” quả là lo lắng cho an nguy của , nhưng chưa từng nghĩ muốn thay đổi , dù sao tập võ cũng là vì làm vệ sĩ siêu cấp, làm sao có thể buông tha là buông tha được?
“Công phu của có thể dùng để huấn luyện công nhân viên, có người nào là thể thay thế được người nào, có nhiều người trẻ tuổi hơn đầu nhập vào chuyến này.”
cư nhiên làm nhiều như vậy, chỉ vì để cho và con có cảm giác an toàn, hai mắt lập tức liền rưng rưng đẫm lệ, đều do phụ nữ có thai có nhiều hormone tiết ra, tại chỉ cần bị cảm động dùng nước mắt chứng minh, có lúc đến xem phim hoạt hình cũng sướt mướt.
“A Dực, cảm ơn ...”
“Đừng khóc cũng đừng nên cảm ơn, bất kể như thế nào cũng lấy gia đình làm trọng, em, đứa và ông nội là người quan trọng nhất với . đưa tay lau giọt nước mắt đầu tiên của , biết như vậy đủ, lại duỗi thân với lấy hộp giấy lại đây.
“Em vốn chỉ muốn sinh đứa ... Nghe như vậy, vậy em sinh thêm mấy đứa nữa cũng tốt.”
như vậy, ra mới bỏ được để đứa bé đơn, ít nhất cũng phải sinh hai đứa để có thể làm bạn.
“Em muốn sinh bao nhiêu sinh, bất quá phải xem tình trạng sức khỏe, chuyện như vậy thể miễn cưỡng.”
“A Dực tốt, nhưng là số mệnh của em tốt hơn, hừ hừ.” Bởi vì có quan tâm thương, số mệnh của muốn tốt cũng được.
vẻ mặt đắc ý làm cho nhịn được cười, làm nũng chui vào trong ngực , tỉ mỉ cảm nhận lồng ngực rung động của , phần chân tình này ngàn vàng cũng đổi được, bất kể là số mạng thần linh có gì an bài cho , Lôi Dực làm cho uổng công sống cuộc đời này.
Chu Văn Kỳ rất nhanh thích ứng với cuộc sống mới, người nhà mỗi ngày đều thay phiên nhau đến thăm, cộng thêm người giúp việc định kỳ tới quét dọn, căn bản cái gì cũng phải làm, chỉ cần tiếp nhận quá trình của phụ nữ có thai, chăm sóc tốt cho bản thân và đứa , đại gia thông minh lại hiểu chuyện, nghĩ tới có ngày này, mẹ quý nhờ con quả nhiên là đạo lý ngàn năm đổi.
Các nữ nhân viên của “Bảo toàn Thiên Lôi” tới lần, xách theo bánh ngọt và trà chiều tới ăn mừng, chúc ông chủ và bà chủ sớm sinh quý tử, nghe Lý Nhân Hoa ấy và bạn trai lui tới rất thuận lợi, còn có tất cả mọi người đều mong đợi bà chủ sau khi sinh xong lại nhậm chức, cần phải giúp các ấy làm tạo hình.
Ngày đó Lôi Dực cũng có ở bên cạnh , đều đối xử bình đẳng với mỗi nữ nhân viên, có thể mở miệng cũng mở miệng, Chu Văn Kỳ thấy cũng yên tâm hơn, sau này cần phải tự mình hù dọa mình.
Ngoài ra, Giản Ngải Ny đem bạn trai đến cho giám định, Chu Văn Kỳ rất nghiêm túc ra ý kiến, còn nhờ Lôi Dực đặc biệt điều tra xem từng có tội án nào hay chưa, kết quả là vừa vặn đạt đầy đủ tiêu chuẩn. Tóm lại cuộc sống của dạo này rất tốt, tại cửa tiệm làm ăn cũng tệ, phương diện tình cảm cũng có thu hoạch, về phần nhân vật La Kiến Lương, giống như là chuyện ở đời trước.
Chu Văn Kỳ cả ngày có việc gì (trừ dưỡng thai), làm việc đàng hoàng (chỉ viết), cảm giác giống như là có ngày nghỉ bất ngờ, từ quá thích ứng biến thành thích thú, rốt cuộc có thể hưởng thụ tư vị nhàn nhã.
Sống lại cho tới này vẫn quá nóng lòng, vội vã sửa chữa quan hệ với người nhà, vội vã báo đáp tình của chồng, vội vã tìm được giá trị sinh tồn của mình, kết quả phải là làm tốt, lại đem mình ép chặt. Cho tới bây giờ, mới phát ra mình có thể dừng lại, tùy ý thăm mỗi nơi chút, cần liên tục xông về phía trước, xông qua đầu ngược lại đụng vào tường.
Hôm nay giữa trưa, Lôi Dực xin nghỉ về bồi vợ kiểm tra thai kỳ, lúc rời khỏi bệnh viện mở hình của Bảo Bảo ra nhìn, tuy ảnh chụp siêu ba chiều giống như hình vẽ trừu tượng, nhưng hai người vẫn nhiệt tình thảo luận đâu là tay, đâu là chân.
“Mệt ? giúp em xả nước tắm.” Vừa về đến nhà Lôi Dực liền chủ động đề nghị, biết vợ mình bây giờ rất dễ đổ mồ hôi, ngày đều phải tắm hai lần, hơn nữa mới vừa từ bệnh viện trở về, sợ dính vi khuẩn.
“Tốt, em muốn tự mình tắm.” Bụng của càng ngày càng to, quá muốn cho chồng nhìn thấy bộ dáng này của mình.
“Tự mình tắm phải cẩn thận, cần đóng cửa, có chuyện lập tức gọi .”
“Biết, ông quản gia!”
Từ khi mang thai tới nay, bọn họ cũng chưa có quan hệ, chỉ dùng phương thức nhàng an ủi lẫn nhau, tất cả đều vì suy nghĩ cho đứa , cũng thể kích tình quá độ quấy rầy đứa lớn lên, bất quá từ biểu lưu luyến của Lôi Dực nhìn ra, xác định mình vẫn có lực hút.
Chờ Chu Văn Kỳ tắm xong ngồi vào trước bàn trang điểm, Lôi Dực cầm khăn lông tới lau tóc giúp , nhìn vào thân hình của mình và chồng trong gương, chợt nhắc tới đề tài thần kỳ. “A Dực, tin có người biết trước giấc mơ sao?”
“Em nằm mơ thấy chuyện tương lai?” lập tức nghĩ tới những ác mộng gặp phải kia, rốt cuộc nguyện ý cho biết?
“Ừ, hoặc nên là giấc mơ nhắc nhở.” dừng lại chút, suy nghĩ cách tương đối có trật tự. “Trước khi kết hôn em thường nằm mơ, cảm giác giống y như , em giống như từng làm những chuyện kia, qua những lời kia, bất quá phần lớn là em thấy ác mộng, em nghĩ đó chính là báo trước và cảnh cáo.”
“ thế nào?” rất ít nằm mơ, quá hiểu cảm thụ của , có lẽ là biến chứng kết hôn, quá khẩn trương mới có thể gặp ác mộng.
“Em nằm mơ đều có liên quan, giống như tập rồi tập phát ra.” hy vọng Lôi Dực coi như kẻ điên, trừ phi trải qua giống nhau, nếu cho là có người hiểu, vậy nên dứt khoát coi như là giấc mơ .
nghe xong gật đầu cái, chờ tiếp.
“Em nằm mơ thấy chúng ta kết hôn, nhưng là em vui, bởi vì chút cũng lãng mạn, năm sau em muốn ly hôn, sau khi suy nghĩ ba ngày liền đồng ý. Sau khi em ly hôn gặp phải tên lừa gạt, muốn hợp tác với em mở tiệm, lại lừa mất tiền của em, người đàn ông kia có chút giống với La Kiến Lương, cho nên khi em thấy , mới có thể có trực giác cho là phải người tốt.”
muốn gút mắc tình cảm giữa mình và La Kiến Lương, sợ Lôi Dực ghét, nếu như biết qua lại với người phụ nữ khác, có thể cũng giận đến mức chiến tranh lạnh với , ghen chính là như vậy thể lý.
“ ra là như vậy.” dừng lại động tác lau tóc, suy nghĩ cẩn thận, nếu như giấc mơ này xảy ra, phải là bọn họ ly hôn sao?
“Ở trong mơ, sau khi chúng ta ly hôn, ba ba rất tức giận cho phép em về nhà, em vốn là muốn xây dựng nghiệp, lại bị lừa mất tiền, em cảm thấy thất bại, đem cuộc sống của mình làm cho hỏng bét… Hai năm sau khi ly hôn có buổi tối em phát truyền đơn ở đường, ngày đó là đêm thất tịch, nghĩ tới em lại gặp lại được ; lúc ấy bồi người con khác dạo phố, tay người con kia còn cầm phát truyền đơn của em, em có gặp , vừa hối hận lại vừa chua xót, ai biết chờ em phát truyền đơn xong, chạy đến tìm em, còn đưa em về nhà…”
“Sau đó sao?” cảm thấy thể tin được nhưng mà vô cùng chân thực, những nội dung này giống như là bịa ra, Kỳ Kỳ cũng có lý do lừa gạt , ra là nằm mộng cũng có thể thần kỳ như thế?
“Hôm sau đến tìm em, ba em bị xuất huyết não cấp cứu, em rất lo lắng nên đồng ý theo đến bệnh viện, nhưng là ở đường… Có cái xe vận tải đột nhiên xông tới, xe chúng ta bị đụng ngã, dùng thân thể của mình để bảo vệ em, khắp mặt đều là máu còn em, khi đó em khóc đến thê thảm, chỉ muốn vĩnh viễn ở chung chỗ với … Sau đó giấc mơ liền tỉnh, ngày đó cũng chính là ngày chúng ta kết hôn.”
Lôi Dục trầm mặc biết nên gì, giấc mơ của vợ trừ rất dài, còn có rất nhiều chi tiết, làm cho người ta giống như là đích thân trải qua cảnh kia, phảng phất như từng sống kiếp như vậy, nếu mộng Nam Kha có lẽ cũng chính là như thế.
“ có lời gì muốn , cứ việc .” chuẩn bị tâm lý tốt, sớm muộn cũng có ngày phải đối mặt, hy vọng mình luôn mớ làm phải lo lắng.
đưa tay vuốt mái tóc dài của , ẩm ướt mà mềm mại, đây là mùi hương mà mỗi ngày đều ngửi thấy, đây là vợ của phải người khác, có cái gì mà phải lo lắng? “Kết hôn đêm hôm đó, em chủ động ở chung chỗ với … Có phải là em sợ chúng ta ly hôn hay ?”
“Ừ, em muốn kinh doanh cho tốt quan hệ hôn nhân của chúng ta, cũng là vợ chồng, còn giữ khoảng cách giống như rất ngu,”
tự giễu cười : “ ra là như vậy, còn tưởng rằng là mình rất có mị lực.”
“Em nghĩ chỉ cần mình đối tốt với , cũng đối tốt với em, là người mà ba mẹ chọn cho em, em tin tưởng ánh mắt của bọn họ.” Hôn nhân theo lời của ba mẹ sớm lạc hậu nhưng lấy tình huống của , đánh giá quả là kém so với ánh mắt của ba mẹ.
“Còn có, em muốn mọi người làm kiểm tra sức khỏe, chính là sợ ba em bị xuất huyết não?” Khó trách coi trọng sức khỏe của mọi người trong nhà như vậy, bọn họ cũng còn trẻ tuổi, lại mua huyết áp kế đặt ở trong nhà.
“Em biết kiểm tra sức khỏe cũng thay đổi được cái gì, nhưng em hy vọng làm chút gì đó, ít nhất để cho ba em hiểu tình trạng thân thể của mình.
Đây là người phụ nữ dịu dàng, thiện lương cỡ nào, trong lòng có bất kỳ do dự nào nữa, đưa tay ôm lấy từ phía sau lưng, “Em thường gặp ác mộng, chính là nằm mơ thấy chúng ta xảy ra tai nạn xe cộ… nằm mơ thấy chết?”
“Ừ, em vừa lo lắng vừa áy náy, là vì cứu em mới bị thương, là em hại …”
“Đứa ngốc!” nhịn được muốn mắng . Chỉ vì nằm mộng mà cảm giác tội lỗi, nào có đứa ngốc đáng như thế?
Đôi mắt đẫm lệ giống như sương mù, nhìn vẻ mặt của . “Bí mật lớn nhất của mình em cũng cho biết… xem làm sao bây giờ?”
“Nằm mơ thấy ác mộng cho biết, bí mật gì cũng dọa được , em là vợ của , cho dù em có siêu năng lực cũng là vợ của .”
có cách nào chuyện, xoay người nhào vào trong ngực , thống thống khoái khoái khóc lớn hồi, rốt cuộc cũng cởi ra được tâm kết lớn nhất, có lẽ còn có thể nằm mơ thấy ác mộng, có lẽ còn có thể có lo lắng, nhưng là có , dù trời có sập xuống cũng có thể cùng nhau đối mặt.
Last edited by a moderator: 4/10/14