1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Lạc Vương Phi - Mạn Diệu Du Li (128.16/128c) END

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Quan Tiểu Yến

      Quan Tiểu Yến Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      33
      Ôi mộng khê tỷ ơi, huhu tội Quyết ca gê, mk sao tác giả nhân từ thế nhỉ, lẽ ra phải xây dựng Quyết ca mạnh mẽ hơn khi LHS hạ dược phá thai LMK, phải xử mạnh LHS đẹp chứ,, hjhj Truyện hay lém, tks Cindy.C
      Cindy.Cindy thích bài này.

    2. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      hay quá, k biết ai cứu được Mk, hay tỷ ấy lại xuyên về đại @@ OMG
      Quan Tiểu YếnCindy.Cindy thích bài này.

    3. Cindy.Cindy

      Cindy.Cindy Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,835
      Chương 126.5:

      Ánh nắng chói chang, chiếu xuống mặt đất, chiếc xe ngựa xa hoa dừng trước cửa Lạc Vương phủ, xe ngựa vừa mới dừng lại, màn xe liền bị người xốc lên, nữ tử mặc hồng y xinh đẹp nhảy xuống, gương mặt đầy ý cười chạy nhanh vào trong phủ: “Mộng Khê tỷ tỷ, Mộng Khê tỷ tỷ.....”


      Thị vệ Vương phủ muốn hỏi nàng là ai xe ngựa nam tử trẻ tuổi xuống, bọn thị vệ cúi xuống hành lễ: “Tham kiến Tứ Hoàng tử!”


      “Sau này được gọi Tứ Hoàng tử, Bổn vương bây giờ là Yến Vương Kì Thiên quốc, sau này gọi Bổn vương là Yến vương là được!” Bắc Đường Diệp đắc ý dạt dào, nhanh vào trong phủ, nhìn Lạc Vương phủ vắng lặng lạnh lẽo, Bắc Đường Diệp thấy khó hiểu.


      “Hôm nay phải sinh nhật hai mươi tuổi của Nam Cung Quyết ao? Làm sao lại có ai đên chúc mừng, Bổn vương còn tưởng khách nhân đầy nhà!”


      Nam Cung Quyết, Lạc Mộng Khê rồi, Bổn vương mới nhớ sắp đến sinh nhật Nam Cung Quyết, vì để chúc mừng , Bổn vương ra roi thúc ngựa chạy đến, rốt cuộc đến ngày sinh nhật cũng đến Thanh Tiêu, nghĩ đến lại có tổ chức lớn.....


      “Lạc Vương phủ này mặc dù xinh đẹp, nhưng cũng giống biệt viện của Quyết ca ca, tất cả đều là nam tử, có vài nha hoàn, phòng Mộng Khê tỷ cùng Quyết ca ca ở đâu, Thanh Nguyệt tìm họ, cho bọn họ cái kinh hỉ....”


      Thanh Nguyệt đem theo nhiều lễ vật vào, Thái y , là đồ tốt cho người có thai dùng.


      “Bây giờ, khẳng định là Lạc Mộng Khê ngủ, về phần Nam Cung Quyết....” trễ như vậy mà thấy người, khẳng định là nghỉ ngơi rồi, “Chúng ta vẫn là đại sảnh chờ .....”


      “Tứ Hoàng.... Yến vương gia....Vương gia cùng Vương phi có ở phòng ngủ.” Thị vệ lộ vẻ hổ thẹn cùng bất đắc dĩ. “ Vương phi xảy ra chuyện, rơi xuống vách núi đen, Vương gia ở chân núi tìm người...”


      “Cái gì? Lạc Mộng Khê/ Mộng Khê tỷ tỷ rơi xuống vách núi đen?” Bắc Đường Diệp cùng Thanh Nguyệt bị kinh sợ trợn mắt . Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?


      “Yến Vương gia, sao người lại đến đây?” Nhạc Địch từ đường đến, lúc này nhìn thấy Bắc Đường Diệp có chút ngoài ý muốn.


      “Rốt cuộc là Lạc Mộng Khê xảy ra chuyện gì?” Bắc Đường Diệp nóng lòng muốn biết việc, tốt đẹp làm sao lại rơi xuống vách núi đen vạn trượng.


      “Là gian tế của Vương phủ, mà cũng thê xem là gian tế, Trương lão đầu phụ trách nhóm lửa phía sau viện, mấy hôm trước bị Tây Lương thám tử bắt ca nhà áp chế , bắt thả mê hương làm toàn bộ thị vệ ám vệ Vương phủ lâm vào hôn mê.”


      Tây Lương thám tử thông minh, biết Lạc Vương phủ là tường đồng vách sắt, thị vệ ám vệ cảnh giác cực cao, gió thổi cỏ lay chút cũng phát , nhưng lại lơ là phòng bị người trong phủ.


      Nhạc Địch thở dài: “Bọn họ sớm lên kế hoạch tốt, cố ý để Vương gia biết tối hôm qua Nam Cung Phong cứu Hạ Hầu Yên Nhiên, dụ Vương gia Hoàng cung, sau đó lại lệnh Trương lão đầu thả mê hương, nhân cơ hội giết Vương phi!”


      Mục đích chân chính lần này cảu Tây Lương thám tử phải là cứu Hạ Hầu Yên Nhiên mà là giết Vương phi.


      “Hạ Hầu Yên Nhiên kia.....” Có bị cứu hay ?


      “Hạ Hầu Yên Nhiên chết, bị Nam Cung Phong giết chết!” Bắc Đường Diệp còn chưa kịp ngạc nhiên, Nhạc Địch còn ra lời làm càng kinh ngạc, “Nếu ta đoán lầm, Nam Cung Phong đem cái chết của Hạ Hầu Yên Nhiên đổ lên người Vương gia.”


      Hắc y nhân Nam Cung Phong mang theo đều chết, Hạ Hầu Yên Nhiên cũng chết, chỉ có mình Nam Cung Phong chạy thoát, gì đương nhiên Hạ Hầu Thần tin cái đó.


      “Trương lão đầu đau, ta muốn giết , bào thù cho Mộng Khê tỷ tỷ!” đáng giận, vì người nhà của mình lại để ý đến sống chết của người khác, người nhà của là người, Mộng Khê tỷ tỷ cùng đứa của nàng phải là người sao?


      “Vị này là?” Nhạc Địch vẫn luôn ở Thanh Tiêu, cũng biết Thanh Nguyệt, nhìn bộ dáng Thanh Nguyệt tức giận, Nhạc Địch biết nàng với Lạc Mộng Khê có giao tình rất sâu.


      “Nàng là Thanh Nguyệt, Quận chúa Kí Thiên, là tỷ muội tốt của Lạc Mộng Khê.” Khoảng thời gian gần đây Thanh Nguyệt luôn sử dụng phương pháp Lạc Mộng Khê dạy nàng chỉnh Bổn vương, vốn là muốn đến Thanh Tiêu tìm Lạc Mộng Khê tính sổ, lại ngờ rằng....


      “Trương lão đầu sợ tội tự sát, trước khi chết viết di thư, xin lỗi Vương gia Vương phi.” Cũng vì vậy, ta mới biết chân tướng.


      Hai thị vệ khiêng thi thể đến, lúc ba người nhìn thấy dung nhan Trương lão đầu, đều thở dài liên tục: tình làm sao lại trở nên như vậy!


      tai, Quyết ca ca ở đâu?” Mộng Khê tỷ tỷ xảy ra chuyện, Quyết ca hủy bỏ yến hội, nhưng giò là lúc Quyết ca ca yếu ớt nhất, cần bằng hữu quan tâm an ủi.


      Này đều là Mộng Khê tỷ tỷ cho nàng biết, bây giờ Thanh Nguyệt muốn dùng lý luận của Mộng Khê tỷ tỷ để an ủi Quyết ca ca, đồng thời hi vọng Mộng Khê tỷ tỷ gặp chuyện may gì, người tốt hẳn là sống lâu trăm tuổi, cần dương chia cắt.

    4. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      trùi sắp hết rồi mà vẫn gay cấn thế này, còn 2 chương nữa để giải quyết tất cả. Nàng cố lên a @Cindy.Cindy :yoyo45:
      Quan Tiểu YếnCindy.Cindy thích bài này.

    5. Cindy.Cindy

      Cindy.Cindy Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,835
      Chương 126.6:

      Khi Thanh Nguyệt cùng Bắc Đường Diệp đến vách núi đá đen, đám người Nam Cung Quyết còn tìm kiếm Lạc Mộng Khê ở chung quanh, nhìn Nam Cung Quyết đầy vẻ lo lắng, đôi mắt đẩy ưu thương cùng lo lắng, Thanh Nguyệt dám đến gần, lặng lẽ hỏi đám người Phượng Túy: “Có manh mối gì ?”


      Phượng Túy lắc đầu: “ có!” Vương phi sợ là lành ít dữ nhiều.


      Thanh Nguyệt dám hỏi cái gì nhiều, vội vàng gia nhập hàng ngũ tìm kiếm.


      “Khởi bẩm Vương gia, thuộc hạ phát bên kia có khuyên tai khác của Vương phi, còn có....” Nam Cung Quyết cầm lấy khuyên tai trong tay thị vệ, cùng khuyên tai trong tay mình là đôi.


      “Phát ở chỗ nào, mau dẫn Bổn vương đến đó.”


      “Dạ.” Thị vệ đáp tiếng, chạy nhanh về phía trước, đáy mắt lóe lên nồng đậm bất đắc dĩ, mong là Vương gia nhìn thấy Vương phi tại cần quá kích động!


      Chỗ thị vệ phát khuyên tai, được vài tên thị vệ vây quanh, hai sói hoang bị đồng phục, nằm rạp mặt đất, hấp hối, mùi máu tươi theo gió bay vào mũi, trong lòng mọi người dâng lên cảm giác lạ thường.


      Quần áo hỗn độn mặt đất, máu cũng nhiều, đá cũng nhiễm vết máu, còn có ít thịt nát bấy, xương cốt.....(Cindy: ruột gan cuồn cuộn -.- !!!!)


      Trong lòng Nam Cung Quyết mang tí vui sướng bị chìm đến đáy cốc trong nháy mắt. Quần áo bị xé rách, Nam Cung Quyết nhận ra đó là áo choàng tặng Lạc Mộng Khê, lúc này áo choàng trắng tuyết nhiễm đầy vết máu, giống như đóa mai hồng nở rộ giữa mùa đông.


      “Vương gia, lúc thuộc hạ đến chỗ này, hai sói hoang kia cắn thi thể này, phần lớn thịt thi thể đều bị ăn sạch, nội tạng bị đào vét, dung mạo cũng bị phá hủy....” (Cindy: ta trở lại sau 10’ vật lộn với cái nờ vờ sờ +.+!!! bữa trưa của ta trở lại a, ô ô ô, )


      cần nữa, cần nữa.....”


      Hai tay Nam Cung Quyết run run chậm rãi vuốt khẽ cánh tay bị rơi ra, cổ tay mang cái vòng ngọc trong suốt là Nam Cung Quyết tặng Lạc Mộng Khê.


      Bị cắn xé đến nhìn ra dung mạo, búi tóc tự nhiên là hỗn độn, nhưng là trâm cài tóc kia là vật đính ước của Nam Cung Quyết cùng Lạc Mộng Khê. Đêm đó ở Hồng Xuân lâu, Lạc Mộng Khê làm rơi giường .


      Trong quần áo bị xé nát, lộ ra viên ngọc màu lam hình hồ ly, là Nam Cung Quyết làm cho Lạc Mộng Khê, Lạc Mộng Khê muốn màu đỏ là giống tiểu hồ ly, Nam Cung Quyết ghen tỵ cố ý lấy ngọc màu lam làm.


      Bụng thi thể sớm bị sói hoang đào bới, nội tạng đầy đất, bị sói hoang ăn bảy tám phần, máu đầy khắp nơi, nhìn mà đành lòng....


      Tất cả, tất cả, đều , thi thể này là Lạc Mộng Khê.


      “Mộng Khê....” Đứa .... của ... chúng ta.


      Nam Cung Quyết gắt gao nắm lây cánh tay thi thể, da thịt cánh tay đều bị cắn xé sạch chỉ còn lại xương cốt, cảm xúc khô héo làm bàn tay to của Nam Cung Quyết run nhè , trong lòng đau xót, ngôn ngữ nào có thể hình dung, nước mắt lặng yên chảy xuống. Đều nam nhi rơi lệ, đó là vì còn chưa bị chạm đên chỗ đau.


      Đột nhiên Nam Cung Quyết ngẳng đầu, đối với trời cao rống giận: “Vì sao ngươi lại đối xử với ta như vậy, nếu cho ta hạnh phúc, vì sao còn muốn dùng phương pháp tàn nhân như vậy lấy nó , ta làm gì sai........................”


      Chò dù muốn báo ứng cũng báo ứng lên người ta, Mộng Khê cùng đứa là vô tội....


      “Nam Cung Quyết, ngươi bình tĩnh chút.....”


      “Người chết là thê nhi của Bổn vương, xác hai mạng, chết thê thảm như vậy, làm sao Bổn vương có thể bình tĩnh....” Nhìn thấy tình trạng thê thảm của Lạc Mộng Khê, Thanh Nguyệt nhịn được lặng lẽ khóc, lơ đãng ngẩng đầu, thấy trong tay thi thể giống như nắm lấy cái gì.


      “Quyết ca ca, Diệp ca ca, trong tay Mộng Khê tỷ tỷ nắm cái gì có phải hay ?”


      Được Thanh Nguyệt nhắc tỉnh, ánh mắt Nam Cung Quyết cùng Bắc Đường Diệp đều nhìn theo tầm mắt Thanh Nguyệt, trong bàn tay kia xác thực là nắm vật gì đó.


      Nam Cung Quyết nắm lấy cánh tay bị đứt lìa, nhàng gỡ các ngón tay, khuyên tai tinh xảo: “Khuyên tai này nhìn rất quen thuộc!” Nhạc Địch thào , “Hình như là thấy qua ở đâu đó?”


      Nam Cung Quyết nhìn khuyên tai xa lạ trước mắt, xem ra chưa thấy qua khuyên tai này: “Đây phải khuyên tai của Mộng Khê tỷ tỷ, có thể là của hung thủ hay ?”


      “Ta nhớ rồi, đây là khuyên tai của Tứ tiểu thư Tướng phủ Lạc thải Vân.” Nhạc Địch hô ;lên


      “Ngươi xác định là nhìn lầm.” Trong lòng Bắc Đường Diệp nghi hoặc, Lạc thải Vân, hẳn là thể giết được Lạc Mộng Khê.


      “Tuyệt đối sai.” Nhạc Địch đầy tự tin, “Hôm đó, ta đường mua này nọ, tận mắt thấy Lạc thải Vân với Liễu Hương Hương từ của hàng trang sức ra, tay cầm khuyên tai này.”


      “Xem ra hại chết Mộng Khê tỷ tỷ là Lạc thải Vân kia, Diệp ca ca, chúng ta tìm nàng, báo thù cho Mộng Khê tỷ tỷ.” Thanh Nguyệt nổi giận đùng đùng, đẩy Bắc Đường Diệp cùng Nhạc Địch về phía trước, “, báo thù cho Mộng Khê tỷ tỷ.”


      Bắc Đường Diệp cùng Nhạc Địch bị Thanh Nguyệt đẩy , quay đầu nhìn Nam Cung Quyết, Nam Cung Quyết ngồi xổm chỗ như trước, cho bất kỳ kẻ nào nhúng tay vào, mình người, cẩn thận đem thi thể bị xâu xé thu thập lên.


      Này là xương thịt của Lạc Mộng Khê cùng máu thịt của đứa của bọn , Nam Cung Quyết tuyệt để nó ở lại nơi núi rừng hoang vu như vậy. Mộng Khê, cục cưng, chúng ta về nhà!


      Lạc Mộng Khê và Lạc thải Vân cùng rơi xuống vách núi đên, Lạc thải Vân hẳn là chết, nhưng có thể Lạc Mộng Khê mới hôn mê bất tỉnh, cho nên, Lạc Mộng Khê mới có thể để Lạc Mộng Khê ở lại nơi này cho sói hoang.


      “Vương gia, hai sói hoang này xử trí làm sao?” Nó ăn là máu thịt của Vương phi cùng Tiểu Vương gia.


      “Giết, mổ bụng, lấy máu thịt bên trong ra!” Đó là máu thịt của Mộng Khể cùng cục cưng, làm sao có thể để hai con dã thú đó nuốt vào bụng. (Cindy: ta muốn ăn cơm nữa!!! Khóc a~~~~):yoyo25::yoyo25::yoyo25::yoyo25::yoyo25:


      Ngoài lề: hố mới của ta đây, các nàng ghé qua ủng hộ nhé: Tận Xương :th_57::th_57::th_57:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :