1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Lạc Vương Phi - Mạn Diệu Du Li (128.16/128c) END

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. nữ vương công

      nữ vương công New Member

      Bài viết:
      11
      Được thích:
      6
      làm sao cho kết thúc có hậu bây giờ
      thaks nàng
      Cindy.Cindy thích bài này.

    2. Cindy.Cindy

      Cindy.Cindy Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,835
      Chương 126.3:

      “Ô ô ô!” Thanh ô ô quen thuộc truyền đến, trong lòng Nam Cung Quyết cả kinh, quay đầu nhìn về phía thanh truyền đến, tiểu hồ ly đỏ rực rất nhanh chạy đến.


      “Ô ô ô!” Giống như lần trước Lạc Mộng Khê gặp chuyện may, tiểu hồ ly thư phòng tìm , bây giờ tiểu hồ ly chạy đến trước mặt Nam Cung Quyết hướng về phía kêu ngừng, trong đôi mắt tối đen lóe lên lo lắng cùng mong chờ.


      “Mộng Khê xảy ra chuyện?” Tiểu hồ ly vừa xuất , tâm Nam Cung Quyết đột nhiên trầm xuống, Nam Cung Phong dối.


      “Ô ô ô!” Tiểu hồ ly , chỉ có thanh ô ô đáp lại .


      “Tiểu hồ ly mau dẫn Bổn vương tìm Mộng Khê.” Biết Lạc Mộng Khê gạp chuyện, lòng Nam Cung Quyết nóng như lửa đốt, có tâm ở lại nơi này, “Nhạc Địch, nơi này giao cho ngươi.”


      “Vương gia, bọn họ xử trí thế nào?” Khi Nhạc Địch hỏi vấn đề này, Nam Cung Quyết xa thể trả lời , chỉ phải tự quyết định, “Trừ bỏ Hạ Hầu Yên Nhiên cùng Nam Cung Phong, còn lại giết tha!”


      Hạ Hầu Yên Nhiên là muội muội của Hạ Hầu Thần, Vương phi gặp chuyện hẳn là Hạ Hầu Thần thoát khỏi quan hệ, vạn nhất Vương phi bị Hạ Hầu Thần bắt, lưu lại Hạ Hầu Yên Nhiên cũng để trao đổi, về phần Nam Cung Phong, thế nào cũng là con cảu Hoang Thượng, để Hoàng Thượng xử lý .


      Khi tiểu hồ ly cùng Đại phu nhân dây dưa, Lạc Mộng Khê trốn phải là có nghĩa khí, để ý sống chết của tiểu hồ ly, mà là mục tiêu của Đại phu nhân là nàng, nàng trúng mê hương có khí lực giúp tiểu hồ ly, nếu nàng chạy, Đại phu nhân bỏ qua tiểu hồ ly mà đuổi theo nàng.


      Nếu tốc độ của Lạc Mộng Khê nhanh làm Đại phu nhân đuổi kịp nàng nàng cùng tiểu hồ ly đều an toàn.


      Thị vệ, ám vệ Lạc Vương phủ đều xảy ra chuyện, có người có thể giúp Lạc Mộng Khê, Lạc Mộng Khê chạy ra Lạc Vương phủ, dùng hết toàn lực, chạy về phương hướng.


      Lạc Vương phủ ở nơi phồn hoa, ra phủ xa là đường lớn, trà lâu của Tuyệt Tình cung ở bên kia. Nếu chạy đêna chỗ có người, Đại phu nhân dễ dàng giết nàng như vậy, hoặc là tìm giải dược ở hiệu thuốc bắc, khôi phục võ công, Đại phu nhân dám hành động thiếu suy nghĩ.


      đại ta là đặc công, đến cổ đại lại bị người khắp nơi chèn ép, nhưng lại có bao nhiêu lực đánh trả lại, là đáng buồn!


      Cũng biết vì sao, ràng Lạc Mộng Khê chạy hướng chỗ đông người, nhưng lại phát , xung quanh càng hẻo lánh, người càng ngày càng thư thớt, Lạc Mộng Khê vội vàng dừng bước chân, nhìn kỹ xung quanh. Đay là có chuyện gì?


      “Lạc Mộng Khê, ngươi cho là ngươi có thể thoát được sao?” nữ tử xinh đẹp xuất trước mặt Lạc Mộng Khê, vẻ mặt cao ngạo, đôi mắt lạnh băng, trong nháy mắt con đường biến thành vách núi đen cao vạn trượng.


      “Nguyên lai là ngươi bày bố trận ở bên ngoài Lạc Vương phủ, cảnh vật bốn phía đều là ảo ảnh.” Lạc Mộng Khê quan sát xung quanh, trừ bỏ vách núi đen chỉ là vách đá. Ngươi là muốn cùng ta ở đây nhất quyết trận sông chết sao?


      “Sai, đó là cảnh , chúng ta ở vách đá phía vách núi đen ! Ta ở bên ngoài Lạc Vương phủ lập ma trận cực kỳ đặc biệt, gọi là truyền tống trận đưa ngươi đến đây!”


      “Mục đích của ngươi là gì?” Lập truyền tống trận đưa ta đến vách núi đen, chắc chắn phải là muốn tâm cùng ta, điều làm cho Lạc Mộng Khê thấy khó hiểu là: trong tiểu thuyết huyễn huyễn, người tinh thông ma pháp mới tạo được truyền tống trận, tuy nơi này là cổ đại nhưng có ma pháp, nàng ta làm sao có thể học được cách tạo truyền tống trận.


      “Lạc Mộng Khê, Nam Cung Quyết là của ngươi, nếu ngươi thức thời sớm rời khỏi .....” Cũng rơi vào kết cục hôm nay.


      “Ngươi đưa ta đến đây là muốn giết ta.” Ý tứ của nàng ta, Lạc Mộng Khê nghe hiểu được. Nàng ta là thầm Nam Cung Quyết, bất đắc dĩ lại có Lạc Mộng Khê bên người nên trong mắt Nam Cung Quyết có nhìn thấy nữ nhân khác.


      “Ta có thai, nếu ta chêt, là nhất thi hai mệnh, Nam Cung Quyết cực thương tâm, cho dù ngươi thừa dịp xen vào, tuyệt đối cũng thích ngươi!”


      Lạc Mộng Khê đều là , đối với hiểu biết của nàng về Nam Cung Quyết, nàng chết , Nam Cung Quyết thương tâm còn kịp làm sao còn có tâm tình lấy người khác.


      “Thời gian có thể xóa tan tất cả!” Chỉ cần ngươi chết, tâm của Quyết lại ở người ngươi, sau thời gian ngắn thương tâm, khôi phục lại bình thường, bởi vì Thanh Tiêu cần .


      lại là ngươi muốn mạng của ta, có bản lĩnh cứ việc ra tay!” Trời còn chưa sáng, đúng là buổi tối rét lạnh, từng trận gió lạnh thổi qua, Lạc Mộng Khê mặc đồ trắng tung bay theo gió, giống như tiên tử muốn theo gió bay .


      “Lạc Mộng Khê, đây là ngươi tự tìm, đừng trách ta!” Nữ tử xuất chưởng, ra tay nhanh chóng, muốn trong thời gian ngắn nhất đưa Lạc Mộng Khê vào chỗ chết.


      Trúng phải mê hương, toàn thân vô lực, tại có thể chống đỡ bị ngã xuống, ngươi – Lạc Mộng Khê coi như cũng lợi hại, bất quá thể lực của ngươi tiêu hao nhiều như vậy, ta xem ngươi có thể đánh với ta được mấy hiệp....


      Bên này, Nam Cung Quyết với tiểu hồ ly dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến chỗ Lạc Mộng Khê – vách núi đen, nhìn đường càng ngày càng hẻo lánh, tâm Nam Cung Quyết chậm rãi trầm xuống: Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Ta chỉ là rời Lạc Vương phủ có vài canh giờ, làm sao Mộng Khê có thể chạy đến nơi xa như vậy, chẳng lẽ sau khi ta rời khỏi phủ Mộng Khê liền xảy ra chuyện....


      Xa xa, hai thân ảnh đỏ trắng rơi vào trong mắt, trong lòng Nam Cung Quyết vui vẻ, tốc độ nhanh hơn trước: “Mộng Khê!”

    3. Quan Tiểu Yến

      Quan Tiểu Yến Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      33
      ả này, mún chết sớm, làm zj lập mưu bày kế chứ, hừ LHS ha, đại phu nhân ha, quốc sư ha, Quyết ca xử đẹp y, tks Cindy.C, sắp tới hồi chia các 2 ng` oy hả bn,,, hjx,
      nữ sinh 9x, susuCindy.Cindy thích bài này.

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Thanks nàng
      Nàng ơi sao cắt ngay khúc này cơ chứ..hic..hic
      Mộng Khê chắc có sao chứ

    5. Cindy.Cindy

      Cindy.Cindy Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,835
      Chương 126.4:

      vách núi đen, Lạc Mộng Khê hết chống đỡ nổi, bị ép vào tuyệt cảnh, mắt thấy nàng ta xuất chưởng đánh đến mình, lại có năng lực phản kháng, chưởng này đánh lên người, nàng rơi xuống vực sâu vạn trượng.


      Nhìn khóe miệng nàng ta cười đắc ý cao ngạo, đáy mắt trong trẻo lạnh lùng của Lạc Mộng Khê lên tia quỷ dị, tia chua sót.


      “Quyết thể lấy ngươi, nữ nhân tâm ngoan thủ lạt (lòng dạ ác độc), hẳn là nên lấy nữ nhân tâm đại thiện lương!”


      Ta sống được, cũng thể ở cùng Quyết, bây giờ, điều duy nhất ta có thể làm cho chàng là làm ngươi - nữ nhân tâm ngoan thủ lạt rời khỏi thế gian, để ngươi thể quấy nhiễu chàng. Chúng ta đồng quy vu tận !


      Khi chưởng lực của nàng ta đánh tới ngực Lạc Mộng Khê, Lạc Mộng Khê trốn tránh, rất nhanh bắt được cổ tay nàng ta, thân thể mảnh khảnh chịu được chưởng mạnh mẽ kia, tung bay như cánh bướm xơ xác xuống vách núi đen.


      Mà nữ nhân kia bị Lạc Mộng Khê nắm được cổ tay, kinh hô tiếng, cũng cùng nàng ngã xuống vực sâu vạn trượng, rất nhanh rơi xuống dưới.


      Vù vù, tiếng gió thổi bên tai, trong đầu Lạc Mộng Khê thoáng từng chút từng chút thời gian nàng ở bên Nam Cung Quyết, đáy mắt trong trẻo lạnh lùng lên khủng bố cùng sợ hãi mà là nhu tình cùng ngọt ngào.


      Nam Cung Quyết, cám ơn chàng cho ta đoạn thời gian sống hạnh phúc, gia đình mỹ mãn, làm chàng làm cho ta biết, thế giới này còn có tình , ta người tuyệt tình như vậy lại có thể có được tất cả tình của chàng.


      kiếp này, chàng đều che gió che mưa cho ta, mà ta cũng tham luyến ôn nhu của chàng, yên tâm thoải mái hưởng thụ tất cả những gì chàng cho ta, mà ta chưa từng làm cái gì cho chàng.


      Bây giờ, ta đem theo nàng – nữ nhân ác độc này, để chàng bị quấy nhiễu, cần thương tâm, cần khổ sở, ta cùng cục cưng trời phù hộ chàng tìm được nương tốt, cùng nhau bình an sống đời.


      Cuồng phong qua, trong phút chốc lại bị bóng tối bao phủ, Lạc Mộng Khê an tâm nhắm mắt lại. kiếp này, mặc dù ngắn nhưng ta rất hạnh phúc, cả đời này có tiếc nuối!


      “Mộng Khê, Mộng Khê.......” Hai thân ảnh đỏ trắng rơi xuống vách nui đen, Nam Cung Quyết đau đớn vô cùng gào tên Lạc Mộng Khê, nhảy theo xuống dưới vách núi đen, muốn cứu thân ảnh màu trắng kia.


      Cũng biết vì sao, ràng Nam Cung Quyết sử dụng Cũng biết vì sao, ràng Nam Cung Quyết sử dụng công lực Thiên cân trụy để rơi xuống nhanh chóng, lại vẫn thể đuổi theo, thân ảnh bên dưới, thân ảnh quen thuộc của Lạc Mộng Khê cách càng ngày càng xa.......


      “Vương gia, Vương gia........” đám người Phượng Túy đứng vách núi đá đen, ném dây thừng xuống gắt gao cuốn lấy chân Nam Cung Quyết, về phần hai thân ảnh kia, tốc độ rơi xuống quá nhanh, cho dù Nam Cung Quyết đuổi theo thế nào cũng đuổi kịp bọn họ.....


      Nam Cung Quyết vung tay cắt đứt dây thừng quấn lấy cổ chân, lại rơi xuống dưới đuổi theo: muốn cứu Mộng Khê của , thể để nàng chết!


      “Vương gia!” Phượng Túy kinh hô tiếng, lấy sợi dây thừng khác cột vào thắt lưng, nhảy xuống vách núi đen, đuổi theo Nam Cung Quyết, khi nhìn thấy Nam Cung Quyết, đem dây thừng trong tay quấn lấy chân Nam Cung Quyết. Vương phi sợ là lành ít dữ nhiều, Vương gia thể lại xảy ra chuyện, nếu Thanh Tiêu chắc chắn đại loạn....


      Dưới vách núi đen là hồ nước, bây giờ là mùa đông, mặt hồ đóng băng, khi Phượng Túy cùng Nam Cung Quyết dùng khinh công rơi xuống, mặt hồ đóng băng bị vỡ thành cái động lớn, chắc là có người rơi từ xuống chỗ này.


      Làm cho Nam Cung Quyết tuyệt vọng là, mặt băng động lớn đó có cai khuyên tai, là lễ vật lúc trước tặng Lạc Mộng Khê....


      “Mộng Khê, Mộng Khê...” Nam Cung Quyết nổi điên muốn nhảy vào cuus người, lại bị Phượng Túy cùng mấy người vừa đuổi tới phía sau giữ chặt lại: “Vương gia, nước bên dưới cực lạnh, người nhảy xuống cũng bị lạnh chết....”


      “Mộng Khê ở bên dưới, Mộng Khê rới xuống phía dưới....”


      “Vương gia, Vương gia.... khuyên tai của Vương phi là rơi mặt băng, có khả năng người có rơi xuống dưới.....”


      “Đúng vậy, Vương gia, Vương phi thông minh như vậy, nhất định là có chuyện gì....”


      “Vương gia, người tỉnh táo lại mới có thể nghĩ biện pháp cứu Vương phi....”


      Được đám người Phượng Túy nhắc tỉnh, Nam Cung Quyết chậm rãi tỉnh táo lại, nhìn khuyên tai trong tay và vị trí của nó mặt băng, mới xác thực Mộng Khê có thể rơi xuống hồ.


      “Để lại vài người tìm kiếm dấu vết mặt băng, còn lại xem xét xung quanh!” Nếu Mộng Khê rơi vào hồ nước có thể là được người cứu .


      Hoàng Cung, hắc y nhân Nam Cung Phong mang đến nhiều người chêt và bị trọng thương, có thể đứng đánh nhau với bọn thị vệ còn mấy người, Nhạc Địch nhàn nhã đứng bên, chút để ý đứng xem, Nam Cung Phong, ta xem ngươi có thể chống đỡ đến khi nào.


      Bên người chỉ còn lại hai người của mình, trong lòng Nam Cung Phong khỏi có chút lo lắng, Hạ Hầu Yên Nhiên đứng bên, bất đắc dĩ thở dài: “Nam Cung Phong, ngươi đúng là phải ngốc bình thường, nhanh như vậy bị đánh bại, làm sao Thái tử ca ca lại tìm người vô dụng như vậy đến cứu Bản công chua!”


      Hôm nay có khả năng phá tan vòng vậy trở về Tây Lương, Bản công chúa vẫn là trở về phòng , miễn cho máu tanh bắn đến làm cả người đầy mùi hôi tanh!


      Hạ Hầu Yên Nhiên cao ngạo quay trở về: “Nam Cung Phong, nếu ngươi có thể chạy thoát bảo Thái tử ca ca đổi người khác đên cứu Bản công chúa, nếu chạy thoát ....”


      Hạ Hầu Yên Nhiên dừng bước chân lại, quay đầu nhìn về phía Nhạc Địch: “Những lời này làm phiền Nhạc quản gia chuyển cáo!”


      “Yên Nhiên công chúa yên tâm, tại hạ nhất định sai người đem lời này cho Hạ Hầu Thái tử!” Ngụ ý là: Nam Cung Phong trốn thoát!


      “Vậy tốt!” Hạ Hầu Yên Nhiên xoay người rời , mà ngay tại lúc nàng xoay người, trong nháy mát bóng đen xuất , hàn quang chợt lóe, chủy thủ sắc bén hung hăng đâm vào ngực nàng.


      “Hạ Hầu Yên Nhiên, Bổn vương là Cảnh Vương gia Thanh Tiêu chứ phải nô tài của ngươi, cho ngươi gọi đến la hét, đây là Thanh Tiêu phải Tây Lương, cần làm bộ dạng công chúa Tây Lương trước mặt Bổn vương!”


      Ngực truyền đến đau nhức, Hạ Hầu Yên Nhiên nâng tay lên, tay trắng nõn bé dính đầy máu: “Nam Cung Phong, ngươi.....ngươi.....”


      Ngón tay Hạ Hầu Yên Nhiên run run chỉ Nam Cung Phong, câu cũng nên lời, Khóe miệng chảy máu, mày nhíu chặt./..


      Nam Cung Phong giết Hạ Hầu Yên Nhiên!


      Mọi người bị chuyện trước mắt làm kinh ợ, ra lời: phải là đến cứu nàng sao? Vì sao lại giết nàng?


      “Hạ Hầu Yên Nhiên chết !” Nam Cung Phong xuất chưởng đánh bày Hạ Hầu Yên Nhiên, thừa dịp mọi người sững sờ, Nam Cung Phong vung tay ném ra bom phấn “Bùm bùm!” từng trận khói sương xuất , trước mắt mọi người đều là mảnh trắng xóa.


      Đợi sau khi khói trắng tan hết, thấy thân ảnh Nam Cung Phong, chỉ có đống thi thể có thị vệ Thanh Tiêu, có hắc y nhân....

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :