1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Lạc Vương Phi - Mạn Diệu Du Li (128.16/128c) END

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cindy.Cindy

      Cindy.Cindy Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,835
      Chương 126.1: Sinh ly tử biệt


      Edit: Cindy


      Quận viên Phủ Thừa Tướng, gió lạnh gào thét ngoài phòng, trong phòng lại ấm áp như mùa xuân, Lạc Tử Quận thân là gia chủ tương lai của phủ Thừa Tướng, ăn mặc ở dùng tất nhiên là tốt nhất.


      Bóng đêm thâm trầm, sau khi Lạc Tử Quận cho nha hoàn lui ra liền tiến vào chăn gấm ấm áp. Vẫn là phòng Tướng phủ thoải mái, giường Thanh lâu quá cứng, phòng lại lạnh, tuy có ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực bài trí cũng quá kém nhưng làm ảnh hưởng tâm tình.


      Nghe giường lớn Hồng Xuân lâu thoải mái, lần khác hẹn đám bằng hữu cùng thử xem.


      “Phanh.” Cửa sổ đóng chặt bị gió thổi bật ra, Lạc Tử Quận nắm chặt chăn gấm người, mở to mắt, muons chửi ầm lên “Là ai phụ trách của sổ, lại đóng cho chắc, làm việc sơ sót, trừ tháng tiền công.”


      Trong phòng, đạo bóng đen đập vào trong mắt, lời đên miệng vòng trở lại, sửa đổi bội dung: “Ngươi........Ngươi là ai?” Ban đêm dám can đảm xông vào Phủ Thừa tướng, có phải ngại mệnh quá dài hay .


      “Quận nhi, đừng sợ, là ta.” Thanh ôn nhu quen thuộc truyền vào trong tai, hắc y nhân tới trước giường Lạc Tử Quận tháo xuống khăn che mặt màu đen.


      “Ngươi làm sao có thể ở trong anyf?” Nhìn dung nhan quen thuộc, đáy mắt Lạc Tử Quận khó nén khiếp sợ cùng khó tin.


      Khê viên Lạc vương phủ, Nam Cung Quyết rồi, Lạc Mộng Khê mơ mơ màng màng biết ngủ bao lâu, sau khi mở to mắt lại buồn ngủ nữa, nằm giường lăn lộn ngủ được.


      Ghé mắt nhìn trời bên ngoài, cách trời sáng còn khoảng thời gian, tinh thần Lạc Mộng Khê no đủ, muốn ngủ tiếp liền rời giường rửa mặt chải đầu, đem phòng ngủ dọn dẹp lại lần, kỳ cũng có gì để dọn dẹp, đem các vật hôm qua hai người sử dụng kéo lại vị trí cũ.


      biết khi nào Nam Cung Quyết mới trở về, Lạc Mộng Khê liền cầm lễ vật kia ngồi giường chờ . Đợi chút Nam Cung Quyết về, ta đem lễ vật này tặng cho , nhất định thích phần lễ vật ta tỉ mỉ chuẩn bị này.


      chừng lúc cao hứng còn đem theo khoe xung quanh.


      Ngoài cửa sổ, bóng đen quỷ dị lên: “Ai?” Lạc Mộng Khê quát tiếng, đồng thời buông lễ vật trong tay, thân ảnh yểu điểu chạy ra khỏi phòng.


      Bóng đêm tối đen, gió lạnh gào thét, nhành cây lay động có thể đập vào mắt, thấy nửa thân ảnh nào: Chẳng lẽ vừa rồi ta nhìn nhầm, vừa rồi hiên lên cửa sổ phải bóng người mà là bóng cây.......


      Trong viện có rất nhiều ám vệ, Lạc Mộng Khê có thể cảm thấy được tiếng hít thở của họ, nếu vừa rồi là có người đến, ám vệ có khả năng phát .......


      Ngay lúc Lạc Mộng Khê nhàng thở ra, vừa muốn trở về phòng “Bùm bùm” thanh liên tiếp vang lên, Lạc Mộng Khê nhìn thấy người tới, lại biết ám vệ ở nơi gần đó té xỉu, bởi vì tiếng hít thở của tất cả bọn họ đều chậm lại, hiển nhiên là ngủ.


      Lạc Mộng Khê lặp tức ngừng thở, thân thể mềm mại vô lực: xong, có người thả mê hương, vô sắc vô vị.


      Lạc vương phủ đề phòng nghiêm mật như vậy, có ai có thể làm ám vệ phát mà lẻn vào thả mê hương, giải thích duy nhất là: Lạc Vương phủ có gian tế, cho nên, người nọ mới có thể thả mê hương trong Vương phủ.


      “Lạc Mộng Khê lâu gặp.” Giọng nữ nhân cao ngạo quen thuộc, đạo thân ảnh xuất trong tầm mắt Lạc Mộng Khê, khóe miệng giương lên ý cười lạnh lẽo. Lạc Mộng Khê, hôm nay chính là ngày chết của ngươi.


      “Nam Cung Quyết hại chết con của ta Lạc Tử Hàm, ta giết ngươi, cho nếm thử mùi vị mất người thân, thống khổ sống bằng chết.” Người đến chính là Đại phu nhân Vân Bích Lạc, lúc những lời này, đáy mắt lóe lên thần sắc điên cuồng.


      “Lạc Tử Hàm là bị người của Hạ Hầu Thần giết chết, nàng chết liên quan gì đến Nam Cung Quyết.” Vân Bích Lạc bị Hạ Hầu Thần tẩy sạch não, Lạc Mộng Khê biết mình đả động được tới bà ta: Hạ Hầu Thần ti bỉ vô sỉ, đem mọi chuyện đổ lên người Nam Cung Quyết.


      Nhưng là Đại phu nhân dám quang minh chính đại vào nơi này, thị vệ Lạc vương phủ sợ là đều bị hôn mê, thể giúp được gì, toàn thân Lạc Mộng Khê lại có khí lực, càn bản phải là đối thủ của Đại phu nhân, kế duy nhất là: Tận lực kéo dài thời gian, chờ Nam Cung Quyết trở về.


      Mà Đại phu nhân giống như là nhìn thấu kế sách của Lạc Mộng Khê, lạnh lùng cười: “ Lạc Mộng Khê, Nam Cung Quyết bậy giờ bị nhốt ở Hoàng cung, ngươi đừng trông cậy tới cứu ngươi.”


      “Năm đó, mẫu thân của ngươi bị ta hại chết, nay con ả cũng chết trong tay ta, đây là số mệnh của các ngươi, Lạc Mộng Khê nhận mệnh chịu chết .”


      Mâu quang lanh lùng, Đại phu nhân hề nhiều lời vô nghĩa, xuất chưởng đánh lên ngực Lạc Mộng Khê, mặc dù toàn thân Lạc Mộng Khê vô lực nhưng cũng ngoan ngoan nằm chờ chết, xuất chưởng tiếp chiêu.


      Lạc Mộng Khê hít mê hương vào, dùng được chút nội lực nào, giao thủ cùng Đại phu nhân võ công cao cường, đương nhiên là ở thế hạ phong, thời gian chén trà qua, thể lực Lạc Mộng Khê hết chống đỡ nổi: Còn như vậy ta khẳng định bại trong tay Đại phu nhân, bị bà dùng phương pháp tàn nhẫn giết chết.


      “Ô ô ô.” Tiểu hồ ly đỏ rực biết nhảy ra từ nơi nào, phi thân bổ nhào vào người Đại phu nhân, cắn xuống vai bà ta.


      “A!” Đại phu nhân chịu đau, thả lỏng công kích với Lạc Mộng Khê, nắm lấy tiểu hồ ly vai, hung hăng ném vào tường đá muốn quăng chết tiểu hồ ly.


      Tiểu hồ ly thập phần thông minh, lúc Đại phu nhânném nó ra, thân thể lửa đỏ vẽ ra đường cong duyên dáng giữ trung, bốn chân đạp lên tường đá, dựa thế nhàng rơi xuống đất.


      “Hồ ly chết tiệt!” tìm chết ! Đại phu nhân nổi gầm lên tiếng, muốn bắt lấy tiểu hồ ly, hung hăng đánh chết, đột nhiên nhớ tới đêm nay mục tiêu của mình phải tiểu hồ ly.


      Rất nhanh xoay người, bốn phía trống rỗng, làm sao còn thấy thân ảnh Lạc Mộng Khê: “Lạc Mộng Khê, ngươi trốn thoát đâu!”


      Hàn quang lóe lóe trong mắt Đại phu nhân, để ý đến tiểu hồ ly, nhìn khắp nơi lát rất nhanh đuổi theo.

    2. nữ vương công

      nữ vương công New Member

      Bài viết:
      11
      Được thích:
      6
      A..a.a..a hồi hộp quá ko biết tiếp theo ra sao nữa:yoyo30:
      Đến cuối truyện vẫn còn nhiều pha đau tim ghê..:yoyo14::yoyo14::yoyo14::yoyo14: Còn mấy chap nữa thôi cố lên nàng ơi
      thanks nàng:yoyo12:
      Cindy.Cindy thích bài này.

    3. Cindy.Cindy

      Cindy.Cindy Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,835
      Chương 126.2:

      Thanh tiêu cùng Tây Lương chưa chính thức khai chiến, mặc dù Hạ Hầu Yên Nhiên bị nhốt nhưng có vào đại lao, Lãnh Tuyệt Tình lầy danh nghĩa Nam Cung Quyết giam giữ nàng, phái rất nhiều Ngự Lâm quân trông coi, cho nàng ra khỏi tẩm cung.


      Đêm nay lại là đêm bình thường, Ngự Lâm quân cũng giống như bình thường, đứng canh ở đây hơn nửa đêm cũng chưa phát sinh chút chuyện tình gì.


      Trời phía đông sắp mọc lên Sao Mai, Ngự Lâm quân có chút mệt mỏi, đứng ở ngoài cung điện nhàng nhắm lại hai mắt, nghĩ trước lúc thay ca thoáng ngủ chốc.


      Ngay tại lúc bọn họ nhắm mắt lại, khi tâm tình muốn thả lỏng, trận gió mạnh mẽ đánh úp bên người, trong lòng nhóm Ngự Lâm quân biết ổn, đột nhiên mở to mắt, bóng đen trước mặt lóe lên, ngực truyền đến đau đơn kịch liệt, khí lực trong thân thể rất nhanh mất .


      Cúi ddaaud nhìn kẻ địch gần trong gang tấc, trường kiếm trong tay xuyên qua ngực bản thân mình, máu tươi rơi xuống theo trường kiếm......


      Hắc y nhân tốc độ ra tay rất nhanh, lát sau, Ngự Lâm quân canh giữ ngoài cung điện bị bọn họ giết chết hết toàn bộ.


      gã hắc y nhân cầm đầu yên lặng lắng nghe bốn phía có gì khác thường, lắc đầu, các hắc y nhân khác nhận được lệnh rất nhanh chạy vào trong điện.


      Hạ Hầu Yên Nhiên sớm thu được tin tức, đêm nay có người tới cứu nàng, khi hắc y nhân vọt vào điện, Hạ Hầu Yên Nhiên sớm chờ ở đó.


      “Tham kiến công chúa!” hắc y nhân quỳ xuống hành lễ.


      Ngữ khí Hạ Hầu Yên Nhiên cao ngạo: “Bình thân, thị vệ bên ngoài đều giải quyết rồi sao?”


      “Bẩm công chúa, toàn bộ Ngự Lâm quân bên ngoài đều chết!”


      “Vậy tốt, hộ tống Bổn công chúa về Tây Lương, Thái tử ca ca thưởng cho các ngươi.” Hạ Hầu Yên Nhiên bước nhanh ra phía ngoài, còn lải nhải răn dạy bọn hắc y nhân.


      “Các ngươi đống thùng cơm, làm sao bây giờ mới đến, có biết Bổn công chúa đợi trong này chịu bao nhiêu khổ.........”


      “Hạ Hầu công chúa, bây giờ nghĩ muốn về Tây Lương, là hơi sớm .” Thanh khing thường trào phúng vang lên, trong phút chốc chung quanh tối đen lại sáng như ban ngày, rất nhiều thị vệ cầm đuốc trong tay vây quanh cung điện.


      xong, trúng kế. Khi hắc y nhân cùng Hạ Hầu Yên Nhiên thầm kinh hãi, bọn thị vệ tránh ra để đường trống, thân ảnh bạch y chậm rãi tiến vào, khuông mặt tuấn mỹ, khí chất nho nhã là Lạc Vương gia Nam Cung Quyết.


      Khi nhìn thấy Nam Cung Quyết, trong lòng Hạ Hầu Yên Nhiên vui vẻ, muốn kêu tiếng “Quyết” âu yếm nóng bỏng, lại nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng của Nam Cung Quyết khí thể cự tuyệt đẩy người ra ngoài ngàn dặm, Hạ Hầu Yên Nhiên đột nhiên nhớ ra : bây giờ hai người bọn họ là kẻ địch, lời đến bên miệng lại bị nàng nuốt trở vào.


      “Nam Cung Phong, nơi này là nơi ngươi lớn lên, trở lại nhà mình, làm sao còn che mặt?” Nhìn tên hắc y hâ cầm đầu, đáy mắt thâm thúy của Nam Cung Quyết lóe lên ánh sáng lạnh băng cùng sắc bén.


      “Cho dù là Bổn vương thế nào?” Thân phận bị vạch trần, hắc y nhân cũng che giấu, lấy khăn che mặt mặt mình xuống, đúng là Cảnh Vương gia Nam Cung Phong, nhìn phía động lên sao Mai, đáy mắt Nam Cung Phong lên ngoan độc cùng hận ý mãnh liệt.


      “Nam Cung Quyết, lúc ngươi bệnh nặng Thiếu Lâm tự, vì sao chết bệnh ở đó, hoặc là, ngươi hết bệnh rồi cũng có thể ở lại đó làm hòa thượng, vì sao ngươi còn muốn trở lại cướp đoạt tất cả của Bổn vương?”


      “Vốn dĩ, ngôi vị Hoàng đế, Lạc Mộng Khê là của Bổn vương, đều bị ngươi đoạt , Nam Cung Quyết, ngươi cũng biết, lần này ngươi về Thanh Tiêu, Thanh Tiêu bị hủy, Lạc Mộng Khê cung bị hủy!”


      “Nam Cung Phong, lời này của ngươi là có ý gì?” Lời của Nam Cung Phong mơ mơ hồ hồ, làm người ta đoán ra ý tứ trong đó, hơn nữa, khi nghe những lời này, trong lòng Nam Cung Quyết sinh ra dự cảm tốt.


      “Nam Cung Quyết, nếu ngươi về Thanh Tiêu, Bổn vương cũng hợp tác cùng Hạ Hầu Thần, Thanh Tiêu có việc gì, Mộng Khê cũng có chuyện gì.....”


      “Nam Cung Phong, người có tư cách ra những lời này nhất chính là ngươi!” Nghe được tên Lạc Mộng Khê, khuôn mặt tuấn tú của Nam Cung Quyết nhất thời trở nên xanh mét: “Lúc trước, là ngươi ghét bỏ dung mạo xấu xí của Mộng Khê, chủ động vứt bỏ nàng.......” Nếu Mộng Khê vẫn mang dung mạo xấu xí, ngươi cũng động tình với nàng.


      Bị động đến chỗ đau, Nam Cung Phong thẹn quá hóa giận: “Đúng vậy, lúc trước là Bổn vương từ bỏ Lạc Mộng Khê, mà Bổn vương cũng chỉ làm nàng trúng độc mà thôi, mặc dù nàng xấu nhưng có thể sống an ổn, nhưng bây giờ, ngươi lại hại chết Mộng Khê ngươi có biết hay ?”


      “Nam Cung Phong, ngươi đừng hù dọa Bổn vương, hiên giờ Mộng Khê ở Lạc Vương phủ, trong sáng ngoài tối có rất nhiều ám vệ, thị vệ bảo hộ, nàng gặp chuyện may gì.” Nam Cung Quyết tràn đầy tự tin, cổ dự cảm tốt trong lòng ngày càng dày đặc.


      Nam Cung Phong cười lạnh: “Lạc Vuong phủ của ngươi là tường đồng, đề phòng nghiêm cẩn, người ngoài tuyệt đối thể dễ dàng xâm nhập, nhưng alf ngươi đừng quên, cho dù là thành lũy chắc chắn cũng dễ dàng bị người công phá từ bên trong, Nam Cung Quyết, ngươi tin la Vương phủ có gian tế?”


      Nam Cung Quyết rũ mắt trầm tư, lời Nam Cung Phong có thể tin, nhưng vì sao, trong lòng Bổn vương luôn có loại dự cảm tốt?

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Thanks nàng
      Làm sao Nam Cung Quyết cứu Mộng Khuê đây
      Cindy.Cindy thích bài này.

    5. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      mẹ ghẻ lại sắp hốt nước mắt của ta :-(
      Cindy.Cindy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :