1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Lạc Vương Phi - Mạn Diệu Du Li (128.16/128c) END

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cindy.Cindy

      Cindy.Cindy Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,835
      Chương 125.6:

      Đêm, Lạc Mộng Khê dùng xong bữa tối, tắm rửa xong, ngồi giường khâu quần áo, quá nửa giờ hợi, Nam Cung Quyết đẩy cửa vào, trận khí lạnh cũng theo đến: “Thanh Tiêu còn chưa vào hạ tuyết mà lạnh như vậy.”


      Nam Cung Quyết cởi áo khoác, bước nhanh ra sau bình phong tắm rửa, nửa nén hương sau, Nam Cung Quyết mặc tẩm y vào nội thất, tóc còn chưa cột lên, người tản ra khí nóng cùng mùi đàn hương: “Lãnh Tuyệt Tình đâu rồi?”


      “Về trà lâu.” Lạc vương gia của Thanh Tiêu chân chính trở lại, người giả mạo tất nhiên là khôi phục lại thân phận.


      “Các ngươi những gì?” Nam Cung Quyết buông màn ngồi vào chăn đệm ấm áp, đem Lạc Mộng Khê ôm vào trong ngực, “Là ít chuyện vụn vặt, có chuyện gì lớn.”


      Việc cũng có thể gặp chuyện mà thành việc lớn, thể tưởng được Thanh Tiêu phòng thủ nghiêm mật như vậy nhưng là cẩn thận mấy cũng có sai sót, Tây Lương thám tử trà trộn vào, vậy cũng tốt, Bổn vương muốn giết họ chỉ cần động não là có thể, cần tốn nhiều công sức.


      Cúi đầu, nhìn thấy đồ lót trong tay Lạc Mộng Khê, Nam Cung Quyết bất bình: “Mộng Khê, nàng chỉ biết làm quần áo cho tiểu tử còn trong bụng kia, khi nào Bổn vương mới có thể mặc quần aó của nàng làm?”


      “Tay ta làm còn chưa thành thạo, đường chỉ cũng đều, bây giờ chàng mặc quần áo ta làm đường, khẳng định là bị người cười chê.” Đường đường là Lạc vương của Thanh Tiêu, mặc quần áo châm phám xấu xí đường, khẳng định là bị mọi người vây nhìn.


      Nam Cung Quyết đoạt lấy đồ lót trong tay Lạc Mộng Khê, đường chỉ cân xứng, châm pháp thành thục, giống như trong cung làm, nếu gọi cái này là châm pháp xấu xí, vậy đời cũng có quần áo có thể mặc ra cửa.


      Càng giận là, biết từ khi nào Lạc Mộng Khê học thêu xong, quần lót này thêu đường viền hoa màu vàng, mười phần đẹp mắt, là tức chết Nam Cung Quyết: “Lạc Mộng Khê, quần áo này là tự tay nàng làm, chưa bao giờ đưa cho người khác?”


      “Đương nhiên, làm quần áo cho con của mình sao có thể nhờ người khác.” Lạc Mộng Khê muốn lầy lại quần lót trong tay Nam Cung Quyết, nhưng lại bị Nam Cung Quyết nhanh tay giành lại, Lạc Mộng Khê cướp được: “Mộng Khê, ngõn tay nàng làm sao vậy?”


      Nam Cung Quyết cầm tay bé của Lạc Mộng Khê, ngón tay có nhiều lỗ kim, tuy rằng bôi qua thuốc nhưng lại chưa khỏi hẳn, có thể nhìn thấy vết thương mờ mờ: “Vì làm quần áo?”


      Thấy Lạc Mộng Khê gật đầu, Nam Cung Quyết ném quần lót qua bên: “Còn vài tháng nữa tiểu bảo bảo mới ra đời, huống chi nàng làm cho đống lớn quần áo, bây giờ đừng làm, chờ vết thương tay khỏi rồi sau.”


      Xú tiểu tử này may mắn như vậy, còn chưa ra đời Mộng Khê quan tâm nhiều như vậy, nếu tương lai hiếu thuận Mông Khê, chắc chắn Bổn vương đánh vỡ mông.


      Vốn là Nam Cung Quyết muốn Lạc Mộng Khê làm quần áo cho , mà bây giờ ngón tay Lạc Mộng Khê bị thương liền nữa.


      “Còn năm ngày nữa là sinh nhật Bổn vương, Mộng Khê, vài ngày gần đây, cái gì nàng cũng đừng làm, làm thế nào cũng đừng , ở Lạc vương phủ tĩnh dưỡng cho tốt, ngày sinh nhật Bổn vương, muốn thấy Lạc Vương phi xinh đẹp có tinh thần, cùng Bổn vương đón tiếp khách khứa.”


      “Yên tâm, ta để chàng mất mặt.”Ngày sinh nhật chàng, Vương phi của chàng chất định xinh đẹp đến mê người, chỉ mong đồ háo sắc này cần thấy sắc đẹp lại nổi lên sắc tâm.


      Sinh nhật hai mươi tuổi là sinh nhật Nam Cung Quyết muốn đến nhất, chờ mong nhất ngày này, bởi vì muốn tại ngày này tuyên bố với mọi người có thê tử xinh đẹp, hiền lành, còn có đứa chưa ra đời, là người hạnh phúc nhất thế giới này.


      Có mẹ con Lạc Mộng Khê bồi bên người, cuộc sống như mật ngọt, chìm đắm trong hanh phúc Nam Cung Quyết chưa từng nghĩ đến, cuộc sống ngọt ngào của với Lạc Mộng Khê kết thúc ở ngày sinh nhật hai mươi tuổi đó, thời khắc mong muốn chờ mong nhất lại thành thời khắc khó quên nhất, kí ức thống khổ nhất.


      Mấy ngày kế tiếp, mỗi ngày Nam Cung Quyết đều sớm về trễ, cùng đám người Lãnh Tuyệt Tình thần thần bí bí, biết làm gì.


      Vì ngón tay Lạc Mộng Khê có thể hồi phục nhanh chút, Nam Cung Quyết lệnh Băng Lam trông chừng nàng, trước khi khỏi hẳn vết thương tay cho phép nàng đụng đến kim chỉ.


      Vì vậy, mỗi ngày Lạc Mộng Khê trừ ăn chính là ngủ, nhân tiện đùa giỡn cùng tiểu hồ ly, thành thực sống như sâu gạo.


      Lạc Mộng Khê là người thể ngồi , cuộc sống thế này, nàng chỉ biết đên ngày sinh nhật hai mươi tuổi của Nam Cung Quyết, cuộc sống sau đó phải theo ý nàng, nếu liền đá Nam Cung Quyết vào thu phòng ngủ.


      Nguy hiểm gần đến đều có dự cảm, Lạc Mộng Khê ở trong biệt viện, trong lòng lúc nào cũng dâng lên dự cảm xấu, nàng nghĩ là do mình mang thai, buổi tối nằm mơ cùng nghỉ ngơi tốt cũng để ý.


      Bóng đêm thâm trầm, Nam Cung Quyết tắm rửa sau bình phong, Lạc Mộng Khê mình nẳm giường, tay cầm cái hòm tinh xảo, lăn qua lăn lại ngủ được.


      Đến giờ Tý là sinh nhật hai mươi tuổi của Nam Cung Quyết, ta tặng lễ vật này, là đêm nay tặng, hay vẫn là đêm mai đưa cho .......


      Ngay lúc Lạc Mộng Khê còn phân vân biết làm sao, sau bình phong truyền đên trận tiếng bước chân, Lạc Mộng Khê vội vàng bỏ hòm vào bên sườn, dùng này nọ che lại, nằm giường giả bộ ngủ. Lễ vật đêm mai đưa cho , bây giờ còn chưa đến giờ Tý.


      Trướng mạn bị vén lên, thân thể Nam Cung Quyết mang theo hơi ấm nằm vào chăn gấm: “Mộng Khê, ngủ sớm chút, dưỡng tinh thần tốt, ngày mai mới có thể đón tiếp khách khứa.”


      Sinh nhật hai mươi tuổi của Nam Cung Quyết tính là long trọng, nhưng là là Vương gia Thanh Tiêu, tương lai là Vua nước, muốn long trọng người khác cũng đồng ý.

      Ban ngày khi đường gạp vài vị quan viên trẻ tuổi, luôn miệng muốn đến chúc mừng sinh nhật hai mươi tuổi, nghĩ muốn nịnh bợ , chỉ sợ ngày mai, cửa Lạc Vương phủ bị người đạp phá.


      Đương nhiên, cái gọi là đón tiếp khách khứa, chỉ là Lạc Mộng Khê cùng Nam Cung Quyết mặt mày rạng rỡ trước mặt người khác, sau đó về phòng nghỉ ngơi, để quản gia đón tiếp là được rồi, Mộng Khê có thai thể mệt nhọc.


      “Ta biết, ngày mai rất nhiều người sao?”


      “Trời Nam biển Bắc đều có.” Giống như khi chúng ta thành thân, nhiều người thả tạp, thương nhân giàu có, vương tôn quý tộc đều có, quan trọng hơn là người kia nhất định đến giupx vui, Bổn vương ngại cho phần đại lễ.


      Phu canh gõ mõ canh truyền đến từ xa, Lạc Mộng Khê biết đến giờ Tý, lặng lẽ xoay người, tay bé cầm hộp lễ vật, trong lòng nghĩ Nam Cung Quyết nhìn đến lễ vật này chắc khiếp sợ cùng vui sướng, Lạc Mộng Khê nhịn được cười thầm, Nam Cung Quyết xem về sau chàng còn oán thán trước mặt ta thế nào.


      “Khởi bẩm Vương gia, Lãnh cung chủ cầu kiến bên ngoài, có chuyện quan trọng cần thương lượng.”


      Thanh bẩm bào của thị vệ vang lên ngoài cửa, Nam Cung Quyết mở to mắt, cười cười xin lỗi Lạc Mộng Khê: “Mộng Khê, nàng ngủ trước , Bổn vương xem chút.”


      Lạc Mộng Khê dấu vết thu hồi tay bé sắp chạm đến lễ vật: “Chàng , cần để ý đến ta.” Lễ vật của ta nhất định phải là đêm mai tặng đêm nay đên giờ Tý.


      Nam Cung Quyết xoay người xuống giường, mặc quần áo rất nhanh, giúp Lạc Mộng Khê đắp chăn lại dịch dịch góc chăn, sau đó nhàng hôn trán Lạc Mộng Khê, rồi mới lưu luyến rời xoay người , được vài bước, Nam Cung Quyết thấy ngực nhói lên, giống như sắp phát sinh chuyện gì tốt.


      “Lạc Vương gia, canh giờ đến, bọn họ bắt đầu hành động.” Thanh nhắc nhở của Lãnh Tuyệt Tình đột ngột vang lên, Nam Cung Quyết kịp suy nghĩ nguyên nhân đau ngực, bước nhanh rời khỏi phòng ngủ.


      Muốn chuyện tình tiếp theo kết thúc viên mãn, lòng tràn đầy vui mừng chờ mong hừng đông, khách quý chật nhà, Nam Cung Quyết cũng biết, vừa rồi hôn trán Lạc Mộng Khê, là hôn biệt ly của họ, đêm nay, là đêm cuối cùng cùng Lạc Mộng Khê ở cùng chỗ.


      -----Cindy:mặc dù đọc bộ này trọn vẹn nhưng edit đến đây cũng thấy chua sót, tác giả biết hành hạ người mà, chương sau lấy nhiều nước mắt của ta đây!!!!!!!!:06(1)::06(1)::06(1):


      “Xì poi chương sau:

      Chưởng lực của nữ tử đánh tới ngực Lạc Mộng Khê, Lạc Mộng Khê tránh được, thân thủ rất nhanh nắm được cổ tay nữ tử, thân thể mảnh khảnh thể chịu được chưởng mạnh mẽ kia, tung bay như cánh hoa tàn xuống vách núi đen.

      ....

      “Mộng Khê, Mộng Khê......” hai đạo thân ảnh trắng đỏ chạy đến vách núi đên, Nam Cung Quyết vô cùng đau đơn kêu gào tên Lạc Mộng Khê, thân thể nhảy xuống vách núi đen, muốn cứu thân ảnh màu tráng kia.


      Cũng biết vì sao, ràng Nam Cung Quyết sử dụng công lực Thiên cân trụy để rơi xuống nhanh chóng, lại vẫn thể đuổi theo, thân ảnh bên dưới, thân ảnh quen thuộc của Lạc Mộng Khê cách càng ngày càng xa, càng ngày càng xa.........”

    2. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      sắp kết thúc truyện rồi mà chương sau vẫn bị gặp trắc trở là sao:yoyo62:...mẹ ghẻ ak, người cho thót tim buông à:yoyo30:
      Cindy.CindyIshtar thích bài này.

    3. Cindy.Cindy

      Cindy.Cindy Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,835
      @PHUONGLINH87^^ còn 2 chương nhưng mà ta cũng edit cả 2 tuần mới xong đó:yoyo23::yoyo23:
      quỳnhpinkyPHUONGLINH87^^ thích bài này.

    4. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      @Cindy.Cindy nàng ơi ta tưởng còn 3 chương a. Trước khi kết thúc vẫn phải cho mọi ng đau tim, tác giả quá kinh dị a. ta ngóng ta ngóng nàng nhanh nhanh hồn nha
      Cindy.CindyPHUONGLINH87^^ thích bài này.

    5. Cindy.Cindy

      Cindy.Cindy Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,835
      k biết bộ này có phiên ngoại k nữa:yoyo23:
      :014:cầu trời khấn phật đừng có k ta :dead:
      Ishtar thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :