1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Lạc Vương Phi - Mạn Diệu Du Li (128.16/128c) END

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cindy.Cindy

      Cindy.Cindy Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,835
      Chương 124.2:

      Lúc đó , Bắc Đường Dục chỉ là đứa bé, cung nữ, thái giám, các đại thần đều chỉ trích hắn, trong lòng hắn nhất ̣nh cực kỳ khó chịu, chịu đựng áp lực rất lớn, lại biết được mình lại tín nhiệm người hãm hại mình, tâm hồn bé nhỏ chịu nổi đả kích, theo tà đạo cũng là bình thường.


      “Cũng phải là tất cả.” Ánh mắt lãnh của Bắc Đường Dục nhìn về một phía, “Mười năm truocs, Bản cung đã mười tuổi, độc tố người chồng chất mười năm, gân mạch hoàn toàn bị khóa, luyện tập võ công là có khả năng, chỉ có thể tìm phương pháp mở lại gân mạch đã bị khóa.”


      Bị chân tướng sự thật cùng với Vụ quý phi và Đại hoàng tử kích thích, Bắc Đường Dục đã bước lên con đường có đường trở về.


      “Sau khi Bản cung luyện tà công có chút thành tựu, đúng lúc Vụ quý phi muốn Thiếu Lâm tự cầu phúc cho Phụ hoàng, kỳ thật, nàng Thiếu Lâm tự cầu cho con trai nàng có thể thuận lợi đăng cơ Hoàng đế. Bản cung liền thầm rời cung, hút khô máu Vụ quý phi rồi giết Đại hoàng huynh.”


      Trước khi bọn họ chết, hắn cho bọn họ nhìn diện mạo của hắn, đên này, Bắc Đường Dục còn nhớ rõ, biểu tình khiếp sợ của Vụ quý phi cùng Đại hoàng tử.


      Ha ha ha, hai người bọn họ khi chết, ánh mắt mở to, cam lòng, muốn đến điện Diêm vương, nhưng là Bản cung muốn là làm bọn họ chết nhắm mắt.


      Ngôi vị Hoàng đế thật quan trọng như vậy sao? Vụ quý phi cùng Đại Hoàng tử vì ngôi Hoàng đế tiếc giết hại Bản cung, ngoài mặt còn ra vẻ hiền lành, bên trong lại tính kế ngươi, người thân như vậy, có cũng vậy, bọn họ là gieo gió gặt bão, chết cũng chưa hết tội.


      “Nhị hoàng huynh, ngươi nên cảm ơn Bản cung, nếu tám năm trước Đại hoàng huynh chết, với ảnh hưởng của ngươi với Kì Thiên lúc này, sợ là Vụ quý phi xem ngươi là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt, muốn trừ khử ngươi .” Ngươi tuyệt đối thể bình yên vô sự đến bây giờ.


      Bản cung giết bọn họ, diệt trừ chướng ngại cho ngươi, ở biên quan ngươi chiến tích huy hoàng, ở trong triều cũng được bách quan ủng hộ, nhưng là ngươi thể tranh ngôi Hoàng đế với Bản cung, bởi vì nó là của Bản cung dùng mười năm gân mạch rối loạn, hai mươi năm bị người chỉ trỏ đổi lấy.


      “Bổn vương chưa bao giờ muốn làm Hoàng đế, Tam hoàng đệ ngươi nghĩ nhiều rồi.” Ngôi vị Hoàng đế với Bắc Đường Dực mà nói là quan trọng.


      “Nhưng là Phụ hoàng cùng đám đại thần kia đều ủng hộ ngươi làm Hoàng đế, nếu ngươi chết, Bản cung tuyệt thể đăng cơ Hoàng đế.” Hai mắt Bắc Đường Dục đỏ lên, “Giang sơn Kì thiên này là của Bản cung, ai cũng thể lấy trong tay Bản cung, cướp giang sơn của Bản cung.”


      “Bắc Đường Dục, thể quơ đũa cả nắm, cho dù Vụ quý phi cùng Đại hoàng tử thiết kế ngươi, ngươi cũng thể đem toàn bộ hoàng thất Kì Thiên thành người xấu…”


      “Câm miệng.” Ánh mắt Bắc Đường Dục phẫn nộ nhìn về phía Lạc Mộng Khê, từng bước tiến tới gần Lạc Mộng Khê: “Lạc Mộng Khê, chuyện bây giờ là ngươi nên quan tâm đến tình cảnh tương lai của mình , chỉ là, nghe ý tứ trong lời nói của Nam Cung Dạ, Hạ Hầu Thần hẳn sẽ giết ngươi…”


      “Bắc Đường Dục, Mộng Khê là thê tử của Nam Cung Quyết, Nam Cung Quyết chưa bao giờ đụng đến ngươi, ngươi nên đem Mộng Khê làm điều kiện trao đổi…”


      Bắc Đường Dực toàn thân vô lực lại biết làm thế nào lấy được khí lực chắn trước mặt Lạc Mộng Khê, ngăn cản Bắc Đường Dục bắt nàng .


      Bắc Đường Dục khinh thường cười nhạo một tiếng: “Bắc Đường Dực, ngươi thích Lạc Mộng Khê, muốn Bản cung bắt nàng giao cho Hạ Hầu Thần cứ việc nói thẳng, cần lấy Nam Cung Quyết ra làm cớ.”


      “Bắc Đường Dục, ngươi được nói lung tung, Bổn vương vẫn xem Mộng Khê là muội muội.” Nhìn thấy Lạc Mộng Khê nhìn hắn với ánh mắt nghi hoặc, Bắc Đường Dực vội vàng giải thích, “Mộng Khê là Lạc vương phi được Nam Cung Quyết cưới hỏi đường hoàng….”


      Bắc Đường Dục hừ lạnh một tiếng, đưa tay để trước ngực Bắc Đường Dực, đẩy hắn qua một bên: “Bắc Đường Dực, ngươi đúng là có lòng lại dám nhận, lần đầu ngươi gặp Lạc Mộng Khê, ngươi đã nhất kiến chung tình với nàng, nhưng là nàng là Vương phi của Nam Cung Quyết, ngươi mới bất đắc dĩ mà buông tâm.”


      Từ đó trở , bất luận là gặp Lạc Mộng Khê ở đâu, ánh mắt ngươi nhìn nàng đều là thích mang theo bất đắc dĩ.


      “Bắc Đường Dục, ngươi đối với chuyện của Bổn vương hiểu biết thật rõ ràng.” Bắc Đường Dực toàn thân vô lực ngã mạnh xuống dưới, lúc này, hắn thể vận công ngăn cản Bắc Đường Dục, chỉ phải tận lực kéo dài thời gian, hy vọng đám người Nam Cung Quyết có thể đến nhanh một chút.


      Chỉ là, làm sao Bắc Đường Dục lại biết rõ việc này như vậy? Chỉ có cách duy nhất là hắn cho người giám thị mình nhất cử nhất động.


      Bắc Đường Dục phủ nhận, cười lạnh nói: “Bản cung đương nhiên biết rõ, bởi vì ngươi cùng Lạc Mộng Khê ngẫu nhiên gặp nhau là một tay Bản cung an bài.”


      “Lạc Mộng Khê thực rất đẹp, cũng khó trách Bắc Đường Dực ngươi người luôn lãnh đạm cũng động tình.” Bắc Đường Dục mang ánh mắt trêu chọc đánh giá cao thấp Lạc Mộng Khê.


      “Nói thật, Bản cung cũng thích nàng, nhưng là, Bản cung càng thích giang sơn hơn.” Người đều dối trá, đáng tin, vẫn là giang sơn thành thật hơn.


      Ánh nắng ngoài của sổ chiếu lên người, Bắc Đường Dục quay đầu nhìn trời bên ngoài: “Bây giờ còn sớm, Bản cung lười nói chuyện vô nghĩa cùng các ngươi.”


      Đưa tay bát lấy cánh tay của Lạc Mộng Khê, muốn đem nàng , Lạc Mộng Khê muốn phản kháng nhưng lại lực bất tòng tâm.


      “Bắc Đường Dục thả Mộng Khê ra, nếu , Nam Cung Quyết tuyệt đối sẽ bỏ qua cho ngươi.” Trúng nhuyễn cân tán, toàn thân Bắc Đường Dực nhũn ra, muốn cứu Lạc Mộng Khê nhưng lại bất lực.


      “Bắc Đường Dực, ngươi vẫn nên lo lắng chính ngươi , Bản cung đem Lạc Mộng Khê giao cho Hạ Hầu Thần, sẽ lấy mạng nàng, nhưng là, ngươi lại giống vậy, chờ Bản cung trở về……..”


      Khóe miệng càng đậm ý cười lãnh: “Bản cung có ít nhất một trăm loại phương pháp tra tấn người đến chết. Còn có, Bản cung sẽ đem chuyện này làm ai biết, lúc đó, ngươi đã chết, người nào biết chân tướng sự thật, cho dù Nam Cung Quyết muốn tìm người tính sổ, cũng là tìm Bắc Đường Dực ngươi, phải là Bản cung..”


      “Ai nói.” Thanh lãnh ngạo quen thuộc truyền vào tai, Bắc Đường Dục còn chưa kịp biết là chuyện gì xảy ra đã thấy một bóng trắng hiện lên trước mắt, Lạc Mộng Khê trong tay nháy mắt đã ở trong lòng bóng trắng, ngay cả Bắc Đường Dực té đất cũng được người đỡ dậy, kéo qua một bên.

    2. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      :015::015::015::029::029::wet::wet:ặc cái vị thái tử này ngu còn tỏ ra nguy hiểm.....
      thank nàng

    3. Cindy.Cindy

      Cindy.Cindy Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,835
      có ai muốn đăng bài mới bây giờ k:yoyo17::yoyo17::yoyo17::yoyo17::yoyo17:

    4. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      có a có a nàng đăng luôn ..........:yoyo51::yoyo51::yoyo51::yoyo51:
      nữ vương công thích bài này.

    5. Cindy.Cindy

      Cindy.Cindy Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,835
      Chương 124.3:

      Edit: Cindy

      “Mộng Khê, nàng sao chứ?” Nam Cung Quyết xem xét Lạc Mộng Khê một lần, xác nhận có gì đáng ngại mới yên lòng.


      có việc gì, chỉ là toàn thân mềm nhũn, có khí lực.” Lạc Mộng Khê biết Bắc Đường Dực cũng được đỡ lên, ́ ý nhìn đến hắn.


      Bắc Đường Dực thế nhưng lại thích nàng, đều là gương mặt này gây họa, nếu Bắc Đường Dực nhìn thấy cái bộ dáng quái dị kia của nàng thì tuyệt đối sẽ động tâm, người xinh đẹp cũng phải chuyện tốt gì.


      Lúc Nam Cung Quyết quan tâm Lạc Mộng Khê, đám người Kì Hoàng, Hoàng hậu, Hiền phi, Thanh Nguyệt, Lục hoàng tử, Bát hoàng tử rất nhanh xuất hiện trước mặt Bắc Đường Dục.


      “Bắc Đường Dục, nguyên lai tất cả chuyện này là kế hoạch của ngươi. Ngươi là đứa con bất hiếu, liên hợp với người ngoài đối phó với người thân, quốc gia của mình, đạo làm vua ngươi học mấy năm nay đều đâu hết rồi.” Kì Hoàng tức giận la lên.


      “Dục nhi, việc này là do người khác buộc ngươi làm đúng , mau nhận lỗi với Phụ hoàng ngươi.” Hoàng hậu khóc sướt mướt, mặt đầy nước mắt, nghĩ muốn khuyên Bắc Đường Dục lại bị cung nữ giữ chặt lại.


      “Tam hoàng huynh, làm sao ngươi lại biến thành như vậy, chũng ta cũng tranh ngôi Hoàng đế với ngươi….” Lục hoàng tử vô cùng đau đớn, hắn thật sự chưa từng nghĩ muốn làm Hoàng đế.


      “Đúng vậy, Tam hoàng huynh, chũng ta vài cái huynh đệ cũng chưa nghĩ muốn là Hoàng đế, Vua nước Kì Thiên ta đã sớm ̣nh là của ngươi a.”


      “Dục, Nhị hoàng huynh thật sự nghĩ đên việc cướp ngôi vị hoàng đế của ngươi.” Bắc Đường Diệp lấy ra một cái bình, đưa đến mũi Bắc Đường Dực, Bắc Đường Dực ngửi vài cái, chậm rãi khôi phục khí lực, mặc dù đáy mắt lạnh băng nhưng lại lóe lên chân thành. Cái mà ta Bắc Đường Dực muốn nhất, đến bây giờ cũng phải là ngôi Hoàng đế.


      Nhìn các gương mặt quen thuộc, cùng với các lời nói chỉ trích, Bắc Đường Dục suýt chút nữa là điên lên, hai tay ôm đầu: “ được nói, được nói nữa. Tất cả đều im miệng cho Bản cung.”


      Bắc Đường Dục rống lớn, bốn phía lập tức im ắng, mọi ánh mắt đều dán lên người Bắc Đường Dục, Nam Cung Quyết vẫn thèmnhìn Bắc Đường Dục, nhận lấy bình sứ trong tay Bắc Đường Diệp, đưa đến mũi Lạc Mộng Khê.


      Nhuyễn cân tán được giải, khí lực người Lạc Mộng Khê được khôi phục, Nam Cung Quyết yên lòng: “Bắc Đường Dục, các Hoàng tử Kì Thiên có người nào muốn tranh ngôi vị Hoàng đế của ngươi, là chính ngươi đa tâm.”


      “Câm miệng.” Ngón tay Bắc Đường Dục chỉ Kì Hoàng, hai mắt đỏ rực, mặt đầy phẫn nộ.


      “Lão gia hỏa này tin ý kiến của bọn đại thần ngu ngốc, muốn phế bỏ Thái tử vị của Bản cung, lập Bắc Đường Dực làm Thái tử, cho là tất cả việc này đều ai biết, lại biết đời này hề gió lùa tường.”


      “Giang sơn này là của Bản cung, ai cũng thể cướp, Bản cung vì nó mất cơ hội luyện võ một cách quang minh chính đại, chỉ có thể lặng lẽ luyện tập tà công mỗi ngày, mười năm người ra người, quỷ ra quỷ, các ngươi nghĩ là Bản cung thích như vậy ư?”


      “Dục nhi, nếu ngươi muốn làm Hoàng đế thì ngươi nói cho Phụ hoàng, Phụ hoàng sẽ buộc ngươi thoái vị…” Kì Hoàng vô cùng đau đớn, sự tình làm sao lại có thể biến thành dạng này, hắn tự cho là mình đối với con cái rất là công bằng, hiểu rõ bọn chúng, đến cuối cùng, hắn, cái gì cũng biết.


      Bắc Đường Dục khinh thường hừ lạnh một tiếng: “Đương nhiên lúc này ngươi sẽ nói vậy, nếu Kì Thiên xảy ra nhiều chuyện như vậy, khẳng ̣nh là ngươi sẽ tiếc tất cả buộc ta thoái vị…”


      Bắc Đường Dục chuyển ánh mắt nhìn Nam Cung Quyết: “Lạc vương của Thanh Tiêu quả là danh bất hư truyền, khó trách bọ người Bắc Đường Diệp, Bắc Đường Dực đối với ngươi thật bội phục.” Cũng chỉ có ngươi mới có thể từ trong kế hoạch hoàn mỹ của Bản cung phát hiện ra manh mối.


      “Bản cung biết, tất cả chuyện này đều là kế hoạch của Nam Cung Quyết ngươi, nếu ngươi đến Kì thiên, kế hoạch Bản cung sẽ ai phát hiện.” ai có thể nhận thấy dị thường của Bản cung.


      “Cái này gọi là ác giả ác báo.” Nam Cung Quyết giao Lạc Mộng Khê cho Thanh Nguyệt, “Bắc Đường Dục, nguyên bản là ngươi muốn Bổn vương là quân cờ trong tay ngươi, lợi dụng Bổn vương đạt được mục ́ch của ngươi, lại nghĩ rằng sẽ bị /bổn vương thiết kế ngược lại, nắm được chân tướng sự việc.”


      “Nam Cung Quyết, là từ khi nào người hoài nghi Bản cung?” Bản cung tự nhận thấy tất cả việc này làm là người nào biết.


      “Là đêm đó ở ngoài ngoại trạch, lúc ngươi mặc đồ đen giao thủ cùng Bổn vương, tuy lúc đó ngươi dùng võ công giống An vương, ngươi cũng tận lực ngụy trang thành thân hình giống hắn, nhưng là, hơi thở lạnh băng người hắn là ngươi thể ngụy trang.”


      Hơn nữa, võ công của ngươi cực kỳ nhu, mà An vương lại kiên cường mạnh mẽ, vì vậy nên Bổn vương mới hoài nghi.


      “Đêm đó, ngươi cũng là chỉ hoài nghi, xác ̣nh được Bản cung chính là hấp huyết quái nhân .” Nam Cung Quyết chưa bao giờ thăm dò hắn, có thể thấy được lúc đó Nam Cung Quyết vẫn chưa hoài nghi hắn.


      “Đúng vậy, quả thật lúc đó Bổn vương biết tên hắc y nhân kia rốt cuộc là ai, nhưng là, khi tên hắc y nhân giết Tử quý phi muốn tự sát, Thái tử Điện hạ đã bóp hai má hắn ngăn hắn tự sát.”


      Ánh mắt châm chọc của Nam Cung Quyết nhìn Bắc Đường Dục: “Thử hỏi một thư sinh trói gà chặt, tốc độ làm sao lại nhanh như vậy, trong nháy mắt bóp hai má một tên sát thủ chuyên nghiệp, ngăn hắn tự sát.”


      Giải thích duy nhất chính là, người này ngoài mặt là thư sinh yếu ớt lại thầm dùng võ công, hành động này của Bắc Đường Dục là muốn biểu hiện mình trước mặt Kì Hoàng, lại ngờ rằng biểu hiện đó làm hắn bại lộ chính mình.


      Bắc Đường Dục hừ nhẹ một tiếng: “Nam Cung Quyết, ngươi thật rất thông minh, vậy mà ngươi cũng có thể nhìn thấy sơ hở, hắc y nhân cướp pháp trường kia cũng là ngươi phái .”


      “Nhóm hắc y nhân thứ hai mặc áo choàng, nhóm thứ nhất là tướng lĩnh tam quân của An vương. Khi tướng lĩnh tam quân mới đến kinh thành, muốn cứu An vương nhưng lại tìm ra cách, Bổn vương liền lập kế hoạch cho bọn hắn…..”


      Trong lòng Lạc Mộng Khê sáng tỏ. Khó trách đêm hôm khuya khoắt Nam Cung Quyết rời khỏi phòng ngủ, nguyên lai là gặp tướng lĩnh tam quân của An vương.


      “Nguyên lai là Bắc Đường Dực bị ̣nh tội xử trảm cũng là kế sách của ngươi cùng Phụ Hoàng.” Mục ́ch là muốn Bản cung mắc câu.


      Nói đến đây, thân nhân của Bản cung cũng đáng tin a, tìm trăm phương nghìn kế gài bẫy Bản cung, lo sợ Bản cung sẽ thanh vua một nước.


      Phụ hoàng hạ chỉ quan tâm đến quốc sự, để Bản cung tùy ý đăng cơ cũng là bẫy , mục ́ch là để Bản cung buông lỏng cảnh giác, đem nhược điểm của mình phơi bày trong mắt mọi người.


      “Nam Cung Quyết, sau khi Bắc Đường Dực được cứu, hẳn là ở biệt viện của ngươi .” Nếu , có khả năng Bản cung lặt tung cả Kinh thành cũng tìm thấy hắn.


      “Là vậy thì như thế nào? Hiện tại, An vương cũng đã phải tội thần.”Ngươi vẫn nên lo lắng cho bản thân mình một chút , hấp huyết quái nhân, mười năm giết cả trăm người, lại là gian tế thông đồng với ̣ch bán nước, biết Kì Hoàng sẽ xử trí ngươi thế nào đây.


      Ánh mắt Lạc Mộng Khê trong trẻo lạnh lùng lại ẩn ẩn lửa giận. Nam Cung Quyết, đêm hôm khuya khoắt ngươi rời khỏi phòng ngủ phải xử lỹ chuyện Thanh Tiêu mà là cùng Bắc Đường Dực mưu đồ bí mật, lại gạt ta, chờ sau khi trở lại biệt viện, xemta thu thập ngươi thế nào…..


      Đột nhiên Nam Cung Quyết có cảm giác phía sau lạnh lẽo. Sao lại thế này? Mặt trời lớn lắm, có gió lạnh a.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :