1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Lạc Vương Phi - Mạn Diệu Du Li (128.16/128c) END

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cindy.Cindy

      Cindy.Cindy Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,835
      Chương 121.5:
      Ngay sau đó, liền vang lên tiếng bước chân Nam Cung Quyết, Lạc Mộng Khê rời : “Nam Cung Quyết, có phải đã xảy ra chuyện gì hay ?” Bằng , làm sao lại vội như vậy.


      có, Bổn vương mệt mỏi, muốn về nghỉ ngơi sớm một chút.” Nam Cung Quyết trả lời nhẹ nhàng bâng quơ, Bắc Đường Dực tiếng động cười yếu ớt, nếu người khác nhìn thấy, chắc chắn sẽ há hốc mồm nửa ngày: Vương gia mặt lạnh Bắc Đường Dực lại nở nụ cười, chuyện này cũng quá là bất khả tư nghị….


      Chuyện Bắc Đường Dực, Bắc Đường Diệp rắc rối phức tạp, trừ bỏ hai người chỉ trích lẫn nhau, tìm ra manh mối khác, chỉ có thể chờ người đó lại ra tay, bọn họ mới có thể nắm giữ tình huống, cục diện bị động này, Kì Hoàng thực thích, cũng tiếp thu nổi.


      Nam Cung Quyết, Lạc Mộng Khê trở lại biệt viện, ở bể tắm tắm rửa một cái, xác nhận hàn khí trong cơ thể Lạc Mộng Khê đã được nước ấm hấp thu hoàn toàn, Nam Cung Quyết mới yên tâm ôm Lạc Mộng Khê về phòng.


      Tối hôm qua hai người cũng chưa nghỉ ngơi, bậy giờ rảnh rỗi, tự nhiên phải nghỉ ngơi cho đủ, nằm ngủ một ngày, khi trời tối mới tỉnh lại, thật sự là thần khí thanh sảng, tinh lực tràn trề.


      Thị vệ báo, người trong cung đến đưa bọ họ vào cung, cũng nói trong cung cũng đã chuẩn bị chỗ ở, trước khi chuyện gian tế được điều tra rõ, bọn họ có thể ở trong cung.


      Dùng qua bữa tối đơn giản, Lạc Mộng Khê cùng Nam Cung Quyết ngồi xe ngựa vào Hoàng cung, đèn trong /ngự thư phòng sáng, Kì Hoàng ngưng mi suy nghĩ, Nam Cung Quyết, Lạc Mộng Khê ở trước Ngự thư phòng gặp Thái tử Bắc Đường Dục tản bộ trong cung.


      “Lạc vương gia, Lạc vương phi…”


      “Thái tử điện hạ…….” Ba người chào hỏi nhau, “Điện hạ muốn nơi nào?”


      “Rảnh rỗi có chuyện gì, tùy tiện dạo một chút, chuyện Nhị hoàng huynh và Tứ hoàng đệ, Bản cung nghe nói…..”


      “Điện hạ tin lời người khác nói?” Nhị hoàng tử cùng Tứ hoàng tử là thiết kế lẫn nhau, hãm hại lẫn nhau.


      Thái tử lắc đầu, đay mắt có chút chua sót: “Huynh đệ chúng ta nhiều năm cảm tình, Bản cung tin Nhị hoàng huynh cùng Tứ hoàng đệ thiết kế hãm hại lẫn nhau…..” Chắc chắn là có người quấy rối sau lưng.


      “Điện hạ, Hoàng Thượng vì chuyện này mà sầu khổ, bằng, người vào khuyên giải .” Con mình sinh ra ở trước mặt mình tương tàn, Kì Hoàng đương nhiên sẽ vui vẻ.


      “Được, hiện giờ Phụ hoàng, chắc chắn rất khó chịu.” Lòng bàn tay và mu bàn tay đều là thịt, cho dù chủ mưu là ai, cũng phải là kết quả mà Phụ hoàng muốn.


      “Phụ hoàng.” Thái giám đưa Nam Cung Quyết, Lạc Mộng Khê, Bắc Đường Dục ba người vào Ngự thư phòng xong liền lui ra ngoài, Bắc Đường Dục chậm rãi hướng đến bên cửa sổ, nhìn Kì Hoàng.


      “Nhi thần cũng tin việc này là Nhị hoàng huynh cùng Tứ hoàng đệ gây ra, hung phạm chân chính phía sau, sợ là người khác.”


      Kì Hoàng xoay người: “Dục nhi cho rằng hung phạm là người nào?”


      “Này……..” Bắc Đường Dục suy nghĩ một chút, “Nhi thần cũng biết, nhưng là Phụ hoàng, phải bọ thị vệ đã đem Tử quý phi bắt trở lại hay soa? Chúng ta chỉ cần thẩm vấn Tử quý phi, có thể sẽ biết được thân phận tên chủ mưu chân chính phía sau.”


      Được Bắc Đường Dục nhắc, Kì Hoàng cũng ngộ ra: “Đúng vậy, Trẫm làm sao lại đem nàng ta quên , người tới, bãi giá đại lao, Trẫm muốn ́ch thân thẩm vẫn Tử quý phi giả kia.” Tử quý phi chân chính, sớm đã còn đời .


      Đại lao giam giữ Tử quý phi giả cũng cách Bắc Đường Dực, Bắc Đường Diệp hơi xa, hơn nữa nàng bị trọng thương, có thuốc trị liệu, đồ ăn đưa tới cũng chưa ăn được mấy miếng liền hôn mê.


      Trong mơ mơ màng màng, Tử quý phi giả cảm thấy gió thổi từng trận, ́ gắng mở mắt, đập vào mắt là một thân ảnh cao lớn lãnh.


      Nhìn hắc y nhân trước mặt, trong lòng Lạc Tử Hàm vui vẻ: “Hạ Hầu Thái tử cho ngươi đến cứu ta sao?”


      Hắc y nhân lạnh lùng cười: “Đúng là Hạ Hầu Thái tử phái tại hạ đến, nhưng là, phải đến cứu ngươi, mà là đến giết ngươi.”


      Dứt lời, Hắc y nhân ngồi xổm xuống, gắt gao siết ̉ Lạc Tử Hàm, đáy mắt xuất hiện hàn quang cùng lệ quang.


      “Khụ khụ khụ……….. Ngươi, ngươi gạt ta….. rõ ràng Thái tử điện hạ đã đáp ứng ta……….” Chỉ cần thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ này, hôm sau hạ màn, hắn liền phong ta làm Hoàng hậu, là chính miệng hắn đáp ứng ta.


      Lúc ấy, Nương, Phùng Thiên Cương, Nam Cung Phong bọn họ ở đó, bọn họ đều làm chứng, cho nên, ta vì nhiệm vụ này, tiếc dâng trong sạch của mình………


      Hắc y nhân hừ lạnh một tiếng: “Lạc Tử Hàm, tới bây giờ ngươi còn nằm mơ, Hạ Hầu Thái tử chưa bao giờ thích ngươi, từ trước đên giờ chỉ lợi dụng ngươi mà thôi, chỉ có ngươi, trời sinh ngu ngốc, tin tưởng lời ngon tiếng ngọt của hắn.”


      “Ngươi cũng biết, những lời này hắn chỉ nói với một nữ nhân.” Những người khác đều nửa tin nửa ngờ, chỉ có ngươi ngu ngốc, thế nhưng lại hoàn toàn tin.


      Hạ Hầu Thần, ngươi dám đối với ta như vậy, ta thnahf quỷ cũng buông tha ngươi.


      Đôi mắt mỏi mệt của Lạc Tử Hàm thoáng hiện hàn quang, cũng nhận thua: “Nếu ta chết… Nương ta sẽ bỏ qua cho Hạ Hầu Thần…. Hắn đừng mơ tưởng sẽ sống tốt……”


      Nghe vậy, Hắc y nhân cũng chút sợ hãi, lại khinh thường cười nhạo: “Lạc Tử Hàm, ngươi thật đúng là phải ngốc bình thường, đến bây giờ cũng nhận biết rõ cục diện.”


      “Hiện tại, ngươi chết ở đại lao Kì Thiên, mẫu thân ngu ngốc của ngươi sẽ nghĩ ngươi chết trong tay đám người Kì Hoàng, ngươi chết sẽ liên quan đến quan hệ của Hạ Hầu Thái tử cùng Vân Bích Lạc, ngược lại sẽ thúc đẩy nàng tiếc tất cả giúp Hạ Hầu thái tử tấn công Kì Thiên….”


      “Hạ Hầu Thần, ti bỉ, vô sỉ…….” Khuôn mặt Lạc Tử Hàm đỏ bừng, dần dần tím tái, dùng hết toàn lực giãy dụa, vẫn thoát khỏi giam cầm cảu Hắc y nhân.


      “Lạc Tử Hàm, việc này trách người khác được, muốn trách chỉ có thể trách ngươi, biết nhìn người, còn vọng tưởng bay lên làm Hoàng hậu, xem kỹ lại xuất thân của ngươi, Thanh Tiêu Thừa tướng thứ nữ sao xứng làm Thái tử phi Tây Lương quốc…”


      “Hoàng Thượng giá lâm, Thái tử giá lâm, Lạc vương gia gia lâm.” Giọng nói đặc huux của Thái giám ở ngoài đại lao vang lên, trong lòng Hắc y nhân cả kinh, mâu quang phát lạnh, đột nhiên dùng sức, chỉ nghe “rắc” một cái, cái ̉ mảnh khảnh của Lạc Tử Hàm bị gãy.


      Hai mắt của nàng mở thật to, mang theo phẫn nộ cùng cam lòng, nuốt xuống cùng hơi thở cuối cùng.


      Xác nhận Lạc Tử Hàm đã chết, Hắc y nhân chán ghét đẩy thi thể Lạc Tử Hàm qua một bên, nhìn khắp nơi một lát, thân ảnh chợt lóe, tránh vào một gian đại lao.


      “Hoàng Thượng, nữ phạm nhân ở bên cạnh, ngài cẩn thận.” Hắc y nhân vừa trốn trong nháy mắt, đầu ngục dẫn đám người Kì Hoàng vào đại lao, chạy nhanh tới trước cửa giam giữ Lạc Tử Hàm, mở cửa lao ra: “Hoàng Thượng, thỉnh.”


      Kì Hoàng bước vào đại lao, đầu ngục đã bước nhanh tới trước mặt Lạc Tử Hàm, kéo nàng đứng lên: “Hoàng Thượng tới, mau đứng lên, giả chết cái gì,”


      Khi hắn chạm đến da thịt lạnh băng của Lạc Tử Hàm, cùng với thấy mắt nàng trợn lên, trong lòng khiếp sợ, run run đưa ngón tay lên mũi Lạc Tử Hàm, một chút hô hấp cũng có.


      “Hoàng Thượng tha mạng, Hoàng Thượng tha mạng.” Đầu ngục đem thi thể Lạc Tử Hàm quăng qua một bên, “Bùm” một tiếng quỳ xuống, ngừng dập đầu.


      “Ty chức vừa rồi đến đưa cơm cho nàng, nàng mặc dù trọng thương nhưng có nguy hiểm đến tính mạng, ai ngờ nàng lại đột nhiên lại bị thương nặng hơn……”


      Lạc Mộng Khê chậm rãi bước tới thi thể Lạc Tử Hàm, cẩn thận quan sát một lát: “Tử quý ph phải bị thương nặng thêm dẫn đến cái chết, mà là bị người giết, ̉ nàng, có dấu ngân.” ̉ ứ xanh rõ ràng mười phần, xem ra người giết nàng là cao thủ.


      Lạc Mộng Khê sờ sờ thi thể Lạc Tử Hàm: “Thi thể vẫn ấm áp, xem ra vừa chết lâu, người có vết thương khác, xem ra nàng chết là do ̉ bị gãy….”


      “Bọn ty chức vẫn canh giữ ở bên ngoài, thấy người tiến vào.” Vẻ mặt tên đầu ngục mờ mịt, Lạc Mộng Khê tiếng động thở dài: Cao thủ đời này nhiều như vậy, mà ngươi chỉ biết mấy chiêu quyền cước, ở trước mặt ngươi giết người, mà để ngươi phát hiện, ta cũng có thể làm.


      Nam Cung Quyết suy nghĩ một lát, chậm rãi ra gian nhà tù này, ở ngoài nhà tù xem xét một chút: “Nơi này phạm nhân đều là trọng phạm sao?”


      “Đúng vậy Lạc vương gia, phạm trọng tội, thân phận lại tôn quý, mới vừa tới nói này.” Nếu người nhà phạm nhân đến thăm, mang theo đồ ăn ngon cho phạm nhân, bọn họ sẽ thu số tiền lớn, nơi này vẫn có thể xem là phát tài hơn những nơi khác.


      “nhà lao khác đều có nhiều nhất hai người, sao nhà tù này lại có ba người.” Nam Cung Quyết đứng trước một gian nhà tù, ánh mắt thâm thúy.


      Đầu ngục nhìn qua hướng đó: “Lạc vương gia, ánh mắt ty chức vụng về, nhìn thấy có hai người, biếtngười thứ ba theo lời Vương gia, hiện ở nơi nào?”


      Đầu ngục vừa dứt lời, một đạobóng đen từ bay xuống, thân thể cao lớn, hàn quang trong tay bay thẳng đên Nam Cung Quyết……..


      Khóe miệng Nam Cung Quyết giơ lên ý cười trào phúng, ở trường kiếm trong tay Hắc y nhân sắp đến trước mặt hắn, đột nhiên nghiêng người, cũng nâng tay phát lực “Phanh”


      Nam Cung Quyết tránh thoát trường kiếm Hắc y nhân, đồng thời chưởng lực mạnh mẽ đánh tới người Hắc y nhân, Hắc y nhân bị hắn đánh bay đụng vào vách tường, lại bắn ngược trở lại, rơi manh xuống. “Phốc” phun một ngụm máu tươi…..


      ́ nén đau đớn ngực, Hắc y nhân muốn đứng lên, thình lình thấy ̉ chợt lạnh, mấy đạo trường kiếm kề ̉ hắn……

      ----------Cindy: duỗi tay duỗi cẳng duỗi người,:yoyo66: cuối cùng cũng xong 1 chương,:yoyo59: hảo dài a~~~~~~~~:yoyo14::yoyo14::yoyo14::yoyo14:

    2. thao le

      thao le New Member

      Bài viết:
      3
      Được thích:
      0
      cam on b da edit
      tr rat hay

    3. thao le

      thao le New Member

      Bài viết:
      3
      Được thích:
      0
      mih cug doan nay thich mong khe r

    4. Tiểu Bảo

      Tiểu Bảo New Member

      Bài viết:
      10
      Được thích:
      7
      Ai đấy nhỉ? Hay là Dực?

    5. NaDuong

      NaDuong Member

      Bài viết:
      84
      Được thích:
      60
      Cố lên nàng ui hấp dẫn kịch tính quá

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :