1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Lạc Vương Phi - Mạn Diệu Du Li (128.16/128c) END

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thanhlannguyen

      thanhlannguyen Active Member

      Bài viết:
      139
      Được thích:
      103
      thanks b :)) tr hay wá, mình đọc 1 lèo 54 chap lun

    2. Cindy.Cindy

      Cindy.Cindy Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,835
      Chương 121.3:

      “Nhị hoàng huynh, thích khách kia làm sao lại ngốc đến nỗi bỏ lại chủy thủ ở người ngươi?” Nếu muốn hãm hại, thì sạch sẽ tất cả, bất quá lưu lại dấu vết thôi.

      “Chủy thủ Phụ hoàng ngự ban, Bổn vương vẫn đem theo bên người, lần này, là làm lẫn lộn tầm mắt thích khách.” Bị hắn nghĩ là hung khí mang , Bổn vương mới có thể lưu lại hung khí chân chính.

      “An vương gia có thể cho Bổn vương nhìn chữ chủy thủ được ?” Nếu là chữ nhị, tam, tứ, ngũ gì đó thì hung khí kia là của thị vệ Lạc vương phủ, hoặc là, thị vệ Lạc vương phủ bị người giết, chủy thủ bị lấy hãm hại An vương.

      Nếu chủy thủ là chữ lục, vậy hung khí chính là……..

      Nam Cung Quyết cầm lấy chủy thủ tay Bắc Đường Dực, nâng mắt lên nhìn: “Chủy thủ là chữ lục”

      “Làm sao có thể? Nam Cung Quyết, ngươi nhìn lầm?” Bắc Đường Diệp thể tin, thân ảnh màu lam nháy mắt đến trước mặt Nam Cung Quyết, đoạt lấy chủy thủ: “Nói Bổn vương biết, chữ khắc ở chỗ nào?”

      Nam Cung Quyết đem hai thanh chủy thủ đến cùng nhau, chỉ vào chuôi kiếm: “Ở đây.”

      Bắc Đường Diệp nhìn chủy thủ khắc chữ, cả người giống như bị hư thoát, khí lực toàn thân biến mất trong nháy mắt: “Cái chuôi chủy thủ này tuy là củ Bổn vương, nhưng Bổn vương tuyệt có hãm hại Nhị hoàng huynh.”

      Bắc Đường Dực thản nhiên nhìn Bắc Đường Diệp, liếc mắt một cái: “Lúc ấy sắc trời thực tối, Bổn vương nhìn thấy thân ảnh ở cửa sổ, chỉ cảm thấy giống Hoàng đệ lại biết vì sao Hoàng đệ ban đêm lại tiến An vương phủ, liền yên tâm qua.”

      Cho nên, thích khách kia mới có thể công kích Bổn vương thành công, hoàng thất Kì Thiên luôn luôn hòa thuận, ai lại hoài nghi huynh đệ ruột của mình ban đêm vào phủ hãm hại mình, trừ phi người kia có tư tâm, mới có thể hoài nghi người khác.

      “Bắc Đường Diệp, bốn canh giờ trước ngươi ở đâu?” Kì hoàng lạnh giọng hỏi, giận tự uy.

      “Nhi thần ở Bích Vân cung nghỉ ngơi!” Hắn nói là sự thật, lại có chút lo lắng đủ rõ ràng.

      “Có chứng cớ gì?” Làm việc phải chú ý chứng cớ.

      “Lúc ấy, bóng đêm thâm trầm, nhi thần lại nạp phi, trong phòng ngủ dĩ nhiên chỉ có mình nhi thần….”

      “Là ai có thể chứng minh ngươi ở Bích vân cũng lúc đó.” Nghe ngữ khí Kì hoàng sắp tức giận.

      “Kỳ thật, muốn chứng minh người tập kích nhi thần có phải Tứ hoàng đệ hay rất đơn giản, lúc đó nhi thần đánh hắn một chưởng là mmai ban chỉ.

      An vương Bắc Đường Dực cởi ban chỉ tay ra, ban chỉ này ở ngoài cùng với ban chỉ của hắn giống nhau, vật thể phát sáng, ngọc thượng đẳng, ngón tay An vương vừa động, cũng biết hắn làm thế nào, mà ban chỉ bóng loáng thế nhưng thoát ra một châm dài.

      “Nếu Tứ hoàng đệ phải là hung thủ, trước ngực trái hướng về phía trước ba tấc sẽ có châm khổng.” Bắc Đường Dực chuyển ánh mắt hướng Bắc Đường Diệp, giông như nói: “Tứ hoàng đệ, dám cho chúng ta nhìn ngực trái của ngươi ?”

      “Mộng Khê, Thanh Nguyệt, ở đây đã có chuyện gì, tối hôm qua xảy ra nhiều chuyện, các ngươi ngủ tốt, về Thanh Nguyệt cung nghỉ ngơi .” Bắc Đường Diệp là Yến vương Kì Thiên quốc, cởi áo ở đây cho người ta xem lại là nữ tử thì ổn.

      Tâm tư Thanh Nguyệt xoay nhanh: “Diệp ca ca cùng Dực ca ca muốn chứng minh trong sạch, lại đều bị thương, Mộng Khê tỷ, bây giờ trời cũng đã sáng, chúng ta về Thanh Nguyệt cung ăn điểm tâm , ngươi có thai, đứa bé cũng thể bị đói.

      “Thanh Nguyệt, chiếu ́ Mộng Khê cho tốt.” Nam Cung Quyết thận trọng dặn dò, bây giờ Mộng Khê cùng cục cưng là quan trọng nhất.

      “Quyết ca ca yên tâm , Thanh Nguyệt nhất ̣nh sẽ chiếu ́ Mộng Khê tỷ thật tốt.”

      Lạc Mông Khê, Thanh Nguyệt rồi, Kì hoàng nhìn Bắc Đường Diệp: “Dực nhi đã nói rồi, Diệp nhi….” Ở đây chỉ có bốn người chúng ta, ngươi cần lo lắng, có thể chứng minh mình trong sạch.

      “Cái kia……..Cái kia……” Bắc Đường Diệp do dự một lúc, cuối cùng hạ quyết tâm: “Ngực trái của nhi thần có châm khổng, nhưng là phải của Nhị hoàng huynh, mà là ngoài đại trạch, nhi thần đuổi theo tên hắc y nhân bị hắn ban tặng…….”

      Lúc hắn tự sát, nhi thần tiến lên ngăn cản, ai ngờ hắn lại đánh nhi thần một chưởng, lúc ấy hắn có khí lực, một chưởng đó cũng đau, nhi thần lúc ấy còn cười hắn khốn thú chi đấu, cũng nghĩ, ý đồ hắn phải là giết nhi thần mà là hãm hại nhi thần.

      “Nếu Phụ hoàng tin, có thể hỏi thị vệ đêm nay theo nhi thần……..”

      “Nói như vậy, ngực trái ngươi, thật sự có châm khổng?” Kì Hoàng mở lời hỏi.

      “Đúng vậy, nhưng mà……”

      cần nói tại sao, khó trách, hôm nay ngươi bắt Dực nhi lại kiêu ngạo như vậy, thái độ ác liệt, nguyên lai là ngươi thiết kế Dực nhi……”

      phải, Phụ hoàng, phải như vậy….nhi thần…..nhi thần cũng là bị hãm hại…”

      “Câm miệng, Trẫm tự có ̣nh đoạt.” Kì Hoàng tức giận đánh gãy lời nói Bắc Đường Diệp: “Người đâu, An vương, Yến vương đều có đều có hiềm nghi, đem hai người vào đại lao, chọn ngày thẩm vấn lại.”

      “Phụ hoàng, nhi thần oan uổng thật, phụ hoàng….” Bắc Đường Diệp nắm quần áo Kì Hoàng, lại bị Kì Hoàng đá qua một bên, “Còn thất thần cái gì, đem bọn họ giải xuống.”

      “Phụ hoàng….Phụ hoàng……”

      Yến vương Bắc Đường Diệp vội vã biện bạch cho mình, An vương Bắc Đường Dực lại thực im lặng theo thị vệ đến đại lao.

      Trong phòng chỉ còn hai người Kì hoàng và Nam Cung Quyết, Kì Hoàng thở dài thật mạnh: “Gia môn bất hạnh, gia môn bất hạnh a.”

      “Chuyện An vương cùng Yến vương, Hoàng Thượng thấy rất kỳ quái sao?” Hai người thiết kế lẫn nhau, lại lưu lại chứng cớ chứng minh đối phương là hung thủ.

      Kì Hoàng tới bàn ngồi xuống: “Quyết nhi nói, sao Trẫm lại biết, chỉ là, chứng cớ vô cùng xác thực, Trẫm chỉ có thể làm như vậy. Quyết nhi, ngươi sẽ giúp Trẫm sao?”

      Vẫn nghĩ là Kì Thiên hoàng thất giống người thường, huynh đệ quan hệ hòa hợp, tranh đấu, lại ngờ, dù sao cũng là hoàng thất, cùng dân chúng bình thường giống nhau.

      Lúc Nam Cung Quyết trở lại Thanh Nguyệt cung, Thanh Nguyệt cùng Lạc Mộng Khê ăn điểm tâm, thấy Nam Cung Quyết trở lại, vội vàng sai cung nữ lấy thêm bát đũa.

      “Sự tình xử lý thế nào?” Lạc Mộng Khê quan tâm tình thế phát triển hỏi, Thanh Nguyệt cung quan tâm, nàng thích Bắc Đường Diệp nhưng lại bị dính vào sự kiện này.

      “Bắc Đường Diệp cùng Bắc Đường Dực đều vào ̣a lao.” Lời này vừa nói ra, Lạc Mộng Khê cùng thanh nguyệt còn hưng trí ăn điểm tâm: Sự tình ngày càng phức tạp, nhưng là, cách chân tướng hẳn là cũng còn xa.
      Last edited: 2/9/14

    3. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      thanks nàng:yoyo14::yoyo14::yoyo14:

    4. Cindy.Cindy

      Cindy.Cindy Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,835
      Chương 121.4:

      Bắc Đường Diệp cùng Bắc Đường Dực đều bị đói, chúng ta ăn nhanh chút, ăn xong sẽ đưa cơm cho bọn hắn.” Cơm tù khó ăn như vậy, cái tên Bắc Đường Diệp luôn soi mói khẳng ̣nh ăn vô.


      Quả nhiên ngoài dự đoán của Nam Cung Quyết, lúc Thanh Nguyệt, Lạc Mộng Khê, Nam Cung Quyết mang theo đồ ăn vào đai lao, Bắc Đường Diệp than thở: Cơm cứng như vậy, ăn như thế nào, mà nếu ăn, sẽ bị đói…


      “Bắc Đường Diệp, bọn ta đem thứ tốt cho ngươi.” Ngục tốt mở cửa lao ra, Thanh Nguyệt đem đồ ăn vào, lấy thức ăn ra đặt lên bàn, Bắc Đường Diệp đêu chảy nước miếng: “Nhiều đồ ăn như vậy, Bổn vương nhất ̣nh phải ăn một bữa no đủ.”


      Trước kia, mỗi ngày đều cẩm y ngọc thực, Bắc Đường Diệp ăn thấy ngon, hôm nay vào đại lao, nhìn cơm tù, mới biết, chính mình trước kia sống ngày tháng thần tiên.


      “Bắc Đường Diệp, ngươi từ từ ăn, Bổn vương xem Bắc Đường Dực.” Nam Cung Quyết nói Bắc Đường Diệp xong ̣nh rời .


      “Nam Cung Quyết, ngươi có tin Bổn vương bị oan uổng hay ?” Nam Cung Quyết là bằng hữu tốt nhất của Bắc Đường Diệp, hắn hy vọng Nam Cung Quyết cũng hiểu lầm hắn.


      Nam Cung Quyết dừng bước chân lại, mỉm cười: “Nếu Bổn vương tin, hôm nay cũng sẽ mang đồ ăn đến cho ngươi.”


      “Vậy là tốt, có việc gì, ngươi xem Nhị hoàng huynh .” Lâm vào nghịch cảnh, cần nhất là người khác tin tưởng mình, Nam Cung Quyết là hảo bằng hữu của Bắc Đường Diệp, hắn tin mình trong sạch, vậy là đủ rồi.


      Huống chi, với hiểu biết của Bắc Đường Diệp với Nam Cung Quyết, hắn chắc chắn sẽ ngồi yên, nói chừng đã thầm điều tra việc này, chính mình cần gấp gáp, chờ ngày ra khỏi đại lao là được.


      Chỉ là, đại lao này, nói đến mùi khó ngửi, mà cơm cũng quá khó ăn, Bổn vương muốn lúc mình ra ngoài, cả người đầy mùi hôi còn bị đói đến xanh xao vàng vọt, Bổn vương dung nhan tuấn tiêu sái, hàng vạn nương mê đắm, chẳng phải là hủy hoại hình tượng trong chốc lát…..


      Nam Cung Quyết, Lạc Mộng Khê đem theo hộp thức ăn vào chỗ Bắc Đường Dực, Bắc Đường Dực đnag im lặng ăn cơm, nhìn hắn biểu tình như cảm thấy cơm tù khó ăn.


      “Dực huynh, Bổn vương đem đồ ăn cho ngươi.” Lạc Mộng Khê đem hộp thức ăn để trước mặt Bắc Đường Dực, nhẹ nhàng mở ra, mùi bay đầy mũi: “Đa tạ.”


      “Cơm tù này ngươi cũng ăn được, tên Bắc Đường Diệp kia, khóc la ăn.” Nam Cung Quyết trêu ghẹo: “Nếu Thanh Nguyệt lấy đồ ăn đến cho hắn, chắc hắn sẽ chết đói trong này….”


      “Quyết, Bổn vương biết ngươi cùng Tứ đệ giao hảo, Bổn vương cũng muốn lôi Tứ hoàng đệ ra, chính là tình huống lúc đó……”


      “Bổn vương biết.” Nam Cung Quyết ngồi đối diện Bắc Đường Dực, “Kỳ thật, ăn ngay nói thật đối với ngươi đều tốt, sự thật sẽ che dấu được, một ngày nào đó, sự tình sẽ điều tra ra manh mối…….”


      “Các ngươi nói chuyện , ta xem Thanh Nguyệt cùng Bắc Đường Diệp.” Biết hai người muốn nói một số bí mật, Lạc Mộng Khê liền thức thời rời : xem Bắc Đường Diệp cùng Thanh Nguyệt có phát triển cảm tình hay


      “Dực, ở Ngự thư phòng, ngươi từng nói ngôi vị Hoàng Đế cùng Tử quý phi cũng phải là điều ngươi muốn, vậy ngươi muốn cái gì?”


      Đối với Bắc Đường Dực luôn luôn lãnh khốc, Nam Cung Quyết thực có chút tò mò, giống như Bắc Đường Dực cũng cảm thấy tò mò đối với Nam Cung Quyết.


      “Quyết, trước kia, mỗi ngày ngươi đều cau có mặt mày, cả người đầy ưu thương, hơn nữa, Bổn vương chưa từng thấy ngươi cười qua.”


      “Mf hiện tại, tuy rằng ngươi ít cười, nhưng Bổn vương có thể thấy trong mắt ngươi, ý cười là xuất phát từ nộ tâm, là chân thực, mấy tháng gạp ngắn ngủn, ngươi làm sao có thể có biến hóa lớn như vậy?”


      Hơi thở ưu thương hoàn toàn biến mất thấy, lại chính khí đầy người, hơn nữa, rõ ràng là ngươi gần nữ sắc, hiện tại chẳng những thành thân, còn có đứa bé, mấy tháng sau sẽ làm phụ thân.


      “Bởi vì có Mộng Khê.” Chuyện tình của hắn và Lạc Mộng Khê, Nam Cung Quyết giấu diếm, “Trước khi gặp Mộng Khê, cuộc sống của Bổn vương chỉ có hai màu đen trắng, có Mông Khê rồi, cuộc sống của ta mới đầy màu sắc, muôn màu muôn vẻ, là Mộng Khê làm cho ta biết, đời này còn có màu hồng, bọn ta còn có thể tạo ra nhiều màu sắc khác.”


      “Hiện tại, tỉ mỉ nghĩ lại, hơn mười năm cuộc sống đều hư vô, cùng người mình một chỗ mới là cuộc sống hạnh phúc chân chính.”


      Lơ đãng nhìn sang, thấy ánh mắt Bắc Đường Dực có chút ảm đảm, Nam Cung Quyết vội nói sang chuyện khác:” nói Bổn vương và Mộng Khê, Dực, nói ngươi , ngươi còn chưa trả lời vấn đề cảu Bổn vương, điều ngươi muốn là cái gì?”


      Bắc Đường Dực đem chum rượu uống cạn: “Kỳ thật, ý Bổn vương cũng giống như ngươi, kiếp này, chỉ cầu có thể tìm một nữ tử thương, vui vẻ sống cuộc sống này…..” Con cháu thành đàn, mới là cuộc sống mỹ mãn.


      “Vậy hiện tại ngươi đã tìm được nữ tử có thể khiến ngươi động tâm rồi sao?”


      Bổn vương đã tìm được rồi, tương lai lâu, Bổn vương, Mộng Khê, còn có bọn tiểu bảo bảo, sẽ là một nhà hạnh phúc.


      Bắc Đường Dực đưa ánh mắt nhìn về phía xa, xuyên qua tầng tầng lớp lớp bức tường, trông thấy thân ảnh kia màu trắng tuyết, mái tóc đen theo gió bay, áo choàng màu trắng dưới ánh mặt trời chiếu xuống sáng lấp lánh.


      Tiểu hồ ly màu đỏ rực nằm trong lòng mở to đôi mắt đen lúng liếng nhìn về phía hắn, giống như sợ hãi, lại giống như khiêu khích, thân ảnh kia đứng dưới tuyết trắng chói mắt như vậy, như vậy câu hồn người.


      “Dực.. Dực…. Suy nghĩ cái gì?” Nam Cung Quyết kêu gọi đánh gãy suy nghĩ bay đến chín tầng của Bắc Đường Dực, “ có gì, nghĩ tới một số chuyện cũ.”


      “Bổn vương nhìn vẻ mặt vừa rồi của ngươi, roc ràng là nghĩ đến người trong lòng.” Lời nói Nam Cung Quyết mang theo trêu chọc, “Ngươi có người trong lòng rồi ? Nàng là ai?” Nữ tử trẻ tuổi Kì Thiên quốc, trừ Thanh Nguyệt ra, Bổn vương đúng là biết vài người.


      “Nữ tử kia, ngươi biết.” Bắc Đường Dực trả lời có lệ, cúi đầu ăn cơm.


      “Chính vì biết, nên Bổn vương mới càng muốn biết.” Xem xem nữ tử nhà ai mới có thể lọt vào mắt xanh của An vương.


      “Bổn vương còn chưa biết nàng đối với Bổn vương thái độ thế nào, cho nên, việc này nên rêu rao.” Bắc Đường Dực tiếp tục có lệ, “Hiện giờ là mùa đông, trong đại lao ẩm ướt, Mộng Khê có thai, thể ở lâu”


      Nam Cung Quyết vô cùng để ý Lạc Mộng Khê, chỉ cần lấy nàng làm lý do, tuyệt đối có thể đuổi Nam Cung Quyết .


      “Cám ơn đã nhắc nhở, Bổn vương trước, ngày khác lại đến xem ngươi.” Nơi này quả thật là rất ẩm ướt, ở lâu đối với thân thể Mộng Khê tốt.


      “Mông Khê, Mộng Khê……. Bắc Đường Diệp dùng xong thức ăn chưa?” Nam Cung Quyết vội vàng chạy tìm Lạc Mộng Khê.


      Bắc Đường Dực dừng ăn lắng nghe bên kia nói chuyện: “Bắc Đường Diệp, ngươi từ từ ăn, Bổn vương cùng Mộng Khê về biệt việt trước điều tra sự việc, sớm rửa sạch oan khuất cho ngươi…”

    5. NaDuong

      NaDuong Member

      Bài viết:
      84
      Được thích:
      60
      này có phải cũng thích mộng khê ko ta

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :