1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Lạc Vương Phi - Mạn Diệu Du Li (128.16/128c) END

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      (tt)

      Ngoại thất trống rỗng, tối đen như mực, trả lời Nam Cung Quyết, trừ bỏ yên tĩnh, vẫn là yên tĩnh: “Mộng Khê, Mộng Khê!”

      Nam Cung Quyết tới trung tâm của ngoại thất, đánh giá xung quanh, ngưng thần lắng nghe động tĩnh bốn phía: Chẳng lẽ Mộng Khê rời rồi, vậy vì sao nàng Bích Vân cung tìm bổn vương......

      “Phanh!” Cửa phòng ngoại thất đột nhiên đóng lại, nguyên bản căn phòng tối đen đột nhiên sáng lên ánh sáng ái muội, Tử quý phi xuất trong tầm mắt Nam Cung Quyết chỉ khoát tầng sa y màu tím.

      Sa y có tám phần trong suốt, mặc ở người, cùng mặc có gì khác nhau, sa y màu tím được mặc xuyên qua từ ngực, lộ ra đôi vai trần, cùng với dáng ngực hoàn mỹ, dưới sa y thân hình có gì che lấp, thân hình nữ tử linh lung, da thịt non mềm, no đủ hỗn viên, cùng với hạ thân xử nữ nhìn cái xót gì!

      Nữ tử tư thế liêu nhân, phấn mặt hàm xuân, ánh mắt nóng bỏng quyến rũ, mang theo mị lực hồn xiêu phách lạc, làm cho người ta lâu thể dời ánh mắt.

      Nếu là nam tử bình thường thấy hình ảnh hương diễm như thế, khẳng định nhịn được toàn thân nhiệt huyết sôi trào, hướng lại đây đem nữ tử đặt ở dưới thân, hảo hảo chà đạp phen, nhưng Nam Cung Quyết thấy tình hình trước mặt, đáy mắt sắc bén trừ bỏ chán ghét, vẫn là chán ghét.

      “Quyết!” Quyến rũ, thanh mềm yếu khiến người nghe xương cốt đều mềm nhũn.

      “Quý phi nương nương thỉnh tự trọng, Mộng Khê đâu?” Nam Cung Quyết khoanh tay mà đứng, ánh mắt chuyển hướng sang bên cạnh, bất vi sở động.

      “Mộng Khê tỷ tỷ nàng có thai, có phương tiện hầu hạ Vương gia, đặc biệt nhờ cậy Tử nhi giúp nàng!” Tử quý phi chậm rãi tới gần Nam Cung Quyết, mùi son phấn dày đặc bay vào trong mũi, Nam Cung Quyết đáy mắt chán ghét càng đậm.

      Mộng Khê ghét nhất bổn vương chạm vào nữ tử khác, sao lại có thể như lời ngươi , cho ngươi thay nàng hầu hạ bổn vương, có muốn dối cũng phải tìm cái lý do cao minh hơn chứ!

      Nam Cung Quyết tiếng động hừ lạnh, muốn rời , lại phát chính mình toàn thân vô lực, căn bản thể động đậy nửa bước, trong lòng hoảng hốt, đột nhiên quay đầu nhìn về phía Tử quý phi sắp đến trước mặt , ánh mắt sắc bén đủ để đem người đông chết, chết tiệt: nữ nhân ti bỉ vô sỉ, dám dám hạ thuốc với bổn vương!

      “Nam Cung Quyết, bản cung ở ngoại thất thả nhuyễn cân tán vô sắc vô vị, từ lúc ngươi đẩy cửa tiến vào, nhuyễn cân tán bắt đầu ngấm vào da thịt của ngươi, ngoài nhuyễn cân tán ra, bản cung còn hạ đoàn tụ tán, hôm nay, ngươi nhất định trở thành nam nhân của bản cung......

      Nghĩ đến chuyện kế tiếp phát sinh, Tử quý phi khuôn mặt ngượng ngùng, bàn tay mềm mại hơi giương lên, kiện sa y màu tím người như cánh bướm bay, bay khỏi thân thể tuyết trắng, phiêu đãng hướng giữa trung......

      Cùng lúc, Lạc Mộng Khê dưới chỉ dẫn của cung nữ đến Thanh Nguyệt cung, cung nữ, thái giám của Thanh Nguyệt cung đều nhận thức nàng, hơn nữa tại Thanh Nguyệt xác thực cần người an ủi, rất nhanh dẫn nàng vào phòng ngủ của Thanh Nguyệt.

      “Ô ô ô......” Bước vào ngoại thất, Lạc Mộng Khê liền nghe được tiếng khóc của Thanh Nguyệt, rất cũng thực đè nén, hình như là nghĩ để cho người khác nghe được.

      Dẫn Lạc Mộng Khê tới ngoại thất, bọn cung nữ, thái giám tất cả đều lui ra ngoài, Lạc Mộng Khê mình người vào nội thất, nhìn người ngồi giường vùi đầu khóc rống, Lạc Mộng Khê bất đắc dĩ khẽ thở dài: “Thanh Nguyệt!”

      Thanh Nguyệt ngẩng đầu, đôi mắt xinh đẹp muốn sưng to, nước mắt vẫn rơi xuống ngừng, nhìn thấy Lạc Mộng Khê, Thanh Nguyệt cơ hồ là theo bản năng nhào vào lòng Lạc Mộng Khê, tiếp tục khóc rống: “Mộng Khê tỷ tỷ, Bắc Đường Diệp cái tên trứng thối kia cự tuyệt ta, cự tuyệt ta , ô ô ô......”

      Lạc Mộng Khê bất đắc dĩ thở dài, loại kết quả này, nàng nghĩ đến, bất quá, chuyện này cần phải trải qua trong quá trình trưởng thành của Thanh Nguyệt, người chưa trải qua khó khăn vấp ngã, có được thành công.

      biết qua bao lâu, Thanh Nguyệt khóc đủ, từ trong lòng Lạc Mộng Khê ngồi thẳng dậy, ngừng lấy khăn lụa lau nước mắt: “Mộng Khê tỷ tỷ, thực xin lỗi, để tỷ chê cười rồi!”

      “Khóc ra rồi, có phải thoải mái hơn ?” Thanh Nguyệt vẫn là đứa , gặp chuyện suy sụp, luôn kiềm nén được: “Có nhớ Mộng Khê tỷ tỷ lúc trước với muội cái gì ?”

      Thanh Nguyệt gật gật đầu: “Lời Mộng Khê tỷ tỷ, Thanh Nguyệt đều nhớ ‘Nếu Bắc Đường Diệp cự tuyệt muội, cần gấp, cũng cần lại tìm , nếu , chỉ biết càng chán ghét muội, muội chỉ cần đem chính mình tu dưỡng tốt, làm cho chính mình trở nên thành thục, ổn trọng, bày ra mị lực độc đáo của bản thân, ngày nào đó, Bắc Đường Diệp hối hận vì quyết định lúc trước!”

      “Mộng Khê tỷ tỷ, nếu Thanh Nguyệt làm theo lời tỷ, Bắc Đường Diệp hối hận lúc trước cự tuyệt muội sao?” Thanh Nguyệt chớp đôi mắt to bị sưng đỏ vẫn còn ánh nước mắt hỏi.

      “Đương nhiên!” Lạc Mộng Khê vuốt vuốc mái tóc của Thanh Nguyệt: “Kỳ , người Mộng Khê tỷ tỷ thích ngay từ đầu cũng phải Nam Cung Quyết, mà là Cảnh vương Nam Cung Phong, nhưng lại ghét bỏ tỷ diện mạo xấu xí, tài cán, thực chán ghét ta, cho nên, ta liền cầm kỳ thư họa toàn bộ luyện tập nhuần nhuyễn, nhân tiện cũng luyện võ công, sau đó, tỷ gặp Nam Cung Quyết......”

      “Mộng Khê tỷ tỷ vĩ đại như vậy, Cảnh vương gia kia có mắt khẳng định hối hận chết !” khuôn mặt nhắn của Thanh Nguyệt có ý cười lộ ra.

      “Đương nhiên, Nam Cung Phong hối hận, bất quá, cho dù tại quỳ gối trước mặt tỷ, Lạc Mộng Khê tỷ đối với chỉ có khinh thường, đời này có bán thuốc hối hận, có số việc khi bỏ lỡ, liền có khả năng vãn hồi......”

      “Mộng Khê tỷ tỷ, Thanh Nguyệt hiểu được, Thanh Nguyệt học Mộng Khê tỷ tỷ, đem chính mình tu dưỡng tốt, tức chết Bắc Đường Diệp.” Khuôn mặt nhắn của Thanh Nguyệt ra bộ hiên ngang: “Đến lúc đó, cho dù giống Nam Cung Phong, quỳ gối trước mặt Thanh Nguyệt, Thanh Nguyệt cũng để ý đến !”

      “Như vậy mới đúng!” Lạc Mộng Khê hiểu ý cười: “Thanh Nguyệt, muội ngày chưa ăn cơm phải , như vậy đối với thân thể tốt, muốn đấu với Bắc Đường Diệp, đầu tiên phải dưỡng tốt thân thể chính mình mới được......”

      “Cám ơn Mộng Khê tỷ tỷ nhắc nhở, Thanh Nguyệt biết, người tới, bản quận chúa muốn ăn cơm!” Cảm xúc thương tâm của Thanh Nguyệt trở thành hư , thay vào đó là vẻ mặt tươi cười:

      “Mộng Khê tỷ tỷ, Quyết ca ca đâu? Tại sao cùng tỷ đến xem Thanh Nguyệt?” Đôi mắt sưng đỏ của Thanh nguyệt thế nhưng tràn ngập ý tứ trêu chọc hàm xúc: “Mộng Khê tỷ tỷ mới mang thai hơn hai tháng, Quyết ca ca yên tâm để Mộng Khê tỷ tỷ mình đến hoàng cung......”

      “Thanh Nguyệt, muội biết chuyện tỷ với Vương gia đến Tử Kinh cung?” Nhưng sao cung nữ kia lại là Thanh Nguyệt mời ta đến.

      Thanh Nguyệt mờ mịt lắc lắc đầu: “Thanh Nguyệt từ Yến vương phủ trở về vẫn ngồi ở giường khóc, chú ý chuyện ở bên ngoài, Mộng Khê tỷ tỷ cùng Quyết ca ca Tử Kinh cung làm gì?”

      Lạc Mộng Khê đột nhiên nâng lên mí mắt: xong, trúng kế! Xoay người, rất nhanh hướng ra ngoài Thanh Nguyệt cung chạy .

      “Mộng Khê tỷ tỷ, tỷ tính đâu?” Thanh Nguyệt cho nên rất nhanh cũng theo ra ngoài.

      Lạc Mộng Khê vừa mới chạy ra khỏi Thanh Nguyệt cung, liền gặp phải Bắc Đường Diệp từ đối diện tới:“Lạc Mộng Khê, ngươi ra vừa đúng lúc, bổn vương muốn tìm ngươi cùng Nam Cung Quyết......”

      “Nam Cung Quyết ở cùng với ngươi?” Tâm Lạc Mộng Khê chậm rãi xuống trầm: “ phải ngươi thỉnh chàng Bích Vân cung sao?”

      Bắc Đường Diệp đầu tiên là sửng sốt, lập tức phản ứng lại: “Bổn vương có thỉnh Bích Vân cung, bất quá, lâu sau, lại quay về Tử Kinh cung tìm ngươi, phụ hoàng ban cho bổn vương ít dược liệu quý hiếm, có số thích hợp cho phụ nữ có thai dùng, bổn vương liền sai người vương phủ lấy.”

      “Nam Cung Quyết ràng là muốn mang ngươi cùng Bích Vân cung lấy dược liệu, thế mà bổn vương trái chờ, phải đợi, cũng thấy bóng dáng hai người các ngươi đâu, hết cách, bổn vương đành phải tự mình mang tới ......”

      Vì chứng minh lời mình , Bắc Đường Diệp giơ giơ lên cái gói giấy trong tay: “Này chính là dược liệu, Nam Cung Quyết chính là thích khi dễ bổn vương, bổn vương có cái gì tốt, đều bị cướp đoạt còn ......”

      “Ngươi vì sao Tử Kinh tìm chúng ta, mà là đến Thanh Nguyệt cung?”

      “Bổn vương hỏi thị vệ, thị vệ ngươi đến Thanh Nguyệt cung, ngươi ở Thanh Nguyệt cung, Nam Cung Quyết làm sao có thể ở Tử Kinh cung, cho nên bổn vương mới trực tiếp đến...... Thanh Nguyệt cung......”

      xong lời cuối cùng, Bắc Đường Diệp cũng ý thức được đúng: “Nam Cung Quyết ở cùng chỗ với ngươi sao?” rời Bích Vân cung cũng gần canh giờ rồi, hẳn cũng nên đến Thanh Nguyệt cung chứ.

      Lạc Mộng Khê lắc lắc đầu, khuôn mặt ngưng trọng: “Ta sau khi vào Thanh Nguyệt cung cũng thấy được bóng dáng Nam Cung Quyết!”

      Nam Cung Quyết từ Bích Vân cung Tử Kinh cung tìm Lạc Mộng Khê, lại chưa tới Thanh Nguyệt cung, chứng tỏ, còn ở Tử Kinh cung......

      Ngay tại lúc Bắc Đường Diệp còn phân tích, trước mắt đạo bóng trắng lướt qua, ngay sau đó là Thanh Nguyệt gấp giọng kêu: “Mộng Khê tỷ tỷ, tỷ đâu?”

      Thanh Nguyệt mặc kiện áo choàng đỏ thẫm, hình ảnh như thế giống như tiểu hồ ly vẫn thường theo sau Lạc Mộng Khê, đuổi sát Lạc Mộng Khê rời.

      Bắc Đường Diệp lấy lại phản ứng, cũng rất nhanh theo sau: “Lạc Mộng Khê, Thanh áo choàng, đợi bổn vương!”

      Lạc Mộng Khê chạy vội về hướng Tử Kinh cung: mục tiêu của Tử quý phi phải ta, mà là Nam Cung Quyết, hết thảy mọi chuyện, nàng ta đều lên kế hoạch rất tốt.

      Bắc Đường Diệp ở hoàng cung, biết Nam Cung Quyết tiến cung, chắc chắn tìm đến chuyện phiếm, sau đó, Tử quý phi lại thiết kế ta Thanh áo choàng cung, chờ đến khi Nam Cung Quyết đến Tử Kinh tìm ta, đem mọi chuyện khống chế.

      Nam Cung Quyết võ công cao cường, hẳn là dễ dàng bị thiết kế, Lạc Mộng Khê tự an ủi mình, nhưng Nam Cung Quyết rời Bích Vân cung lâu như vậy, nhưng lại có theo tới Thanh Nguyệt cung, ràng là xảy ra chuyện......

      Cảnh tượng Lạc Mộng Khê, Thanh Nguyệt, Bắc Đường Diệp vội vàng, tự nhiên hấp dẫn chú ý của rất nhiều cung nữ, thái giám dừng bước, nghị luận đều là: “Có phải hay xảy ra chuyện gì......”

      “Chắc là vậy rồi, bằng , sắc mặt Yến vương bọn họ sao có thể ngưng trọng như vậy......”

      “Chúng ta muốn hay theo sau nhìn xem......” Đám người hậu cung này, thích làm nhất, chính là vô giúp vui.

      “Dù sao tại có việc, theo nhìn xem !”

      Ý thức được Nam Cung Quyết khả năng xảy ra chuyện, Lạc Mộng Khê tốc độ cực nhanh, lâu sau đến Tử Kinh cung, bóng người, cung điện yên tĩnh tiếng động, Lạc Mộng Khê chút suy nghĩ liền vọt vào!

      “Mộng Khê tỷ tỷ......”

      “Lạc Mộng Khê!” Nơi này nhưng là Tử Kinh cung, ngươi thế nhưng tự tiện xông vào......

      Khi Lạc Mộng Khê xông đến cửa ngoại thất Tử Kinh cung, rất nhiều cung nữ, thái giám cũng tụ tập bên ngoài Tử Kinh cung, châu đầu, tò mò nhìn xung quanh: Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

      “Đều xuống, nơi này có gì để xem!” Bắc Đường Diệp lạnh giọng phân phó: Chủ nhân Tử Kinh cung là nữ tử xinh đẹp, Nam Cung Quyết lại là nam tử trẻ tuổi huyết khí phương cương, Tử quý phi muốn dùng cách này thiết kế Nam Cung Quyết, nghĩ liền biết.

      Nam Cung Quyết cùng Bắc Đường Diệp là tri kỉ, đương nhiên để cho chuyện này bị nhiều người nhìn đến.

      Lạc Mộng Khê muốn nhấc chân đá văng cửa phòng, thình lình cửa phòng kia lại tự mở ra, hai đạo thân ảnh từ trong phòng bay ra, chính xác mà là bị người ném ra.

      Lạc Mộng Khê vội vàng nghiêng người tránh thoát bóng người nghênh diện mà đến: ‘Bùm! Hai bóng người quấn cùng chỗ, mạnh rơi xuống đất.

      Đám đông cung nữ, thái giám tụ tập ở ngoài Tử Kinh cung muốn rời , nghe được tiếng vang, lại chuyển hướng, nhìn đến tình cảnh trong Tử Kinh cung, mọi người đều bị chấn kinh mà mở to hai mắt nhìn.

      Hai kẻ bị ném ra người mảnh vải, vẫn còn duy trì tư thế nữ hạ nam thượng, nam tử thân thể cường tráng, thon dài, ti sẹo lồi, cùng với nữ tử dưới thân da thịt tuyết trắng như như , tất cả đều ánh vào mi mắt mọi người, đám đông nhìn nhau nghi hoặc: Đây là có chuyện gì?

      Ti bỉ, vô sỉ, thế nhưng dùng loại phương pháp này thiết kế Nam Cung Quyết, Lạc Tử Hàm, ngươi chán sống!

      Vừa rồi khi Lạc Mộng Khê cùng Lạc Tử Hàm chuyện, biết nàng ta đến tột cùng là muốn làm gì, lại nghĩ rằng, nàng ta là muốn thiết kế Nam Cung Quyết, muốn nhẫn cũng thể nhẫn, dám mơ tưởng đến lão công của Lạc Mộng Khê nàng, xem ta như thế nào đối phó ngươi.
      tiểu Viên Viên, xixonbluestar thích bài này.

    2. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      (tt)

      muốn đem áo choàng người mình khoát lên người nam tử kia, cũng muốn đem Lạc Tử Hàm tra tấn đến tử, nữ tử dưới thân mở mắt.

      Nhìn đỉnh đầu thấy khuôn mặt xinh đẹp của Lạc Mộng Khê trầm, cùng với ánh mắt sắc bén đủ để giết chết ngời, nữ tử cười đắc ý, nũng nịu trách : “Ai nha, chàng áp chết người ta!”

      Lạc Mộng Khê, vô luận là nam nhân của ngươi vĩ đại như thế nào, như thế nào nữ sắc, cũng bất quá vượt qua được dụ hoặc của Lạc Tử Hàm ta, Nam Cung Quyết, cũng ngoại lệ!

      Ái muội đem nam tử người đẩy sang bên, nữ tử muốn lại hướng Lạc Mộng Khê khoe ra, lại phát thần sắc khuôn mặt cùng với ánh mắt của Lạc Mộng Khê đều biến hóa thập phần cổ quái.

      Nữ tử khó hiểu theo hướng ánh mắt Lạc Mộng Khê nhìn lại, lúc nhìn tới khuôn mặt nam tử bên cạnh, kinh hãi ngồi dậy: “Ngươi là người nào, tại sao có thể xuất giường bản cung!”

      muốn kéo chăn gấm phủ lên thân thể quang lõa tràn đầy hôn ngân của mình, lại phát nơi này căn bản phải nội thất, mà là bên ngoài.

      Ngoài cửa cung, hàng trăm ánh mắt nháy cũng nháy nhìn chằm chằm vào nàng, trong mắt tràn ngập trào phúng cùng khinh bỉ: “ thể tưởng được Tử quý phi lại là người như thế, trời còn chưa tối, dám công nhiên ngay tại Tử Kinh cung vụng trộm......”

      “Nhưng mà, nhưng mà, đây chính là cho Hoàng Thượng đội nón xanh, là tội tử mất đầu......”

      “Vừa rồi Tử quý phi còn khoe ‘Ai nha, chàng áp người chết ta! nha......”

      biết cảm thấy thẹn......”

      “Này, công chúa xuất thân tiểu quốc, biết lễ nghĩa liêm sỉ, làm sao xứng đáng với Hoàng Thượng của chúng ta......”

      “Hoàng Thượng Kì Thiên là vua của nước, ngôi cửu ngũ......”

      Nam tử nằm bên cạnh Tử quý phi nếu nhìn từ phía sau lưng, cùng thân hình Nam Cung Quyết cơ hồ là giống nhau như đúc, nhưng nếu nhìn chính diện lại so với Nam Cung Quyết kém xa vạn dặm.

      Nam Cung Quyết tướng mạo tuấn mỹ, khí chất xuất trần, nhưng nam tử này, xấu xí, tướng mạo đáng khinh, cùng du côn đường cái sai biệt lắm, vừa thấy biết phải loại người tốt lành gì rồi.

      “Người đâu, mau tới!” Tử quý phi đứng lên, rất nhanh chạy vào trong nội thất, tại nàng mảnh vải che thân, dù sao cũng thể lõa lồ mặc cho người nhìn.

      Vì làm cho kế hoạch của chính mình được tiến hành thuận lợi, Tử quý phi cho cung nữ, thái giám của Tử Kinh cung ly khai, lại nghĩ rằng, gieo gió gặt bão, nàng bị người thiết kế, kêu trời trời biết, kêu đất đất chẳng hay, chính mình xấu mặt, cái cung nữ, thái giám tiến lên hỗ trợ cũng có.

      Ngay khi nàng chạy tới gần được cửa phòng, cửa phòng mở kia thế nhưng ‘Phanh!’ tiếng, tự động đóng lại, mặc cho Tử quý phi đẩy như thế nào cũng đẩy ra!

      Tử quý phi xoay người, ánh mắt trông thấy áo choàng điêu da người Lạc Mộng Khê, muốn bay qua cướp lấy.

      “Mộng Khê!” Nam Cung Quyết ôn nhuận nho nhã rẽ qua đám đông đến: “Trời sắp tối rồi, chúng ta hồi biệt viện !” Đối với thân thể xinh đẹp của Tử quý phi làm như thấy, Nam Cung Quyết ánh mắt ôn nhu, sủng nịch nhìn thẳng Lạc Mộng Khê.

      “Nam Cung Quyết, ngươi dám thiết kế ta!” Tử quý phi giống như bà điên, thân thể trống trơn đánh về phía Nam Cung Quyết, đáy mắt điên cuồng, giống như phải ăn sống nuốt tươi Nam Cung Quyết.

      Nam Cung Quyết lạnh lùng cười, nhìn cũng thèm nhìn nàng ta liếc mắt cái, huy chưởng đánh bay Tử quý phi đánh về phía qua bên: “Quý phi nương nương, thỉnh tự trọng!”

      “Tử quý phi biết xấu hổ, thân mình lõa lồ mặc cho nhiều người vây xem như vậy......”

      “Đúng đó, đúng đó, mặc quần áo, ở trước mặt nam nhân náo loạn, e sợ người khác nhìn tới thân thể của nàng ta chắc......”

      “Mặt mũi Hoàng Thượng của chúng ta đều bị nàng làm mất hết ......”

      “Chỉ có nữ tử thanh lâu mới kiêng kị chuyện thân thể của mình bị nhiều người nhìn đến như vậy, Tử quý phi này có khi nào là thanh lâu nữ tử, giả mạo công chúa, tiến đến hòa thân......”

      Tử quý phi dù sao cũng là phi tử của Kì hoàng, khi Nam Cung Quyết đánh văng nàng ra, chỉ dùng ba tầng công lực, chỉ như thế mà Tử quý phi bị Nam Cung Quyết đánh ngã đất vẫn dậy nổi......

      “Nam Cung Quyết, sau khi ngươi rời Bích Vân cung, nơi nào, tại sao lại tới Tử Kinh cung?” Đối với điểm này, Bắc Đường Diệp cảm giác sâu sắc khó hiểu.

      Khoảng cách từ Bích vân cung đến Tử Kinh cung đến ngàn thước, cho dù chậm, cũng sớm đến mới đúng, đoạn đường ngắn như vậy, Nam Cung Quyết thế nhưng mất canh giờ, Bắc Đường Diệp tuyệt tin tưởng!

      “Bổn vương ở nửa đường tình cờ gặp được thái tử điện hạ, cùng chuyện phiếm đến giờ, sắc trời dần tối, mới phát trời tối muộn, bổn vương lo lắng Mộng Khê cùng Tử quý phi chuyện xong lại tìm thấy bổn vương, liền nhanh chóng tới Tử Kinh cung!”

      Nam Cung Quyết lời ngắn gọn, đơn giản chặn chỗ hiểm yếu, lại ra trọng điểm, mọi người theo ánh mắt Nam Cung Quyết nhìn lại, quả nhiên trông thấy từ trong đám người chậm rãi tới là thái tử Bắc Đường Dục.

      Bắc Đường Dục vẫn như lệ thường, mặt mỉm cười tao nhã, bộ dáng chính nhân quân tử, khi nhìn đến Tử quý phi người mảnh vải, toàn thân bị đông lạnh xanh tím, Bắc Đường Dục hỏi nhiều, cởi áo khoát của mình, bước nhanh đến chỗ Tử quý phi, choàng lên người nàng.

      “Quý phi nương nương, sắc trời tối muộn, hàn khí hại thân, cẩn thận thân thể!” Thái tử Bắc Đường Dục tính tình rất tốt, thái độ đối với mọi người cũng tốt, đều thực quan tâm, khách khí, chưa bao giờ phát giận với hạ nhân.

      Cho nên, đối với Tử quý phi quan tâm, nhìn vào trong mắt của cung nữ, thái giám, chỉ cho là tâm địa tốt, thể nhìn thấy người khác chịu khổ, chịu tội.

      “Người tới, lấy quần áo cho Tử quý phi, cũng lấy cho vị công tử này bộ!”

      “Mộng Khê, ngươi có khỏe , tay như sao lại lạnh như vậy?” Nam Cung Quyết nắm lấy bàn tay của Lạc Mộng Khê, lấy tay mình sưởi ấm cho nàng.

      “Màn đêm xuống, hàn khí dâng lên, Mộng Khê tỷ tỷ lại có thai, tay lạnh cũng là bình thường!” Thanh Nguyệt tới bên cạnh Nam Cung Quyết và Lạc Mộng Khê, cười hì hì giải thích, đôi mắt sưng đỏ, lóe ra ý cười chúc phúc.

      “Thanh Nguyệt, mắt của muội làm sao vậy?” Sưng đỏ chịu nổi a.

      có gì, tối hôm qua gặp ác mộng, khóc sưng lên!” Thanh Nguyệt giải thích nhàng bâng quơ, Bắc Đường Diệp khóe miệng hơi hơi run rẩy chút: Tối hôm qua Thanh Nguyệt là ở cùng chỗ với bổn vương, nàng thế nhưng việc đó thành ác mộng, đáng giận, bổn vương có đáng sợ như vậy sao......

      “Hoàng Thượng giá lâm!” Khi mọi người còn thầm chỉ trích, khinh bỉ Tử quý phi, tiếng hô đặc hữu của thái giám ở ngoài cung truyền đến, mọi người toàn bộ quỳ xuống đất hành lễ: “Tham kiến Hoàng Thượng, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”

      “Bình thân!” Mọi người lui ra nhường đường, Hoàng Thượng chậm rãi vào Tử Kinh cung.

      “Hoàng Thượng, Hoàng Thượng, ngài nên làm chủ cho nô tì a!” Tử quý phi nhào vào trong lòng Kì hoàng, ngừng khóc lớn: “Nô tì ràng là ở phòng nghỉ ngơi, cũng biết vì sao, người này chạy được vào phòng nô tì, làm bẩn thân trong sạch của nô tì......”

      Tử quý phi ngón tay chỉ vào tên nam tử vừa mới tỉnh ngủ kia, khóc tê tâm liệt phế: “Hoàng Thượng, ngài hãy vì nô tì làm chủ oa......”

      “Hoàng Thượng tha mạng!” Tên xấu xí kia sau khi trông thấy Kì hoàng, rất nhanh quỳ xuống, liên tục dập đầu: “Hoàng Thượng tha mạng, là Tử quý phi, Tử quý phi câu dẫn tại hạ ......”

      bậy, ràng là ngươi xông vào Tử Kinh cung, muốn làm bẩn trong sạch của bản cung......” Tử quý phi còn muốn già mồm át lẽ phải: “Hoàng Thượng so với ngươi tuấn tiêu sái, như ngươi xấu xí thế kia, bản cung như thế nào coi trọng......”

      “Nếu Hoàng Thượng tin, có thể phái người ra ngoại thất thăm dò chút!” Quỳ mặt đất, người nọ nơm nớp lo sợ tiếp: “Tử quý phi ở ngoại thất thả nhuyễn cân tán cùng đoàn tụ tán, tiểu nhân là bị bức, lúc ấy, tiểu nhân nghe Tử quý phi gọi tiểu nhân là Quyết......”

      “Nguyên lai Tử quý phi đem người nọ trở thành Lạc vương gia!” Bọn cung nữ, thái giám giọng nghị luận.

      Phóng mắt toàn bộ Kì Thiên, có thể tự do ra vào hoàng cung, tên có chữ ‘Quyết’, chỉ có Lạc vương gia Nam Cung Quyết.

      Hơn nữa, vừa rồi Lạc vương phi cũng vội vàng gấp gáp chạy đến đây, hơn nữa theo như những gì Tử quý phi sau khi tỉnh lại lộ ra, nàng ta là thích Lạc vương gia, muốn cùng Lạc Mộng Khê cướp người......

      “Tử quý phi là quý phi Kì Thiên, làm sao có thể lại thích Lạc vương gia......”

      “Câm miệng, các ngươi còn muốn sống nữa sao, Hoàng Thượng còn ở nơi này đâu......” Lạc vương gia tuổi trẻ tuấn, thể lực dư thừa, Hoàng Thượng tuy rằng tướng mạo tệ, nhưng dù sao tuổi cũng cao, cùng Lạc vương gia - Hoàng Thượng tương lai của Thanh Tiêu, thể đánh đồng a......

      “Hoàng Thượng, nô tì......”

      “Ngươi thích Tử quý phi sao?” Kì hoàng nhìn thẳng người quỳ mặt đất.

      “Hồi...... Hồi Hoàng Thượng...... thảo dân dám......” Tử quý phi là nữ nhân của Hoàng Thượng, trước mặt , cùng thưởng nữ nhân, trừ phi ngươi muốn sống.

      cần kinh hoảng, , thích liền thích, thích thích, trẫm xá ngươi vô tội!”

      “Hồi...... Hồi Hoàng Thượng...... Tử quý phi nương nương rất đẹp...... là nam nhân…. đều thích ......” Nam tử đáng khinh đưa mắt liếc nhìn Tử quý phi, nuốt nuốt nước miếng, đáy mắt lóe lên tia sáng dâm đãng.

      khi như vậy, Trẫm đem Tử quý phi ban thưởng cho ngươi làm vợ, lập tức thi hành, Tử quý phi biếm làm thứ dân, đuổi ra hoàng cung, Hoàng hậu!”

      “Có nô tỳ!” Tử Kinh cung phát sinh chuyện lớn như vậy, nhóm phi tần hậu cung muốn biết cũng được, dĩ vãng, Tử quý phi được sủng ái, cũng đem nhóm nương nương bọn họ để vào mắt, nay nàng làm ra loại tình này, nhóm các nương nương trong lòng đều thấy vui sướng khi người gặp họa.

      Đàm Tử Kinh, thể tưởng được ngươi cũng có hôm nay, chẳng lẽ bị tiểu nha đầu Thanh Nguyệt kích thích, ngươi nghĩ muốn mượn phúc sinh con.

      May mắn tình hôm nay sớm bị phát , nếu , chẳng phải là để cho ngươi vấy bẩn huyết mạch hoàng thất, đem dã loại làm hoàng tử.

      Tử quý phi được sủng ái tột cùng, trong hậu cung, các tần phi khác dám đắc tội với nàng, ngược lại là Thanh Nguyệt, quen nhìn nàng ta sở tác sở vi, lúc nào cũng cùng nàng ta đối nghịch.

      Cho nên, mâu thuẫn xung đột giữa Tử quý phi cùng Thanh Nguyệt trong lúc đó, giây trước vừa phát sinh, giây sau các cung nương nương đều biết, chuyện Thanh Nguyệt cười nhạo Tử quý phi thành thân mười tháng còn chưa có tin tức gì, tự nhiên cũng truyền vào trong tai nhóm các tần phi.

      “Chuyện thành thân của Tử quý phi, liền giao cho Hoàng hậu để ý, trong vòng canh giờ hãy thu xếp thỏa đáng, Tử quý phi dù sao cũng là công chúa của nước, đồ cưới các thứ, thể qua loa để cho người ta xem thường.”

      “Nô tì hiểu được!” Hoàng hậu trong lòng thầm đắc ý: Đàm Tử Kinh, hôm nay, ngươi rơi vào trong tay ai gia, ai gia khiến cho ngươi biết, kết quả của việc cùng ai gia đối nghịch là cái gì.

      “Người tới, dìu Tử quý phi trang điểm!” Bằng , sao có thể trong vòng canh giờ cùng người bái đường thành thân.

      “Hoàng Thượng, ngài nghe nô tì giải thích a Hoàng Thượng......” Tử quý phi nhanh tay níu lấy quần áo Kì hoàng buông, đau khổ cầu xin, bộ dáng điềm đạm đáng , làm cho người ta tâm sinh đành lòng.

      Bọn thái giám bắt lấy cánh tay Tử quý phi, cứng rắn kéo nàng ta qua bên, Kì hoàng xoay người cũng quay đầu lại bước nhanh về phía trước: “Hồi dưỡng tâm điện!”

      “Cung tiễn Hoàng Thượng!”

      “Hoàng Thượng...... Ngài nghe ta giải thích a...... Hoàng Thượng......” Tử quý phi giãy dụa muốn thoát khỏi kiềm chế của bọn thái giám, vì thế mà bị nắm càng chặt: “ thể tưởng được Tử quý phi bình thường nhìn như nhu nhược lại là người biết võ công!”

      Hoàng hậu cười lạnh: “Các ngươi, còn thất thần làm gì, mau đem Tử quý phi vào trong trang điểm!”

      “Nam Cung Quyết, ngươi hãm hại bản cung, bản cung thành quỷ cũng buông tha ngươi......” Bọn thái giám giống như tha chó vậy, kéo Tử quý phi hướng vào nội thất, Tử quý phi khàn cả giọng, rống giận Nam Cung Quyết.

      Nam Cung Quyết lắc đầu, bất đắc dĩ thở dài: “Tử quý phi đúng là...... Tên nam tử kia thân hình cùng bổn vương quả là rất giống, nhưng cũng phải là bổn vương......”

      “Lạc vương gia đừng để ý, Tử quý phi là bị kích thích, thần kinh thác loạn, lầm đem người nọ trở thành Lạc vương gia!” Hoàng hậu giọng an ủi.

      Vừa rồi đường đến nơi này, tận mắt nhìn thấy con mình cùng Nam Cung Quyết cùng chỗ, việc này thuyết minh, Nam Cung Quyết đứng về phía con nàng, Bắc Đường Dục.

      Quan hệ huynh đệ trong hoàng thất Kì Thiên, nhìn qua thực hòa hợp, tình hình thực tế trong lúc đó cũng rất ít người biết.

      Thái tử biết võ công, có thế lực gì, An vương Bắc Đường Dực chiến công liên tiếp, thế lực khổng lồ, chúng đại thần đều nhất trí muốn làm hoàng đế.

      Nếu ngày nào đó, Kì hoàng thuận theo ý tứ của các đại thần, thay đổi chủ ý, cho An vương làm hoàng đế, thái tử chỉ có mình có thế lực phản kháng, lúc đó tình cảnh của mẫu tử bọn họ, có thể là khó khăn muôn bề.

      Nam Cung Quyết là hoàng tế tương lai của Thanh Tiêu, nếu có ủng hộ cho con mình, khả năng Hoàng Thượng muốn thay đổi chủ ý cũng lớn, cho nên, hoàng hậu tại cực lực muốn mượn sức Nam Cung Quyết.

    3. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 120. Huynh đệ tương tàn

      Edit:

      Beta: Ishtar
      (1)

      Bóng đêm dần dần dày, dưới an bài của hoàng hậu, bọn thái giám hung hăng ấn đầu Tử quý phi cùng gã nam tử đáng khinh kia làm xong các nghi thức bái đường, lại vì Tử quý phi thu thập ít tế nhuyễn làm như đồ cưới, hoàng hậu liền sai người đem Tử quý phi cùng kia đáng khinh nam tử đuổi ra hoàng cung.

      bao tế nhuyễn ở hoàng cung tính cái gì, nhưng đối bình dân mà , đủ bọn họ ăn uống cả đời cần lo sầu lo, Hoàng Thượng từng cấp cho Tử quý phi đồ cưới thể quá , lại phải cho theo đúng tiêu chuẩn nào cả.

      Hoàng hậu thực là: Tử quý phi nếu gả cho bình dân, đồ cưới tự nhiên là ấn theo tiêu chuẩn bình dân đến đưa, phóng nhãn toàn bộ Kì Thiên, đúng là có gia đình bình dân nào gả nữ nhi, tặng của hồi môn đồ cưới có thể ăn uống cả đời, cho nên, hoàng hậu vẫn chưa bạc đãi Tử quý phi.

      Tử quý phi bị đuổi ra khỏi hoàng cung, mọi người cũng còn náo nhiệt gì để nhìn hay nghị luận việc xảy ra ngày hôm nay nữa, đều hướng cung điện mình trở về.

      Nam Cung Quyết, Lạc Mộng Khê cũng từ chối khéo léo lời mời ở lại của hoàng hậu, ngồi lên xe ngựa trở về biệt viện.

      “Lần này Tử quý phi là mời ta thương nghị tình, lại thầm vì thiết kế Nam Cung Quyết chàng, chàng là như thế nào tránh được kiếp này, cũng thành công thiết kế ngược lại Tử quý phi?”

      Lạc Mộng Khê biết lấy thông minh của Nam Cung Quyết, thủ đoạn của Tử quý phi tuyệt phải là đối thủ của .

      Bất quá, dựa theo tính tình Nam Cung Quyết, Tử quý phi lấy loại phương pháp ti bỉ này thiết kế , khẳng định bất chấp hết thảy hậu quả giết Tử quý phi, mà phải chỉ phản đòn thiết kế lại nàng ta, làm cho nàng ta ở trước mặt mọi người mất hết mặt mũi.

      Nam Cung Quyết ôm chặt Lạc Mộng Khê, còn chút khách khí đem cằm phóng tới Lạc Mộng Khê đỉnh đầu: “Khi Bổn vương tới gần Tử Kinh cung, liền phát đúng, lúc ấy bổn vương vẫn chưa xác định Tử quý phi đối phó nàng hay là bổn vương, hơn nữa, bổn vương muốn xác định nàng an toàn, nên quyết định bước vào Tử Kinh cung!”

      “Thông qua đoạn đối thoại cùng Tử quý phi, bổn vương biết mục tiêu của Tử quý phi là bổn vương, nàng có nguy hiểm, cho nên, bổn vương liền thực thi kế ‘kim thiền thoát xác’, thầm làm cho người ta thay thế bổn vương thiết kế Tử quý phi......”

      “Lúc Tử quý phi cùng tên nam tử kia ân ái, bổn vương rời khỏi Tử Kinh cung, ở hoàng cung tùy tiện dạo xung quanh, nghĩ tới gặp được thái tử Bắc Đường Dục......”

      Lạc Mộng Khê ngẩng đầu nhìn Nam Cung Quyết, đáy mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng tràn đầy khó hiểu: “Cái ta muốn biết là, chàng vì sao có giết Tử quý phi?” Chàng trước kia phải ghét nhất là bị người khác dùng loại phương pháp này thiết kế sao?

      “Bởi vì Tử quý phi tạm thời còn thể chết!” Tử quý phi căn bản chính là Lạc Tử Hàm giả mạo, tên thủ phạm đứng sau màn để cho nàng ta tiến cung, đơn giản là làm theo chỉ thị của Hạ Hầu Thần, mục đích là tiến đến thăm dò quân tình, cho dù nàng ta chết, Hạ Hầu Thần vẫn có thể lại phái Lạc Tử Hàm thứ hai.

      Chẳng bằng trước lưu lại tính mệnh Lạc Tử Hàm, nàng ta thể hoàn thành chuyện Hạ Hầu Thần giao cho, lại bị đuổi ra khỏi hoàng cung, chắc chắn mất giá trị lợi dụng.

      Nếu Hạ Hầu Thần vẫn muốn giết nàng ta, dĩ nhiên đắc tội với Thừa tướng phu nhân Vân Bích Lạc, thế lực Vân Bích Lạc mặc dù lớn, nhưng cũng thể xem , nếu cùng Hạ Hầu Thần nháo lên, đối với Hạ Hầu Thần mà trở thành chướng ngại .

      Nếu Hạ Hầu Thần bận tâm Vân Bích Lạc, đúng tội mà trừng phạt Lạc Tử Hàm, dựa theo tính tình của , trong khoảng thời gian ngắn, khẳng định là trong lòng khó chịu cực kỳ, vô luận như thế nào, giết Lạc Tử Hàm, cũng có trăm lợi hại.

      Thông minh như Lạc Mộng Khê, cũng phân tích đến nguyên nhân trong đó, liền lại tiếp tục truy vấn việc này: “Lạc Tử Hàm làm ra chuyện gièm pha như vậy khiến tất cả mọi người trong cung đều biết, vì sao Kì hoàng chỉ đem nàng đuổi ra khỏi cung mà thôi?”

      Chẳng lẽ Kì hoàng cũng nhìn ra Tử quý phi này là giả mạo ?

      “Kì hoàng tuổi tác mặc dù cao, nhưng mắt vẫn còn rất tinh tường!”

      Quả nhiên ngoài ta sở liệu, Kì hoàng cũng biết Lạc Tử Hàm giả dạng Tử quý phi:“Nam Cung Quyết, tên nam nhân ban ngày thay thế chàng thiết kế Lạc Tử Hàm, là thủ hạ của chàng sao?” Diện mạo đúng là phải đáng khinh bình thường.

      phải, đó là bổn vương mệnh ám vệ từ đường cái bắt về gã du côn!” Bổn vương tướng mạo tuấn, dáng vẻ đường đường, làm sao có thể có thủ hạ đáng khinh như vậy.

      Lạc Mộng Khê cùng Nam Cung Quyết trò chuyện những việc phát sinh trong cung, hai người về tới biệt viện lúc nào cũng hay, tiểu hồ ly vẫn còn đứng ở tiền viện, tròng mắt tối đen lóe lên ủy khuất, đáng thương cùng bất đắc dĩ, tựa như cầu xin Lạc Mộng Khê giải cứu nó: “Ô ô ô!”

      Hồ ly là động vật bốn chân, Nam Cung Quyết phạt đứng là làm hai chân sau của nó đứng thẳng lên tựa như người, hai chân trước bám vào trước mình.

      “Nam Cung Quyết, nó chỉ là tiểu hồ ly hiểu chuyện, cho dù nó cẩn thận đánh vỡ đồ rửa bút của chàng, chàng cũng cần khi dễ nó như vậy chứ!” Lạc Mộng Khê bất mãn khẽ trách.

      Ta mà, phạt người đứng vững đứng, phạt hồ ly muốn như thế nào đứng đây, nguyên lai là học theo cách phạt đứng của con người, Nam Cung Quyết đúng là biết cách tra tấn người mà, , là tra tấn hồ ly, chiêu thức mới mẻ của nhưng ra ít, chính là tiểu hồ ly đáng thương a.

      Ban ngày khi rời biệt viện, thời gian cấp bách, chưa kịp nhìn tiểu hồ ly, thể tưởng được nó thế nhưng bị Nam Cung Quyết tra tấn tới tận lúc này.

      “Tiểu hồ ly, đêm khuya, ngươi trở về nghỉ ngơi !”

      Lạc Mộng Khê sau khi ra mệnh lệnh, tiểu hồ ly cũng có rời , vẫn đứng ở tại chỗ, đáng thương hề hề nhìn Lạc Mộng Khê: “Ô ô ô!”

      “Làm sao vậy? Chân tê rần? thể động đậy?” Lạc Mộng Khê về phía tiểu hồ ly, muốn giúp nó đứng lên bằng bốn chân như bình thường.

      “Khụ khụ khụ, Mộng Khê, để bổn vương làm cho!” Nam Cung Quyết trước Lạc Mộng Khê từng bước tới bên người tiểu hồ ly, vỗ lên lưng tiểu hồ ly.

      Hai chân trước Tiểu hồ ly nháy mắt được thả xuống dưới, cũng biết nguyên do vì sao, tiểu hồ ly chân trước vừa hạ xuống, toàn bộ thân thể cũng mềm nhũn nằm úp sấp dưới đật: Quả nhiên là chân tê rần!

      “Nam Cung Quyết, chàng thế nhưng......” Điểm huyệt tiểu hồ ly, khó trách tiểu hồ ly có thể hai đứng thẳng hai chân lâu như vậy, phải bởi vì nó là hồ ly có linh tính, giống người thường, mà là bởi vì bị điểm huyệt, căn bản là thể động.

      “Bổn vương là muốn huấn luyện nó, linh hồ, phải có bộ dáng linh hồ!” nhìn đôi mắt sắp bốc hỏa của Lạc Mộng Khê, Nam Cung Quyết đối với hạ nhân phân phó: “Người tới, ôm tiểu hồ ly về chỗ ở của nó!”

      Lạc Mộng Khê hung hăng trừng mắt liếc Nam Cung Quyết - cái kẻ đưa lưng về phía nàng phân phó thị vệ làm việc, bước nhanh về phía phòng ngủ: Đáng giận Nam Cung Quyết, ngay cả con hồ ly cũng khi dễ!

      “Mộng Khê, Mộng Khê, đợi bổn vương chút......” Nam Cung Quyết phân phó xong việc, Lạc Mộng Khê rất xa, bước nhanh đuổi theo phía sau nàng.

      Lạc Mộng Khê tốc độ rất nhanh, lại vô cùng tức giận, sau khi trở lại phòng ngủ, Nam Cung Quyết mới đuổi kịp nàng, nhìn ra Lạc Mộng Khê tâm tình tốt, Nam Cung Quyết làm việc đều cẩn thận :“Mộng Khê, nàng tức giận?”

      “Nam Cung Quyết, chàng phải là thực thích khi dễ bắt nạt kẻ yếu sao?” Vừa mới bắt đầu chỉ biết khi dễ ta, tại ta có có thai, lại ngược lại bắt đầu khi dễ tiểu hồ ly, nếu tương lai đứa xuất thế, chẳng phải là chuyển khi dễ tiểu bảo bảo sao.
      tiểu Viên Viên, xixonbluestar thích bài này.

    4. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      (2)

      được, thể để cứ có quen thói như vậy, nếu , tương lai hai mẫu tử bọn nàng, cộng thêm cái tiểu hồ ly đều bị Nam Cung Quyết ăn gắt gao.

      “Bổn vương biết là làm sai, nên nhận trừng phạt, bổn vương hôm nay đối với tiểu hồ ly trừng phạt quả hơi nặng, cùng lắm lần sau nó lại làm sai, bổn vương bỏ qua cho nó!”

      Hôm nay xem như hai lần phạm sai lầm mà trừng phạt, tiểu hồ ly thường xuyên phạm sai lầm, lâu sau, liền bị trừng phạt tiếp thôi.

      Lạc Mộng Khê ngẩng đầu, vừa vặn trông thấy Nam Cung Quyết khóe miệng kịp che ý cười đáng đánh đòn: “Nam Cung Quyết, chàng lại đánh cái chủ ý gì?”

      có gì.” Bị Lạc Mộng Khê nhìn ra manh mối, Nam Cung Quyết chút hoang mang sang chuyện khác: “Sinh nhật hai mươi tuổi của bổn vương sắp tới rồi, biết Mộng Khê chuẩn bị tặng bổn vương lễ vật gì?”

      “Chàng thích cái gì?” Tặng lễ thôi mà, tất nhiên là phải tặng thứ thích, nhưng Nam Cung Quyết là Lạc vương Thanh Tiêu, tương lai là vua của nước, cái gì cũng thiếu, hơn nữa, cũng có đặc biệt thích cái gì, Lạc Mộng Khê đúng là biết phải tặng món lễ vật nào cả.

      “Chỉ cần là Mộng Khê đưa, bổn vương đều thích!” Vàng bạc châu báu, kỳ hoa dị thảo Lạc vương phủ cái gì cần có đều có, quá quen với cuộc sống cẩm y ngọc thực, Nam Cung Quyết đúng là biết bản thân đến tột cùng thiếu cái gì.

      Đương nhiên, nhà ba người hoà thuận vui vẻ, là chuyện mà Nam Cung Quyết mong muốn nhất, chỉ còn có tám tháng nữa thôi là cuộc sống như thế có thể thực được rồi.

      Nghĩ đến cuộc sống tương lai ngọt ngào, Nam Cung Quyết trong lòng vui vẻ cùng ngọt ngào thể dùng ngôn ngữ hình dung nhàng ôm lấy Lạc Mộng Khê, mặc sức tưởng tượng tương lai sau này: “Mộng Khê, chờ mọi việc giải quyết xong, bổn vương liền mang nàng cùng tiểu bảo bảo khắp đại giang nam bắc, nhìn xem dị quốc phong tình......”

      “Chàng rồi, Thanh Tiêu quốc làm sao bây giờ?” Thiên hạ thái bình, Nam Cung Phong, Nam Cung Dạ cũng khả năng lại quay về Thanh Tiêu, Nam Cung Quyết nhất định là vua của nước, hoàng đế suốt ngày bỏ du sơn ngoạn thủy, quốc gia làm sao bây giờ?

      Nam Cung Quyết đối với vấn đề này cho là đúng: “Đến lúc đó thiên hạ thái bình, còn phân tranh, bổn vương chỉ cần đem giang sơn giao cho vài đại thần năng lực xuất chúng để ý, dân chúng cũng được an cư lạc nghiệp.”

      “Vương gia, Vương phi, bữa tối đến!” Ngoài cửa truyền đến thanh Kì nhi cung kính bẩm báo, giữa phòng ngủ có ánh sáng, thân ảnh Nam Cung Quyết, Lạc Mộng Khê ôm nhau ánh lên cửa sổ, đám người Kì nhi dám mạo muội vào quấy rầy.

      “Vào !” Nam Cung Quyết buông Lạc Mộng Khê ra, đứng thẳng lên : “Mộng Khê, chúng ta mau chút dùng xong bữa tối rồi nghỉ ngơi, sau khi ngủ dậy, bổn vương có việc với nàng.”

      tại thể sao?”

      Nam Cung Quyết thần thần bí : “Thời cơ chưa tới, trước, mất linh!”

      Lạc Mộng Khê rất hiểu Nam Cung Quyết, nếu là việc muốn , cho dù nàng nghĩ trăm phương nghìn kế, cũng biết được, cho dù là có lộ ra, cũng tất là .

      Cho nên, nàng cũng hỏi thêm điều gì, trong nghi hoặc khó hiểu, dùng qua bữa tối: Ngủ xong liền biết đáp án, ta cần nóng lòng nhất thời.

      Ăn xong, khi tắm rửa nghỉ ngơi, Lạc Mộng Khê lại nghĩ tới việc của tiểu hồ ly: “Nam Cung Quyết, bằng chúng ta ‘ước pháp tam chương’ (định là 3 điều qui định), từ nay về sau, chàng thể lại tùy tiện giáo huấn tiểu hồ ly của ta nữa, chờ sau khi cục cưng xuất thế, chàng cũng thể tùy tiện giáo huấn bé cưng......”

      Nam Cung Quyết bưng ly nước tới trước giường ngồi xuống: “Nàng cho bổn vương giáo huấn tiểu hồ ly, bổn vương có thể lý giải, về phần tiểu bảo bảo, nó cũng là đứa bổn vương......”

      “Trưởng thành chàng có thể giáo huấn, trước đó, cho ta dạy!” Ta cũng muốn cho cục cưng biết, phụ thân thích khi dễ kẻ yếu đâu.

      Vốn tưởng rằng điều kiện rất khó đàm xong, Lạc Mộng Khê cũng làm tốt chuẩn bị cùng Nam Cung Quyết trường kỳ kháng chiến, dự đoán được Nam Cung Quyết suy tư lát, liền đáp ứng: “Được rồi, bổn vương đáp ứng điều kiện của nàng, từ nay về sau giáo huấn tiểu hồ ly, trước khi tiểu bảo bảo được năm tuổi, cũng giáo huấn bé được chưa?”

      Ách, hôm nay sao lại dễ chuyện như vậy nha? lại là muốn đánh chủ ý quái quỷ gì ? phải Lạc Mộng Khê đa nghi, mà là Nam Cung Quyết rất thông minh, mỗi bước đều được tính toán kỹ lưỡng, cho nên, Lạc Mộng Khê thể đề phòng nha.

      Khi Lạc Mộng Khê thầm đoán mục đích của Nam Cung Quyết, Nam Cung Quyết buông ly nước trong tay, xốc chăn lên nằm xuống bên cạnh Lạc Mộng Khê, vươn tay đem thân thể hương nhuyễn của Lạc Mộng Khê ôm vào trong lòng: “Nhanh ngủ , sau khi ngủ dậy, có thể biết được tình đáp án rồi.”

      Lạc Mộng Khê trong lòng nghi hoặc, đến tột cùng là chuyện gì mà làm cho Nam Cung Quyết biểu ngưng trọng như thế, vắt hết óc cũng đoán ra đáp án, mùi đàn hương người của Nam Cung Quyết thản nhiên truyền vào trong mũi, nàng trong lúc bất tri bất giác tiến vào mộng đẹp.

      Trong mông lung, tiếng của Nam Cung Quyết vang lên bên tai: “Mộng Khê, Mộng Khê...... Tỉnh tỉnh, mau tỉnh lại......”

      Ngay sau đó, Lạc Mộng Khê cảm giác mình bị bế lên, có quần áo mềm mại được phủ lên người.

      Lạc Mộng Khê hờn giận mở mắt, nhìn bầu trời ngoài cửa sổ tối đen như mực, rồi lại nhìn Nam Cung Quyết giúp nàng mặc quần áo, tâm sinh khó hiểu: “Nam Cung Quyết, hơn nửa đêm, chàng ép buộc cái gì?”

      “Mộng Khê, vừa rồi nàng phải muốn biết chuyện thần bí kia sao? Bổn vương tại mang nàng tìm đáp án!” Nam Cung Quyết trả lời nghi vấn của Lạc Mộng Khê, động tác trong tay cũng dừng lại, thuần thục liền mạch, giúp Lạc Mộng Khê mặc xong quần áo.

      “Nửa đêm tìm đáp án, tình chắc là đơn giản !” Lạc Mộng Khê xuống giường, tiếp nhận áo choàng trong tay Nam Cung Quyết phủ thêm lên người: “Rốt cuộc là chuyện gì, thần bí như thế?”

      “Thời điểm còn sớm, chúng ta vừa vừa !”

      Nam Cung Quyết, Lạc Mộng Khê ngồi xe ngựa, thậm chí còn có kinh động bất kì gã thị vệ cùng ám vệ nào trong biệt viện, hai người tay trong tay bay ra biệt viện, bay về phía trong thành.

      “Nam Cung Quyết, rốt cuộc sao lại thế này? tại có thể rồi chứ!”

      Nam Cung Quyết nhìn bốn phía tối đen như mực, xác nhận trong vòng trăm mét có người: “Kì hoàng cùng Tử quý phi chỉ là vợ chồng danh nghĩa, có vợ chồng chi thực, Kì hoàng mỗi lần qua đêm ở Tử Kinh cung, đều là tách ra ngủ, Lạc Tử Hàm biết được việc này, bởi vậy, lộ ra dấu vết!”

      Theo Kì hoàng , ông ấy lúc đó là quá mệt mỏi do phải ngồi trong thời gian dài nên mới duỗi hai tay ra muốn hoạt động gân cốt chút, vậy mà Tử quý phi giả kia lại nghĩ là Kì hoàng muốn cho nàng ta hầu hạ, là buồn cười.

      “Cái đó và kiện thần bí sắp công bố đêm nay có liên quan sao?” Gió thổi phất lên mái tóc trán Lạc Mộng Khê, lên nét xinh đẹp thuộc về phàm nhân.

      chỉ có liên quan, mà là có liên quan rất lớn!” Nam Cung Quyết mâu quang hơi trầm xuống, khóe miệng giơ lên tia ý cười quỷ dị:

      “Kì hoàng nhìn ra Tử quý phi là giả, liền thầm phái người giám thị nàng, Kì hoàng xử lý việc Tử quý phi bị tráo như vậy, chính là muốn tra ra điểm dừng chân của Tử quý phi giả mạo!” Sau đó, đem đồng đảng, lưới bắt hết.

      Ban ngày tên du côn đáng khinh kia, biết võ công, dĩ nhiên phải là đối thủ của Lạc Tử Hàm.

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      thanks nàng

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :