1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Lương Cầm Chọn Chồng - Thần Vụ Quang (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      :th_3::th_3:Xin lỗi các nhé. Truyện phải tạm dừng tháng vì mình ôn thi đại học ^^ sau khi thi xong mình cố gắng hoàn truyện nhanh nhé. Gửi lời chào tạm biệt tạm thời thân thương nhất tới các xinh đẹp :yoyo26::yoyo26:
      lananhtran51, Hoaithao, Hale2059 others thích bài này.

    2. Trúc Doanh

      Trúc Doanh Active Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      116
      chuc nang thj tot nhe!
      lananhtran51Bánh Bao thích bài này.

    3. lâm lang

      lâm lang Active Member

      Bài viết:
      294
      Được thích:
      165
      chúc nàng thi tốt
      lananhtran51Bánh Bao thích bài này.

    4. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Chương 50

      Ba người Hứa Lương Cầm gấp đến độ giống như kiến bò chảo nóng, hun khói chẳng sao nhưng lại rất dễ gây án mạng

      “Làm sao bây giờ?” Lúc đầu Khương Doanh còn bình tĩnh nhưng bây giờ bắt đầu sợ.

      “Tớ mặc kệ có tác dụng hay , cứ gọi điện giúp .”

      Tô Hiểu Vũ cầm điện thoại nhấn 110, tình huống cách ngắn gọn nhất, sau đó tắt điện thoại đến phía cửa, giọng cực kì bình tĩnh: “Bên kia họ đủ người để đến giúp, số người định nơi khác nhưng thấy tình huống của chúng ta khá khẩn cấp nên ưu tiên xử lý trước, chẳng qua thời gian chắc lâu nên bảo nhóm chúng ta hãy tự bảo vệ mình. Tớ nghĩ rồi, nếu lát nữa chúng ta thể chống nổi tớ với Khương Doanh ra.”

      “Cậu cái gì thế, tớ thà chết chứ ra đâu, cậu có biết họ muốn làm gì mình ?” Khương Doanh lập tức phản đối.

      “Tất nhiên là tớ biết họ muốn làm gì nhưng bốn người chúng ta cứ ở đây hít khói đến chết sao, tính mạng quan trọng hơn!”

      “Tớ đâu, tớ ra đâu!” Khương Doanh hốt hoảng lắc đầu.

      “Hiểu Vũ à…..” Hứa Lương Cầm chưa từng gặp mặt hốt hoảng của Khương Doanh mà luôn từng biết này, có chút nỡ.

      “Cậu im ! Đến nước này rồi, tính mạng quan trọng hơn hay là ngủ luôn tỉnh đây? Cứ kiên trì lúc, nếu khói lớn quá tớ mở cửa!” Tô Hiểu Vũ cắt lời Hứa Lương Cầm.

      Ngô Thừa Long cũng nghiêm túc: “Lương Cầm à, Hiểu Vũ rất đúng đấy, việc quan trọng bây giờ là giữ mạng sống.”

      Hứa Lương Cầm thèm nữa, biết Tô Hiểu Vũ có nỗi khổ của mình nhưng sao Khương Doanh có thể chịu đựng nổi, chỉ vào Ngô Thừa Long lớn: “Ngô Thừa Long, cậu là thằng đàn ông mà lại để đàn bà con hi sinh cứu cậu sao, cậu có mặt mũi à? Tớ cho cậu biết, tớ thà chết chứ bao giờ để lũ khốn bên ngoài kia chạm vào mình!”

      Ngô Thừa Long bình tĩnh nhìn khuôn mặt đầy nước mắt của Khương Doanh: “Việc này chẳng có gì là mất mặt hay , nếu bọn họ đồng ý dùng tớ đổi lấy cậu, tớ hoàn toàn ý kiến gì, cậu đồng ý cũng vô dụng thôi, hãy để cho bốn người tụi mình yên ổn về nhà .” cùng Hiểu Vũ là những người chịu khổ quen rồi, đương nhiên hiểu được vì sao Khương Doanh từ chối nhưng việc đến nước này rồi, còn lựa chọn nào khác sao?

      Khương Doanh đầy oán hận nhìn Ngô Thừa Long cùng Tô Hiểu Vũ, tuy nóng vội nhưng đúng là còn cách nào khác, muốn chết cũng được mà cũng đánh lại nổi.

      Bốn người giằng co, lúc này khói dày đặc hơn, Hứa Lương Cầm vội vàng đem hết chăn ga gối đệm chắn cửa, nghĩ người bên ngoài lại lấy cơ hội đó mà đốt lửa cao thêm, bốn người cố gắng dập lửa.

      Khói càng lúc càng nhiều, cho dù mở cửa sổ rồi nhưng bọn họ vẫn bị ngạt thở, cố gắng nằm xuống đất, nước mắt ngừng chảy ra.

      được, tớ ra mở cửa.” Ngô Thừa Long muốn đứng lên.

      Khương Doanh lập tức giữ chặt Ngô Thừa Long cầu xin: “Chờ chút nhé, khụ khu….. Xin cậu đấy, lát nữa thôi, biết đâu cảnh sát sắp tới rồi!”

      Ngô Thừa Long cùng Tô Hiểu Vũ nhìn nhau, Tô Hiêu Vũ gật đầu cái : “Khụ… khụ… Vậy đợi thêm 5 phút nữa, hơn kém!”

      Hứa Lương Cầm chợt nhớ tới việc, bật dậy đến tủ lấy khăn bông nhúng vào nước rồi phát cho mỗi người cái để bịt mũi miệng lại, làm như thế có thể chịu được lúc.

      “Lâu thế cơ à, muốn chết bên trong sao mấy !” Bọn bên ngoài cười khì khì, giống như chẳng sợ có án mạng, người bên dưới mặc dù lo lắng nhưng ai dám đứng ra chống trả.

      “Có phải tiếng cảnh sát hay ?” Bỗng có người câu.

      Tất cả mọi người im lặng lắng nghe, quả nhiên là có tiếng hú, giống như về phía này, tiếng càng lúc càng lớn, tiếng két của xe ngày càng nhiều, thanh to đến mức chói tai khiến những người chịu nổi phải che lỗ tai lại.

      Hứa Lương Cầm cũng nghe thấy, cảm giác tiếng xe quen lắm, giống y hệt con xe thể thao của Tống Dật Hàng khi phanh gấp, cố nén hô hấp bò đến cửa sổ, mơ hồ gọi to: “Tống Dật Hàng, có phải ?”

      “Lương Cầm! Lương Cầm! Em sao thế?”

      Cám ơn trời! Là rồi, đúng là Tống Dật Hàng rồi!

      “Nơi này là khách sạn, bọn họ muốn chúng em ngạt thở, mau tìm người đến đây giúp ! Khụ… khụ…., cũng đừng vội, họ nhiều người lắm, khụ…. Khụ…… Nhanh lên!”

      “Sao lại thế này, xem mau.” Ông chủ cao gầy bảo tên đàn ông ria mép xuống.

      lâu sau ta lập tức chạy lên: “Đến đây là chiếc xe thể thao, xa xa còn nghe thấy tiếng xe cảnh sát nữa.”

      thể nào, bọn lão Trương thể tới nhanh thế đâu! Nhanh, nhanh xuống xem , trước tiên xem thằng ở xe thể thao.” Ông chủ cao gầy nhíu mày xuống cùng số người.

      Chẳng qua lúc bọn họ tới đầu cầu thang đều bước lui về.

      Tông Dật Hàng cầm súng trong tay, ép những người này phải lui về hành lang, nhìn khói dày đặc ở trước cửa phòng chỉ súng về tên đàn ông cao gầy: “Mở cửa ra!”

      Ông chủ cao gầy giơ hai tay vô tội : “Tôi khóa cửa, là bọn họ chốt ở bên trong.” Tuy rằng em bọn họ hay đánh nhau đến liều mạng nhưng chưa bao giờ dùng súng, trong khoảng thời gian ngắn này đúng là hơi sợ.

      “Vậy lui lại hết cho tôi.”
      Tống Dật Hàng dùng súng buộc mấy người bọn họ lui xuống rồi đến cửa phòng Hứa Lương Cầm, sau đó : “Lương Cầm, Lương Cầm, bọn em ra , sao đâu.”

      “Người em à, chuyện gì cũng nên từ từ thôi, lát nữa cảnh sát mà đến thấy người em cầm súng cũng hay đâu.” Ông chủ cao gầy cười cười nhìn Tống Dật Hàng .

      ta vừa vừa thêm hai bước, tên ria mép nhanh chóng đánh vào Tống Dật Hàng.

      “Đoàng! Đoàng!” Hai tiếng súng kêu lên, tên ria mép chưa kịp ngã bất động ngay tại chỗ.

      Ông chủ cao gầy cùng mấy người khác nhìn tên ria mép ngã xuống, ta sống hay chết rồi.

      “Chắc chắn ta chết rồi.” Tống Dật Hàng vẫn cái tư thế đó, giống như phải người vừa bắn.

      Thấy những người này lộ vẻ mặt sợ hãi, cười cười : “ Súng tay tôi có tên gọi là Desert Eagle (DE, Đại bàng hoang mạc), súng này chỉ cần viên đạn bắn vào tay hay đùi thôi có thể lấy 30% cơ hội tử vong đấy, à tất nhiên là bất tử có thể giữ được tính mạng đấy, nó có thể xuyên qua áo chống đạn nữa. Mọi người cảm thấy hai phát súng bắn trực tiếp vào bụng ta có hậu quả gì ? Đạn của DE thế nào hả, trong bụng nhất định rất đáng sợ đấy, lát nữa mọi người có thể ngồi xuống mà nghiên cứu nó.”

      Con mẹ nó đây là loại khỉ đột gì thế, giết người rồi mà còn cười toe toét giải thích súng này mạnh cỡ nào sao, dường như người ta giết phải là người mà là con côn trùng nào đó!

      Chất lỏng khó ngửi từ ống quần hai người ông chảy xuống, có người trực tiếp quỳ xuống đất luôn, lúc này bọn họ mới cảm thấy tử thần gần mình cỡ nào, người trước mặt họ ràng là tên sát thủ biến thái!

      Bỗng nhiên có loạt tiếng bước chân dồn dập ở cầu thang, những người lên là những cảnh sát cùng công an đặc biệt.

      ta giết người!” Ông chủ cao gầy biết là mình được cứu, dùng tay chỉ Tống Dật Hàng lớn.

      ngờ những người cảnh sát trực tiếp vật ngã ông chủ cao gầy cùng những người còn lại, còng tay lại.

      “Các làm gì thế, kẻ sát nhân bắt mà lại bắt dân thường sao! Các làm ở đâu, tôi với Trương Sở là bạn bè, các hiểu chưa!”

      “Chúng tôi nhận được thông báo, có khủng bố ở khách sạn phóng hỏa giết người, cho nên điều động đặc công tới đây, trong quá trình bắt có người ý đồ đoạt súng nên bị đặc công đánh gục tại chỗ, đây là tự vệ chính đáng. Sếp Trương đường tới, chúng tôi báo cáo, tôi cũng chưa chắc Trương Sở nhận ra người bạn này đâu!” Đội trưởng cầm đầu đến chỗ ông chủ cao gầy nghiêm túc .

      ràng lúc đó, ông chủ cao gầy trơ mắt nhìn Tống Dật Hàng đưa súng giao cho tên đặc công, cũng lời nào.

      “Súng này cho vào quỹ ạ.” Người nọ cười với Tống Dật Hàng

      Tống Dật Hàng cũng để ý tới ta, ánh mắt rơi vào người Lương Cầm được cảnh sát cứu.

      “Lương Cầm, em sao chứ?” Tống Dật Hàng nhận Hứa Lương Cầm từ tay cảnh sát, lo lắng hỏi.

      Hứa Lương Cầm nép vào ngực Tống Dật Hàng , chỉ khóc lắc đầu, bởi vì hít khá nhiều khói, bây giờ cổ họng thể được, đau đến mức dám lớn.

      “Nhớ cho ấy uống nhiều nước, thức ăn thanh đạm thôi.” Người nọ để ý thái độ của Tống Dật Hàng, nhìn Hứa Lương Cầm rồi phương pháp phục hồi.

      “Cám ơn.” Rốt cuộc Tống Dật Hàng cám ơn, nhưng cũng chỉ hai tiếng đó thôi.

      “Giúp đỡ nhau là chuyện thường tình, cần cảm ơn, nhanh chóng an ủi bạn của . Nhưng mà lần sau xe của nên chậm chút, xe cảnh sát chúng tôi đuổi kịp xe đâu, kéo dài thời gian quá.” Người nọ vỗ vỗ vai Tống Dật Hàng, cười cười xử lý chuyện khác.

      “Đều tại em cả, bởi vì em nên mới hại bọn Lương Cầm!”

      Nghe được thanh của Khương Doanh, Tống Dật Hàng nhìn Hứa Lương Cầm trong lòng ngẩng đầu lên, Khương Doanh lúc này tới, nhìn đôi mắt ngưỡng mộ với Tống Dật Hàng.

      “Chuyện này đều do em cả, là em chưa biết lai lịch nơi này, cũng bởi vì những tên lưu manh kia gây rối với em nên để bọn Lương Cầm chịu khổ theo, có thể trách em.”

      Đầu tiên Tống Dật Hàng cúi đầu nhìn khuôn mặt bị hun khói của Hứa Lương Cầm, sau đó hôn lên trán rồi mới : “Nếu Lương Cầm thực xảy ra chuyện, cho là chỉ trách đơn giản thế thôi sao? Nhưng may có chuyện gì cả, cũng chẳng phải vấn đề nên trách hay , về sau đừng có gặp Lương Cầm nữa là được rồi, bằng đừng nghĩ Khương gia nhà sống nổi!”

      Hứa Lương Cầm kéo kéo áo Tống Dật Hàng, cản được nặng lời với Khương Doanh.

      Tống Dật Hàng ôm sát giọng : “Chúng ta về nhà, em còn yếu thế nên đứng.”

      Hứa Lương Cầm gật đầu đồng ý, đúng là phải mất thời gian dài nghỉ dưỡng.

      Lúc Tống Dật Hàng có dặn đội trưởng đội cảnh sát chăm lo cho Ngô Thừa Long và Tô Hiểu Vũ, từ đầu đến cuối chẳng thèm liếc Khương Doanh tới lần.

      mặt Khương Doanh ướt đẫm nước mắt, nhìn Tống Dật Hàng che chở cho Hứa Lương Cầm cách tuyệt đối rồi ngồi vào xe thể thao lập tức rời đến tận lúc nhìn thấy bóng dáng xe nữa đâu.

      Tô Hiểu Vũ : “ thôi, chúng ta ngồi xe cảnh sát về.”

      Khương Doanh quan tâm tới Tô Hiểu Vũ, thẳng vào xe cảnh sát.

      Tô Hiểu Vũ biết rằng từ hôm nay khả năng chẳng còn người bạn tên Khương Doanh nữa cho nên để ý thái độ của nàng, chỉ theo Khương Doanh mà chẳng gì.

      Trở về, Tống Dật Hàng tắm rửa cho Hứa Lương Cầm, ngoan ngoãn nằm trong lòng mà thiếp .

      Tống Dật Hàng vỗ lưng Hứa Lương Cầm rồi suy nghĩ hơn nửa ngày mới ngủ.

      Những ngày tiếp theo, Tống Dật Hàng rất quan tâm , Hứa Lương Cầm vì thế phục hồi rất nhanh, tuy giọng có hơi khàn khàn nhưng dù sao có thể chuyện được.

      “Tống Dật Hàng, sao biết em ở đó, lại còn có thể dự liệu được mà báo cảnh sát nữa.” Lúc hai người ăn cơm, rốt cục Hứa Lương Cầm hỏi chuyện mình thắc mắc.

      Tống Dật Hàng gắp thức ăn vào bát Hứa Lương Cầm, sau đó để đũa xuống nhìn : “Lương Cầm, biết sớm muộn gì em cũng hỏi chuyện này, ra cũng suy nghĩ khá lâu, cuối cùng quyết định cho em biết tình hình cụ thể.”

      “Cái gì mà tình hình cụ thể, mau .” Hứa Lương Cầm đầy bụng tò mò hỏi.

      Tống Dật Hàng trầm ngâm lúc lâu rồi : “ Vậy trước tiên đến bệnh của .”
      Last edited by a moderator: 8/5/19
      lananhtran51, Pe Mick, bogani32 others thích bài này.

    5. Hoaithao

      Hoaithao Member

      Bài viết:
      47
      Được thích:
      52
      Tất nhiên là ủng hộ nhiệt tình rồi bé, chúc em có kết quả thi tốt nhé. :th_78::th_78::th_78:
      lananhtran51Bánh Bao thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :