1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Lương Cầm Chọn Chồng - Thần Vụ Quang (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Chương 48

      Tống Dật Hàng thấy người đến là Shibata Hisako, phản ứng đầu tiên là nhìn biểu cảm của Hứa Lương Cầm, thấy sắc mặt rét run, sắc mặt cũng vì thế mà khó coi hơn. Nhưng gì, chỉ ở dưới bàn nắm chặt tay .

      Hứa Lương Cầm vài lần muốn thoát ra nhưng thành công, cuối cùng bất động, để mặc Tống Dật Hàng nắm lấy.

      “Hisako đến đây, ngồi bên cạnh này, em với Dật Hàng khó mời đấy, nhưng tối thiểu trong điện thoại em còn chuyện vài lời lòng với hơn là nó, gọi cho Dật Hàng hơn trăm cuộc mà nó thèm nghe, gọi lại cũng luôn. Thành ra phải đơn phương chiến đấu, phải tiếp Trung Minh và lão Mạnh cùng vợ ấy, chắc em chưa biết ba vị này đúng , giới thiệu cho em nhé.”

      “Dật Hàng gần đây rất bận, công việc chất như núi vậy.” Hisako đến gần Trần Đại Lương nhưng nhìn về phía của Tống Dật Hàng và Hứa Lương Cầm mà lễ phép chào bọn Mạnh Tề, lại mong chiếu cố nhiều hơn, ba người Mạnh Tề cũng đứng dậy chào, sau đó cảm thấy bữa cơm ngày hôm nay ổn lắm.

      “Em cần thay nó giải thích, hiểu hết, lát nữa chúng ta vừa ăn vừa chuyện.” Trần Đại Lương hướng Shibata Hisako khoát tay áo.

      Lúc này người phục vụ đem thức ăn và rượu lên bàn rồi lui ra.

      “Đồ ăn thức uống có hết rồi, tôi là chủ nhà nên trước tiên kính mọi người ly nhé, cám ơn tất cả mọi người có mặt ở đây.” Trần Đại Lương đứng lên uống cạn chén rượu.

      Những người khác cũng uống theo, Hứa Lương Cầm tất nhiên có thể uống nhưng chưa kịp cầm ly lên Tống Dật Hàng trước bước đoạt lấy rồi uống thay .

      Trần Đại Lương thấy vậy gì, Hisako cũng chỉ mỉm cười dùng khăn giấy lau khóe miệng, ba người còn lại thấy nhưng thể trách được gì.

      Khi Trần Đại Lương uống rượu xong cũng ngồi xuống, lại rót đầy ly hướng Tống Dật Hàng : “Dật Hàng, chúng ta có 10 năm tình nghĩa, hôm nay vì tình em hãy uống chén .”

      Tống Dật Hàng vừa động nhưng nhúc nhích: “Chén này chứa nhiều nội dung , ràng mới uống.”

      Trần Đại Lương tự uống rượu, uống xong còn đập mạnh chiếc chén xuống bàn rồi lớn: “Dật Hàng, có chút lời để trong lòng thể được, dù sao bọn lão Mạnh cũng chẳng phải người ngoài. Hisako bên chú bao lâu cần , bạn bè ở nước ngoài ai ai cũng biết chú với Hisako là đôi, Hisako toàn tâm toàn ý theo chú, bất kể chú chơi hay tìm bao con đàn bà bọn cũng dám câu tốt nào với chú, chỉ lặng lẽ thừa nhận. tại tốt rồi, chú về nước lâu đem Hisako để vào mắt nữa cơ à, bây giờ là gì đây?”

      Ba người Mạnh Tề trợn tròn mắt, hiểu vì sao Trần Đại Lương thay Shibata Hisako ra mặt. Lại nhìn Hisako cúi đầu lau nước mắt, trong khoảng thời gian ngắn diễn ra việc này biết gì, biết khuyên ra sao bởi vì bọn họ biết lai lịch của Hisako, nên linh tinh hơn.

      Lúc này Trần Đại Lương đột nhiên chỉ vào Hứa Lương Cầm chất vấn: “ là cái thứ gì, từ lúc vào cửa đến cái rắm của mọi người cũng tha, thấy Hisako mặt như băng bó, tôi mời mọi người uống rượu cũng thèm uống mà để Dật Hàng uống thay , cho mình đẹp tựa thiên tiên sao? cũng nhìn lại mình trong gương , cùng thứ bậc với Hisako chắc? Thấy được ánh mắt e ngại của Hisako nên cút chứ, còn con mẹ nó giả vờ ấm ức. có biết trong lúc Dật Hàng cùng Hisako tình cảm thắm thiết là con đàn bà châm ngòi li gián hay ? Với cái bộ dáng và thủ đoạn rẻ tiền này mà còn dính lấy Dật Hàng đến nửa năm cơ à? Đúng là chuyện buồn cười! Hisako em đừng khóc, loại điếm này cơ bản cần nhiều lời với ta, cút là chuyện sớm hay muộn thôi!”

      Tống Dật Hàng nắm lấy đôi tay lạnh như băng của Hứa Lương Cầm, sắc mặt trầm đến đáng sợ, như chỉ chờ Trần Đại Lương xong bùng cháy.

      Ba người Mạnh Tề cực kỳ lo lắng, biết Tống Dật Hàng thế nào, cũng biết Trần Đại Lương ỷ lại cái gì mà dám đắc tội với Tống Dật Hàng, Trần gia mở trung tâm thương mại họ đều biết nhưng nghe có cái gì khác nữa.

      Hứa Lương Cầm nhìn Trần Đại Lương gào đến đỏ mặt, nhìn Hisako ấm ức khóc lóc như vợ khỏi cảm thán, xem ra trong mắt nhìn nào đó Hisako giống như công chúa Bạch Tuyết đáng thương, mà khác nào mẹ ghẻ của Bạch Tuyết!

      thích Hisako à?” đợi Tống Dật Hàng phát tác, Hứa Lương Cầm dùng sức bỏ tay Tống Dật Hàng ra đứng lên, động tác này của khiến tim Tống Dật Hàng tí nữa nhảy ra ngoài, còn tưởng Hứa Lương Cầm tức giận đến mức chạy khiến nghĩ chạy ôm lấy , nghĩ tới Hứa Lương Cầm chỉ hỏi Trần Đại Lương làm người ta hiểu được chuyện gì xảy ra.

      Trần Đại Lương giật mình, tiện đà kêu to: “Con mẹ nó con điếm này mày bậy bạ gì vậy!”

      “Tôi con mẹ nó có phải bậy hay hoàn toàn có thể hỏi lương tâm của mình, Hisako ở đây, có thích ấy hay là người ràng nhất, có khi ấy còn hơn bản thân ấy chứ. Nếu thích ấy tại sao phải hỏi những bên người của em mình, nhìn đâu giống người keo kiệt về lương tâm, đúng chứ? đáng khinh khi chỉ vì đàn bà con mà gây với em tốt của mình, tôi thấy là người vì có được người mình mà Tống Dật Hàng lại chẳng biết quý trọng bảo vệ người mình nên cảm thấy ấm ức đúng ? cảm thấy bản thân mình là người đức cao vọng trọng nên phải dùng mặt mũi của người chủ trì chuyện chính nghĩa chứ gì!”

      Hứa Lương Cầm xong lại quay sang nhìn Shibata Hisako: “Hisako tiểu thư, sao lại có thể lợi dùng người đàn ông để loại trừ tình địch cho mình? cảm thấy rất đắc ý phải ? làm như vậy tình cảm em của bọn họ vỡ tan có hiểu ? Chắc là muốn tìm tất cả những tên đàn ông về đây để những ấm ức của mình sau đó lợi dụng tình cảm của bọn họ làm rạn nứt tình em với Tống Dật Hàng hả? Cái việc đem tình cảm ra để đùa vui rất là thiếu đạo đức có biết ?”

      vừa dứt lời sắc mặt Shibata Hisako đột nhiên trắng bệch lời, mặt Trần Đại Lương lúc đỏ lúc trắng ra.

      Bọn Mạnh Tề từ kinh ngạc đến bội phục nhìn Hứa Lương Cầm, nghĩ có suy nghĩ sâu sắc đến vậy, những đối phó được với Trần Đại Lương mà còn uy hiếp được đối thủ của mình.

      “Là tôi cho Lương Cầm uống rượu, mời rượu nhưng chưa đủ tư cách để ấy uống đâu. Đại Lương, sai, tình cảm em 10 năm tôi biết chứ, tính tình thẳng thắn hay xúc động, có chút chuyện tôi có thể tha thứ, có số việc tôi chẳng thể tha thứ nổi, mắng tôi hai ba câu, tôi có thể nghĩ tới tình cảm em 10 năm mà nhịn được, nhưng đụng vào Lương Cầm là được, ấy là người quan trọng của tôi, ai có thể chạm vào ấy! Hơn nữa trong mắt tôi, ấy là người hoàn hảo, mọi phụ nữ đáng đứng cùng ấy!”

      “Nếu thích Hisako tôi hi vọng hai người có thể nên duyên với nhau. Chén rượu này khi tôi uống hết tình cảm em cũng giải tán, sau này nếu chẳng may có gặp lại nhau, có có tôi, đến lúc đó đừng trách Tống Dật Hàng tôi tình cảm em!” Giọng Tống Dật Hàng bình tĩnh nhưng sắc mặt trầm đến dọa người.

      “Dật Hàng, thể như vậy được!” Shibata Hisako kêu tiếng, trong lời Tống Dật Hàng ý chỉ đem Trần gia hủy sạch, điểm ấy hơn ai hết.

      Tống Dật Hàng nhìn thẳng vào mắt Shibata Hisako, trong mắt tia ấm áp : “Hisako, chuyện ngu xuẩn như thế mà còn làm lần nữa lập tức xách vali về Mỹ, tôi có khả năng tha thứ vô điều kiện được, mấy năm nay hẳn hiểu được rồi chứ, mấy chuyện làm chẳng qua tôi để vào mắt nên mới so đo với !”

      Shibata Hisako khóc lóc : “Dật Hàng, là em đúng, em nên kéo Đại Lương vào, tha cho ấy .”

      Trần Đại Lương tin tưởng vào năng lực của Tống Dật Hàng nhưng vẫn phục: “Hisako, thừa nhận thích em, em thích cũng sao, hôm nay làm chuyện này là vì nguyện ý, liên quan tới em nên em cần cầu xin cho . Tống Dật Hàng bị con điếm đê tiện này làm cho đầu óc mê muội, nó chỉ chơi đùa được thời gian rồi chán thôi. Cùng lắm trung tâm thương mại nhà mở là được chứ gì, ra nước ngoài có thể tiến vào thị trường Trung Đông kiếm tiền, cho dù nó có cưỡi ngựa cùng đến được!”

      Tống Dật Hàng giận quá hóa cười: “Trần Đại Lương, tôi được làm nhục Hứa Lương Cầm mà coi như gió thoảng qua có phải ? Bản thân tôi hi vọng mau về nhà và cùng người thân dọn dẹp các thứ rồi cút khỏi nước , đến lúc đó mạng cả nhà đều nằm trong tay tôi đấy, khu vực Trung Đông chắc cũng có cái gọi là lệnh truy nã đúng ?”

      Rốt cuộc Trần Đại Lương dám ăn to lớn nữa, đương nhiên Trần Đại Lương hiểu lệnh truy nã là gì, nhớ phóng viên người Mỹ bị vị lãnh tụ nước nào đó hạ lệnh truy nã, chính phủ nước Mỹ cũng áp dụng phương thức bảo vệ, vệ sĩ 24 giờ, thậm chí thay đổi thân phận và dáng vẻ, bảo vệ đến 8 năm, cuối cùng người ký giả vẫn bị ám sát.

      Bởi vì nhiều năm ở ngước ngoài nên Trần Đại Lương cũng nghe được số việc, có người mấy năm nay Tống gia tiến sâu vào thị trường Trung Đông, cho dù là công ty tư nhân hay gia tộc Ả Rập đều có quan hệ lợi ích rất chặt chẽ, đương nhiên mọi người đều nghĩ đó là truyền thuyết, là tin vỉa hè đáng tin.

      Nhưng nếu hôm nay Tống Dật Hàng có thể ra những lời này, đủ để thấy những tin đồn đó là , mà Trần Đại Lương và người nhà ở nước ngoài trừ có chút tiền có năng lực gì, đến lúc đó chẳng cần lệnh truy nã, Tống Dật Hàng chỉ bỏ chút tiền tùy tiện chọn mấy bang đảng mafia cũng khiến cả nhà Trần Đại Lương chết minh bạch!

      Nhớ Hisako bảo Tống Dật Hàng có tính cách khó lường, tuyệt đối giống vẻ ngoài ôn hòa hiểu lễ nghi kia, tại nhìn Tống Dật Hàng ôm Hứa Lương Cầm thấp giọng trấn an, Trần Đại Lương mới hiểu đôi mắt kia lạnh lùng đến mức đóng băng như thế nào, vậy mà Trần Đại Lương chưa bao giờ phát ra.

      “Dật Hàng, ….” Rốt cuộc Trần Đại Lương khó khăn mở miệng nhưng được, Trần Đại Lương muốn cầu xin tha thứ nhưng lại biết gì, loại yếu thế này Trần Đại Lương chưa từng trải qua.

      đừng cầu xin tha thứ làm gì, Lương Cầm còn chưa đến Trung Đông, tôi vừa vặn mang ấy ra ngoài chơi.” Tống Dật Hàng xong thờ ơ uống hớp trà.

      Hứa Lương Cầm nhìn trái nhìn phải, cuối cùng ánh mắt rơi vào Trần Đại Lương có biểu cảm như bố mẹ chết kia, biết gia cảnh Tống Dật Hàng có lớn như thế hay nhưng việc sợ nhất vạn mà sợ vạn nhất, cũng muốn đem chuyện này phô trương, càng thích xảy ra án mạng.

      “Tống Dật Hàng, em thấy hay là thôi , mọi người chỉ cãi nhau vài câu thôi, đâu cần căng thẳng thế.” Hứa Lương Cầm lắc lắc tay Tống Dật Hàng .

      “Đại Lương, Lương Cầm vì cả nhà mà cầu xin tôi đấy, có phải nên làm chút gì đó cảm ơn nhỉ?” Tống Dật Hàng quay đầu nhìn Hứa Lương Cầm, mặt khôi phục nét tươi cười.

      Trần Đại Lương nhăn mày: “Chú thế nào như thế, nghe theo.”

      “Như vậy , tôi thay Lương Cầm điều kiện, trung tâm thương mại nhà đưa nửa cổ phần cho ấy là được.”

      “Được.” Tiền có thể giải quyết là tốt rồi, tuy Trần Đại Lương đồng ý nhưng rất đau lòng, nửa cổ phần đấy! Nhưng nghĩ mà xem, nếu cho nửa cổ phần công ty mà Tống Dật Hàng lấn vào làm ăn của nhà , như vậy thấy an ủi ít nhiều.

      Hứa Lương Cầm nhanh chóng kéo áo Tống Dật Hàng: “Cái này được đâu.”

      Giống như ăn cướp vậy.

      “Đồ ngốc, ta chưa lo sao em lo rồi? Nhà ta có tiền nhiều lắm, nhiêu đây đáng là bao.” Tống Dật Hàng muốn Hứa Lương Cầm yên tâm.

      “Thế à, vậy em yên tâm rồi.” đáng giá bao nhiêu tiền hả? Vậy chắc bằng cái siêu thị, có cổ phiếu cũng tốt, chẳng phải mấy công ty có mấy cổ phiếu thôi sao, vừa nghĩ Hứa Lương Cầm liền yên tâm.

      Mạnh Tề cùng Vương Trung Minh nhìn nhau, khỏi nghĩ: Đầu tư mấy cái trung tâm lên tới hàng trăm tỉ mà lớn sao? Lời như thế mà Tống Dật Hàng cũng được, nhưng thấy Hứa Lương Cầm đúng là bé đơn giản, Tống Dật Hàng gì con bé cũng tin!

      “Lương Cầm, thôi, chúng ta đến nơi khác ăn cơm”

      Hứa Lương Cầm đương nhiên biết bữa cơm này thể nuốt nổi được nữa cho nên ngoan ngoãn đứng lên với bọn Mạnh Tề, Tôn Linh và Vương Trung Minh cũng gật đầu cùng Tống Dật Hàng.

      “Thời điểm Hisako xuất còn tưởng em giận , sau đó ầm ĩ đòi chia tay với nữa.” Tống Dật Hàng ngồi vào trong xe cười , nghĩ tới phản ứng của Hứa Lương Cầm nằm ngoài dự đoán của mọi người, ý nghĩ rất nhanh nhạy, chuyện câu nào câu nấy rất sắc bén.

      “Đầu tiên em rất tức giận, nhưng về sau thấy chuyện ràng có quan hệ với thôi. Chẳng qua em thấy bạn đúng là chẳng có việc gì làm, nên vì mình thích mà đùa giỡn như thế. ra chuyện này ta cũng hẳn sai, hơn nữa ta có thể chuyện này riêng với , hà cớ gì phải bù lu bù loa lên như vậy? lệnh truy nã là ý gì thế, nghe giống như là mafia vậy.”

      tivi em thấy nhiều rồi đấy, phô trương thanh thế và tiện đà hù dọa ta chút, nghĩ ta sợ nhanh thế.”

      quen mafia à?”

      “Sao lại quen, quen nhiều chứ.”

      Hứa Lương Cầm , lát sau còn : “ đừng coi em là trẻ con nữa, em cũng xin dùng cái lệnh truy nã làm việc giúp em đâu, đừng có dọa em!”

      Tống Dật Hàng dường như rất vui: “Bé ngoan, phải lo em sợ hãi sao.”

      Hai người ăn cơm xong về chỗ ở, người làm việc, người viết tiểu thuyết, ai ảnh hưởng đến ai, chỉ là Tống Dật Hàng vừa hết bận quấn quýt lấy Hứa Lương Cầm, Hứa Lương Cầm bị cuốn lấy cũng viết được nữa, đành phải tắt laptop rồi lên giường nghe thầy Tống giảng dạy.

      Ngày ngày cứ thế trôi qua, Hứa Lương Cầm cảm giác như mình với Tống Dật Hàng sống cuộc sống của đôi vợ chồng già, hai người làm gì cũng đều ở chỗ với nhau, quả khác gì với cuộc sống của trạch nữ trước kim chẳng qua là thêm người làm cùng thôi.

      “Lương Cầm, ăn cơm chưa?” Vào buổi trưa Tô Hiểu Vũ gọi điện cho Hứa Lương Cầm.

      ăn đây, chuyện gì thế?”

      lâu rồi gặp cậu, nhớ muốn chết. Cuối tuần gặp nhau được , có tớ, Đại Long và Khương Doanh, ra ngoài chơi 2- 3 ngày rồi về, chiều chủ nhật về, Khương Doanh có thẻ ưu đãi đó, cậu có ?”

      “Đương nhiên là rồi! Về sau các cậu gặp cơ hội tốt đừng có quên chị đây, thân phận chị bây giờ khác xưa rồi, là cổ đông cửa hàng rồi đó.”

      “Tớ thấy cậu chắc là cổ đông thửa ruộng nào đó rồi, cậu muốn đâu tớ bảo Khương Doanh tiếng, tốt nhất cậu nên mang theo chiếc áo tắm 4000 đồng, ngâm suối nước nóng dùng đến nó, nghe ở đó có thợ mát xa tốt nhất nước đấy, thắt lưng tớ đau gần chết rồi, vừa vặn cần xoa bóp.”

      “Cậu tin thôi, chờ thủ tục xong xuôi biết lợi hại của chị đây.” Hứa Lương Cầm hí hửng tắt điện thoại, ước gì bước cái sang thứ 6 luôn, có thể chơi với bọn Hiểu Vũ.

      Lúc tan làm, Tống Dật Hàng đến đón Hứa Lương Cầm, hai người trò chuyện xem cơm tối ăn gì.

      “Em với việc này, cuối tuần này em chơi với bọn Hiểu Vũ, cũng xa lắm, xe mất khoảng 4 giờ thôi, chiều chủ nhật em về, làm tốt công tác chuẩn bị cho em nhé.”

      với những ai thế?” Tống Dật Hàng hỏi, nụ cười mặt phai nhạt dần.

      “Còn có ai nữa chứ, có Hiểu Vũ này, Đại Long với Khương Doanh nữa, có thẻ ưu đãi hạng sang nữa đó.”

      “Em được !” Tống Dật Hàng lái xe vào bãi đỗ xe, sau đó bác bỏ kế hoạch của Hứa Lương Cầm.
      Last edited by a moderator: 8/5/19
      lananhtran51, Pe Mick, bogani28 others thích bài này.

    2. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Chương 49

      “Tại sao cho em ?” Hứa Lương Cầm bị thái độ của Tống Dật Hàng làm hoảng sợ, biết tại sao lại cho chơi với bạn của mình.

      Tống Dật Hàng cũng ý thức được thái độ của mình có chút quá khích. Vì thế hòa hoãn : “Em muốn ra ngoài chơi có thể mang em chơi, em cứ nơi nào đó, trong nước hay ngoài nước thành vấn đề, sớm muốn đưa em ra ngoài chơi rồi, cần chuẩn bị đồ đến nơi mà mình biết.”

      “Sao có thể như vậy chứ? Em với với nhau giống. Em chỉ chơi với bạn bè hai ngày thôi mà, chuyện quá bình thường, lại chỗ đó nhiều người đến lắm, sao lại là nơi biết tên được.”

      “Lương Cầm à, em thấy trời lạnh rồi đó, đường đều có mấy lớp băng mỏng, đường cao tốc nguy hiểm lắm. Hơn nữa mấy bài báo cũng mấy ngày này nên suối nước nóng, tốt cho cơ thể đâu, nên .”

      “Sao lại có cái tật xấu này thế? Mỗi ngày đều nghĩ ra đủ thứ xấu xa, phải cả ngày ở nhà đều tốt đâu, đừng lo lắng chuyện đâu được , chiều chủ nhật là em về rồi.” Hứa Lương Cầm kiên nhẫn an ủi Tống Dật Hàng.

      Sắc mặt Tống Dật Hàng thay đổi ngày càng tệ : “Lương Cầm, em nghe lời, được .”

      “Đây phải là chuyện nghe lời hay nghe lời, em cũng phải trẻ con, chẳng lẽ em đâu cũng quản sao?” Hứa Lương Cầm có chút tức giận, dáng vẻ Tống Dật Hàng thế này là cố tình gây .

      tất nhiên phải xen vào, nếu như bạn bè đồng nghiệp ăn cơm với nhau đón em, nhưng nếu phải tới những nơi xa khác cùng em, bằng em cũng đừng hòng được .”

      khẳng định chắc chắn chứ Dật Hàng? Hứa Lương Cầm trừng mắt to nhìn Tống Dật Hàng, biết ấy lấy tự tin ở đâu mà có thể quản lý đấy.

      “Tống Dật Hàng, em và ở với nhau, nhưng như vậy có nghĩa là có thể quản lý em. Em có tự do của mình, em muốn cùng ai tự em quyết, nếu như có lý do chính đáng có quyền đâu.” Hứa Lương Cầm cũng nghiêm mặt.

      Tống Dật Hàng thèm nhắc lại, trở về chỗ ở, hai người thèm để ý tới nhau, cơm tối cũng chẳng thèm ăn. Tống Dật Hàng tới thư phòng, Hứa Lương Cầm ngồi ở phòng khách hờn dỗi, càng nghĩ càng giận, chuyện này có sai, Tống Dật Hàng dựa vào gì mà giận với chứ?

      Cuối cùng đứng dậy khỏi phòng khách, tại muốn nhìn tên đàn ông này.

      Nằm ở giường nhìn trần nhà, Hứa Lương Cầm bất tri giác ngủ thiếp , đến lúc bị chấn động bừng tỉnh

      làm gì thế, thả em xuống!” Phát Tống Dật Hàng ôm ra ngoài, Hứa Lương Cầm lập tức giãy giụa.

      “Trở về ngủ.” Tống Dật Hàng càng ôm chặt .

      “Tối hôm nay em chỉ muốn ngủ mà cũng được sao? đem em trở về phòng, em cũng có thể ra ngoài.” Hứa Lương Cầm tức giận .

      ôm em trở lại.” Đem Hứa Lương Cầm thả xuống giường, Tống Dật Hàng đứng bên giường nhìn .

      “Tống Dật Hàng, ý thức được việc mình sai sao?”

      Tống Dật Hàng nhíu mày: “Sai sao? biết mình sai chỗ nào.”

      “Trong lòng có vấn đề có biết ? Luôn luôn suy nghĩ mọi chuyện theo chiều hướng xấu , giống như hận thể lôi hết thiên tai bão tố xuống đầu em. Hơn nữa còn gia trưởng muốn quản em, hạn chế tự do của em, cha mẹ em cũng đến mức như đâu!” Hứa Lương Cầm xoay người ngồi xuống lên án Tống Dật Hàng.

      Ánh mắt Tống Dật Hàng trở nên sắc bén, tiện đà khôi phục hòa hoãn: “Lương Cầm, oan uổng quá, muốn em chịu chút tổn thương nào, em hiểu mà.”

      Hứa Lương Cầm cũng : “Em biết vì tốt cho em, nhưng em phải trẻ con, hơn nữa trước khi biết em vẫn sống tốt, hy vọng có thể tôn trọng em, tôn trọng bạn em.”

      “Từ khi quen em rồi biết hoàn cảnh của Tô Hiểu Vũ và Ngô Thừa Long, có thành kiến gì với hai bọn họ.”

      “Vậy định kiến với Khương Doanh sao?” Hứa Lương Cầm lập tức hỏi lại.

      “Vì sao em thế?” Tống Dật Hàng ngồi xuống giường, nghiêm túc nhìn Hứa Lương Cầm.

      “Bởi vì em cảm giác Khương Doanh thích , hơn nữa lúc ở Tinh Quang, hai người chuyện với nhau, giọng điệu hình như tốt cho lắm.”

      Tống Dật Hàng cười: “Rất nhiều cũng có thái độ tốt với , nguyên nhân là bởi vì các ấy thầm mến nhưng được đáp lại.”

      đừng có tự kỷ thế, Khương Doanh rất coi thường người phong lưu đa tình đấy!”

      “Vậy tốt, Lương Cầm em đừng suy nghĩ nhiều, với Khương Doanh quan hệ chỉ dừng lại ở chỗ cha ấy cung cấp vật liệu xây dựng cho nhà , cùng ấy chỉ gặp nhau có 2-3 lần thôi.”

      Điều này rất khớp với lời Khương Doanh , vậy cho là bọn họ đơn giản hợp mắt nhau , trong lòng Hứa Lương Cầm thoáng thấp xuống chút, tuy thế nhưng vấn đề giải quyết được.

      “Đừng sang chuyện khác, thứ 6 này em nhất định ra ngoài với bọn Hiểu Vũ.”

      nhiều như thế mà em vẫn nghe lời khuyên.” Cuối cùng Tống Dật Hàng đổi mặt.

      “Tại sao em lại thấy dường như phải khuyên bảo em, em có phải giết người cướp của đâu? Em chỉ chơi với bạn vài ngày thôi, có cần làm bộ mặt đáng sợ này với em ? đừng nữa, giữa chúng ta bây giờ khai thông!”

      Biểu cảm Tống Dật Hàng đạm mạc: “Em thích cứ .” xong xoay người ra ngoài.

      Hứa Lương Cầm lẻ loi giường lớn, lại nghĩ rốt cuộc là có sai , qua hơn 20 phút, khẳng định mình làm gì sai cả, Tống Dật Hàng mới là đồ phân biệt phải trái, cho nên thoải mái nằm ngủ.

      Hai người vẫn chiến tranh lạnh, Tống Dật Hàng cũng thèm đón Hứa Lương Cầm, bữa sáng hay bữa tối đều ra ngoài ăn, mỗi đêm Hứa Lương Cầm đều mang laptop về phòng ngủ chính, Tống Dật Hàng làm việc ở thư phòng, sau đó về phòng khách nghỉ ngơi.

      Buổi tối thứ 5, Tống Dật Hàng ngồi ở phòng khách lạnh lùng nhìn Hứa Lương Cầm thu thập đồ đạc cho vào vali, mà Hứa Lương Cầm coi như thấy , giống như tự mình thay quần áo vậy.

      phải chỉ hai ngày thôi sao, sao em mang lắm đồ thế?” Rốt cuộc Tống Dật Hàng mở miệng trước, chẳng qua giọng khô cằn tốt.

      “Mang theo tất nhiên là dùng đến.” Hứa Lương Cầm cũng ngẩng đầu chỉ câu.

      Tống Dật Hàng nghe xong hừ tiếng rồi xoay người vào thư phòng, Hứa Lương Cầm nhìn bóng lưng trợn mắt, hai người bọn họ cứ thế, phải thế nào mới quay về như ban đầu? Hay là chờ về .

      Thứ 6, tan làm, Hứa Lương Cầm ngồi xe đến bến xe, ở phòng chờ gặp Tô Hiểu Vũ, Ngô Thừa Long và Khương Doanh, mọi người cực kỳ vui vẻ, nhiều ngày thấy Hứa Lương Cầm, ba hết chuyện. Ngô Thừa Long đơn giản vì phụ nữ phục vụ, người khuân 4 túi.

      đến tiệm Fastfood ăn cơm, chờ thời gian đến gần tới đại sảnh, xe chợ nên ít người ngồi, mọi người vui vẻ chuyện, hơn 1 giờ tất cả đều mệt rã rời, trong xe cũng yên tĩnh hơn.

      Đến nơi là rạng sáng, mơ mơ màng màng xuống xe, Hứa Lương Cầm ngáp chờ Ngô Thừa Long lấy chìa khóa phòng, chờ phân phòng rồi mới phát là 8 người phòng, mặc dù vui nhưng ngẫm lại nếu tới nên so đo.

      “Tớ muốn vệ sinh.” Tô Hiểu Vũ để đồ xong đứng lên.

      “Tớ cũng , Khương Doanh, cậu có ?” Hứa Lương Cầm lập tức hưởng ứng, ngủ yên.

      Khương Doanh nhíu mày nhìn bài trí trong phòng, nghĩ điều kiện lại tệ đến thế, thế này được, thấy Hứa Lương Cầm hỏi lắc đầu: “Tớ , các cậu , chú ý an toàn nhé.”

      Vì thế Hứa Lương Cầm cùng Tô Hiểu Vũ cùng nhau ra ngoài, đến tầng 1 thấy có người phục vụ liền hỏi toilet ở đâu, người phục vụ tùy tiện chỉ bên ngoài: “Bên ngoài, quẹo trái là thấy.”

      Hai người ra ngoài thấy có đèn, lò mò theo hướng trái, dọc đường cảm giác rất sợ hãi.

      Rốt cục thấy đốm sáng nho , Hứa Lương Cầm lập tức lại sợ hãi, bởi vì sao? Bởi vì phiá trước toàn người là người, hiển nhiên ít người có nhu cầu.

      “Mọi người đừng vào, bên trong khiếp lắm, quá khiếp, như kiểu chẳng dọn bao giờ ấy.” Lúc này có người từ chỗ tối chạy đến, vừa vừa nôn.

      “Vậy làm sao bây giờ, làm sao đây, cái gì mà có 8 gian đầy đủ tiện nghi, mỗi người có cái giường bé tí tẹo, đây phải là gạt nhau à?”

      “Tới rồi làm sao đây, đến bụi cỏ giải quyết, nam đến bên đường , đến nơi khác mà nghỉ ngơi thôi.”

      Mọi người có cách nào đành làm vậy, Hứa Lương Cầm ngồi bụi cỏ mà khẩn trương nhìn xung quanh, trời rất lạnh nên chỉ có cọng cỏ khô héo, đành tùy cơ làm sạch vậy.

      “Lương Cầm, cậu có tốt ?” Tô Hiểu Vũ hỏi.

      tốt.”

      “Sao chậm thế, cậu lạnh mông à?”

      “Tớ tiểu được.” vừa khẩn trương vừa sốt ruột, Hứa Lương Cầm tiểu nổi.

      Tô Hiểu Vũ cười : “Vậy cậu cứ từ từ, tớ ở đây chờ cậu, sợ.”

      Có Tô Hiểu Vũ an ủi, Hứa Lương Cầm thả lỏng rất nhiều nhưng đến tận lúc chân tê rần mới giải quyết xong, hai người ngã xuống giường ngủ thiếp .

      5 giờ sáng có người thức, tiếng sột soạt mặc quần áo khiến cả phòng thể ngủ được nữa, Hứa Lương Cầm xoa xoa hai mắt sưng, vừa thấy bộ dáng mệt mỏi của Tô Hiểu Vũ và Khương Doanh.

      “Xin hỏi nơi rửa mặt ở đâu vậy?” Hứa Lương Cầm hỏi người phục vụ.

      “Bên ngoài có hệ thống nước đấy.”

      Ba người nhìn nhau đều cảm thấy ổn, kết quả chỉ thấy bậc loạt người, đám cầm chén đánh răng, trực tiếp hất nước xuống bậc thang.

      “Chị Doanh, đây là khu nghỉ dưỡng cao cấp mà chị à? Mỗi bữa đều là những món hải sản, thịt cao cấp và thắng cảnh tuyệt đẹp à?” Lúc này Ngô Thừa Long đến, hiển nhiên là chưa tỉnh ngủ.

      “Tớ cũng biết chuyện gì xảy ra, thẻ ưu đãi là đơn vị đưa, nhiều người Liễu Đô rất tốt mà, lát nữa để tớ gọi xem.” Khương Doanh vẻ mặt khốn cùng .

      Rửa mặt xong, tất cả về phòng, Khương Doanh đợi được liền gọi cho đồng nghĩ, hàn huyên hơn 10 phút là vẻ mặt bất đắc dĩ

      “Làm sao thế?” Tô Hiểu Vũ hỏi.

      “Tớ để đồng nghiệp đặt vé xe cho, kết quả mới biết mình nghĩ sai rồi, chúng ta hẳn là tới Đèn Sơn, nơi đây là Vạn Gia Đèn Sơn, hơn nữa phụ cận là địa phương an dưỡng, có ít người bị gạt ở đây.”

      “Vậy làm sao bây giờ, nếu chúng ta tìm xe đến Đèn Sơn .” Hứa Lương Cầm đề nghị.

      “Vô dụng thôi, đồng nghiệp tớ những xe khách đặt giờ rồi, chưa đến thời hạn họ tới.”

      tới đây rồi, được ngâm suối nước nóng thôi, cố gắng vượt qua.” Ngô Thừa Long khuyên mọi người.

      Đành vậy thôi, bốn người tự nhiên cầm áo tắm để ngâm suối nước nóng, chỉ là khi đến đây ôi thôi.

      Trong phòng chỉ có cái ao lớn, mặt còn bốc hơi nóng nhưng nước lại siêu bẩn, nơi cạn chút sửa chữa, sao mà tắm cho nổi.

      đường trở về, ít người ai oán bị ăn quả lừa. Lúc ăn cơm trưa, người phục vụ còn thời tiết lạnh dần nên cho mỗi người thêm món ăn.

      Hứa Lương Cầm vừa thấy đồ ăn thấy trong cái chén có ít thịt gà hầm với nấm, đồ gọi là hải sản chỉ là mấy con tép , thịt cần , mỡ chiếm gần hết, ai cũng muốn ăn.

      phải thêm đồ ăn sao, sao lại thêm tiền?” Bọn họ định về ăn bánh, bên cạnh bà cụ hô lên.

      “Thêm đồ ăn đương nhiên là thêm tiền, đưa đồ ăn mới cần tiền.” Người phục vụ xoay người .

      này, cháu thấy chúng ta ngồi đây đều đáng tuổi bố mẹ cháu hoặc có khi hơn, sao cháu lại lễ phép như thế? Đòi tiền được nhưng sao lại lấy giá trời thế? Có vài miếng thịt gà phải cả con gà mà lấy tận 120 đồng, có phải hơi quá đáng ? Nếu cháu giải quyết được gọi quản lý cháu ra đây, chúng ta đều là những người bị lừa tới, cơ bản biết các người là loại người gì, đây là cái cháu gọi là hải sản ư?” cụ ông hơn 60 tuổi đứng ra chuyện, những người khác sôi nổi phụ họa.

      “Tìm ông chủ hả, chờ đấy.” xoay người rời .

      quá bao lâu, bên trong nhà ăn xuất 7-8 tên đàn ông, người mang khí thế của lưu manh, trong tay còn cầm mã tấu.

      “Ai tìm tao? Người nào dám ăn cơm mà trả tiền, đứng ra đây tao xem nào. muốn đến Vạn Gia Đèn Sơn hả, vậy trước khi chết thanh toán trước , mấy ông già này để chết cóng bên đường . Ăn hải sản còn biết là mùa gì hả, biển sớm đóng băng rồi móc đâu ra hải sản, buổi tối nhìn xem có gặp ác mộng hả?” tên đàn ông cao gầy phách lối nhìn hướng bàn bàn tán sôi nổi.

      Mọi người ai lên tiếng. trong này chỉ có những người như bọn Hứa Lương Cầm là trẻ tuổi nhất, còn lại đều 60 tuổi, sao có thể chọc được đầu rắn đây.

      Ngô Thừa Long phụng phịu muốn đứng lên bị Hứa Lương Cầm kéo lại: “Cậu ngốc thế, bọn họ nhiều người như thế cậu thắng được à? Của thay người, trưa mai chúng ta liền .”

      Ngô Thừa Long đành phải thôi, bất quá người kia vừa nhìn lại, ông chủ cao gầy thấy Tô Hiểu Vũ cùng Khương Doanh mắt sáng ngời, toét miệng lảo đảo tới: “Hai mỹ nhân cảm thấy đồ ăn thế nào, nếu ngon miệng vào phòng ngồi chút, để bọn nó mang đến, bàn các em miễn phí.”

      cần đâu, cám ơn.” Khương Doanh lạnh mặt từ chối.

      Quản lý kia vẫn còn khì khì , tay còn vuốt lưng quần, Ngô Thừa Long muốn nhảy vào đánh.

      ăn thôi, buổi tối ở chỗ có tiết mục vui lắm, mỹ nhân ngàn lần đừng bỏ qua nhé.” Quản lý cao gầy xong ngắm Tô Hiểu Vũ và Khương Doanh vài lần mới quay người rời .

      Bọn họ vừa người phục vụ quay lại lấy tiền, bọn họ đành ngoan ngoãn bỏ tiền.

      “Tớ thấy buổi tối vẫn nên cẩn thận tí, đám người kia giống thổ phỉ lắm.” Giao tiền xong, Ngô Thừa Long hạ giọng .

      “Vậy làm sao bây giờ, vạn nhất nếu bọn họ…..” Hứa Lương Cầm dám tưởng tượng.

      “Trước đừng sợ, chúng ta chuẩn bị đầy đủ sao đâu, vừa rồi tớ đến quầy có lấy được hai con dao rọc giấy, đợi lát nữa tớ vào phòng bếp xem sao.”

      “Đại Long, may là cậu chưa thành con , bằng chúng ta có ai bảo vệ cả.” Đến lúc đó lưu manh chỉ coi trọng 3 mỹ nữ, Hứa Lương Cầm rất may mắn.

      Ngô Thừa Long tức giận : “Biến thành phụ nữ tớ vẫn có sức lực của đàn ông.”

      Sau đó trở về phòng, bóng đêm buông xuống rồi ăn cơm tối, người phục vụ bật Karaoke, đèn lớn tắt mà thay vào đó là đèn nê ông màu sắc.

      “Ông chủ , hôm nay là ngày cuối cùng mọi người ở đây, nhất định phải để mọi người biết được nhiệt tình trong phục vụ của chúng tôi, mọi người cứ vui vẻ hát hò, vui vẻ nhảy nhót, lát nữa ông chủ hát tặng mọi người, 12h còn có lửa trại, mọi người xem xong nghỉ ngơi.”

      Người phục vụ vừa , mọi người sao dám nghe, cho dù người cũng đều gắng gượng nghe ông chủ hét bài.

      “Mỹ nhân nhảy với điệu chứ?” ông chủ cảm thấy mình thể đủ rồi, tới mời Khương Doanh khiêu vũ.

      “Tôi biết nhảy.” Khương Doanh lạnh giọng , cả người giống như bị ép.

      “Ông chủ của tao mời mày, mày phải vui vẻ mà khiêu vũ, còn ra vẻ tiểu thư khuê các!” tên đàn ông vạm vỡ có ria mép ép Khương Doanh.

      Ngô Thừa Long lập tức chắn cho Khương Doanh.

      “Dù thế nào đừng có can thiệp vào! Tiểu tử, tao khuyên mày tốt nhất nên đứng ngốc ở đó, bằng mày phải lưu lại vài thứ người đấy.”

      “Chúng tôi báo cảnh sát rồi.” Hứa Lương Cầm đánh bạo láo.

      nghĩ tới khi xong mấy tên đều cười ha ha: “Em bé, em lớn lên có vẻ ngoài đẹp rồi, sao đầu óc lại tốt thế? Em nghĩ nhà nghỉ chúng ta mở thời gian dài như thế mà có cảnh sát sao? cho em biết này, cảnh sát cũng phải đến đây, chỉ là nơi của bọn khá hẻo lánh, có đến cũng phải mất ba tiếng, chẳng qua đến cũng là xã giao, em cho rằng ai muốn lại đây gô cổ bọn lên tòa chứ?”

      đúng là bọn xấu xí, Hứa Lương Cầm càng lo lắng.

      “Đến đây nào, mỹ nhân đến đây, bạc đãi em đâu!” Ông chủ cao gầy cười xong ôm thắt lưng Khương Doanh.

      Ngô Thừa Long cầm lấy cái gậy ở góc tường đánh tới tên quản lý, buổi chiều Ngô Thừa Long xuống bếp thấy nó nên lấy xuống.

      Tên quản lý phản ứng rất nhanh, nhưng cây gậy vẫn đánh vào bả vai ta, khiến ta kêu gào tiếng.

      “Các cậu còn mau chạy !” Ngô Thừa Long thừa dịp mọi người sửng sốt gào về phía bọn Hứa Lương Cầm.

      Hứa Lương Cầm cùng Tô Hiểu Vũ và Khương Doanh chạy lên lầu, đây là kế hoạch của bọn họ, Ngô Thừa Long ngăn cản bọn người này, 3 các chạy vào phòng gọi cảnh sát, chỉ là vừa rồi tên đàn ông kia khiến các mất hết hi vọng.

      Chạy đến tầng cuối, Hứa Lương Cầm nhìn thoáng qua, có lẽ những người này biết các chạy xong nên đuổi theo, bởi thế nên ra sức đấm đá Ngô Thừa Long.

      May là Ngô Thừa Long học võ, bị đánh mấy cái cũng sao, còn có thể đánh trả vài cái, sau đó lăn vòng ra khỏi đám người vây quanh, nhanh nhẹn chạy lên tầng.

      Hứa Lương Cầm lập tức xoay người chạy tới quán bar

      “Đại Long! Chạy mau! Nhanh lên!” Ba người trốn hô to.

      Ngô Thừa Long chạy nhanh tới, chèn khe cửa, sau đó khóa trái, bốn người nhanh chóng đem hết tất cả những thứ chắn vào cánh cửa.

      “Đúng là bọn phế vật, có thế mà bắt được chúng nó! Chúng mày nghe đây, bây giờ ra, hai con kia hầu hạ tao đêm rồi coi như chưa có chuyện gì phát sinh, bằng chúng mày thoát được đâu! Lấy can xăng lại đây cho tao, tao đốt cho bằng hết, tao cũng tin là bắt được mấy con khốn kia!”

      Bốn người Hứa Lương Cầm nghe xong, nhìn vào mắt nhau, mồ hôi lạnh chảy xuống.
      Last edited by a moderator: 8/5/19
      lananhtran51, Pe Mick, bogani37 others thích bài này.

    3. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      chơi có 1 chuyến mà gặp phải chuyện gì đâu vậy
      lananhtran51Bánh Bao thích bài này.

    4. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      Khi nao ban Tong toi cuu day hong tap moi
      lananhtran51Bánh Bao thích bài này.

    5. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Chơi dại rồi, gọi Tống đến cứu , tiện thể làm lành luôn chớ kiểu này nguy hiểm quá
      Bánh Bao thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :