1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Lương Cầm Chọn Chồng - Thần Vụ Quang (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Halinh0814

      Halinh0814 Member

      Bài viết:
      85
      Được thích:
      94
      Nàng ơi đỡ hơn chưa. nhớ nàng quá
      lananhtran51Bánh Bao thích bài này.

    2. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Cám ơn nhiều lắm. Mình đỡ nhiều rồi. Mai mình edit cho mọi người nha :yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45:
      lananhtran51, A fang, Hale2053 others thích bài này.

    3. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Chương 31

      Hứa Lương Cầm trở về nhà của Tống Dật Hàng, nhìn tất cả đồ đạc ở trong phòng, Hứa Lương Cầm cảm thấy quen thuộc, nghĩ được lại tỉ mỉ chọn lựa như vậy.

      hẹn Shibata Hisako sao?”

      Tống Dật Hàng khó hiểu: “Hẹn gì cơ?”

      “Ngày đó ép em phải là để ấy đến đây sao? Lúc đó để lần sau mà.”

      cũng quên với em là nhỉ? Sao vậy, em ghen à? Còn nữa, biết sai rồi mà, em đừng câu ép em nữa, có được ?”

      “ hen gì chứ, chỉ thuận miệng hỏi thôi.”

      “ ếu tới đây nào, thầy Tống dạy học trò cưng bài nhé.” Tống Dật Hàng cầm đồ của Hứa Lương Cầm cất rồi vẫy tay về phía .

      Tất nhiên Hứa Lương Cầm biết ý của Tống Dật Hàng là gì, nhưng có số việc phải hỏi mới được.

      gấp gì chứ! Trước tiên em muốn hỏi vài chuyện, ngày đó hỏi em chuyện của Hiểu Vũ và Đại Long, ra trong lòng tính như vậy đúng ?”

      Tống Dật Hàng ôm Hứa Lương Cầm vào lòng : “ có cách nào để thuyết phục em nên phải nghĩ cách khác thôi, xem ra hiệu quả tệ lắm.”

      đem phòng ở đó cho Hiểu Vũ sao, phải làm quá đó chứ? Với cả việc giúp mẹ và em cậu ấy cũng khá tốt đó.” Hứa Lương Cầm phủ nhận khi đó rất cảm động nhưng bây giờ nghĩ lại hình như thỏa đáng cho lắm, Tống Dật Hàng giải quyết những khó khăn lớn của Hiểu Vũ và Đại Long là để thể quan trọng như thế nào, nhưng thể biết được ai biết sau này ở cùng với ta nữa, ta lấy phòng của Hiểu Vũ và Đại Long lại, lúc đó sao trả nổi đây?

      Nếu như vậy chỉ có việc Tống Dật Hàng cần nữa chứ sao dám chia tay đây? Tổn thất này lớn quá, còn chưa nuôi nổi mình lấy tiền đâu mà trả người ta! Nếu Tống Dật Hàng có ý tưởng này xin lỗi, sai rồi!

      “Nhà kia là có người nợ nên họ đưa cho , thủ tục cũng chưa làm xong người đó vì nợ nần chồng chất nên nhảy lầu tự tử rồi, lại chẳng có thời gian để xử lý mấy chuyện đó, cho nên phòng ở đó cứ để như vậy, nếu cả nhà Tô Hiểu Vũ đồng ý cứ dọn đến đó thôi, ở bao lâu cũng được, với cả nhà kia có quyền tài sản gì bán được, sao dám lấy nước mà đóng thuyền? Như vậy em vui chứ!”

      ra là vậy, em cứ nghĩ tiêu tiền giống như giấy vậy. Nhưng mà em cũng suy nghĩ của mình luôn, tuy có công lớn trong việc giúp Hiểu Vũ và Đại Long nhưng quan hệ chúng ta vẫn ngang hàng, tương lai nếu ở chung được với nhau nữa có thể tách ra bất cứ lúc nào, hai chuyện ngày hôm nay đừng nghĩ mang ra để đe em.”

      “Tất nhiên rồi, việc hôm nay làm là để em và hợp lại mà thôi, là tự nguyện, Tống Dật Hàng phải loại đê tiện như vậy, chưa từng nghĩ dùng tiền để trói chặt người nào cả. Cho dù tương lai em và ở cùng với nhau nữa Tô Hiểu Vũ vẫn ở nhà kia bình thường.” Tống Dật Hàng cười hứa hẹn, nhưng nhận ra được vào ngày nào đó Hứa Lương Cầm chủ động lời chia tay.

      Hứa Lương Cầm nghe xong mới thoải mái, lại vui đùa: “ nh lấy lòng sao cho em biết chỗ ở đó, lại để Hiểu Vũ và Đại Long chiếm tiện nghi?”

      Tống Dật Hàng cực kỳ sảng khoái: “Cái này thành vấn đề, em cứ chọn chỗ em thích, cam đoan trong vòng 1 tuần giấy tờ nhà đất vào tay em, phòng ở cũng sửa sang lại cho em luôn. chỉ là phòng ở mà quần áo trang sức, bất kể là cái gì em thích cũng làm theo.”

      Hứa Lương Cầm lại xin lỗi: “Là em vui mà thôi, chỉ đùa thôi mà, đúng là người rộng rãi.”

      “Để em chịu ấm ức lớn như thế, phải sửa sai chứ, em cứ lấy được vài lạng thịt người , lại đây để thầy giáo xoa bóp xem có béo hay lại gầy nào.” Tống Dật Hàng ôm Hứa Lương Cầm đến ghế sô pha rồi đè lên .

      Đây đúng là cái gọi là tiểu biệt thắng hôn, hai người lâu rồi chưa ở với nhau, đôi nam nữ giống như sói thấy thịt, muỗi thấy máu vậy, từ sô pha, Tống Dật Hàng ôm Hứa Lương Cầm vào thư phòng, rồi vào nhà tắm tắm uyên ương, cuối cùng trong lúc về phòng ngủ, ở cầu thang lại thêm vài đợt nữa, thắt lưng Hứa Lương Cầm sắp gãy đến nơi rồi.

      Khi hai người trở về đến phòng ngủ mệt gần chết nhưng chỗ đó vẫn cứ khít chặt.

      “Đúng là học trò giỏi, nếu thu em làm con cưng luôn nhé.” Tống Dật Hàng vỗ lưng Hứa Lương Cầm rồi nhắm mắt cười, cực kì vui vẻ. cảm giác như trở lại 10 năm trước đây, khi đó vừa mới tiếp xúc chuyện nam nữ, cũng điên cuồng dây dưa cùng bạn , cả ngày muốn ra ngoài nửa bước, nay lại cảm nhận được tình cảm mãnh liệt này, thể Hứa Lương Cầm đem lại cho vui thích hề , càng thêm chứng minh cho quyết định của là quá đúng, bây giờ ngại với việc hai người ở chung với nhau.

      Hứa Lương Cầm nên lời, căn bản nghe thấy Tống Dật Hàng gì, lập tức chìm vào giấc ngủ.

      Tống Dật Hàng thấy Hứa Lương Cầm phát ngủ mất rồi, vì thế cười cười rồi cũng nhắm mắt lại.

      Ngày hôm sau Hứa Lương Cầm dậy nổi, Tống Dật Hàng cũng thích cho làm cho nên gọi cho Vương Trung Minh Hứa Lương Cầm xin nghỉ.

      “Dật Hàng, tốt xấu gì chú cũng 35- 40 tuổi rồi, phải chú ý thân thể mình chứ, nhưng mà có mấy loại thuốc tốt lắm, chỗ em nên giới thiệu cho chú nhé.” Vương Trung Minh vừa nghe giọng của Tống Dật Hàng biết chưa tỉnh ngủ, lại xin phép cho Hứa Lương Cầm đủ biết xảy ra chuyện gì rồi.....

      “Sao lại bắt em uống thuốc thế? Lại khổ chị dâu rồi, trời sinh em thể lực tốt lắm! Nếu em cho người mang chút tráng dương cho nhé, đàn ông mà, khổ gì cũng thể làm thiệt mình được.”

      “Cút , chị dâu chú vẫn khỏe, với Lương Cầm, nghỉ ngơi thêm vài ngày, có việc gì phải gấp cả, lát nữa gọi cho Lưu Kinh Lý.” Cái này Vương Trung Minh chưa cần đâu!

      Chờ Tống Dật Hàng tắt điện thoại, Hứa Lương Cầm cười: “ còn có tâm trạng để vui cơ à.” Khi vấn đề này mở ra, đàn ông ai cũng hăng hái gớm.

      “Ngoan ngủ em, cố gắng điều dưỡng thân thể cho là chuyện tiên quyết.”

      “Em làm bữa sáng.” Hứa Lương Cầm xong muốn đứng lên.

      Tống Dật Hàng nhanh chóng ngăn lại: “Cái chuyện nấu cơm nhặt này sao em phải làm chứ? Nghe lời , ngủ , cấm đấy.”

      Quả Hứa Lương Cầm rất mệt, vì thế nữa, lại ngủ say.

      Khi tỉnh lại thấy Tống Dật Hàng đâu, Hứa Lương Cầm mặc quần áo xuống tầng chuẩn bị làm đồ ăn, kết quả chưa tới bếp ngửi thấy mùi thơm của đồ ăn rồi.

      làm gì thế?” Hứa Lương Cầm vào bếp thấy Tống Dật Hàng bận rộn.

      “Thấy em ngủ ngon quá, biết em dậy đói nêm làm thịt bò hầm, xong ngay đây.”

      Hứa Lương Cầm ngạc nhiên nhìn nồi thịt bò khiến người ta phát thèm.

      “Hôm nay là ngày gì mà khiến vào bếp vậy?”

      Tống Dật Hàng cười : “Sao thể vào bếp chứ, tài nghệ của tệ đâu.”

      “Vậy sao lại cần phải ăn cơm em nấu?”

      “Chủ yếu thích dáng vẻ em chăm sóc , ăn có ngon hay quan trọng.”

      “Vậy hôm nay bị làm sao thế, vì sao tự mình động thủ vậy?” Hứa Lương Cầm ngồi chỗ nhìn Tống Dật Hàng bận rộn, cảm giác tệ lắm.

      phải đau lòng cho của mình sao? Vất vả lắm mới rước nàng về đấy. À Tô Hiểu Vũ vừa gọi cho em đấy, khi em dậy bảo em gọi cho ấy, em nhanh gọi lại cho ấy , nấu xong gọi cho em.”

      Hứa Lương Cầm gật đầu, ra ngoài gọi cho Tô Hiểu Vũ.

      “Alo, Lương Cầm à, cậu với Tống đại gia chiến đấu hăng , ngủ đến tận bây giờ cơ à?” Khi Tô Hiểu Vũ nhịn được trêu .

      chuyện đứng đắn , tìm tớ có việc gì à?”

      “Í, xấu hổ kìa. Cũng có chuyện gì cả, tớ vừa chuyện với Đại Long, ý tốt của Tống Dật Hàng chúng tớ nhận nhưng thể nhận được, như thế cậu rất bị động, giống như cậu bán cho ta vậy. Tương lai nếu cậu ở cùng với Tống Dật Hàng sao tớ dám ở chỗ của ta nữa. Hơn nữa việc của tớ còn dễ nhưng còn chuyện của Đại Long, nếu cậu ấy đồng ý phẫu thuật rồi đến lúc đó cậu ấy muốn quay về cũng được, ơn lớn quá trả nổi. Cho nên bây giờ tớ trả tiền phòng cho Tống Dật Hàng, Đại Long tiếp tục kiếm tiền để giải phẫu, chờ cậu ấy làm ra đủ tiền mà cậu vẫn ở chung với Tống Dật Hàng cậu ấy bảo Tống Dật Hàng tìm hộ cậu ấy bác sĩ.”

      Hứa Lương Cầm ngờ Hiểu Vũ và Đại Long thay mà suy nghĩ, nghĩ đến lại cẩn thận như thế, trong lòng cảm động: “Chuyện Đại Long để cậu ấy tự tính , về phòng của cậu cần nhắc lại.” Sau đó kể cho Tống Dật Hàng về việc nhà cửa của Tô Hiểu Vũ.

      “Mặc dù như vậy tớ cũng rất vui, trước hết thoải mái ở, ngày nào đó cậu và ta tách ra tớ lại chuyển thôi.”

      “Ở , tiện nghi này chiếm được cứ chiếm.”

      Hai người đùa nhau lúc rồi tắt điện thoại.

      Tống Dật Hàng vừa nấu xong, gọi Hứa Lương Cầm đến ăn, Hứa Lương Cầm ngồi vào bàn ăn chuyện của Hiểu Vũ và Đại Long cho Tống Dật Hàng.

      “Bọn họ rất có chí khí.” Tống Dật Hàng nghe xong khỏi gật đầu.

      Hứa Lương Cầm gật đầu thưởng thức thịt bò, đúng là ngon .

      “Ăn ngon quá, về sau nấu cơm .”

      Tống Dật Hàng cười: “Thời gian cho phép vào nấu.”

      Khi ở đây, Hứa Lương Cầm mập lên mấy cân, thi thoảng Tống Dật Hàng làm vài món ngon cho .

      ra đàn ông có thể bắt được tâm của phụ nữ cũng qua dạ dày đấy, Hứa Lương Cầm ngồi ghế sô pha xem TV mà vuốt vòng bụng béo lên vòng của mình buồn vô cùng.

      Hôm nay Tống Dật Hàng có xã giao nên về hơi muộn, có nhịn bữa cũng bớt béo được.

      buồn rầu chuông cửa vang lên.

      Vì thế tới cửa nhìn qua, lập tức nhìn mày: Shibata Hisako đến đây làm gì thế!
      Last edited by a moderator: 8/5/19
      Pe Mick, lananhtran51, Sai220934 others thích bài này.

    4. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Chương 32

      Hứa Lương Cầm mở cửa cho Shibata Hisako vào, rất ngạc nhiên biết này định làm gì.

      “Tống Dật Hàng ở đây đâu.” Sau khi mở cửa Hứa Lương Cầm thẳng.

      Shibata Hisako mỉm cười: “ lâu gặp rồi Hứa tiểu thư, tôi biết Dật Hàng có ở đây, hôm nay ấy gặp mặt nhân viên kỹ thuật đến từ Pháp, tôi đặc biệt đến đây là có chút chuyện với .”

      Xem ra người ta có chuẩn bị mới đến đây rồi, Hứa Lương Cầm để Shibata Hisako bước vào, lại mang đồ uống đến cho ta rồi ngồi đối diện.

      “Có lời gì cứ .”

      Đầu tiên Shibata Hisako nhìn Hứa Lương Cầm, sau đó than : “Hứa tiểu thư, cảm giác của tôi với chỉ có ba chữ, đó là nghĩ tới. Tôi nghĩ tới Dật Hàng ở với chỗ, nghĩ tới khi ấy chủ động tách ra lại mang về, càng nghĩ tới trở về cùng. Chẳng lẽ ngày đó Dật Hàng lạnh lùng với như thế mà cảm thấy đau lòng sao?”

      ấy làm nhiều chuyện cho tôi nên khiến tôi thấy được thành ý của ấy nên trở về thôi.” Hứa Lương Cầm muốn tỉ mỉ những chuyện qua, bởi vì cần thiết.

      Shibata Hisako mỉm cười: “Tôi hoàn toàn hiểu được ý của Hứa tiểu thư là gì, Dật Hàng là người lãng mạn, nhất là vào lúc ấy thích ai đó, ấy làm cho đó những việc mà người đó khó có thể từ chối, nhưng những hành động cử chỉ đó dùng tiền mà làm thôi. Việc giúp bạn bè của Hứa tiểu thư tôi có nghe rồi, tôi còn nhớ ba năm trước Dật Hàng có quen người Hàn Quốc, còn mua cho ấy hòn đảo nữa, hơn nữa còn lấy tên làm thành tên hòn đảo luôn, nhưng tình cảm của bọn họ cũng chỉ kéo dài 1 năm, còn nhiều ví dụ lắm, thể tưởng tượng nổi cũng có.”

      Shibata Hisako xong dừng lại, quan sát phản ứng của Hứa Lương Cầm.

      Hứa Lương Cầm để Shibata Hisako nhìn đến bất động, ra Shibata Hisako cái gì cũng biết, chính còn tự cố làm cho nó thần bí, đúng là ngây thơ quá rồi.

      “Hứa tiểu thư đừng tức giận, tôi ở với Dật Hàng nhiều năm rồi, bất kể từ đời sống sinh hoạt hay công việc, chúng tôi đều giấu gì nhau cả. Dật Hàng rất xuất sắc, nhưng những người khác biết được dù ấy hoàn mỹ như vậy vẫn có khuyết điểm, hơn nữa là khuyết điểm trí mạng nữa, và đa tình lại là trong số đó.”

      “Tôi hiểu quan hệ của Hisako tiểu thư của Tống Dật Hàng thân mật đến độ có gì giấu nhau rồi, biết đến tìm tôi có mục đích gì?” Hứa Lương Cầm biểu mất hứng, cho dù có tức đến mấy cũng muốn thể trước mặt Shibata Hisako.

      “Mục đích của tôi rất ràng, hy vọng Hứa tiểu thư khống chế được tình cảm của mình, tôi tôi cảm giác người phụ nữ Trung Quốc truyền thống, tôi nghĩ người nhà hay bạn bè của cũng muốn theo người đàn ông có tương lai làm chồng được. Tôi chuyện sốc gì, bởi vì có khá nhiều ôm mộng này rồi. Đương nhiên đây là ý kiến cá nhân tôi, chủ yếu là muốn Hứa tiểu thư tiết chế, ra tôi đề nghị Hứa tiểu thư nên tranh thủ lấy ít tiện nghi cho mình, đây mới là thực tế, bằng Hứa tiểu thư thua thiệt nhiều đấy.”

      Hứa Lương Cầm trầm mặc , phủ nhận Shibata Hisako rất có lý, tự hiểu Tống Dật Hàng phong lưu phóng khoáng lại còn muốn hợp lại với ta, tuy rằng ta giúp chuyện của Hiểu Vũ và Đại Long khiến vô cùng cảm động, nhưng những ví dụ như Quách Mộng Thanh hay Shibata Hisako xảy ra trước mắt, những người trước ta đều dốc toàn tâm toàn lực, còn bây giờ có khác gì đâu?

      Hứa Lương Cầm nghiêm túc xem xét nội tâm của mình, phải thừa nhận ôm tâm lý của người may mắn quá đà, loáng thoáng hy vọng về chuyện lọ lem, ngay cả việc với Tống Dật Hàng cũng phải tình cảm gì mãnh liệt cho lắm, nhưng tên đàn ông này có tướng mạo cùng tài lực khiến nhiều mơ mộng hão huyền. Cho nên đối với việc Tống Dật Hàng nhận lỗi, tự cho rằng trong lòng Tống Dật Hàng khác biệt, là bất đồng, là đặc thù, mà cố ý xem những đối tượng mà ta từng qua lại, là kém nhất trong số đó.

      Chính để ý lo lắng của bố mẹ, lại nghĩ thời thanh xuân qua mà thỏa lòng hư vinh của mình, bạn bè bên cạnh đều nhắc nhở , đều khuyên , nhưng để ý chút nào, nếu nhờ Shibata Hisako thị uy vẫn cứ u mê mà tỉnh lại mất.

      “Lời của Hisako tiểu thư tôi hiểu, cám ơn nhắc nhở khiến tôi được lợi rất nhiều.” May mà Tô Hiểu Vũ và Ngô Thừa Long nhận ân huệ của Tống Dật Hàng, bằng việc xảy ra quá nhanh, giờ Hứa Lương Cầm cảm thấy may mắn.

      Thấy Hứa Lương Cầm nhận những lời của mình, Shibata Hisako đứng dậy ung dung : “ khi như thế tôi quấy rầy nữa, nghe còn viết tiểu thuyết nữa, tôi rất bội phục đấy, có cơ hội hi vọng đọc được những tác phẩm Hứa tiểu thư viết. Đối với việc hôm nay tôi đến đây, Hứa tiểu thư hoàn toàn có thể cho Dật Hàng, như vậy có thể chứng minh lời tôi phải dối, tôi cùng Dật Hàng trải qua nhiều năm sóng gió, cãi nhau rồi náo loạn nhưng vẫn bỏ được nhau, vẫn ở chỗ với nhau, chúng tôi buông tay nhau đâu, tôi ăn ngay chứ có ý gì cả. Tôi trước, tạm biệt.”

      Hứa Lương Cầm cứ đứng đó nhúc nhích, thẳng đến khi Shibata Hisako đóng cửa vẫn ngơ ngác ngồi ghế sô pha, ngay cả khi ta cũng báo động giúp , vẫn bị dáng vẻ của Tống Dật Hàng làm cho mê muội, tỉnh táo theo ta vì gì hết, đến cuối cùng ta lại để cho vài lợi ích tầm thường, còn ngu mà tự cho là mình khác biệt với những người khác , điều này buồn cười cỡ nào!

      Đem hết việc suy nghĩ lại, tâm tình Hứa Lương Cầm tốt hơn nhiều, xem tivi lúc vào phòng viết tiểu thuyết, hơn 10 giờ cửa thư phòng mở ra.

      “Trễ vậy mà em còn viết sao?” Tống Dật Hàng thấy Hứa Lương Cầm ở thư phòng cười tới, đến trước mặt hôn cái.

      Hứa Lương Cầm thấy người Tống Dật Hàng nhàn nhạt mùi rượu, hôm nay muốn chuyện với .

      “Tại sao em gì vậy, trễ thế mà em ăn nữa, em đừng có giảm béo đấy, nếu em chưa ăn nấu chút gì đó nhé.” Tống Dật Hàng chen vào ngồi với Hứa Lương Cầm, hai người ngồi chặt nhau có khẽ hở, vừa lòng cười cười, nhìn laptop, kết quả chữ cũng có.

      “Em còn chưa viết sao, vậy đừng viết nữa, trễ như vậy bồi .”

      uống rượu à?” Hứa Lương Cầm hỏi.

      Tống Dật Hàng tựa đầu vào vai Hứa Lương Cầm gật đầu: “Uống chút, lâu chưa uống rượu nặng, có chút thích ứng được, nhưng ảnh hưởng tới việc giường của đâu, có muốn thử ?”

      Hứa Lương Cầm đẩy đẩy ra Tống Dật Hàng cười ha ha ngừng, nhìn mắt của người đàn ông kia : “Hôm nay Shibata Hisako đến đây.” Nếu ta muốn giấu cũng chẳng khách khí nữa.

      ấy đến làm gì, ấy gì với em?” Tống Dật Hàng ngồi thẳng dậy mím môi.

      “Cũng gì cả, bây giờ em muốn hỏi , lời ước định giữa chúng ta còn hiệu nghiệm ?”

      “Đương nhiên là có hiệu lực chứ, chẳng lẽ ấy cùng ấy ở chỗ à? Cái này có thể thề, tuyệt đối lên giường với ấy, thời điểm ở chung với em, bất kỳ nào cũng động vào.” Tống Dật Hàng nhàng thở ra, ra phải vấn đề lớn gì, xem ra phải tìm Hisako chút, chuyện linh tinh này phải ngăn chặn hơn.

      Hứa Lương Cầm lắc đầu: “ ấy như vậy. Em muốn ra cùng ấy chưa có tách nhau ra, bất kể có khóm này bụi kia, Shibata Hisako vẫn luôn ở bên cạnh , có thể bỏ khác nhưng vẫn bỏ ấy, em đúng ?”

      Tống Dật Hàng cau mày: “Vì sao em vậy?”

      “Cũng phải đột nhiên nghĩ đến việc này, chẳng qua hôm nay em hiểu rồi, em có thể hỏi chút chuyện giữa ấy là gì ? Nếu cảm thấy em có tư cách hỏi câu ấy cần trả lời, nhưng em muốn u mê mãi với người chung ý tưởng vào mình.”

      “Chuyện của và Hisako cũng có gì cả, ấy theo nhiều năm rồi, đối với ấy là trách nhiệm, quan hệ như vậy đó. Còn việc có ý tưởng, đối với em tốt sao?”

      Nghe xong lời của Tống Dật Hàng, Hứa Lương Cầm bật cười: “Hai người bọn đúng là khiến người ta có gì để dị nghị, biết phải có trách nhiệm với ấy nhưng vẫn trêu trọc những khác, sau đó lại về bên ấy, mà ấy biết lạm tình nhưng vẫn gì, đúng là cặp đôi hoàn hảo! đối với em tốt lắm, nhưng em thích chơi trò ba người, em còn có cuộc sống của riêng mình, em cũng thích phụ trách.”

      “Em để ý lâu thế có mệt ? làm cho em từng đấy đủ nhiều sao? Rốt cuộc ấy với em những gì, khiến cho em phủ nhận hết thời gian cố gắng của !” Tống Dật Hàng áp chế.

      “Ý của ấy cơ bản đều giống thôi, chính là các người tấc rời, hơn nữa các người chẳng giấu nhau chuyện gì, bất cứ chuyện gì, mỗi đêm đâu, dùng thủ đoạn gì hợp lại với tôi, cả việc tôi viết tiểu thuyết ấy cũng biết, có khi cũng biết hết chi tiết tôi và giường đấy nhỉ!”

      Tống Dật Hàng bất đắc dĩ nhìn Hứa Lương Cầm: “Ở công ty, Hisako là trợ thủ đắc lực của , có nhiều xã giao tất nhiên ấy biết, về phần chuyện khác có lẽ trong lúc chuyện thuận miệng thôi, tại chú ý, xin lỗi.”

      “Tôi nhận lời xin lỗi của , nhưng tôi thích cái mối quan hệ dị dạng này, tôi thích làm nền cho các người, tìm người khác mà chơi .”

      “Lời này của em là ý gì?” Tống Dật Hàng trở nên nghiêm túc

      “Chính là tôi cần tình cảm bình thường, tôi thích cuộc sống tư bản của các người, tuổi tôi còn nữa, bố mẹ tôi còn chờ tôi kết hôn và sinh con.”

      Tống Dật Hàng chăm chú nhìn Hứa Lương Cầm: “Em muốn chọn giữa em và Hisako sao? thề để ấy đến quấy rầy em nữa, hơn nữa cam đoan để em nhìn thấy ấy trong bất kì hoàn cảnh nào khác, như vậy được chưa?”

      “Tôi cho đó là đúng, cũng muốn lựa chọn gì, là tôi muốn rời khỏi nó.”

      đồng ý! Loại gây này của em chấp nhận.” Tống Dật Hàng hề nghĩ ngợi liền từ chối Hứa Lương Cầm.

      Hứa Lương Cầm có chút giật mình nhìn Tống Dật Hàng, ta tự cho ta là đúng à, ta đồng ý là được à? Người khác nhìn vào còn nghĩ đây là quan hệ làm việc đấy, , có hai, mỗi người đều phải nghe theo.

      chấp nhận là chuyện của , hôm đó trở lại tôi tôi có thể chia tay bất cứ lúc nào, cũng đồng ý rồi, phải à?”

      “Đó là với tình huống hợp lý, bây giờ với lý do này của em, đồng ý.”

      “Tôi nghĩ đến lúc cảm thấy hợp tình hợp lý là lúc chán ghét tôi có, sau đó tùy thời điểm mà vất bỏ tôi thôi. đồng ý cũng được, vậy có thể giải thích thời điểm chúng ta du lịch tốt đẹp như thế, vì sao khi trở về lại là con người khác vậy? Còn có việc phải ở cùng chỗ với Shibata Hisako tại sao thể cắt được, có thể làm được ?”

      Tống Dật Hàng cảm thấy nhức đầu: “Lương Cầm, phải bao lần em mới tin đây? Hisako ảnh hưởng tới quan hệ của chúng ta được, ấy dù có quan hệ đó nhưng trong công việc nhìn mặt nhau sao được? Về phần du lịch về bị điên đấy, làm thế nữa.”

      “Vậy cho em tiền , em muốn mua đồ.”

      Tống Dật Hàng như trút được gánh nặng, lập tức tìm ví tiền: “Cho em hết, chắc là em chưa ăn cơm, nấu cho em.”

      Nhìn Tống Dật Hàng như chạy nạn chạy khỏi thư phòng, lại nhìn tiền trong tay, Hứa Lương Cầm cũng bàng hoàng.

      Từ ngày hai người hợp lại tới nay, Tống Dật Hàng thay đổi rất nhiều, ràng mà suy nghĩ, cảm giác rất thích, rất sủng , bình thường ngoan ngoãn phục tùng, bắt đầu thâm nhập vào cuộc sống hàng ngày, kể cả hơi thở, vừa rồi chỉ thuận miệng tôi, kết quả ta ném ví cho luôn, hiển nhiên sợ tiêu nhiều tiền.

      Cái ví tiền này biết bao nhiêu tiền nữa, Hứa Lương Cầm đúng là động tâm, nếu có thể mang cái ví này rời tốt, đáng tiếc Tống Dật Hàng phải người tiêu tiền như rác, cho nên nếu muốn rời khỏi ta thể dùng tiền của ta được!

      Tống Dật Hàng đem thức ăn nóng hổi bước vào, Hứa Lương Cầm có chút mềm lòng, vừa uống rượu nên thân thể thoải mái, bây giờ nên ép , sau cũng muộn.

      Có lẽ hôm nay Hứa Lương Cầm ảnh hưởng đến Tống Dật Hàng, chờ khi Hứa Lương Cầm ăn xong, lúc hai người về phòng ngủ, cũng cợt nhả nữa, Hứa Lương Cầm vẫn giữ suy nghĩ đó, vì thế ngã xuống là ngủ luôn.

      “Hôm nay khi em tan làm, chúng ta qua siêu thị mua ít đồ , thấy trong tủ lạnh ít dần rồi.” Khi ăn sáng Tống Dật Hàng mỉm cười , cảm giác như ngày hôm qua chẳng có chuyện gì xảy ra cả.

      Hứa Lương Cầm tự nhận mình có năng lực cao thâm như vậy, vì thế : “Đêm nay Hiểu Vũ cùng Đại Long hẹn em ra ăn cơm, chúng em ăn thịt nướng rồi, ví tiền em để bàn uống nước, lấy lại .”

      phải em muốn mua đồ sao? Em cùng hai người bọn họ cũng thể để họ trả tiền được, nếu thể quẹt thẻ cầm ít tiền mặt .”

      cần, em cũng có tiền, chúng em thay phiên nhau mời.”

      “Vậy bọn em ăn đến mấy giờ, tới đón em, thuận tiện đưa họ về chỗ nhà trọ luôn, lái xe thể thao nữa.” Tống Dật Hàng thêm, biết Hứa Lương Cầm thích lái xe thể thao khiến người khác chú ý.

      Hứa Lương Cầm chịu nổi chăm sóc của Tống Dật Hàng: “Em bắt xe về là được, có việc của mình cứ làm .”

      “Vậy được rồi, bây giờ buổi tối lạnh đấy, em nhớ mang áo, đến gọi cho , xuống đón em.”

      Vài lần Hứa Lương Cầm muốn chuyện chia tay nhưng thành công, biểu của Tống Dật Hàng khiến khó mở miệng.

      “Em ra ngoài nhớ cẩn thận, khi qua đường đừng nhanh.” Trước khi ra khỏi nhà, Tống Dật Hàng còn cẩn thận dặn dò, Hứa Lương Cầm ừ tiếng rồi mở cửa ra ngoài, vào thang máy mới thở ra hơi, Tống Dật Hàng làm gì vậy? Tuy rằng sau khi quay lại, ta thay đổi nhưng hôm qua khi lời chia tay khiến ta thay đổi khá lớn, chỉ là phải lạnh lùng bỏ mà cẩn thận quan tâm khiến có áp lực lớn.

      May là có thể chuyện này cùng bọn Hiểu Vũ, vừa rồi với Tống Dật Hàng là có cả Khương Doanh nữa, cảm thấy Khương Doanh cùng Tống Dật Hàng có chuyện gì đó cho nên muốn đến Khương Doanh.

      Sau khi tan làm, Hứa Lương Cầm đến chỗ quán nướng quen thuộc, khi vào thấy Hiểu Vũ và Đại Long rồi, hơn 10 phút Khương Doanh lái xe đến, bốn người chuyện rất vui vẻ.

      Sau khi ăn xong, Khương Doanh uống ít bia, sắc mặt hồng hào càng thêm xinh đẹp, ôm Hứa Lương Cầm : “Lương Cầm, hôm nay chị đây giáo dục em chút, sao cậu nghe lời khuyên của tớ hả? Nhiều người khuyên cậu như thế, Hiểu Vũ cùng Đại Long bỏ qua điều kiện tốt để nghĩ cho cậu nhưng sao cậu lại ở chỗ với Tống Dật Hàng? Cậu làm như vậy tớ khuyên cậu thế nào đây?”

      “Tớ cũng muốn nhưng mà lời từ chối nổi.” Hứa Lương Cầm ăn miếng thịt, trong lòng buồn bực.

      “Vì sao nên lời chứ? Tính tình của cậu quá tốt, cái gì cũng do họ Tống, đáng nhẽ nên cùng ta trở về!” Khương Doanh vỗ vỗ tay Hứa Lương Cầm.

      “Chị Doanh, chị đừng trách Lương Cầm, lúc ấy chị thấy được đâu, bầu khí quá tốt, Tống đại gia có thể làm bầu khí nóng lên, em cũng khóc luôn.” Ngô Thừa Lương thay Hứa Lương Cầm chuyện.

      ta có tiền, muốn gì chẳng được! Lương Cầm, cậu cứ kiên trì ở đó sao? Cậu phải đối thủ của tên công tử hào hoa kia đâu, người ta mị đầy người, có phải cậu thấy sắc mặt ta rất ấm ức đúng ?”

      ra ta đối với tớ tệ, tớ còn chịu ấm ức nữa rồi, nhưng tớ hiểu mọi người muốn tốt cho tớ mà, tớ lựa lời mà với ta.” tuy Hứa Lương Cầm quyết định ở cùng chỗ với Tống Dật Hàng nhưng biểu ngày hôm nay của ta khiến mở miệng được.

      “Cậu biết là được rồi, cắt đứt ngay thôi, rời xa Tống Dật Hàng , cậu có thể tìm được người khác tốt hơn, đứa của cậu tớ nhận làm con nuôi luôn, có gì tốt nhất tớ cho bảo bối hết, cần cậu phí tâm, thế nào, cái này được chưa?” Khương Doanh ôm Hứa Lương Cầm cười ha ha, hiển nhiên là có chút say.

      “Lương Cầm, chị Doanh rất hợp lý, chúng ta rất hy vọng cậu có thể tìm được Tống Dật Hàng đẹp trai nhà giàu nhưng chuyện lần trước khiến tớ có lòng tin với ta cho lắm, cậu tự suy nghĩ , bất kể quyết định gì tớ đều ủng hộ cậu, cậu có thể vui vẻ là tớ vui rồi, cậu khóc tớ cũng khóc cùng cậu!” Tô Hiểu Vũ xong cũng uống ly.

      Hứa Lương Cầm cũng uống ngụm: “Được, tớ biết rồi! Có những người bạn tốt bên cạnh này tớ liền minh mẫn lên.”

      “Tống tiên sinh, Hứa tiểu thư cùng bạn ấy ăn xong rồi, có cần chạy xe qua ?” lão Vương quay đầu hỏi Tống Dật Hàng.

      Tống Dật Hàng chăm chú nhìn bốn người ra khỏi quán nướng, chỉ thấy bọn họ đứng ở đầu đường muốn bắt xe, vì thế lắc đầu với lão Vương: “ cần, về thôi.”

      Lão Vương hai lời lập tức chạy theo hướng xe của bốn người.

      Dọc đường Tống Dật Hàng trầm tư : ra là có Khương Doanh. Sao Lương Cầm phải gạt chỉ có Tô Hiểu Vũ và Ngô Thừa Long thôi, chẳng lẽ Khương Doanh gì với sao?



      Lời của mình: Nhiều người thắc mắc là sao có lúc Lương Cầm xưng em gọi với Tống Dật Hàng, lúc tôi giờ mình giải thích như thế này. Lúc mà các bạn cãi nhau với ai đó mà rất tức giận có bao giờ bình thường được đâu đúng ? mình cũng chuyển xưng hô như vậy thôi =D Ban đầu mình cũng nghĩ là để em thôi nhưng mà nghĩ như thế khác nào làm nũng mà với cả biểu đạt được tức giận của nhân vật được nên mình thay đổi xưng hô của nhân vật trong từng hoàn cảnh nhé =D Cơ mà khi edit cảnh nóng mà xấu hổ quá các ạ....ư hư.... Mình là hội viên kì cựu của FA lâu rồi nên viết mấy đoạn này xấu hổ quá quá quá quá :yoyo13::yoyo13::yoyo13:
      Last edited by a moderator: 8/5/19
      Pe Mick, lananhtran51, Usagi31 others thích bài này.

    5. Halinh0814

      Halinh0814 Member

      Bài viết:
      85
      Được thích:
      94
      Chào mừng nàng trở lại. Vỗ tay. cơ mà hông bít LC có trị được TDH hông mà thấy nam 9 này bẩn bẩn lại đáng ghét thích tìm ng ta tới, k đá. mong chương mới. tks ss

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :