1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Lương Cầm Chọn Chồng - Thần Vụ Quang (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lâm lang

      lâm lang Active Member

      Bài viết:
      294
      Được thích:
      165
      cứ đoạn hay là cắt là thế nào nhỉ,hôm nào thêm chương nữa Bánh Bao
      lananhtran51Bánh Bao thích bài này.

    2. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Nếu có thể thức muộn được chờ chút nhé :yoyo63:
      lananhtran51, Hale205miamiameo thích bài này.

    3. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Chương 29

      “Vì sao em ăn cơm?” Tống Dật Hàng nghĩ khi chia tay với lại khiến đả kích lớn thế, ràng gầy đến mức biết là dạng gì nữa rồi, đây đúng là dáng vẻ thương tâm muốn chết, còn hại mình nữa, này định khóc đến chết à!

      Hứa Lương Cầm lau nước mắt, nấc nấc : “ muốn ăn, nuốt trôi, tới đây làm gì?”

      “Chuyện của công ty nghe rồi, trở qua đây xem em thế nào, thứ hai tuần sau đến, chuyện xử lý xong em cứ làm bình thường, chỉ muốn tới thăm em, em…” Tống Dật Hàng định an ủi chút nhưng biết lời nào cả, là chính muốn chia tay mà, chẳng biết khuyên Hứa Lương Cầm thế nào nữa.

      “Bọn họ khẳng định tin tôi đâu, nắm chắc là tìm ra người à?” Hứa Lương Cầm quan tâm chuyện này nhất, ngày đó nghe Lưu Kinh Lý với Vương Trung Minh, càng nghĩ càng thấy khó khăn.

      nghĩ tới khi chia tay với Tống Dật Hàng rồi, Lưu Kinh Lý liệt vào danh sách hiềm nghi luôn, việc này thể biện giải cho mình được, đành bị động chờ người khác chứng minh trong sạch mà thôi. Nhưng mà chắc chắn bắt được người đâu, còn Vương Trung Minh cũng biết ta có phải là tham sống sợ chết hay , vì trả thù Tống Dật Hàng nên mới lấy thông tin sao? chỉ là tấm đệm thôi!

      Trở lại phòng trọ, bao nhiêu uất ức khiến Hứa Lương Cầm thể thở nổi, từ khi nào dễ dàng bị bẻ cong thế? để ý lời người khác nhưng có nghĩa là để người khác bôi đen nhân phẩm của mình được! Khóc là phương pháp duy nhất khiến thả lỏng, ngoại trừ khóc ra còn cách nào khác, chỉ là vừa khóc nghiện luôn, cứ khóc khóc mãi, nước mắt ngừng được.

      “Ai là em làm, phải Vương Trung Minh thay em giải thích rồi sao?” Tống Dật Hàng nhíu mày, tại thấy mình sai rồi, vừa rồi từ lời của Hứa Lương Cầm khóc vì công việc, cùng với việc chia tay với , chẳng để ý gì!

      Quả nhiên, Hứa Lương Cầm trừng đôi mắt đỏ au: “Vương Trung Minh với sao? Bởi vì tôi phải tách ra, vì tôi là người hiềm nghi lớn nhất. Tốt nhất là nên tìm nhanh nhanh , bằng nếu có giải thích người ta tin tôi, nhưng trong lòng vẫn nghi ngờ tôi, lại càng chứng minh được tôi trong sạch đâu!”

      “Em vì nguyên nhân này nên mới khóc sao?” Tống Dật Hàng cẩn thận hỏi.

      Hứa Lương Cầm gật đầu: “Đúng vậy, cũng đừng nghĩ tôi chuyện bé xé ra to, tôi chưa từng bị người khác nghi ngờ, chuyện liên quan tới nhân phẩm của tôi, làm sao tôi im lặng cho qua được!”

      Tống Dật Hàng rất muốn đứng dậy luôn, nhưng nhìn bộ dáng đáng thương của Hứa Lương Cầm nên được, muốn vài câu với , nhưng nhìn cái cằm nhọn của nổi, được thôi, chuyện này là do mà.

      “Em cần gì phải để ý ánh mắt của người khác.”

      “Sinh hoạt tập thể sao lại cần ánh mắt của người khác được.” vất vả lắm mới có công việc ổn định, lại chưa làm ấm mông bị người khác hất nước bẩn vào người, đúng là xui xẻo.

      có cách nào tìm ra người này à?” Hứa Lương Cầm đứng dậy ngồi vào ghế hỏi Tống Dật Hàng.

      “Tất cả dữ liệu trong máy tính đều có bản sao, cái này người thể tự làm được, tất nhiên có đồng bọn, như vậy cũng tốt.”

      Đầu óc Hứa Lương Cầm mê man nên cũng hiểu, chỉ gật đầu: “ có cách là tốt rồi. Vì chuyện này mà tới thăm tôi, cám ơn nhiều!” ra rất xấu hổ, Tống Dật Hàng là người giới thiệu vào làm, đáng lẽ phải làm việc chăm chỉ, kết quả lại khiến ta vướng vào những chuyện đâu.

      cần khách khí như thế, nếu đưa em ăn chút gì nhé, phải lúc em vui ăn bít tết sao, chỗ đó nhé.”

      Hứa Lương Cầm nhanh nhanh xua tay: “ được rồi, Hiểu Vũ làm cơm cho tôi rồi.”

      Tống Dật Hàng thấy Hứa Lương Cầm từ chối nữa, mà ngồi luôn lên giường.

      Sao còn chưa ! Hứa Lương Cầm được tự nhiên giật giật mắt, thấy khí có chút xấu hổ: “Dạo này tốt chứ?” ra muốn hỏi là phải mỗi ngày Tống Dật Hàng đều uống rượu à, ngẫm lại hai người mà hỏi thế hơi lạ.

      “Lương Cầm, giữa chúng ta nên tồn tại câu hỏi này, hơn nữa quan hệ của chúng ta cũng đến mức xa lạ như vậy.” Tống Dật Hàng nhìn Hứa Lương Cầm cái.

      Hứa Lương Cầm liền ngậm miệng.

      “Trong khoảng thời gian này em làm gì?” Tống Dật Hàng hỏi.

      “Đây phải là câu hỏi qua loa còn gì?”

      “Đây là quan tâm em.”

      Cái quái gì thế? cái này khác quái nào, hỏi thành qua loa, còn ta hỏi thành quan tâm, đúng là vẫn như trước.

      “Cũng có gì cả, ban ngày làm, buổi tối đánh máy, nghe đồng nghiệp về chuyện thị trường chứng khoán, tôi cũng đầu tư ít tiền vào đó, chấm hết.” Tuy ấm ức nhưng Hứa Lương Cầm vẫn trả lời đàng hoàng.

      Tống Dật Hàng nhìn Hứa Lương Cầm chớp mắt, trở nên bình thường: “Thị trường chứng khoán mà em dám bỏ tiền đầu tư linh tinh sao? Hơn nữa thương trường khó dò, sao em lại chủ quan thế? Em có biết tại trong tài khoản em còn bao nhiều ?” này kiếm tiền sống được à? Cổ phiếu mà cũng dám chơi, đến lúc đó chỉ có khóc thôi.

      “Có chứ, tôi nhờ Khương Doanh hỗ trợ nữa, đâu phải người bị ngu đâu, tôi đầu tư vào những nơi yên ổn thôi.”

      Tống Dật Hàng càng thấy kỳ quái, chẳng lẽ Hứa Lương Cầm là thiên tài chứng khoán?

      “Đúng là tinh mắt, vậy tăng bao nhiêu?”

      Hứa Lương Cầm xoay người rồi nghiêm túc tính toán: “Ừm… tôi mua cổ phiếu giá rất ổn, chia đều hàng tháng đều có tiền.”

      May là chuẩn bị tâm lý tốt, bị nàng làm cho tức đến hộc máu ra mất, Tống Dật Hàng cũng lười thảo luận cổ phiếu với Hứa Lương Cầm.

      còn chuyện gì nữa à?” Hứa Lương Cầm do dự nửa ngày thấy tên này vẫn ngồi đó, rốt cuộc vẫn mở miệng đuổi khách.

      “Sao nào, em chào đón à?”

      phải, đến thăm tôi, tôi rất cảm kích, chỉ là tôi có việc gì rồi, làm việc của mình , đừng vì chuyện của tôi mà làm trễ nhiều việc quan trọng khác.”

      chẳng có chuyện gì gấp cả.” Tống Dật Hàng cũng biết là mình cần phải , nhưng hiểu vì sao khi lại muốn nữa, nhìn dáng vẻ xoay vòng quanh của Hứa Lương Cầm, lại càng muốn .

      Hai người ngồi trơ ra nửa ngày, rốt cuộc Tống Dật Hàng đành lòng để Hứa Lương Cầm chịu đói: “Em ăm cơm trước .”

      “Có phải muốn gì à?” Hứa Lương Cầm khó dịp có được khôn khéo.

      Khi Hứa Lương Cầm hỏi như vậy, Tống Dật Hàng phát có người cho bậc thang, suy nghĩ lúc rồi : “Lương Cầm, hay chúng ta lại như trước đây .” này vừa rồi khỏi chịu ấm ức lớn như thế, vậy bằng bọn họ cứ như trước kia, chờ ổn định ở chỗ Vương Trung Minh lại suy nghĩ khác vậy, hơn nữa những ngày trước kia ở cùng với nhau, cảm thấy rất nhớ.

      Cái này thôi ! Ánh mắt Hứa Lương Cầm chớp chớp, ý đầu tiên là từ chối, từ chối quyết liệt. Làm gì có việc vất rồi cầm lấy ăn chứ, tính cách Tống Dật Hàng hay thay đổi, lúc muốn thân mật với , khi xa quay 180 độ ngay tức , còn chưa hình dung ra cảm giác bị bỏ rơi bị đuổi rồi, thôi, lần là quá đủ, giống loại cuồng ngược đâu.

      Hơn nữa nếu mà cứ vô tư đồng ý có chí khí, có tương lai.

      Càng nghĩ càng chấp nhận nổi đề nghị của Tống Dật Hàng, vì thế lấy hết dũng khí từ chối: “Tôi bây giờ cảm thấy rất tốt.”

      “Ý của em là muốn ở cùng chỗ với ?”

      “Ý của tôi là việc qua rồi, cần lại đường xưa nữa, làm bạn bè bình thường cũng được rồi.”

      Đây là đồng ý đúng ? Tâm trạng Tống Dật Hàng tốt có chút phiền lòng, căn bản nên đề cập chuyện này mà, vốn là nhất thời xúc động nên mới ra, kết quả người ta cũng chẳng có tình!

      “Coi như lời vừa rồi chưa , em nhớ giữ gìn thân thể, trước.”

      Mặt Tống Dật Hàng chút thay đổi rời . Hứa Lương Cầm khỏi cảm thấy may mắn: May là bản thân bị ngu nhất thời mà đồng ý, người này quả nhiên là nắng mưa thất thường, nên sống chung!

      Thấy Tống Dật Hàng cam đoan, tâm trạng Hứa Lương Cầm cảm thấy vô cùng tốt, cũng thấy đói bụng, cảm thấy mấy ngày nay vì chuyện này mà ấm ức, vì thế ngược đãi dạ dày nữa, mua gà chiên, thịt nướng, ăn hết tha, cái gì cũng ăn hết, Ngô Thừa Long và Tô Hiểu Vũ chỉ lắc đầu, cũng cảm thán mị lực phi thường của Tống Dật Hàng, có thể nháy mắt làm cá chết lòi mắt liền bơi tung tăng!

      Đến ngày thứ hai, trong lòng Hứa Lương Cầm chắc lắm, đến công ty có chút yên, vào phòng thấy có rất nhiều người.

      “Lương Cầm, tâm trạng chị tồi nhỉ, còn mập lên nữa.” Trương Na nhìn Hứa Lương Cầm cười, những người khác cũng nhìn qua.

      Hứa Lương Cầm nhìn mọi người xung quanh, ai cũng mang vẻ mặt tiều tụy, có người u sầu, có người lo sợ bất an, hoàn toàn khác biệt với .

      cười cười , Hứa Lương Cầm ngồi xuống bàn làm việc của mình.

      Rất nhanh Vương Trung Minh, Trương Cảnh Dân cùng Lưu Kính Lý đến, ba người bọn họ đều sau Tống Dật Hàng.

      “Hôm nay việc đến mức này rồi, ai là người cung cấp dữ liệu mau thừa nhận ?” Vương Trung Minh quét mắt lượt rồi nghiêm túc.

      Trả lời khoảng im lặng.

      “Nếu như vậy, nếu có người hiềm nghi bắt đầu từ ngày mai, Hứa Lương Cầm có thể khôi phục công việc bình thường.”

      “Cái này công bằng, nếu xếp Hứa Lương Cầm là người hiềm nghi tại sao thể trừ hiềm nghi là chúng tôi?” Triệu Xuân Manh phản đối.

      Vương Trung Minh giơ tay lên: “Tôi chưa cần nghi ngờ, tôi muốn giới thiệu với mọi người chút, đây là Tống Dật Hàng, Tống tiên sinh là đại cổ đông của chúng ta, cũng có thể là người có công ty liên minh với chúng ta, chắc hẳn ai ai cũng nghe tới công ty Phổ Doanh đúng , Tống tiên sinh là ông chủ.”

      Vương Trung Minh vừa dứt lời mọi người thấy sợ hãi, đồng thời thể tin nhìn về Tống Dật Hàng, tướng mạo xuất chúng, vừa vào liền biết bao người nhìn, lúc này nghe là ông chủ của ông chủ, có thể nhìn thẳng luôn.

      Nếu trong mắt người bình thường, đây chỉ là công ty nhà đất mà thôi, nhưng những người trong nghề ai biết được độ nổi tiếng của nó.

      Còn ở thành phố hơn 1000 công ty nhà đất, mượn vốn hay có thể các công ty đều trực thuộc của Phổ Doanh. Giá gốc trong giới bất động sản đều do Phổ Doanh nắm giữ. Ví dụ thôi, có căn hộ vừa nghe là sắp sửa đưa vào quy hoạch để dự tính bán, nhưng ra lúc này nó thuộc quyền sở hữu của Phổ Doanh rồi.

      Về phần các căn hộ có gì đặc biệt hay thu hút khách hay tầng triệt phải do Phổ Doanh có đồng ý gia nhập vào các liên minh mắc xích liên quan với công ty hay , đối với các công ty có thực lực Phổ Doanh trực tiếp đưa dữ liệt mật trong ngành cho họ luôn

      Bởi vậy trong lúc có công ty nào muốn mở phải có quan hệ với Phổ Doanh, tóm lại Phổ Doanh có thể làm việc hiệu suất, lấy những phòng ở mua từ trước thành của mình.

      Mặt khác, Phổ Doanh những sở hữu khối tài sản khổng lồ mà còn có tiệm trang sức, công ty về công nghệ thông tin truyền thông cũng có dính dáng chút ít, về các ngành đều đếm nổi.

      Nhưng ai nghĩ Phổ Doanh lại có ông chủ trẻ tuổi đến vậy!

      Ngoài những ánh mắt ngưỡng mộ nhìn Tống Dật Hàng Hứa Lương Cầm tò mò nhìn mọi người, chẳng hiểu cái công ty Phổ Doanh là công ty gì, ảnh hưởng của nó ra sao.

      Vương Trung Minh chờ mọi người tiêu hóa những thông tin này rồi : “Tiếp theo tôi muốn thêm, Hứa Lương Cầm là người do Tống tiên sinh giới thiệu đến đây, bản thân ấy cũng là bạn của Tống tiên sinh cho nên 100% chúng ta có thể cam đoan ngoại trừ ấy.”

      “Cho dù có là vậy nhưng cũng nên được gì.” Mọi người tuy khiếp sợ những chịu phục.

      Lúc này Tống Dật Hàng : “Bán dữ liệu tất nhiên vì tiền, nếu Lương Cầm cần tiền tôi cho ấy, bao nhiêu thành vấn đề, tôi nghĩ của tôi đến mức phải để những số tiền ít ỏi đó vào mắt.”

      Mọi người đều nhìn Hứa Lương Cầm với những ánh mắt giống nhau, ngay cả Vương Trung Minh cũng nhịn được nhìn Hứa Lương Cầm đến mấy lần, phải chia tay rồi à, sao Tống Dật Hàng thế được?

      Hứa Lương Cầm biết ánh mắt của Vương Trung Minh là gì, oan quá! ra Tống Dật Hàng thủ đoạn khiến trong sạch là đây, tuy đơn giản nhưng hiệu quả, chờ sau đó giải thích với Vương Trung Minh.

      Vì thế cố gắng mỉm cười, xem như cam chịu.

      Những người khác còn gì để nữa, nếu Hứa Lương Cầm là bạn của Tống Dật Hàng, đúng có động cơ gì làm việc này.

      “Nếu còn gì nữa, tôi điều kiện với mọi người đây, đối với người ăn cắp dữ liệu chỉ truy cứu trách nhiệm, người tham gia truy xét, làm việc này cũng chỉ là vì tiền mà thôi, nếu ai biết đem việc này ra, dữ liệu cho người mua bao nhiêu tiền, tôi trả gấp đôi! Sau đó chỉ cần im lặng từ chức thôi.” Tống Dật Hàng đến đây im lặng, nhìn phản ứng của mọi người.

      Sau đó lại tiếp: “Nếu có người đứng ra, vậy được thôi, hãy chờ đơn khởi tố của luật sư, lúc ấy dù có bí mật cũng dựa theo pháp luật mà làm, tôi biết trong máy tính mất bao nhiêu dữ liệu rồi, công ty cũng tổn thất nhiều và lấy lương của mỗi người bồi thường vào, tôi biết con số này mọi người thể gánh nổi và có khi đành sa thải hết đó chứ, những thế về sau các lĩnh vực khác của Phổ Doanh thuê những người ở đây nữa! Tôi cho mọi người 3 phút suy ngẫm.”

      “Rốt cuộc là ai làm, con mẹ nó đứng ra ngay, đây phải vừa hại mình vừa hại người sao?”Có người chịu được chửi thề, những người khác đều rối rít kêu la.

      “Việc mình làm có đức còn muốn lôi người khác xuống nước, các người có nghĩ đến việc những gia đình khác bị liên lụy , các người có bố mẹ có con cái sao, đúng là loại biết xấu hổ!” Mấy người phụ nữ òa khóc.

      Hứa Lương Cầm cũng thay họ sốt ruột, tiền bồi thường lớn như thế đối với những gia đình bình thường rất khó khăn, tựa như trái bom huy diệt, giống như cả đời có cố gắng nữa, cố gắng mãi cũng bằng cái thẻ của Tống Dật Hàng.

      “Tôi ! Là tôi lấy dữ liệu!” Qua phút liền có người chịu được áp lực này.

      “Hồ Thiến, sao lại làm việc này chứ?” Lưu Kinh Lý tin được bước ra đám người ở đây, là em của trợ ý Trương phó mà.

      trẻ tên Hồ Thiến vẻ mặt rất bình tĩnh: “Là lòng tham của tôi thôi, chủ mưu là Triệu Xuân Manh, còn có hai người kia cũng tham gia!”

      Hứa Lương Cầm nhìn về phía tay mà chỉ, hơn nữa lại là Triệu Xuân Manh cùng với hai người đó ngồi cùng toa với !

      “Lúc ấy Triệu Xuân Manh với tôi, cần tôi lấy phim dữ liệu từ máy tính, đầu tiên tôi đồng ý, sau ấy có thể cho tôi vay 10 vạn đồng, hơn nữa tôi thấy phim dữ liệu này chẳng ai trông coi cả, căn bản thể tra ra là ai. Trong nhà tôi muốn mua căn hộ nhưng chưa đủ, lòng tham nổi lên nên làm chuyện sai lầm. Tôi từ chức, xin các vị đừng kiện tôi, bố mẹ tôi chịu nổi đả kích này đâu! Tôi cũng muốn liên lụy người khác!” Hồ Thiến xong, thanh vẫn run run, thực đỡ nổi tiền bồi thường này, lại càng phải đồng nghiệp bị mang tiếng xấu thay nữa.

      Lúc này hai người ở bên cạnh Triệu Xuân Manh cũng đứng ra nhận tội.

      “Đây là tố chất của nhân tài sao? Khó trách từ đầu chị vừa ăn cướp vừa la làng, lại còn muốn tôi với Lương Cầm oan uổng nữa, đúng là loại biết xấu hổ!” Trương Na tức giận nhổ nước bọt vào mặt Trương Xuân Manh.

      “Ai muốn mua dữ liệu từ mấy người?” Đây là điều Tống Dật Hàng muốn biết nhất.

      “Công ty bất động sản Thuận Hợp.” Hai người kia cướp lời

      “Được rồi, nếu mọi việc ràng, tôi cũng muốn nữa, ba người để lại tài khoản, trong 48 tiếng tôi cho các người 200 nghìn đồng, lát nữa các người tạm thời để lại chức vụ và làm thủ tục , hy vọng về sau làm việc gì đừng đánh mất phẩm chất đạo đức nghề nghiệp của mình. tra được chủ mưu rồi, luật sư cũng tự đến đây giải quyết.”

      “Triệu Xuân Manh, tại sao làm thế? công ty đối với tệ mà, tuổi còn trẻ sao lại chịu học hỏi vậy?” Lưu Kinh Lý rất đau lòng về việc người vừa trẻ tuổi vừa tài giỏi như vậy cứ thế mà bị hủy hoại.

      Mặt Triệu Xuân Manh tái nhợt như giấy: “Bởi vì tôi cảm thấy công bằng, tôi học hành mệt mỏi như thế, học đại học lớn mà lại làm việc cùng những người vào được đây bằng tiền, đây phải là cười vào mặt tôi sao? Nếu có người cho tôi tiền mà tôi chẳng phí công sức gì, tội gì nhận!”

      “Công ty này chuẩn bị đề bạt lên cao có biết ? Thôi quên , có cũng chẳng ích gì.” Lưu Kinh Lý thở dài.

      “Tôi biết, thôi tùy các vị, tôi chẳng sợ vì tôi có tài sản danh nghĩa nào cả.” Triệu Xuân Manh bình tĩnh đứng lên.

      “Tôi có thể làm cho có trách nhiệm hình đấy! Hơn nữa nhất định phải thi hành án, tôi nhớ nhầm hình như là 7 năm đó . Trung Minh, nơi này giao cho .” Tống Dật Hàng hừ tiếng, nhìn Hồ Thiến và Triệu Xuân Manh bị ngẩn ngơ, kéo Hứa Lương Cầm .

      “Thủ đoạn của cao siêu đây, nhưng mà như thế có lợi cho ba người kia quá.”

      “Khi làm việc biết cái gì là chủ yếu, cái gì là thứ yếu, bỏ chút tiền lẻ ra mà câu được con cá lớn vẫn đáng giá mà. Em hâm mộ như thế cũng cho em 20 vạn nhé, thấy thịt về với em nhanh nhỉ!” Tống Dật Hàng cười cười nhéo má Hứa Lương Cầm.

      Hứa Lương Cầm được tự nhiên tránh ra bên: “Thôi xong chuyện rồi tôi về phòng làm việc đây, về công ty xử lý .”

      vẫn nên đưa em về nhà trọ trước , em thu dọn đồ đạc rồi đưa em về.”

      Hưa Lương Cầm mê man nhìn Tống Dật Hàng, có phải ta quá lo lắng nên thần kinh bình thường : “Tại sao tôi phải quay về nhà , phải chúng ta chia tay à?”

      “Vừa rồi với những người ở đây em là của rồi, phải em phản đối gì sao, cứ nghĩ là chúng ta cứ như cũ đấy.”

      “Tôi cho rằng vì muốn chứng minh tôi trong sạch nên mới làm việc đó thôi.”

      “Nếu muốn dùng tiền giải quyết cần phải minh bạch cho em làm gì? Nếu em phải của bảo vệ em làm gì?” Từ lúc Tống Dật Hàng kéo Hứa Lương Cầm rời , nghĩ vẫn nên khôi phục lại quan hệ của hai người, cũng nên thất thố trước đám đông phải đem việc này buộc lại.

      Ôi bây giờ cảm thấy hối hận quá, cho nên phải ăn chắc mới kéo hối hận lại!

      “Tôi cũng chưa từng nghĩ đến việc này, là cứ kéo tôi ra đấy chứ, với lại còn quan hệ với Shibata Hisako nữa, tôi cũng có tự trọng của mình.” Hứa Lương Cầm chống đối Tống Dật Hàng.

      Hiển nhiên Tống Dật Hàng thích ứng được việc Hứa Lương Cầm tin tưởng , lại còn từ chối lời thỉnh cầu của nữa.

      “Ai dạy em đối chọi với , là Tô Hiểu Vũ hay Ngô Thừa Long hả?”

      “Cái này còn cần người dạy sao? Chỉ số thông minh của tôi có vấn đề đâu, đuổi tôi , chẳng lẽ nghĩ chỉ cần ra lệnh tiếng là tôi vui vẻ như chó con về à?”

      “Là nhất thời hồ đồ nên mới làm như vậy, trong thâm tâm thực muốn em rời , là sai, xin lỗi! Em muốn bồi thường như thế nào?”

      cần bồi thường, dù sao tôi cũng thích về lại dáng vẻ trong quá khứ đó.”

      Tống Dật Hàng nheo mắt lại, của cứng phết! “Lương Cầm, rốt cuộc em muốn thế nào mới trở về cùng đây?”

      “Phải làm thế nào mới tin tưởng tôi quay lại?” Hứa Lương Cầm vô tội nhìn Tống Dật Hàng.

      Trực giác Tống Dật Hàng nhận định có người đứng ra làm khó dễ với Hứa Lương Cầm rồi, Tô Hiểu Vũ à? Ngô Thừa Long sao? Hay Quách Mộng Thanh? Chẳng lẽ Khương Doanh? Lại có Uông Tân Dương kia nữa, bên cạnh Hứa Lương Cầm, ai ai cũng muốn cản trở quan hệ của hai người.

      Trong lòng Tống Dật Hàng suy nghĩ những người này, cuối cùng đưa ra kết luận: ai ủng hộ , phải dạy lại hết!

      tranh chấp với Hứa Lương Cầm nữa, Tống Dật Hàng đưa về nhà trọ.

      Hứa Lương Cầm cảm thấy hai người vạch quan hệ rồi, lúc xuống xe còn vui vẻ theo Tống Dật Hàng xuống.

      Chỉ là khi mấy ngày tan làm về nhà trọ lại thấy Tống Dật Hàng ngồi lì sô pha xem ti vi.

      “Sao lại chạy tới đây? Ai mở cửa cho hả.” Hứa Lương Cầm tới.

      Tống Dật Hàng vỗ vỗ chỗ ngồi bên cạnh ý bảo Hứa Lương Cầm ngồi cạnh : “ Tô Hiểu Vũ đấy, chẳng qua ấy có việc nên ra ngoài rồi.”

      “Vậy tới đây làm gì?”

      “Muốn cùng em xem tin tức thôi.”

      Tin tức á? Hứa Lương Cầm quay đầu xem ti vi.

      “Theo như thông tin được biết công ty bất động sản nổi danh này gần đây phát có vấn đề, tổng giám đốc cầm số tiền lớn trốn , hôm qua phóng viên nhận được thông tin ở cục công an thành phố cùng cảnh sát tới sân bay trước, quả nhiên chặn được tổng giám đốc Mã Bảo Trung của công ty Thuận Hợp, người này nay được đưa về đồn điều tra. Tuy rằng chúng tôi hiểu được vấn đề xảy ra trong công ty Thuận Hợp nhưng tình huống hẳn là do phòng tiêu thụ của công ty Thuận Hợp gặp khủng hoảng, mấy trăm người có tài khoản trong Thuận Hợp đòi rút tiền về, trường hợp ngày càng nhiều nên thể khống chế được, rất nhiều người lấy được tiền nên làm ra những hành vi quá khích, cũng có người ngất luôn tại trường. Tình huống cụ thể như thế nào phóng viên tiếp tục cập nhật.”

      Nhìn trong ti vi có người đàn ông rất kinh ngạc, mọi người mất khống chế đến mức đốt phòng làm việc, có người khóc lóc kể lể nếu lấy được tiền nhảy lầu tự tử. Hứa Lương Cầm thay họ khổ sở, đối với dân thường khi mua phòng ở đều bỏ ra công sức nửa đời mình, trong đó đều là máu và nước mắt của họ, tổng giám đốc này phải người mà!

      Sau đó lặng lẽ nhìn về phía Tống Dật Hàng: “Chuyện này có liên quan tới à?”

      chỉ nghe khi Mã Bảo Trung du lịch về, biết tại sao lại bị đồn là ôm tiền lẩn trốn thôi.”

      “Ồ? Hiểu lầm lớn như thế hẳn cảnh sát điều tra ràng thôi, việc này lắng xuống chứ?” Hứa Lương Cầm tiếp tục khiêm tốn học hỏi.

      “Em cho là vậy sao? Em thấy người dân rất phẫn nộ à? Mọi người đều cầu rút tài khoản đó. Mã Bảo Trung bị cảnh sát tịch thu hết tài sản, nghe ông ta muốn tập trung hết tài sản ở trong nước, nhưng chẳng qua lúc này ảnh hưởng vào công ty khá lớn nên tài chính cạn kiệt rồi, căn bản trở tay kịp.”

      “Như vậy cách khác, cho dù tổng giám đốc có chuyện gì nhưng nếu tích được tiền vẫn vỡ nợ đúng ?”

      “Ông ta thu mua người đánh cắp dữ liệu công ty của Trung Minh phải là phạm pháp sao?” Tống Dật Hàng cười rất vui vẻ.

      Nhìn nụ cười rạng rỡ của Tống Dật Hàng, Hứa Lương Cầm cảm thấy phòng khách hơi lạnh lạnh, chỉ tung tin vịt thôi mà phá hủy công ty lớn như vậy.

      Người ta chỉ trộm dữ liệu thôi mà khiến người ta phá sản luôn, Tống Dật Hàng cũng ngoan độc gớm!

      chuyện này nữa. Lương Cầm, có phải em nên suy nghĩ kĩ chuyện tái hợp của chúng mình nhỉ?” Tống Dật Hàng nở nụ cười, dịu dàng với bên cạnh .

      Hứa Lương Cầm nuốt ngụm nước bọt, hai chữ “ cần” hiểu sao thể ra được.
      Last edited by a moderator: 8/5/19
      Hy Tran, lananhtran51, Sai220936 others thích bài này.

    4. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      Bạn Cầm bị uy hiếp 1 cách trắng trợn. Tội nghiệp bạn :yoyo69:
      lananhtran51Bánh Bao thích bài này.

    5. Trúc Doanh

      Trúc Doanh Active Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      116
      haizz doan sai mat tieu ruj. mjnh mong den doan nguoc cua Tong Dat Hang wa!thank pan
      lananhtran51Bánh Bao thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :