1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Lương Cầm Chọn Chồng - Thần Vụ Quang (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Chương 17: Bắt côn trùng

      Hứa Lương Cầm khá do dự, lần trước Tống Dật Hàng ở nhà mình là chuyện, tại ở nhà Tống Dật Hàng nghỉ ngơi là chuyện khác, thể phòng bị được!

      Với cả cũng là con , trừ khi cùng với Tống Dật Hàng phát sinh quan hệ hoặc chuẩn bị phát triển, bằng nên mạo hiểm tới nhà ta.

      Vậy sẵn sàng rồi ư? Trong đầu Hứa Lương Cầm tự mình hỏi.

      đúng là còn gì để mà, cứ muốn là chưa có chuẩn bị luôn cho xong, ra rất muốn kết thúc cái chức xử nữ già này luôn, hơn nữa điều kiện Tống Dật Hàng cũng tốt mà lại chẳng phải người kén chọn; thôi sẵn sàng ngay và luôn, chính cũng thấy sợ nhưng mà chọn tên đàn ông nào đó rồi phát sinh quan hệ cũng chẳng sao, đạo đức nhân cách trước sau vẫn vậy mà.

      Phân tích tới phân tích lui, cuối cùng Hứa Lương Cầm cảm thấy mình chỉ có ý niệm chứ có can đảm làm! Cho nên tốt nhất vẫn thôi, nhưng mà nếu cứ từ chối làm mất mặt lắm, có khi nào Tống Dật Hàng cười nhạo ?

      Tống Dật Hàng cúi đầu nhìn biểu tình biến hóa gương mặt của Hứa Lương Cầm, cần nghĩ cũng biết tại sao có loạt biểu cảm như vậy.

      Nếu là khác tỏ vẻ vui thích ngượng ngùng với từ lâu rồi, chỉ có mỗi là khó xử để tìm cách từ chối thôi!

      “Lương Cầm, cần do dự, tôi chỉ muốn nghỉ ngơi cho khỏe thôi, là bạn tôi mà giờ tôi muốn mời đến chơi với tư cách là khách, nếu tôi muốn phát sinh quan hệ với tôi biểu đạt nó ra bên ngoài, cũng tôn trọng ý nguyện của , tôi có ý muốn ép hay tổn thương đâu, xin tin tưởng tôi, được ? Lại trước khi tôi bị bệnh, phải cũng cho tôi ở nhà nghỉ ngơi tĩnh dưỡng sao? Có khi nào nghĩ là tên đàn ông bị bệnh có bất kì nguy hiểm nào với mình ư?”

      biết trong ngăn kéo tôi có bình xịt cay à? biết dưới nệm giường tôi có con dao gọt hoa quả à? biết sau cửa sổ nhà tôi có keo dán côn trùng à? Đối mặt với Tống Dật Hàng, Hứa Lương Cầm chỉ cười ha ha.

      Nhưng mà lời này chưa thoát ra khỏi miệng, chính cũng thể từ chối con đường sống mà, Hứa Lương Cầm nghĩ nghĩ rồi ngượng ngùng lắc đầu: “ Tôi nghĩ như vậy đâu, chúng ta thôi.”

      Hai người thay xong quần áo, Tống Dật Hàng mang về chỗ ở.

      “Nơi tôi ở tầng 8 nhưng lại thêm cả tầng 9 nữa, như vậy gian cũng coi như khá lớn, có thể thực nhiều công việc khi ở đây, tôi đưa nhìn xung quanh nhé.” Tống Dật Hàng cầm chìa khóa ném vào bên cạnh rồi dẫn Hứa Lương Cầm từng phòng.

      “Sao lại có hai phòng bếp thế?” Hứa Lương Cầm tò mò hỏi, rất cố gắng để ý ngôi nhà xa hoa cùng thoải mái của Tống Dật Hàng, bởi vì như thế lại so sánh nơi mình ở, có khi trèo lên cửa sổ nhà này và nhảy xuống tự tử ngay và luôn.

      Hàng mà vất chỉ bị vất nhưng mà người so với người chỉ có chết! Nhưng vẫn tò mò hiểu sao Tống Dật Hàng lại thiết kế hai phòng bếp như vậy.

      bên làm món ăn Trung Quốc, bên làm món ăn Tây, bạn bè tôi khá nhiều, bình thường mọi người cứ tụ họp là ăn uống tấp nập vì thế tôi nghĩ nên chia thành hai phòng bếp cho tiện!”

      Nhìn nhìn so cái gian bếp với nơi thuê trọ có vẻ như đây còn to hơn, Hứa Lương Cầm vẫn khỏi hâm mộ.

      “Nhà vệ sinh ở đâu?” Hứa Lương Cầm hỏi.

      “Bên đây.” Tống Dật Hàng trước dẫn đường.

      “Ở nơi này có vườn hoa à?” Khi ngang qua cửa sổ sát đất Hứa Lương Cầm dừng lại, chỉ thấy bên ngoài cửa sổ trồng rất nhiều hoa khác màu nhau.

      Tống Dật Hàng cười : “Đó là vườn hoa trung gian nhưng mà tôi có cải tiến chút, nhìn thử xem.”

      Hứa Lương Cầm kéo cửa bước vào, lập tức luồng gió mới đập vào mặt làm cho người ta cảm giác như ở rừng thẳm, bước chân say mê cứ vào phát ra xung quanh nơi xanh biếc đó còn có bể tắm siêu lớn.

      “Đây là bể tắm mát xa bên ngoài, 5 nằm 7 ngồi, ra tôi muốn dùng bể bơi loại này cũng vì là mặc dù thích bằng bơi lội nhưng bạn bè khi ở chung chỗ cũng tệ phải , những thực vật này còn có tác dụng bảo vệ riêng tư.” Tống Dật Hàng đứng sau Hứa Lương Cầm giải thích.

      Đúng là rất biết hưởng thụ, Hứa Lương Cầm chịu được hỏi: “Bồn tắm lớn như vậy mất bao nhiêu tiền?”

      “Cũng đến 60 vạn đấy, tôi chỉ làm đơn giản vậy thôi chứ quá màu mè.”

      Hình như 60 vạn này với Hứa Lương Cầm tình nguyện ăn ngủ nghỉ ở trong nhà vệ sinh này đấy, nhanh nhanh ngủ rồi về nhà, chịu nổi nơi này nữa.

      Nhưng mà lúc này cũng thừa nhận, lấy Tống Dật Hàng với hàng trăm triệu cũng chẳng là gì, người ta muốn xinh đẹp thế nào chẳng có, nhìn qua mọi nơi lượt, còn mệt chết được.

      Vào nhà vệ sinh, Hứa Lương Cầm khóa cửa kĩ, kết quả mới tới bồn cầu bên cạnh mở nắp ra liền hoảng sợ.

      Chờ vệ sinh xong, tay bóp cái khóa bên cạnh ngay lập tức có dòng nước chảy ra đồng thời khúc nhạc du dương vang lên.

      Ngạc nhiên chết mất, ra nhà vệ sinh cũng thú vị , Hứa Lương Cầm vừa hưởng thụ nghe nhạc vừa lau khô tay, chờ đứng lên dòng nước vọt lên che, hơn nữa khi xả nước thanh ồn ào của nó đều nghe thấy.

      Hứa Lương Cầm nhìn bồn cầu đến ngốc người, ra gặp Tống Dật Hàng liền hỏi: “Cái bồn cầu nhà vệ sinh của hết bao nhiêu tiền?”

      “Chắc là đến 10 vạn.” Tống Dật Hàng nghĩ nghĩ lát trả lời.

      Những người có tiền đều xây dựng cho mình đế chế riêng! Hứa Lương Cầm yên lặng xoay người vào phòng khách mà Tống Dật Hàng chỉ cho , đóng cửa rồi nằm chiếc giường lớn êm ái và chìm vào giấc ngủ.

      Tống Dật Hàng cũng trở về phòng của mình và ngủ giấc, khi tỉnh lại là 6 giờ, đứng dậy đến cửa phòng dành cho khách gõ gõ thấy ai đáp lại liền đẩy cửa vào.

      đến giường nhìn Hứa Lương Cầm say giấc nồng, khóe miệng Tống Dật Hàng tự chủ nhếch lên, đứng ở bên cạnh giường cũng nghĩ đánh thức nên ra ngoài.

      ra phòng khách, Tống Dật Hàng lấy điện thoại ra gọi điện: “Là tớ đây, tớ đến muộn chút nhé, các cậu uống trước .”

      “Cũng trễ bao lâu nữa nhưng mà nhất định tớ tới, đúng rồi tớ mang người bạn qua nữa đấy.” Tống Dật Hàng xong cúi điện thoại, ngồi ở sô pha mở ti vi chờ Hứa Lương Cầm tỉnh lại.

      Giấc ngủ này của Hứa Lương Cầm rất ngon, khi tỉnh lại giường sờ sờ nệm, đoán chắc cái giường lại siêu tiện nghi, đúng là đáng đồng tiền mà, ngủ rất thoải mái và sâu, đáng tiếc chẳng thể mua nổi nó, cho dù có mua được cũng chẳng biết để đâu nữa, nếu có thể hưởng thụ được lần rất may mắn rồi vì thế xoa xoa mặt xuống giường chuẩn bị tìm Tống Dật Hàng đưa về nhà.

      tỉnh rồi à, ngủ có ngon ?” Tống Dật Hàng thấy Hứa Lương Cầm ngái ngủ ra cười hỏi.

      “Ngon lắm, giường đắt như vậy sao ngủ ngon được.”

      “Sao biết là nó đắt?”

      Lúc này Hứa Lương Cầm hoàn toàn tỉnh táo, liếc mắt nhìn Tống Dật Hàng: “Trong nhà có cái gì đắt sao? Tôi được trải nghiệm, cũng cần kích thích tôi nhé.”

      Tống Dật Hàng lắc đầu: “Tôi có ý đó, điều kiện kinh tế cho phép tôi quan tâm đến cuộc sống vật chất hơn mà thôi. nào, chúng ta ăn cơm.”

      “Bây giờ trễ rồi, phiền lắm, tôi về nhà nấu mì ăn là được rồi.” Vừa rồi nhìn điện thoại là 9 giờ rồi, Hứa Lương Cầm làm sao để Tống Dật Hàng mời mình ăn cơm nữa.

      Tống Dật Hàng đứng dậy cầm chìa khóa xe rồi tiện thể kéo tay Hứa Lương Cầm ra cửa: “ phiền, tôi hẹn mấy người bạn cùng ăn cơm rồi, vừa đúng giờ.”

      “Á, hẹn bạn bè cũng đừng lôi tôi theo chứ, tôi cũng thân quen với họ mà!” Hứa Lương Cầm lập tức từ chối.

      “Ngoan, nghe lời, bên kia nhiều món ăn ngon lắm. phải luôn trải nghiệm nhiều để có vốn viết tiểu thuyết sao? Tôi mang tới quán bar chút rồi về, đến lúc đó chỉ cần chào hỏi thôi chứ cần làm gì cả.”

      Hứa Lương Cầm bị Tống Dật Hàng đẩy lên xe, đành phải lấy điện thoại gọi cho Tô Hiểu Vũ về muộn để ấy lo lắng.

      “Đây là chỗ nào vậy, sao càng càng vắng vậy?” Nhìn xe đường ngày ít dần, Hứa Lương Cầm biết ra khỏi nội thành.

      “Yên tâm , bán đâu, quán bar đó mở ở ngoại ô thành phố, có chút khác biệt.”

      Quán bar ở ngoại ô thành phố mà khác biệt sao, xa thế ma nào đến chứ!

      Lại qua thêm 20 phút, Tống Dật Hàng lái xe vào khu để xe rộng rãi của quán bar.

      Nhìn có dãy xe dài, Hứa Lương Cầm khỏi cảm thán: “Nơi này hẻo lánh mà nhiều người đến nhỉ, ông chủ này kinh doanh rất giỏi đấy.”

      “Tất nhiên là có năng lực nhưng mà bối cảnh cũng khá tốt.” Tống Dật Hàng khóa xe rồi cùng Hứa Lương Cầm tới cửa quán bar.

      Quán bar bài trí khá đơn giản, bên ngoài chỉ dùng đèn LED để làm nổi bật hai chữ lớn - Tinh Quang.

      Sau khi vào, Hứa Lương Cầm ngắm bốn phía, bên quầy rượu lấy màu đen trắng làm chủ đạo khiến người ta cảm thấy đơn giản mà thiếu phần lịch tao nhã, ánh đèn dịu làm cho bức tranh tối màu thêm sáng hơn cùng với nhạc nhàng khiến cho lòng người thêm tĩnh lại.

      Hứa Lương Cầm lập tức thích bầu khí nơi này, còn tưởng rằng quán bar là nơi tràn ngập nhạc rock’n roll với vô số tiếng ồn ào, đám người để ý gì cứ giật lắc điên loạn sàn nhảy cơ đấy, còn nơi đây khác biệt hoàn toàn khiến thở ra.

      “Tống tiên sinh, mời qua bên này, 1 giờ trước Mạnh tiên sinh tới rồi.” Bồi bàn rất quen thuộc Tống Dật Hàng nên chào hỏi rất tự nhiên, bên trong có 6-7 người ngồi rồi, trong đó có 3-4 người là mắt xanh tóc vàng.

      “Dật Hàng, cậu muộn chút bao lâu rồi hả, phải muốn mời rượu mọi người à?” người đàn ông đeo kính tầm hơn 40 tuổi đứng lên cười chào.

      “Tớ mang bạn tớ tới đây, giới thiệu với mọi người chút, ấy tên Hứa Lương Cầm. Lương Cầm người này trước khi cùng tôi gây dựng nghiệp, tên Mạnh Tề, cứ gọi Mạnh là được.”

      “Chào Mạnh.” Hứa Lương Cầm có chút xấu hổ chào hỏi.

      Mạnh Tề cười cười nhiệt tình gật đầu với Hứa Lương Cầm.

      Tiếp theo Tống Dật Hàng lại giới thiệu những người khác cho Hứa Lương Cầm, ngạc nhiên là những người nước ngoài kia lại biết tiếng Trung, điều này khiến Hứa Lương Cầm cảm thấy thân thiết hơn nhiều.

      “Dật Hàng, cậu với Hứa đến từ chỗ nào vậy?” số người nước ngoài tiếng Trung để Hứa Lương Cầm hiểu, còn khiến ngạc nhiên hơn nữa là Shibata Hisako cũng xuất ở đây nữa, dù sao ấy cũng quan hệ khá thân mật với Tống Dật Hàng, có chung bạn bè cũng chẳng phải điều ngạc nhiên.

      Tống Dật Hàng đợi Hứa Lương Cầm ngồi xuống, cũng ngồi bên cạnh : “Từ nhà tới đây.”

      Shibata Hisako gật đầu với Hứa Lương Cầm cười: “Nhà Dật Hàng có hai phòng bếp, Hứa có thấy ?”

      “Ừm, có thấy, đúng là khiến tôi khá ngạc nhiên.” Hứa Lương Cầm cười tươi trả lời, mặc dù thích người Nhật Bản nhưng có nghĩa là trừng mắt lườm rách mặt họ.

      “Đó là do tôi thiết kế đó! Lúc đó tôi cùng Dật Hàng từ nước ngoài trở về, ấy cũng chẳng quan tâm gì hết, phòng ở cũng là tôi lựa chọn rất tỉ mỉ, thời điểm sửa chữa ấy còn phải có hai phòng bếp kiểu Trung và kiểu Âu, kết quả là ấy khiến tôi mệt muốn chết. Nhưng mà khi hoàn thành xong Dật Hàng khá hài lòng, uổng công tôi khổ cực.”

      Hứa Lương Cầm rất nghiêm túc nghe Shibata Hisako chuyện, thỉnh thoảng gật đầu mỉm cười, trong lòng vẫn suy nghĩ: này đừng ăn dấm chua thế chứ, có khi nào này chi tiết giường của ấy với Tống Dật Hàng thế.

      “Lương Cầm, tôi giới thiệu người nữa cho nhé, đây là Dương Hoa, cũng là ông chủ của quán bar luôn, quán bar này cũng đạt chuẩn quốc tế đấy.” Tống Dật Hàng vỗ vỗ tay Hứa Lương Cầm để cho chú ý, đồng thời cũng ngắt lời lải nhải của Shibata Hisako.

      Hứa Lương Cầm quay đầu nhìn thấy dáng vẻ của người đàn ông vui vẻ biết đến đây từ bao giờ.

      “Xin chào Hứa.”

      “Xin chào.”

      “Nếu mọi người là bạn bè đừng xưng tiểu thư hay tiên sinh gì gì , trực tiếp gọi tên nhé. Lương Cầm, Dương Hoa chỉ có món ủ rượu ngon đâu mà cậu ấy làm cơm thịt gà rau dưa là tuyệt nhất đấy. Hôm nay em may mắn có lộc ăn, cậu ấy vừa làm hai phần cho Dật Hàng, đáng tiếc là chỉ có thể nhìn, tay nghề tuyệt hảo của ai đó phải là ai cũng được hưởng đâu!” Mạnh Tề nhìn Tống Dật Hàng có chút mất hứng với Shibata Hisako khi nhiều với Hứa Lương Cầm cho nên thừa cơ hội này hòa giải.

      “Ừm, gọi em là Lương Cầm , bằng em cũng quen.” Hứa Lương Cầm chỉ câu như thế.

      “Tớ lão Mạnh này, Dật Hàng cũng phải ăn suông của tớ đâu, vừa rồi mạnh tay mua hai bình rượu nhà tớ đấy, nếu cậu cũng mua bình nhé? Tớ chắc chắc làm cho cậu!” Dương Hoa trêu Mạnh Tề.

      Mạnh Tề lại xua tay: “Tớ ăn nổi đâu, bình hơn 10 vạn ấy chứ? Dật Hàng, tay cậu là bút à!” (ý chỉ tiêu tiền như nước vậy)

      “Coi như là bồi tội khi tớ đến muộn .” Tống Dật Hàng rất nhàng bâng quơ.

      Hứa Lương Cầm ở bên cạnh cười cười gì, trường hợp này chẳng còn gì để nữa, hai chai rượu của người ta có thể mua chiếc xe tốt, chỉ thấy Tống Dật Hàng được cái khoe của thôi, nếu có thể mang bình rượu đó ra đây thử chút tốt hơn đấy.

      Mọi người vừa nghe thấy rượu ngon đắt tiền hưng phấn gào thét, thúc giục Dương Hoa nhanh lấy rượu ra.

      “Gấp gì chứ, tớ lấy ra giới thiệu năm tuổi cùng nơi sản xuất luôn, còn muốn tìm tòi các cậu đừng làm hại thứ tốt đẹp của nó.” Dương Hoa rất kiên trì chi tiết uống rượu.

      “Hai chai rượu vội, trước tiên có thể loại rượu khác, cậu mang cơm lại , tớ cùng Lương Cầm cả tối còn chưa ăn gì vào bụng đây.” Tống Dật Hàng biết Hứa Lương Cầm hẳn rất đói bụng.

      trễ thế này còn chưa ăn cơm sao? Dật Hàng cậu đúng là phải nhé, đêm đẹp thế nào cũng phải chú ý đến thân thể giai nhân nghe chưa?” Dương Hoa trừng mắt nhìn Tống Dật Hàng rồi rời , mọi người còn lại cười vang ha ha.

      Hứa Lương Cầm vẫn cười mà gì, việc này có giải thích cũng như , chính cũng hiểu là việc gì xảy ra tiếp theo rồi.

      Mọi người thấy Hứa Lương Cầm cười cũng đùa nữa, chỉ chuyện gần đây, đến chỗ cao hứng tiếng , dù sao tiếng Trung cũng khó phải tiếng mẹ đẻ của họ.

      Hứa, có phải cảm giác rất chênh lệch đúng ?” Shibata Hisako cùng mọi người đùa chút rồi quay sang vừa Hứa Lương Cầm cắm cúi ăn cơm.

      Hứa Lương Cầm nhìn ấy cái rồi hỏi: “Chênh lệch gì cơ?”

      Hứa, phải tức giận, tôi thấy có vẻ Hứa giỏi tiếng lắm, có vẻ hòa nhập với mọi người, thấy nhàm chán quá mức thôi.”

      “Tôi tới đây để ăn cơm, chưa từng nghĩ hòa nhập.” Ánh mắt Hứa Lương Cầm rất thản nhiên.

      Shibata Hisako cũng rất bình tĩnh: “Tôi khá hiểu tâm trạng Hứa bây giờ, giai cấp khác biệt khiến người ta khá đau lòng, Hứa cũng cần lộ ra vẻ thoải mái để giấu tự ti, trước kia Dật Hàng cũng làm quen với số ở giai cấp dưới, chẳng qua đều vượt qua được bệnh để mắt, dù sao thân phận hay thói quan và gia cảnh của gia đình cũng kém xa, thời gian dài tất nhiên có tiếng chung.”

      là tôi hề tự ti. Bởi vì tôi cùng Tống Dật Hàng chẳng phải mối quan hệ mà nghĩ. Bản thân tôi thấy Hisako rất vĩ đại, trông coi người đàn ông hào hoa như vậy, nhìn ấy lên giường với phụ nữ khác, mà chính mình càng ngày lớn tuổi cũng biết lấy gì ra mà đảm bảo, trong lòng có phải rất khổ sở ? ra đối với Tống Dật Hàng tôi có câu cho Shibata Hisako tiểu thư, biết Shibata Hisako có nguyện ý nghe ?”

      Sắc mặt Shibata Hisako trắng bệch, nhưng vẫn duy trì phong độ: “Mời Hứa cứ .”

      “You can you up, no can no BB!” ( có thể lên nhưng chẳng trẻ lại được đâu! ) (BB: baby)

      Ai biết tiếng ? là giai cấp vô sản, cũng phải loại ở hạng cuối cùng! Hứa Lương Cầm cười híp mắt rồi đứng lên, thèm để ý sắc mặt từ trắng tới đỏ của Shibata Hisako, dùng chân đá thằng nhãi Tống Dật Hàng.

      “Tránh ra nào, tôi muốn vệ sinh.”

      Tống Dật Hàng bình tĩnh đứng dậy: “Để tôi đưa .”

      “Tôi có thể hỏi bồi bàn, chưa cần dùng đến.” Chờ hai người ra Hứa Lương Cầm mới lên tiếng.

      “Tôi bị ngã, vẫn là nên đưa .”

      “Ý là vết sẹo này á?” Hứa Lương Cầm liếc Tống Dật Hàng.

      Tống Dật Hàng cúi mi cười: “Vừa rồi tôi nghe thấy rồi, tiếng tệ đâu.”

      “Nghe thấy sao, thế nào? Người đụng ta, ta chẳng đụng vào, chừng nào về? Cũng khá muộn rồi, ngày mai tôi còn muốn tập xe nữa.”

      Vừa nghe Hứa Lương Cầm muộn tập xe, Tống Dật Hàng liền thở dài: “ đừng tập xe nữa, tôi nghĩ cách giúp tập lái, rượu này muốn thử chút sao? Đều tốn tiền rồi, uống tiếc lắm.”

      “Xa như vậy đương nhiên là tôi muốn , có biện pháp để tôi đủ tư cách thi là được, vậy quá tốt luôn! Thiếu chút nữa tôi quên chuyện này đấy, đắt như thế để tôi uống sao? Nếu để cho tôi uống tôi lại có thêm kiến thức rồi!” Quả nhiên Hứa Lương Cầm muốn lãng phí cơ hội này, vừa nghe có thể uống hết sức vui thích.

      uống mấy chai cũng được, mau vệ sinh , tôi ở bên ngoài chờ .”

      Lúc này Hứa Lương Cầm từ nhà vệ sinh ra, lúc trở về cười hì hì với Tống Dật Hàng rồi quay ra phòng rửa tay.

      “Làm sao thế?” Tống Dật Hàng được vài bước dừng lại hỏi sao mà đột nhiên đứng lại

      Hứa Lương Cầm cũng trả lời, chỉ nhìn bên quán bar có người đàn ông có những cử chỉ thân mật với Quách Mộng Thanh khiến Hứa Lương Cầm nhăn mày.
      Last edited by a moderator: 8/5/19
      meyil08, lananhtran51, Pe Mick30 others thích bài này.

    2. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Chương 18

      Tác giả muốn ra suy nghĩ của mình: Hôm nay tác giả có chút buông thả bởi bởi vì nữ phụ có phản cảm cho lắm cho nên Vụ Quang nghĩ theo cách khoa học chút

      Quách Mộng Thanh là người của Uông Tân Dương- nhân vật được nữ chính thầm, từ nước về Trung Quốc....

      này hẳn thứ Hai tuần sau nhập vai, khi nhập vai Vụ Quang viết nhiều hơn

      P.s: Toàn bộ đều rất hài hòa!!!


      Hứa Lương Cầm khẳng định có hiểu lầm quan hệ giữa Quách Mộng Thanh với người đàn ông kia, bởi vì nếu là bạn bè bình thường chẳng có chuyện vuốt ve thân thể đối phương nhất là ở những bộ phận nhạy cảm như thế.

      Cục diện này khiến Hứa Lương Cầm cảm thấy khó xử, cũng tự thấy chẳng có gì hay ho, việc này nếu xử lý được cũng chẳng nên với Uông Tân Dương làm gì, nếu có bắt gặp Quách Mộng Thanh tự , Uông Tân Dương nhất định phải chia tay với bạn học cũ này, hơn nữa trong lòng cũng khổ sở kém; lại chỉ còn cách đoạn tuyệt với Uông Tân Dương thôi, phiền đó!

      Mà thời điểm Hứa Lương Cầm nhìn về chỗ Quách Mộng Thanh Quách Mộng Thanh cũng đúng lúc liếc về hướng đó, lập tức sửng sốt rồi nhìn lại phía Hứa Lương Cầm, lập tức nhìn Tống Dật Hàng bên cạnh Hứa Lương Cầm, sau đó vài câu với tên đàn ông kia rồi qua đây.

      “Lương Cầm, nghĩ gặp ở đây. Dật Hàng, cũng quen Lương Cầm sao?” Quách Mộng Thanh ra khiến Hứa Lương Cầm giật mình.

      Sao ta biết Tống Dật Hàng thế!

      lâu gặp.” Tống Dật Hàng trả lời câu hỏi của Quách Mộng Thanh, mà chỉ đơn giản chào hỏi.

      Quách Mộng Thanh lại nhìn Hứa Lương Cầm.

      Hứa Lương Cầm đành phải : “Hóa ra hai người quen nhau à, đúng là trùng hợp nhỉ.”

      “Đúng là rất khéo, nếu ngại tôi cùng hai người uống ly nhé?” Quách Mộng Thanh cười hỏi Hứa Lương Cầm.

      Chuyện này với tính, vì thế Hứa Lương Cầm đành phải dùng ánh mắt hỏi Tống Dật Hàng.

      “Tất nhiên là được, nào.” Tống Dật Hàng cũng chẳng từ chối.

      Hứa Lương Cầm thấy khá khó xử: “Vậy bạn sao giờ?”

      Quách Mộng Thanh nhìn theo ánh mắt của Hứa Lương Cầm, sau đó vô tình : “Mới quen, chẳng sao đâu.”

      Ba người ngồi vào chỗ, bên trong có hai người mà Mộng Thanh quen nên Mộng Thanh rất nhanh cùng những người khác vui cười.

      “Lương Cầm, tôi muốn với chút.” Quách Mộng Thanh thấy Tống Dật Hàng cùng Mạnh Tề đều đến phía này ngoắc tay với Hứa Lương Cầm.

      Hứa Lương Cầm ngồi xuống, phỏng đoán cũng biết Quách Mộng Thanh muốn gì.

      ly nhé.” Quách Mộng Thanh đưa ly bia cho Hứa Lương Cầm.

      Hứa Lương Cầm xua tay: “Tôi uống, uống .”

      “58 đồng ly đấy, những thứ này khá đắt. Nếu chén và tôi cũng chén, như vậy tôi mới có cảm xúc hết lòng mình với .”

      Lần này Hứa Lương Cầm cũng chẳng do dự cầm ly lên uống hơi, ra uống rượu, tất nhiên gặp dịp vẫn uống, chẳng qua uống chút vào ngày lễ tết thôi, cho nên khi uống hết ngụm lớn thiếu chút nôn ra, khó uống thấy mẹ!

      Quách Mộng Thanh đưa cho Hứa Lương Cầm chiếc khăn giấy rồi cười ha ha, hiển nhiên cũng uống ít: “Tửu lượng kém thế. Trước tiên tôi hỏi chuyện, quan hệ của với Tống Dật Hàng là gì?”

      “Bạn bè bình thường.” Hứa Lương Cầm trả lời rất sảng khoái.

      “Kỳ lạ nhỉ, đừng trách tôi thẳng, cùng Tống Dật Hàng chẳng hợp đâu, nếu hai người mà thân được tôi lấy làm lạ đấy.”

      “Tôi cũng cảm thấy khá kỳ lạ đây, nhưng đúng là việc xảy ra như vậy đấy. muốn gì vậy?” Vốn tưởng Quách Mộng Thanh là nữ thần, kết quả cũng là loại ABC (lẳng lơ)

      Quách Mộng Thanh thở dài: “ khẳng định tôi chắc chắn là loại ra gì đúng ? nếu thấy tôi thể cam đoan được tôi có phát sinh quan hệ với tên đẹp trai kia hay nữa.”

      Đây là bản sao của Tô Hiểu Vũ sao!

      “Nếu thích Uông Tân Dương cho ấy hiểu.” Hứa Lương Cầm nghĩ Quách Mộng Thanh Tô Hiểu Vũ, nhưng Uông Tân Dương chắc chắn phải Lý Học Thông!

      Quách Mộng Thanh cười: “ ra tôi khá mâu thuẫn, lúc nghĩ mình nên sống cuộc sống yên bình thôi, lúc lại chịu được yên tĩnh quá mức này, chờ tôi nghĩ kỹ với Uông Tân Dương. Tân Dương là người đàn ông tốt, tôi dễ dàng buông tay ấy ra đâu, cũng cần khó xử. Lương Cầm, biết , tôi thích Tống Dật Hàng, rất thích ấy, bởi vì người đàn ông như thế mới đem lại cho phụ nữ hạnh phúc chân chính, tôi Nhật Bản kia có gì tốt, nhiều năm như thế mà Tống Dật Hàng cũng rời xa ấy!”

      từng có quan hệ với Tống Dật Hàng à?” Hứa Lương Cầm hỏi.

      Quách Mộng Thanh ợ cái rồi cười vui vẻ: “Tại sao quan hệ chứ! Chúng tôi ở với nhau nửa năm đấy, khi đó chúng tôi đâu cũng có nhau, ăn cơm, du lịch khắp nước thưởng thức món ngon. Bất kể là cái gì, ấy tìm mọi giá mang cho tôi nếu tôi thích. Lương Cầm, điều kiện nhà tôi tệ, cũng là tiêu tiền như nước, cha mẹ tôi chẳng phải để tôi lo lắng gì nhưng đáng tiếc khi Nhật Bản kia xen vào cuộc sống giữa tôi và ấy Tống Dật Hàng theo ta luôn.”

      tới đây Quách Mộng Thanh đau lòng muốn chết, sau đó tiếng cười: “ ấy trở về rồi, tốt quá. Nhưng Nhật Bản kia lại có thể theo, tôi rất ghét ả! Nhưng mà cái khó đều là những người quen, Tân Dương là bạn , Dật Hàng cũng là bạn , tôi cũng đều qua lại với họ, ra thích Tống Dật Hàng xong rồi thích Uông Tân Dương cũng tệ, biết điều, ha ha......”

      Hứa Lương Cầm nghe xong trợn mắt, vậy quan hệ gì đây, Quách Mộng Thanh ai đây, tại đau đầu, chỉ nghĩ muốn đâu nghỉ ngơi.

      “Lương Cầm, say à?”

      Hứa Lương Cầm cảm thấy có người xoa má mình, vì thế mắt mở to, thấy là Tống Dật Hàng chợt nghĩ: Tên nhãi này có phải muốn bao cả Á – Âu rồi gieo mầm con cái thế!

      say mà, chỉ là vừa uống bia nhiều chút. Quách Mộng Thanh đâu rồi?”

      Tống Dật Hàng đỡ Hứa Lương Cầm ngồi xuống : “Có người bạn có việc trước nên tôi để cậu ấy đưa Quách Mộng Thanh về.”

      “Dật Hàng, Lương Cầm, rượu tốt tới đây.” Mạnh Tề nhắc nhở hai người.

      Hứa Lương Cầm lập tức tỉnh táo gào thét đòi uống rượu nho, Tống Dật Hàng mang ly cho , Hứa Lương Cầm trực tiếp uống cạn luôn.

      Shibata Hisako nhịn được : “ Hứa, rượu này uống như thế đâu, làm thế là hết vị ngon của nó mất rồi.”

      Hứa Lương Cầm cũng cảm thấy rượu này ngon, mà ngược lại thấy khó uống quá, nhưng vừa nghe những lời Shibata Hisako lại rót chén: “Hisako tiểu thư học tiếng Trung tốt rồi, rượu này cũng chẳng phải như Hoa sao lại làm hỏng nó? Có thời gian nên đọc mấy cuốn lịch sử Trung Quốc để trao dồi kinh nghiệm và hiểu thế nào là làm hại nó nhé. Hơn nữa tôi thích uống thế đấy!” xong uống cạn.

      “Hisako, em vẫn nên thưởng thức rượu !” Tống Dật Hàng ngăn Shibata Hisako lên tiếng, sau đó lại ngăn cho Hứa Lương Cầm uống rượu, quả uống nhiều quá.

      Hứa Lương Cầm bị ngăn cũng giãy dụa, ngược lại ngồi nghiêm chỉnh, sau đó nghiêm túc hỏi Tống Dật Hàng: “Túi xách của tôi đâu?”

      Tống Dật Hàng vươn tay lấy túi xách bên cạnh cho Hứa Lương Cầm, cầm túi mở ra, nghĩ giật lấy: “ làm gì thế, vì sao lấy túi của tôi vậy?” xong lấy hết tất cả đồ của hai người ra.

      “Tôi vừa rồi để điện thoại vào trong túi của tôi, tôi lấy ra cho .” Tống Dật Hàng giải thích.

      Hứa Lương Cầm nghe xong trả điện thoại cho Tống Dật Hàng, lập tức ôm chặt trước ngực: “Điện thoại của cầm , cho phép động vào túi của tôi.”

      “Trong túi của có gì vậy?”

      “Suỵt, nào. quên rồi sao, tặng tôi áo tắm, tôi để trong đó, nếu nhỡ mất tiếc lắm, nó đắt tiền vậy mà.” Hứa Lương Cầm đến gần vào tai Tống Dật Hàng.

      Tống Dật Hàng dở khóc dở cười: “Lương Cầm, chẳng ai trộm cái đó đâu, nếu muốn giữ phải giữ điện thoại với ví tiền chứ.”

      Hứa Lương Cầm lắc đầu: “Cũng bằng cái áo tắm, sao ngốc thế.”

      Đúng là uống say rồi nhưng bé này vẫn được, khóc nháo, Tống Dật Hàng nhìn ngốc Hứa Lương Cầm ôm túi ngồi ở góc rồi phì cười.

      “Đừng nhìn nữa, nhìn cả đêm rồi, ở nhà thấy đủ à?” Mạnh Tề vỗ vỗ vai Tống Dật Hàng rồi trêu đùa.

      Tống Dật Hàng chuyện, chỉ cười giơ ly rượu lên.

      Shibata Hisako thưởng thức rượu, nhìn thoáng qua Hứa Lương Cầm rồi cúi đầu trầm tư.

      Mọi người chuyện hơn giờ, lúc này mọi người trong quán bar đều đứng dậy ra ngoài, Tống Dật Hàng nửa ôm nửa dìu Hứa Lương Cầm ra ngoài.

      đâu thế?” Hứa Lương Cầm hỏi.

      “Đem bán, xem đáng giá bao nhiêu cái áo tắm nhé.” Tống Dật Hàng tức giận .

      Hứa Lương Cầm im lặng, để mặc cho Tống Dật Hàng dìu vào thang máy rồi đến đại sảnh, bên trong ít người.

      “Làm gì thế?” Hứa Lương Cầm tò mò hết nhìn đông rồi lại nhìn tây, cũng chú ý nơi này còn có thang máy nữa.

      Tống Dật Hàng gì với Hứa Lương Cầm, chỉ đưa tay nhàng nâng người lên để xem.

      Hứa Lương Cầm muốn thành lời, chỉ thấy trần nhà của đại sảnh có cánh cửa, sau đó chậm rãi đến rồi mở ra, bầu trời đầy sao thu hết vào mắt, đúng là rất đẹp, những người xung quanh sợ hãi than.

      Khó trách tên là Tinh Quang, ra đặc biệt là ở đây. Hứa Lương Cầm say mê nhìn bầu trời sao sáng, chính sinh ra ở thành thị sao biết được cảnh đẹp như vậy, đúng là làm cho người ta ngờ được.

      “Đẹp ?” Tống Dật Hàng chuyển mắt nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Hứa Lương Cầm.

      Hứa Lương Cầm liếm liếm môi rồi gật đầu, vẫn là ngước nhìn bầu trời đêm.

      Nhìn khuôn mặt say mê mờ mịt của Hứa Lương Cầm nhìn đến vui thích, còn có đôi môi lóng lánh chút nước, Tống Dật Hàng kìm được cúi đầu hôn lên đôi môi mọng đó.

      Hứa Lương Cầm cũng chẳng kháng cự, chỉ nhắm mắt nghĩ: Cái kính lúp ép vào mũi mình khó chịu thế.

      Mặc dù Tống Dật Hàng hôn sâu nhưng rất nhàng tinh tế, mút hồi, qua lâu lâu nhắm mắt thở dốc.

      Sao cảm giác lại tốt như vậy? Hứa Lương Cầm cắn cắn môi nhìn Tống Dật Hàng cười đầy mê hoặc, biết khi trải nghiệm bước ra từ tiểu thuyết lại có cảm giác tê dại như vậy, cảm giác hít thở thông, chỉ cảm thấy môi của Tống Dật Hàng rất lạnh mang theo hơi rượu, ghét mà cũng đến nỗi quá thích.

      Xoa môi, Hứa Lương Cầm giật tay áo Tống Dật Hàng hỏi: “ sao?”

      Tống Dật Hàng sờ lên khuôn mặt đỏ bừng của Hứa Lương Cầm dịu dàng : “À cái này Dương Hoa gọi lái xe tới giúp rồi.”

      Lúc này Hứa Lương Cầm phải dựa vào ngực Tống Dật Hàng để chống đỡ thân thể nặng nề của mình.

      Tống Dật Hàng cũng chỉ đến chào hỏi những người khác, mang Hứa Lương Cầm ra quán bar, đến tận lúc vào xe vẫn ôm thân thể mềm nhũn của , mặt ngăn nổi hưng phấn. Tối nay có thể tiến triển như thế rất tốt rồi, đến điều đó còn chưa nghĩ tới, phải thừa nhận khi hôn Hứa Lương Cầm lại sinh ra cảm giác mãnh liệt thế, tin Hứa Lương Cầm cũng cảm nhận được kì diệu đó.

      Lái xe đến chỗ ở Tống Dật Hàng, Tống Dật Hàng đưa 100 đồng cho lái xe, lái xe vui cười hớn hở cảm ơn rồi rời .

      Chờ vào phòng, Hứa Lương Cầm giương mắt nhìn khó hiểu biết sao lại ở nhà Tống Dật Hàng.

      “Lương Cầm, đến nhà rồi, em buông tay được .” Tống Dật Hàng khuyên Lương Cầm buông đôi tay cầm chặt chiếc túi của .

      Hứa Lương Cầm nghĩ nghĩ rồi mới xác định an toàn buông tay, Tống Dật Hàng đem túi để sô pha.

      “Tôi muốn vệ sinh.” Hứa Lương Cầm mơ mơ màng màng .

      Tống Dật Hàng biết Hứa Lương Cầm muốn tắm lập tức giúp đến nhà vệ sinh, đưa vào đó rồi đóng cửa kỹ, chính cũng về phòng ngủ để tắm qua.

      Chỉ là đến lúc tắm xong và thay quần áo rồi xem ti vi mất nửa tiếng cũng thấy Hứa Lương Cầm ra nên có chút lo lắng, phải ngã đó chứ?

      Càng nghĩ càng có khả năng này vì thế nhanh chóng đẩy cửa ra thấy Hứa Lương Cầm ôm bồn cầu mà ngủ gật.

      “Lương Cầm, tỉnh lại nào, về phòng rồi ngủ nhé.”

      Hứa Lương Cầm nâng tay đẩy chút: “Tôi đâu, tôi ôm bồn cầu này ngủ, tôi thích nó rồi!”

      Sau vài lần Tống Dật Hàng khuyên nhủ cũng như lôi kéo Hứa Lương Cầm thành, này khi uống say rất khỏe, chết sống cũng đứng dậy.

      Giờ Tống Dật Hàng hiểu Hứa Lương Cầm say đến hồ đồ rồi, mệt muốn chết, đúng là lần đầu tiên khiến khẩn trương.

      Lau mặt trong thất bại, lại cầm chăn đắp cho , Tống Dật Hàng hậm hực trở về phòng ngủ của mình.

      Tống Dật Hàng lại bị làm tỉnh giấc, ngủ ngon đột nhiên có vật nặng đè lên khiến suýt tắc thở.

      Dùng sức đẩy cái thứ người ra, ngồi xuống mở đèn đầu giường, Tống Dật Hàng giận biết xả vào đâu: “Hứa Lương Cầm, phải em ngon lành ôm bồn cầu ngủ mà nghịch ngợm gì vậy!”

      Hứa Lương Cầm cười ha ha leo lên người Tống Dật Hàng: “Ừm, em say rồi!”

      “Biết em say rồi, nhanh nghỉ ngơi nhé.” Tống Dật Hàng chán nản.

      Hứa Lương Cầm còn áp vào tai Tống Dật Hàng thả hơi: “ có từng nghe câu này ? Khi say có cơ hội đâu.”

      Tống Dật Hàng nhìn chằm chằm Hứa Lương Cầm, xác định những câu đó ra là cố ý hay có ý gì.

      “Tống Dật Hàng, em cho cơ hội đấy, hiểu !” Hứa Lương Cầm xong trực tiếp bổ nhào về Tống Dật Hàng rồi hôn lên môi .

      Tống Dật Hàng ngớ người vài giây rồi mới phản ứng, mộng đẹp của thành rồi, xoay người cái đặt Hứa Lương Cầm dưới thân rồi nhếch miệng cười và ra sức hôn .

      Hứa Lương Cầm nhúc nhích nằm giường, Tống Dật Hàng nằm nghiêng người rồi ôm vào lòng.

      Mẹ nó sao đau thế! Trong lòng Hứa Lương Cầm cực kỳ ai oán, chính mình bị Ngô Thừa Long cùng Tô Hiểu Vũ xui dại, cái gì mà Tống Dật Hàng nhìn như vậy chắc là kỹ xảo tốt, có thể làm cho mình đau, đây đúng là những lời bố láo, vừa rồi ra vào hận đá chết thằng ranh này!

      “Em có khỏe ?” Tống Dật Hàng tự nhủ kiên nhẫn làm cho Hứa Lương Cầm có đêm đầu tiên đẹp nhất nhưng mà lần cũng tốt lắm.

      “Đưa khăn cho em.” Hứa Lương Cầm cảm thấy nên lau qua người mình chút.

      Tống Dật Hàng cầm tập giấy ở tủ xuống, Hứa Lương Cầm rút hai tờ giấy lau mặt rồi lau thân thể, lấy ra tờ giấy lau vết máu nhàn nhạt.

      Đây là vết đỏ trong truyền thuyết đây hả, lúc viết tiểu thuyết nên cũng có chút kinh nghiệm, ờm, ra dựa vào tưởng tượng viết ra.

      Tống Dật Hàng nhìn vệt hồng hồng khăn giấy, còn biết mình cảm thấy như thế nào, miệng cười tươi, tuy chịu ảnh hưởng giáo dục phương Tây nhưng cũng để ý trinh tiết, nhưng bây giờ Hứa Lương Cầm hoàn toàn thuộc về mình, theo bản năng muốn cười quá, mà đây là cười to cơ!

      “Sao lại thế này? Tống Dật Hàng, mau nhìn , em bị gì đây?”

      đợi cười Hứa Lương Cầm to cắt đứt.

      “Làm sao vậy em?” Tống Dật Hàng nhìn khăn giấy trong tay Hứa Lương Cầm trắng bệch, đây là chuyện gì vậy, đêm đầu tiên cũng cần có nhiều máu thế chứ.

      Hứa Lương Cầm cũng hoảng sợ, chỉ nghĩ dùng khăn giấy dọn dẹp chút, kết quả vừa lau máu xong vẫn thấy chưa hết nên cứ lau, lau mãi, cuối cùng thành máu tươi, khăn tay lau hết.

      “Tống Dật Hàng, làm gì em vậy, chứ!” Hứa Lương Cầm nghĩ Tống Dật Hàng làm bị thương, khả năng bên trong xé quá to, nghĩ vậy lập tức có trận đau ập đến.

      cũng , hay mình bệnh viện nhé.” Tống Dật Hàng lập tức xuống giường mặc quần áo.

      Hứa Lương Cầm cũng sắp khóc, phải cùng đàn ông lên giường thôi sao, sao lại có loại cố này chứ! Cái này gọi là có kinh nghiệm sao? Cái này gọi là kỹ xảo tốt sao? Mẹ nó! Chó má! Chính mình bị kinh nguyệt ra rất nhiều, tại mà bệnh viện xấu hổ chết mất.

      đúng! Kinh nguyệt? Hứa Lương Cầm bị vấn đề này làm cho tỉnh táo, lập tức bấm tay tính ngày.

      Ôi má ơi, tốt quá, hóa ra kinh nguyệt của tới!

      Gọi Tống Dật Hàng hoảng loạn mặc quần áo: “Đừng gấp nữa, phải lỗi của , là vấn đề của em thôi.”

      Tống Dật Hàng dừng lại mê muội nhìn Hứa Lương Cầm: “Vấn đề gì?” Vấn đề gì mà ra nhiều máu như thế, hiểu mà.

      Hứa Lương Cầm dè đặt ngồi xuống: “Là kinh nguyệt, cái giường này cùng nệm của bị hỏng mất rồi.”

      Tống Dật Hàng há miệng thể tin được nhìn Hứa Lương Cầm, cái này sao lại chuyện riêng tư của mình ra vậy, ở nước ngoài chuyện này là cấm kỵ! Là được!

      “Vậy, vậy làm sao bây giờ?” Tống Dật Hàng lắp bắp hỏi.

      “Nhà ở chung cư cao cấp hẳn là có siêu thị 24h nhỉ, gọi điện thoại bảo ai đó mang băng vệ sinh đến là được.”

      Tống Dật Hàng đưa điện thoại cho Hứa Lương Cầm bấm máy gọi, đánh chết cũng mở miệng mua thứ này.

      Hứa Lương Cầm chuyện trực tiếp cùng người của siêu thị, muốn dùng loại này, sau đó tắt điện thoại đến 10 phút có người gõ cửa.

      “Sao ra mở cửa?” Hứa Lương Cầm đẩy đẩy Tống Dật Hàng

      Tống Dật Hàng đem ví cho Hứa Lương Cầm: “Em tự .”

      Hứa Lương Cầm nổi giận: “Bộ dáng này của em có thể loạn sao, đùng cái máu ra nhiều, có đầu óc hay biết nghĩ thế!”

      Tống Dật Hàng bị Hứa Lương Cầm quát có chút choáng váng, rơi vào đường cùng đành phải ra ngoài mở cửa trả tiền lấy đồ.

      Chờ Hứa Lương Cầm vào vệ sinh xử lý, nhàng khoan khoái khi ra, Tống Dật Hàng nhìn drap giường khoảng đỏ tươi, thế này mới ân hận : “Hứa Lương Cầm, em có phải phụ nữ ? Kinh nguyệt của mình cũng nhớ là sao?”

      Hứa Lương Cầm : “Nếu em phải phụ nữ, chẳng lẽ biết sao?”

      Rốt cục thua, với thân phận là nữ giới, Hứa Lương Cầm rất hài lòng, ngẫm lại tra nam cũng tệ, tra nam dùng xong cũng có gánh nặng!
      Last edited by a moderator: 8/5/19
      meyil08, thuyt, lananhtran5138 others thích bài này.

    3. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      Truyện ngày càng hay
      lananhtran51Bánh Bao thích bài này.

    4. tialia88

      tialia88 Active Member

      Bài viết:
      160
      Được thích:
      185
      Xin lỗi a chỉ la thag dùng 1 lần ' j '...tội nghiệp e nó hohoho
      lananhtran51Bánh Bao thích bài này.

    5. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Chương 19

      Hứa Lương Cầm thừa nhận khi cùng Tống Dật Hàng ở giường là dỗi hòa thành thắng, dỗi là bởi vì vẫn có tính cổ hủ chút, xử nữ này vốn định dành cho Uông Tân Dương, kết quả từ chỗ của Quách Mộng Thanh, nàng này phải thích Uông Tân Dương, đương nhiên là thêm phần khi bị Trần Mĩ Nhạc châm chọc khiêu khích nữa, hơn là tự biến mình thành con ngốc vậy; hiếu thắng là vì dáng vẻ của Shibata Hisako nữa, ngay cả Quách Mộng Thanh cũng khiến sầu não cho nên dựa vào men say ăn luôn Tống Dật Hàng.

      ra nghĩ lại khá buồn cười, chính cũng chẳng như Shibata Hisako mà đem chuyện này ra cho nên có chỗ được thoải mái, nhưng hối hận là được rồi, bởi vì dựa vào điều kiện kinh tế và gia đình cũng đừng hi vọng được người đàn ông ưu tú đẹp trai nhà giàu Tống Dật Hàng để ý.

      Ừm.... coi như giúp đỡ lẫn nhau , tối hôm đó phải nhận ra thái độ của Tống Dật Hàng với , nếu cũng to gan nhào vào người ta, bổng lộc khi giúp đỡ .

      Nhưng từ ngày hôm sau Tống Dật Hàng đưa về nhà và qua tháng mà hai người cũng chẳng liên lạc gì với nhau, Hứa Lương Cầm nghĩ ta sợ làm phiền, nhưng với tính của cũng quay lại làm phiền đâu!

      Đeo tai nghe, Hứa Lương Cầm bắt đầu tìm người để phó bản, trò chơi này chơi 3 năm rồi, đối với nhân vật rất thích, đạo cụ và trang phụ hợp mốt nhưng mà sủng vật khá đắt, nhân vật 3 năm của chỉ trang bị những thứ tầm thường.

      “Lương Cầm, Dật Hàng đến này, cậu nghe thấy sao?” Tô Hiểu Vũ mở cửa để Tống Dật Hàng bước vào.

      Bên này Hứa Lương Cầm đánh Boss: “À, ngồi , chờ em chút, đây là Boss cuối rồi.” Nhân vật của bác sĩ nên rất chú ý đến máu.

      Tô Hiểu Vũ nhướng mày, quay lại phía Tống Dật Hàng cười cười rồi ra ngoài.

      này chắc chắn có tim! Tống Dật Hàng ngồi nhìn đến nóng mặt, càng ngừng nguyền rủa chuột của Hứa Lương Cầm (dây chuột ấy) , nghe nàng còn linh tinh cái gì đó, lại càng điên.

      sợ Hứa Lương Cầm xấu hổ, dù sao cũng là lần đầu tiên của cho nên mới cố ý cho khoảng thời gian ổn định rồi mới liên lạc với , vốn tưởng rằng khi hai người gặp lại chí ít cũng thẹn thùng hoặc gì đó, cũng thể nhiệt tình như trước cũng được, nghĩ tới cái con người tim phổi rất khí thế ngồi chơi game.

      “Ôi trời! học kỹ năng kia rồi, biết mà, còn giết hết cả đoàn gì chứ, là!”

      Hứa Lương Cầm bỏ tai nghe ra nhìn Tống Dật Hàng rồi lại nhìn nơi khác: “Sao đến đây?” công nhận ý tứ này được thân thiện cho lắm, chơi game cũng là loại giải trí nhưng có vẻ như kết quả được tốt.

      Tống Dật Hàng nở nụ cười hài lòng, đây mới là phản ứng của bình thường: “ tới thăm em, thân thể em còn thoải mái ?”

      sao rồi.” Chỉ là kỳ kinh nguyệt kéo dài hai ngày thôi, sau đó cũng chả có cảm giác gì hết.

      Biết Hứa Lương Cầm được tự nhiên, Tống Dật Hàng cũng nhắc lại việc này: “Sao lại viết tiểu thuyết nữa mà lại chơi game vậy?”

      “Thích chơi game thôi, nếu chỉ viết và viết chán lắm.”

      “Nếu chán đưa em ra ngoài chơi hít thở khí nhé.” Tống Dật Hàng nhanh chóng đưa ra lời mời.

      Hứa Lương Cầm phát chút cũng muốn nhìn mặt Tống Dật Hàng: “Em có thời gian, ra em chơi game này là kiếm tiền đấy, em muốn lấy mấy số này rồi login lấy tài liệu rồi bán lấy tiền.”

      “Em có bao nhiêu số rồi, chúng ta cứ để auto rồi ra ngoài chơi thôi.”

      “Máy tính của em dùng được chức năng này, tối đa chỉ có thể mở được ba phó bản thôi, em có hơn 30 số , mỗi số phải mất 2 giờ nên em phải cẩn thận.”

      Cái này còn phải tính hả? Căn bản là muốn ra ngoài có, Tống Dật Hàng cúi xuống hồi lâu mà nhìn Hứa Lương Cầm : “Nếu đổi cho em máy tính khác nhé, máy tính này của em cũng khá lâu rồi, mua cái mới tốt hơn đó.” ra muốn là cái game kia chẳng phải trò chơi đứng đắn gì đâu, nhưng muốn so đo vớ Hứa Lương Cầm, vẫn nên dỗ ngọt chút.

      Cuối cùng Hứa Lương Cầm nhìn thẳng vào mắt Tống Dật Hàng: “ cần đâu! cần đâu! Đừng có mua, em chỉ giải trí thôi, nếu muốn ra ngoài em với .”

      Tống Dật Hàng gật đầu tốt, dù sao ra cũng tính mua laptop cho , nhỡ đâu nó tốt quá khiến ở trong phòng cả ngày sao? Tốt nhất là lấy đó để dọa tí thôi.

      “Muốn đâu nào?”

      Hứa Lương Cầm vòng vo đảo mắt nhớ tới nơi: “Lần trước dẫn em quán bar đặc biệt hôm nay em cũng đưa đến nhà hàng siêu đặc biệt, nơi đó có loại nước uống mà Cooca thành rượu, uống vào chỉ hơi hơi đau đầu thôi.”

      “Đừng lo, nơi em muốn thôi, thời gian còn sớm vậy làm gì bây giờ?”

      “Trời nóng như thế nghỉ ngơi tại nhà , cảm thấy nhàm chán về nhà , khoảng 8 giờ đêm đến đón em là được.”

      Tống Dật Hàng lại : “ cho em ngồi lỳ trong phòng đâu, trong phòng này của em rất mát. Đúng rồi, lái xe đưa em đến chỗ tập xe nhé, cũng nên chào hỏi giáo viên chút, tiện thể nhờ thầy ấy dạy em vài ngày, sau đó báo thi luôn, thời gian chiếu cố em thêm chút, đủ tư cách thành vấn đề, lúc nào em rảnh lại dạy em tiếp.”

      “Em lúc nào cũng rảnh, thời gian này nếu định tốn ít tiền đấy chứ?” Muốn có quan hệ chắc chắn dùng tiền được, Hứa Lương Cầm muốn vì lên giường với Tống Dật Hàng mà lợi dụng người ta.

      “Cái này em phải lo, chỉ cố gắng học hỏi là được, chờ khi em có bằng lái xe đưa em đâu đó vài ngày nhé, có bằng lái xe đừng làm phí phạm của trời, nên có chiếc xe cho riêng mình.”

      “Em nghĩ đến việc lái xe cho nên có ý muốn mua xe.” Đối với ô tô hay gì đó liên quan đến xe hơi Hứa Lương Cầm thích lắm.

      Tống Dật Hàng cười: “ cần mua, chiếc xe này của cho em lái.”

      Hứa Lương Cầm bình tĩnh nổi, chẳng qua chỉ ngủ đêm với Tống đại gia thôi mà ta ra tay hào phóng thế nhỉ, cái xe hơn 500 vạn mà cho như sao? Chẳng qua nhận nổi đâu, ăn mặc, bình thường cũng ra ngoài nhiều, tiền bảo dưỡng xe cũng làm sợ khiếp lên được ấy, lại càng đến chuyện ra đường mà gây tai nạn gì đó lại mất tiền sao.

      Hơn nữa cái cảm giác này khiến thoải mái nổi.

      “Tống Dật Hàng, có số việc chúng ta nên với nhau. Ngày đó là em chủ động, đừng suy nghĩ nhiều, cũng cần phải nghĩ đến việc dùng vật chất để an ủi làm gì, em phải loại người như thế đâu.”

      Tống Dật Hàng chăm chú lắng nghe Hứa Lương Cầm, chờ xong cũng nghiêm túc: “ ương Cầm, chưa từng nghĩ em là người như vậy, làm những việc đó là vì cảm thấy vui thôi, nếu muốn dù em có ép cũng làm. Em cần phải xấu hổ, hoặc là nghĩ làm giao dịch với em, chúng ta vẫn là bạn bè mà, chẳng qua có chút thân thiết hơn bạn bè thôi.”

      “Vậy sau này có cần phải lên giường với nhau ?” rất quan tâm đến chuyện này, cố gắng suy nghĩ cẩn thận đến ngủ cùng hay ngủ cùng với Tống Dật Hàng.

      Tống Dật Hàng bật cười: “Lương Cầm, việc này dựa vào cảm giác, tựa như ngày đó chúng ta kiểm soát được cảm xúc đến với nhau, có câu trả lời với câu hỏi này của em nhưng mà khá thích khi chúng ta ở chung với nhau đấy.”

      Mọi người làm bạn bè, dựa vào cảm xúc lên giường, đây đúng là người đàn ông Tô Hiểu Vũ thích! Hứa Lương Cầm cho Tống Dật Hàng điểm.

      Vậy có khi nào giống Lý Học Thông nhỉ? Mà cũng chẳng sao còn gì, chính cũng thả lỏng chút, cũng phải có ý về vấn đề ngủ cùng này, dù sao phải dựa vào cảm xúc sao, nếu có cảm giác với Tống Dật Hàng cũng ép buộc mình mà.

      Sau đó lại nghĩ lâu Tống Dật Hàng học qua văn hóa dân tộc nhưng ở nước ngoài nhiều năm cũng là chuối bên ngoài vàng nhưng bản chất nó là chuối trắng, quan hệ nam nữ tùy sở thích mà.

      Vừa đến chuối trong đầu Hứa Lương Cầm ra loại chuối tiêu, thử hồi tưởng lại hồi đó, vô ý nhìn thấy, ờm......; Tống Dật Hàng rất hoàn hảo, giống chuối thuộc loại nhập khẩu.

      “Được, em hiểu rồi, vẫn là bạn bè.” Quyết định này khiến Hứa Lương Cầm thoải mái hơn nhiều, thuận tay cầm vật đặt máy tính- “lão nhị” (Cái ấy ấy để thẩm du ấy) đưa đến vai đấm bóp, ôi đôi vai nhức mỏi của .

      Căn cứ vào phán đoán của , vật trong tay Hứa Lương Cầm phải là là là..... Tống Dật Hàng thể tin nổi Hứa Lương Cầm lại dùng vật kia, lại còn dùng nó để xoa bả vai rồi bóp thắt lưng.

      “Trong tay em là cái gì thế kia?” Tống Dật Hàng đau đầu hỏi.

      Hứa Lương Cầm liền đứng hình. Ôi trời, cứ nghĩ trong phòng có mình cơ đấy, quên mất Tống Dật Hàng rồi!

      “Cái này á, bởi vì lúc em ngồi nhiều quá thắt lưng đau lắm cho nên em nghĩ mua cái này về mát xa, tuy những vật mát xa thông thường cũng tốt nhưng cái này thích hơn này, cho nên em mua dùng thử, ai ngờ tốt .” cũng chỉ giải thích đến thế thôi, ai dám mua cái này về phá tấm thânxử nữ chứ, xấu hổ lắm.

      Tống Dật Hàng nhìn chằm chằm Hứa Lương Cầm: “Em cầm đến đây cho xem.”

      Cái này tốt lắm đâu! Hứa Lương Cầm thấy Tống Dật Hàng nghịch “lão nhị”, cảm giác tốt cho lắm, nhỉ.

      “Đưa đây nào.” Tống Dật Hàng rất kiên trì.

      Hứa Lương Cầm đành phải đứng dậy đưa tới trước mặt Tống Dật Hàng.

      Kết quả Tống Dật Hàng lại kéo mạnh tay , ngay cả người đều ngã vào lòng ai đó.

      làm gì thế!” sợ đấy.

      Tống Dật Hàng cười cười có ý tốt: “Rất có cảm giác.” xong còn cố ý ngửi ngửi.

      Hai má Hứa Lương Cầm đột nhiên hồng hồng, dù da mặt có dày đến mấy chống nổi những lời tán tỉnh của Tống Dật Hàng, sao tự nhiên người này lại đứng đắn thế, khác hoàn toàn với bình thường đấy!

      Này thằng ranh Tống Dật Hàng kia! Nam nữ phối hợp cùng thăng hoa mới tạo cảm giác tốt nhé, lần trước là vì Hứa Lương Cầm do dự thôi, lúc này chân tay khá tự nhiên, với cả cái kia trướng lên, lại dùng sức ép giường.

      Hứa Lương Cầm thiếu chút nữa tắc thở: “Chú à, chú ép người ta khó thở quá.”

      “Em người nào có sức lực lớn nhỉ?” Tống Dật Hàng càng đè nặng Hứa Lương Cầm.

      Vấn đề này khó lắm, Hứa Lương Cầm quyết định mặc kệ Tống Dật Hàng, nhắm mắt luôn.

      Tống Dật Hàng thấy kháng cự càng làm tới, Hứa Lương Cầm thấy thế sợ sợ, đầu muốn thổ huyết, khó chịu, cuối cùng kêu: “ lớn! lớn! Mau thả em ra!”

      Tống Dật Hàng bị Hứa Lương Cầm như vậy rất vui vẻ, cười : “Lần sau em nên nghe lời, những điều dễ nghe vào, loại em dùng phải dành cho những người bé đâu!” Đối với chuyện của Hứa Lương Cầm luôn canh cánh trong lòng.

      May mà xung quanh Hứa Lương Cầm thiếu áo mưa, Tống Dật Hàng mới buông lỏng tay, nhưng vẫn ôm Hứa Lương Cầm, hài lòng : “Béo cũng có cái lợi của béo, mập mà ngấy, rất hài lòng!”

      Hứa Lương Cầm cố gắng điều chỉnh hô hấp của mình, trong lòng nhịn được nghĩ, khó trách đều muốn tiền nhưng bằng muốn chết, được trải nghiệm rồi đây, cái cảm giác kia rất đáng chết, khó được Tống đại gia vừa có dáng người đẹp, thể lực tốt, đúng là chiếm tiện nghi rồi.

      “Em vốn béo mà, cần em cũng biết rồi, giờ em muốn tắm.” Hứa Lương Cầm đẩy Tống Dật Hàng ra, lúc này trời nóng, dựa sát vào nhau khó chịu lắm.

      , em xong cũng tắm, tí nữa ăn cơm, sau đó đến chỗ mà em .” Tống Dật Hàng thích thú nằm giường nghỉ ngơi.

      Hứa Lương Cầm ra khỏi phòng nhìn Tô Hiểu Vũ vui vẻ nhìn mình, chạy đến đóng cửa lại: “Cậu cười cái gì?”

      “Trò giỏi hơn thầy rồi nhé, Lương Cầm. Chị đây thường lắm cũng chỉ kiều mị hừ hừ vài tiếng , thế mà em học được nhanh thế rồi, tớ ở trong phòng ra ngoài đâu, về sau tớ phải học tập cậu mới được.”

      “Cậu gì vậy?”

      Tô Hiểu Vũ đến chỗ Hứa Lương Cầm thần bí : “Cậu , Tống Dật Hàng kia dài bao nhiêu, sao cậu kêu hứng phấn thế? Cả hai người vừa rồi ầm ĩ, muốn sụp nhà đến nơi rồi ấy.”

      Thiếu chút nữa Hứa Lương Cầm muốn chui xuống đất mà trốn, tại sao lại quên có Tô Hiểu Vũ ở đây chứ.

      khác biệt, lắm.” Hứa Lương Cầm xong chạy vào nhà vệ sinh luôn.

      Tô Hiểu Vũ vừa bực vừa cười về phòng của mình: Lương Cầm đúng là rất biết thưởng thức, đúng là nàng may mắn!

      Tống Dật Hàng cùng Hứa Lương Cầm sửa sang quần áo ra ngoài, cũng vừa vặn vào lúc ăn tối luôn vì thế lái xe đến chỗ quán bar mà Hứa Lương Cầm .

      Quán bar rất ồn, Hứa Lương Cầm kéo Tống Dật Hàng chen qua đám người đến quầy bar trước mặt: “Đại Long.”

      Ngô Thừa Long quay ra cười cười: “Khó gặp cậu ở đây đấy.” Vừa vừa cười với Tống Dật Hàng, Tống Dật Hàng cũng gật đầu.

      “Tớ cùng Tống Dật Hàng ngồi đây chút, cậu cứ phô diễn tài năng của mình với ấy .”

      “Coi như xong, Tống tiên sinh khẳng định chướng mắt những thứ kia, hay là uống bia , tôi pha chén Rum ca nhé.”

      Hứa Lương Cầm nghĩ cũng đúng, tay Tống Dật Hàng chỉ cầm chén rượu 10 vạn thôi, nơi nay đúng là đẳng cấp khác mà.

      “Lương Cầm, tớ với cậu việc này.” Ngô Thừa Long nhoài cả nửa người, ôm bả vai Hứa Lương Cầm để chuyện với , Hứa Lương Cầm lập tức nghiêng tai nghe.

      Tống Dật Hàng nhíu mày, này biết nam nữ thụ thụ bất tương thân sao, chính dưới 10 lần Ngô Thừa Long là gay mà.

      “Lương Cầm, chúng ta ra bên kia ngồi nhé, nơi này ồn áo quá.” Tống Dật Hàng ho tiếng gọi Hứa Lương Cầm.

      Hứa Lương Cầm vẫy vẫy tay: “ trước , Đại Long chút chuyện với em .”

      Tống Dật Hàng càng nhíu mày sâu, nhưng cũng phát tác, chỉ yên lặng xoay người tìm chỗ ngồi.

      “Chuyện gì, cậu .”

      Ngô Thừa Long thừa dịp Tống Dật Hàng xa mới mở miệng: “Còn nhớ người nhà giàu lần trước cùng với tớ chứ?”

      “Nhớ, sao thế, cậu bỏ ta à?”

      phải, phải lần trước ta gặp Tống Dật Hàng ở chỗ nhà trọ sao? Sau đó ta với tớ, Tống Dật Hàng kia phải người bình thường đâu, ta......”

      Lời Ngô Thừa Long chưa hết, bất chợt nghe thấy tiếng “Rầm” rất to, giống như kính bị vỡ, vì thế hai người đồng loạt nhìn về.

      Chỉ thấy người có dáng dấp là đàn ông ngã xuống, toàn bộ rượu đều vỡ, cũng biết chuyện gì xảy ra, chỉ thấy Tống Dật Hàng đến phía trước, dùng tay nắm cổ áo người kia, sau đó dường như hết hận còn đá vài phát nữa.

      Hứa Lương Cầm cùng Ngô Thừa Long hoảng sợ chạy vội đến ngăn Tống Dật Hàng, nếu làm ra chuyện án mạng mất.

      sao thế, sao đánh ta?” Hứa Lương Cầm ôm chặt hông Tống Dật Hàng, Ngô Thừa Long ngồi xổm xuống xem tên đàn ông bị thương kia, trong đó bảo vệ cũng chạy tới đây.

      Tống Dật Hàng sợ Hứa Lương Cầm bị thương nên đánh nữa, lắc lắc tay, lạnh giọng : “ ta tự tìm cái chết!”

      “Người em, có thể chuyện được ?” Ngô Thừa Long vỗ vỗ mặt người đàn ông kia, người kia vốn là khách quen, sao lại trêu Tống Dật Hàng.

      Tên đàn ông nằm đất hừ hừ kêu đau: “Mẹ nó làm sao tao biết? Tao chỉ muốn mời nó uống chén rượu thôi mà, nó đánh tao luôn!”

      thể nào, còn làm gì nữa?” Ngô Thừa Long biết hẳn chuyện kết thúc như vậy.

      “Tao làm gì cả, tao … tao chỉ, chỉ cầm tay nó, sờ đùi nó tí thôi.”

      Hứa Lương Cầm ngây người, người xung quanh cũng ngây người, sắc mặt Tống Dật Hàng rất khó nhìn, chỉ có Ngô Thừa Lương thở dài tiếng, ngẩng đầu nhìn Hứa Lương Cầm: “Chị , chị với Tống tiên sinh, quán bar của bọn tớ là quán bar đồng tính sao?”

      Hứa Lương Cầm lắc lắc đầu, sắc mặt Tống Dật Hàng thay đổi mấy lần.

      “Đại Long, xương người này gãy rồi, kêu cứu thương ?” Bảo vệ nhìn Tống Dật Hàng, xuống tay ngoan độc như thế làm sao cho ta chạy được, tiền thuốc men cùng với người chăm sóc.

      Tống Dật Hàng biết bảo vệ nhìn mình với ý gì, lấy tiền trong ví ra, ném xấp tiền tới tên đàn ông đó: “Đây là viện phí cho , nếu còn muốn đưa nhau ra kiện với ta, gặp được tôi.” xong chỉ nhìn Ngô Thừa Long, sau đó kéo Hứa Lương Cầm luôn.

      Thở dài hơi, Ngô Thừa Long khuyên ta: “Người em, nên nhận số tiền này và im lặng thôi, những thứ khác được đâu.”

      Tống Dật Hàng lời liền lái xe, Hứa Lương Cầm cũng dám chuyện, chuyện này cũng hoàn toàn trách đúng ?

      Tống Dật Hàng lái xe về chỗ ở, dừng xe rồi thẳng, cũng nhìn Hứa Lương Cầm.

      Chờ ném chìa khóa xe vào đâu đó, ngồi xuống ghê sô pha rồi mới để ý Hứa Lương Cầm.

      Hứa Lương Cầm lúng túng đáp: “Là em đúng, em sai rồi, là em , làm bị thiệt.” Trước tiên nên xin lỗi, thái độ quan trọng nhất, vậy mới là bé ngoan.

      “Quán bar đặc biệt, hử?” Rốt cục Tống Dật Hàng cũng chuyện, còn biết quán bar đặc biệt là quán bar ĐỒNG TÍNH đấy, vậy nên là điểm du lịch thú vị nhỉ! Nơi đó đều chú trọng riêng tư, cũng chỉ có Hứa Lương Cầm hiểu được đúng là bình thường rồi.

      “Có thể là vì em để ý đến, em xin lỗi.” Hứa Lương Cầm nhận sai.

      “Ngô Thừa Long xảy ra chuyện gì sao, khuynh hướng giới tính của ta......”

      Hứa Lương Cầm lắc lắc đầu: “ phải, Đại Long phải đồng tính, cậu ấy là người đàn ông vui vẻ, nhưng cậu ấy thích mình là con , luôn luôn muốn dành tiền để phẫu thuật chuyển đổi giới tính. Trước kia phải em với , em thuê cùng phòng với cậu ấy sợ mà, lúc này hiểu được phẩm chất của Đại Long chứ, cậu ấy thích phụ nữ.”

      biết Tống Dật Hàng lấy đâu ra điếu thuốc, hít hơi sâu, sau đó phun làn sương khói mờ ảo rồi nhìn Hứa Lương Cầm chăm chú.

      Đây là lần đầu tiên Hứa Lương Cầm thấy Tống Dật Hàng, dáng vẻ rất mê người, nhất định hôm nay người này bị kích thích , bị đàn ông sờ mó, sờ đùi đó, ngẫm lại cũng thay khó chịu.

      Hứa Lương Cầm nhớ lại cũng giật mình.

      “Em lại đây.” Tống Dật Hàng ngậm thuốc ngoắc tay với Hứa Lương Cầm ngốc kia.

      Hứa Lương Cầm ngoan ngoãn chạy tới, chẳng qua chờ đến Tống Dật Hàng đem thuốc dập tắt ngay bàn uống nước, sau đó bắt lấy tay rồi ấn vào ngực mình.

      làm sao vậy?” lẽ muốn đánh , Hứa Lương Cầm lo sợ.

      “Còn làm sao nữa? Hứa Lương Cầm, mẹ nó, lại có cảm giác này, rất muốn rất muốn quên em luôn!”

      Tống Dật Hàng tức giận xong liền hung hãn hôn lên môi Hứa Lương Cầm!
      Last edited by a moderator: 8/5/19
      meyil08, Hy Tran, lananhtran5139 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :