1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Lão công của ta thực trẻ tuổi - Kim Huyên (10c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 5.2

      Trời ạ, khi như vậy kêu nàng làm thế nào cự tuyệt được đây a ?

      Lý trí réo rắc nhắc nhở nàng, văn phòng còn rất nhiều việc chờ nàng ăn xong cơm trưa trở về giải quyết, nàng còn có rất nhiều cuộc gọi cần phải điện, còn phải nhanh chóng kiếm 1 tay trợ lý giúp nàng làm việc nữa chứ. Nàng có rất nhiều việc cần phải làm, nhưng mà – « Có thể chứ, Chi Yên ? » Hai mắt cháy bỏng ngóng nhìn nàng, lòng bàn tay hướng về phía trước người nàng, sau đó lẳng lặng chờ nàng trả lời.

      Quan Chi Yên phát giác chính mình thể thở nổi.

      Mọi vật xung quanh trong nháy mắt bỗng dưng trống trơn, tất cả chỉ còn lại và nàng đời. Nàng nghe thấy tiếng xe cộ chạy đường, nhìn thấy mọi người bận rộn qua lại, càng cảm nhân được xung quanh tò mò nhìn hai người họ.

      Thân thể nàng ý thức được , nàng phát cả người nàng đều hướng về phía lòng bàn tay đặt phía trước của , hơn nữa lại còn mở miệng trả lời « Được. » Thanh khàn khàn phát ra từ môi nàng, làm nàng nhận thức được đó là tiếng của mình.

      Tề Sóc lập tức 1 tay nắm lấy tay nàng, tay kia nhanh chóng ôm lấy nàng. đem nàng kéo đến rìa đường lớn, vẫy tay gọi 1 chiếc taxi. Xe vừa dừng ở trước mặt bọn họ, mở cửa xe đem nàng đẩy mạnh vào trong, rồi chính mình ngồi sát vào.

      địa chỉ cho lái xe nghe xong, liền im lặng , nhưng hai tay rời khỏi người nàng, phải chỉ vỗ mu bàn tay của nàng mà còn đặt tay trượt nhàng chiếc quần dài nàng mặc.

      Chờ mong cùng hưng phán làm cho họng nàng đánh ực 1 cái, nên lời, hô hấp tự chủ mà càng ngày càng gấp gáp. Vì thế nàng cũng cùng im lặng về nhà.

      Thanh toán tiền xuống xe, hai người bọn họ vẫn im lặng như cũ.

      đường lên lầu bọn họ gặp bảo vệ khu nhà, bọn họ mỉm cười gật đầu. Gặp mấy người hàng xóm tốt bụng ân cần thăm hỏi, khách khí đáp lễ.

      Thang máy mở ra rồi đóng lại, rốt cuộc bọn họ cũng về tới tầng 9.

      Nàng lẳng lặng mở túi xách lấy ra chùm chìa khóa mở cửa, Tề Sóc nhanh tay cầm lấy, nhanh chóng ở khóa cửa, sau đó kéo mạnh nàng vào trong, túi xách rơi phịch ngay trước cửa, kế tiếp nàng ở trong lòng của , bị gắt gao ôm lấy ngay trước cửa nhà, khẩn trương, nhiệt tình mà vội vàng hôn lên môi nàng, đồng thời nhanh tay cởi bỏ quần áo người nàng.

      Lúc này khống chế bản thân được, nàng cũng như vậy.

      đường từ công ty về đến nhà, vẫn ngừng dùng tay sờ sờ mó mó khiêu khích nàng, làm cho người nàng sớm khô nóng, khát vọng đối với làm bước chân nàng run run.

      « Sóc…… » Nàng bắt lấy đầu của phát ra tiếng rên rỉ.

      «Cưng, nàng mặc nhiều quần áo quá. » Tề Sóc giọng khàn khàn gầm . tiếp tục loại bỏ những gì cản trở chạm vào da thịt mềm mại của nàng.

      « Ngươi…ngươi cũng vậy. » Nàng khàn khàn oán giận, lấy tay cởi bỏ sơ mi trắng người , thiếu chút nữa như muốn bức sạch nút áo của ra.

      thô dát khẽ cười thành tiếng, hơi nhích ra khỏi nàng chừng 2s, trực tiếp đem áo sơ mi cởi phăng sang 1 bên, rồi nhanh chóng tiếp tục dán chặt người nàng.

      Ngực nóng hừng hực kề sát trước bộ ngực trần của nàng làm cho nàng nhịn được rên rỉ thành tiếng, tiếp tục hôn nàng, bá bạo muốn giữ cả những tiếng rên rỉ của nàng. (á á…cấp cứu, nhanh nhanh, e chảy máu rồi…hix hix…hehe [mặt cười toàn máu là máu, vừa cười vừa type ])

      Khi tay đột nhiên xâm phậm vào bên trong cơ thể giữa 2 chân của nàng, nàng mới phát quần của mình biết từ lúc nào bị xé bỏ. thuần thục mà to gan thăm dò làm nàng nhịn được run run rên , hoàn toàn thể tin mình có thể như vậy a.

      đột nhiên dùng sức đỡ 1 chân của nàng nâng lên, làm cho nàng đột nhiên trợn tròn 2 mắt kinh hoảng, biết làm sao phát ra tiếng rên nhè . « Sóc ? »

      đem chân nàng kéo đến ôm lấy bên hông , đồng thời đem chính mình càng ngày càng ép chặt hơn vào người nàng. Nháy mắt nàng liền cảm giác được vật cương cứng nóng hổi của kề sát ở lối vào của nàng, bắt đầu thong thả muốn chen vào trong cơ thể nàng.

      trong lúc này muốn nàng ? Cứ như vậy đứng ? Ở ngay trước cửa nhà ?

      « được, Sóc. » Nàng vội vàng di chuyển người mình, chống đẩy kêu lên.

      hơi chút khựng lại, ánh mắt nóng bỏng khát khao ngóng nhìn nàng, khàn khàn cắn răng hỏi « Vì sao lại được ? »

      « Nhà đối diện có người, được. » Quan Chi Yên khàn khàn trả lời. tưởng tượng được nếu cửa nhà hàng xóm đối diện đột nhiên bây giờ mở cửa, hay đứng ở ngoài cửa thang máy chờ, mà 2 người bọn họ chỉ cách những nơi ấy có mấy bước chân làm tình … « Chúng ta trở về phòng được ? »

      « Tốt. » , sau đó di chuyển thân người.

      Nàng cứ tưởng rời khỏi nàng, nghĩ tới lại điều chỉnh góc độ, trong nháy mắt liền chen vào trong cơ thể nàng, dùng sức rút ra đẩy vào. Nàng nhịn được hít 1 hơi dài, thiếu chút nữa là hét to.

      « Ngươi tốt. » Nàng đánh , ánh mắt mê ly, lầm bầm sẵng giọng.

      « Tốt, tiếp tục. » Ánh mắt sáng quắc, khẽ nhếch mép chỉnh lại lời , sau đó bắt đầu ở trong cơ thể nàng hoạt động, 1 lần lại tiếp 1 lần đâm thẳng đến mức làm nàng quên hàng xóm ở nhà đối diện, tất cả đều quên hết, cùng làm tình cho tới khi lên đỉnh mới thôi.

      Quả nhiên sau đó mới hết lòng tuân thủ hứa hẹn, tiếp theo đem chuyển bọn họ về phòng và tiếp tục tiến hành.

      « Ngày hôm qua có chuyện gì xảy ra với ngươi vậy ? »

      Trong phòng làm việc của Chi Yên, Dương Bách Huệ lấy vẻ khó hiểu nhìn đồng nghiệp bước tới, giám đốc tương lai, cũng là bằng hữu thân thiết của Quan Chi Yên, hỏi nàng chuyện hôm qua.

      Ngày hôm qua các nàng ràng hẹn gặp nhau, kết quả là đến giờ hẹn thấy bóng dáng của Chi Yên đâu, gọi di động thấy trả lời, trợ lý ở văn phòng còn buổi sáng Chi Yên có ra ngoài nhưng tới giờ chưa trở lại, cũng gọi điện báo, dường như đột nhiên bốc hơi mất, hại nàng lo lắng muốn chết.

      May mắn buổi tối nàng ấy tự động gọi cho nàng hẹn lại vào ngày hôm nay, mới làm cho nàng yên lòng đôi chút, nhưng vẫn làm nàng có chút ngạc nhiên biết có chuyện gì xảy ra vào ngày hôm qua.

      Vừa nghe thấy vấn đề đó, cả người Quan Chi Yên đều cứng đờ, vẻ mặt đột ngột trở nên có điểm mất tự nhiên, 2 má tự chủ bắt đầu ửng đỏ.

      « Bất ngờ có việc, xin lỗi. » Nàng .

      « Có chuyện gì xảy ra sao ? »

      « có việc gì chứ ? Di động của ngươi có phải bị hư hay , tại sao gọi hoài cũng bắt máy ? Trợ lý của ngươi cũng như vậy. »

      « Ừa, nó gần đây có vẻ muốn hư rồi, ta cũng muốn đổi cái khác. »

      « ra là thế, khó trách tại sao gọi hoài cũng thấy ai bắt máy. » Dương Bạch Huệ chợt hiểu ra gật gật đầu « Vậy ngày hôm qua buổi chiều rốt cuộc là ngươi đâu, vì sao báo cho trợ lý ? »

      « Ừm, chính là đột xuất có chút việc. Đúng rồi, giám đốc mập mạp cũng chẳng gì sao ? Chuyện ngươi đột nhiên từ chức ? » Quan Chi Yên trả lời qua loa, sau đó nhanh chóng thay đổi đề tài.

      Nếu nàng bạn thân kia cứ hỏi nàng như vậy, nàng sợ mình nhịn được mà để lộ ra dấu vết, từ đó về sau xấu hổ dám gặp người khác nữa a.

      Buổi chiều ngày hôm qua – , phải là toàn bộ buổi chiều nàng đều ở nhà, 1 cách chính xác là nàng cùng Tề Sóc đều ở giường.

      Nàng cũng hiểu Tề Sóc rốt cuộc hôm qua xảy ra chuyện gì, đột nhiên nhiệt tình như hỏa giống thanh thiếu niên mới nếm thử trái cấm, chỉ tinh lực tràn đầy còn làm hoài thôi, hại hai chân của nàng từ đó đến nay vẫn còn cảm thấy có chút đau nhức.

      Đây là bạn trai trẻ tuổi hảo cùng chỗ cùng hỏng nha, biết nên vui hay nên buồn a.

      « Làm sao có thể có a ? » Dương Bách Huệ để ý đến mục đích thay đổi đề tài chuyện của nàng, nhanh chóng trả lời.

      « Cái tên béo kia tức giận đến toàn thân nổi toàn thịt là thịt, miệng thối phun toàn lời thô tục mắng chửi, nhưng ai mà thèm để ý tới , là do trước tôn trọng chuyên nghiệp của chúng ta, kiên quyết muốn triệu chúng ta trở thành nữ nhân ứng phó, đối đãi với khách hàng. » xong, nàng đột nhiên chắp tay hướng nàng kia cúi đầu « Chi Yên, ta phải cám ơn ngươi nhiều a, nếu phải thay ngươi mở văn phòng này, ta đến giờ khả năng còn vì công việc mà phải cúi đầu chấp thuận. Còn nữa, cám ơn ngươi thu nhận ta. »

      « Cái gì mà thu nhận hay thu nhận, về sau ta còn phải dựa vào năng lực chuyên nghiệp của ngươi giúp ta khởi động cái văn phòng này cho tốt a. » Quan Chi Yên mỉm cười lắc đầu . cao hứng khi thành công dời chú ý của nàng kia.

      « Cho xin , lấy năng lực trình độ của ngươi về thiết kế rất được hoan nghênh a, cơ bản ngươi cần phải dựa vào ta. Huống chi ngươi còn có 1 người có thể giúp đỡ ngươi hết mình, tùy tiện treo đèn hô lớn, còn sợ ngươi có dự án cho đến năm sau a, làm cũng làm hết phải sao ? » Trong lòng biết ràng Dương Bách Huệ liếc nàng 1 cái lời lẽ có chút nộ khí .

      Quan Chi Yên đột nhiên nổi lời nào. Trình độ của nàng được hoan nghênh là dám tới, nhưng về phần Tề Sóc đúng là , xác thực là có năng lực giúp nàng kiếm khách hàng về, bởi vì hôm khai trương rầm rộ đó lên tất cả.

      Có trời biết văn phòng của nàng thực chất chỉ nho thôi, chưa có danh tiếng để cá nhân hay ai biết tới hết, nhưng lại có những thương nhân nổi tiếng đến chúc mừng, lẵng hoa tặng nhiều kinh khủng, quả thực là dọa chết người.

      « đến bạn trai của ngươi, hai người cũng ở cùng 1 chỗ gần 2 năm rồi ? Khi nào tính chuyện kết hôn đây ? » Dương Bách Huệ .

      Quan Chi Yên đột ngột cứng đờ. Tại sao lại chuyển sang đề tài này chứ ?

      « Bách Huệ, chúng ta vẫn nên thảo luận trước công việc. Ở đây ta có dự án này, thời gian mặc dù hơi gấp 1 chút, nhưng ta nghĩ lấy năng lực của ngươi chắc có vấn đề gì, ngươi có muốn xem qua trước ? »

      Nàng mở ngăn kéo cầm tệp hồ sơ ra, bận rộn lật xem tư liệu bên trong, sau đó rút giấy tờ từ giữa đẩy về phía nàng kia.

      « Ngươi xem . »

      Dương Bách Huệ liếc nhìn tư liệu bàn 1 cái, sau đó ngẩng đầu lên nhìn nàng « Vì sao ta cảm thấy ngươi có vẻ khẩn trương nhỉ ? » Nàng hoài nghi .

      Quan Chi Yên tự chủ lại cứng người « Làm sao có thể ? Ta làm gì có khẩn trương đâu ? » Nàng gượng cười cười .

      « Ngươi cùng Tề tiên sinh có phải hay lại xảy ra vấn đề gì rồi ? » Dương Bách Huệ sâu sắc hỏi.

      « Làm gì có, văn phòng này là tặng cho ta, nếu ta, tại sao lại tốn tâm trí cho ta nhiều đến như vậy ? » Nàng nhếch miệng cười.

      « Ta giống như là hỏi ngươi hay ngươi sao? » Dương Bách Huệ cẩn thận nhìn nàng .

      Chớp mắt 1 cái, Quan Chi Yên ở mặt liền tươi cười. Nguyên lai cái này là chứng tỏ giấu đầu lòi đuôi, đánh khai nha, nàng cười khổ tự giễu.

      « Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra ? » Dương Bách Huệ quan tâm hỏi.

      « Ta biết. » Quan Chi Yên lắc đầu.

      « Cái gì mà ngươi biết ? »

      « Ta tưởng muốn kết hôn, vì cùng ta quen nhau cho tới giờ đều vì điều kiện đầu tiên đó, nhưng ta thực sai lầm rồi. »

      « Là sao ? Theo ta được biết, phải bình thường muốn kết hôn, mà còn hướng ngươi cầu hôn rồi mà đúng sao? Ta nhớ người đồng ý hình như là ngươi ? »

      « Trước đây đúng là như vậy ? »

      « Cái gì mà trước đây đúng là như vậy ? Chẳng lẽ tại phải như thế sao ? » Dương Bách Huệ nhăn mặt nhăn mày, vẻ mặt biểu tình như bị nàng làm cho hồ đồ mất rồi.

      « Có nhớ lúc ta rời [Phát triển ý tưởng mới] ? họp mà ta lại chú tâm, cho nên mới cùng mập mạp ầm ỹ cãi nhau 1 trận to ? »

      « Ngươi phải vì tên khách hàng háo sắc kia mới cùng tên béo cãi nhau sao ? »

      « Cũng hẳn là thế, kỳ ngày hôm đó tâm trạng của ta hơi tệ, cho nên mới cùng tên mập cãi nhau, thậm chí để ý hậu quả mà phẫn nộ từ chức. »

      Dương Bách Huệ mơ hồ đoán được tâm tình của nàng nhất định là cùng Tề Sóc có liên quan, nhưng – « xảy ra chuyện gì ? » Nàng hỏi, đối với người của nàng kia nhưng là đối tượng hâm mộ của tất cả mọi người nha.

      « Buổi tối trước hôm đó, ta với Tề Sóc là chúng ta kết hôn , kết quả lại trả lời ta…… » Quan Chi Yên khỏi nghẹn ngào.

      « cái gì ? » Dương Bách Huệ sốt ruột hỏi.

      « gần đây có nhiều việc, cũng vội chờ thêm vài năm nữa. » Nàng .

      Dương Bách Huệ trừng mắt nhìn, biết Tề Sóc trả lời như thế có vấn đề gì a.

      « Ta tốt, sau đó hỏi khi nào rảnh, kết quả lại trả lời… » Nàng lại lần nữa đứt quãng nổi.

      « Trả lời cái gì ? » Dương Bách Huệ nhịn được hỏi.

      « , đại khái…5 năm sau. »

      Dương Bách Huệ nhất thời tròn to đôi mắt, tin nổi kêu to « Ngươi cái gì ?! »

    2. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 6.1

      Dương Bách Huệ trầm tư thể hiểu nổi, nàng biết Tề Sóc ràng cũng rất Chi Yên, hơn nữa muốn bắt Chi Yên nhọc công suy nghĩ đến chết mới đúng à, vì sao lại dễ dàng tốt bụng đợi cho Chi Yên cố ý muốn kết hôn lại trả lời như thế, là cho người ta thể tưởng tượng nổi. Muốn Chi Yên đợi 5 năm nữa, là quỷ quái gì vậy trời ?

      Sau khi về tới nhà, nàng đem những nghi hoặc ra cho bạn trai thân của mình, nghĩ rằng đều là nam nhân hiểu nhau, hẳn đoán được phần nào suy nghĩ của nam nhân kia. Sau khi bạn trai thân hảo hảo phân tích 1 phen, cuối cùng cũng cho ra đáp án — Thứ nhất, Tề Sóc còn rất trẻ tuổi, tâm tình chưa muốn ổn định, muốn kết hôn sớm đương nhiên là có thể hiểu được, giờ mới 25 tuổi cùng với kết hôn rất khó với nhau nha.

      Thứ hai, Tề Sóc chỉ muốn đương, muốn kết hôn. Ban đầu từng cầu hôn cho nên mục đích trước nhất là nếu biết nhà có ý muốn kết hôn, liền có thể tránh né.

      Thứ ba, trước kia muốn kết hôn là , tại muốn kết hôn cũng là . Bởi vì trước kia chỉ có 1 người mà thôi, tại khó có thể chọn lựa. Hay cách khác là bắt cá 2 tay.

      Thứ tư, phát mình mắc bện nan y, muốn liên lụy đến người mình .

      Bạn trai của nàng phân tích nghe có vẻ rất hợp lý, nhưng nếu Tề Sóc còn trẻ, tâm tình chưa ổn, điểm ấy có chút đúng a. Nàng cảm thấy dựa vào điều kiện của Tề Sóc giờ, muốn đồng thời qua lại 100 người bạn cũng thành vấn đề, ở chung với Chi Yên lâu như vậy tâm muốn định rồi.

      Còn đến chuyện cầu hôn lúc trước của , nếu mục đích chỉ muốn trong tương lai có thể né tránh chuyện kết hôn chỉ cần đối với 1 mình Chi Yên cầu hôn là tốt rồi. Cơ bản là nhất thiết phải để mọi người đều biết mới đúng. Chẳng lẽ sợ bằng hữu bạn bè của Chi Yên như nàng nhảy vào bắt buộc thực lời lúc trước là lấy Chi Yên hay sao ?

      Bắt cá 2 tay. Cái này còn phải chờ kiểm chứng lại.

      Bệnh nan y. Với vấn đề này, tuy rằng bên ngoài nhìn khỏe mạnh, bất quá cái này cũng cần kiểm tra cho tốt 1 chút, có chút phòng ngừa là tốt nhất.

      Nhưng cũng phải lại, cho người điều tra cũng cần phải có tiền, cái chính là nàng làm gì có tiền a.

      Quên , điều tra cái gì mà điều tra, trực tiếp làm cho Sóc 2 mặt 1 lời hỏi tốt rồi !

      Chính vì lẽ đó, tại, nàng mới cùng Tề Sóc ngồi ở quán cà phê này.

      « Ta quanh co lòng vòng, Tề Sóc, ngươi có bắt cá 2 tay sao ? » Nàng nhìn , gọn gàng dứt khoát đem tất cả những gì hiểu ra hết với .

      Đối diện nàng thình lình xảy ra vấn đề, Tề Sóc nhịn được lộ ra vẻ mặt ngây ngốc đến ngạc nhiên. Đại khái nghĩ mình nghe lộn.

      « Cái gì ? » hỏi.

      « Ta hỏi ngươi có phải hay bắt cá 2 tay. » Dương Bách Huệ nhắc lại.

      « Có ý gì ? »

      « Ngươi nghe hiểu hay là giả ngu, Tề Sóc ? » Nàng chuyển mắt, theo dõi biểu mặt hỏi.

      « Ta hiểu. » nhíu mày hỏi « Cái ngươi gọi là bắt cá 2 tay chỉ là bắt cá 2 tay, muốn ta hơn nữa sao ? »

      « Bằng sao ? Ngươi muốn can thiệp ? »

      day day huyệt thái dương, 1 chút cũng cười nổi.

      « Thế nào, ngươi có bắt cá 2 tay ? » Dương Bách Huệ vẫn như cũ nhắc lại.

      « có. » thở dài lắc đầu « Là Chi Yên nhờ ngươi hỏi ta vấn đề này sao ? »

      « phải, ta chỉ là hiểu ngươi động bất động liền hướng Chi Yên cầu hôn, muốn nàng gả cho ngươi, vì sao nàng vất vả mở miệng muốn kết hôn, ngươi lại muốn nàng đợi thêm 5 năm nữa. »

      « Nàng như vậy với ngươi sao ? »

      « Bằng sao ? Ta cũng đâu đọc được suy nghĩ, có thể liếc mắt 1 cái liền nhìn ra nàng khổ sở cái gì. »

      « Vậy nàng có hay cho ngươi lý do đột nhiên nàng lại muốn kết hôn ? »

      Nàng ngây người 1 chút, sau đó hoài nghi nhìn , nửa nửa đùa « Làm sao vậy ? Ngươi phải mắc bệnh nan y đấy chứ, Chi Yên vì chứng minh nàng ngươi, là mối tình đầu mới có thể đột nhiên quyết định muốn lấy ngươi, mà ngươi vì hạnh phúc cả đời của nàng rằng muốn nàng đợi ngươi 5 năm rồi biến nó thành lời cự tuyệt nàng ? »

      Tề Sóc trợn trừng mắt nhìn nàng há hốc mồm trong chốc lát (khổ thân quá…ta hiểu ta hiểu :)) các nàng ấy đúng là đầu óc hết thuốc chữa rồi ), sau đó khóc ra nước mắt lắc lắc đầu, cười khổ hỏi « Ngươi phải là đọc tiểu thuyết ngôn tình, xem phim tình cảm nhiều quá đó chứ ? »

      « Ngươi làm sao mà biết tiểu thuyết ngôn tình là loại mà ta nhất ? » Nàng giật mình trợn to mắt.

      « có. » Tề Sóc lắc đầu « Ta hiểu được làm sau mà mắc bệnh nan y, đầu năm mới kiểm tra sức khỏe tổng quát rồi, tất cả đều rất bình thường, hề bệnh cũng hề đau ở đâu hết. »

      « Nha. » Dương Bách Huệ thoạt nhìn có vẻ thất vọng, nàng còn tưởng rằng có thể thấy được 1 chuyện tình chân ở ngoài đời như trong tiểu thuyết ngôn tình « Vậy ngươi rốt cuộc vì sao lại muốn Chi Yên chờ 5 năm ? Ngươi nàng sao ? muốn lấy nàng sao ? » Nàng nhanh chóng hoàn hồn, nhíu mày hỏi.

      « Bởi vì lúc ấy ta rất tức giận. »

      « Cái gì ? » Nàng ngây người ngẩn ngơ.

      « Sở dĩ nàng đột nhiên muốn kết hôn là vì gặp mấy đối thủ 1 mất 1 còn từ thời ĐH, vì muốn tranh giành khoe chồng của mình có bao nhiêu điểm tốt, cùng với thời điểm ngày kỷ niệm thành lập trường, có thể cho nàng 1 người chồng có thể đem khoe ra trước mấy đối thủ kia, nên mới đột ngột quyết định cùng ta kết hôn a. » Tề Sóc chua sót trả lời nàng « Đổi thành là ngươi, ngươi có thể bình tâm tĩnh khí mà gật đầu [Tốt, chúng ta kết hôn ] sao ? »

      Nàng đồng tình nhìn , có cảm giác chống đỡ nổi.

      Trời ạ, lại nửa ngày nguyên lai hết thảy là do Chi Yên, chính nàng tự gieo gió gặt bão a, nàng làm cái quái quỷ gì vậy trời ? Lý do đột ngột muốn kết hôn như thế này ai có thể chấp nhận nổi chứ ? Càng miễn bàn việc nàng dùng tình sâu vô cùng, toàn tâm chịu bị trả giá thôi.

      Nữ nhân này là……Thương tâm khổ sở đắc tội có nên được nha.

      « có lỗi, hiểu lầm ngươi. » Dương Bách Huệ đồng tình hướng giải thích.

      « Chỉ có thể tốt khi Chi Yên có 1 người bạn như ngươi a. » cười khổ lên tiếng.

      « Người như ngươi đúng là tốt. » Nàng nhịn được cười thành tiếng « Quay lại chuyện lúc nãy, theo ta được biết, ngươi phải rất muốn lấy Chi Yên hay sao ? Tuy rằng Chi Yên đột nhiên đáp ứng là vì lý do đó, nhưng ngươi chẳng lẽ bỏ qua cơ hội này mà lấy nàng sao ? » Nàng .

      Nhắc tới vấn đề này, khuôn mặt tươi cười của Tề Sóc có chút đau khổ.

      « Nàng tại căn bản hề muốn đề cập đến chuyện kết hôn, ta nhắc nàng mặt nàng liền biến sắc, ta biết làm sao có thể lấy nàng bây giờ. » nhịn được thở dài.

      « Ngươi hẳn phải biết nàng đối với việc ngươi trả lời 5 năm cảm thấy rất khổ tâm sao ? »

      « Ta biết. Nhưng sau khi ta mang nàng chọn nhẫn kết hôn, nàng lại chuyện lấy nhau chỉ là giỡn, nàng cho tới bây giờ vẫn chưa muốn kết hôn. » Tạm dừng 1 lát sau, nhiên được liền oán giận 1 câu « Nàng ấy là cho ta tức chết a ! »

      « Đúng là làm cho người ta tức giận, bất quá ngươi hẳn phải là loại người hay tức giận để bụng ? » Dương Bách Huệ chớp mắt 1 cái cũng thấy có chút nào đau khổ, mà còn cảm thấy giống như có kế hoạch hay hành động kinh người cho xem, giác quan thứ 6 của nàng luôn luôn chuẩn xác nha.

      gật gật đầu.

      « Như thế nào ? » Nàng đột nhiên lộ ra vẻ tò mò.

      « Cái gì mà như thế nào ? »

      « Ngươi có kế hoạch gì, nghe 1 chút xem nào. »

      « Trước tiên phải cho ta biết ngươi tính đứng về phía ai a. » Tề Sóc có chút đăm chiêu đánh giá nàng.

      « Đương nhiên là hy vọng 2 người các ngươi có thể chỉ nhau mà ngày càng trở nên gắn bó hơn. » Nàng chút do dự mở miệng « Đúng rồi, quên cám ơn ngươi giúp Chi Yên vụ mở văn phòng, làm cho ta cũng có được 1 công việc mới, cần lại phải vì miếng ăn mà phải quỳ gối khom lưng, thực cám ơn. » xong nàng 2 tay chắp lại hướng lạy 1 cái.

      « Người ngươi cần cảm ơn phải là Chi Yên mới đúng. » lắc đầu .

      « Hai người ta đều tạ ơn hết, đại ân đại đức nguyện kiếp sau báo đáp. » Lại cúi đầu.

      biết nên cái gì, Tề Sóc hít 1 hơi dài, quyết định cho nàng vào đoàn chủ mưu này.

      « Chúng ta tính gạt Chi Yên chuẩn bị hôn lễ, chờ hết thảy sau khi sắp xếp xong xuôi, đem nàng ấy đến hội trường trực tiếp thành hôn. » cho nàng hay.

      « Oa, ngươi là mạnh bạo nha. » Dương Bách Huệ sửng sốt, nhịn được trợn to đôi mắt, sau đó nhếch miệng cười.

      cảm thấy xấu hổ chút nào liền gật đầu.

      « Chúng ta là chỉ những ai ? » Nàng tò mò truy vấn.

      « Bạn bè bằng hữu tốt, trừ bỏ dâu ra. »

      « Oa, là 1 đội hình rất lớn nha ! » Nàng nhịn được kêu lên sợ hãi.

      Tề Sóc mỉm cười, sau đó hỏi : « Có thể mời ngươi hỗ trợ được ? »

      « Ngươi muốn ta làm như thế nào ? » Đôi mắt nàng sáng lên, chút do dự nhanh chóng gật đầu. Nàng thích nhất là giúp người ta làm chuyện này, ha ha……

    3. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 6.2

      « Lâm Tán Đức cầu hôn ngươi ? » Quan Chi Yên kinh hỉ tròn 2 mắt.

      « Ừ » Dương Bách Huệ vui vẻ gật gật đầu, vẻ mặt xấu hổ.

      « Chúc mừng ngươi, Bách Huệ. Chúc mừng ! Thiệt chúc mừng ! » Quan Chi Yên lập tức hưng phấn từ chỗ ngồi đứng lên, nhanh chóng bước đến bên người nàng dùng sức ôm nàng 1 chút.

      Bạn thân muốn kết hôn, nàng cảm thấy vui mừng cho nàng ấy !

      « Cám ơn. Cho nên hôm nay sau khi tan tầm, ngươi có thể giúp ta chọn nhẫn được ? » Dương Bách Huệ cười hỏi.

      « Đương nhiên. » Nàng lập tức đáp ứng « Ủa, nhưng sao ngươi lại cùng với Tán Lâm ? »

      « làm việc. » Lâm Tán Đức làc 1 họa sĩ truyện tranh « Hơn nữa chuyện này tự ta quyết định, hoàn toàn có ý kiến. »

      Dương Bách Huệ mặt đỏ lời run dối, tất cả những điều này đều là dối, mục đích là tìm 1 cái cớ hợp lý để mang bạn thân này lựa nhẫn cưới mà thôi.

      Đây là việc đầu tiên mà Tề Sóc nhờ nàng hỗ trợ, việc thứ 2 chính là chọn và thử áo cưới. Muốn hoàn thành 2 nhiệm vụ này, nếu phải dùng lý do chính nàng kết hôn để hoàn thành việc này tìm thấy lý do nào tốt hơn.

      « Nha. » Quan Chi Yên gật gật đầu « Vậy ngươi quyết định khi nào tổ chức ? »

      « Đại khái khoảng tháng sau, giữa hoặc cuối tháng. »

      « Nhanh như vậy sao ? »

      « Ừm, cho nên ngoài việc lựa nhẫn, ngươi còn phải theo giúp ta thử áo cưới nữa, mà chính ngươi cũng phải thử. »

      « Ta cũng phải thử ? »

      « Đương nhiên, ngươi phải làm phù dâu cho ta nha, hay là ngươi muốn ? » Dương Bách Huệ nhíu mày nghiêng người nhìn bạn này.

      Quan Chi Yên sửng sốt, lập tức trả lời nhanh chóng « Ta đương nhiên đồng ý rồi ! »

      « Vậy là tốt rồi. » Nàng cười yên tâm.

      « Tuy vậy thời gian chỉ còn hơn 1 tháng mà thôi, tại mới chuẩn bị có kịp ? Còn chưa có chụp hình cưới nữa đó ? » Quan Chi Yên khỏi nhíu mày lại.

      « Hình sau khi kết hôn chụp cũng được a ! » Dương Bách Huệ nhún nhún vai, 1 lúc sau, nàng thử hỏi « Ngươi cảm thấy việc chụp hình cưới rất quan trọng sao ? »

      « Ta biết suy nghĩ của ngươi thế nào, nhưng đối với ta có hứng thú, bỏ 1 đống tiền chụp mấy tấm hình tạo dáng này dáng kia cứng ngắc mà cả đời nhìn quá 2 lần, bằng để tiền đó bỏ tiết kiệm sinh lời tốt hơn. »

      « đúng là hiểu ngươi. » Dương Bách Huệ nhịn được lẩm bẩm.

      « Cái gì ? » Chi Yên nghe .

      « , có gì. » Bách Huệ lập tức chuyển sang chuyện khác « Theo cảm tưởng của ngươi hôn lễ như thế nào là tốt ? »

      « Ta sao ? »

      « Ừm. Ta muốn tham khảo 1 chút, bởi vì tại đầu ta vẫn trống rỗng, chưa nghĩ ra được cái nào hay. »

      « Nếu là ta, ta thích đơn giản 1 chút, giống như trong film điện ảnh truyền hình của nước ngoài ấy, ở nhà mình mở 1 bữa tiệc , mời tất cả bạn bè bằng hữu thân thiết, khí ấm áp hài hòa. Nhưng ta biết ba mẹ ta nhất định là chịu như vậy, họ thích làm cho náo nhiệt, nếu bày khoảng 100 bàn sao cảm thấy vừa lòng a ? Huống hồ ba mẹ ta dữ dội thể thay đổi được, cho nên ta cũng chỉ có thể lựa chọn làm đứa con ngoan. » Quan Chi Yên thở dài .

      « Hoặc ngươi có thể tổ chức như ý mình trước, sau đó theo ý ba mẹ ngươi đãi lớn được sao ? » Dương Bách Huệ hỏi.

      « Ta muốn kết hôn 1 lần lại phải làm thêm 1 lần nữa. »

      « Vậy sao ? Thế đúng là phiền toái nha. » Dương Bách Huệ vuốt cằm lẩm bẩm tự .

      « Phiền toái cái gì ? Đây là chuyện phức tạp của ta chứ nào phải của ngươi. » Quan Chi Yên nhịn được cười , tươi cười có vẻ chua xót « Huống hồ có lẽ ta cơ bản có cơ hội bị việc này làm cho phiền não đâu. »

      Dương Bách Huệ khỏi gật đầu, bởi vì tất cả đều có Tề Sóc thay ngươi phiền não rồi, đương nhiên tới lượt của ngươi đâu.

      hy vọng đến lúc nàng kết hôn, Lâm Tán Đức cũng có thể giống như Tề Sóc phụ trách thu xếp hết thảy mọi việc, mà nàng chỉ cần ở yên chỗ trang điểm ăn mặc cho đẹp và đợi nhận những lời chúc phúc của mọi người tốt rồi. Ai, là hâm mộ Chi Yên quá !

      Hai người bất giác chìm vào suy nghĩ của riêng mình, sau đó lại tự nhiên mà quay lại tiếp tục công việc.

      Chuyên tâm làm việc, thời gian trôi qua rất nhanh, bất tri bất giác đến giờ ra về.

      Quan Chi Yên đem chìa khóa giao lại cho người trợ lý ở lại tăng ca, sau đó liền cùng Bách Huệ rời khỏi công ty đón xe tới khu Đông. Ở đường nàng gọi điện báo cho Tề Sóc hôm nay về muộn.

      « Khi nào tới giờ về gọi cho ta biết, ta đón 2 người. » Tề Sóc chỉ 1 câu như vậy.

      Vì thế nàng liền mang theo tâm trạng cao hứng khoái trá pha chút phức tạp, ăn xong bữa tối, cùng Bách Huệ bắt đầu dạo các cửa hàng trang sức chọn nhẫn kết hôn.

      « Chi Yên, ngươi xem, đẹp quá ! »

      Nhìn từ bên ngoài vào hướng tới tủ kính thấy trang sức đủ mọi kiểu dáng sang trọng, sáng lấp lánh, Dương Bách Huệ cả người đều hưng phấn lên.

      « Đừng đứng ở bên ngoài cửa kêu, chúng ta vào xem . » Chi Yên mỉm cười nhìn nàng .

      Bách Huệ lập tức dùng sức gật đầu, nắm lấy tay nàng kia nhanh chóng kéo vào trong.

      Vừa thấy có khách tới, nhân viên cửa hàng lập tức mang theo nụ cười thân thiết niềm nở đón tiếp.

      « Hoan nghênh quý khách. Xin hỏi 2 vị cần mua thứ gì ? »

      Dương Bách Huệ khẩn cấp ý đồ « Chúng ta muốn xem nhẫn kim cương . »

      « Mời hai vị qua bên này. »

      Theo dẫn dắt của nhân viên cửa hàng, các nàng được đưa tới 1 phòng trưng bày các tủ kính chứa đủ loại kiểu dáng trang sức.

      đợi nhân viên tiếp đón, Bách Huệ hai mắt hưng phấn lập tức chạy tới 1 tủ xem, quên kéo theo bạn kia lại cùng xem.

      « Chi Yên, nhanh xem 1 chút, nhanh xem . »

      « Là ngươi kết hôn chứ phải ta nha, ngươi xem tốt rồi, trước tiên chọn những kiểu ngươi thích, sau đó ta cho ngươi ý kiến. » Chi Yên cười lắc đầu , trong lòng ê ẩm, trăm mối cảm xúc ngổn ngang.

      Cứ nghĩ nàng mãi mãi có cơ hội và khả năng cùng Tề Sóc chọn nhẫn, tâm tình của nàng liền thấp đến tận đáy, làm sao còn có tâm trạng xem xét lựa chọn chứ ?

      « Mặc kệ, con mắt của ngươi so với ta thực tốt hơn, ngươi giúp ta chọn. »

      « Bách Huệ, đây là nhẫn cưới của ngươi, đương nhiên phải là tự mình ngươi lựa chọn –»

      « Ngươi giúp ta chọn, nhanh lên nào ! » để ý tới kháng cự của nàng, Bách Huệ ngắt lời nàng.

      « Bách Huệ…… »

      « Nhanh nào, ngươi cùng ta đến đây phải là giúp ta sao ? Nhiều nhẫn như vậy chính ta nhìn mà còn muốn hoa hết cả mắt, ngươi nhanh qua giúp ta. » Tựa hồ cảm thấy bạn này tới giờ phút này tâm tình có hơi phức tạp, Bách Huệ bốc đồng vẫy tay .

      Quan Chi Yên cảm thấy hơi bất đắc dĩ, nhưng là nàng cũng biết điều vô lý rằng nàng đâu phải Bách Huệ. Bách Huệ dẫn nàng đến, phải vì muốn nhờ nàng hỗ trợ cho ý kiến sao ? Nàng sao có thể chỉ vì tâm tình của mình mà giúp đỡ đây ?

      thở dài 1 hơi, nàng nhìn bạn thân gật gật đầu.

      « Được rồi, chúng ta đều tự chọn 2 cặp nhẫn , đến lúc đó từ 4 mà chọn ra 1 đôi ngươi ưng ý nhất. » Nàng đề nghị.

      « Tốt, cứ như vậy mà làm . » Dương Bách Huệ gật đầu vừa lòng.

      Hai người bắt đầu chuyên tâm tìm chiếc mà các nàng cảm thấy vừa ý nhất, đột nhiên Chi Yên ngẩng đầu lên, lấy tay kéo bạn của mình đến bên cạnh rồi vào lỗ tai của nàng kia hỏi « Bách Huệ, ngươi có khoảng bao nhiêu ? Ngươi chưa cho ta biết. »

      « Bao nhiêu cũng được. » Bách Huệ trả lời nhanh chóng.

      « A ? »

      « Bao nhiêu cũng được. » Nàng lặp to lại 1 lần nữa.

      Chi Yên ngây ra như phỗng nhìn nàng, hoài nghi nàng giỡn hay thiệt « Lúc này là , Bách Huệ, ta hỏi đó. »

      « Ta cũng trả lời mà. »

      « Thực xin lỗi, chúng ta qua bên này chuyện 1 chút » Quan Chi Yên đột nhiên quay đầu hướng nhân viên trả lời, sau đó kéo bạn mình đến 1 góc « Bách Huệ, ngươi xác định Tán Lâm có tiền đến [bao nhiêu cũng được] sao ? »

      « Nhẫn kết hôn chỉ mua 1 cái, nếu còn phải vì tiền mà tính toán chi ly phải làm mất vui sao ? » Dương Bách Huệ tỏ vẻ.

      « Nhưng cũng phải theo khả năng làm được nha. »

      « Yên tâm, tác phẩm mới đây của đột nhiên rất đắt hàng, chỉ có tiền nhuận bút gia tăng thêm ít, tiền xuất bản cũng thu về nhiều hơn trước. Ngươi cần phải thay lo lắng. » Tề phú hào, Tề đại ca, đại thiết kế sư, lễ cho phù dâu của ngươi tốt nhất cũng phải lớn 1 chút nha, nếu quá ta tha cho ngươi !

      « Bách Huệ, đặt tiệc cũng cần dùng rất nhiều tiền, ngươi lo lắng đến điểm này sao ? »

      « Ây da, tóm lại chúng ta cứ lấy ra những cái mình thích trước , còn về vấn đề giá tiền đến cuối cùng có thể xem xét lại là được. , chọn trước sau, dù sao cũng có người quy định chọn rồi nhất định phải mua. » Dương Bách Huệ kéo nàng trở lại quầy.

      Quan Chi Yên bất đắc dĩ nhìn người bạn này liếc mắt 1 cái, thôi cứ chiều theo ý nàng cũng được.

      Tia sáng lấp lánh ánh lên từ cặp nhẫn kim cương làm cho người ta động tâm, Quan Chi Yên bất giác chú ý đến, cẩn thận chọn ra 2 cặp.

      « Mang vào thử xem nào. » Dương Bách Huệ nhìn nàng .

      Nàng trừng mắt nhìn, ban đầu tỏ vẻ mờ mịt, lập tức bật cười thành tiếng.

      « Ngươi cái gì vậy, muốn mang thử cũng nên là ngươi chứ sao lại bảo ta thử ? » Nàng cười cười từ chối.

      « Tay ngươi thon dài như vậy, mang vào nhất định rất đẹp, ta muốn ngươi mang thử cho ta xem thôi. » Dương Bách Huệ hăng say lộ « Được rồi, mang thử xem nào, dù sao thử cũng đâu có mất tiền. »

      « Bách Huệ, ngươi là…… » Quan Chi Yên nhịn được liếc nhìn nhân viên phục vụ của cửa hàng l cái, có chút xấu hổ.

      « Vị tiểu thư này đúng đó, mang thử mất tiền, tiểu thư cứ đeo vào xem. » Nhân viên cửa hàng mỉm cười, tính tình hảo tốt cổ vũ nàng.

      « Ngươi thấy , người ta là nhân viên còn như vậy, ngươi liền đeo vào cho ta xem nào. » Dương Bách Huệ nóng ruột nàng.

      còn cách nào khác, Chi Yên đành phải ứng theo cầu của mọi người mang nhẫn đeo vào ngón áp út.

      Nhẫn cưới nha, cả đời này có 1 ngày nàng đeo nó sao ? Nàng kinh ngạc nhìn chiếc nhẫn tay.

      « Thế nào, lớn vừa vặn chứ ? » Dương Bách Huệ hỏi.

      « Vừa vặn. » Nàng hoàn hồn trả lời.

      « Đưa ta xem xem. » Dương Bách Huệ đem tay nàng kéo tới, cẩn thẩn xem xét kỹ lưỡng 1 chút « Viên kim cương này phải là quá đấy chứ ? »

      « đâu, ta cảm thấy rất cân xứng vừa vặn, thanh tú rất đẹp a. » Quan Chi Yên nhìn nhẫn tay .

      « Cái này mấy carat ? » Dương Bách Huệ hỏi nhân viên cửa hàng.

      « Đại khái khoảng 0.5 carat. »

      « được, ít nhất cũng phải 1 carat. » Dương Bách Huệ nhíu mày « Tiểu thư, loại này có đính viên 1 carat ? »

      (Nếu ta mà là BH, hô 3 hay 5 carat lun…chi mà có 1 carat trời…TT.TT vẫn xíu à…>.<)

      « Có. Các ngươi muốn xem qua ? » Nhân viên cửa hàng tỏ vẻ thân thiết.

      « Tốt. » Dương Bách Huệ gật đầu .

      « Bách Huệ, ngươi có nhiều tiền mua nhẫn như vậy sao ? » Chi Yên vẫn như cũ cảm thấy ổn.

      « Xem thử cũng phải mất tiền a. » Dương Bách Huệ lại mang lý lẽ cần tiền lý luận.

      Quan Chi Yên chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài.

      « Đây, trước đem chiếc này đổi lấy viên cỡ lớn hơn mang lại đây. » Thừa dịp nhân viên cửa hàng lấy chiếc nhẫn khác, Dương Bách Huệ cầm tay nàng ra 1 chỗ khác chọn 1 chiếc nhẫn kim cương đeo vào tay nàng.

      « Ngươi cần lại phải dùng tay ta để thử, nhẫn này là ngươi muốn đeo nha. » Chi Yên cảm thấy dở khóc dở cười.

      « Ta biết. Ta thử, nhưng trước đó ngươi phải mang vào cho ta xem . » để ý tới phản ứng của nàng, Dương Bách Huệ còn xem kỹ chiếc này tay nàng, sau đó – « Ta cảm thấy chiếc này so với chiếc kia có vẻ đẹp hơn, chỉ có điều vẫn là viên kim cương quá . »

      Quan Chi Yên muốn gì nữa.

      « Tiểu thư, kiểu này có viên lớn hơn 1 chút ? » ngay khi nhân viên quay lại nàng liền hỏi.

      « Hình như có, ngươi chờ 1 chút ta tìm thử xem, đây là chiếc nhẫn cùng kiểu với chiếc kia, 1 carat, các ngươi xem thử xem. » nhân viên cửa hàng tỏ thái độ siêu tốt.

      « Cám ơn. » Dương Bách Huệ nhếch miệng , lập tức lấy chiếc nhẫn Chi Yên đeo ra và thay vào chiếc 1 carat này « Ngươi cảm thấy thế nào ? » Nàng ngẩng đầu nhìn hỏi.

      « Cũng tệ lắm. » Quan Chi Yên nhìn ngón tay đeo nhẫn trả lời.

      « Cái chính là so với cái trước cái nào tốt hơn là được rồi. » Dương Bách Huệ chỉ vào bạn của mình giơ ra 2 chiếc nhẫn.

      « Quan trọng là ngươi thích, phải là ta thích, Bách Huệ. » Quan Chi Yên nhịn được nhắc nhở nàng.

      « Ta phải mới nãy rồi sao ? Con mắt của ngươi so với ta nhìn tốt hơn, ngươi thích, ta đương nhiên cũng thích. » Tề phú hào, Tề đại ca, đại thiết kế sư, nếu lễ cho phù dâu mà dưới 1 vạn đồng ngươi nhất định phải chết !

      « Tiểu thư, ngươi xem thử chiếc này xem. » Nhân viên cầm tới chiếc nhẫn thứ 2 đính viên 1 carat.

      ngoài dự tính, Chi Yên nhìn bạn thân lại đem nhẫn đeo vào tay nàng.

      Nhẫn kim cương ở tay nàng tỏa sáng, ánh sáng chói mắt, đẹp quá. Nhưng mà so với nơi này có vô số những viên carat hoàn mỹ thế nào nữa, nàng tình nguyện cùng Tề Sóc cùng 1 chỗ lựa chọn cảm thụ cảm giác hạnh phúc, cho dù hạnh phúc này khó có thể cam đoan dài ngắn ra sao, nhưng cố nhân cũng từng , cần thiên trường địa cửu, chỉ cần từng có được, cái này đủ hay sao ?

      « Ngươi cảm thấy thế nào ? » Dương Bách Huệ lại hỏi nàng.

      Hình thức là dựa theo sở thích của nàng mà lựa chọn viên lớn hơn 1 chút mà thôi, chiếc nhẫn kim cương này vẫn là nàng cảm thấy thích nhất.

      « Rất được. » Quan Chi Yên hỏi.

      « Phải ? » Bách Huệ lộ ra nụ cười cảm thấy rất vừa lòng, rốt cuộc quyết định chọn cái này.

      Nhiệm vụ thứ nhất, hoàn thành 1 cách viên mãn.

      Tề phú hào, Tề đại ca, đại thiết kế sư, ngươi chuẩn bị 1 đại hồng bao [bao lì xì] cho ta !

    4. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 7.1


      « Hi. »

      nhàng hôn lên môi của Chi Yên làm cho nàng mơ màng ngủ sofa hơi tỉnh lại, hai mắt mờ sương mở ra, Tề Sóc mỉm cười ôn nhu nhìn nàng.

      Gần đây vì giúp Bách Huệ chọn áo cưới, nàng phải làm việc đến hơn 10h mới về nhà, có khi thậm chí còn vượt hơn 12h. Nàng tưởng rằng quá nhiều việc để làm rồi, ngờ so với nàng làm việc còn nhiều hơn. Hai người muốn chạm mặt nhau chỉ có thể vào lúc buổi tối sau khi tiếp khách về hay buổi sáng sau khi cả 2 rời giường tới công ty, thời gian gặp nhau ngắn ngủi như thế, thế còn nhiều việc xoay quanh chuyện kết hôn của Bách Huệ, làm cho nàng nghĩ đến đều cảm thấy có lỗi.

      Cho nên nhân dịp hôm nay Trăm Hân Hạnh đến thăm nhưng đột xuất hủy hẹn, nàng liền trở về nhà sớm chuẩn bị cùng bồi đắp tình cảm, nàng chờ mãi đến khi ngủ gật sofa.

      « Ngươi tại sao lại nằm ở đây, về phòng ngủ ? » vén mấy sợi tóc mai rơi mặt nàng, ôn nhu hỏi.

      « Bởi vì ta đợi ngươi. » Nàng ngồi dậy, ánh mắt mềm dẻo ngước nhìn.

      « Chờ ta ? » kinh ngạc nhíu mày.

      « Ừm. » Quan Chi Yên gật đầu đồng thời nhìn lên đồng hồ treo tường, hơn 10h rồi sao, như vậy là nàng ngủ hơn 2 tiếng. Kỳ quái, nàng có mệt đến vậy sao ? (Á á á…manh nha..có vẻ rồi hí hí :’’> )

      « Ngươi chờ ta có việc gì ? » hỏi.

      « có chuyện gì thể chờ ngươi sao ? » Nàng hờn dỗi nhìn 1 cái « Này con người nghiện công việc kia, chúng ta lâu có ngồi cùng với nhau xem tivi chuyện phiếm, ta nhớ cảm giác này. » Nàng dựa sát vào rồi .

      « Cho nên ngươi chờ ta vì để cùng ngồi xem tivi chuyện ? » Tề Sóc cong môi mỉm cười, rất thích thân hình nhắn của nàng nép vào người .

      « được sao ? »

      « Đương nhiên là được, tuy nhiên ta mới từ bên ngoài trở về cả người bụi bẩn nhễ nhại, ngươi đợi ta vào tắm 1 cái rồi sau đó cùng ngươi xem tivi chuyện phiếm ? »

      Nàng do dự 1 lúc lâu sau mới có chút cam lòng miễn cưỡng trả lời « Được rồi. » hại Tề Sóc nhất thời cảm thấy giở khóc giở cười.

      « Ta tắm bằng tốc độ nhanh nhất có thể. » cam đoan với nàng, sau đó nhanh chóng chạy vội vào phòng tắm.

      Quan Chi Yên cười tủm tỉm thu hồi tầm mắt, cầm lấy remote tivi ở bên cạnh bật lên,tìm tìm kiếm kiếm những kênh có tiết mục hấp dẫn. Đột nhiên trong lúc đó nàng buông remote, cúi đầu nhìn bụng của mình, sau đó lại duỗi tay sờ sờ vào.

      Kỳ lạ, ràng nàng vừa mới ăn tối, còn ăn rất nhiều nha, vì sao giờ lại cảm thấy đói bụng rồi ?

      Mặc kệ, xem tivi mà có món gì ăn vặt cũng hơi kì kì, vào bếp làm mấy món vậy.

      Nghĩ xong, nàng lập tức đứng dậy chuẩn bị vào bếp, đột nhiên lại nghe thấy có tiếng nhạc chuông của di động vang lên, nàng quay đầu tìm kiếm 1 chút, thấy cặp tài liệu của Tề Sóc đặt bàn, tiếng nhạc kia đúng là phát ra từ chiếc cặp này.

      do dự, nàng lập tức về phía cặp rút ra chiếc điện thoại của , sau đó tự nhiên nhìn thoáng qua màn hình hiểu thị, rồi mới ấn nút call.

      « Alo ? Ai vậy. »

      Đầu bên kia im lặng 1 hồi.

      « Alo ? Ai vậy. » Nàng lại 1 lần nữa, nhưng đầu bên kia vẫn có tiếng đáp trả, nàng hoài nghi đưa điện thoại ra trước mặt nhìn 1 chút, mới phát điện thoại sớm bị ngắt.

      Nàng ngây ngốc sửng sốt, rồi nhún vai ra chiều để ý lắm, cầm điện thoại di động đặt lên bàn, xoay người vào phòng bếp làm thức ăn.

      Nàng mở tủ lạnh tìm được đồ nấu món canh toan lạt (hình như là canh gì chua cay í hay canh trứng…San ko hiểu lắm, dịch đại ), nấu xong suy nghĩ 1 chút lại cảm thấy món này 2 người ăn đủ, vì thế lại quay sang làm thêm 1 mẻ bánh sủi cảo.

      « Ngươi làm gì thế ? » Tề Sóc đột nhiên từ phía sau ôm lấy eo của nàng, đưa cằm nhàng tựa vào vai nàng rồi hỏi.

      « Làm sủi cảo. » Nàng quay đầu nhìn nhoẻn miệng cười.

      « Ngươi chưa ăn tối sao ? » đột nhiên nhăn mặt nhăn mày.

      « Rồi nhưng giờ ta cảm thấy có hơi đói bụng, cho nên muốn làm vài món để ăn. »

      nghe xong liền giãn mày « Ta nhớ người nào đó với ta dù làm việc thế nào cũng phải nhớ ăn uống đầy đủ, nhớ kỹ lắm a. » nhìn nàng , sau đó hôn lên môi nàng 1 chút.

      Quan Chi Yên nhịn được cảm thấy buồn cười « Những lời này là ta với ngươi. »

      « Ta biết, ý ta muốn là ngươi cần quan tâm người khác mà quên chăm sóc tới chính mình. » xong lại tiếp tục hôn nàng.

      « Ừm. » Nàng ngoan ngoãn lên tiếng trả lời.

      « Đến đây , còn lại để ta làm cho. »

      « Tuy rằng tay nghề làm bếp của ta phải là thượng hạng nhưng làm sủi cảo khó đối với ta, đừng lo lắng. » Nàng mỉm cười tỏ vẻ.

      Tề Sóc gật đầu, theo ý của nàng.

      « Thế còn cái nồi này là gì ? » nhìn về phía bếp gaz đặt 1 chiếc nồi bốc hơi nghi ngút hỏi.

      « Canh toan lạt. Giúp ta khuấy 1 chút được ? » Nàng đem nồi mở ra, cầm lấy 1 cái thìa.

      Tề Sóc lập tức thay nàng cầm lấy 1 quả trứng gà bỏ vào, cũng thuận tay đánh tơi trứng trong nồi canh.

      « Ngươi nấu nhiều như vậy ăn có hết ? » hỏi.

      « Ăn hết có ngươi giúp ta ăn hết mà, ta có đúng hay ? »

      Tề Sóc còn có thể được gì đây, chỉ có thể cười khổ đáp lại.

      Tất cả được nấu xong xuôi, bọn họ di chuyển các món ra ngoài phòng khách chuẩn bị đại chiến giành ăn, Quan Chi Yên đột nhiên nhớ tới cuộc gọi lúc nãy.

      « Sóc, vừa rồi có người gọi cho ngươi, ta bắt máy nhưng khi ta trả lời bên kia dập máy. » Nàng .

      « Là ai ? » vòng tay ôm nàng, tay di chuyển từng chút từng chút.

      « biết, màn hình hiển thị là Đoàn tiểu thư. »

      ngạc nhiên sửng sốt 1 chút, tay lập tức buông nàng ra, sau đó đứng dậy nhảy xuống khỏi sofa « Ta gọi điện 1 cái, ngươi ăn trước nha. » xong, cầm lấy di động mặt bàn bước ra ngoài ban công gọi điện.

      Quan Chi Yên có chút hoài nghi nhìn bóng dáng , nhưng mùi thơm của các món ăn ngừng thu hút vị giác và khứu giác của nàng, làm cho nàng để tâm suy nghĩ nữa. Quên , trời đánh còn tránh miếng ăn, vẫn là nên ăn trước rồi sau vậy.

      Ăn sủi cảo trước sau đó tới canh, húp canh xong lại tiếp tục ăn sủi cảo, 1 viên tiếp nối 1 viên nữa, chờ Tề Sóc chuyện điện thoại xong lúc quay trở về phòng khách, bàn dĩa sủi cảo và canh hao hơn 1 nửa, mà nàng vẫn còn tiếp tục ăn, cảm giác như có gì thỏa mãn hay muốn dừng lại.

      Tề Sóc nhìn tình hình lúc bấy giờ, cả người đều ngây dại.

      « Chờ 1 chút, ngươi ăn nhiều như vậy sao đấy chứ ? » lấy tay đoạt lấy nồi canh và thìa của nàng, vội vàng nắm lấy tay nàng hỏi.

      « A, ngươi quay lại. Nhanh ngồi xuống ăn , bằng bị ta ăn sạch a, ta mặc kệ cho coi. » Nàng ngẩn đầu đứng lên nhếch miệng cười, dừng 1 chút sau đó lại nhịn được ảo não liếc nhìn bàn ăn 1 cái rồi « Sớm biết như vậy nấu nhiều hơn rồi. »

      cứng họng nhìn nàng, hoài nghi có phải nàng bị cái gì hay .

      « Chi Yên, ngươi sao chứ ? » Vẻ mặt quan tâm ngồi xuống bên cạnh nàng.

      « có việc gì, sao lại hỏi như vậy ? » Nàng lại nhoẻn miệng cười ngọt ngào.

      « phải ngươi vừa ngươi ăn tối rồi sao, vậy sao giờ còn ăn nhiều như vậy ? »

      « Ngươi bị hết hồn đúng ? Chính ta cũng bị dọa a. » Nàng nhìn trêu trọc « biết có phải do gần đây thường cùng với Bách Huệ chạy tới chạy lui tiêu hao nhiều năng lượng, đặc biệt bụng luôn mau đói, cũng đặc biệt ăn rất nhiều. Ngươi xem ta ăn như vậy có thể biến thành 1 người béo phì hay a ? » Kỳ thực chính nàng cũng có điểm hơi lo lắng.

      Biết nàng phải rượu chè say xỉn mà chỉ ăn uống quá độ đến mức nên lời, Tề Sóc nhất thời yên tâm ngồi xuống.

      « Ngươi trở nên béo phì, ta thấy đời này có khả năng. » liếc nàng 1 cái đồng ý với nàng, sau đó cầm lấy đôi đũa bàn gắp sủi cảo đưa vào miệng.

      « Ta làm sủi cảo ngon ? » Quan Chi Yên chờ mong hỏi.

      « Là ta mua sủi cảo ngon ? » xong liền cầm lấy bát của nàng, uống mấy ngụm canh.

      « Canh ta nấu ngon chứ ? » Nàng lại hỏi.

      « Nước quá ít, hơi mặn. » Vẻ mặt nghiêm túc nhận xét.

      « Uy, khó khăn lắm ta mới xuống bếp nấu này nấu nọ, ngươi khen được 1 lời nào hay sao a. » Nàng nhịn được đánh 1 cái.

      « Ta giỡn thôi. » Đột nhiên nhếch miệng « Ăn rất ngon. »

      « Chán ghét ! » Nàng trừng mắt liếc 1 cái, lại đánh thêm mấy cái.

      Sau khi 2 người vừa ăn vừa chuyện tất cả những chuyện xảy ra trong mấy ngày qua, từ công việc đến văn phòng phát sinh những chuyện bất ngờ, 1 dĩa sủi cảo cùng nồi canh bất tri bất giác hết sạch.

      Tề Sóc đứng dậy thu thập bát đũa, Chi Yên phụ trách tìm kênh có tiết mục [người đẹp và tên lừa đảo], chờ sau khi dọn xong cùng ngồi xem. Nhưng bụng ăn no mí mắt của nàng bắt đầu trĩu nặng, nàng nhìn màn hình tivi, nhìn nhìn 1 hồi liền nằm xuống, nhắm 2 mắt lại, chờ Tề Sóc ở trong bếp dọn dẹp tất cả xong xuôi bước ra mỹ nhân sớm vào giấc ngủ.

      lắc lắc đầu, mang theo sủng ái cùng thái độ bất đắc dĩ mỉm cười tiến đến sofa, xoay người đem nàng từ sofa ôm vào phòng ngủ, sau đó mới trở lại phòng khách tắt tivi, tắt đèn.

      ngày trôi qua, cuối cùng mục tiêu lấy nàng của từng bước được thực hiên rất tốt.

      Ngày kết hôn của bọn họ ngày càng đến gần.

    5. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 7.2

      « Ác ~ »

      Mới ăn xong bữa sáng, Quan Chi Yên liền đột nhiên nôn mửa, làm cho trợ lý và mấy nhân viên ngồi ở văn phòng vừa hết hồn vừa sợ hãi.

      « Quan tỷ, ngươi có sao ? »

      « Quan tỷ, ngươi cảm thấy thế nào ? Có cần ta gọi xe chở ngươi tới bệnh viện ? »

      « Hay là chúng ta giúp ngươi gọi cho Tề tiên sinh, kêu tới đưa ngươi bệnh viện ? Ta cảm thấy ngươi nên bệnh viện 1 chuyến , nhìn ngươi có vẻ khỏe lắm. »

      « Ta cũng cảm thấy vậy. »

      « Ta cũng thế. »

      « Cho ta xin 1 ly nước. » Quan Chi Yên vô lực lắc đầu .

      « Nước đây, Quan tỷ. » Trợ lý Tiêu Lí lập tức dâng lên bằng 2 tay.

      « Cám ơn. » Nàng đón lấy ly nước, dùng nước nóng đè nén dư vị tởm lợm muốn nôn kia xuống.

      « Quan tỷ, ta gọi taxi rồi cùng ngươi đến bệnh viện nhé được ? » Trợ lý khác – Tiểu Dương quan tâm hỏi.

      « Ta đỡ nhiều rồi. » Chi Yên khoát tay áo « Cám ơn mọi người quan tâm. »

      « Nhưng là vẫn nên bác sĩ xem sao, Quan tỷ à. » Nhân viên làm part-time Tiểu Bình nhịn được .

      « Ta biết tình trạng của mình, cho nên mọi người cần lo lắng quá như vậy. » Chi Yên lại từ chối.

      Nàng nghĩ chắc chắn là do tối qua ăn uống tùm lum rồi liền ngủ thành ra dạ dày tiêu hóa hết thức ăn, cho nên vừa rồi ăn bánh trứng đầy dầu mỡ mới có thể đột nhiên buồn nôn, sau đó nôn ra hết hoàn toàn thức ăn của ngày hôm qua, là khổ sở.

      Tuy nhiên sau khi nôn xong, nàng liền cảm thấy tốt hơn nhiều, còn cảm giác khó chịu muốn đòi mạng như lúc trước nữa, cũng cảm thấy muốn ói, nên đúng là có việc gì nghiêm trọng nữa.

      « Quan tỷ, có phải là ngươi mang thai ? » Tiểu Bình đột nhiên trợn to mắt hỏi.

      Chi Yên đột nhiên sửng sốt, đôi mắt mở lớn hết cỡ, bởi vì cơ bản là nàng nghĩ tới khả năng này.

      Nhưng chết tiệt , nghe thấy vậy nàng mới phát kinh nguyệt của mình tới chậm, do gần đây vì vội vàng giúp Bách Huệ nên nàng hề để ý tới chuyện này.

      Nàng mang thai sao ? Hay do gần đây quan hệ trong cuộc sống có nhiều thay đổi nên mới lùi lại ? Vậy rốt cuộc là cái nào nhỉ ?

      Mang thai ?

      Hay là lùi lại ?

      Nàng phát chính mình rất nhát gan, hoàn toàn dám tưởng tượng đến 2 khả năng này.

      Nếu nàng mang thai, nàng nên làm cái gì bây giờ ? Nàng tưởng tượng nổi phản ứng của Sóc như thế nào.

      Giả sử là khả năng lùi lại, nàng lại càng cảm thấy vui mừng – chỉ cảm thấy mất mát a, bởi vì nàng muốn có con với . Từ trước tới bây giờ nàng mới biết được mình mong có con với biết bao nhiêu.

      Đứa a……

      Nàng nhịn được lấy tay sờ trước bụng.

      « Quan tỷ, ngươi mang thai sao ? » Trợ lý Tiểu Lí kinh ngạc nhìn nàng.

      « Bách Huệ sao tới giờ còn chưa tới, nàng có gọi điện thoại tới công ty mà ? » nghĩ tiếp chuyện này nữa, nàng quay đầu nhìn về phía chỗ ngồi của Bách Huệ muộn lắm rồi mà chưa thấy người đâu.

      « có. » Trợ lý của Bách Huệ – Tiểu Dương lắc đầu.

      « Kỳ lạ, sao tới giờ mà nàng ta còn chưa đến vậy ? » Quan Chi Yên nhíu mi.

      Dường như để trả lời cho câu hỏi của nàng, điện thoại bàn bỗng reo lên, nàng với tay cầm lấy điện thoại.

      « Alo, văn phòng làm việc của Chi Yên xin nghe. »

      « Chi Yên, là ta. »

      « Bách Huệ ? Ngươi giờ ở đâu vậy ? »

      « Ta ở sân bay. »

      « Sân bay ?! » Chi Yên ngạc nhiên hô thành tiếng.

      « Chi Yên, xin lỗi, ta phải xin phép ngươi cho ta nghỉ vài ngày, ba ta ở Nhật Bản bị tai nạn giao thông, ta phải lập tức chạy qua đó mới được. »

      « Bác trai sao chứ ? »

      « Tình hình mấy khả quan, ta sợ quá Chi Yên, nếu…… »

      « nên suy nghĩ lung tung như thế, chắc ổn thôi. » Nàng đột nhiên ngắc lời của Bách Huệ.

      « Ừm. » Dương Bách Huệ bật khóc « xin lỗi, Chi Yên, chuyện công việc…… »

      « Công việc ngươi cần quá lo lắng, sau khi tới Nhật Bản phải điện về cho ta nha, cho ta biết tình hình được ? » Nàng an bài công chuyện rồi lại an ủi Bách Huệ trong chốc lát, sau đó nhanh cúp điện thoại.

      « Quan tỷ, Dương tỷ làm sao vậy ? » Trợ lý Tiểu Dương hỏi.

      « Ba nàng ở Nhật Bản bị tai nạn giao thông, tình hình khả quan lắm, nàng giờ ở sân bay chuẩn bị sang đó, khả năng là nghỉ vài ngày. » Quan Chi Yên giải thích đơn giản với mọi người « Tiểu Dương, Bách Huệ giờ nắm dự án nào, ngươi đưa cho mọi người chỉnh sửa rồi mang lại đây cho ta. »

      « Vâng. »

      « Tiểu Lí, hôm nay ta tính đến Bát Đức Lộ trông coi công trình, nhưng xem lại tình hình khả năng là ta được rồi, ngươi thay ta qua đó giám sát, phải chú ý 1 vài điều chút nữa ta với ngươi. »

      « Vâng. »

      « Bách Huệ trong thời gian này có ở đây, khả năng công việc của mọi người nhiều hơn 1 chút, vất vả cho mọi người rồi. Tốt lắm, bắt đầu làm việc thôi. » Nàng vỗ tay tuyên bố, sau đó mọi người liền quay về chỗ của mình làm việc, bắt đầu bận rộn lên.

      Thời gian bận rộn liên tục trôi qua, nháy mắt tới giờ ăn trưa.

      Nhân viên part-time Tiểu Bình bị phân phó ra cửa hàng tiện lợi mua đồ ăn, 20’ sau quay lại với 3 hộp cơm sường thơm ngào ngạt và 3 ly trà sữa chân trâu. Còn Tiểu Lí ra ngoài làm việc tự thân vận động a.

      « Thơm quá nha. » Mở hộp tiện lợi ra, Tiểu Dương nhịn được hít 1 hơi sâu ứa cả nước miếng, làm việc 1 hơi mấy tiếng liền mệt muốn chết, mặc kệ bây giờ cho ăn cái gì cũng đều cảm thấy ngon a.

      « Quan tỷ, ăn cơm trước . » Tiểu Bình đem 1 hộp đưa qua cho nàng.

      « Cám ơn. »

      Quan Chi Yên nhanh tay nhận lấy hộp cơm, chưa kịp mở 1 mùi hương bay vào mũi của nàng, làm cho nàng trong nháy mắt lại cảm thấy buồn nôn. Nàng vội vàng buông tay, bịt miệng chạy về phía toilet.

      Sau 1 trận nôn khan, nàng đẩy cửa toilet ra – mặt tái nhợt bước ra ngoài, chỉ thấy Tiểu Bình cùng Tiểu Dương cả 2 người đều đứng ở trước cửa toilet, lộ vẻ lo lắng ngóng nhìn nàng.

      « Quan tỷ… »

      « Ta biết rồi, bác sĩ đúng ? » Nàng vô lực « Được, ta . » Bởi vì nàng cũng bị áp lực trong lòng chờ đợi thôi, nàng cảm thấy mình là có khả năng mang thai.

      « tốt quá, ta gọi taxi giúp ngươi. » Tiểu Bình .

      « cần, Tiểu Bình. Ta nghĩ để Sóc đưa ta là được rồi. »

      « Ngươi có cần ta gọi cho Tề Sóc tới đây ? » Tiểu Dương hỏi.

      Quan Chi Yên lắc đầu « Tự ta qua công ty của là được rồi, ngồi 1 chỗ cả buổi sáng cũng cần vận động 1 chút. »

      « Ta cùng với ngươi nhé Quan tỷ. » Tiểu Bình lập tức xung phong nhận việc.

      Nàng lại lắc đầu «Các ngươi cứ ăn cơm trước , tự ta là được rồi. À còn hộp cơm kia của ta nhờ các ngươi giải quyết hộ ta luôn nhá, ta nghĩ ta trở về ăn cơm liền đâu. »

      « Được. » Tiểu Dương chút do dự đáp ứng.

      « Ta đây. » Bước tới chỗ ngồi cầm lấy túi xách và áo khoác, Chi Yên rời văn phòng làm việc của mình, hướng tới công ty của Tề Sóc chỉ mất có 5’ bộ.

      Mặc kệ có đáp ứng hay , nàng vẫn hy vọng chính mình đến khoa phụ sản kiểm tra, có thể có cùng.

      Nàng hy vọng có thể giống nàng cũng chờ mong điều này trở thành .

      Nàng hy vọng nàng mang thai, rất hy vọng a.

      Chưa kịp tới văn phòng của Sóc ở dưới lầu, Chi Yên liền thấy xe Tề Sóc dừng ở bên đường, nàng cao hứng nhoẻn miệng cười, nghĩ rằng nhất định là Tiểu Bình hay Tiểu Dương thay nàng báo cho Tề Sóc, nên mới có thể đem xe đỗ ở phía dưới chờ nàng.

      Nàng nhanh chóng bước về hướng xe của , nhưng trong 1s liền ngừng lại nhìn xuống. Bởi vì nàng nhìn thấy 1 nữ nhân khác từ hướng khác bước tới gần xe của Sóc, sau đó quay đầu đối diện với lối nhếch miệng mỉm cười.

      Nàng nhìn thấy Tề Sóc từ tòa nhà ra, mở miệng mỉm cười nghênh đón nữ nhân kia, sau đó mở cửa mời nữ nhân kia vào, rồi Sóc tự mở cửa ngồi vào chỗ lái xe, quay xe về phía trước, chuẩn bị lái xe chạy.

      « Taxi. »

      Nàng lập tức chạy đến ven đường chặn 1 chiếc taxi lại rồi ngồi vào, cần suy nghĩ nhiều, tất cả đều tự nhiên chỉ vào hướng của đối phương, với người lái taxi « theo chiếc xe 3457-XP màu bạc phía trước. »

      Người taxi có kỹ thuật lái cực tốt, khoảng cách giữa 2 xe hơn 10m, liền cho xe chạy, rẽ trái rẽ phải 1 hồi chui qua các ngõ ngách, chỉ chốc lát gắt gao đuổi theo phía sau xe của Sóc.

      « Tiểu thư, ngươi muốn bắt gian. » Người lái taxi có giọng Đài Loan đột nhiên mở miệng .

      Quan Chi Yên sửng sốt 1 chút, cả người đột nhiên ngây ra như phỗng.

      Nàng làm cái gì vậy ? Có đúng như lời người taxi này bắt gian hay ?

      , phải. Nàng chỉ là muốn Sóc dẫn nàng đến khoa phụ sản mà thôi, nghĩ tới vừa vặn thấy lái xe rời , nghĩ gì nhiều liền đuổi xe chạy theo, nghĩ rằng chỉ cần đuổi theo , chờ làm việc xong xuôi liền có thể cùng nàng khoa phụ sản, nàng phải là muốn bắt gian a.

      « phải. » Nàng trả lời.

      « Vậy ngươi muốn theo chiếc xe kia để làm gì ? » Lái taxi hiếu kỳ hết 10 phần hỏi.

      « Bởi vì hình như là bạn hữu mà ta mất liên lạc lâu. » Nàng bịa chuyện.

      « Nam hay nữ ? »

      « Nữ. »

      « Nha. » Người lái taxi thốt lên thất vọng, từ đó về sau thêm lời nào nữa.

      Xe ngừng chạy, ngoài cửa sổ cảnh vật cũng ngừng thay đổi, và rồi xe của Tề Sóc đột nhiên dừng lại trước cửa của 1 khách sản nổi tiếng.

      cùng nữ nhân kia đồng thời xuống xe, đem chìa khóa giao cho tiểu đệ giữ xe. Sau đó cả 2 cùng nhau sóng bước vào khách sạn.

      « Tiểu thư, bọn họ đều vào, ngươi có xuống xe ? » Người lái taxi lên tiếng hỏi.

      « Bao nhiêu tiền ? » Nàng nhất thời hoàn hồn, vội vàng hỏi.

      « 140 đồng. »

      Nàng nhanh chóng mở ví rút ra 1 tờ 200 đưa cho lái xe « cần thối lại. » Sau đó đẩy cửa xe bước xuống.

      được suy nghĩ lung tung, nàng nhất định được suy nghĩ lung tung ! Chắc chắn là đến khách sạn để bàn công việc, làm sao mà nàng có thể nghi ngờ tình cảm của Tề Sóc với nàng được ? Quan trọng hơn nữa là nữ nhân kia xinh đẹp bằng nàng.

      Hít 1 hơi sâu, nàng làm cho cảm xúc của mình dao động trở nên ổn định 1 chút, sau đó bước qua cửa khách sạn.

      Đại sảnh của khách sạn nhiều người cho lắm nên nàng chỉ liếc qua 1 cái thấy Tề Sóc, tự nhiên cũng nhìn thấy tiếp nhận chìa khóa từ nhân viên ở quầy tiếp tân đưa ra rồi cùng nữ nhân kia bước . Nữ nhân kia quay đầu nhìn Sóc mỉm cười, sau đó 2 người cùng về phía thang máy.

      Thang máy mở ra, họ bước vào và biến mất khỏi tầm mắt của nàng.

      Quan Chi Yên ngây ngốc đứng chết lặng tại chỗ, đầu trống rỗng, sắc mặt trắng bệnh đến dọa người. Nàng biết rằng mình đứng bao lâu, rồi có người tốt bụng bước tới cạnh nàng quan tâm hỏi « Tiểu thư, ngươi sao chứ ? »

      Nàng thong thả nhìn lại về phía đối phương, tựa hồ như trải qua cả 1 thế kỷ mới nghe hiểu được lời người kia với nàng.

      Nàng lắc lắc đầu trả lời « có việc gì. » Giọng xa lạ phát ra đến nàng nhận thức được.

      « Ta sao. » Nàng lại 1 lần nữa « Cám ơn quan tâm. »

      Xác định nàng có việc gì, người kia liền mỉm cười quay người rời , mà nàng vẫn như cũ đứng ở đó nhúc nhích, bơi vì cơ bản là giờ nàng biết nên làm cái gì nữa.

      Nàng nên lên lầu bắt gian hay ?

      Cái người lái taxi hồi nãy chắc có thuật xem tướng, nếu sao mà lại chuẩn xác đến vậy, 1 cái liền thành 1 cái ?

      Nàng cười khổ thành tiếng, kinh ngạc chính mình giờ còn có thể cười nổi, cho dù cười khổ cũng rất giống nhau thôi.

      giờ rốt cuộc nàng nên làm cái gì đâu ? Chẳng lẽ vẫn theo kế hoạch như ban đầu, ngồi ở đây chờ [giải quyết] xong xuôi rồi gọi đưa nàng khoa phụ sản sao ?

      Cười mỉa mai còn tốt hơn nhiều nhưng khóe miệng của nàng lại trầm trọng bất động.

      Nàng đau khổ tưởng tượng, nếu nàng mang thai, vậy người cảm thấy cao hứng chỉ có mình nàng……

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :