1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Lão bà tiểu bạch của sắc lang tổng giám đốc - Y Nắng Tình + Tyna Trần ( Hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 8


      Dường như còn đủ, mơn chớn làn da mịn màng của . Dụ dỗ cùng thêm lần nữa. chạm từng nơi mẫn cảm của , dụ dỗ làm cho yếu đuối chấp nhận.


      biết làm bao nhiêu lần, chỉ biết khi hai người dừng lại cảm thấy vô cùng thoả mãn, còn mệt mỏi thiếp .


      thương đem ôm vào lòng, vùi đầu vào chiếc cổ trắng nõn của . Hít hà hương thơm dễ chịu của . Từ từ tiến vào giấc ngủ.


      Sáng hôm sau biết mặt trời mọc từ bao giờ, ánh nắng chói chang chiếu vào căn phòng rộng lớn. Mi mắt khẽ dao động, cả người khẽ cử động, trận đau nhức truyền đến, đánh tan cơn buồn ngủ. Mạc Di tỉnh táo mở mắt. Phát cả người mình mảnh vải che thân cũng có. kinh hãi kêu lên.


      Tiếng kêu của đánh động tới người đàn ông ở căn phòng bên ngoài kia. vội chạy vào. Khi tới nơi thấy bộ dáng của khỏi bật cười. như con mèo con làm sai,cả người cuộn lấy chăn bông ấm áp, vẻ mặt vẫn còn nét sợ hãi.


      “Em là câu dẫn ?”


      cười tà tiến lại gần bên . hoảng hốt lắc đầu phủ nhận


      ..


      “Em còn , bộ dáng của em như con mèo , cả người qua lớp chăn trông quyến rũ hơn cả múa thoát y. Như vậy còn quyến rũ ?”


      “Em…”


      cứng họng.


      “Được rồi, em thừa nhận vừa rồi em là quá sợ hãi quá nên bộ dáng có chút giống với mèo con. Nhưng cả người qua lớp chăn bông đây chẳng phải kệt tác của sao? Vì sao lại đổ cho em quyến rũ ?”


      Nghe vậy Đường Phi cười lớn. Mạc Di đem mọi tội lỗi đổ hết lên người Đường Phi mà quên rằng hôm qua chính là người chủ động.


      “Tiểu miêu miêu của , em chắc quên hôm qua ai là người chủ động muốn thân mật với chứ.”


      lại lần nữa cứng họng.


      Nhìn dáng vẻ của Đường Phi giữ hình tượng cười lớn


      “Tiểu miêu miêu của , em tuy rằng làm sai nhưng có cần trưng ra vẻ mặt như vậy ?”


      “Hừ, trêu chọc em.”


      Mạc Di giận dỗi, hai má đỏ ửng, bộ dáng uỷ khuất đáng vô cùng.


      Bộ dáng bây giờ của Mạc Di kích thích Đường Phi, làm cho người huynh đệ vừa ăn no của nổi lên cơn đói. kìm chế bản thân lao tới chỗ , muốn thêm lần nữa tận hưởng tư vị ngọt ngào.


      giường, Mạc Di nghĩ tới hành động của Đường Phi, đột nhiên bị ôm cả người Mạc Di trở nên bất động. Cảm nhận được biểu của Mạc Di, Đường Phi cười lớn. Ngay sau đó liền phủ lên đôi môi mềm của . Đưa chiếc lưỡi ra, lưỡi của sâu vào khoang miệng của hút lấy mật ngọt. Sau đó cùng với lưỡi của dây dưa.


      Biểu cứng nhắc của Mạc Di dần dần thả lỏng, ôm lấy cổ của Đường Phi hưởng ứng.

      Hai chiếc lưỡi ngọt ngào quấn quít lấy nhau,chặt chẽ lấp môi nàng, lưỡi khiêu mở đôi môi đỏ mọng của nàng, thăm dò ngọt ngào bên trong đôi môi đào.

      Đường Phi đem thân hình mềm mại giam cầm trong lòng mình, chiếc lưỡi nóng bỏng mà linh động lớn mật khiêu khích răng nàng, câu dẫn chiếc lưỡi đinh hương của nàng, nhanh chóng mạnh mẽ giữ chặt thân hình run rẩy của nàng.


      “A…” Mạc Di thở dài bởi cảm giác thoải mái này, tiếp nhận cơn sóng tình triều dũng mãnh ập vào trong cơ thể. chặt khít của nàng khiến gần như sắp vỡ bờ Đường Phi cúi đầu nhay cắn ở cần cổ trắng nõn của nàng cái, bắt đầu rong ruổi trong cơ thể nàng.


      “Ôi…” đè nén được dục tình bốc lên trong lòng mình, Mạc Di nhịn được kêu lên, mở rộng hai chân, nhấc mông lên, chờ mong người đàn ông này tiến vào càng sâu hơn.


      “Di Nhi, thích em chủ động hơn chút nữa.” Mạc Di đặt hai chân nàng lên vai mình, chuyển động vào ra theo nhịp độ cực nhanh ở nơi cấm địa chật hẹp cực nóng và non mềm của nàng, còn nàng chỉ có thể ngửa đầu, khiến thân thể mình tới gần hơn, nắm chặt lấy bả vai .


      “Sao…” Đối mặt với tư thế cơ thể khác, mang đến cảm giác kích thích khác lạ, Mạc Di kinh hãi thôi.


      “Lần trước chúng ta chưa có làm như vậy, em thích như vậy sao?” Đường Phi nhàng hỏi bên tai nàng, Tiểu Phi Phi ngừng điên cuồng chạy nước rút trong cơ thể nàng.


      “A…” Những lần đẩy vào liên tiếp khiến nàng phát ra tiếng la điên cuồng.


      Hai tay nắm chặt lấy bả vai , Mạc Di kiềm chế khoái lạc cuồn cuộn ập tới như những cơn sóng triều nhưng làm được, cố sức cào cái, để lại vết móng tay lưng .


      “Thêm chút nữa thôi em .” Khẽ rút Tiểu Phi Phi ra,sau đó lại đẩy mạnh vào cái, đẩy vào nơi sâu nhất trong động hoa.


      “Ưm…” Mạc Di kinh hãi hét lên tiếng, ngờ tới cái đẩy mạnh này của .


      Đường Phi cố sức xông vào, lại nhanh chóng rút ra, lần rồi lại lần kết hợp càng kích tình hơn, khiến Mạc Di quanh quẩn sát biên giới của khoái lạc điên cuồng.


      “Ô…” Trong cơ thể nàng lại lần nữa co chặt lại, dòng nước ấm tuôn ra, nén nổi kích động, nàng ông chặt lấy cổ .


      gầm tiếng, bởi vì lối hoa co chặt lại mà bị kích thích đến suýt chút nữa phóng xuất ra.


      “Cục cưng, em giỏi…” Đường Phi cúi đầu thầm bên tai nàng.


      “Bỏ … Như vậy là được rồi…” Cảm giá quá mức dữ dội khiến

      nàng ngừng cầu xin tha.


      ‘’Sắp rồi chờ chút….’’tốc độ vào ra tăng nhanh hơn nữa.


      “A…” Nàng sắp phát cuồng rồi!

      lần rồi lại lần điên cuồng kết hợp Đường Phi rốt cục phóng ra mầm mống ấm áp, hội hợp cùng với dòng nước ấm trào ra trong cơ thể nàng

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 9:


      “Vĩ, có chuyện gì sao?”

      “Thiếu gia, người mà cậu cần chúng tôi theo dõi giờ máy bay, bay về Đài Bắc.”

      Lông mày của vị thiếu gia kia khẽ nhíu lại. lúc sau mới giãn ra, phân phó cấp dưới

      “ Vĩ, bấy giờ ngay lập tức tìm tiểu thư về. Phái thêm người để bảo vệ . Nếu có sơ suất gì tôi chắc cậu cũng hiểu.”

      “Tôi làm ngay.”

      Cúp điện thoại, vị thiếu gia kia trầm tư nhìn khung cảnh bên ngoài.

      làm hết sức của mình làm cho người kia mãi mãi ở nước ngoài. Nhưng hơn ai hết hiểu rất ngày quay lại đây. Nhưng ngờ tới ngày đó lại tới nhanh vậy.

      “Em , làm hết sức rồi. Nhưng vẫn xoá hận thù trong lòng ta. thực biết làm sao nữa. muốn em nhìn thấy cảnh này. Nhưng giờ thể rồi. ta trở lại và chắc chắn tìm em. Liệu sau khi biết được , em có trách cứ bản thân ?”

      Sân bay quốc tế…

      với khuôn mặt thanh tú, tay kéo chiếc vali ra khỏi sân bay. ti vi lớn lên khuôn mặt hạnh phúc của Đường Phi cùng Mạc Di. Tin tức này giờ là tin hot với tốc độ tiêu thụ khiến người ta ngờ tới.

      kia khi nhìn thấy tin tức kia, khuôn mặt thanh tú biến sắc. Nắm chặt chiếc kính râm tay. căm tức nhìn hình ảnh hạnh phúc của Mạc Di.

      “Tiện nhân, hạnh phúc còn tôi phải chịu đau khổ, cùng sỉ nhục của những người xung quanh. Những việc gây ra cho gia đình tôi, tôi tuyệt đối bỏ qua. Nữ nhân ghê tởm.”

      Sau kích tình nóng bỏng, Mạc Di mệt mỏi chìm vào giấc ngủ. Còn Đường Phi khi nghe thấy tiếng nổ cùng tiếng đồ đạc rơi vỡ đau lòng bỏ thiên hạ xuống giường mình chạy vào nhà bếp.

      Yên giấc, Mạc Di thoả mãn ngủ ngon, bỗng nhiên tiếng điện thoại của vang lên. Buồn bực, lấy chiếc điện thoại ở đầu giường Mạc Di bấm nút nghe rồi để điện thoại lên tai.

      “Tôi là Kiều Mạc Di, bạn là?”

      “Tiểu thư, là tôi- Vĩ”

      “Vĩ, cậu tìm tôi có việc gì , nếu có việc gì hẹn gặp lại cậu sau, tôi muốn ngủ nha.”

      “Lão gia bị ngất xỉu, đại thiếu gia kêu tôi đến đón tiểu thư về. tại người ở đâu?”

      “Cha ta ông ấy ngất xỉu? Ông ấy giờ sao rồi?”

      Mạc Di lo lắng cất tiếng hỏi.

      “Tôi cũng lắm.”

      “Tôi biết, vậy giờ cậu tới đón tôi , tôi ở của tôi.”|

      “Vâng.”

      15 phút sau chiếc BMW sang trọng dựng trước khu nhà trọ nghèo nát. thanh niên tuấn tú với bộ comple sang trọng từ trong xe bước ra. Nhìn như thế này trông giống hoàng tử bạch mã bước ra từ truyện cổ tích. Vì vậy người qua đường bỗng dừng lại ngắm chàng hoàng tử bạch mã

      Chưa đầy phút bóng dáng quen thuộc vội vã chạy đến. chào theo thói quen. Nhưng giờ phút này vô cùng nóng lòng, còn chú ý gì hết. Chỉ muốn mau chóng trở về nhà xem cha của mình sao rồi.

      Vĩ hiểu ý, mở cửa xe để cho ngồi lên, sau đó xoay người lên phía trước điều khiển cho xe chạy .

      Thực ra tình cảm của Mạc Di với Kiều Thiệu Huy rất tốt. Kiều Thiệu Huy thương nữ nhi của mình hơn bất kì ai. Hôm đó khi muốn Mạc Di ra nước ngoài du học Kiều Thiệu Huy ngại chọc tức Mạc Di làm cho ngây ngốc mắc phải cái bẫy ông giăng trước ngoan ngoãn ra nước ngoài du học.

      những vậy còn giúp ông quản lí tốt công việc của Kiều thị ở nước ngoài. Về điểm này ông thể vừa ý. Nhưng con ông khi hoàn thành xong khoá học nhất định chôn chân bên Mĩ chịu về làm ông khổ sở ít. Cuối cùng ông lại dùng chiêu bài cũ nhưng hiệu quả hơn hết.

      vài lời kích động khiến nóng lòng trở về nước. Nhưng nữ nhi của ông lại muốn tiếp tục điều hành Kiều thị mà tự mình chọn công ty. An phận làm thư kí .

      Bất quá, Kiều Mạc Di có lẽ nghĩ tới. Chính cha là mong muốn cùng tổng tài Đường thị kết thành phu phụ. Nên cố ý hướng mục tiêu của tới Đường Thị. Và vẫn vậy ngây ngốc đâm đầu vào cái bẫy mà cha sắp sẵn.
      Đường Phi vì muốn lấy lòng người đẹp nên sáng sớm ngại khó khăn vất vả. Cầm quyển sách dạy nấu ăn ra siêu thị mua đồ về. Chuẩn bị cho Mạc Di bữa sáng tình .

      Vô cùng vất vả, làm làm lại biết bao nhiêu lần cuối cùng Đường Phi cũng đem đồ ăn chuẩn bị xong. Chỉ còn nồi cháo đun bếp kia là xong.
      Nhưng lại nghe thấy tiếng hét vang lên từ phong fngủ làm chú ý. hai lời đẩy cửa bước vào thấy bộ dáng đánh của Mạc Di. Bộ dáng kia của Mạc Di đánh thức cậu bé ngủ say của Đường Phi. liền đem nuốt vào bụng.

      Sau khi thoả mãn được thú tính bên trong, Đường Phi ôn nhu nhìn thiên hạ trong ngực mệt mỏi mà ngủ . khỏi mỉm cười hạnh phúc. Nhưng đột nhiên tiếng nổ vang lên, kéo theo tiếng rơi của đồ đạc khiến Đường Phi nhớ tới chuyện quan trọng.

      “Chết tiệt.”

      Chửi lên tiếng, tiếc nuối buông thiên hạ ra. Đặt xuống giường đứng dậy ra phòng bếp. Nồi cháo của giờ này yên vị dưới sàn bếp, vung và nồi mỗi thứ bay nơi.

      Còn cháo bên trong biết bị cháy khét từ lúc nào.Mang đồ đạc tất cả nhặt lên. đảm lau dọn nhà bếp sạch , sau đó lấy áo khoác cùng chiều khoá xe ra siêu thị mua lại thực phẩm để làm lại món cháo hàu.

      Khi trở về nhà thấy xung quanh vắng lặng nghĩ Mạc Di vẫn còn ngủ nên muốn đánh thức dậy, chuyên tâm nấu ăn. Khi mọi thứ được chuẩn bị đầy đủ. Đường Phi bê nồi cháo ra bàn ăn. Cất giọng Mạc Di, nhưng đáp lại gian vắng lặng của ngôi nhà.

      Cho rằng Mạc Di vẫn còn ngủ nghe thấy. Đường Phi liền gọi lại lần nữa. Nhưng lần này đáp lại vẫn chỉ là gian yên lặng của ngôi nhà.

      Cảm thấy có điều gì đúng, Đường Phi chạy về phía phòng ngủ. Bên trong có đóng cửa. Đường Phi nhớ bản thân sau khi rời có đóng cửa, nhưng vì sao bây giờ chỉ thấy khép lại mà đóng.

      đẩy cửa tiếng vào bên trong, căn phòng hề thấy ai. Ánh mắt của đảo quanh phòng cuối cùng dừng lại ở cái bàn cạnh giường ngủ. Ở đó có mẩu giấy.

      “Phi, papa em đột nhiên ngất xỉu em phải về nhà chuyến.

      Mạc Di”



      Đọc xong mẩu giấy Mạc Di để lại Đường Phi khỏi có chút thắc mắc. có papa sao? Vì sao tới giờ mới biết. cứ nghĩ có người thân.

      Ăn xong bữa cơm trưa nhạt nhẽo, Đường Phi mang theo tâm trạng xuống dốc tới công ty. Vào văn phòng tổng tài, vừa ngồi xuống ghế Quý Dương chạy vào

      “Đường Phi tôi vừa tuyển được cho cậu thư ký vừa xinh đẹp vừa tài giỏi rồi này. ấy tên Chu Mẫn, từng du học ở Pháp. Năng lực rất tốt. Đảm bảo cậu chê vào đâu được.”

      “Dẫn ấy vào.”

      Đường Phi mệt mỏi lên tiếng. lúc sau Quý Dương đưa vào thân ảnh mềm mại. Khuôn mặt thành tú, dáng người mảnh mai, quả nhiên là mĩ nữ. Đường Phi thầm đánh giá, khi nhìn vào khuôn mặt kia hiểu vì sao cảm thấy có chút quen thuộc.

      là Chu Mẫn?”

      “Đúng vậy.”

      “Vĩ, có chuyện gì sao?”

      “Thiếu gia, người mà cậu cần chúng tôi theo dõi giờ máy bay, bay về Đài Bắc.”

      Lông mày của vị thiếu gia kia khẽ nhíu lại. lúc sau mới giãn ra, phân phó cấp dưới

      “ Vĩ, bấy giờ ngay lập tức tìm tiểu thư về. Phái thêm người để bảo vệ . Nếu có sơ suất gì tôi chắc cậu cũng hiểu.”

      “Tôi làm ngay.”

      Cúp điện thoại, vị thiếu gia kia trầm tư nhìn khung cảnh bên ngoài.

      làm hết sức của mình làm cho người kia mãi mãi ở nước ngoài. Nhưng hơn ai hết hiểu rất ngày quay lại đây. Nhưng ngờ tới ngày đó lại tới nhanh vậy.

      “Em , làm hết sức rồi. Nhưng vẫn xoá hận thù trong lòng ta. thực biết làm sao nữa. muốn em nhìn thấy cảnh này. Nhưng giờ thể rồi. ta trở lại và chắc chắn tìm em. Liệu sau khi biết được , em có trách cứ bản thân ?”

      Sân bay quốc tế…

      với khuôn mặt thanh tú, tay kéo chiếc vali ra khỏi sân bay. ti vi lớn lên khuôn mặt hạnh phúc của Đường Phi cùng Mạc Di. Tin tức này giờ là tin hot với tốc độ tiêu thụ khiến người ta ngờ tới.

      kia khi nhìn thấy tin tức kia, khuôn mặt thanh tú biến sắc. Nắm chặt chiếc kính râm tay. căm tức nhìn hình ảnh hạnh phúc của Mạc Di.

      “Tiện nhân, hạnh phúc còn tôi phải chịu đau khổ, cùng sỉ nhục của những người xung quanh. Những việc gây ra cho gia đình tôi, tôi tuyệt đối bỏ qua. Nữ nhân ghê tởm.”

      Sau kích tình nóng bỏng, Mạc Di mệt mỏi chìm vào giấc ngủ. Còn Đường Phi khi nghe thấy tiếng nổ cùng tiếng đồ đạc rơi vỡ đau lòng bỏ thiên hạ xuống giường mình chạy vào nhà bếp.

      Yên giấc, Mạc Di thoả mãn ngủ ngon, bỗng nhiên tiếng điện thoại của vang lên. Buồn bực, lấy chiếc điện thoại ở đầu giường Mạc Di bấm nút nghe rồi để điện thoại lên tai.

      “Tôi là Kiều Mạc Di, bạn là?”

      “Tiểu thư, là tôi- Vĩ”

      “Vĩ, cậu tìm tôi có việc gì , nếu có việc gì hẹn gặp lại cậu sau, tôi muốn ngủ nha.”

      “Lão gia bị ngất xỉu, đại thiếu gia kêu tôi đến đón tiểu thư về. tại người ở đâu?”

      “Cha ta ông ấy ngất xỉu? Ông ấy giờ sao rồi?”

      Mạc Di lo lắng cất tiếng hỏi.

      “Tôi cũng lắm.”

      “Tôi biết, vậy giờ cậu tới đón tôi , tôi ở của tôi.”|

      “Vâng.”

      15 phút sau chiếc BMW sang trọng dựng trước khu nhà trọ nghèo nát. thanh niên tuấn tú với bộ comple sang trọng từ trong xe bước ra. Nhìn như thế này trông giống hoàng tử bạch mã bước ra từ truyện cổ tích. Vì vậy người qua đường bỗng dừng lại ngắm chàng hoàng tử bạch mã

      Chưa đầy phút bóng dáng quen thuộc vội vã chạy đến. chào theo thói quen. Nhưng giờ phút này vô cùng nóng lòng, còn chú ý gì hết. Chỉ muốn mau chóng trở về nhà xem cha của mình sao rồi.

      Vĩ hiểu ý, mở cửa xe để cho ngồi lên, sau đó xoay người lên phía trước điều khiển cho xe chạy .

      Thực ra tình cảm của Mạc Di với Kiều Thiệu Huy rất tốt. Kiều Thiệu Huy thương nữ nhi của mình hơn bất kì ai. Hôm đó khi muốn Mạc Di ra nước ngoài du học Kiều Thiệu Huy ngại chọc tức Mạc Di làm cho ngây ngốc mắc phải cái bẫy ông giăng trước ngoan ngoãn ra nước ngoài du học.

      những vậy còn giúp ông quản lí tốt công việc của Kiều thị ở nước ngoài. Về điểm này ông thể vừa ý. Nhưng con ông khi hoàn thành xong khoá học nhất định chôn chân bên Mĩ chịu về làm ông khổ sở ít. Cuối cùng ông lại dùng chiêu bài cũ nhưng hiệu quả hơn hết.

      vài lời kích động khiến nóng lòng trở về nước. Nhưng nữ nhi của ông lại muốn tiếp tục điều hành Kiều thị mà tự mình chọn công ty. An phận làm thư kí .

      Bất quá, Kiều Mạc Di có lẽ nghĩ tới. Chính cha là mong muốn cùng tổng tài Đường thị kết thành phu phụ. Nên cố ý hướng mục tiêu của tới Đường Thị. Và vẫn vậy ngây ngốc đâm đầu vào cái bẫy mà cha sắp sẵn.
      Đường Phi vì muốn lấy lòng người đẹp nên sáng sớm ngại khó khăn vất vả. Cầm quyển sách dạy nấu ăn ra siêu thị mua đồ về. Chuẩn bị cho Mạc Di bữa sáng tình .

      Vô cùng vất vả, làm làm lại biết bao nhiêu lần cuối cùng Đường Phi cũng đem đồ ăn chuẩn bị xong. Chỉ còn nồi cháo đun bếp kia là xong.
      Nhưng lại nghe thấy tiếng hét vang lên từ phong fngủ làm chú ý. hai lời đẩy cửa bước vào thấy bộ dáng đánh của Mạc Di. Bộ dáng kia của Mạc Di đánh thức cậu bé ngủ say của Đường Phi. liền đem nuốt vào bụng.

      Sau khi thoả mãn được thú tính bên trong, Đường Phi ôn nhu nhìn thiên hạ trong ngực mệt mỏi mà ngủ . khỏi mỉm cười hạnh phúc. Nhưng đột nhiên tiếng nổ vang lên, kéo theo tiếng rơi của đồ đạc khiến Đường Phi nhớ tới chuyện quan trọng.

      “Chết tiệt.”

      Chửi lên tiếng, tiếc nuối buông thiên hạ ra. Đặt xuống giường đứng dậy ra phòng bếp. Nồi cháo của giờ này yên vị dưới sàn bếp, vung và nồi mỗi thứ bay nơi.

      Còn cháo bên trong biết bị cháy khét từ lúc nào.Mang đồ đạc tất cả nhặt lên. đảm lau dọn nhà bếp sạch , sau đó lấy áo khoác cùng chiều khoá xe ra siêu thị mua lại thực phẩm để làm lại món cháo hàu.

      Khi trở về nhà thấy xung quanh vắng lặng nghĩ Mạc Di vẫn còn ngủ nên muốn đánh thức dậy, chuyên tâm nấu ăn. Khi mọi thứ được chuẩn bị đầy đủ. Đường Phi bê nồi cháo ra bàn ăn. Cất giọng Mạc Di, nhưng đáp lại gian vắng lặng của ngôi nhà.

      Cho rằng Mạc Di vẫn còn ngủ nghe thấy. Đường Phi liền gọi lại lần nữa. Nhưng lần này đáp lại vẫn chỉ là gian yên lặng của ngôi nhà.

      Cảm thấy có điều gì đúng, Đường Phi chạy về phía phòng ngủ. Bên trong có đóng cửa. Đường Phi nhớ bản thân sau khi rời có đóng cửa, nhưng vì sao bây giờ chỉ thấy khép lại mà đóng.

      đẩy cửa tiếng vào bên trong, căn phòng hề thấy ai. Ánh mắt của đảo quanh phòng cuối cùng dừng lại ở cái bàn cạnh giường ngủ. Ở đó có mẩu giấy.

      “Phi, papa em đột nhiên ngất xỉu em phải về nhà chuyến.

      Mạc Di”



      Đọc xong mẩu giấy Mạc Di để lại Đường Phi khỏi có chút thắc mắc. có papa sao? Vì sao tới giờ mới biết. cứ nghĩ có người thân.

      Ăn xong bữa cơm trưa nhạt nhẽo, Đường Phi mang theo tâm trạng xuống dốc tới công ty. Vào văn phòng tổng tài, vừa ngồi xuống ghế Quý Dương chạy vào

      “Đường Phi tôi vừa tuyển được cho cậu thư ký vừa xinh đẹp vừa tài giỏi rồi này. ấy tên Chu Mẫn, từng du học ở Pháp. Năng lực rất tốt. Đảm bảo cậu chê vào đâu được.”

      “Dẫn ấy vào.”

      Đường Phi mệt mỏi lên tiếng. lúc sau Quý Dương đưa vào thân ảnh mềm mại. Khuôn mặt thành tú, dáng người mảnh mai, quả nhiên là mĩ nữ. Đường Phi thầm đánh giá, khi nhìn vào khuôn mặt kia hiểu vì sao cảm thấy có chút quen thuộc.

      là Chu Mẫn?”

      “Đúng vậy.”

      Đầu của Đường Phi như muốn nổ tung, mọi chuyện đến với quá đường đột làm cho thể suy nghĩ cách kĩ càng. Nhưng khi ghép các việc lại với nhau, phát điểm vô cùng kì quái. Dường như Mạc Di có quan hệ rất gần gũi với người của Kiều gia.


      Đầu tiên là Kiều gia đại thiếu gia Kiều Vũ tiếp theo đó là Kiều gia nhị thiếu gia Kiều Vĩ. Hơn nữa họ của Mạc Di cũng là họ Kiều. Chẳng lẽ, là tiểu thư của Kiều gia. Ý nghĩ vừa loé lên nhưng lại mau chóng bị dập tắt.


      Vì nếu Mạc Di là vị tiểu thư họ Kiều kia làm sao có thể ở trong căn nhà bé của khu nhà trọ nghèo nàn. Và trong khi Mạc Di ở Đài Bắc làm việc vị tiểu thư kia vẫn còn học ở nước ngoài.


      Những chuỗi kiện dài lướt qua trong đầu của Đường Phi làm cho có chút nhức đầu. Nhay hai huyệt thái dương, ánh mắt của hề dời khỏi tấm ảnh bàn giây. Trong tấm ảnh, sinh viên ngay ngô cười ngọt ngào.


      Đây là tấm hình duy nhất của có được từ ba năm trước. kiện quen thuộc về lần đầu gặp gỡ lên. Ánh mắt của trở nên dịu dàng hơn, rồi từ từ hai hàng mi buông xuống. ngủ.


      Khi buồn người ta thường uống rượu, chỉ mong có thể được say, được ngủ để quên mọi chuyện. Và có lẽ cũng là như vậy. tự bảo vệ mình bằng cách ngủ cho quên nỗi đau trong tim.


      Cuối tuần…


      Ngày hôm nay dường như đến nhanh hơn mọi người nghĩ, đặc biệt là Đường Phi.


      Vừa thay âu phục, miệng của cũng thầm chửi rủa. ngàn lần muốn dự buổi tiệc này, nhưng là do lỡ lời hứa hẹn nên giờ đây được.


      Thay xong âu phục trắng, bước ra bên ngoài thấy Chu Mẫn trang điểm xinh đẹp đứng ở bên ngoài đợi. Bộ váy dạ tiệc màu đỏ ôm lấy từng đường cong cơ thể của làm cho vừa xinh đẹp vừa quyến rũ.


      sai Chu Mẫn chính là bạn của trong buổi tiệc này. Điều này lại càng làm cho cảm thấy chán ghét. Hai người lên xe ngồi, khí càng nặng nề. Suốt dọc đường ánh mắt của Đường Phi hề dừng lại người Chu Mẫn mà hướng về nơi xa xôi.


      Khi đến nơi tài xế mở cửa xe, Chu Mẫn cùng Đường Phi hai người sóng vai bước vào. Bên trong khí náo nhiệt của buổi lễ khiến cho Đường Phi cảm thấy tốt chút nào. ghét những nơi ồn ào…


      Khi thấy mọi người đến đông đủ, Kiều Thiệu Huy trực tiếp lên cầm micro giới thiệu:


      “Cám ơn mọi người hôm nay tới đây tham gia buổi lễ chào mừng con duy nhất của tôi sau ba năm xa nhà.”


      “Ba năm”


      Hai từ này rơi vào tai của Đường Phi. Ba năm, cũng là khoảng thời gian mà Mạc Di biến mất. Chẳng lẽ…

      Tim Đường Phi lại bắt đầu đập hỗn loạn, lòng nóng như lửa đốt.


      “Và giờ xin giới thiệu với mọi người con duy nhất của tôi- Kiều Mạc Di.”


      Lời của Kiều Thiệu Huy làm bao nhiêu nghi vấn trong lòng của Đường Phi tan hết. Ánh mắt lại ngừng dán sân khán đài. tin chắc từ đó bước ra…


      Quả nhiên lúc sau, với mái tóc đen buông xuống, váy dài ôm lấy đường cong hoàn hảo người của làm cho trở nên vô cùng xinh đẹp. Vì vậy mà hàng loạt ánh mắt nhìn cách thèm thuồng.


      Nén lại nỗi giận dữ bên trong, Đường Phi tức giận, hai tay nắm chặt lại nổi lên gân xanh. Ở bên cạnh Chu Mẫn đem mọi chuyện thu vào trong mắt. đối với việc Kiều Mạc Di là tiểu thư Kiều gia chẳng phải là việc xa lạ.


      Nhưng ngờ Đường Phi lại vì mà tức giận như vậy. biết lúc thấy cảnh ta bị nhục mạ như thế nào. Nghĩ vậy khoé miệng của nâng lên nụ cười thâm hiểm.


      Sau hàng loạt những câu vô nghĩa, cuối cùng Mạc Di cũng bước xuống cùng cha ruột tiếp đãi khách. Thấy vậy Đường Phi lên phía trước, vừa vặn đúng lúc quay sang. Hai người đứng ở đó bất động. Kiều Thiệu Huy chỉ nhìn qua cũng biết con nghĩ gì nên nương tay đẩy con mình tới chỗ của Đường Phi.


      “Đường tổng tài hôm nay tới đây làm tôi cảm thấy vui mừng. Chắc Đường tổng tài còn nhớ, đây là con của tôi.”


      “Ừm.”


      Đường Phi lạnh nhạt đáp lại


      “Tôi hơi bận chút muốn nhờ Đường tổng giúp đỡ chút.”


      “Kiều tổng cứ .”


      “Tôi hơn bận nên thể chăm sóc Mạc Di được, Kiều tổng có thể đưa con tôi thăm quan nơi này chút ?”


      “Được.”


      xong tiếng nào nắm lấy tay của Mạc Di kéo

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 10:



      Trong góc khuất của khách sạn, đôi nam nữ ngừng dây dưa. Đôi môi của họ dường như hề rời xa nhau. Mãi đến khi hai người thở được, chàng trai kia mới luyến tiếc rời xa đôi môi của . Nhưng hai cánh tay vững chắc vẫn ôm chặt lấy chiếc eo thon gọn kia.


      …sao lại ở đây?”


      Mạc Di lên tiếng trách vấn, khuôn mặt ngừng đỏ lên vì thiếu dưỡng khí.


      “Còn phải cha của em mời tới sao?”


      Đường Phi nhàn nhạt lên tiếng, cả đầu dựa vào đôi vai mảnh khảnh của , tham lam hít lấy hương thơm ngọt ngào khiến mê luyến.


      “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì mà em lại biến mất gần tuần?”


      Giọng lo lắng đầy quan tâm.


      “Em cũng biết nữa, hai gọi cho em cha em bị bệnh rồi đón em về đây, sau đó giam em trong phòng, điện thoại cũng cho sử dụng.”


      Mạc Di thà kể lại, tuyệt giữ chút gì. Nghe vậy Đường Phi nhíu mày suy nghĩ nhưng thể nghĩ ra vì sao hai của Mạc Di lại đem Mạc Di giam lỏng. Chắc chắn có chuyện lớn liên quan tới Mạc Di sắp xảy ra. Nghĩ vậy đôi tay của Đường Phi càng thêm ôm chặt lấy Mạc Di hơn.


      “Di, dù có chuyện gì xảy ra cũng mãi luôn em. Luôn bảo vệ chở che cho em.”


      “Em biết.”


      Mạc Di hạnh phúc tựa vào người của Đường Phi, đôi tay bé, ôm lấy đôi tay lớn của . Ánh mắt hạnh phúc chứa chan tình cảm.


      Bỗng nhiên cảm thấy cả người mình hoàn toàn mất sức lực, ánh mắt cũng nặng trĩu. Cả người mềm nhũn tựa vào người của Đường Phi. Đường Phi cảm thấy có gì bất ổn quay lại nhìn Mạc Di thấy mất sức lực dựa vào mình.


      “Em làm sao vậy?”


      “Em biết nữa, chỉ cảm thấy thực buồn ngủ.”


      Tiếng của dần dần rồi tắt hẳn. Đường Phi lo lắng định ôm lấy phát bản thân cũng mất hết sức lực. Lúc này mới biết bản thân bị trúng dược. Ánh mắt sắc bén nhìn xung quanh.


      “Là ai, mau cút ra đây.”


      nhìn ra có ngày Đường tổng tài lại gặp phải chuyện như thế này.”


      Tiếng trong trẻo kèm theo giả dối vang đến làm Đường Phi nhất thời sửng sốt.


      “Là ?”


      sai chính là tôi- Chu Mẫn.”


      Giọng của Chu Mẫn hề kinh ngạc, điềm tĩnh bước ra, bên cạnh là hai gã đàn ông cao lớn.


      “Vì sao lại làm hại Mạc Di?”


      “Vì…tôi thể cho biết được.”


      …”


      Tiếng của dần rồi tắt hẳn. Thấy vậy Chu Mẫn cười lạnh, kêu hai người đàn ông kia mang Mạc Di .



      Trong căn nhà của dãy nhà bỏ hoang, xinh đẹp bị trói chặt cả người ngã xuống nền đất hôi bẩn. Bên cạnh là khác với dung mạo xinh đẹp và hai người đàn ông to lớn. kia đứng nhìn lăn lộn trong cơn đau dưới đất cười cách hả hê.


      Cơn đau tạm dứt, Mạc Di dùng hết sức của mình nhìn lên người con xinh đẹp trước mắt. ta hơn năm tuổi nhưng khuôn mặt lại hết sức già dặn.


      “Vì…sao..muốn hại…tôi?”


      nghĩ bản thân mình có tư cách hỏi câu đó sao?”


      “Tôi chưa hề làm hại .”


      “Đúng rồi chưa từng làm hại tôi nhưng là người gián tiếp hại cho tôi phải mất cha ruột của mình.”


      “Chẳng lẽ là…”


      sai tôi là Chu Mẫn, chắc quên người cha bị gián tiếp giết hại chứ?”


      là con của thầy Chu?”


      cần phải tỏ vẻ biết gì. Tôi biết sớm nắm được thông tin tôi về nước.”


      gì tôi hiểu”


      “Hừ… hiểu còn ai hiểu, kẻ sát nhân.”


      “Kẻ sát nhân, tôi chưa từng giết người.”


      “À đúng rồi, chưa từng giết ai hết. Chỉ có là nguyên nhân kiến người ta bị giết thôi đúng ?”


      đừng đổ tội oan cho tôi.”


      “Tôi đổ tội oan cho ? Vậy giải thích vì sao cha tôi lại chết?”


      “Cha …thầy Chu qua đời.”


      phải tỏ vẻ ngây thơ biết gì. Chính là người hại cha của tôi phải sao?”


      “Tôi chưa từng hại thầy Chu.”


      “Chưa sao? Thế ai là người giúp cha tôi chuyển sang trường học khác để cha tôi bị bọn du côn đó hại chết. Trong lúc mẹ tôi yếu đuối nhất đem tôi nước ngoài. Khiến mẹ tôi buồn tủi mà tự tử?”


      “Tôi…”


      cần phải giải thích cố mà giữ sức để chịu đòn . Đánh.”


      Tiếng vừa dứt hai người đàn ông to lớn tay cầm hai thanh tuýp sắt màu bạc ngừng đánh vào da thịt thiếu nữ non mền. Từng cơn đau truyền đến làm cho ý thức của Mạc Di mất dần…


      Kiều gia…


      Nhìn mấy chục tên vệ sĩ luẩn cuẩn khắp nơi, lòng Kiều cha nóng như lửa đốt. Ông giận dữ hét lớn:


      “Các cậu tìm người cho tôi, nếu tìm thấy đừng có trở về.”


      Sau đó ông quay lại nhìn ba người đàn ông tuấn tú ngồi ghế


      “Chưa tìm thấy sao?”


      “Vâng.” Kiều Vũ buồn rầu lên tiếng.


      “Con cũng tìm theo dấu vết ở nhà hàng nhưng chẳng bao lâu lại bị mất dấu.” Kiều Vĩ tiếp lời.


      “Chẳng lẽ còn cách nào có thể tìm được Tiểu Di sao?’


      em họ Kiều im lặng biết gì.


      “Có cách.”


      Lúc này Đường Phi mới lên tiếng. Tiếng của làm cho ba người còn lại chất chứa hi vọng.


      Cầm chiếc điện thoại tay, thuần thục bấm hàng số dài. Nếu phải vì Mạc Di cả đời gọi đến người đàn ông này. Nhưng chuyện này quan trọng đến tính mạng của con người, đặc biệt là người con thương vậy nên thể để có chuyện sơ suất xảy ra.


      “Phi, cuối cùng con tha thứ cho ta rồi sao?”


      “Muốn tôi tha thứ cho ông ông phải giúp tôi chuyện.”


      “Chỉ cần là chuyện con muốn cha nhất định dốc hết sức mình.”


      “Tìm giúp tôi Kiều Mạc Di”


      Trong lời của toàn băng giá, nhưng chỉ có Kiều Mạc Di là nhắc đến cách nhàng đầy thương. Chỉ cần nghĩ thôi, Kiều Thuấn cũng hiểu chuyện gì xảy ra.


      “Là người con bị bắt cóc sao?”


      “Làm sao ông biết được?”


      “Cha chỉ đoán thôi. Nếu đúng như lời con cha sai người tìm ngay. Cha tuyệt đối để ai làm hại đến con dâu của cha.”


      “Cám ơn…cha.”


      “Con…cuối cùng con cũng chịu gọi ta là cha.”


      …♥♥♥…


      Kiều Thuấn ôm niềm hạnh phúc được con trai thừa nhận hăng hái tìm người.


      Cha của Đường Phi là Đường Thuấn trong những vị đại ca xã hội đen két tiếng. Vì hiểu lầm mà ông bỏ mẹ con Đường Phi cùng người phụ nữ khác.


      Năm năm trước hiểu làm được gỡ bỏ ông quay lại muốn mẹ con Đường Phi tha thứ. Nhưng lại ngờ tới mẹ Đường Phi qua đời vì bệnh. Tội lỗi mà ông gây ra chồng chất khiến Đường Phi càng hận ông hơn. Nhưng giờ đây vì Mạc Di sẵn sàng bỏ qua hết mọi ân oán, hận thù.


      Dưới giúp sức của Đường ba mọi người mau chóng tìm được nơi Mạc Di bị mang đến. Đến nơi cảnh tượng đầu tiên mọi người nhìn thấy là hai người đàn ông ngừng dùng tuýp sắt đánh vào thân hình mảnh nai của Mạc Di. Mà người cầm đầu lại ngồi ung dung cười đến hạnh phúc.


      Nhìn cảnh tượng trước mắt, máu trong người Đường Phi ngừng sôi lên. đạp cửa tiến vào bên trong, dùng chân quật ngã người.


      Cầm chiếc tuýp sắt của người kia, Đường Phi ngừng dùng sức đập lên người còn lại, rồi sau đó đập lên người tên kia. điên cuồng vì Mạc Di mà đánh. muốn tất cả những kẻ làm hại đều phải chết. Và tất nhiên ngoại trừ kẻ đứng đằng sau.


      Sau khi hai thuộc hạ của dần dần ngã xuống, Đường Phi cầm chiếc tuýp tiến đến gần Chu Mẫn. Nhưng ánh mắt của lại chẳng chứa chút gì gọi là sợ hãi. cao ngạo nhìn về phía


      “Sao, muốn giết tôi hả? Đừng nghĩ rằng tôi sợ . Làm cho tiện nhân kia thành như vậy tôi sống cũng đủ rồi.”


      điên loạn.”


      “Cám ơn khen ngợi.”


      Lời vừa dứt cả người Chu Mẫn cũng ngã xuống. Lúc này mọi người mới để ý ở bên tay của Chu Mẫn máu ngừng chảy xuống…


      tuần sau…


      Từ khi được cứu thoát ra khỏi bệnh viện Mạc Di cảm thấy mọi người trong nhà đối xử với rất lạ chỉ cần muốn đâu chút là có người theo ngay. Cũng như bây giờ…


      “Em muốn vệ sinh theo em làm gì?”


      “Em còn yếu, sợ em ngất trong nhà vệ sinh.”


      “Em mới yếu đuối như vậy.”


      “Vậy sao?”


      Hơi thở của Đường Phi trở nên nguy hiểm tiến gần bên Mạc Di ôm chặt lấy làm cho có chút khó chịu


      là có ý gì?”


      “Nếu em khoẻ chi bằng chúng ta vận động chút.”


      xong đem vào phòng …


      Mùa xuân tươi đẹp, trăm hoa ngừng đua nở, khí mùa xuân ấm áp cũng như khí bên trong căn phòng lớn kia.


      HOÀN

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :