1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Lão đại là tổng tài - Kim Huyên (10c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      CHƯƠNG 9.1

      EDIT: TỬ SA

      Dịch Tiểu Liên tưởng tượng sau khi mẹ nàng khi nhìn thấy Hạ Tử Giác có dạng phản ứng gì, nàng nghĩ đến trăm ngàn dạng, nhưng chính là nghĩ đến dạng như vầy.

      Mẹ nàng… bị dọa ngây người?!

      Mặc dù mỗi ngày đều ảo tưởng rằng con có thể gả vào nhà họ Hạ, giúp bà câu dẫn Tinh nhà họ Hạ về làm rể, nhưng đem Hạ Tử Giác để trước mặt bà, công khai chuyện hai người bọn họ gặp gỡ, mẹ nàng hoàn toàn ngây dại.

      đường từ sân bay về đến nhà, mẹ nàng hoàn toàn nên lời, chỉ tròn to hai mắt, ngừng dương mắt nhìn Hạ Tử Giác ngồi ở ghế phía trước lái xe.

      Sau khi về đến nhà, bà tiếp tục mở to mắt nhìn ngồi trong phòng khách dời, cho đến khi ba nàng chịu được nữa mở miệng mới thôi.

      “Bà cũng đủ rồi đó, lão thái bà?” Dịch phụ .

      Nghe vậy, Dịch mẫu chậm chạp phản ứng chớp chớp mắt mấy cái, rốt cuộc cũng phục hồi lại tinh thần tức giận liếc Dịch phụ cái, đáp lại câu: “Ai là lão thái bà nha, lão đầu tử!” Lúc này mới nhanh chóng rời khỏi chỗ ngồi, còn quên thuận tay đem nàng lôi .

      Nàng đường bị mẹ kéo đến mặt sau bức tường ngăn phòng khách với phòng bếp.

      “Đây là sao?” Dịch mẫu nhìn nàng chằm chằm, hạ giọng hỏi.

      “Cậu ta là con trai nhà họ Hạ, con cả nhà họ Hạ cũng là tổng tài công ty con? Con đừng vì mẹ mỗi ngày đều ảo tưởng đến chuyện này, liền tùy tùy tiện tiện tìm người trông có điểm giống đến giả mạo người ta.”

      ấy giả mạo, ấy chính là Hạ Tử Giác, cả trong bốn em nhà họ Hạ.” Dịch Tiểu Liên dở khóc dở cười , nghĩ đến mẹ nàng có thể như vậy.

      Tuy rằng đều là lão dân cư ở tại sườn núi Dương Minh, nhưng cơ hội người hai nhà chạm mặt kỳ là rất ít, khi hài tử còn bởi vì đều học cùng trường, cho nên từng gặp qua vài lần, nhưng sau khi hài tử lớn lên cơ hồ liền gặp lại mặt, cho nên Dịch mẫu đối với diện mạo của đám con trai nhà họ Hạ, kỳ chỉ có ấn tượng mơ hồ mà thôi.

      “Nhưng tại sao có thể?” Vẻ mặt Dịch mẫu vẫn còn vẻ tin.

      “Tại sao thể?” Nàng hỏi.

      “Con là con mẹ, có nhiêu trọng lượng mẹ thế nào biết? Nhân tài Tinh ưu tú như vậy sao có thể đến phiên con? Hơn nữa huống chi đầu con cũng chưa hỏng, tay chân đều đầy đủ vô khuyết, thế nào có thể?” (Tử Sa: pà này chương đầu xuôi h bắt đầu ngược đây lạy lun ==!!)

      Này là tính cái gì? Dịch Tiểu Liên quả còn lời gì để đáp.

      Người mẹ mấy tháng trước còn ương ngạnh bức nàng nhất định phải đến Liên Chuẩn xin việc, cái gì nàng trông xinh đẹp như vậy, cần thân cao có thân cao, cần dáng người có dáng người, cần năng lực có năng lực, tuyệt đối có thể cận thủy lâu thai tiên đắc nguyệt (cái câu này ở C1.1có, ta giải thick lại… đề cao lợi ích khi ở vị trí đặc biệt, thuận lợi…), còn muốn nàng đừng khiêm tốn quá mức giờ đâu rồi?

      Là bị người ngoài hành tinh bắt rồi sao? Còn tại sao có thể đến phiên nàng? buồn cười!

      “Đầu hỏng, tay chân đầy đủ vô khuyết đây là ý gì?” Nàng nghĩ trước tiên muốn làm lời mạc danh kỳ diệu* này.

      *Mạc danh kỳ diệu: thể giải thích

      “Đàn ông ưu tú như vậy có biết bao nhiêu phụ nữ tranh tranh dành cướp đoạt cúi đầu bám lấy làm chồng, người ngươi lại ngay cả chút thương thế cũng đều có, điều này làm sao có thể?”

      , nếu có thể thổ huyết, tại Dịch Tiểu Liên rất muốn thổ huyết.

      “Mẹ, nếu mẹ biết chuyện đem ấy làm mục tiêu là nguy hiểm như vậy, vì cái gì lúc đầu mẹ còn ương ngạnh muốn đem con đẩy vào hố lửa.” Nàng tức giận bất bình hỏi.

      “Hố lửa cái gì? Mẹ nào có đem con đẩy vào hố lửa nha?”

      “Ương ngạnh bức con đến Liên Chuẩn xin việc, đến tiếp cận ấy phải sao?”

      “Liên Chuẩn là công ty lớn, công ty tốt nha, câu được rể vàng, con ít nhất còn có thể tìm được công việc tốt nha, mẹ làm như vậy có gì đúng?”

      “Lúc đó mẹ liền hy vọng con có thể tìm được công việc ổn định tại công ty lớn tốt rồi, làm chi muốn đem con trai nhà họ Hạ về, còn cái gì mà cận thủy lâu thai tiên đắc nguyệt v.v…”

      “Đó là kỳ vọng của mẹ nha, chút cũng được sao?”

      “Cái gì mà bảo chút cũng được sao? Chuyện kia sau đó mẹ còn gây cho con áp lực, cũng có việc gì bắt con lại hỏi có hay tiến triển gì gì đó?”

      “Mẹ nhàm chán thôi! Mẹ tìm con chuyện phiếm cũng được sao?” Dịch Tiểu Liên cảm thấy mình sắp bị tức chết, tin lại có loại chuyện này, bởi vì nhàm chán? Nàng chính là bị áp lực đến nỗi gặp ác mộng liên tục mấy ngày, mẹ nàng rốt cuộc có biết hay a?

      “Được rồi, nhanh thành cho mẹ biết, chàng trai bên ngoài kia là do con tìm tới giả mạo đúng hay ?” Dịch mẫu kéo kéo tay nàng, vẻ mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm nàng .

      “Đúng.” (Tử Sa: @__@!!) Nàng tức đến muốn rồi.

      “Mẹ biết ngay mà.” Dịch mẫu đưa tay đánh xuống lòng bàn tay nàng.

      “Đứa này con thế nào dùng loại ý nghĩ này hả? Tưởng rằng tìm người giả mạo gặp gỡ chút, sau đó lại lấy lý do cá tính hợp chia tay, sau đó liền kết thúc sao? Con sợ mẹ chạy đến nhà họ Hạ bám theo bọn họ đòi kết thân nha?”

      “Dù sao mẹ vốn cũng rất muốn làm như vậy, phải sao? Có cơ hội này để mẹ làm chút cũng sai.” Nàng nhịn được trào phúng.

      “Cái gì sai? Con muốn hại mẹ mất mặt sao?”

      Dịch Tiểu Liên bĩu bĩu cánh môi, thầm nghĩ: Thế mẹ sợ con mình mất mặt chắc? Trời biết đoạn thời gian trước khi nàng cùng Hạ Tử Giác chính thức gặp gỡ, đến tột cùng làm biết bao chuyện dại dột, lại có bao nhiêu ăn ngủ bất an, mẹ nàng là rất quá đáng rồi!

      “Bất quá chàng trai bên ngoài rốt cuộc là ai?” Ánh mắt Dịch mẫu sáng rực nhìn nàng hỏi, “Tên cậu ta gọi là gì? Trông soái. Cậu ta là làm cái gì? Kết hôn chưa? có bạn hay chưa? Xe vừa rồi cậu ta lái là của cậu ta sao? Nếu để cậu ta làm con rể mẹ, mẹ cũng rất hài lòng.”

      “Con muốn với mẹ.” Dịch mẫu ngẩn ngơ, “Đứa này con tại sao như vậy?”

      Dịch Tiểu Liên càng nghĩ càng giận, rốt cuộc nhịn được mở miệng : “Mẹ, mẹ rất quá đáng rồi, con muốn bỏ nhà ra .”

      “Cái gì?!” Dịch mẫu nghẹn họng nhìn nàng trân trối.

      Nàng nữa, trực tiếp xoay người bước trở về phòng khách, đem Hạ Tử Giác cùng Dịch phụ ngồi tại sô pha ôn hòa chuyện phiếm kéo dậy, “Chúng ta .”

      “Làm sao vậy?” Hạ Tử Giác kinh ngạc hỏi nàng.

      “Tiểu Liên, con làm cái gì vậy?” Dịch phụ cũng lên tiếng hỏi.

      “Con ông nó muốn bỏ nhà ra .” Dịch mẫu từ trong phòng bếp ra lập tức hướng Dịch phụ cáo trạng.

      “Bỏ nhà ra ?” Dịch phụ cau mày nhìn về phía nàng.

      “Ba, con tại là rất giận mẹ, cho nên trong khoảng thời gian ngắn có cách nào ở tại nhà.”

      “Lão thái bà, bà vừa làm chuyện gì?” Dịch phụ quay đầu hỏi Dịch mẫu.

      “Tôi cái gì cũng làm, lão đầu tử.” Dịch mẫu trừng mắt .

      “Nếu làm, con vì cái gì muốn bỏ nhà ra ?”

      “Ông hỏi tôi, tôi hỏi ai?” Dịch mẫu lần nữa trừng mắt bạn già.

      “Tóm lại chính là vậy.” Dịch Tiểu Liên bất chấp tất cả ngắt lời kết luận, sau đó kéo Hạ Tử Giác đến phòng nàng, “ giúp em mang hành lý.”

      Lần đầu tiên bước vào khuê phòng vị hôn thê, Hạ Tử Giác tò mò hết nhìn đông lại nhìn tây, nhìn thứ gì cũng đều cảm thấy thú vị.

      Dịch Tiểu Liên vừa vào đến phòng liền lôi va ly ra, vội vàng đem ít quần áo thường mặc cùng đồ vật thường dùng tất cả nhét vào trong va ly, chuẩn bị “bỏ nhà ra ”, động tác nàng nhanh chóng chuyên tâm chỉnh lý, chỉnh lý, đột nhiên phát hình như có chút là lạ.

      Nàng quay đầu tìm cái người làm nàng cảm thấy là lạ kia, chỉ thấy tổng tài đại nhân tò mò đứng ở trước kệ sách của nàng nghiên cứu tàng thư của nàng, nàng ngây người chút, đột nhiên nhảy dựng lên xông về phía .

      “Uy, nhìn cái gì?” Trong nháy mắt che ở giữa cùng kệ sách.

      “Làm gì mà căng thẳng như vậy, nơi này có phải hay có thứ sách gì thể để xem nha?” Hạ Tử Giác tự tiếu phi tiếu nhìn nàng chằm chằm.

      “Gì… sách gì?”

      “Ví dụ như…” cười gian.

      “… Bách khoa tình ái* v.v.. nha”

      *Tình ái: về chuyện quan hệ XXX…

      Dịch Tiểu Liên tự chủ được đỏ mặt, đưa tay đánh cái, mắng: “ đừng hưu vượn!”

      “Nếu phải, làm gì sợ nhìn thấy?” nhíu nhíu đôi mày tuấn mỹ, liếc nàng .

      “Bởi vì em sợ cười em, em thực tế.” Nàng thoáng do dự chút, lúc này mới lẩm bẩm .

      thực tế?” hiểu lắm.

      Nàng cắn cắn cánh môi, bỗng nhiên nhắm mắt lại, bất cứ giá nào thấp giọng hô: “Sách nơi đây nửa đều là tiểu thuyết tình cảm.”

      Hạ Tử Giác chớp chớp mắt, Tiểu thuyết tình cảm?

      Tiểu thuyết… tình cảm?

      Khóe miệng từ từ nhếch lên, kìm được mà bật cười lớn.

      Dịch Tiểu Liên đỏ mặt mắt mở to trừng , biết ngay nhất định cười nhạo nàng.

      Quên , cho cười, dù sao cũng phải giống dạng thích manga, hai người kẻ tám lạng người nửa cân, đều giống nhau là xem ít sách báo dinh dưỡng gì cũng khiến thức gì.

      Huống hồ chỉ cần có hứng thú thích đọc sách giống nhau, xem sách gì có khác gì đâu?

      Bởi vì hai người bọn họ khi nhàn hạ có thể cùng nhau vai kề vai, hoặc lưng tựa lưng nhàn nhã ngao du thế giới trong sách, sau đó cùng nhau cảm giác được thoải mái sung sướng, thế cũng đủ rồi phải sao?

      “Cười đủ rồi chứ? Nếu cười đủ rồi liền dừng lại, em có chuyện muốn hỏi .” Nàng mở miệng .

      “Chuyện gì?” Hạ Tử Giác vẻ mặt tươi cười nhìn chằm chằm vào nàng hỏi, vẫn còn nghĩ tối chuyện đối với tình nàng phản ứng trì đốn nhưng lại thích xem tiểu thuyết tình cảm chuyện này rất buồn cười.

      Bởi vì từ vị đồng học giám đốc phòng thải cấu kia chuyển thuật lại cách của vị hôn thê , vị Dịch Tiểu Liên tiểu thư này đối với theo đuổi của người khác hoàn toàn là dạng bất tri bất giác, nhưng nàng lại thích xem tiểu thuyết tình cảm như vậy, đây cộng thêm tình huống nho hợp lý nữa rốt cuộc là làm thế nào để giải thích đây? rất buồn cười.

      tại sao hỏi em, em cùng mẹ em xảy ra chuyện gì, tại sao đột nhiên đòi bỏ nhà ra ?” để ý tới vẻ mặt tươi cười của , nàng đem nghi hoặc trong lòng hỏi ra miệng.

      “Em muốn hỏi sao?” hỏi nàng.

      phải vấn đề muốn hỏi hay , mà là tại sao lại hỏi?”

      “Bởi vì hỏi rồi cũng ngăn cản em, đòi em phải suy nghĩ kỹ trước khi hành động nha.”

      “Tại sao?” Nàng khó hiểu nhìn . “Em nghĩ rằng bất kể là đúng hay sai, đều muốn em tĩnh táo, hoặc nghe lời cha mẹ v.v.. tại sao ngăn cản em?”

      “Bởi vì,” hướng nàng nhếch miệng, “em đòi rời đến ở cùng , giơ hai tay hai chân tán thành còn kịp, tại sao còn muốn ngăn cản em? cũng phải là thằng ngốc.”

      Dịch Tiểu Liên đột nhiên hiểu ra liền dở khóc dở cười. ra là thế.

      “Bất quá rốt cuộc là chuyện gì khiến em đưa ra quyết định mỹ hảo như thế?” đúng là vẫn còn có điểm tò mò.

      ra nhất định tin.” Dịch Tiểu Liên nhìn .

      ra nghe chút.” như vậy, bảo hiếu kỳ cũng khó.

      “Mẹ em tưởng rằng là người giả mạo em tìm đến.”

      “A.” Hạ Tử Giác nhịn được ngẩn ngơ.

      “Bà nhân tài Tinh ưu tú giống như thế sao có thể đến phiên em, rằng bà biết em có nhiêu trọng lượng, cho nên là chuyện có khả năng, còn chuyện trước kia muốn làm con rể bà chỉ là kỳ vọng của bà, là chủ đề mà bà lúc nhàm chán đưa ra, em là… là giận muốn chết!”

      “Bà như vậy bởi vì nhàm chán, đem hôn nhân đại của con mình ra đùa, làm cho ta ăn ngủ ngon, ác mộng liên miên, cảm thấy rất thái quá sao?”

      thể tưởng tượng nhất là, khi với em, sau khi xác nhận là giả mạo, bà thế nhưng lại đem mục tiêu chuyển đến người , em là…”

      ngắn gọn, em tại hoàn toàn muốn nghĩ đến bà, em muốn bỏ nhà ra !” Nàng lớn tiếng tuyên cáo.

      Hạ Tử Giác hoàn toàn biết nên cái gì, chỉ có thể mẹ vợ này của dường như… Ách, đối với là rất tốt, bởi vì nếu phải theo lời mẹ vợ, Tiểu Liên lại thế nào đến bên cạnh chứ? Hơn nữa tại lại làm cho nàng đưa ra quyết định bỏ nhà ra theo về nhà, tốt.

      Vì thế, quyết định sau này nhất định hảo hảo hiếu thuận mẹ vợ này! (Tử Sa: +_+!!)



      Cho dù đối với mẹ vợ còn mơ mơ màng màng chưa biết , nhưng dựa theo cha vợ sau khi cùng chuyện thẳng thắng, đối với lai lịch thân phận của chính là nhất thanh nhị sở (hiểu ràng minh bạch).

      Cho nên, Hạ Tử Giác nghĩ thế nào đều cảm thấy cái gì cũng chưa từng làm, cứ như vậy trực tiếp đem con nhà người ta mang về nhà ở, như vậy dường như có chút thỏa đáng.

      Nhưng là lúc ấy chuyện đột ngột phát sinh, ngay cả khi có lo lắng đến điểm này, tại tư tâm lại hạ quyết tâm theo ý bà xã đại nhân kiên quyết muốn “bỏ nhà ra ”, cũng lòng có dư mà sức đủ, cái gì cũng thể làm.

      Bất quá sau chuyện này có thể bất đồng rồi.

      Ngày mai lập tức gọi cho cha vợ xin lỗi, cũng hẹn thời gian gặp mặt, thành tâm thành ý trước mặt thỉnh cầu cha vợ đại nhân đem con bảo bối của ông giao phó cho , còn khẩn thiết chuyện phen.

      “Chiều mai xin nghỉ .” Ban đêm, đối với người nằm gối .

      “Tại sao đột nhiên muốn em xin nghỉ?”

      “Có chút việc.”

      “Việc gì?”

      “Chiều mai em biết.”

    2. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      CHƯƠNG 9.2

      EDIT: TỬ SA

      Giữa trưa ngày hôm sau, Dịch Tiểu Liên xin phép nghỉ nửa ngày, làm việc đến giữa trưa liền tan ca sớm, sau đó thừa dịp đám đồng như điểu thú tán* ra ngoài ăn cơm, cầm chìa khóa xe Hạ Tử Giác giao cho nàng trước đó, lén lén lút lút bí mật tiến vào bãi đỗ xe ngầm của công ty cao tầng, sau khi xác định bốn bề vắng lặng, nhanh chóng trốn vào trong xe đợi .

      *Điểu thú tán: phân tán chim thú… giống như câu như ong vỡ tổ ở VN

      Trong công ty lời đồn đãi về hai người bọn họ truyền đến truyền rất nhiều, nhưng dưới kiên trì của nàng, đến nay vẫn còn chưa chính thức công khai chuyện hai người bọn họ gặp gỡ, bởi vì nàng tuyệt đối muốn tạo thêm càng ngày càng nhiều chủ đề mới có thể cho những nhân sĩ nhàm chán kia phát huy.

      Tóm lại, nàng biết chính mình rất đà điểu (so sánh vậy do đà điểu có tập tính vùi đầu vào cát ^^), nhưng là cá tính bắt ép, nàng cũng tuyệt thể nề hà.

      Vì thế, nàng càng thêm cảm tạ tổng tài đại nhân đối với nàng bao dung cùng thương.

      Chỉ là nàng nghĩ ra bán thứ gì, tối hôm qua bất kể nàng hỏi như thế nào, thậm chí còn tiếc dùng tới mỹ nhân kế, đều thể làm cho nhả ra cho nàng chiều hôm nay muốn làm cái gì, làm gì mà muốn nàng xin nghỉ?

      Có chút mạc danh kỳ diệu*, nhưng lại có chút tò mò.

      *Mạc danh kỳ diệu: thể giải thích

      Muốn mời nàng ăn tiệc lớn sao?

      đúng, kia căn bản là cần phải đặc biệt muốn nàng xin nghỉ nha, sau khi tan ca hoặc ngày nghỉ, chỉ có hai người cùng chỗ, bất cứ khi nào cũng đều có thể nha.

      Hay là bởi vì hôm nay là ngày gì đặc biệt sao?

      Nhưng sinh nhật hai người bọn họ đều còn chưa tới nha! Ba mẹ nàng hoặc ba mẹ … chăng? Kia cũng đúng nha, chuyển sang buổi tối hay ngày nghỉ chúc mừng là được rồi, có lý do phải đặc biệt xin nghỉ để chúc mừng.

      Kia… phải chăng muốn cầu hôn nàng?

      đúng đúng, vậy càng đúng, bởi vì cầu hôn nàng rồi mà nàng cũng đồng ý rồi, phải sao?

      Nghĩ ra, nghĩ ra rốt cuộc là có kế hoạch gì? Bất quá cũng cần nghĩ nữa là được, bởi vì qua lát nữa câu trả lời được công bố thôi.

      Vừa ở xe đợi lúc, rốt cuộc nhìn thấy bóng dáng từ phía thang máy kia tới, bước chân có chút vội vàng.

      “Xin lỗi, mới tiếp điện thoại. Em đợi lâu chưa?” vừa lên xe, lập tức áy náy với nàng.

      Nàng lắc đầu tỏ vẻ để ý, nén được tò mò mở miệng hỏi , “Chúng ta tại muốn đâu?”

      “Đợi lát nữa em biết.”

      khởi động xe, đem xe rời khỏi bãi đỗ xe, sau đó chạy chạy, chạy tiến về hướng tiệm thức ăn nhanh MC Donald?

      “MC Donald?” Nàng tự tiếu phi tiếu*, lại có chút dở khóc dở cười quay đầu nhìn .

      *Tự tiếu phi tiếu: cười như cười.

      “Xin lỗi, thời gian có chút gấp, cho nên trưa nay ăn nơi này trước, buổi tối lại mời em ăn tiệc lớn.” áy náy .

      “Chúng ta rốt cuộc muốn đâu?” Nàng lại hỏi.

      “Đợi chút em biết.”

      Kết quả, lại mang nàng đến gian shop tinh phẩm phục sức mua quần áo (Tử Sa: ủa còn wán MC Donald đâu ruj` >’’<- ta cug~ đói).

      “Làm gì đột nhiên muốn mua quần áo cho em? Chẳng lẽ tối có yến hội thương nghiệp muốn em bồi tham dự sao?” Nàng khó hiểu hỏi, rất nhiều tiểu thuyết đều viết như vậy.

      “Chuyện đó tìm phòng công quan*.”

      *Công quan: quan hệ công chúng

      “Cho nên đó là vì cái gì?”

      “Đợi chút nữa em biết.”

      Nhìn thần bí mỉm cười hề hề, Dịch Tiểu Liên càng lúc càng hiểu trong hồ lô đến tột cùng là có bán thuốc gì, hoàn toàn là kim cương hai trượng sờ được ràng, bất quá cũng biết chuyện, đó chính là nàng cần hỏi lại lần nữa, bởi vì căn bản cái gì cũng .

      Sau khi thay thân toàn trang phục và đạo cụ mới rời khỏi shop tinh phẩm, lại mua bó hoa cho nàng, bó hoa được gói lại phi thường tinh mỹ xinh đẹp, hơn nữa trùng hợp là hoa hồng trắng nàng thích nhất, làm nàng nghĩ tiếp tục giả im lặng cũng khó.

      “Sinh nhật em còn chưa tới, ngày Valentine cũng qua, hoa này… em có thể hỏi nó đại biểu cho ý gì ?” Nàng nhướng mày hỏi.

      “Em đoán .” mỉm cười với nàng, tiếp tục thừa nước đục thả câu.

      “Em đoán được hỏi rồi.” Nàng nhịn được lầm bầm . “ đừng lần nữa thừa nước đục thả câu hại em miên man suy nghĩ, nhanh cho em biết chúng ta rốt cuộc muốn đâu, muốn làm cái gì?”

      “Trước hết cho biết em là miên man suy nghĩ những gì?” tò mò hỏi.

      phải có câu như vậy sao, vô xum xoe, phi gian liền sao?” Nàng có chút đăm chiêu nhìn cái, chậm rãi mở miệng .

      Hạ Tử Giác nên lời, vẻ mặt dại ra nhìn nàng, quả thực thể gì để chống đỡ.

      Dịch Tiểu Liên nhịn được bị biểu tình thể gì để chống đỡ mặt làm cho tức cười.

      “Em hay giỡn.” Nàng .

      nhìn nàng bất đắc dĩ.

      “Ai bảo cũng trả lời vấn đề của em, lại muốn em trả lời trước.” Nàng lườm cái, tiếp đó lại đột nhiên lộ ra vẻ mặt có chút ngượng ngùng, hạ mi mắt : “Nếu hỏi em suy nghĩ cái gì, em nghĩ…”Nàng tự chủ được dừng lại chút, lúc này mới tiếp: “ nghĩ hôm nay cùng em kết hôn chứ?”

      Âu phục trắng, giày trắng, hơn nữa bó hoa hồng trắng, còn phải đặc biệt xin nghỉ, chuyện ngày nghỉ lễ thể làm, nàng nghĩ thế nào đều cảm thấy hình như phải có khả năng này.

      Nàng nhìn , chờ trả lời, ngờ tới lại dứt dứt khoát khoát trực tiếp thừa nhận…

      “Đáp đúng rồi.” .

      Dịch Tiểu Liên nghẹn họng nhìn trân trối, vẻ mặt hồi hợp nhìn , đổi thành nàng nên lời.

      , là nghiêm túc sao?” Bởi vì quá mức kinh ngạc cùng thể tin được, Nàng khỏi lắp hỏi.

      “Đương nhiên.” chính là chút do dự gật đầu.

      “Nhưng là…” Đầu nàng có chút rối loạn, “Em còn chưa ra mắt ba mẹ cùng người nhà , còn có ba mẹ em nếu biết em tiền trảm hậu tấu* …”

      *Tiền trảm hậu tấu: làm trước báo sau

      “Chỉ là đăng ký trước mà thôi, sau đó chúng ta vẫn là có thể chiếu theo bù hết thảy mọi tập tục rồi chính thức tiến hành hôn lễ.”

      như vầy, tại sao muốn đăng ký trước? Đợi khi hôn lễ xong xuôi rồi đăng ký tốt sao, hà tất nhất thời nóng lòng?”

      “Bởi vì chúng ta tại ở cùng chỗ.” nhìn nàng .

      Nàng lộ ra vẻ mặt khó hiểu.

      “Chuyện này khi bị người khác bộ phong tróc ảnh* biết, có thể đem kiện chỉnh lại rất khó nghe, hy vọng xảy ra chuyện này, cho nên chúng ta đăng ký kết hôn trước, để hết thảy danh chính ngôn thuận.” vẻ mặt nghiêm túc, nghiêm trang với nàng.

      *Bộ phong tróc ảnh: bắt gió bắt bóng- chỉ hành động dựa bằng chứng, tin đồn

      “Nhưng là trước phải rằng miệng sinh trưởng mặt người khác, bọn họ muốn phải chúng ta có thể ngăn cản, chỉ cần chúng ta hạnh phúc vui vẻ là đủ rồi sao?” Nàng đem câu trước kia cho nàng chẹn họng , nhưng trong lòng sớm tràn đầy cảm động.

      “Gặp gỡ cùng sống chung giống, kết hôn lại cùng sống chung có thể trở thành nhược điệm cho người khác công kích, cho nên chúng ta đăng ký trước, công khai nghi thức hôn lễ đợi tức giận của em đối với mẹ tiêu rồi sau đó chúng ta lại làm.” tỏ vẻ nghiêm túc.

      “Nhưng là chuyện này có thể làm như vậy sao? Em ngay cả người nhà đều còn chưa gặp qua, xác định ba mẹ để ý người ngay chào hỏi đều chưa hướng bọn họ gởi qua, liền muốn làm con dâu họ sao?” Nàng có chút do dự.

      “Nếu em là lo lắng vần đề này về ba mẹ , kia cần thiết, bọn họ bất kể chuyện này.”

      “Có ý gì?”

      “Khi ba mẹ tuổi còn trẻ, bởi vì ba mẹ họ nhúng tay quản chuyện quan hệ nhiều lắm, ở con đuờng tình cảm này ăn ít khổ, cho nên bọn họ chưa bao giờ can thiệp chuyện tình cảm của huynh đệ bọn , chỉ làm chúng ta qua câu.”

      “Câu gì?”

      “Chỉ cần xác định đối phương là người con muốn dắt tay cùng qua cả đời, hơn nữa tuyệt đối hối hận là được.”

      “Bọn họ thích, nhìn thuận mắt cũng sao?”

      “Vấn đề này chúng ta hỏi qua.”

      “Vậy ba mẹ như thế nào?”

      “Chúng ta thích là được rồi, bởi vì người muốn cùng đối phương cùng qua cả đời, là chúng ta, cũng phải bọn họ.” đến điều này, Hạ Tử Giác nhịn được cười cười.

      cười cái gì?” Nàng hỏi .

      nghĩ đến lão Tứ khi đó còn hỏi vấn đề rất buồn cười.”

      Lão Tứ hẳn là Hạ Tử Dược. Dịch Tiểu Liên nghĩ thầm, sau đó tò mò hỏi: “ hỏi vấn đề gì buồn cười?”

      , nếu ta thích tên đàn ông sao?” Hạ Tử Giác cười .

      Dịch Tiểu Liên tròn to hai mắt, “Sau đó ? Ba mẹ trả lời thế nào, bọn họ có sụp đổ chứ?”

      “Bọn họ là vừa mới bắt đầu có ngây người chút, bất quá sau lại gật đầu tiếp nhận , bọn họ chính là có thể ai cả đường lối về, coi như có thêm đứa con trai, vấn đề.”

      “Ba mẹ hảo cởi mở.” Nàng hạ kết luận ca ngợi.

      “Ba em cũng tệ.” đột nhiên xuất ra câu này, làm cho Dịch Tiểu Liên chớp chớp mắt, khó hiểu “A” tiếng.

      “Tới rồi, chúng ta xuống xe thôi.” .

      Bất tri bất giác tới nơi, Dịch Tiểu Liên rốt cuộc xác định phải làm nàng vui vẻ, bởi vì nơi này là pháp viện* địa phương, điều làm nàng ngây ra như phỗng chính là, nàng canh nhiên nhìn thấy ba nàng cùng Mạn Ny xuất trước mặt nàng.

      *Pháp viện: tòa án

      “Ba, Mạn Ny, các ngươi tại sao lại ở nơi này?!” Nàng nàng tiến bước phía trước, kinh ngạc hỏi.

      “Ta cùng bá phụ là tới nơi này làm người công chứng cho các ngươi. Chúc mừng ngươi kết hôn, Tiểu Liên.”Mạn Ny vui vẻ , sau đó gắt gao ôm lấy nàng.

      Dịch Tiểu Liên nhìn về phía ba nàng vẻ mặt có trăm mối cảm xúc ngổn ngang, lại quay đầu nhìn về phía người đàn ông mỉm cười ngắm nhìn nàng đầy ôn nhu kia, rốt cuộc hiểu làm cái gì.

      Mặc dù chỉ là vì át chế lời đồn, dĩ phòng vạn nhất* mới quyết định muốn đăng ký kết hôn trước, nhưng là vì nàng mời tới ba nàng cùng người bạn thân thiết nhất Mạn Ny để bọn họ làm người chứng kiến.

      *Dĩ phòng vạn nhất: ngăn ngừa chuyện bất ngờ xảy ra

      Nàng khó tưởng tượng là bỏ ra bao nhiêu công sức, mới có thể thuyết phục ba nàng đem con duy nhất mà từ được bản thân bảo vệ che chở trong lòng bàn tay, cứ như vậy lặng lẽ gả cho người đàn ông vừa mới gặp qua lần lâu trước đó.

      Cảm động tràn ngập trong tim, nàng tự chủ được hốc mắt đỏ lên, cấp cho cái mỉm cười tràn ngập cảm tạ cùng cảm kích.

    3. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      CHƯƠNG 10.1

      EDIT: TỬ SA

      Kết hôn rồi.

      Mục phối ngẫu* thẻ căn cước** còn là khoảng trống nữa, chính là điền vào tên của tổng tài đại nhân cảm giác là kỳ quái.

      *Phối ngẫu: bạn đời, vợ/chồng

      ** Thẻ căn cước: còn gọi là giấy chứng minh nhân dân, Hán việt là thân phân chứng

      Vốn là chỉ có tên cha mẹ, bởi vì bọn họ là người cấp cho nàng sinh mệnh, đương nhiên trọng yếu. Mà đây?

      người có bất kỳ quan hệ huyết thống gì, thời gian quen biết cũng lâu, đối với hết thảy tính tình, sở thích, quá khứ của người ấy đều vẫn là chưa hiểu hết, nhưng lại giống với cha mẹ thân sinh cũng điền vào chỗ trọng yếu thẻ căn cước nàng, cảm giác này kỳ quái, nhưng làm cho nàng tự chủ được muốn mỉm cười, muốn cười trộm, muốn cười to hoan hô, sau đó lớn tiếng triệu cáo thiên hạ nàng kết hôn rồi, phối ngẫu là Hạ Tử Giác, chính là Hạ Tử Giác- lão đại kiêm tổng tài của Tinh Môn kia, hâm mộ ? Hâm mộ ? Ha ha ha ha ha… (Tử Sa: các nàng biết số bịnh ziện tâm thần ko = =!!! gọi dùm ta gấp kái…)

      “Làm gì mình ở bên này ngây ngô cười?”

      Phía sau đột nhiên truyền đến giọng , giây sau nàng rơi vào trong ngực .

      Nàng quay đầu nhìn , chỉ thấy mới vừa tắm xong tóc còn ướt, tuy ướt đến mức giọt, nhưng là trong phòng mở điều hòa, đem tóc sấy khô lại liền để khí lạnh thổi vào như vậy, sợ đau đầu sao?

      sấy tóc , trong phòng mở điều hòa mà.” Nàng cằn nhằn .

      “Bà xã, giúp sấy.” nghiêng nhìn nàng mỉm cười.

      Chẳng biết là có phải nàng ảo giác hay , sau khi đăng ký kết hôn cảm thấy tất cả mọi việc nhặt đều trở nên rất thích kêu nàng giúp làm, tỷ như giúp sấy tóc, giúp gãi chỗ ngứa, hoặc giúp rót nước, lấy cái remote (Tử Sa: đừng vs ta các nàng ko bik đây là kai’ ri` nha =__=!) v.v.., sau đó, cộng chung với điểm đều dùng cái thanh ngọt như đường gọi nàng bà xã, sau đó khi nàng giúp làm xong, liền trao cho nàng cái hôn môi nóng bỏng để cảm ơn. Cảm giác rất cố ý, nhưng lại làm cho nàng cảm thấy rất thích, giống như là đối với nàng làm nũng vậy.

      “Máy sấy.” Nàng đưa tay .

      “Đây.” ngờ trước đó chuẩn bị tốt, đặt ở phía sau lại để nàng phải cầu, hại nàng thiếu chút nữa bật cười, quan trọng là, ngay cả ổ điện cũng cắm vào xong rồi.

      “Đều cầm tay rồi, làm gì tự mình sấy?” Nàng hỏi .

      muốn em giúp sấy.” lúc, thêm vào câu, “Đây là tình thú*vợ chồng.”

      *Tình thú: thú vui tình cảm

      Nàng hoàn toàn bị chọc cười thành tiếng.

      “Tình thú? Hai chữ này thích hợp với .” Nàng vừa cười vừa , đứng dậy, để ngồi ở bên giường tiện cho việc giúp sấy tóc.

      thích hợp chỗ nào?”Tay bò lên thắt lưng nàng, thuận thế ôm vòng lại hỏi.

      “Bởi vì là đại tổng tài công chính nghiêm minh, có chút lạnh lùng cuồng ngạo lại đứng đắn, uy phong lẫm liệt nha.”

      “Đại tổng tài biết tình thú sao?” nhíu nhíu mày, tay tiến vào trong quần áo nàng, nhàng cọ xát bên hông nàng hỏi.

      phải biết, chỉ là làm cho người ta có chút khó có thể tưởng tượng mà thôi, cảm giác trong công ty và tại nhà dường như được chia thành hai người khác nhau.” Nàng .

      “Vậy em thích tại công ty, hay là tại nhà?”

      Nàng bỗng nhiên đối với nhếch miệng cười, cấp cho cái đáp án vạn vô nhất thất*. “Đều thích.” Nàng .

      *Vạn vô nhất thất: an toàn tuyệt đối, chắc chắn

      “Em biết ăn , bà xã.” bỗng nhiên đỡ lấy cái ót nàng, đem nàng đè xuống rồi dùng lực hôn cái.

      “Uy, nghiêm chỉnh chút, em giúp sấy tóc mà!” Nàng trừng cái khiển trách, cẩn thận bị luồng gió nóng rực làm bỏng đến làm sao bây giờ?

      “Sấy tóc có quan trọng như vậy ?” đem máy sấy từ tay nàng nhấn nút off, sau đó hướng mặt đất vứt xuống.

      làm gì? Tóc còn chưa khô.” Nàng kháng nghị kêu lên.

      “Nửa giờ nữa khô là được rồi, tại có việc so với sấy tóc càng quan trọng hơn phải làm.” ánh mắt nóng cháy, giọng khàn khàn, làm cho người ta vừa nhìn liền biết nghĩ cái gì.

      Dịch Tiểu Liên bởi vậy đỏ mặt, lườm cái, giây tiếp theo bị kéo lên giường, xoay người cái liền bị đặt ở dưới thân, nụ hôn như giọt mưa đáp xuống khuôn mặt nàng, vai, sau đó ngừng lan rộng xuống dưới.

      Sau chuyện, nàng đổ mồ hôi đầm đìa bị ôm ở trong lòng thở dốc, vừa mệt vừa thỏa mãn, nhưng có gì buồn ngủ.

      Nàng ngẩng đầu nhìn , như là cảm giác được động tác hay tầm mắt của nàng mở ra đôi mắt vốn là nhắm lại.

      “Làm sao vậy?” hỏi nàng, giọng hơi khàn, rất quyến rũ.

      biết tại sao có buồn ngủ.” Nàng .

      “Vậy có muốn hay làm thêm lần nữa?” nhếch miệng, ái muội hỏi nàng.

      Nàng át chế được ngượng ngùng lườm cái, đánh cái, sau đó cầu, “Bồi em chuyện phiếm.”

      “Em muốn gì?” ngồi dậy, làm nàng dựa sát vào trong ngực mình, giúp hai người điều chỉnh cái tư thế dễ chịu sau đó hỏi nàng.

      biết, tùy tiện.” Nàng .

      ràng .” giọng trào phúng.

      Nàng nhịn được bật cười ra tiếng.

      “Em định khi nào mới muốn thành cho mẹ em chuyện chúng ta?” hỏi nàng. “Em hẳn là biết qua năm nay, em liền 29 tuổi, tập tục thích hợp để kết hôn.”

      “Em cho rằng chúng ta kết hôn rồi.” Nàng .

      “Còn thiếu cái hôn lễ phong phong quan quan*, có thể triệu cáo thiên hạ.” tỏ vẻ nghiêm túc, nàng lại nhất thời có loại cảm giác ổn.

      *Phong phong quan quan: bày ra trước mắt

      “Em thích tiểu nhi mỹ* hôn lễ, thích đem hôn lễ làm cho lớn.” Nàng tiên hạ thủ vi cường** thanh minh.

      *Tiểu nhi mỹ: mà xinh đẹp, ấm cúng

      ** Tiên hạ thủ vi cường: xuống tay trước để đạt dc lợi thế

      “Xin lỗi, bà xã, điểm này có thể thể để bà xã thuận tâm như ý rồi.” tiếng xin lỗi.

      “Tại sao?” Nàng nhịn được ngồi thẳng dậy quay đầu hỏi, còn tưởng rằng đối với nàng có cầu tất ứng*.

      *Có cầu tất ứng: cầu liền đáp ứng

      “Bằng hữu của thương trường nhiều lắm, hơn nữa em lại là con , ba vợ mẹ vợ đời này hôn (hôn lễ) tang (tang lễ) hỉ khánh (lễ hội) có bao lần chứ, tạm thời bất kể bằng hữu thương trường của , e cảm thấy mẹ em đồng ý để chúng ta làm tiểu nhi mỹ hôn lễ chỉ mời vài người thân bằng hữu tới tham dự sao?”

      .” Nàng khóc ra nước mắt trả lời.

      “Em biết là tốt rồi.” như là đồng tính hay là an ủi vỗ vỗ bả vai nàng.

      “Đáng ghét.” Nàng át chế được , “Chẳng lẽ có biệt pháp nào tránh được kiếp này sao?”

      có biện pháp, trừ phi em mang thai, vì thể trạng thân thể, có thể đơn giản hóa vài trình tự, tỷ như kính tửu (chúc rượu), tiễn khách v.v..”

      “Mang thai sao?” Nàng có chút đăm chiêu , sau đó bỗng nhiên kêu lên: “Chờ chút! Hôm nay ngày mấy?”

      “27 nha, làm sao vậy?”

      “27? ‘Bạn tốt’ (chắc các nữ nhi chúng mình đều biết *đỏ mặt*) hẳn là phải tới vào ngày kia chứ.” Nàng nhìn , vẻ mặt kinh ngạc bất định.

      “Em chắc chứ?” nhìn nàng chuyển mắt, tự chủ được nín thở hỏi.

      chắc.” Nàng do dự . thực tế, nàng rất chắc chắn ‘bạn tốt’ hẳn là phải đến ngày 25, chắc là trễ hai ngày là đại biểu cho ý đơn giản là đến muộn, hay là… nàng ‘trúng thưởng’ rồi?

      “Ngày mai chúng ta đến bệnh viện kiểm tra chút.” chắc chắn của nàng làm cho quyết đoán hạ quyết định.

      “Chỉ sai hai ngày mà thôi, chừng chỉ đơn thuần là đến muộn, đợi thêm vài ngày nữa nếu tới liền đến bệnh viện có được ?”

      được, chẳng may mấy ngày này xảy ra tai nạn gì làm sao?” nhíu chặt mày, vẻ mặt nghiêm túc .

      đừng có nghĩ trước, như vậy em có áp lực.” Nàng với , hạ hy vọng uổng công hoan hỉ hồi.

      “Được, nghĩ.” Vừa nghe thấy nàng có áp lực, Hạ Tử Giác lập tức sửa miệng lên tiếng, chỉ sợ ảnh hưởng đến đứa có thể lẳng lặng phát triển trong bụng nàng.

      Trời biết cùng nàng tố ái ngay cả lần cũng tránh thai qua.

      thừa nhận chính mình là cố ý, cũng có chút hèn hạ, nhưng nhận định nàng, hơn nữa chính mình tuổi cũng còn , hơn thế nữa thái độ của nàng lại dường như có chút khiếp đảm, nao núng như vậy, bất kể như thế nào uy hiếp dụ dỗ, cũng muốn công khai luyến tình cho mọi người tại công ty bọn họ, đành phải đưa ra hạ sách này.

      khi mang thai, nàng liền có đường hối hận.

      khi bụng trở nên lớn, có người đàn ông nào có thể liếc nhìn nàng mơ ước.

      khi sinh ra đứa của , ràng buộc của bọn họ liền là suốt cả cuộc đời.

      Tình đối với nàng, tuy rằng được nhiều lắm, làm được nhiều lắm, biểu cũng phải thực ràng, nhưng là chỉ có trời biết đất biết cùng chính bản thân biết mà thôi, sớm bệnh nhập cao hoang*, vô dược khả cứu** rồi.

      *Bệnh nhập cao hoang: bệnh nặng.

      **Vô dược khả cứu: thuốc nào có thể cứu được

      , về điểm này, có khi ngay cả chính bản thân suy nghĩ chút cũng cảm thấy thể tưởng tượng.

      như thế nào đối với nàng dụng tình sâu đến thế chứ?

      Chỉ có thể chuyện tình này, có đạo lý khả tuân (có thể tuân theo).

      “Ngủ .” đem nàng kéo vào trong lòng, ôn nhu ôm nàng. “Đừng nghĩ nhiều quá, chúng ta hết thãy thuận theo tự nhiên, cho dù có ai bất hạnh làm phụ nữ vô sinh, đời này thể có đứa cũng quan hệ, chỉ cần hai chúng ta có thể cả đời ở cùng chỗ là đủ rồi.” với nàng.

      “Đừng nguyền rủa chúng ta.” Nàng lầm bầm.

      phải nguyền rủa, chỉ là muốn cho em biết, mặc dù là con cả, nhưng là có bất kỳ áp lực nối dõi tông đường gì, cho nên em cũng cần phải có áp lực, biết chưa?” cúi đầu, nghiêm túc mà ôn nhu nhìn nàng chăm chú .

      Xác thực tiếp nhận ôn nhu săn sóc của , Dịch Tiểu Liên gật đầu, ngửa đầu hôn cái.

      “Cảm ơn , ông xã.” Nàng .

      “Đừng khách khí.” hôn lại nàng cái. “Ngủ .”

      “Ân.”

      Ngủ ngon. Chúc có giấc mộng đẹp.



      Ngày thứ tư cũng qua hai phần ba rồi, ‘bạn tốt’ của nàng vẫn là có tới.

      Dịch Tiểu Liên đứng trước bồn rửa tay trong WC nữ tại công ty, nhìn bản thân trong gương hoàn toàn giống với bình thường, rất khó tưởng tượng trong thân thể nàng, có thể tiểu sinh mệnh dựa vào nàng để phát triển.

      ngày, hai ngày thể xác định, vậy bốn ngày hẳn là có thể chứ?

      Hôm nay sau khi tan ca tìm ông xã bồi nàng chuyến đến khoa phụ sản.

      Nàng mỉm cười nghĩ thầm, xoay người muốn ra khỏi WC nữ, ngờ tới lại oan gia ngõ hẹp vừa vặn đụng phải cái máy bát quái của công ty.

      đến ân oán tình cừu giữa nàng cùng vị máy bát quái tiểu thư này, nàng là rất oan.

      Nghe máy bát quái tiểu thư này là người thích hảo tượng (dáng vẻ đẹp), từng, tựa hồ đối với nàng có ý tứ (Tử Sa: @__@!! Có nhầm ko vậy), kết quả lại bị nàng bất tri bất giác cự tuyệt, sau đó liền bắt đầu có cao ngạo, tự cho là đúng, mắt cao hơn đỉnh v.v.. đem lời đồn bất lợi cho nàng phát tứ tán, truy tìm ngọn nguồn, tám chín phần đều là đến từ máy bát quái tiểu thư kia, làm nàng thực biết gì.

      Về sau, có đủ loại bát quái quá mức liên quan đến nàng cùng tổng tài đại nhân, mặc dù có chứng cứ chứng minh tất cả đều là do ta bộ phong tróc ảnh ( từng giải thích ruj` ^__^) biên tạo nên, nhưng là nàng tin tưởng tuyệt đối là cùng vị máy bát quái tiểu thư kia thoát khỏi quan hệ.

      Còn có điểm chính là, lần trước bị sặc máy bát quái tiểu thư cùng mấy người vẩy nước vào nàng đều rất gần, mặc dù đối tượng các nàng kia thích, thưởng thức, thầm mến là tổng tài đại nhân, cùng máy bát quái tiểu thư bất đồng, nhưng là cùng chung mối thù nha.

      Cừu nhân gặp mặt phân ngoại nhãn hồng*…

      *Phân ngoại nhãn hồng: bên ngoài đỏ mắt, ý chỉ đặc biệt tức giận

      “Xin, xin lỗi.” Máy bát quái tiểu thư ngẩng đầu vừa thấy nàng, hình như hơi cứng người chút, tiếp theo liền mở miệng cương trực hướng nàng xin lỗi, trong nháy mắt lướt qua nàng, có vào bên trong cửa.

      Dịch Tiểu Liên đứng nguyên tại chỗ ngây ra như phỗng, đối với phản ứng khác thường của có chút phản ứng kịp.

      phải hẳn là muốn đem cằm ngẩng lên nửa trời cao, sau đó đối với nàng hừ lạnh tiếng, hoặc tỷ như mỉa mai nhạo báng phen nàng có mắt, hoặc là con mắt quả nhiên vừa tới được đỉnh đầu v.v.. sao? Như thế nào hướng nàng mở miệng xin lỗi? Ngày mai mặt trời mọc đằng Tây chứ?

      Nàng gãi gãi đầu, cảm thấy có chút thể tưởng tượng.

      Nhún nhún vai, nàng rời khỏi WC nữ, định trở về văn phòng tiếp tục làm việc, lại ngờ tới xui xẻo chạm mặt tổ cừu nhân khác… vị nữ làm nàng sặc cùng nữ vẩy nước nàng trước kia.

      Hôm nay rốt cuộc là cái ngày quỷ gì nha? Nàng nhíu chặt mày, buồn bực tự hỏi.

      Coi như thấy, bước nhanh qua thôi! Nàng với chính mình, sau đó mắt chớp về phía trước, định dùng tốc độ nhanh nhất né các nàng mà qua.

      “Chờ chút.”

      Đường của nàng bị ngăn trở.

      Dịch Tiểu Liên thể dừng chân, ngẩng đầu nhìn hai người ngăn trở đường của nàng, lúc này mới phát các nàng hốc mắt phiếm hồng, mặt có chút máu.

      xảy ra chuyện gì? Nàng tự chủ được thầm nghĩ, nhưng đối mặt với địch nhân, từ bi cùng đồng tình quá độ chỉ dẫn đến diệt vong, cho nên nàng hoàn toán bất động thanh sắc*, thủy chung mặt vô biểu tình.

      *Bất động thanh sắc: thái độ bình thường thay đổi.

      “Có việc?” Nàng lạnh giọng hỏi.

      “Ta hỏi ngươi.” Nữ vẩy nước hốc mắt phiếm hồng nhìn chằm chằm vào nàng mở miệng . “Ngươi , …” lời còn chưa dứt bị nữ làm sặc cắt ngang.

      “Chúng ta chỉ là muốn tiếng xin lỗi với ngươi vì những hành vi cử chỉ chưa thành thục (chưa trưởng thành) trước kia mà thôi, ngươi liền quên những thoải mái trước kia , sau này chúng ta tìm ngươi gây phiền toái nữa.” Nữ làm sặc nhanh chóng xong, sau đó đem nữ vẩy nước mạnh mẽ lôi .

      Trong ba phút ngắn ngủi, Dịch Tiểu Liên đều ngây ra như phỗng đứng nguyên tại chỗ, cả hồi lâu phản ứng lại.

      kỳ quái, đây là rất kỳ quái.

      Nếu máy bát quái tiểu thư là uống nhầm thuốc mới phản ứng dị thường, vậy hai vị này sao? Chẳng lẽ là bị sét đánh, đầu cháy hỏng phải ? Bằng như thế nào đột nhiên hướng nàng xin lỗi, còn hứa hẹn sau này tìm nàng gây phiền toái? kỳ quái.

      Dịch Tiểu Liên càng nghĩ càng cảm thấy đơn giản, có thể nào là tổng tài đại nhân làm cái gì ? Nhưng là đường đường là vị đại tổng tài, thể nào uy hiếp chức viên nữ cấp dưới, đối với các nàng vứt ra lời tàn nhẫn chứ?

      Nhưng vấn đề là, nếu phải làm cái gì, ba người kia lại thế nào chỉ trong đêm đột nhiên thay đổi thái độ với nàng chứ?

      kỳ quái, rốt cuộc làm cái gì nha?

    4. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      CHƯƠNG 10.2

      Edit: TỬ SA

      Sau khi trở về chỗ ngồi, Dịch Tiểu Liên mực nghĩ về vấn đề này, nghĩ đến nỗi ngay cả khi Tiểu Mỹ vẫy tay mấy cái với nàng, nàng cũng bất tri bất giác.

      “Ngươi có phải hay có tâm gì?” Sau khi đến giờ tan ca, Tiểu Mỹ đem cái ghế kéo đến bên người nàng hỏi.

      “Sao đột nhiên hỏi như vậy?” Nàng chớp chớp mắt, khó hiểu hỏi lại .

      “Bởi vì ta thấy ngươi giống như mất hồn mất vía.”

      “Ta nào có mất hồn mất vía nha?” Nàng bật cười .

      “Sao lại có? Vừa nãy ta kêu ngươi mấy tiếng ngươi cũng nghe thấy, ngươi nghĩ gì vậy?”

      Dịch Tiểu Liên thoáng do dự chút, mới đem chuyện sau khi WC trước đó với Tiểu Mỹ.

      Tiểu Mỹ và giám đốc là hai người duy nhất trong công ty biết nàng cùng tổng tài đăng ký kết hôn, nguyên nhân trừ bỏ giám đốc là cấp của nàng, sau này nàng mới biết được nguyên lai giám đốc chính là đồng học của tổng tài đại nhân, về phần Tiểu Mỹ đây, phu xướng phụ tùy*, hơn nữa giao tình cùng nàng tệ, tự nhiên cũng liền biết theo.

      *Phu xướng phụ tùy: dịch tạm: chồng ca vợ hát… diễn tả hòa hợp giữa hai vợ chồng

      Nhưng đây là xảy ra chuyện gì? Tại sao phản ứng của Tiểu Mỹ sau khi nghe nàng trần thuật xong lại là cười lớn?

      “Ha ha…”

      “Ngươi cười cái gì?” Nàng khó hiểu hỏi, sau đó đột nhiên linh quang chợt lóe, nàng hai mắt trợn tròn nghĩ đến khả năng, “Là ngươi giở trò quỷ đúng ?”

      “Đáp chính xác!” Tiểu Mỹ cười thể dừng gật đầu.

      “Ngươi làm cái gì?”

      “Nào có làm cái gì? Cũng chỉ là đánh vài cuộc điện thoại, bảo các nàng cẩn thận họa là từ miệng mà ra, nếu cảm thấy khó chịu, có lời muốn , liền đến phòng hội nghị mà , cứ như vậy nha.” Tiểu Mỹ cười nhún vai.

      “Cho nên các nàng đến phòng hội nghị?”

      “Hẳn là .” Tiểu Mỹ cười hảo quỷ dị, Dịch Tiểu Liên lại chú ý đến.

      “Cái gì gọi là hẳn là ? Ngươi bảo các nàng , sao chính mình lại chớ?” Nàng kinh ngạc kêu lên hỏi.

      “Ta lại chưa ta ở nơi nào chờ các nàng.”

      “Kia ngươi còn bảo bọn họ ?” sợ sau này bị tính sổ sao?

      “Có người đợi nha.” Tiểu Mỹ nhếch miệng trả lời.

      “Có người?” Dịch Tiểu Liên ngây người ngẩn ngơ, lời “Ai?” còn chưa có hỏi ra, cái “Có người?” kia tự động nhảy vào trong đầu nàng. Nàng thể tin được mở to hai mắt. “ ấy?!”

      Tiểu Mỹ cười gật gật đầu.

      ấy làm cái gì?”

      “Ta cũng rất tò mò. Bất quá bất kể làm cái gì, hiệu quả xem chừng tệ, ngươi cảm thấy sao?” Tiểu Mỹ tươi cười đầy mặt .

      Tâm tình Dịch Tiểu Liên có chút phức tạp, cảm giác dường như là chính mình hại có điểm công tư bất phân rồi, đường đường đại tổng tài, rốt cuộc đối với ba nữ nhân kia hay làm cái gì chứ?

      Quan trọng phải là hay làm cái gì, mà là nàng tưởng rằng nhúng tay vào chuyện này, nghĩ tới vì nàng, ngay cả thân phận cùng nguyên tắc cũng để ý, nàng là vừa áy này vừa cảm thấy vui.

      ấy mời ngươi hỗ trợ?” Nàng nhịn được mở miệng hỏi Tiểu Mỹ.

      phải, kỳ ngay từ đầu chỉ là muốn xin ta hỗ trợ chiếu cố ngươi… a!” Tiểu Mỹ đột nhiên kêu tiếng, “Thảm rồi!”

      Dịch Tiểu Liên cũng chú ý tới cái từ mẫn cảm kia, nàng nhìn Tiểu Mỹ chằm chằm chuyển mắt hỏi: “Chiếu cố?”

      “Làm ơn đừng với , muốn cho ngươi áp lực, muốn ta giữ bí mật, tận lực để lại dấu vết.” Tiểu Mỹ lập tức hai tay tạo thành chữ thập năn nỉ.

      Nghe thấy hai chữ áp lực, Dịch Tiểu Liên liền hiểu cái gì, bất quá nàng dường như chính là để ý chuyện khác.

      “Ngươi phải’ là ý gì?” Nàng hỏi Tiểu Mỹ.

      “Úc, chính là vừa mới bắt đầu kỳ chính là muốn xin ta phải chiếu cố ngươi nhiều hơn mà thôi, là chính ta nhân cơ hội hướng cáo trạng chuyện ngươi bị sặc cùng vẩy nước lần trước, nghĩ tới liền bạo phát, giận thể át tại chỗ liền hỏi ta có biết hay những người đó là ai, sau đó muốn ta đem những người đó tập hợp lại.”

      ấy rất giận?”

      “Giận hù chết người.” Tiểu Mỹ khoa trương , sau đó ái ái muội muội liếc nghiêng nàng hạ kết luận, “Tóm lại ngươi rất hạnh phúc a, Tiểu Liên, siêu cấp hạnh phúc!”

      Dịch Tiểu Liên kìm lòng được cười, sau đó hạnh phúc gật đầu : “Ta biết.”



      “Xảy ra chuyện tốt gì sao?” đường tan ca về nhà, Hạ Tử Giác nhìn bà xã mặt mày hớn hở, nhịn được mở miệng hỏi.

      “Đúng nha.” Dịch Tiểu Liên quay đầu lại, cấp cho nụ cười rực rỡ.

      “Chuyện gì vậy?” tò mò hỏi.

      “Ông xã em để ý thân phận thay em giáo huấn ba người khi dễ em kia, có phải hay là chuyện tốt?” Nàng nhếch miệng .

      Hạ Tử Giác khóe miệng hơi dương, nguyên lai là vì chuyện này.

      “Kỳ có thể cần làm như vậy, bởi vì lời đồn chấm dứt ở trí giả (người học rộng), mạnh hơn lời phải sao?” Nàng .

      biết, nhưng lời đồn là chuyện, động thủ uy hiếp lại là chuyện khác.” nghiêm túc ôn nhu . “Em hẳn là phải cho xảy ra chuyện như vậy.”

      “Em lại bị thương.”

      “Bị thương kịp rồi.” nhịn được lườm nàng cái. “Đáp ứng , sau này nếu có chuyện như vậy xảy ra nhất định phải với .”

      “Dạ, tuân mệnh.” Dịch Tiểu Liên gật đầu, lại cấp cho nụ cười meo meo, nửa điểm khẩn trương cũng có, làm cho có chút bất đắc dĩ.

      Bởi vì lại thể với bà xã, em hãy ngẫm lại thân thể tại phải là chỉ của mình em, nếu xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn v.v.. , nếu như vậy, lập tức tạo thành áp lực cho nàng, nếu để nàng hiểu lầm chỉ cần đứa quan tâm tới nàng, vậy chẳng phải là chết oan uổng sao?

      Cho nên, vẫn là đổi cái chủ đề an toàn chút là được.

      “Bữa tối muốn ăn cái gì?” hỏi.

      “Tùy tiện.”

      “Sao lại có loại tùy tiện này?”

      “Có nha, chính là loại đơn giản, nhanh chóng, tiện lợi.” Nàng chút do dự giải thích, làm cho cảm thấy có chút buồn cười.

      “Em vội à?” chế nhạo nàng.

      “Đúng, sau khi ăn xong bữa tối, bồi em đến nơi.” Câu trả lời của nàng làm hơi sửng sốt chút.

      “Nơi nào?”

      “Khoa phụ sản.” Nàng nhếch miệng cười.

      Hô hấp cứng lại, cẩn thận che dấu vui mừng cùng khẩn trương trong lòng mình, dùng biểu tình bình thường liếc nhìn nàng cái, lần nữa dùng ngữ khí bình thường mở miệng, “Rốt cuộc quyết định muốn kiểm tra rồi?”

      Nàng gật đầu, “Nhưng phải đáp ứng em, nếu kết quả kiểm tra như mong muốn, cũng đừng quá thất vọng.”

      “Đương nhiên, bởi vì em vĩnh viễn có khả năng làm thất vọng.” Vừa vặn đụng phải đèn đỏ, dừng lại, nhịn được xoay người ôn nhu lại thâm tình hôn nàng trong chốc lát, lúc này mới ngẩng đầu lên đầy thương với nàng: “ em, bà xã.”

      “Em cũng .” Nàng ôn nhu trả lời, sau đó suy nghĩ chút : “Nếu có đứa , chúng ta nên nhanh chút kết hôn… làm hôn lễ sớm, bởi vì em muốn bụng lớn mặc váy cưới đâu.”

      “Được.” gật đầu.

      “Tuần trăng mật sau hôn lễ phải làm cho em.” Nàng lại muốn đòi hỏi.

      “Được.”

      “Còn có chụp ảnh cưới.”

      “Được.”

      được chê em béo biến dạng.”

      đem toàn bộ tài sản của mang ra làm cam đoan.”

      em cả đời?”

      “Đời này kiếp này.” cầm lấy tay nàng, đem nâng nó lên môi hôn, nghiêm túc mà thâm tình hứa hẹn .

      Dịch Tiểu Liên nhịn được xuất ra nụ cười tràng đầy hạnh phúc, tuy chỉ miệng có bằng chứng, nhưng nàng tin , tin hạnh phúc cùng tồn tại với bọn họ, từ giờ phút này đến vĩnh viễn về sau, đời này kiếp này.


      ~~HOÀN~~

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :