1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Lãnh Đế Độc Y - Hỏa Long Tịch (Tuyển editor)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 30: Tiến bộ kinh người
      Edit: Ớt Chỉ Thiên


      Nghe vậy, nàng gật gật đầu: "Ân, Tử Tình biết." Nàng cố gắng tu luyện tốt nội công tâm pháp, làm cho chính mình trở nên cường đại.Chỉ có trở nên cường đại nàng mới có thể bảo vệ những người mà nàng muốn bảo vệ! Cùng chuyện tình, nàng tuyệt đối làm cho nó xảy ra tới hai lần!

      Nhìn mặt trời dâng lên từ đằng xa, nàng đứng lên : "Gia gia, con về trước." Buổi sáng mỗi ngày nàng đều phải gánh nước, làm cho thể trạng của mình tốt lên.Lúc đầu cảm thấy còn có chút cố sức nhưng mà tại việc gánh nước đối với nàng mà là chuyện rất dễ dàng, nếu luyện thêm mấy tháng là có thể cần lại luyện thể lực, đến lúc đó liền đem toàn bộ tinh lực đặt ở việc tu luyện nội công tâm pháp.

      " thôi thôi! Nhớ bảo cái tên sư phụ cũ kỹ kia của con giúp con gửi lời nhắn về nhà." Lão giả hướng nàng phất phất tay, còn mình vươn vai : "Gia gia ta còn muốn ở trong này phơi nắng hồi." Vừa rồi chỉ lo chú ý nhìn nàng tiến giai cho nên cũng nghỉ ngơi tốt, ánh nắng ấm áp sớm mai là thư thái nhất a.

      "Ân." Tử Tình cười lên tiếng, rồi mới xuống dưới.

      Từ đỉnh núi Lăng Phong xuống ước chừng mất nửa nén hương thời gian, khi nàng vào nơi bình thường mọi người vẫn luyện võ gặp Tử Nghiễn bọn họ đều ở nơi đó tự luyện tập luyện.Từ chuyện kia về sau, nàng chưa từng theo chân bọn họ trò chuyện nhiều, thậm chí cho dù có gặp cũng coi như nhìn thấy nhau.Đối với nàng mà , tất cả bọn họ đều là người xa lạ, những người xa lạ có quan hệ gì với nàng.

      tới bên cái lu nước, cầm hai cái mộc dũng liền về phía dòng suối bên kia, ba tháng nay mỗi ngày múc nước thói quen của nàng.Kể từ sau khi cột hai cái đai sắt lên chân, trừ bỏ lúc tắm rửa tháo nó ra để ở ngoài ngay cả lúc ngủ nàng đều cột nó cho nên với huấn luyện như vậy ba tháng qua nàng quen với sức nặng hai chân.

      Thấy Tử Tình qua trước mặt họ, Tử Nguyên dừng tay liếc mắt nhìn nàng cái, thần sắc trong mắt mang theo vài phần phẫn hận.Mỗi khi nhìn thấy dấu răng khi bị cắn tay, đều muốn bắt nàng treo lên hung hăng đánh trận nhưng mà sư phụ giao hẹn với bọn họ, nếu ai dám lại động thủ với nàng chỉ là trừng phạt chút liền xong việc.Chính là vì như vậy cho nên bọn họ mới thể nhịn xuống!

      Tử Cầm nhìn cái, : "Nhị sư huynh, ba tháng rồi, huynh còn suy nghĩ làm sao để thu thập nàng sao? Hay là thôi ! Miễn cho lại chọc cho sư phụ tức giận."

      "Ta hiểu, vì sao sư phụ lại bất công như vậy? Tuy rằng người luôn nghiêm túc nhưng là đối với nàng lại tốt đến như vậy, dã nha đầu từ nông thôn ra như nàng rốt cuộc dựa vào cái gì mà lại làm cho sư phụ bất công như vậy?" Tử Sa chu cái miệng nhắn xong, vẻ mặt tức giận bất bình: "Chúng ta đều là xuất thân từ danh môn thế gia, có điểm nào so ra kém với nha đầu kia chứ?

      Tử Lập nhìn phương hướng Tử Tình rời , thấp giọng : "Kể từ lần đó trở , là nàng hề chuyện cùng chúng ta câu nào, cũng gọi tiếng sư huynh nào nữa." Ngày đó, nàng ở trước mặt sư phụ gọi bọn họ là sư huynh nữa, cũng coi bọn họ là sư huynh, nàng hề liếc mắt nhìn bọn họ thêm cái nào, cho dù qua bên người họ cũng theo chân bọn họ chuyện.Nghĩ vậy, khỏi cảm thấy có chút ảm đạm, nếu lúc ấy đứng ra giúp nàng có lẽ nàng trở thành như vậy.

      "Hừ! Ai thèm làm sư huynh của nàng? Nàng tới Lăng Phong sơn hơn ba tháng rồi, ngươi xem ngày ấy sư phụ dạy nàng bộ Thanh Phong kiếm pháp kia, cho tới bây giờ nàng vẫn còn học chiêu thứ nhất.Với cái bộ dáng kia của nàng, tốt nhất là vẫn nên có quan hệ gì với nàng tốt hơn, miễn cho lại mất mặt xấu hổ." Tử Kiệt thấy mấy người đều ngừng lại nghị luận, chính mình cũng dừng tay, hai tay ôm ngực lạnh giọng hừ tiếng.

      Nghe như thế, mấy người mới nhớ tới Tử Tình đúng là vẫn luyện chiêu thứ nhất của Thanh Phong kiếm pháp, Tử Lập hỏi Tử Nguyên đứng ở bên người: "Nhị sư huynh, kiếm pháp của huynh là tốt nhất trong mấy người chúng ta, huynh cảm thấy Tử Tình đem chiêu thứ nhất của Thanh Phong kiếm pháp luyện được như thế nào?"

      Vừa nghe lời này, ánh mắt mấy người đều dừng lại người Tử Nguyên.Mấy người bọn họ tuy rằng cũng tập kiếm pháp nhưng dù sao đây cũng phải là sở trường của họ cho nên cũng nhìn ra được Tử Tình học chiêu thứ nhất kia tới mức nào, bất quá học ba tháng mà vẫn còn học chiêu kia phỏng chừng toàn bộ Thanh Sơn cũng có ai ngu dốt giống như nàng.Phải biết rằng tu luyện chỉ cần thiên phú mà càng phải có ngộ tính, nếu tìm được tinh tuý trong đó cho dù nàng biết trọn vẹn bộ kiếm pháp cũng phát huy ra uy lực của bộ kiếm pháp kia.

      "Thiết! Với cái bộ dạng kia của nàng, luyện ba tháng rồi mà vẫn còn luyện chiêu thứ nhất, điều này phải quá ràng rồi sao? Vậy mà còn phải hỏi nữa sao?" Tử Nguyên khinh miệt xong, vẻ mặt hèn mọn. ở Thanh Sơn này cũng vài năm rồi nhưng mà chưa từng thấy người nào lại ngu dốt như nàng, học đến ba tháng rồi mà vẫn còn học chiêu thứ nhất, phỏng chừng là có luyện thêm mười năm nữa cũng luyện ra cái bộ dạng gì.

      Mà khi mấy người chuyện, Tử Tình hai tay mang theo hai thùng nước chậm rãi tiêu sái trở về.Bộ pháp nàng trầm ổn, hai tay xách lấy hai thùng nước, đường ổn định hai vai lắc, mang theo hai thùng nước giọt cũng đổ ra ngoài.Chính là, với mấy người đối với nàng tồn tại khinh miệt từ trong thâm tâm kia ai chú ý đến điểm này.

      Lăng Thành từ trong nhà tranh ra lại chú ý tới, chỉ chú ý tới điểm này mà còn chú ý tới hơi thở người nàng có chút giống.Đoạn đường từ nơi này tới bên dòng suối, nàng dẫn theo hai thùng nước nhưng hơi thở lại rất vững vàng, vội gấp, chỉ cần điểm này cũng đơn giản. thể tưởng tượng được chỉ ba tháng ngắn ngủi thế nhưng nàng lại có tiến bộ như vậy, thiên phú tu luyện như vậy thực phải là người bình thường có thể so sánh bằng.

      "Sư phụ!"

      Nhìn thấy sư phụ của bọn họ ra, mấy người Tử Nghiễn vội vàng đứng thẳng thân thể cung kính gọi tiếng, sau khi nghe tiếng, mấy người vội vàng trở về tu luyện.Tử Nghiễn kêu Tử Lập làm đối thủ của , luyện tập quyền pháp mới học gần đây, mà Tử Nguyên cùng Tử Cầm lại khoa tay múa chân, hai người quá chiêu, muốn tăng lên sức chiến đấu cùng với lực phản ứng thông qua thực chiến.Tử Lập luyện tập đánh ám khí, Tử Sa khinh công tốt hơn bên quăng mấy viên đá lên trung, làm cho Tử Kiệt bắn ám khí ra trong nháy mắt, lấy điều này để luyện nhãn lực, thủ lực cùng với độ chính xác cho .

      Tử Tình tới, thấy được , liền giọng gọi tiếng: "Sư phụ."

      "Ân." Lăng Thành gật gật đầu, ánh mắt dừng người nàng hồi rồi mới dời .

      Đem nước mang về đổ vào trong lu nước, nàng lại vừa đến bên dòng suối vừa nghĩ, chờ thời điểm sắc trời trễ chút, bọn họ đều trở về lại cùng sư phụ ! Đến lúc đó nàng muốn hỏi chút ngày đó là ai cứu nàng? Là ai đem nàng đưa đến nơi này?

      Lăng Thành thu hồi ánh mắt người nàng, dừng lại người luyện tập ở bên kia, nhìn tiến độ của bọn họ, ánh mắt vi tránh.Trong số mấy đồ đệ của , thân thủ Tử Nguyễn cùng Tử Nguyên đều sai, chính là thiên phú tu luyện của hai người cũng là hữu hạn.Tử Nghiễn tuy rằng quyền pháp vững chắc nhưng là cũng biết ứng biến, biết vận dụng linh hoạt sở học, mà Tử Nguyên kiếm pháp tuy rằng sai nhưng mà tâm cao khí ngạo, điều này đối với người tu luyện mà là tối kiêng kị.

      Các nàng nhớ click quảng cáo ủng hộ Cung Quảng Hằng nha!!!
      Tuyết Nguyệt thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 31: Ngộ tính của ngươi cao
      Edit: Ớt Chỉ Thiên


      "Sư phụ, con có chút , tại sao mà ám khí con bắn ra ngoài, nhắm trúng mục tiêu nhưng mà lực đạo lại khống chế được, mà vận dụng đúng lực đạo lại đánh trúng mục tiêu, đây là có chuyện gì?" Tử Kiệt tới trước mặt Lăng Thành hỏi, bởi vì gần đây luyện đến luyện nhưng vẫn có cảm giác thuận tay, bản thân lại giải thích được là có vấn đề ở đâu.Sư huynh bọn họ cũng học ám khí, tự nhiên cũng có cách nào giải quyết nghi hoặc của , cho nên chỉ có thể hỏi sư phụ.

      Nghe vậy, Lăng Thành nhìn cái, trầm giọng : "Ngươi làm thử lần cho vi sư nhìn xem." xong, khoanh tay đứng ở bên.

      "Dạ!" Tử Kiệt lên tiếng, ý bảo Tử Sa chuẩn bị sẵn sàng.

      Mà mấy người vốn dĩ luyện tập nghe được Tử Kiệt như vậy cũng ngừng tay lại tò mò nhìn.Hai ngày nay bọn họ cũng nghe Tử Kiệt ám khí của bắn có vấn đề, nếu phải lực đạo chế tốt cũng là bắn trúng mục tiêu, nghe thấy sư phụ muốn chỉ điểm cho , bọn họ tự nhiên cũng phải ở bên nhìn.Bọn họ phát vấn đề sư phụ làm thế nào mà phát ?

      "Tam sư huynh, có thể bắt đầu." Tử Sa xong, trong tay cầm ít viên đá , chuẩn bị tung vào giữa trung.

      "Hảo, vậy bắt đầu !" Tử Kiệt xong, chuẩn bị bắn ra ám khí, nghĩ lúc này lại nghe được thanh của sư phụ .

      "Chậm ." Lăng Thành liếc mắt nhìn cùng Tử Sa cái, khuôn mặt nghiêm túc làm cho người ta nhìn ra suy nghĩ cái gì?

      Nghe được lời của , Tử Kiệt giật mình, quay đầu hỏi: "Sư phụ, làm sao vậy?" phải là muốn bắt đầu sao? Làm sao lại kêu ngừng lại?

      "Ngươi bình thường đều là luyện như thế này?" Lăng Thành hỏi, trầm thấp thanh mang theo cỗ uy nghiêm, ánh mắt dừng ở người Tử Kiệt.Vừa rồi khi từ nhà tranh ra liền thấy (TK)luyện như vậy, bất quá nghĩ là lúc nhàn rỗi thả lỏng chút thôi, ai ngờ Tử Kiệt lại tưởng luyện như vậy cho xem. nhớ , dạy (TK)cách luyện ám khí như thế nào, sao lại luyện thành cái dạng này?

      Bị hỏi như vậy, Tử Kiệt ngẩn người, rồi sau đó gật gật đầu : “Đúng vậy!" Luyện như vậy có vấn đề gì sao?

      Nghe vậy, Lăng Thành ninh mày, trầm giọng hỏi: “Ngày đầu tiên khi vi sư dạy ngươi ám khí, cũng qua cách luyện như thế nào.Mới đầu ngươi cũng luyện như vậy, nhưng tại làm sao lại biến thành như thế này?” Thanh trầm thấp, dường như mang theo cỗ bất mãn, ánh mắt nghiêm túc kia thẳng tắp dừng ở người Tử Kiệt khiến chột dạ thôi.

      Thấy (TK)cúi cúi đầu tránh ánh mắt của , Lăng Thành đột nhiên mở miệng : “Đem hai con chim bay trời đánh xuống!”

      Vừa nghe lời này, Tử Kiệt vội vàng nhìn lên trời, nhìn thấy hai con chim bay giữa trung kia, vội vàng bắn ám khí hướng về chúng nó. Ai ngờ ám khí lại bắn qua người hai con chim kia, chỉ có cọng lông chim lắc lư bay xuống dưới, vừa vặn rơi xuống đỉnh đầu .

      Mấy người ở bên nhìn thấy muốn cười mà dám cười, bởi vì sau khi sư phụ nhìn thấy ám khí Tử Kiệt bắn ra, khuôn mặt hàng năm đổi kia trở nên đen thui, phỏng chừng nếu lúc này bọn họ dám cười ra tiếng nhất định xong.

      “Ngươi xác định là có luyện tập?” Lăng Thành trầm giọng hỏi, ánh mắt sắc bén dừng ở người của , giống như muốn đem nhìn thấu, có điểm doạ người.

      Tử Kiệt vội vàng gật gật đầu : “Có! Sư muội vẫn giúp đỡ con luyện tập, những vật từ trong tay nàng tung ra, bình thường con vẫn đều đánh trúng, chính là lực đạo nắm giữ được tốt lắm.”

      "Xem ra ngươi vẫn hiểu được vấn đề nằm ở nơi nào.Luyện ám khí giống như ngươi có luyện mười năm nữa được cái gì." Lăng Thành xong, ánh mắt đảo qua người , khoé mắt thoáng nhìn thấy Tử Tình ở cách đó xa xách theo hai cái mộc dũng trở về.

      "Sư phụ, ngài có thể hơn chút ? Con vẫn chưa hiểu." Tử Kiệt gãi gãi đầu, hiểu được những lời của là có ý gì? Là ám khí của luyện chưa tốt? Luyện mười năm nữa cũng luyện thành cái gì sao? Nhưng là trong số mấy người ám khí của xem như là tốt nhất rồi, bình thường đều là trăm phát có chín mươi phát bắn trúng, chỉ là vừa rồi ở trước mặt sư phụ đạt được tiêu chuẩn như bình thường.

      Lăng Thành liếc mắt nhìn : "Trước khi muốn giết ngươi có ai cho ngươi muốn giết ngươi cả.Nếu mắt, tâm, tay ngươi thể phối hợp được ngươi cũng cần luyện ám khí nữa.Ngươi để cho Tử Sa giúp ngươi tung đá vào trung, nhưng đó căn bản phải là luyện tập.Bởi vì nàng muốn cho ngươi biết, nàng chuẩn bị tuỳ thời cơ ra tay, mà ngươi cần phải chuẩn bị sẵn sàng.Hôm nay ngay cả hai con chim bay trung kia ngươi cũng bắn hạ được ngày khác nếu đối phương là kẻ muốn giết ngươi, chỉ cần ngươi thất thủ cái cũng làm mất tiên cơ.Song phương đối chiến ngươi hẳn là phải chết mà cần nghi ngờ!"

      Nghe như vậy, mấy người ở bên vốn dĩ muốn cười mà dám cười thần sắc đều trở nên nghiêm trọng hơn, bởi vì phen dạy bảo này của sư phụ chỉ hữu dụng với Tử Kiệt mà cũng đồng dạng có ích lợi cho bọn họ. Nếu như bọn họ thể chuẩn bị tinh thần vững vàng để bảo vệ tính mạng, tay mắt linh hoạt để vận dụng võ công của mình ở thời điểm đối phó với địch nhân kẻ nằm xuống kia vô cùng có khả năng là chính bọn họ!

      Bị như vậy, trong lòng Tử Kiệt đột nhiên oanh tiếng nổ tung, trong nháy mắt hiểu ra vấn đề nằm ở chỗ nào.Quả nếu là đối địch, địch nhân có khả năng cho biết khi nào ra tay, nếu thể chuẩn xác lấy mạng đối phương trước khi chúng kịp ra tay người phải chết chính là !

      Ý thức được điểm này, sau lưng khỏi nổi lên tia hàn ý, cỗ sợ hãi dâng lên trong lòng.Nếu hôm nay sư phụ chỉ ra điểm này, mà chính cũng có cách nào hiểu được hậu quả thể chịu nổi!

      Lập tức, vội vàng áy náy quỳ xuống: "Sư phụ, đồ nhi biết sai rồi! Đồ nhi ngày sau nhất định tái phạm sai lầm như vậy!" Sai lầm như vậy, lần cũng đủ.

      Lăng Thành nhìn cái, trầm giọng : "Ám khí chú trọng ở tinh, chuẩn, nhanh, mắt tâm và tay phối hợp chính xác.Tuy rằng ngươi cần luyện tập thêm nhưng mà ngộ tính cao, cho nên hảo hảo hiểu thấu đáo !" Thanh rơi xuống, ống tay áo phất cái, xoay người rời .

      Nghe bọn họ , Tử Tình nâng mâu nhìn về phía thân ảnh xa kia. hiểu sao, nàng cảm thấy những lời vừa rồi sư phụ chỉ cho mình Tử Kiệt mà còn cho nàng nghe.Nhìn đến dần rời , nàng nghĩ nghĩ, buông hai cái mộc dũng trong tay xuống, theo phía sau .

      Mà Tử Kiệt nghe xong những lời của , kinh ngạc nhìn thân ảnh rời , sửng sốt mất nửa ngày mới chậm rãi đứng lên, nhìn chim chóc bay bầu trời kia, ám khí trong tay lại tung ra, thế nhưng vẫn cứ bắn trật, khỏi cắn chặt răng, nắm chặt quyền ra sau núi.

      "Tam sư huynh!"

      Tử Sa gọi, muốn theo sau nhưng lại bị bọn họ kéo lại: "Để cho yên tĩnh lát ! Bị sư phụ như vậy, chỉ sợ trong lòng cũng dễ chịu gì." Tử Kiệt tự tôn rất cao, nay ở trước mặt nhiều người như vậy ngay cả hai con chim cũng bắn trúng, lại bị sư phụ phê bình ở trước mặt là ngộ tính của cao, chỉ sợ là trong lòng rất khó chịu !

      Các nàng nhớ click quảng cáo ủng hộ Cung Quảng Hằng nha!!!
      Alice Nguyen, Tuyết Nguyệtlhngan0401 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 32: hổ là Mặc Thành Hiên
      Edit: Ớt Chỉ Thiên


      "Có việc?" Lăng Thành tới chỗ râm mát dưới cây đại thụ rồi ngừng lại, quay người nhìn về phía Tử Tình ở phía sau xa.

      Thấy mở miệng hỏi, Tử Tình dừng chút, lên phía trước : " Sư phụ, Tử Tình có chuyện muốn mời người hỗ trợ." Vốn nghĩ đợi tới đêm nay, nhưng nghĩ lại sư phụ bình thường đều nghỉ ngơi rất sớm nên buổi tối tốt nhất nên quấy rầy.Thấy mình về phía bên này, chính mình mới theo lại đây.

      Ánh mắt Lăng Thành thâm trầm, nâng mâu nhìn về Tử Tình đứng trước mặt, thấy ánh mắt nàng tránh dời, thở ra hơi, trầm giọng hỏi: "Chuyện gì?"

      "Tử Tình muốn nhờ sư phụ gửi lời cho phụ thân con, cho ông biết con còn sống."

      Nghe như thế, Lăng Thành cũng kỳ quái.Ngày đó khi nàng bị người nọ đưa tới đây cũng cho biết thân thế của Tử Tình, bất quá theo ngôn hành cử chỉ hằng ngày của nàng cũng có thể thấy được nàng phải là đệ tử nhà dân chúng bình thường, mà vô cùng có khả năng là tiểu thư của thế tộc nào đó.Bất quá, hằng năm đều ở trong Lăng Sơn phong, cũng có ý hỏi thăm thân thế của nàng, càng thám thính lai lịch của nàng

      Kể từ ngày nàng vừa tỉnh lại tới nay, khi nàng muốn xuống núi, biết tuy rằng nàng trải qua sinh tử nhưng nhất định là vẫn có thân nhân ở đời.Nếu đứa bé như nàng làm sao mà lúc nào cũng tưởng rời khỏi nơi này để về nhà, đoán rằng nhất định nàng mở miệng nhờ đưa tin hộ nàng, chính là nghĩ tới nàng lại đợi tới ba tháng sau mới đến với .

      Ánh mắt thâm trầm loé loé, Lăng Thành cất bước về phía trước vài bước rồi mở miệng : "Thanh Sơn tuy rằng cho đệ tử ra ngoài, nhưng lại có thể giúp đệ tử gửi thư.Nếu ngươi muốn mang thư về nhà, chỉ cần viết thư sau đó giao cho những người xử lí chuyện này, bọn họ đem thư đưa đến nhà ngươi.

      Nghe vậy, Tử Tình yên lặng nhìn bóng dáng của , trong đôi mắt bình tĩnh lên tia quang mang , mở miệng : "Sư phụ, Tử Tình chỉ muốn nhờ mình sư phụ.Người khác, Tử Tình tin được." Bọn hắc y nhân từ nơi bí mật nào đó, nếu hành tung của nàng bại lộ, chẳng khác nào cho bọn chúng cơ hội để xuống tay.Trước khi nàng trở nên cường đại hơn, nàng tuyệt đối làm cho chính mình lại trải qua chuyện tình như vậy thêm lần nữa!

      Nghe như thế, Lăng Thành dừng cước bộ, quay đầu nhìn nàng cái sâu, từ trong đôi mắt bình tĩnh kia thấy được tín nhiệm cùng với lòng, trong ngực dường như có cái gì xẹt qua, cỗ cảm giác xa lạ bắt đầu dâng lên trong lòng, thanh trầm thấp tự chủ được theo từ trong miệng mà ra: "Được rồi! Ngươi , sư phụ nên đem lời nhắn này gửi tới nơi nào?"

      "Tử Tình muốn sư phụ giúp Tử Tình giữ bí mật thân phận, trước khi chưa tìm được kẻ thù, Tử Tình nghĩ làm cho bọn họ biết con còn sống."

      "Ân, có thể."

      biết nàng có huyết hải thâm cừu, bằng làm sao mà còn tuổi lại có được đôi mắt bình tĩnh lại mang theo bi thương như vậy.Mới chỉ ba tháng ở chung nhưng trí tuệ, nhẫn cũng với khắc khổ của nàng lại làm cho tình thích nàng, nếu nàng mở miệng tự nhiên vì nàng mà giữ kín bí mật thân phận cho nàng.

      Tử Tình lộ ra mỉm cười: "Cám ơn sư phụ." Thanh mang cười dừng lại chút, : "Vậy thỉnh sư phụ đem tin tức con còn sống đến cho Bích Lạc sơn trang Trang chủ Mặc Thành Hiên.Sư phụ chỉ cần cho cha con rằng con còn sống là tốt rồi, làm cho người cần phải lo lắng cho con, đến thời điểm thích hợp, con tự nhiên trở về."

      Nghe như thế, Lăng Thành khỏi kinh ngạc nhìn nàng cái: "Ngươi là nữ nhi của Mặc Thành Hiên cùng Tuyết Nhu ?"

      "Sư phụ nhận thức cha mẹ con sao?" Tử Tình cũng kinh ngạc hỏi.Theo nàng biết, sư phụ bình thường rất ít ra Lăng Phong sơn, làm sao có thể nhận thức cha mẹ nàng ?

      Lăng Thành lắc đầu : ", vi sư biết cha mẹ ngươi, nhưng mà Mặc Thành Hiên xuất sư từ Thiên Sơn, chính nghĩa lẫm nhiên, cương trực công chính.Mười năm trước, là nhân vật phong vân của Thiên Sơn, thanh danh của vi sư tự nhiên là cũng có nghe qua, tay sáng lập Bích Lạc sơn trang, càng đem Bích Lạc sơn trang phát dương quang đại.Lục đại môn phái chia làm nhất thành nhị bảo tam trang tứ lâu ngũ môn mười phái tất cả, trong đó Bích Lạc sơn trang là đứng đầu trong tam trang, tự nhiên là ai ai cũng biết."

      Thanh của rơi xuống, bỗng nhiên lại giống nhớ tới cái gì liền hỏi: "Ngươi ngươi cùng mẫu thân ngộ hại, hay là Tuyết Nhu muốn..."

      Tử Tình ảm đạm gật gật đầu, trong thanh mang theo vài phần bi thương: "Mẫu thân vì bảo hộ con thân nhiễm máu tươi, Tiểu Nhan sinh cùng năm với con bị đẩy dời thay thế con chết.Mạng của con là do mấy người các nàng lấy sinh mệnh của chính mình đổi lấy."

      Nàng xong, bỗng nhiên ngẩng đầu lên, trong đôi mắt bình tĩnh mang theo u quang thâm trầm, hai tay giấu trong ống tay áo nắm chặt thành quyền : "Sư phụ, con quyết làm cho chính mình trải qua chuyện tình tương tự như vậy thêm lần nữa! Thời điểm trước khi con còn chưa có năng lực bảo hộ chính mình, lúc con còn chưa có năng lực bảo hộ những người con muốn bảo hộ, con nhất định làm cho những người đó biết con còn sống!"

      Lăng Thành nhìn nàng sâu, vươn tay vỗ vỗ đầu nàng: "Yên tâm ! Sư phụ biết phải như thế nào, thôi! Hảo hảo luyện tập Thanh Phong kiếm pháp, tuy rằng chỉ có chín chiêu nhưng nếu nắm giữ được tinh tuý của bộ kiếm pháp này, cộng thêm vận dụng nội công tâm pháp hùng hậu trong thiên hạ người có thể đả thương ngươi vốn có mấy người"

      "Là." Tử Tình lên tiếng, liễm hạ đôi mắt, rồi mới xoay người rời .

      Nhìn thân ảnh nho của nàng rời , Lăng Thành khỏi khẽ thở dài tiếng.Nàng bất quá cũng chỉ là đứa năm tuổi, lại bởi vì trải qua chuyện như vậy cho nên mới mất hồn nhiên của của hài đồng.Giang hồ tinh phong huyết vũ cho tới bây giờ cũng chưa từng dừng lại, muốn bảo hộ mình, bảo hộ những người quan trọng điều cần thiết nhất là làm cho chính mình trở nên cường đại.Nàng có quyết tâm, lại có trí tuệ như vậy, tin tưởng ngày nàng bộc lộ tài năng chắc chắn làm rung động tứ đại danh sơn, làm mọi người trong thiên hạ khiếp sợ...

      Thời điểm màn đêm buông xuống, bóng dáng tránh được hộ vệ của Bích Lạc sơn trang, tới bên trong sơn trang, tìm kiếm người mình cần tìm.Bóng dáng này phải người khác mà chính là Lăng Thành, sư phụ của Tử Tình.Vì đáp ứng giúp nàng, liền nghĩ giúp nàng làm tốt sớm chút cho nên khi Tử Tình xoay người rời , cũng xuống Thanh Sơn, hướng về phía Bích Lạc sơn trang.

      Thanh Sơn cùng Bích Lạc sơn trang cách nhau khá xa, nếu phải có phi hành huyễn thú, căn bản có khả năng đến nơi này nhanh như vậy.Sau khi thu hồi huyễn thú ở địa phương có người, liền lặng yên tiếng động tiềm nhập vào Bích Lạc sơn trang.Tử Tình chỉ nhắn cho mình Mặc Thành Hiên biết, tự nhiên là thể kinh động người khác.

      Tìm được chủ viện, liền nhìn thấy Mặc Thành Hiên vẻ mặt bi thương mình đứng trong viện, khi Lăng Thành thân nhảy lên cái cây trong viện theo hơi thở huyền khí người khởi động khiến cho Mặc Thành Hiên phát .

      Chỉ thấy trong nháy mắt thu hồi hết bi thương cùng thương cảm trong mắt, ánh mắt sắc bén giống như lợi kiếm đảo qua sân, uy áp người giờ phút này phát ra mãnh liệt giống như từng đạo hàn băng ngàn năm, ở giữa trung dao động từng đợt hơi thở sắc bén, từ trong ánh mắt chứa nồng đậm uy áp của bắn về phía khoả đại thụ kia.Trong lúc nhất thời, bởi vì dòng khí phụt ra mà làm cho lá cây lay động phát ra thanh sàn sạt, trong khí cũng bởi vì cỗ huyền khí tràn ngập năng lượng này mà trở nên áp lực hơn, giống như là có cỗ cường đại áp lực áp bách hướng về phía khoả đại thụ kia: "Ai!" Thân hình di động, khi chuẩn bị đánh tới thân ảnh ở cây kia, người thân trong bóng đêm kia truyền đến tiếng lại làm cho dừng lại động tác, hơi thở sắc bén người phóng xuất ra cũng vì thế mà thu liễm lại, hoá thành dòng khí hùng hậu, quấn quanh thân thể .

      " hổ là Bích Lạc sơn trang Trang chủ Mặc Thành Hiên, ngay cả hơi thở của ta cũng có thể phát ra, quả nhiên là danh bất hư truyền." Lăng Thành đứng ở nhánh cây, thân hình bị đám lá cây tươi tốt che trụ, hắc ám thành nguỵ trang của , làm cho người ta thể thấy là ai? Càng nhìn tới tán thưởng quang mang trong mắt .

      Các nàng nhớ click quảng cáo ủng hộ Cung Quảng Hằng nha!!!

      P/S: Hôm nay ta bận nên post hơi muộn tí :) Nhưng mà mai vẫn post bài lúc 8h tối như hứa nha mọi người!
      Alice Nguyen, Tuyết Nguyệtlhngan0401 thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 33: Nữ nhi của ngươi còn sống
      Edit: Vân
      Beta: Ớt Chỉ Thiên

      Cảm giác được thân người nọ có sát khí, Mặc Thành Hiên cảm thấy kỳ lạ, người này đêm khuya xâm nhập vào Bích Lạc sơn trang, nhưng người lại mang theo chút sát khí nào, nhưng người nọ xuất ở đây ràng là vì mà đến. Lập tức, mở miệng cất lên thanh trầm thấp chậm rãi hỏi: "Các hạ đêm khuya đến thăm, biết là có chuyện gì?" Có thể thần biết quỷ hay xâm nhập vào Bích Lạc sơn trang, xem ra người này đơn giản.

      "Hôm nay ta tới đây, chính là chịu người khác ủy thác, chuyển đến cho Mặc trang chủ mấy câu ." Lăng Thành chậm rãi , ánh mắt xuyên thấu nhìn qua những tán lá cây trước mặt, rồi dừng lại người nam tử đứng khoanh tay kia.

      "Nga? biết là chịu người nào nhờ vả? Muốn cái gì với ta?" Mặc Thành Hiên hỏi, cảm thấy rất là kinh ngạc, người có thực lực bất phàm như vậy nhưng lại đến nhắn lời cho ? Là dạng người gì có thể làm cho ta đến nhắn lời cho ? Nhưng là muốn nhắn cái gì? Vì sao lại phải đến vào đêm khuya?

      Ánh mắt Lăng Thành dừng lại người Mặc Thành Hiên đứng khoanh tay, trầm giọng : "Nữ nhi của ngươi, Mặc Thanh Tư"

      "Cái gì?" Nghe như thế, Mặc Thành Hiên thể tin được, vẻ mặt uy nghi ban đầu hoàn toàn thay đổi khi nghe được tin Mặc Mặc còn sống, kích động trong mắt khó có thể che giấu được, thân thể càng vì kích động mà nhịn được run run lên, thanh mang theo niềm vui sướng cẩn thận hỏi: "Ngươi là nữ nhi của ta còn sống? Mặc Mặc của ta còn sống? Vậy phu nhân của ta đâu? Phu nhân của ta đâu?"

      Nhìn thấy thể nén nổi kích động cùng vui sướng, trong lòng Lăng Thành than tiếng. Con người sắt đá cũng có khi nhu tình, Mặc Thành Hiên là nam tử khí khái, cương trực, căm ghét a dua xu nịnh, có tiếng thương thê tử và nữ nhi. Có thể dễ dàng tưởng tượng được đau lòng như thế nào khi hai người thân nhất của lại gặp chuyện như vậy.

      "Phu nhân ngươi chết, nữ nhi của ngươi còn sống.Nàng nhờ ta cho ngươi, nàng sống tốt lắm, cần lo lắng cho nàng, chờ đến thời điểm thích hợp nàng tự nhiên trở về đoàn tụ với ngươi.Nhưng những hắc y nhân mai phục để giết bọn họ vẫn còn núp ở gần đây, nàng hy vọng trước khi nàng trở về ngươi đừng cho ai biết nàng còn sống"

      "Tiếp lấy" Lăng Thành xong, vừa lật tay liền phóng ra vật gì đó vọt nhanh tới. Đó là tín vật mà Tử Tình nhờ giao, nàng đây là vật cận thân của nàng, chỉ cần phụ thân nàng thấy liền biết được.

      Mặc Thành Hiên duỗi tay, tiếp được vật gì đó từ chỗ tối phóng tới, vừa mở bàn tay ra liền thấy được chiếc kẹp tóc nho , đó là thứ mà mua cho Mặc Mặc trong lần ra ngoài, Mặc Mặc vẫn luôn đeo tóc, nhìn thấy chiếc kẹp tóc này, trong hốc mắt nhịn được trào ra nước mắt. Mặc Mặc còn sống... Đứa của cùng với Nhu Nhi còn sống...

      Lăng Thành liếc mắt nhìn vẻ mặt buồn vui thay đổi liên hồi của Mặc Thành Hiên cái xong, dưới chân liền đạp phong mà , trong nháy mắt biến mất trong đêm đen...

      "Nhu Nhi chết? Nhu Nhi chết?"

      Khi Lăng Thành rời , Mặc Thành Hiên giống như mất hồn ngã ngồi xuống bên cạnh bàn, tia hi vọng cuối cùng trong đáy lòng hoàn toàn bị đánh tan, trong tâm khảm vẫn luôn nguyện tin tưởng chuyện Nhu Nhi cùng Mặc Mặc chết.Nhưng mà tối nay người nọ đánh nát tia hy vọng được chôn sâu trong đáy lòng , nay vừa buồn vừa vui, buồn là vì người nhất còn đời này nữa, vui là vì đứa con của cùng nàng vẫn còn bình an...

      Đó là loại tâm tình như thế nào? Vào thời điểm mất hết can đảm, lại cho hy vọng, cho lý do để sống sót. Nhu Nhi của mất, nhưng đứa của cùng Nhu Nhi vẫn còn sống, để cho mẹ con nàng trải qua lần đau khổ rồi, nên tuyệt đối thể lại để cho Mặc Mặc trải qua thêm lần nữa! bảo hộ nàng, bảo hộ đứa của cùng với Nhu Nhi...

      Nắm chặt chiếc kẹp tóc nho kia trong tay, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đêm có vô vàn những tinh quang lóe sáng, tiếng động : Nhu Nhi, nàng yên tâm ! Ta nhất định bảo vệ tốt nữ nhi của chúng ta, nàng nhất định phải chờ ta, chờ ta báo thù cho nàng, chờ khi nữ nhi của chúng ta trưởng thành, có năng lực tự bảo vệ mình ta liền đem Bích Lạc sơn trang này giao cho con, sau đó tìm nàng...

      Từ những ngày sau đó, trong Bích Lạc sơn trang, Mặc Thành Hiên vận thân hoa y cẩm phục giống như hoàn toàn thay đổi trong đêm, còn dáng vẻ suy sút như những ngày gần đây mà khôi phục trở lại thân uy nghi sắc bén ngày xưa, thậm chí nếu so với ngày xưa chỉ có hơn chớ kém.

      "Ta để cho các ngươi điều tra thân phận và chỗ ở của những tên hắc y nhân, các ngươi tra ra cái gì rồi?" Ngồi vị trí chủ thượng, ánh mắt Mặc Thành Hiên chứa uy nghiêm dừng lại người vài tên ám vệ quỳ gối giữa đại đường, thanh trầm thấp mang theo uy nghi cường giả, cả người lộ ra cổ uy áp làm cho người ta ngay cả thở cũng cảm thấy khó khăn.

      Vài tên ám vệ quỳ gối bên dưới bị chấn ép bởi cỗ uy áp cường đại đến ngay cả đầu cũng dám ngẩng lên, chỉ nghe được thanh cung kính nhưng lại có chút giọng truyền ra từ miệng tên cầm đầu trong đám ám vệ: "Hồi chủ tử, thuộc hạ thể tra ra chỗ của những người đó, bọn họ giống như hoàn toàn biến mất, lưu lại chút bóng dáng nào, nên có khả năng tìm ra!"

      Chủ tử để cho bọn họ điều tra, nhưng bọn điều tra gần ba tháng nay, đừng ngay cả chỗ ở của phu nhân cùng tiểu thư nay còn chưa tìm được, ngay cả chút tin tức của bọn sát thủ cũng hoàn toàn có, lần đó bị mai phục là vào lúc đêm khuya, chung quanh đó lại có người nào lên núi, hơn nữa những người đó ràng là có chuẩn bị mà đến, tìm lâu như vậy mà cái gì đều tìm được, là thẹn với tín nhiệm của chủ tử.

      " lưu lại chút bóng dáng nào? thể tìm ra?" Mặc Thành Hiên lặp lại hai câu này, liếc mắt nhìn xuống mấy người quỳ gối bên dưới cái, trầm thấp : "Những kẻ đó ràng phải là sát thủ bình thường, lại càng phải là người bình thường.Ta từng xem qua trường nơi đó, có được thân thủ như thế thực lực của những người đó tuyệt đối phải cao hơn Thanh Võ Thánh, nếu Nhu Nhi cũng bị bọn họ giết chết!"

      Ngón tay gõ gõ lên những trang hồ sơ mặt bàn, phát ra những thanh thanh thúy, nhíu nhíu mày, trong mắt mang theo những suy nghĩ sâu xa, bỗng nhiên mở miệng : "Đối phương có được sát thủ như vậy, tất nhiên địa vị cũng thấp, các ngươi hãy thu phạm vi lại.Trước tiên nên điều tra những tổ chức sát thủ đại lục, để ý xem có tổ chức nào từng nhận được nhiệm vụ như vậy vào ba tháng trước!" cũng tin, lấy thực lực của Bích Lạc sơn trang mà lại thể điều tra ra chân tướng của việc này!

      "Dạ!"Mấy người quỳ bên dưới cung kính lên tiếng.

      Mặc Thành Hiên liếc mắt nhìn bọn họ cái, lại : "Mặt khác, hãy phái ra đội nhân mã thầm hỏi thăm chỗ ở nhà mẹ đẻ của phu nhân, có tin tức gì lại đến cho ta biết." Nhu Nhi gặp chuyện may ba tháng nay, nhưng nhà mẹ đẻ của nàng lại giống như hề biết được chút tin tức gì,đừng người thậm chí là lời nhắn cũng có thấy báo tới, như thế nào cũng cảm thấy có chút thích hợp.

      "Ân, đều lui ra !" phất tay cái, ý bảo bọn họ toàn lui xuống .

      Nghe được như thế, mấy tên ám vệ hưu tiếng phóng ra bên ngoài, trong chớp mắt biến mất vô tung. Mà trong lúc này, thanh của quản gia truyền tới từ bên ngoài: "Trang chủ, vị Lâm nương kia muốn gặp ngài."
      Alice NguyenTuyết Nguyệt thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 34: Lãnh khốc vô tình
      Edit: Ớt Chỉ Thiên


      Nghe như vậy, Mặc Thành Hiên ninh mày.Mấy ngày nay, sau khi tỉnh táo lại, suy nghĩ đến xuất của Lâm Uyển Thiến đêm hôm đó liệu có phải chỉ là trùng hợp? Hay là sớm an bài? Lúc gặp nàng trong đêm mưa sau khi thê nhi xảy ra chuyện, tiếp theo liền xảy ra quan hệ cùng với nàng, trong lòng cũng có tia hoài nghi, hoài nghi Lâm Uyển Thiến này tiếp cận là có mục đích.

      Mặc dù phái người thầm chú ý nhất cử nhất động của nàng nhưng vẫn thấy nàng có gì dị thường.Quan trọng nhất là, nữ tử tay tấc sắt như nàng, người bình thường có chút huyền khí, nếu thực là muốn phái người đến tiếp cận làm sao có thể phái nữ tử tay trói gà chặt đến được?

      cũng luôn suy nghĩ mãi, nếu có người tưởng tiếp cận vậy muốn lấy cái gì ở người ? Bích Lạc Sơn Trang  có gì khiến cho bọn muốn? phái người điều tra thân thế của nàng chút, tra được nàng ta là mồ côi, lưu lạc chung quanh, có chỗ dựa, thân thế của nàng giống như những gì nàng ta , có gì đặc biệt.

      Tuy rằng nhớ chuyện xảy ra đêm hôm đó, nhưng vết lạc hồng ánh vào đáy mắt kia, thân dấu vết sau đêm hoan ái kia cũng phải là có thể khống chế được.Lâm Uyển Thiến kia bộ dạng xinh đẹp nhưng cũng phải dạng người thấy sắc đẹp là nổi lên tà tâm, càng phải vì muốn gạt bỏ chuyện tình phát sinh mà tuỳ ý lấy tính mạng của ai đó.Vì chuyện hôm đó chỉ có thể mang nàng về Bích Lạc Sơn Trang tạm thời sắp xếp.

      Mấy ngày nay nàng vẫn an phận ở trong sân, làm sao mà hôm nay lại muốn gặp ? Dừng chút, thanh trầm thấp mang theo uy nghi của bậc thượng giả từ trong miệng mà ra: "Kêu nàng tiến vào."

      "Là!" Quản gia cung kính lên tiếng, rồi mới xoay người ra bên ngoài Chỉ trong chốc lát, dẫn gã nữ tử trẻ tuổi dung nhan xinh đẹp tới.

      Chỉ thấy nàng cúi đầu xuống, thỉnh thoảng lại vụng trộm nhìn xung quanh, mang theo vài phần khiếp sợ lại giống như mang theo vài phân hiếu kì, dung nhan xinh đẹp kia tinh xảo giống như đoá hoa nở rộ, mặc phát vãn khởi, bên chỉ cài mấy trang sức đơn giản, mấy sợi tóc vương hai bên má làm cho nàng thoạt nhìn tăng thêm phần quyến rũ. thân lụa mỏng màu xanh nhạt, vòng eo mảnh khảnh buộc sợi đai lưng cùng màu, bên hông mang theo dây kết dọc theo làn váy màu xanh, nhàng lay động theo từng bước của nàng.

      Đến trước của thư phòng quản gia liền dừng bước bộ, quay đầu nhìn nàng cái, thanh cứng nhắc nghe ra cảm xúc gì: "Lâm nương, Trang chủ ở trong thư phòng, chính ngươi vào thôi!" xong, quản gia liền xoay người cất bước rời .

      là Bích Lạc Sơn Trang quản gia, lại thân tín của trang chủ, tự nhiên biết lai lịch của họ Lâm này, cũng biết vì sao nàng lại xuất ở trong này cho nên trong lòng có cỗ kháng cự với nàng.Trang chủ phu nhân như thế nào mấy người cấp dưới như bọn họ đều xem ở trong mắt, nay nữ nhân này lại đột nhiên xuất ở phía sau thừa dịp hư mà vào khiến muốn cước đem nang đá ra!

      Người đứng bên trang chủ, đâu phải là nữ nhân tuỳ tiện như nàng có tư cách đứng chỗ cùng (MTH)? Nghĩ đến phu nhân ôn nhu hào phóng cùng với tiểu thư hoạt bát đáng , khỏi cảm thấy sinh ra cỗ bi thương.Người tốt giống như phu nhân cùng với đứa đáng như tiểu thư , cứ như vậy mà còn nữa...

      Lâm Uyển Thiến vội vàng thi lễ với quản gia, giọng xong: "Cám ơn quản gia." Thấy ngay cả đáp cũng đáp mà nhanh chóng xoay người rời , nàng cúi đầu, dừng chút, rồi mới lên phía trước gõ gõ cửa: "Cốc cốc."

      "Tiến vào!" Trong thư phòng, truyền đến thanh trầm thấp mà hàm chứa uy nghiêm của Mặc Thành Hiên.

      Lâm Uyển Thiến nghe xong, cúi đầu vào thư phòng, cúi người thi lễ với người ngồi phía : "Uyển Thiến bái kiến trang chủ."

       Thanh ôn nhu có thể kích khởi ý muốn bảo hộ của nam nhân, nếu lúc này nam nhân ngồi ở đây phải là Mặc Thành Hiên có lẽ khác.Chỉ tiếc là ở trong lòng Mặc Thành Hiên, vĩnh viễn chỉ có nữ nhân là Tuyết Nhu, đối với nữ tử xinh đẹp như hoa trước mặt này, ở trong mắt cũng chỉ là nữ nhân, có gì đặc biệt.

      "Quản gia ngươi muốn gặp ta, rốt cuộc chuyện gì?" hỏi thẳng, cũng thác bùn mang thủy(dây dưa lòng vòng), ánh mắt uy nghiêm dừng ở người nữ tử cúi đầu kia, trong lơ đãng lên tia chán ghét.

      Nghe vậy, Lâm Uyển Thiến mới mang theo vài phần sợ hãi ngẩng đầu lên nhìn : "Uyển Thiến vô y vô dựa, nhờ trang chủ chê đem Uyển Thiến về Bích Lạc Sơn Trang, làm cho Uyển Thiến có nơi cư trú, cần phải lưu lạc xung quanh bị người khi dễ, cho nên muốn giáp mặt cám ơn Trang chủ thu lưu chi ân, sau này tận tâm hầu hạ trang chủ."

      Nghe như thế, trong lúc nhất thời Mặc Thành Hiên trầm mặt xuỗng, ánh mắt lạnh lùng chứa uy nghi bắn về phía nữ tử vẫn cúi đầu mà đứng kia, thanh trầm thấp mang theo tia cảm tình : "Ta nghĩ, có chút ngươi hẳn là nên biết ràng."

      Nghe vậy, Lâm Uyển Thiến ngẩng đầu khó hiểu nhìn , giọng : "Trang chủ là có ý tứ gì?"

      Mặc Thành Hiên lạnh lùng liếc mắt nhìn nàng cái rồi : "Nếu phải chuyện xảy ra đêm hôm đó, ta có khả năng mang ngươi về Bích Lạc Sơn Trang ." xong, thanh dừng chút, thấy sắc mặt nàng trắng bệch sau khi nghe như thế, lại vẫn mở miệng tiếp mà mang theo tia cảm tình nào: "Nữ chủ nhân của Bích Lạc Sơn Trang  này cho tới bây giờ đều chỉ có người, là phu nhân Tuyết Nhu của ta.Cho dù nàng mất, ta cũng cho phép có nữ nhân khác đến thay thế vị trí của nàng, cho dù là thị thiếp cũng có khả năng!"

      từng đáp ứng với Nhu Nhi, cả đời này ngoại trừ nàng tuyệt đối có nữ nhân khác, cho dù là thị thiếp cũng tuyệt đối có.Nhưng đêm mơ hồ hôm đó làm chuyện thực có lỗi với Nhu Nhi, cho nên cho dù là vị trí thiếp thất hữu danh vô thực Bích Lạc Sơn Trang này cũng tuyệt đối có!

      Thanh của ngừng chút, ánh mắt chứa uy nghiêm của bậc thượng giả quét về phía Lâm Uyển Thiến vẻ mặt trắng bệch, trầm giọng : : "Ta có thể cho ngươi chỗ an thân, cho ngươi ở Bích Lạc Sơn Trang này cơm áo lo sống hết quãng đời còn lại, mà danh phận là có khả năng, cho nên ngươi tốt nhất nhận thức điểm này.Từ hôm nay trở , có việc gì an phận ở trong sân cần chạy loạn, Bích Lạc Sơn Trang thể so với bên ngoài, nếu ngươi có làm gì sai, đừng trách ta niệm chuyện tình đêm hôm đó mà đem ngươi đuổi ra sơn trang! ra ngoài !"

      Nghe được lời lãnh khốc mà vô tình kia của , Lâm Uyển Thiến suýt nữa đúng vững, bàn tay giấu trong ống tay áo bị móng tay đâm sâu vào lòng bàn tay, lại thể ngăn cản được đau cùng hận ở trong lòng.Vì tiếp cận , nàng trả giá nhiều như vậy, kết quả là lại chưa từng nghĩ tới cấp cho nàng danh phận.Nếu có danh phận, nếu thể tới gần , vậy tiếp theo nàng phải làm như thế nào?

      Các nàng nhớ click quảng cáo ủng hộ Cung Quảng Hằng nha!!!
      Alice NguyenTuyết Nguyệt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :