1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Lãnh Đế Độc Y - Hỏa Long Tịch (Tuyển editor)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 25: Mặc phụ chi đau (Nỗi đau của Mặc phụ)
      Edit: Ớt Chỉ Thiên


      "Xem xong rồi? Nhanh như vậy? Con ghi nhớ bao nhiêu a?" Lão giả ngừng ăn trái cây trong tay kinh ngạc nhìn nàng. quyển sách dày như vậy, có lẽ nhanh nhất cũng phải mất nửa tháng nàng mới xem hết !

      "Nhớ kỹ toàn bộ."

      "Khụ khụ, nhớ kỹ toàn, toàn bộ?" Lúc này lão giả rốt cuộc thể bình tĩnh được nữa, vì lời này của nàng mà suýt nữa bị nghẹn bởi trái cây trong miệng.

      "Ân." Tử Tình gật gật đầu : "Chỉ cần nhìn lần, con liền nhớ kỹ ." là gia gia của nàng, lại là người tâm đối đãi với nàng, tự nhiên cần gạt.

      Lão giả vừa nghe, kinh ngạc mở to hai mắt: " gặp qua là quên được? Ha ha ha, tốt quá, cứ như vậy, quá ba năm, con nhất định có thể học hết toàn bộ bản của gia gia!" vui sướng cười lớn, theo cây nhảy xuống : ", nếu muốn nhớ kỹ bản sách thuốc kia, hôm nay gia gia trước hết mang con nhận thức dược liệu kia.Tuy rằng sách có miêu tả bộ dạng của dược liệu nhưng mà con vừa mới học y, vẫn là nên xem bộ dáng thực tế của chúng dễ dàng bắt đầu hơn."

      "Dược liệu? Gia gia là chúng sinh trưởng ở núi này sao?" Tử Tình hỏi, ánh mắt dừng ở người .

      "Ân, Lăng Phong sơn này rất lớn, nơi nơi đều mọc đầy những dược thảo có ích, gia gia mang con xem thuận tiện học cách sử dụng chúng, khi nào con rảnh rỗi có thể thử chế dược.Phải biết rằng y giả những cứu được người, càng có thể giết người vô hình, tin tưởng lấy thiên phú của con đến vài năm liền có thể y độc song tu, trở thành nhân vật lợi hại tuyệt đỉnh!" Lão giả giống như nhìn thấy bộ dáng trưởng thành trong tương lai của nàng, vẻ mặt cười đến đắc ý cùng vui sướng.

      "Hảo." Tử Tình khẽ gật đầu, theo hướng về phía sau Lăng Phong sơn.

      ngày của ba tháng sau, bên trong Bích Lạc sơn trang.

      "Hỗn trướng! muốn ba tháng! Ba tháng! Các ngươi thế nhưng ngay cả chút tin tức đều tra ra? Ngay cả việc này đều làm được, như thế nào trở thành Bích Lạc sơn trang ám vệ!"

      Phẫn nộ thanh theo trong miệng Mặc Thành Hiên mà ra, thân hoa phục quý khí, khuôn mặt bình tĩnh tuấn lãng ngồi trong thư phòng, người phát ra nồng đậm uy áp cùng tức giận làm cho mấy tên ám vệ quỳ gối đất dám thở mạnh.Trong khí tràn ngập cỗ hơi thở cực kỳ áp lực.

      "Chủ tử bớt giận, tuy rằng lúc bọn thuộc hạ nhận được tin tức đuổi tới chỉ thấy mặt đất toàn là thi thể nhưng là có thân ảnh của tiểu thư cùng với phu nhân, tin chắc tiểu thư cùng với phu nhân vẫn còn sống!" gã ám vệ trầm giọng .

      Nghe như thế, cả người Mặc Thành Hiên liền giống như bị rút mất linh hồn, thất thần thào : "Còn sống? Những người đó thủ đoạn tàn nhẫn như vậy, các nàng làm sao có thể còn sống đây? Nếu còn sống vì sao ba tháng trôi qua mà Nhu Nhi vẫn chưa trở lại?  Mặc nhi còn như vậy, nàng còn như vậy..."

      Ba tháng , muốn ba tháng ! Khi thu được tin tức rồi đuổi tới là rạng sáng ngày hôm sau.Điều nhìn đến là đầy đất thi thể, cảnh tượng kia nhìn thấy ghê người như vậy khiến sợ hãi nhìn thấy thân ảnh thê nữ của mình cũng nằm trong đó. hy vọng ông trời có thể mở mắt ra, có thể làm cho thê nữ bình an vô trở lại bên người .

      Cho tới khi nhìn thấy thân ảnh các nàng trong số những thi thể máu chảy đầm đìa kia mới thực thở phào nhõm hơi. nhìn thấy thi thể, ít nhất là vẫn còn sống! Vì thế ra lệnh cho người của Bích Lạc sơn trang nhanh chóng tìm người, nhưng suốt ba tháng trôi qua chút tin tức cũng có, các nàng còn sống sao? Nếu còn sống, vì sao lại trở về đây?

      Khi nhìn đến cái vách núi đen bên cạnh sơn đạo, đáy lòng ngừng dâng lên ý niệm, Nhu Nhi có thể ôm Mặc Mặc cùng nhau nhảy xuống ? Vách núi đen cao như vậy, nếu nhảy xuống, vậy chắc chắn ngã tan xương nát thịt...

      hận chính bản thân mình, ngày đó nếu trở về cùng các nàng phát sinh chuyện như vậy ! Rốt cuộc là ai? Rốt cuộc là ai hạ độc thủ đối với các nàng? Ngay cả tiểu Nhan nhi mới năm tuổi theo cũng bị giết, rốt cuộc là loại người nào? Bọn họ làm như vậy lại là vì cái gì?

      "Chủ tử, khi thuộc hạ tìm kiếm tung tích của phu nhân và tiểu thư, ngoài ý muốn nghe được ít người tìm Lăng Thiên tâm pháp.Cũng có lời đồn Lăng Thiên tâm pháp nằm trong tay của phu nhân, thuộc hạ cả gan đoán, phu nhân cùng tiểu thư ngộ hại có thể là vì liên quan đến Lăng Thiên tâm pháp hay ?"

      Nghe như thế, Mặc Thành Hiên kinh ngạc nâng mâu nhìn tên ám vệ kia: "Lăng Thiên tâm pháp? Là Lăng Thiên tâm pháp cực kỳ bí hiểm trong truyền thuyết kia sao? có khả năng! Nhu Nhi làm sao có thể có được Lăng Thiên tâm pháp mà cả thế gian tôn sùng kia! có khả năng!"

      Lăng Thiên tâm pháp ở Cổ Vũ đại lục có thể người hiểu, đó là nội công tâm pháp được truyền từ  thượng cổ, phân thành hai quyển thượng hạ.Truyền thuyết rằng nếu luyện thành tâm pháp này trở thành thiên hạ vô địch, tuy nhiên tâm pháp bí hiểm này rất phức tạp khó hiểu, người bình thường thể nào tu luyện được.Cho dù là có thiên phú cực cao nhưng cũng tuyệt đối thể hiểu thấu đáo tới tầng thứ ba.Huống chi Lăng Thiên tâm pháp này mất tích nhiều năm, Nhu Nhi làm sao có thể có được tâm pháp này, lại và nàng thành thân được năm năm nhưng cũng chưa từng nghe nàng nhắc đến.

      cùng với phu nhân Tuyết Nhu đều xuất sư từ Thiên Sơn, hai người nhất kiến chung tình, vào ngày thành thân, từng hứa hẹn nhất thế đôi, năm năm vợ chồng hai người có nữ nhi, gọi là Mặc Thanh Tư, ý nghĩa là: đạm nhã như mặc khí tự hoa, thanh tư tố sắc trang khuynh thành.Mặc Nhi di truyền tuyệt mỹ dung nhan của mẫu thân nàng, tuy tuổi còn nhưng  cũng che giấu được nét tuyệt sắc, vợ chồng hai người lại thương , coi nàng như châu bảo, nay lại xảy ra chuyện như vậy, khi nghĩ lại liền khiến cho lòng đau như dao cắt.

      "Chủ tử, đến bây giờ vẫn tìm được bóng dáng của tiểu thư và phu nhân, mà ngày đó phu nhân lại mang theo tiểu thư chuẩn bị về nhà mẹ đẻ, vậy vì sao hỏi nhà mẹ đẻ của phu nhân bên kia xem có tin tức của hai người ?" chuyện là đội trưởng đội ám vệ, theo bên người Mặc Thành Hiên nhiều năm, rất nhiều thời điểm đều đem suy nghĩ trong lòng ra.

      Nghe như thế, Mặc Thành Hiên trầm mặc. cùng với Nhu Nhi thành thân năm năm, trừ bỏ vào ngày thành thân nhìn thấy cha mẹ cùng huynh trưởng của nàng, căn bản là chưa từng gặp lại, chỉ biết nhà mẹ đẻ của nàng ở phía nam nhưng lại biết cụ thể là ở địa phương nào. từng hỏi qua nhưng nàng đều cha mẹ nàng thích nàng nhiều chuyện về nhà mẹ đẻ cho nên cũng hỏi nhiều thêm.Ai ngờ hôm nay nghe ám vệ hỏi, mới biết bản thân mình ngay cả nhà mẹ đẻ của nàng ở nơi nào cùng với liên hệ như thế nào với bọn họ cũng biết

      Nhu Nhi, rốt cuộc nàng sống hay chết? Bây giờ nàng ở nơi nào? Nữ nhi của chúng ta, có bình an sống sót hay ?
      Trong lòng cảm thấy vô cùng bi thương, nhìn thoáng qua mấy ám vệ cung kính quỳ dưới đất kia, trầm giọng : "Các ngươi lui ra !" Thanh của vừa rơi xuống, vài tên ám vệ lặng yên tiếng động lui xuống, thân ảnh giống như quỷ mị biến mất ở thư phòng.Cho đến khi mấy người bọn họ rời , trong thư phòng biến thành mảnh yên tĩnh, tĩnh tới mức ngay cả cây kim rơi xuống cũng nghe được...

      Các nàng nhớ click quảng cáo ủng hộ Cung Quảng Hằng nha!!!
      Tuyết Nguyệt thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 26: Màn thiết kế trong mưa
      Edit: Ớt Chỉ Thiên



      Đêm, lặng yên tiếng động buông xuống, Mặc Thành Hiên tâm tình bi thương thể ức chế, tay cầm bầu rượu, thân hình cùng cước bộ loạng choạng xong, cả người nồng nặc mùi rượu đường cái.Đêm khuya đường tĩnh lặng tới mức bóng người cũng có, lúc này chỉ là nam nhân chìm đắm giữa thống khổ cùng bi thương mà thôi. còn là Trang chủ Bích Lạc sơn trang cao cao tại thượng, còn là vị cường giả uy nghi vang chấn tứ phương, mà chỉ là người nam nhân bởi vì thê nhi sinh tử , trong lòng yếu ớt thống khổ thôi.

      "Oanh! Oanh..."

      Trong trời đêm, tiếng sấm vang lên từng hồi, từng đạo tia chớp xé ngang bầu trời tối đen, trong phút chốc chiếu sáng cả vùng trời đêm.Gió bắt đầu nổi lên mang theo hơi lạnh, bóng đêm tối đen dường như mang theo cỗ năng lượng bị đè ép, bao lâu sau theo tiếng sấm vang lên, trời bắt đầu cao thấp đổ mưa, từng giọt từng giọt đánh xuống người Mặc Thành Hiên cả người đầy hơi rượu bước lảo đảo ở đường cái.

      "Nhu Nhi... Mặc Mặc... Các ngươi ở nơi nào? Nhu Nhi? Nhu Nhi..."

      Từng tiếng gọi vang lên mang theo cỗ chua xót khiến cho người ta đau lòng, tùy ý từng hạt mưa to rơi xuống người làm ướt thân hoa phục, tùy ý mưa gió thổi qua hai bên má, túy ý cỗ hàn khí kia xâm nhập nội tâm, lạnh thấu tứ chi gân mạch.

      Mưa gió tháng ba gào thét thổi qua hai má mang theo hàn khí nhưng dường như hề phát , thân hình lung lay sắp đổ cứ tiến về phía trước, lần lại lần kêu to tên người âu yếm cùng nữ nhi.Thanh mang theo bi thương cùng thống khổ kia cũng hòa vào tiếng mưa gió gào thét cùng với tiếng sấm rít gào...

      "Nhu Nhi cùng Mặc Mặc hai người còn sống ? Nếu còn sống, vì sao lại trở về bên cạnh ta? Nếu còn sống, vì sao ta lại tìm được tung tích của hai người đâu?" tự hỏi, tuy rằng muốn tin tưởng nhưng điều tra lâu như vậy mà vẫn có kết quả làm cho thể tin răng âu yếm thê tử cùng với nữ nhi thương còn sống thế giới này nữa...

      "Nhu Nhi, có nàng bên cạnh, ta làm sao có thể vượt qua cuộc sống hằng ngày đâu? Lúc mưa gió có nàng đồng hành, ta chỉ cảm thấy lạnh lẽo thấu xương... Nhu Nhi, Nhu Nhi..." Thanh bi thiết vang lên nhưng lại nghe thấy tiếng đáp lại của người trong lòng.Từng hồi ức tốt đẹp trong trí nhớ cứ chậm rãi lên trước mắt ró ràng như vậy giống như chỉ vừa mới xảy ra hôm qua...

      Rượu, ngụm lại ngụm liên tiếp, phân thứ chảy mặt, là nước mưa? Hay vẫn là nước mắt...

      "Cứu mạng... Cứu mạng... A..."

      Trong mơ mơ màng màng, dường như nghe thấy có người kêu cứu mạng, Mặc Thành Hiên vẫn bước từng bước tiêu sái tiến về phía trước. muốn để ý cũng muốn nhìn, ngay cả thê nhi đều cứu được làm sao có thể cứu người khác? Ngửa đầu, giơ bầu rượu lên cao tùy ý đổ vào trong miệng mình, rượu cùng mưa hòa vào nhau uống ra hương vị nhưng lúc này thầm nghĩ mua say, nghĩ làm cho mình say lúc vì như vậy tâm đau như vậy, đau như vậy nữa...

      "Cứu mạng... Cứu mạng a... cần, van cầu các ngươi buông tha ta... cần..." Tiếng khóc la của nữ tử truyền đến trong mưa gió mang theo sợ hãi cùng tuyệt vọng, khẩn cầu có ngưỡi xuất cứu nàng phen.Nhưng vào lúc đêm khuya như thế này, làm gì có ai qua đâu?

      "Hắc hắc hắc, ngươi chết tâm ! Bây giờ là hơn nửa đêm lại mưa to, ai qua nơi này chứ? Bọn ta khuyên ngươi mau ngoan ngoãn thuận theo chúng ta , miễn cho da thịt phải chịu khổ!" Tiếng cười mang theo dâm tà lộ ra ác ý cùng ngoan theo mưa gió truyền ra.

      Nghe thấy thanh kêu cứu kia ở gần bên tai, cảm thấy tiếng cười hiểm dâm tà kia chói tai như vậy, nhiễu loạn nỗi lòng của , quấy rầy nhớ lại. Mặc Thành Hiên bên uống rượu, bên loạng choạng bước , ánh mắt mờ mịt liếc liếc nhìn về hướng cái ngõ kia cái.

      Trong ngõ tối đen, dưới mái ngói có hai gã nam tử dùng sức mạnh đối với nử tử dung mạo, xiêm y người nữ tử bị vạch ra lộ mảng da thịt tuyết trắng nõn nà.Hai gã nam tử kẻ giữ lấy hai tay nữ tử, kẻ nằm lên thân thể nữ tử, hai tay dùng sức vuốt ve người nàng ta, tiếng cười dâm đãng ngừng truyền ra.

      " cần! Buông... Buông..." Nữ tử tuyệt vọng khóc hô, hé ra dung nhan xinh đẹp khóc như lê hoa mang vũ, chọc người thương tiếc.

      Đột nhiên, tiếng vỡ vụn thanh thúy từ trong mưa gió truyền đến, hai tên nam tử vốn dĩ còn giở trò với tên nữ tử kia liền nghe thấy tiếng vang từ phía sau đến, mạnh mẽ quay đầu lại hung ác hét lớn: "Ai? Kẻ nào muốn chết quấy rầy việc tốt của bọn lão tử!"

      "Công tử cứu ta! Công tử cứu ta..." Nữ tử thấy có người qua, liền giống như biển lớn bắt được cây cỏ cứu mạng, liều mạng kêu cứu .

      "Lên! Bắt giết!" người trong đó hung tợn quát khẽ, rút ra cây đao sắc bén từ bên hông, mạnh mẽ tiến lên giơ cây đao trong tay hứng về phía Mặc Thành Hiên híp mắt dựa vào vách tường

      Nhìn bầu rượu trong tay cẩn thận làm rơi xuống đất vỡ tung, nghiêng mặt tựa vào bức tường bên cạnh, chỉ cảm thấy trong đầu mảnh mờ mịt.Còn biết chuyện gì xảy ra liền thấy hai thanh đao sắc bén hướng về phía , thân thể theo bản năng chợt lóe, nhấc chân đá cái, đem hai người đá bay ra ngoài.

      "Bang bang!"

      Thanh hai thân thể rơi xuống đất cùng với tiếng thống khổ kêu rên truyền ra.Hai kẻ bị đá trúng mạnh mẽ phun ra ngụm máu tươi, trong mắt lên tia u quang , nhìn thoáng qua nữ tử kia, đồng thời kinh hô: " mau!" Thanh vừa rơi xuống, hai thân ảnh nhanh chóng chạy vào trong bóng đêm.

      Trong mơ mơ màng màng chỉ thấy thân ảnh hai người kia nhanh chóng chạy trốn, cũng liếc mắt nhìn nữ tử kia cái, lảo đảo bước vào trong mưa.Thân thể càng ngày càng nóng, đầu càng ngày càng đau, cước bộ càng ngày càng trầm, dưới chân lảo đảo cái, thân thể thẳng tắp ngã về phía trước.

      Nữ tử từ mặt đất đứng lên, kinh hoảng chỉnh lại quần áo người, vừa ngẩng đầu liền thấy cả người mất trọng tâm ngã về phía trước, kinh hô tiếng: "Công tử!" Đồng thời chạy nhanh về phía trước, nâng thân thể nặng nề của dậy.

      "Công tử, công tử ngài thế nào ?" Nữ tử lo lắng kêu, đem hết khí lực cả người giúp đứng lên: "Công tử? Công tử?"

      "Cút ngay!" Mặc Thành Hiên gầm lên tiếng, đưa tay dùng sức đem nữ tử giúp đỡ đẩy ra, bước chân lảo đảo từ mặt đất tự mình đứng lên, quần áo ẩm ướt dán sát thân thể , lạnh lẽo tâm của .

      "Công tử..."

      Nữ tử bị dùng lực đẩy ra, cả người đứng vững đụng phải góc tường, cái trán bị rách đường, máu tươi hòa cùng mưa từng giọt từng giọt chảy xuống.Nàng đưa tay khẽ vuốt vết thương trán, khi chạm đến vết thương ngay lập tức rụt tay về, ánh mắt lo lắng dừng ở thân ảnh loạng choạng phía trước kia.

      Các nàng nhớ click quảng cáo ủng hộ Cung Quảng Hằng nha!!!
      Tuyết Nguyệt thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]







      Các nàng nhớ click quảng cáo ủng hộ Cung Quảng Hằng nha!!!
      Last edited by a moderator: 27/9/14
      lhngan0401 thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 28: Lấy lùi để tiến
      Edit: Ớt Chỉ Thiên


      Mặc Thành Hiên là người tu luyện, nhĩ lực tốt hơn so với người thường, cho dù thanh bên ngoài kia hạ rất thấp cũng có thể nghe được rất ràng.Khi những lời này truyền vào trong tai, quay người lại, ánh mắt sắc bén nhìn nữ tử tránh bên người , trong hắc đồng có phẫn nộ cùng vô tình.Cho dù bộ dạng nàng ta kiều diễm ôn nhu như thế nào cũng tia thương tiếc.

      "Ngươi là loại người nào?" Trầm thấp thanh có thượng vị giả uy nghi, mang theo tia cảm xúc nghe qua có chút lãnh huyết vô tình.

      Nữ tử chỉnh chỉnh xiêm y người, thanh mang theo khiếp sợ giọng : "Công tử, ta, ta kêu Lâm Uyển Thiến." Nàng giọng xong, cẩn thận nâng mâu hướng nhìn thoáng qua, lại nhanh chóng cúi đầu dám nhìn .

      Ánh mắt Mặc Thành Hiên dừng người nàng, tuy rằng khuôn mặt vẫn bình tĩnh như trước nhưng vẫn cảm thấy thống khổ hối hận thôi. từng đáp ứng với Nhu Nhi cả đời này tuyệt chạm vào nữ tử nào ngoài nàng nhưng ngày hôm nay bởi vì say rượu lại làm ra chuyện như vậy. thẹn với Nhu Nhi, thẹn với tình cảm giữa hai bọn họ!

      Mặc Thành Hiên cả đời chưa bao giờ thất lễ nạp thái sổ( chỉ việc nạp thiếp thất), bây giờ lại đối với nữ tử này làm ra chuyện như vậy, nếu cứ nghênh ngang mà rời chỉ bị mất thanh danh mà Bích Lạc sơn trang càng bị mọi người chỉ trích.Tuy rằng đêm qua mơ mơ màng màng nhưng trong sạch của nữ tử này thực bị huỷ trong tay .Nhu Nhi gặp chuyện may mới ba tháng liền làm ra chuyện như vậy, điều này làm cho cảm thấy khó chịu.

      Nhìn thấy trong mắt lên hối hận, Lâm Uyển Thiến cắn cắn môi, mở miệng : "Công tử, ngài cần vì chuyện tối hôm qua mà tự trách bản thân.Uyển Thiến được công tử cứu giúp mới có thể tránh được ma chưởng của hai người kia, Uyển Thiến cha mẹ, cơ khổ vô y, có năng lực báo đáp đại ân của công tử.Đêm qua lấy thân báo đáp là Uyển Thiến tự nguyện, Uyển Thiến cầu công tử nhất định phải phụ trách!”

      Thanh của nàng vừa dứt, hai tay nhanh chóng sửa lại xiêm y người, giọng : "Uyển Thiến lập tức rời , theo công tử nữa, xin công tử yên tâm !" Nàng xong, di chuyển cước bộ về phía trước của, mở cửa phòng ra, lại hướng thi lễ cái rồi mới bước chân ra ngoài. có người nhìn đến, chỉ trong nháy mắt lúc nàng xoay người kia, nàng liễm hạ mi, trong mắt ra tia u quang .

      Mặc Thành Hiên lẳng lặng nhìn nàng rời , cũng mở miệng giữ nàng lại, tuy rằng trong sạch của nàng bị huỷ ở trong tay nhưng muốn đem nàng mang về Bích Lạc sơn trang, mang về nhà của cùng Nhu Nhi, làm được! làm được...

      "Ai nha, tốt! Có người bị ngất rồi!"

      Đột nhiên, dưới lầu bỗng truyền đến tiếng kinh hô, Mặc Thành Hiên yên lặng ngồi ở trong phòng, nghĩ đến chuyện xảy ra tối hôm qua nhưng trí nhớ chỉ là mảnh mơ hồ, chỉ nhớ ít.Ánh mắt nhìn về phía đống hỗn độn giường, vết lạc hồng khô cạn nhiễm đỏ sàng đan màu trắng kia dường như muốn với cho dù tối hôm qua trí nhớ mảnh mơ hồ nhưng chuyện xảy ra thể nào thay đổi được.Cho dù muốn thừa nhận tới cỡ nào, đó cũng là từng xảy ra!

      "Mặc trang chủ, tốt rồi.Vị tiểu thư vừa nãy ở trong phòng của ngài bị ngất trước cổng dưới lầu!" Điếm tiểu nhị vội vàng , thở hổn hển nhìn Mặc Thành Hiên ngồi trong phòng.

      Nghe như thế, Mặc Thành Hiên ninh mi, đứng lên rồi ra ngoài.Xuống dưới lầu nhìn thấy nữ tử kiều diễm được nâng dậy ghé vào bàn.Ánh mắt dừng lại ở người nàng hồi liền cất bước ra ngoài, thanh trầm thấp mà uy nghiêm theo trong miệng ra: " Làm cho người ta đưa nàng đến Bích Lạc sơn trang ."

      Nhìn cất bước ra ngoài, tiểu nhị khỏi cảm thấy khó hiểu nhìn theo thân ảnh , thào tự : " Kỳ quái, Mặc trang chủ này phải phải quay về Bích Lạc sơn trang sao? Tại sao tự mình thuận tiện đem vị tiểu thư này mang về?"

      " nhiều như vậy làm cái gì? ! Tìm người gọi cỗ xe ngựa, đem người đưa trở về cho ." Chưởng quầy xong liếc mắt nhìn nữ nhân kia cái, cũng tránh ra.

      Mà ở đỉnh Lăng Phong sơn, Tử Tình mình người ngồi ở chỗ đỉnh núi cao cao kia, ánh mắt nhìn rừng cây xanh mượt phía trước kia, suy nghĩ khỏi phiêu xa.

      Nàng ở Thanh Sơn hơn ba tháng, phụ thân tìm thấy nàng, hẳn là rất lo lắng ! Nhưng nàng ở bên trong Thanh Sơn này, lại hề ra khỏi Thanh Sơn, nàng nên làm thế nào để báo cho phụ thân nàng còn sống? Làm thế nào để báo cho phụ thân nàng ở trong này?

      "Nha đầu, suy nghĩ cái gì đâu?" Lão giả vô thanh vô tức tới bên cạnh nàng ngồi xuống, vươn vai nhìn rừng cây phía dưới kia, y bào màu đen ở trong gió hơi hơi bay lên.Lão nghiêng đầu liếc mắt nhìn Tử Tình bên cạnh cái, vừa vặn nhìn thấy bi thương cùng lo lắng nàng còn chưa kịp thu hồi: "Như thế nào? Mấy tiểu tử kia lại bắt nạt con."

      Tử Tình lắc lắc đầu, giọng : " có." Vì sư phụ cảnh cáo cho nên thời gian này họ cũng tìm nàng phiền toái, bất quá nàng nghe được tin Bạch Dật mỗi ngày đều cưỡi bạch văn hổ vương lại trong Thanh Sơn, hình như tìm bóng dáng của nàng.

      " có? Bộ dáng của con ràng là có việc, ! Có chuyện gì cho gia gia, gia gia giúp con ra mặt." Lão giả xong, giơ tay vỗ vỗ đầu của nàng.

      Nghe vậy, Tử Tình quay mặt lại về phía , đôi mắt bình tĩnh nhìn nhìn, dừng chút rồi mở miệng : "Gia gia, người có thể giúp con việc ?" Ba tháng, nàng lo lắng phụ thân thương tâm, nàng muốn xuống núi trở về gặp nhưng nàng biết tại muốn xuống núi là có khả năng, nhưng ít ra có thể gửi chút tin tức, cho biết nàng vẫn còn sống tốt.

      "Cái gì? Chuyện con , nếu gia gia có thể giúp đỡ, tự nhiên là hỗ trợ." Lão giả cười , đôi mắt híp thành đường chỉ dừng người nàng, có chút tò mò vì nàng lại mở miệng nhờ lão hỗ trợ.Phải biết rằng, từ khi lão nhận thức nàng tới nay, bất cứ chuyện gì nàng đều tự mình làm mà hề nhờ người khác ra tay, vậy làm sao có thể mở miệng nhờ lão hỗ trợ cái gì đây?

      "Gia gia, ba tháng trước, đường về nhà ngoại công con và mẫu thân gặp truy sát.Mẫu thân vì cứu con mới bị hắc y nhân giết chết, mà con lúc ấy tránh ở trong bụi cỏ nhìn thấy bọn họ đám lại đám chết trước mặt con, đến cuối cùng con hôn mê bất tỉnh, biết là ai đem con đưa tới nơi này, trở thành đồ đệ của sư phụ."

      Tử Tình xong, dừng chút, liếc mắt nhìn lão giả cái lại tiếp tục: "Con ở trong Thanh Sơn này được ba tháng, lúc đầu khi mới tới nơi này cuộc sống quen còn thường xuyên bị bọn họ ức hiếp. tại tốt hơn nhiều nhưng hôm nay ngồi đỉnh núi này, nhìn cây cối cùng bầu trời đằng kia lại nhớ tới phụ thân, nếu tìm thấy con, tất nhiên rất lo lắng."

      "Con muốn ta giúp con đem tin tức?" Lão giả kinh ngạc nhìn nàng, gãi gãi đầu cười : "Nếu là chuyện khác gia gia ta nhất định có thể giúp được, bất quá chuyện này dễ làm đâu!"

      Các nàng nhớ click quảng cáo ủng hộ Cung Quảng Hằng nha!!!
      Tuyết Nguyệt thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 29: trận đánh cuộc
      Edit: Ớt Chỉ Thiên


      Nghe như thế, Tử Tình kinh ngạc nhìn lão, cảm thấy rất khó hiểu.Lấy thực lực của lão, muốn ra Thanh Sơn này hẳn là dễ dàng, vậy mà lão lại chuyện này làm được? Nguyên nhân là gì vậy?

      Bị nàng nhìn tới mức ngượng ngùng, lão giả cười xấu hổ : "Lão nhân ta cùng cái lão quái đánh đố luận võ, người thua thể đặt chân ra giang hồ, chỉ có thể ở bên trong tứ đại danh sơn.Kết quả ta thua lão quái kia nửa chiêu cho nên thể bước chân vào giang hồ nửa bước."

      Chỉ vì lần đánh cuộc như vậy, lão ở Thanh Sơn này ba năm rồi.Tuy rằng lão muốn ra khỏi Thanh Sơn này là chuyện rất dễ dàng nhưng lời lão cũng tương đương với hứa hẹn cho nên quyết có khả năng nuốt lời! Ba năm nay, người ở Thanh Sơn cũng biết đến tồn tại của lão, khi rảnh rỗi lão thường ra ngoài dạo chơi, lúc trước chọn nơi này để đặt chân là vì đây là địa phương thân tốt nhất trong tứ đại danh sơn.

      Nghe được lời của lão , trong lòng nàng khỏi dâng lên cỗ cảm giác kính nể, khoé môi khinh dương, trong mắt mang theo ý cười nhìn lão: " ra là như vậy, Tử Tình biết.Tử Tình tự nghĩ biện pháp." Nhìn lão bình thường hi hi ha ha, nghĩ tới lão trận đánh cuộc mà giữ chữ tín như vậy.Lấy thực lực của lão, nếu lão coi trọng trận đánh cuộc kia căn bản có người ngăn cản được lão.

      "Tuy gia gia thể ra ngoài nhưng mà tên sư phụ kia của con là có thể a! Nhờ là được, để cho gửi chút tin tức có khó khăn gì đâu."Nếu là sư phụ của cháu việc này tự nhiên là do làm.Nếu đáp ứng, tuỳ tiện mở miệng cũng có người làm làm tốt.

      "Ân, lát nữa con về nhờ sư phụ."

      Tử Tình giọng đáp lời, cảm thấy khó nghĩ, những hắc y nhân hướng về nàng cùng mẫu thân vào ngày đó đến tột cùng là loại người nào? Căn bản là có người biết, ngay cả nhóm hộ vệ cùng mẫu thân đều đánh lại họ, thực lực của bọn họ hẳn là rất mạnh.Có lẽ đêm hôm đó ngộ hại, rất nhiều người nhận định nàng và mẫu thân đều chết, tin tưởng nhóm hắc y nhân đó cũng nghĩ như vậy.

      Nếu sư phụ của nàng có thể giúp nàng gửi chút tin tức cho phụ thân tốt rồi, ít nhất trong lúc nàng còn chưa trở nên cường đại thân thế của nàng bị lộ ra.Kẻ thù đứng từ nơi bí mật gần đó cho nên nàng chỉ có thể che giấu bản thân như vậy mới gặp nguy hiểm, như vậy mới có thể làm cho bọn họ khó lòng phòng bị.Nhưng muốn sư phụ tự mình ra ngoài, còn muốn giúp nàng giữ kín bí mật về thân phận nàng đáp ứng sao?

      "Tốt lắm tốt lắm! Đừng thất thần nữa, khí sáng sớm là tốt nhất đấy, lại ở đỉnh núi cao như Lăng Phong sơn này thiên địa linh khí cũng là sung túc nhất đấy.Con mau tu luyện chút tâm pháp , phải biết rằng võ công cùng tâm pháp quan trọng nhất là cùng song tu, thiếu thứ cũng thể được!"Lão giả xong, cũng tự mình tìm chỗ: "Gia gia ta muốn nhắm mắt ngủ lát, nơi này ngủ cũng là thoải mái nhất." xong, là tìm chỗ ở bên cạnh rồi nằm xuống ngủ.

      Tử Tình nhìn vị gia gia tuỳ ý nằm xuống ngủ kia, khỏi lộ ra mỉm cười.Từ khi trải qua loại tình này, tính cách nàng vốn dĩ hoạt bát nghịch ngợm liền thay đổi trở nên thích chuyện, trở nên thích cười, trở nên thích mình lẳng lặng ngồi, lẳng lặng suy tư.Nhìn gia gia luôn tiêu sái theo khuôn mẫu, nàng cảm thấy dường như có cái gì đó dần buông xuống...

      Có lẽ, điều nàng muốn học chỉ có y độc của gia gia mà còn có cỗ tiêu sái cùng tuỳ ý theo bất kì khuôn mẫu nào của .

      nhàng thở ra hơi, giống như đem những bi thương trong lòng thả ra, ánh mắt nàng nhìn về mảnh rừng cây tươi tốt phía trước, hai chân khoanh lại, lưng thẳng, hai tay đặt đầu gối, nhắm mắt tĩnh tâm tu luyện tâm pháp.

      Theo nội tâm yên tĩnh, hô hấp của nàng cũng dần dần vững vàng xuống dưới, tiến nhập loại vong ngã cảnh giới, dốc lòng tu luyện nội công tâm pháp.Khi cỗ huyền khí chậm rãi ngưng tụ ở trong thân thể, lưu chuyển giữa các gân mạch tầng hơi thở mang huyền khí giống như đám sương cũng theo lúc lúc ở trong cơ thể nàng.

      Lão giả vốn dĩ nằm nhắm mắt ngủ bên cạnh nàng bỗng nhiên cảm ứng được cỗ hơi thở thản nhiên mang huyền khí bắt đầu khởi động trong khí, mở mắt nhìn tiểu nương khoanh chân ngồi tiến vào trạng thái nhập thần, cảm thấy rất là kinh ngạc.

      Ba tháng trước, nàng căn bản vẫn chỉ là tiểu nha đầu biết ngưng tụ huyền khí là gì, vậy mà hôm nay nàng lại có thể ngưng tụ ra cỗ huyền khí màu cam trong cơ thể.Tuy rằng chỉ là huyền khí màu cam cấp thấp nhất nhưng tiến độ cùng độ tăng trưởng tu vi của nàng là người có thể sánh kịp!

      Đôi mắt loé ra cơ trí quang mang dừng lại người nàng, nhìn cỗ ánh sáng màu cam bắt đầu khởi động bên ngoài thân thể nho của nàng càng ngày càng đậm, lão giả khỏi kinh ngạc mở to hai mắt, bất khả tư nghị nhìn nàng.Nhìn cỗ màu cam tràn ngập người nàng, dần dần biến thâm, lại biến thâm, đến cuối cùng còn phiếm tầng màu đỏ thản nhiên sau đó lại chợt biến mất vô tung.

      Nha đầu kia, chỉ có được bản lĩnh gặp qua là quên được mà còn có thiên phú tu luyện trăm năm ít có, ngày nào đó tất nhiên có thể trở thành vị cường giả chí tôn thiên hạ ít có địch thủ!

      Thời gian, trôi qua từng chút , Tử Tình ngồi ở đỉnh Lăng Phong sơn tu luyện nội công tâm pháp cảm giác được ánh nắng đỉnh đầu lớn hơn, mới chậm rãi mở mắt ra.Nhìn đến tầng sương mù vốn dĩ tràn ngập rừng cây phía trước bất tri bất giác tan biến, mặt trời chậm rãi dâng lên từ phía đông, ánh nắng ngập tràn mặt đất.

      Nàng nhàng thở ra hơi, chậm rãi bình phục năng lượng huyền khí người.Khi nàng cúi đầu nhìn thấy hơi thở mang huyền khí bắt đầu khởi động người kia, khỏi ngẩn người, kinh ngạc : "Gia gia, gia gia, con tiến giai! Con vậy mà từ chanh sắc tiến giai đến hồng sắc rồi?" là khó có thể tin tưởng, nàng tu tập nội công bất quá cũng chỉ vừa mới ba tháng ngắn ngủi vậy mà lại có hiệu quả như vậy, là bất khả tư nghị.

      "Ha ha ha ha, vừa rồi gia gia cũng nhìn thấy được, từ lúc con bắt đầu tiến nhập vào vong ngã cảnh giới, liền luôn luôn ở nơi này quan sát." Nàng dễ dàng tiến giai từ huyền khí màu cam tới huyền khí màu đỏ, từ võ giả tiến giai thành võ sĩ, ngờ tốc độ tiến giai lại nhanh như vậy.

      Tử Tình vươn tay nắm thành quyền, dùng chút lực, tay toát ra cỗ huyền khí màu đỏ, cảm giác lực đạo truyền đến từ lòng bàn tay cũng mạnh hơn, liền : "Gia gia, sau khi tiến giai hình như khí lực cũng lớn hơn chút." Nàng nhớ thời gian trước hai tay cũng có khí lực lớn như vậy, bởi vì chưa qua việc nặng cho nên dù mang theo cái gì nặng cũng có cảm giác cố hết sức.Nhưng vừa rồi nắm chặt như vậy lại giống như là có cỗ huyền khí bắt đầu khởi động quay cuồng trong cơ thể.

      "Sau khi tiến giai khí lực chỉ lớn hơn mà năng lượng huyền khí của con cũng theo tu luyện mà càng tích càng nhiều.Những người có huyền khí hùng hậu chính là chỉ cần tuỳ tiện đánh ra chưởng cũng có thể làm cho sơn băng địa liệt! Cho nên tu luyện cả võ công cùng tâm pháp đều rất trọng yếu, nhất là nội công tâm pháp! Nếu nội công tu vi đủ hùng hậu, cho dù vũ kỹ có lợi hại cỡ nào cũng phát huy hết uy lực của nó được."
      Bé BiTuyết Nguyệt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :