1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Lãnh Đế Độc Y - Hỏa Long Tịch (Tuyển editor)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      cố lên nhé nàng. ta hóng a Thần quá, thanh Long Ngâm Kiếm có phải a Thần cầm k nhỉ

    2. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      trời ơi lâu lắm rồi mới dc đọc chương mới. huhu. khóc cả 1 dòng sông. hóng chương mới lắm luôn. thanks nàng edit nhiều lắm nhoa. moah moah moah

    3. phanphan

      phanphan Active Member

      Bài viết:
      49
      Được thích:
      160
      Chương 92-1: Tử Tình lên đài

      Editor:๖ۣۜJmiuღ

      " thôi! Tỷ tỷ kia của ngươi, thân thủ so với ngươi còn tốt hơn, khinh công của nàng ngay cả ta cũng đuổi kịp, ngươi càng cần phải , nếu nàng muốn gặp ngươi, vậy ngươi cũng tìm được nàng đâu, nếu có duyên, sau này ngươi gặp được, bây giờ về ! Lúc này trời tối như vậy, biết xung quanh đây có mãnh hổ hay dã thú gì đó ." vừa xong, trong bóng đêm đen nhánh đúng là truyền đến mấy tiếng sói tru.

      Lạc Tinh Ninh nghe thấy thế, đôi mắt to xinh đẹp thoáng có chút sợ hãi, lôi kéo Bạch Vân Phi : "Bạch đại ca, chúng ta nhanh thôi! Xung quanh đây đúng là có chó sói."

      "Ha ha , được." Bạch Vân Phi khẽ cười, cùng nàng trở về. . .

      Đêm kế tiếp, Tử Tình lẻn vào Hoàng phủ, dưới tình huống kinh động bất kỳ kẻ nào lấy thứ mà nhiệm vụ lần này nàng nhận được khi xuống núi – Hắc Chân Trâu (ngọc trai đen). Mặc dù hộ vệ Hoàng phủ canh giữ trùng trùng, nhưng đối với thực lực của người tiến vào cấp bậc màu xanh mà , nhiệm vụ như vậy căn bản là chuyện , vật sau khi vào tay, nàng liền cả đêm về Thanh Sơn.

      Nàng biết, đại lục bởi vì Phượng ngâm kiếm bị lấy , mà truyền lời bàn tán xôn xao ồn ào, đại hội phẩm kiếm của Danh Kiếm Sơn Trang, đêm hôm đó có nữ hài tử mặc bạch y dùng chưởng đánh bại tên đại hán, mà nữ hài này còn được chính miệng Trang chủ Danh Kiếm Sơn Trang nhận xét, là người đơn giản, trong lúc nhất thời, bạch y nữ hài có dung nhan tinh xảo ước chừng mười tuổi liền bị thần hóa, mọi người rối rít suy đoán lai lịch của nàng? Tìm kiếm tung tích của nàng, lại biết tại sao ngay trong đêm đó nàng lại biến mất còn thấy tăm hơi, còn thấy bóng dáng. . .

      Đối với chuyện đại lục truyền , trong Thanh Sơn cũng có được nghe qua, nghe Phượng ngâm kiếm được liệt vào tuyệt thế bảo kiếm giống như Long ngâm kiếm lại bị nữ hài tử ước chừng mười tuổi lấy , tất cả mọi người có chút dám tin đây là , cho nên chuyện này cũng được đám đệ tử của Thanh Sơn coi là đề tài nghị luận sau giờ ăn.

      Nhưng, lại ai biết, nữ hài đêm hôm đó làm cho mọi người khiếp sợ, lúc này chút lo lắng ngồi xích đu mới làm đu qua đu lại, thèm đếm xỉa tới Tử Thanh bên hứng thú về đề tài này.

      "Tử Tình, ta , có rất nhiều đệ tử ở trong Thanh Sơn trong đều về chuyện này, nàng xem, nữ hài kia có phải là đệ tử Thiên Sơn hay ? Ở trong bốn đại danh môn, thực lực nữ đệ tử của Thiên Sơn là tốt nhất."

      "Thậm chí ngay cả Trang chủ của Danh Kiếm Sơn Trang cũng như vậy, vậy thực lực của nàng nhất định là rất mạnh! Ta muốn biết rốt cuộc nàng là ai? Sao lại lợi hại như vậy? Thậm chí ngay cả Phượng ngâm kiếm cũng lấy được."

      Nghe , Tử Tình chỉ lạnh nhạt cười, gì, lẳng lặng nghe. Xích đu di động trong trung, nàng nhìn về xa xa, thấy đạo thân ảnh màu đỏ nhàng bay về nơi này chỉ trong chớp mắt đến gần, hóa ra là Bạch Dật.

      Bạch Dật đến gần bọn họ, thấy nàng ngồi xích đu, đu qua đu lại, còn Tử Thanh ngồi ở bên vẻ mặt hưng phấn cái gì đó, hơi nhíu mày, đến bên cạnh Tử Thanh : "Tử Thanh, lúc nãy khi ta đường đến đây, thấy sư phụ ngươi tìm ngươi."

      "Ồ? Vậy ta xuống đấy ngay bây giờ." Nghe Bạch Dật như vậy Tử Thanh toét miệng cười, sau đó đứng lên khỏi mặt đất, vẫy tay với Tử Tình: " Tử Tình, ta trước, Bạch Dật sư huynh trò chuyện với nàng, nếu như ta tìm thấy sư phụ, vậy lát nữa ta tới."

      Nghe vậy, khóe môi Bạch Dật hơi cong, cười : "Lúc này ngươi cũng học được chút thông minh rồi đấy."

      Tử Tình chỉ là cười tiếng, ánh mắt nhìn bóng dáng Tử Thanh xa. Hẳn là Tử Thanh biết Bạch Dật sắp phải xuống núi rồi, cho nên mới làm như vậy ! Nàng thầm than tiếng, đưa mắt nhìn Bạch Dật, hỏi: "Có chuyện gì ?" Xích đu, di chuyển qua lại, tay áo màu trắng nhàng lay động ở giữa trung, lúc này nàng, mang mặt lạ da người che lại dung nhan tinh xảo.

      lên trước, đứng ở bên, dùng cặp mắt hoa đào hơi híp lại nhìn nàng, hỏi: "Nàng nghe về kiện kia rồi chứ! Vậy nàng thấy thế nào?"

      "Chuyện gì?"

      "Chuyện nữ hài lấy Phượng ngâm kiếm của Danh Kiếm Sơn Trang ấy." Bạch Dật vừa , vừa đưa mắt nhìn chằm chằm nàng, buông tha nàng chút phản ứng nào của nàng.

      " Ừ, ta nghe , hôm nay Tử Thanh ở bên tai ta cả ngày."

      "Vậy sao nàng nghĩ sao về chuyện này? Nàng cảm thấy, bạch y nữ hài kia là ai?"

      "Cái này ta làm sao ta biết được?" Nàng nhìn cái, : "Chỉ có điều Tử Thanh với ta, ở bên trong Tứ Đại Danh Sơn, thực lực của nữ đệ tử Thiên Sơn là thượng thừa nhất, vậy hẳn là nữ đệ tử của Thiên Sơn !" con hồ ly, muốn bắt chẹt lời nàng ư? Tìm hiểu kỹ rồi hãy !

      Nghe vậy, mắt Bạch Dật sáng lên, tà mị cười : "Ồ! Nếu phải nghe nữ hài kia dáng dấp tinh xảo tuyệt luân, ta thực cho nàng đó nha!" Ai ngờ thanh hơi dừng lại, đột nhiên lên trước, kéo xích đu của nàng, đưa tay như muốn sờ lên mặt nàng: "Để cho ta nhìn nàng chút, xem nàng có mang mặt nạ da người hay ."

      Nghe vậy, khóe mắt nàng khỏi co lại, người này đúng là thẳng thắn, khi tay của đưa lên mặt nàng, bản năng của nàng chợt lóe, nhàn nhạt : "Sư huynh là thích giỡn, sao ta lại có những thứ đó? Lại , sao ngươi lại quả quyết là ta có mang mặt lạ da người, ngươi gần ta như vậy chẳng lẽ lại nhìn ra? Ta là nữ tử, nam nữ thụ thụ bất thân, chạm tay vào mặt ta liền miễn ."

      Nghe như vậy, Bạch Dật đàng hoang cười tiếng: "Cái này có là gì? Nếu như nàng lo lắng sau này gả được đâu, vậy nàng hãy gả cho ta là được rồi." Mặc dù như vậy, nhưng tay của cũng thu lại, chỉ là ánh mắt sắc bén vẫn cẩn thận xem xét khuôn mặt của nàng, nhưng từ đầu đến cuối vẫn có bất kỳ phát gì, tuấn mi hơi nhíu lại, chẳng lẽ trực giác của sai rồi? Nữ hài kia phải là Tử Tình?

      Đối với thuật dịch dung của mình Tử Tình rất có lòng tin, nên nàng mới hào phóng để cho xem, trong lòng biết nhìn thấy gì, mặt nạ da người bình thường chỉ có mỗi gương mặt, mà mặt nạ da người nàng dùng là bao từ cổ đến mặt, muốn nhìn ra được lại càng khó hơn, ngay cả người thông minh tinh tế như Thần cũng phát được, làm sao có thể nhìn ra được đây.

      "Xem ra nàng phải là nữ hài kia!" Bạch Dật vừa , vừa đưa tay đẩy xích đu cho nàng, để cho xích đu của nàng lại bắt đầu chuyển động lần nữa.

      " phải là ta làm cho sư huynh thất vọng đấy chứ?"

      Nghe vậy, Bạch Dật cười : "Ngược lại cũng hẳn là thất vọng, ta chỉ tưởng rằng nàng cho ta niềm vui bất ngờ." vốn hoài nghi nàng, là bởi vừa vặn hai ngày nay nàng ở Lăng Phong Sơn, mà nữ hài trong lời đồn ở bên ngoài lại ước chừng mười tuổi, mặc bạch y, mới nghĩ tới có phải là nàng hay mà thôi.

      Bạch Dật hơi nhếch miệng, môi nở nụ cười thản nhiên, hai tay nắm lấy sợi giây xích đu, đẩy cái, để cho xích đu của Tử Tình chuyển động qua lại, nhàng lướt , đón lấy gió mát thoải mái dễ chịu. . .

      Thời gian luôn ở trong lúc mọi người để ý mà trôi qua, chỉ chớp mắt, ngày Thiên Sơn và Thanh Sơn luận bàn tỷ thí đến, ở dưới võ đài sớm chuyển bị xong có đầy đệ tử Thiên Sơn và Thanh Sơn vây quanh, lần này Thiên Sơn mang tới đây ước chừng khoảng trăm đệ tử, do mấy vị môn chủ dẫn tới, Sơn chủ Thiên Sơn chưa từng xuất hiện.

      "Ha ha, mấy vị môn chủ xin mời ngồi." Sơn chủ Thanh Sơn cười ha hả vừa , vừa làm động tác mời, mấy vị giám khảo ngồi xuống.

      "Sơn chủ mời." Mấy vị gám khảo chắp tay cái, cũng làm động tác mời.

      "Lần này để cho đệ tử “hai Sơn” luận bàn, cuộc tỷ thí tốt, thứ nhất có thể để cho kiến thức của bọn họ nhiều thêm chút, thứ hai để cho bọn họ có thể thực hành võ nghệ, thực lực đệ tử Thiên Sơn, vẫn luôn xuất chúng nhất trong Tứ Đại Danh Sơn, nhân cơ hội lần này, chúng ta cũng thể có thêm chút kiến thức về thực lực đệ tử Thiên Sơn." Sơn chủ Thanh Sơn cười , ngồi xuống chỗ ngồi của giám khảo, ánh mắt cơ trí quét vòng qua các đệ tử ở xung quanh, cười híp mắt.

      "Ha ha, đây cũng chính là mục đích của Sơn chủ chúng ta, để cho các đệ tử “hai Sơn” lĩnh ngộ thực lực từ trong chiến đấu." vị Môn chủ Thiên Sơn ở bên cạnh cười , ánh mắt rơi vào người từng tên đệ tử Thiên Sơn tản ra vẻ tự tin, thần sắc thoáng có chút kiêu ngạo.

      Ở bên kia, Tử Thanh và Tử Tình đứng giữa đám đệ tử chính, chuẩn bị quan sát “hai Sơn” tỷ thí, nhìn xem rốt cuộc thực lực đệ tử Thiên Sơn mạnh đến trình độ nào.

      "Tử Tình, hôm nay tỷ thí, đệ tử Nhất Trọng Môn chiếm đa số, ta nghe Tử Nghiễn mấy người bọn họ cũng ghi tên." Tử Thanh đứng ở bên cạnh nàng vừa , vừa bảo hộ ở nàng, để cho người xung quanh đụng phải nàng.

      " phải ngươi cũng ghi tên hay sao?" Nàng cười nhạt hỏi, ánh mắt trong suốt rơi ở người của Tử Thanh.

      "Nàng cũng biết à?" Tử Thanh ngượng ngùng chê cười: "Ta cũng muốn thử thực lực của mình chút, cho nên cũng ghi danh." còn muốn chờ lát nữ với nàng! nghĩ tới nàng đã biết rồi.

      "Đây là cơ hội tốt, có thể thử thực lực của bản thân ngươi chút, lại , thực lực của ngươi cũng kém, chưa chắc thua bọn họ."

      "Nàng biết, đệ tử của Thiên Sơn kia đều rất là lợi hại, ngay cả nữ đệ tử của bọn họ so với Thanh Sơn chúng ta cũng lợi hại hơn, trước kia mỗi lần tỷ thí, Thanh Sơn đều thắng nổi, chỉ có điều nàng yên tâm, vì trận tỷ thí ngày hôm nay ta rất chịu khó khổ luyện, hôm nay tuyệt đối thua!" Ý chí chiến đấu của Tử Thanh sục sôi, trầm giọng , trong đôi mắt lộ ra chút ánh sáng mong đợi.

      Thấy vậy, Tử Tình nhàng cười tiếng, ánh mắt rơi vào người trăm tên đệ tử Thiên Sơn, quét qua bọn họ lượt, thấy thực lực trung bình của bọn họ so với Thanh Sơn đúng là mạnh hơn, chỉ có điều lúc chiến đấu thực tế biết như thế nào, chừng...

      "Ah! Các ngươi nhìn kìa, Lãnh sư thúc đến rồi!" Bỗng đột nhiên, thanh kích động mang theo chút hưng phấn truyền vào trong tai của mọi người, mọi người theo nhìn theo thanh kia, thấy đó là nữ đệ tử, trong đôi mắt đẹp lên vẻ ái mộ và sùng bái nhìn nam tử vận bạch bào đạp gió mà đến, trong lúc nhất thời, trăm tên đệ tử Thiên Sơn vốn bình tĩnh đứng chờ tỷ thí ở bên tất cả đều kích động lớn tiếng kêu: "Lãnh sư thúc! Là Lãnh sư thúc!"

      Lãnh Tuyệt Thần là đệ tự cuối cùng của Thiên Sơn lão nhân, bởi vì rất có thực lực cho nên rất được mọi người ở Thiên Sơn kính trọng và ngưỡng mộ, tất cả môn chủ Thiên Sơn trong đó cũng chỉ có vài người là đệ tử của Thiên Sơn lão nhân, vì vậy đối với Lãnh Tuyệt Thần tất cả đều xưng hô là sư thúc.

      Tử Tình dõi theo ánh mắt của mọi người, chỉ thấy Lãnh Tuyệt Thần thân bạch bào rộng thùng thình đạp gió mà đến, tóc đen phấp phới theo gió bay ở giữa trung, tay áo khẽ giơ lên, dáng người phiêu dật tuyệt trần, hơn nữa dung nhan lại cương nghị và tuấn mỹ, trong lúc nhất thời, làm cho mọi người ở phía dưới dời mắt nổi.

      Nhưng, tiếng hoan hô của mọi người, cùng với ánh mắt ái mộ của đám nữ đệ tử, dường như nghe, thấy, cặp mắt u sâu thẳm như vũng đầm, vượt qua mọi người, đối mặt với ánh mắt của nàng, khi ánh mắt của hai người chạm phải nhau, luồng cảm giác khác thường đánh thẳng vào lòng của nàng, nàng nhàng chớp mắt cái, tránh khỏi ánh mắt làm nàng có chút bối rối.

      Thấy nàng có chút bối rối dời ánh mắt, khóe môi vui sướng khẽ cong lên, áo bào phất cái, ưu nhã rơi từ trung xuống vị trí giám khảo ở đài, bước đến phía trước.

      "Ha ha, sư đệ tới, chúng ta với Sơn chủ Thanh Sơn làm sao vẫn chưa thấy đệ!" nam tử trung niên trong đó, trầm giọng cười .

      "Nhị sư huynh." Lãnh Tuyệt Thần khẽ gật đầu với , thanh từ tính gợi cảm vang lên, cười : "Bởi vì nhà đệ có chuyện, cho nên đệ trở về chuyến, may mà vẫn còn kịp xem tỷ thí lần này." Vừa , vừa gật đầu với mấy người, sau đó ngồi xuống chỗ của mình.

      "Lúc nào sức ảnh hưởng của Tuyệt Thần cũng tầm thường, đệ xem bởi vì xuất của đệ, ý chí chiến đấu của các đệ tử Thiên Sơn chúng ta cũng cao lên." Môn chủ Thiên Sơn trong đó cười , mặt nở nụ cười, kì thực trong lòng như thế nào, ai biết được.

      "Ha ha, nếu như Lãnh sư điệt tới, vậy cho bọn họ bắt đầu tỷ thí !" Sơn chủ Thanh Sơn vuốt chòm râu cười , đứng lên tới đài tỷ thí, đưa tay ra hiệu cái, mọi người vốn kích động, lúc này mới dần dần yên tĩnh lại.

      "Hôm nay đệ tử Thanh Sơn và Thiên Sơn luận bàn tỷ thí, tỷ võ chạm đến giới hạn cuối là thôi, thể gây tổn thương đến mạng người, tỷ thí tiến hành mười trận, sau mười trận mỗi người có thể khiêu chiến đệ tử hai bên, phía dưới, bắt đầu tỷ thí!" thanh mang theo Huyền Khí truyền vào trong tai của mọi người, sau khi thanh của Sơn chủ Thanh Sơn chấm dứt, liền xoay người về, ngay sau đó chủ trì tỷ thí là Môn chủ Nhất Trọng Môn tiến lên đọc tên đệ tử tỷ thí của hai bên.

      "Trận đấu đầu tiên bắt đầu tỷ thí!"

      vừa dứt tiếng, tên đệ tử Thiên Sơn xoay mình nhảy lên võ đài, mà ở bên này của Thanh Sơn, do đệ tử Nhất Trọng Môn đánh trận đầu, mọi người phía dưới im lặng quan sát, xem ai có thể được phái ra đánh trận đầu, người được phái đánh trận đầu thực lực nhất định kém, mọi người khỏi thầm suy đoán, trận đầu này, ai thắng?

      Ở phía dưới Tử Tình quan sát và đánh giá hai người đài, khí tức Huyền Khí người hai người đều là cấp bậc Hoàng Võ Sư, vậy kế tiếp chính là phải xem kinh nghiệm và thực chiến của hai người rồi, sau khi mỗi người chọn lấy vũ khí, liền ôm quyền thi lễ, hai bên lui ra khoảng cách, chợt thúc giục Huyền Khí trong cơ thể, truyền vào vũ khí ở trong tay, hai đạo bóng dáng nhanh chóng bay lên, trong lúc nhất thời, khí thế công kích ác liệt ở đài được thi triển ra!

      Tên đệ tử Thiên Sơn kia từng chiêu mang theo tàn nhẫn, lợi kiếm trong tay bắn ra sát khí, có thể là cơ hồ chút nào hạ thủ lưu tình, chỉ cần tên đệ tử Nhất Trọng Môn sơ ý chút, cho dù chết cũng rơi xuống bị trọng thương. Ánh mắt nàng nhàng chợt lóe, Môn chủ Nhất Trọng Môn thấy đệ tử môn hạ của mình liên tục lùi về phía sau, sắc mặt dần dần có chút khó coi.

      "Hưu!"

      Bỗng nhiên, kiếm khí bén nhọn tiếng xẹt qua ở trong khí, hưu tiếng đánh úp về phía tên đệ tử Thanh Sơn kia, chỉ thấy, keng tiếng, tên kia cổ tay đệ tử Thanh Sơn bị rạch chảy ra vết máu, kiếm trong tay rơi rớt đài, nhất thời, mọi người dưới đài đều ngơ ngẩn, khiếp sợ nhìn tên đệ tử Thiên Sơn kia.

      Thực lực của hai người chênh lệch đáng là bao nhiêu, nhưng đệ tử Thiên Sơn lại có thể nhanh chóng nhìn trúng sơ hở của đệ tử Nhất Trọng Môn mà đánh chiêu, đơn giản!

      "Đa tạ." Tên đệ tử Thiên Sơn kia thu hồi kiếm trong tay, hơi hất cằm lên, trong mắt lộ vẻ vẻ đắc ý.

      Mà tên đệ tử Nhất Trọng môn sắc mặt tái nhợt, sau khi nhìn thấy sắc mặt khó coi của Môn chủ Nhất Trọng Môn, lúc này mới đưa tay che lấy vết thương cổ tay xuống đài.

      " Đệ tử Thiên Sơn quả nhiên là danh bất hư truyền." Sơn chủ Thanh Sơn cười , đối với thực lực đệ tử Thiên Sơn dường như rất là thích.

      "Ha ha, Sơn chủ quá khen." tên nam tử trung niên ngồi ở bên cạnh Sơn chủ khiêm tốn cười , nhưng, ánh mắt lại khẳng định thực lực của đệ tử mình.
      Last edited: 25/2/16
      Alice Nguyen, marionet0401, noair4 others thích bài này.

    4. Hàn Lam Mộc

      Hàn Lam Mộc Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      26
      mình rất thích truyện này.thanh ed nhiều

    5. phanphan

      phanphan Active Member

      Bài viết:
      49
      Được thích:
      160
      Chương 92-2: Tử Tình lên đài

      Editor:๖ۣۜJmiuღ

      Sau đó, hai bên lại nhảy ra tên đệ tử nữa, đệ tử ra trận lần này của Thanh Sơn Tử Tình cũng biết, thiếu niên của Nhất Trọng Môn này tên là Bạch Cẩm, nhìn thấy vẻ mặt hi hi ha ha của khi nhảy lên đài, nàng khỏi nhìn về phía tên đệ tử Thiên Sơn kia, thực lực của hai người giống nhau là đều Hoàng Võ Sư, nàng nhìn khí tức người Bạch Cẩm, đoán chừng hẳn ở đỉnh của cấp bậc Hoàng Võ Sư rồi, còn tên đệ Thiên Sơn tử kia, cấp bậc so với hẳn là thấp hơn, vì vậy nàng nhìn ra được là trận này ắt hẳn Bạch Cẩm thắng.


      Nàng đưa mắt nhìn xung quanh, thấy hai người Bạch Dật và Bạch Dục, trong lòng hơi kinh ngạc, phải hôm nay hai người bọn họ lên đài tỷ thí ư? Sao lúc này người còn chưa thấy?


      Sau khi hai bên chọn vũ khí xong, Bạch Cẩm cười hi hi chắp tay thi lễ: "Mong rằng các hạ hạ thủ lưu tình, ta rất sợ thấy máu chảy đấy."


      Đối phương nghe thấy lời này, ánh mắt khinh miệt liếc nhìn : "Vậy vừa vặn ta ngược lại với ngươi, ta lại rất thích thấy máu." Vừa , lợi kiếm trong tay cũng chuyển động cái, đột nhiên phi thân lên trước, kiếm khí sắc bén mang theo luồng tàn nhẫn đánh về phía Bạch Cẩm.


      Bạch Cẩm thấy vậy, liền vội vàng né người nhanh như chớp, bên kêu: "Ai cẩn thận chút, đao kiếm có mắt, chớ làm tổn thương đến gương mặt tiêu sái tuấn này của ta." Tiếng cười đùa vang lên ngừng, nhưng kiếm khí trong tay lại hề kém tên đệ tử Thiên Sơn kia chút nào, ngược lại càng ác liệt khiếp người, mang theo chút sát khí.


      Xem ra tên Bạch Cẩm này cũng là người giả heo ăn thịt hổ, thân thủ như vậy, chỉ sợ đây phải là cấp bậc Hoàng Võ Sư? Tử Tình khẽ chớp mắt, thầm tự đánh giá. Ở bên cạnh nàng, Tử Thanh ngược lại kinh ngạc : " ngờ thường ngày cái tên Bạch Cẩm này luôn cười dùa cợt nhả nhưng thân thủ lại tệ như vậy, nếu như ta cùng đối đầu, có lẽ ta còn kém mấy phần."


      "Leng keng! Hí!"


      thanh đao kiếm rơi xuống đất truyền ra, kèm theo tiếng ngã còn có thanh hít vào hơi, chỉ thấy, lợi kiếm trong tay Bạch Cẩm bay xoáy cái, đánh bay thanh kiếm trong tay của tên đệ tử Thiên Sơn kia, lưỡi kiếm sắc bén còn sượt qua cánh tay của đối phương, để lại vết máu.


      "Oa! là vẫn thấy máu, nhưng cũng cũng may, phải ta chảy máu." Bạch Cẩm thu hồi kiếm, tay vỗ ngực cái, vẻ mặt đầy sợ sệt .


      Đối phương nghe được lời này của , khỏi tức đến xanh mét cả mặt mày, trợn trừng mắt hung hăng liếc cái, xoay người xuống đài. Môn chủ Nhất Trọng Môn thấy rốt cuộc cũng hòa nhau trận, sắc mặt lúc này mới chuyển biến tốt hơn.


      Bạch Cẩm chuẩn bị xuống đài, ai ngờ khóe mắt liếc thấy Tử Tình và Tử Thanh đứng chung chỗ ở dưới đài, cặp mắt khỏi sáng lên, nhảy xuống chỗ nàng, mừng rỡ tới bên cạnh nàng: "Tử Tình, nàng cũng tới xem ta tỷ thí à? Nàng thấy chiêu vừa rồi của ta có lợi hại hay ? Chỉ soạt mấy cái đánh cho đối phương hoa rơi máu chảy, nàng thấy như thế nào? Có phải thân thủ của ta cũng tệ lắm phải ? Ta nghe thực lực của nàng cũng được tốt lắm, nếu như vậy ! Sau này, ta tới Lăng Phong Sơn cùng nàng luyện võ như thế nào?"


      Nghe vậy, chúng đệ tử ở xung quanh kỳ quái nhìn , có lầm chứ? Có đệ tử nào ở Thanh Sơn biết Bạch Dật sư huynh ở ngay trước mặt mọi người bày tỏ với nàng, tại lại cảm thấy hứng thú với nàng, có ý định gì? phải là cũng coi trọng nàng chứ? Nghĩ tới đây, sắc mặt của mọi người khỏi có chút cổ quái, rối rít nhìn Tử Tình, bọn họ đúng là nhìn ra nàng có cái gì đặc biệt, làm sao rồi lại hai người đều thấy có hứng thú đối với nàng?


      "Ý tốt của ngươi ta xin chân thành ghi nhớ." Tử Tình nhàn nhạt mở miệng , lui về sau bước, kéo dài khoảng cách với .


      Nghe vậy, Bạch Cẩm còn muốn điều gì, lại bị Tử Thanh ở bên cạnh cắt đứt.


      "Ta Bạch Cẩm, ngươi đừng ở chỗ này càn rỡ quấy rầy, đứng qua bên ." Vừa , Tử Thanh vừa gạt sang bên, để cho đến gần Tử Tình quá mức.


      "Ai, ta ngươi này Tử Thanh, làm sao ngươi lại giống như gà mẹ vậy, ngươi định che chở nàng ư? Nàng cũng phải là của ngươi đâu." Bạch Cẩm liếc cái, lại bước chân chen tới bên cạnh Tử Tình.


      Bị như thế, Tử Thanh thoáng mặt đỏ, trợn trừng mắt hung hăng liếc cái, nặng nề hừ tiếng.


      Lúc này, hai bên lại cử đệ tử lên đài, lần này, lại là Thiên Sơn thắng, chẳng qua là trận kế tiếp bắt đầu, phái Thiên Sơn ra trận là tên thiếu niên mặc cẩm y màu lam, mà Thanh Sơn bên này, Môn chủ Nhất Trọng Môn nhìn xung quanh chút, trầm giọng hô to tiếng: "Bạch Dật!" Thấy và Bạch Dục còn chưa tới, sắc mặt khỏi trầm xuống, tiểu tử này, thời khắc quan trọng như vậy lại chạy nơi nào?


      Lâu thấy người lên đài, mọi người dưới đài khỏi nghị luận sôi nổi, mà thiếu niên mặc áo lam ở đài, Lạc Thiểu Tường cũng nhíu mày, lúc mọi người ở đây cho là Bạch Dật xuất , vào lúc này đạo thân ảnh màu đỏ đạp bả vai mọi người phi tới, áo bào màu đỏ giương lên, xoay người rơi xuống mặt đài, thân khí tức tà mị.


      "Ta ở nơi này!" cặp mắt hoa đào quyến rũ hơi híp lại, liếc mọi người xung quanh cái, ánh mắt lướt qua người của Tử Tình, lúc này mới rơi vào người đối thủ, Lạc Thiểu Tường thấy vậy, khóe môi khỏi nhếch lên: " ra đối thủ của ta là tiểu tử này! Vừa vặn, lâu như vậy thấy, thử thực lực của ngươi chút xem tới đâu nào." Vừa , vừa duỗi tay ra, hút lấy thanh kiếm nắm trong tay, hai lời phi thân lên trước.


      Thấy tính cách vẫn như vậy, Lạc Thiểu Tường khỏi lộ ra nụ cười châm biếm: "Ngươi vẫn như cũ, chỉ có điều ta cũng nghĩ tới đối thủ của ta là ngươi." Vừa , cũng dùng cách tương tự lấy kiếm tới, phi thân lên.


      Nghe được đối thoại của hai người bọn họ, mọi người phía dưới đều tò mò nhìn hai người đấu ở đài, nhìn dáng vẻ của bọn họ hình như chỉ quen biết, mà còn rất quen thuộc?


      người hai người đài tràn ra Huyền Khí màu xanh, đám người Thanh Sơn khỏi kêu lên: "Xoạt! rốt cuộc thiếu niên người Thiên Sơn kia là ai? Lại cùng Bạch Dật sư huynh đánh khó phân thắng bại? Đều giống nhau là cấp bậc Lục Võ Tông, đơn giản!"


      đài, kiếm khí bén nhọn cùng thanh vù vù bay qua bay lại trong khí, hai kiếm đụng nhau thanh leng keng leng keng truyền ra, từng tia từng tia lửa do hai thanh kiếm đụng nhau bắn ra tán loạn, kiếm khí khinh người, lạnh lẽo như gió lạnh thổi qua, sắc bén như đao, khí tức Huyền Khí màu xanh tản mát ra uy thế làm cho đám đệ tử thực lực kém ở phía dưới dám đến gần đài tỷ thí quá mức, sợ bị kiếm khí sắc bén kia gây thương tích.


      " hổ là hai Thiếu Bảo chủ đại lục, thực lực này người bình thường thể sánh được." Bạch Cẩm đứng ở bên cạnh Tử Tình vừa khen ngợi vừa , ánh mắt rơi vào người hai người đài.


      Tử Tình vừa nghe xong, ánh mắt lóe lên, hai Thiếu Bảo chủ? Hai người bọn họ? Nàng vẫn biết thân phận Bạch Dật đơn giản, nhưng ngờ lại bất phàm như vậy. Hai Bảo ở dưới Ám Thành, thực lực tất nhiên bình thường, chả trách lại khi cuộc tỷ thí này kết thúc xuống núi, gia tộc lớn như vậy, đúng là phải về học tập trông coi.


      "Ngươi hai người bọn họ là Thiếu Bảo chủ Lạc Gia Bảo và Lôi Gia Bảo?" Tử Thanh kinh ngạc hỏi.


      Nghe như vậy, Bạch Cẩm kỳ quái nhìn bọn cái, : "Đúng vậy! Các ngươi cùng Bạch Dật gần gũi như vậy, chẳng lẽ biết là Thiếu Bảo chủ Hoắc gia - Hoắc Dật? Cái người mặc cẩm phục màu xanh da trời ai cũng đều biết chính là Thiếu Bảo chủ Lạc gia - Lạc Thiểu Tường, bọn họ đều là thế giao (mấy đời hai nhà chơi thân với nhau) cho nên ngay từ quen biết."


      "Còn Bạch Dục kia?" Tử Thanh lại hỏi tiếp, nếu Bạch Dật là Thiếu Bảo chủ Hoắc gia, vậy Bạch Dục kia là ai?


      " ư! là Thiếu chủ của Ngọa Long Sơn Trang - Lôi Chiến Kỳ, đây chính là trong mấy đại thế gia nổi danh đại lục, vang dội cực kì, các ngươi lại biết, chặc chặc." bên lắc đầu, bên tấm tắc lấy làm kỳ lạ nhìn Tử Tình và Tử Thanh.


      Khó trách chúng đệ tử Thanh Sơn đối đãi với bọn họ lễ nghĩa lại có thừa, ra chỉ là bởi vì thực lực của bản thân bọn họ, mà là bởi vì thế lực gia tộc sau lưng bọn họ, gia tộc lớn như vậy, đúng là tiểu gia tộc dám cùng bọn họ đối địch.


      "Leng keng!"


      lúc này, tiếng khanh keng truyền tới, bọn họ nhìn lên đài, chỉ thấy kiếm của hai người đài đều gãy nằm ở mặt đài, hai người chợt dùng chưởng đánh về phía đối phương, hai chưởng đối đầu, thực lực hùng hậu cũng được phóng ra, đồng thời thân hình hai người bị bắn ra ngoài.


      " đúng là phế liệu, có thế mà thể chịu được." Bạch Dật liếc nhìn hai thanh kiếm gãy đôi nằm đất, phất ống tay áo cái, lúc này mới nhìn Lạc Thiểu Tường ở phía đối diện: " tệ nha! Thực lực ngươi tiến bộ nhiều như vậy xem ra ta phải thêm chút sức lực nữa rồi, bằng muốn đánh ngươi ngã cũng dễ dàng như vậy."


      "Ha ha, thừa nhận." Lạc Thiểu Tường cười tiếng, nhìn Bạch Dục rồi xoay người , trận này, hai người đánh ngang tay.


      Ra trận sau đo, Tử Tình biết là Bạch Dục, bởi vì mười trận tỷ thí này, nam đệ tử năm trận, nữ đệ tử năm trận, đây là trận tỷ thí cuối cùng của nam đệ tử, cho nên nhất định Bạch Dục lên đài.


      Quả nhiên, Bạch dục thân áo bào màu đen từ trong đám người ra, nhảy lên đài, ánh mắt sắc bén quét nhìn xung quanh vòng, cuối cùng dừng lại ở người của Tử Tình, trong mắt lóe lên tia ánh sáng u . Mà người lên đài của Thiên Sơn, cũng là gã thiếu niên mặc cẩm bào, thấy thiếu niên kia, ánh mắt Tử Tình chợt lóe lên, dường như nàng nhìn thấy ở nơi nào rồi, ý nghĩ trong đầu đột nhiên sáng lên, đúng rồi, là ở trong Danh Kiếm Sơn Trang, tên thiếu niên kia và Lạc Tinh Ninh cùng nhau truy tìm nàng.


      " biết có phải là cố ý hay , để cho hai vị Thiếu Bảo chủ đối đầu, bây giờ lại để cho nhị vị Thiếu chủ trong Tam đại sơn trang đối chiến, hai người trước đánh ngang tay, chỉ có điều nhìn hai người này, ta thấy thế nào cũng là Lôi Chiến Kỳ thắng, còn vị Thiếu chủ Bạch Vân Phi của Danh Kiếm Sơn Trang kia thực lực kém hơn Lôi Chiến Kỳ." Đôi tay Bạch Cẩm vẫn khoanh trước ngực, bộ dáng nhìn y hệt như xem kịch vui đài tỷ thí.


      Nghe vậy, Tử Tình và Tử Thanh khẽ trầm mặc, thực lực của Bạch Dục quá ràng, cho dù chỉ còn cái tay, thực lực của cũng hề giảm, Bạch Vân Phi kia muốn thắng được , rất khó.


      lúc mọi người phía dưới còn thầm nghĩ, hai người đài động, mặc dù khí tức của hai người đồng thời là Huyền Khí màu xanh lá cây, nhưng ràng Bạch Vân Phi vừa mới vào cảnh giới Lục Võ Tông lâu, hơn nữa kinh nghiệm thực chiến nhìn cũng lão luyện bằng Bạch Dục, còn Bạch Dục chỉ cần cái tay, đánh cho Bạch Vân Phi liên tục lùi về phía sau, Môn chủ Nhất Trọng Môn thấy vậy vui vẻ và yên tâm ít.


      "Xem kìa! Bạch Dục sư huynh coi như chỉ còn có tay, tên đệ tử Thiên Sơn kia vẫn như cũ cách nào chiếm nửa điểm ưu thế, là lợi hại!" Ở phía dưới đệ tử Thanh Sơn sùng bái nhìn đạo thân ảnh màu đen đài kia, ánh mắt theo sát chuyển động của .


      đài, lợi kiếm vạch qua khí, thanh vù vù vang dội, giám khảo đài là Sơn chủ cùng mấy vị Môn Chủ xem đến nhập thần, đối với Bạch Dục chỉ dùng cái tay đối chiến, trong mắt bọn họ có càng nhiều hơn kinh ngạc, danh tiếng của Bạch Dục, bọn họ cũng từng nghe qua, chỉ là nghĩ tới lần này vừa tới, lại thấy cái tay của bị thương, nhưng, dù cách nào vận dụng cánh tay còn lại ra đòn, vẫn có thể ép Bạch Vân Phi liên tục lùi về phía sau, thực lực này, quả thực là trác tuyệt.


      "Sơn chủ, tên đệ tử này thiên phú thực là tồi, cái tay kia hẳn phải nên nghĩ biện pháp để khôi phục cho , bằng là quá đáng tiếc." Môn chủ Thiên Sơn vừa tiếc hận vừa , đối với người có thiên phú xuất chúng như vậy, nếu như tay ra đòn bị phế, là quá đáng tiếc.


      "Đúng vậy! Thiên phú của rất tốt, nếu như chỉ có thể dùng cái tay còn lại, quá đáng tiếc, cho nên ta cho người tìm kiếm danh y ở khắp nơi, muốn chữa khỏi tay của ." Sơn chủ Thanh Sơn vừa gật đầu vừa , ánh mắt cơ trí rơi vào người của Bạch Dục.


      "Leng keng!"


      Bỗng nhiên, tiếng vang thanh thúy truyền tới, mọi người theo thanh nhìn, chỉ thấy kiếm trong tay Bạch Vân Phi bị văng ra xa, rớt ở mặt võ đài, mà lòng bàn tay cầm kiếm bị lực đạo truyền tới dẫn đến đau đớn, bước chân cũng lùi lại mấy bước, lúc này mới ngẩng đầu nhìn Bạch Dục thu hồi kiếm, mở miệng cười : "Thanh Sơn Nhất Trọng Môn - Bạch Dục, đúng là danh bất hư truyền, ta - Bạch Vân Phi hôm nay lãnh giáo."


      "Ừm." Bạch Dục trầm giọng đáp tiếng, nhìn cái, rồi xoay người xuống đài.


      " Năm trận tỷ thí của nam đệ tử kết thúc, tiếp theo là tỷ thí của nữ đệ tử hai bên, sau khi nữ đệ tử tỷ thí kết thúc, đệ tử hai bên đều có thể khiêu chiến đối phương, chỉ có điều chạm đến điểm cuối là thôi, thể gây tổn thương đến tính mạng." đài Môn chủ Nhất Trọng Môn trầm giọng , nhận lấy danh sách tỷ thí tên đệ tử chuyển lên, bắt đầu đọc ra.


      "Thiên Sơn trận đầu ra sân tỷ thí là nữ đệ tử Lữ Băng Nhạn, Thanh Sơn trận đầu ra sân là nữ đệ tử Tử Tình, Hử ? Tử Tình?" Đè xuống danh sách tỷ thí đọc, Môn chủ Nhất Trọng Môn đột nhiên cảm thấy có cái gì đúng, cho là mình nhìn lầm rồi, khỏi cúi đầu xuống nhìn lần nữa, danh sách kia ràng viết hai chữ Tử Tình, nhìn cái, sắc mặt vạn phần kinh ngạc.


      Trong đám người Thanh Sơn, người nào mà biết ở Lăng Phong sơn Tử Tình là phế vật tu luyện? Là ai viết tên của nàng lên? Để cho phế vật tu luyện lên đài tỷ thí? Đó phải là cố ý muốn cho người của Thiên Sơn chê cười Thanh Sơn sao?


      Trừ người của Thiên Sơn ràng cho lắm ra, mọi người Thanh Sơn đều là kinh ngạc nhìn bạch y nữ hài đứng ở trong đám người, nàng mà cũng ghi danh ư? Với thực lực như nàng mà cũng dám lên đài?


      Lãnh Tuyệt Thần ngồi ở vị trí giám khảo đài nghe được tên của Tử Tình, ánh mắt sâu thẳm nhàng chợt lóe, xem ra có người muốn để cho nàng quá dễ chịu đây! Chỉ là, biết nàng làm như thế nào đây? Lên đài ư? Có phải. . .
      Bé Bi, JupiterGalileo, nữ sinh 9x5 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :