1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Lãnh Đế Độc Y - Hỏa Long Tịch (Tuyển editor)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 10 : Trí tử
      Edit : Ớt Chỉ Thiên

      Tử Thanh bị đẩy cái cước bộ lảo đảo,suýt nữa đứng vững chân,hoàn hảo đỡ lấy nhà tranh nên ít nhất mới té lăn đất.Nhìn đến Tử Nguyên nổi giận đùng đùng hướng tiểu nương kia, vội vàng hô to: "Sư huynh,nàng còn , hiểu chuyện,lúc này tạm tha nàng !''

      Nguyên bản Tử Sa cũng nổi giận đùng đùng vì bị hắt thân nước,bất quá khi nhìn thấy Nhị sư huynh vẻ mặt tức giận giơ tay lên hướng mặt Tử Tình,khuôn mặt xinh đẹp nhắn liền nở nụ cười vui sướng khi người gặp hoạ.Chọc giận Nhị sư huynh xem lúc này nàng làm sao thoát được!

      Đứng ở bên cạnh Tử Tình cách đó xa,Tử Kiệt giơ tay lên liền đem cả người nàng đẩy lên phía trước,muốn cho nàng vừa vặn đón nhận cái tát kia của Nhị sư huynh Tử Nguyên.Cảm giác sau lưng có người dùng sức đẩy nàng ra ngoài cái,Tử Tình mạnh mẽ lên phía trước,vừa vặn nhìn đến cái tát kia hướng nàng đánh xuống,lập tức ổn định cước bộ cúi người xuống.Bàn tay mang theo chưởng phong kia liền theo đỉnh đầu nàng đánh qua,liền cứ như vậy đánh lên khuôn mặt vui sướng khi người gặp hoạ của Tử Sa đứng bên nàng.

      "Ba!"

      Tử Sa trong lúc nhất thời ngơ ngác,ôm bên mặt bị đánh đau,con ngươi hàm chứa nước mắt đáng thương hề hề nhìn Tử Nguyên: "Nhị,nhị sư huynh,ngươi làm sao đánh ta!" phải muốn đánh cái kia Tử Tình sao? Như thế nào cái tát kia hội đánh đến mặt nàng? Nàng hôm nay như thế nào lại hay ho như vậy? Đau quá...

      Mấy người ở bên nhìn đều có chút ngạc nhiên, nghĩ Tử Tình thể nhưng có thể né tránh cái tát của Nhị sư huynh Tử Nguyên.Nhìn đến hai má Tử Sa sưng lên to,mấy người khỏi thầm than cái tát này đúng là .

      có đánh đến người chính mình muốn đánh,ngược lại giáng cho xinh đẹp khả nhân sư muội cái tát,Tử Nguyên trong lòng dâng lên lửa giận,giơ tay lên nắm vạt áo Tử Tình,nổi giận mắng : "Chết tiệt! Hôm nay ta cũng tin thu thập được ngươi!"

      Bị xách cả người lên, Tử Tình hai chân thể đá loạn,trong miệng tức giận hô to : "Buông!" Đáng giận! Những người này là kẻ dã man, đám động chút liền động thủ đánh người,thực cho là nàng dễ khi dễ phải ? Dùng sức nhấc chân hướng trong ngực mà đá,tuy rằng còn nên lực đạo lớn,nhưng đám dấu chân đá vào vạt áo của cũng là rất khó xem.

      "Buông ra? Chờ ta đánh đủ ta lại buông!" Tử Nguyên gầm lên,giơ tay kia lên hướng mặt của nàng đánh xuống.Tử Tình vừa thấy, lúc cái tay kia của hạ xuống nhanh chóng dùng hai tay ôm lấy cái tay kia của ,cái miệng nhắn mở ra nảy sinh ác độc hướng cái tay kia mạnh mẽ cắn xuống, ai bảo bọn họ đánh nàng! Nàng đánh lại chẳng lẽ còn cắn thành sao?

      "A..."

      Tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên khiến mấy người cả kinh sửng sốt.Mấy người bên cạnh bất khả tư nghị ( thể tin nổi) nhìn Tử Nguyên cái chín tuổi nam hài thế nhưng bị cái bốn năm tuổi tiểu nương cắn.Nhìn đến đau tới mức ngũ quan vặn vẹo,mấy người mạnh mẽ phục hồi tinh thần lại,tiến lên đem bàn tay Tử Nguyên bị Tử Tình dùng sức cắn tách ra.

      "Nhanh buông ra, chảy máu ngươi còn buông ra!" Mấy người hô to,dùng sức tưởng đem Tử Tình kéo ra,nhưng là nàng lại cắn quá chặt chẽ,cho dù máu tươi muốn theo Tử Nguyên cổ tay chảy xuống cũng nhả ra.

      "Đau,đau quá! Buông ra! Buông ra!" Tử Nguyên đau đến mặt trắng bệch,dù sao chỉ là đứa bé chín tuổi,bị cỗ đau nhức này đánh úp lại cả người cơ hồ quên phản kích,chỉ biết hét lên thảm thiết.

      Tử Tình gắt gao cắn tay ,cảm giác trong miệng mặn mặn mang theo mùi làm cho nàng biết đó là huyết,nhưng là nàng nhả ra.Bọn họ đám đều bắt nạt nàng,nghĩ đến việc bị bọn họ đánh hai bàn tay, lại dùng sức càng cắn càng mạnh,cơ hồ nghĩ đem thịt tay cắn rớt miếng mới nguôi giận!

      "Tử Kiệt,mau đưa nàng đánh choáng váng!" Tử Nghiễn thấy kéo ra, lập tức đối bên cạnh Tử Kiệt hô.Tử Kiệt nghe như thế,giơ con dao lên hung hăng hướng sau gáy Tử Tình đánh xuống,nhưng lúc này bỗng nhiên truyền đến đạo thanh mang theo tức giận làm cho ngay lập tức dừng tay lại.

      "Các ngươi làm gì!" Lăng Thành uy nghiêm ánh mắt nhanh nhìn chằm chằm đoàn mấy người kia,trầm thấp thanh mang theo tức giận truyền ra, giận mà uy làm mấy người lúc này buông lỏng tay ra,quy quy củ củ đứng ở bên,mà đưa cơm đến Tử Thanh cũng theo thối lui đến bên đứng vững, dám ra tiếng.

      "Sư,sư phó." Mấy người cúi đầu, mà Tử Tình lại còn gắt gao cắn tay Tử Nguyên buông,Tử Nguyên hé ra mặt trắng bệch hô to : "Sư,sư phó,nàng,nàng chịu buông ra...A" Dường như bởi vì lực đạo cắn lại tăng thêm, còn chưa xong liền đổ rút hơi thảm thiết hét lên.

      "Tử Tình,nhả ra!" Lăng Thành quát khẽ, ánh mắt quét về phía nàng, lúc nhìn thấy hai cái dấu tay hồng hồng mặt nàng hơi hơi nhíu mày.

      Nghe được Lăng Thành, Tử Tình thế này mới buông lỏng miệng,đem huyết trong miệng phun ra,lui cách bên người Tử Nguyên hai bước,nâng ống tay áo lau cái, đôi mắt còn hàm chứa tức giận gắt gao theo dõi .

      Nhân lúc nàng buông lỏng miệng,Tử Nguyên liền giơ tay lên muốn đánh nàng,lúc này thanh nghiêm khắc của Lăng Thành truyền đến: "Tử Nguyên!" Sắc bén ánh mắt đảo qua ở mấy người bọn họ,cuối cùng mở miệng hỏi : "Tử Nghiễn,đây là có chuyện gì? !"

      Tử Nghiễn tiến lên từng bước, cung kính mở miệng : "Sư phó,việc hôm nay là do Tiểu sư muội năng lỗ mãng gây nên ."

      Nghe như thế,Lăng Thành lạnh lùng liếc mắt cái, lại theo mặt mấy người khác xẹt qua,cuối cùng ánh mắt dừng ở mặt Tử Tình, : "Tử Tình,Đại sư huynh hay ?"

      Tử Tình ngẩng đầu nhìn , ánh mắt tránh né,khẩu khí kiên định : "Sư phó, Đại sư huynh phải ". xong,còn liếc mắt mấy người bọn họ cái.

      "Nga? Vậy ngươi xem,Tử Nghiễn cái gì?" Lăng Thành hoãn hoãn thần sắc mở miệng .

      "Sư phó,ta muốn là đệ tử của ngài,bọn họ cũng là sư huynh sư tỷ của ta,nhưng là bọn lại có làm điều mà thân là sư huynh sư tỷ nên làm,ngược lại khắp nơi khi dễ ta, cái gì nhược nhục cường thực.Bọn họ lấy cường lăng nhược cũng ngẫm lại xem đám đều so với ta lớn hơn, theo bên người sư phó so với ta lại lâu hơn,nhưng mấy người họ hợp nhau đến bắt nạt mình ta.Bọn họ bỏ cát vào trong đồ ăn của ta,ta có thể tính toán nhưng bọn dựa vào cái gì mà đánh ta?"

      Tử Tình tức giận nhìn Lăng Thành,chỉ vào đám người đứng trước mặt nàng : "Tử Sa mở miệng mắng ta trước,sau đó lại muốn đánh ta,tiếp theo Tử Kiệt cùng Tử Nguyên mỗi người lại đánh ta cái tát.Mà bọn họ, đám đứng ở bên cạnh xem kịch vui,ngược lại lúc Tử Nguyên bị ta cắn ngụm sau liền vội vã lên kéo ta ra.Nếu phải sư phó vừa vặn trở về,ta phỏng chừng sống đến ngày mai gặp thái dương."

      Tử Tình xong,hít sâu hơi, thần sắc khuôn mặt non nớt mang theo vài phần hợp tuổi,đột nhiên ở trước mặt Lăng Thành quỳ xuống: "Sư phó,nếu nơi này thể dung ta,vậy thỉnh ngài đưa ta xuống núi.Ta nghĩ thời điểm sư phó ở,ta lại bị bọn họ tróc đứng lên đánh."
      Last edited by a moderator: 28/9/14
      Tuyết Nguyệt thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      [​IMG][​IMG]



      Cho đến lúc hai người rời , Lăng Thành mới đem ánh mắt sắc bén dừng ở mấy người quỳ trước mặt, trầm giọng : "Mấy người tám chín tuổi lại bắt nạt tiểu nương bốn năm tuổi? Cho dù các ngươi biết tự cảm thấy thẹn, ta cũng thấy hổ thẹn thay cho các ngươi! Đêm nay các ngươi toàn bộ quỳ ở bên ngoài cho phép về phòng, hảo hảo suy nghĩ lại những gì mình làm ".Thanh uy nghiêm rơi xuống, Lăng Thành phất ống tay áo cái, xoay người rời .

      Sau khi Lăng Thành xoay người rời , mấy người mới ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn phương hướng Tử Tình rời , Tử Nghiễn thần sắc như có chút suy nghĩ, Tử Lập vẻ mặt khó hiểu mà Tử Nguyên cùng Tử Kiệt mím môi, Tử Cầm cùng Tử Sa lại vẻ mặt bất bình: "Sư huynh, vì sao sư phó lại bất công như vậy? Làm cho chúng ta mấy người ở nơi này chịu phạt, Tử Tình lại có thể về phòng!"

      Tử Nguyên ôm cổ tay còn chảy huyết, ánh mắt lạnh lùng, lên cỗ ngoan thần sắc, cắn chặt khớp hàm cúi đầu . cũng muốn biết sư phó vì sao bất công như thế? Việc hôm nay đúng là mấy người bọn họ đúng, nhưng là Tử Tình kia cũng thể bị trừng phạt gì! Chết tiệt! Tay bị cắn bây giờ còn đau đến phát run, đáng giận! Nếu cứ như vậy mà buông tha cho nàng tên của đảo ngược lại!

      "Nhị sư huynh, tay ngươi còn vẫn chảy máu, ta giúp ngươi băng bó chút !" Tử Sa quay đầu thấy Tử Nguyên ở bên cạnh ôm cổ tay, mặt còn nhè chảy ra máu tươi, vội vàng xé miếng vải từ váy xuống băng bó cho .

      Vốn dĩ tâm tình Tử Nguyên còn có chút tức giận, nhìn thấy Tử sa giúp băng bó vết thương, mặt lúc này mới hoãn chút, mở miệng : "Tử Sa, cám ơn ngươi".

      "Nhị sư huynh, ngươi đừng như vậy.Nếu phải bởi vì ta ngươi cũng bị nàng cắn chảy máu, nhìn đến các ngươi đều bởi vì ta mà bị sư phó trách phạt, ta thực rất băn khoăn". Tử Sa giọng xong, trong thanh mang theo áy náy cùng xin lỗi, chính là đầu vẫn cúi thấp lại làm cho người ta thấy thần sắc măt nàng lúc này, càng có ai nhìn đến trong cặp mắt xinh đẹp kia lên hận ý cùng phẫn nộ.

      Bên kia, Tử Tình trở lại căn nhà tranh liền nhìn thấy mặt bàn có hai bộ tố y cùng hai đôi giày mới khỏi giật mình. qua cầm lên thử ở người thế nhưng độ lớn lại phù hợp với nàng như vậy.Nghĩ đến lời lúc trước sư phó khỏi ấm áp trong lòng, ra đây là sư phó giúp nàng chuẩn bị.

      Buông quần áo cầm trong tay, nàng ra bên ngoài múc vài gáo nước trở về tắm rửa, đem quần áo bẩn đều đặt ở bên, tắm xong liền mặc bộ tố y sạch kia vào, mái tóc ẩm ướt xõa vai, cầm lấy cái khăn đem nước lau khô.Trước kia tóc nàng đều là do mẫu thân giúp nàng buộc nhưng mà sau này mẫu thân thể giúp nàng buộc tóc nữa, nghĩ vậy liền tùy ý để mái tóc rối tung, đem nước vừa tắn xong đổ ra ngoài.

      Vuốt vuốt hai bên má bị đánh đau vẫn có cảm giác nóng rát đến bây giờ, nghĩ đến chính mình thế nhưng bị hai người bọn họ đánh trong lòng khỏi dâng lên cỗ tức giận.Hít hơi sâu rồi chậm rãi thở ra, bây giờ nàng còn đánh lại bọn họ, nhưng là hôm nay nàng cũng cắn cho tay Tử Nguyên chảy máu, nghĩ đến đây liền cảm thấy bớt giận.

      Cầm mấy bộ quần áo bàn tới bên giường, phòng này ngoại trừ cái bàn kia ra cũng chỉ có cái giường này, cho nên quần áo cũng chỉ có thể đặt ở đầu giường, chờ thêm vài ngày nàng chặt ít cây về để này nọ.

      Đem mấy bộ quần áo đặt ở đầu giường, trong phòng lưu trữ ngọn đèn nho mặt bàn, lúc này mới vén chăn giường chuẩn bị ngủ.Nhưng ai biết khi vừa xốc chăn lên liền nghe được tiếng xà hộc lưỡi ti ti, nàng sợ tới mức buông tay thối lui ra phía sau.Thế nhưng ở thời điểm Tử Tình xốc chăn lên, hai con rắn di chuyển thân mình bóng loáng trong nháy mắt, lưỡi rắn màu đỏ phun ra nuốt vào phát ra thanh ti ti, đồng thời mạnh mẽ phi qua chỗ nàng.

      "A..." Nhìn đến hai con rắn hướng nàng bay qua, Tử Tình cả kinh quát to tiếng, dưới chân lảo đảo cái ngã ra phía sau.
      Last edited by a moderator: 28/9/14
      Tuyết Nguyệt thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 12: Ta nghĩ ngươi là quỷ
      Edit: Ớt Chỉ Thiên
      Beta: Quảng Hằng


      Hai con rắn cùng lúc đồng thời phi thân về phía nàng, mắt thấy hai con rắn cắn trúng nàng, biết vì sao bước chân nàng bỗng nhiên di chuyển cái, nghiêng người tránh sang bên.Thân ảnh nhanh nhẹn tránh được hai con rắn kia chỉ trong nháy mắt, đồng thời nhảy lên giường.Mà hai con rắn kia bởi cắn được nàng, lúc này cuộn lại mặt đất, đầu rắn chuyển động ánh mắt hung tàn nhìn nàng chằm chằm.

      "Ti ti..."

      Ánh mắt hướng chung quanh tìm kiếm nhưng lại thấy bất cứ thứ gì có thể đảm đương làm vũ khí, nhớ tới trong người còn có mấy cái trâm cài đầu, nàng nhanh chóng đem ra, ánh mắt nhìn chằm chằm vào hai con rắn chuẩn bị bò qua kia, trong lòng lần lại lần , nhất định có thể! Ta nhất định có thể làm được!

      Đột nhiên hai con rắn phóng qua, đồng thời trong lúc đó cái trâm cài đầu trong tay nàng cũng nhanh chóng bắn ra ngoài, chính giữa chỗ bảy tấc của hai con rắn.Vốn dĩ phi tới, chỉ trong phút chốc chúng vặn vẹo vài cái liền rơi xuống đất, hề nhúc nhích chết .

      "Hô!" Nàng thở hơi.Nếu phải trước kia ở nhà thường cùng mẫu thân chơi trò phóng phi tiêu, nàng hoàn toàn thể bắn trúng hai con rắn này. Xuống giường, đến bên cạnh hai con rắn rút trâm cài đầu đem rửa sạch sau đó mới cẩn thận bỏ vào trong ngực.Đây là mẫu thân mua cho nàng, thể vứt.

      Nhìn hai con rắn chết ở mặt đất, nghiêng đầu nghĩ nghĩ hồi liền đem chúng cầm lên, thổi tắt đèn trong phòng rồi mới ra ngoài.Dù sao đêm nay vẫn chưa ăn cơm, vậy đem này hai con rắn này hầm thành canh để uống !

      Căn nhà tranh của nàng vốn cách xa bọn họ, lúc này nàng lại tới bên kia chút, cho dù có nhóm chút lửa cũng có ai trông thấy.Đem nước trong cái nồi sắt ngoài nhà tranh đổ ra ngoài, kiếm mấy thanh củi gom lại cùng chỗ, lại dùng tảng đá kê thành hình cái lô.Sau khi đánh lửa liền đem cái nồi sắt kê lên, lại đổ vào bên trong nửa nồi nước sạch, sau đó mới xoay người xử lí hai con rắn kia.

      Đem dây thừng buộc hai con rắn rửa treo ở cây, sau đó mới đem con dao vừa tìm thấy đem da rắn lột xuống, sau khi lột da liền lấy mật rắn ra rồi mới đem thịt cắt thành từng khúc bỏ vào trong nồi nước.

      Thân ảnh nho rất bận rộn, khuôn mặt nhắn vốn dĩ sạch nhưng bởi vì nấu nồi thịt rắn này mà biến thành bẩn hề hề.Mà mùi canh rắn thơm nồng cũng theo gió đêm nhàng tản ra trong khí, cầm thìa lên thử mùi vị canh chút, bởi vì có đó gia vị nên hương vị tuy rằng ngon nhưng vẫn còn kém chút. Cũng có khả năng kiếm chút đồ gia vị ở quanh đây nên đành chấp nhận uống tạm vậy.

      Vừa ngồi xuống tảng đá ở bên cạnh, đột nhiên có bóng đen chạy ra: "Ôi, canh rắn thơm quá.Tiểu nha đầu, canh rắn này là ngươi hầm? Ngươi hơn nửa đêm ngủ được hay sao mà chạy tới nơi này hầm canh a?" Người tới ngồi xổm bên cạnh nồi canh, rướn cổ nhìn, tay còn phẩy phẩy cho mùi canh bay ra.

      Bóng đen đột nhiên ra giống như quỷ làm cho Tử Tình giật mình, ổn định tâm thần liền thấy lão giả mặc đại bào màu đen rộng thùng thình khoảng chừng sáu bảy mươi tuổi mới đưa mắt nhìn nhìn chung quanh.Lăng Phong sơn bốn bề là núi, ông ta là từ đâu chạy tới đây? Lập tức liền mở miệng hỏi: "Ông là ai?" Ông ta cũng là người của Thanh Sơn sao?

      Lấy qua cái thìa trong tay Tử Tình nếm thử hương vị, lão giả có mở miệng trả lời vấn đề của Tử Tình, ngược lại mặt nhăn mày nhíu : "Chậc chậc, canh rắn ngon như vậy, làm sao có thể thêm chút đồ gia vị nào? Ngươi đợi chút, ta đến nhà ăn Thanh Sơn trộm ít đem về". xong, liền bay giống như ngọn gió, thấy bóng người.

      Khi Tử Tình kinh ngạc nhìn theo bóng người kia, đột nhiên lại cơn gió thổi lại đây: "Tiểu nha đầu, trước khi ta trở về cho phép ngươi uống trộm, nghe thấy ? ". xong lại vụt giống như cơn gió bình thường thổi qua, để lại Tử Tình kinh ngạc nhìn theo bóng đen kia...

      "Đến rồi, đến rồi đây, ta trở về, Tiểu nha đầu còn thất thần làm gì? Nhanh cầm chén đến a!" Thân ảnh quỷ mỵ chợt loé, gió vừa thổi qua, bên người Tử Tình lại nhiều thêm bóng đen. đem đồ gia vị trộm được bỏ vào trong nồi canh, sau đó đem gia vị để bên, cầm lấy thìa thử thử: "Ân, bây giờ mùi vị ngon hơn rồi."

      Tử Tình trở về trong phòng cầm hai cái cái chén : "Nơi này có bát." xong, cầm cái chén trong tay đưa qua.

      Nhìn trong tay nàng cầm hai cái chén trà, lão giả giật giật khóe miệng, ngẩng đầu nhìn nàng : "Cái chén này đựng được bao nhiêu? Ngay cả miếng thịt cũng  bỏ vào nổi."

      Tử Tình nhìn cái, lấy qua cái thìa trong tay múc ít canh: "Ta chỉ ăn canh." Đem thịt rắn bỏ vào nồi ninh lâu như vậy, toàn bộ tinh hoa đều ở trong nồi nước này, ăn thịt có gì ngon? Còn bằng uống canh.

      "Di? Tiểu nha đầu ngươi cũng là kỳ quái." Lão giả cười tủm tỉm nhìn nàng, ngồi xuống ở bên cạnh nàng, thuận tiện đem chén canh kia múc đến trước mặt mình vừa ăn vừa : "Tiểu nha đầu, ngươi là đồ đệ của Lăng thành sao? Tên gọi là gì?"

      Tử Tình gì, chỉ liếc mắt nhìn chén canh ở trước mặt cái, lẳng lặng uống canh trong chén của mình,May mà vừa rồi nàng múc trước hai chén bằng đêm nay coi như mất công toi.

      "Ai, tiểu nha đầu nhà ngươi sao lời nào thế?" Lão giả bên vừa ăn vừa trừng mắt nhìn Tử Tình có phản ứng.

      "Ông vừa rồi cũng cho ta biết ông là ai." Tử Tình mở miệng xong, buông xuống cái chén uống xong, lại bưng cái chén khác lên.

      "Nể mặt chén canh thịt rắn này, ta vụng trộm cho ngươi, bất quá ngươi cũng thể cho người khác biết."Lão giả cười híp mắt nhìn nàng, đè thấp thanh : "Ta là vụng trộm ở bên trong Thanh Sơn này, chỉ có ban đêm mới ra ngoài tìm đồ ăn. Ở Thanh Sơn có người biết tồn tại của ta, ngươi phải thay ta giữ bí mật, biết ?"

      Tử Tình quay đầu lại bình tĩnh nhìn , : "Ông ăn xong nhanh ! Sư phụ của ta ở ngay gần đây. Nếu để cho biết, ông trốn thoát đâu." xong, lại tiếp tục uống chén canh trong tay.

      "Ha ha, bắt được ta đâu." Lão giả cười ha ha , trong ánh mắt lộ ra cỗ tự tin, thấy khuôn mặt tiểu nha đầu tuy rằng có chút vết bẩn nhưng biểu lại giống bộ dáng của tiểu hài tử bình thường, biểu lại giống bộ dáng của tiểu hài tử bình thường, khỏi trêu ghẹo cười : "Xem tiểu nha đầu nhà ngươi cũng chỉ mới bốn năm tuổi, như thế nào lại tuyệt đối giống bốn năm tuổi tiểu hài tử nhỉ? phải là lão quái biết cải lão hoàn đồng đó chứ?"

      Tử Tình quay đầu lại, nhìn lão giả thân hắc bào rộng thùng thình đầu râu tóc bạc, dừng chút mở miệng : "Lúc nãy, ta nghĩ rằng ông là quỷ."

      "Cái gì? Quỷ? Ngươi dám ta giống quỷ?" Lão giả thở phì phì vừa ăn miếng thịt rắn vừa , trừng đôi mắt nhìn tiểu nha đầu ngồi bên cạnh. Người khác nhắc tới ông đều chỉ có tôn kính từ đáy lòng, thế nhưng nàng lại ông giống quỷ? Ông có chỗ nào giống quỷ chứ?
      Tuyết Nguyệt thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 13: Tư tâm tác quái
      Edit: Ớt Chỉ Thiên

      Nào biết, Tử Tình nhìn cái, vẻ mặt đứng đắn gật gật đầu : "Ân, rất giống quỷ." Bất quá quỷ hẳn là tham ăn giống như lão.

      "Lão nhân gia ta có chỗ nào giống quỷ chứ ? Ngươi thế nhưng ta giống quỷ? Làm sao giống? Làm sao giống?" Lão vừa nghe xong liền truy vấn, rất có tinh thần truy hỏi kỹ càng việc thề bỏ qua.

      Tử Tình chỉ chỉ bộ hắc bào rộng thùng thình người lão, lại chỉ chỉ đầu đầu râu tóc bạc của lão: "Có hai cái này, nhìn thế nào cũng thấy giống.Hơn nữa, ông đường có thanh . "Nghiêng đầu nghĩ nghĩ chút tiếp: "Thậm chí đường còn cần chân, trực tiếp bay qua."

      "Kia gọi là khinh công, khinh công có biết hay ? Tiểu nha đầu nhà ngươi hiểu đừng có lung tung, quỷ hay quỷ cái gì? Nghĩ đến năm đó ta cũng là nam tử tuấn mỹ phong độ, lúc ấy mê đảo biết bao nhiêu nương. Bây giờ người cũng già , trở nên vô dụng, ba bữa ăn đều đủ no, lại trốn Đông trốn Tây, bộ hắc bào người tốt xấu gì cũng theo ta mấy chục năm nhưng ta vẫn nỡ quăng."

      Lão giả hư hư thực thực , chính là ánh mắt nhìn kiện hắc bào kia toát ra tia sáng làm người ta xem hiểu, ngón tay nhàng ma sát kiện hắc bào kia giống như trong lòng nhớ tới cái gì, bỗng nhiên có chút thất thần.

      "Ta phải về ngủ." Tử Tình đột nhiên đứng lên, đem này nọ thu thập chút liền chuẩn bị về hướng phòng ở của mình.

      Lão giả vốn dĩ còn thất thần, nghe nàng như vậy cũng liền đứng lên, phất phất mấy ngọn cỏ bám người : "Tiểu nha đầu, lần tới nếu có thứ tốt nhớ lưu phần cho lão nhân ta.Nhớ kỹ, thể cùng người khác nhắc tới ta, ta cũng đây, lần sau lại đến thăm ngươi." xong, bóng dáng màu đen chợt lóe rồi biến mất tại chỗ.

      Tử Tình chỉ nhìn thấy thân ảnh kia giống như gió cuốn qua liền biến mất trong bóng tối, ánh mắt đảo qua dưới đất liền phát ngay cả cái nồi sắt hầm canh cùng với nửa chén canh rắn cuối cùng còn sót lại cũng bị lão mượn gió bẻ măng mang luôn rồi.

      Sáng sớm hôm sau, Tử Tình đứng dậy mặc quần áo, cầm chổi chuẩn bị quét tước. vào chỗ thường ngày vẫn hay quét lá rụng liền nhìn thấy mấy người bọn họ vẫn còn quỳ gối ở đằng xa. đám nhìn thấy nàng xuất đều là bộ biểu tình hận thể ăn nàng.Nàng làm bộ như nhìn thấy, chỉ chú tâm vào việc của bản thân qua trước mặt bọn họ, bắt đầu quét tước.

      Tử Sa cùng Tử Cầm oán hận trừng mắt nhìn nàng.Bởi vì nàng, bọn họ mới ở trong này quỳ suốt đêm, lúc nàng chưa tới Lăng Phong, sư phụ bình thường ngoại trừ đối với các nàng nghiêm khắc chút, căn bản chưa bao giờ xử phạt các nàng như vậy.Càng nghĩ càng tức giận, các nàng ở nhà đều là bảo bối trong lòng bàn tay cha mẹ, chưa từng chịu qua uất ức như vậy.Nếu thể đối phó trước mặt vậy từ nay về sau các nàng liền đấu với nàng sau lưng! Các nàng cũng tin đấu lại được nàng!

      bao lâu sau, thân áo bào màu xám, Lăng Thành cũng xuất ở trước mặt bọn họ.Khi vừa xuất , mọi người trăm miệng lời gọi: "Sư phụ."

      "Ân, các ngươi đứng lên !" Lăng Thành trầm giọng xong, giơ tay ý bảo bọn họ đứng lên.

      Nghe như thế, mấy người bọn họ mới giúp nhau đứng lên.Mấy nam hài như Tử Nghiễn còn đỡ, Tử Sa cùng Tử Cầm hai tiểu nương dĩ nhiên ngay cả đứng cũng đứng vững, may là có Tử Kiệt ở bên cạnh đỡ hai người các nàng mới miễn cho hai người khỏi té ngã mặt đất.

      "Cám ơn Tam sư huynh." Hai người giọng , khuôn mặt nhắn xinh đẹp hướng lộ ra chút mỉm cười.

      "Ân." Tử Kiệt gật gật đầu, cho đến khi hai người các nàng đứng vững mới buông tay ra, cung kính đứng ở trước mặt Lăng Thành.

      Lăng Thành liếc mắt nhìn Tử Tình ở bên kia quét rác cái cái, trầm giọng : "Các ngươi về đổi bộ quần áo trước, đem chiêu thức hôm qua vi sư dạy tự mình luyện tập.Hôm nay ta muốn dạy Tử Tình kiếm pháp cùng tâm pháp, các ngươi cũng có thể đến bên quan sát."

      Mấy người kinh ngạc liếc mắt nhìn sư phụ bọn họ cái.Sư phụ thế nhưng muốn đích thân dạy Tử Tình kiếm pháp cùng tâm pháp? Nàng tới nơi này bất quá cũng chỉ mới có vài ngày ngắn ngủi, ngay cả công phu cơ bản còn có học, sư phụ lại dạy nàng tâm pháp và kiếm pháp? Nhớ ngày đó bọn họ tới nơi này cũng học hơn tháng công phu cơ bản sư phụ mới bắt đầu dạy bọn tâm pháp cùng kiếm pháp, hôm nay thế nhưng lại đối xử với Tử Tình tốt như vậy, rốt cuộc là vì sao?

      Mấy người tuy rằng cảm thấy bất mãn, lại cũng dám biểu lộ ra, chỉ phải cung kính đáp: "Dạ!" Ít nhất, bọn họ còn có thể ở bên quan sát.Cứ như vậy, sư phụ dạy Tử Tình cái gì, bọn họ cũng có thể ở bên học tập, bọn họ cũng tin, với cái bộ dạng kia của Tử Tình có thể so sánh được với tu luyện thiên phú của bọn họ.

      "Tử Tình, ngươi theo ta đến bên kia ." Lăng Thành xong, cất bước lên chỗ trống phía trước.

      Trải qua ngày hôm qua, Tử Tình thực ra cũng phải bài xích vị sư phụ này lắm.Sư phụ đối tốt với nàng, nàng vẫn là cảm giác được, tuy rằng biết là vì cái gì nhưng những người đối tốt với nàng, nàng cũng đối xử tốt lại với họ.Đây là mẫu thân dạy nàng, người khác nếu tình đối đãi tốt với mình, mình phải lấy càng chân tâm đáp lại.

      vào chỗ mà bình thường mọi người luyện võ, Lăng Thành mới dừng lại cước bộ, chuẩn bị mở miệng chuyện liền thấy mấy người bị bảo thay quần áo thế nhưng cũng trở lại, theo phía sau .Quần áo người bọn họ đổi hoàn toàn, bất quá xem ra chỉ là đổi quần áo mà thôi, cũng có rửa mặt chải đầu.Điều này khiến cho khỏi nhìn thoáng qua bọn thêm mấy lần, mấy người này bình thường cũng gặp loại tốc độ như thế này.

      Mấy người Tử Nghiễn bước nhanh tới đứng bên.Bọn họ vốn định rửa mặt chải đầu phen rồi tới sau cũng được, nhưng là Tử Kiệt nếu sư phụ muốn thầm dạy trộm cái tâm pháp lợi hại gì cho Tử Tình chẳng phải là bọn họ chịu thiệt.Vì thế, mấy người bất chấp rửa mặt chải đầu, chỉ thay đổi thân quần áo sau liền vội vàng tới.Sư phụ đối Tử Tình bất công bọn họ đều xem ở trong mắt, chừng sư phụ đúng là dạy cái tâm pháp gì lợi hại cho Tử Tình cũng nên, cho nên bọn họ càng thể vắng mặt.

      Lăng Thành thu hồi ánh mắt, nhìn Tử Tình đứng trước mặt mở miệng hỏi: "Ngươi biết chữ sao?" Muốn tu tập tâm pháp cần thiết phải nắm vững khẩu quyết, nếu biết chữ rất phiền toái khi học.

      Mấy người ở bên nghe như thế, ánh mắt khinh miệt quét qua Tử Tình đứng bên kia cái, với bộ dạng keo kiệt nghèo nàn kia nàng có thể biết chữ sao? Mấy đứa nhà nghèo cả đời đều có cơ hội đến trường càng đừng là mời phu tử, mà bộ dạng nàng cũng chỉ mới bốn năm tuổi làm sao có thể biết chữ!

      Mấy người bọn họ dám khẳng định là nàng biết chữ.

      Tử Tình bình tĩnh nhìn Lăng Thành đứng trước mặt, dừng chút : "Mẫu thân dạy ta ít." Tuy mẫu thân mới dạy nàng ít nhưng mà nàng có được trí nhớ siêu tốt, bất luận là cái gì đều chỉ cần lần là nhớ kỹ, cho nên tập viết căn bản làm khó được nàng.

      Nghe như thế, Lăng Thành hơi hơi nhíu mày, dạy ít?

      Trong thâm tâm Tử Sa vốn hy vọng Tử Tình học được này nọ, chú ý tới Lăng Thành nhíu mày, lập tức liền :"Sư phụ, bây giờ có lẽ nàng đọc được tâm pháp nên tự nhiên là thể tu luyện, bằng ngươi dạy nàng kiếm pháp trước ! Dù sao nàng còn , nhận thức chữ cũng nhiều, chờ qua hai năm lại tu luyện tâm pháp cũng có vấn đề gì ."
      Last edited by a moderator: 28/9/14
      Tuyết Nguyệt thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 14: Thiên phú kinh người
       Edit: Vân
      Beta: Ớt Chỉ Thiên


      Lăng Thành lạnh lùng quét mắt liếc nàng cái, trong mục quang mang theo lãnh ý làm cho Tử Sa trong lòng chấn động, lập tức nhắm chặt miệng dám thêm gì nữa. Ánh mắt Lăng Thành lướt qua từng người, dừng lại chút rồi mới : "Nếu xem được chữ, ta đây đọc, ngươi hãy cố gắng ghi nhớ .Đồng thời tu tập tâm pháp cùng vũ kỹ là rất quan trọng, nếu thiếu thứ, đều cũng thể trở thành tuyệt thế cao thủ!"



      Nghe được lời này, Tử Tình mới : "Sư phụ, ngươi có thể đem sách tâm pháp đưa cho ta, nếu ta hiểu chỗ nào hỏi ngươi" Ai nàng biết chữ? Nàng có trí nhớ siêu cường, chỉ cần đọc lần liền nhớ , nhưng mà mẫu thân từng qua, thể để cho toàn bộ bản thân mình bị bại lộ ra trước mặt người khác, nếu để mũi nhọn lộ ra quá sớm tự đưa tới phiền toái cho bản thân.



      "Ân, cũng tốt" Lăng Thành trầm giọng lên tiếng, thế này mới : "Hôm nay ta dạy ngươi bộ kiếm pháp trước, ngươi hãy nhìn xem có thể học được bao nhiêu, nếu thể hiểu được hãy ra ngay: " xong, ánh mắt quét về phía mấy người Tử Nghiễn, lại mở miệng : "Các ngươi cũng cố gắng nhìn , bộ kiếm pháp này rất tinh túy, có thể học được bao nhiêu phải dựa vào chính các ngươi"



      "Dạ!" Mấy người cung kính lên tiếng, trong mắt khó nén được hưng phấn. Bình thường sư phụ đều tuỳ sở trường của riêng mỗi người mà dạy bọn họ những vũ kỹ khác nhau, nay lại có thể học nhiều hơn bộ kiếm pháp, bọn họ tự nhiên là vui sướng.Nhưng là, mỗi bộ vũ kỹ đều sâu lường được, lại thay đổi thất thường, có những chỗ hiểu thấu đáo hết lại phải dựa vào ngộ tính của mỗi người.Bọn họ cầu có thể học được toàn vẹn mười phần, chỉ mong có thể học được bảy tám phần cũng đủ cảm thấy mỹ mãn .



      Lăng Thành liếc mắt nhìn bọn họ cái, cuối cùng ánh mắt dừng lại người Tử Tình, rồi phi thân nhảy lên cây bẻ lấy nhánh cây lớn cũng , ở giữa trung phi thân vững vàng đáp mặt đất, bẻ bỏ những lá cây dư thừa nhánh cây, xong rồi mới tới trước mặt mấy người họ: "Nhìn ràng!"



      Thanh trầm thấp vừa rơi xuống, thân hình bỗng nhiên chợt động.Nhánh cây cầm tay giống như là thanh lợi kiếm vô cùng sắc bén ở giữa trung hoa lên liên tục, mang theo những tiếng động sắc bén hưu hưu hưu.Nhìn nhánh cây tuy mang theo tia sát khí nào, nhưng lại giấu giếm mũi nhọn, sát khí bốn phía, trong nhu có cương, nhìn như đơn giản nhưng lại giống như có chứa càn khôn khiến người khác nhìn ra.Động tác của  như mây bay nước chảy, lưu loát sinh động tự nhiên, từng chiêu từng thức trong nhu có cương, rất khó tưởng tượng được đại nam nhân thế nhưng lại có thể đánh ra bộ kiếm pháp như vậy.



      Bỗng nhiên, động tác thong thả biến đổi, tốc độ cũng dần dần nhanh hơn, tuỳ theo thân hình của vừa động, kiếm thức trong tay cũng nhanh lên theo, giống như chỉ còn tàn ảnh xẹt qua, làm cho mấy người đứng xem bên hoa cả mắt, loạn thần lên chỉ nhớ kỹ được phía trước nhưng lại thể nhớ được những chiêu sau.Quýnh cả lên, trong lòng càng loạn, mấy người đem mấy chiêu kiếm thức vốn dĩ còn nhớ được chừng bảy phần hầu như dần dần quên mất.Mà nhánh cây trong tay Lăng Thành múa kiếm ở phía trước cũng rít lên tiếng sắc bén, mạnh mẽ vung cái, giống như lợi kiếm bổ vào mặt đất, cỗ năng lượng khí thế từ nhánh cây trong tay phụt ra.



      "Hưu! Bang bang phanh..."



      tiếng sắc bén xẹt qua, làm khi nhánh cây vừa đánh lên mặt đất, mặt đất bỗng nhiên vang lên vài tiếng chấn phá đinh tai nhức óc, bụi đất cũng nhân luồng khí lưu này mà phá tung lên theo.Chờ đến khi bụi đất dần dần bình ổn xuống, Lăng Thành liền rút tay đem nhánh cây cất ra phía sau, tư thế giống như nắm lợi kiếm nhìn bọn họ: "Nhớ kỹ bao nhiêu?"



      Mấy người Tử Nghiễn nhìn nhau cái, trong lúc nhất thời có người mở miệng, dừng chút, Tử Nguyên thế này mới : "Sư phụ, cái kia..., ta chỉ nhớ kỹ năm thành" .Trong mấy người, cũng chỉ có tinh thông kiếm pháp nhất, nhưng mà hôm nay lại chỉ nhớ được năm thành, hơn nữa năm thành này còn nhất định tham ngộ hết. còn như thế, mấy người khác càng cần phải .



      Lăng Thành nhìn mấy người bọn họ cái, liền dời ánh mắt, đem tầm mắt đặt người đứng ở bên: "Tử Tình, ngươi sao?"



      Mà ngay lúc Lăng Thành cùng mấy người bọn họ chuyện, Tử Tình cúi nửa đầu, liễm hạ đôi mắt, đem trọn vẹn kiếm pháp của đảo qua thêm lần ở trong đầu, vì quá tập trung tinh thần cho nên nghe thấy Lăng Thành kêu nàng.



      "Tử Tình?" Lăng Thành có chút bất mãn khẽ cau mày, nàng thế nhưng lại thất thần trước mặt mọi người, còn là vào thời điểm dạy nàng kiếm pháp.



      "A? Sư phụ, chuyện gì?" Rốt cục nghe được kêu nàng, Tử Tình theo bản năng ngẩng đầu lên, thần sắc mờ mịt nhìn . Vừa rồi cái gì? Nàng chỉ lo hồi tưởng lại kiếm thức vừa rồi, có nghe thấy gì.



      Bên này, mấy người thấy nàng vẻ mặt mờ mịt, ánh mắt coi thường mang theo vài phần khinh miệt quét về phía nàng.Liền ngay cả người tối tinh thông kiếm pháp là Nhị sư huynh Tử Nguyên cũng đều chỉ nhớ được năm thành, nhìn cái kia bộ dáng kia của nàng phỏng chừng muốn ghi nhớ chiêu cũng khó. biết sư phụ rốt cuộc vì sao lại tốt với nàng như vậy!



      "Kiếm pháp vừa rồi ngươi ghi nhớ được bao nhiêu?" Lăng Thành lại mở miệng hỏi lần nữa, thanh trầm thấp hoàn toàn nghe ra hỉ giận.



      Nghe như thế, Tử Tình bình tĩnh nhìn , trong đôi mắt hình như có hào quang lên, nhưng lại có người thấy được. Nàng tất cả đều nhớ kỹ, nhưng là nàng có thể sao? Trong lúc nhất thời dừng lại chút, rồi cũng có đáp lời.Nếu mở miệng lừa , nàng muốn.



      "Quên , ngươi nhớ kỹ bao nhiêu liền chính mình học trước ! Qua vài ngày ta xem ngươi học được bao nhiêu." Lăng Thành vừa vừa lấy quyển tâm pháp từ trong người ra rồi đưa qua : "Bản tâm pháp này ngươi hãy cầm xem, có cái gì hiểu liền hỏi ta." xong, sau khi đưa sách cho nàng rồi cũng liền xoay người rời .



      Nhìn thấy thân ảnh nhanh chóng rời , Tử Tình đột nhiên mở miệng : "Cám ơn sư phụ!" Tử Tình để ý thấy tuy rằng có quay đầu lại, cũng có trả lời nhưng mà tuy là chỉ trong nháy mắt nhưng nàng vẫn thấy cước bộ của dừng lại chút.



      "Nhị sư huynh, kiếm pháp của ngươi luôn là tốt nhất trong số mấy người chúng ta.Ngươi có thể nhớ kỹ được năm thành nhưng ta lại chỉ nhớ được ba thành, bằng chúng ta cùng qua bên kia luyện, ngươi cũng có thể lại chỉ điểm cho chúng ta thêm chút!" Tử Cầm mở miệng xong, gương mặt xinh đẹp mang theo ý cười lấy lòng tới bên cạnh Tử Nguyên.



      Bên cạnh đó, Tử Nghiễn cũng mở miệng cười : "Tử Nguyên, thôi! Chúng ta qua bên kia đem bộ kiếm pháp sư phụ vừa mới dạy luyện lần.Ta cũng chỉ nhớ được ít, ngươi cũng giúp ta nhìn xem có chỗ nào là ta nhớ lầm ." Trong mấy người họ, kiếm pháp của Tử Nguyên là tốt nhất.Muốn luyện kiếm pháp, tự nhiên là phải tìm chỉ điểm.



      "Hảo, chúng ta qua bên kia !" Tử Nguyên cười gật gật đầu, khinh thường liếc nhìn Tử Tình đứng yên ở bên cạnh cái, rồi mới cùng mấy người xoay người rời .



      Tử Tình chỉ liếc mắt nhìn thân ảnh mấy người bọn họ rời cái, lúc này mới cầm tâm pháp trong tay bỏ vào trong lòng, rồi lại tới bên lu nước lớn cầm lấy hai cái mộc dũng đến chỗ con suối. Kiếm pháp, nàng nhớ kỹ nhưng mà khi nàng luyện tập nhất định thể để cho bọn họ nhìn thấy! Ban ngày gánh nước nhiều chút giúp cho thân thể gân cốt của nàng cường tráng thêm ít, cũng có thể làm cho khí lực của nàng lớn hơn chút, nhất định có giúp ích cho tu luyện về sau của nàng!



      tới bên dòng suối, rồi mới đem mộc dũng đặt qua bên, lấy ra tâm pháp từ trong lòng lẳng lặng nhìn.Sau khi đọc nhanh như gió để ghi nhớ, lại nhắm hai mắt lại chậm rãi hồi tưởng thêm lần, xong xuôi mới đem sách bỏ vào trong lòng, rồi lại khiêng hai cái mộc dũng chứa nước trở về.



      Mà ngay khi nàng vừa , Lăng Thành vẫn thân ở cách đó xa cũng chậm rãi ra, ánh mắt như có chút suy nghĩ dừng lại thân thể gầy đơn bạc của nàng...
      Tuyết Nguyệt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :