1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Lãnh Đế Độc Y - Hỏa Long Tịch (Tuyển editor)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lhngan0401

      lhngan0401 Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      37
      :yoyo48::yoyo48::yoyo48: Mình hiểu sao minh thay thieu doan dau và vài chương đọc được rồi có vài chuong bạn làm pic, và khi mình đọc lên , nay có rồi .... :yoyo40::yoyo40::yoyo40: Ngại quá phiền bạn rồi

    2. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      ko sao, vì mình có ktra lại thấy post đủ chương và ko thiếu nên thấy bạn phản hồi mà lấy làm lạ :yoyo63::yoyo63::th_46::th_46:
      Chó Điênquỳnhpinky thích bài này.

    3. huongpham

      huongpham New Member

      Bài viết:
      14
      Được thích:
      6
      Sao lâu vậy mà vẫn chưa có chương mới là sao bạn. Minh rất thích truyện này mong có ng edit tiếp :-(

    4. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      ui ai rảnh làm tr nỳ à...........

    5. phanphan

      phanphan Active Member

      Bài viết:
      49
      Được thích:
      160
      Chương 82-2: Phế bỏ tay

      Edit: ๖ۣۜJmiuღ


      "Ai biết được? Chẳng qua, ta nghe sau khi tỉnh lại biết được cánh tay của mình mất tri giác ( cảm giác ), liền liều mạng muốn rời Nhất Trọng môn, cuối cùng sư phụ là Nhất Trọng môn chủ phải đánh cước làm cho ngất mới đem mọi chuyện lắng xuống dưới, nghe Sơn chủ gọi Nhất Trọng môn chủ cùng Phong chủ - Lăng Phong sơn chuyện, biết có phải bọn họ về chuyện của Bạch Dục sư huynh hay ."


      "Gọi Nhất Trọng môn chủ tới ta còn hiểu được, thế nào ngay cả Phong chủ - Lăng Phong sơn cũng được gọi tới ?" người trong đó nghi hoặc hỏi.


      "Có lẽ Lăng Phong sơn- Phong chủ biết được ai là người phế bàn tay của Bạch Dục sư huynh, bất quá, việc này giải quyết dễ dàng như vậy đâu, Bạch Dục sư huynh là loại người nào? làm sao có thể để cho người khác tùy hại ý thành như vậy? Người phế bàn tay làm của , chỉ có thể bi thảm rồi."


      "Chuyện này cũng nhất định, người đó có thể làm cho Bạch Dục sư huynh gặp nạn lần thứ nhất, sao lại thể cho nạn lần thứ hai : vậy người nọ, coi bộ cũng đơn giản ." Mấy người vừa vừa cười, sau đó dần dần xa .


      Cùng lúc đó, Bạch Dật và Tử Thanh hai người tới gian phòng của Tử Tình, thấy cách đó xa nàng nhàn nhã hóng gió dưới tàng cây phía trước nhà, hai người liếc mắt nhìn nhau cái, rồi cùng bước nhanh tới gần nàng.


      "Tử Tình, nàng nghe được tin tức gì sao?" Tử Thanh tới bên cạnh nàng hỏi, hôm qua chỉ biết Tử Tình đối với Bạch Dục hạ độc, lại nghĩ rằng Bạch Dục lại bị phế cánh tay, Bạch Dục người làm mưa làm gió ( người có ảnh hưởng lớn nha^^ ) ở Thanh Sơn, tin tức vừa truyền ra, ít đệ tử Thanh Sơn đều hô hào vì báo thù, tại ở Thanh Sơn, loạn thành đoàn .


      Tử Tình vốn nhắm mắt dựa người dưới tàng cây dưỡng thần nghe xong, liền mở mắt, lạnh nhạt liếc mắt nhìn hai bọn họ cái, chút để ý hỏi: " Tin tức gì?"


      Bạch Dật thâm thúy nhíu mày, giọng điệu có phần trầm trọng hỏi: " Độc người Bạch Dục, có phải do nàng hạ ?" là người của Nhất Trọng môn, lúc vừa tỉnh lại biết được tay mình mất tri giác thậm chí thể chữa khỏi, nghiến răng nghiến lợi rống giận kêu tên nàng, dĩ nhiên, chuyện này chỉ có số người biết.


      "Ừ, đúng vậy, là ta hạ, như thế nào?" Chính nàng hạ độc, tất nhiên biết công hiệu của độc kia ra sao, lại đoán chắc lúc ấy cho dù bay Dược cốc tìm Dược sư cũng chữa được, vì thế mặc dù bọn họ ra, nàng cũng có thể biết bộ dạng của bây giờ ra sao.


      độc chết , xem như là rất nể tình.

      Nghe thấy nàng đáp lời, Bạch Dật nhíu mày càng sâu, : "Nàng làm sao lại chọc đến ? Đừng ở bên trong Thanh Sơn có đông người ủng hộ, chỉ cần tự thân muốn giết nàng cũng là chuyện dễ dàng, nàng làm sao có thể cấp cho mình kẻ thù như vậy." Nếu nàng có năng lực tự bảo vệ mình còn đỡ, đằng này võ công của nàng lại rất bình thường, cho dù có tinh thông dụng độc, nhưng làm sao có thể là đối thủ của Bạch Dục? Bọn họ lại thể thường xuyên ở bên cạnh bảo vệ nàng, như vậy nàng là làm cho người ta lo lắng.


      Nghe vậy, nàng nâng mắt liếc nhìn cái, cũng gì. Nàng biết là muốn tốt cho nàng. Mà nàng vốn cũng muốn cấp cho mình kẻ thù như vậy, nhưng Bạch Dục kia lại ba lần bảy lượt trêu chọc nàng, nàng muốn lui, cũng thể lui được, tất nhiên muốn dạy dỗ chút, cánh tay kia của , nếu nàng tự mình ra tay cứu chữa, ai cũng có biện pháp giúp cho tay hồi phục như lúc ban đầu!


      "Kỳ cũng thể trách Tử Tình , lúc ấy nàng cũng chỉ là tự vệ, nếu làm như vậy, lúc ấy..." Tử Thanh đến nửa lại ngừng lại, bỗng ngậm miệng lại.


      Bạch Dật nghe thấy thế, cặp mắt hoa đào tà mị quét qua Tử Thanh, hỏi: "Lúc ấy làm sao vậy? Chẳng lẽ đối Tử Tình làm ra cái gì?" thanh tà mị thâm thúy vang lên, cặp mắt híp lại, trong mắt lóe lên tia sáng khác thường. Chẳng lẽ có việc gì xảy ra mà bọn họ cho biết? Tử Tình cùng Bạch Dục luôn đối nghịch bất hòa, như thế nào lại gặp rồi dùng độc? Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?


      Tử Thanh liếc mắt nhìn Tử Tình cái, thấy ánh mắt Bạch Dật khẽ nheo lại đầy nguy hiểm, liền đem toàn bộ chuyện xảy ra với .


      Biết được toàn bộ mọi chuyện, cặp mắt hoa đào híp lại trong mắt ra tia sáng nguy hiểm, tiếp đó thu hồi lại lo lắng lúc trước, cười với Tử Tình: "Nàng sao lúc ấy lại chỉ hạ độc ? Nên trực tiếp giết rồi hủy thi diệt tích, làm cho toàn thân hóa thành bãi máu loãng biến mất còn dấu vết mới đúng, lần tới nếu dám đối với nàng như vậy, nàng cũng đừng khách khí với , cứ xuống tay tàn nhẫn vào!"


      Nghe thấy thanh Bạch Dật cười, mang theo cỗ tàn nhẫn cùng thị huyết, Tử Tình cùng Tử Thanh hai người đều ngẩn ra, kỳ quái liếc nhìn , hiểu tại sao lại có thể chuyển biến nhanh như vậy? Vừa rồi còn với nàng là nên cấp cho mình kẻ thù như vậy, tại lại bảo nàng nếu có lần sau nên ra tay tàn nhẫn chút, phải xử lý dứt khoát gọn gàng, nghe xong những lời này còn làm cho người ta phát lạnh.


      Lúc này, thanh truyền đến, ba người bọn họ đồng thời quay đầu lại.


      "Tử Tình, Sơn chủ gọi ngươi qua." Tử Nghiễn thần sắc phức tạp nhìn nàng, trực giác của cho biết việc Bạch Dục bị trúng độc phế bỏ cánh tay, chắc chắn có liên quan tới nàng.


      Nghe xong, Bạch Dật liếc Tử Nghiễn chút sau, rồi với Tử Tình rằng: " thôi! Ta cùng với nàng." Vừa , hai tay vừa khoanh trước ngực, vẻ mặt tà mị nhìn nàng.


      "Ta cũng cùng với nàng." Tử Thanh cũng , chỉ lo nàng bỏ rơi , nên cũng vội vã đến bên cạnh nàng.


      " cần, tự ta có thể ." khóe môi nàng khẽ nhếch, lộ ra ý cười nhợt nhạt, tựa như gió xuân ấm áp, khiến cho lòng người cảm giác thoải mái.


      Thấy nàng dời bước về phía trước, Bạch Dật và Tử Thanh nhìn nhau, coi như nghe thấy lời nàng, chầm chậm theo phía sau nàng. Nếu để nàng mình, bọn họ đều cảm thấy yên lòng, vẫn là nên cùng nàng tốt hơn, đến lúc đó coi như Sơn chủ muốn trừng phạt nàng, bọn họ cũng dễ dàng lên tiếng.


      Tử Nghiễn nhìn ba người rời xa chút, liền xoay người rời .


      Bên trong đại đường ở Thanh Sơn, chủ vị ngồi chính là Sơn chủ - Thanh Sơn, ngồi hai bên: trái phải, lần lượt là Lăng Thành – Lăng Phong Sơn cùng Nhất Trọng môn chủ, ngồi kế đó, là chính Dược sư thân áo bào màu tro vuốt râu, mấy người bọn họ đều có vẻ mặt nghiêm nghị. Trong đó Nhất Trọng môn chủ sắc mặt là nhìn khó coi nhất, dù sao người bị phế cánh tay lại là đệ tử thiên phú nhất của Nhất Trọng môn, thử hỏi sắc mặt của lúc này làm sao có thể tốt hơn?


      "Sơn chủ, Tử Tình đến rồi, nàng đợi ngoài chính đường." tên đệ tử cúi đầu cung kính .


      "Để cho nàng vào ." Ngồi ở Chủ vị - Sơn chủ phất tay .


      "Vâng." Tên đệ tử kia cung kính lui bước, sau đó xoay người ra ngoài.


      Chỉ chốc lát, Tử Tình thân y phục trắng thuần từ từ tiến vào, ánh mắt lãnh đạm liếc nhìn mấy người bên trong đại đường chút, sau đó thâm thúy cúi thấp đầu, thu hồi tầm mắt, lên trước thi lễ cái: "Tử Tình ra mắt Sơn chủ, Sư phụ, Môn chủ, Dược sư."


      "Hừ!" Nhìn thấy nàng thân quần áo mộc mạc Nhất Trọng môn chủ khinh bỉ liếc mắt cái, sau đó hừ lạnh tiếng. nha đầu nghèo túng, lại dám ra tay với môn đồ đắc ý nhất của , là đồ hỗn trướng!


      So với Nhất Trọng môn sắc mặt đen sì, Sơn chủ vẻ mặt lại ôn hòa hơn mấy phần, phất tay cái, với nàng: "Miễn lễ, con ngẩng đầu lên, ta có lời muốn hỏi con, con nhất định phải trả lời cho ."


      "Vâng." Nàng khẽ lên tiếng, chậm rãi ngẩng đầu lên, cặp mắt trong suốt bình tĩnh, chút sợ hãi nghênh đón ánh mắt của Sơn chủ.


      Lăng Thành ánh mắt uy nghiêm quét qua người Tử Tình, ánh mắt chợt lóe lên, nhưng vẻ mặt lại biểu , biết là suy nghĩ việc gì. Mà Dược Sư ngồi ở phía dưới tay vuốt bộ râu trước ngực, cặp mắt híp lại nhìn Tử Tình thân lãnh đạm, trong mắt lấp lánh tinh quang.


      ngày ấy trở lại Dược cốc, mới biết Bạch Dục bị trúng kỳ độc, muốn chữa trị, chỉ còn cách là giải độc, khi biết độc này là do nha đầu Tử Tình hạ, trong lòng lấy làm kỳ quái, yên lành, nàng làm sao lại hạ đôc Bạch Dục? Lại là loại độc lợi hại như thế? Hoá ra là do Bạch Dục trêu chọc nàng? Sau khi chẩn đoán bệnh, thấy cánh tay của Bạch Dục lại mất tri giác, kinh ngạc ngớt, là loại độc kỳ quái! Nhìn như đoạt mệnh, rồi lại nguy hiểm đến tính mạng, ngày đó dẫn máu bài độc nhưng vẫn có biện pháp bài trừ hết độc tố trong cơ thể của Bạch Dục, vậy, cánh tay của Bạch Dục bị mất tri giác, ngoại trừ nha đầu Tử Tình đích thân ra tay chữa trị, nếu muốn chữa khỏi quả dễ dàng.


      Nàng thân khí chất nhàn nhã, bình tĩnh mà tự tin, nhất cử nhất động tự nhiên hào phóng, Sơn chủ trong lòng khỏi thầm khen, được lắm người đẹp lại thanh nhã thoát tục, tuổi còn như vậy, sau này trưởng thành lại càng tài hoa phong nhã, chẳng trách ngay cả Bạch Dật - Nhất Trọng môn lại lòng ái mộ nàng, hôm nay gặp được nàng, càng cảm thấy nàng đơn giản.


      Sắp xếp lại tâm trạng, ánh mắt chợt lóe lên lại quét qua người Nhất Trọng môn chủ, tiếp đó ánh mắt lại rơi vào người Tử Tình, thanh mang theo Huyền Khí hùng mạnh lúc này mới thong thả : " Bạch Dục của Nhất Trọng môn trúng phải kỳ độc, đến nỗi cánh tay mất tri giác, có liên quan tới con phải ?"


      "Vâng." Nàng mở miệng đáp lời, ánh mắt thèm né tránh, giống như nàng cảm thấy việc mình làm có gì sai.


      đại đường mấy người bọn họ thấy nàng thèm vòng vo, trực tiếp thừa nhận, trong lòng rất lấy làm kinh ngạc. Tuy rằng trong lòng bọn họ đều nắm chắc là nàng làm, thế nhưng khi nghe chính nàng thừa nhận lại là chuyện khác. Dù sao thưc lực của Bạch Dục cũng yếu, cả Thanh Sơn nếu như sếp thứ hai, ai dám sếp thứ nhất, với võ công và thực lực bất phàm trác tuyệt như vậy, lại bị tiểu nha đầu như nàng hạ độc? Nhìn kỹ, thấy khia tức Huyền Khí người tiểu nha đầu này lại quá yếu ớt, vậy cấp bậc của nàng vẫn ở tầng thấp nhất, thua ở trong tay người như nàng, trong lòng bọn họ đều có chút thể tin được, nhưng đây lại là thực.


      Nhất Trọng môn chủ thấy nàng thần sắc bình tĩnh lãnh đạm, có chút gì gọi là áy náy, thế nhưng dám phế cánh tay lại của môn đồ mình đắc ý nhất, lửa giận bùng lên, tay đập mạnh về phía mặt bàn, từ chỗ ngồi hùng hổ đứng lên, trầm giọng gầm lên : " Đồ hỗn trướng! Dùng độc đả thương người, thế nhưng còn biết hối cải, ngươi nên cho ràng, có phải ngươi vẫn cho rằng ngươi có làm sai? Ngươi quỳ xuống cho ta!"


      Uy thế Cường giả của theo tiếng gầm này phóng thích ra, cường thế theo đó đánh úp về phía Tử Tình, nàng vẫn hề sợ hãi. Chỉ thấy hai mắt Nhất Trọng môn chủ bốc lên hai đám hỏa diễm ( đám lửa / tức là lửa giận ấy nha ^^), sắc mặt trở lên đen sì, tức giận mang theo uy thế cường giả, mãnh liệt mà dọa người có khuynh hướng đột kích ra, tràn ngập trong khí, bất quá trong nháy mắt, lúc này trong đại đường bỗng xuất cỗ khí tức trầm thấp tràn đầy áp lực, giống như trời bầu trời đột nhiên xụp xuống, làm cho người ta thở nổi.


      Cho dù tại Tử Tình có là cấp bậc Lục Vũ Tông , nhưng có thể trở thành Sư phụ của Bạch Dục và Bạch Dật, thực lực của Nhất Trọng môn chủ làm sao có thể kém? Khi cỗ uy thế cường giả kia của phóng đến, khí huyết cùng khí tức trong cơ thể nàng vẫn bị nhiễu loạn như thường, thân thể của nàng chấn động mãnh liệt, khí huyết quay cuồng chảy toán loạn, trán mồ hôi lạnh dần dần chảy ra. Cường giả cùng kẻ yếu phân tranh, uy thế về ai ràng.


      chỗ ngồi Lăng Thành thấy thế, lông mày khỏi nhướn lên, thấy Tử Tình hình như có chút chịu đựng được, lúc này y bào màu xám bỗng phất cái, cỗ khí tức Huyền Khí hùng hậu phóng ra, cứng rắn chặn lại luồng áp lực của Nhất Trọng môn chủ đánh úp về phía Tử Tình, đồng thời mặt lên tức giận liếc mắt nhìn , trầm giọng : "Nàng bất quá chỉ là đứa vừa tròn mười tuổi, môn chủ đối xử với nàng như vậy, hơi quá, còn nữa ta cũng tin tưởng đệ tử của ta phải là người đối với người khác tùy tiện hạ độc thủ, rốt cuộc là có nguyên nhân gì cũng chưa có hỏi ràng, chẳng lẽ môn chủ ngươi lại muốn biết?"


      Lúc mà Lăng Thành cản trở luồng áp lực của Nhất Trọng môn chủ đánh úp về phía Tử Tình, hai con thượng cổ Thần Thú tự mình tu luyện trong cơ thể nàng cũng bị cỗ áp lực này làm cho khí huyết quay cuồng mà tỉnh lại, lúc tu luyện mà bị quấy rầy, Tuyết Phượng và Hỏa Long nhất thời tức giận đầy bụng, ở trong cơ thể Tử Tình hai mắt phượng liền bốc hỏa ánh mắt so với bình thường đỏ hơn vài phần, sắc đỏ chuyển động ánh lên tia sáng, càng thêm quỷ dị vài phần, mà Hỏa Long đôi con ngươi màu vàng toát lên hai đám hỏa diễm, tính tình vốn tốt, tại tự dưng bị làm phiền, đầu hai con thượng cổ Thần Thú lúc này dùng linh lực xuyên qua cơ thể Tử Tình nhìn ra bên ngoài, tìm kiếm người làm phiền tới chúng nó sau đó chỉnh sửa người đó! Dự định cho biết tay chút.


      Đồng thời, Tử Tình cũng cảm giác được bởi vì hai con thượng cổ Thần Thú thức tỉnh, mà luồng áp lực của Nhất Trọng môn chủ đánh úp về phía nàng lại dần dần có phản ứng, hai con thượng cổ Thần Thú uy thế vừa ra, Nhất Trọng môn chủ căn bản thể so sánh được, khí huyết cuồn cuộn trong cơ thể dần dần bình ổn lại, sắc mặt của nàng cũng dần dần khôi phục bình thường.


      Mà mấy người trong đại thấy thần sắc nàng khôi phục bình thường, lại tưởng là do Lăng Thành cản lại luồng áp lực của Nhất Trọng môn chủ, cũng có người nào nghĩ đến trong cơ thể nàng có hai con thượng cổ Thần Thú cường đại.


      Thấy mình áp chế Tử Tình sắp thành công lại bị cản lại, Nhất Trọng môn chủ vẻ mặt tức giận quét mắt liếc Lăng Thành cái, bực bội vì phá hư chuyện tốt của mình! Bực bội vì nể mặt mũi của mình! Hừ lạnh tiếng, ánh mắt uy nghiêm sắc bén bắn thẳng đến Tử Tình, mang theo thanh tức giận trầm giọng quát: "Tốt lắm! Bản môn chủ muốn nghe xem nàng rốt cuộc có cái gì để !" Thanh vừa rứt, liền phất ống tay áo cái, lúc này mới ngồi xuống vị trí của mình.


      "Bạch Dật ra mắt Sơn chủ."


      "Tử Thanh ra mắt Sơn chủ."


      Đột nhiên, Bạch Dật và Tử Thanh hai người dưới tình huống ai thông báo mà tự mình vào, mà đệ tử bên ngoài đại đường cũng ngăn được hay như thế nào, vậy mà có người ngăn lại bọn họ, lại để bọn họ tùy ý bị ngăn cản vào bên trong đại đường tràn ngập khí tức nặng nề cùng uy thế mạnh mẽ.


      Nhìn thấy môn hạ đệ tử của mình vào trong đại đường, Nhất Trọng môn chủ sắc mặt có chút tức giận. Tuy rằng Bạch Dật thực lực cũng kém, nhưng so với Bạch Dục, vẫn bằng, hơn nữa tính tình của vừa phóng đãng lại biết kiềm chế, so sánh với Bạch Dục càng bất công cho Bạch Dục ít.


      " Hai người các ngươi sao lại vào đây?" Sơn chủ hỏi, ánh mắt nhìn qua hai người bọn họ, lại thấy Tử Tình liếc mắt nhìn hai người bọn họ thần sắc có chút kinh ngạc, đợi hai người mở miệng, phất tay : "Hai người các ngươi trước hết đứng sang bên ! Có chuyện gì đợi lát nữa sau."


      Bạch Dật thấy đại đường khí có vài phần thích hợp, trong khí còn tràn ngập cỗ uy thế nồng đậm, liếc mắt nhìn Tử Tình cái, thấy nàng hoàn hảo, liền lên tiếng: "Dạ!" Thanh vừa dứt, liền cùng Tử Thanh bước sang bên đứng quan sát, định xem ràng mọi chuyện rồi sau.


      Mà hai con Thần Thú ở trong cơ thể Tử Tình, lúc này cũng muốn biết tại sao Nhất Trọng môn chủ dám làm phiền chúng nó tu luyện, còn làm hại khí huyết trong cơ thể chủ nhân chúng nó quay cuồng, muốn nghĩ tới nếu khí huyết bị luồng áp lực kia áp bức phá vỡ huyết mạch dẫn đến sinh mạng gặp nguy hiểm, hai con Thần thú lúc này bỗng liếc mắt nhìn nhau cái, lần đầu chúng nó có chung nhận thức, đỏ vàng hai cặp mắt chợt lóe ánh sáng quỷ dị, dường như có chủ ý gì đó.


      " Nha đầu Tử Tình, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Con ! Có Sơn chủ làm chủ cho con, có người dám làm xằng làm bậy ." Dược sư ngồi ở bên vuốt râu cười , cặp măt híp lại nhìn nàng, tuyệt có bộ dạng lo lắng vì nàng.


      Tử Tình liếc mắt nhìn cùng Bạch Dật và Tử Thanh liếc đứng bên cái, liền dời ánh mắt, dừng ở người Sư phụ nàng chút, lại liếc mắt nhìn Nhất Trong môn chủ vẻ mặt đen sì mặt hắc cái, cuối cùng mới nhìn về phía Sơn chủ : "Sơn chủ, con muốn ra suy nghĩ của mình." Nàng thừa nhận nàng hạ độc Bạch Dục, nhưng nàng cảm thấy nàng làm sai .


      “ Ồ ? Con muốn cái gì? !" ánh mắt lóe lên tia cơ trí dừng ở người Tử Tình, mặt mang theo ý cười đôn hậu, lại giảm uy nghi, khí thế tuyệt đối ai có thể so sánh, thân khí tức Huyền Khí hùng hậu người nào có thể sánh kịp.


      Con ngươi khẽ nhúc nhích, ánh mắt dời khỏi người Sơn chủ, dừng lại người Nhất Trọng môn chủ mặt vẻ giận dữ khí thế cường ngạnh, thanh lớn , vừa phải, từng chữ từ miệng của nàng truyền ra: "Môn chủ, ta ở Thanh Sơn, tên gọi là Tử Tình, phải cái hỗn trướng này nọ trong miệng của người, ta kính trọng người là Thanh Sơn môn chủ mới tôn trọng gọi người tiếng, nhưng ta phải đệ tử của người, nên cần hướng người quỳ xuống, người có hỏi tình chuyện xảy ra từ trước, lại lấy thân phận môn chủ, cường giả uy thế áp bức ta, hề có khí chất của trưởng bối, nhìn thấy người như vậy, ta mới hiểu được, vì sao lại dạy dỗ ra được Bạch Dục bên ngoài tô vàng nạm ngọc bên trong thối rữa cặn bã biến chất như vậy." Thanh thanh thúy mà đạm mạc dễ nghe như châu rơi ngọc bàn bình thường, dĩ nhiên nàng nhanh chậm mà mắng Nhất Trọng môn chủ, khi nghe xong những lời này, đại đường mọi người lặng ngắt như tờ, trợn mắt há hốc mồm kinh ngạc thôi, bất khả tư nghị ( dám tin ) theo đó tim còn loạn nhịp đập mạnh, ánh mắt dừng lại ở thân ảnh nho lạnh nhạt đứng phía , trận hoài nghi diễn ra, bọn họ có phải nghe lầm hay ? Lời sắc bén này có là xuất phát từ trong miệng của nàng?


      Nàng làm sao lại dám như vậy ?
      Last edited: 25/2/16
      Bé Bi, Alice Nguyen, KhaiDoanh_3473 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :