1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Lãnh Đế Độc Y - Hỏa Long Tịch (Tuyển editor)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 70: Hai thú nội đấu
      Edit: Ớt Chỉ Thiên


      Sau đó ở trước mặt hai người, Bạch Dật cùng Bạch Dục thấy được màn kia ánh mắt khỏi lóe lóe, lại thấy hai người bốn mắt nhìn nhau, cỗ cảm giác người ngoài được tham gia khiến cho đáy lòng bọn họ sinh ra cảm giác buồn bực.Bạch Dục ho tiếng mạnh, muốn nhắc nhở hai người bọn họ đừng quên còn có hai bọn đứng ở chỗ này.

      Mà Bạch Dật thân hồng bào khẽ híp lại mắt hoa đào, ánh sáng nguy hiểm lóe lên trong đáy mắt, nhanh tới mức ai có thể phát được.Chỉ thấy bỗng nhiên ra tay, muốn đem Tử Tình ra từ trong lòng Thần, cũng ngờ rằng tay còn chưa chạm tới ống tay áo Tử Tình bị Thần giơ tay hất cái, cỗ huyền khí màu tím từ trong ống tay áo phất ra, đem bắn ra ngoài.

      Bị cỗ huyền khí hùng hậu kia đánh úp lại, Bạch Dật thân bất do kỷ rút lui vài bước, cho đến khi sau lưng chạm vào tảng đá mới đứng vững bước chân.Cảm giác thực lực hai người cách xa nhau, thần sắc khỏi trầm xuống, vẻ mặt hung ác nham hiểm.

      Thực ràng, thực lực của cùng với tên nam tử áo bào trắng đứng trước mặt này chỉ kém nhau hai cấp bậc. căn bản phải là đối thủ của ta!

      Thấy hai người giao thủ, Tử Tình vội vàng phục hồi tinh thần lại, giọng : "Ta sao, huynh có thể buông." xong, từ trong lòng của lui ra, di chuyển sang bên cạnh.Cho tới khi ánh mắt của nàng nhìn thấy bỗng nhiên có nhiều thêm vật thể cuốn thành vài vòng cổ tay nàng khỏi giật mình, mà đồng thời khóe mắt thoáng nhìn thấy con chim cả người tuyết trắng giơ bụng hướng lên trời giả chết nằm cách đó xa, trong mắt dấu được kinh ngạc.

      Ở thời điểm triệu hồi huyễn thú, nàng biết trong cơ thể của mình có hai cỗ năng lượng đấu tới mức ngươi chết ta sống khiến cho gân mạch trong cơ thể cơ hồ bị nứt ra, vì thế nàng chỉ có thể thử bức hai cỗ năng lượng kia ra ngoài.Trong nháy mắt đó, ràng là nàng nhìn thấy luồng ánh sáng màu trắng từ trong cơ thể của nàng biến ảo mà ra, hình thành thành con chim cả người tản ra hào quang màu trắng, bay ra bên ngoài cỗ uy áp cường đại cùng với luồng hào quang đó, dừng lại mái tóc trắng bị gió thổi rối của Sơn chủ.

      Nhưng mà, con chim màu trắng vốn dĩ đứng đỉnh đầu Sơn chủ uy phong bát diện khi nào giả chết nằm mặt đất? Xem cái bụng của nó hướng lên trời, hai cành xòe rộng nằm mặt đất, thân thể nho còn ngừng run run, ai biết còn tưởng nó bị cỗ uy áp cường đại kia làm bị thương rất nghiêm trọng, hay là bị dọa đến lạnh run.Mà biết vì sao khi ánh mắt của nàng chống lại cặp mắt màu đỏ kia, nàng lại cảm ứng được dường như nó cực lực nhịn cười?

      "Tử Tình, muội sao rồi? Có chỗ nào thoải mái ?" Bạch Dật bước tới bên cạnh Tử Tình, quan tâm hỏi.

      Mà Bạch Dục đứng bên, trong mục quang thâm thúy lên tia u quang khó hiểu, biết nghĩ đến cái gì mà vẫn nhìn Tử Tình, lại liễm hạ đôi mắt chậm rãi suy tư.

      Thần thân áo bào trắng cả người tản ra khí phách vương giả cùng với khí chất tôn quý lẳng lặng nhìn nàng, khóe môi giương lên biểu tâm tình của lúc này dường như tệ, cũng đem Bạch Dật đứng gần bên người Tử Tình đánh văng ra ngoài.Bởi vì cho dù Bạch Dật đứng cách nàng tuy rằng rất gần nhưng lại ngay cả góc áo của nàng cũng chưa chạm tới được.

      "Ta sao." Tử Tình lấy lại tinh thần, nâng lên thanh mâu nhìn bọn họ bình tĩnh xong, trong mục quang chút gợn sóng, tâm như gương sáng, mang theo nửa điểm bất thường.

      "Đó là huyễn thú của ngươi sao?" Bạch Dục đứng bên cạnh đem ánh mắt dừng lại người con chim trắng nằm hướng bụng lên trời, thân thể ngừng run run, thần sắc lại ngơ ngác nhìn bầu trời, mày hơi cau lại chút, tiện đà liếc mắt nhìn Tử Tình cái.Huyễn thú người khác triệu hồi ra tốt xấu gì cũng là loại huyễn thú thể tích cường tráng uy vũ, cho dù phẩm giai thấp đánh lại huyễn thú phẩm giai cao hơn nhưng ít nhất cũng có thể dọa người a.Vốn nghĩ rằng nàng triệu hồi ra loại huyễn thú nào đó, cũng nghĩ đến con chim bình thường như vậy?

      Tử Tình nhìn cái, gì mà tới bên người con chim , cúi người đem nó ôm vào trong ngực.Nàng liễm hạ đôi mắt, trong thanh mâu có tia nghi hoặc, giơ tay theo bộ lông tuyết trắng mềm mài kia vỗ về đầu của nó, lẳng lặng suy tư.

      Còn cái quấn ở cổ tay nàng giống như là huyễn thú, nếu quả là như vậy chẳng phải là lần này nàng triệu hồi ra hai con huyễn thú? Chính là, đố rốt cuộc là hai loại huyễn thú nào? cái sinh ra liền khiến cho Thiên Sơn hỗn loạn tới mức trời sụp đất nứt? Nàng cảm giác con chim màu trắng kia đơn giản, nó vậy mà còn biết ngụy trang, che dấu thực lực của chính mình.Mà quấn cổ tay nàng biết là loại huyễn thú nào, chỉ biết là toàn thân màu đỏ, hình như là xà nhưng lại giống lắm, bất quá nàng có cảm giác con huyễn thú cổ tay có vẻ như...thẹn thùng?

      Băng phượng hoàng bị Tử Tình ôm vào trong ngực, nó ở trong lòng nàng tìm nơi thoải mái dựa vào, tròng mắt màu đỏ ngơ ngác nhìn mấy người trước mặt, làm cho người ta cảm giác thấy nó cực kì vô tội.Mà ở chỗ ai nhìn thấy, chân của nó cũng là dùng sức đá tới người Hỏa bạo long quấn tay Tử Tình, bởi vì bị ống tay áo của Tử Tình che khuất nên ngoại trừ Tử Tình, có ai khác nhìn thấy màn như vậy.

      Mà con Hỏa bạo long vỗn dĩ quấn cổ tay nàng bởi vì bị cú đá này mà phẫn nộ từ trong ống tay áo của Tử Tình ngẩng đầu lên, đôi mắt mang hỏa diễm nhìn chằm chằm Băng phượng hoàng thần sắc ngây ngốc vẻ mặt vô tội, cả người mạnh mẽ tản ra cỗ nhiệt khí nóng rực, tránh được cổ tay của Tử Tình phun thẳng tới cái cánh gà đá nó, quả rất muốn biến nó thành cánh gà kho tàu.

      Hai huyễn thú đấu qua đấu lại, người ngoài thể thấy, mà Tử Tình thấy được màn này, khóe mắt cũng tránh khỏi giật giật, ngoại trừ Thần đứng bên trái nàng có ai phát .

      Bạch Dật liếc mắt nhìn Bạch Dục đứng bên cạnh cái, khóe môi vi câu, tà mị : "Nếu phải là huyễn thú của Tử Tình nó để cho nàng ôm? Bạch Dục sư huynh, thân thể của ngươi còn có khôi phục hẳn, lại bị cỗ uy áp cường đại lúc nãy gây chấn thương nên phải là đầu óc cũng xuất vấn đề ? cần trở về nghỉ ngơi sao?" Nhìn thấy ta để bụng với chuyện của Tử Tình như vậy, thích chút nào.Vốn biết từ đâu toát ra nam tử đơn giản rồi, tại ta lại tham gia chân, chỉ nhìn thôi cũng khiến phát hỏa!

      Nghe vậy, Bạch Dục cũng đồng thời liếc mắt nhìn cái, sắc mặt tái nhợt quả biểu ra thân thể của cũng chưa khôi phục tốt hẳn.Chỉ thấy ánh mắt của đảo qua người nam tử áo trắng đứng bên cạnh Tử Tình cái liền dừng ở người Bạch Dật, thanh khàn khàn mang theo cỗ trào phúng: "Sư đệ, ngươi hôm nay hình như đặc biệt quan tâm sư huynh ta, hay là vì ta hỏi thêm mấy câu với Tử Tình? Ngươi cũng phải là cái gì của nàng, cho nên vẫn cần làm quá lên, người ta chưa chắc lĩnh tình của ngươi."

      Mấy câu này của Bạch Dục quả chọc trúng yếu điểm trong lòng Bạch Dật, trong lúc nhất thời ý cười tà tứ bên khóe môi khỏi cứng lại, khuôn mặt tuấn tú nghiệt cũng bởi vậy mà trầm xuống vài phần.Mấy ngày nay, bởi vì điểm này nên mới ầm ỹ cùng Tử Tình vài câu, tại lại từ trong miệng Bạch Dục ra, trong lòng cảm thấy thực phải tư vị, nhưng cũng câu nào phản bác lại , bởi vì lời của đúng là , quả chẳng phải là gì của Tử Tình!

      Nghĩ đến nam tử áo bào trắng lúc trước hành động mang theo chiếm hữu, lại nhìn đến ánh mắt trào phúng của Bạch Dục, câu giấu trong lòng lâu chút nghĩ ngợi thốt ra, lớn tiếng hô lên khiến cho mọi người chung quanh lần nữa cả kinh, ngây ngốc nhìn.
      Alice NguyenTuyết Nguyệt thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 71: Đệ nhất Thanh Sơn

      Edit: Vân
      Beta: Ớt Chỉ Thiên


      "Ai ta phải là gì của nàng? Nàng là phu nhân tương lai của ta!"

      Thanh Bạch Dật ràng mà trực tiếp vừa buông xuống, làm cho những người chung quanh giúp đỡ cho các đệ tử đều đồng thời cả kinh nhất tề nhìn qua.Trong lúc nhất thời, vô số ánh mắt đầy kinh ngạc dừng lại người , thanh chung quanh trong giờ khắc này lại lần nữa yên lặng .

      Nghe được như vậy, Bạch Dục giật mình, há miệng thở dốc, nhưng cái gì cũng chưa , chỉ là sau khi nhìn cái sâu, rồi liền quay lại nhìn Tử Tình cũng có chút giật mình, xong lại chậm rãi liễm hạ đôi mắt, biết là nghĩ cái gì.

      Đứng ở bên người Tử Tình, Thần nghe được lời này, trong đôi mắt sâu thẳm xẹt qua tia hào quang, đôi mắt đen làm người khác thể nhìn thấu được dừng lại người Bạch Dật, tiện đà chậm rãi dời .

      Mà Tử Tình trong nháy mắt liền giật mình ngốc lăng ra, bất quá cũng cực nhanh hồi thần lại, nhìn vẻ mặt Bạch Dật giống như rất , rồi lại nhìn những nữ đệ tử chung quanh nhìn nàng bằng ánh mắt căm thù, nàng khỏi hơi hơi nhíu mày.

      Trước mặt nhiều người mà lại dám như vậy, nhất định ít những nữ đệ tử tìm cơ hội gây phiền toái cho nàng.Hơn nữa, nàng khi nào trở thành phu nhân tương lai của ?

      Nhưng mà, ngay tại lúc này, cũng biết là ai câu: "Nam tử mặc áo bào trắng kia là ai?" Trong lúc nhất thời, toàn bộ cao thấp tiếng than sợ hãi, cùng với những ánh mắt chút nào che giấu ái mộ đều hướng đến Thần đứng bên cạnh Tử Tình, dường như quên mất lời vừa rồi của Bạch Dật.Lúc này lực chú ý của mọi người đều bị thân ảnh thon dài mà trác tuyệt kia hấp dẫn, bị dung nhan như tiên nhân cùng với khí chất vô cùng tôn quý của nhiếp hồn.

      "Trời ạ! Nam nhân hảo tuấn mĩ! là ai vậy?" Những nữ đệ tử vốn dĩ đố kỵ trừng mắt nhìn Tử Tình, nhưng sau khi nhìn thấy nam tử có dung nhan tuyệt thế vô song, mặc thân áo bào trắng, cả người tản ra khí chất tôn quý kia trong đôi mắt kinh diễm chỉ còn phản chiếu ra thân ảnh xuất sắc kia

      " phải người Thanh Sơn của chúng ta ! Là từ đâu tới đây? Làm sao có thể đột nhiên xuất ở trong này?" nữ đệ tử khác cũng kinh hô, ánh mắt kinh diễm nhìn chằm chằm vào thân ảnh thon dài mà tôn quý kia.Dù là người xuất sắc nhất Thanh Sơn của bọn họ như Bạch Dục và Bạch Dật, vô luận là khí thế hay vẫn là khí chất, cũng đều so ra kém hẳn nam tử áo bào trắng kia.

      "Vừa rồi hình như còn ôm nữ đệ tử tên Tử Tình Lăng Phong Sơn, bọn họ có quan hệ gì? phải là người Thanh Sơn nhưng sao lại có thể đến Thanh Sơn của chúng ta?"

      Mà lúc này, Sơn chủ cùng với các Môn chủ của Thanh Sơn cũng vừa xử lý hết thảy mọi việc chung quanh xong, rồi mới đem ánh mắt dừng lại người nam tử mặc thân áo bào trắng kia, vừa thấy, trong mắt liền sáng ngời, thần sắc kinh ngạc cũng lên ở mặt.Bọn họ thường qua lại tứ đại danh sơn, tự nhiên là biết được nam tử áo bào trắng này là ai, chỉ là làm sao có thể đến Thanh Sơn.

      Sơn chủ Thanh Sơn phất y bào cái, về hướng mấy người bọn họ, tuy rằng mái tóc trắng bóng có chút hỗn độn, nhưng cũng hề tổn hại đến thân cường giả uy áp cùng khí thế của .Chỉ thấy mặt mang theo tươi cười, ánh mắt cơ trí híp lại, cười hớ hớ : " ra là Lãnh sư điệt.Nghi thức triệu hồi của Thanh Sơn ngày hôm nay, làm cho Lãnh sư điệt chê cười rồi."

      Lãnh Tuyệt Thần chắp tay thi lễ với , thanh trầm thấp mà khêu gợi mang theo mỉm cười : "Sơn chủ làm sao lại thế, nghi thức triệu hồi giống bình thường làm cho người ta rung động như vậy, ở tam đại danh sơn khác cũng chưa bao giờ biết được việc này.Đáng sợ hơn đây chính là tượng chưa bao giờ xuất , đệ tử Thanh Sơn là nhân tài xuất lớp lớp, mà tam đại danh sơn khác khó có thể so sánh bằng"

      biết hôm nay Tử Tình triệu hồi huyễn thú nên liền đến xem, ai ngờ lại nhìn thấy màn làm người ta rung động như vậy.Cường đại uy áp cùng hào quang cơ hồ làm cho cả Thanh Sơn đều chấn động, hơn thế nữa trong lần lại triệu hồi ra hai huyễn thú, mà hai huyễn thú này có thể phóng xuất ra cường đại uy áp như thế, cũng phải là vật bình thường!

      Nghe như thế, Sơn chủ ha ha cười cười, ánh mắt cơ trí đảo qua người trăm tên đệ tử tham gia nghi thức triệu hồi ngày hôm nay, bởi vì vậy mà lại thể nhìn ra luồng ánh sáng mạnh mẽ kia cùng với cường đại uy áp rốt cuộc là do huyễn thú của ai phát ra? Ánh mắt đảo qua người trăm tên đệ tử kia, nhưng lại chỉ thấy thực lực của bọn họ đều là thường thường, cho dù trong đó có mấy người thiên phú tốt hơn chút, nhưng cũng thể làm ra trận thế như vậy a! Lại nhìn tới huyễn thú của mọi người, giữa trăm người đệ tử này cũng chỉ có hơn năm mươi người là có thể triệu hồi ra huyễn thú, mà huyễn thú của bọn họ thoạt nhìn cũng đều có chỗ nào đặc biệt a! Đậy rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?

      Nghĩ vậy, cảm thấy khỏi suy tư, xem ra, phải thêm lưu tâm đến hơn năm mươi người đệ tử mà hôm nay triệu hồi ra huyễn thú.Cường đại uy áp có thể làm cho cả Thanh Sơn đều rung động cùng với chúng huyễn thú đều phải cúi đầu xưng thần, tuyệt đối là hạng người hời hợt! Nếu là nhân tài, tuyệt đối để bị mai ! Tin tưởng chỉ cần tìm ra đệ tử này, trong cuộc tỷ thí giữa tứ đại danh sơn vào vài năm sau, Thanh Sơn tất nhiên có thể làm cho tam đại danh sơn khác phải khiếp sợ!

      Khi khóe mắt chạm đến Tử Tình mặc thân quần áo trắng trong thuần khiết, thần sắc lạnh nhạt mà bình tĩnh, Sơn chủ khỏi khẽ nâng mắt đánh giá nàng chút.Thấy ánh mắt nàng bình tĩnh mà trong suốt, thần sắc lạnh nhạt, thân tố y khí chất xuất chúng, lúc ánh mắt xẹt qua con chim trắng trong lòng nàng, khỏi lại nhìn thêm vài lần, tiện đà cười hỏi: "Ngươi tên gì? Là người của môn nào, hay vẫn là đệ tử của phong nào?"

      "Hồi Sơn chủ, con kêu Tử Tình, là đệ tử của Lăng Phong sơn." Tử Tình giọng đáp lời, vì sao lại hỏi đến nàng?

      Nghe vậy, Sơn chủ Thanh Sơn gật gật đầu, tay vỗ về hàm râu trắng bóng, cười : "Ân, sai.Tuy Lăng Phong Sơn chỉ có vài đệ tử, nhưng lại đều là người có thể triệu hồi ra huyễn thú thực lực tầm thường.Hơn nữa Lăng Thành sư phụ của các ngươi cũng dạy dỗ các ngươi rất khá, thực lực đều có thể so sánh những đệ tử của Nhất trọng môn."

      Nghe như thế, ánh mắt những đệ tử của Nhất trọng môn đứng chung quanh khỏi đều hướng tới người Tử Tình.Sơn chủ có lẽ biết, nhưng bọn đều biết , Lăng Phong Sơn quả chỉ có vài người đệ tử, thực lực của mấy người khác còn cho qua , nhưng mà người tên Tử Tình này lại là phế vật võ học, người khác luyện ngày liền có thể luyện thành chiêu, nhưng nàng phải dùng tới thời gian mấy tháng mới miễn cưỡng luyện thành.Nay Sơn chủ lại đem những đệ tử có thực lực trác tuyệt của Nhất trọng môn so sánh với phế vật này, trừ bỏ Bạch Dục cùng Bạch Dật, sắc mặt mọi người lúc này muốn có bao nhiêu khó coi có bấy nhiêu khó coi.

      "Sơn chủ quá khen, Nhất trọng môn là nơi tập trung tài của Thanh Sơn, thực lực của những đệ tử này luôn là mạnh nhất trong số những đệ tử của các Môn, các Phong Thanh Sơn, Lăng Phong sơn nào có thể sánh bằng." Nhận thấy được ánh mắt tốt của mọi người, ánh mắt Tử Tình hơi lóe lên, thanh lớn , thản nhiên . Thấy Lăng Thành mang theo mấy người Tử Nghiễn tới hướng bên này, liền hô tiếng: "Sư phụ!"
      Bé Bi, Alice NguyenTuyết Nguyệt thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 72: ra chính là Lãnh Tuyệt Thần
      Edit: Ớt Chỉ Thiên


      "Ân, Tử Tình con sao chứ?" Lăng Thành hỏi, ánh mắt uy nghiêm mang theo tia lo lắng cao thấp đánh giá nàng phen, thấy nàng thần sắc như thường mới yên tâm chút.

      "Khiến cho sư phụ lo lắng, Tử Tình sao." Nàng giọng xong, dời bước lên phía trước, tới đứng bên người .

      "Sơn chủ." Lăng Thành chắp tay hướng Sơn chủ thi lễ, ánh mắt tắc hướng thân áo bào trắng Lãnh Tuyệt Thần nhìn thoáng qua, lóe lên nhưng gì.

      Sơn chủ gật gật đầu với , mặt lọ vẻ tươi cười hòa ái, liếc mắt nhìn Tử Tình đứng bên cạnh Lăng Thành cái, : " hổ là đệ tử do ngươi dạy dỗ, tuổi còn nhưng gặp biến mà sợ hãi, tương lai cũng phải là vật trong ao a!" người này mang theo cỗ thành thục cũng lạnh nhạt thuộc tuổi, dường như là trải qua chuyện gì đó, cặp thanh mâu bình tĩnh mà sâu thẳm làm cho người ta thể nhìn thấu. chừng, chuyện tình lúc trước có lẽ có chút quan hệ với nàng, nếu quả là như vậy này, đúng là...

      "Sơn chủ quá khen." Lăng Thành khiêm tốn , ánh mắt uy nghiêm cũng xẹt qua tia nhu hòa, đứa Tử Tình này, quả phải vật trong ao.

      Nghe được lời Sơn chủ, thần sắc mặt mấy người Tử Nghiễn đứng sau Lăng Thành thay đổi khác nhau.Mấy người Tử Nguyên, Tử Kiệt cùng với Tử Cầm đều cau mày liếc mắt nhìn Tử Tình đứng bên người sư phụ cái, phải chỉ triệu hồi ra con chim đần độn sao? Có gì đặc biết hơn người chứ? hiểu vì sao Sơn chủ lại khích lệ nàng như vậy.

      Mà mấy người Tử Nghiễn cùng Tử Lập còn có Tử Sa cũng liếc mắt nhìn về phái Tử Tình, thần sắc đồng nhất, ánh mắt lóe lên biết là nghĩ đến cái gì.

      Nhưng mà, Bạch Dật đứng bên lại đem tâm tư đặt người Lãnh Tuyệt Thần thân áo bào trắng phong tư trác tuyệt, vừa rồi nghe Sơn chủ gọi ta là Lãnh sư điệt, người này rốt cuộc là ai? Nghĩ nghĩ, liền lên tiếng hỏi: "Sơn chủ, người này phải là đệ tử Thanh Sơn chúng ta, làm sao có thể vào được? là ai vậy?" Nhìn dáng vẻ của hình như rất quen thuộc với Tử Tình, phải kẻ ở trong phòng Tử Tình ngày đó là chứ?

      Nghe vậy, Sơn chủ cười, ánh mắt lần nữa lại nhìn về phía Lãnh Tuyệt Thần khoanh tay đứng bên, cười : "Ha ha, trong lúc nhất thời nên quên giới thiệu cho các ngươi, bất quá các ngươi hẳn là nghe qua tên của . chính là đệ tử Thiên Sơn, Lãnh Tuyệt Thần."

      "Cái gì? chính là Lãnh Tuyệt Thần ư?"

      " chính là người đứng thứ nhất bảng Tứ đại danh sơn phong vân, Thiên Sơn Lãnh Tuyệt Thần sao? Trời ạ! ngờ lại đến Thanh Sơn chúng ta!"

      "Vẫn nghe đến tên của Thiên Sơn Lãnh Tuyệt Thần, lại chưa thấy qua, nghĩ tới chỉ có thực lực xuất chúng mà ngay cả dung mạo cũng giống như thần tiên.Khó trách được người ta coi là đứng đầu Tứ đại danh sơn!"

      "Nghe năm mười lăm tuổi cũng là cao thủ cấp bậc Lam võ tôn.Vài năm qua, thực lực nhất định lại tăng thêm vài bậc, thiên tài chính là thiên tài, thực phải là người như chúng ta có thể so sánh được a!"

      "Đương nhiên, bên trong Tứ đại danh sơn, trước mắt còn chưa có ai có thực lực có thể so sánh với .Nghe trực tiếp bái Thiên Sơn Sơn chủ làm sư phụ, trong Thiên Sơn có mấy vị Phong chủ thực lực còn kém đâu."

      " thể nào? Lợi hại như vậy?"

      " , bằng cái tên Lãnh Tuyệt Thần của làm sao có thể vang dội ở Tứ đại danh sơn như vậy!"

      Trong lúc nhất thời, xung quanh truyền tới tiếng bàn tán xôn xao dứt, từng đạo ánh mắt háo sắc chút nào che dấu ái mộ trong đó dừng ở người Lãnh Tuyệt Thần.Nếu đem ra so sánh, Bạch Dục cùng Bạch Dật của Thanh Sơn bọn họ quả thể so với người ta, khó trách mọi người luôn tán thưởng ngừng.

      Nghe được lời của Sơn chủ, trong mắt hai người Bạch Dật cùng Bạch Dục cũng khó nén kinh ngạc, nghĩ tới người trước mặt này lại là thiên tài nổi tiếng Tứ đại danh sơn Lãnh Tuyệt Thần! Thảo nào bọn họ thể nhìn thấu thực lực của .Lấy thực lực của Lãnh Tuyệt Thần, chỉ sợ ở Thanh Sơn này ngoại trừ Sơn chủ ra rất khó có thể tìm người có thể địch lại được !

      Mà Tử Tình đứng bên người Lăng Thành nghe thấy tên đầy đủ của , ánh mắt lóe lên, thanh mâu mang theo tia nghi hoặc nhìn thoáng qua về phía , tiện đà chậm rãi liễm hạ đôi mắt. chính là Lãnh Tuyệt Thần sao? Chính là, đệ tử Thiên Sơn như làm sao có thể chú ý tới đệ tử Thanh Sơn bé như nàng đây?

      "Đúng rồi Lãnh sư điệt, sao ngươi lại tới Thanh Sơn? Có phải sư phụ của ngươi có chuyện gì cần hay ?" Lúc này Sơn chủ mới nhớ tới muốn hỏi làm sao có thể đột nhiên xuất ở trong này? Còn vừa vặn đến xem nghi thức triệu hồi của bọn họ.

      Nghe như thế, ánh mắt sâu thẳm từ người Tử Tình dời , chống lại ánh mắt lóe ra tia sáng khôn khéo của Sơn chủ: "Vãn bối biết hôm nay là ngày Thanh Sơn tổ chức nghi thức triệu hồi nên cũng muốn đến xem, thuận tiện giúp sư phụ mang chút tin tức lại đây."

      "Nga? Sư phụ của ngươi bảo ngươi mang tin gì đến?" Son chủ vừa nghe, trong mắt nổi lên đạo quang mang.Ở trong Tứ đại danh sơn, cùng với Thiên Sơn Sơn chủ, cũng chính là sư phụ của Lãnh Tuyệt Thần, Thiên Sơn lão nhân giao hảo tốt nhất.Lúc này lại bảo Lãnh tuyệt Thần mang tin tức lại đây, biết là có chuyện gì?

      Từ trong ống tay áo xuất ra cái bái thiếp trình lên : "Đây là sư phụ đưa cho ta giao cho ngài." nhìn bái thiếp chút, nội dung là làm cho đệ tử Thiên Sơn và Thanh Sơn cùng so thử võ công với nhau, thứ nhất là có thể tăng trưởng thực lực, thứ hai là tăng thêm tình hữu nghị.

      Thanh Sơn sơn chủ mở bái thiếp ra vừa nhìn thấy, cười hớ hớ : "Hảo, chủ ý này sai, thời gian cũng định rồi, xem ra là lão nhân kia sớm có chuẩn bị a!" xong khép bái thiếp lại với Thần: "Lãnh sư điệt, nếu đến đây hãy ở Thanh Sơn vài ngày ! Ngươi cũng cần phải bôn ba mà ta cũng có cơ hội mang ngươi tham quan Thanh Sơn của chúng ta."

      Nghe như thế, khóe môi Thần gợi lên độ cong nhợt nhạt, ánh mắt sâu thẳm xẹt qua vẻ mặt trầm của Bạch Dật cùng sắc mặt tái nhợt của Bạch Dục, lại liếc mắt nhìn Lăng Thành cái rồi mới gật gật đầu đáp ứng với Sơn chủ: "Nếu như vậy quấy rầy rồi.Ta nghĩ trong khoảng thời gian này, tạm thời ở lại Lăng Phong Sơn !"

      "Lăng Phong Sơn?" Sơn chủ vừa nghe, hơi ngẩn người, ánh mắt cơ trí dừng lại người , lại nhìn về phía Tử Tình, tiện đà cười, : "Ha ha, hảo, Lăng Phong Sơn có vẻ thanh tĩnh, quả nơi tệ." xong, lại cười với Lăng Thành: "Thời gian này làm phiền ngươi chiếu cố Lãnh sư điệt nhiều chút."

      "Sơn chủ yên tâm, ta ." Lăng Thành trầm giọng xong, hướng Thần gật gật đầu.

      Mà mấy ngươi bên cạnh nghe vậy thần sắc mặt khác nhau, trong mắt Tử Tình lên tia kinh ngạc, sau đó lại khôi phục bình tĩnh và lạnh nhạt như ban đầu.Mấy người Tử Nghiễn, Tử Nguyên cùng Tử Kiệt và Tử Lập lại thầm đánh giá Thần, vì sao lại thẳng ra là muốn ở Thanh Phong Sơn của bọn họ? Mà hai người Tử Cầm cùng Tử Sa lại hưng phấn nhìn Thần, đối với việc có thể ở chung Sơn với là khiến cho các nàng hưng phấn thôi.

      Hai người Bạch Dật cùng Bạch Dục khẽ cau mày, nghĩ đến chuyện tự mình ra muốn ở lại Thanh Sơn, trong lòng hai người thể nào thích được.Người sáng suốt chỉ cần nhìn là thấy đánh chủ ý gì, mà Sơn chủ cùng sư phụ của Tử Tình lại còn đồng ý với .
      Bé Bi, Alice NguyenTuyết Nguyệt thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 73: Thổ lộ trước mặt mọi người.
      Edit: Vân
      Beta: Ớt Chỉ Thiên


      Nhìn thần sắc khác nhau của mỗi người, Sơn chủ Thanh Sơn cười cười, : "Nghi thức triệu hồi lúc trước cơ hồ làm cho cả Thanh Sơn đều chấn động, ít đệ tử cùng huyễn thú đều bị cỗ cường đại uy áp kia gây thương tích, ta còn phải xem bọn có bị gì .Lãnh sư điệt, nếu có cái gì cần hãy tìm Phong chủ Lăng Phong Sơn." Thanh rơi xuống, y bào màu trắng phất cái, liền xoay người rời .

      Thấy Sơn chủ vừa rời , Lăng Thành xoay người, trầm mặt, ánh mắt uy nghiêm bắn thẳng đến người Bạch Dật lo nhìn chằm chằm Lãnh Tuyệt Thần, thanh trầm thấp mang theo cỗ khí thế giận mà uy : "Bạch Dật, ngươi là môn sinh đắc ý của Nhất trọng môn, cũng thiếu niên mười bảy, mười tám tuổi rồi, cái gì nên , cái gì nên , ngươi hẳn là nên biết đúng mực, nhưng ngươi lại ra như vậy ở trước công chúng, và các vị Môn chủ, Phong chủ cùng chúng đệ tử. Ngươi có biết như vậy làm tổn hại đến danh dự của Tử Tình hay ?"

      Vừa rồi còn chưa lại đây, nhưng chợt nghe thấy lớn tiếng hô lên câu như vậy, cái gì mà Tử Tình là phu nhân tương lai của ? Tử Tình nay bất quá chỉ mới mười tuổi, cho dù có ý tứ đối với Tử Tình, vậy cũng phải chờ nàng lớn lên rồi sau.Chưa được đồng ý của phụ thân nàng, cũng được người làm sư phụ như chấp thuận, vậy mà ta lại dám như vậy, là quá mức làm càn!

      Đứng ở bên, Lãnh Tuyệt Thần cả người tản ra hơi thở xa cách lãnh liệt, ánh mắt sâu thẳm liếc nhìn Bạch Dục cái rồi thản nhiên dời .Phu nhân tương lai? nhưng , người nhìn trúng nào có thể để cho người khác chiếm mất! Ánh mắt đảo qua Bạch Dục mặc thân hắc bào, sắc mặt tái nhợt nhưng lại còn chịu rời , liền hơi hơi liễm hạ đôi mắt, bạc môi khêu gợi cong lên.

      Tử Tình của giống như bất tri bất giác đưa tới cho ít tình địch a!

      Bị Lăng Thành răn dạy trước mặt nhiều người như vậy, sắc mặt Bạch Dật cũng là trận khó coi, rồi lại quay sang nhìn Tử Tình cúi đầu liễm mắt đứng ở bên, làm cho nhìn tới thần sắc của nàng, tiện đà lại mở miệng : "Phong chủ, ta biết ta cái gì, mà điều ta cũng là điều trong lòng ta suy nghĩ! Ta tuyệt đối lòng với Tử Tình!"

      xong, nhìn mọi người kinh ngạc, chỉ thấy được y bào màu đỏ phất lên tiêu sái đến trước mặt Tử Tình, vươn tay gắt gao nắm lấy bàn tay của Tử Tình, khuôn mặt nghiệt đầy chân thành và trịnh trọng, cặp mắt hoa đào tập trung nhìn chằm chằm vào người trước mặt vận thân tố y, ôm con chim trắng trong lòng, thanh mang theo tia khẩn trương mà lại chờ mong phát ra từ trong miệng .

      "Tử Tình, ta là lòng với muội, muội có thể cho ta cơ hội sao?"

      Nghe như thế, trong đôi mắt sâu thẳm của Thần lên tia sáng băng hàn mà lãnh liệt, lạnh lùng bắn thẳng về phía thiếu niên nghiệt với thân hồng bào, ánh mắt lãnh liệt cũng tiện đà dừng lại bàn tay Tử Tình bị Bạch Dật cầm chặt, bạc môi khêu gợi cong lên ý cười lãnh khốc, quanh thân bỗng nhiên tràn ngập ra dòng gió lạnh tới tận xương tủy, hơi thở lãnh liệt tản ra chung quanh , làm cho những người bên cạnh cũng kìm được mà rùng mình cái.

      Nam tử này đáng sợ! Hơi thở cường đại! ánh mắt của cơ hồ cũng có thể làm người khác phải đông cứng, chỉ cần chạm đến đôi hắc đồng sâu thẳm lạnh như băng mang theo hàn khí kia giống như cả người bị đặt vào trong hầm băng, từ đầu đến chân đều bị luồng hàn khí thấm vào tận xương tủy, làm người ta kìm được mà tâm sinh e sợ.

      Áo bào trắng người tuy đơn giản, nhưng làm mất khí chất tôn quý, dưới cổ lãnh liệt hơi thở kia cũng nhàng phất động, những sợi tóc đen nhánh hơi hơi giơ lên, dung nhan cương nghị mà làm mất phần tuấn mỹ nhìn như hề khác biệt so với thần sắc lúc trước, bên môi mang theo ý cười như có như , nhưng cả người lại tản ra hơi thở nguy hiểm trí mạng làm cho người ta rét mà run!

      Chúng đệ tử Thanh Sơn vốn dĩ còn chưa kịp giải tán , sau khi nghe được những lời như vậy, đám lại dừng ngay cước bộ, ánh mắt đồng thời đều nhìn sang hướng mấy người bọn họ.Nhưng kỳ quái nhất là, mỗi người đứng ở nơi đó đều có thần sắc khác nhau, ánh mắt hơi lóe ra, nhưng cũng biết là nghĩ đến cái gì?

      Mà Phong chủ Lăng Phong Sơn - Lăng Thành, lúc này gương mặt uy nghiêm mà cũ kỹ của trầm đến đáng sợ, hai tay đặt bên cạnh người bởi vì tức giận mà gắt gao nắm lại thành quyền, cả người tản ra cỗ tức giận, ánh mắt uy nghiêm kia nhìn chằm chằm vào Bạch Dật thèm để vào mắt.Nhìn thấy Phong chủ tức giận tăng vọt, mọi người khỏi đổ mồ hôi lạnh, lo lắng cho Bạch Dật dám can đảm khiêu chiến với uy nghiêm của Lăng Thành, sợ Lăng Thành phẫn nộ chưởng đánh tới Bạch Dật.

      Đứng ở phía sau Lăng Thành, mấy người Tử Nghiễn lúc này lại thần sắc phức tạp nhìn Bạch Dật.Trong suốt mấy năm nay, thường xuyên chạy đến Lăng Phong Sơn của bọn họ, bọn họ biết đối với Tử Tình giống như những người khác, nhưng nghĩ tới, lại chung tình với nàng ta như vậy, hơn nữa nhìn dáng vẻ của , giống như là giỡn .

      Đứng bên cạnh,lúc này Bạch Dục cũng là khẽ cau mày, nhìn vẻ mặt Bạch Dật đầy chân thành, ánh mắt hơi lóe lóe, biết là nghĩ cái gì.Chỉ là tay bưng kín lên ngực mình, nơi đó dường như bởi vì nàng mà dâng lên nỗi buồn bực, cảm giác buồn bực đó dần tràn ngập vào trong lòng, giống như là bị tảng đá đè nặng lên, thực thoải mái.

      ít nữ đệ tử vừa hâm mộ lại vừa ghen tị nhìn Tử Tình với thân tố y kia, hiểu sao nàng chỉ là người bình thường đến thể bình thường hơn lại có thể làm cho đám nam tử vĩ đại phải kính trọng vài phần? Luận dung mạo, Tử Tình cũng chỉ được gọi là thanh tú, luận thiên phú nàng lại kém hơn hẳn mọi người.

      Nhưng hôm nay, ngay cả Bạch Dục sư huynh thân thể còn chưa có khôi phục cũng chạy tới đây để xem nghi thức triệu hồi, điều này làm cho những người quen thuộc với đều rất là khó hiểu.Nhớ đến năm rồi căn bản là hề có chút hứng thú với nghi thức triệu hồi, mời nhưng cũng đến, vậy mà lúc này lại cố kéo theo thân thể suy yếu đến xem.Mà nhìn hành động cùng với ánh mắt hề rời khỏi Tử Tình của ngày hôm nay, căn bản ràng chính là vì Tử Tình mà đến!

      Càng nghĩ càng cảm thấy cam lòng, nhìn điều kiện của các nàng, sao lại có thể bị bại bởi Tử Tình, hỏi làm sao mà các nàng tức giận cho được!

      Cảm giác có vô số ánh mắt dừng lại thân thể nàng khiến nàng hơi hơi nhíu mày, đôi mắt hơi liễm hạ lên tia ánh sáng , nhìn vào bàn tay bị Bạch Dật gắt gao cầm nắm, lúc này mới chậm rãi ngẩng đầu lên, đôi mắt trong suốt mà bình tĩnh, trấn định nhìn Bạch Dật với thân hồng y bừa bãi đứng trước mặt.

      Mọi người bắt đầu mạnh mẽ hô hấp, dám chớp mắt nhìn nàng, cảm thấy tò mò, nàng cái gì? Là cự tuyệt? Hay vẫn là chấp nhận lời thổ lộ của ? Bạch Dật là nhân vật phong vân Thanh Sơn, luân dung mạo hay thiên phú đều là nhất tuyệt, nay lại thổ lộ trước mặt mọi người như vậy, chỉ sợ là có được mấy nữ tử cự tuyệt!

      Chỉ nghe, thanh thản nhiên lớn từ trong đôi môi đào thủy nhuận truyền ra, đồng thời, nàng cũng nhanh chậm rút về bàn tay bị nắm về: "Sư huynh, huynh có ân với Tử Tình, trong mấy năm qua cũng luôn thực chiếu cố Tử Tình, Tử Tình thực kính trọng huynh." Có số chuyện, cần phải ràng như vậy, nàng tin tưởng hiểu được.
      Bé BiAlice Nguyen thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 74: Ta buông tay
      Edit: Ớt Chỉ Thiên


      Nghe thanh bình tĩnh mà lạnh nhạt kia, có người thầm thở dài nhõm hơi, mà đôi mắt hao đào của Bạch Dật dừng lại khuôn mặt trắng trong thuần khiết kia của nàng khỏi xẹt qua tia ảm đạm.trong lòng nàng .

      cảm giác trong lòng bây giờ là như thế nào, chỉ biết là khi nghe xong lời của nàng, cõi lòng vốn dĩ tràn đầy tâm tình chờ mong nay hoàn toàn thất bại, cảm giác mất mát tràn ngập nồng đậm trong lòng.Lần đầu tiên trong cuộc đời người, thổ lộ trước mặt mọi người lại bị cự tuyệt, nụ cười khổ lên môi , vốn dĩ cũng biết trước kết quả là như vậy nhưng lại cố tình muốn nghe chính mồm nàng ra.

      Kính trọng? Này phải là điều muốn...

      Sau khi Thần nghe thấy Tử tình cự tuyệt Bạch Dật, hơi thở lãnh liệt người cũng dần dần tiêu thất, hắc đồng sâu thẳm lên đạo u quang, bên môi gợi lên ý cười như có như , tựa hồ khi nghe thấy câu trả lời kia khiến tâm tình của trở nên vô cùng tốt.

      Màu trắng y bào phất cái, cất bước lên tiền, tới Tử Tình bên người, trầm thấp mà khêu gợi thanh mang theo tia nhu hòa : "Tử Tình, ta hơi mệt , mang ta Lăng Phong sơn !"

      Y bào màu trắng phất cái, cất bước lên phía trước, tới bên người Tử Tình, thanh trầm thấp mà khêu gợi mang theo tia nhu hòa : "Tử Tình, ta hơi mệt, mang ta Lăng Phong Sơn !

      Tử Tình nâng mâu nhìn cái, thấy hắc đồng sâu thẳm như hàn đàm mang theo tia nhu hòa, khóe môi khêu gợi hơi hơi giơ lên, lúc này chính nhìn nàng, dường như chờ nàng dẫn đường cho .

      Cảm thấy vài phần khó hiểu, đôi mắt bình tĩnh mà trong suốt nhìn về phía Lăng Thành đứng bên cạnh, sau khi nhìn thấy khẽ gật đầu, mới giọng đáp: "Hảo, huynh theo ta!" xong, xoay người về phía Lăng Phong Sơn.

      Bạch Dật ngẩng đầu, vừa vặn nhìn thấy hai thân ảnh màu trắng của bọn họ sóng vai nhau, nhanh chậm về phái Lăng Phong Sơn, trong mắt hoa đào hào quang lưu chuyển, thần sắc ảm đạm dần dần rút , trong nháy mắt phục lạ thần sắc tà mị như ban đầu.Chỉ thấy mắt hoa đào của nheo lại, khóe môi nhếch lên, hướng về phía thân ảnh của Tử Tình mà hô lên: "Ta buông tay! ngày, ta nhất định làm cho muội thương ta!" Nhìn thấy bước chân của nàng hơi dừng lại chút, ý cười bên môi khỏi càng sâu thêm vài phần.

      Bạch Dật , cũng phải là người dễ dàng buông tha cho người khác! Nếu phải, vậy dùng biện pháp của chính mình để theo đuổi! cũng tin, lấy ưu thế gần quan được ban lộc của , lại thất bại!

      Lăng Thành hơi hơi nhíu mày, liếc mắt nhìn Bạch Dật cái, ống tay áo phất lên, hai tay chắp sau lưng xoay người ròi .Người trẻ tuổi bây giờ, hiểu cả ngày nghĩ cái gì trong đầu?

      Nhìn thấy Lăng Thành ròi , mấy người Tử Nghiễn cũng chuẩn bị về.Lãnh Tuyệt Thần ở tại Lăng Phong Sơn của bọn họ, bọn họ cũng cần trở về chuẩn bị xem có cần gì hay .

      Bạch Dục ở bên liếc mắt nhìn Bạch Dật cái sâu, trong mắt thế nhưng có tia bội phục, bội phục ở trước mặt nhiều người như vậy lại dám ra.Nếu đổi lại là , cho dù nàng, cũng làm ra chuyện như vậy, y bào màu đen phất cái, cũng xoay người rời .Bị cỗ uy áp kia chấn đến, chỉ sợ thương lại càng tăng thêm, bất quá may là hôm nay đến đây xem, bằng lại bỏ lỡ nhiều màn diễn hay như vậy.

      "Sư huynh, ta dìu huynh trở về!" Vị nữ đệ tử xinh đẹp lúc trước chuyện với ở Nhất trọng môn bước nhanh tới trước mặt cười khanh khách , đợi mở miệng liền dìu về phía Nhất trọng môn.

      Bạch Dục nhìn nàng cái, chính là hơi hơi nhíu mày chút, rồi để tùy nàng giúp đỡ. Chống đỡ lâu như vậy, thể lực của cũng dần dần biến mất, có người giúp đỡ còn hơn là .

      Thấy mấy người bọn họ , mọi người cũng dần tản ra, vừa vừa nghị luận nghi thức triệu hồi hôm nay rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Cỗ uy áp làm cho cả Thanh Sơn chấn động cùng với làm cho chúng huyễn thú cúi đầu xưng thần rốt cuộc là từ nơi nào đến? Trong nghi thức triệu hồi hôm nay cũng thấy xuất huyễn thú cường đại nào a? Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

      Mà ngày tại thời điểm toàn bộ đệ tử Thanh Sơn đều nghị luận, lúc này Thanh Sơn Sơn chủ cùng các vị Môn chủ và Phong chủ ngồi vây quanh chỗ, về nghi thức triệu hồi làm người ta rung động, trở tay kịp hôm nay

      "Các vị cảm thấy, cỗ uy áp mang theo áp lực cường đại kia là gì vậy? Còn có cỗ quang mang mãnh liệt như ánh nắng lúc sau cùng lại là cái gì? Có thể nhìn ra cái gì ?" Thanh Sơn Sơn chủ hỏi, ánh mắt cơ trí đảo qua mặt các vị Môn chủ cùng với Phong chủ.

      Nhất trọng môn Môn chủ trầm tư hồi, : "Cỗ uy áp hôm nay thực bình thường, nghi thức triệu hồi các năm vừa rồi chưa từng xảy ra chuyện tình kỳ quái như vậy, giống như là có loại huyễn thú cường đại nào buông xuống vậy.Lúc ấy toàn bộ huyễn thú đều cả kinh, run run quỳ rạp mặt đất, là kỳ quái."

      "Lúc ấy ta cũng biết được là có huyễn thú cường đại được triệu hồi ra, nhưng sau nhìn lại thấy mấy con huyễn thú do các đệ tử triệu hồi ra được cũng bình thường, có gì đặc biệt.Suy nghĩ lâu cũng nghĩ ra rốt cuộc là chuyện gì diễn ra?" vị vị Phong lên tiếng, chỉ thấy cau mày, vẻ mặt suy nghĩ sâu xa.

      Tam trọng môn Môn chủ cũng mở miệng : "Hơn nữa, lúc ấy cỗ hào quang kia thối lui, dám huyễn thú do những người trong trăm tên đệ tử kia triệu hồi ra đều quỳ rạp xuống đất cả đám, xem ra cũng là bị cỗ uy áp cường đại kia làm cho bị thương .Mà nếu là có huyễn thú cường đại được triệu hồi ra, vậy tại sao chỉ có hơn năm mươi con huyễn thú nằm hấp hối mặt đất đâu?

      vị Phong chủ khác cũng gật gật đầu : " cũng đúng, cỗ uy áp phát ra cường đại kia nằm ở vị trí giữa trăm tên đệ tử đứng trong Thiên động, ngay cả huyễn thú của chúng ta cũng phải quỳ rạp mặt đất đứng dậy được mấy con huyễn thú vừa triệu hồi ra làm sao có thể chịu được cỗ uy áp kia? Hơn nữa, nếu là do con huyễn thú nào đó được triệu hồi ra gây nên vậy con huyễn thú đó đâu? Chúng ta nhiều người như vậy làm ao lại nhìn thấy cái gì?"

      Lời này vừa ra, mọi người ngồi khỏi gật gật đầu.Bọn cũng nghĩ ra điểm này, nếu có có huyễn thú cường đại được triệu hồi ra, vậy con huyễn thú gây ra chấn động lớn như vậy ở đâu? Tại sao lại có ai nhìn thấy hết?

      Nghe được lời của mọi người, Thanh Sơn Sơn chủ cười cười, ánh mắt cơ trí lướt qua các vị Môn chủ cùng Phong chủ ngồi, cuối cùng dừng lại người Lăng Thành vẫn yên tĩnh ngồi ở đằng kia lên tiếng, thanh mang theo ý cười hỏi: "Lăng Phong chủ, ngươi thấy chuyện này thế nào?"

      Nhìn lại theo ánh mắt của Sơn chủ, ánh mắt của mọi người cũng tập trung người Lăng Thành thân áo bào màu tro.Lăng Thành này, có thể xem như tồn tại đặc biệt Thanh Sơn này, đệ tử các Phong cùng với các Môn khác tuyệt đối thể chỉ có vài tên đệ tử như thế được, nhưng cũng biết làm sao mà lại được phép như thế, thậm chí còn được Sơn chủ cho phép tự mình tuyển đồ đệ.Đặc quyền như thế cũng phải là bất kì vị Môn chủ hay Phong chủ nào ở Thanh Sơn có được.
      Bé Bi, Alice NguyenTuyết Nguyệt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :