1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Làn Váy Lay Động - Điển Tâm

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng
      darkorange;']Beta: Hà Đoàn


      Chương 9.3



      đem điều kiện vô cùng rành mạch, miệng cứng rắn như chém đinh chặt sắt, hoàn toàn có nửa điểm dàn xếp.

      “Họ Hướng kia, lại muốn uy hiếp tôi!” Lăng Lung nhìn trừng trừng, xiết chặt nắm tay, cố gắng khắc chế bản thân, nên có hành động ngược đãi đối bệnh nhân.

      “Bé con, tha thứ cho , chính là phải uy hiếp em.” ôn nhu mở miệng, đem lời uy hiếp cách ôn nhu giống như lời tâm tình vậy.

      Nàng thở dốc vì kinh ngạc, phẫn nộ nhảy xuống giường, ở trong phòng bực tức qua lại, thào mắng ác liệt cùng biết sống chết, có vài lần thậm chí muốn quyết tâm bỏ mặc ra khỏi phòng của . Chỉ là chân chưa bước đến cửa, liền tự động xoay người lại, lần nữa trở lại bên giường của .

      Hướng Cương nằm ở giường, yên lặng nhìn nàng, thầm mỉm cười.

      quá mức hiểu biết Lăng Lung, biết bé con này mạnh miệng nhưng mềm lòng, tuyệt đối bao giờ bỏ mặc bệnh nhân được. ăn chắc tấm lòng mềm mại thiện lương của nàng.

      Vài phút sau, tiếng thanh thúy mềm mại mang theo vài phần tình nguyện vang lên.

      “Hướng Cương.”

      “Ừm?” mở con mắt.

      “Nếu –“

      “Nếu em ở lại, cam đoan ngoan ngoãn uống thuốc.” Nụ cười mỉm của giống như con sói dụ được chú cừu ngây thơ vào bẫy. “Còn chuyên khác, em đừng lo lắng, đêm nay chỉ ôm em,, tuyệt đối làm chuyện gì khác.”

      Lăng Lung cắn đôi môi đỏ mọng, hé răng, chỉ yên lặng bưng tới ly nước ấm, đem thuốc nhét vào trong tay , khép tay lại, ý bảo nhanh chút nuốt thuốc vào.

      Mắt nhìn thấy thắng lợi, Hướng Cương chút nào kéo dài, đem thuốc bỏ vào trong miệng, ngửa đầu liền nuốt vào bụng.

      Nàng trước xác định uống thuốc xong, mới tiếp nhận cái ly rỗng, đêm để bàn. Rồi mới, nàng ngồi ở mép giường, liên tiếp hít sâu, đưa bàn tay bé vén mái tóc đen dài về phía sau tai, đôi mắt to tròng khẽ chuyển, giống như chần chờ tên đại sói hoang giảo hoạt nằm xuống hay

      Đột nhiên trong lúc đó, nàng giống như chú thỏ con linh hoạt, đột nhiên nhảy xuống giường, nhanh chóng chạy về hướng cửa.

      Hừ, Hướng Cương biết uy hiếp, chẳng lẽ nàng biết lập kế sao? Chỉ cần lừa uống thuốc trước, đương nhiên cần ở lại, ván này nàng thắng chắc rồi. Đến lúc đó cho dù nàng xấu lắm, chịu ở lại, có năng lực như thế nào? Chẳng lẽ còn đem thuốc nhổ ra hết sao?

      Nhưng nàng mới chạy được ba bước, bàn tay bé còn kịp chạm vào cánh cửa, chiếc eo liền đột nhiên căng thẳng, sức lực mạnh mẽ ôm chặt lấy, nhấc bổng nàng đêm lên giường. trận đất trời đảo lộn nàng ràng phát , bản thân bị Hướng Cương đè cho bằng ở giường.

      Ông trời, người này phải bệnh nặng sao?! Vì sao còn có khí lực xuống giường bắt người?

      “Bé con, đừng chạy loạn.” Hướng Cương nhìn nàng mỉm cười, vòng tay đem nàng ôm vào trong ngực, hôn mạnh khuôn mặt kinh ngạc của nàng. “Bây giờ, ngoan ngoãn ngủ.”

      cần!” Nàng nhất định chịu chịu đầu hàng như thế, giống như chú chó con lung tung giãy dụa trong lòng , chịu khuất phục dưới áp chế của . “Tránh ra, được đề tôi!” Đôi chân bé vung đá lung tung, hồn nhiên có phát , vì kịch liệt giãy dụa, này làm cho vạt áo sơmi của nàng xốc lên tới eo, lộ ra cái eo trắng nõn nà.

      Trong mắt lộ ra tia sáng đầy khát vọng, tay ôm lấy thắt lưng của nàng, đem nàng kéo lại càng gần, thân hình cao lớn xâm nhập vào hai chân của nàng lúc này, dục vọng, dần dần bị tỉnh lại, kề sát vào chỗ mềm mại non mềm nhất của nàng, cứng rắn nóng bỏng.

      Nàng toàn thân run rẩy, cảm giác nóng rực giống như có luồng điện chạy qua, máu chạy hỗn loạn trong cơ thể, mỗi tấc da thịt đều bị cảm giác xấu hổ nhuộm đến đỏ bừng.

      “Nếu em cứ giãy dụa như thế này, nhất định phải vi phạm cam đoan lúc trước.” Thanh ám ách trầm thấp, bạc môi lượn lờ cổ cùng bả vai lướt theo những đường cong của nàng chạy dài xuống, bàn tay to ấm áp ve vuốt vòng eo của nàng.

      Lăng Lung nháy mắt đình chỉ tất cả mọi động tác, cả cơ thể cứng đờ như khúc gỗ nằm thẳng tắp ở trong lòng .

      “Ách -- , bình tĩnh chút –”nàng khẩn trương có nhận thức, ngay cả ngón tay cũng dám nhúc nhích, dám cử động cả động tác bé, sợ kích thích , làm cho thay đổi chủ ý, lập tức liền quyết định 「 thúc đẩy 」.

      “Em hy vọng bình tĩnh chút?” liếm hôn vành tai của nàng, giọng cười, bàn tay to càng hướng về phía trước tìm kiếm, cởi bỏ viên nút áo của nàng.

      Nàng dùng sức gật đầu, ánh mắt trừng tròn tròn, ngay cả thở cũng dám thở mạnh, nơm nớp lo sợ bàn tay của .

      “Như vậy, em cam đoan ngoan ngoãn ?”

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng
      darkorange;']Beta: Hà Đoàn


      Chương 9.4



      Nàng gật đầu.

      thử chạy lần nữa ?”

      Lăng Lung chần chờ chút, bàn tay to lập tức lại linh hoạt cởi bỏ hai, ba cái nút áo, cái áo lót màu hồng nhạt Lace muốn lộ hẳn ra ngoài--

      “A, tôi đồng ý với ! Tôi đồng ý với là được! Tôi cam đoan, tuyệt đối đào tẩu.” Nàng vội vàng đáp ứng, cái đầu dùng sức gật lia giống như chim gõ kiến, chỉ sợ đáp ứng quá chậm, bị cởi sạch còn mảnh.

      “Tốt lắm,” Khóe miệng gợi lên, đưa cánh tay ôm chặt nàng, thân hình cường tráng tìm được tư thế thoải mái nhất, tránh đè lên thận thể nàng. “Ngoan ngoãn nghỉ ngơi, mệt mỏi rồi.” đơn giản tuyên bố, đem mặt vùi vào cái cổ trắng mềm mại thơm ngát của nàng, đúng là được làm được, dừng là dừng, có tiếp tục 「 khi dễ 」 nàng.

      Tránh được kiếp Lăng Lung, lặng lẽ ngước mắt lên, lén nhìn liếc mắt cái.

      “Vậy, vậy, vậy thể --”Vì muốn an tâm, nàng nắm đôi bàn tay to lớn của , bảo đảm tiếp tục hành động bậy bạ nữa.

      “Tin tưởng .” cười lạnh nhạt, cũng định đêm nay 「 thừa gió bẻ măng 」, tránh cho đem bệnh độc cảm mạo đáng giận này cũng lây bệnh cho nàng.

      hoàn toàn đáng tin tưởng.” Lăng Lung lẩm bẩm, tuy rằng phục, nhưng là cũng là an phận nằm xuống, hề giãy dụa.

      Thứ nhất, là khí lực của nàng bằng , phản kháng kết quả, tuyệt đối là bị ăn sạch . Thứ hai, là nhiệt độ cơ thể , nhịp tim của đập , vây quanh nàng thành thế giới ấm áp thân mật, đem nàng ôm ấp ở trong đó, làm cho nàng chìm đắm thể nhúc nhích.

      Hô hấp của Hướng Cương dần dần cũng theo quy luật thở đều đều, hờn giận cùng khẩn trương của nàng dần dần biến mất, lòng cũng dần dần, dần dần mềm yếu.

      Hồi lâu sau, xác định bởi vì công dụng của thuốc mà ngủ say mê, Lăng Lung lặng lẽ khởi động thân mình, nhìn chăm chú vào khuôn mặt tuấn tú kia.

      Nàng rời khỏi vòng tay ôm ấp của , chỉ khẽ mở môi đỏ mọng, thở dài hơi.

      “Họ Hướng, thực đáng giận.” Nàng tiếng động , vươn ngón tay, vờn theo hình dáng gương mặt cương nghị của .

      Vẫn nghĩ đến, tình hẳn là oanh oanh liệt liệt, nào biết đâu rằng lại bình thường nhàng như thế, nhưng lại ngọt thấm vào tâm. Năm đó giống như bài hát ngắn, sớm thấm sâu vào lòng nàng, đến bây giờ lòng của nàng trở nên càng lúc càng ràng.

      Nàng cuối cùng nguyện ý thừa nhận, từ rất nhiều năm trước, lòng cũng dừng ở người Hướng Cương.

      Trong văn phòng「 Phúc Nhĩ Ma Sa 」to như vậy vẫn duy trì hình ảnh như thế.

      Hướng Cương và nàng Thần thanh khí sảng, nhanh bước vào văn phòng của công ty, cùng nhân viên công ty chào hỏi. Mỗi người vừa nhìn đến phía sau thân ảnh bé, tất cả đều lộ ra nóng bỏng lại mỉm cười quái dị, mở to hai mắt nhìn, vào hai người bọn họ.

      Lăng Lung trong lòng ngại ngần, dám nhìn chung quanh, càng nắm chặt lấy tay của Hướng Cương, chỉ cảm thấy những nhân viên này là thân thiết làm cho người ta sợ hãi.

      bước tiến vào văn phòng Lăng Vân, nàng lập tức xoay người, luống cuống tay chân đem cửa đóng lại, thế này mới hơi chút ngăn cách này tò mò ánh mắt.

      「 xem ra, em chăm sóc cậu rất khá.」

       

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng
      Beta: Hà Đoàn
      font-size: large;']Chương 10.1

      cái bóng đen bay lên trời, từ bên cạnh nàng xẹt qua, rồi mới thẳng tắp văng lên vách tường.

      Ách, vật vừa mới bay qua kia là cái gì?

      Lăng Lung khẩn cấp sắp xếp gọn gàng, hồ nghi quay đầu, ràng phát dính ở vách tường, đúng là trong những tên xâm nhập kia.

      Nàng trừng lớn mắt, khẩn cấp quay đầu, nhanh đến mức thiếu chút nữa gãy cổ. Chỉ thấy trước mắt lại người bay lên trung, trung thực theo bay thành ‘đường bay ’ thẳng tắp văng mạnh lên vách tường, lại chậm rãi, chậm rãi rơi từ từ xuống, xụi lơ mặt đất rên rỉ.

      Tay nàng còn nửa vươn về phía trước, bàn chân vừa mới bước được hai bước, ngay cả chữ ‘chị’ cuối cùng kia dư vẫn còn ở trong miệng, năm hung thần ác sát kia sớm bị Oa Oa tay ném tất cả văng vào tường.

      Lăng Lung mờ mịt nháy mắt mạnh mẽ, bộ óc bé như hóa thành tương hồ, thể tiêu hóa phát triển đột ngột quỷ dị trước mắt này.

      Phút chốc, tên ngoại quốc ngã ở góc, giãy dụa đứng dậy, bộ mặt so với lúc trước càng dữ tợn hơn gấp mười lần. rít gào tiếng, lấy chiêu mãnh hổ bắt dê, từ bỏ ý định triển khai công kích lần nữa.

      “A, cẩn thận!” Lăng Lung hét thất thanh cảnh báo, nhưng chưa kịp ra khỏi cổ họng

      Nhưng Oa Oa quay đầu, chỉ khẽ nhưỡng đôi mày liễu, thuận tay nắm lấy cái dao cắt bít tết, cũng thèm nhìn về phía sau, nhưng.

      ánh sáng chớp lên, thanh xé rách khí ràng có thể nghe được, tiếp theo là… tiếng trống vang lên, chiếc dao cắt bít tết thẳng tắp ghim phập vào vách tường, nhân tiện đem áo của tên hung hăng kia ghim vào đó, chỉ kém mấy xen ti mét, cắt qua yết hầu của . Sắc mặt người nọ tái xám, toàn thân run run, khó có thể tin nhìn chuôi dao này gần trong gang tấc, sợ tới mức thiếu chút nữa muốn tiểu quần.

      chính xác!” Lăng Lung chuyển sang kinh hỉ, vẻ mặt tán thưởng, kìm lòng đậu bắt đầu dùng sức vỗ tay.

      Oa Oa khiêm tốn mỉm cười, giọng kiều ngọt có chút ảo não. “Chị lỡ tay.”

      Lời này vừa ra, bọn lưu manh co đầu rụt cổ lại, biết lúc này là đá thiết bản, cũng dám hành động thiếu suy nghĩ nữa, vội vàng nằm xuống lần nữa, nhắm mắt lại giả chết.

       Bởi vì khinh địch, bọn họ tất cả đều tay tiến đến, mang vũ khí gì, nghĩ đến dựa vào nắm đấm là có thể hoàn thành nhiệm vụ, bắt được người phụ nữ có thai này. Làm sao dự đoán được, những trinh thám về báo cáo hoàn toàn sai lầm, năm người đàn ông to lớn cư nhiên địch lại nhắn, được mấy phút, tất cả đều bị đánh cho nằm úp sấp.

      chỉ là bọn trợn mắt há hốc mồm, ngay cả Lăng Lung cũng kinh ngạc cực kỳ.

      Nàng vạn vạn nghĩ tới, chị dâu bình thường là thiếu phụ thẹn thùng mảnh khảnh, nhưng khi gặp phải nguy hiểm liền hóa thân thành nữ siêu nhân, chỉ duy nhất giống là chị ấy xoay người biến hình, lại càng cần sử dụng đến buồng điện thoại, mọi lúc đều có thể là kì tích hóa giải hiểm nguy, đánh cho bọn người xấu đến sứt càng gãy gọng.

      “Lăng Lung, trong phòng có băng dán ?” Oa Oa hỏi.

      Nàng liên tục gật đầu, vọt tới ngăn tủ kéo ra, lấy ra cuộn băng dán lớn, cung kính dâng lên bằng hai tay.

      Tay bé mảnh khảnh đón lấy băng dán, thuận tay liền vứt cho đám người nằm mặt đất kia. “Tự mình xử lý, đừng để cho tôi ra tay lần nữa.”

      Kẻ bắt cóc hung ác, bị thân thủ gọn gàng của Oa Oa sợ tới mức dám phản kháng, trở nên ôn thuần như con mèo , vô cùng sao ngoan ngoãn đứng lên, lấy băng dán đem hai tay trói lại, lại run run chen chúc tại giữa phòng khách, co rúm lại chờ đợi xử lý.

      Oa Oa bước nhàng tiêu sái đến sô pha, vô cùng thoải mái ngồi xuống, bên còn phân phó.

      “Em gọi điện thoại đến công ty , tìm bảo vệ Tiểu Trần, bảo ấy lại đây lập tức. Còn có, nhớ , đừng gì cả.”

      “Tại sao?” Trong mắt Lăng Lung lóe ra dấu chấm hỏi.

      “Sau khi Tiểu Trần đến đây, tự nhiên thông suốt biết gọi cảnh sát.”Oa Oa lộ ra ra ngọt ngào mỉm cười.

      “Vì trước tiên chị có số vấn đề muốn hỏi bọn .”

      “Bọn họ chừng nghe hiểu tiếng Trung, chị muốn hỏi như thế nào –“

      sao.” Oa Oa cười đến càng ngọt, vươn tay bé mềm mại, vỗ vỗ mặt người trong số đó.

      “Mỉm cười cùng bạo lực, đều là ngôn ngữ chung của thế giới.”

      Lăng Lung chậm rãi lui về phía sau cũng dám hỏi nhiều nữa, thậm chí ở trong lòng bắt đầu đồng tình, với những kẻ đáng thương kia sắp nhận thẩm vấn của đại tẩu.

      Nàng tránh ở trong phòng, dùng bàn tay run run nhấn số điện thoại, theo lời Oa Oa phân phó, báo với bảo vệ trong công ty, rồi mới vào trong ngồi co ro ghế sô pha ngồi chờ, cố gắng thèm nghĩ nữa, những người đó bị ‘chiêu đãi’ như thế nào.

      Sau lúc lâu, khi nàng cố gắng lấy lại dũng khí lại lần nữa giao thiệp với phòng khách, Oa Oa sớm hỏi ra đáp án, đem đám người kia bỏ mặc ở góc tường, tự mình nằm ghế sô pha, thưởng thức chương trình trình diễn thời trang mùa xuân ti vi.

      “Cái kia, ách, chị à –“ Lăng Lung giọng kêu to, trong ánh mắt hơn mười hai vạn phần sùng bái.

      “Ừm?”

      “Những người này là ai?”

      “ Lính đánh thuê cho doanh nghiệp.” Oa Oa ánh mắt vẫn nhìn chăm chú tivi. “Những người này làm thuê cho công ty quốc. Bọn họ đến Đài Loan, là muốn cướp đoạt quyển sách người của chị, dọ thám biết giá quy định phí tổn. Khi cần thiết cũng bắt cóc con tin, uy hiếp Lăng Vân, muốn ấy khoanh tay rời khỏi thị trường Âu Châu.”

      Kia vài câu nhàng bâng quơ tự thuật, lại làm cho Lăng Lung nghe được run run thôi. Nàng hoàn toàn thể tưởng tượng, chuyện cạnh tranh thương trường, thế nhưng lại diễn biến thành hành động phạm tội đáng sợ như vậy.

      như vậy, những người này là đến nhầm tầng, nên mới có thể vào nhà của Hướng Cương?”

      “Ừm, hừ.” Oa Oa gật đầu, tắt tivi, kiên nhẫn nhìn nàng giải thích.

      “Chuyện rắc rối khu đất hôm trước, cũng là do công ty quốc kia làm trò quỷ, vọng tưởng muốn kéo dài thời gian, ngăn cản việc kinh doanh của hai người họ.”

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng
      Beta: Hà Đoàn
      font-size: large;']Chương 10.2



      Vì quyền lợi, rất ít có người đỏ mắt, vì cướp đoạt quyền lợi, những người đó chuyện ác nào là làm, hành vi hạ lưu xấu xa đến mức độ nào cũng vì tiền tài mà bán rẻ lương tâm.

      Lăng Lung nếu có chút đăm chiêu gật đầu, trong lòng lại lên nghi vấn.

      hai em có biết, những người này muốn cướp đoạt quyển sách ?”

      “Đương nhiên biết.” Nhắc tới trượng phu, Oa Oa liền cười như xuân về hoa nở. “Đem quyển sách để ở người của chị, là chủ ý của ấy.”

      Ngô, xem ra trai nếu hiểu biết chị dâu có thân thủ gọn gàng, còn đối nàng phi thường có tin tưởng, còn dùng mưu kế bày ra cạm bẫy này, dùng hình tượng kiều thê nhu nhược, dụ dỗ bọn xấu xa lừa đến, dễ dàng lưới bắt hết.

      Hai người chuyện, cửa lớn lại đột nhiên bị dùng sức đẩy mạnh ra, người nam nhân tuổi còn trẻ vọt vào đến, thùng thùng thùng chạy đến trước mặt Oa Oa, lo lắng hỏi.

      “Đại tỉ, ngài có việc gì chứ?”

      có việc gì.” Oa Oa đơn giản trả lời, giơ tay chỉ vào năm tên ngoại quốc mặt mũi bị bầm dập. “Thay tôi gọi điện đến sở cảnh sát. Còn việc nên như thế nào, trong lòng cậu chắc biết rồi chứ?”

      “Dạ”

      Tiểu Trần nghiêm túc vâng lời, tất cung tất kính gật đầu lên tiếng trả lời. “Tôi thông báo với Lăng đại ca, bọn họ lập tức đuổi tới.” xong, lấy điện thoại cầm tay ra, đến bên vách tường, bên đá vài đá vào bọn ngu ngốc xui xẻo đá nhầm thiết bản, bên gọi điện thoại báo cho cảnh sát.

      Nghe Tiểu Trần cùng Oa Oa đối thoại, Lăng Lung chỉ cảm thấy cảm giác nóng ấm hiểu từ đâu lại dâng lên trong lòng. Mỗi cái hình ảnh nhiều năm D_E_L_E_T_E, đột nhiên chạy nhanh ra ngoài trình diện, hai mắt nàng đăm đăm, ngây ngốc nhìn Oa Oa cầm cây quạt bên đồ án màu hồng, đó còn thêu cánh hoa hồng tinh xảo .

      “Chị hai.” Nàng giọng gọi, ánh mắt còn nhìn chăm chăm vào đồ án hoa hồng kia, càng lúc càng cảm thấy cái đồ án kia nhìn quen mắt, dường như từng gặp qua ở nơi nào.

      “Cái kia – ấy vì sao lại xưng hô chị -- ách – Đại tỷ --“

      Oa Oa cười ngọt ngào, xếp cây quạt màu hồng dài kia lại, đáp hỏi lại.

      “Em có nhớ câu chuyện cổ tích 『 bạch hạc báo ân 』?”

      Cảnh sát vừa đến, Tiểu Trần dẫn đầu tiến ra đón.

      đem chuyện mấy nam nhân xâm nhập bất hợp pháp vào nhà dân, tỉ mỉ rành mạch cho cảnh sát, duy chỉ việc nữ siêu nhân dũng mãnh phi thường giấu nhẹm nhận lấy công lao thay cho Oa Oa.

      hùng chân chính ngồi ở sô pha, lại lần nữa xuất ra tuyệt kĩ-- giả vờ yếu ớt. Bộ dáng mềm mại kia. lại gợi lên mọi người cảm xúc thương hương tiếc ngọc, làm cho cảnh sát lòng đầy căm phẫn, đau lòng thôi.

      Vào nhà cướp của là tội ác tày trời, khi dễ phụ nữ có thai -- nhưng lại là phụ nữ có thai xinh đẹp nhu nhược như vậy – như thế tội lại đáng chết vạn lần!

      Năm kẻ bắt cóc kia, bị khảo thành chuỗi, ở mọi người căm tức cùng mắng nhiếc, cúi đầu bị mang ra ngoài, người người đều thành hũ nút, dám nửa lời, thậm chí ngay cả dũng khí ngắm trộm Oa Oa cũng có.

      Đến nỗi Lăng Lung vừa mới phát 「 thân phận chân 」của chị dâu, còn ngồi ở trong phòng, bàn tay ôm chặt lấy đầu gối, vắt hết óc suy tư, vì sao vị「 bạch hạc báo ân 」kia lại gả vào Lăng gia, thành chị dâu của nàng.

      Trong lúc đó rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

      Nàng cau đôi mày liễu, ở trong lòng thầm quyết định, thế nào cũng phải tìm cơ hội, lén tra hỏi Lăng Vân, hảo thăm dò sở trong đó chân tướng --

      bóng đen to lớn đứng lặng ở cửa phòng ,tầm mắt lợi hại như tia chớp dạo vòng quanh phòng, nhanh chóng tìm được thân ảnh nhắn kia.

      “Lăng Lung!”

      Tiếng rít gào lớn vang lên, dọa nàng bị cú sốc, thiếu chút nữa đem nàng oanh ngã xuống giường.

      Bóng đen cao lớn nhanh chóng dọa người, trong lúc nàng vẫn chưa kịp nhìn thấy , mình vào bên giường, ánh mắt sắc bén nhìn trưng trừng nàng.

      “Ách -- em -- em –”Nàng càng siết chặt cái gối vào lòng hơn, lén nhìn Hướng Cương giận đến mức khuôn mặt tuấn tú biến thành màu đen, đoán đại khái bởi vì nàng chạy trốn mà cuồng nộ thôi.

      Nàng vối dĩ đáp ứng, ở lại 「 Phúc Nhĩ Ma Sa 」, ngoan ngoãn chờ đợi . Nhưng do phóng viên xuất , làm cho nàng rối loạn suy nghĩ, lập tức chạy như bay về nhà bỏ trốm. Chẳng những như thế, nàng còn bị cuốn vào kế hoạch dụ địch của chị dâu, bị đám người bắt cóc truy đuổi, rất nguy hiểm, làm cho người ta khỏi phen đổ mồ hôi lạnh, cũng khó trách từ trong miệng Tiểu Trần biết được mọi chuyện, lại tức giận đến mức đỉnh đầu bốc hơi nước.

      Lăng Lung ngẩng khuôn mặt nhắn, nhìn sắc mặt hung ác nham hiểm của nam nhân trước mắt, Tâm nhi đập bịch bịch, cho tới bây giờ mới phát , Hướng Cương khi phát hỏa thần sắc trầm, gương mặt như thế so với nhóm bắt cóc còn dữ tợn dọa người hơn.

      “Hướng Cương, Xin lỗi .” Nàng cố lấy dũng khí, giọng mở miệng, vươn tay bé chạm đến cánh tay .

      Tiếp theo nháy mắt, cả người nàng bay lên , bị kéo vào trong ngực . Đôi tay siết chặt nàng nhanh, vô cùng mạnh mẽ, như muốn hòa tan thân thể nàng vào làm cho nàng cơ hồ thể hô hấp.

      “Em có bị thương ?” ôm chặt nàng, khuôn mặt chôn sau gáy thơm tho của nàng đặt câu hỏi, thanh có chút mơ hồ , thân hình cao lớn cư nhiên run rẩy.

      Cảm xúc này rất mà khắc sâu, run run của khắc sâu vào trong nội tâm của nàng. Nàng cảm động, nghĩ tới đại nam nhân này nhìn như hoàn toàn chỗ nào sợ hãi, nhưng lại lo lắng cho nàng như vậy.

      Lăng Lung vươn cánh tay mảnh khảnh, thử ôm , nghĩ tới cũng cảm kích, tay liền kiềm trụ cổ tay nàng, đem song chưởng của nàng giơ lên cao quá đầu, tay kia cẩn thận sờ soạng, kiên trì muốn kiểm tra hoàn toàn, xác định nàng có bình yên vô hay .

      “A, em có việc gì, , , cần sờ loạn –”Nàng trốn trái tránh phải, bị mò mẫm làm gương mặt đỏ bừng.

      Ngay cả hai người từng có da thịt chi thân, ngay cả khi giờ phút này chạm đến, cũng hay, vẫn mang nửa điểm tình dục, nhưng hành động quá mức vô cùng thân thiết làm cho nàng rất ngại ngùng.

      Hướng Cương bá đạo tiếp thu kháng nghị cùng phản kháng, đem nàng từ đầu đến chân cẩn thận sờ soạng lần, xác nhận nàng hoàn toàn có việc gì, thế này mới buông tay, lần nữa đem nàng ôm vào trong lòng.

      muốn giết mấy tên đó.” gằn giọng, con ngươi đen lóe lên sát khí, tròng mắt hằn đầy tơ máu làm cho người ta sợ hãi, bình tĩnh ngày thường sớm bay đến lên chín tầng mây.

      “Ách, cần, trải qua trừng trị của chị dâu, những người đó cũng chỉ còn có nửa cái mạng.” Nàng dựa vào ở trước ngực giọng , tuy rằng cảm động để ý đến nàng, nhưng cũng hy vọng chạy tới giết người, vì nàng phạm tội.

      “Hướng Cương,” Ngoài cửa bay tới câu mềm mại, ngọt ngào kêu to, Oa Oa xuất ở cửa. “Cảnh sát , mời chúng ta đến cục, để hợp tác điều tra chuyến. Tôi cùng Lăng Vân trước bước, các người nhớ theo nhanh nhé.”

      biết.” Hướng Cương giương giọng đáp, thay nàng cầm cái áo khoác màu bạc, đến góc phòng nhặt từng chiếc giày ngổn ngang ban này mang vào chân cho nàng.


    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng
      Beta: Hà Đoàn
      font-size: large;']Chương 10.3


      Mười phút sau, hai người bước ra cửa phòng, dưới hộ tống của cảnh sát, tiến vào thang máy.

      Chính là, khi thang máy dần dần tiếp cận lầu , thanh ồn ào đánh trống reo hò càng lúc càng lớn. Lăng Lung tò mò xoay người, dán đôi mắt vào thang máy trong suốt vách đá, muốn xem thử tại sao lại ồn ào đến thế.

      Nhưng khi vừa nhìn thấy, làm cho nàng sợ tới mức thiếu chút nữa chân mềm nhũn.

      Chỉ thấy ở trước cửa thang máy lầu người ta tấp nập, tề tụ mấy trăm người, bọn họ có mang máy chụp ảnh, có lấy Microphone, đều tự hối hả, bốn phía quần chúng còn vây phần đông xem náo nhiệt, đường xe chạy ùn tắc liên tục, xe đậu dày đặc đường, đám người đông đến mức so với hoan nghênh siêu sao quốc tế càng long trọng hơn.

      “Những người này là ai?” Lăng Lung sắc mặt trắng nhợt, hai chân bắt đầu run run.

      Hướng Cương nhướng mày, hí mắt vừa nhìn.

      “Phóng viên.”

      “Phóng viên?” Nàng kinh hãi lặp lại. “Vì sao phóng viên lại tụ ở trong này?”

      “Đại khái là tin tức để lộ, bọn họ biết được em cùng Oa Oa bị tập kích, nên chạy đến để đưa tin.” thấp rủa tiếng, nắm chặt tay bé của nàng rét run. “ có việc gì, nắm chặt tay của , mang em ra ngoài .”

      Đại chúng đối với chuyện riêng tư của danh nhân cảm thấy rất hứng thú, hơi có gió thổi cỏ lay đưa tới rất nhiều phóng viên. Mà cùng với Lăng Vân từ trước đến nay luôn là tiêu điểm của giới truyền thông, chẳng những có năng lực, còn có những tin tức nóng hổi, ở trong mắt phóng viên, giống như bảo chứng cho doanh thu của bọn họ.

      Thang máy từ từ càng xuống gần, sắc mặt Lăng Lung càng lúc càng tái nhợt.

      Đinh!

      “Đừng rời khỏi .” thận trọng dặn dò.

      Nhưng nàng ngoan ngoãn nghe theo chỉ thị. Ngược lại, nàng còn rút bày tay bé ra, từng bước lui về phía sau, dần dần tạo ra khoảng cách giữa hai người trong này.

      Hướng Cương xoay đầu lại, nheo ánh mắt lại cảnh cáo.

      Cửa thang máy mở, các phóng viên vội vàng đồng loạt tiến lên, ầm ầm tranh nhau đặt câu hỏi. Dưới tia sáng huỳnh quang của máy chụp ảnh, vẻ mặt từ hoang mang chuyển sang chợt hiểu, đôi mắt đen kia lóe lên ánh lửa tức giận.

      “Em dám?” Hướng Cương hỏi vô cùng mềm , trong giọng tràn đầy vẻ uy hiếp nguy hiểm.

      Cho đến tận lúc này, nàng vẫn là nao núng muốn chạy trốn. Nếu cứ như thế này, phải cả đời cùng nàng lén lút, đem người vợ thân của giống như tình nhân lén lút, như thế chuyện hôn của và nàng, càng lúc thấy càng xa vời.

      Đùa giỡn cái gì, đợi nhiều năm như vậy, nếu còn tiếp tục đợi, đầu của trắng mới là lạ!

      Lui ở góc Lăng Lung, chớp đôi mắt đầy cảm giác tội lỗi, nhìn trái rồi đến nhìn phải, rồi lại phải nhìn lại trái, quay tròn chung quanh loạn xạ, nhưng hoàn toàn dám tiếp xúc cùng tầm mắt .

      “Ách -- em –”Nàng cố lấy dũng khí mở miệng.

      “Lại đây.” vươn tay, thanh càng mềm và hơn.

      (Sao thấy giống dụ mèo quá)

      Lăng Lung ngừng thở, khuôn mặt nhắn cúi càng thấp.

      “Cái kia -- Loại trường hợp này ứng phó được rồi.” Thanh của nàng càng lúc càng , đến cuối cùng đến mức cơ hồ nghe thấy. “Em… cái kia -- em trước –“

      dám nhìn Hướng Cương có phản ứng gì, nàng thào cho hết lời, liền cúi đầu thấp, giả vờ như nàng và hề quen biết, vọng tưởng bắt chước tình huống năm đó, bỏ ở lại mình.

      Nhưng mà, đương nhiên giống như mười năm trước, tay Hướng Cương lúc này cũng có hòm thư cần phải đỡ.

      Nàng ở trong biển người cố gắng chui ra, ra sức muốn đột phá vòng vây. Nhưng là lượng phóng viên cùng đám người xem náo nhiệt, vây thành ba lớp đông nghẹt, ba lớp người đó đem bọn họ vây chặt ở trước cửa thang máy, còn tổ chức thành bức tường người, chiếm tất cả mọi khoảng trống, làm cho nàng hoàn toàn thể bước tới nửa bước.

      Mới hoạt động đến m, cả người nàng liền bị lôi về phía sau, dễ dàng bị Hướng Cương tha trở về.

      “A, buông buông,” Ánh mắt mọi người, làm cho chân tay nàng luống cuống, miệng lung tung.

      “Tôi biết a, mau buông tay, buông tay –”Nàng dùng hết sức lực giãy dụa, muốn thoát khỏi hai bàn tay to bên hông, bất đắc dĩ bị ôm nàng vô cùng chặt, nàng hoàn toàn giãy ra.

      Hướng Cương cúi xuống gần sát nàng, trong mắt toát ra lửa giận, khóe miệng lại dương chút cười.

      “Lăng Lung.” kêu.

      Nàng vốn dĩ cúi đầu giãy dụa, theo tính phản xạ ngẩng đầu lên, lại nhìn thấy nụ cười mặt , cả người lâm vào cứng đờ. Nháy mắt, cánh tay nàng nổi da gà.

      Mỗi lần lộ ra loại tươi cười này, loại ánh mắt này, nàng gặp xui xẻo.

      Lăng Lung trừng lớn mắt, kinh hoảng mãnh liệt xoay đầu sang hướng khác. lại kiên định gật đầu, còn đem nàng vòng ôm càng chặt hơn.

      “Em à.” Hai mắt lóe sáng, liên tục tiến sát mặt nàng.

      Xưng hô vô cùng thân thiết này, làm cho tất cả mọi người trong ngoài thang máy thở dốc vì kinh ngạc, tia sáng huỳnh quang lại lần nữa chớp nhá liên tục, chiếu sáng lên khuôn mặt nhắn kinh hoảng của nàng, cùng với nụ cười đầy thâm ý môi .

      Lăng Lung trốn ra vòng ôm ấp của , chỉ có thể kinh hoảng nhìn trái nhìn phải, bất lực muốn hỏi mượn cảnh sát khăn trùm đầu của phạm nhân để che mặt.

      “Hướng Cương tiên sinh, Hướng Cương tiên sinh, xin hỏi chút, vị tiểu thư này là gì của ngài?” cái Microphone đột phá vòng vây, đụng đến trước mặt Hướng Cương, hỏi ra câu hỏi mà trong lòng mọi người nghi hoặc.

      “Vị hôn thê của tôi.” mỉm cưòi, chuẩn bị lợi dụng tin tức truyền thông chiêu cáo thiên hạ, dám đem gạo nấu thành cơn, làm cho tiểu nữ nhân này ngoan ngoãn “ vào khuôn khổ.”

      trường lại trận xôn xao, càng nhiều ánh đèn huỳnh quang chiếu vào mặt Lăng Lung, các phóng viên lại bắt đầu xôn xao, tranh nhau tìm hiểu tin tức sốt dẻo này.

      Nàng kinh ngạc nhìn , khẩn trương bắt đầu lắp bắp.

      phải đâu.”

      “Phải.” Hướng Cương trả lời như chém đinh chặt sắt, tươi cười hoàn toàn tan.

      “Tôi, tôi chưa muốn gả cho …” Em kinh hãi quay đầu, nhìn máy chụp ảnh, phi thường dùng sức lắc đầu.

      “Em muốn gả cho >”

      Nàng thực dùng sức gật đầu, tiếp theo lại thực dùng sức lắc đầu, những đôi mắt nhìn theo thần sắc kinh hoảng tiểu nữ nhân kia, cũng lay động theo choáng váng.

      Nha, chiêu này rất độc ác!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :