1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Làn Váy Lay Động - Điển Tâm

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng

      chương 5.4


      <img class="alignnone size-full wp-image-3080" title="49c382d1_art_paintings_of_sweet_girls_b850_resize" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/06/49c382d1_art_paintings_of_sweet_girls_b850_resize.jpg" width="590" height="442" />


      Nàng cảnh giác sợ hãi hỏi, ánh mắt nhìn vào chiếc xe hơ kia i, như là nhìn vào con quái vật ăn thịt người, toàn thân khỏi tự động co rúm lại, Chú chó con bị ôm chặt trong lòng, kháng nghị lưng tròng kêu to, nàng vội vàng buông tay.

      “Em phải gấp rút trở về chăm sóc chị dâu sao?” chậm rãi nhắc nhở, lộ ra tươi cười thân mật. “ có thể đưa em trở về.”

      cần.” Lăng Lung vội vàng lắc đầu. tươi cười, làm cho nàng toàn thân nổi da gà đều tự động đứng dậy.

      Chỉ có số người rất ít mới biết được Hướng Cương đều phải là như bề ngoài hiền lành vô hại như vậy, mà thực khéo, nàng chính là trong số ít đó.

      nên khách khí, vẫn còn nhớ đường đến nhà em.” Hăn lại dùng chiêu đối lại nàng.

      “Ách, tôi chuyển nhà.” Nàng thấp đầu, nhìn trừng trừng cái đầu xù lông trong lòng mình. Đối mặt với chuyện sống còn quan trọng này, nàng quyết định từ bỏ mọi thói quen thành lương thiện của ngày thường, cứng rắn mở to mắt dối.

      , em có chuyển nhà.” Hướng Cương lẳng lặng phản bác, dùng ánh mắt nhìn chăm chú nàng.

      làm sao mà biết được?” trận khí lạnh biết từ đâu xông đến đánh úp lại, nàng cư nhiên ở dưới ánh mặt trời lên cao chói chang như thế mà cảm thấy toàn thân rét run.

      “Em quên rồi sao? và Lăng Vân cùng hợp tác kinh doanh nha.” Ý cười của càng sâu, cúi thân xuống, đến gần khuôn mặt nhắn tái nhợt kia.

      “Mấy năm qua, số lần đến nhà em, so với số lần em về nhà, có thể là muốn thường xuyên hơn.”

      Nha, nàng là bị dọa đến muốn hôn mê, hay là bị phơi nắng nên đầu cảm thấy u ám, cư nhiên quên chuyện trọng yếu như vậy, khi trước mặt lại trợn to mặt dối sứt xẹo như vậy.

      Sau khi Hướng Cương tốt nghiệp, phải là hoàn toàn chặt đứt tin t ức, tin tức trong trấn vẫn lưu thông nhanh chóng, những chuyện liên quan đén vẫn luôn được nhắc đến, thỉnh thoảng vẫn là vào cuộc sống của nàng.

      Nàng biết đâu đại học ở bắc bộ, biết tòa cao ốc ở bắc bộ, biết ngoài đảo tham gia quân ngũ -- nàng đương nhiên cũng biết, sau khi tốt nghiệp đại học liền cùng Lăng Vân hợp tác, mở gian công ty, nghe viêc kinh doanh rất thuận lợi, nay trở thành xí nghiệp lớn.

      Nàng cũng hoài nghi, Hướng Cương là môt thương nhân thành công. Cùng với nhừng người đồng trang lứa khác, chỉ mỗi cái giơ tay nhấc chân đều tao nhã hơn rất nhiều lần. mà lời mỉm cười của , lại thêm phần giả dối, tính chất đặc biệt này, đều là điều kiện chuẩn bị để bước vào chốn thương trường.

      Trước khi trở về trấn, nàng cũng từng yên lòng, chỉ sợ gặp được . Nhưng là, Lăng Vân từng nhàng bâng quơ đề cập qua, tổng công ty ở Đài Bắc cần Hướng Cương ở đó, để cho nàng cứ yên tâm nghĩ đến, còn xa ở chân trời, tuyệt đối diện ở thị trấn này của nàng.

      Xem ra, nàng đoán sai!

      khuôn mặt nhắn phấn nộn lên các loại biểu tình phức tạp, bàn tay to ngăm đen cũng vươn đến, gỡ lấy hai tay siết chặt chú cho kêu ăng ẳng kia.

      “Cơm nắm, lên xe.” Hướng Cương hạ lệnh.

      Cẩu nhi nghe lời, cái khẩu lệnh động tác, nhận được chỉ thị liền nhảy ra khỏi ôm ấp của nàng, chạy vào trong xe ngồi xong, so với bộ dáng khó dạy dỗ đáng đánh đòn ở bưu điện, quả nhiên có thể là hai ‘con chó’

      tại sao lại biết tên của nó?” Nàng khó chịu chất vấn.

      với chị dâu của em cũng rất quen thuộc.” trả lời đơn giản, chuyện vừa chuyển, lại quay sang nhìn vào tóc nàng.

      “Thời tiết nóng như vậy, cũng muôn tiếp tục phơi nắng như vậy. Em là quyết định muốn tự mình lên xe, hay là muốn cho ôm em lên xe?”

      Như vậy ràng uy hiếp, làm cho nàng cho dù nếu tình nguyện, cũng phải dương cờ trắng đầu hàng, vì vô lại cúi đầu xưng .

      Chống.

      Nàng quá mức hiểu biết Hướng Cương, biết tuyệt đối là được làm được! Nếu nàng cứ tiếp tục lại ở xe máy, để ý đến giãy dụa phản kháng của nàng, giơ tay ôm nàng quăng vào trong xe.

      Vì tránh trở thành đề tài cho mọi người quê nhà trà dư cơm hậu bàn luận, Lăng Lung chậm rãi bước xuống xe, rút chìa khóa, lại lấy cái túi xách, sắp xếp lai9j đông truyện tranh tiểu thuyết trong túi.

      “Đó là cái gì?”

      “Truyện tranh.”

      “Tính trẻ con chưa bỏ được?” nhếch môi nở nụ cười .

      “Ai cần ngươi lo.” Nàng ngoài cười nhưng trong cười, nặng nề lê bước, bất đắc dĩ leo lên xe, tâm tình trầm trọng giông như phạm nhân bị đưa lên pháp trường.

      Bên trong xe rộng mở mà thoải mái, chẳng những có khí mát lạnh dễ chịu mát mẻ, còn có nhạc dễ nghe. Nếu sợ hãi , nàng thừa nhận, ngồi xe của , so với đứng dưới ánh mặt trời nóng cháy kia, mồ hôi ướt đẫm chờ đợi cứu viện tới thoải mái hơn rất nhiều.

      Nàng bất động thanh sắc đánh giá, xác địnhmấy năm qua, Hướng Cương khác xa so với tưởng tượng của viên chức bé tầm thường như nàng. Chú chó lăng xang ở chổ ngồi, hưng phấn cực kỳ. Nó dùng sức mạnh quan tâm nghe ngóng mọi động tĩnh chung quanh, lại dùng răng năng bén nhọn trắng noãn cắn xé vạt mới vừa phát . Nàng ở trong lòng vụng trộm kỳ vọng, mong nó cắn nát mọi thứ dụng cụ sang quý tinh vi này.

      Động cơ khởi động, ghế truyền đến chấn động nhè , thân hình Hướng Cương nhích lại gần, tay chống vào cánh cửa thủy tinh che nắng bên cạnh nàng, bả vai rộng lớn che trụ ánh mặt trời gay gắt bên ngoài, hơi thở nam tính nhàng khoan khoái dễ ngửi, từ thân hình truyền đến.

      muốn làm cái gì?” Nàng trừng lớn mắt, toàn thân đều căng lên như dây đàn, hoài nghi người này mưu đồ gây rối.

      “Chỉ là muốn thắt dây an toàn giùm em.” Vẻ mặt mỉm cười, khom người lôi sợi dây an toàn từ dưới chân nàng ra, thoải mái tra vào.

      Lăng Lung thở dài nhõm hơi, thầm mắng bản thân lại đa tâm suy nghĩ nhiều. Nàng ngẩng đầu, vốn định mở miệng lời cảm tạ, nhưng lại phát , sau khi khóa dây an toàn xong, vẫn chậm chạp trở lại chổ ngồi, đôi mắt đen nóng bỏng kia lướt từng tấc cơ thể nàng, ngoài nụ cười môi, còn mang cảm giác làm cho ngườ ta bất an nóng rực.

      “Em vẫn bé như vây.”

      Hướng Cương giọng , thanh trầm thấp ở trong xe càng tăng thêm gần gũi và thân mật.

       Lần này khẳng định phải nàng miên man suy nghĩ, , , --

      Hỗn loạn đầu óc còn kịp phản ứng, Hướng Cương cúi xuống hôn nàng.

      “Bé con, hoan nghênh em trở về.” Bạc môi bá đạo, trong lúc nàng kinh ngạc thất thần, dễ dàng che lại hơi thở thơm tho của nàng, hôn nàng, cướp lấy la lên cùng kháng nghị của nàng, làm càn hôn vừa ôn nhu vừa mềm mại đôi môi phấn nộn của nàng.

      Hai đường thẳng lại giao nhau ở điểm, chuyện xưa của nàng và lại xuất nhưng lần này thay đổi chương trình và tiết mục, bắt đầu cuộc hành trình mới.

       



    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng


      Chương 6.1
      <img class="alignnone size-full wp-image-3083" title="49c382d1_art_paintings_of_sweet_girls_b850_resize" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/06/49c382d1_art_paintings_of_sweet_girls_b850_resize1.jpg" width="590" height="442" />


      Tại phòng khách của Lăng gia, có thiếu phụ xinh đẹp ngồi.

      Nàng cổ trắng nghiêng xuống, lẳng lặng nghiên cứu tờ tạp chí mới, mặc người bộ quần áo  của người phụ nữ mang thai, làm tăng thêm làn da trắng nõn nà, vai mang cái áo choàng bằng nhung xanh thẫm, dùng để chống lại khí lạnh còn sót lại của mùa xuân. Toàn thân mặc bộ quần áo màu cà phê, tăng thêm nét quyến rũ làm cho người ta khi nhìn vào càng thêm thèm dãi.

      Ngoài cửa truyền đến thanh , chú cún con hưng phấn kêu ăng ẳng, nàng ngừng đọc, ngẩng đầu lên, chớp chớp đôi mắt long lanh to tròn.

      “C nắm, im lặng! cần kêu, có lẽ chị dâu ta ngủ.” Thanh thanh thúy từ ngoài cửa truyền đến, tiếp theo cửa bị đẩy ra, người chó chen lấn nhau vào.

      Chú cún chieesdm được thế thượng phong, dẫn đầu vọt vào, lao thẳng tới thiếu phụ sô pha, gác đầu lên đùi nàng, dùng ánh mắt cầu xin lừa gạt chú ý của nàng.

      “Đừng lo lắng, chị tỉnh rồi.” Nàng nhàng đứng dậy.”Em mang cái gì về vây? Có cần chị đến giúp ?”

      Lăng Lung vội vàng khaost hai tay, ngăn cản tẩu tử đứng dậy.

      “A, Oa Oa, chị cần đứng lên, cứ ngồi là tốt rồi.” Nàng liên tục lắc đầu.

      “Cái này chỉ là ít tiểu thuyết, truyện tranh, nặng, tự em mang vào là được rồi” Tuy những thứ ấy nặng bao nhiêu, nàng vẫn là vụng trộm hoài nghi, chị dâu chừng những thứ ấy nhấc nổi đâu.

       Thành viên mới của Lăng gia, là mỹ nữ mảnh khảnh, người cũng như tên, cả người nàng giống như bé con, cẩn thận làm cho người ta tâm sinh trìu mến, ngay cả khi có ngọn gió lớn thổi đến cũng làm cho người ta lo lắng nàng bị cuốn mất. Cũng may động tác Lăng Vân nhanh chóng, tận tâm cố sức, mấy tháng sau khi kết hôn khiến cho nàng mang thai, tăng thêm sức nặng cho nàng.

      Đạp cánh cửa đóng lại sau lưng, Lăng Lung còn quay đầu lại, khẩn trương vô cùng nhìn xung quanh, xác định chắc chắn chiếc xe hơi nhập khẩu sang trọng kia thấy bóng dáng, nàng mới thở dài nhõm hơi, ở cửa ra vào đổi đôi dép lê mang trong nhà.

      hai đâu?”

      “Ở tại phòng bếp.” Ngón tay be của Oa Oa, điểm lên cái bụng của chú cún .

      Lăng Lung gật đầu, hướng phòng bếp được hai bước, lại dừng lại.「 “Chị bây giờ có đói ? Có muốn ăn chút gì hay ?”

      “Nấm chưng tương.”

      “Em nấu ngay.” Nàng lập tức trả lời, bước nhanh vgeef hướng phòng bếp, trong đầu nhanh chóng  tính toán số thực phẩm dự trử trong tủ lạnh.

      Trong tủ lạnh còn có chút nấm hương cùng với thịt heo, lại dùng đậu cà vỏ tương trộn lẫn, sau đó lấy thịt heo ướp gia vị cho thấm, và-- ừm, ngày hom qua, thiếm hai ở cách vách có tặng túi dưa chuột , có thể băm nhuyển….

      Tiếng mềm mại của Oa Oa truyền đến, đánh gãy suy nghĩ của nàng. “ cần lo, Lăng Vân nấu.” Nụ cười nhu hòa xinh đẹp càng tươi hơn, quả thực làm cho người ta hoa mắt thần mê.

       Gương mặt trầm tư nhanh chóng đông lạnh vì hoảng sợ.

      “Làm ơn a, ấy mà nấu làm sao có thể ăn!?” nàng ba chân bốn cẳng chạy vội vào phòng bếp, thùng thùng thùng, liền thấy đại ca đứng ở bếp canh giữ nồi nước sôi trào.

      “ Bề mawtjk bị nấu thành hồ như thế này, Oa Oa thích ăn là hơi lonhr tý, nước trong a! Tránh ra, tránh ra, để em nấu.”

       Lăng Vân vâng lời tránh ra, tuấn dung nhã nhặn mang nụ cười yếu ớt, để cho em tiếp tục công việc nấu bếp.

      mau ra bên ngoài bồi lão bà của a, đừng ở chỗ này làm vướng tay em.” thanh của nàng từ phòng bếp vang lên.

       Thân hình nam tính cao lớn như núi bước ra phòng bếp, gian lập tức trở nên rộng rãi hẳn nàng mở tủ lạnh ra, nửa người vùi vào trong tủ lạnh tìm đông tìm tây.

      “Hành đâu? Hành đặt ở chổ nào? A, tìm được rồi.” Nàng lầm bầm lầu bầu, từ trong tủ lạnh lấy ra những thứ cần dùng, bắt đàu xuất chiêu.

      Củ tỏi cùng nấm hương dưới những nhát dao nhuần nhuyễn hóa thành mảnh vỡ, tiếp theo bị ném vào nồi bốc khói. Khói ùn ùn bốc lên từ chiếc chảo nóng, nàng vung tay đảo chiếc sạn, đôi mắt chăm chú nhìn vào chảo nêm nếm gia vị, trong đầu cũng tự chủ bay tới người Hướng Cương.

       Vài năm gặp, trình độ vô lại ác liệt của , cũng giống như kĩ thuật nấu ăn của nàng đều có tiến bộ rệt. Làm cho nàng ảo não, là đối nàng vẫn có hứng thú quá mức, luôn lấy đùa cợt nàng làm vui.

      Lăng Lung cắn môi đỏ mọng, tránh cho tiếng than vãn ảo não bật ra.

      Nha, tại sao lại có thể giơ cao đánh khẽ, phóng nàng con ngựa? (cái nì nguyên văn, ta hem hỉu lắm.)

      Lúc trước, đoạt nụ hôn đầu tiên của nàng, là phí dạy kèm tai nhà, vậy còn bây giờ? Nụ hôn vừa mới xe lại là cái gì? lẽ là tiền xe chở nàng về sao?

      Thù mới hận cũ cùng nhau nảy lên trong lòng, nàng nắm chặt oa sạn, kích động muốn lao ra hành hung, đem Hướng Cương đánh cho đầu rơi máu chảy, tốt nhất là có thể đem đánh cho hôn mê bất tỉnh, để sau này khỏi đến làm phiền nàng --

      Chỉ là khi nghĩ đến tên đáng giận kia la bạn làm ăn hợp tác với đại ca ăn ý nhất, nàng nhất thời hai vai đều suy sụp, cả người giống như bong bóng cao su bị xì hơi, từ sát ý dạt dào trở nên uể oải vạn phần.

      Giống như chơi bóng rổ lúc còn ở trung học vậy, Hướng Cương phụ trách tiến công, Lăng Vân phụ trách phòng thủ, bọn họ phối hợp vô cùng ăn ý. Đối với việc kinh doanh công ty cũng thế, hai người đều là nhân vật trọng yếu, thiếu thứ cũng được, nàng cho dù tức giận, cũng phải bận tâm đến nghiệp của mình, thể động chạm đến cọng lông tơ của tên họ Hướng kia, chứ đừng lấy cái oa sạn đánh chết .

      Nàng mặt nhăn mày nhó, khó chịu nhanh chóng nấu twhsc ăn cho xong.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961



       “Là Hướng Cương chở em về.” Nàng đem thức ăn đến phòng khách, vẻ mặt nghiêm túc tuyên bố.

      Lăng Vân chỉ là nhíu mày, có hé răng.

      Mạt nhăn nhó bước đến cái ghế dựa vài, bức xúc đến trước mặt : “Lãn ca, phải , ấy phải ở Đài Bắc xử lý tình, tạm thời trở về sao?” Nàng chất vấn, trong lòng có điểm khó chịu.

      “Chuyên ở Đài Bắc xử lý thỏa đáng.” Lăng Vân bình tĩnh trả lời, ngón tay thon dài lấy chiếc đũa, săn sóc đưa đến trước mặt thê tử, chiếu cố cẩn thận.

      Lăng Lung trừng lớn ánh mắt.

      “Vậy là biết ấy trở về?”

      “Biết.”

      “Vậy tai sao cho em biết?” Nàng tức giận oa oa kêu to.

      “Tại sao phải cho em biết?” Lăng Vân hỏi lại.

      “Như thế em mới có thể đào tẩu trước.”

      Ô ô, phải huynh muội là đồng lòng sao? Vì sao ràng là cùng chung cha mẹ chung dòng máu, Lăng Vân lại chút cũng hiểu ý nàng?

      Oa Oa cúi đầu ăn mỳ, tao nhã hạ chiếc đũa xuống, mắt thoáng lên ý cười. “Đúng rồi, chị có nghe mẹ đề cập qua, Hướng Cương lần này trở về, là vì tham gia cuộc xem mắt tuần này.”

      “Xem mắt?” Nàng hơi hơi sửng sốt, nghiêng cái đầu nghĩ nghĩ, tiếp theo lại mãnh liệt lắc đầu. “Tên đó ở Đài Bắc khẳng định có nhiều nữ nhân đến độ đếm hết, làm sao còn cần xem mắt?”

      Hướng Cương tuy rằng đáng giận, nhưng là mị lực nam tính xác thực chân đáng tin. Chỉ bằng khuôn mặt tuấn suất của , khí lực cao lớn rắn chắc, hơn nữa về tài khoản trong ngân hàng, nhất định có rất nhiều nữ nhân dùng trăm mưu ngàn kế, tranh giành lấy .

      chừng chán ăn nhưng lòe loẹt ở Đài Bắc, muốn thay đổi khẩu vị, mới dời chú ý, chuẩn bị trở về lừa gạt những ngây thơ ở trấn này.

      nào ở bên cạnh.” Tiếng thuần hậu, đột nhiên vang lên ở phía đầu nàng.

      Nàng kinh hồn hoảng vía, nuốt xuống tiếng thét chói tai vọt tới bên miệng, vội vàng xoay người sang chỗ khác, mắt kinh hoàng nhì thấy bức tường to lớn, biết là từ lúc nào đến bên cạnh thân thể của nàng đứng vững, dựa vào gần gần.

      Ách, đúng, phải tường -- nàng hơi chút thối lui về phía sau chút, mắt ngước lên ngắm, mới xác định thân phận chân chính của quái vật lớn này --

      Quả nhiên là Hướng Cương.

      luôn thích làm tôi sợ sao?!” Lăng Lung tức giận chất vấn, nhanh chóng nhảy lùi về phía sau, muốn cùng ở gần sát như vậy.

      khiêu khai, nghĩ cùng đứng ở cùng khối chuyên thượng.

      Nếu có thể, nàng thậm chí muốn cùng hít thở chung bầu khí với !

      ” Hướng Cương lộ ra mỉm cười sâu xa khó hiểu. “ thích làm chuyện khác hơn.” Tầm mắt u ám, nhìn từ gương mặt tức giận chuyển sang đỏ hồng, sau đó kéo xuống, đường quét qua những đường cong dưới bộ quần áo, bỏ sót chi tiết nào.

      Vẻ mặt của làm cho trái tim của nàng nhảy dựng, bản năng biết, tốt nhất đừng nên tiếp tịc hỏi, thích làm rốt cuộc là cái gì.

      Nhưng mà, suy nghĩ kĩ lại, thích làm chuyện gì với nàng cơ chứ?

      phải trở về nhà rồi sao?’ Nàng khách khí hỏi.

      bỏ xe ở nhà, sau đó đến đây.”

      Hướng Cương thoải mái ngồi xuống, trả lời đương nhiên, giống như nơi này mới là nhà của , mà Hướng gia chỉ là nơi dùng để đổ xe.

      Đáng chết, lúc nãy nàng nên khóa chặt cửa mới đúng.

      khí dày đặc mùi thức ăn thơm ngát hấp dẫn Hướng Cương chú ý, quay đầu , thấy bát nấm chưng tương kia, lập tức hai mắt sáng ngời.

      “Nhìn thấy hình như rất ngon.”

      khát vọng , chút nào giấu diếm mơ ước đối với thức ăn.

      Oa Oa nở nụ cười ngọt ngào nhìn , nhìn vừa vô tội vừa nhu nhược.

      phải muốn tranh thức ăn với tôi chứ?”

      “Tôi làm sao dám?” Hai tay giơ cao, đem ánh mắt chờ mong chuyển hướng Lăng Lung.

      “Tôi chỉ nấu chén.” Vẻ mặt nàng vô tội.

      Hướng Cương lộ ra mỉm cười mê người.

      quan hệ, có chuyện muốn cùng Lăng Vân thương lượng, nghỉ ngơi vài giờ, bữa tối phải làm phiền em rồi.” 」 lễ phép, kỳ là bỏ qua bữa tiệc tối này, nhất định phải ăn.

      Tên da mặt dày!

      Ngay cả xuyến mắng thiếu chút nữa phun ra cánh môi, nhưng ngại trai có mặt ở đây, hơn nữa chị dâu mang thai, thể nghe những câu quá mức ‘kích động’ như thế, chỉ có thể xiết chặt nắm tay, miễn cưỡng đem những lời này đều nuốt trở lại trong bụng.

      Đuổi khách mời mà đến này, nàng đơn giản tự tìm đường cho mình, xoay người bước đến túi tiểu thuyết ở góc tường kia, thèm lên tiếng, tiêu sái trở vào phòng bếp, cự tuyệt cùng sống chung phòng.

      Bữa tối ăn lẩu cá viên, thịt viên.

      Thức ăn mà nàng làm hôm nay, thứ nhất là vì Oa Oa thích ăn, thứ hai là vì động tác trong lúc băm nhuyển cá làm chả, vừa lúc có thể phát tiết khó chịu trong lòng nàng. Chính là, nghĩ tới khi thức ăn vừa đem lên mặt bàn, ngược lại tiện nghi cho tên nam nhân từ trước đến nay mời này.

      Thấy vẻ mặt thỏa mãn khi ăn của Hướng Cương, bộ dáng vui sướng đầm đìa, Lăng Lung ở trong lòng thầm mắng bản thân tính sai, cư nhiên quên rất thích thức ăn như thế này, mỗi lần đều ăn bát để hướng lên trời.

      an vị ở chỗ khác của bàn ăn, cuốn cao tay áo, lộ ra cánh tay rắn chắc, mỗi cái động tác, đều tác động quần áo dính sát vào người, lọn tóc đen nghịch ngợm, rủ xuống vầng trán no đủ của , làm cho tăng thêm vài phần quyến rũ kiềm chế được.

      Nàng vẫn quên cảnh tượng đáng nhớ này.

      trận nhiệt năng hiểu, lặng lẽ dâng lên mặt nàng, nàng vội vàng dời ánh mắt, khắc chế chình mình nhìn Hướng Cương nữa.

      Cũng may, những người khác cũng phát , khuôn mặt nhắn lại vùi vào trong bát đỏ ửng hẳn lên, bọn họ thảo luận tin tức quan trọng ở trấn .

      Trước đó lâu, Dương Hân Hân sống cách đây vài con phố, vào ngày lễ đính hôn, làm phần đông tân khách bị vị hôn phu cho leo cây. Về sau nghe tin tức xác thực lại, nam nhân kia cùng quả phụ bỏ trốn, Dương Hân Hân còn chưa kịp cưới vào cửa dã trở thành người bị chồng ruồng bỏ.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      magenta; Edit: Quảng Hằng

      ']Chương 6.3

      Thị trấn này vốn bình yên, có tin tức gì lớn lắm, thỉnh thoảng chỉ chú cún con hay méo con vô tình lạc, lại có thể làm cho mọi người náo nhiệt bàn tán xôn xao. Lúc này xảy ra chuyện lớn đến như vậy, tin tức bát quái sớm truyền khắp phạm vi trăm dặm, trình độ phấn khích, chỉ sợ đủ làm cho dân cúng ơt trấn này bàn luận đến mấy năm sau.

      “Ôi, mọi người thử xem, chuyện Hân Hân gặp phải, có phải làm cho người ta đau lòng hay ?” Lăng Lương Nguyệt Nga nhìn quanh người nhà.

      “Bà mai như ta, đương nhiên thể khoanh tay đứng nhìn như vậy được, thế nào cũng phải tìm đối tượng tốt để giúp con bé ấy mới được.” Bà rất lòng, bởi vì cảm thấy sứ mệnh quan trong của bà mối mà hai mắt sáng lên.

      “Cho nên, mẹ liền chọn đến Hướng Cương?” Lăng Lung nhịn được mở miệng.

      Người kia, muốn xem mắt sao?

      Dương Hân Hân là đồng học thời trung học của nàng, đơn thuần mà thiện lương, vẫn là tiểu mỹ nhân thanh lệ, cùng Hướng Nhu cũng là thân thiết như chị em ruột. Xét tất cả mọi điều kiện, xem ra, Dương Hân Hân xác thực cùng Hướng Cương thực xứng đôi, nếu có thể tác hợp hai người, nhân duyên đẹp.

      biết vì sao,trong thức ăn ràng nàng có nên nếm giấm chua, Lăng Lung lại đột nhiên cảm thấy ở yết hầu ghen tuông ứa ra, giống như năm ấy nàng uống nguyên hủ giấm chua, làm cho ngực nàng khó chịu.

      “Ôi, nào có thuận lợi như vậy?” Lăng Lương Nguyệt Nga buông hạ chiếc đũa, bắt đầu kể lể quá trình tuyển chọn người khó khăn gian khổ cho mọi người nghe, chỉ sợ con bỏ sót chi tiết nào. “Mẹ dù sao cũng mang danh chiêu bài ‘đệ nhất bà mối’, đem tất cả những tư liệu nam nhân tốt nhất trong vòng phạm vi trăm dặm quanh trấn mang đến Dương gia, nhiều người tả chọn hữu chọn, lại vẫn tìm ra.

      “Hân Hân đồng ý sao?’ Oa Oa trong đó, chính là biết thời biết thế, làm cho bà bà tiếp tục đề tài. Giọng đặt câu hỏi, cũng phải muốn biết chi tiết.

      Cử chỉ săn sóc này, đổi lấy Lăng Lương Nguyệt Nga sủng ái mỉm cười, còn riêng biệt gắp cái chân gà cho đứa con dâu bảo bối.

      “Hân Hân lên tiếng, hài lòng là Hướng Cương.” Bà khoa trương thở dài hơi. “bất tuyển ra người nào, Hướng Cương đều thấy khuyết điểm của người ta, so với mẹ của Hân Hân còn nghiêm khắc hơn.”

      Trưởng tử Hướng gia là người yên lặng ít lời, nam nhân giản dị cao lớn, vài năm trước kế thừa gia nghiệp, đem nghiệp tròng hoa Lan của Hướng gia kinh doanh thuận lợi ngày càng phát triển, ở thị trấn rất nổi danh được mọi người tôn trọng. Nên câu của hăn, ở thị trấn này đều rất có trọng lượng.

      chút ý cười lên trong mắt Hướng Cương, có hé răng, chỉ lẳng lặng húp chén canh nóng trong chén.

      “Suốt ngày, ta rốt cuộc nghĩ đến Hướng Cương, Hướng Cương thế này mới gật đầu đồng ý.” Lăng Lương Nguyệt Nga cười meo meo , may mắn còn có người để tuyển. “ hổ là huynh đệ nhà mình, Hướng Cương khẳng định cũng biết, Hướng Cương tuyệt đối là 『 cực phẩm trung cực phẩm 』, căn bản thể thấy khuyết điểm nào để chê bai.”

      Cực phẩm trung cực phẩm?

      Lăng Lung cắn cánh môi, soi mói đánh giá nam nhân trước mặt.

      Hừ, còn cực phẩm đâu! Ở trong mắt nàng, người kia căn bản là 「 vô lại trong vô lại 」! Tốt nghiệp trung học năm ấy, liền nổi lên sắc tâm đoạt nụ hôn đầu tiên của nàng, trời mới biết những năm gần đây, đôi môi đẹp kia từng hôn qua biết bao nhiêu nữ nhân rồi.

      Chính là, bàn cơm, tựa hồ chỉ có nàng hiểu được, Hướng Cương kỳ có bao nhiêu ác liệt, những người còn lại vẫn tin tưởng vững chắc, nam nhân tốt có thể mang đến hạnh phúc cho Dương Hân Hân.

      “Đúng rồi, Lăng Lung, tối thứ ba này con được đâu nha, mẹ có việc cần nhờ.” Lão mẹ mở miệng chỉ thị.

      “Vì sao? Ngày đó có chuyện gì sao?” Nàng mờ mịt hỏi, cái miệng nhắn tựa vào bên bát, nuốt mỹ vị canh nóng.

      “Con cùng Hướng Cương xem mắt!”

      tiếng sặc khụ kịch liệt vang lên.

      “Ặc, khụ khụ khụ khụ --“

      Lăng Lung dùng khăn ăn che kín cái miệng nhắn, liều mình ho khan, đôi mắt to tròn kia vì ho sặc sụa mà đong đầy nước mắt. Nàng bắt đầu hoài nghi, chính mình sớm hay muộn có ngày, bị lão mẹ dọa cho sợ tới mức sặc chết ở bàn cơm.

      Sau lúc lâu sau, nàng mới có biện pháp mở miệng.”Tại sao con phải với ấy?”

      “Bởi vì con là người rảnh rỗi nhất!” Lăng Lương Nguyệt Nga như đó là chuyện đương nhiên.

      “Mẹ, mẹ với ấy là được rồi –“

      “Con nghĩ rằng mẹ và con muốn?” Bà trợn trừng liếc nữ nhi cái. “Tam cữu công của con qua đời, mẹ phải hỗ trợ, hai ngày tới đúng lúc lại thể ở nhà.”

      Các loại hôn tang vui mừng, là trường hợp liên lạc cảm tình thân thích trọng yếu nhất, tuyệt đối thể có lí do vắng mặt. Bởi vì như thế, Lăng Lương Nguyệt Nga mới nhịn đau bỏ trách nhiệm giám sát việc xem mắt, đồng thời đem trách nhiệm trọng đại này giao cho con .

      “Trong lúc xem mắt, khó tránh khỏi có vài chuyện bất ngờ phát sinh, con nên nhớ mang theo di động của Lăng Vân, nếu có cái gì ứng phó được, liền gọi điện thoại cho mẹ hay.” Bà cẩn thận dặn.

      “Ưm -- con cần –”Lăng Lung thanh .

      cần cái gì?”

      cần xem mắt với ấy.”

      Lăng Lương Nguyệt Nga sắc mặt lập tức đen nửa.

      “Vì sao cần?” Bà lấy chiếc đũa chỉ chỉ nữ nhi, thể tin được.

      Phải biết rằng, lần xem mắt này được quan tâm khắp cả thị trấn này, bao nhiêu người muốn theo, làm người đầu tiên biết được, Hân Hân cùng Hướng Cương vào đêm đó có bật lên ngọn lửa tình nào hay ? trở thành đôi giai ngẫu. Ai cũng muốn trở thành ‘vị khách đầu tiên’, nay cơ hội may mắn này rơi xuống đầu Lăng Lung nghĩ tới nàng những biết quý trọng,, ngược lại còn nhăn mặt nhăn mày, than thở !

      “Con -- con -- dù sao -- ưm, chính là cần –”Nàng hàm hồ .

      Lão mẹ điểm điểm chiếc đũa giận dữ thiếu chút nữa điểm chút mặt của Lăng Lung.

      “Hân Hân tốt xấu gì cũng là đồng học của con thời trung học, con quan tâm đến của bạn bè sao?” Vì muốn cho nữ nhi tình nguyện

      Nó chiếc đũa thiếu chút hôn nhân đại nữa trạc đến mặt đến. nghe được mới nhất tin tức, Lăng Lương Nguyệt Nga nhẫn nại tính tình,, triển khai đạo đức khuyên bảo.

      Lăng Lung lên tiếng gục mắt xuống, mắt xem mũi, lỗ mũi xem tâm, yên lặng xới thức ăn trong bát, bất vi sở động. Nàng sớm biết tính cách của lão mẹ, biết giám sát chính là cái lý do, muốn nàng chú ý đến tin tức bát quái phát triển mới là .

      “Này, con lên tiếng chứ.”

      cần chính là cần.” Nàng kiên trì , chỉ là đa số những ký do nàng đều giấu ở trong lòng, ra miệng thôi.

      chịu đảm đương 「 người giám hộ 」 Nguyên nhân đầu tiên, là nàng sớm quyết định, muốn cùng Hướng Cương phân giới hạn, những chuyện gì liên quan đến , nàng cũng muốn dính vào, thậm chí hy vọng, nếu có thể nên cách càng xa càng tốt, cùng hoàn toàn bảo trì khoảng cách.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      orange; Edit: Quảng Hằng

      Chương 6.4

      Đều quan trọng hơn là, nàng từ đầu đến cuối vẫn thể nuốt xuống cảm giác ghen tuông ứ nghẹn ngay ở yết hầu kia, chỉ mỗi khi tưởng tượng đến cũng Hân Hân xem mắt, nàng liền cảm thấy được thoải mái --

      Lão mẹ còn buông tha cho.

      “Được rồi, Hân Hân với con có giao tình gì, vậy còn Hướng Cương? Dù sao thằng bé trước kia cũng có lòng tôt đến kèm con môn toán, tiêu tốn ít thời gian với con, giúp con đạt được điểm cao.”

      Nhắc tới chuyện phụ đạo toán học năm đó, nàng muốn đứng dậy lật bàn, vung tay đấm vào mặt Hướng Cương.

      Lăng Lung ngước mắt lên, nhìn trừng trừng vào góc khác của bàn ăn lại duy trì tính cách ác liệt biết xấu hổ, nhìn nàng nhướng mày mỉm cười, thậm chí lấy chiếc đũa, nhàng điểm điểm môi --

      Vô lại!

      Nàng thở hốc vì kinh ngạc, tức giận đến toàn thân phát run, hai tay xiết chặt cạnh bàn, lòng muốn đem tất cả thức ăn ném vào mặt Hướng Cương!

      nên nên, có thai phụ ở đây, cho dù nóng giận cũng nên bằng miệng tuyệt đôi phải giúp đỡ trai và chị dâu bảo toàn nghiệp an thai dưỡng nhi, cho dù lại phẫn nộ, cũng nên để cho sóng gió nổi lên trở thành tấm gương xấu cho thai nhi.

      Chính là, cục tức này nàng nuốt trôi, cho dù thể lật bàn đá ghế, cũng phải lén trừng phạt tên xấu xa đáng giận kia, để cho nàng vơi bớt cơn tức của mình.

      Nàng lặng lẽ nâng chân lên, hướng về Hướng Cương đá mạnh.

      Bàn ăn có chút lay động, bát canh trước mặt Oa Oa kia suýt nữa đánh nghiêng, tay chân Lăng Vân nhanh chóng, tay cầm bát canh, mới để cho canh nóng làm phỏng thê tử.

      “Em nhíu mày.

      Lăng Lung để ý đến, đôi mắt vẫn nhìn trừng trừng vào Hướng Cương, lại phát vẫn bình thản tự nhiên kêu than tiếng, nhảy dựng than đau, thậm chí ngay cả lông mi cũng thèm nhướng lên.

      Quái, người này da thịt thực dày đến thế sao, chịu nổi đá như vậy?

      Chưa từ bỏ ý định, nàng ngưng tụ tất cả mọi khí lực, ngừng cố gắng đá thêm cước, kiên trì muốn đá đến phản ứng mới thôi

      Cái bàn lại rung lên, mặt Hướng Cương vẫn là đổi sắc, nhưng ra Lăng Vân ngẩng đầu, vẻ mặt nghiêm túc nhìn nàng.

      “Em , em đá đó.” bình thản , đứng dậy thay đổi vị trí, cự tuyệt làm con sơn dương gánh tội thay.

      Lăng Lung cắn môi đỏ mọng, tức giận nhanh chóng cảm giác có lỗi thay thế. Nàng ôm hận trừng mắt nhìn Hướng Cương liếc mắt cái, nhưng cũng dám làm càn nữa. Chân của nàng dài lại có mắt, nếu swo ý đá nhầm chân của chị dâu, nàng cũng liền ăn xong đâu, thế nào cũng phải quỳ gối trước bài vị của tổ tông sám hối ba ngày ba đêm mới được.

      Lăng Lương Nguyệt Nga phát động tĩnh bên dưới cái bàn biến hoá kỳ lạ, còn cằn nhằn liên miên, đem nữ nhi khuyên đến gật đầu đồng ý, bà tuyệt đối cam tâm.

      “Hướng Cương lúc trước chiếu cố con như vậy, con tại sao lại hiểu được câu có ân phải báo đáp, cũng nghĩ giùm cho thằng bé? Bên cạnh Hướng Cương hoàn toàn người bạn, công việc nhiều đến như vậy, nếu ngày nào đó thân mình mệt mỏi, làm sao có ai đến chăm sóc thằng bé tội nghiệp này?” Bà vận dụng tất cả mọi lý do, muốn lấy tình cảm lung lay Lăng Lung.

      Hướng Cương mỉm cười, trong mắt lóe ra tia chế nhạo quang mang.

      “Lăng Lung dù sao cũng thất nghiệp, nếu con ngã bệnh, ra có thể nhờ ấy đến chăm sốc đặc biệt là được.”

      “Đừng tìm tôi, tôi đảm đương nổi trọng trách này đâu.”

      Nàng hoả tốc cự tuyệt.

      Lão mẹ còn .

      “Cho dù sinh bệnh, chuyện ăn uống của thằng bé cũng thiếu người quan tâm, thức ăn bên ngoài nêu phải rất nhiều bột ngọt cũng nhiều dầu mỡ, thỉnh thoảng ăn sao, ăn lâu ngày chắc chắn xảy ra vấn đề.”

      “Đừng lo lắng, con vẫn có thể giống như trước đây, đến đây hưởng thụ thức ăn ngon tuyệt mà Lăng Lung nấu.” tươi cười khả cúc .

      Nàng sống lưng chợt lạnh, toàn thân nổi lên da gà.

      “Công ty của ở Đài Bắc nha!” nàng gằn giọng nhắc nhở.

      có thể vì thức ăn của em nấu, đem toàn bộ việc khinh doanh chuyển về thịtrấn. Dù sao, công ty có rất nhiều sản phẩm, đều là chế tác ở thị trấn này, đồng thời dể khống chế hiệu quả sản xuất hơn.” thực còn quay đầu hỏi ý kiến Lăng Vân. “ cảm thấy đề nghị của tôi được ?”

      Lời này đúng là chiêu trí mạng!

      Này lời , bằng là trí mạng nhất kích!

      Hướng Cương định trở về thị trấn?

      phải là, nàng mua đồ ăn rất có khả năng gặp được , dẫn chó dạo cũng có khả năng gặp được

      Hơn nữa, nhìn thái độ vừa rồi của , như là quyết tâm muốn lần nữa thu hồi vị trí bàn cơm của Lăng Gia, Nếu trở về, da mặt của giống như khối da trâu, khắp nơi làm phiền nàng, ánh mắt của mọi người bên ngoài tập trung vào nàng lần nữa, bởi vậy, nàng chẳng phải là trở về cuộc sống khó khăn khổ sở như trước kia sao?

      Dĩ vãng bị nắm 「 thân thiết 」này, bị ánh mắt ghen tị nhìn trừng trừng khắp nơi, nháy mắt chen chúc mà đến, như là đèn kéo quân chuyển động trong đầu nàng.

      Chuyện cách nhiều năm, nguy cơ lại có thể dấy lên lần nữa, nhất định nàng phải nhanh chóng đem của khoai lang nướng nóng bỏng tay mang tên Hướng Cương này đem giao cho người khác.

      Sợ hãi bao phủ lấy ghen tuông của nàng, Lăng Lung giống như bị kim châm từ ghế nhảy dựng lên, còn chần chò do dự nữa, lập tức quyết định ‘ném xa’

      “Mẹ, chuyện này giao cho con, con nhất định tìm cho !”

       


    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :