1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Làn Váy Lay Động - Điển Tâm

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 3.2

      Edit: Quảng Hằng

      Cầu xin hoàn toàn bị coi thường, phiếu điểm từ trong tay mẹ nàng chuyển sang cho , hề giấu diếm trình bày ngay tầm mắt của Hướng Cương.

      Lăng Lung rên rỉ tiếng, lấy bàn tay che ánh mắt.

      ra, thành tích của ấy tệ lắm, chỉ là người học khoa chuyên toán cần phải chăm chỉ hơn.” sau khi nghiên cứu lúc lâu, chậm rãi ngẩng đầu lên,đôi mắt thâm thúy, mang tia ý cười sâu xa khó hiểu.

      “Bác à, con thấy, hay là để con đến dạy kèm thêm em ấy môn toán nhé!”

      Nàng sợ tới mức thiếu chút nữa ngã xuống bàn.

      thể nào! Người này chẳng lẽ muốn hại nàng bị người khác ăn tươi nuốt sống sao?!

      Hai người tiếp xúc ở trong trường học, muốn hại nàng ăn biết bao nhiêu đau khổ, lúc này nếu ngay cả sau khi tan học đều ở cùng chỗ, khi tin tức để lộ ra ngoài, nàng còn có thể toàn mạng để sống sao?

      –“ Lăng Lung vì bảo toàn cái mạng , lắc đầu lia lịa. “Tôi cần dạy đâu.”

      “Vậy toán học của con làm sao bây giờ?” Mẫu thân đại nhân sắc mặt trầm xuống.

      “Ta mặc kệ, lần sau nếu con mang được điểm cao trở về là được .”

      “Ách—“ Lăng Lung cắn cắn đôi môi mọng đỏ, tràn ngập cầu xin nhìn Lăng Vân. “ à, chuyện này cần người ngòai nhúng tay vào, có thể dạy em, đúng ?”

      “Đương nhiên là có thể.” Giọng của Lăng Vân, vẫn là như vậy nhanh chậm. “Chỉ là, là học sinh sắp tốt nghiệp, chuyện rất nhiều, chỉ sợ có thời gian rảnh thôi.” cần vất vả nhiều lời, chỉ cần ba bốn câu , từ chối nàng chút dấu vết.

      Tuy qua năm học cấp ba, Lăng Vân còn giữ chức vị hội trưởng hội học sinh nữa, nhưng mà, do trong quá trình nhậm chức, tác phong của chu toàn gọn gàng, làm cho người ta lưu lại ấn tượng quá sâu, nên mỗi khi gặp chuyện khó giải quyết, vị tân hội trưởng mới nhậm chức nhờ vả, vẫn là phải ra mặt giúp đỡ.

      Nhìn thấy hy vọng còn, thất bại trước mắt, còn cửa để xin giúp đỡ, Lăng Lung chỉ có thể tìm mục tiêu khác.

      “Kia, kia, kia Hướng Nhu có thể dạy con được mà?” Nàng hít sâu hơi, vội vàng chọn ra người cuối cùng.

      Hướng Nhu là hòn ngọc quý duy nhất tay của Hướng gia, cao nhã và thông minh, tuy hai người giao tình gì, nhưng tốt xấu cũng là cùng ban đồng học, nàng nếu muối mặt xấu hổ mở miệng, Hướng Nhu hẳn là cự tuyệt nàng a.

      Hướng Cương cũng để cho nàng vừa lòng đẹp ý.

      “Em đừng quên, ấy là lớp trưởng, phụ trách cả nhóm học sinh lưu ban, công việc bận đến sứt đầu mẻ trán.” Hai tay đan vào nhau, tầm mắt vững vàng lướt qua bàn ăn, khóe miệng lộ ra ý tươi cười thâm sâu, quả thực như con sói đem con mồi bức đến góc. Nụ cười kia, làm cho trong lòng nàng bỗng run run.

      “Kia, kia, kia –“

      Cái tươi cười kia, làm cho nàng từ trong lòng run run. Lăng Lung vắt hết óc, lòng nóng như lửa đốt, lại nghĩ ra chọn người thích hợp.

      “Kia cái gì kia? Nhanh chút lời cảm tạ a!”

      Rầy con xong, khi Lăng Lương Nguyệt Nga đối mặt Hướng Cương, vẻ giận dữ chuyển sang mỉm cười. “ là cám ơn con, nhưng mà làm như vậy ngại quá? Bác lo lắng, nếu con phải kèm cặp đứa con ngốc của bác, có ảnh hưởng đến kì thi chuyển cấp của con ?” Ngoài miệng khách khí , trong tay lại gắp hai ba miếng thịt viên, ân cần bỏ vào bát của Hướng Cương, cảm kích sợ hiểm trở, nguyện ý tiếp nhận nhiệm vụ vô cùng khó khăn này.

      “Mẹ, con cần –“ Lăng Lung cố gắng muốn cứu vãn tình huống nguy kịch này, nếu tình cứ tiếp tục như thế này, nàng còn cách nào để chống đỡ nỗi.

      Hướng Cương chính là cho nàng như ý nguyện.

      sao, con có thể nhân lúc dạy cho ấy, rồi ôn tập luôn.” nở nụ cười tươi thân mật làm cho người ta thể hoài nghi.

      “Tôi tự mình có thể ứng phó, cần nhọc tâm.”

      Lúc này mẫu thân đại nhân lại xen vào tiếp.

      tốt quá, nếu có con xung phong nhận việc, bác cũng biết phải chạy đâu để tìm thầy dạy toán để dạy nó nữa!”Trong lòng vô cùng vui mừng, Lăng Lương Nguyệt Nga, lại tiếp tục múc trong lẩu ra, muỗng lại muỗng thêm vào trong bát , ở trước mặt bát thức ăn dâng lên như cái núi .

      “ Đây là chuyện con nên làm.”

      “ Hướng Cương –“

      “Con định vào lúc nào rảnh?”

      “ Mẹ –“

      “ Có thể,” Hướng Cương ngẫm nghĩ chút. “Mỗi chiều cuối tuần, con có thể đến đây dạy phụ đạo cho ấy.”

      “Ê!”

      “Quyết định như vậy .”

      Thực ràng, toán học chỉ đạt được hai mươi bảy điểm, nên tại bàn cơm là có quyền lên tiếng.

      Mắt thấy hai người trò chuyện với nhau vui, thậm chí muốn bắt đầu thảo luận thời gian để dạy, thân là ‘người mang ơn’ Lăng Lung cuối cùng phải nhận mệnh lệnh của mẫu thân đại nhân, cúi đầu cắm cúi trong bát thức ăn.

      Xem ra, ngày nàng bị nhóm fanclub của Hướng Cương ‘chú ý’, còn có thể liên tục khoảng thời gian nữa.

      Chính là, cho dù có nhóm fanclub kia chăng nữa, nàng cũng nguyện ý ở gần Hướng Cương cho lắm.

      Người khác đều nghĩ đến phẩm chất học giỏi nhiều mặt của , nàng lại cảm thấy, tất cả biểu này đều là giả dối, người này kỳ bụng dạ khó lường, ngay cả tươi cười đều mang tia giảo hoạt.

      Lấy tính cách ác liệt của , ngay cả khi thay nàng nhận trách nhiệm cái hòm thư, đều phải cầu thù lao là buổi cơm trưa, lúc này đâu có thể nào lại vô điều kiện giúp nàng học bổ túc? Ân tình này nếu nợ của , khó bảo toàn về sau bày ra trò quỷ gì, đòi hỏi nàng những chuyện mà nàng thể lường trước được. ^_________^

      Nàng lại thở dài hơi, tuy rằng phiền não, lại bó tay, còn cách nào khác.

      Ai, tình thế này địch mạnh hơn ta, cho dù nàng tình nguyện, cũng phải ngoan ngoãn nghe lời, nhận ‘thiện ý’ chỉ đạo của Hướng Cương, cứu lại thành tích toán học vô cùng thê thảm kia.

      Tất cả mọi chuyện đều được định sẵn, Lăng Lung bị bắt trúng thưởng, phần thưởng là thầy giáo dạy kèm môn toán.

      xxx
      Last edited by a moderator: 3/12/14

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Quảng Hằng

      Chương 3.3

      xxx

      chọi học phụ đạo toán, giằng co cũng mấy tháng.

      Mỗi buổi cuối tuần, giữa trưa sau giờ tan học, Lăng Lung phải về nhà, trước tiên lo cơm nước cho cả nhà ăn, sau đó lại chuẩn bị mâm trái cây, trở lại trong phòng, ở trước bàn học ngồi nghiêm chỉnh, khẩn cầu Hướng Cương chỉ điểm.

      Đại khái là tư chất nàng được thông minh cho lắm, trong đầu trời sinh thiếu tế bào toán học, thành tích toán học của nàng mặc dù có cải tiến, cho dù có đột nhiên tăng mạnh biện pháp học tập, thành tích vẫn tiến triển như rùa bò, mỗi lần chỉ nhích nhích về phía trước ba phần, năm phần.

      Mãi đến lần kiểm tra ở học kì sau, sau khi phiếu điểm phát xuống dưới, Lăng Lung cảm động đến cực điểm, phát điểm toán học của nàng cuối cùngcũng đạt tiêu chuẩn !

      Vì chúc mừng đạt tiêu chuẩn, nàng quyết định hôm nay trốn buổi học phụ đạo phen.

      Gần đây trở thành trung tâm của các bạn đồng học khác, làm nàng giống như đứng ngồi yên; Thứ hai, là nàng càng lúc càng lo lắng, biết Hướng Cương khi nào mở miệng, đòi hỏi công lao của đây.

      Thế là xong, lĩnh đến cái phiếu điểm cuối tuần kia, thái độ Lăng Lung khác thường, thẳng về đến nhà, ngược lại kéo La Tiểu Phương, dạo dưới ánh mặt trời gay gắt của tháng năm. 0(^_^)0

      Gió lạnh vào đầu xuân biến đâu mất, cái oi bức của buổi trưa hè lúc đầu như dọ ý dần dần ngày càng tăng mạnh uy lực, làm cho trán mọi người đều đổ mồ hôi. Các giáo viên đều thay đông phục của mùa hè, những mặc đồng phục váy đen áo trắng dung dăng dung dẻ đầy đường, kết thành quần đội vui đùa ầm ĩ.

      Đến thư viện dạo vòng lớn, sờ lần khắp đủ loại sách mới lạ kì dị, đáng , chơi chán, lại ngồi xuống xem xong hai bản tiểu thuyết, hai người đến tiệm kem, đều tự kêu cho mình ly kem trái cây đậu đỏ mát lạnh.

      Chính là, hôm nay Lăng Lung, lại đột nhiên đối với kem đậu đỏ mất hứng thú. Nàng ngồi ở góc, tay bé nắm thìa, lơ đãng khuấy, chút nào để ý, lại quên đưa lên miệng, đôi mắt to cứ nhìn chằm chằm chiếc đồng hồ tường, suốt buổi chiều có vẻ tâm thần đều lo lắng yên.

      Mẹ vừa tác hợp được đôi mới, bà mối ở thị trấn này lại ghi thêm chiến tích. Căn cứ vào kinh nghiệm từ trước đến nay, mỗi lần sau khi làm mai xong, lão mẹ ở trong nhà nghỉ ngơi vài ngày, nếu nàng về nhà, người nhà cũng đói bụng, căn bản cần nàng phải quan tâm.

      Nguyên nhân nàng tâm thần yên, là Hướng Cương.

      Bây giờ hơn bốn giờ, có lẽ còn kiên nhẫn nữa, sớm trở về nhà rồi? Hay là, vẫn còn ngồi ở Lăng gia, chờ nàng trở về học bổ túc? có khi nào đoán được hôm nay nàng muốn vượt rào ? có tức giận ?

      “Thời gian còn sớm nữa.” Tiểu Phương đột nhiên mở miệng, kéo ra miếng khăn giấy lau miệng, bàn ly kem cạn sạch.

      “Bạn muốn về ư?”

      “Đúng vậy mình phải nhanh chóng trở về gặp Mộc Thôn của mình.” Mỗi cuối tuần, Tiểu Phương đều đúng giờ canh giữ ở trước TV, xem tiết mục phim truyện Nhật Bản, nhìn chăm chú vào màn hình đối với Mộc Thôn Thác Tai chảy nước miếng, chỉ cần bỏ qua tập, đều làm cho nàng than trời trách đất, khóc ròng.

      “Bây giờ còn sớm mà, bạn thể ở với mình lâu hơn chút sao?” Lăng Lung đáng thương vô cùng hỏi, còn muốn trở về sớm như vậy, chỉ sợ Hướng Cương còn chưa có rời .

      nên, nên, tập này là ngay khúc gay cấn hấp dẫn, mình tuyệt đối thể bỏ qua.” Tiểu Phương lấy ngữ khí thể thương lượng trả lời, tàn nhẫn cự tuyệt nàng, vẫy vẫy tay liền rời khỏi.

      Lăng Lung đơn chiếc bóng, ở chỗ cũ lại đợi thêm nhiều giờ trôi qua, lúc này mới lê bước, rời khỏi tiệm kem chậm rãi lắc lư đến chổ để xe đạp. Nàng mở khóa xe, đạp xe về hướng nhà. trong lòng càng lúc càng yên bất an –

      Bầu trời chiều xám xịt, truyền đến tiếng gầm rú.

      có khả năng!” Có người .

      Lăng Lung dừng xe lại, nhìn trái nhìn phải, tìm kiếm nơi phát ra giọng .

      ấy làm sao có thể coi trọng mày?” Lại tiếng phẫn nộ rít gào, tiếp theo là thanh va đập ồn ào, và tiếng gào thét vang vọng ở trong bóng đêm.

      Lăng Lung nhát gan giống như con chuột, nhưng cũng giảm được lòng hiếu kỳ của nàng cũng giống như con chuột vậy. Thanh đánh trống reo hò, ngừng trêu chọc nàng, hấp dẫn nàng càng lúc càng tiến gần nơi phát ra tiếng ồn ào sâu trong hẻm. Nàng bất tri bất giác càng càng sâu, dần dần rời xa khu náo nhiệt.

      Cuối đường tắt là lò rèn , thanh ầm ỹ trận lại trận truyền ra, càng tới gần, thanh càng lớn.

      Lăng Lung dựng xe đạp, lưng đeo túi sách, giống như tên trộm, rón rén chân, bước từng bước tiếp cận, cẩn thận ghé vào bên cạnh tường nhìn xung quanh.

      Trong hẻm lúc này tập trung đám đông khoảng mười mấy người, đèn sáng chói mắt, chiếu rọi nhà xưởng thoáng như ban ngày, cũng đem vẻ mặt hung ác dữ tợn của bọn họ soi rọi rất ràng.

      Mắt to nép sát bên cạnh tường, bởi vì kinh ngạc mà trừng lớn hơn nữa.

      Oa, chỗ khách quen huấn đạo dường như tụ tập đông đủ !

      Nhân mã hai bên giằng co, lại hoàn toàn là những gương mặt quen thuộc ở trường học. Bọn họ còn mang đồng phục, túi sách sớm bị quăng sang bên, trong tay mỗi người đều cầm những cây sắt, hay gậy đánh bóng, vẻ mặt đều đằng đằng sát khí.

      Những người này nổi tiếng về tụ tập đánh nhau, thường xuyên ẩu đả, làm cho các giáo viên đau đầu thôi, đại đa số các học sinh khác lại e sợ bọn họ kịp, liền cúi đầu nhanh chóng tránh ra.

      Lăng Lung cũng nên tránh ra, nhưng là lòng hiếu kỳ dính chặt hai chân của nàng, làm cho nàng thể động đậy, mà nàng lại lạc quan cho rằng, chỗ nàng núp thực an toàn,những người kích động ngoài kia có khả năng phát , nên rón rén bên nhìn lén.

      “ Tao cảnh cáo mày, tốt nhất nên thức thời chút, đừng quấy rầy ấy nữa!”

      Trong đó người rống lớn, nàng nhận ra được, là lão đại Hắc Long học cấp ba, nghe là cao thủ Taekwondo.

      “ Rốt cuộc ai mới là người quấy rầy ấy?” Lúc này, người kêu gào là A Trung có biệt danh là Hắc Cẩu.

      “ Con mẹ nó, tao còn kiên nhẫn.”

      “ Những lời này nên để tao !”

      Hắc Long cùng Trung cẩu rít gào với nhau, lượng càng lúc càng dâng cao, khí trường càng lúc càng nóng lên, vũ khí trong tay mọi người cũng rục rịch, nhìn thấy màn đấu võ săp diễn ra trước mắt.

      Lăng Lung từng nghe thấy, nghe hai nhân vật quan trọng năm cuối cấp này, hẹn mà cùng coi trọng hoa hậu học đường, tất cả đều điên đảo tâm thần vì nàng. Bọn họ tranh đấu gay gắt, ở khu vực vườn trường từng có mấy lần xung đột, tranh đấu lẫn nhau, ai nhường ai. Nay, tình hình chiến đấu càng lúc càng khốc liệt dẫn đến phạm vi ngoài trường học, bọn họ cùng nhau ở trong này đàm phán, tranh luận rốt cuộc là ai có tư cách độc chiếm vị hoa hậu học đường kia.

      Những chuyện như thế này từ trước đến nay chưa từng xảy ra, nhưng cách đây lâu, Dương Tiểu Béo đột nhiên chuyển trường, trong trường đột nhiên mất ‘cân bằng’, những vấn đề dù lớn hay bé đều đem ra ngoài này giải quyết–

      Nàng nhìn đến nhập tâm, sơ ý đề phòng lại bị ai đó hung hăng đẩy phen!

      “A!”
      Last edited by a moderator: 3/12/14

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      font-size: small;']

      “A!”

      Dáng người nhắn của nàng té khỏi góc trú , phịch tiếng, đương trường nằm úp sấp té mặt đất, toàn thân và đầu dập mặt đất thi hành đại lễ với các vị đại ca kia. Hoàn hảo hôm nay có khóa học thể dục, nên phía dưới váy của nàng còn phủ quần đùi, nếu chắc chắn cảnh xuân lộ hết ra ngoài.

      kêu gào mắng nhau, hai phe đối lập đoán trước đến có khách mời mà đến, đột nhiên cả gian hoàn toàn yên tĩnh, kinh ngạc ngây ngốc nhìn nàng nằm.

      ấy trốn ở ben ngoài nhìn lén!” người từ phía sau lưng nàng bước ra, lớn tiếng tuyên bố với mọi người.

      Thảm !

      Lăng Lung mặc kệ cái mông đau nhói, thất kinh phát , hai phe đối lập lúc này còn tranh cãi quyết liệt nữa,mà đem toàn lực chú ý đặt ở người nàng, từng bước tụ họp lại gần nàng, vừa vặn đem nàng thành trung tâm bao vây xung quanh nàng.

      là ai?” gương mặt hung ác đưa gần sát nàng, đằng đằng sát khí chất vấn.

      “Tôi—tôi—”Lập tức từ người xem biến thành nhân vật chính, nàng bối rối mãnh liệt trong nháy mắt, hai tay ôm lấy túi sách, dùng nó như tấm khiên che ở trước ngực.

      !”

      “Tôi, tôi, tôi, chỉ là ngang qua –”Nàng càng càng giọng, sợ tới mức chân mềm nhũn.

      ngang qua?” Hắc cẩu nheo lại ánh mắt, cao thấp đánh giá nàng. “Theo tôi thấy, là Hắc Long muốn trốn ở nơi đó, dự bị chờ khi đánh lại tôi, sai mật báo –“

      Hắc Long phẫn nộ đứng bật dậy.

      “Con mẹ nó, mày ràng cho tao, ai đánh lại mày?” kích động từng bước, từng bước tiến về phía trước, cùng tình địch mắt to trừng đôi mắt , chân vừa vặn dẫm váy của Lăng Lung.

      “Đương nhiên là mày, bằng còn ai vào đây?” Hắc cẩu chút nhường nhịn, cũng về phía trước từng bước. Hai thanh niên sung sức hăng máu, cứ dẫm váy của nàng, ở ngay đầu nàng ra sức rống.

      “Mày muốn chết phải ?”

      “Mẹ nó, ai muốn chết còn chưa biết đâu!”

      Phía dưới truyền đến thanh rất rất .

      “Thực xin lỗi – xin các , cần -- cần đạp lên váy của tôi được —”Nàng sợ hãi rụt rè khẩn cầu, chỉ sợ bị chiến hỏa lan đến.

      Trả lời cầu xin của nàng, là hai bên phun lửa giận nhìn nàng.

      “Ách, ách -- quên –”Thanh càng lúc càng hơn nữa.

      Hợp tác trừng mắt dọa nàng sợ đến mức lui dần về phía sau, Long Long cùng Trung cẩu tiếp tục khẩu chiến.

      “Mày chỉ là hạng tép riu, vậy mà còn mơ tưởng muốn ăn thịt thiên nga, sao kiếm cái gương mà soi thử, nhìn xem gương mặt mình là ra cái dạng gì!” Hắc Cẩu huơ cây thiết côn trong tay lung tung, gương mặt đầy mụn xem ra càng thêm dữ tợn.

      Bị người ta công kích trực tiếp như vậy, làm cho Hắc Long phát điên.

      “Mẹ nó!” thô lỗ mắng tiếng, đột nhiên bước đến tấn công.

      Mắt thấy lão đại dẫn đầu đấu võ, thoáng chốc trong lúc đó, mọi người như là được lệnh tấn công, thiết côn cùng cầu bổng bắt đầu mở màn vung lên loạn xạ, tiếng la hét, chửi mắng cùng tiếng kêu thảm thiết, vui buồn than khóc đều diễn ra ồn ào hỗn tạp, hai bên giao đấu loạn đả, giống như trâu điên dã man quây quần lấy nhau.

      Bên trong kịch liệt đánh nhau, Lăng Lung cuộn thành quả bóng , ôm chặt túi sách, ngừng run run, ở giữa trận chiến cố gắng tìm đường thoát thân, chỉ sợ những tên đó hăng máu quá trúng nàng bị đạn lạc oan uổng.

      Hu hu, dù là muốn đánh muốn giết, nàng đều có ý kiến gì, nhưng là làm ơn, làm ơn, đừng tổn thương người vô tội!

      Tiếng la hét đánh nhau liên tục, làm cho gian nhà xưởng náo động loạn cả lên, ngay cả nóc nhà cũng bị họ xốc tung lên, làm hai mắt nàng đẫm lệ lưng tròng, tuyệt vọng muốn bật khóc, người thân ảnh cao lớn bước vào giữa sân.

      Người nọ cước bộ trầm ổn, thái độ thong dong, giống như là xuyên qua trường hỗn chiến, giống như là từng bước chậm rãi dạo trong công viên.

      thẳng tắp về hướng nàng, quả thực như vào chỗ người, tốc độ chưa từng chậm lại mảy may, đường chính là đơn giản chém ra mấy quyền, làm những tên có ý định công kích , liền kêu rên văng ra. Lướt qua hơn phân nửa cái nhà xưởng, tiếng binh lách cách té lăn đất, rốt cuộc thể động đậy.

      “Đinh đinh ” tiếng gậy sắt và côn bổng khua nhau, cùng với tiếng mắng chửi hỗn loạn thô tục đột nhiên toàn bộ ngừng bặt, mỗi người đều dừng lại động tác, cảnh giác nhìn kẻ mới vừa xâm nhập vào.

      vẫn kiên định về phía trước, đến trước mặt nàng mới dừng chân lại, từ cao nhìn xuống, ngọn đèn bốn phía chói mắt, làm cho cặp mắt đen có vẻ càng thêm thâm u –

      font-size: small;']

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      font-size: large;']

      Chương 4

      Là Hướng Cương!

      Ô, dám tin, ngày nàng lại cao hứng khi nhìn thấy Hướng Cương!

      Vui sướng khi tìm được đường sống trong chỗ chết, làm cho Lăng Lung vui đến muốn khóc, nàng hai tay vội vàng phủi phủi, vất vả mới phủi sạch bụi cát cái váy bị bẩn, lập tức thùng thùng thùng chạy đến, ôm nhanh thắt lưng của , ca người lui ra nép phía sau tấm lưng vững chãi của .

      “Em bị thương sao?” Hướng Cương hai tay nắm chặt, tiếng ôn nhu bây giờ mang theo tia áp lực, như là dùng sức lực dữ dội nào đó, kiềm chế cảm xúc sôi trào trong cơ thể .

      “Ách – , có –” nàng nuốt nước miếng, ngẩng đôi mắt mờ mịt nước, có chút mông lung nhìn .

      Nàng chưa bao giờ biết, khuôn mặt tuấn tú kia của cũng xuất vẻ mặt như thế này.

      Hướng Cương luôn mang vẻ mặt mỉm cười, có khi tươi cười, có khi mỉm cười, có khi hứng thú dào dạt, có khi còn mang vài phần giả dối, nhưng mà chưa bao giờ giống như lúc này, cuồng dã mà nguy hiểm như vậy, làm cho người ta khi tiếp xúc đến ánh mắt , cảm thấy như rụng rời xương cốt nha --.

      “Vậy là tốt rồi.” Giọng của bình thản, cảm xúc kịch liệt bỗng dưng tan biến còn chút gì, bạc môi nhếch lên thành nụ cười, nháy mắt khôi phục lại thành gương mặt vô lại quen thuộc nàng thường thấy.

      Thay đổi này quá mức nhanh chóng, cũng quá cẩn thận, nàng tự chủ được hoài nghi, bản thân mình chắc bị dọa đến u mê đầu óc, mới có thể nhất thời hoa mắt, đem thoải mái mỉm cười, lại cho rằng tức giận đến cực điểm, nhe răng cười –

      A, nàng suy nghĩ cái gì! Nàng nên quan tâm tình huống nguy cấp trước mắt, là như thế nào thoát vây, mau chóng thoát khỏi chỗ hỗn loạn này mới đúng!

      Lăng Lung dùng sức lắc đầu, đem Hướng Cương trong trí nhớ làm cho người ta sợ hãi kia bỏ qua bên, đôi tay bé càng thêm siết chặt vòng eo của , chịu buông ra người cứu mạng mình.

      Dựa vào gần như vậy. hai người trong lúc này sát đến mức có nửa phần khe hở, quần áo dán sát vào thân thể rắn chắc cơ bắp của Hướng Cương, đều bị nàng mò đến ràng rành mạch ráo trọi. Mãi đến lúc này nàng nới đột nhiên phát thân thể giữa nam và nữ khác biệt rất lớn.

      Thân thể của nàng nhắn mà mềm mại, mà rắn chắc, cao lớn như vậy, thân thể tráng kiện chẳng những có thể che gió, có thể che mưa, còn có thể thay nàng chặn quyền đầu, chắn cầu bổng –

      tới đúng lúc, làm ơn làm ơn, mau thay tôi giải thích chút, cho bọn họ, tôi chỉ vừa đúng lúc ngang qua, cẩn thận nhìn hơi nhiều chút phải có ý định rình coi.” Nàng lại như con rối, ý muốn nhờ ra mặt hòa giải, thay nàng vài câu dễ nghe, để hạ bớt cơn tức của mấy tên đại ca kia.

      “Tại sao phải thay em giải thích?” nhíu mày hỏi lại, nhìn đôi tay ôm chặt lấy hông như bạch tuộc, cự tuyệt ra mặt làm thuyết khách* ( người thay).

      thể thấy chết mà cứu.” Nàng oa oa kêu to, tin lại là người có máu lạnh đến như vậy. “Tốt xấu gì, cũng xem như là thầy của tôi mà.”

      “Em bỏ trốn.” từng tiếng , vạch hàh vi phạm tội của nàng, còn dùng tay nhéo mạnh vào đôi gò má phấn nộn của nàng, trừng mắt giận dữ.

      Lung Lăng phát ra tiếng nức nở nho , hai bên gò má bị nhéo đau, lại bọ tình thế trước mắt làm cho sợ hãi, nàng yếu thế hơn, dám phản kháng, làm hại nàng mồm miệng , thiếu chút nữa ngay cả cũng được.

      “Ô ô – tôi thề, tuyệt đối – tuyệt đối bỏ trốn nữa -” Nàng đáng thương vô cùng cam đoan.

      nheo đôi mắt đne lại, rung đùi đắc ý lo lắng, lúc sau mới mở miệng.

      bận tìm em, chưa ăn cơm trưa, bây giờ đói.” cuối cùng buông tay, nhàng bâng quơ oán giận, cho nàng biết, vì muốn tìm nàng mà suốt cả buổi chiều nay, gần như lật ngược toàn bộ thị trấn này lên.

      Vừa nghe đến Hướng Cương mở miệng kêu đói, nàng vội vàng lấy thức ăn còn sót lại trong túi sách, mang gói bánh vẫy vẫy trước mắt .

      “Đến đây, mau ăn !” Nàng vội vàng thúc giục, muốn dùng đồ ăn đổi lấy cơ hội thoát thân.

      Hướng Cương nhìn gói bánh cười nhạt, cũng thèm liếc mắt nhìn cái.

      chỉ muốn ăn chả cá viên do em làm thôi.”

      “Được, khi trở về em lập tức làm cho ăn.” Nàng cam đoan.

      “Còn có thịt bò sốt rượu đỏ.” được tấc lại muốn tiến thước.

      thành vấn đề.”

      “Còn có …”

      “Này, muốn ăn cái gì cũng được!” Nàng nghiến răng nghiến lợi kêu. Tại đây, ngày tại thời điểm mấu chốt này, cho dù mở miệng muốn ăn gan rồng, óc phượng, nàng cũng đồng ý vô điều kiện!

      “Thành giao.” Có tia sâu xa khác thường nào đó, ở sâu trong đôi mắt đen của , chợt loé lên rồi biến mất, Hướng Cương lại nhếch khoé môi lên lần nữa, xoay người đối mặt đánh thanh niên hăng máu kia.

      này là của ?” Giọng của Hắc Long đầy uy hiếp hỏi, tuy rằng trong lòng giật thon thót, nhưng ở ngoài mặt lại vẫn cố gắng bảo trì uy nghiêm của lão đại.

      “Đúng, ấy thuộc về tôi.”

      Lời này vừa ra, mọi người lộ ra vẻ mặt như chợt hiểu, nhìn ánh mắt của nàng lúc này như giải đáp được ba phần, vô cùng ái muội, tất cả đều nghĩ đến nàng cùng Hướng Cương trong lúc này có lẽ quan hệ tầm thường.

      , đừng hưu vượn, thuộc về ?” Mặt nàng đỏ lên, vừa thẹn vừa giận.

      “Bé con, là toán học của em.” Hướng Cương vẻ mặt mỉm cười dung túng, độ lượng giống như nàng lại hiểu sai, là bản thân nàng tự có những suy nghĩ tà ác, chút liên quan gì đến .

      Hắc cẩu xì tiếng, vẻ mặt kiên nhẫn.

      “Mặc kệ cái gì của này thuốc về , tóm lại, là do ấy trốn ở bên nghe lén truyện của chúng tooi, chính là đắc tội chúng tôi. Nhìn ấy thuộc dạng các bà các chị yếu đuối, tôi có thể xuống tay, nhưng nhất định ấy phải quỳ xuống dập đầu giải thích với chúng tôi.” hung ác , đưa ra những quy củ, kiên trì muốn Lăng Lung bồi tội, những người khác cũng đều gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

      Sắc mặt nàng trắng bệch, cái miệng nhắn mấp máy, hít vào ngụm khí lạnh, hai tay vòng quanh cái bụng rắn chắc của xiết chặt lại, thân hình nhắn run rẩy.

      Đôi mắt sáng quắc, nổi lên ngọn lửa, nhưng mặt vẫn thản nhiên thay đổi, vẫn ung dung thong dong.

      “Thực xin lỗi, chuyện này chắc thể được.”

      muốn giúp ấy giải vây?” Hắc cẩu cười lạnh.

      phải giải vây, mà là nhờ các bỏ qua.”

      Giọng của Hướng Cương bình thản, ánh mắt nhìn quét qua mọi người, giọng trầm làm người ta sợ hãi, ràng ám chỉ, nếu bọn họ chịu để yên, cũng chỉ còn cách ra tay thôi.

      dựa vào cái gì thay ta cầu tình.”

      có trả lời, chính là nhếch khoé miệng, lại lần nữa lộ ra nụ cười mỉm sâu xa khó hiểu kia, tay đưa ra phía sau. Mọi người lập tức cảnh giác đứng lên, trừng lớn ánh mắt, nghĩ đến lấy ra vũ khí gì kinh người lắm…

      font-size: large;']

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Quảng Hằng

      *****************


      Sách giáo khoa.

      Xuất ở trong tay Hướng Cương, đúng là quyển sách giáo khoa vật lý cấp ba!


      “Nếu các nguyện ý giơ cao đánh khẽ, bỏ qua cho ấy lần, tôi có thể cam đoan, lần kiểm tra này, mọi người có thể thi được thuận lợi.” nhanh chậm , ngầm uy hiếp, ở mặt ngoài dụ hoặc, cho người ta có cách cự tuyệt.

      Trong nhà xưởng mảnh tĩnh mịch, mọi người đối mặt nhìn nhau, vẻ mặt đều có chút buông lỏng, còn vẻ hung hăng như trước nữa.

      Có người lúc trước bị 「 chiếu cố 」qua, lúc này còn nằm mặt đất kêu cha gọi mẹ, đau đến mức nằm thẳng cẳng, bọn họ đều hiểu được, Hướng Cương phải con mọt sách yếu đuối, mà là nhân vật thâm tàng bất lộ, khi động thủ, tất cả mọi người chỉ có ngã xuống kêu rên thôi!

      Nếu đánh cũng đánh lại, mà kì thi kiểm tra lại sắp đến, đương nhiên khi lại biết trước đề thi miễn phí, như vậy –

      Hắc Long hít sâu hơi, dẫn đầu làm quyết định.

      “Sách giáo khoa.” thanh thô khan của hạ lệnh.

      “Cái gì?” Tiểu lâu la bên phản ứng như thể tin nổi.

      “Ngu ngốc, đem sách giáo khoa đến đây!”

      “Tôi, tôi mang theo—“ Ai ra đánh nhau còn có thể mang sách giáo khoa ?

      thấp rủa vài tiếng. “ tìm cho tao quyển mau!”

      Tiểu lâu la dám cãi mệnh lệnh, vội vàng liền xông ra ngoài, đến vài phút sau, liền ôm quyển sách giáo khoa biết từ nơi nơi nào sờ đến, cẩn thận ôm đến trước mặt lão đại.

      Mọi người ngây ra như phỗng, trơ mắt nhìn Hắc Long hung ác nổi danh, ngồi xếp bằng ngồi xuống, ngây ngốc mở sách giáo khoa ra.

      Hắc cẩu cân nhắc thế cục, biết cây làm chẳng nên non, trận này là đánh nổi nữa. lo lắng trong chốc lát, quyết định ganh đua, cũng bắt đầu ngồi xếp bằng xuống, cũng mệnh lệnh thủ hạ tìm đến sách giáo khoa, ngồi xuống theo.

      Hai phương nhân mã người lại người ngồi xổm xuống, lúc trước nắm gậy sắt và và vũ khí, lúc này toàn cầm bút nguyên tử, nghe theo chỉ thị của Hướng Cương, khẩu lệnh động tác, quỳ rạp mặt đất viết liên tục lời Hướng Cương giảng.

      Rất thần kỳ !

      Lăng Lung mờ mịt đứng ở bên, vì xác định bản thân phải nằm mộng, nàng còn vươn tay, vụng trộm nhéo đại vào…

      Chân cái.

      Ai da, rất đau!

      Gương mặt tròn trịa vì bị nhéo đau mà bổng chốc nhăn nhó.

      phải mộng đâu! Những tên hăng máu đòi đánh đòi giết, nay toàn bộ bãi bình, ngoan ngoãn quỳ rạp ở mặt đất hý hoáy viết.

      Hướng Cương đáng sợ, chẳng những nắm đấm cứng dọa người, lại rất giỏi dùng kế, nếu hai phe đối lập ùa vào chỉ để đối phó với mình Hướng Cương, cùng đánh nhau, đương nhiên nắm chắc phần thắng, chỉ có thể lưỡng bại câu thương. Nhưng chỉ cần dựa vào mấy câu đơn giản là nắm giữ được tình hình rối rắm, chẳng những cứu nàng, còn có thể biến chiến tranh thành tơ lụa, hóa đấu trường thành hội đọc sách, dễ dàng giải quyết hồi phân tranh.

      Lăng Lung bội phục sát đất, len lén buông tay ra khỏi người Hướng Cương, lẳng lặng ngồi thụp xuống, thừa dịp có người chú ý, chậm rãi bò về hướng cửa.

      Ngô, nếu nguy hiểm còn nửa, như vậy nàng cũng có thể rồi chứ?

      Nhưng được vài bước, váy của nàng đột nhiên căng thẳng, sức lực mạnh mẽ làm chân nàng thể nhấc lên được. Nàng kinh hoảng xoay đầu, nhìn thấy bàn tay to ngăm đen, nắm chặt lấy gấu váy của nàng buông.

      “Đứng lại.” Hướng Cương liếc nàng liếc mắt cái.

      Bé con này, cái tính tình qua cầu rút ván chút cũng sửa, càng thấy nguy cơ được giải trừ, muốn bỏ xuống ân nhân cứu mạng chạy mất.

      “Buông ra, mau buông ra, tôi muốn về nhà –“ Nàng kéo váy lại, cùng chơi trò kéo co, dùng sức đến toàn thân phát run, nhưng vẫn đấu lại sức lực của .

      “Sắc trời tối lắm, bên ngoài lại an toàn, chờ chút đưa em về nhà.”

      cần –“

      nheo lại ánh mắt, ánh mắt đột nhiên lạnh lùng.

      “Ngồi xuống.” Đơn giản hai chữ, nhưng chứ sức mạnh vô cùng lớn.

      Lăng Lung trong lòng kinh hoàng, da đầu run lên, bản năng biết kết quả của việc cự tuyệt Hướng Cương, tuyệt đối thảm hại hơn so với chọc giận Long Long cùng Trung Cẩu rất nhiều. tiếng trống vang lên, ngoan ngoãn ngồi xuống ngay tại chỗ, cũng dám kiên trì bò tới trước nữa.

      Ô ô, ác liệt, ánh mắt lợi hại a!

      bé ngoan.” Thấy nàng phục tùng vô điều kiện, đổi lấy phần thưởng là nụ cười mỉm hài lòng của , khuôn mặt tuấn tú lại chuyển sang rạng rỡ, lại ôn nhu như xuân về hoa nở.

      Bàn tay to kia buông tha làn váy của nàng, sau đó chuyển sang cái đầu , vô cùng thân thiết nhè vuốt tóc nàng. Nàng lại chu môi đỏ mọng, tức giận ngoảnh mặt sang bên, giận dỗi ngồi ở bên hé răng.

      Chính là, nàng tuy rằng buồn bực Hướng Cương cưỡng bức, nhưng cũng mơ hồ biết, giờ phút này kiên trì, cứng rắn như thế, xuất phát từ lòng quan tâm chính mình. Lúc này nếu đúng lúc đuổi tới, kết cục của nàng khẳng định vô cùng thê thảm.

      trở về, Hướng Cương vì sao lại đột nhiên xuất ? Lại vì sao biết, nàng bị nhốt ở chỗ này, thân hãm hiểm cảnh? Chẳng lẽ, cũng có ở nhà ngồi chờ, ngược lại là tiêu phí toàn bộ buổi chiều, phố lớn ngõ tìm kiếm nàng?

      Lăng Lung ngồi ở góc, cuộn chân lại, đem đầu gác ở gối, nghiêng đầu nhẫn nại ngồi chờ, cùng các vị học huynh ngồi hý hoáy viết.

      Nghĩ đến vì tìm nàng, khắp toàn bộ trấn, ngay cả cơm trưa cũng chưa ăn, trong lòng đối thầm oán, bất tri bất giác bớt dần hẳn , nét tức giận khuôn mặt nhắn cũng dần dần phai nhạt.

      Ngoại trừ trêu tức, ngoại trừ bá đạo với nàng ra, quan tâm lòng của vẫn làm cho ngực nàng ấm áp, cảm thấy cảm động, cảm động –
      Last edited by a moderator: 3/12/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :