1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Làm sủng phi như thế nào? - Nhu Mễ Hôi Hôi (Full Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 20:vũ lộ quân triêm
      (Mưa móc cùng dính)


      Trong ngự thư phòng, hoàng thượng đập tấu chương tay “Ba” tiếng lên bàn, bề ngoài trông trầm ổn bình tĩnh, nhưng thực ra bên trong lửa giận ngút trời. Lý Đắc Nhàn đứng bên hầu hạ thấy thế, biết vị này càng tỏ ra bình tĩnh chứng tỏ tâm tình càng tốt nên nhanh chóng đem đầu của mình chôn dến trước ngực, sợ bị lửa giận của hoàng thượng lan đến.

      Trong phòng khí càng thêm tốt, lúc này giọng nam sang sảng từ bên ngoài truyền đến: “ Hoàng huynh, đệ đệ đến thăm huynh.” Cùng với thanh đó là tiếng cửa mở ngự thư phòng, nam tử bước vào, chỉ thấy người này mặt tự như ngọc, mặt mày sang sủa, tinh tế nhìn thấy tướng mạo có ba phần giống hoàng thượng, tuy nhiên khí chất lại bất đồng với hoàng thượng. Nếu hoàng thượng là chân mệnh thiên tử, giận cũng làm người khác sợ, lộ ra khí chất cao quý, còn người mới tới lại mang khí chất tự nhiên ‘phượng long tàng’ sáng sủa như nhật nguyệt, làm cho người ta cảm thấy như tắm gió xuân.

      Hoàng thượng tuy trong lòng thoải mái, nhưng tiện phát nộ khí với người trước mặt, người này đường đường là Lạc Dương vương ở Đại Tề này cũng là dưới người vạn người, đồng thời cũng là biểu đệ của hoàng thượng. cách khác, địa vị của Lạc Dương vương ở Đại tề này ai là biết ai là hiểu, những vì Lạc Dương vương ở nơi đất phong giàu có và đông đúc mà đó lại là nơi nam bắc giao nhau, nơi đầu mối trọng yếu Lạc Dương. Vì thế mà Lạc Dương vương còn có tên khác là Tế Vương gia.

      Chỉ riêng việc tự phong cho mình chữ “Tế” cũng biết vị Vương gia này trong lòng hoàng thượng có bao nhiêu quan trọng, ban đất phong chính giữa Đại tề thực là hiếm có, còn có tin tán tụng rằng hoàng thượng làm như thế là muốn Vương gia yên ổn.
      Dù sao mặc kệ đồn đại như thế nào, hoàng thượng đối với vị vương gia này vẫn là thiệt tình quý trọng, mà hai huynh đệ cũng chỉ vì tình cảnh lúc đó cùng nhau tranh đấu. Tề Hành Chi ngay từ lúc lên bảy theo sau ca ca của mình đọc sách luyện võ, khi bị người khác khi dễ cũng chính hoàng thượng ca ca che chở, vì thế tình cảm tất nhiên là tầm thường.

      Dù sao lịch thông báo tự tiện xông vào ngự thư phòng mà lại bị xử phạt cũng phải người bình thường có khả năng.

      Thấy Tế Vương gia tiến vào, Lý Đắc Nhàn tảng đá trong lòng như trút được nửa, có Vương gia ở đây, con giận của hoàng thượng xem chừng cũng được đánh tan hơn phân nửa.

      quy củ, tiến vào mà thông báo trước.”

      Hoàng thượng tuy là hừ lạnh tiếng, nhưng Tề Hành Chi tự biết ca ca còn lo cho thân thể mình, dù sao lần Giang Nam này, cái mạng của cũng chịu tổn thất nhiều. (sao đọc đoạn này lại có cảm giác 2 này … nhỉ =.:) Nghĩ thế, liền làm ra bộ dạng đứng đắn, chắp tay trước ngực: “Cấp hoàng huynh thỉnh an, mong hoàng huynh thứ tội tha cho thần đệ lần này.” ( thôi xong đúng kiểu ‘tình trong như mặt ngoài còn e’ :v)

      Nhìn người trước mặt làm ra vẻ ta đây, hoàng thượng rời khỏi ghế bước đến Tế Vương nâng lên: “ Còn ồn ào? Đệ ở trong phủ chuyên tâm dưỡng thân còn tiến cung làm gì?”

      Tề Hành Chi là người tập võ, phản ứng nhanh nhạy, vừa rồi còn tỏ ra đứng đắn sau đó liền biến thành bộ mặt tươi cười: “Đệ đệ nghe nhiều ngày nay các quan Ngự sử liên tiếp dâng tấu sớ cho hoàng huynh, chắc hẳn hoàng huynh giận dữ, sợ hoành huynh trong lúc tức giận liền đem các quan Ngự sử chém, đệ đệ phải là chạy nhanh tới đây cứu người sao.”

      “Dựa vào bản lĩnh của ngươi?” Hoành thượng đưa bản tấu chương cho ý bảo mở ra xem.

      Tề Hành Chi mở tấu chương ra, chăm chú đọc từ xuống dưới, rồi nhìn hoàng thượng cười: “ Ha ha ha, hoàng huynh, chưa từng nghĩ người cũng có ngày hôm nay a! Nhưng đệ đệ tò mò biết người mà quan Ngự sử là ai.”

      Tự thấy hoàng huynh từ trước tới nay đối với việc của nữ nhân mấy quan tâm, vậy mà mấy ngày nay tự nhiên lại sủng ái phi tần mà còn bị khuyên can, là rất khó tưởng tượng.

      “Hồ đồ, trẫm cho ngươi xem phải điểm ấy, mấy tên Ngự sử đó suốt ngày khoa tay múa chân, trẫm sủng hạnh ai còn đến phiên bọn họ quản ư?” Hoàng thượng tâm tình tốt đúng là vì nguyên nhân này, các quan thần dâng tấu khuyên phải lấy con nối dõi làm trọng, hậu cung mưa móc cùng dính, thiết thể vì sắc đẹp mê hoặc.
      chỉ là làm theo tâm ý của mình vài ngày, đem nữ nhân đưa vào cung mà các đại thần đứng ngồi yên, mà ngay cả tấu sớ cũng thống nhất, những người đó là hoa công tốn sức.

      Tế Vương gia Tề Hành Chi tự nhiên cũng biết hoàng thượng vì sao mà nổi nóng, hoàng huynh đăng cơ thời gian chưa đến năm, căn cơ chưa ổn, số đại thần ở các nơi liền chỉ tay năm ngón, mưa toan hòng khống chế hoàng huynh. Mặc dù hoàng huynh có bản lĩnh nhưng đụng phải bọn họ như vậy vướng tay vướng chân cũng được.
      Có điều hai huynh đệ bọn họ biết việc này gấp quá cũng được,mà dáng vẻ càng thêm kiêu ngạo, tự cho mình là người có công của mấy vị quan lớn, nhất thời có khả năng trừ khử , chỉ có thể chậm rãi thu thập chứng cứ đợi thời cơ. Cũng chính là hoàng thượng bề ngoài tỏ vẻ phóng túng càng làm cho mấy người đó kiêng nể gì.
      Nhảy càng cao, ngã lại càng đau.

      “Xin hoàng huynh bớt giận, bọn họ liên hợp lại như vậy phải là hy vọng người có thể kìm chế hứng thú sao ? Người liền hy sinh phen sắc đẹp nghe theo là được, chính là kết quả như thế nào bọn họ còn có thể can thiệp chắc?” Tề Hành Chi nghiêm mặt .

      Hoàng thượng tuy là đối với lời này của đệ đệ cảm thấy được tự nhiên, nhưng nghĩ lại lúc đó chẳng phải như thế sao? Nếu đem nữ nhân đưa vào hậu cung cũng chính là thiên gia, ái đối xử như thế nào còn đến phiên họ chỉ huy? Vả lại, làm như thế còn có thể để những con cáo già kia buông xuống cảnh giác, đợi bọn chúng lộ ra sơ hở cũng phải là thời gian quá dài.

      ****
      Hậu cung mấy ngày nay có thể là nghênh đón mùa xuân, Hoàng thượng liên tiếp sủng hạnh nhóm tân phi tần. Bên trong hậu cùng, phi tần nào còn chưa được hoàng thượng thị tẩm cũng đều trông ngóng, chừng ngày hoàng thượng liền gặp dịp mà đến ấy chứ.

      Mặt khác, ở Kinh Hồng điện khí lại khác hẳn, mọi người đều là đứng cư xử cẩn thận. Mặc dù là từ trước đến nay đều thận trọng để ý nhóm cung nữ, nhưng A Uyển đều nhận ra, mấy ngày nay nhóm cung nhân đều hành động rất kì quái.

      Giả dụ mà , vốn là rất thích ở trước mặt nàng các tin tức lớn ở trong cung, nhưng dạo gần đây lại đến cùng nàng chuyện, ngay cả Thanh Sam kia bình thường thẳng thắn nhưng cũng nhiều ngày đến chuyện với nàng đều là bộ dạng dè dặt, cẩn thận từng li từng tí, là khác thường.

      A Uyển luyện chữ, Thanh Sam cẩn thận đặt ly trà thơm lên bàn, sau đó liền nhàng muốn lui ra ngoài, nhưng mà động tác còn chưa kịp thực , sau lưng vang lên tiếng của A Uyển: “Ngươi là muốn đây vậy?”

      Thanh Sam trong lòng lộp bộp cái, ô ô ô, Bạch Lộ tỷ tỷ gần đây ta cố gắng đừng đưa trà a!! Cái này là bị chủ tử bắt được =.=

      Nhìn thấy Thanh Sam bộ dạng khúm núm quay người lại, dáng vẻ dám lời nào, A Uyển mở miệng : “ Đây là sao? Chủ tử ta còn khỏe mạnh đây, liền như vậy vẻ mặt buồn như đưa đám làm chi?”

      Thanh Sam tất nhiên là dám lời nào, A Uyển lại tiếp: “ nhiều ngày rồi ta cảm thây các ngươi đều có chút kì quá nha, rốt cuộc sao lại thế này?”

      Thanh Sam rối rắm có hay mở miệng chuyện, lại sợ chọc chủ tử mất hứng. Thanh Sam vốn là thể dấu chuyện này ở trong lòng, bộ dạng rối rắm như vậy là hiếm thấy. A Uyển lại : “ mau, ta đem mọi người triệu tập lại hỏi là được.”

      “Chủ tử, cũng phải là có chuyện gì, chỉ là nô tỳ lo lắng tâm tình người tốt cũng dám ở trước mặt người nhiều lời, sợ người phiền lòng.”

      Lời này của Thanh Sam làm A Uyển thực hiểu, sao tâm tình nàng liền tốt? Nàng phải là nổi cáu, lại càng có xử phạt cung nhân nào, sao lại nàng sinh khí giận chứ?

      Nhịn được, A Uyển nghiêng đầu: “ Sao ta liền tâm tình tốt? Các ngươi làm sao lại thế?”

      Thanh Sam giờ phút này tâm tình là muốn cùng Bạch Lộ tỷ tỷ , nghĩ đến chủ tử trước mặt truy vấn. Nàng phải làm thế nào mở miệng đây? Thanh Sam tuy là ừ ừ dám mở miệng nhưng trước mặt chủ tử cũng khỏi kiên trì : “Đây phải là…… Hoàng thượng dạo gần đây có đến Kinh Hồng điện sao? Chúng nô tỳ sợ chủ tử trong lòng khó chịu, nên cũng dám chọc chủ tử.”

      Ân? A Uyển vừa nghe đến cảm thấy kỳ lạ, sao Hoàng thượng đến Kinh Hồng điện tâm tình nàng phải tốt đâu? Hoàng thượng gần đây lần lượt thị tẩm các phi tần mới tới, A Uyển đâu phải là biết đâu. Nhóm phi tần mới có đến hơn mười vị, đều là quý nữ của các trọng thần trong triều đình, nếu hoàng thượng cứ sủng hạnh mãi mình Ôn Uyển nàng, đem gạt nhóm quý nhân này triều các trọng thần kia có thể vui được sao?

      Mà nếu Hoàng thượng chỉ sủng hạnh mình nàng tới mấy tháng liền nàng chẳng phải mang danh “hồng nhan họa thủy” hay sao? chừng còn bị đem ra xử tử ấy chứ.

      Hoàng thượng lần này sủng hạnh nàng, A Uyển cũng hẳn thở phào nhõm, cái gọi là ‘vật cực tất phản’ (vật tốt quá gây tác hại), trước A Uyển còn nghĩ tới, nếu Hoàng thượng vẫn liên tiếp lật bài tử của nàng, A Uyển giả bệnh nửa tháng. Suy cho cùng trước kia nàng chiếm Hoàng thượng lâu như thế, cứ như vậy đúng là muốn tìm đường chết. Nhưng ngờ, A Uyển giả bộ bệnh lại thực bị bệnh , Hoàng thượng tuy là có đến xem qua vài lần nhưng chưa từng qua đêm.

      Hoàng thượng tại sủng hạnh các quý nhân khác cũng là hợp tình hợp lý, chính là bây giờ còn có người giống như A Uyển, chiếm sủng những chín ngày liên tiếp, thoạt nhìn chung quy vẫn kém A Uyển. Mặc dù gần đây Hoàng thượng có tới Kinh Hồng điện nhưng A Uyển vẫn cần phải lo lắng.

      “Thanh Sam, ngươi liền thông báo với mọi người, chủ tử ta tâm tình rất tốt, bảo bọn họ làm tốt phận là được. Hoàng thượng đến ta liền chờ, Hoàng thượng đến ta cũng có thể sống tốt, cần lo lắng chuyện đó. Chỉ cần đối với chủ tử ta toàn lực trung thành là được.” A Uyển chậm rãi mở miệng , những lời này vốn nên , nhưng A Uyển cảm thấy nhóm cung nhân ngừng phỏng đoán tâm tư nàng, làm việc dễ xảy ra sơ suất, nghĩ đến vẫn là báo phen cho thỏa đáng.

      _Hết chương 20_
      tart_trung, thư hồ, fujjko4 others thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 21: Tình cờ gặp Châu tần

      Bởi vì hoàng thượng bắt đầu sủng hạnh phi tần trong hậu cung, do đó việc A Uyển liên tục được thị tẩm đưa tới những ánh mắt quan tâm cao độ tản ít, nhưng vẫn có người cố ý tìm A Uyển gây phiền toái, dù sao tất cả mọi người đều căn cơ chưa ổn, mà những lão nhân trong cung lại là người thường thành tinh, nếu phải mười phần nắm chắc đâu chịu ra tay.
      Nhưng mà dẫu sao cũng có trí nhớ lâu những nhân vật hàng ngày thích gây ,tỉ như khi A Uyển dạo chơi đụng phải vị Châu tần này, Châu tần chính là vị Chu tú nữ kia. Dù sao cũng là muội muội ruột của hoàng hậu nương, ở nơi này có núi dựa lớn, mặc dù đối với nhóm phi tần có gì đó nghe hay, mọi người cũng nhường nhịn, có ai muốn lúc này làm quá lên với hoàng hậu nương nương chứ? (Lina: hai chị em cùng lấy ông chồng -__- thấy ớn)
      Châu tần này cũng phải hoàn toàn có đầu óc, những phi tần địa vị cao nàng tất nhiên gây chuyện, nhưng những phi tần mới vào cung phân vị thấp mà lại được thị tẩm có vị nào chưa được nàng ta tra tấn qua, chỉ là tất cả mọi người đều chịu đựng mà thôi. Hoàng hậu nương nương tất nhiên biết nhưng khuyên cũng được, vả lại vẫn chưa có đại gì, liền cũng nhắm mắt cho qua.
      Châu tần này càng có chút kiêng kỵ gì, lúc A Uyển du viên chẳng qua là tâm huyết dâng trào muốn hái chút hoa trở về, để cho Thanh Sam đưa cho chị em tốt kia làm chút bánh điểm tâm để ăn, ai ngờ lại đụng phải vị ôn thần này.
      Mặc dù cũng biết người này đến có ý tốt nhưng thể diện của A Uyển chưa bao giờ nguyện bị người khác bắt được chỗ sai, lễ nghi chu toàn thỉnh an xong liền định cáo từ Châu tần này, A Uyển sợ nàng ta nhưng lại sợ hoàng hậu phía sau nàng ta nha, thể trêu vào nàng còn trốn thoát sao?
      Chỉ là Châu tần có ý muốn buông tha nàng, lúc trước khi Uyển quý nhân liên tục chiếm cứ hoàng thượng nàng muốn đến áp chế dáng vẻ liêu ngạo bệ vệ của Uyển quý nhân này, nhưng mà tỷ tỷ mực ngăn cản nàng cho nàng gây phiền toái với Uyển quý nhân. giờ nhìn Uyển quý nhân này thánh sủng thể so với lúc trước, nàng dĩ nhiên phải ”trông nom” Uyển quý nhân chút.
      Tâm lý hoạt động lần này nếu bị A Uyển biết, A Uyển nhất định phải ngửa mặt lên trời thét dài: Đại tỷ, ngươi chỗ nào thấy ta bá chiếm hoàng thượng? Chỗ nào nhìn ra dáng vẻ kiêu ngạo oai vệ của ta? Đại tỷ ngươi có cần nhìn lại mắt mình chút hay ?
      Châu tần vốn muốn tìm A Uyển gây phiền toái, đâu chịu để cho nàng dễ dàng: ”Uyển quý nhân có phải là cảm thấy bản tần hung thần ác sát, chịu cùng bản tần trò chuyện?”
      Châu tần nương nương ngài dáng vẻ ta đến để tra tấn ngươi phải là hung thần ác sát chẳng lẽ lại là ôn nhu động nhu động lòng người sao?
      A Uyển cũng phát ra ý đồ của Châu tần, biết là trong chốc lát được, chỉ là theo bản năng vẫn muốn từ chối phen: ” chi vậy, Châu tần thoạt nhìn là dáng vẻ ôn nhu dễ gần, chẳng qua tì thiếp còn có chuyện trong lòng, chuyện này đành để lần sau, mong Châu tần tỷ tỷ thứ lỗi.”
      ”Cái miệng của Uyển quý nhân ngọt, trách được hoàng thượng lại thích chứ? Chỉ là nha, hôm nay bản tần chính là muốn chuyện với ngươi, ngươi xem nên làm thế nào?” Dáng vẻ Châu tần vênh váo tự đắc, bất luận dù thế nào hôm nay chính là buông tha A Uyển.
      Dù sao phân vị cũng cao hơn A Uyển, A Uyển cho dù muốn nhưng cũng phải lo ngại hoàng hậu nương nương sau lưng phải sao? Tất nhiên chỉ có thể cười đáp ứng: ”Châu tần tỷ tỷ có phân phó này, đó chính là vinh hạnh của tỳ thiếp, có lẽ nào lại theo?”
      Châu tần tất nhiên là rất hài lòng với câu trả lời này, lúc ở nhà Châu tần chính là chủ nhân bá đạo hai, thích nhất là có người trái ý nàng ta, thấy A Uyển biết điều như thế mà còn khắp nơi tâng bốc nàng ta, trong lòng dĩ nhiên là dương dương đắc ý.
      Cho dù được sủng thế nào, ở trước mặt nàng ta còn phải là bộ dáng khúm núm, xem ra Uyển quý nhân này cũng có gì đặc biệt, nàng ta còn cho rằng hoàng thượng thích là dáng vẻ cường ngạnh cơ, giờ xem ra cũng chỉ được như thế, so với các nhóm phi tần trước quá mức khác biệt thôi.
      Châu tần tất nhiên là nghĩ tới nhóm phi tần kia bao gồm cả A Uyển đối với nàng ta là bộ dáng khách khí chẳng qua là xem mặt mũi của hoàng hậu nương nương mà thôi, bằng chính ngũ phẩm tần mà dám đến tận cửa gây phiền toái với phi tần phân vị cao hơn bản thân đó chính là nhịp điệu muốn chết.
      Châu tần trong lòng nghĩ như vậy, giọng điệu liền mang theo mùi vị khinh thị lãnh đạm: ”Vậy hãy tới đây .” A Uyển gì, giữa phi tần phẩm cấp khác nhau thể cạnh nhau, A Uyển chỉ có thể chậm nửa bước theo sau Châu tần, mà cách ăn mặc khi xuất môn của A Uyển lại mộc mạc, đo ở đằng sau Châu tần trang phục đẹp đẽ so sánh với nhau càng có vẻ giống như là nữ tì phục vụ.
      Châu tần biết điểm này, trong lòng càng đắc ý, liếc qua A Uyển, lại thấy dáng vẻ A Uyển khí định thần nhàn hoàn toàn bị ảnh hưởng này, trong lòng lại khó chịu: ”Nhìn cách ăn mặc của Uyển quý nhân giản dị, chẳng lẽ trong nhà có chút đồ tốt nào cho ngươi, vào cung rồi mà vẫn còn rộng lượng như vậy?”
      A Uyển chẳng qua là đơn giản ra cửa, chưa cần phải dùng tới trang phục lộng lẫy, đến trâm ngọc nặng nề đầu, tầng tầng cung trang bọc lại rất bực người, giữa trời nóng càng thể. Tuy rằng A Uyển nghĩ như vậy, nhưng những người khác lại xem thành phóng khoáng. Điều này cũng giúp cho A Uyển ngộ ra, ngày sau nếu như lại ra cửa, cho dù là vòng ở trong sân cũng được lười, cần phải ăn mặc tốt phen mới đúng.
      Hiểu ra những người này dù sao vẫn mang theo thân phận trong người tìm khuyết điểm của A Uyển, thầm quyết định xong A Uyển cười đáp: ”Gia phụ chỉ là ngũ phẩm lễ bộ lang trung, của cải tất nhiên thâm hậu như nhà của Châu tần tỷ tỷ, mà vào cung chính là người của Thiên gia, ở trong cung đầy đủ mọi thứ cũng chưa bớt tỳ thiếp cái gì.”
      đầu Châu tần trâm ngọc rực rỡ muôn vẻ, kiểu dáng mới lạ tinh xảo, nhìn giống như là ở trong cung chế tạo, vả lại Thừa Ân hầu phủ đưa Châu tần vào cung để tranh đoạt cưng chiều, về cách ăn mặc quần áo tất nhiên là tốn nhiều tâm tư. Chẳng qua đồ trang sức này tinh xảo hơn nhiều so với trong cung, chẳng phải là khoe khoang với Thiên gia hay sao?
      Châu tần hiển nhiên nghe hiểu A Uyển gần xa ám chỉ Thừa Ân Hầu phủ phần lớn tiền tài là lai lịch bất chính, chỉ cho là Uyển quý nhân tự thấy mặc cảm mà thôi, kiêu ngạo hừ tiếng liền về phía trước.
      ”Uyển quý nhân nhưng chút coi, muội dùng thủ đoạn gì có thể lôi kéo hoàng thượng được ít ngày như vậy? Bản tần cũng tò mò đấy, bằng cho bản tần, cũng để cho bản tần học chút .” Châu tần vuốt đóa hoa nở tươi đẹp liền hỏi. Nếu Uyển quý nhân này có mánh khóe gì mà lại có thể giữ chặt hoàng thượng non nửa tháng ả cũng tin.
      Hoàng thượng mấy ngày nay tuy là lần lượt đến chỗ các cung quý nhân, nhưng dù sao giống như A Uyển thị tẩm vậy, đối với người nào liên tục được lật bài tử, lật bài tử của phi tần nào đều là do hoàng hậu sửa lại con dấu mới làm sổ, do đó ai được thị tẩm mấy lần tất nhiên là biết. Nhưng mà hoàng thượng còn chưa đến chỗ của nàng, nàng liền thừa dịp lúc rảnh rỗi tới tìm Uyển quý nhân hỏi chút kinh nghiệm, cũng thuận tiện bới lông tìm vết.
      A Uyển cảm thấy đường về của não Châu tần khác xa người thường. Nếu như nàng ra những thủ đoạn này, Châu tần sợ là nàng lừa gạt mà bạo dạn dám dùng? Đúng là có người cho chỗ dựa liền còn cố kỵ gì nữa.
      là hơn nửa câu hợp, A Uyển vẫn rất nghiêm túc đáp: ”Hồi lời Châu tần tỷ tỷ, tỳ thiếp nào có thủ đoạn gì, chẳng qua là có chút vận may thôi, so ra sao vượt qua được Châu tần tỷ tỷ.” A Uyển đáp lại lời này cũng có sai, cho dù có dùng thủ đoạn gì, có thể câu dẫn tâm hoàng thượng thương nhớ phải là dựa vào vận may sao?
      A Uyển tự nhận trong lúc trả lời bất kể là giọng điệu hay là thái độ đều tốt, đều khiêm tốn lễ độ. Chỉ là Châu tần biết sao lại lý giải thành A Uyển khoe khoang sủng ái với nàng ta, sắc mặt lập tức thay đổi.
      Chỉ vào A Uyển liền : ”Uyển quý nhân chịu lời cũng sao, ở trước mặt bản tần khoe mẽ sủng ái của hoàng thượng là ý muốn thế nào? Là cảm thấy bản tần bằng ngươi nên ở đây chế giễu bản tần sao?”
      Liên tiếp câu hỏi được thốt ra khiến A Uyển bị Châu tần dọa sợ ngây người. Mạch não ngài quả giống người thường a! Châm chọc chân chính mời tham khảo chương 14 thái độ nàng thế nào giọng điệu ra sao chuyện cùng với đám người Lâm quý tần nha? Đó mới là chế giễu a! Ngài gặp qua giọng điệu khiêm nhường mỉa mai như vậy sao?
      A Uyển hiểu được, Thừa Ân hầu phủ này điên rồi mới đưa Châu tần này vào cung tranh thủ tình cảm ? Nghe lời người ta như vậy chẳng qua là não lớn, nếu phải hoàng hậu nương nương che chở nàng ta biết chết mấy lần. Cũng muốn đợi A Uyển gì nữa, Châu tần chính là muốn phải bắt được sai lầm của A Uyển, ánh mắt giống như là quét ra-đa, liếc mắt cái liền nhìn thấy thị nữ sau lưng A Uyển trong tay vác giỏ đầy hoa hồng tươi mới.
      Phát ra điều này ánh mắt Châu tần lập tức phát sáng, chỉ vào giỏ kia chất vấn A Uyển: ”Thị nữ của Uyển quý nhân hiểu chuyện, từng bông hoa trong vườn này há lại có thể tùy ý hái?”
      Hoa trong cung này, tuy vốn phải có thể tùy ý ngắt, nhưng các nhóm cung phi ai mà chẳng có lúc cần sai nô tỳ hái vài bông chứ? Mặc dù có văn bản quy định ràng nhưng đây là chuyện ước định mà thành, A Uyển cảm thấy Châu tần đúng là thành to.
      ”Châu tần tỷ tỷ hiểu lầm, hoa này là tỳ thiếp để cho nàng hái, vả lại tỳ thiếp cũng hái bông đẹp nhất, có lẽ làm chậm trễ các tỷ muội hái hoa mà.” A Uyển biết Châu tần thêu dệt chuyện, nhưng đề tài câu chuyện trước mặt nàng lại nhắm vào thị nữ thiếp thân của mình. Ở trước mặt nàng làm khó dễ người của nàng, A Uyển cũng thể nhẫn nhịn.
      Châu tần nhướng lông mày, tầm mắt chuyển hướng về A Uyển, tiếng ”A” cuối dâng cao: ”Uyển quý nhân cũng là, từng ngọn cây cọng cỏ trong cung này há lại có thể tùy ý di chuyển? Chắc khi vào cung chỉ để ý làm thế nào để mị hoặc hoàng thượng chứ gì? Mà ngay cả cung quy cũng chưa từng tỉ mỉ học thấu?”
      Lần này ra lời châm chọc, A Uyển khỏi cười lạnh, tuy rằng nàng thích lôi chuyện cũ ra, nhưng nếu luận cung quy, Châu tần chắc là học càng được giỏi ? Dù A Uyển nàng cung quy học giỏi chăng nữa, cũng chưa từng khi thân là tú nữ lại muốn ngự hoa viên cùng hoàng thượng tài tử giai nhân ngẫu nhiên gặp mặt phải sao?
      như thế A Uyển cảm thấy cần nhẫn nhịn tiếp nữa, dẫu cho hoàng hậu phạt nàng thế nào, ức hiếp đến tận mức này nếu còn nhịn tiếp A Uyển sợ mình bị nội thương mất.
      Ngay sau đó khóe miệng cong lên trào phúng cái, nhàng hướng Châu tần hành lễ: ”Châu tần tỷ tỷ như vậy, tỳ thiếp thực quá sợ hãi, việc học tập cung quy, tỳ thiếp cho dù giơ roi giục ngựa cũng đuổi kịp Châu tần tỷ tỷ.”

      —Hết chương 21—
      Last edited: 4/2/15
      tart_trung, huyenlaw68, thư hồ6 others thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 22
      https://nguyettichlau.wordpress.com/2015/01/09/lam-sung-phi-nhu-the-nao-chuong-22/
      CHƯƠNG 23
      https://nguyettichlau.wordpress.com/2015/01/12/lam-sung-phi-nhu-the-nao-chuong-23/

      Chương 24: Tính toán của hoàng thượng

      Bây giờ là Uyển tần A Uyển rốt cuộc cũng thoát khỏi thời kỳ bộ thỉnh an, có kiệu của mình đưa . Chính ngũ phẩm tần vị chính là phân vị ranh giới. Từ phân vị chính ngũ phẩm tần trở lên mặc dù bằng tòng nhị phẩm có đồ nghi trượng cùng kiệu của riêng mình, nhưng so với dưới chính ngũ phẩm tốt hơn rất nhiều.
      Hậu cung tính là nhưng các phi tần trước khi đến Khôn Ninh cung thỉnh an biết được việc A Uyển tấn thăng tần vị. Lại liên tưởng đến chuyện hôm qua, ràng là hai người đối chọi gay gắt, mà vị trước đó địa vị cao bây giờ còn chưa được thị tẩm, vị khác thoạt nhìn có chút khuyết điểm nhưng lại được bầu bạn du hồ, tức ngay hôm sau thăng chức tần vị, người sáng suốt vừa nhìn, cao thấp được thiết lập.
      Khi Bạch Lộ đỡ A Uyển xuống kiệu, vừa đúng lúc chạm phải kiệu Châu tần ngồi, đúng là ứng với câu ” phải oan gia đụng mặt”, A Uyển rất nhanh phản ứng kịp, cười hời hợt với Châu tần, coi như như là lễ gặp mặt.
      Châu tần cũng biết phân vị A Uyển được tấn chức, lúc này thể lấy phân vị đè người được. Nét mặc hơi cứng nhắc gật đầu với A Uyển xong liền đầu bước vào trong điện.
      Chủ điện Khôn Ninh cung mọi ngày đều giống nhau, sớm có phi tần ngồi sẵn ở trong điện tốp năm tốp ba trò chuyện, thấy Châu tần cùng A Uyển chân trước chân sau vào điện đều liếc nhìn, biểu tình mặt cũng chuyển thành chờ xem kịch vui.
      A Uyển tấn thăng tần vị, chỗ ngồi khi thỉnh an tất nhiên cũng có thay đổi, giờ Châu tần cùng A Uyển đều có phong hào tần vị, biết người ngồi trước là Châu tần hay Uyển tần. bên là Châu tần có hoàng hậu nương nương làm chỗ dựa, mà bên còn lại là Uyển tần hoàng thượng mới tấn phong, mà Châu tần này luôn luôn là người buông tha, hai vị này nếu làm ầm ĩ có trò vui để nhìn rồi.
      Chúng phi tần đều là bộ dáng trông ngóng chờ đợi được gặt hái trò hay, mà biểu của hai vị diễn viên quả làm cho các nàng trợn mắt há mồm, làm người khác khó hiểu nhất chính là Châu tần. Lúc còn chưa ngồi xuống, Châu tần liền ôn ngôn uyển ngữ (lời mềm ) với A Uyển: ”Uyển tần muội muội hãy ngồi ở ta .”
      câu này thế nhưng lại ngoài dự liệu của tất cả mọi người, dựa vào tính tình của Châu tần kia phải là nên trực tiếp ngồi ở phía trước sau đó lời chua ngoa chèn ép Uyển tần mấy câu sao? Đây là tình huống gì vậy?
      A Uyển tất nhiên cũng ngờ rằng Châu tần lại phản ứng như vậy, bản thân vốn chuẩn bị tốt trước trận chiến, kết quả đối phương đột nhiên phóng ra thiện ý, bộ dạng này nên giải thích thế nào? A Uyển càng cầm chắc trong hồ lô của Châu tần có thuốc gì, chỉ là trong tiềm thức luôn có tâm đề phòng với Châu tần A Uyển rất nhanh lấy lại tinh thần.
      ”Sao Châu tần tỷ tỷ vẫn còn thích giỡn như ngày hôm qua vậy, tư lịch ở tần vị của tỷ tỷ tất nhiên là lâu hơn ta nhiều, tỷ tỷ ngồi ở mới hợp lý.” A Uyển bất động thanh sắc đẩy lời này trở về, tính nết người trong vòng đêm chuyển biến lớn như vậy, khó đảm bảo sau lưng mưu dương mưu gì.
      Tuy bị A Uyển khước từ nhưng Châu tần vẫn chưa buông tha cho, vẫn như cũ muốn A Uyển ngồi lên đằng trước: ”Lời tuy là thế, nhưng hời gian muội muội hầu hạ hoàng thượng chẳng phải là lâu hơn ta sao? Muội muội đừng từ chối, chẳng lẽ muội muội vẫn để ý tỷ tỷ hôm qua ở trong vườn đùa với muội?”
      Lời luận lần này vừa ra, phản ứng đầu tiên của A Uyển đó là nhất định đêm qua Châu tần này bị hoàng hậu nương nương chỉ điểm hồi lâu . Dựa vào tính nết cùng lòng dạ của Châu tần, lời như vậy tuyệt đối có khả năng xuất trong đầu nàng ta.
      Châu tần còn chưa thị tẩm, theo lý thuyết A Uyển ngồi trước Châu tần cũng là hợp quy củ, chỉ là càng dốc sức phô bày ra bộ dáng phải bắt tay giảng hòa, A Uyển liền cảm thấy chuyện sau lưng càng đơn giản. Nhưng nhìn Châu tần ngôn ngữ tuy hiền lành, biểu cảm lại khống chế được tự nhiên, A Uyển tất phớt lờ.
      A Uyển cũng chờ Châu tần gì nữa, tới gần chỗ ngồi ở dưới ngồi xuống, vẫn là dáng vẻ vô hại quay về phía Châu tần: ”Đây là chi vậy? Tỷ tỷ cần khiêm tốn, cuộc sống còn dài mà, ngồi chỗ nào chả giống nhau, tỷ tỷ cần khách sáo với muội muội, hãy ngồi xuống .”
      A Uyển tỏ thái độ như thế, cũng ngồi xuống, những lời làm khó lúc trước của Châu tần giờ dù gì cũng ném ra sau đầu, trong mắt lên vẻ đắc ý, khóe miệng ngoài cười nhưng trong cười cũng cong hơn so với trước. Nếu Uyển tần này thức thời như thế, vậy cũng đưa đẩy quá mức, nàng muốn nhưng phải là bản thân chưa , cũng thể tự oán chính mình.
      Châu tần nghĩ như thế liền trực tiếp thẳng tới chỗ bên cạnh A Uyển yên tâm thoải mái ngồi xuống. Đêm qua sau khi tỷ tỷ biết được việc ở hoa viên, liền chuẩn bị quà tặng đưa tới Kinh Hồng điện, Châu tần tất nhiên là khó hiểu hành động này của tỷ tỷ, sau khí tùy tiện hỏi, hoàng hậu thở dài cũng gì nhiều nữa, chỉ là Uyển quý nhân lúc trước được hoàng thượng liên tiếp sủng hạnh, sao có thể có chút bản lĩnh?
      Tiện thể cũng dặn dò nàng trước khi chưa được thị tẩm nhất định nên xảy ra xung đột với nhóm phi tần hậu cung, đặc biệt là Ôn Uyển lúc trước liên tục được thị tẩm, bình tĩnh đừng lại chính diện giao phong với nàng ta, tránh lưu lại ấn tượng xấu cho hoàng thượng.
      Châu tần đương nhiên cho là đúng, nhưng sáng sớm biết được biết được tin Uyển quý nhân thăng chức tần vị xong, hoàng hậu lại phái người đến tẩm cung của nàng nhiều lần căn dặn hôm nay nhất định phải chúng sống với Uyển tần tốt, mà lúc thỉnh an thấy Uyển tần phải nhường lại vị trí cho nàng ta, tránh để vì việc này mà xảy ra tranh chấp với Uyển tần.
      Hoàng hậu tỷ tỷ ngàn căn vạn dặn lại mang theo đe dọa, Châu tần tất nhiên là dám cãi lời. Châu tần cảm thấy điều mình có thể làm cũng làm, Uyển tần cảm kích nàng cũng có cách nào phải sao? Châu tần cảm thấy bản thân mình vẫn hoàn thành rất viên mãn nhiệm vụ hoàng hậu giao cho.
      Chúng phi tần vốn ôm tâm tình xem kịch vui chờ hai vị này làm ầm ĩ phen, nghĩ tới hai vị diễn viên này đều diễn xuất theo kịch bản, trong mắt mọi người ai ai cũng lên vẻ mặt thất vọng. Chờ diễn viên ngồi vào chỗ của mình, mỗi người liền tự tán dóc lại.
      Khi hoàng hậu xuất , sau khi cùng các phi tần chuyện phiếm lúc, Hiền phi nương nương mới khoan thai chậm rãi đến, mà mặt Hiền phi cũng có biểu cảm nào dư thừa, chỉ nhàn nhạt thỉnh an hoàng hậu: ”Hoàng hậu nương nương vạn phúc kim an, buổi sáng hôm nay thần thiếp thức dậy cảm thấy thân mình quá thoải mái cho nên đến chậm, mong hoàng hậu nương nương thứ lỗi.”
      Biểu của hoàng hậu dĩ nhiên hiền đức rộng lượng: ”Thỉnh an này cũng quá nghiêm trọng, nhìn sắc mặt Hiền phi cũng tốt, nếu thân mình thoải mái phái người tới tiếng là được, vẫn là thân thể quan trọng hơn.”
      Hiền phi mặn nhạt đáp lại liền ngồi vào chỗ dưới hoàng hậu. Hoàng hậu cũng quản thái độ này của Hiền phi là thế nào, tầm mắt liền quét qua A Uyển. A Uyển ngẩng đầu liền đụng phải ánh mắt đầy hàm ý của hoàng hậu: ”Uyển tần hôm nay thăng vị phân, bổn cũng cũng có thứ gì tốt tặng cho ngươi, cây trâm này là phen tâm ý của bổn cung, mai sau vẫn cần hầu hạ hoàng thượng tốt mới phải.”
      Dứt lời, thị nữ Liên Nguyệt liền cầm cây trâm đưa tới trước mặt A Uyển, A Uyển tinh tế nhìn cái, là kim phượng trâm khảm bảo thạch (cái này ta ko chắc lắm, dốt khoản dịch dọt mấy cái đồ trang sức này lắm). Với phân vị giờ của A Uyển thể đeo trâm kiểu phượng được, hoàng hậu cố ý vậy là muốn châm biếm mình, vì cái gì chắc là Châu tần bên cạnh nàng .
      A Uyển đứng dậy tạ lễ, đáp: ”Tạ ơn hoàng hậu nương nương ban cho.”
      Chỉ cần Châu tần chọc đến nàng, nàng tất nhiên rảnh rối gây phiền toái với Châu tần, nhưng trong lòng A Uyển lại thấy có chút buồn cười, nếu như Châu tần vẫn nhớ lâu như vậy, trêu chọc thị phi khắp nơi, hoàng hậu còn có thể che chở Châu tần được bao lâu?
      Mà hoàng hậu nhiều năm có con, vậy Châu tần này vào cung cũng là vì sinh hạ con nối dòng huyết mạch cho Thừa Ân hầu. Nếu Châu tần mang bầu, sinh hạ con nối dòng xong, hoàng hậu còn có thể giữ lại nàng sao? Trước mắt bảo vệ như vậy chẳng qua là Châu tần vẫn chưa đạt được thứ bản thân cần mà thôi, A Uyển trái lại tò mò đến lúc đó tỷ muội tình thâm sâu đến thế nào đây.

      ***

      Hoàng thượng cưỡi con ngựa Trục Phong của mình chạy khoảng nửa canh giờ mới xuống ngựa, mã quan ở bên lập tức tiến lên dắt Trục Phong, còn Lý Đắc Nhàn bưng khăn lông ướt để hoàng thượng lau tay, lại đưa trà ngon ngâm trước đó lên.
      Hoàng thượng uống hớp, ngay sau đó hỏi Lý Đắc Nhàn: ”Hôm nay Uyển tần thỉnh an, Châu tần kia có làm ầm ĩ?” Hoàng thượng đột nhiên tấn phong A Uyển phải chỉ đơn thuần bởi thích A Uyển, chẳng qua là mượn việc tấn phong A Uyển muốn lôi ra những chuyện Châu tần làm ầm ĩ, bản thân tìm được lý do tốt vứt xa đến Thiên điện .
      Đối với Châu tần này hoàng thượng thực cực kỳ ghét cay ghét đắng, trừ Châu tần xuất thân bên ngoài là phủ Thừa Ân Hầu ra, quan trọng hơn là nàng ta đầu óc giống như bao cỏ cùng tính nết làm cho người khác thể sinh ra thiện cảm. Lúc mới chỉ là tú nữ lại dám ngự hoa viên câu dẫn mình, khi đó nên khiến nàng ta phải xuất cung .
      Nhưng vây cánh Thừa Ân Hầu cấu kết cầu tình, mà hoàng hậu lại đau khổ cầu xin, vướng việc này mình mới lưu nàng ta lại, bọn họ nghĩ gì bản thân còn biết sao? Chỉ là vị hoàng đế này là quyết cho phép đứa nỏ có quan hệ với phủ Thừa Ân Hầu lên ngôi, cho nên cũng định để nữ nhân xuất thân từ phủ Thừa Ân Hầu sinh hạ đứa .
      Tướng mạo của Châu tần, chẳng qua là vẻ hào nhoáng bên ngoài, hoàng đế ngay cả công tác gọi thị tẩm ngoài mặt cũng muốn, Thừa Ân Hầu ở trong triều liền tạo áp lực, nhiều lần muốn tìm cớ giải quyết Châu tần, thế nhưng hoàng hậu bảo hộ quá tốt.
      Biết được tình huống A Uyển cùng Châu tần ở trong vườn thủy hỏa bất dung (như nước với lửa), hoàng đế lần này liền thăng phân vị A Uyển, tốt nhất là Châu tần có thể làm gì đó với Uyển quý nhân, lý do này chẳng phải là tự đưa tới cửa? Mọi người bây giờ đều biết Uyển tần là người được sủng ái nhất hậu cung, nếu như khiến Châu tần có biện pháp gì đó đối phó Uyển tần, cái cớ để nổi giận này cũng liền nước chảy thành sông.
      Lý Đắc Nhàn nhưng lại lắc lắc đầu: ”Hồi hoàng thượng, vẫn chưa có xung đột gì.”
      Hoàng thượng nghĩ cũng nằm trong dự liệu, dù sao hoàng hậu bảo vệ quá tốt. Bỗng nhiên suy nghĩ lại cảm thấy nếu Châu tần nhằm vào A Uyển, trong lòng hoàng thượng lại có thể lóe lên chút đành lòng, nhưng rất nhanh liền bị ném ra sau đầu.

      —Hết chương 24—

      tart_trung, Phương LăngHình Ưu thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Editor: Lina Lê

      Nguồn: Nguyệt Tịch Lâu

      Chương 25: Yết kiến thái hậu

      Sau khi tấn vị cuộc sống của A Uyển cũng khác gì lúc trước, vẫn là mỗi ngày uống thuốc đại bổ Bạch Lộ đun nấu, cùng Thanh Sam nghiên cứu làm cách nào chế ra được điểm tâm mới lạ để ăn, thỉnh thoảng được hoàng thượng triệu bầu bạn hoặc thị tẩm.


      A Uyển vẫn như mọi ngày tới Khôn Ninh cung thỉnh an, hoàng hậu lại ngoài dự liệu tới sớm hơn.(NGuồn: Nguyệt Tịch Lâu) Khi A Uyển tiến vào trong điện, phần lớn phi tần sớm tập hợp đông đủ, A Uyển hoài nghi liệu có phải mình nhớ lộn giờ ?


      Thấy Uyển tần tiến vào, hoàng hậu ngừng trò chuyện cùng vị phi tần, cười với A Uyển: ”Uyển tần tới rồi, chúng tỷ muội chỉ còn chờ mình muội.”


      A Uyển rất nghi hoặc, nhìn quanh vòng cũng phát ràng chẳng phải còn có số phi tần chưa tới sao? Chần chừ, A Uyển phát tụ tập ở trong điện đều là phi tần từ chính ngũ phẩm trở lên, nếu như vậy bản thân còn phải là đến trễ nhất sao?


      Trò diễn kịch này làm A Uyển khá tâm đắc. Mặc dù biết có đại gì khiến chúng phi tần đến thỉnh an sớm trước giờ nhưng lời này của hoàng hậu dường như cố ý ám chỉ A Uyển đến chậm, mà còn để cho chúng tần phi chờ mình chẳng phải là hiềm nghi thị sủng sinh kiêu sao?(Nguồn: Nguyệt Tịch Lâu) A Uyển liền dâng lên nụ cười, hướng hoàng hậu hành lễ: ”Là tần thiếp đến chậm, mong hoàng hậu nương nương thứ lỗi.”


      Hoàng hậu trước mặt chúng phi tần luôn làm việc cẩn thận, giơ tay lên chặn A Uyển: ”Bổn cung đâu có ý trách cứ ngươi, hôm nay chúng tỷ muội tới sớm hơn so với ngày thường, muội cũng tính là chậm.”


      Những lời này của hoàng hậu xem như giải vây thay A Uyển, móng vuốt này vừa thả ra A Uyển cũng biết ý muốn lần này của hoàng hậu lần này là thế nào, nhưng mà diễn kịch phải đóng cho xong toàn bộ, quăng cho hoàng hậu ánh mắt cảm kích: ”Tần thiếp đa tạ hoàng hậu nương nương lượng thứ.”


      Sau khi A Uyển đáp xong, hoàng hậu lại hiền đức đại độ trước sau như mỉm cười gật đầu, độ cong khóe miệng dường như trải qua đo lường chuẩn xác, vị trí mỗi lần nhếch lên chưa từng thay đổi.


      ”Nếu Uyển tần tới rồi, vậy chúng ta hãy tới Từ Ninh cung thôi.” Từ Ninh cung? Đó là tẩm cung của thái hậu nương nương.


      A Uyển lần này mới tỉnh hồn lại, vốn là thái hậu bế quan niệm Phật xuất quan, lúc tuyển tú thái hậu tham dự, có lẽ giờ cầu gặp mặt những phi tần tân tấn các nàng chút cũng phải chuyện kỳ quái. Mà cung quy Đại Tề chính là chỉ có phi tần ngũ phẩm mới có tư cách thỉnh an thái hậu, cuối cùng A Uyển cũng hiểu được vì sao đến Khôn Ninh cung hôm nay đều là phi tần ngũ phẩm.


      A Uyển thầm bực bản thân là sơ ý, ngay cả tin tức quan trọng như thế lại biết đến, thời gian gần đây thực quá thanh thản, cảm giác nguy cơ mắt xem sáu đường tai nghe tám hướng lại bị nuôi thành bại hoại rất nhiều, nếu phải hoàng hậu là đến Từ Ninh cung, mình còn biết lần này muốn làm gì đâu.


      Khi theo đuôi đội quân lớn bộ tới Từ Ninh cung, A Uyển liền vẫy tay ra hiệu cho Bạch Lộ, sau khi thầm phen, lâu sau thái giám Tiểu Lộ Tử liền thoát khỏi đội quân lớn này.


      May mà Từ Ninh cung cách Khôn Ninh cung tính là xa, mà bộ đến thỉnh an thái hậu còn có thể trò chuyện với thái hậu biểu đạt hiếu tâm, chúng phi tần tất nhiên là cam tâm tình nguyện tới.


      Từ Ninh cung hùng vĩ hoa lệ, khác Khôn Ninh cung khắp nơi lộ ra vẻ tôn quý, tiến vào Từ Ninh cung khiến người ta cảm thấy, chí ít là A Uyển cảm thấy Từ Ninh cung này có thể là mọi chốn lộ ra xa hoa khiêm tốn, trong lúc nhất thời Từ Ninh cung ra so với những cung điện khác trong cung càng có hơi thở hoa lệ hơn nhiều.


      Trong điện Từ Ninh cung bài trí đơn giản nhưng mọi thứ đều là tinh phẩm. Lớn là thảm gấm dệt Ba Tư phủ kín khắp điện, là đồ cổ bày biện giá, từ đó có thể thấy được hoàng thượng kính vị thái hậu này đến nhường nào.


      Bước vào Từ Ninh cung, thái hậu ngồi tại vị trí cao nhất, chúng phi tần theo thứ tự xếp hàng, cùng hoàng hậu nương nương đầu thỉnh an thái hậu. Sau khi được cho phép, chúng phi tần mỗi người ngồi vào vị trí, A Uyển giậm chân tại phần đuôi chính ngũ phẩm, chỗ ngồi tất nhiên là ở sát cuối.


      Chỉ là phi tần hậu cung thực tính là nhiều, phi tần chính ngũ phẩm chỉ hơn mười vị, hoàng hậu cùng thái hậu dáng vẻ mẹ chồng nàng dâu hài hòa trò chuyện, phi tần trong điện đều có thể nghe được.


      Nhưng mà hai vị Boss cấp chuyện, ngoại trừ hai vị phi cùng ba vị lão nhân trong cung ngẫu nhiên chêm vào điều hòa phen, phi tần còn lại đều duy trì phẩm chất im lặng là vàng cao quý, A Uyển cũng ngoại lệ.


      Nhưng ánh mắt trộm liếc vị thái hậu ngồi ngay ngắn ở vị trí đầu vài lần, thái hậu xem chừng là hơn bốn mươi tuổi, dấu vết năm tháng lưu lại mặt bà làm cho bà ra vẻ già nua, mà làn da thái hậu được bảo dưỡng vô cùng tốt, nhìn qua giống người phải chung đụng vói khó khăn. Vả lại Tống ma ma qua, tính nết của thái hậu người quả ôn hòa độ lượng, tất làm khó phi tần.


      Hoàng hậu ngồi bên cạnh thái hậu, dáng vẻ nàng dâu dịu dàng hiền lương: ”Mẫu hậu mấy ngày nay dốc lòng lễ Phật, nhìn thực có chút hao gầy, thần thiếp nhìn cũng còn có tư vị gì.”


      ”Hoàng hậu ngay cả chuyện cũng ngọt, ai gia lễ Phật còn phải là vì hoàng đế, chỉ cần con nối dòng hoàng đế thuận lợi, ai gia hao gầy chút cũng có gì ngại.” Thái hậu tất nhiên là cười . Con nối dòng của hoàng đế thời gian qua sung túc, đến nay còn chưa có hoàng tử sinh ra xác thực trở thành tâm bệnh của thái hậu.


      Hoàng hậu nghe được những lời này của thái hậu, nét mặt thay đổi thành xấu hổ chịu nổi: ”Làm phiền mẫu hậu lo lắng, là thần thiếp phải.”


      Thái hậu đương nhiên biết thành hôn nhiều năm mà chưa từng có thai, áp lực trong lòng hoàng hậu tất nhiên lớn hơn so với người ngoài, liền vỗ tay hoàng hậu an ủi: ”Việc này hoàng hậu cũng muốn, ai gia tất nhiên là hiểu được nỗi đau của hoàng hậu, chuyện này nào có thể trách hoàng hậu chứ.”


      ”Xin mẫu hậu giải sầu mới phải, mấy tháng trước khi tuyển tú mẫu hậu bế quan niệm Phật, có lẽ còn chưa nhìn qua nhóm phi tần mới tiến cung, hôm nay thần thiếp liền dẫn các nàng đến bái kiến người.” Vẻ mặt hoàng hậu rất nhanh lại thay đổi, nhanh chóng lảng sang chuyện khác.


      Thái hậu chưa tới trình độ mắt mờ, ánh mắt chuyển sang theo dõi mười mấy vị phi tần ngồi bên dưới, phần lớn là tuổi trẻ mỹ mạo, dáng dấp rất có khí phách , nghĩ đến người các nàng còn gánh vác trách nhiệm sinh hạ con nối dòng, thái hậu nhìn cũng thuận mắt hơn.


      Thấy thái hậu vừa lòng gật đầu, hoàng hậu lại : ” bằng để cho các nàng tự giới thiệu phen, để cho mẫu hậu nhận người chút, mẫu hậu để cho thần thiếp chủ trì tuyển tú, lúc này dù sao cũng nên biết thần thiếp làm ăn ra sao chứ?”


      Thái hậu mang theo ý cười liếc hoàng hậu cái, : ”Nhìn diện mạo liền biết hoàng hậu dụng tâm, còn trêu ghẹo đưa ai gia đến, thôi, lâu trong cung chưa từng có người mới vào, để các nàng giới thiệu chút cũng tốt, lão thái bà ai gia này cũng dính chút tinh thần phấn chấn của các nương.”


      Lời này vừa ra các vị phi tần tân tấn đều xoa tay, muốn hung hăng biểu phen, gắng giành được thích của thái hậu, dù sao hoàng thượng hiếu thuận cũng phải là bí mật, được thái hậu mến, ít nhất cũng có thể làm cho hoàng thượng coi trọng chút phải sao?


      Hoàng hậu liền để cho phân vị cao nhất trong nhóm phi tần tân tấn Trầm chiêu viện bắt đầu trước, chỉ thấy thiếu nữ mặt trứng ngỗng mặc cung trang màu thủy lam đứng dậy, dáng dấp này tròn tròn nhuận nhuận rất có phúc khí, thanh khi mở miệng cũng dễ nghe, mang theo mềm mại đặc hữu của người con phương Nam: "Thần thiếp Trầm chiêu viện tham kiến thái hậu nương nương, thái hậu nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế, thần tiếp tên là Trầm Tích Nam, phụ thân là Định Nam vương."

      Thái hậu nhìn thấy nũ tử dáng vẻ mượt mà khỏe mạnh, rất là vừa lòng gật đầu: "Ừ, người tốt."

      Nhóm phi tần kế tiếp đều theo thứ tự giới thiệu bản thân, nhưng cũng quá mới mẻ, khi tới phiên A Uyển thái hậu nhưng lại nhìn cẩn thận . Tuy là bà bế quan niệm Phật nhưng tin đứa con trai liên tục mấy ngày sủng hạnh nữ nhân bà cũng có biết.

      Nhìn kỹ A Uyển nhưng cảm thấy tướng mạo nàng ta có gì xinh đẹp diễm lệ, so với mấy vị trước đều bằng, vóc người tinh tế nhu nhược, con trai mình chẳng nhẽ lại thích như vậy?

      A Uyển tất nhiên cũng cung kính hành lễ với thái hậu: "Thần thiếp Uyển tần tham kiến thái hậu, thái hậu vạn phúc kim an, tần thiếp bản mệnh Ôn Uyển, phụ thân là lễ bộ lang trung." đến đây A Uyển trái lại có ý định dừng lại như những phi tần bình thường khác, tiếp: "Tần thiếp từng nghe đến thái hậu nương nương, tần thiếp ngày thường cũng đọc qua chút kinh. vì tĩnh tâm còn sao chép lại chút, biết được thỉnh an thái hậu, tần thiếp liền đem kinh Phật mình sao chép mang theo, kính xin thái hậu nương nương chỉ điểm ít."

      A Uyển lại lần nữa giành được chú ý của tất cả mọi người trong điện, chẳng ai ngờ rằng A Uyển lại "xuất kỳ bất ý" (hành động khi người ta đề phòng), chuẩn bị đầy đủ hết như thế, lại hoàn toàn biết kinh Phật này là A Uyển vừa mới sai Tiểu Lộ Tử cước bộ nhanh chóng trở về tẩm điện mang tới.

      Cái gọi là hợp ý chính là như thế, A Uyển cảm thấy nếu muốn được thái hậu coi trọng, bản thân mình phải cần hạ công phu với sở thích của thái hậu mới được. Ngày thường lúc nhàn hạ A Uyển liền sao chép kinh Phật, là vì viết chữ tĩnh tâm thứ hai là vì cầu phúc cho ông nội ở gian khác, liên tục chuẩn bị cũng chính là vì ngày hôm nay.

      Thình cầu lần này của A Uyển đa số tần phi cho rằng thái hậu đáp ứng, chẳng qua Tiểu Lộ Tử theo hầu A Uyển biết được, thái hậu cực kỳ thành kính lễ Phật, mà đối với người có tấm lòng lễ Phật giống vậy từ trước đến nay đều có chút khoan dung, thêm nữa Tống ma ma tính tình của thái hậu, A Uyển cho rằng đáng giá để đánh cuộc lần.

      Thái hậu đương nhiên cũng rất kinh ngạc lại có người đưa ra cầu đến mức này với mình, nhìn tiểu nương này tuổi chỉ tầm mười bốn mười lăm, cái tuổi như nụ hoa mềm mại yếu ớt lại đọc kinh Phật còn phải là gạt người sao?

      Thái hậu tất nhiên là đưa ra mấy vấn đề về kinh Phật, khó, A Uyển dĩ nhiên là từng việc ra giải thích của mình, biểu của A Uyển như thế lọt vào trong ánh mắt của thái hậu thoáng qua nét khác thường, cảm thấy A Uyển tần này tuổi còn mà tâm cơ lại thâm trầm, vì để lấy lòng mình mà tốn công phu đến mức ấy.

      Nhưng khi thái hậu thấy kinh Phật A Uyển sao chép, ý nghĩ này liền biến mất. Kinh Phật này phải cố ý chuẩn bị sao chép mà dáng vẻ đẹp đẽ, mà từng tờ kinh Phật từ nét chữ lộn xộn dần dần trở thành nét chữ trâm hoa thanh tú ôn hòa, có thể thấy được lời của Uyển tần vì tĩnh tâm mà sao chép kinh Phật hề giả.

      Mà kinh Phật được sao chép ở đoạn sau rất đẹp, cái gọi là nếu như có người tay chữ tốt sao chép kinh Phật, thái hậu đối với A Uyển cũng dâng lên vẻ mặt ôn hòa: "Chữ trái lại viết tốt, đối với Phật lý có giải thích của riêng mình là khó có được, đủ để thấy là cực tốt."

      câu của thái hậu chính là khẳng định Uyển tần, mọi người đều quăng đến ánh mắt đố kỵ cam lòng, nhưng A Uyển cũng mặc kệ điều đó: "Đa tạ thái hậu khích lệ, tần thiếp cũng dám nhận."

      bên hoàng hậu vẫn như cũ là dáng vẻ hiền đức rộng lượng, chỉ vào A Uyển : "Mẫu hậu nếu thích Uyển tần, chi bằng triệu nàng đến cùng bầu bạn với mẫu hậu lễ Phật cũng tốt."

      "Cũng tốt, Uyển tần, sau này nếu như ngươi có việc gì hãy đến đây bồi tiếp lão thái bà ai gia này, ngươi có bằng lòng hay ?" Thái hậu có thể nào lại biết ý của thái hậu.

      Vừa mới hỏi xong, sắc mặt hoàng hậu trong nháy mắt liền cứng ngắc, vốn định nếu thái hậu thích Uyển tần, tốt nhất là bắt A Uyển đến Từ Ninh cung này, đỡ phải làm phiền chuyện nàng an bài Châu tần, lại nghĩ rằng thái hậu lại đem quyền chủ động giao cho A Uyển.

      A Uyển được thái hậu coi trọng như vậy, tất nhiên là khẳng định đáp lại: "Có thể cùng thái hậu lễ Phật chính là vinh hạnh của tần thiếp, tần thiếp dĩ nhiên là nguyện ý."

      -Hết chương 25-
      Last edited by a moderator: 8/2/15
      tart_trung, huyenlaw68, Phương Lăng2 others thích bài này.

    5. Tuyết Liên

      Tuyết Liên Active Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      68
      A Uyển lợi hại quá :))

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :