1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Làm nữ chủ đâu có dễ - Hoa Lài (99/320)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hotaru_Misu

      Hotaru_Misu Well-Known Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      712
      Chương 83
      Trụ sở mới

      Mộ Tử Thanh lựa chọn hoàn cảnh chỗ ở cho Tô Hàm thực rất tuyệt vời.

      Đó là tòa tiểu lâu được xây bằng gỗ, có hai tầng, thanh lịch tinh xảo, nằm tại bình nguyên bên cạnh khe núi. Mới nhìn từ xa thôi mà Tô Hàm cảm thấy cực phấn khích.

      - Chỗ ta ở cách nơi này cũng xa, về phía nam chút là tới, chỗ ở của Gia Di về phía tây chút. Về sau, có chuyện gì cần hỗ trợ, ngươi sang tìm chúng ta cũng tiện.

      - Cám ơn đại sư tỷ, tình ta rất thích.

      Nhìn vùng non xanh nước biếc, Tô Hàm phi thường hài lòng.

      - Nếu như vậy, trước tiên hãy thu xếp chút, lát ta quay lại, dẫn ngươi lĩnh lệnh bài nội môn đệ tử.

      Sau khi Tô Hàm tạm biệt Mộ Tử Thanh, nàng đứng nhìn mẫu đất này, trong lòng thầm nghĩ: Sau này, đây chính là chốn dừng chân của bản thân.

      Trước khi Mộ Tử Thanh rời , nàng đưa lệnh bài thông hành của chỗ này cho Tô Hàm. Tô Hàm nghiên cứu trận pháp được thiết lập ở đây.

      Đúng là nàng mới chỉ là Kim Đan tu sĩ, bất quá nhờ phúc của Yến Hồi Chân nhân, cấp bậc của trận pháp bảo hộ nơi này, thực thấp. Cụ thể Tô Hàm nhìn ra, nhưng ước chừng phải là tứ giai trở lên.

      Như vậy cũng được, sau đợt thám hiểm tổ đội lần trước. Tô Hàm có khái niệm sơ sơ về trình độ trận pháp của mình. Tô Hàm cũng biết, cùng lắm là dính chút quang từ cấu trúc trận pháp của Minh tộc. Nếu như thực muốn làm trận pháp sư ưu tú chân chính, đường còn xa lắm a!

      Tô Hàm sắp xếp lại gian nhà. Phòng khách, phòng tắm, tu luyện thất đều tệ. Thậm chí cả linh thú thất đều chuẩn bị sẵn, hơn nữa trông có vẻ rất thoải mái, nghĩ chắc Bạch Giác thích.

      Chẳng qua về tồn tại của Bạch Giác, chắc phải báo với sư tôn tiếng. Nhớ hồi trước vụ con Tử Lôi báo, mấy Trưởng lão các môn phái chỉ vì muốn sở hữu được , xém chút nhào lên quánh nhau. Giá trị của Bạch Giác cũng thua kém là bao. Bây giờ thực lực của mình còn quá yếu, chỉ bằng mình, sợ là dễ dàng bảo vệ nó, chỉ có thể mượn sư tôn làm chỗ dựa.

      Còn chuyện bắt Bạch Giác tiếp tục ngụy trang, Tô Hàm suy nghĩ rồi. Ở mảnh đất mà Xuất Khiếu kỳ đầy đường, thường xuyên qua lại, tuyệt đối là giấu được. như vậy, trực tiếp để cho nó thân cho rồi. Tất nhiên điều kiện tiên quyết là phải có sư tôn ra sức bảo kê, như vậy mới có thể trấn áp được kẻ xấu lòng dạ tham lam.

      Mấy năm nay, Tô Hàm phiêu lưu ở bên ngoài, quen cái gì cũng đều vác ở người. tại, nhìn thấy căn nhà thuộc về mình, âu cũng nhớ tới tâm nguyện kiếp trước.

      Khi đó, Tô Hàm ở nhà bà nội, có gian phòng ngủ tới mười mét vuông. Nhét vào cái giường đơn cùng bàn học liền còn chỗ nhúc nhích. Ở ký túc xá trường học là cuộc sống tập thể, gian riêng tư gì đáng . Cố tình, Tô Hàm chính là loại người phi thường coi trọng gian cá nhân.

      Cho nên hồi đó, mục tiêu phấn đấu lớn nhất của nàng chính là tốt nghiệp xong kiếm được công tác, sau đó có căn phòng riêng cho mình. Chẳng qua, giá phòng ngừng tăng lên, làm cho người ta nản lòng thoái chí. Nhưng Tô Hàm vẫn thấy sao, cho dù tương lai ở phòng cho thuê, cũng muốn bày trí căn phòng của mình ấm áp, thoải mái.

      tại, nàng rốt cuộc có căn nhà , nơi độc nhất thuộc về nàng.

      Tiến lên, thiếu nữ!

      Tô Hàm nắm tay siết chặt, chớp mắt mười phần phấn khởi, vén tay áo lên, sau đó, múc nước lau phòng???

      Tất nhiên là phải, Tô Hàm làm cái Tịnh Trần thuật, căn phòng lập tức trơn bóng, sạch như thuở ban sơ.

      Tu tiên chính là lợi ở chỗ này, tuy có thiết bị kỹ thuật cao. Nhưng mà mấy việc như thế này đều khá tiện lợi. Tô Hàm hài lòng nhìn vòng căn phòng, bắt đầu lôi tư sản của mình từ trong trữ vật nhẫn ra.Bắt đầu tiết mục trang trí thôi!

      Chỗ này, đối diện là cái thác nước nho , sau này có chim hót, hoa thơm. À, có thể đặt cái ghế nằm, về sau mình có thể nằm ở trong này phơi nắng, nhân tiện ngắm cảnh thư giản. Chỗ này trải tấm thảm lớn, thời điểm mình muốn thả lỏng, có thể ngồi xuống ăn chút đồ ăn vặt, trái cây cũng được. Còn có chỗ này...

      Tô Hàm bận rộn lát, cơ bản thu thập xong xuôi. Sau này lại có ý tưởng gì thêm, mình bổ sung là được, dù sao nơi này liền là của nàng.

      đạo Truyền Phù bay tới, tiếng cười khoan khoái của Mộ Tử Thanh nhàng truyền ra:

      - Tiểu sư muội, sắp xếp xong chưa đó? Ta chờ ngươi ở ngoài nè.

      Tô Hàm vội vàng mở ra trận pháp, mời Mộ Tử Thanh vào trong.

      Mộ Tử Thanh phát mình mới lát, quay lại chỗ này liền thay đổi toàn diện, cũng ngạc nhiên cho mấy. Chẳng qua, khi nhìn thấy cái ghế nằm, nàng nở nụ cười. Chà chà, tiểu sư muội của nàng quả nhiên vẫn còn là đứa nha, thực biết hưởng thụ.

      - Sư tôn truyền lời, kêu ta trước tiên dẫn ngươi làm lễ bái sư chính thức, đợi lát nữa chúng ta mới lĩnh lệnh bài đệ tử.

      Tô Hàm cười đồng ý, thấy có gì khó hiểu. Chắc ban nãy do người của Tô gia tới náo loạn, tổ mẫu cùng sư tôn yên lòng cho mấy, vì vậy mới dời lễ bái sư chính thức lên đầu tiên. Đảm bảo danh phận thầy trò thành lập vững chắc, khỏi sợ bị Tô gia tới đâm xuồng bể.

      Tuy Tô Hàm cảm thấy vừa rồi mình như vậy, xem như triệt để trở mặt với Tô gia. Hẳn bọn họ lại hạ thấp bản thân, cắn mãi buông. Nhưng ai biết được Tô gia bất chợt sinh ra ác thú vị, bằng mọi giá phải kéo nàng về bên đó, xong rồi mỗi ngày hành hạ nàng cho hả dạ sao? Đề phòng vạn nhất, vẫn cứ nghe theo lời sư tôn là tốt nhất.

      Thực ra, Đường Mị Nhi từng nháo ra đống rắc rối. Dựa cách Tô gia đối xử với Tô Văn Bân và nguyên chủ mà , nếu Tô Hàm lấy góc độ của người ngoài cuộc đến xem, thấy người ta cũng có làm sai cho mấy.

      Dù sao, nhân khẩu Tô gia phải chỉ có hai mạng, mà là cả dòng tộc. Chưa kể còn có số lượng tu sĩ cấp thấp hay người phàm có linh căn, áng chừng phải hơn mấy ngàn tộc nhân. Chẳng lẽ chỉ vì cá nhân nào đó, liều mạng đánh đổi toàn bộ gia tộc, huyết tẩy toàn gia hay sao, là nghe thấy ngu chết được.

      Lớp tư tưởng từng : khi lợi ích cá nhân cùng lợi ích tập thể phát sinh xung đột, lợi ích cá nhân buộc phải nhượng bộ cho lợi ích tập thể.

      Tuy rằng Đường gia và Đỗ gia đều bày ra bộ mặt: Ta thèm tính toán. Nhưng ai biết trong lòng bọn họ thực nghĩ cái gì đâu? Tô gia vì bảo vệ sinh mạng của toàn bộ gia tộc, cho nên dè dặt cẩn thận cũng quá.

      Về mặt này, Tô Hàm phải nguyên chủ, âu cũng chẳng có oán hận gì. Ngoại trừ, về sau Tô gia bọn họ cứ cắn mãi buông, cứ thích chạy tới gây với mình.

      Thay vì Tô Hàm phân ranh giới với Tô gia. Có thể thẳng là nàng muốn vạch ranh giới với Tô Tình.

      Kiếp trước, nguyên chủ cùng Tô Tình vì ngựa đực nam chủ mà đánh nhau sứt đầu mẻ trán đến bỏ mạng. Kiếp này may mắn sống lại, Tô Tình tuyệt buông tay báo thù. Đoán chừng, lúc này báo thù trở thành tâm ma cả đời của nàng ta.

      Mà thân phận của Tô Tình là cháu ruột Tộc trưởng, kiểu gì cũng chiếm ưu thế. Càng cần phải nàng trưởng thành dưới chăm sóc của tập thể Tô gia, cảm tình tự nhiên thâm hậu.

      Ngược lại Tô Hàm, chưa tính cục diện rối rắm do bà mẹ trời đánh Đường Mị Nhi để lại. Tình sử của tổ mẫu nhà mình và tổ phụ chỗ đó cũng rất ảo lòi. Cộng thêm hắc liên hoa Nguyễn Thu còn sống sờ sờ. Căn bản đừng hòng trông đợi gì ở tổ phụ bên đó, chưa ngáng chân là vạn hạnh.

      Cho nên, Tô Hàm cho rằng, gia nhập đoàn thể Tô gia, phải lựa chọn sáng suốt. Giả sử nàng là người gan mập lại nội tâm phúc hắc. Chắc có thể đấu trận ngoài sáng, trong tối cùng đám lão hồ ly kia. Nhưng tiếc là nàng quá trì độn a, đấu trí với người ta, đâm sau lưng? Chỉ có nước chết trước!

      Tô Hàm cảm thấy thu dọn đâu vào đó, cho nên liền theo Mộ Tử Thanh, bay tới chỗ ở của Yến Hồi Chân nhân.

      Đến chỗ ở của Yến Hồi Chân nhân. Tô Hàm nhìn lên ba chữ to ‘Chung Linh điện’ nóc đại điện, rồng bay phượng múa, khóe miệng nhịn được giật giật.

      Biết là chữ Chung Linh có ý chỉ đất thiêng sinh nhân tài. Nhưng Tô Hàm vẫn cứ nhịn được nhớ tới Chung Linh trong Thiên Long Bát Bộ. Tiện đà nhớ tới tiểu đáng thương Đoàn Dự, mỗi lần gặp được nương xinh đẹp nào có duyên phận đôi chút, cuối cùng đều phát là giống nòi do cha năm đó phong lưu để lại. Nhịn được cảm thấy bi ai cho đóa hoa cúc này, tặng thêm phen nước mắt đồng tình.

      ‘Muội muội a! Vì sao các ngươi lại là muội muội của ta a?’

      ______

      Misu chế: Tiểu kịch trường ấn bản số 06

      Đoàn Dự: Muội muội a! Vì sao các ngươi lại là muội muội của ta a?

      Misu: *Khụ* Ta biết người chắc chắn phải muội muội của ngươi …

      Đoàn Dự: Là ai? Có xinh đẹp ngang ngửa thần tiên tỷ tỷ hay ?

      Misu: Đẹp, hiển nhiên rồi.

      Đoàn Dự: ??? *Mắt sáng long lanh*

      Misu: Thiên hạ đệ nhất tuấn – Mộ Dung Phục ca ca!

      Đoàn Dự: là nam!!!

      Misu: Thực ra, oan oan tương báo biết bao giờ mới dứt, thôi nam nam tương xứng mới là vương đạo, hi hi.

      Đoàn Dự: !!!
      Last edited: 15/7/18
      AELITA, Thanhbliss, Anhdva2 others thích bài này.

    2. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      đọc 1 lèo mấy chương mừng quá nàng ơi. Ngồi hóng tiếp truyện của nàng
      Hotaru_Misu thích bài này.

    3. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Ta nộp phiếu cơm dài hạn ở đây. Chủ quán xin chiếu cố cho ăn uống đừng đứt đoạn mà tội nghiệp. Thấy cơm canh hợp khẩu vị quá. Yummy!
      Hotaru_MisuTuyết Liên thích bài này.

    4. Hotaru_Misu

      Hotaru_Misu Well-Known Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      712
      Chương 84
      Chỗ dựa vững chắc

      Rảo bước lên đại điện, Tô Hàm nhanh chóng gác lại trí tưởng tượng bay xa của bản thân, ngoan ngoãn theo Mộ Tử Thanh, rồi hành lễ với Yến Hồi Chân nhân.

      - Đệ tử Mộ Tử Thanh/Tô Hàm, bái kiến sư tôn!

      - Đứng lên !

      Yến Hồi giương cằm lên hỏi Tô Hàm:

      - xem chỗ ở rồi? Có hài lòng?

      Tô Hàm nhanh chóng trả lời:

      - Đệ tử thích, phiền sư tôn lo lắng.

      Yến Hồi Chân nhân gật gật đầu, đứng dậy rời khỏi.

      - Lại đây, theo ta bái kiến lịch đại sư tổ.

      xong liền tới hậu điện, Tô Hàm lập tức đuổi theo, thời điểm ngang qua Từ Liên, Từ Liên mỉm cười nhìn nàng, nàng liền đáp lại bằng nụ cười tươi tắn.

      Bởi vì Từ Liên tiện tiến vào địa phương thờ phụng lịch đại sư tổ của Dục Tú phong, cho nên bây giờ nàng phải đứng đợi ở bên ngoài. Trông thấy khuôn mặt Tô Hàm vui vẻ tươi tắn, lòng của nàng âu cũng thấy thả lỏng ra đôi chút.

      Trước khi tới Thiên Nhất Môn, kỳ thực bản thân nàng vẫn luôn lo lắng. Thương thế của nhi tử còn chưa có tốt, bây giờ tuyệt đối thể vội vàng quay trở về Thiên Nhất Môn. Bên phía Tô Bỉnh Lâm lại càng đáng tin cậy. Tuy có Yến Hồi che chở, nhưng tranh chấp giữa đám tiểu bối, quả Yến Hồi tiện chuyện gì cũng nhúng tay, chỉ sợ về sau Tô Hàm phải chịu thiệt thòi.

      Tuy lòng đau như cắt, nhưng Từ Liên vẫn cứ cảm thấy, có trưởng thành dưới hoàn cảnh như vậy, sau này mới có thể mạnh mẽ đón sóng to gió lớn. Con đường tu tiên nhiều gập ghềnh, chông gai, các loại mưu quỷ kế, giết người đoạt bảo nhìn mãi cũng quen. Nếu ngay cả chút ấy khó khăn, Tô Hàm vác nổi, tương lai kết cục của nàng mới càng thê thảm hơn. Còn bằng sớm cho nàng thích nghi hoàn cảnh, có vấp ngã rồi tập đứng lên tiếp. Ít ra lúc này vẫn có Yến Hồi xem chừng, tới nỗi xảy ra đại họa.

      tại, trông thấy Tô Hàm lạc quan đối diện với thực tế, Từ Liên cảm thấy an tâm đôi chút. Có lẽ Tô Hàm còn , khó tránh khỏi suy nghĩ hơi đơn thuần. Quý nhất là nàng cũng ý thức được điểm ấy, luôn cố gắng học tập, như vậy mới có khả năng thành tài.



      Bên này, Tô Hàm theo Yến Hồi Chân nhân vào hậu điện. Giờ mới biết chỗ này chính là địa phương thờ phụng lịch đại tổ sư. Vậy mà tọa lạc ngay tại sau lưng hậu viện của Yến Hồi Chân nhân.

      Nhớ lại Trần tiên sinh cùng mấy vị mỹ nam. Sư tôn à, người nằm cách pho tượng của mấy vị tổ sư gia gần như vậy, ngày ngày lăn sàng đan cùng nam nhân ổn chứ?

      Đây là giới tu tiên a, chừng, mấy vị tổ sư gia còn lưu lại thần thức pho tượng để dòm chừng đồ tử đồ tôn đâu. (= _ :)

      Tô Hàm đọc rất nhiều tiểu thuyết, mấy cái kiểu chuyện quỷ dị như thế này rất hay xảy ra à nha.

      Tô Hàm đường YY sư tôn của mình, thẳng đến khi Yến Hồi Chân nhân dừng lại ở phía trước pho tượng, nàng mới tập trung tinh thần, ra vẻ nghiêm túc lắng nghe.

      - Đây là đệ nhất sư tổ, Giản đế, tuy nàng là nữ giới, nhưng cả đời kinh tài tuyệt diễm, lực áp quần hùng, tự hào vì đế.

      Tô Hàm thực hết sức kính nể, vị nữ tử lại dám xưng mình là đế, ngẫm lại khiến cho nhân sinh hào hùng. Tô Hàm nhìn vào bức tượng của nàng, nàng có khuôn mặt trái xoan, trường mi nhập tấn, khóe mắt cong lên, lại hơi híp mắt. , đây mới chỉ là pho tượngmà thôi, nhưng vừa nhìn vào cảm thấy được hơi thở sắc bén ập tới, làm cho người nhìn sinh ra lòng kính sợ, dám tiếp tục nhìn thẳng.

      - Đây là đệ nhị sư tổ, Tử Quân, nàng trầm ổn rộng lượng, giỏi tài mưu lược, chính nàng đẩy Dục Tú phong lên thời kỳ đỉnh cao nhất.

      Tô Hàm lại quỳ xuống hành lễ, từ pho tượng có thể nhìn ra, nhị đại sư tổ khí chất nội liễm, khóe miệng hơi cong lên như mỉm cười, làm cho người ta có cảm giác như mộc xuân phong.

      Quả nhiên, thường thường người nào có thuộc tính phúc hắc luôn có vẻ bề ngoài ấm áp, hiền lành, mê hoặc thế nhân.

      - Còn đây là đệ tam sư tổ, Nhan Hạ.

      Nhìn vào pho tượng trước mắt hồi, Yến Hồi mang thần sắc phức tạpnói tiếp:

      - Nàng, trầm mê tình ái, suýt nữa khiến cho truyền thừa đoạn tuyệt.

      Tô Hàm giật mình ngẩng đầu lên, nhìn pho tượng trước mặt, có thể đoán ra nữ tử trước mắt thuộc diện ôn nhu khả nhân, đôi mắt long lanh, giống như được làm từ nước, khiến cho người ta phải sinh lòng thương tiếc.

      - Tô Hàm.

      Yến Hồi Chân nhân quay nhìn nàng, nghiêm túc dặn dò:

      - Ngươi có biết, trong giới tu tiên, ràng là tư chất của nữ tu sĩ chẳng thua kém gì nam tu, nhưng vì sao cục diện vẫn cứ là dương thịnh suy? Cũng là bởi vì quá nhiều nữ tu đa sầu đa cảm, nguyện sa đọa vào tình nam nữ. Ngươi may mắn được sinh ra có tư chất cực tốt, chớ phí hoài bản thân!

      ‘Chớ phí hoài bản thân.’

      Tô Hàm nhẩm nhẩm lại câu này. Đột nhiên, nàng sực nhớ tới đoạn thời gian trước đây, bản thân suốt ngày cứ suy nghĩ vớ vẩn mà cảm thấy thực xấu hổ.

      Nàng nên sớm hiểu ra, ngoại trừ con đường duy nhất là cố gắng tu luyện, mặc may còn có thể thay đổi vận mệnh, nàng lại còn đường nào để . Vì sao còn sinh ra mấy cái ý nghĩ đáng có?*

      *Ý Tô Hàm là hồi mới cùng Tần Sách tách ra, nàng cứ hay tương tư, vui buồn thất thường.

      Tô Hàm ngẩng đầu lên, nhìn vào mắt Yến Hồi Chân nhân, nàng trịnh trọng rằng:

      - Sư tôn, đệ tử hiểu rồi.

      Yến Hồi nhướn mày, là ‘ hiểu’, chứ phải ‘ biết’. Emma, ra tiểu đồ đệ của mình có người trong lòng a! Mới mấy tuổi đầu a!

      Nàng nhịn được đánh giá kỹ tiểu thân thể của Tô Hàm từ xuống dưới lượt. Yến Hồi Chân nhân mới vứt cho Tô Hàm vẻ mặt ghét bỏ, nóithẳng:

      - Ngực ngực, mông mông, vậy mà dám học đòi người ta đương sớm?

      Rồi sau đó nàng vừa vuốt vuốt tóc mai bên tai vừa quăng cái mị nhãn phong tình vạn chủng cho Tô Hàm.

      - Chờ khi nào ngươi có được dung nhan cùng dáng người sắc nước hương trời như vi sư, vi sư chuẩn bị sẵn cho ngươi mấy tên mỹ nam cho ngươi lựa chọn, thấy sao?

      Tô Hàm: "..."

      Nhìn khuôn mặt nhắn của Tô Hàm đơ ra, Yến Hồi Chân nhân liền phì cười.

      - Thiệt thú vị!

      xong còn nhéo nhéo má Tô Hàm hai cái, ừ mềm mềm, sướng tay.

      Sư tôn đại nhân, ngươi ngược đãi đồ đệ như vậy, được sao?

      Đối mặt với ánh mắt lên án của tiểu đồ đệ, đột nhiên Yến Hồi Chân nhân nghiêm túc lại.

      - Lại đây, bái kiến đệ tứ sư tổ.

      Khác với ba người trước, đều có khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần. Đệ tứ sư tổ có vẻ mặt kiên nghị, hữu lăng hữu giác. Mới đầu nàng còn tưởng rằng nam tử.

      - Đệ tứ sư tổ, Mộc Tử Khiên, nàng là sư phụ của ta. Năm đó vì đệ tam sư tổ, truyền thừa của Dục Tú phong xém chút nữa bị đoạn tuyệt, sắp sửa bị loại khỏi trong số thất phong của Thiên Nhất Môn. Là nhờ sư tôn của ta đứng ra ngăn cản sóng gió, mới có thể bảo vệ được địa vịhiện nay của Dục Tú phong.

      tới đây, Yến Hồi tự hào, nàng ngẩng cao đầu bổ sung:

      - thời, lão nhân gia nàng trong ba vị Hợp Thể kỳ Chân nhân của Thiên Nhất Môn, cư trong môn phái, ngươi khó có thể gặp được nàng.

      Hợp Thể kỳ?

      Tô Hàm rốt cuộc hiểu vì sao tổ mẫu muốn cho nàng bái Yến Hồi Chân nhân vi sư. Ngoại trừ giao tình giữa hai nàng rất tốt, khiến Yến Hồi Chân nhân có thể vì nể mặt tổ mẫu mà để tâm chiếu cố mình hơn đôi chút. Quan trọng hơn là ở Dục Tú phong, có vị đệ tứ sư tổ tồn tại, ngang tài ngang sức so với Tô gia. Ở trong Thiên Nhất Môn, mình cũng được xem là người có chỗ dựa vững chắc .

      Nhìn pho tượng của đệ tứ sư tổ, tự đáy lòng Tô Hàm thầm: Sư tổ đại nhân, ngài nhất định phải mạnh hơn Tô gia lão tổ a, tiểu nữ đa tạ ngài! Nam mô a di đà phật!

      Vẻ mặt Yến Hồi Chân nhân thực quyến luyến, mãi nhìn vào pho tượng của đệ tứ sư tổ.

      - Sư tôn đối xử với môn hạ đệ tử cực tốt, ta vốn là nhi, do sư tôn nhặt ta về, dạy cho ta học , học làm người. Bây giờ lại giao toàn bộ Dục Tú phong hết cho ta.Tô Hàm …

      Nàng quay đầu.

      - Tư chất của ngươi thực rất tốt, chỉ cần ngươi dốc lòng cầu tiến, thành tựu trong tương lai bao giờ thấp hơn ta. Nhớ, ngươi tuyệt đối thể lơ là.

      - Đệ tử cẩn tuân sư tôn chi mệnh.

      Yến Hồi Chân nhân dẫn theo Tô Hàm quay trở về chánh điện, ngồi ngay ngắn ở ghế chủ tọa. Tô Hàm cung kính thực tam lễ bái sư, sau đó dâng trà lên Yến Hồi Chân nhân. Cứ như vậy, danh phận thầy trò chính thức được thành lập, có khả năng bị thay đổi.

      Từ Liên chứng kiến Tô Hàm rốt cuộc trở thành đệ tử chính thức của Dục Tú phong, nàng thở phào nhõm.

      Thế lực của Tô gia ở Thiên Nhất Môn là rất lớn, vừa vặn Dục Tú phong là thế lực duy nhất có thể đối đầu với Tô gia. Bất kể là Yến Hồi hay là Mộc Tử Khiên Chân nhân, ai cũng đều có tính hay bao che khuyết điểm. Chắc hẳn để tiểu cháu ở bên này, cho dù có xảy ra ma sát chăng cũng có cơ hội xảy ra chuyện lớn. Như vậy nàng cảm thấy mỹ mãn.

      Dù sao người trẻ tuổi, nếu gặp phải chút khó khăn mài dũa, ngược lại rất bất lợi trong con đường tu luyện sau này.
      Thanhbliss, Tuyết LiênTôm Thỏ thích bài này.

    5. Hotaru_Misu

      Hotaru_Misu Well-Known Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      712
      Chương 85
      Thái độ của Tô Tình

      Lăng Nhạc phong, Tô gia.

      ‘Bang!’

      Chén trà trong tay Tô Tình rơi xuống đất vỡ tan, vẻ mặt nàng cực kì khiếp sợ.

      - Cái gì? Ngươi vừa Tô Hàm bái vào môn hạ Dục Tú phong, nhận Yến Hồi Chân nhân vì sư?

      Tô Tử Gia vội vàng kéo Tô Tình qua tới.

      - Cẩn thận bị mảnh sứ cắt đến.

      Tô Tình chẳng màng chuyện gì nữa, ngược lại nắm chặt lấy đôi tay của Tô Tử Gia.

      - Tử Gia, ngươi vừa vậy chăng?

      Tô Tử Gia bị đôi tay bé, mềm mại của Tô Tình nắm lấy, trái tim khỏi đập thình thịch, sắc mặt ửng hồng, nuốt xuống nước miếng, :

      - Đúng vậy, là !

      - Tại sao có thể như vậy?

      Tô Tình thẫn thờ ngồi phịch xuống ghế tựa, vẻ mặt mê mang. Làm sao có thể? Tô Hàm trở về tới Thiên Nhất Môn rồi, nhưng khônghề về lại Tô gia, mà bái sư chỗ khác. Tất cả chuyện này, tại sao lại khác hẳn với kiếp trước?

      Tô Tử Gia biết , từ trước tới nay Tô Tình luôn mang địch ý với Tô Hàm. Nhưng nay Tô Hàm trở về Tô gia, phải nàng nên hài lòng, vui vẻ hơn hay sao?

      - Tiểu thư, Tô Hàm hoàn toàn trở mặt với gia tộc. Như vậy, phải là có lợi cho ngươi hay sao?

      - Trở mặt?

      Tô Tình hề hay biết chuyện này.

      Tô Tử Gia gật gật đầu.

      - Trước mặt biết bao nhiêu người, chính miệng Tô Hàm , nàng còn là người Tô gia. Hơn nữa, Văn Huyền Chân nhân cũng ra, về sau Tô gia bao giờ che chở cho nàngta nữa.

      Tô Tình tỉnh táo lại, tuy biết vì sao có nhiều chuyện xảy ra giống với kiếp trước, nhưng thực ra nếu ngẫm lại kỹ càng, kết quả như vậy cũng tệ.

      Tô Hàm tự động từ bỏ thân phận là thành viên Tô gia, còn vả mặt gia tộc cú đau như vậy, nhất định ở trong tộc có rất nhiều người bất mãn.

      Kể cả sau này, Yến Hồi Chân nhân có muốn che chở nàng, nhưng thử hỏi tranh chấp giữa đám tiểu bối, cũng khó mà nhúng tay ?

      Như vậy là tốt nhất, mấy năm nay mình giao thiệp trong môn phái cũng tệ. Có rất nhiều đệ tử tinh đều có thiện cảm mình, chỉ cần mình thổi chút gió, cũng tin, Tô Hàm có thể tiếp tục sống yên!

      Tiện nhân, kiếp trước ngươi sỉ nhục, chà đạp ta bao nhiêu, lần này ta ‘của thầy trả thầy’ cho ngươi bấy nhiêu!

      - là đáng giận!

      Đúng lúc này, có giọng nam đầy tức giận vẳng vào phòng, Tô Tình đứng dậy ra ngoài.

      Đó là đôi nam nữ, tướng mạo xuất sắc sóng vai tới, mặt che dấu được phẫn hận.

      - Đúng vậy, cái ả Tô Hàm kia cư nhiên dám nể mặt gia tộc ta như vậy, thực quá kiêu ngạo!

      Thiếu nữ cũng là lòng đầy căm phẫn.

      - Chiêu Nhi, tiểu Húc.

      Tô Tình ôn nhu mở miệng gọi lại hai người.

      - Thập tam tỷ!

      Thiếu niên cùng thiếu nữ trông thấy Tô Tình, trông rất vui vẻ, vội vàng qua chào đón.

      - Sao vậy? Ai chọc chúng ta Chiêu Nhi cùng tiểu Húc tức giận? Như vậy vui.

      Tô Tình biết còn cố hỏi.

      - Còn phải cái kia Tô Hàm!

      Tô Chiêu Nhi vừa nghe liền nổi giận đùng đùng.

      - Cư nhiên dám ở trước mặt nhiều người như vậy, chỉ trích gia tộc chúng ta! Chẳng khác nàng nương chút nào, cũng chẳng phải là cái thứ gì tốt!

      Tuổi của Tô Chiêu Nhi lớn lắm, tuy người lớn đều che che giấu giấu, nhưng nàng cũng biết, năm đó Đường Mị Nhi khiến Tô gia thành trò cười cho thiên hạ.

      Mỗi lần mẫu thân của nàng nhắc tới Đường Mị Nhi đều mang thái độ khinh thường, còn thẳng ra, cái nữ nhân nọ lẳng lơ ong bướm, hồ mị tử, giỏi nhất là câu dẫn nam nhân. Cho nên, từ là Tô Chiêu Nhi chẳng có ấn tượng gì tốt về mẹ con nàng ta.

      Bây giờ nữ nhi của nàng ta, Tô Hàm, lại cả gan đứng ra chỉ trích gia tộc giữa bàn dân thiên hạ, Tô Chiêu Nhi đương nhiên càng có sắc mặt tốt rồi.

      - Đúng vậy! Tô gia sinh nàng, dưỡng nàng, nàng biết báo đáp thôi, còn dám làm như vậy, thực đáng giận!

      Tô Húc cũng rất bất mãn.

      - Đừng như vậy…

      Tô Tình giả mù sa mưa khuyên nhủ.

      - Phụ mẫu của nàng cũng ở bên cạnh, hai tuổi phải rời tộc, quả rất đáng thương.

      - Ai biểu nàng có nương thân quá vô liêm sỉ như vậy! Xứng đáng mà!

      Tô Chiêu Nhi nhất quyết buông tha.

      - Chiêu Nhi, mẫu thân của nàng quả là người tốt, nhưng có lẽ cá nhân nàng lại tệ mà.

      Tô Tình trông có vẻ như khuyên bảo, kì thực là lửa cháy đổ thêm dầu.

      - Hừ! Thượng bất chính, hạ tắc loạn!

      Tô Chiêu Nhi khinh bỉ, lại quay sang bất mãn Tô Tình:

      - Thập tam tỷ, tại sao ngươi cứ tốt cho cái kia Tô Hàm! Nàng đắc tội gia tộc, về sau cho ngươi tốt về nàng!

      Đối mặt với cầu ngang ngược của Tô Chiêu Nhi, Tô Tình chỉ ôn nhu cười cười.

      - Được được, cái gì cũng nghe theo Chiêu Nhi.

      - nàng phản ra Tô gia, vậy về sau ở nội môn nàng cũng đừng hòng được sống yên ổn! Tô gia chúng ta lại dễ bị khi dễ như vậy sao?

      Tô Chiêu Nhi hung tợn .

      mặt Tô Tình ôn nhu, kì thực trong lòng cười lạnh thôi. Tô Hàm, cứ cái kiểu này, ta xem ngươi về sau thế nào lăn lộn ở trong nội môn!



      Cùng lúc đó ở Thanh Vân phong, dưới tàng cây hoa đào, Nguyễn Thu miết lấy nhúm hoa đào trong tay, vẻ mặt ôn nhu ra thành lời:

      - Ngươi bỏ rồi, tại sao còn muốn quay trở về đâu? Như bây giờ chẳng phải rất tốt hay sao? Mà chẳng qua, kể cả ngươi trở lại ngàn lần, cũng chẳng thay đổi được gì. , mọi thứ, đều là của ta, ngươi, giành được!

      xong, biểu cảm của nàng có chút vặn vẹo, ánh mắt ngoan, tay dùng sức, cánh hoa đào bị niết nát bấy đến còn hình dáng, hóa thành tro bụi, cuối cùng tan biến vào hư vô.



      Mà lúc này, ở Dục Tú phong, Tô Hàm cùng Từ Liên đứng đỉnh núi, nhìn xuống Thiên Nhất Môn bên dưới gấm hoa rực rỡ.

      Nhìn cháu cười tươi như hoa ở bên cạnh, khuôn mặt của Từ Liên lên vẻ ôn nhu.

      - Tiểu Hàm, mình ngươi ở Thiên Nhất Môn, nhất định phải cẩn thận. Phía Tô gia tuyệt để yên. Ngoài ra, còn có đám người ngu ngốc, vì lấy lòng Tô gia mà sẵn sàng hãm hại ngươi. Ta để ngươi ở lại chỗ này, ngươi sợ hãi sao?

      - Có chút sợ …

      Tô Hàm thành ra.

      - Nhưng ta biết Tổ mẫu là vì tốt cho ta, hoa trong nhà kính lớn lên thể thành đại thụ che trời. Lại , ngài tìm cho ta người sư phụ rất tốt, còn lại là phải dựa vào chính bản thân mình.

      Thái độ của Từ Liên vui mừng.

      - Tốt, tổ mẫu biết ngươi là đứa hiểu chuyện. Về sau, theo sư phụ của ngươi hảo hảo học tập, ít làm nhiều. Ngươi nhớ kỹ, trong giới tu tiên cường giả vi tôn, chỉ cần thực lực của ngươi cường đại rồi, ai cũng thể chèn ép được ngươi!

      Tô Hàm nghiêm cẩn gật đầu.

      - Cháu nhớ kỹ, nhất định cố gắng tu luyện.

      Từ Liên cười, xoay người nhìn phong cảnh nội môn Thiên Nhất Môn, dường như cảm khái.

      - Nhiều năm như vậy, ngờ còn có ngày ta quay lại chỗ này.

      Tô Hàm có hơi lo lắng, lẽ tổ mẫu còn đau lòng vì tổ phụ?

      Dường như đoán được suy nghĩ của Tô Hàm, Từ Liên tự động lên tiếng:

      - Ngươi cần phải lo lắng, ta buông xuốngmọi chuyện từ lâu. Bằng cũng đột phá đến Phân Thần trung kỳ.

      Quay đầu lại nhìn Tô Hàm, thanh của Từ Liênlại rất chi là lo âu:

      - Tiểu Hàm, chỉ chữ ‘Tình’ thôi, nhưng nó có thể mang đến cho ngươi tổn thương, đau đớn nhấtđến tột cùng. Nếu có thể, tổ mẫu hi vọng ngươi vĩnh viễn hiểu được loại cảm giác này.

      Sư tôn như vậy, giờ tổ mẫu cũng như vậy, Tô Hàm cảm thấy mình nên sớm buông xuống, bằng khôngmình có lỗi với những người trưởng bối luôn quan tâm, lo lắng cho mình.

      - Ngài yên tâm!

      Ta lại tiếp tục ngớ nga ngớ ngẩn, suy nghĩ viễn vông.

      - Ta phải , đến khi gặp lại, phỏng chừng lúc ấy Tiểu Hàm trở thành đại nương.

      - Lại lớn cách mấy ta vẫn mãi là cháu của ngài, là tri kỷ chíp bông của ngài.

      Tô Hàm mặt dày bán manh, dù sao tại nàng khoác thân loli, lúc này bán manh đợi khi nào bán manh?

      Quả nhiên, Từ Liên lại bị nàng chọc nở nụ cười, vẻ mặt rất là sung sướng.

      Tô Hàm đứng gần, đỡ lấy nụ cười hiếm có khó gặp của mỹ nữ cao quý lãnh diễm. Cho dù thấy nàng cười vài lần rồi, nhưng vẫn cứ nhịn được chóa lòa mù mắt chó.

      nương tốt như vậy, tổ phụ của mình là mỡ heo mông tâm.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :