1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Làm nô - Cuồng Thượng Gia Cuồng

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Editor: Bông Ngố

      Chương 6

      Lời này nghi ngờ chạm đúng vảy ngược của Bàng đại tướng quân. Bởi vì chỉ có là người nhất về lần đối chiến với nước Tần, có bao nhiêu khó khăn, lương thực lương thảo đủ dùng, nhưng lại vừa vặn, có thương nhân bí tới giúp đỡ.

      Mà trong trận chiến cuối cùng ấy, sư đệ đồng môn của suốt đêm mang bản đồ bài binh bố trận của quân Tần đưa cho giúp trước bước chiếm tiên cơ đánh trận toàn thắng, từ đó vang danh thiên hạ….

      Nhưng mà cảm kích đối với ân sư người đứng đằng sau giúp đỡ, theo thời gian cũng bắt đầu chậm rãi biến hóa trong lòng Bàng Quyên.

      Sau đó Bàng Quyên càng suy nghĩ càng cảm thấy đúng, nhiều lần suy diễn lại tình hình chiến đấu lúc đó, chỉ cảm thấy nếu như có người giúp đỡ, có thể hơi chật vật, nhưng đến nỗi bị thất bại. Người kia hết lần này đến lần khác ra tay giúp đỡ, là muốn bị động thừa nhận ân tình sâu nặng. Khiến vốn có thể toàn thắng lại bị lạc vào trong sương mù.

      Mỗi lần suy nghĩ đến vấn đề này, trong lòng Bàng Quyên cũng sinh ra cảm giác chán ghét ghê tởm như phải nuốt sống ruồi, trong sâu thẳm cảm giác mặc dù mình rời khỏi núi Vân Mộng, nhưng lại vẫn bị bàn tay kia thao túng.

      Nhiều lần suy nghĩ, xác định chắc chắn thể nghi ngờ. Lòng kính trọng đối với ân sư cũng chậm rãi biến thành chán ghét muốn thoát khỏi bàn tay của ân sư. Giờ nghe Bạch Khuê đề cập lại, nhất thời nóng nảy, hai mắt toát ra sát khí, bàn tay chịu khống chế siết chặt bên xe, giống như nếu Bạch Tướng lại bừa thêm câu nữa, ra tay chút do dự.

      Từ trước đến nay Bạch Khuê giỏi nhất là quan sát sắc mặt kẻ khác, thấy mặt Bạch Quyên lộ vẻ bất thiện, thầm thở dài, xem ra chỉ bằng vào danh tiếng của ân sư khó có thể ngăn chặn vị tướng quân trẻ tuổi này muốn bành trướng thế lực ở nước Ngụy.

      cũng muốn khuyên bảo thêm nữa, chỉ cất giọng với người trong xe: “Thỉnh Tân nương chiếu cố tốt chính mình, đừng làm bậy, bởi vì nương tự tiện trốn , ân sư - lão nhân gia người… chút cao hứng.”

      Trong xe ngựa vẫn im lặng, người trong xe giống như có hứng thú đáp lời.

      Hiển nhiên thái độ của vị mĩ nhân trong xe kia lấy lòng được Bàng Quyên, gương mặt tuấn đó liền lóe lên tia đắc ý, liếc mắt khiêu khích nhìn về phía Bạch Khuê.

      Ngược lại Bạch Khuê vẫn dáng vẻ bình thản, dù được đáp lại vẫn bối rối, thi lễ với Bàng Quyên: “Lời cần ta xong, vậy quấy rầy việc riêng của tướng quân.” xong liền xoay người về phía xe ngựa của mình, khỏi.

      Bàng Quyên nghĩ tới Bạch Khuê huy động nhân lực như vậy lại đột nhiên đánh trống lui quân, làm cho thiết quyền của chuẩn bị sẵn sàng lại có chỗ dùng.

      Lười phải nghĩ nhiều, xoay người vào trong xe ngựa, nhưng trong chớp mắt vung rèm lên nhìn vào trong, phát gương mặt kiều diễm bên trong trắng bệch, nhất là đôi mắt bồ câu kia thể che dấu hốt hoảng.

      Nhớ tới cảnh nàng bị trách phạt vào hai năm trước khi bỏ trốn liền hiểu, khó trách nàng lại sinh ra nỗi sợ hãi khi nghe thấy tên ân sư, đúng dáng vẻ chim sợ cành cong. Hiếm khi mĩ nhân lộ vẻ nhu nhược, làm cho tâm địa sắt đá của Bàng Quyên bỗng mềm , lập tức qua ôm lấy bả vai nàng : “Đừng sợ, có ta đây, Vương Hủ dù có bản lĩnh thông thiên, cũng thể vươn tay được đến chỗ ta…lát nữa hồi phủ, nàng nghỉ ngơi, nghĩ xem muốn ăn cái gì? Ta sai nhà bếp sửa soạn cho nàng.”

      Tân Nô bị lôi kéo mà bừng tỉnh, từ cơn ác mộng mà thu hồi tâm thần, giấu vẻ luống cuống hốt hoảng mặt, nàng sâu kín nhìn Bàng Quyên : “Ngươi cũng thực to gan, lại dám từ chối , chẳng lẽ….ngươi sợ sao?”

      Bàng Quyên hiển nhiên là bị lời của nàng chọc cười, thầm nghĩ: Đến cùng cũng vẫn là phụ nhân, dù cho có chút ít kiến thức, nhưng vẫn thể bằng đàn ông ý chí kiên định.

      cố ý trấn an nàng: “Vì sao ta phải sợ? Ta cũng còn là đứa trẻ ngày xưa, mặc dù có chút tài năng, còn làm thầy người khác, nhưng là, so với phụ thân nàng vẫn còn kém xa. Nếu như Tân Tử vẫn còn ở đây, sao lại giống như , bồi dưỡng đồ đệ giống như súc vật sau đó đem ra sử dụng? Nhưng thế nhân ngu dốt, căn bản lại biết núi Vân Mộng đổi chủ, mặc cho mượn danh nghĩa phụ thân nàng rêu rao hậu thế, thu nạp môn đồ, nếu như biết điều, ta cũng vẫn kính trọng vì từng là ân sư của ta, cấp cho cuộc sống tiêu dao tự tại ở núi Vân Mộng, nhưng nếu như biết tự lượng sức, cuối cùng ngày ta mang người san bằng cả cái Quỷ cốc đó ”

      Lời hùng hồn cuối cùng cũng khiến gương mặt Tân Nô lộ ra chút vui vẻ, nhưng đáng tiếc nụ cười kia lại chưa đọng tới khóe mắt, ánh mắt có vài phần thương cảm nhìn nam nhân đắc ý phía trước….

      Đúng vậy, mặc dù Bàng Quyên này khi còn thiếu niên tìm tới Quỷ côc nương tựa, nhưng cũng phải đệ tử đắc ý trong lòng người kia. Chỉ do họ Bàng này trời sinh dã tâm bừng bừng, cố gắng vượt lên, cuối cùng cũng được ưu ái, ban cho tên họ rồi rời núi lập nghiệp. Nếu phải là đệ tử đắc ý trong lòng người kia, dĩ nhiên cũng hiểu hết được thủ đoạn tinh vi của người nọ? Cho nên mới ngu ngốc mà bày ra bộ dáng tự đắc như này?

      Đúng lúc này, xe ngựa trở lại Bàng Phủ, Bàng Quyên hưng trí bừng bừng ôm Tân Nô xuống xe ngựa, cũng để ý ánh mắt của đám nô bộc đứng bên, ôm thẳng nàng vào phòng ngủ chính. Sau đó tự cởi giày cho nàng, vuốt ve lòng bàn chân trắng mịn kia, dáng vẻ ngả ngớn: “Hôm nay nàng vừa chui cửa sổ, lại leo tường, nhất định là mệt mỏi, ta sai người chuẩn bị nước nóng, chúng ta cùng nhau tắm rửa cho thoải mái được ?”

      Tân Nô giãy dụa muốn thoát khỏi bàn tay lỗ mãng của , cũng như mong đợi của lộ ra sắc mặt thẹn thùng, chỉ nhàn nhạt : “Hay là Bàng tướng quân thay y phục trước , chắc hẳn bao lâu trong cung có yếu vụ làm phiền tướng quân.”

      Bàng Quyên vừa nghe liền sững sờ, định tiếp, thấy bên ngoài có hạ nhân vội vã vào bẩm báo: “Tướng quân, Đại vương sai người triệu Tướng quân vào cung, nghe là có sứ thần hai nước Triệu, Hàn vào cung, có chuyện quan trọng muốn thương lượng với ngài….”

      Bàng Quyên khỏi kinh ngạc nhìn về phía Tân Nô, nhưng bên ngoài lại có tiếng truyền gọi lần nữa, ra Ngụy Vương liên tiếp phái ra ba bốn nhóm người đến truyền Bàng Quyên, vội vàng như vậy khiến người khác cảm thấy kì lạ.

      Bàng Quyên dám trì hoãn, cũng kịp thêm lời nào với Tân Nô, ngay cả thường phục cũng chưa kịp thay vội vàng vào cung.

      Chỉ trong chốc lát, tỳ nữ mang cơm canh tới cho Tân Nô do trước khi Bàng Quyên dặn dò.

      Bàng Quyên này quả nhiên là được Ngụy Vương ân sủng, đồ ăn so với hậu cung Đại Ngụy còn tinh xảo hơn rất nhiều. Nước sơn của cái bát lộng lẫy tinh xảo, miếng thịt cũng tỏa ra mùi thơm. Súp ba ba mùi vị nồng đậm. Còn cá lát nhìn vô cùng thích mắt.


      Nhưng mà nhìn bộ dụng cụ ánh mắt Tân Nô khựng lại. Chỉ thấy bên trong chiếc bàn , có cái nồi vung nồi lại có hai tay cầm làm bằng gỗ sam nho đen bóng, dáng vẻ kì cục khiến người khác chú ý.

      Tân Nô gắt gao nhìn chằm chằm vào hai nắp nồi kia, từ từ mở nắp ra, chỉ thấy trong nồi là màu xanh biếc, những miếng nấm phối với với thị hươu núi cùng chút ít rau cải, lá rau kia cũng giống như khi nấu bình thường làm mất màu xanh biếc mà nhìn qua vẫn xanh mướt ngon cực kỳ….

      Bởi vì người thường dùng nồi sét để nấu dùng nồi làm bằng đồng thau chế biến thức ăn, cho nên dù món ăn bằng thịt hay bằng rau, cũng vì bị đun nóng mà biến dạng. Dù là ngự thiện phòng trong cung cũng thế, mỹ thực làm ra cũng chỉ được như vậy mà thôi.

      Nhưng mà trong Quỷ cố ở núi Vân Mộng lại khác, mỗi khi món ăn được nhà bếp bưng ra thực khách đều vì ngon mà ăn ngấu nghiến, nuốt đến mức kiềm chế được. Do trong sơn cốc có tinh luyện ra kim loại giống như đồng mà phải đồng, màu nâu, đen, rỉ sắt cũng phải màu xanh đậm bình thường mà lại là màu đỏ quỷ dị. Dùng kim loại này làm nồi so với đồng tốt hơn, mỏng khi đun nóng nhiệt tỏa đều, giống như đồng hay vật dụng khác nấu khá mất thời gian chỉ cần đun nóng lên sau đó đổ dầu cho thức ăn vào đảo đều, rồi bỏ ra, rau xanh được nấu bị mất màu sắc, hương vị cũng ngon hơn rất nhiều…

      Nhưng mà kim loại đó cho tới lúc này cũng chỉ để thỏa mãn ham mê ăn uống của cốc chủ, nếu như dùng để rèn chế thành binh khí, đó vật làm thay đổi triệt để chiến cuộc, lật đổ càn khôn, khi xuất thế, chắc chắn thiên hạ đại loạn!

      Mà bây giờ, đồ vật thần bí mà trân quý đó lại xuất ngay trước mắt Tân Nô, phủ đại tướng quân nước Ngụy tuyệt đối có khả năng có được vật này….là !

      Quả nhiên vị tì nữ có gương mặt non nớt nhưng lại mang khí sắc lạnh lùng hợp tuổi đứng bên cạnh : “Cốc chủ thương tiếc Tân Nô rời cốc nhiều ngày, còn được hưởng dụng mỹ thực, nên cố ý sai nô tỳ vì Tân Nô nấu chút thức ăn giúp Tân Nô điều tiết tràng vị.” xong lập tức im lặng đứng bên .

      Tân Nô lạnh lùng nhìn mỹ thực trước mặt, đột nhiên dơ tay đem toàn bộ gạt thẳng xuống đất.

      Bàng Quyên thực buồn cười khi phụ thân mạnh hơn Vương Hủ, phụ thân hiền hòa rộng lượng sao có thể so với Vương Hủ biết thao túng lòng người, có khả năng uy hiếp? Cũng khó trách núi Vân Mộng đổi chủ, từ đây trong thiên hạ cũng chỉ biến đến Quỷ cốc Vương Hủ, mà tận quên Quỷ cốc Tân Tử.

      nắm tung tích của nàng, nhưng lại nhanh chậm, liên tiếp phái ra thủ hạ xuất trước mắt nàng, muốn lúc nào cũng nhắc nhở nàng - dù có chạy trốn tới chân trời góc bể, cuối cùng cũng thoát khỏi lòng bàn tay của , tùy ý để định đoạt, khác gì những thực phẩm kia nằm sẵn chờ đem nấu.

      Đợi đến khi xào đến độ lửa nhất định, mới từ từ đưa đũa ra, mạnh mẽ đâm vào, từng miếng từng miếng nhấm nuốt thưởng thức, cho đên khi da thịt hết sạch, còn xương cốt

      Tác giả có lời muốn : Phổ cập khoa học nữ chính gọi Tân Nô ~~ps Quốc tế lao động, Cuồng số khổ, người lao động quang vinh nhất ~~
      yuki0129, levuong, Nhatchimai35 others thích bài này.

    2. Iluvkiwi

      Iluvkiwi Well-Known Member

      Bài viết:
      240
      Được thích:
      266
      Mong chờ gặp a chính quá
      Mà a làm gì vs c rồi mà khiến c bất mẵn vs a vậy:yoyo68:

    3. dehanmingukmanse

      dehanmingukmanse Active Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      129
      càng ngày càng mong chờ n9, thanks nàng nhiều.

    4. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Editor: Bông ngố

      Chương 7

      Thấy Tân Nô lật đổ bàn thức ăn, tỳ nữ kia vẫn giữ dáng vẻ bình thản, lặng lẽ thu thập đống bừa bộn dưới đất, lát sau bày bàn đồ ăn như cũ, thấp giọng : “Cốc chủ phân phó nô tỳ chuẩn bị vài bàn, thỉnh Tân Nô tiểu thư từ từ dùng…..”

      Tân Nô giận quá hóa cười, lúc nào cũng hiểu nàng, càng biết làm cách nào để tia lý trí cuối cùng của nàng sụp đổ.

      Vừa mới phát tiết, bây giờ khó có thể xúc động làm ra hành động như thế nữa, thể xác và tinh nàng hoàn toàn mệt mỏi, việc đến nước này, nàng cũng cần bạc đãi chính mình, nên ăn thỏa thê bữa, nghỉ ngơi cho tốt rồi nghĩ tới kế hoạch tiếp theo.

      Vì vậy nàng cũng thèm nhìn tì nữ cái, vẻ mặt bình thản cầm lấy đũa, nhanh chóng ăn xong, rửa mặt sạch thay y phục ngủ.

      Hai tháng trước, kể từ khi rời khỏi cốc nàng luôn lo lắng hành tung bị phát , ngay cả lúc ngủ cũng thấp thỏm, bây giờ hành tung bại lộ, nàng lại có cảm giác thoải mái, đây là giấc ngủ an ổn đầu tiên nàng có được.

      Cơn buồn ngủ dâng lên, Tân Nô trở mình, chút lo lắng liệu ban đêm Bàng Quyên trở về giở trò với nàng.

      Bàng tướng quân đích xác là vị soái tài, nhưng đáng tiếc bởi vì thành danh quá sớm, lại có ân sư là Vương Hủ ở phía sau cố ý vì mà an bài nên luôn thuận buồm xuôi gió, thế nhưng lại tỏ ra đắc ý trước mặt đồng môn huynh đệ, năng lỗ mãng kiêu ngạo với ân sư Quỷ cốc Vương Hủ.

      Đối đãi với loại đệ tử bất trung như vậy, cho tới bây giờ Vương Hủ chưa từng chùn tay, tại làm ra hành động giết gà dọa khỉ đối với bọn đệ tử trong cốc cũng tốt, có thể ban ra vinh hoa danh lợi, bây giờ cũng có thể chậm rãi thu hồi lại có khi còn…nhiều hơn.

      Trong phòng ngủ đột nhiên truyền tới tiếng thờ dài rất khó có thể nhận ra.

      Quả nhiên đúng như Tân Nô dự liệu, đến trưa ngày thứ hai, Bàng Quyên mới mang bộ mặt trầm trở lại.

      đêm chưa ngủ đáy mắt bị che phủ bởi những tia máu, nhưng hình như cũng có ý định nghỉ ngơi, lại lại trong viện lâu, sau đó cất bước đến trước phòng Tân Nô, hít sâu hơi, mạnh mẽ đẩy cửa phòng ra, ngồi ở phía trước giường Tân Nô, tức giận cắn răng, cuối cùng mở miệng : “Theo ta vào cung gặp Đại Vương.”

      Hôm qua vừa ra lời hứa bảo vệ nàng, hôm nay thay đổi, cho dù là hiệp khách bình thường cũng khinh thường hành động này, nhưng bây giờ Bàng Quyên lại buột miệng đem nữ lang mình thầm mến trong lòng dâng phụng vào Ngụy Cung.

      phải Bàng Quyên giữ lời, việc phát sinh trong nội cung hôm qua khiến người ta kịp trở tay.

      Ngọn nguồn mọi việc chỉ đơn giản là trong lúc tiếp đãi sứ thần nước Triệu, vị Triệu Cơ xinh đẹp bị trúng độc thất khiếu chảy máu, đời nhà ma.

      Nước Ngụy cũng tốt, nước Triệu và nước Hàn cũng kém, ba nước này trước đó cũng phải là được Chu Văn Vương sắc phong chư hầu. Bọn họ vốn chỉ là công khanh của nước Tấn, nhưng thế lực khá lớn, lợi dụng cuộc chiến Tấn Dương, tam gia này cứ như vậy mà chia cắt nước Tần, ngăn cản công tử nước Tấn kế vị, sau lại bức bách Chu Uy Liệt Vương sắc phong bọn họ vì có công diệt trừ loạn tắc. Từ đó xuất ba nhóm trung hầu tân quý.

      Tam gia này ban đầu cùng nhau đòi chia cắt nước Tấn, có thể là đồng mưu, nhưng dã tâm hai bên ngừng, kiêng kị kiềm chế lẫn nhau, giây cũng dám buông lỏng.

      Nhưng tình hình nước Ngụy quả khiến người ta đau đầu, mặc dù là nước đầu tiên tiến hành cải cách, lực lượng cũng đứng đầu trong đội ngũ chư hầu, nhưng mà bốn phía toàn là kẻ địch- nước Triệu, nước Hàn, đều mạnh, thậm chí vừa có trận đánh với nước Tần, cả đám như lang như hổ, nhìn chằm chằm vào nước Ngụy. Ngụy Vương trọng võ tướng, sủng Bàng Quyên, phần cũng vì nguyên nhân sâu xa trong đó. Nếu có mãnh tướng thủ thành, chẳng phải bị đám chư hầu kia xơi tái đến xương cốt cũng chẳng còn??


      Bây giờ nước Ngụy và nước Tần căng thẳng, càng phải ràng buộc Triều Hàn. Ngụy Vương lựa chọn nữ tử trong vương thất nước Triệu cũng là tầng ý tứ này. Nhưng mà ngờ, ngay trước mắt sứ thần nước Triệu, Triệu Cơ lại bị hạ độc chết, nếu truyện này truyền ra ngoài, chắc Triệu Vương bất mãn, sao còn muốn kết đồng minh với nước Ngụy? Chắc chắn thể tránh được trận ác chiến.

      Sứ thần nước Triệu tất nhiên là giận tím mặt, thị uy với Ngụy Vương, tuyên bố quay về bẩm báo Triệu vương, ít ngày nữa đem quân khai chiến!

      Ngụy vương thấy sủng thê của mình tự nhiên bị giết, chưa kịp đau lòng, vội vàng ra lệnh cho thị vệ phong bế cung đình, giam giữ sứ thần nước Triệu, luân phiên sai người mời Bàng Quyên và Bạch Khuê vào cung bàn ứng đối sách.

      Theo Bàng Quyên, đây ràng là có kẻ lợi dụng việc này để châm ngòi li gián minh ước giữa hai nước, chỉ cần giải thích với nước Triệu là được. Nhưng khi tự mình đến trước mặt sứ thần nước Triệu, trần thuật lại những khúc mắc trong chuyện này, sứ thần nước Triệu cười lạnh : “Tiểu thư vương thất ta lại bị độc chết ngay trước mặt sứ thần, nếu lật toàn bộ sử sách các nước Xuân Thu cũng thấy có chuyện đó, hết lần này tới lần khác ta lại được mở rộng tầm mắt ngay trong chính Ngụy Cung của các ngươi, Bàng tướng quân cho rằng chỉ cần câu ‘Có kẻ muốn hãm hại, ly gián’ là có thể dễ dàng bỏ qua cái chết của tiểu thư nước Triệu ta sao?”

      Từ trước đến nay Bàng Quyên có bao giờ phải mềm giọng cầu người, lập tức hừ lạnh : “Xem ra cho dù tìm được hung thủ, sứ thần nước Triệu cũng đổ lên đầu nước Ngụy? Sứ thần định giải thích thế nào về chuyện này? Chẳng lẽ binh lực của nước Triệu mạnh đến mức có thể phân cao thấp với nước Ngụy?”

      Sứ thần nước Triệu bị sát khí của Bàng tướng quân dọa sợ, cười lạnh tiếp: “Binh mã nước Triệu ta, Bàng tướng quân thèm để vào mắt, nhưng liên minh Hàn- Triệu, biết có đủ tư cách phân cao thấp với Bàng tướng quân? Nếu như nước Hàn cũng đáng nhắc tới, vậy thêm nước Tần chẳng nhẽ lại đánh được trận với nước Ngụy?”

      Bàng Quyên bị kích thích, sát khí dâng lên thực muốn đao chém chết tên sứ thần nước Triệu này. Nhưng mà nếu giết sứ thần nước Triệu giống việc giết cơ nữ nho . Mấy đời chư hầu đến nay, đều kiêng kị việc chém giết sứ thần.

      Ngụy Vương đứng bên ngoài, nghe được những lời ấy sắc mặt liền đại biến.

      Lúc trước leo lên vương vị này dễ, đầu tiên tranh đoạn hậu vị với đệ đệ. Lại trải qua hồi chém giết nguy hiểm chiến trường, bị nước Triệu và nước Hàn liên hiệp bao vây, lúc đấy chủ trương của nước Hàn là muốn chia nước Ngụy ra làm hai, khiến nước Ngụy hoàn toàn suy yếu. May mà Triệu Vương phản đối, hai bên ầm ĩ tan rã vui, lúc đó mới ảnh hưởng tới nước Ngụy, về sau Ngụy Vương mực chăm lo việc nước, lần lượt đánh bại hai nhà, lại kí minh ước với nước Triệu, tìm mọi cách lôi kéo, mới xem như củng cố được chủ vị của mình.

      Bây giờ nếu nước Triệu vì Triệu Cơ mà bất hòa với nước Ngụy thân cận với nước Hàn, thậm chí liên thủ với nước Tần, là cơn ác mộng!

      lập tức vội vàng cắt đứt câu chuyện của hai người, ý bảo Bạch Khuê khuyên nhủ.

      Bạch Khuê chưa kịp mở miệng, thiếu niên mà mang theo đột nhiên xen vào.

      Thoạt nhìn còn rất trẻ, nhưng có vẻ đọc qua mọi thi thư, mở miệng có trước có sau phân tích việc liên minh Tam gia mà sứ thần nước Triệu vừa mới là xảo biện, có khả năng, tỉ mỉ phân tích thế cục trước mắt, thậm chí còn thẳng ra mối quan hệ môi hở răng lạnh giữa hai nước Triệu – Hàn.

      Chỉ là thiếu niên vô danh nhưng lại đến mức sứ thần nước Triệu á khẩu phản bác được câu nào, thậm chí còn ân hận vì chính mình vừa rồi suy xét kĩ lưỡng. Tài ăn của thiếu niên này rất tốt, nhàng cấp bậc thang cho sứ thần nước Triệu xuống: “Lần này là ngoài ý muốn, ra cũng có thể kết thúc ở đây, cần gì phải truyền đến tai Triệu Vương để sinh thêm hỗn loạn. Gần đây mùa xuân ấm áp, dịch bệnh bùng phát, Triệu Cơ may mắc bệnh qua đời, khiến người ta thương tiếc. Ngụy Vương cố ý muốn đem nữ tử Vương thất gả cho Triệu vương, thứ nhất coi như là ban thưởng, thứ hai cũng để hai nước Triệu-Ngụy thân càng thêm thân, phải so với gây chiến càng tốt đẹp hơn sao?”

      So sánh với việc chư hầu đấu đá nhau, xích mích vì lợi ích. Cái chết của vị tiểu thư cũng quá có gì đáng bận tâm, sứ thần tất nhiên động tâm, nhưng trôi cục tức này, vẫn oán hận : “Ngụy Vương có ý như vậy, ta cũng chỉ biết tiếp nhận, nhưng ta chỉ sợ Vương ta bắt bẻ, nếu như đền bù tổn thất, chỉ là nữ tử tướng mạo tầm thường, chỉ sợ khó tiến được vào cung đình nước Triệu, dung mạo bằng Triệu Cơ, cũng cần phải đưa tới!”

      Ngụy Vương thấy việc có khả năng chuyển biến tốt, vui mừng quá đỗi, sai người thu thập thi thể của Triệu Cơ, sau đó tất cả hầu cận trong cung điện của nàng. Xong xuôi dẫn sứ thần nước Triệu gặp các mĩ nhân mới tiến cung.

      Mấy vị mĩ nhân họ Cơ mới vào cung, dáng người tướng mạo đều được lựa chọn kĩ lưỡng, người người xinh đẹp, nhưng trong mắt sứ thần tất cả chỉ ở mức bình thường, nhìn thuận mắt, kể cả Cơ Khương kia trong mắt tư sắc cũng chỉ hơn mức bình thường chút.

      Thái độ đó của khiến tiểu thư Cơ Khương tâm cao khí ngạo tức giận đến toàn thân phát run, nhưng cũng dám làm ra chuyện gì.

      Tất cả những vị mĩ nhân họ Cơ lại được trọng dụng. Ngụy Vương tức giận khiển trách Vương Quân phu nhân trận.

      Chẳng biết tại sao, vị Liễn phu nhân luôn mang bộ dáng trầm ổn chưa kịp chờ Ngụy Vương khiển trách sắc mặt tái nhợt, giống như bị đe dọa, vẻ mặt bừng tỉnh. Cuối cùng cái cung phụ bên cạnh phu nhân, đột nhiên quỳ xuống, bẩm báo với Ngụy vương: “Ban đầu Vương quân phu nhân có tuyển được đệ nhất mỹ nữ, nhưng lại bị Bàng tướng quân đem , vị tiểu thư kia xinh đẹp thế gian hiếm thấy, chắc làm hài lòng sứ thần đại nhân.”

      Kể từ lúc thiếu niên kia hiến mưu kế, tâm Bàng Quyên trầm xuống. Người khác nhìn ra, nhưng lại biết , thiếu niên có danh tiếng kia là người phương nào. họ Tôn, đứng hàng thứ hai, chính là tên nam nhân lúc trước bỏ trốn với Tân Nô: Tôn Bá.

      Từ trước đến nay Quỷ Cốc Tử giỏi nhất là thu mua lòng người, lúc trước khi bắt lại đôi nam nữ bỏ trốn này, cũng chỉ khiển trách vị đệ tử Tôn Bá phen, sau đó thả xuống núi hứa cho thân vinh hoa phú quý. Nhưng tiện nô dám câu dẫn đệ tử lại bị trừng phạt rất nặng. Xử trí như vậy, ngược lại thành ra Vương Hủ coi trọng đệ tử có tiền đồ - đường đường nam nhi há có thể vì sa vào nữ sắc mà quan tâm đến nghiệp.

      Mà lúc Tôn Bá ở trong núi, Vương Hủ lại bất kể hiềm khích lúc trước, dốc lòng dạy bảo, ai cũng biết, binh phổ do Quỷ Cốc Tử sáng tạo ra cũng chỉ độc truyền cho mình vị đệ tử này!

      Bây giờ, xuất sư xuống núi, lại được Bạch Khuê trực tiếp dẫn tới trước mặt Ngụy vương, Đợi đến khi thu xếp được chuyện sứ thần nước Triệu, nhận tội với Ngụy Vương, nhàng trách mắng thanh niên vừa rồi lỗ mãng, rồi thuận tiện giới thiệu nhân tài cho Ngụy Vương.

      Bàng Quyên chỉ cảm thấy trong lòng dâng lên trận buồn bực.

      Tên Bạch Khuê kia nếu làm tướng quốc, thực thích hợp làm thương nhân dọc đường rêu rao hàng hóa, phen ba hoa chích chòe, đem tên tiểu tử nông thôn nâng thành tôn tử đời sau của võ thánh mà dâng lên Đại vương.

      Nghe cũng xuất sư từ Quỷ Cốc, chỉ thấy hai mắt Đại Vương sáng ngời, đảo qua đảo lại người như nhìn thấy vật báu. Mà Tôn Bá kia miệng lưỡi xảo quyệt khiến Đại vương rất thưởng thức, làm sao Bàng Quyên lại thấy bất an?

      Chuyện phát sinh đến giờ, nếu như đoán ra được nguyên nhân là bị nữ sắc làm lu mờ tâm trí.

      Chắc hẳn những lời vô lễ của truyền đến tai Vương Hủ. Thậm chí người đó vì những lần trước hờ hững đối với mật lệnh mà phái bộ hạ tới ngăn chặn quỷ kế.

      Ngụy Vương đối với nhân tài rất đói khát, lúc trước có thể trọng dụng Bàng Quyên, tất nhiên cũng trọng dụng những đồng môn cùng xuất sư với . Mà tên Tôn Bá này từ trước đến nay ở trong cốc luôn nhận được độc sủng của ân sư, tương lai sắp tới quả thực bước lên mây.

      Nghĩ tới đây, thấy Ngụy Vương liên tục dùng ánh mắt hài lòng nhìn thanh niên đứng bên cạnh Bạch Khuê, cảm giác khủng hoảng rất lâu chưa xuất nay lại dâng lên trong lòng Bàng Quyên, giống như chỉ trong khoảnh khắc bị đánh trở về nguyên hình – tên đầy tớ quỳ mọp ngày đêm, đến mức ngất vì đói, mới có thể trở thành đệ tử của Quỷ Cốc.

      Loại cảm giác đói khát đó chỉ trải qua lần dám nghĩ tới.

      Chưa kịp đợi Ngụy vương mở miệng cầu, Bàng Quyên biết mình phải làm như thế nào.

      nghiến răng gọi Tân Nô thay y phục tử tế tiến cung yết kiến Đại Vương, nhưng mà khi xe ngựa ra khỏi Bàng phủ, cũng về phía Ngụy Cung, mà lại về ngõ hẻm ban ngày lúc gặp Bạch Khuê, chỗ đó chiếc xe ngựa lẳng lặng chờ, sắc trời tối đen, nếu như phải con ngựa phát ra tiếng thở phì phì, người thường còn biết ở nơi này xe ngựa.

      nữ tử tuyệt sắc ăn mặc thỏa đáng ở trong bóng đêm lẳng lặng tiếng động vào xe ngựa của Bàng Quyên, mà Tân Nô bị chặn miệng lại bị bà tử mạnh mẽ ôm tới chiếc xe ngựa thượng hạng, việc phát sinh trong nháy mắt, ai phát giác.

      Những chuyện kế tiếp ngoài dự đoán của mọi người.

      Vị cung nữ này toàn thân trắng muốt, sắc đẹp mê người, có ấn ký của tiện nô, lời cử chỉ được sứ thần nước Triệu chuyên bắt bẻ kia cực kỳ tán thưởng, mà Vương quân phu nhân ngồi bên vẫn bảo trì trạng thái trầm mặc, để chôn vùi bí mật Triệu Cơ chết là do bà gây ra. Mà vị nữ tử thay thế Tân Nô lấy danh nghĩa là nữ nhi Ngụy Vương chuẩn bị gả vào Triệu Quốc tận tình thi triển tài nghệ mị hoặc lòng người được đào tạo rất nhiều năm trong Quỷ Cốc….

      Từ lúc Tân Nô bị Bàng Quyên trói chặt lại, nội tâm trầm xuống, chỉ sợ nàng như ý nguyện được xuất trước mặt Ngụy Vương. Sau khi bị đưa lên xe ngựa nàng thể động đậy, chỉ có thể nằm im đường thẳng ra ngoại ô thành Đại Lương.

      vòng qua qua núi hoang, đến trạch viện xa hoa, Tân Nô được thả xuống xe, đường xô đẩy vào trang viên, bỗng nghe thấy từng tiếng đàn du dương.

      Nghe nhịp điệu, là khúc nhạc suất sắc, ban đầu chỉ là làn điệu nhàng thanh lệ, sau lại có chút trang nghiêm, tiêu điều. điệu hoàn mĩ chuẩn xác, càng lộ ra vẻ cao siêu, vang lên trong hơi lạnh của đêm xuân lại khiến người ta rét mà run.


      Tân Nô nghe tiếng đàn quen thuộc, toàn thân run lên bần bật. ... thế mà tự mình đến Đại Lương...

      Tác giả có lời muốn : Chương kế tiếp muốn gặp nam chủ, thỉnh tắm rửa dâng hương vẩy nước thanh tịnh, thần tiên hạ phàm gặp lần dễ dàng đâu! !
      yuki0129, levuong, Nhatchimai34 others thích bài này.

    5. Iluvkiwi

      Iluvkiwi Well-Known Member

      Bài viết:
      240
      Được thích:
      266
      Tắm rửa rồi,xịt nước hoa rồi,tra thuốc mắt rồi,thay xiêm y chỉnh tề
      Dọn phòng đóng cửa
      Thỉnh thần tiên hạ phàm
      levuong, Nguyên Nguyễn, Momo13143 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :