1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Làm nô - Cuồng Thượng Gia Cuồng

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      theo văn án nam 9 là người trong núi Vân mộng kia rồi.=. bàng này chắc chả xơ múi được gì đâu nhỉ.=.
      Momo1314Iluvkiwi thích bài này.

    2. dehanmingukmanse

      dehanmingukmanse Active Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      129
      thanks nàng nhiều nhé. mong chờ gặp nam chính.
      Momo1314 thích bài này.

    3. Iluvkiwi

      Iluvkiwi Well-Known Member

      Bài viết:
      240
      Được thích:
      266
      A Bàng có vẻ ghê mà sợ a chính vãi hồn,chứng tỏ a chính k phải dạng vừa đâu,mau mau xuất a chính ơiiiiii
      Momo1314Chris thích bài này.

    4. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Editor: Bông ngố

      Chương 5

      Thân thể Tân Nô cứng đờ, cánh tay bị giữ chặt thể thoát ra, lúc này nếu như nàng kêu lên, khó tránh khỏi việc lôi kéo chú ý của thị vệ trong cung.

      So sánh với cảnh bị cắt lưỡi nếu trở lại cung, nàng lựa chọn với tên họ Bàng này. Huống chi, việc ở chỗ Liễn phu nhân, nếu có thể lợi dụng ,…cũng là phương pháp….

      Nghĩ tới đây, nàng khẽ quay đầu, khéo léo tránh làn môi của nam nhân phía sau: “Vừa nãy ta rời cung vội quá, còn chưa kịp dùng cơm, nếu ngươi có tâm muốn dạy dỗ, cũng nên để ta ăn no bụng chứ?”

      Chỉ cần nàng nguyện ý, lời ra vĩnh viễn nhàng ôn nhu, làm người khác đành lòng cự tuyệt, từ sau khi Bàng Quyên xuất cốc rất lâu rồi chưa nghe được điệu ngọt ngào như vậy, nhất thời tâm thần rung động, cánh tay tự giác mà siết chặt chút tham lam nhìn gò mã kiều diễm của nữ tử trong lòng, cho đến khi mĩ nhân trong ngực chịu nổi đau, khẽ rên lên tiếng, lúc này mới buông lỏng cánh tay, ôm nàng đường thẳng về phía xe ngựa đợi sẵn.

      Tân Nô chứng kiến chiếc xe ngựa được phong kín, thậm chí đến cả cửa sổ cũng dùng thêm sợi bông chặn lại, biết Bàng Quyên sớm có chuẩn bị, đoán được nàng trộm xuất cung, cho nên mới chuẩn bị chiếc xe ngựa cách , rồi đứng chỗ này đợi nàng….

      Lần này bước trúng đích, khả năng nhìn xa trông rộng như vậy cũng hổ là cao đồ đắc ý của người nọ. Trong tâm nàng hừ lạnh tiếng, yên tĩnh ngồi góc xe như con báo , trong xe thi thoảng có tiếng hít thở.

      Bàng Quyên cũng leo lên xe ngựa, thân thể cao lớn như làm xe ngựa bỗng nhiên chật chội, tới mức hít thở cũng khó khăn. dựa vào cửa xe thân mật kề sát lại nàng: “ ta nghe chút, sao lại chạy ra khỏi cốc?”

      Tân Nô giương mắt nhìn , chậm rãi mở miệng: “Vì sao phải trốn? Sơn cốc kia vốn là nơi ở của gia đình ta, chỉ là tu hú chiếm tổ chim khách, dựa vào danh tiếng của phụ thân ta mà rêu rao thôi, ta muốn ở ở, muốn liền !”

      Trong lời của thiếu nữ có chút ngang ngược cùng vô lễ. Bàng Quyên nhịn được cười ra tiếng, tự cao tự ngạo quen rất ít nữ tử lọt được vào mắt , cười làm lành : “Đúng đúng, là ta sai, nhưng vì sao nàng lại đến Ngụy Cung? Còn chọc cho ác phụ kia muốn cắt đầu lưỡi nàng?”

      Tân Nô cũng thấy kinh ngạc khi biết nội tình trong cung, đường đường là tướng quân nước Ngụy chắc chắn nội gián cài ở đó cũng ít. Suy nghĩ chút, theo tình hình thực tế: “Liễn phu nhân là từ mẫu của ta…ta muốn tới thăm người thân….” Lời vừa xong, cần người khác cười nhạo, mà chính nàng cũng cảm thấy lần vào cung thăm người thân này vô cùng hoang đường, khẽ thở dài cái.

      Bàng Quyên nhíu mày, biết về thân thế Tân Nô, chỉ biết mặc dù người kia biến nàng trở thành tiện nô, nhưng lại cho phép nàng gặp kẻ khác, chi phí ăn mặc so ngang với quý nữ các nước, mỗi lần xuất cốc đều đưa nàng theo như hình với bóng.

      Nữ tử này ngày thường vô cùng cung kính với người kia, nếu phải hai năm trước, lúc tạ sư sắp xuất cốc, nàng chạy trốn, nhưng bị bắt lại thụ nghiêm hình, tức giận chửi người kia tới mức khan giọng. Có lẽ đánh chết Bàng Quyên cũng nghĩ tới nhìn nàng bên ngoài nhu nhược ôn nhuận, mà tính tình lại mạnh mẽ như vậy.

      Người kia luôn độc chiếm nàng, nhưng nàng lại dám bỏ trốn cùng nam nhân khác, cũng trách được sau khi bị người bắt về phạt cho thê thảm….

      Hồi tưởng lại tình hình lúc trước nàng cùng nam nhân bỏ trốn, hiểu sao trong lòng Bàng Quyên có chút khó chịu, cảm giác như nàng cũng phản bội lại tấm lòng của Bàng Quyên , lúc nào cũng cảm thấy sỉ nhục, lúc này tâm ý tương thông với sư phụ, tức giận đối với nàng dâng tận trời cao.

      Nghĩ tới đây, ánh mắt liền trầm xuống, đưa tay ra nắm lấy cằm nàng : “Mặc dù biết nàng cùng với Vương quân phu nhân có quan hệ gì, nhưng ta thấy bà ta cũng muốn nhận thức nàng, giờ là loạn thế, chiến loạn liên miên, nàng thân nữ lưu làm sao mà bình yên sống qua ngày? Chi bằng cùng ta, chỉ cần nàng an phận, ta đối đãi với nàng tốt, khắt khe với nàng như sư phụ.”

      phen vừa uy hiếp vừa dụ dỗ, nếu là người khác có lẽ cảm động rơi nước mắt. Nhưng Tân Nô hề có ý thức về thân phận tiện nô của mình, vốn dĩ nàng chưa từng đổi qua người chủ nào, nên nàng cũng hiểu, tiện nô cũng có ba bảy loại đãi ngộ. Lúc này có phải nàng nên cảm tạ Bàng tướng quân nước Ngụy khoan dung nhã nhặn với mình?

      Nhưng Bàng Quyên cũng nhịn được nữa, mặc dù sau khi xuất cốc, liên tục say mê trong vòng xoáy mưu quyền đoạt lợi, nhưng khi nhàn rỗi, bóng dáng tuyệt diễm xinh đẹp của Tân Nô vẫn ngừng lên trong tâm trí , giờ nàng tự chủ mà chui đầu vào lưới, chủ động đến bên cạnh , khiến vui như lên trời, cảm thấy khó mà chịu nổi, chỉ muốn âu yếm trận với nàng, an ủi cho tâm tư đau khổ của trong quãng thời gian dài.

      Mặc dù trong xe ngựa mờ mờ tối, nhưng hương thơm từ người Tân Nô làm lòng ngứa ngáy ….

      Nghĩ tới đây, mạnh mẽ đè Tân Nô xuống sàn xe ngựa, vội vàng hành động thay cho lời . Tân Nô kịp tránh, đôi môi đào bị ngậm lấy, nàng chỉ có thể cắn chặt hàm răng, cho lưỡi của vào bên trong, tay lặng lẽ vòng qua chạm vào đùi, vuốt ve con dao găm để bên trong….

      Nếu lúc này giả vờ uốn éo thân mình, có lẽ thừa dịp tên này ý loạn tình mê mà lấy mạng chó của ….Nhưng nếu làm như vậy, muốn giết chết Ngụy vương còn khó hơn lên trời!

      Tân Nô nhớ tới mục đích đến thành Đại Lương của mình, cố gắng nhịn rồi lại nhịn, chỉ giãy dụa cái đầu của mình, tận lực tránh thoát ra sau, nghiêng đôi mắt to tròn dễ thương lên nhìn : “Còn chưa ăn được miếng cơm của ngươi, bị chiếm tiện nghi, quả nhiên bản chất vẫn chỉ là tên đầy tớ vô lại làm nên việc lớn?”

      Bàng Quyên vốn phiền muộn vì nàng chịu hé cặp môi thơm, được nhấm nháp tận hứng, tại nhìn nàng thẹn thùng, mở miệng mắng là đầy tớ , nhưng tâm tình vẫn vui vẻ, lập tức hôn hít bên má nàng bá đạo : “ là nô nhi xảo trá, cho nàng thứ tốt, nàng chịu nhận người, suốt ngày chỉ nghĩ đến ăn, nhưng tối nay nàng được ăn no, có phải đến đêm ta cũng nên được ăn no?”

      trêu chọc, đột nhiên xe ngựa dừng đột ngột, thùng xe cũng theo đó mà khựng lại.

      Bàng Quyên thầm nhíu mày, đứng dậy vén rèm lên mới phát , hóa ra có kẻ chặn xe ngựa của .

      Có can đảm dừng xe ngựa của Bàng Quyên , phải là hiệp khách giang hồ nào cả. Người trước mặt mình khoác trường bào đen, đầu đội ngọc quan, vị nam tử có dáng vẻ nhã nhặn. Mà xe ngựa của vị này cũng đỗ ở đầu hẻm, xe ngựa đeo quan huy ngăn tại nơi đó, lại có tùy tùng mang theo kiếm, đứng cách đó xa, khiến nơi này trở nên vắng vẻ.

      Vị nam tử này tất nhiên Bàng Quyên biết, đó chính là Bạch Khuê.

      Nếu Bàng Quyên là cánh tay trái của Ngụy vương, Bạch Khuê là cánh tay phải còn lại, hai người văn võ, mỗi người nhiệm vụ khác nhau, ai động đến ai.

      Mà quan trọng nhất đó là Bạch Khuê là đồng môn của , cùng xuất sư từ Quỷ cốc, đều được sư phụ công nhận, ban thưởng tên họ đệ tử. Hai bên đều hiểu rất ràng.

      Lập tức Bàng Quyên chỉnh trang lại y phục, ôm quyền : “Bạch tướng ngăn cản xe ngựa của Bàng mỗ là có gì chỉ giáo?”

      Bạch Khuê mỉm cười ôn hòa : “ dám, chỉ là có mấy lời muốn riêng với tướng quân, cho nên mới cung kính đứng đợi lúc lâu ở đây, biết tướng quân có thể cho tất cả lui ra, cùng ta vài câu?”

      Bàng Quyên nhíu mày, lúc trước người nọ phái hơn mười đệ tử tới nước Ngụy, nhưng cuối cùng đứng vững được triều chỉ có hai người và Bạch Khuê. Có thể thấy người này bình thường luôn nhã nhắn, lịch nhưng bản lĩnh là . giống như những kẻ khác luôn tìm cách lôi kéo quan hệ với , Bạch Khuê và chỉ xã giao nhạt như nước, duy trì cho có lễ độ. Trừ khi có công việc phải lui tới, hậm chí còn chưa từng cùng nhau uống rượu. Loại người thức thời như vậy, Bàng Quyên hết sức thưởng thức, nên cũng có đối phó như những đồng môn khác, dùng mọi thủ đoạn ra để gạt bỏ Bạch Khuê khỏi triều đình đại Ngụy.

      Bây giờ kẻ thức thời này lại đột nhiên ngăn cản xe ngựa của , nhất định là có vấn đề. Lòng trầm xuống, yên lặng nhìn Bạch Khuê lúc rồi : “Giờ Bàng mỗ có công vụ quấn thân, nếu phải vụ khẩn yếu, thỉnh ngày khác tiếp tục.”

      Miễn cưỡng cự tuyệt, nhưng là Bạch tướng bình thường khiêm tốn nhã nhặn lại có ý nhượng bộ chút nào, vẫn như cũ đứng trước xe tiếp tục : “Bàng sư đệ bận rộn như vậy, là vì gặp được cố nhân ở trong cốc? Vừa vặn ta cũng vì nàng mà đến, cả hai việc quy về chỗ, ta cùng sư đệ giải quyết…. ”

      Bàng Quyên trầm mặt : “Giải quyết như thế nào?”

      “Tất nhiên là vật quy nguyên chủ, nàng tuy chỉ là tiện nô, phải là kim ngọc gì cả, nhưng mà thời gian qua ân sư quen với việc có nàng ở bên cạnh, sinh hoạt thường ngày của người đều là nàng phụ trách, bây giờ nhất thời thể thiếu, nếu như Bàng sư đệ cứu được nàng xuất cung, tình còn lại liền giao cho ta xử trí …”

      Bàng Quyên từ lúc trở thành tướng quân tới nay, đường xuân phong đắc ý, quen tự ý làm chủ, bỗng nhiên bị người khác chống đối, trong lòng tức giận lập tức lạnh lùng : “Từ trước tới giờ cũng nghe thấy Bạch Tướng nhắc tới tình đồng môn, hôm nay ra hai chữ “Sư đệ”, đây là có ý uy hiếp Bàng mỗ?”

      Bạch Khuê khẽ cười khổ : “Gọi tiếng này, phải là ta vọng tưởng áp chế gì Bàng tướng quân ngươi, chẳng qua là hai kẻ đồng môn chúng ta khổ tu dễ, nên ta đành lòng nhìn ngươi bước lầm, mà dẫn đến thua cả ván cờ!”

      Bình sinh Bàng Quyên ghét nhất là ai nhắc tới chữ “Thua” với , khỏi khoe khoang cười to : “Bạch Khuê, ngươi cũng là người thông minh, sao hôm nay lại hồ đồ như vậy? Mặc dù ta kính trọng người là ân sư, nhưng tại người là kẻ sơn dã, mà ta nay là tướng quân nước Ngụy, sao có thể so sánh. Người kia thế mà lại ủy thác ngươi tùy tiện chặn xe ngựa của ta, thực là trò đùa quá lố!”

      Lại cũng chỉ là cái tiện nô mà thôi, ân sư lại hẹp hòi như vậy? Dựa vào việc trước đây vì ân sư mà lao lực bôn ba, coi như mở miệng muốn nô nhi này, lão nhân gia người còn nhẫn tâm cự tuyệt?

      Bạch Khuê nghe được lời này, ngẩng đầu nhìn sâu vào nam tử đứng xe ngựa, nhàn nhạt : “ đệ rời cốc lâu, nên quên mất ân sư là dạng người nào? Ngươi thực cho rằng, ra khỏi cốc là có thể bất kính với ân sư? Chẳng lẽ ngươi chưa bao giờ nghĩ tới, vì sao ngươi có thể trận đánh thắng quân Tần.”

      Tác giả có lời muốn : Đúng, nam chính là Quỷ Cốc Tử, đây nhân vật thần thoại trong dã sử, cho nên hết sức thích hợp yy. Đối với diện mạo nam chính, ta chỉ muốn dùng chữ để hình dung - - đại, soái, ~~

      Đồ đệ đều thuộc loại trâu bò, Bạch Khuê chính là "Thương tổ", nắm tài lực khổng lồ. Đứa Bàng Quyên này mức độ xui xẻo thể . Còn như Tôn Tẫn là người mà địa cầu ai cũng biết...

      Cho nên truyện này nam chính sau màn là đại tổng tài phiên bản cổ đại, lấy việc thu thập GDP Chiến quốc làmnhiệm vụ của mình ~~ giới thiệu đến đây, Cuồng có chút khống chế nổi, suy nghĩ bị cản trở ơi ~~ ngươi bay tới chỗ nào ~~~~ tự mình nắm chắc a ~~ps vung cái hoa chấm điểm nha, cuồng lặng yên đếm ngón tay...
      yuki0129, levuong, Nhatchimai33 others thích bài này.

    5. Iluvkiwi

      Iluvkiwi Well-Known Member

      Bài viết:
      240
      Được thích:
      266
      Aaaaaaaaaaaaa
      Giời ơi, đọc đôi lời của bà Cuồng mà làm mình phát cuồng luôn
      Mẹ ơiiiiiii đại soái cơ mà:yoyo45::yoyo45::yoyo45:
      Momo1314 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :