1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Làm nô - Cuồng Thượng Gia Cuồng

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 62

      Vì vậy nàng ngồi xuống lần nữa, hít sâu hơi : "Tâm nguyện lớn nhất của quân là gì?"

      Đầu óc Cơ Chức lúc này vẫn chìm trong chuyện phong hoa tuyết nguyệt, chưa kịp tỉnh, liền cười : "Tất nhiên là có thể cùng giai nhân nắm tay, âu yếm..."

      Tân Nô lắc đầu : "Tâm ý của quân, là nước yếu nhưng chí xa..."

      Chỉ câu này, toàn bộ ý nghĩ phong hoa tuyết nguyệt trong đầu Cơ Chức lập tức bị đánh tan!

      Ban đầu... quan hệ giữa Tề và Yến hẳn là tốt. Tuy lúc trước Yến bị Khuyển Nhung xâm lược, Tề có xuất binh giúp, nhưng vài chục năm nay, các nước Trung Nguyên liên tục thay đổi chế độ cũ, chỉ có nước Yến vẫn im lìm có thay đổi, mà nước Tề cũng lộ ra dã tâm khuếch trương lãnh thổ về phương bắc, ba phen bốn bận lấy cớ xâm lấn nước Yến, chiếm lĩnh phần lỡn lãnh thổ thành trì nước Yến.

      Cơ Chức tuy còn trẻ, nhưng mỗi lần nhìn hầu quốc của mình suy nhược, mặc người chém giết, đau lòng thôi.

      câu "Quốc yếu nhưng chí viễn" đánh vào nỗi khổ tâm lớn nhất của .

      Lúc nhìn Tân Nô, vẻ mặt trêu chọc hoàn toàn biến mất, mà có phần nghiêm túc: "Lời Tân cơ là có ý gì?"

      Tân Cơ dùng ngón tay chấm rượu, vẽ bản đồ nước Yến và nước Tề sau đó : "Phía bắc Yến có Hồ lỗ, nam có lang Tề, tất nhiên là muốn khuếch trương lãnh thồ từ phía hồ, vậy phía nam mới phải lo. Nghe nước Yến xây dựng tường thành rất dài, kiến thức của ta nông cạn, cảm giác, nếu thể chấn nhiếp hổ lang, xây dựng tường thành có tác dụng gì? Biên giới phía Bắc nước Yến vẫn chưa xác định, xây dựng tường thành vẫn là quá sớm!"

      Nếu lúc trước Cơ Chức còn khinh bỉ nữ tử này chính là thương nhân trục lợi, bây giờ mọi hành động lời cử chỉ của nàng laij lộ ra kiến thức, còn hơn hẳn nam tử bình thường! Riêng câu " đè ép hổ lang, xây dựng thường thành có tác dùng gì" đủ để bái lễ thượng khanh.

      Nhưng nàng là người do Mạnh Thường Quân nước Tề giới thiệu, dụng ý là sao?

      Tân Nô cũng đoán được chuyện Cơ Chức băn khoăn, bình thản : "Thế nhân đều nước Yến suy nhược, mà nhìn thấy công tử ý chí thao lược, thế nhân cũng thấy tướng mạo tân cơ đẹp mà thân phận hèn mọn, lại nhìn thấy nữ tử nhưng có chí hướng của trượng phu! Lần này ta mua da trâu của Tề, chính là đánh cuộc, biết công tử có nguyện ý cùng ta đánh canh bạc này?"

      Cơ Chức nghi ngờ khẽ nhăn mày, mở miệng hỏi: "Đánh cuộc cái gì?"

      Tân Nô thấp giọng nhàng : "Đánh cuộc xem chưa tới tháng ba, Tề Ngụy tất có chiến !"

      Đôi mắt Cơ Chức mở lớn: Đối với nước Yến, nếu Tề có chiến là chuyện tốt, ít nhất có thể cho nước Yến có cơ hội thở chút.

      Nhưng gần đây nước Tề có ý định giao hảo với ngụy, thậm chí hai nước còn dò hỏi ý đồ. Ý nghĩ của nữ tử này khiến người ta cảm giác mơ hồ!

      Nhưng nàng ta có chút kiến thức, Cơ Chức vốn vì nhan sắc mà sinh lòng thích với nàng, nhưng giờ đây lại phải nhìn nàng bằng con mắt khác, lệ thù tới nước này, nếu chịu nghênh chiến, sao đáng mặt trượng phu?

      Yến hội kết thúc, mật đàm giữa Tân Nô và công tử nước Yến cũng có chút cơ hội. Cơ Chúc là nam tử phương Bắc hào phóng, liền trong hai ngày lập tức đưa công tượng và ba mươi xe vôi tới xưởng da trâu của Tân Nô!

      Vì vậy Tân Nô vội vàng cái từ, cùng Quy Khương ra khỏi sảnh. đường về, Quy Khương vốn bình tĩnh cũng nhịn được tò mò hỏi: "Tỷ tỷ lập khế ước gì với công tử nước Yến? Sao hào phóng như vậy?" Tân Nô mỉm cười trả lời. Nàng vẫn thể cho Quy Khương nàng lấy bản thân ra làm tiền đặt cược, nếu ba tháng sau có chiến , chỉ nàng mất toàn bộ tiền vốn da trâu, ngay cả nàng cũng phải chấp nhận có chơi có chịu, theo lời mời công tử nước Yến, lén lén lút lút, mặc quân lựa chọn...

      Cuối cùng Tân Nô khẽ thở dài cái : "Muội muội thế đạo này nữ tử muốn làm nên việc lớn, quá khó khăn..."

      Nếu nàng thân là nam nhân, hôm nay Cơ Chức cầu hiền nhược khát, mời nàng tới nước Yến làm sĩ khanh, nhưng nàng lại thân nữ nhi, cuối cùng đánh cuộc, vẫn thoát khỏi chữ "Sắc".

      Lời Tân Nô khiến Quy Khương cũng cảm thán. Nhất thời yên lặng gật đầu.

      Bởi vì có lượng vôi lớn, vấn đề thuộc da giải quyết cách dễ dàng. Ngoài việc thu mua da trâu ở Tề, Tân Nô còn phái người tới các thành trì của ngụy, thu mua lượng lớn da trâu.

      Nhất thời, tiền bạc tiêu sạch, mà ngay cả tiền vốn của cửa hàng son phấn cũng bị nàng dùng hết sạch. Mọi chuẩn bị đầy đủ, chỉ còn chờ chiến biên quan.

      Tân Nô có thể thoải mái đặt cược là do tin tưởng bản lĩnh đâm bị thóc, chọc bị gạo của Vương Hủ. Bàng Quyên lần này dám tính toán ân sư, dựa theo tính tình Vương Hủ, sao trả lại cho hậu lễ?

      bàn tới nhân phẩm, về học thức khả năng nhìn xa trông rộng ai có thể bằng Vương Hủ. Nàng hôm đó cũng chỉ là nhặt chút ít lời trí tuệ của Vương Hủ, hù dọa cho Cơ Chức lòng dạ thâm sâu sững sờ, ở cùng lâu ngày ít ra cũng học được chút bản lĩnh !

      Nhưng hết lần này tới lần khác sắp tới tháng ba, sứ thần Triệu lại có động tĩnh. Gần đây trong thành Lâm Truy Cơ Chức nhiều lần mời mọc, ngụ ý nhắc nhở nàng thua cuộc.

      Tân Nô muốn đánh cuộc thua, chỉ có con đường duy nhất là dò ý của gia chủ!

      Mấy ngày này sáng sớm nàng đều bị Vương Hủ lôi luyện quyền. Vương Hủ rất có tư thế ân sư, tìm cành cây bứt cành lá, cầm trong tay, nếu Tân Nô tập sai, lập tức đánh vào bắp chân nàng.

      Cảm giác đau nhói khiến nàng mỗi lần đều trừng mắt lườm .

      Hết lần này tới lần khác Vương Hủ lại là bộ dáng mây trôi nước chảy, nhàng nhắc nhở: "Khí lực toàn bộ đều dùng cho ánh mắt, tay chân còn sức, khép khép cái mắt lại, duỗi thẳng tay..."

      Lúc lời này, mặc bộ hồ phục màu đen, lộ vòng eo mạnh mẽ, thoải mãi dựa vào gốc cây xum xuê, dùng cành cây điểm vào cằm Tân Nô, thái độ cực kì ngạo mạn!

      Khiến Tân Nô trận nghiến răng hậm hực, hân thể nhào tới cắn rớt vài miếng thịt!

      Mấy ngày này, Vương Hủ truyền thụ chiêu thức mới- nếu bị người tóm lấy tay trêu chọc, nên làm sao để thoát khỏi.

      Biện pháp có rất nhiều, thủng tai mù mắt, nặng bộ phận dưới hai chân bị thương, gẫy đôi vỡ trứng, có cách sinh con nối dõi...

      Nhiều lần tập luyện khiến trong lòng Tân Nô cũng lo lắng, khỏi nghi ngờ có phải màn yến tiệc hôm đó lọt vào tai Vương Hủ.

      Nhưng nghĩ lại giống, Vương Hủ gì tới việc nàng và Cơ Chức chạm mặt. Mà gần đây còn để Tử Hổ lắm chuyện kia ở cạnh nàng, so sánh với trước kia, quả cho nàng tự do lớn.

      Vì muốn moi được tin tức từ trong miệng Vương Hủ, gần đây nàng rất ngoan. Luyện tập xong vội tắm rửa thay quần áo, nhàng trang điểm đeo đồ trang sức, đầu tóc gọn gàng hầu hạ gia chủ dùng bữa.

      Nàng vốn xinh đẹp sau khi trang điểm càng thêm phong thái, nhìn làn da trắng muốt, cặp mắt to dễ thương, khiến người xem có cảm giác thực sắc no bụng. Nhưng Vương Hủ như quen nhìn dáng vẻ nàng, trừ lúc đầu nhìn thêm vài lần, sau lại lộ vẻ si mê.

      Ngược lại có lần.

      Ăn được vài miếng, Tân Nô giả bộ vô tình hỏi thăm: " biết chúng ta ở lại Tề bao lâu?"

      Vương Hủ uống ngụm canh : "Mĩ thực ở Tề ăn đủ, muốn về núi Vân Mộng sao?"

      Đương nhiên nàng muốn về, nàng chỉ muốn biết khi nào Tề Ngụy mới động binh, sau đó nàng có thể bán được hết đống da trâu chất đầy như núi trong kho hàng! Gần đây đám quý nhân đặt cọc tiền mua son phấn liên tiếp tới thúc giục, nhưng hết lần này tới lần khác nguyên liệu trong cửa hàng đủ, có tiền quay vòng, nếu kiếm được chút tiền, chỉ sợ cửa hàng son phấn cũng bị đám người đó san bằng. Còn tới công tử nước Yến kia, chỉ sợ tháng ba vừa đến, mau chóng tới tìm nàng thu tiền đặt cược.

      Lúc này nàng quả cảm nhận đủ cảm giác lo lắng khi gặp tình trạng trước sài lang sau hổ báo vây khốn, cho nên mới muốn moi chút tin tức từ trong miệng Vương Hủ.

      "Chỉ là nghĩ, biết tên khốn Bàng Quyên kia lúc nào mới bị trừng phạt... phải gia chủ từng nhắc nhở Điền Kị tướng quân, chưa tới tháng ba có chiến sao? Nhưng sắp tới tháng ba, vì sao có động tĩnh gì?

      Đáng tiếc Vương Hủ thèm giải thích nửa lời giải tỏa nỗi khổ tâm của nô nhi bé bỏng, vẫn nhanh chậm ăn cá lát, uống canh, sau khi uống trà súc miệng nàng đưa tới : "Ta phải thần thánh, chắc lúc đó tính sai?"

      Lời vô cùng nhàng, có chút xíu trách nhiệm, khiến người khác nghe muốn phát điên!

      Nếu có thể, nàng muốn bóp cổ , hỏi câu hết lần này tới lần khác sao lại chọn tính sai lúc này, rốt cuộc có muốn cái danh tiếng Quỷ Cốc Tử ?

      "Gia chủ...danh tiếng người bên ngoài, thế nhân đều biết người thông quỷ thần, câu thành lời tiên tri! Sao có thể thất tín cùng Điền tướng quân, nếu , nghĩ lại biện pháp?"

      Vương Hủ liếc mắt thấy nàng giả bộ bình thản, nhưng giấu được lo lắng, cảm thấy nàng trưởng thành ngày càng dễ nhìn.

      Tâm tình có chút vui vẻ, nụ cười mặt cũng tâm: "Sai sai, sao phải khó xử. Trước kia chỉ có bản lĩnh kiếm chỗ cho các ngươi an thân, lại bận tâm tới "Đức hạnh", vi sư quả thất trách. Về sau ta tự sửa đổi, dạy bảo đệ tử sai lầm vi sư phải có trách nhiệm. Thừa nhận bản thân mình sai, cũng khiến người khác phỉ , nô nhi, nàng đạo lý này có đúng ?"

      Nếu trong tay nàng có đao, muốn khắc mấy chữ "Lễ nghĩa liêm sỉ" lên mặt thằng nhãi ranh này. Khiến hiểu thế nào mới là khắc sâu.

      Trong lòng nàng có chút nản, nảy lên ý tứ bình nứt sợ vỡ, thầm nghĩ: " hiểu Cơ Chức mời nàng tới chỗ nào? Nếu bên trong đám lau sậy ...có rất nhiều muỗi?

    2. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      haha, suy nghĩ cuối của bạn Tân Nô vui quá

    3. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,234
      Được thích:
      4,726
      Haha.vương hủ đại ca, tân nô có suy nghĩ phóng khoáng lắm đấy:yoyo43:. cứ ở đấy mà trêu .rồi sau lại tức cho xem.haha
      Tân nô, hít sâu thở ra nhiều vào nhé.:yoyo11::yoyo11: Ở lâu với cốc chủ chắc mấy tính kiên trì nhẫn nại lên trình độ cao hết.hihi.
      Mình chỉ thắc mắc tại sao lúc gọi là tân nô, lúc gọi là tân cơ?:yoyo20:

    4. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Tân nô là tên, còn tân cơ như kiểu cách gọi người nữ thêm chữ “cơ” ý. Công nhận là Nô nhi phóng khoáng , hẳn là lo trong lau sậy nhiều muỗi. :)))), gia chủ mà nghe tiếng lòng này có hộc máu ko nhỉ. :))))
      levuongdaovan210 thích bài này.

    5. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 63

      lấy được tin tức từ trong miệng Vương Hủ, Tân Nô cũng trông chờ gì vào tin tức chiến .

      Nhưng chuyện cửa hàng son phấn loạn, thể thu xếp.

      Hôm đó Tân Nô và Cơ Oánh ngồi chuyện, thấy Liêm Y vẻ mặt lúng túng vội vã tới, khách nhân đợi được, ba phen bốn bận phái nô bộc tới thúc giục, Tân Nô cắn răng, sắc mặt ngưng trọng lấy hộp gỗ, bên trong là đồ trang sức bằng ngọc mài, Tân Nô phân phó Liêm Y mang ra cửa hàng bán, lấy tiền thu mua nguyên liệu.

      Liêm Y tuy xuất thân nghèo khổ, lúc nhìn miếng ngọc vẫn hốt hoảng : "Vật hiếm có thế này, tân cơ muốn bán?"

      Ngọc này sánh ngang với Hòa thị bích, màu sắc khiến người xem phải lóa mắt.

      Tân Nô gật đầu, đối với nàng mà , trang sức này tuy màu sắc rất đẹp, cũng chỉ là vật thưởng dưới giường của Vương Hủ.

      Nhưng trong suy nghĩ của Liêm Y, nữ tử đều thích nữ trang, hành động lần này của nàng giống như là gia đạo có chuyện đành bắt đắc dĩ... Thiếu niên cắn răng, cầm hộp trang sức quay người ra cửa.

      Cơ Oánh ngược lại được muốn mắng to Tân Nô là phá của: "Cửa hàng son phấn mà thôi, sao phải bán đồ trang sức của mình? Ân sư bản lĩnh như vậy, chẳng lẽ còn cần tỷ nuôi? Tỷ phải biết hôm qua ân sư cùng Điền Kị, Mạnh Thường Quân và đám quý tộc khác yến ẩm, hào phóng ném vạn kim ban thưởng cho ca cơ nước Triệu đấy!"

      Lúc lời này, Cơ Oánh để ý tới tâm trang Tân Nô, trong suy nghĩ của nàng, Tân cơ là bồi ngủ ân sư tới mức choáng váng! Nam nữ hoan ái, hừng đông sương sớm khô, mọi người đều sống thoải mái là được. Nhưng Tân Nô, là vì ân sư mà bán mạng kiếm tiền, hoặc bị bề ngoài ân sư mê hoặc tới điên cuồng, nên nàng muốn cảnh tỉnh Tân Nô chút!

      Ân sư bọn họ cam lòng tiêu khoản tiền lớn cho người đẹp! Còn mỹ nhân ở đây đáng để nâng trong tay, lại bắt làm việc như trâu bò.

      Bây giờ, Tân Nô tỷ tỷ chính là làm trâu làm ngựa đấy, tới tình trạng cầm cố gia sản rồi.

      Tân Nô nghe lời Cơ Oánh ... trong lòng thầm cười lạnh, nàng sao biết Vương Hủ chính là tên cáo già, vụng trộm giữ lại khoản tiền lớn, keo kiệt chịu lấy ra, giúp đỡ hai. Nhưng mà cửa hàng son phấn này tay nàng kinh doanh, cũng tâm tạo ra lợi tức muốn Vương Hủ vừa ý, sao chịu thất bại trong gang tấc, bởi thiếu vốn quay vòng mà thất bại?"

      Lúc ở Quỷ Cốc, Bạch Khuê với tư cách là phu tử giảng giải cho nàng, những tâm đắc mà lúc tự mình trải nghiệm khi làm thương nhân. Trong đó câu "Hành thương như tác chiến, thắng bại lập tức, thời cơ phán đoán, quyết định sinh tử" để lại cho nàng ấn tượng sâu sắc. Hôm nay nàng cũng coi như là lần đẩu trải nghiệm, vốn cửa hàng son phấn kinh doanh tốt, chỉ vì nhất thời lớn mật đánh cược, đưa ra sách lược dự trữ da trâu, thậm chí có cảm giác hãm sâu vào vũng bùn, thể giãy dụa, gặp phải tai ương. Nếu nhận thua, chẳng phải để Vương Hủ cười nhạo?"

      Đến lúc đó chính là tự đánh vào mặt mình. May mắn bộ trang sức kia cũng đổi được số lượng vàng lớn, phải lo lắng nguyên liệu chế tạo son phấn, chọn tiểu nhị, gia tăng nhân thủ, nhanh chóng làm việc, coi như là giải quyết khẩn cấp trước mắt.

      Còn phía công tử Cơ Chức, dễ đuổi như vậy. Mấy ngày nay Cơ Chức đưa khăn lụa tỏ tình ý càng nhiều. khăn lụa, mỗi hàng chữ giống dung nham nóng chảy, khiến người thể mở mắt đọc.

      Cơ Oánh ngược lại giống như ngửi thấy mùi ngon, ở bên cạnh giựt dây: "Tỷ xem câu chữ này, cũng là thanh niên hiểu phong tình. Quy Khương tỷ tỷ cũng , công tử nước Yến tuấn tú lịch , tướng mạo tầm thường, chính là nam nhất tốt phương Bắc. Nếu vậy tỷ tỷ cũng đừng quá vô tình, phụ phen tâm ý tốt của công tử. Lúc này nên trải nghiệm phen, mới biết chuyện nam nữ tuyệt diệu, cũng uổng thanh xuân của chính mình."

      Tân Nô cũng chẳng muốn phản bác Cơ Oánh, nhưng kiên nhẫn của công tử nước Yến quả còn. ở thành Lâm Truy nhiều ngày như vậy, phần chờ đợi chiến phát sinh, phần mong mỏi lệ thù thất bại, mỗi lần hồi tưởng lại từng cái nhăn mày, nụ cười của nàng, là giống như cất rượu càng lâu càng có hương vị.

      Đáng tiếc lần này các cược là nữ tữ, như quân tử trọng lời hứa. Ba phen bốn bận mời, đều né tránh, liên tục viết thư cũng hồi phong.

      Hôm đó là ngày hưu thị của thành, đây chính là quy củ của nhóm thương nhân, hôm đó, tất cả các chủ đều thay xiêm y, tế bái thần tài Tỷ Can, truyền thuyết rắng Tỷ Can có thất khiếu linh lung, hành thương làm quan đều vô song. Làm thương nhân thể thiếu... việc nhìn xa trông rộng. Dần dà, dân gian liền có tập tục khẩn cầu khấn bái cầu xin khai mở tâm nhãn, để cửa hàng thêm thịnh vượng, nhiều sinh ý, may mắn.

      Tân Nô tin tưởng lắm, những cũng muốn nâng cao tinh thần của đám tiểu nhị mới. Cho nên ngày hưu thị, nàng cũng chuẩn bị hoa quả, thịt heo và gốc cây sinh ngưu tâm làm lễ phẩm, mang theo Cơ Oánh nhàm chán, cùng ngồi xe ngựa tới cửa hàng son phấn.

      Vì ngày hưu thị nên phố xá phồn hoa bỗng yên tĩnh. Tiếng xe ngựa dừng lại ma sát với đường két tiếng, do lúc tới hẻm đột nhiên bị người cản lại.

      Chờ Tân Nô vén màn lên nhìn, sắc mặt khẽ biến. Hóa ra người ngăn xe ngựa chính là vài tên thị vệ của công tử Cơ Chức nước Yến. Cơ Chức này cũng coi là quân tử, tính tiền 30 xe vôi sống, lại nhiều lần bị giai nhân từ chối, nhưng vẫn bảo trì phong độ, mặt mỉm cười, hòa hoãn : "Tân cơ vội vàng như vậy, có phải nhớ tới ước hẹn của chúng ta, cố ý tìm tại hạ phó ước?"

      Tân Nô từ được phụ thân dạy dỗ làm người phải tuân thủ lễ nghĩa trí tín, hôm nay bị người cản xe ngựa ép hỏi, bản thân tuân thủ hứa hẹn, áy náy.

      Nếu công tử nước Yến giống Bàng Quyên ngang tàng, nàng cũng sợ làm kẻ tiểu nhân bội ước. Hết lần này tới lần khác công tử nước Yến lại trong lý thủ nghĩa, giải quyết việc nàng cần vôi sống lúc khẩn cấp. Hơn nữa đánh cuộc là do hai người tự nguyện định ra, nhất thời muốn làm bộ có việc này, cũng trái với chuẩn mực làm người của nàng. Xấu hổ ngại ngùng, chỉ có thể ngồi trong xe ngựa ra: "Ta quên, chỉ là ước hẹn của chúng ta còn sáu canh giờ, quân nào biết tối nay có xảy ra bất ngờ, đột nhiên nổi lên chiến ?"

      Trước khi tới trong lòng Cơ Chức cũng có chút giận, chuẩn bị phương án nàng chống chế, ngờ mĩ nhân xinh đẹp lại mang chút ngây thơ thiếu nữ. ràng vẻ mặt lộ ra muốn nhận hứa hẹn, nhưng vẫn cậy mạnh, đơn giản chỉ vài canh giờ, cũng vấn cố giằng co, đáng khiến người ta thương!

      Giọng điệu cũng chút, cười : "Tân cơ có lý. như vậy, đợi Tân cơ vào cửa hàng, làm xong lễ tế tự, có thể theo tại hạ tới đài Hồng Nhạn phía tây thành, cùng uống rượu ngắm trăng, và có thể xem chiến bên ngoài thành."

      Phía tây nước Tề đúng là phương hướng nước Ngụy, nếu nước Ngụy có phát sinh chiến , tất có khói lửa truyền tin lại. Đài Hồng Nhạn cao, có thể biết ràng rốt cuộc ai thắng ai thua.

      Đúng lúc này Cơ Oánh qua cửa sổ nhìn thấy công tử Cơ Chức nước Yến. Thấy thân hồ phục hoa lệ,khắp người mang theo khí khái mạnh mẽ của nam nhân quý tộc phương bắc, trái tim thiếu nữ nhộn nhạo, thay Tân Nô đáp ứng: "Nếu công tử thành khẩn mời, sao có đạo lý từ chối. Còn nhờ công tử chuẩn bị chút đồ nhắm rượu ca múa, để đêm dài quá mức nhàm chán."

      Cơ Chức mừng rỡ, vội sai người tới đài Hồng Nhạn an bài tiệc rượu vũ cơ. Tân Nô bất chấp lườm Cơ Oánh, bụng đầy tâm sai người đánh xe tới cửa hàng son phấn. Cơ Chức cũng theo, sau khi tiễn hai vị lệ cơ vào cửa hàng, liền ngồi trong xe ngựa giữ ở ngoài cửa, tư thái đón được mĩ nhân tuyệt rời .

      Tân Nô vào cửa hàng, có chuyện bận tâm, tế bái cũng chậm chạp.

      Sau khi cúng thần tài, Tân Nô sai hạ nhân quét dọn cửa hàng, quét dọn sân, lau chỗ nọ chùi chỗ kia, cuối cùng dọn dẹp toàn bộ. Nàng kéo dài thời gian là cố ý bỏ qua thời gian bữa tối, bình thường nếu nàng về trễ, Vương Hủ sai Tử Hổ đón nàng về phủ. Nếu Tử Hổ tới, dựa vào khí thế ngang ngực của , đừng công tử nước Yến, ngay cả công tử nước Tề, Ngụy cũng thèm đặt vào mắt. Vậy cũng tính nàng thất tín, có thể mượn cớ trốn kiếp đào hoa.

      Chẳng hiểu tại sao, hôm nay chờ mãi người tới. Cuối cùng nhận được lời nhắn: "Tối nay gia chủ bồi lệ thù ngắm trắng, ở trong phủ, sợ Tân cơ chờ lâu, cố ý sai người dặn dò cần phải hầu hạ cơm tối..."

      Tân Nô biết vị lệ thù kia, là ca cơ nổi danh, người khiến Vương Hủ vung tiền như rác.

      Xem ra vị nữ cơ nước Triệu phong tình xuất chúng, khiến Vương Hủ gần đây lưu luyến phong nguyệt lại vui mừng quên về...

      Lòng thầm nghĩ, Tân Nô lấy hộp phấn, bôi lên gò mã, lại tô chút son lên môi.

      Lời phụ thân dạy nàng ghi nhớ, lần này có chơi có chịu, sao phải kiếm cớ kéo dài? Chẳng bằng thoải mái phó ước, so sánh xem nam nhân khác có tốt hơn , ưu khuyết điểm, huyền diệu bên trong thế nào.

      Sau khi trang điểm Tân Nô bước ra khỏi cửa hàng, lúc nàng xuất trước mặt Cơ Chức, khiến nam nhân mạnh mẽ phương Bắc nhịn được mềm lòng, bước vội hai bước, nghiêng người mời: "Thỉnh Tân cơ ngồi lên xe ngựa của ta!"
      Rum23, Dung Nguyễn 1995, Iluvkiwi12 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :