1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Làm nô - Cuồng Thượng Gia Cuồng

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tuyettrongdem

      tuyettrongdem New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      3
      :))) quá trình theo đuổi lão bà của chắc hơi mệt
      Momo1314 thích bài này.

    2. tuyettrongdem

      tuyettrongdem New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      3
      Chà kiểu chị k tim phổi :))) cực đoan ấy nhề.
      Momo1314 thích bài này.

    3. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 58


      Nhiều tiền như vậy nhưng dùng hết sạch! quản lí việc nhà biết củi gạo quý, khoản... tiền kia có thể do Tân Nô hao hết tâm lực kiếm về đấy, tuy bản chất nàng phải là kẻ keo kiệt, nhưng lúc này nghe tiêu hết gần như còn, cũng cảm đau lòng.


      Tay cầm thìa khẽ dùng lực, nghiến răng : "Dùng thế nào mà nhanh vậy?"


      Lời vừa xong phát giác có chút ổn, dù tiền tài nhiều thế nào cũng phần dành cho gia nô như nàng. Gia chủ tiêu thế nào, nàng có quyền nghi vấn?


      Vương Hủ lại bị nàng chọc khóe miệng khẽ cong, nhướng mày : "Sao? Là muốn lần sau ta tiêu ít chút, để nàng thống kê các chi phí, rồi đối chiếu sổ sách?"


      Tân Nô yên lặng cúi đầu, nhàng dùng thìa quấy bát canh, thấp giọng đáp: "Tân Nô dám chỉ là gia chủ tuổi tác ngày càng lớn, chỉ sợ sau này dù có học sinh thụ giảng, cũng thể đông mãi, đến lúc đó gia chủ tích góp chút ít tiền tài, làm sao sống qua ngày? Nếu có đệ tử giỏi kiếm tiền trả nợ, chẳng phải là hàng đêm buồn bã?"


      Vương Hủ sao nghe ra ý của nàng, lập tức nhíu mày: "Cho nên nô nhi nàng chịu khó ít, quạ đen phụng dưỡng phụ mẫu, niệm tình ta ngày đêm vất vả trả nợ thay phụ thân nàng, nên hồi báo ta mới tốt, để ta tuổi già phải cầm chén dắt nàng đường xin cơm."


      Nghe , đúng là có ăn xin cũng buông tha nàng! Tân Nô bị Vương Hủ chọc vào chỗ yếu, lên tiếng nữa. Cũng đúng, nàng thiếu nợ rất nhiều, về phần tiền tiêu thế nào, nàng quản được.


      Vương Hủ híp mắt thưởng thức dáng vẻ tức giận của mĩ nhân, môi khẽ chu, hai má phồng lên, cảm thấy bữa cơm này ăn tốt, chậm rãi mở miệng : "Là thương nhân, nàng nên tính toán, nếu có lòng trù tính thiên hạ, sao sợ kiếm được tiền từ khắp nơi?"


      Lời này ngược lại Tân Nô nghe trong tai... bắt đầu suy nghĩ.


      Về phần kiếm tiền thế nào, phải xem hành trình tới Tề cung thế nào.


      Tề cung rất hùng tráng, nhưng lại thể so với tráng lệ của Đại Lương. Kiến trúc từ xa xưa, dù tỉ mỉ tu sửa cũng thể hoa mĩ.


      Nhưng cung điện quý giá phải là nguyên nhân mọi người kính ngưỡng. So với nước Ngụy căn cơ , nước Tề mới là chư hầu chính thống.

      Lúc Khương Tề kế tục Khương Thượng, Khương Thượng vì tôn trọng phong tục địa phương, lại dùng chu lễ đồng hóa, cho nên cuối cùng mới có: "Thông thương công chi nghiệp, tiện ngư diêm chi lợi" phồn hoa giàu có và đông đúc. Trọng lễ là nước Tề và nước Lỗ hai nước có nho lễ hưng thịnh. Cho dù về sau Điền thị soán quyền, cũng cực lực noi theo lễ tiết trang nhã phức tạp của Tề.


      Vốn tưởng rằng phức tạp, người bình thường cũng kén chọn kiêu ngạo. Trong ấn tượng Tân Nô các phu nhân nội cung đều là hình tượng giống Liễn phu nhân dối trá ác độc.


      Lúc nàng ngồi ngay ngắn bên cạnh vườn hoa nhìn Tề Vương phu nhân, liền cúi đầu học theo lễ tiết lúc trước được học mà thi lễ.


      Hôm nay vào cung, nàng trang điểm, gương mặt thuần khiết, khi tới gần hoàng cung nước Tề nàng dùng khăn trùm che mặt, coi như là che vài phần nhan sắc, ngờ lúc kiểm tra trang phục, mạng che bị lấy xuống, chỉ đành lộ ra gương mặt nhắn, khiến Tề phu nhân chú ý.


      Tề phu nhân nhàng chuyện ngầm đánh giá Tân Nô, cười : "Chẳng trách có thể chế tạo ra phấn nước tinh tế tỉ mỉ bực này, hóa ra là tuyệt sắc mĩ nhân!"


      Quy Khương ngồi bên : "Nếu lớn lên xấu xí, cũng dám gặp mặt phu nhân, nếu gương mặt thô kệch khiến phu nhân bị kinh hãi tốt."


      Tề phu nhân đẹp, nhưng trời sinh màu lông mày nhạt, vẽ cũng phải đẹp hoàn hảo. Nhưng thế nhân "Mày ngài" chú ý vẽ lông mày sao dài , uốn lượn. Nhưng bình thường dùng than chì vẽ bền. Mà đồ Tân Nô chế tạo kia lại tinh tế mà còn phai.


      Tân Nô am hiểu vẽ tranh. Ở trong Quỷ Cốc đọc sách nhàm chán vẽ tranh giết thời gian, lúc này vẽ lông mày cho Tề phu nhân quả là thanh nhã, khiến Tề phu nhân ngắm nhìn trong chậu đồng, gương mặt lộ ra vẻ mừng rỡ.


      Tân Nô ở bên cạnh yên lặng nhìn, là phụ nhân có tâm kế. nàng có thể là chính phu nhân cũng là may mắn.


      Nghe sau khi phu nhân Tề Vương chết, vị tân phu nhân này mới được nâng lên. Mà sở dĩ có thể nâng, cũng nhờ giúp đỡ của tôn bối Điền Văn giỏi nhìn mặt chuyện. Tề Vương có vài vị sủng phi, các sĩ khanh đều phỏng đoán ý quân vương, cũng có ý đề nghị sắc lập. Cuối cùng Điền Văn vài lời với phụ thân mình, khắc vài bộ khuyên ngọc, lựa đôi cực tinh xảo, tiến cung dâng Tề Vương, lúc nào cần đề cử chỉ cần xem khuyên tai được người nào đeo là được.


      Kết quả Điền đoán được quân tâm, dẫn đầu đề nghị lập Vương phu nhân tại.


      Đúng lúc này, bên ngoài có người bẩm báo: "Bẩm phu nhân, Mạnh Thường Quân yết kiến.


      Tề phu nhân vừa vẽ mày xong, cười cười : "Mời vào, vừa vặn ngắm lông mày ta mới vẽ."


      Lát sau, vị thiếu niên vào.


      Tân Nô ngồi bên, ngẩng đầu nhìn, lại phát thiếu niên có thân hình cao lớn này quen mắt, phải người mấy ngày trước quanh quẩn ở cửa hàng son phấn của nàng muốn mua đồ tặng mẫu thân sao?


      Nghe cung nhân tên Mạnh Thường Quân, Tân Nô bừng tỉnh, chắc là vương tôn, Điền Văn con Điền . Trong đám vương thất, Điền cũng coi như nổi bật. Nhưng Điền Văn lại có tiếng tăm gì, nếu phải nghe Quy Khương đề cập, tân phu nhân được lập do Điền Văn hiến kế, chỉ sợ Tân Nô nhớ được vị Mạnh Thường Quân này.


      Điền Văn cũng ngờ ở chỗ này gặp được mĩ nhân mà mình ngày nhớ đêm mong, khỏi sững sờ, lại vội hoàn hồn, cung kính thỉnh an Vương phu nhân.


      Tân Nô giúp Vương phu nhân vẽ mày, sau đó là ban thưởng, nhưng Điền Văn đến, nhất thời cắt đứt, đành ngồi bên cạnh, chờ phu nhân và Điền Văn hàn huyên xong.


      Nghe trong lời , Điền Văn có chút túng, muốn xin phu nhân thưởng chút tiền. Phu nhân cũng thoải mái, lập tức sai người bưng khay vàng tới cho Điền Văn.


      Điền Văn tuy là con trai Điền , nhưng mẫu thân xuất thân hèn mọn, nhi tử lại xuất chúng, phụ thân coi trọng, thiếu thốn là chuyện thường. Cầm tiền của phu nhân chắc phải lần đầu. Nhưng vàng trong tay lúc này sao thấy nặng, khiến thể nâng dậy, gương mặt cũng nóng bừng, ngờ lúc gặp lại mĩ nhân lại trong bộ dáng chật vật như thế.


      Nhưng sắc mặt Tân Nô lại bình thường, giống như chuyện vãn bối xin tiền trưởng bối là chuyện đương nhiên. Nghe Điền Văn thay phu nhân quản lí việc mua bán gia súc nước Tề, liền ngẩng đầu nhìn cái.


      Sau đó Tề phu nhân lại với Tân Nô chuyện son phấn, nàng xuất thân tầm thường, từ nước Chu gả tới, đồ cưới phong phú, ra tay xa xỉ, lập tức định lấy mua loạt son phấn trong tay Tân Nô. Nhưng Tân Nô hiểu dù phấn son có chút đắt, nhưng so với số lượng Vương Hủ đề ra còn lâu mới đủ.


      Tân Nô rời khỏi cung điện, còn chưa bước lên xe, nghe thấy phía sau có người cao giọng gọi: "Vị lệ xu này xin dừng bước." Tân Nô xoay người nhìn, hóa ra là Điền Văn đuổi theo.


      "Làm sao, quân hôm nay lại muốn mua son phấn cho mẫu thân?"


      Sắc mặt Điền Văn ửng hồng, trong lòng biết việc mình lấy cớ bị nàng nhìn thấu, lập tức giữ lễ tiết : "Bởi vì muốn làm quen, nên mạo muội, thỉnh lệ xu nên trách cứ." đến đây, phát nam tử hôm đó tới đón hỏi: 'Sao lần này người ra ngoài, trượng phu đón?"


      Tân Nô thấp giọng : "Ta chưa hôn phối, lấy đâu ra trượng phu."


      Lời vừa dứt, đôi mắt của thiếu niên rực sáng. Trong lòng Tân Nô cũng nghĩ tới chuyện phong hoa tuyết nguyệt, ngược lại mượn cơ hội hỏi: "Nghe tôn giá phụ trách việc mua bán gia súc, gần đầy nước Tề có lễ tế tự, cần giết nhiều trâu bò. Tôi cần rất nhiều da trâu, biết da trâu có thể bán cho tôi ?"


      Nghe giai nhân thỉnh cầu, trong lòng Điền Văn mừng rỡ, vội vàng hỏi: "Nếu lệ xu cần, tất nhiên có vấn đề. Nàng cần bao nhiêu da trâu?"


      Tân Nô tính toán : "Càng nhiều càng tốt, nếu được bán cho ta toàn bộ."


      Tân Nô nghĩ bán đồ trang điểm tuy tốt, nhưng dù sao cũng chỉ nhà đại phú đại quý mới dùng, mà mua xong trong khoảng thời gian ngắn cũng mua tiếp.


      Mà vì lí do Vương Hủ, nước Tề lâu sau gặp chiến tranh, khi đó da trâu hẳn là vật quý, bởi vì trống trận, khôi giáp, ủng, yên ngựa, đều cần dùng tới da trâu. Mà hôm đó ánh mắt Vương Hủ chế nhạo nàng, khiến nàng giận dữ thôi, thầm hạ quyết tâm, lấy tiền son phấn làm vốn, trừ việc buôn da trâu của nước Tề, còn phải nắm nguồn thu da trâu của nước khác trong tay, tới lúc chiến tranh, nhất định thu hoạch lớn.
      levuong, Nhatchimai, Anhdva8 others thích bài này.

    4. daovan210

      daovan210 Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      289
      Nghe cái câu chưa có hôn phối kia là biết sắp có đám cưới r :))))
      anh8877Nhatchimai thích bài này.

    5. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 59:

      Sau khi với Mạnh Thường Quân ý định của mình, Tân Nô phải biết, ở cùng chỗ với Cơ Oánh tránh khỏi học chút tật xấu, chính là giả vờ ngây ngốc biết, để cho chút tiện lợi, như Cơ Oánh : Có sắc đẹp cần phải tận dụng, nếu quả phụ lòng phụ mẫu ban cho hình dáng như vậy.


      Lúc này nhiệt tình giống như ngọn lửa xông thẳng lên trời, thực tế cũng ở mức đỉnh. Vào hè, giá cả của da trâu thấp nhất trong năm. Bởi vì da trâu dày, thời tiết nóng bức, da cần phải được xử lí nhanh. Tân Nô coi như là nguyện thu mua với giá thấp.


      Lúc này cần khá nhiều lượng vôi và muối. Lúc Tân Nô bàn chuyện với Mạnh Thường Quân hứng khí bừng bừng, như lúc nhìn thấy xe da trâu đầu tiên cùng mùi của nó, cũng bị dập tắt hơn nửa.


      Nàng vội chọn khu sân trống ngoại thành, mời thợ tới bắt đầu xử lí da trâu. Nhưng lần lượt xe thứ nhất, xe thứ hai liên tiếp đưa tới, chẳng những đám thợ mệt mỏi chịu nổi, mà ngay cả nguyên liệu cũng thiếu.


      Nước Tề khong thiếu muối, nhưng lại có nhiều vôi. Nếu mua thêm, vài ngày nữa vôi cũng hết.


      Cơ Oánh ra ngoại thành vừa xuống xe ngựa, thiếu chút bị mùi khó ngửa hun tới choáng váng. Da trâu còn chưa xử lí hết mùi máu thịt, ruồi muỗi bay thành đàn tụ tập trung, rồi bay về phía gương mặt trắng nõn của Cơ Oánh.


      Nếu phải sợ há miệng chúng nó bay vào, Cơ Oánh muốn hét chói tai biểu lộ nội tâm lúc này.


      Công việc này hoàn toàn khác với điều chế son phấn, vì vậy Cơ Oánh hai lời, quyết định tạm thời để ý tới tình nghĩa tỷ muội, xoay người muốn rời .


      Quy Khương cười giữ nàng lại : "Đừng như vậy, chẳng lẽ để Tân cơ mình làm bạn với côn trùng? lát ta xức cho muội ít nước thuốc, cam đoan muội thơm nức ruồi bọ dám tập kích được ?"


      Cơ Oánh dùng khăn bịt mũi miệng miễn cường : "Bán son phấn tốt như thế? Tự dưng bỏ trống cửa hàng, ra ngoại thành làm bạn với ruồi bọ..."


      Rồi hai người cùng nhau vào nội đường.


      Vốn cho rằng ruồi bay như mây, mùi hôi đầy trời khiến người ta kinh ngạc rớt tròng mắt. nghĩ tới lại gặp mặt "Thôn phụ" giống như là dị thú đột nhiên thoát ra khiến người sợ hãi.


      Tân Nô mấy ngày theo sư phụ học cách chế tác, suy nghĩ làm thế nào để tiết kiệm nguyên liệu chút, cho nên dứt khoát đổi áo gai quần dài, tóc dài được buộc gọn bằng tấm vải thô, học theo các thô phụ giúp việc bên trong xưởng lấy tấm vải mảnh dài ngâm nước buộc dưới mũi để ngăn mùi. Nhưng gương mặt bị buộc lại nhìn trông buồn cười.


      Lúc trước chỉ lo phụ làm da trâu, tới lúc gặp hai người, nàng đầu đầy mồ hôi, mái tóc ướt nhẹp dính vào thái dương. Hai cánh tay dính đầy lông trâu và nước muối, dưới chân là đôi giày thủng. Bởi vì giày to cho nên ngón chân khéo léo từ trong lỗ thủng bướng bỉnh thò đầu ra ngoài...


      Lần này Cơ Oánh bất chấp việc hét to bị ruồi bọ bay vào, hét chói tai: "Trời ạ! Tân Cơ tỷ đúng là điên rồi? Sao tổn hại chính mình như vậy, chẳng lẽ tỷ muốn biến mày thành nô bộc?"


      Trong lúc chuyện, nàng bước chạy tới, tay chân lanh lẹ cởi khăn buộc mũi, vừa nhìn thây gương mặt tuyệt mĩ có vết hồng ngấn.


      Cơ Oánh xót xa chạm vào vết đỏ : "Vốn là Mạnh Thường Quân dự định cùng Quy Khương tỷ tỷ tới dò hỏi tỷ, may mắn bị Quy Khương nhàng cản lại. Nếu Mạnh Thường Quân nhìn dáng vẻ này của tỷ, đừng da trâu, chỉ sợ sau nay cũng thèm cung cấp da cho tỷ! Nhìn cái dáng này, trước đó còn biết xấu hổ tỷ lĩnh hổi được tinh hoa của "Mỹ nhân kế"? Cái gì gọi là "Mỹ nhân kế"? Chẳng phải là do chữ "Đẹp"! Đó chính là tinh khí, là văn nhã hào phóng, là ngoài nhu hòa trong quyến rũ!"


      đến sở trường, Cơ Oánh từ trước tới giờ cần nghỉ lấy hơi, tiếp: "Nhìn tỷ lúc này xem! Chỉ vài ngày, văn nhã đâu? Kiều mị đâu? Gương mặt bị khăn siết thành bầu hồ lô! Tỷ xem, có phụ lòng cha mẹ tạo cho tỷ cái hình hài gương mặt tốt thế này!"


      Tân Nô vốn vì câu "Làm nô bộc" của Cơ Oánh khiến trong lòng chua xót. Nhưng lại bị câu tiếp "Mặt hồ lô" chọc nhịn nổi cười ha ha. Bị vải siết chặt chia đều hai bên chả giống hồ lô còn gì?


      Cơ Oánh lòng đầy căm phẫn, lại phát người ta coi lời mình quan trong, tức giận vung mạnh khăn, cảm nhận sâu nỗi khổ của Khổng phu tử khi mắng chửi học trò bướng bỉnh "Gỗ mục thể đẽo", quả chua xót bất đắc dĩ.


      Quy Khương mặc dù phản ứng lớn như Cơ oánh, nhưng cũng tán thành việc Tân Nô bên cạnh công tượng cả ngày, từ quý nữ thành nông phụ thô bỉ, làm việc nặng, theo ý nàng việc này thích hợp để Tân Nô làm.


      Lập tức tiến đến uyển chuyển khuyên: "Nếu người đủ, tiền đủ, cứ với ta, ta suy nghĩ biện pháp, sao lại tự mình ra trận? Phải biết nước muối có thể tổn thương tới tay, đôi tay mềm mại sao lại hành hạ như vậy, muốn khôi phục như ban đầu còn phải mất thời gian dài.


      Tân Nô cảm kích cười tiếng: "Cám ơn Quy Khương muội quan tâm, nhưng chuyện này giống như muội bắt mạch, tự mình ra tay, sao có thể ngộ được ảo diệu bên trong? Mặc dù mấy ngày nay hơi vất vả, nhưng ta cũng tìm ra được kế sách. Chẳng qua còn việc muốn thỉnh giáo muội muội, vôi chỗ nào tốt nhất?"


      Quy Khương suy nghĩ chút : "Là vôi nước Yến! Người nước Yến lấy quặng, nung vôi. Vì chất lượng tốt, được xưng là "Vôi vạn năm". Rất nhiều hầu quốc xây dựng tường thành, đều đến nước Yến tìm công tượng nung vôi."


      Tân Nô gật đầu : "Bây giờ vôi ở gần thành Lâm Truy ta đều mua hết, nhưng vẫn thiếu lượng lớn, cho nên ta nghĩ, có nên thuê vài công tượng nước Yến để nung vôi?"


      Quy Khương lắc đầu : "Lúc này các nước xây dựng, vôi chính là vật cần. Công tượng nước Yến cũng bị đoạt. Mặc dù vôi đáng giá, nhưng lúc này cần lượng lớn, kiếm công tượng sợ được... Hơn nữa nếu thu thập nhiều công tượng, khó tránh khỏi hiểu lầm muốn xây dựng tường thành, bị người ngoài nghi ngờ nước Tề muốn dùng binh, tốt..."


      Tân Nô nhất thời im lặng. Cơ Oánh lại : "Cho nên vẫn nghe ta. Phải dùng mĩ nhân kế" lĩnh hội cách tinh tế thấu triệt! Hai người có biết công tử Cơ Chức của nước Yến ở Tề Đô. Cả hai người muốn thợ tốt nước Yến, sao đánh biện pháp lên người ?"


      Hóa ra nhi tử của Yến Vương Cơ Chức tới nước Tề ăn mừng, đồng thời cũng từng phụ trách quản lí xây dựng trường thành ở nước Yến.


      đến nước Yến cũng mệnh khổ, tổ tiên bị Chu thiên tử phân tới nơi hẻo lánh, ít lui tới trung thổ. Lúc Sơn Nhung nam hạ tấn công nước Yến, buộc phải dời đô, suýt chút vong quốc, dựa vào Tề Hoàn Công mới có thể bảo toàn.


      Nếu đánh lại sơn nhung dã man, vậy ngăn chặn! Cho nên nước Yến xây dựng tường thành dài, lại bôi lên quốc bảo- vôi vạn năm, mới có thể trốn sau tường thành thở hơi.


      Cho nên , kĩ thuật nung vôi của nước Yến, chính là bí kíp bảo vệ tính mạng, pháp bảo khó truyền!


      Cơ Oánh hiếm khi chuyện nghiêm túc, việc hôm nay nàng cũng đứng đắn lắm. Nhưng khiến hai mắt Tân Nô tỏa sáng, đúng vậy, là diệu kế, sao nàng nghĩ tới?


      Trong lòng có chủ ý, phiền muộn trong lòng vơi rất nhiều.


      Tân Nô cởi vải trùm đầu, cùng Quy Khương Cơ Oánh thương lượng hồi lâu, lúc này mới ngồi xe ngựa rời .


      Chờ Tân Nô ngồi xe ngựa tới chợ phía Đông, là thời gian dùng bữa tối.


      Đầu bếp hôm nay làm cá chép nướng thơm ngào ngạt, định bưng tới cho gia chủ. Vừa ngẩng đầu thấy Tân Nô. Bởi vì ngày thường nàng là người lo lắng ẩm thực cho gia chủ, nên theo thói quen chuyển khay cho nàng.


      Tân Nô vốn định thay y phục trước, nhưng thấy khay đưa tới, cũng theo thói quen nhận lấy, trong lòng suy nghĩ đưa đồ trước lát thay y phục cũng được.


      Mấy ngày nàng vội chế tạo da, Vương Hủ cũng bận tính kế thiên hạ, nên liên tiếp vài ngày đồ ăn đều bưng vào thư phòng, để bàn nguội lạnh cũng được ai đụng.


      Cho nên hôm nay, chắc cũng khác gì... Nghĩ như vậy, Tân Nô nhàng vào thư phòng, thuận tiện mở rộng cửa sổ nhìn vào trong, quả nhiên thấy nam nhân nào đó bị chồng sách che phủ, đầu cũng nâng lên.


      Vì vậy nàng lặng lẽ vào, chuẩn bị bỏ đồ ăn xuống rồi ra ngoài.


      Nhưng khi nàng vừa đặt khay xuống, lại thấy nam nhân chưa từng ngẩng đầu đột nhiên nhíu mày, hít mũi, mắt vẫn nhìn sách lạnh lùng : "Sao chế biến vẫn còn mùi hôi của tôm cá? Mùi thối thế này sao còn mang vào thư phòng, còn nhanh bưng !"


      Cá kia do đầu bếp nướng, sau khi thêm hương liệu, còn chút mùi tanh. Vương Hủ trước giờ ăn bình thường, hôm nay sao lại khó dễ, đồ này thối?


      Nghĩ như vậy, động tác chậm chạp. Vương Hủ dù ngẩng đầu, nhưng lại thấy người im lặng, động đậy, nhíu mày ngẩng đầu chuẩn bị khiển trách phen.


      Nhưng nghĩ tới vừa ngẩng đầu, lại bị hù dọa! Chỉ thấy Tân Nô tóc tai bù xù, mặc quần xô áo đứng nơi đó.


      Vì vậy mày vốn cau hơi buông lỏng chút, nhìn thấy nàng mệt mỏi, liền đứng dậy hoạt động, nhưng vừa tới gần giai nhân, đột nhiên Vương Hủ như ái đồ Cơ Oánh nhíu mũi, sau đó mạnh mẽ lùi về sau bước, mở miệng : "Nàng... Ăn cái gì bị đau bụng?"


      Tân Nô đối mặt với chế nhạo của Cơ Oánh còn có thể bình thản, tự nhiên. Nhưng sau khi nhìn thấy phản ứng của Vương Hủ, trong lòng khẽ sinh ra xấu hổ.


      Tên nhãi ranh này mở miệng nàng ăn uống linh tinh đau bung? cảm giác lúng túng khiến nàng tức giận mặt đỏ lên... Còn có ý định ăn chút bã đậu, ngay tại chỗ tặng lễ vật tốt hơn!
      Rum23, yuki0129, hanhuyen11 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :